Q.2 - Chương 74: Tiền đặt cược Nghe vậy, mặt Hiên Viên Dật cũng là lộ ra chút xấu hổ: “Trong phòng kia bốn phía đều là loại nguyên liệu cực kỳ đặc thù chế thành, thoạt nhìn cùng sắt thép cũng tương đối, so sánh cũng là tương tự, nhưng khác nhau lớn nhất chính là nó bắt chước ra các loại công kích khác nhau, ngay từ đầu hoàn hảo đều có thể trốn tránh qua được, chính là sau lại tiếp xúc…” Lúc này đám Mộ Chỉ Ly cũng là lộ ra thần sắc giật mình, thương thế mắt Hiên Viên Dật tự nhiên là do tránh thoát công kích phía mà tạo thành, đồng thời đối với thí nghiệm cũng có ít hiểu biết, những công kích này đều coi là nghiêm trọng, chính là khi bị đánh trúng, bên trong đình chỉ công kích, cách khác thí nghiệm đến đó coi như là xong. Mộc Thiên Nam vỗ vỗ bả vai Hiên Viên Dật: “Huyền phẩm trung cấp là rất sai rồi”. Lấy nhãn lực của tự nhiên nhìn ra trong lòng Hiên Viên Dật có tia buồn bực. Nghe được Mộc Thiên Nam , Hiên Viên Dật cũng là gật gật đầu, lấy tâm tình của có khả năng tại loại tình này rối rắm lâu, lập tức cũng khôi phục thái độ bình thường, còn cùng mọi người cười cười đùa giỡn: “Lúc các ngươi vào nên cẩn thận chút, công kích này nếu là tới người rồi cũng là có chuyện gì, bất quá nếu công kích mà đến mặt quả là có chút phá hư hình tượng nha!” Nghe vậy, mọi người cũng là xì tiếng bật cười, nguyên bản Hiên Viên Dật bộ dáng gấu mèo nhìn cũng rất buồn cười, chính là tất cả mọi người chịu đựng mà có cười . tại vừa như vậy, tất nhiên mọi người cũng để ý mà nở nụ cười. Ở trong đoàn bọn họ, người để ý hình tượng nhất chính là Hiên Viên Dật, phía trước ở Thiên Thăng quốc bọn họ năm người cũng hiểu biết lẫn nhau, rời Thiên Thăng quốc lúc sau bọn họ năm người tuổi kém nhau cũng lớn, ở cùng nhau tự nhiên cũng có cái gì trở ngại, cho nên thân thiết nhau cũng là nhanh chóng. Trong hàng năm người, có thể Hiên Viên Dật cùng Nguyễn Ngọc Hành tướng mạo rất tốt, Hiên Viên Dật khí chất hiên ngang, nhất là khí chất hoàng gia lại cho tăng thêm phần mị lực, Nguyễn Ngọc Hành cũng là tồi, chính là sắc mặt vẫn tái nhợt như trước đây, làm cho có thêm vài phần khí chất thư sinh. Cao Chính Thanh tất nhiên là cần phải , cao lớn thô lỗ làm cho người ta thoạt nhìn rất có cảm giác an toàn, về phần Mộc Thiên Nam có vẻ thành thục nhiều lắm, lớn nhất trong năm người đó là , bất luận là hành vi xử đều có vẻ cực kỳ hiểu biết. Nhưng mà ngay tại lúc đám Mộ Chỉ Ly vì lời của Hiên Viên Dật mà bật cười ra tiếng, người theo cách vách trong gian ra hung hăng trừng mắt liếc nhìn bọn họ cái, trong mắt đúng là tràn ngập hận ý. Thấy thế, đám Mộ Chỉ Ly ban đầu là có chút nghi hoặc, bất quá lúc nhìn thấy cửa kia viết Hoàng phẩm cao cấp, bọn họ hiểu được ngay vấn đề. Hiển nhiên lần này bọn họ cười làm cho người nọ hiểu nhầm, tính ra Hoàng phẩm nguyên bản khiến cho người ta khó mà chịu đựng được, cố tình đám Mộ Chỉ Ly còn cười , điều này sao có thể làm cho người ta oán hận? Nhưng mà người nọ cũng chưa cùng bọn họ giải thích, đến phía sau cùng người khác đứng lên chuyện với nhau, trong lúc còn nhìn đám Mộ Chỉ Ly vài lần, hiển nhiên là ở đó chuyện vừa rồi. Mộc Thiên Nam thở dài, nghĩ tới lại gặp cái hiểu lầm lớn như vậy, bất quá bọn họ cũng là lười giải thích, đối phương lại chưa từng cùng bọn họ cái gì, cứ như vậy mà chạy đến giải thích hiển nhiên thể nghi ngờ có chút giấu đầu lòi đuôi. quá hồi, Nguyễn Ngọc Hành cũng ra, cấp bậc của dĩ nhiên là Huyền phẩm cao cấp, còn cao hơn Hiên Viên Dật ít, làm cho mọi người có chút kinh ngạc, bất quá càng nhiều chính là vui mừng, dù sao bọn họ tại cũng là đội, thực lực của người mạnh chính là đại biểu cho thực lực của bọn họ mạnh. Lúc ra mặt Nguyễn Ngọc Hành cũng là chút ý cười ngây ngô, riêng gì đám Mộ Chỉ Ly, liền ngay cả người xung quanh vây xem nhìn thấy cái tiểu bạch kiểm như vậy mà có thể đạt đến Huyền phẩm cao cấp đúng là có chút kinh ngạc, Huyền phẩm cao cấp muốn là trình độ cực kỳ tồi, kém chút là có thể tiến vào Địa phẩm. mặt Hiên Viên Dật trong nháy mắt lên vẻ ảm đạm, bất quá rất nhanh biến mất, kỳ là thí nghiệm cấp bậc này cũng thể đại biểu cho thực lực của bọn họ, chính là thí nghiệm kiểm tra tốc độ của bọn họ mà thôi. Mặt khác cũng đo, lại đo cái này bởi vì nguyên nhân là vì Thiên Huyền chiến trường thú tung hoành, tốc độ phản ứng nhanh có thể làm cho sinh mệnh của bọn họ có phần đảm bảo. Mộ Chỉ Ly nhìn thấy ấn đường ( phần nằm giữa hai lông mày ) của Nguyễn Ngọc Hành bắt đầu mơ hồ nổi màu đen, nàng biết bệnh tiện ra của muốn cực kỳ nghiêm trọng, nếu tiến hành trị liệu chỉ sợ là phải chết trong nuối tiếc, từ khi bọn họ tiến vào Thiên Huyền chiến trường gần nhất, Nguyễn Ngọc Hành cũng chưa từng đề cập lại với nàng về vấn đề kia, thậm chí cùng chuyện với nhau cũng là rất ít, phải nghĩ cùng Mộ Chỉ Ly chuyện, mà bởi vì trước đây người nhà của làm ra những chuyện như vậy làm cho cảm thấy ngượng ngùng. Đối với vấn đề này, Mộ Chỉ Ly cũng là chưa từng để ý nhiều, nghĩ đến gia tộc họ Nguyễn đối với chuyện tình phía trước cũng trả giá đại giới, dù sao Hồng dược sư tại đó, huống chi đó là gia tộc Nguyễn, nàng đối với Nguyễn Ngọc Hành cũng có thành kiến gì, tương phản lại cảm thấy là người tồi, tại bọn họ lại là đội, bởi vì tình này mà sinh ra khoảng cách cũng là tốt. Có lẽ tại là biểu ra, nhưng tương lai lúc bọn họ cùng kề vai chiến đấu với kẻ địch gặp phải vấn đề , nàng cũng trơ mắt nhìn Nguyễn Ngọc Hành phải chết , tối nay liền giúp đem cái bệnh tiện ra này đem trị liệu là được rồi! Cứ như vậy thực lực của bọn họ cũng có thể tăng cường vài phần. Mộc Thiên Nam là người thứ ba vào, ngay tại lúc vào, trong phòng cách vách cũng có người ra, người cũng có cái gì hấp dẫn tầm mắt người khác, nhưng tầm mắt của mọi người đều ngưng tụ ở người , đơn giản là bởi vì cửa kia ghi ra biểu là bốn chữ Địa phẩm trung cấp ! Có thể đạt tới Địa phẩm vốn là cực kỳ ít người, đừng có là Địa phẩm trung cấp! Sắc mặt mọi người đều khẽ biến, mà Mộ Chỉ Ly chú ý cũng là bất đắc dĩ phát người đạt Hoàng phẩm cao cấp trước kia nhưng lại cùng người đạt Địa phẩm trung cấp này đến từ cùng vương quốc, nhất là khi người đạt Hoàng phẩm cao cấp kia nhìn về phía họ bằng ánh mắt cười nhạo, nàng sợ tình đó là ổn. Quả nhiên, ngay sau đó người nọ trào phúng cười lên: “Cười ta? Ta còn nghĩ năng lực mạnh đến đâu, bất quá cũng chỉ là Huyền phẩm thôi! Có bản lĩnh cũng đưa cái Địa phẩm ra cho ta nhìn xem a?” Vẻ mặt Hồ Thụy Đào cũng đúng mà thôi, mà phía sau mấy người cũng mang vẻ mặt khinh thường nhìn đám Mộ Chỉ Ly, tuy rằng Hồ Thụy Đào gần là Hoàng phẩm cao cấp cũng làm cho họ cảm thấy có chút bất đắc dĩ, nhưng là lúc đối mặt với những người khác bọn họ chính là đội. Nguyên bản đám Mộ Chỉ Ly đối với Hồ Thụy Đào là có thêm chút xin lỗi, dù sao đúng là lúc đó bọn họ cười phải là , chính là làm cho người ta hiểu lầm cũng là tốt, nhưng tại nhìn thấy bộ dáng tại của bọn họ, chút xin lỗi cũng là tan biến trong nháy mắt. Mấy người Cao Chính Thanh sắc mặt rất là khó coi, chỉ có Nguyễn Ngọc Hành trừ bỏ sắc mặt khó coi ở ngoài còn có tia nghi hoặc, giọng hỏi Hiên Viên Dật bên cạnh xem là đến tột cùng xảy ra chuyện gì., vừa rồi lúc phát sinh xung đột là thí nghiệm, vậy nên biết chuyện gì xảy ra. Nghe được Hồ Thụy Đào trào phúng, Cao Chính Thanh cũng là phản bác : “ tính sao, ít ra so với Hoàng phẩm đích thực là mạnh hơn!” “Ngươi!” Bị Cao Chính Thanh như vậy, Hồ Thụy Đào cũng là sắc mặt trầm: “Cho dù thực lực của ta bằng ngươi, nhưng so với đội ta mà , các ngươi căn bản coi là cái gì!” “Đó là thực lực của bằng hữu ngươi, cũng phải thực lực của ngươi. Bằng hữu của ngươi còn chưa từng cái gì, ngươi nhưng ra mượn cáo oai hùm là thú vị nha!”. Hiên Viên Dật lạnh lùng nhanh chậm ra những lời này, lực sát thương rất mạnh, trực tiếp đem người nọ cho được cái gì. Bị Hiên Viên Dật đến, tên kia Hoàng Húc Lỗi Địa phẩm trung cấp nghĩ muốn cũng được lời nào, lúc này đương nhiên muốn giúp người nhà, huống hồ lúc trước bọn họ cười nhạo Hồ Thụy Đào chút cũng là chưa từng cho bọn họ tý mặt mũi. “Bọn ta xem thường các ngươi ai có thể đạt đến Địa phẩm như thế nào?” Hoàng Húc Lỗi do dự nửa ngày cũng ra câu như vậy, thái độ kiêu ngạo khiến cho đám Mộ Chỉ Ly đều là nhíu mày. Nhưng mà, đám Mộ Chỉ Ly còn chưa tiếp, Hồ Thụy Đào cũng bèn tiếp: “Có bản lĩnh các ngươi cũng đưa ra người có thể đạt đến Địa phẩm trung cấp a!” Hiển nhiên, lần này cũng đưa cho đám Mộ Chỉ Ly thêm khó khăn, vốn biết đạt tới Địa phẩm là có thể, chính là nhìn đến bọn họ có người có thể đạt tới Huyền phẩm cao cấp, nếu là xuất Địa phẩm, vậy bọn họ có bậc thang để xuống, nhưng là đổi thành Địa phẩm trung cấp giống như vậy. Cao Chính Thanh tính tình nóng nảy tức giận : “Các ngươi cần tùy tiện như vậy!” Nghe vậy, Hồ Thụy Đào hừ lạnh tiếng: “Chúng ta tùy tiện? bằng các ngươi trước đó tùy tiện ?” mặt Mộ Chỉ Ly lông mày nhăn lại càng ngày càng gấp, bởi vì xung quanh bọn họ người vây quanh càng ngày càng nhiều, ít người nhận ra nàng sắc mặt lại vô cùng kỳ quái. Cái đáng là ở đây náo ra mâu thuẫn ít người, chính là trong thời gian ngắn ngủi mà tại đây náo ra hai lần mâu thuẫn đúng là hiếm thấy, lại là nữ tử, hơn nữa khoảng cách trước sau vô cùng ngắn ngủi. Cái này muốn cho mọi người nhớ kỹ là được, có ít người gặp được tình trải qua, biết lần trước đều phải là Mộ Chỉ Ly tìm việc, bất quá nhiều người là nghe , trong lòng tự giác cho rằng Mộ Chỉ Ly là loại người thích tìm phiền toái. Đối với việc này, Mộ Chỉ Ly cũng là muốn giải thích, người bên ngoài nghĩ nàng như thế nào với nàng quan hệ, chính là nàng cũng thích lăn lộn tại đây lại bị nhiều người nhớ kỹ như vậy, vạn nhất là bị chú ý quá lúc đó là mất nhiều hơn được. “Nếu là bên trong chúng ta có người đạt tới được, vậy phải như thế nào?” Mộ Chỉ Ly hỏi ngược lại. Nghe Mộ Chỉ Ly hỏi vậy, Hồ Thụy Đào cùng Hoàng Húc Lỗi đều im lặng, ngẫm lại cũng chưa biết phải làm thế nào, nếu là có tiền đặt cược, bọn họ làm gì cùng nhóm người này đánh đố? “Nếu là trong các ngươi có ai có thể đủ đạt tới, chúng ta liền đem tinh này cho các ngươi!” Hiển nhiên, Hoàng Húc Lỗi ở trong đoàn bọn họ là lời có trọng lượng, lập tức xuất ra túi to tinh, ước chừng có năm mươi mai, hơn nữa tất cả đều là trung cấp tinh, có thể xem là tốt vô cùng. Đám Hiên Viên Dật nhìn thấy tinh kia cũng là hít hơi dài, tinh nhiều như vậy sợ là tất cả bọn gộp lại, liền ngay cả bọn họ cũng có nhiều như vậy. Nếu là đạt được từng đó đối với bọn họ tự nhiên là cực kỳ hữu ích, chỉ là bọn họ cũng có tin tưởng đạt đến địa phẩm trung cấp. Mộ Chỉ Ly nhìn thấy thần sắc của bọn họ cũng là đoán được ý tưởng của bọn họ, lập tức gật đầu : “Được”. “Nếu các ngươi đạt đến được nên như thế nào?”
Q.2 - Chương 75: Địa thẩm bậc thấp Đám người Hiên Viên Dật thấy Mộ Chỉ Ly đồng ý, mặt có chút mơ hồ nắm chắc, tiền đặt cược ván này tuy rằng cực kỳ hấp dẫn, nhưng bọn họ quả có tự tin nắm chắc chuyện này. Sắc mặt Mộ Chỉ Ly thay đổi, tay đưa ra túi: “Nếu như ta thua, tất cả đây là của các ngươi”. Trước mặt mọi người, Mộ Chỉ Ly bày ra trăm mai tinh, so sánh về cấp bậc còn yếu hơn ít so với tinh của bọn , nhưng số lượng như thế đủ để bù lại khoảng cách cấp bậc. Tiền đặt cược của đôi bên hấp dẫn ít người, dù sao hai túi tinh muôn màu muôn vẻ như vậy nhìn qua là lóa mắt, bọn họ đều theo các vương quốc đến đây, tất nhiên trong tay có tinh, nhưng chỉ trận đánh cược mà dùng nhiều tinh như vậy, sợ là có bao nhiêu người dám làm như thế. Đối với bọn họ, tinh có tác dụng lớn, mặc dù bọn họ bây giờ vẫn chưa dùng đến, nhưng khi bước vào Cực Thành Cảnh bọn họ có thể thông qua hấp thu năng lượng của tinh để tăng lên thực lực cho bản thân, tinh vốn là năng lượng mà thú tu luyện mới có được, bản chất cũng giống nhau đều là thiên lực, nhưng nồng nặc thiên lực như vậy mà đem hấp thu phải là nhanh hơn nhiều so với việc bọn họ hấp thu thiên lực từ khí? Đạt được đến Cực Thành Cảnh căn cơ của bọn họ cực kỳ vững chắc, lúc hấp thu cũng cần phải lo lắng về những vấn đề khác, cũng bởi vậy khi bọn họ xuất ra nhiều tinh như vậy, mặt mọi người đều mang theo tia khiếp sợ, như vậy nếu bên thua, sợ là phải tổn thất thảm hại, về phần phe bên kia đúng là sảng khoái. Hồ Thụy Đào nhìn thấy hai đống núi tinh kia, trong mắt lên vẻ thèm thuồng, ngay cả Hoàng Húc Lỗi kia cũng ngoại lệ, tại nghĩ đến trước mắt nhiều tinh như vậy đúng là có người nào có thể giữ được bình tĩnh. “Tốt, đây là chính ngươi , được phải làm được”. Hồ Thụy Đào nuốt nước miếng cái rồi , ở xem ra, số tiền đặt cược này chắc chắn về tay bọn rồi, khả năng đối phương có thể chiến thắng thực là quá . Mộ Chỉ Ly gật đầu: “Điều này là đương nhiên”. Tất cả những tinh này coi như là toàn bộ gia sản của nàng rồi, còn dư lại chút những thứ linh tinh đúng coi là cái gì, lần này nàng coi như là bỏ ra tâm huyết, nhưng mà nàng cũng thèm để ý, lúc bọn gây nếu như đáp ứng, cho dù nàng có giữ được những tinh này, thể diện cũng hoàn toàn mất hết, huống hồ bọn họ nhất định thất bại. Đám Hiên Viên Dật nhìn thấy màn như thế này, vừa thở phào nhõm hơi, vừa cảm thấy có chút áy náy, phía trước bọn họ còn lo lắng Mộ Chỉ Ly hỏi bọn họ đưa tinh, tuy rằng bọn họ cũng có, nhưng nếu đưa cho nàng đến lúc đạt tới Cực Thành Cảnh bọn họ khó mà tiến bộ. Mộ Chỉ Ly bây giờ là Lăng Thiên Cảnh trung cấp, khoảng cách đến Cực Thành Cảnh vẫn còn đoạn, nhưng bọn họ đều là Lăng Thiên Cảnh cao cấp, chỉ thiếu chút nữa là có thể bước vào Cực Thành Cảnh, tất nhiên có cách nào đánh cược hào phóng giống như Mộ Chỉ Ly. Tiền đánh cược vừa mới quyết định được vài phút, Mộc Thiên Nam bắt đầu từ trong phòng ra, liếc mắt cái liền thấy đống tinh được xếp thành núi , nhìn thấy hai người đứng ở hai bên, nhất thời liền biết được đại khái tình, chuyện Hồ Thụy Đào phía trước ghi hận bọn họ chính là người ràng nhất. Nhưng mà tầm mắt mọi người đều ngưng tụ ở cửa kia, bốn chữ to ràng đập vào mi mắt bọn họ – Huyền phẩm trung cấp. Nhìn thấy màn này, sắc mặt Hoàng Húc Lỗi kiêu ngạo hẳn lên, vẻ mặt đắc ý, giống như trận đánh đố này bọn thắng được nửa, ngược lại, sắc mặt đám Hiên Viên Dật có chút khó coi. Bọn họ tại đều để ý biểu của ai so với bọn họ mạnh hơn, chỉ cần có thể đạt tới Địa phẩm cao cấp bọn họ cho dù thua sắc mặt cũng đẹp hơn rất nhiều, nhưng nếu như có ai đạt tới Địa phẩm, vậy là xấu mặt. Bọn họ hàng chỉ có năm người, tại ba người đều kiểm tra xong, chỉ còn lại hai người là Cao Chính Thanh và Mộ Chỉ Ly, ở trong năm người bọn họ, thực lực của hai người này cũng phải là vượt trội, hiển nhiên thắng được trận này là vô cùng khó khăn. Thậm chí bọn họ còn suy nghĩ theo chiều hướng trận đặt cược này thất bại, Cao Chính Thanh nắm tay lại chặt, mặt mang theo tia cam lòng, lần này vào nhất định phải tranh thủ kiên trì thời gian, bất luận phải dùng phương pháp gì! Đây cũng phải chỉ là vấn đề thua tinh của Chỉ Ly, mà đây là vương quốc khác đối với Thiên Thăng quốc bọn họ khiêu khích, tuyệt đối thể để mất mặt! “Chậc chậc, lại người nữa bị đánh bại”. Hồ Thụy Đào tức thời giễu cợt. “Thắng bại còn chưa , bây giờ đắc ý còn phải là quá sớm ”. Đối với người bên ngoài trào phúng, sắc mặt Mộ Chỉ Ly vẫn duy trì vẻ lạnh nhạt, dường như hề quan tâm đến mấy thứ này, bộ dáng lạnh nhạt kia cũng làm cho Hồ Thụy Đào bồn chồn trong lòng, việc phát triển đến như thế này, vì cái gì mà nàng ta còn có thể thờ ơ như vậy. Liếc về Hoàng Húc Lỗi trao đổi ánh mắt, hai người đối với biểu của Mộ Chỉ Ly đều có chút kinh ngạc, bất quá nhìn thấy thực lực của Mộ Chỉ Ly chỉ là Lăng Thiên Cảnh trung cấp, bọn họ cũng đem lo lắng buông xuống, phía trước hai người Lăng Thiên Cảnh cao cấp cũng thể đạt tới, chẳng lẽ cái Lăng Thiên Cảnh trung cấp như nàng lại có thể làm được sao? ra cũng có ai tin. Phía trước người đạt tới Địa phẩm ở đây là Hoàng Húc Lỗi đều đạt tới Lăng Thiên Cảnh cao cấp, hơn nữa khoảng cách tới Cực Thành Cảnh là rất gần, cũng chỉ có loại thực lực này mới có thể đạt tới. Cao Chính Thanh rộng bước hướng tới phòng kia, bên ngoài lại khôi phục bình tĩnh, trừ bỏ ngẫu nhiên còn có mấy người giọng thảo luận chuyện này ở ngoài. Mà ở trong khoảng thời gian này, đông đảo mọi người xung quanh cũng có ai đạt tới Địa phẩm lần nữa, phần lớn đều là Huyền phẩm, điều này cũng khiến cho trận đánh cược của bọn họ càng thêm hấp dẫn mọi người, người có phẩm chất như vậy cũng dễ dàng xuất , đối phương biết khó khăn lớn như thế nhưng vẫn dám nhận. Thời gian cứ thế yên lặng trôi qua, mọi người dần dần cũng cảm giác lần này Cao Chính Thanh vào có chút thích hợp, hiển nhiên trụ được thời gian còn dài hơn mấy người trước ít, sắc mặt Hoàng Húc Lỗi hơi hơi biến hóa, người bên ngoài có lẽ ràng lắm về chuyện này, nhưng rất ràng, thời gian ở bên trong càng dài đại biểu cho cấp bậc của càng cao. Trong lúc mọi người phán đoán biểu cấp bậc của người này, Hồ Thụy Đào cũng có chút chột dạ, nhìn thấy nhiều tinh như vậy, nếu lần này thua, bọn họ cũng có tổn thất lớn, hơn nữa chuyện này đúng là gây ra, sợ là ở địa vị trong thành bọn họ giảm xuống lớn, hơn nữa lại ở trước mắt mọi người mất thể diện, nghĩ đến hậu quả như vậy, cũng nhịn được rùng mình cái. Đám Hiên Viên Dật mặc dù cảm giác ra cái gì đặc biệt, bất quá nhìn sắc mặt bọn Hoàng Húc Lỗi trong lòng cũng đoán ra được đại khái, lúc này sắc mặt đối phương càng khó coi, sắc mặt của bọn họ lại càng đẹp, chỉ mong Cao Chính Thanh có thể kiên trì nhiều hơn chút thời gian. “Két két” lúc mọi người vô cùng lo lắng, Cao Chính Thanh rốt cuộc đẩy cửa ra, người cũng có vết thương gì, dĩ nhiên, lực chú ý của mọi người cũng dừng ở người , mà là chú ý ở cửa kia biểu cấp bậc. Bốn chữ to ràng xuất , nhưng lúc nhìn thấy bốn chữ này, đám Hoàng Húc Lỗi đồng thời thở phào nhõm, mặt nụ cười đắc ý càng ngày càng sâu, nhất là Hồ Thụy Đào, ngay cả cũng khỏi bội phục. Ngược lại, sắc mặt đám Hiên Viên Dật đều giống như màu gan heo, bọn họ nghĩ tới kết quả cuối cùng là như vậy, mọi người vây quanh đều nhịn được thổn thức trận. Bởi vì bốn chữ kia ràng là – Địa phẩm sơ cấp. Nếu bình thường, đạt tới sơ cấp, nghĩ đến Cao Chính Thanh bọn họ cao hứng, nhưng tại lúc này, bọn họ đều cao hứng nổi, ngay cả những người khác cũng có cảm khái gì đối với Địa phẩm này. Đối với những người khác, xem ra nhóm bọn họ năm người, bốn người thua, chỉ còn lại thực lực yếu nhất, khả năng đạt tới Địa phẩm trung cấp quả thực là quá , ít người liền hâm mộ vận may của bọn Hoàng Húc Lỗi, có thể dễ dàng thu vào tay nhiều tinh như vậy. Lúc này, Hoàng Húc Lỗi cũng nhìn thấy Hồ Thụy Đào thuận mắt ít, lúc trước chính chỉ là để cho bọn họ đạt tới Địa phẩm, nếu phải Hồ Thụy Đào tăng thêm câu để cho bọn họ đạt tới Địa phẩm trung cấp … số tinh trong tay bọn họ sợ là phải chắp tay đưa cho người ta mất rồi. Hồ Thụy Đào tự nhiên cũng chú ý tới vẻ mặt biến hóa của Hoàng Húc Lỗi, lập tức cười tiến lên nịnh hót, làm cho Hoàng Húc Lỗi gật đầu. “Vẫn là kém chút!” Cao Chính Thanh ảo não , lúc ở bên trong kiên trì hết sức, cơ hồ là sử dụng hết thủ đoạn, đến cuối cùng có cách nào mới phải ra, nghĩ tới vẫn thất bại, bất quá đối với thực lực của Hoàng Húc Lỗi cũng có thêm chút hiểu biết, có thể đạt tới Địa phẩm như vậy tuyệt đối cũng phải là vận may. Đám Hiên Viên Dật thở dài, trong lòng đều tiếc hận, nhiều tinh như vậy mà phải đưa cho người ta, đổi lại là bất cứ ai cũng đều cảm thấy đáng tiếc, bất quá đến đây rồi đúng là còn biện pháp nữa. Hầu như ở trong mắt mọi người, kết cục của chuyện này định, có ai tin rằng Mộ Chỉ Ly đạt tới Địa phẩm trung cấp, khó khăn loại này có thể so sánh với việc nàng có thể đánh bại cao thủ Cực Thành Cảnh, đây đúng là lời vô căn cứ! Cao Chính Thanh nhìn Mộ Chỉ Ly : “Chỉ Ly, xin lỗi, ta….” Mộ Chỉ Ly khẽ mỉm cười, nụ cười thanh khiết như hoa sen: “Cao đại ca, đây phải là tại huynh, phải huynh rất lợi hại rồi sao?” “Ha ha, chẳng lẽ ngươi còn hết hy vọng sao? bằng ngươi trực tiếp nhận thua , dù sao sớm hay muộn chút kết quả cũng đều giống nhau cả thôi.” Hồ Thụy Đào độc địa , bất quá cũng có ai phản bác lời của , ở trong mắt mọi người xem ra là như vậy. “Hồ công tử tựa hồ rất nóng vội, tiền đặt cược ở đây rồi cũng có chạy, ngươi đợi nổi mà phải vội vã như vậy sao?”. Mộ Chỉ Ly cũng đồng dạng phản bác phen. Nghe vậy, sắc mặt Hồ Thụy Đào cũng khó coi vài phần, ý tứ này của Mộ Chỉ Ly là chưa từng thấy những vật như vậy, nên vội vã muốn đem những tinh này giấu . ít người cúi đầu cười, Mộ Chỉ Ly thoạt nhìn lạnh lùng, nghĩ tới cũng là người độc miệng như vậy. “Hừ, cho ngươi thêm chút thời gian giãy giụa , dù sao cũng chờ lâu như vậy rồi, ta cũng ngại chờ thêm chút nữa!” Hồ Thụy Đào đáp lại, lời lần này cực kỳ có khí thế dường như muốn cứu vớt chút mặt mũi lúc nãy, chẳng qua là mọi người đối với lần này đều có thiện cảm. để ý đến tên Hồ Thụy Đào tiểu nhân kia, Mộ Chỉ Ly trực tiếp vào trong phòng, ra nàng muốn nhìn xem những thứ này rốt cuộc là có bao nhiêu lợi hại. Ngoài cửa lần nữa yên tĩnh trở lại, bất quá đám Hiên Viên Dật cũng hỏi Cao Chính Thanh làm cách nào có thể kiên trì ở bên trong lâu như vậy, tất cả bọn họ đều thử qua rồi, càng về sau khó khăn càng tăng lên bao nhiêu lần, bọn họ ai cũng thể nghĩ đến Cao Chính Thanh có thể đạt tới Địa phẩm. Nghe vậy, Cao Chính Thanh cũng cộc lốc ra nguyên nhân, bất quá nguyên nhân này đều làm cho ba người họ cùng ríu lưỡi, ánh mắt nhìn về Cao Chính Thanh cũng như bình thường nhìn quái. Thậm chí Nguyễn Ngọc Hành cũng nhịn được mà câu: “ nghiệt nha!” ra là Cao Chính Thanh đánh cuộc lần, ban đầu đối mặt với công kích bên trong, hết sức né tránh, nhưng càng về sau càng né tránh nổi, bởi vì cái am hiểu nhất phải là tốc độ, nhưng lại nghĩ đến bộ dáng đắc ý của những người ngoài cửa, cũng cam tâm cứ như vậy mà ra ngoài, cho nên quyết tâm dùng nắm đấm của mình cùng những công kích kia đối kháng. vốn chỉ định thử lần, nghĩ tới phương pháp quả đúng là như vậy, biết được rồi tất nhiên buông tha, từng cú đấm lần lượt cùng đối kháng, nhưng cũng phát lúc bản thân mình cùng đối kháng với cái kia, lực đạo công kích càng ngày càng tăng, may là bản thân lực lượng cũng rất cường đại mới có thể kiên trì lâu như vậy, đến sau cái lực đạo kia quả quá lớn đến mức cũng thể chịu nổi nên đành phải ra. Đoán chừng phương thức này cũng chỉ có mình Cao Chính Thanh làm được, nhìn cái vũ khí trọng lượng nặng như ngàn cân trong tay cũng có thể đoán ra, Hiên Viên Dật chính là bị cái công kích kia đánh cho sưng mắt, khí lực như vậy người bình thường đúng là thể chống đỡ được, bọn họ cũng có lực lượng biến thái như Cao Chính Thanh. Sau khi Mộ Chỉ Ly vào phòng, cửa phòng tự động đóng lại, phạm vi trong phòng cũng lớn, chỉ có thể đủ chứa được bốn người, tại mình nàng đứng ở chỗ này mặc dù chật chội nhưng cũng gọi là rộng rãi. Xung quanh gần như đều là loại vật chất bằng sắt lá, bốn phía thoạt nhìn như bị sắt lá vây quanh, nhưng cũng cho Mộ Chỉ Ly quá nhiều thời gian phản ứng, sắt lá kia giống như sống lại, đám nắm đấm, bàn tay sắt hướng tới Mộ Chỉ Ly mà công kích. Bộ dáng kia giống như sắt lá đó rất mềm, mà sắt lá ở bên kia cũng như có người hướng tới Mộ Chỉ Ly công kích quyền, cái này thoạt nhìn kỳ lạ vô cùng. Mộ Chỉ Ly nhìn quả đấm kia liền biết Hiên Viên Dật bị đánh quyền là từ đâu tới, khóe miệng khẽ mỉm cười tránh khỏi, vừa mới bắt đầu có thể né tránh những công kích này cách hoàn hảo, chẳng qua có chú ý chút là có thể né tránh được, nhưng càng về sau, những công kích này càng nhiều, giây đồng hồ ngắn ngủi có vài chục quyền thậm chí trăm quyền hướng tới Mộ Chỉ Ly công kích. Chỉ cần cẩn thận chút là bị công kích, cũng may tốc độ của Mộ Chỉ Ly cũng phải tốc độ của người bình thường có thể so sánh, nàng tu luyện lâu như vậy, Phiêu Miểu thân pháp cũng tịnh tiến lần nữa, từ giai đoạn thứ nhất Đạp Tuyết Vô Ngân đạt đến giai đoạn thứ hai Hư Tàn Ảnh, tốc độ di chuyển là người bình thường thể so sánh được. Lấy thực lực của nàng bây giờ thi triển ra Phiêu Miểu thân pháp, tốc độ này thua Cực Thành Cảnh cao thủ, nếu người khác biết được điều này, sợ là kinh ngạc nên lời, phải biết rằng Cực Thành Cảnh so với Lăng Thiên Cảnh tuy chỉ cách cảnh giới, nhưng chênh lệch đó mà so sánh với từ Toàn Thiên Cảnh đến Lăng Thiên Cảnh còn lớn hơn. Dù sao đây cũng là từ Lăng Thiên Cảnh bước vào phân cực Tam Cảnh. như vậy dù là lấy thực lực của Lăng Thiên Cảnh cao cấp toàn bộ đem thi triển tốc độ cũng thể nào tránh thoát được khỏi tay người có thực lực Cực Thành Cảnh sơ cấp, nhưng Mộ Chỉ Ly có thể lấy thực lực Lăng Thiên Cảnh trung cấp mà chống đỡ được cùng đối phương, điều này làm cho người ta kinh hãi. Mộ Chỉ Ly rất nhanh liền tránh thoát những công kích kia, màn này nếu như để cho người khác nhìn thấy, nhất định cho Mộ Chỉ Ly là quái thai, bởi vì bọn họ căn bản thể nhìn thấy thân hình của Mộ Chỉ Ly, chỉ cảm thấy đoàn khói trắng ngừng di động ở trong đó, có điều cũng thể nhìn được. Phiêu Miểu thân pháp của Mộ Chỉ Ly bất quá cũng chỉ là ở cuộc sống lúc trước tĩnh tâm tu luyện mà đạt được, nghĩ tới là nhanh như vậy có thể cho nó phát huy tác dụng, cảm nhận được tốc độ của mình, nàng tràn đầy vui mừng từ sâu trong đáy mắt, đối với nàng, loại tốc độ này tuyệt đối là có tác dụng lớn. Ngoài cửa. Thời gian từng giây từng phút trôi qua, lúc mới bắt đầu mọi người đều lo nghĩ, chỉ chờ Mộ Chỉ Ly thất bại từ bên trong ra, dù sao đây đúng là chuyện mọi người đều nhận định, nhưng mà thời gian trôi qua lâu như vậy mà Mộ Chỉ Ly vẫn còn chưa ra, sắc mặt mọi người đều có chút biến hóa. Chân mày đám Hoàng Húc Lỗi đều dần dần nhíu lại, tình hình như thế này vượt quá dự đoán của bọn họ, chính là nghĩ Mộ Chỉ Ly như thế nào cũng thể đạt tới cấp độ Địa phẩm, điều này làm cho bọn họ ngổn ngang trăm mối nhưng vẫn giải thích được. Sắc mặt đám Hiên Viên Dật cũng có chút bất khả tư nghị* (ngạc nhiên, nghi ngờ, thể tin được), bọn họ cũng có cách nào phán đoán được chuyện này đến tột cùng là tốt hay là tốt, chủ yếu là ngoài ý muốn ít, bất quá bọn họ cũng nhớ tới biểu của Mộ Chỉ Ly lúc cùng Sở Vân đối chiến, cho dù bọn họ chống lại Sở Vân cũng nhất định thắng, vậy mà Mộ Chỉ Ly tu vi yếu hơn bọn họ đoạn lại có thể thắng, cái này thuyết minh khả năng của nàng còn rất nhiều. Bọn họ trước đó cũng xem điểm này, khó khăn như vậy chẳng lẽ Mộ Chỉ Ly có thể đạt tới sao? Nghĩ vậy, mặt bọn họ cũng tràn ngập hy vọng, nếu là như thế, hôm nay bọn họ cũng có thể thống khoái trận rồi. Mọi người vây quanh cũng khỏi bàn luận xôn xao. “ nương kia làm sao mà đến bây giờ vẫn còn chưa ra ngoài? lâu như vậy rồi chẳng lẽ nàng có thể đạt tới Địa phẩm sao?” “Người em, ngươi ở đây đùa cái gì vậy? Ngươi thấy thực lực của nàng ta chỉ là Lăng Thiên Cảnh trung cấp thôi sao? Ta đây Lăng Thiên Cảnh cao cấp cũng chỉ được Huyền phẩm sơ cấp mà thôi.” “ vậy cũng đúng, nhưng nàng ta ở bên trong dạo chơi cũng rất lâu rồi, trừ lý do này ta đúng là nghĩ ra lý do khác nữa!” “ chừng công kích bên trong quá cường hãn, nàng ta chịu được bị đánh đến ngất xỉu ở bên trong rồi sao?” nam tử lên tiếng , lời này của bình thường có khả năng xảy ra, nhưng trong trường hợp này, mọi người đều nghĩ đến khả năng này có thể xảy ra. Hiển nhiên so với chuyện Mộ Chỉ Ly có thể đạt tới Địa phẩm, bọn họ vẫn tình nguyện tin tưởng nàng bị hôn mê ở trong, Cao Chính Thanh nghe được mọi người như vậy, lập tức quát lên: “Ngươi mới bị hôn mê, cả nhà ngươi đều bị hôn mê!” Ở trong mắt Cao Chính Thanh, Mộ Chỉ Ly cùng muội muội của khác nhau là mấy, Mộ Vũ Hoài cùng là huynh đệ, tự nhiên đem muội muội của Mộ Vũ Hoài làm thành muội muội của mình, bây giờ bị bọn họ như vậy, trong lòng vô cùng khó chịu. Đối với suy nghĩ của người ngoài, Mộ Chỉ Ly đều hay biết, bất quá công kích ở nơi này càng ngày càng dày đặc, cuối cùng đến cả nàng cũng khó khăn lắm mới vượt qua, lúc nàng chú ý, quả đấm đánh úp về phía nàng, công kích phía sau làm cho nàng cách nào tránh né, lập tức giương nắm đấm ra đánh lại. Nhưng mà nắm đấm kia lại bị Mộ Chỉ Ly cản lại, rụt trở về, nhìn thấy màn như vậy, Mộ Chỉ Ly sững sờ, thầm nghĩ: xem ra nơi này phải chỉ có phương pháp tránh né mới thoát được. Như vậy mới đúng, nếu chỉ có tránh né, càng ở sau càng phải là người, chắc lúc nãy Cao đại ca cũng dùng phương pháp này mới ở được lâu như vậy. Sau khi phát được chuyện này, Mộ Chỉ Ly cũng suôn sẻ vượt qua, thời gian ở trong đó cũng càng ngày càng dài. “Két két” Cửa lại bị mở ra, thấy Mộ Chỉ Ly phải bị ngất như mọi người dự đoán, mọi người đều nhìn về phía cửa bốn chữ to.
Q.2 - Chương 76: Kết quả kinh ngạc Lần này có thể là kết quả thắng bại được định rồi, nếu như Mộ Chỉ Ly đạt được tới Địa phẩm trung cấp trận đánh cược này bọn họ thua, vậy nên ở đây bất luận đám Hiên Viên Dật hay đám Hoàng Húc Lỗi, thậm chí là cả người vây xem cũng lập tức nhìn lên chữ to cửa. mặt Mộ Chỉ Ly mang theo tia tươi cười chắc chắn, chậm rãi ra, thậm chí nàng căn bản còn thèm xem chữ to ở cửa. “Địa phẩm cao cấp!” Bốn chữ to ràng xuất ở đại môn, tất cả mọi người ở đây cơ hồ đều bị bốn chữ hấp dẫn, thậm chí những người xếp hàng chờ đến lượt mình thí nghiệm cũng buông tha cho xếp hàng hồi lâu, đều chạy sang xem. Nhìn thấy bốn chữ này, mọi người đều hít ngụm lãnh khí, ai cũng nghĩ Mộ Chỉ Ly vậy mà đạt tới Địa phẩm, hơn nữa chỉ đạt tới Địa phẩm trung cấp, mà còn vượt cả Địa phẩm trung cấp! Đối với mọi người, kết quả này thực là quá khó tin, trừ bỏ đương ở ngoài, Mộ Chỉ Ly đứng ở bên cạnh Cao Chính Thanh nhìn thấy chữ to ở cửa kia, mặt cũng mang ý cười, nàng còn có thể kiên trì ở bên trong thêm nữa, nhưng nếu như vậy có thể gây ra chấn động quá mức, huống hồ kết quả này cũng đủ rồi! “Ông trời ơi, quả nhiên là Địa phẩm cao cấp! Đến bây giờ còn có người nào đạt được Địa phẩm cao cấp! Đây thực là kết quả mà nữ tử thực lực Lăng Thiên Cảnh trung cấp có thể làm được sao?” “Ai mà biết được, rất mạnh! Quả thực là người mạnh mẽ!” “Ha ha, trận đánh cược này là thú vị, vốn nghĩ rằng nàng ta phải thua, nghĩ tới đến cuối cùng nàng lại cho mọi người xem cú trở mình lớn như vậy!” “Quả nhiên là, đủ thú vị! Bên kia đúng là thua thảm hại rồi.” Dù sao cũng phải là bọn họ thua tinh, cho nên nhìn thấy kết quả này, mọi người đều có chút hả hê, dù sao số tinh lớn như vậy đối với ai cũng đều đau lòng, huống hồ trận này thua tiền đặt cược lại đúng là đối phương bên kia! mặt đám Hiên Viên Dật cũng kinh ngạc hồi lâu thể bình tĩnh, bọn họ nguyên bản đều nghĩ rằng thua rồi, kết quả thế nhưng thắng? Bọn họ chỉ cảm thấy hạnh phúc tới quá đột ngột, nhất thời đều bị hạnh phúc bao phủ. Tuy nhiên bọn họ rất nhanh khôi phục lại bộ dáng bình tĩnh, thu hồi lại biểu kinh ngạc vừa rồi, làm ra bộ mặt như biết trước, mặc dù trong lòng đều tò mò biết Mộ Chỉ Ly làm như thế nào, chẳng qua tại mọi người đều thích hợp biểu kinh ngạc, bây giờ quan trọng nhất là cười nhạo đám Hồ Thụy Đào như thế nào! “Ôi ôi, có người thua nặng! Lúc trước còn kiêu ngạo như vậy, tại lại bị chê cười!” Cao Chính Thanh nham hiểm giễu cợt. Cao Chính Thanh làm cho ít người cười ha hả, hành động của như vậy nhưng ai cảm thấy phản cảm, đổi lại nếu là bọn họ cũng bỏ qua cơ hội này mà cười nhạo đối thủ, lúc trước đám Hồ Thụy Đào cũng cười nhạo bọn họ ít. “Ta Hồ công tử như thế nào cứ khuyên chúng ta phải nhận thua, hóa ra là biết chúng ta có thể thắng các ngươi nên làm vậy! nhìn ra ngươi còn thông minh như thế!” Hiên Viên Dật cũng trào phúng . chiêu này của là cao tay, nếu Hồ Thụy Đào có thể thông minh như vậy , đánh đố như vậy, bây giờ bị như vậy, Hồ Thụy Đào chính xác là đần độn, cùng heo liều mạng cũng khác gì! Mộc Thiên Nam cùng Nguyễn Ngọc Hành mặc dù gì, nhưng cũng dùng vẻ mặt cười nhạo nhìn đám Hồ Thụy Đào, lúc trước bọn họ đúng là làm bọn tức giận ít. So với việc đám Hiên Viên Dật đắc ý, sắc mặt đám Hồ Thụy Đào biến thành màu gan heo, nhưng phải cam chịu bọn họ cười nhạo, câu cũng lại được, bọn họ đúng là ai nghĩ đến nữ tử có tu vi thấp nhất thế nhưng có thể đạt tới Địa phẩm cao cấp! Đây đúng là vượt quá tưởng tượng của bọn họ. “Các ngươi…” Hiển nhiên Hoàng Húc Lỗi chưa bao giờ bị người cười nhạo như vậy, chỉ có thể hướng tới bọn họ trợn mắt nhìn, xong hai chữ kia cũng tiếp được câu nào. Thế nhưng Hồ Thụy Đào lại nhảy dựng lên : “Điều đó có khả năng, nhất định là các ngươi gian xảo, nhất định là các ngươi ăn gian!” nghĩ như thế nào cũng đều cảm thấy chuyện này có khả năng xảy ra, cho nên chỉ có thể nghĩ là bọn họ ăn gian. “Ngươi vào ăn gian chút cho ta xem? Chỉ cần ngươi có thể đạt tới, số tinh này đều là của ngươi”. Mộ Chỉ Ly tức thời mở miệng, đáy mắt nàng hề che giấu vẻ giễu cợt. Ngay cả chuyện ăn gian mà cũng nghĩ được ra, đúng là chó cùng rứt giậu. Bị Mộ Chỉ Ly như vậy, Hồ Thụy Đào liền im lặng, phải biết rằng cấp bậc lúc trước của chỉ là Hoàng phẩm cao cấp, nếu là ăn gian, cũng xấu mặt như vậy. Hoàng Húc Lỗi nhìn Hồ Thụy Đào, trong mắt cũng tràn ngập chán ghét, thậm chí ngay cả chuyện ăn gian mà cũng được ra. Nếu có thể ăn gian, vậy chẳng phải cũng có thể là ăn gian? Huống hồ bọn họ đều ràng, ở bên trong phòng kia căn bản có khả năng ăn gian. Thấy ánh mắt của Hoàng Húc Lỗi, Hồ Thụy Đào sững sờ, lập tức biết rằng mình làm cho mất hứng, lần này đúng là trong lòng nguội lạnh rồi, những tinh này đều thua, về sau chính mình sợ là đều bị bọn ghi hận, vốn tưởng rằng có thể kiếm được món hời to, ai ngờ kết quả cuối cùng lại mất cả vốn. “Các ngươi phải là nghĩ muốn nhận thua?” Nguyễn Ngọc Hành lên tiếng , nếu như ngay lúc bọn thua liền trực tiếp nhận, bọn họ còn có thể xem trọng vài phần, nhưng đây lại là cái loại thua còn muốn tin tưởng đúng làm cho người ta khinh thường. Nghe vậy, Hồ Thụy Đào sửng sốt, quả có tính toán như vậy, cho dù mất mặt cũng đưa số tinh này về, như vậy kết quả cũng quá thảm hại. Hoàng Húc Lỗi nhìn vẻ mặt Hồ Thụy Đào liền biết ý tưởng của , lập tức nhíu mày : “Đánh cuộc thua phải chịu, mấy thứ này đều là của các ngươi!” So với việc tổn thất những tinh này, càng muốn mất mặt trước nhiều người như vậy. “Này… này.” Hồ Thụy Đào nhìn Hoàng Húc Lỗi như muốn cái gì, chẳng lẽ lại trơ mắt nhìn những tinh này vào tay người khác sao? Hoàng Húc Lỗi nhìn trực tiếp hừ lạnh tiếng, với những người phía sau: “Chúng ta !” xong lập tức bước thẳng đến cửa, cũng muốn ở lại đây thêm phút nào nữa. Thấy thế, Hồ Thụy Đào cũng chỉ có thể trừng mắt nhìn đám Mộ Chỉ Ly cái, sau đó bèn theo bọn rất nhanh khỏi đây. Mộ Chỉ Ly cười cười đem tất cả tinh thu vào túi, đây là chiến lợi phẩm của nàng! Nhận lấy chắc hẳn có vấn đề gì. Mọi người vây quanh thấy Mộ Chỉ Ly thu vào túi nhiều tinh như vậy, đáy mắt nhịn được toát lên tia hâm mộ, đây quả giống như tiền từ trời rơi xuống, nghĩ đến đây ai là hâm mộ. Sau khi đem mọi thứ thu xếp ổn thỏa, đám Mộ Chỉ Ly cũng rời , bọn họ đều thí nghiệm xong, vẫn ở trong này gây chú ý cho người khác. Ở đường về, Mộ Chỉ Ly lại đem tinh lấy ra, chừa lại ít cho mình, còn lại đều đưa cho đám Hiên Viên Dật: “Đây là phần của các ngươi”. Nhìn thấy hành động của Mộ Chỉ Ly, đám Hiên Viên Dật đều sửng sốt: “Chỉ Ly, đây là chiến lợi phẩm của ngươi, ngươi giữ là được rồi”. Nhìn thấy những tinh này, bọn họ muốn là có khả năng, nhưng từ đầu đến cuối chuyện này bọn họ giúp gì được cho nàng, bây giờ nàng thắng, bọn họ lại đến chia sẻ chiến lợi phẩm với nàng, chuyện này bọn họ làm được. Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly lắc đầu cười: “Chúng ta bây giờ là người nhà, có chiến lợi phẩm tất nhiên là của chúng ta, lúc trước nếu ta thua các ngươi chắc chắn giúp ta”. Những tinh này đều rẻ, phẩm chất cũng tệ, nhưng nếu đưa so sánh với quan hệ hài hòa của bọn họ tính là cái gì, dùng thủ đoạn như vậy có thể làm cho khoảng cách giữa bọn họ gần nhau hơn, dù sao ở nơi nguy hiểm này, có được bạn hữu lòng kề vai đáng quý. Nghe Mộ Chỉ Ly , sắc mặt đám Hiên Viên Dật đều biến hóa, mắt nhìn về phía Mộ Chỉ Ly tràn ngập thân tình, lúc này bọn họ đều tự giác đem Mộ Chỉ Ly trở thành người nhà, con người như nàng xứng đáng để cho bọn họ coi trọng như vậy. Tất cả mọi người liền lập tức gật đầu, đem tinh thu xuống, lúc này nếu bọn họ nhận lấy, vậy cũng đúng là ra vẻ kiêu căng, lần sau bọn họ có vật gì tốt đưa lại cho Mộ Chỉ Ly là được rồi. Mấy người trở lại chỗ ở của bọn họ rất nhanh, ngay lúc này, Mộ Chỉ Ly cũng với Nguyễn Ngọc Hành: “Nguyễn đại ca, ta giúp ngươi xem bệnh.” Hôm nay lúc ở chỗ thí nghiệm nàng quyết định, bây giờ thực lực của Nguyễn Ngọc Hành cũng là phần thực lực của bọn họ, huống hồ nàng cũng ghét Nguyễn Ngọc Hành. Nguyễn Ngọc Hành ngẩn ra, trong mắt mang theo tia thể tin được nghĩ là Mộ Chỉ Ly lại chủ động với chuyện này, lúc trước đều vẫn nghĩ đến chuyện này, chẳng qua là có thể diện để mở miệng nhờ nàng, làm cho vẫn luôn vướng bận, bây giờ vấn đề lại được giải quyết rồi sao? Mọi người ở đây đều biết được chuyện Nguyễn Ngọc Hành có bệnh tiện ra, lập tức đều gật đầu, lúc bọn họ trở thành đội chưa được lâu, Mộ Chỉ Ly làm rất nhiều chuyện, cũng làm cho ấn tượng đối với Mộ Chỉ Ly trong lòng họ tốt hơn vài phần. Mộ Chỉ Ly theo Nguyễn Ngọc Hành về phòng của , Nguyễn Ngọc Hành nhìn Mộ Chỉ Ly ngồi ở trước mặt mình, : “Chỉ Ly, cảm ơn ngươi. Lúc trước ở nhà ta xin lỗi ngươi.” Nhắc đến chuyện xảy ra ở Nguyễn gia, sắc mặt Nguyễn Ngọc Hành cũng có chút khó coi. Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly khoát tay áo: “Chuyện kia là quá khứ rồi, ta còn để ý, huống hồ đó cũng phải là ngươi làm.” Nàng , nàng đem Nguyễn Ngọc Hành cùng Nguyễn gia nhập vào làm . Nguyễn Ngọc Hành nắm tay lại chặt, câu gì, nhưng ở trong đáy mắt kích động trào dâng thể kiềm chế được. Sắc mặt Mộ Chỉ Ly nghiêm túc vài phần, đặt ngân châm lên bàn, sắc mặt hơi ngưng trọng với : “Nguyễn đại ca, lúc trước ta nghe ngươi , bệnh của ngươi phải là tự nhiên, mà do có người hãm hại.” Nguyễn Ngọc Hành gật đầu, sắc mặt rất nghiêm trọng, từ sau khi Mộ Chỉ Ly với như vậy, liền suy nghĩ xem rốt cuộc chuyện này là do ai gây nên, trong lòng nghĩ đến vài người, nhưng vẫn chưa xác định được. “Lát nữa trong quá trình trị liệu rất đau khổ, ta lo ngươi chịu được, cho nên ta dùng loại châm pháp đặc thù làm tê liệt giác quan của ngươi, như vậy ngươi cảm thấy đau đớn, cho nên nếu ngươi phát mình có cảm giác đau đớn cũng đừng ngạc nhiên, tin tưởng ta.” Mộ Chỉ Ly dặn dò. Lúc chữa trị cho Trầm Duệ Thu nàng ra quyết định này, nhìn thấy người ta nhẫn nhịn khổ sở như vậy, vậy nên nàng dùng biện pháp này để người khác phải chịu khổ. Nghe vậy, mặt Nguyễn Ngọc Hành lộ ra tia kinh ngạc, thầm than châm pháp của Mộ Chỉ Ly quả nhiên là thần kỳ, còn chưa từng nghe đến có loại phương pháp có thể làm cho người ta cảm thấy đau đớn, khó trách được Hồng dược sư lại khen ngợi nàng như vậy. Thấy Nguyễn Ngọc Hành chuẩn bị tốt, Mộ Chỉ Ly cực kỳ nhanh nhẹn bắt đầu trị liệu, cầm lấy ngân châm đâm vào mấy huyệt đạo quan trọng thân thể Nguyễn Ngọc Hành, đồng thời liền tay cầm châm đâm tới. Châm pháp của Mộ Chỉ Ly vô cùng chính xác, Nguyễn Ngọc Hành cũng cảm giác được điều này, bây giờ giống như có cảm giác gì, chỉ còn đầu óc vẫn minh mẫn, nhìn thấy Mộ Chỉ Ly làm hết thảy, cảm giác mọi thứ rất thần kỳ! Trước đó nếu phải Mộ Chỉ Ly chủ động cho , chỉ sợ là thấy sợ hãi . Dù sao tự nhiên bản thân có cảm giác gì đúng là làm cho người ta cảm thấy sợ hãi! Mộ Chỉ Ly nhìn Nguyễn Ngọc Hành cười cười, làm cho yên lòng, sắc mặt Nguyễn Ngọc Hành cũng giãn ra ít, lúc này Mộ Chỉ Ly mới bắt đầu sử dụng Thiên Huyền châm pháp, dựa theo phán đoán của nàng, trong cơ thể Nguyễn Ngọc Hành có vật thể hút hết huyết khí của , cho nên sắc mặt mới biến thành nhợt nhạt như vậy, hôm nay, nàng muốn đưa cái vật đó từ trong bụng ra. Cứ như vậy, Nguyễn Ngọc Hành chỉ cần điều trị thời gian ngắn nữa là có thể tốt lên, chừng thực lực của còn có thể tiến triển. Châm pháp ở trong tay Mộ Chỉ Ly thi triển ra làm cho người ta hoa mắt, ánh sáng từ hai bàn tay hòa lẫn vào nhau, trông rất đẹp mắt, lúc này, lồng ngực trắng nõn của Nguyễn Ngọc Hành cũng bị ngân châm của Mộ Chỉ Ly đâm vào, mà những ngân châm kia vị trí cũng tương đối kỳ lạ, nhìn như hình dạng, đem lồng ngực của Nguyễn Ngọc Hành vây lại thành khối. Sau khi đâm ngân châm chính xác vào huyệt vị, Mộ Chỉ Ly bắt đầu kết ấn thúc đẩy ngân châm vận động, dần dần nàng phát vị trí ngân châm vòng lại đều biến thành màu đen, hơn nữa màu đen càng ngày càng đậm. Nhìn thấy màn như vậy, Mộ Chỉ Ly lần nữa xác định ý nghĩ của mình là đúng, trong lòng thầm than Nguyễn Ngọc Hành đúng là có ý chí kiên cường, vật này ở trong bụng mình, hút huyết khí của mình, quá trình phát tác cũng vô cùng khổ sở, nghĩ đến đêm trăng tròn phải chịu ít đau đớn, vậy nhưng vẫn sống được đến bây giờ. Quả nhiên, mỗi người thiên chi kiêu tử đều phải trả cái giá rất đắt mà người bình thường thể biết được! trán Mộ Chỉ Ly mồ hôi chảy ra, hiển nhiên đối với nàng tiêu hao nhiều khí lực như vậy cũng khó khăn, đừng nhìn ngân châm chỉ cần đâm cái, việc này phải tiêu hao thiên lực cùng tinh thần lực cực kỳ khủng bố. Mộ Chỉ Ly cũng có thời gian lau mồ hôi trán, đem hết toàn lực khống chế ngân châm, cũng may thực lực nay của nàng thiên lực khá mạnh mẽ, nếu là trước kia, như vậy đúng là khó khăn! Thời gian từng giây từng phút trôi qua, màu đen kia sâu đến mức nhất định, thấy thời gian cũng sai biệt lắm, Mộ Chỉ Ly liền đâm vào gáy Nguyễn Ngọc Hành hai cái ngân châm, bị hai ngân châm đâm phải, Nguyễn Ngọc Hành cũng thể khống chế mở miệng ra. Thấy thế, Mộ Chỉ Ly kết ấn lần, vận dụng cực kỳ thành thạo thủ pháp ngân châm khác, nếu lúc này có ai nhìn thấy, phát ngân châm trong tay Mộ Chỉ Ly thay đổi, ngực của Nguyễn Ngọc Hành xuất tuyến đen, từ chỗ rốn ngừng hướng tới cổ lên. Tốc độ tuy nhanh, nhưng cũng chậm, Mộ Chỉ Ly nhìn thấy tuyến đen kia di động, sắc mặt cũng ngưng trọng vài phần, đây là thời khắc mấu chốt, nếu tại xử lý tốt, đúng là kiếm củi ba năm thiêu giờ. Nghĩ vậy, thiên lực của Mộ Chỉ Ly ngừng hùng dũng tiến tới bên trong ngân châm, khi thiên lực đầy đủ, ngân châm kia lóe sáng cái, sau khi tuyến đen kia tới cổ, tốc độ lên mỗi lúc chậm. Mộ Chỉ Ly chỉ có thể tăng độ mạnh yếu, khiến cho vật này lên, phải đưa được vật này ra ngoài, nếu bệnh này tốt được. Dần dần, sắc mặt Mộ Chỉ Ly tái nhợt, tiêu hao nhiều như thế này ngoài dự kiến của nàng, dựa theo nàng phán đoán nguyên bản là thiên lực của nàng hùng hậu, việc này chắc có vấn đề gì, nhưng tại thiên lực vẫn đủ. Tuy rằng Nguyễn Ngọc Hành có cảm giác, nhưng cũng phát ra yết hầu của mình mở ra càng ngày càng lớn, giống như có cái gì khổng lồ ở bên trong ra. Tại thời điểm mấu chốt, Mộ Chỉ Ly cũng có thời gian nuốt đan dược phục hồi, chỉ có thể liều phen dốc hết toàn lực! Sắc mặt Mộ Chỉ Ly càng tái nhợt, quyết tâm của nàng lại càng cao, rốt cuộc vật thể màu đen từ miệng Nguyễn Ngọc Hành chui ra. Mộ Chỉ Ly nhõm thở dài hơi, vội mang đan dược ra nuốt, cảm giác đan dược trống rỗng giảm ít, sau đó mới thu ngân châm, Nguyễn Ngọc Hành cũng khôi phục cảm giác bình thường. Sau khi khôi phục, Nguyễn Ngọc Hành liền cảm thấy yết hầu của mình nóng rát đau nhức, giống như bình thường bị đao cắt qua, nuốt nước miếng cũng vô cùng đau đớn. khỏi hỏi: “Chỉ Ly, ta khỏe sao?” Mộ Chỉ Ly gật đầu: “Vật đó ra ngoài, sao rồi.” “Vật đó là vật gì?” Trong lòng Nguyễn Ngọc Hành cực kỳ tò mò, rốt cuộc là vật gì mà làm cho khổ sở suốt nhiều năm như vậy. Nghe vậy, sắc mặt Mộ Chỉ Ly có chút quái dị: “Ngươi vẫn là nên xem tốt hơn. Vật kia thực rất ghê tởm, lại là từ trong cổ họng ngươi ra, nếu ngươi biết, là… Nhưng lời này đối với Nguyễn Ngọc Hành cũng có hiệu quả mấy, tò mò, dù sao cũng biết khổ sở nhiều năm chịu đựng là do vật kia gây ra, nếu biết, khẳng định cảm thấy rất khó chịu. Thấy thái độ Nguyễn Ngọc Hành kiên quyết như vậy, Mộ Chỉ Ly bèn chỉ chỉ cái thùng gỗ bên, giống như là thùng rác, thấy thế, Nguyễn Ngọc Hành cũng qua nhìn, vừa nhìn thấy vật đó, sắc mặt Nguyễn Ngọc Hành liền thay đổi, thậm chí chưa cùng chuyện với Mộ Chỉ Ly chạy ra ngoài ói lên ói xuống! Mộ Chỉ Ly thấy thế cũng bất đắc dĩ lắc đầu, việc này nàng khuyên , cái này trách được nàng. Trong thùng là vật chiều dài gần bằng quả dưa chuột, thân xù xì ít những vật thể màu đen, cả người đều là chất lỏng sềnh sệch, hơn nữa thân thể vô cùng mềm mại, thoạt nhìn qua thực vô cùng ghê tởm. Đối với nàng cái này ra cũng có gì, dù sao nàng từng nhìn thấy qua ít động thực vật, vật này đối với nàng cũng hơn cái gì, nhưng đối với Nguyễn Ngọc Hành đúng là bất hạnh.
Q.2 - Chương 77: Ra khỏi thành Mộ Chỉ Ly ra ngoài cửa, nhìn thấy Nguyễn Ngọc Hành vẫn ngừng nôn mửa, mặt lộ vẻ bất đắc dĩ. Nàng tới bên cạnh , vỗ vỗ bả vai Nguyễn Ngọc Hành, : “Vật đó ra rồi, về sau bệnh của ngươi có gì đáng ngại, tiếp theo ngươi dựa theo phương pháp của Hồng dược sư, tiếp tục bồi bổ khí huyết, chờ thân thể của ngươi khôi phục khí huyết cần phải làm như thế nữa.” Thế nhưng Nguyễn Ngọc Hành vừa nghe thấy lời Mộ Chỉ Ly lại càng nôn mửa mạnh mẽ hơn, Mộ Chỉ Ly cười cười rời về phòng ở của mình, vẻ mặt của Nguyễn Ngọc Hành như thế đúng là cực kỳ khó gặp! Sau khi trở lại phòng ở của mình, Mộ Chỉ Ly liền đem Bụi Thái Lang ở trong Thiên Sát cổ giới đưa ra, Bụi Thái Lang vừa ra ngoài cực kỳ phấn kích chạy đến bên cạnh Mộ Chỉ Ly, nếu như có Hàn Như Liệt ở đây chắc chắn lại nó là sắc lang. Bụi Thái Lang cùng Mộ Chỉ Ly cười đùa lúc sau mới dừng lại, im lặng đứng ở trong phòng, bất quá trong mắt lại mang theo trách cứ: “Chủ nhân, ta ở trong Thiên Sát cổ giới cũng thời gian dài rồi.” Ở bên trong đó đúng là nhàm chán, bây giờ được ra ngoài cảm thấy tâm tình là sung sướng! Sau khi Bụi Thái Lang xong, còn chưa đợi Mộ Chỉ Ly chuyện, Thiên Nhi nổi giận từ bên trong Thiên Sát cổ giới truyền ra: “Đúng là đồ sói ngu ngốc, ở bên trong này có ta cùng với ngươi, ngươi còn dám bảo là nhàm chán?” Nghe thấy giọng Thiên Nhi gào lên như vậy Bụi Thái Lang liền sửng sốt, nửa ngày cũng chưa thấy gì, nhìn thấy màn như vậy, trong lòng Mộ Chỉ Ly thầm than, hẳn là mấy ngày nay ở trong Thiên Sát cổ giới Bụi Thái Lang vẫn bị Thiên Nhi lạm dụng uy quyền chèn ép. Nhưng mà ngay sau đó, Bụi Thái Lang liền cười cực kỳ đắc ý : “Dù thế nào, ở trong Thiên Sát cổ giới đúng là ngươi có năng lực, nhưng tại ta ở bên trong!” Nhìn thấy bộ dáng Bụi Thái Lang đắc ý dào dạt, Mộ Chỉ Ly liền đành cái đầu : “Ngươi cứ đắc ý , ta cho ngươi trở về bên trong ở!” Bụi Thái Lang ở bên trong Thiên Sát cổ giới thời gian dài nên cảm thấy ngột ngạt đến mức hốt hoảng, Thiên Nhi ở bên trong nhiều năm như vậy, đơn ở trong đó bọn họ đều khó có thể tưởng tượng. Lần này ở chiến trường Thiên Huyền nàng nhất định phải đem toàn lực chém giết thú, trợ giúp Thiên Nhi sớm ngày hồi phục thân thể, bị nhốt ở bên trong Thiên Sát cổ giới nữa. Nghe vậy, Bụi Thái Lang cúi đầu, dám tiếp nữa. Nó sợ chủ nhân bắt nó ở trong Thiên Sát cổ giới thêm nữa, nơi đó tuy rằng rất lớn, nhưng rất nhàm chán, đâu có được tốt đẹp như bên ngoài. Sau khi xử lý hết mọi việc, Mộ Chỉ Ly lại tiếp tục tu luyện, Bụi Thái Lang cũng ở dưới chân Mộ Chỉ Ly tu luyện đêm chuyện. Sáng sớm hôm sau, Mộ Chỉ Ly lên, hướng tới tửu lâu bên cạnh đến. Suy cho cùng, lấy thực lực của bọn họ tại căn bản cần ăn cơm, nhưng đoàn bọn họ có người khác với mọi người, đó là Cao Chính Thanh, nàng biết Cao Chính Thanh nhất định tới nơi đó. Quả nhiên, ngay lúc nàng đến, đám người Hiên Viên Dật, Cao Chính Thanh đều ở đó rồi, so với , bọn họ tới đó còn sớm hơn, người ngồi xung quanh rất ít, nhưng bàn bọn họ lại ít người nhất. Nhìn thấy Mộ Chỉ Ly, Hiên Viên Dật cũng giơ tay vẫy vẫy Mộ Chỉ Ly, Mộ Chỉ Ly bèn gật đầu cười cười. Cao Chính Thanh ngồi ăn ngấu nghiến, sau khi ăn xong mấy miếng liền phát mọi người đều động đũa, khỏi ra tiếng : “Các ngươi cũng ăn ” Đám Mộ Chỉ Ly liếc lẫn nhau cái, lập tức cũng ngồi ăn, dù sao cảm giác nhìn người khác ăn cũng tốt lắm, thế nhưng lúc nãy vẫn còn người hề động đũa, đó là Nguyễn Ngọc Hành. “Nguyễn lão đệ, ngươi làm sao vậy? Chịu khó chút ” Nghe vậy, Nguyễn Ngọc Hành lắc lắc đầu: “Ta ăn, mọi người ăn ” “Sao vậy, ngươi có khỏe ? Sao sắc mặt lại tái nhợt như vậy?” Mộc Thiên Nam nhìn sắc mặt Nguyễn Ngọc Hành khỏi , tuy rằng ngày thường sắc mặt Nguyễn Ngọc Hành cũng tái nhợt, nhưng chưa bao giờ tái nhợt đến mức độ như thế này, vừa thấy nhìn ra là có vấn đề. Cao Chính Thanh để ý nhiều lắm, trực tiếp gắp cái chân giò bỏ vào bát Nguyễn Ngọc Hành: “Cái này ăn rất ngon, ngươi nếm thử chút” Mộ Chỉ Ly nhìn thấy cái chân giò, thiếu chút nữa phun ra cười, nhìn xem chuyện này, phải trùng hợp ít! Nàng tự nhiên biết Nguyễn Ngọc Hành ăn được cái gì đơn giản là vì vẫn còn cảm thấy ghê tởm, nếu là mọi người chắc cũng như vậy thôi, bây giờ Cao Chính Thanh lại gắp chân giò cho , hai vật này nhìn nhưng có chút giống nhau! Quả nhiên, lúc Nguyễn Ngọc Hành nhìn thấy cái chân giò kia, trong bụng liền cuồn cuộn trận, bật người chạy sang bên phun ra… Mọi người thấy Nguyễn Ngọc Hành phun mạnh mẽ như vậy, đến cả mật cũng phun ra, khỏi nghi hoặc, nhất là nhìn thấy bộ dáng của Mộ Chỉ Ly liền biết chuyện này nàng hiểu , đám đều vội hỏi có chuyện gì xảy ra. Mộ Chỉ Ly bèn đem tình trước đó kể lại cho bọn họ nghe, mọi người lúc này mới có phản ứng, nhìn thấy cái chân giò trong bát của Nguyễn Ngọc Hành, mặt đều mang theo ý cười. Bởi vì thân thể Nguyễn Ngọc Hành có vấn đề nên mọi người mới quyết định ở lại trong này nghỉ ngơi và hồi phục ba ngày, như vậy lúc bọn họ rời cũng ổn thỏa vài phần. Thời gian ba ngày thấm thoắt trôi qua, tốc độ tu luyện ở chiến trường Thiên Huyền so với đại lục Thiên Huyền nhanh hơn ít, chủ yếu bởi vì ở nơi này thiên lực hùng hậu hơn nhiều so với đại lục Thiên Huyền, tất nhiên điều này đối với bọn họ là có lợi. Ở trong này tu luyện ngày bằng hai ngày trước kia, cứ như vậy bọn họ tiết kiệm được rất nhiều thời gian, việc này làm cho bọn họ đối với chiến trường Thiên Huyền rất thỏa mãn. Ba ngày sau, Mộ Chỉ Ly đứng ở ngoài cửa thành, hôm nay bọn họ rời nơi này ra ngoài thành để săn bắt thú, ở trong nhiều người như vậy nếu muốn đạt được trong trăm danh bài rất khó, vậy nên bắt đầu càng sớm càng tốt! Tinh thần của năm người đều sung mãn, tại nhóm bọn đều ở xung quanh chiến trường Thiên Huyền, nhưng mục đích chính đều là trung tâm của chiến trường Thiên Huyền! Đại lục Thiên Huyền to lớn ngoài sức tưởng tượng của bọn họ, mà chiến trường Thiên Huyền cũng , ít nhất bọn họ cũng muốn vào bên trong. Ngay tại lúc đám Mộ Chỉ Ly rời , đạo thân ảnh từ cửa thành ra, mặt mang theo tia ý cười dữ tợn: “Rốt cuộc ra khỏi thành!” Vẫn như trước, xung quanh đều là màu xám hoang vu, bất quá ở trong này vài ngày bọn họ cũng quen dần, Mộc Thiên Nam nhìn bản đồ trong tay : “ tại chúng ta hướng Đông , cách đó xa có thành tên là thành Hoa Liên, ban ngày chúng ta chém giết thú, ban đêm có thể nghỉ chân ở thành Hoa Liên “. Bản đồ này bọn họ lấy được ở công hội, lấy được cái này cũng tiêu hao khí lực nhưng đối với bọn họ có tác dụng rất lớn, lấy thực lực của bọn họ tại cũng dám trực tiếp qua đêm ngay tại nơi hoang vu này. đường , bọn họ đều gặp được những người khác, chân mày Mộ Chỉ Ly hơi hơi nhíu lại, nàng cảm thấy tình có chút thích hợp. “Xung quanh đây bình thường có khả năng có lấy người”. Hiên Viên Dật đánh giá hết thảy mọi vật xung quanh rồi chậm rãi , ba ngày nay, bọn họ hiểu ban ngày có ít người ra ngoài chém giết thú, vậy có chuyện gì mà sao ở đây người cũng có? “Kỳ lạ sao? Có chỗ nào kỳ lạ?” Vẻ mặt Cao Chính Thanh nghi hoặc, thế nhưng phát ra có điều gì bất thường. “Bình thường người chém giết thú ít, hôm nay vì sao lại chỉ có năm người chúng ta?” Nghe đến lời của Hiên Viên Dật, Nguyễn Ngọc Hành cũng hiểu ra tình, liền lên tiếng giải thích. “Chuyện này có chút kỳ quái, có khả năng là trùng hợp, chỉ có thể là có người giở trò!” Mộ Chỉ Ly trầm ngâm lên tiếng, trong lòng nàng hiểu chút, đến bây giờ bọn họ mới chỉ đắc tội hai nhóm người, thứ nhất là bọn Trần Trung Vũ, bất quá bọn họ ràng hề có ý định báo thù, hoặc là bọn họ có đủ thực lực, nếu lúc đó bọn họ dễ dàng mà rời như vậy. Loại bỏ khả năng này, cũng chỉ còn lại duy nhất là đám người Hoàng Húc Lỗi! Ở đây ai cũng là người thông minh, vừa nghe Mộ Chỉ Ly như vậy tất cả mọi người đều đoán được là ai, nghĩ đến đám kia chắc là chờ sau khi bọn họ ra khỏi thành hạ thủ với bọn họ! Người xung quanh sợ rằng đều bị bọn họ đuổi hết rồi. Nghĩ được như vậy, bọn họ đều dứt khoát đứng lại chờ đám kia đến, dù sao trận chiến này cũng thể tránh khỏi, đến tột cùng kết quả ai thắng ai thua cũng chưa biết được đâu! Chẳng bao lâu, đám người Hoàng Húc Lỗi đến nơi, nhìn thấy đám người Mộ Chỉ Ly từ rất xa đứng lại giống như chờ ai đến, chân mày khỏi nhíu lại. “Lão Đại, bọn họ thoạt nhìn giống như đợi ai?” Hồ Thụy Đào lên tiếng hỏi, lần trước sau khi trở về, cuộc sống của cũng mấy khá giả, cũng may đám người Hoàng Húc Lỗi quyết tâm tùy thời trả thù, cứ như vậy cũng nuốt được ngụm ác khí! “Ta biết, xem ra bọn họ biết chúng ta muốn tới!” Xem ra đánh giá thấp độ nhạy cảm của bọn họ, nhanh như vậy phát ra điều bất thường. Phải biết rằng mấy ngày qua bọn đều vẫn nhìn bọn họ chằm chằm, vừa nhìn thấy bọn họ ra khỏi thành liền lập tức chạy tới, chuyện lần trước bọn mất hết mặt, mặc dù lúc ấy buộc phải nhận thua, nhưng trong lòng bọn đều phục, lần này bọn những muốn Mộ Chỉ Ly nộp tinh ra cho bọn họ, thậm chí còn muốn mạng của bọn họ! Người xúc phạm bọn phải trả giá nhiều! Trong tay bọn đều dính rất nhiều máu tươi, thêm mấy người nữa căn bản cũng tính là gì. “Bọn họ làm sao có thể biết chúng ta tới, lão Đại đánh giá cao bọn họ rồi! chừng bọn họ chờ người khác!” Hồ Thụy Đào xua tay , cũng tin tưởng bọn họ có thể thông minh như vậy. Thế nhưng ánh mắt Hoàng Húc Lỗi nhìn về phía Hồ Thụy Đào giống như nhìn kẻ ngu, nếu như bọn họ ngu ngốc, cuộc đánh cược kia còn có thể thua sao? Cho dù là bọn họ ngu ngốc, vậy hóa ra bọn còn bằng đám ngốc? Đám người Hiên Viên Dật nhìn thấy bọn Hoàng Húc Lỗi đến, cũng biết phán đoán của bọn họ sai, nhóm người Hoàng Húc Lỗi rất nhanh đến trước mặt bọn họ. “Ai, vận khí hôm nay quả là tốt, thế nhưng lại gặp ngươi”. Nguyễn Ngọc Hành buồn bã , giống như nhìn thấy đám người Hoàng Húc Lỗi là chuyện cực kỳ xui xẻo. mặt đám người Hoàng Húc Lỗi nguyên bản còn mang theo vẻ đắc ý tươi cười, nghe thấy Nguyễn Ngọc Hành vừa như vậy, sắc mặt nhất thời đều khó coi.
Q.2 - Chương 78: Hồ Thụy Đào ngã xuống Lúc này, Mộ Chỉ Ly tất nhiên buông tha cơ hội trêu ghẹo người: “Như thế nào? Cảm thấy cuộc đánh cược lần trước thua còn chưa đủ, nghĩ muốn tặng thêm tinh cho chúng ta?” Đối mặt với đám người Hiên Viên Dật giễu cợt chút nào che dấu, sắc mặt bọn Hoàng Húc Lỗi đen lại, trong lúc này vô tình bọn họ từ thế chủ động chuyển sang thế bị động. “Đúng là chết đến nơi còn biết thân biết phận, ngươi nghĩ rằng đồ vật của chúng ta thực dễ dàng lấy như vậy sao?” Hoàng Húc Lỗi để ý trước đó bọn họ cho mình mặt mũi, mặt trầm hỏi. “Xem ra các ngươi đúng là có chút khoan dung nào, ngay cả thua cũng thể nhận nổi, là làm cho quốc gia của các ngươi bẽ mặt!” “Hãy bớt lời vô ích , đây chỉ là lời thôi, thế giới này thực lực ai mạnh người đó chính là đạo lý!” Hoàng Húc Lỗi chút nào để ý trả lời, xem ra nghĩ hôm nay chỉ cần giải quyết hoàn toàn hết mấy người ở đây ai biết chuyện bọn họ nuốt lời, khi vậy, ti bỉ lần cũng có gì quá đáng. “Chỉ bằng các ngươi?” Mộ Chỉ Ly trào phúng , con mắt trước kia chút dao động giờ phút này lại lộ vẻ khinh thường. “Thu thập vài người các ngươi còn thành vấn đề!” Từ trước đó Hoàng Húc Lỗi phân tích tình huống của bọn họ, Hoàn Lăng quốc bọn họ tổng cộng có sáu người, hơn Thiên Thăng quốc bọn người, hơn nữa thực lực của bọn họ trừ Hồ Thụy Đào ra, đều đạt tới Lăng Thiên Cảnh cao cấp, lại còn có ba người Lăng Thiên Cảnh đỉnh*(sắp bước chân vào Cực Thành Cảnh). Cũng như vậy, Thiên Thăng quốc có ba Lăng Thiên Cảnh đỉnh, còn lại ba người đối phó với hai người cũng có vấn đề gì, bất luận nghĩ thế nào, trận này khả năng thắng của bọn họ khá lớn. “Khẩu khí lớn, ta muốn nhìn xem các ngươi có bổn gì!” Đối với động thủ, Cao Chính Thanh cảm thấy rất hứng thú, lúc ra những lời này, quả xích sắt làm cho người ta cực kỳ sợ hãi kia bị nện mạnh xuống mặt đất. Cát vàng che kín mặt đất nhất thời bị quả xích sắt đập lún xuống thành hố sâu, cảnh tượng như vậy tương xứng với lời của Cao Chính Thanh, quả làm cho khí thế của tăng lên . Lúc đám Hoàng Húc Lỗi nhìn thấy quả xích sắt, ánh mắt cũng ngưng lại, lấy nhãn lực của bọn họ tự nhiên nhìn ra quả xích sắt này bất phàm, bọn họ đều có thể chuyển động được quả xích sắt này, nhưng nếu muốn đem nó trở thành vũ khí là khó khăn, việc này đủ để chứng minh Cao Chính Thanh thực cường đại. Cho dù như vậy, bọn họ vẫn như trước có ý định lùi bước, dù sao Cao Chính Thanh cũng chỉ là Lăng Thiên Cảnh cao cấp, nếu là Lăng Thiên Cảnh đỉnh có thể làm cho bọn họ nảy ra ý tưởng khác, nhưng tại hiển nhiên . “Hừ, cũng cho ta xem các ngươi có bổn gì mà có thể cuồng vọng!” Hoàng Húc Lỗi cũng lấy ra vũ khí của mình, đó là thanh kích cổ màu bạc, thanh kích*(hình dạng giống như cái dĩa ba chia í) tỏa ra tia sáng mang cảm giác lạnh lẽo, mọi người vừa nhìn thấy có thể cảm giác được uy lực của nó. “Xoát xoát xoát” Mười người trước tiên đều lấy vũ khí của họ ra, dành cho đối phương đối diện ánh mắt tràn đầy hàn ý, chút nào thoái nhượng! Trong nháy mắt, mọi người đều lên giao thủ, Hiên Viên Dật, Nguyễn Ngọc Hành, Mộc Thiên Nam, ba người phân biệt chống lại ba gã Lăng Thiên Cảnh đỉnh trong đám Hoàng Húc Lỗi, còn lại hai gã Lăng Thiên Cảnh cao cấp và gã Lăng Thiên Cảnh trung cấp để cho Mộ Chỉ Ly cùng Cao Chính Thanh. Đối với Mộ Chỉ Ly, đoàn người Hoàn Lăng quốc này trừ bỏ Hoàng Húc Lỗi là cần phải chú ý nhiều thêm chút, những người khác đối với nàng có gì uy hiếp, về phần đối phó Lăng Thiên Cảnh cao cấp đơn giản, huống hồ thực lực của bọn họ chênh lệch lớn, mà năng lực chiến đấu vượt cấp của nàng cũng kém. Nhưng mà, còn chưa đợi Mộ Chỉ Ly tới, Hồ Thụy Đào bèn hướng tới công kích Mộ Chỉ Ly, cùng với Mộ Chỉ Ly thực lực tương đương, hơn nữa người oán hận nhất là Mộ Chỉ Ly, có cơ hội báo thù như thế này tất nhiên lãng phí. Thấy thế, khóe miệng Mộ Chỉ Ly cũng lộ ra tia ý cười lạnh như băng, chính muốn chết nàng cũng ngại thu thêm mạng nữa! “Khặc khặc” Sắc mặt Hồ Thụy Đào trầm nhìn Mộ Chỉ Ly, tiếng cười khó nghe kia từ trong miệng phát ra làm cho Mộ Chỉ Ly khỏi nhíu mày. “Lần trước thắng rất vui? Hôm nay ta muốn cho ngươi biết, những người nhục nhã ta đều phải trả giá lớn!” Hồ Thụy Đào tức giận , đương nhiên nhiên vẫn còn ghi hận chuyện lần trước xảy ra. Nghe vậy, vẻ mặt Mộ Chỉ Ly khinh thường: “Ta rất muốn xem tự tin này của ngươi là từ đâu tới, bằng chút thực lực này của ngươi, còn chưa có tư cách ở trước mặt ta khiêu chiến đâu.” Nhưng mà, lời này của Mộ Chỉ Ly, Hồ Thụy Đào chỉ xem là chuyện cười: “Ngươi đúng là ngang ngược, cấp bậc tu vi của chúng ta ngang nhau, nhưng cấp bậc của ta dừng ở đây thời gian dài hơn nhiều so với ngươi! Ngươi đắc ý quá sớm rồi!” nghĩ rằng số tuổi biểu ra từng trải cùng kinh nghiệm, tuổi của so với Mộ Chỉ Ly cũng phải lớn hơn năm tuổi, khả năng nàng đánh bại gần như là số . “Dừng ở cái cấp bậc lâu như vậy mà ngươi còn có mặt mũi ra, ngày này sang năm chính là ngày giỗ của ngươi!” Mộ Chỉ Ly cười lạnh, Vị Ương kiếm nhắm thẳng vào Hồ Thụy Đào, nàng muốn tốn nhiều lời lẽ với người như . Hơi thở xung quanh bùng nổ, thiên lực hùng hậu trong cơ thể Mộ Chỉ Ly quay cuồng, thanh chuyển động này giống như sóng sông mãnh liệt vang dội, chắc là thanh của thiên lực va chạm vào nhau tạo nên. Vị Ương kiếm màu lam uy vũ trong tay Mộ Chỉ Ly nhanh chóng tạo ra những đạo kiếm sặc sỡ nhanh như chớp đâm vào điểm yếu của Hồ Thụy Đào. Thấy thế, Hồ Thụy Đào cũng bước từng bước ra, theo từng bước chân là thiên lực trong cơ thể nháy mắt bùng nổ mãnh liệt, tốc độ của Mộ Chỉ Ly mặc dù nhanh, nhưng kinh nghiệm của nhiều như vậy cũng phải là ngồi mà có. “Đinh” Tiếng binh khí va chạm vào nhau vang lên, Hồ Thụy Đào chặn công kích của Mộ Chỉ Ly lại, đồng thời trong nháy mắt, thiên lực mênh mông tập trung trong tay , hung hăng hướng tới chụp lấy bả vai Mộ Chỉ Ly. Phản ứng của Mộ Chỉ Ly cũng chậm, nhìn chưởng mạnh mẽ của Hồ Thụy Đào, sắc mặt nàng bình thản, bàn tay trắng nõn tung ra chưởng đối chiến thẳng đến người của Hồ Thụy Đào! “Oanh!” Ngay sau đó, đạo thân ảnh lảo đảo lui về phía sau mấy bước, người này phải ai khác, chính là Hồ Thụy Đào! lui về sau tận mười bước mới miễn cưỡng đứng vững được, khóe miệng , tia máu chảy xuống… Hai người tu vi bằng nhau thế nhưng chỉ trong khắc ngắn ngủi phân biệt thắng bại! mặt Hồ Thụy Đào lộ vẻ thể tin, vừa rồi khi hai chưởng đối chiến, cảm nhận được cỗ năng lượng lớn người Mộ Chỉ Ly truyền đến, đúng là so với còn mạnh hơn vài phần! Hơn nữa thiên lực của khi gặp phải thiên lực của nàng liền tự giác yếu vài phần. Qua lần đối chiến này, kết cục của được định rồi! Đối với chuyện này, mặt Mộ Chỉ Ly có chút kinh ngạc nào, kết quả này nàng sớm dự đoán được, nếu chỉ là Lăng Thiên Cảnh trung cấp mà phải hồi lâu mới đối phó được, vậy nàng quả nên tự sát. cho Hồ Thụy Đào có bất kỳ thời gian để thở, thân hình Mộ Chỉ Ly hóa thành đạo cầu vồng hung hăng hướng tới , tay tung ra chưởng về phía ngực Hồ Thụy Đào. Hồ Thụy Đào nguyên bản bị nội thương lúc này có thể là họa vô đơn chí. “Phốc xuy” tiếng, phun ra ngụm máu, hơi thở cả người đều yếu ớt ít, mắt nhìn về phía Mộ Chỉ Ly cũng sợ hãi ít, mà thân hình của cũng ngừng lùi về phía sau. Thấy thế, Mộ Chỉ Ly lại có chút thương hại, trải qua nhiều việc nàng còn giống nữ tử bình thường để có thứ tình cảm dư thừa gọi là đồng cảm, Vị Ương kiếm hướng tới Hồ Thụy Đào hung hăng đâm, tất nhiên là muốn đem giải quyết hoàn toàn! Thế nhưng, lúc Vị Ương kiếm sắp đâm vào Hồ Thụy Đào, thân ảnh màu đen xuất trước mặt nàng, chắn trước mặt Hồ Thụy Đào, gạt kiếm này. Người nọ liếc mắt nhìn Hồ Thụy Đào cái, Hồ Thụy Đào ngầm hiểu lập tức chạy ra phía sau trốn , tại còn sức chiến đấu, tiếp tục ở nơi này sợ rằng ngay cả mạng cũng còn. “ nương, ngươi xuống tay cũng khỏi độc ác quá !” Nam tử áo đen nhìn thấy Mộ Chỉ Ly khỏi ra tiếng , trong mắt cũng ngưng trọng, bọn họ ngờ Hồ Thụy Đào lại bại trận nhanh như vậy. Lúc trước nam tử áo đen này cùng với gã Lăng Thiên Cảnh cao cấp khác đối phó Cao Chính Thanh, nhìn thấy thảm cảnh của Hồ Thụy Đào mới chạy lại đây. Mộ Chỉ Ly giống như nghe thấy lời của , dưới tình huống này, như vậy đúng là buồn cười, nếu Hồ Thụy Đào thắng… kết quả của nàng sợ là càng thê thảm, đến lúc đó nam tử áo đen này ra mặt chuyện thay nàng sao? Buồn cười! “Ta muốn giết , ngươi cản được!” Giọng lạnh nhạt mà khó có thể chất vấn khẳng định, Mộ Chỉ Ly chậm rãi mở miệng. “Vậy sao?” Nam tử khiêu mi: “Vậy thử xem!” Nghe vậy, mặt Mộ Chỉ Ly ra tia trêu tức, chuyện nàng mà làm được còn chưa từng có! Nam tử nghĩ Mộ Chỉ Ly muốn cùng động thủ, thế nhưng phương pháp của nàng lại trái ngược, nàng tùy ý phất phất tay, bất quá liền chú ý thấy trận màu bạc lóng lánh, khi thấy kịp chặn, hơn nữa màu bạc kia phải hướng tới công kích, mà trước tiên, đối tượng đó chính là Hồ Thụy Đào. “Hồ Thụy Đào cẩn thận” Nam tử vội hô, chẳng qua lúc hô lên kịp, bởi vì thân ảnh của Hồ Thụy Đào từ từ ngã xuống! Lúc nam tử hô lên, bọn Hoàng Húc Lỗi cũng khỏi hướng bên này nhìn lại, vừa nhìn qua bọn họ liền phát Hồ Thụy Đào chết, giao thủ ngắn ngủi mới chỉ ba phút đồng hồ, bọn họ tổn hại người, ưu thế về nhân số của bọn họ mất! Nghĩ vậy, mặt bọn họ ra tia ngưng trọng. Ai cũng nghĩ tới Mộ Chỉ Ly và Hồ Thụy Đào thực lực ngang nhau vậy mà lại chênh lệch to lớn đến như vậy, có thể phỏng đoán lúc trước của bọn họ sai lầm! Nếu như bây giờ bọn họ cẩn thận, đây có thể là sai lầm chết người! “Ta , ta muốn giết ngươi ngăn được!” “Ngươi” mặt nam tử áo đen lộ vẻ tức giận, hành động này của Mộ Chỉ Ly quả thực khiêu khích ! Lại làm cho chút mặt mũi cũng còn! “Ngươi vì hành động trước đó của ngươi mà trả giá lớn!” Trong tiếng tràn ngập sát khí, ngay tại lúc này đối với Mộ Chỉ Ly động sát tâm! Nghe được lời của , Mộ Chỉ Ly bày ra bộ dáng sợ hãi: “Ta chờ”