Q.2 - Chương 115: Bài danh tại bọn người Mộ Chỉ Ly đứng ở chỗ cách mọi người khoảng, huống chi lực chú ý của mọi người đều tập trung đài cao, há hướng lại phía sau xem? Cho nên nhìn thấy cảnh này chỉ có mấy người ở đài cao, tất nhiên có cả Lăng Lạc Trần. Nhìn thấy cảnh này, khuôn mặt bình tĩnh có gợn sóng của Lăng Lạc Trần rốt cục cũng có tia chấn động, đáy mắt tràn ngập phức tạp. Quan hệ của bọ họ đạt tới hoàn cảnh như vậy sao? Dù lúc trước nghĩ tới khả năng này, nhưng khi chính thức nhìn thấy cảm giác vẫn giống. Rất nhanh, Lăng Lạc Trần khôi phục bình tĩnh, sớm nghĩ tới phải sao? Mặc dù nguời trong lòng nàng là người khác, đối với có bao nhiêu quan hệ, bởi vì chỉ cần trong lòng mình có nàng tốt rồi. nghĩ cả đời này ngoại trừ nàng ra cũng có nữ tử khác vào trong lòng . , kỳ thực chỉ là việc của người. So với cảm xúc chấn động ngắn ngủi của Lăng Lạc Trần, các trưởng lão khác tràn đầy kinh ngạc. Bọn biết , nữ tử bị Hàn Như Liệt đả thương chính là vị hôn thê của – Đinh Thục Nghi, như vậy nữ tử tại được Hàn Như Liệt ôm vào trong ngực là người phương nào? Cảnh này nhìn thế nào cũng cảm thấy tựa hồ trái ngược với bình thường? Chẳng lẽ vì nữ tử trong ngực mà đả thương vị hôn thê? Cái này cũng khỏi quá thể tưởng tượng ? Chẳng lẽ gần đây Hàn gia xuất thay đổi gì mà bọn chưa biết? Lý trưởng lão kinh ngạc nhìn hai người kia, lúc trước lão luôn tìm thân ảnh Tư Đồ Diêu, vừa nhìn thấy cảnh này, nữ tử được Hàn Như Liệt ôm vào trong ngực phải là Mộ Chỉ Ly sao? Bọn rất hiểu hoàn cảnh lúc trước của Mộ Chỉ Ly, nàng bất quá là nữ tử bình thường tới từ tiểu vương quốc mà thôi, như thế nào lại cùng Hàn Như Liệt nhận thức? Xem bộ dáng này phỉ nhận thức mới ngày ngày hai, Hàn Như Liệt vì nàng mà buông tha vị hôn thê của , đây chính là bí mật a. Lão cảm thấy bọn họ đối với Mộ Chỉ Li đoán chừng có sai, bất luận thân phận lúc trước của nàng như thế nào, có Hàn Như Liệt đứng bên cạnh nàng giống với trước kia. Đinh Thục Nghi nhìn gắt gao Mộ Chỉ Ly, lúc này nàng cơ hồ có loại xúc động muốn chết. Lúc trước coi như dùng thực lực của nàng cùng Mộ Chỉ Ly bất phân thắng bại, nàng cũng có cảm giác như vậy. Hôm nay có thể nàng ở trước mặt Mộ Chỉ Ly mất hết mặt mũi, nàng còn mặt mũi nào đối diện với tất cả đây? Liệt ca ca căn bản nghe nàng giải thích, hoặc là dù nàng có gì Liệt ca ca đều tin tưởng, như vậy nàng đến tột cùng nên làm cái gì? Nhìn Mộ Chỉ Ly cười cực kỳ hạnh phúc, hai tay của nàng khỏi đâm vào trong bùn đất, phảng phất cảm thấy đau đớn gì. Trong bụng tàn phá chịu nổi, máu tươi theo khóe miệng ngừng chảy xuống, ngón tay truyền đến đau đớn thua xa so với đau đớn trong lòng. Tất cả đều là vì Mộ Chỉ Ly, nếu có xuất của nàng ta, Liệt ca ca tuyệt đối đối xử với nàng như thế. Nàng chiếm được, nàng cũng để người khác có được! Nàng muốn nhìn thấy nét mặt tươi cười sáng lại kia của Mộ Chỉ Ly, nét mặt tươi cười kia chà đạp lên bi thương của chính mình! Tuyệt đối được! Lúc này trong mắt Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt chỉ có đối phương, chú ý tới ánh mắt ngoan độc của Đinh Thục Nghi, ngoan độc đến điên cuồng. Tư Đồ Diêu lại chú ý tới, dù Đinh Thục Nghi che dấu rất sâu, nhưng vẫn có thể thấy rất ràng. Dù sao từ đến lớn nhìn qua quá nhiều người muôn hình muôn vẻ, trong lòng ôm tâm tư gì đều có thể nhìn ra được. Xem ra Đinh Thuc Nghi này hận Chỉ Ly tới tận xương rồi. Đối với chuyện này, tuy phải là người trong cuộc nhưng nhìn cảnh này có thể hiểu mọi chuyện. cảm thấy suy nghĩ trong lòng Đinh Thục Nghi rất kỳ quái, ràng người có lỗi với nàng ta là Hàn Như Liệt, nhưng nàng ta đối với Hàn Như Liệt vẫ tràn đầy ý nghĩ thương như cũ, mà Chỉ Ly là người vô tội ngược lại lại bị nàng ta hận thấu xương. Có phải nàng ta hận sai người rồi ? Rất nhanh, Mộ Chỉ Ly thoát khỏi cái ôm của Hàn Như Liệt, tư tưởng của nàng mặc dù cổ hủ giống người bình thường, nhưng ôm ở trước mặt nhiều người như vậy cũng ngượng ngùng, chỉ là trước đó quá mức kích động nên mới như thế. Hàn Như Liệt nhìn khuôn mặt có chút đỏ của Mộ Chỉ Ly, khóe mắt giương lên vui vẻ. Thời điểm Chỉ Ly thẹn thùng như vậy mỹ, gò má đỏ bừng làm nàng tăng thêm vài phần nhu tình con . “Liệt, lúc trước vì Thiên Nhi thoải mái. Cho nên chúng ta mới tới chậm chút.” Mộ Chỉ Ly giải thích, sau khi nhìn thấy cảnh Hàn Như Liệt chuyện cùng Đinh Thục Nghi, nàng cảm thấy việc trước đó phải ngoài ý muốn mà do Thiên Nhi cố ý thử . Lúc trước nàng cảm thấy kỳ quặc, tại càng nghĩ càng thấy đúng, quay đầu vừa hay nhìn thấy Thiên Nhi chưa kịp thu hồi bộ dáng tươi cười khiến nàng càng xác định điểm này. Lập tức cũng thiêu được dụng tâm lương khổ của Thiên Nhi, nếu Thiên Nhi sử dụng mưu kế, sợ là nàng thấy được cảnh này. Nghe vậy, Hàn Như Liệt nhìn mấy người đứng sau lưng Mộ Chỉ Ly, mấy người Hiên Viên Dật gặp qua, nhưng xuất thêm mấy khuôn mặt mới chưa biết. Thấy thế, Mộ Chỉ Ly cũng giới thiệu: “Đây là tỷ muội tốt của ta – Thiên Nhi, người này là bằng hữu của Bụi Thái Lang tên A Vũ.” Hàn Như Liệt đối với từng người cười gật đầu xem như chào hỏi. Chỉ Ly đến chiến trường Thiên Huyền ba năm, nhận thức vài bằng hữu cũng là bình thường, bất quá bằng hữu của Bụi Thái Lang, xem ra A Vũ cũng là thú. Thời điểm Mộ Chỉ Ly định giới thiệu Tư Đồ Diêu, Hàn Như Liệt lên tiếng trước: “Vị này chính là Tư Đồ công tử của Dược Tông?” Tư Đồ Dao cũng chắp tay : “Hàn công tử, hân hạnh được gặp.” Cả hai nhìn nhau cười bộ dạng giống như quen biết từ trước, chẳng qua khi nghe bọn chuyện mới biết đây là lần đầu tiên bọn gặp mặt, nếu cũng có nghi vấn như vậy rồi. bọn như thế làm cho Mộ Chỉ Ly có chút kinh ngạc. Nghe được lời của Tư Đồ Diêu, Hàn Như Liệt xác định mình có đoán sai. Mọi người phân biệt và Lăng Lạc Trần vô cùng tốt, căn cứ vào những thứ sẵn có là có thể đại khái đoán ra, mà Tư Đồ Dao ràng được như vậy. So ra, Hàn Như Liệt cùng Lăng Lạc Trần nổi danh phải sớm chiều, cách ăn mặc kỳ lạ của hai người lại càng khiến thanh danh của bọn lan rộng, nhưng nhân tài kiệt xuất tuổi trẻ phải chỉ có hai người bọn họ. Mỗi môn phái hoặc gia tộc đều có tân tú của bọn , đều là nhân tài khó có được, chỉ là có đối lập nên về sau có phân chia mạnh yếu mà thôi. thể nghi ngờ, thanh danh của Tư Đồ Diêu cũng rất rộng, ở giới luyện đan ai biết. Thanh danh của mới truyền ra mấy năm nay, như lực lượng bình thường trong khoảng thời gian ngắn để người ta biết đến. Sau đó mọi người mới biết đây là tông chủ của Dược Tông cố ý làm vậy, thời gian trước để cho Tư Đồ Diêu xuất trước mắt người khác, vẫn luôn nấp tu luyện. Thành tựu của Tư Đồ Diêu bất luận về thực lực hay y thuật đều đơn giản, nghe Tư Đồ Diêu thân hình cao lớn, người phát tán ra loại khí phách thành thục, tuy được coi là mỹ nam tử, nhưng khuôn mặt kiên nghị kia lại dễ dàng khiến người ta sinh ra hảo cảm. Cho nên nữ tử ái mộ cũng phải ít. Hôm nay nhìn thấy, Hàn Như Liệt cũng có cảm giác như vậy, tựa hồ trời sinh có loại lực lượng khiến người khác tin tưởng, làm người ta dễ dàng tin phục, cái này cũng có thể coi là loại mị lực. “Chúng ta cùng nhau a!” Hàn Như Liệt lên tiếng , bọn nhiều người đứng ở chỗ này cũng phỉa chuyện hay. Nhìn Tư Đồ Diêu, sao lại cảm giác bộ dáng của y dường như bình thản nhưng lại đơn giản như vậy. Thực tế ánh mắt y nhìn về phía Chỉ Ly có chút bất đồng, thân là nam tử Hàn Như Liệt suy đoán trước tiên tự nhiên là loại khả năng nào, chẳng lẽ Tư Đồ Diêu có ý với Chỉ Ly? Nghĩ đến đây, cảm thấy khả năng này lớn. Đối với mị lực của Chỉ Ly gần đây hiểu rất , Lăng Lạc Trần ngày thường vô tình vô dục cũng vì Chỉ Ly mà động tâm, với việc Tư Đồ Diêu động tâm tựa hồ cực kỳ bình thường. Trong lòng khỏi bay lên chút cảm giác nguy cơ, xem ra sau này phải cẩn thận nhiều hơn chút mới được, nếu tình địch càng ngày càng nhiều, hơn nữa từng người đều là nhân tài ưu tú, dù là cũng sinh ra chút áp lực. Mọi người tiến vào trong đám người như thủy triều, thời điểm Hàn Như Liệt bước cũng thèm liếc nhìn Đinh Thục Nghi cái, tựa hồ nàng ta tồn tại. Mộ Chỉ Ly cũng để ý tới nàng ta, nàng dư thừa thiện tâm, cũng muốn làm bộ, giả bộ thiện lương thường hại chính mình, huống chi nàng có tính cách như vậy. Đinh Thục Nghi kinh ngạc nhìn mọi người lên phía trước, cam lòng nhìn Hàn Như Liệt, nàng vẫn chờ, chờ quay đầu lại, nhưng từ đầu đến cuối cũng quay lại liếc nàng cái, trong lòng nàng lại máu. Lúc này những người hay ở cùng nàng chỗ đều xuất bên cạnh nàng, thiếu chủ xuất , hơn nữa thái độ của thiếu chủ rất ràng, nếu bọn còn xuất giúp Đinh Thục Nghi chẳng phải hại chính mình? Huống chi nhìn thấy Đinh Thục Nghi thê thảm ngược lại bọn cảm thấy rất vui vẻ. đài cao tất cả đều còn tiến hành. “Tin tưởng mọi người đối với quy tắc của Thiên Huyền chến trường biết , tất cả đều căn cứ vào giá trị chiến công của các ngươi để quyết định, trăm tên đầu tiên có thể tiến vòa mười đại môn phái của chúng ta, mười tên đầu tiên có thể tự do lựa chọn môn phái tiến vào. Trước đó ta đem tình hình chung của mười đại môn phái giới thiệu lần, để cho mọi người thêm hiểu .” “Thần Quyết cung, liệt kê thực lực là trong ba môn phái đứng đầu. Thần Quyết cung chủ yếu nhờ tăng tu vị để cường đại bản thân, cũng nhờ vào thứ khác. Quyết Vân phái, chủ yếu về kiếm khí, thông qua rèn luyện của bản thân mà luyện chế ra bảo kiếm cường đại, dựa vào kiếm mà tác chiến, kiếm còn người còn, kiếm mất người mất. Tiêu Dao môn, chủ yếu tu thân pháp, trong tất cả các môn phái sở hữu tốc độ tuyệt đối là thứ nhất, ứng với hai chữ Tiêu Dao. …” Vị trưởng lão kia đem đặc điểm chủ yếu của mười đại môn phái giới thiệu qua, các môn phái phải chỉ tu luyện những thứ này, ở các phương diện khác cũng có lướt qua, bất quá chủ yếu phát triển loại mà thôi. Nghiên cứu loại, có thể làm cho bọn trở thành bá chủ phương diện, trái lại nếu từng phương diện đều tệ nhưng lại đạt đến cảnh giới cao nhất rất khó để lại tên tuổi. Mộ Chỉ Ly nhìn Lăng Lạc Trần đài cao trong mắt lên ít kinh ngạc. Lâu gặp, nghĩ tới lần nữa gạp lại dĩ nhiên là ở chỗ này, môn phái của là trong mười đại môn phái? Khó trách, tuổi còn trẻ mà ưu tú như vậy. Hàn Như Liệt nhìn Mộ Chỉ Ly suy tư, lên tiếng hỏi: “Ly Nhi, nàng muốn tiến vào môn phái kia sao?” Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly trả lời vấn đề này, mà cười : “Chàng sao biết ta có thể tự lựa chọn môn phái? Có lẽ còn chưa có tư cách đó đây này.” “Ta tin tưởng nàng, nhất định là được. Ly Nhi nhà ta là ưu tú nhất, nếu nàng có tư cách người phương nào có tư cách?” Trong mắt Hàn Như Liệt tràn ngập tự tin mãnh liệt, tựa hồ sớm biết Mộ Chỉ Ly nhất định được như vậy. “Ta có tự tin như chàng đâu, đến lúc đó nếu có hi vọng làm sao bây giờ?” Mộ Chỉ Ly hỏi, trong mắt che giấu tia giảo hoạt. “Ly Nhi ưu tú như vậy, nếu tiến vào môn phái đó cũng tổn thất của bọn họ, chẳng qua nhất định đâu.” Mộ Chỉ Ly nhìn Hàn Như Liệt, nàng nghi hoặc vì sao Hàn Như Liệt lại tự tin như thế? Việc nàng cùng Tư Đồ Diêu thi đấu lôi đài luyện đan đều đạt quán quân, hiển nhiên biết, nếu cho rằng mình chết rồi, loại tự tin này có chút khiến người ta khó lý giải nổi. Mộ Chỉ Ly biết, trong mắt Hàn Như Liệt nàng vĩnh viễn là người ưu tú nhất, cho nên dường như cố chấp tin tưởng nàng có thể, dù là thể cũng biến thành có thể! Mà lúc này, lời Thiên Nhi truyền vào trong tai Mộ Chỉ Ly: “Chỉ Ly, ngươi nghĩ kỹ tiến vào môn phái nào chưa?” “Chưa nghĩ kỹ, những môn phái này dường như tệ, ta trông cậy vào lựa chọn tốt nhất, chỉ có thích hợp nhất với mình mới là thực tế nhất.” Mộ Chỉ Ly chậm rãi lên tiếng , nàng nhìn ra, cường đại của môn phái, cũng phải của chính mình. Nếu ở trong môn phái cường đại mà bản thân mình chiếm được tài nguyên tốt, chẳng bằng vào môn phái bình thường, ít nhất mình có thể nhận được tài nguyên tương ứng tốt hơn ít. “Ta giúp ngươi phân tích chút. Tốc độ tu luyện của ngươi cực nhanh, có thể tiến vào Thần Quyết cung. Kiếm Vị Ương cùng ngươi liên hệ cực kỳ mật thiết, cũng có thể tiến vào Quyết Vân phái. Phiêu Miểu thân pháp của ngươi đạt đến tầng thứ ba, với năng lực giờ của ngươi tiến vào Tiêu Dao môn cũng phải khó. Dược Tông cũng có thể , dùng y thuật của ngươi sau này vào đó đạt được đãi ngộ rất tốt. Bá Thiên tông cũng tệ, dù sao ngươi tu luyện Cường Long Ngạo Thiên bí quyết, thân thể cực kỳ cường hãn…” mạch ra, Mộ Chỉ Ly chưa có phản ứng, đầu Thiên Nhi đầy hắc tuyến rồi. Nàng thsaoế nào lại cảm thấy mình phân tích mà giống như phân tích vậy, chủ yếu là vì Chỉ Ly quá nghiệt! Mỗi môn phái dường như đều thích hợp với nàng ấy. Mộ Chỉ Ly rực rỡ cười tiếng: “Thiên Nhi, ngươi phân tích thế này…” “Được rồi, ta đổi lại góc độ phân tích. Nhiều môn phái đều có thể lựa chọn, như vậy ngươi nên lựa chọ môn phái cường đại chút. cầu cường đại nhất, nhưng trong môn phái cường đại cũng có lợi cho ngươi, trong những môn phái này nhiều cơ hội, ngươi tìm môn đồ của Thiên môn cũng thận tiện hơn chút ít. Thần Quyết cung cũng tệ, bọn dùng tu luyện của bản thân lấy tu vị cường đại làm trụ cột, còn lại mấy cái kia đều cần, dù sao các loại kiếm khi ngoài ý muốn thấy hoặc là bị hao tổn, đối với thực lực của ngươi ảnh hưởng rất lớn, nhưng tu vị thế. Cùng ý nghĩ ban đầu của ngươi rất giống.” Nghe vậy Mộ Chỉ Ly cũng gật đầu: “Hoàn toàn chính xác.” Trước khi Thiên Nhi đưa ra phân tích nàng cảm thấy Thần Quyết cung tệ, chỉ là giữa Thần Quyết cung và hai môn phái khác có cách nào lựa chọn. tại Thiên Nhi cũng hợp ý Thần Quyết cung, như vậy nàng liền có thể xác định. Ngay lúc Mộ Chỉ Ly đưa ra quyết định, trưởng lão ở đài cao lần nữa lên tiếng: “ tại các vị có thể đem thẻ thân phận của các ngươi lấy ra, trước tiên chúng ta xếp tên trăm người đứng đầu.” Lão giả vuốt chòm râu dưới cằm, mỉm cười . Vừa xong, mọi người đem thẻ thân phận ở trong ngực ra. Mộ Chỉ Ly nhìn thẻ thân hận màu đen trong tay, bên thẻ ghi giá trị công huân ràng là mười vạn, ban đầu chém giết thú, giá trị chiến công của nàng nhiều lắm lên tới chín vạn, hơn nữa được ban thưởng vạn, tổng cộng là mười vạn. Sau khắc mọi người lấy thẻ thân phận ra, đạo hào quang sáng chói từ bên trong thẻ thân phận bắt đầu tràn ra, thẳng hướng bầu trời bắn . Lúc này mọi người mới phát , tại chỗ bọn xuất hình tròn màu vàng, mà hào quang từ thể thân phận cũng hòa vào làm với vòng tròn đó. Hình tròn này cơ hồ che chắn tầm mắt của tất cả mọi người, đem nhiều người vây quang trong vòng tròn đó. Người cẩn thận trước tiên phát biến hóa của thẻ thân phận. Mộ Chỉ Ly nhìn tia sáng từ thẻ thân phận màu đen tay chậm rãi độ lên tầng màu vàng, màu vàng càng ngày càng đậm, cuối cùng đem trọn cái thẻ thân phận nhuộm thành màu vàng, như kim thạch. Hàn Như Liệt nhìn thấy trong tay Mộ Chỉ Ly cầm thẻ thân phận màu vàng nở nụ cười: “Ta nàng nhất định có thể, xem ta có sai đâu.” Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly nghi hoặc hỏi: “Ý chàng là gì?” “Thẻ thân phận này nếu biến thành màu vàng, chứng minh nàng nằm trong mười tên đầu. Nếu là màu đỏ trong top trăm, nếu vẫn là màu đen như cũ đó là trăm tên về sau rồi.” Hàn Như Liệt giải thích cho nàng, cũng trải qua Thiên Huyền chiến trường, đối với cái này đương nhiên hiểu . Chỉ có điều gia nhập bất kỳ môn phái nào mà thôi, Đinh Thục Nghi vào Thiên Huyền chiến trường cũng vậy, vào đây chỉ là để lịch lãm rèn luyện hương diện khác cũng chứng minh năng lực của bọn . “ ra thế.” Mộ Chỉ Ly hướng phía xung quanh nhìn lại, quả nhiên nhìn thấy thẻ thân phận trong tay mấy người biến thành màu đỏ, chẳng qua đại bộ phận vẫn là màu đen như cũ, sau khắc nàng chú ý tới thẻ thân phận của Tư Đồ Diêu cũng là màu vàng. Xem ra hai người bọn họ đều nằm trong top mười tên a, chẳng qua thứ hạng này đều nằm trong dự liệu của nàng. Xa xa, trong tay Đinh Thục Nghi cầm thẻ thân phận màu vàng dẫn tới ít người xung quanh hâm mộ, top mười tên a! Có thể tự mình lực chọn môn phái tiến vào a! “ trăm tên đầu xuất , thẻ thân phận màu vàng là top mười tên, màu đỏ là top trăm tên.” Lão giả đơn giản tự thuật : “Kế tiếp chính là việc sắp xếp top mười tên.” Lão giă xoay người, hướng phía các trưởng lão khác gật đầu. Các vị trưởng lão đều giơ tay lên, Lăng Lạc Trần cũng ngoại lệ, từng cột sáng theo tay bọn họ phát tán ra, hướng bia đá nằm ở ngọn núi phía sau bọn họ bắn . Vốn là tấm bia đá bị tro bụi che kín, bây giờ dần dần tán , quang mang màu vàng phóng thích ra, chiếu sáng toàn bộ chiến trường Thiên Huyền. Đợi tia sáng này biến mất, mọi người nhìn thấy tấm bia đá viết: tên bài danh top mười chiến trường Thiên Huyền. Mười tên người cùng với công huân giá trị đều viết ra ràng, kiểu chưa lộ ra màu vàng bàng bạc và đại khí.
Q.2 - Chương 116: Lựa chọn Hiển nhiên, mọi người đối với kiểu chữ màu vàng mấy để ý, bọn họ để ý chính là thứ tự sắp xếp. Mộ Chỉ Ly cũng hướng phía nhìn lên, xem xong cũng thấy giật mình, khỏi đem ánh mắt chuyển đến Tư Đồ Diêu ở bên cạnh, mà cũng đúng lúc Tư Đồ Diêu nhìn nàng, hai người gật đầu ra hiệu. Nhìn thấy cảnh này, Hàn Như Liệt chỉ cảm thấy quan hệ của Chỉ Ly và Tư Đồ Diêu tựa hồ tệ, cũng khá ăn ý, trong lòng khỏi có chút ghen tuông. Đinh Thục Nghi gắt gao nhìn chằm chằm vào bài danh tấm bia đá, trong mắt tràn ngập thể tin được, điều này sao có thể? Chỉ thấy bài danh đứng thứ nhất viết tên Mộ Chỉ Ly và Tư Đồ Dao, hai người lại lần nữa ngang tay! Giá trị công huân đều là mười vạn. Nhìn thấy cảnh này, ít người lộ vẻ kinh ngạc, các trưởng lão đài xem xong cũng khẽ giật mình. Lý trưởng lão triệt để trợn tròn mắt, thế giới này tại sao lại có thể có việc trùng hợp như vậy. lôi đài luyện đan hai người ngang tay, bây giờ ngay cả công huân giá trị cũng giống nhau như đúc! Trước nay chiến trường Thiên Huyền chưa từng có chuyện như vậy, lần này vậy mà lại xảy ra đến hai lần? Hơn nữa còn ở cùng hai người, chẳng lẽ là ý trời? Lý trưởng lão khỏi cảm khái, ngoại trừ là ý trời lão thực thể nghĩ ra lý do khác để giải thích. “Mộ Chỉ Ly vàTư Đồ Diêu lại cùng đứng thứ nhất?” “Có việc trùng hợp như vậy? giống như được sắp xếp xong xuôi từ trước a.” “Hai người này trùng hợp đúng là nhiều, chiến trường Thiên Huyền bắt đầu nhiều năm như vậy ta đoán chừng đây là lần đặc biệt nhất rồi.” Mọi người lại nhao nhao nghị luận, dù sao trùng hợp như vậy rất khó gặp, mấy ngày nay, quầng sáng bao phủ lên Tư Đồ Diêu cùng Mộ Chỉ Ly quá nhiều, có thể qua chiến trường Thiên Huyền lần này, tên tuổi của bọn họ được tất cả mọi người biết đến, nghĩ tới vị trí quán quân cũng rơi người hai người họ. Tầm mắt mọi người đều tập trung vào hai người, mặt khác tám người còn lại tấm bia đá cũng thành phụ trợ, trừ hai người này ra sợ là những người khác đều có ai để ý. Trong lòng Mộ Chỉ Ly cũng tràn đầy kinh ngạc, nếu lôi đài luyện đan hai người ngang tay nàng dự liệu được, nhưng vị trí quán quân này nàng có nghĩ đến. Hai người bọn họ đều chém giết thú, dù chém giết về số lượng hay thời gian dài ngắn, kết quả đều giống với lúc trước, thế nhưng lại vừa vặn ngừng ở điểm công bằng. Có đôi khi tin cũng được, loại trùng hợp này chính xác rất khó gặp được. Lúc này, Mộ Chỉ Ly cũng chú ý tới danh tự phía dưới hai người, tên thứ ba chính là Đinh Thục Nghi, mà giá trị công huân của Đinh Thục Nghi lại làm nàng kinh ngạc lần nữa. Bởi vì giá trị công huân của Đinh Thục Nghi là chín vạn. Đây là giải thích, nếu nàng cùng Tư Đồ Diêu có vạn công huân phần thưởng khi thi đấu lôi đài bọn họ thành ba người ngang tay rồi! Dạng này đúng là phải trùng hợp bình thường. Sau ba người, giá trị công huân của người thứ tư so với bọ họ kém khoảng xa, chỉ có năm vạn, cơ hồ chênh lệch gấp đôi. Lúc này, Đinh Thục Nghi chỉ cảm thấy tâm tình của mình cách nào có thể hình dung, đây là ông trời trêu đùa nàng sao? Nếu chênh lệch lớn hơn khiến tâm tình của nàng tốt hơn chút, thế nhưng hết lần này tới lần khác lại như thế này… Nàng , lúc trước Mộ Chỉ Ly luôn bị nàng truy đuổi, căn bản có nhiều thời gian để săn giết thú, tại sao lại có giá trị công huân cao như vậy? phải biết những giá trị công huấn này của nàng cũng phải thông qua mình nàng săn giết mà có được. Bọn chú ý tới điểm này, đương nhiên cũng có ít người chú ý đến, lập tức bắt đầu trở nên huyên náo, mọi người bảy mồm tám lưỡi mà bàn luận, thỉnh thoảng truyền ra ít tiếng cười. “Ha ha, kết quả thế này khỏi quá khôi hài ! Vậy mà đều là số nguyên! Người có tên thứ ba kia sợ là tức muốn chết!” “Đổi lại là ta, ta cũng cam lòng a, bất quá ai bảo nàng phải dược sư a.” Từng câu, từng tiếng cười truyền vào trong tai Đinh Thục Nghi, sắc mặt nàng cũng tái nhợt ít, từ lúc nào chính mình biến thành trò cười? Hàn Dạ và Hàn Phong khỏi nhìn về phía Đinh Thục Nghi, lúc nhìn thấy bộ dáng nàng khỏi lắc đầu, chỉ có thể là do ông trời sắp xếp. Mộ nương vậy mà lấy được thứ tự cao hơn Đinh tiểu thư, trong lòng bọn cũng rất vui mừng, bởi vì như vậy lão gia có lý do để phản đối rồi. Trải qua thời gian đàm luận ngắn, trưởng lão đứng đài cũng ra hiệu cho mọi người dừng lại. Chỉ là cử động khiến mọi người im lặng. Trưởng lão này là người của môn phái phải bọn họ có thể đắc tội được, bất luận xuất phát từ lòng khâm phục hay vì dám đắc tội, tóm lại mọi cử động của bọn họ đều đồng loạt dừng lại. “Mười người có tên đứng đầu mời lên đài a.” Lão giả chậm rãi lên tiếng , chỉ có như vậy bọn mới có thể hỏi thăm ý kiến, cũng là để cho mọi người nhìn thêm chút. “Liệt, ta lên trước rồi.” Mộ Chỉ Ly mỉm cười , tuy cục diện này nằm ngoài dự liệu của nàng, nhưng đối với kết quả này nàng thực thỏa mãn. Có lẽ ông nội biết chắc rất vui mừng a, cha, người qua chiến trường Thiên Huyền, hôm nay ta cũng qua. Mộ Chỉ Ly cùng Tư Đồ Diêu lên đài, thời điểm ở lôi đài thi đấu mọi người biết quan hệ của họ tệ, cục diện hai lần ngang tay lại khiến họ trở thành đoạn giai thoại. Nhìn hai người đứng chung chỗ, mọi người cảm thấy bọn họ trai tàu sắc có chút xứng đôi. Mười người rất nhanh lên đài, dựa theo thứ tự mà đứng, mà Đinh Thục Nghi lại đứng bên cạnh Mộ Chỉ Ly. Bởi vì cái gọi là cừu nhân gặp mặt hết sức đỏ mắt, con mắt Đinh Thục Nghi nhìn về phía Mộ Chỉ Ly giống như hận thể đem nàng ngũ mã phanh thây. Sát ý chút nào che dấu này mọi người đều có thể cảm nhận được. Dùng thực lực của bọn họ, sát khí phát tán ra cực kỳ cường đại, nếu che dấu, rất dễ khiến người khác phát ra. Cảm thụ được sát khí của Đinh Thục Nghi ràng như vậy, Mộ Chỉ Ly cũng nghiêng đầu nhìn qua, hai mắt có chút úy kỵ nhìn nàng ta, tia lãnh liệt mặt nàng, khóe miệng càng giơ lên tia vui vẻ cùng trào phúng: “Bất luận ngươi nhìn ta như thế nào, cũng thể giết được ta, nhìn thế có ý nghĩa gì sao?” Nghe vậy, Đinh Thục Nghi cũng đối chọi gay gắt trả lời: “Ta nhất định giết ngươi.” “Trước kia ngươi có cơ hội, sau này ngươi càng có cơ hội. Nếu trong quá khứ ta có chút chán ghét ngươi, bây giờ trong mắt ta ngươi bất qáu chỉ là kẻ đáng thương. Ngươi tự cho rằng có danh phận vị hôn thê, là kích cũng chịu nổi!” Mộ Chỉ Ly chuyện hề có chút tình cảm nào, mọi việc làm của Đinh Thục Nghi khiến nàng có nổi chút hảo cảm nào với nàng ta, đối với loại người đến chết vẫn biết hối cải này, loại nữ nhân lúc nào cũng tâm tâm niệm niệm nghĩ làm sao có thể giết mình, nàng cũng muốn giải quyết triệt để, chỉ là tại phải thời cơ tốt mà thôi. Vốn nàng định giải thích nhưng tại có lẽ đac cần, tất cả đều là nư nhân này bên tình nguyện mà thôi. Về phần thân phận vị hôn thê, nàng căn bản quan tâm, bởi vì rất nhanh còn rồi. “Ngươi.” Sắc mặt Đinh Thục Nghi tái , chợt tàn : “Đừng tưởng rằng trong lòng Liệt ca ca có ngươi, ngươi cho rằng mình rất giỏi rồi. Từ đầu đến cuối ta vẫn là vị hôn thê danh chính ngôn thuận của !” “Ta…rất… sợ… hãi.” Mộ Chỉ Ly từng chữ ra, mặt lại có chút lo lắng nào. Nhìn thấy bộ dáng này của Mộ Chỉ Ly, trong bụng Đinh Thục Nghi tức giận cũng ra lời, nữ nhân này quá đáng hận. Ỷ vào Liệt ca ca thích nàng coi trời bằng vung, đợi đến khi về Hàn gia nàng nhất định làm cho nàng ta biết ai mới chính là chủ! Hai người chuyện đều bị Tư Đồ Diêu nghe được, đáy mắt khỏi lên ý cười. Cùng Mộ Chỉ Ly quen biết lâu như vậy, nàng gần như chỉ bình bình đạm đạm, phảng phất như đối với cái gì cũng đều thờ ơ như vậy, nghĩ tới nàng còn mặt như vậy, tuy mang theo ít giảo hoạt cùng ác ý, lại càng thêm đáng . Từ điểm này, Tư Đồ Diêu cũng biết tầm quan trọng của Hàn Như Liệt đối với MMộ Chỉ Ly. Có thể làm cho nàng thể mặt khác tuyệt đối đơn giản, thái độ của Mộ Chỉ Ly đối với Đinh Thục Nghi luôn là lạnh nhạt, khiến người khác cho rằng nàng để ý, nhưng từ cuộc chuyện của hai người có thể nhìn ra được, kỳ thực nàng rất quan tâm nhưng biểu ràng mà thôi. Vị hôn thê của người thương làm sao lại có thể quan tâm? Chỉ là nàng muốn biểu lộ ra. Vài vị trưởng lão sau khi nhìn thấy bọn người Tư Đồ Dao, mặt cũng lộ ra bộ dáng tươi cười thân thiện. Vị lão giả chủ trì lúc trước cũng bắt đầu giới thiệu: “Vị này chính là trưởng lão của Quyết Vân phái, vị này chính là…” Cuối cùng, vị trưởng lão kia đứng trước mặt Lăng Lạc Trần giới thiệu: “Vị này chính là đại biểu của Thần Quyết cung.” Lăng Lạc Trần cũng phải trưởng lão của Thần Quyết cung, tính ra cũng chỉ là đệ tử mà thôi, chỉ có điều phải là đệ tử bình thường, trưởng lão do dự hồi cũng chỉ nghĩ được từ đại biểu. Nhìn Lăng Lạc Trần ở khoảng cách gần, đáy mắt Mộ Chỉ Ly cũng lên tia phức tạp. lúc trước thời điểm nhìn thấy thân ảnh màu trắng này, liền làm cho nàng khó có thể quên, nam tử giống như trích tiên chỉ cần gặp lần liền thể dễ dàng quên a. Nhưng mấy chữ Thần Quyết cung cũng làm cho Mộ Chỉ Ly kinh ngạc hồi, là người đại biểu cho Thần Quyết cung? Vẫn còn nhớ lúc trước nàng mực muốn gia nhập môn phái cũng có chút liên quan tới , nếu có xuất của , nàng cũng sớm làm ra quyết định này, nhất định phải gian nhập môn phái, gia nhập vào môn phái theo học, mở rộng kiến thức về thế giới rộng lớn. Hôm nay nàng làm được, nàng cũng có thể gia nhập vào môn phái của , chỉ là ý nghĩ lúc trước của nàng xảy ra chút biến hóa, dù cho biết loại cảm giác lúc trước phải chăng là mê luyến, tại tất cả khó có khả năng rồi. Nàng có Liệt, nàng hảo hảo quý trọng. Lăng Lạc Trần vẫn nhìn Mộ Chỉ Ly, đối với chín người còn lại căn bản nhìn cũng chưa từng nhìn, thời gian hơn ba năm, cuối cùng lần nữa gặp được nàng. Chỉ là biết nàng chọn môn phái nào, tại thời khắc này, trong lòng có chút thấp thỏm yên. hi vọng nàng có thể gia nhập vào Thần Quyết cung, có mục đích khác, chỉ là muốn thường xuyên nhìn thấy nàng, thế nhưng nàng chọn môn phái của sao? Có thể vì xuất , nàng chọn tiến vào Thần Quyết cung, cũng có thể bởi quan hệ cùng Hàn Như Liệt, nàng lựa chọn môn phái khác. Nghĩ đến những điều này, Lăng Lạc Trần cũng cảm giác tâm mình rối loạn.
Q.2 - Chương 117: Chấm dứt Thời gian hai người đối mặt dài, nhưng tâm tư tinh tế tỉ mỉ của mọi người vẫn chú ý tới. Lăng Lạc Trần nhìn chằm chằm vào người chỉ là điểm này cũng làm cho người ta hoài nghi. Tư Đồ Diêu chỉ cảm giác mình càng ngày càng nhìn thấu Chỉ Ly rồi, ánh mắt của nàng, nhìn tới, nhưng ánh mắt của Lăng Lạc Trần lại nhìn thấy thực ràng. Đây phải là ánh mắt của người mới gặp gỡ lần đầu, lúc trước bọn họ có nhận thức? Hơn nữa lọai ánh mắt này dường như cũng phải là ánh mắt bằng hữu. Xem ra Mộ Chỉ Ly và Lăng Lạc Trần có lẽ cũng có câu chuyện, Lăng Lạc Trần nổi danh có thất tình lục đục vậy mà lại động tâm, điều này làm cho người khác khó có thể tin, bất quá hết lần này tới lần khác xảy ra. biết , Mộ Chỉ Ly chỉ là nữ tử bình thường đến từ tiểu vương quốc, cũng có bối cảnh to lớn, nhưng lúc trước xuất Hàn Như Liệt, tại lại xuất Lăng Lạc Trần, đây cũng phải là người bình thường có thể làm được a. tình tất nhiên phải đơn giản như vậy. Chẳng lẽ chính mình lại có thêm tình địch? Tư Đồ Diêu nghĩ đến đầu tiên chính là điểm này, bất quá rất nhanh cũng bình thường trở lại. Dù sao cũng có tình địch rồi, xuất thêm người như thế nào? Lúc Tư Đồ Diêu phát điểm này, Đinh Thục Nghi cũng thấy tình tầm thường. Vẫn nghe bộ dáng Lăng Lạc Trần giống phàm nhân, hôm nay vừa thấy quả thực như thế, nhưng vì sao lại dùng ánh mắt như vậy nhìn Mộ Chỉ Ly? So với việc đài yên tĩnh, dưới đài náo nhiệt hơn rất nhiều. Lúc trước Lăng Lạc Trần chỉ ngồi cũng có rất nhiều người chú ý tới , bất quá mọi người là người nơi nào, mà bây giờ lại biết là đại biểu của Thần Quyết cung – trong ba môn phái đứng đầu, thân phận và địa vị này quả thực tầm thường. Điên cuồng nhất chính là mấy nữ tử trẻ tuổi, mấy vị đứng đài cao đều là lão giả tuổi năm mươi, tất nhiên nam tử tuấn tiêu sái là đối tượng được bọn họ chú ý, huống chi thực quá ưu tú! “ nghĩ tới vị công tử kia lại là đại biểu của Thần Quyết cung, bộ dáng quá tuấn rồi!” “Đúng vậy a, ta lớn chừng này chứ bao giờ thấy qua nam tử tuấn như thế, giống như tiên nhân vậy, thế gian đúng là có nam tử như vậy?” “Nếu có thể gả cho nam tử như vậy, quả thực quá hạnh phúc rồi!” mặt nữ tử tràn ngập ái mộ. Muốn biết, thế giới này nam tử có tướng mạo tốt ít, nam tử thực lực cao cường cũng ít, nhưng vừa có tướng mạo tốt lại vừa có thực lực thiếu , huống chi là cấp độ cực phẩm như vậy? “Ngươi muốn nghĩ cũng được, ta chỉ cầu vào được Thần Quyết cung, thường xuyên được nhìn thấy đủ hài lòng!” … Hàn Như Liệt nhìn thấy Lăng Lạc Trần cùng Mộ Chỉ Ly đối mặt, trong lòng cũng trầm xuống, thầm nghĩ lâu như vậy Lăng Lạc Trần đối với Ly Nhi vẫn hết hi vọng a! tại lại xuất thêm tên Tư Đồ Diêu, hơn nữa nhìn bộ dạng kia dường còn nguyện nhất định phải có. suy nghĩ chính mình có phải nên đem Ly Nhi trói lại bên cạnh, bằng thỉnh thoảng lại xuất thêm tên tình địch, quả thực kích thích trái tim của . Trong lòng biết Ly Nhi đối với mình tuyệt hai lòng thế nhưng có người ở bên nhìn nàng chằm chằm khiến thấy áp lực a. “Hàn công tử ngươi cũng nên cẩn thận. Người ưu thích Chỉ Ly thế nhưng ít, nếu như sau này còn xuất người như Đinh Thục Nghi, kết quả kia có thể bảo vệ được rồi. Lúc trước Đinh Thục Nghi ra tay với Chỉ Ly, chính là Tư Đồ công tử cứu nàng đấy.” Thiên Nhi ám chỉ trong lời . Quả nhiên, Hàn Như Liệt nghe xong lời này, sắc mặt cũng khẽ biến, xem ra tỷ muội tốt của Ly Nhi có thành kiến đối với mình, cái này thể được: “Chuyện này đúng là do ta sơ sẩy, ta cam đoan về sau tuyệt đối phát sinh lần nữa. Chỉ là… Tư Đồ Diêu cứu được Ly Nhi?” “Chuyện mà phát sinh lần nữa, ta thấy cho dù Chỉ Ly mạng lớn cũng gặp lại được ngươi. Ả Đinh Thục Nghi kia ra tay cực kỳ tàn nhẫn, vốn là Chỉ Ly có thể rời , nhưng là vì ngươi mà nàng ấy lại lựa chọn nghênh chiến. Thực lực Cực Thành Cảnh trung cấp đối mặt với Phân Cực cảnh của Đinh Thục Nghi, cũng chỉ có nàng mới lựa chọn nghênh chiến. Cuối cùng hai người đánh ngang tay, Chỉ Ly hôn mê, mà người bên cạnh Đinh Thục Nghi truy kích nàng, nếu Tư Đồ Diêu xuất , kết quả kia…” Thiên Nhi chút liền ngừng lại, còn lại cõ lẽ đều ràng. Hàn Như Liệt giả quyết tốt việc với Đinh Thục Nghi nên khiến Chỉ Ly gặp nguy hiểm, chuyện này vốn nên xảy ra. Chuyện bây giờ qua, nhưng để nhắc nhở cũng tệ, ít nhất cho Hàn Như Liệt gia tăng chút cảm giác nguy cơ. Nghe vậy, Hàn Như Liệt cũng cả kinh, Ly Nhi mới ở Cực Thành cảnh trung cấp vậy mà có thể cùng Đinh Thục Nghi đánh ngang tay? Kết quả này thực khó có thể tưởng tượng. chỉ là quá trình quá mạo hiểm, như thế nếu có Tư Đồ Diêu chính mình chẳng phải thể nhìn thấy Chỉ Ly rồi? Nghĩ vậy trong lòng cũng cảm thấy may mắn. Đồng thời cũng hạ quyết tâm, tương lai nhất định thể để chuyện như vậy phát sinh. Trưởng lão đài cao chú ý tới ánh mắt trao đổi của Lăng Lạc Trần đối với Mộ Chỉ Ly, giới thiệu xong tất cả mọi người cũng lên tiếng : “Tin tưởng trong lòng các ngươi có đáp án, ta cũng cần hỏi từng người, nghĩ muốn gia nhập môn phái nào liền đứng ở phía trước môn phái đó a.” Loại phương thức này thể nghi ngờ rất nhanh mà lại đơn giản, thanh vừa dứt, Mộ Chỉ Ly có chút do dự mới mở ra bước chân. Mọi người đều hướng về phía trưởng lão của môn phái chính mình ngưỡng mộ trong lòng đến. Lăng Lạc Trần nhìn Mộ Chỉ Ly cất bước, trong lòng khẩn trương bay lên, biết nàng chọn môn phái nào. Nhìn thấy Mộ Chỉ Ly hướng bên cạnh mình càng ngày càng gần, Lăng Lạc Trần mừng rỡ đồng thời cũng lo lắng bước chân Mộ Chỉ Ly đột nhiên dừng lại. Mới bắt đầu, Tư Đồ Diêu chú ý phương hướng Mộ Chỉ Ly ngược lại với chính mình, lúc nàng cự tuyệt Dược Tông biết , cho nên cũng hướng nàng đưa ra lời mời. Chỉ là nàng chọn môn phái nào? Ánh mắt Hàn Như Liệt chưa từng dời khỏi người Mộ Chỉ Ly, bất luận Chỉ Ly lựa chọn môn phái nào đều ủng hộ nàng, bất quá ánh mắt như có như nhìn về phía Lăng Lạc Trần.. Rốt cục, Mộ Chỉ Ly cũng dừng lại bước chân. Trước mặt nàng đúng là Lăng Lạc Trần. “Chỉ Ly, ngươi…” Lăng Lạc Trần khỏi mở miệng , chỉ là biết nên cái gì cho phải. Mộ Chỉ Ly mỉm cười: “Thế nào? chào đón ta sao?” Nguyên nhân lựa chọ Thần Quyết cung có rất nhiều, mặt là nàng cùng Thiên Nhi cảm thấy Thần Quyết Cung rất thích hợp, mặt khác có lẽ chính vì ý nghĩ ban đầu, tiến vào môn phái của , coi như là đối với trước kia có cái công đạo. Nghe được lời của Mộ Chỉ Ly, Lăng Lạc Trần cảm giác tâm tình trong nháy mắt bình tĩnh lại, nàng có làm mối quan hệ của bọn họ xấu , nàng vẫn như cũ coi là bằng hữu. “Ngươi có thể tới, đương nhiên ta rất hoan nghênh.” Giọng trong trẻo như tiếng suối róc rách khiến cho người nghe chỉ cảm thấy có thể bình tĩnh trở lại. Đứng sau lưng Mộ Chỉ Ly còn có hai người nam nữ, nghe được cuộc chuyện của Lăng Lạc Trần cùng Mộ Chỉ Ly, trong lòng cũng có vài phần kinh ngạc, nghĩ tới bọn họ quen biết hơn nữa quan hệ cũng tệ a. Nhất là nàng kia, trong lòng khỏi nhiều thêm tia hâm mộ cùng ghen ghét, nàng ta vậy mà cùng quen biết, còn có thể cùng chuyện. Bất quá nữ tử rất nhanh triển khai nét mặt tươi cười, nàng có thể tiến vào Thần Quyết cung, tương lai nhất định có nhiều cơ hội. Tư Đồ Diêu nhìn Mộ Chỉ Ly chọn Thần Quyết cung, trong lòng cũng phát ra cảm khái: “Hàn Như Liệt là người trong lòng Chỉ Ly, mà Lăng Lạc Trần lại ở cùng môn phái với nàng, bởi vì cái gọi là làm quan hưởng lộc vua, ở chùa ăn lộc Phật. Tuy Lăng Lạc Trần thoạt nhìn cả người vô hại, thế nhưng ai biết được? Như thế tính ra, dường như chỉ có mình ở vào hoàn cảnh xấu thôi, ổn. Thực là rất ổn.” Đối với việc Chỉ Ly lựa chọn Thần Quyết cung, kỳ thực trong lòng Hàn Như Liệt sớm có tính toán, với tính tình của Chỉ Ly, thực là có cùng khuynh hướng với phương thức tu luyện của Thần Quyết cung, chỉ vì có Lăng Lạc Trần nên trong lòng của hăn cũng nhiều lên chút nguy cơ. … Việc chọn môn phái sau khi trải qua ba năm trong Thiên Huyền chiến trường xong. Trừ bọn họ ở trong top 10, trong top 100 tên Lăng Lạc Trần cũng chọn mười hai người, cùng chỗ mười lăm người. “Hôm nay các ngươi trước theo ta xem môn phái, an chí nơi ở cho các ngươi, đợi mọi việc dàn xếp tốt các ngươi có tháng nghỉ ngơi, tháng này các ngươi có thể trở về thăm người nhà, giải quyết những việc cần thiết, tháng sau đúng hẹn trở lại Thần Quyết cung.” Lăng Lạc Trần lời ít ý nhiều đem việc qua lần. Nghe vậy mọi người nhao nhao gật đầu. có thể tiến vào môn phái tu luyện tự nhiên rất cao hứng, nhưng có thời gian về nhà lại càng làm cho bọn vui vẻ hơn. Sở dĩ tất cả các môn phái đều làm như vậy, cho đệ tử mới vào thời gian tháng để cho bọn về quê cũ, kỳ thực là vấn an thân nhân, ngoài ra còn nguyên nhân rất lớn khác chính là trở về hưởng thụ vinh quang của bọn . Hao tốn thời gian ba năm, trải qua biết bao nhiêu trận chiến đấu lớn , ở bên bờ sinh tử thế nên bọn họ nên có được tất cả. Bởi cho bọn nếm ngon ngọt sau càng thêm cố gắng tu luyện cho nên tháng nghỉ ngơi này rất đáng có. Mộ Chỉ Ly tới trước mặt Hàn Như Liệt, định chuyện Hàn Như Liệt mở lời trước: “Nàng đến Thần Quyết cung trước, ba này sau ta tới đón nàng, cùng nàng về Thiên Thăng quốc.” Nhưng chuyện này của môn phái biết , huống chi phải hồi gia tộc cũng có chuyện cần xử lý. Thấy Hàn Như Liệt biết ý mình, Mộ Chỉ Ly cũng gật đầu : “Tốt, ba ngày sau ta chờ chàng.” Nàng rời Mộ gia ba năm dài, cũng biết tại Mộ gia như thế nào. Có lẽ Mộ gia cũng có vấn đề gì, có lẽ càng ngày càng tốt mới đúng. Dù sao mình tiến vào chiến trường Thiên Huyền còn chưa biết kết quả quốc gia trước đó nhất định đối đãi tốt với Mộ gia, nếu vạn nhất nàng thành công bọn phải lâm vòa nguy hiểm? Bọn người Hiên Viên Dật cũng cười : “Đến lúc đó có nhiều thêm mấy người chúng ta làm bóng đèn, hi vọng bỏ qua cho a.” Lăng Lạc Trần dường như cố ý để cho đám người Hiên Viên Dật cũng tiến vào Thần Quyết cung, tương lai bọn họ có thể trở thành sư huynh muội rồi. Đám người Hiên Viên Dật biết , nhờ có liên quan lớn tới Mộ Chỉ Ly nên bọn mới có thể tiến vào Thần Quyết cung, bất quá tam tình của bọn vô cùng tốt. Dù sao có thể tiến vào môn phái, con đường tu luyện của bọn có thể tiến xa hơn, đồng thời khi về nhà có thể nở mày nở mặt. Trong lòng cũng cực kỳ cảm kích Mộ Chỉ Ly, về sau bọn nhất định cố gắng tu luyện, làm Chỉ Ly mất mặt! Ai dám khi dễ Chỉ Ly, bọn cùng kẻ đó dốc sức liều mạng. Đây cũng phải là lời khách sáo, mà là lời trong lòng của bọn . “Hiên Viên đại ca, huynh lại đùa ta.” Mộ Chỉ Ly liếc , đúng là lại giễu cợt nàng. “Được được được, Chỉ Ly lên tiếng, ta nào dám a.” “Ha ha” Bọn người Cao Chính Thanh cũng nhao nhao cười ha hả. Lúc mọi người chuyện, Tư Đồ Diêu cũng tới. Khuôn mặt kiên nghị mang theo chút tươi cười ôn nhu yếu ớt: “Chỉ Ly, Dược Tông chúng ta sắp xuất phát. cùng môn phái nhưng ngươi thể quên người bằng hữu này nha. Hi vọng tương lai có thể gặp lại.” Trong lòng Tư Đồ Diêu nghĩ đến chúng ta nhất định gặp lại, nhất đinh như vậy. Trong tất cả các môn phái, quan hệ giữa Dược Tông với Thần Quyết cũng cực kỳ tốt, hai bên trao đổi ít cho nên cơ hội tương lai gặp mặt thiếu. “Đây là đương nhiên, lần sau chúng ta cùng nhau thương thảo y thuật a. Nếu có phát gì mới cũng đừng quên cho ta biết.” Có thể phương hướng nghiên cứu y thuật của nàng giống với Tư Đồ Diêu cho nên rất nhiều tri thức của đối phương đều biết , trao đổi có thể giúp bọn họ bao quát được càng rộng. “Được, nếu có ta nhất định cho ngươi biết! Tạm biệt!” “Tạm biệt.” Đợi Tư Đồ Diêu , Lăng Lạc Trần nhìn mọi người lên tiếng : “Chúng ta lên đường .” Nhìn mọi người đều gặt đầu, Lăng Lạc Trần dẫn theo mọi người hướng phía bên ngoài chiến trường Thiên Huyền đến, Hàn Như Liệt cũng rời . Lúc mọi người chưa phát giác,Thiên Nhi và A Vũ đều vào bên trong Thiên Sát cổ giới. Trong khí vui sướng, ít ai chú ý những thứ khác, cho nên bị chú ý khả năng lớn. Bên trong Thiên sát cổ giới. Thiên Nhi nhìn vẻ mặt khẩn trương của A Vũ, mặt cũng lộ ra bộ dáng tươi cười: “A Vũ, ngươi cần khẩn trương như vậy, nhất định có vấn đề gì.” “Vậy cũng nhất định. Qua nhiều năm như vậy, ta thử nhiều phương pháp đều thành công, vạn nhất ta và ngươi đều ra được làm thế nào cho phải? Lúc trước ngươi là linh nhưng bây giờ là người bình thường a.” Nếu là trong quá khứ, A Vũ cũng để ý như vậy, nhưng là lần này gặp Thiên Lang Vương, muốn mất cơ hội này. So với A Vũ khẩn trương, Thiên Nhi lại vô cùng lạnh nhạt. Lúc trước nàng vào chiến trường Thiên Huyền sau đó có thể thuận lợi rời , lúc trước có thể, đương nhiên tại cũng có thể! “Chúng ta đây nhìn xem là tốt rồi, nhất định có vấn đề.” Thiên Nhi nhún vai, hẳn là A Vũ thất bại nhiều năm nên mới lo sợ như vậy. Lúc trải qua bình chướng của chiến trường Thiên Huyền, A Vũ thậm chí chuẩn bị tốt tinh thần bị bắn trở về, qua nhiều năm đều chịu kết quả như vậy, nhưng đợi nửa ngày thế nhưng cảm giác trong dự liệu lại chưa từng truyền đến, khỏi nghi hoặc mở to hai mắt ra, thấy Thiên Nhi vui vẻ nhìn mình. “Ta mà, thành công ra.” Mặc dù nàng biết Thiên Sát cổ giới đến tột cùng là dạng bảo bối gì, từ những việc rất cường đại nó thể , vấn đề này thực là đồ chơi con nít. khắc ra khỏi chiến trường Thiên Huyền, trong mắt Mộ Chỉ Ly cũng lên mỉm cười, nhìn chiếc nhẫn tinh mĩ trong tay mình, tất cả đều như dự liệu của nàng, quả nhiên đem A Vũ thành công ra. Mộ Chỉ Ly cùng mọi người theo sau Lăng Lạc Trần tới, ước chừng nén nhang gặp được truyền tống trận. Ở đây tổng cộng có mười cái truyền tống trận, phân biệt đối ứng với mười đại môn phái. Bọn nhìn thấy truyền tống trận có gì ngạc nhiên nữa, dù sao dây cũng phải lần đầu tiên. Ở Thiên Thăng quốc, bọn họ dung qua hai lần truyền tống trận, về mặt các trung đẳng vương quốc khỏi phải rồi. Đứng ở trong truyền tống trận, hào quang quen thuộc bao phủ bọn , khi bọn lần nữa mở mắt, đứng trong rừng rậm. Nhìn thấy cây cối tươi tốt thanh thúy cùng đường tĩnh mịch nhìn thấy ngọn nguồn, mặt mọi người khỏi lên ít nghi hoặc. Chẳng lẽ Thần Quyết cung nằm trong rừng rậm này? Dưới chân bọn họ là khu rừng rộng lớn cổ kính và u ám. Đương nhiên Lăng Lạc Trần biết nghi hoặc của mọi người, liền giải thích: “Đây là chướng nhãn pháp của môn phái, phải người trong môn phái, có cách nào qua. Muốn vào hoặc rời đều phải có ấn thạch.” Nghe được lời của Lăng Lạc Trần, mọi người mới chợt hiểu ra. Có lẽ đúng như thế, môn phái lớn như vậy có thể tùy tùy tiện tiện vào ra hay sao? Nếu như môn phái ở ngay chỗ này,như vậy thong qua truyền tống trận phỉa có thể trực tiếp tiến vào? Vừa xong, trong tay Lăng Lạc Trần xuất con dấu lớn bằng đá trong suốt, thoạt nhìn có chút quái dị. Chỉ thấy Lăng Lạc Trần đem thiên lực rót vào trong ấn thạch, ấn đá tản ra cỗ chấn động kỳ dị. Sau đó mọi người kinh ngạc phát , khí bốn phía đều bị biến đổi, bọn trực tiếp bị quả cầu vây xung quanh, thành lên gợn nước khiến bọn cảm giác như đặt ở trong nước, đững ở bên trong hoàn cảnh lại nhanh chóng biến đổi. Chấn động ngày càng , hoàn cảnh trước mắt bọn người Mộ Chỉ Ly cũng biến đổi lớn, thời điểm chấn động biến mất hoàn toàn, cảnh tượng hoàn toàn bất đồng. Lúc này trước mặt bọn là ngọn núi nguy nga rộng lớn, mà ở đó bọn thấy tòa cung điện khổng lồ. Cung điện màu trắng tản ra cỗ chính khí uy nghiêm, giống như con cự long nằm khiến cho người ta dám khinh thường. Nhìn thấy cảnh này, trong mắt mọi người đều lên vẻ kích động, đây cũng là chỗ bọn sinh hoạt và tu luyện trong tương lai sao? Quả nhiên hổ là môn phái có bài danh top 3, chỉ nhìn thôi cũng thấy rung động nhân tâm. Mộ Chỉ Ly nhìn cung điện này, trong mắt cũng lộ ra sợ hãi cùng thán phục. Lúc trước nàng cũng tưởng tượng qua bộ dạng của nó nhưng hôm nay chứng kiến cung điện này so với tưởng tượng của nàng đồ sộ hơn nhiều. “Đây là môn phái của chúng ta, về sau các ngươi ngụ ở đây. tại liền cùng nhau lên núi.” Lăng Lạc Trần lên tiếng , ngày bình thường rất ít cùng người khác chuyện, bất quá hôm nay dẫn theo đệ tử mới nên tránh khỏi phải giải thích phen, hôm nay tâm tình của dường như vô cùng tốt, bình thường gương mặt mang theo gợn sóng bây giờ cũng lên chút vui vẻ như có như , thoạt nhìn khiến cho bình dị gần gũi hơn rất nhiều. Thời điểm bọn người Lăng Lạc Trần, núi cũng xuất hai đạo thân ảnh, sau khi nhìn thấy Lăng Lạc Trần đều chắp tay : “Lăng sư huynh, huynh trở về rồi.” Đây là hai người giữ núi, bất quá dựa theo Mộ Chỉ Ly đoán, người giữ núi chỉ có hai người bọn họ, người tuần của đại môn phái há lại đơn giản như vậy? Chỉ là những người kia thực lực cường đại hơn khiến bọn phát ra mà thôi. Chỉ là hai người giữ núi có thực lực Phân Cực cảnh, có thể biết bên trong đại môn phái có bao nhiêu hung hãn rồi. Lăng Lạc Trần gật đầu: “Chiến trường Thiên Huyền kết thúc, ta mang các sư đệ vàcác sư muội trở về. Các ngươi trông coi cẩn thận, khổ cực.” Nghe được lời của Lăng Lạc Trần, hai người sững sờ, thụ sủng nhược kinh chợt đáp: “Đa tạ Lăng sư huynh quan tâm, nhất định chúng ta trông coi cẩn thận.” “Được.” Sau đó, Lăng Lạc Trần mang theo bọn người Mộ Chỉ Ly lên núi, lưu lại hai người gác núi nghi hoặc nhìn theo bóng lưng của . “Ta phải nằm mơ ? Ngày bình thường Lăng sư huynh chuyện với chúng ta, vậy mà còn quan tâm chúng ta sao?” Cũng phải Lăng Lạc Trần gần người khác, chỉ là ngày thường số lần chuyện cực ít, quá khứ lúc nhìn thấy bọn cũng chỉ gật đầu ra hiệu, như hôm nay là lần đầu tiên gặp được. “Đừng hỏi ta, ta cũng biết. Bất quá được Lăng sư huynh quan tâm cũng phải người bình thường có cơ hội a. Nhìn gần, Lăng sư huynh tựa hồ càng thêm phi phàm a…” “ Sau khi trở về đem chuyện này cho các sư huynh đệ khác, sợ là cũng làm bọn kinh ngạc a.” Trong Thần Quyết cung, bất luận là nam tử hay là nữ tử đối với Lăng Lạc Trần đều cực kỳ kính ngưỡng (kính trọng cùng ngưỡng mộ). Ngọn núi này tương đối cao, nhưng bọn họ đều là người tu luyện, đối với người bình thường khó có thể leo được nhưng đối với bọn họ lại cực kỳ đơn giản. Rất nhanh mọi người đến cửa đại điện . Lăng Lạc Trần đem mọi người vào, sau khi vào vài vị trưởng lão cũng ở bên trong chờ bọn họ rồi. “Lạc Trần, đây là đệ tử mới chọn ở chiến trường Thiên Huyền sao?” Lăng Lạc Trần chắp tay : “Vâng, kế tiếp liền giao cho chư vị trưởng lão rồi, đệ tử trước hướng cung chủ phụng mệnh.” Đối với các trưởng lão, thái độ của Lăng Lạc Trần rất khách khí. từ lớn lên trong nội cung, các trưởng lão đối với vô cùng tốt. Nghe vậy, các trưởng lão cũng cười gật đầu, bọn họ đối với Lăng Lạc Trần vẫn luôn vô cùng hài lòng, đứa này từ bé thông minh dị thường, hơn nữa lại tôn sư trọng đạo. tại trưởng thành vẫn như thế khiến bọn họ rất vui mừng. Có thể danh vọng của Lăng Lạc Trần tại Thần Quyết cung cao như thế ngoài việc có thực lực ra còn có thêm ủng hộ của những trưởng lão này. Khi Lăng Lạc Trần đến tìm Lăng Phong, Lăng Phong đứng ngoài cửa chờ rồi. “Sư phụ.” Lăng Phong gật đầu: “Con trở về rồi, nhiệm vụ lần này con hoàn thành thế nào?” Từ lúc truyền tống trận chấn động, lão cũng biết bọn họ trở về rồi. Theo tính tình Lạc Trần nhất định hướng chính mình báo cáo, cho nên lão quyết định đứng chỗ này chờ . “Con đều đưa về rồi, tổng cộng con chiêu mộ được mười lăm người, trong đó có ba người nằm trong top 10, tám người trong top 100.” “Còn bốn người kia sao?” Lăng Phong khỏi nhíu mày. “Bọn cũng vào chiến trường Thiên Huyền chỉ là nằm trong top 100 tên.” Lăng Lạc Trần thành trả lời, dựa theo quy củ những năm qua, bọn chỉ chiêu mộ người nằm trong danh sách 100 tên đầu, những người khác chiêu mộ, nhưng vì Mộ Chỉ Ly lựa chọn phá lệ. “ cho ta biết nguyên nhân.” Lăng Phong có tức giận, đối với Lăng Lạc Trần, lão vẫn luôn tin tưởng, làm như vậy nhất định có nguyên nhân của . Thấy Lăng Phong bình tĩnh hỏi mình nguyên nhân, trong lòng Lăng Lạc Trần cũng lên tia cảm kích, sư phụ đối với từ tới lớn đều luôn như vậy: “Bởi vì chiến trường Thiên Huyền lần này, Mộ Chỉ Ly đạt quán quân, bọn cùng đến từ vương quốc.” Chỉ đến đây, Lăng Phong hiểu nguyên nhân: “Ta biết, con làm rất tốt.” Lúc trước lão có tâm muốn chiêu mộ Mộ Chỉ Ly, nghĩ tới danh hiệu quán quân của chiến trường Thiên Huyên nàng cũng đạt được. Chỉ cần mình Mộ Chỉ Ly cũng đáng giá lần phá lệ này rồi. Trong Thần Quyết cung, người có thực lực mạnh hơn so với Mộ Chỉ Ly tuyệt đối ít, có lẽ rất nhiều đệ tử cảm thấy đáng, nhưng bọn thấy thế, bọn coi trọng tiềm lực của Mộ Chỉ Ly, đồng thời cũng là thực lực so đấu của tất cả môn phái. Sâu trong lòng Lăng Lạc Trần, biết nguyên nhân phải như thế, chỉ hy vọng Chỉ Ly được vui vẻ mà thôi, mà thân phận lần này của nàng vừa vặn cho lý do hợp lý, như vậy cũng bởi như thế có thể giảm ít phiền toái. Trong điện. Mấy vị trưởng lão nhìn mười lăm người trước mặt, mặt đều mỉm cười: “Trong các ngươi, ai nằm trong top 10 tên?” Thực lực vĩnh viễn xếp đầu tiên, trong môn phái càng phải như vậy. Mộ Chỉ Ly và hai người khác đồng thời đứng dậy, nhìn thấy có ba người, tươi cười mặt họ càng đậm: “ cho chúng ta biết, theo thứ tự các ngươi đứng thứ mấy?” nghĩ tới trong top 10 tên của chiến trường Thiên Huyền bọn họ có được ba tên, tỷ lệ này thấp. Dù sao đến cũng có mười môn phái, như vậy có hai môn phái có được người nào. Nàng kia dẫn đầu ra trước: “Tên ta xếp thứ chín.” mặt mang theo tia tự hào, dù ở cuối trong mười tên nhưng có thể tiến vào top 10 tên cũng rất giỏi, ít nhất trong mười lăm người đứng đây nàng cũng xếp top 3. Thấy nữ tử trả lời, nam tử kia cũng cười : “Tại hạ tên thứ năm.” So với việc nữ tử tự hào, nam tử hiển nhiên bình thản hơn chút. Đợi hai người xong, ánh mắt các trưởng lão cũng rơi người Mộ Chỉ Ly: “Ngươi sao?” Trong mười lăm người ở đây, bọn đối với Mộ Chỉ Ly có hứng thú lớn nhất. Tuy bọn biết Mộ Chỉ Ly là người phương nào, nhưng nhìn bộ dạng thản nhiên của nàng khiến người khác có chút hiếu kỳ. “May mắn đệ nhất.” Mộ Chỉ Ly chắp tay, chậm rãi , đối với mấy vị trưởng lão lộ ra vô cùng tôn kính, nhưng thái độ của nàng lại kiêu nóng, mặt cũng có chút mừng rỡ hoặc kích động, phảng phất đối với người lần này cũng phải là rất để ý. Loại biểu này cũng khiến cho các trưởng lão hồi kinh ngạc, xem ra danh tự đứng đầu quả nhiên khác với người thường, riêng gì thực lực cao, tâm tính cũng phải người bình thường có thể so sánh được. “Ngươi tên là gì?” Mấy vị trưởng lão lộ ra rất hiền lành, từ người nữ tử này bọn thấy được bóng dáng của Lăng Lạc Trần, thái độ của hai người thực giống nhau a. “Tại hạ Mộ Chỉ Ly.” Ba chữ Mộ Chỉ Ly vừa ra, mấy vị trưởng lão cũng sững sờ. Đây chẳng phải là Mộ Chỉ Ly – người có thuật luyện đan có thể cùng Tư Đồ Diêu của Dược Tông so sánh được mọi người chú ý sao?
Q.2 - Chương 118: Sư tỷ khó chơi Thi đấu lôi đài luyện đan tuy bọn chưa từng nhìn, nhưng lúc đó xôn xao truyền , tin tức của bọn linh thông sao có thể biết? Lần này, Lăng Lạc Trần chiêu mộ, bọn cũng có tiến cử Mộ Chỉ Ly, bất quá bọn nghĩ Dược Tông đối với thiên tài luyện đan như nàng nhất định nghĩ biện pháp lôi kéo, mà Thần Quyết cung của bọn cùng Dược Tông có quan hệ giao hảo, cho nên qua phen cân nhắc sau cũng quyết định nên làm quá mức. thế, bất quá trong lòng bọn tự nhiên cũng hi vọng có thể đem nàng chiêu mộ về. Môn phái tầm đó lại giao hảo thủy chung so sánh vẫn kém người trong nhà đúng ? Trong mắt mấy vị trưởng lão đều lên thần sắc thỏa mãn, trong mười lăm người đứng đây chú mục nhất chính là Chỉ Ly. Tuy nàng có động tác hay lời chỉ đơn giản đứng ở nơi đó, lại khiến co người ta tự giác bị nàng hấp dẫn. Có lẽ những người khác cho rằng mình bị hấp dẫn vì mỹ mạo của nàng, nhưng bọn họ đều là người sống đến trăm tuổi làm sao có thể chú ý đến điểm ấy, đây là bản thân nàng có loại khí chất, cũng là loại năng lực. Lúc mấy vị trưởng lão biết có bốn người thuộc vào top 100 tên, trong lòng cũng có chút nghi hoặc, nhưng chỉ ngầm hiểu với nhau chưa từng biểu ra ngoài. Lạc Trần làm như vậy tất có nguyên nhân của , bọn hỏi cho rồi mới xử lý chuyện này cũng muộn. “Đệ tử của Thần Quyết cung tổng cộng chia làm đệ tử nhập môn cùng đệ tử kí danh. Đệ tử ký danh nếu có biểu tốt cũng có thể trở thành đệ tử nhập môn. Các ngươi tới từ chiến trường Thiên Huyền, trải qua tần tần tuyển chọn mới đứng ở chỗ này, bây giờ các ngươi chính là đệ tử nhập môn.” Trưởng lão đứng bên trái dẫn đầu . Tiếng cứng rắn, trưởng lão bên cạnh tiếp: “Đừng vì các ngươi là đệ tử nhập môn liền cảm thấy mừng rỡ, số lượng đệ tử nhập môn của Thần Quyết cung vô cùng nhiều, các ngươi chỉ là phần trong số đó mà thôi. Đến nơi này, các ngươi còn là thiên tài được gia tộc kính ngưỡng, các ngươi bất quá là thành viên bình thường trong vô vàn đệ tử.” Vị tưởng lão đứng thứ ba : “Đệ tử nhập môn cũng chia thành nhiều loại khác biệt, dốc lòng tu luyện mới là cốt yếu, chỉ có nâng cao thực lực, uy vọng của các ngươi cũng theo đó mà lên. Cho nên phải tránh tham vọng, cố gắng lên. Ta đợi xem biểu của các ngươi.” “Chỗ ở tại của các ngươi là điện Lưu Hoàn, đợi ba tháng sau, lại quyết định các ngươi vào điện nào tu luyện.” Vị trưởng lão thứ tư vẫy tay, hai đệ tử nam nữ xuất ở trước mặt bọn . “Các ngươi trước theo các sư huynh và sư tỷ của các ngươi an trí phòng ở.” Nghe vậy mọi người đều thi lễ sau đó theo sau lưng họ ra ngoài. Đợi tất cả mọi người rời khỏi, bốn vị trưởng lão mới bắt đầu trao đổi. “Đối với đệ tử mới chiêu mộ lần này các ngươi thấy thế nào?” “Số lượng ít hơn hai ba người so với những năm trước, bất quá trong mười tên đầu chúng ta chiếm được ba người ngược lại bù được điểm này,” Chiến trường Thiên Huyền năm trước đều là đệ tử có thực lực của các vương quốc ở giữa so đấu, mà lúc kết thúc chính là lúc người chiêu mộ nhân tài cho môn phái như bọn so đấu rồi. Cho dù đối với những người tài giỏi này phải rất để ý, nhưng vấn đề có liên quan đến mặt mũi của môn phái nên cạnh tranh nhau đương nhiên kịch liệt rồi. Bình thường các môn phái thoạt nhìn có vẻ bình an vô , kỳ thực sóng ngầm mãnh liệt. Tầm đó, môn phái có giao hảo cũng trở mặt, ở Thiên Huyền chiến trường cũng là lần đọ sức. “Những năm qua, người mang danh đệ nhất đến Thần Quyết cung ít, chỉ có ở thời điểm đó được người ta chú ý, thời gian dần trôi qua cũng khác gì người bình thường, biết Mộ Chỉ Ly có giống vậy hay ?” lên điểm ấy, mặt lão giả cũng lên vẻ tiếc hận. “Trước kia, người đạt danh hiệu đệ nhất phần lớn đều có chút kiêu ngạo, xem thường người khác, đây xem là bệnh chung rồi. Bất quá ta thấy Mộ Chỉ Ly có chút giống bọn họ, bộ dáng kiêu nóng kia phải giả vờ.” “Hi vọng như thế .” …. Bọn người Mộ Chỉ Ly theo sau sư huynh và sư tỷ hướng điện Lưu Hoàn đến, lúc mới thấy đến khổng lồ của Thần Quyết cung . Lúc trước đứng dưới núi chỉ thấy cung điện phía trước, tại đứng bên cạnh xem xét mới phát , nguyên lai đằng sau cung điện còn có rất nhiều cung điện khổng lồ. Danh tự Thần Quyết cung quả nhiên giả, phóng mắt nhìn lại chỉ thấy mảng đều là cung điện màu trắng, nhà cửa xa hoa, tài nguyên phong phú. Theo như lời các trưởng lão sau khi đọ sức quý tới lại xem bọn tiến vào cung điện nào tu luyện, có lẽ chính là những cung điện này rồi. Cung điện cũng phải tụ tập ở chỗ, từng cung điện đều có khoảng cách , thậm chí có cung điện nằm cùng ngọn núi, ở đó còn có cầu nối, từ dưới nhìn lên giống như tiên cảnh nhân gian. Bên cạnh Mộ Chỉ Ly lúc này là Cao Chính Thanh cũng hướng phía nàng : “Khó trách thoạt nhìn Lăng sư huynh giống phàm nhân, toàn bộ Thần Quyết cung này cũng giống như tiên cảnh a.” Nghe vậy mặt Mộ Chỉ Ly cũng lộ ra vui vẻ: “Vậy cũng tốt, xem ra ngày sau chỗ tu luyện của chúng ta có hoàn cảnh vô cùng tốt a!” nơi như vậy hoàn toàn phù hợp với nơi Lăng Lạc Trần sinh hoạt, nhân gian đồng dạng xứng đáng. “Ha ha, có thể ở đây tu luyện, tuyệt đối là làm chơi ăn . Các ngươi có phát thiên lực ở Thần Quyết cung rất dồi dào ?” Nguyễn Ngọc Hành cũng bắt đầu chen vào, lúc trước có cơ hội chuyện, sắp nghẹn chết rồi. “Ta cũng phát , tu luyện ở đây thực tốt nha. Tuy quá trình thực gian khổ nhưng ta cảm thấy tất cả đều đáng giá.” Thanh mấy người , người dẫn đường phía trước cũng xoay người liếc mắt nhìn mấy người Mộ Chỉ Ly, biểu lộ kia ngoài ý muốn chính là cười nhạo bọn họ. “Nhanh nhanh tới, ngày sau các ngươi muốn nhìn gì nhìn. Còn nghĩ các ngươi từ chiến trường Thiên Huyền ra biết ràng rồi, bất quá cũng chỉ là đám người có kiến thức mà thôi.” Hôm nay nàng vốn có hẹn, bởi vì tiếp bọn họ mà làm kế hoạch của nàng ngâm nước nóng, trong lòng có chút tức giận mà có chỗ phát tiết, tại tìm được cơ hội cũng thừa cơ phát tiết lên. Nghe được lời nữ tử kia, mặt mọi người cũng có chút khó coi. Nàng ta ám chỉ tự nhiên chính là đám người Mộ Chỉ Ly chuyện với nhau, nhưng trong lời lại xem thường tất cả mười lăm người bọn họ, mấy người còn lại ánh mắt nhìn nàng ta cũng trở nên thân thiện. Bọn họ ở đây, nhìn thấy cảnh sắc tất nhiên có chút cảm khái. Ở chiến trường Thiên Huyền hoang vu ba năm giờ gặp cung điện xinh đẹp tâm tình biến hóa đều có thể hiểu được, thế nhưng nàng ta lại… “Vị sư tỷ này, chúng ta chẳng qua chỉ phen cảm khái cảnh sắc mà thôi, ngươi cần gì phải nhục nhã chúng ta.” Sắc mặt của Nguyễn Ngọc Hành khó coi , vốn nhìn thấy cảnh sắc như vậy, tâm tình vô cùng tốt, nhưng người của Thần Quyết cung dường như khó ở chung a. Nàng kia cũng nghĩ tới Nguyễn Ngọc Hành hỏi trực tiếp nàng như vậy, khuôn mặt lập tức phát lạnh: “ rồi, sư tỷ đây dạy các ngươi đạo lý. Đến Thần Quyết cung, các ngươi chẳng qua là đệ tử có tư lịch thấp nhất, sư tỷ cái gì các ngươi đều phải nghe!” Bọn người Nguyễn Ngọc Hành nghe mà khó chịu, nghĩ tới vị sư tỷ này dung mạo tệ, nhưng chuyện lại khó nghe như vậy. “Tư lịch các loại ta hiểu, ta chỉ biết nắm đấm người nào lớn liền nghe người đó.” Mộ Chỉ Ly chậm rãi lên tiếng , mặt còn mang theo chút vui vẻ nhàng, nếu phải mọi người nghe ý tứ uy hiếp trong lời của nàng còn tưởng nàng chuyện trời ơi. Trong mắt Mộ Chỉ Ly tràn ngập lãnh liệt, sư tỷ này ý tứ ràng là chèn ép bọn họ, đổi lại là người khác có thể nhẫn nhịn được nhưng việc này có khả năng phát sinh người nàng. Từ trước đến nay, áp lực người nàng ít, nhưng cho tới bây giờ chưa từng hướng người khác cúi đầu, tại đương nhiên cũng có khả năng. Nghe được lời của Mộ Chỉ Ly, sư tỷ đem ánh mắt chuyển đến người Mộ Chỉ Ly. Kỳ thực trong mấy người ở đây người nàng ta thích nhất chính là Mộ Chỉ Ly, nàng ta thích nữ tử có dung mạo đẹp hơn mình. Chỉ là có điểm tốt chút, tin tức của bọn tuy tinh thông như các trưởng lão, nhưng tin tức cũng có ít. Mộ Chỉ Ly này được tất cả các môn phái chú ý, chiến trường Thiên Huyền lần trước đều có phát sinh chuyện như vậy, trong lòng bọn tránh khỏi có chút ghen tức. tại thấy Mộ Chỉ Ly khiêu khích nàng, trong lòng cũng dâng lên cỗ tức giận. Vừa mới tới dám chống đối nàng như thế, quả thực đem sư phụ của nàng để vào mắt. Nếu hôm nay giáo huấn nàng chút, tương lai lời của nàng còn có ai nghe? “Ngươi cho rằng ngươi là người đứng thứ nhất chiến trường Thiên Huyền chính là có thể ngang ngược ở chỗ này sao? Hôm này ta liền dạy ngươi thái độ đối đãi với sư tỷ.” Khí tức trong cơ thể lập tức bạo phát, thiên lực cuồn cuộ như thủy triều phát ra từng trận tiếng vang. Cảm nhận được uy thế cường hãn, sắc mặt của mấy người cũng lên tia kinh hãi, cỗ hơi thở này phải thực lực của bọn họ có thể chống lại được, sợ là đạt đến Thiên Huyền cảnh bậc hai . Trong môn phái quả nhiên cường đại, tùy tiện gặp người cũng là thực lực Thiên Huyền cảnh. Sắc mặt Nguyễn Ngọc Hành có chút trắng, khỏi hướng Mộ Chỉ Ly : “Chỉ Ly, hảo hán ăn thiệt thòi trước mắt, nàng…” đợi Nguyễn Ngọc Hành xong, Mộ Chỉ Ly khoát tay áo, ra hiệu cần lo lắng. Bọn người Nguyễn Ngọc Hành biết nàng đột phá Thiên Huyền cảnh cho nên mới lo lắng như vậy. Thiên Huyền cảnh bậc cùng Thiên Huyền cảnh bậc hai thực lực chênh lệch , nhưng dùng năng lực chiến đấu vượt cấp của nàng chếnh lệch này tạo nên uy hiếp gì. Vị sư huynh cùng đến đây nhìn thấy cảnh này cũng khỏi lên tiếng: “Uyển Nhược, nàng chẳng qua là sư muội mới tới, ngươi cần gì phải nghiêm trọng như thế?” biết Uyển Nhược hôm nay xảy ra chuyện gì, tính tình nóng nảy như vậy. Nhắc tới việc này bắt đầu cũng là Uyển Nhược lên tiếng trước, nghĩ chẳng qua chỉ nháo miệng mà thôi, nghĩ tới Uyển Nhược nóng nảy như vậy, mà tính tình của vị sư muội này cũng nể mặt chút nào a, còn chưa được mấy câu động thủ. “Nghịch Hồng sư huynh, chuyện này huyng cũng đừng quản. nếu như hôm nay giả quyết, tương lai ta đây ở trước mặt các sư đệ cùng sư muội khác còn uy tín gì nữa?” Nàng ngược lại muốn xem bài danh đệ nhất của chiến trương Thiên Huyền đến tột cùng có thực lực gì lại để cho nàng duy trì ngạo khí như vậy. “Sư tỷ chính là dùng loại thái độ cậy già lên mặt này đối đãi với chúng ta, đúng là để cho chúng ta tôn kính a.” Khuôn mặt bình thản vì thực lực của Uyển Nhược mà có bất kì biến hóa gì. “Ta cho ngươi biết , bất luận là tư lịch hay là thực lực ngươi đều thể cùng ta so sánh!” Uyển Nhược tức giận, tuy nàng ta luôn mang vẻ mặt lạnh nhạt nhưng tính tình cũng rất nóng nảy, câu hợp chính là động thủ. “Nhiều lời vô ích.” Vừa xong, Mộ Chỉ Ly sải bước ra, khí tức cường hãn trong cơ thể bộc phát ra ngoài, cỗ hơi thở mạnh mẽ khiến tay áo bay lên, dung nhan tuyệt sắc ở nơi cung điện xa hoa ngược lại trông giống người thường. Cảm nhận được khí tức của Mộ Chỉ Ly, mặt Uyển Nhược cũng lên chút kinh ngạc, chẳng qua tiêu tán rất nhanh: “Ta nghĩ ngươi vì cái gì mà kiêu ngạo như vậy, nguyên lai là đạt đến Thiên Huyền Cảnh bậc a, cho dù như thế, ngươi cũng phải là đối thủ của ta.” Nghe lời Uyển Nhược , mặt những người khác cũng lộ ra vẻ kinh hãi. Thực lực của Mộ Chỉ Ly đạt tới Thiên Huyền cảnh cấp , tên tuổi đệ nhất chiến trường Thiên Huyền phải là giả a, tuy phương thức bài danh phải thực lực, nhưng có thực lực kia cũng có cách nào đạt tới công huân như vậy. Bọ người Hiên Viên Dật kinh ngạc càng lớn, lúc trước bọn họ biết thực lực của Chỉ Ly đạt tới Phân Cực cảnh vô cùng kinh ngạc, mà bây giờ đột phá Thiên Huyền cảnh bậc rồi hả? Nàng đây rốt cục tu luyện thế nào? Trong mắt bọn họ, thực lực của Mộ Chỉ Ly tăng vọt giống như hỏa tiễn a. Người với người chênh lệch khỏi quá mức , cho dù bọn họ sớm có chuẩn bị tâm lý cũng khó có thể tiếp thu được a. Ngay khi Mộ Chỉ Ly cùng Uyển Nhược xung đột, trong tiền điện các vị trưởng lão cảm nhận được khí tức chấn động, bước chân chuẩn bị rời cũng dừng lại. “Tựa hồ là khí tức của tiểu gia hỏa mới tới với nha đầu Uyển Nhược.” Trưởng lão vừa cười vừa , vì hai người vừa gặp mặt động thủ mà sinh ra thích. “ còn việc gì, chúng ta cũng xem a! Nha đầu kia thực lực cũng tệ gần đây mới tinh tiến.” “Thực lực của Mộ Chỉ Ly kém nàng mộc cảnh giới, đối với kết quả này ta thực hiếu kỳ.” vị trưởng lão khác , đối với bọn , chuyên này xuất có chút đột ngột, nhưng cũng là chuyện bọn muốn thấy, dù sao nhân cơ hội này bọn có thể xem thực lực của Mộ Chỉ Ly như thế nào, đến tột cùng có đáng giá được nhiều môn phái tranh đoạt như vậy hay . Tai nghe là giả mắt thấy mới là , nghe lời đồn ít, dù sao pahir cchisnh mắt nhìn thấy mới hiểu được. Thân hình Uyển Nhược lóe lên, hóa thành luồng khói xanh hướng phía Mộ Chỉ Ly đứng lao tới, chẳng biết từ lúc nào trường kiếm xuất tay nàng, ánh mặt trời chiếu xuống phản xạ mộ tia hàn ý. Chỉ thấy từng đạo kiếm hoa từ trong tay Uyển Nhược vung ra, chấn động to lớn cũng theo kiếm hoa truyền đến, trường kiếm vung vẩy nhiễu loạn tầm mắt mọi người, thừa dịp Mộ Chỉ Ly để ý dùng độ cong xảo trá đâm vào chỗ hiểm người Mộ Chỉ Ly. Khóe miệng Mộ Chỉ Ly câu dẫn ra đường cong mờ, cái gọi là loạn thần chẳng qua là nàng cố ý mà thôi, bàn tay nắm chặt, kiếm Vị Ương liền xuất ở trong tay của nàng. Màu xanh da trời đẹp mắt cùng hình thể tản ra khí tức giống như quý tộc, cộng thêm hàn ý sâm lãnh toát ra từ bên trong, theo xuất của nó độ ấm chung quanh tựa hồ thấp xuống vài phần. Thần kiếm quả nhiên bất phàm, bất luận là thời điểm gì cũng thể ngăn trở ánh sáng huy hoàng của nàng. Trong tay Mộ Chỉ Ly cầm kiếm Vị Ương, bây giờ nàng có thực lực tự bảo hộ, cũng có thể khiến cho uy lực của kiếm Vị Ương tản mát ra càng thêm cường đại. Chỉ thấy kiếm Vị Ương ở trong tay Mộ Chỉ Ly phảng phất giống như sống lại, cho dù công kích của Uyển Nhược nhanh nhẹn, Mộ Chỉ Ly vẫn có thể ngăn cản công kích của nàng. “Leng keng” Thanh binh khí va chạm vang lên, mọi người khỏi lui về phía sau mấy bước, nhìn hai người giao thủ trong vòng chiến. cố thiên lực chấn động từ trận chiến bắn ra, hai người công kích lưu tình chút nào, chiêu chiêu trí mạng, bọn đứng xem mà trong lòng cũng có chút sợ hãi. Đồng môn giao thủ có cần lưu tình như thế ? tại bọn họ có lẽ đẫ phải rồi, chẳng ai ngờ sựu tình lại phát triển đến cục diện này, hơn nữa hai người căn bản nghe lời khuyên của bọn . Nghịch Hồng nhìn thấy cảnh này cũng chỉ thở dài, chợt : “Cứ để bọn họ đánh chút, xảy ra vấn đề gì đâu.” Tranh tài lúc, bất luận là thắng hay thua bọn họ đề có thể cam tâm. Bằng , hôm nay ngăn trở, cũng có chuyện tiếp theo, tính toán chi bằng giải quyết hôm nay, ít nhất có thể ở bên cạnh trông chừng. Động tác của hai người cực nhanh, người bình thường sợ là thể thấy , thời gian dần trôi qua, mọi người cũng phát có chút kỳ quái. Mỗi kiếm của Uyển Nhược đều bị Mộ Chỉ Ly ngăn cản, như thế cũng có gì kỳ quái, mà kỳ quái ở chỗ mỗi kiếm của Uyển Nhược chỉ cách Mộ Chỉ Ly phân bị nàng ngăn cản. , hai lần còn có thể là trùng hợp, nhưng mỗi lần đều như vậy, thể là trùng hợp chính là cố ý rồi. Chẳng lẽ thực lực của Mộ Chỉ Ly còn mạnh hơn Uyển Nhược hay sao? Nếu làm sao có thể làm được chuyện như vậy? Nghĩ đến loại khả năng này, vẻ mặt mọi người như gặp được quỷ. Uyển Nhược cũng phát bất thường, lập tức lui ra. Lạnh lùng nhìn Mộ Chỉ Ly, mặt tràn ngập tức giận, nàng ta ràng đùa nghịch nàng. Trải qua phen giao thủ, nàng hiểu Mộ Chỉ Ly hề đơn giản như mình nghĩ, nàng ta dễ đối phó như vậy, xem ra bài danh đệ nhất của chiến trường Thiên Huyền vẫn còn chút giá trị thế nhưng việc này khiến nàng cách nào tiếp nhận. Tức giận lại bốc lên, cỗ khí tức càng thêm cường hãn từ trong cơ thể nàng bộc phát ra, hiển nhiên, Uyển Như chuẩn bị động thủ rồi. Bốn vị trưởng lão đứng ở xa bên xem bên gật đầu: “Mộ Chỉ Ly quả nhiên có chút thực lực, có thể ngăn chặn mỗi chiêu chỉ cách nàng phân chứng minh nàng đối với thực lực của bản thân vô cùng tin tưởng.” Nếu chậm hơn phân, chính mình bị thương, mà nàng dám làm như thế thể nghi ngờ là vì nàng có lòng tin tuyệt đối. “Thực lực kém cảnh giới còn có thể cùng Uyển Nhược đánh đến thế này thực rất tồi.” “Nhìn hai người giao thủ, tu vị Mộ Chỉ Ly thấp hơn nhưng có rơi vào thế hạ phong, ngược lại đem Uyển Nhược dồn đến bước này, quả nhiên đơn giản. Uyển Nhược cũng muốn động thủ thực rồi, phải nhìn xem kết quả cuối cùng như thế nào a.” Mấy vị trưởng lão như lão hồ ly vô cùng tự tại đứng xem, theo như lời của bọn đây chính là đây chính là cơ hội bồi dưỡng cảm tình tốt, thực lực cũng có thể tiến bộ!
Q.2 - Chương 119: Kết quả Lúc này khí tức của Uyển Nhược bắt đầu tăng cường, hai tay ở trước ngực kết nguyên đám kết ấn phức tạp, khí tức cường đại bắt đầu từ trước ngực nàng chậm rãi khuếch tán ra… Thiên lực khổng lồ bị Uyển Nhược điên cuồng đưa vào hai tay, theo đó thiên lực dũng mãnh dần dần tăng lên, cỗ uy thế cường hãn tràn ngập mà ra… Cảm nhận được uy thế cường hãn này, mặt mọi người cũng lộ ra thần sắc sợ hãi thán phục, đây mới là thực lực chân chính của Uyển Nhược , lúc trước so chiêu chẳng qua là thăm dò mà thôi. So với việc mọi người khẩn trương, bọn người Hiên Viên Dật có vẻ bình tĩnh hơn rất nhiều. lúc trước bọn họ khẩn trương vì bọn cho rằng thực lực của Chỉ Ly vẫn dừng ở Phân Cực cảnh, thực lực của Phân Cực cảnh cùng Thiên Huyền cảnh chênh lệch vô cùng lớn dù sức chiến đấu cùng thực lực của Chỉ Ly tương xứng nhưng chênh lệch lớn như thế cũng khó có thể vượt qua. Kể từ khi biết thực lực Mộ Chỉ Ly đạt đến Thiên Huyền cảnh bậc , tâm tình bọn cũng theo đó thả lỏng. chênh lệch của Phân Cực cảnh với Thiên Huyền cảnh lớn hơn nhiều so với chênh lệch của Thiên Huyền cảnh với Thiên Huyền cảnh a. Dựa theo hiểu biết của bọn với Mộ Chỉ Ly, đối phó Uyển Nhược có vấn đề gì. Quen biết Chỉ Ly lâu như vậy, nàng làm gì cũng rất biết có chừng mực, nếu nắm chắc nàng làm, tin tưởng lần này cũng như vậy. Nhìn thấy Uyển Nhược tản ra khí tức cường đại như vậy, thiên lực của Mộ Chỉ Ly cũng bạo tuôn mà ra, thiên lực màu trắng nồng đậm vây lấy tay của nàng, hai tay lật qua lật lại, cỗ khí tức có chút nào yếu hơn khí tức của Uyển Nhược cũng theo đầu ngón tay của nàng chấn động mà ra. Tất cả mọi người khẩn trương nhìn chăm chú kết quả chiêu đến tột cùng thế nào, nhưng các trưởng lão đứng xa chú ý điểm này. Thời điểm hai tay Mộ Chỉ Ly ngưng kết thiên lực màu trắng, mỉm cười mặt bọn cũng cứng lại, hai mắt mang theo tia thể tin gắt gao nhìn hai tay của nàng. “Nếu như ta nhìn nhầm, đây hẳn là hỗn độn thiên lực.” Lão giả trầm mặc nửa ngày mới mở miệng , đặc thù của hỗn độn thiên lực vô cùng ràng, chỉ cần nhìn qua là có thể nhận ra. Chỉ là qua nhiều năm như vậy, bọn mặc dù biết hỗn độn thiên lực nhưng lại chưa bao giờ thấy qua, dù sao hỗn độn thiên lực cực kỳ hiếm thấy thực khó có thể gặp được. bọn sống nhiều năm như vậy, ngay cả nghe cũng chưa được nghe qua đừng là gặp được. Thừa lúc Mộ Chỉ Ly phóng xuất ra hỗn độn thiên lực, sau nửa ngày bọn vẫn dám xác định, chỉ khi tất cả được xác định, ánh mắt của bọn trở nên sáng lạn dị thường. “Hỗn độn thiên lực đúng là tệ, tuy chưa từng thấy qua, nhưng tất cả đặc thù đều phù hợp.” “Chỉ có hỗn độn thiên lực mới có thể cường đại như vậy, lần này chúng ta đào được bảo bối rồi.” Trưởng lão đột nhiên cười lên ha hả, dáng cười thoải mái kia cho thấy tâm tình của vô cùng sung sướng. Lúc trước tất cả các môn phái coi trọng thuật luyện đan của Mộ Chỉ Ly mới có thể tranh đoạt như vậy, đối với thực lực của nàng quá để ý, nếu bọn họ biết , Mộ Chỉ Ly có hỗn độn thiên lực sợ là ý muốn có nàng càng thêm điên cuồng a. Đối với Thần Quyết cung bọn , y thuật của Mộ Chỉ Ly khiến bọn coi trọng nhưng hỗn độn thiên lực này càng được bọn coi trọng hơn. Từ xưa tới nay người có hỗn độn thiên lực chưa bao giờ là kẻ yếu a. Có hỗn độn thiên lực bọn như có được máy gia tăng tốc độ tu luyện, chỉ là điểm này phải chờ tới Thiên huyền cảnh mới có thể thể ra, Mộ Chỉ Ly tại vừa vặn đạt tới Thiên Huyền cảnh, nghĩ đến cũng có chút cảm giác đúng a. Cung chủ Thần Quyết cung muốn bọn họ tự tu luyện lấy tu vị của bản thân, lợi dụng tốt thiên lực của bọn họ, Mộ Chỉ Ly có thiên lực hỗn độn thực là quá thích hợp. “Lát nữa chúng ta đem chuyện này báo cáo cho Cung chủ.” Với phần đông đệ tử của Thần Quyết cung, dùng thực lực bây giờ của Mộ Chỉ Ly cùng với tên tuổi đến đây cũng coi là gì. Dù sao hư danh đối với bọn họ quan trọng, bọn để ý chính là thực lực của Mộ Chỉ Ly. Chỉ cần có thực lực, bất luận ở thời điểm nào cũng là đối tượng được người khác tôn trọng. Thực lực của Mộ Chỉ Ly bây giờ xem như kém nhưng so với đệ tử cũ tu luyện mấy chục năm vẫn có chênh lệch, chẳng qua hỗn độn thiên lực này thực đáng chú ý, nếu bồi dưỡng tốt, tương lai nổi danh cũng nhất định. “Được, trước xem hết, cũng có thể hiểu thêm vài phần.” Hứng thú trong mắt bốn vị trưởng lão càng đậm, từ người Mộ Chỉ Ly bọn phát rất nhiều điều mới mẻ khiến cho người khác phải chú ý. Thiên lực quanh thân Uyển Nhược chấn động, càng ngày càng lớn mạnh, thời gian dần trôi qua, mọi người phát sau lưng nàng, thiên lực màu vàng cuồn cuộn dần dần ngưng kết thành hình dạng thanh đại đao, cỗ uy áp cường hoành đại đao phát ra. Bên đại đao màu vàng mang theo đường vân, nguyên bản bầu trời trong xanh, khi kim đao xuất đột nhiên ám trầm xuống, mây đen rậm rạp, đồng thời từng cơn cuồng phong gào thét mà đến, khiến cho các thứ khác bị che lấp, trong tầm mắt chỉ còn lại thanh kim đao sáng lạn chói mắt. Lúc này trong mắt mọi người, Uyển Nhược giống như thanh kim đao, thân thể lơ lửng trung, tay áo màu xanh ngừng bay lên, hai tay cũng tạo thành quả cầu ánh sáng màu vàng. Qủa cầu sáng ngời theo đó thanh kim đao cũng sáng lên. Lần thay đổi này dẫn tới ít đệ tử Thần Quyết cung đều chạy ra, giữa ban ngày đột nhiên biến thành tình trạng này, tất nhiên là có thêm chiến đấu hơn nữa còn là chiến đấu kém. Chúng đệ tử nhìn thấy thanh kim đao khổng lồ trung, cũng chú ý tới thân ảnh Uyển Nhược. “Đây phải là Uyển Nhược sư tỷ sao? Người nào mà có thể bức nàng đem dùng đến Thiên Vân Khiếu Phong đao?” gã đệ tử hoảng sợ , trong bọn họ Uyển Nhược sư tỷ thực lực thấp, ngoại trừ so tài quý với bên ngoài rất ít khi nhìn thấy Uyển Nhược sư tỷ ra tay. “Đúng vậy, ta cũng biết. Các ngươi xem người đứng đối diện sư tỷ, nàng kia chúng ta chưa từng thấy qua, phải sư muội mới tới hôm nay đấy chứ?” Tên còn lại cũng lên tiếng : “Hẳn là thế, các ngươi xem bên cạnh Nghịch Hồng sư huynh còn đứng ít người đâu, hẳn là sư muội tệ, chỉ là bọn họ như thế nào ra tay trước rồi?” Quá khứ chưa từng phát sinh chuyện như vậy, nhân vật mới vừa tới cùng sư tỷ giao thủ, hơn nữa nhìn bộ dạng này cũng phải là luận bàn, thực có chút đặc thù. “Ta đoán sư muội này phải thua, mới tới như thế nào có thể cùng sư tỷ so? Hôm nay uy lực của Thiên Vân Khiếu Phong đao cũng yếu a, bất quá sư muội này quả thực là mỹ nhân a.” “Ha ha, ta biết ngươi đối với mỹ nhân luôn luôn hứng thú. Đến lúc đó có thể làm quen…” Sau khi nhìn thấy kim đao, sắc mặt Mộ Chỉ Ly vẫn như trước có biến hóa lớn, chỉ cảm thấy vũ kỹ này cùng Vạn Nguyên Quy Nhất kiếm pháp của nàng ngược lại có chút tương tự, về sau tu luyện ở đây đem môn vũ kỹ này học cũng sai. Nàng lâu đọc vũ kỹ, Vạn Nguyên Quy Nhất kiếm pháp cũng rất lâu chưa thăng tiến. Tuy chiêu thức của Vạn Nguyên Quy Nhất kiếm pháp nhiều lắm nhưng uy lực lại vô cùng cường đại, cho nên đối với nó nàng buông tha. Khi kim đao xuất , sau lưng Mộ Chỉ Ly cũng đồng dạng phát sinh biến hóa. Thiên lực màu trắng ở sau lựng chậm rãi thành hình, dưới bầu trời trầm lộ ra vòng màu trắng sáng ngời dị thường, mặc kệ cuồng phong gào thét như cũ sừng sững bất động. Thiên lực màu trắng như sương mù hình dáng giống như đám mây, bay lả tả thoạt nhìn vô cùng xinh đẹp, ở trước thiên lực như sương mù Mộ Chỉ Ly phảng phất như tiên nhân đứng tầng mây, làm cho người khác nhìn đến ngây dại… Hai tay kết ấn càng ngày càng nhanh, đám mây sau lưng càng ngưng thực. Theo thực lực Mộ Chỉ Ly tăng lên, uy lực của Tinh Diệu Bắc Đẩu càng lúc càng lớn. Thời gian dần trôi qua, mọi người phát sau lưng nàng bên trong màu trắng phiêu miểu vật màu đỏ hào quang cực hạn lóng lánh mà ra, theo vật sáng đầu tiên xuất sau đó vật thứ hai, thứ ba cũng lần lượt xuất . Đó là màu đỏ diêm dúa lẳng lơ, cũng là sắc thái cực hạn, phảng phất thời gian này là vòng sắc thái hoa mĩ, ba cột sáng màu đỏ từ trời giáng xuống, lại giống như thiên địa đụng vào nhau, thiên lực cường hãn chấn động giờ phút này cũng mạnh mẽ phát ra. Hào quang màu đỏ chiếu rọi lên người Mộ Chỉ Ly, bộ áo trắng phảng phất biến thành màu đỏ, Mộ Chỉ Ly ngày thường thoạt nhìn vô cùng lãnh tình, còn Mộ Chỉ Ly tại thời khắc này lại thêm mấy phần diêm dúa lẳng lơ. Đám mây màu trắng bị ba khỏa hồng tinh hấp thu rất nhanh, theo thiên lực màu trắng biến mất, hào quang màu đỏ càng ngày càng lóe sáng, đến khi tất cả màu trắng biến mất, ba khỏa tinh thể màu đỏ xuất trước mặt mọi người. Lúc ba khỏa hồng tinh vây quanh bộ áo đỏ của Mộ Chỉ Ly như tinh linh trong lửa, thân ảnh yểu điệu cứ lơ lửng giằng co như vậy giữa trung. Mọi người nhìn thấy cảnh này, tự giác đem trận chiến quên mất, ngược lại nhìn chăm chú lên hai thân ảnh trung. “Thiên Vân Khiếu Phong đao!” Uyển Nhược thét lớn tiếng, đại đao màu vàng hướng phía Mộ Chỉ Ly bổ tới, theo đại đao màu vàng tới gần, cuồng phong xung quanh cuốn lấy tất cả. Thanh thế làm cho người ta sợ hãi. Thời điểm cự đao màu vàng sắp đến, Mộ Chỉ Ly cũng quát lạnh tiếng: “Tinh Diệu Bắc Đẩu: Tam Tinh Thần !” Vừa xong, ba đạo hồng tinh hướng phía cự đao màu vàng nghênh tiếp. Mộc phương là cự đao màu vàng khổng lồ làm cho người ta sợ hãi, bên là hồng ting chói mắt nhanh nhẹn, hai đạo công kích đều phát ra năng lượng dao động , tại thời khắc này mọi người cũng biết kết quả ra sao. “Oanh” Hai đạo công kích trong tầm mắt mọi người va chạm với nhau, năng lượng phong bạo xé gió mà ra, ngừng khuếch tán tàn sát bừa bãi tất cả mọi thứ xung quanh, màu vàng cùng màu đỏ trung đan xen, ba khỏa hồng tinh như có linh trí quấn quanh thanh cự đao màu vàng, hào quang màu đỏ đem màu vàng của đại đao bao vây ở bên trong, ngừng ăn mòn năng lượng của đối phương. Chúng đệ tử nhìn thấy cảnh này, mặt cũng đầy vẻ khiếp sợ. thực lực như vậy lúc bọn so đấu quý cũng có thời điểm nhìn thấy, bọn kinh ngạc chính là sư muội vừa đến mà có thể phóng xuất ra công kích cường đại như thế, thực bất phàm! “Ba khỏa hồng tinh này so với cự đao màu vàng tuy hơn nhưng uy lực lại cực kỳ cường hãn a.” gã nam tử nhìn lên hai đạo công kích ở trung ngừng dây dưa, sững sờ lên tiếng. “ tại ta cũng thấy lắm đến tột cùng là ai thắng, sư muội này đến tột cùng là người phương nào, vừa tới có được thực lực như vậy, cũng biết hai người bọn họ tại sao lại xung đột đấy.” “Ta xem a, bất luận hôm nay kết quả trận chiến này thế nào, vị sư muội này cũng hướng mọi người chứng minh thực lực của nàng, đây chính là loại thủ đoạn a!” Trong đám người cũng thiếu kẻ thông minh. Mộ Chỉ Ly vừa mới đến Thần Quyết cung chính là cùng Uyển Nhược phát sinh trận chiến, tương lai mọi người muốn cho nàng chân xuyên giày cũng phải nghĩ kĩ, nàng cũng phải quả hồng mềm. Mộ Chỉ Ly cũng là có ý nghĩ như thế, tại thời điểm vừa rồi nàng cũng có nghĩ qua, chỉ là giống như về sau chính là có ý nghĩ như vậy, nếu từng sư tỷ đều có thái độ như vậy bọn họ chịu ít ức hiếp. Nhưng là nếu nàng phản kháng về sau lại sinh ra bất đồng. thế giới này chính là như vậy, người tốt bị người chèn ép, chỉ có phô bày thực lực mới có thể cam đoan quyền lợi của mình. Dĩ nhiên những ngày kia để cho nàng minh bạch đạo lý này. Xa xa, mấy vị trưởng lão nhìn thấy màn này mặt đều mang theo vẻ tươi cười. Mộ Chỉ Ly thể ra thực lực cường đại, bọn lại càng vui mừng. Cũng may những cung điện bên đều được bọn cài đặt vòng phòng hộ, bằng năng lượng Phong Bạo lồ sợ là khiến cho Thần Quyết cung bọn tổn thất . “Các ngươi có cảm thấy vũ kỹ này có chút quen mắt?”. vị trưởng lão khỏi lên tiếng , tựa như ở địa phương nào nhìn thấy. Nghe vậy, mấy vị trưởng lão cũng tự hỏi, lúc trước bọn chưa từng chú ý, hôm nay nhắc tới tự nhiên cũng là có chút ấn tượng: “Đích là vậy, vũ kỹ này uy lực rất cường đại, tuyệt đối có vị trưởng lão đột nhiên vỗ đầu cái: “Ta nhớ ra rồi, đó chẳng phải là vũ kỹ tinh tú của Tần Ngạo Thiên sao? Hình như gọi là Tinh Diệu Bắc Đẩu”. “Đúng vậy, Tinh Diệu Bắc Đẩu, đúng là Tinh Diệu Bắc Đẩu!”. Lão giả gật đầu, lúc trước Tần Ngạo Thiên chính là nương theo Tinh Diệu Bắc Đẩu này mà thiên hạ uy danh. Tinh Diệu Bắc Đẩu tổng cộng có bảy chiêu, mà Mộ Chỉ Ly tại sử dụng hẳn là chiêu thứ ba. Trước kia bọn chứng kiến Tần Ngạo Thiên thi triển chiêu thứ bảy, khiến người ta sợ hãi, uy thế như vậy bọn cũng cách nào quên, chỉ là Tần Ngạo Thiên mất tích lâu chưa từng gặp lại, nghĩ tới hôm nay vậy mà lần nữa gặp được võ kỹ của . “Ta Mộ Chỉ Ly tuyệt đối chỉ đơn giản như tư liệu điều tra. Ít nhất cùng Tần Ngạo Thiên có quan hệ”. nữ tử được sủng trong gia tộc làm sao có thể trong thời gian ngắn đạt tới thành tựu như vậy, bởi vì đối với kết quả này ở trong dự liệu của bọn , chỉ là nghĩ tới lại là Tần Ngạo Thiên mà thôi. “Phanh” tiếng nổ mạnh truyền đến, hai đạo công kích trung ầm ầm biến mất, năng lượng cường bạo hướng phía mọi người cuốn tới. Cũng may thực lực mọi người đều bất phàm bằng chỉ điều này thôi để cho ít người bị thương. Chỉ là tại có người để ý những cái này, tầm mắt của mọi người đều ngừng người Mộ Chỉ Ly, này giống như là hai người, trận chiến đấu này kết quả đến tột cùng ai thắng? Kỳ người thông minh đều biêt , trận này kết quả bất luận như thế nào đối với Chỉ Ly đều có lợi. Bởi vì nếu Mộ Chỉ Ly thất bại, nàng là sư muội, mới đến thất bại cũng chẳng có gì lạ; Mộ Chỉ Ly nếu thắng thanh danh của nàng nhanh chóng vang vọng, nàng như vậy giống như là được đá kê chân. Thân hình Mộ Chỉ Ly chậm rãi rơi mặt đất, bước chân vững vàng tới bên cạnh bọn người Hiên Viên Dật, bộ dáng kia đúng là có chút nào khác thường, ngoại trừ ít thiên lực tiêu hao, dường như trải qua chiến đấu bình thường. Mặc cho ai cũng nghĩ tới Thiên Vân Khiếu phong đao xuất ra vậy mà nàng có thể lông tóc ít bị tổn thương! Quay mắt về phía mọi người với ánh mắt kinh ngạc, Mộ Chỉ Ly như trước vẻ mặt bình thản, bộ dáng kiêu nóng nảy, phảng phất như kết quả trận chiến đấu này cũng chút nào để ý, hoặc là nằm trong dự liệu từ trước của nàng. Lúc này, mọi người mới đem ánh mắt chuyển đến người, xem xét, tầm mắt của mọi người bắt đầu từ kinh ngạc chuyển sang kinh hãi. Bởi vì so với việc Mộ Chỉ Ly lông tóc ít bị tổn thương, Uyển Nhược lại thê thảm ít. Màu xanh quần áo xuất vỡ tan, thoạt nhìn thập phần chật vật, khuôn mặt kiều diễm giờ phút này trở nên thập phần tái nhợt, mà hai tay của nàng lúc này ngừng run rẩy, máu tươi từ trong ống tay áo nàng chảy ra. Kết quả tỷ thí này đúng là dùng thảm bại mà chấm dứt! Lúc trước ai có thể tưởng tượng đến. Yên tĩnh, giống như chết, tất cả mọi người ở đây đắm chìm trong rung động cực lớn, thận chí miệng vẫn có nhắm lại. Tại chỗ khác, Lăng Lạc Trần nhìn thấy màn này, trong mắt lộ ra tia thưởng thức, nghĩ đến lúc trước lần đầu nhìn thấy Mộ Chỉ Ly, nàng bất quá vừa mới vào con đường tu luyện, nghĩ tới ngắn ngủn mấy năm lại phát triển đến trình độ như vậy, loại tốc độ này nếu là cũng cách nào bằng được. Bên cạnh Lăng Lạc Trần còn có thân ảnh cao lớn, người này đúng là cung chủ Thần Quyết cung – Lăng Phong. Lúc này mặt Lăng Phong cũng mang theo nụ cười hài lòng, biểu của Mộ Chỉ Ly khiến rất hài lòng. “Con có lẽ đối với nàng có lòng tin, con xem, nàng ấy biểu vô cùng tốt”. Lăng Phong chậm rãi lên tiếng , lúc thức dậy khí tức bốc lên, và Lăng Lạc Trần chính là thấy được. Lúc ấy Lăng Lạc Trần chuẩn bị tiến lên ngăn lại, là ngăn cản. muốn thừa cơ hội này đến xem thực lực Mộ Chỉ Ly đến tột cùng như thế nào, kết quả như dự liệu nửa, để cho người rất hài lòng. Lần này, Thiên Huyền chiến trường cuối cùng cũng xuất hạt giống vô cùng tốt. Nghe vậy, Lăng Lạc Trần gật đầu: “Vẫn là sư phụ thấy xa”. Khi trước coi như nóng vội mà loạn, ngờ…,chỉ là chứng kiến Uyển Nhược giống như muốn động thủ chính là lo lắng an nguy của Chỉ Ly, ngược lại có nghĩ qua nàng có đủ thực lực để đối mặt với tất cả. “Lạc Trần, ngươi cùng nàng phải hay trước kia nhận thức?”. Lăng Phong đột nhiên lên tiếng, trong mắt mang theo tia thâm ý. Nghe được câu hỏi của Lăng Phong, tâm Lăng Lạc Trần đột nhiên xiết chặt, chính mình che dấu tốt, bị nhìn ra sao? Mà thôi, bị nhìn ra, vậy liền thừa nhận a, chính mình cũng phải là người gạt người. “Đúng vậy, lúc trước ra ngoài luyện trải qua Thiên Thăng quốc gặp được nàng, chỉ là biết. Thẳng đến lúc cùng bọn người Thẩm Duệ Thu chấp tiến đến cái di tích kia mới nhận thức nàng”. Lăng Lạc Trần thành thực trả lời . “ ra là thế, như vậy bệnh tiện ra của Thẩm Duệ Thu cũng là Mộ Chỉ Ly trị tốt?” “Đúng vậy” “ nghĩ tới y thuật nàng lúc đó cũng tinh xảo như thế, ta rất hiếu kỳ vì cái gì nàng y thuật tốt như vậy lại tuyển chọn Dược Tông thích hợp với nàng mà lựa chọn Thần Quyết cung chúng ta?”