Q.2 - Chương 69: Mộ Kình Lệ dặn dò “Gia chủ, các vị trưởng lão” mặt Mộ Chỉ Ly mang theo nụ cười nhợt nhạt: “Sao mọi người lại ra đây?” Từ khi Mộ Chỉ Ly xuất nụ cười mặt Mộ Kình Lệ khắc cũng chưa hề biến mất: “Niềm tự hào của Mộ gia chúng ta trở về, chúng ta tất nhiên là phải ra đón tiếp chứ.” Vỗ vỗ bả vai Mộ Chỉ Ly, Mộ Kình Lệ lộ ra vẻ rất chi là kích động, Mộ Chỉ Ly chú ý tới khóe mắt Mộ Kình Lệ có chút sáng sủa, nàng biết màn hôm nay đối với lão nhân mà có ý vị như thế nào. Chư vị trưởng lão bất luận là lúc trước coi trọng Mộ Chỉ Ly hay là thích nhìn thấy nàng, lúc này mặt cũng mang theo ý mừng, những chuyện vui lúc trước lúc này sớm tan thành mây khói. “Chúng ta mau vào nhà thôi!” Mộ Kình Lệ mở miệng , xung quanh có ít người đứng vây xem, tiếp tục đứng như vậy có chút thích hợp. Đại trưởng lão cùng Nhị trưởng lão còn cảm giác chán ghét như trước, ngược lại từ đáy lòng bọn họ cảm thấy vui vẻ, thậm chí đối với cách làm trước kia của mình bọn họ còn cảm thấy áy náy, chỉ là bọn họ đứng yên lặng phía sau chư vị trưởng lão, đối với những chuyện trước kia, bọn họ có tư cách tiến lên. Mộ Chỉ Ly chú ý tới điểm này, đến bên cạnh hai vị trưởng lão khỏi lên tiếng : “Hai vị trưởng lão tại sao lại đứng phía sau?” Nghe vậy, hai vị trưởng lão cũng sửng sốt, kinh ngạc nhìn Mộ Chỉ Ly, lại phát trong mắt của nàng cũng có chút oán hận hay trách cứ nào, nếu có chỉ là thoải mái chấp nhất, rất hiển nhiên Mộ Chỉ Ly những lời này là có ý muốn bọn họ lên phía trước, cách khác nàng căn bản để ý những chuyện bọn họ làm trước đây. Nếu Mộ Chỉ Ly giễu cợt hay lời khó nghe với bọn họ, có lẽ trong lòng bọn họ còn thoải mái chút, nhưng Mộ Chỉ Ly lại như vậy càng khiến cho bọn họ cảm thấy áy náy, đồng thời trong lòng cũng có tia cảm động. . . . . . Trải qua chuyện lần này, tương lai dù có bất cứ chuyện gì, bọn họ cũng có bất kỳ ý nghĩ xấu gì về nàng. Mộ Kình Lệ bên cạnh Mộ Chỉ Ly mặt cũng có thêm phần thưởng thức, ở đời này người nhớ thù rất nhiều, nhưng có thể buông ra giống như Mộ Chỉ Ly là rất ít, cũng chính là nhân tài mới có thể có nhân cách như vậy, lúc nào nên độc ác độc ác, lúc nào nên tha thứ tha thứ, muốn làm được điểm này có biết bao nhiêu khó khăn, mà cháu của lại làm được. Hàn Như Liệt cùng Cao Chính Thanh trước tiên đến phòng khách, mà Mộ Chỉ Ly cùng Mộ Vũ Hoài cùng mọi người đến nghị đường của Mộ gia, Mộ Vũ Hoài mặc dù lần này đạt được thứ hạng, nhưng có thể tiến vào trận tỷ thí thứ hai liền chứng minh năng lực của , lần này trở về Mộ gia địa vị của tăng lên ít.Nghe mọi người chung quanh tán thưởng và khen tặng, Mộ Chỉ Ly cũng chỉ cười đáp lại, chẳng qua là trong lòng có cảm giác quá lớn, dù sao đối với nàng mà những thứ trước mắt này đều tính là gì, cho nên nàng vì vậy mà sinh ra bất kỳ cảm xúc nào. Sau đó Mộ Chỉ Ly theo Mộ Kình Lệ đến viện của , ngay từ lúc đến nghị đường, nàng nhìn ra Mộ Vũ Hoài có mấy lời muốn . Trong phòng, Mộ Kình Lệ bảo tất cả hạ nhân ra ngoài, lúc này mới nhìn đến Mộ Chỉ Ly ở trước mặt.“Ta thể nghĩ tới cháu cũng có thể giống như phụ thân cháu, đạt được thứ hạng trong cuộc thi cả nước.” Mộ Kình Lệ cảm khái , trong thời gian ba năm Mộ Chỉ Ly biến hóa quá lớn, hồi tưởng lại chỉ cảm thấy nàng ngày càng khác . Từ củi mục của Mộ gia biến thành thiên tài của Mộ gia, chuyện thần kỳ dường như thể nào phát sinh lại xảy ra người nàng, nhưng lại có thể làm cho người ta bình tĩnh mà đón nhận, có điều trong lòng càng thêm hưng phấn, cháu của mình cũng giống nhi tử của mình, đều rất có tiền đồ. Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly cũng lời nào, ngay cả chính nàng trong lòng cũng có chút cảm khái, thời gian ba năm làm cho nàng hoàn toàn đón nhận cuộc sống của Mộ Chỉ Ly, có đôi khi chính nàng cũng có chút hoảng hốt, chuyện trước kia có phải là nằm mơ hay , có điều những lúc hoảng hốt này đều rất ngắn. Mộ Kình Lệ dừng lại hồi lâu, thở hơi sâu : “Ban đầu ta từng qua, khi cháu có thực lực, ta hết cho cháu biết về chuyện gia tộc mẫu thân cháu. Mặc dù tại thực lực của cháu còn xa mới đạt được tầng thứ như vậy, nhưng ta tin là cháu có thể tiến đến mức đó.” Từ biểu ba năm nay của Mộ Chỉ Ly liền biết nàng phải là người lỗ mãng, ngược lại là người tâm tư cực kỳ tình tế, là người biết tiến lui thích hợp.Ánh mắt Mộ Chỉ Ly ngưng tụ, trong mắt che dấu khát vọng muốn biết , Hàn Như Liệt giúp nàng tra được rất nhiều điều, nếu như Mộ Kình Lệ cũng , như vậy có thể khẳng định. “Có điều, nhất định cháu phải đáp ứng ta việc.” “Chuyện gì?” “ tại ta có thể cho cháu biết về gia tộc mẫu thân cháu, nhưng cháu phải đáp ứng ta, thời điểm cháu có đầy đủ thực lực cũng thể ra thân phận của cháu, trừ phi cháu có năng lực kia.” Dừng chút, Mộ Kình Lệ lại lên tiếng : “Cháu là hy vọng duy nhất của Mộ gia chúng ta, cũng là hy vọng sống lại của phụ thân cháu, cho nên trước đó nhất định cháu phải bảo toàn chính mình, ta muốn lần nữa nếm trải tư vị người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh.” Mộ Chỉ Ly phát lúc ra những lời này trong mắt Mộ Kình Lệ có giọt nước, trong lòng chợt căng thẳng, nghĩ đến cái chết của phụ thân mang lại quá nhiều thương tổn cho ông nội, con trai mà mình vẫn luôn lấy làm kiêu ngạo lại chết trước mặt mình, loại cảm giác bi thống này chính là bất kỳ phụ mẫu nào đều thể chịu được. Lúc này Mộ Kình lệ còn là gia chủ Mộ gia, mà chỉ là phụ thân của Mộ Thiên Tĩnh, là ông nội của nàng. Mộ Chỉ Ly nặng nề gật đầu: “Ông nội, ông yên tâm, trước khi thực lực đạt tới mức đó, nhất định cháu để bị bại lộ.” Những thứ này cho dù Mộ Kình Lệ đề cập đến nàng cũng làm, nhẫn nại được lâu như vậy, nhẫn thêm thời gian ngắn có làm sao. Huống chi đối mặt với nàng là gia tộc Lôi gia, nếu có thực lực, nàng chính là tự tìm đường chết. Thấy thế, Mộ Kình Lệ cũng thỏa mãn cười, chợt trầm ngâm lên tiếng: “Mẫu thân cháu ở trong gia tộc Bạch gia, thực lực của Bạch gia rất cường hãn, loại cấp bậc này chúng ta thể chạm đến, lúc trước Mộ gia chúng ta cũng là gia tộc cực kỳ kém, song trước mặt họ lại có chút năng lực phản kích nào, chỉ có thể để mặc cho người ta chém giết. Ta nghĩ sau khi cháu chạm đến loại tầng thứ này mới có thể chân chính cảm giác được cường đại của bọn họ, ban đầu, lúc mẫu thân cháu rời , từng để lại khối ngọc bội, là vật để hai người nhận nhau, nhiều năm rồi, ta vẫn bảo quản giúp cháu.” Trong mắt Mộ Chỉ Ly lộ ra vẻ kinh ngạc, ngờ tới là còn có ngọc bôi, chẳng nhẽ ban đầu mẫu thân cũng lường trước được nhận thức nàng sao? Mộ Kình Lệ xoay người, cạnh ghế bên cạnh cũng xoay tròn phen: “Răng rắc, răng rắc.” thanh cơ quan vang lên, Mộ Chỉ Ly lúc này mới phát ra ra bức tranh phía sau Mộ Kình Lệ lại là cơ quan. Ở trong hốc tối, có cái hộp . Đem cái hộp cầm lên, Mộ Kình Lệ giơ cái hộp lên trước mặt Mộ Chỉ Ly, lấy chìa khóa ra mở, sau khi mở nắp hộp ra, miếng ngọc bội sáng bóng tỏa ra ánh sáng nhu hòa nằm ở trong hộp.Mộ Chỉ Ly đem ngọc bội cầm trong tay, cảm giác ôn nhuận, trong lòng thầm nghĩ đây là vật tùy thân của mẫu thân sao? “Ban đầu mẫu thân của cháu hy vọng cháu có thể làm người bình thường, bình bình thường thường mà sống, dù sao tỷ lệ cháu đạt tới trình độ này quá , nhưng trong lòng nàng vẫn có chờ mong, cho nên mới lưu lại khối ngọc bội này.” Mộ Kình Lệ giải thích: “ tại, ta cũng có thể đem nó giao cho cháu, cháu là hy vọng của mẫu thân cháu, cũng là hy vọng của ta.” Ý tứ trong những lời này của vô cùng ràng, cũng hy vọng nàng có thể làm cho Mộ Thiên Tĩnh tỉnh lại. Trời mới biết mỗi lần nhìn thấy bộ dạng ngủ say của con trai mình, tim của đau tới cỡ nào. “Ông nội, nhất định cháu làm được.” Mộ Chỉ Ly sắc mặt ngưng trọng đáp lại, trong mắt tràn đầy quyết tâm cùng kiên trì khó thành lời. “Tốt, tốt!” Mộ Kình Lệ cực kỳ vui mừng, lão thiên đối với tệ, sau khi mất nhi tử lại cho cháu giỏi như vậy, đời này thỏa mãn. “Ông nội, trước kia có hôn ước với mẫu thân ta là Lôi gia? Sau khi biết chính xác mẫu thân là người Bạch gia, Mộ Chỉ Ly cũng đa xác định những tin tức Hàn Như Liệt điều tra được là vô cùng chính xác. Song, Mộ Kình Lệ nghe được lời này xong, ánh mắt đột nhiên trợn lên: “Cháu. . . . . . Làm sao cháu lại biết?” Đây quả là so với chuyện Mộ Chỉ Ly trải qua mười hai canh giờ tẩy kinh phạt tủy còn kinh ngạc hơn. Mộ Chỉ Ly cười lắc đầu: “Liệt cho cháu biết.” Ngay lúc này, nàng cần giấu diếm Mộ Kình Lệ cái gì. “Hàn Như Liệt chẳng lẽ cũng thuộc về tầng thứ đấy?” “Vâng. . . . . . .” Mộ Kình Lệ khỏi cảm khái, nụ cười mặt càng bất đắc dĩ: “Xem ra cháu nhất định tới bước kia.” vẫn biết Hàn Như Liệt đơn giản, ở nơi này ít tuổi mà đạt được tu vi như vậy, lần này có tham gia cuộc thi cả nước, trừ gia tộc ở tầng thứ đấy còn có thể là gia tộc nào chứ? “Ta nên sớm đoán được, ta nên sớm đoán được a. . . . . . . .” Sắc mặt Mộ Chỉ Ly vẫn như thường, bởi vì đây tất cả đều nhất định như thế, bất luận là vì phụ mẫu hay vì Hàn Như Liệt nàng nhất định phải đạt tới tầng thứ đấy. Mộ Kình Lệ vỗ vỗ bả vai Mộ Chỉ Ly: “Chỉ Ly, ông có bản lĩnh, giúp được cháu cái gì, tất cả chỉ có thể dựa vào cố gắng của cháu, Hàn Như Liệt kia làm thế nào?” Vốn là cũng biết thân phận của Hàn Như Liệt, cho nên chỉ đối xử như người bình thường, đối với hai người bọn họ vẫn tán thành, chỉ là tại chuyện tình dần dần thoát khỏi khống chế của .Mộ Chỉ Ly biết Mộ Kình Lệ lo lắng điều gì, lập tức cũng giải thích: “Ông nội, Liệt đối với cháu rất tốt, là lòng, ông cần phải lo lắng.” Nàng đối với Hàn Như Liệt rất là có lòng tin, nếu đối với mình tâm, ngay cả chính nàng cũng tin. Thấy Mộ Chỉ Ly khẳng định như vậy, Mộ Kình Lệ cũng tiện thêm gì nữa: “Như vậy là tốt rồi, ta chỉ hy vọng cháu bảo bối của ta có thể đạt được hạnh phúc.” Chẳng qua là phần hạnh phúc này nhất định thể đơn giản mà có được.
Q.2 - Chương 70: Tình báo của Đinh Thục Nghi Sau khi trở về Mộ gia, đệ tử Mộ gia nghiễm nhiên đem Mộ Chỉ Lytrở thành thần tượng của bọn họ, là tam tỷ mà bọn họ tôn kính nhất. Thậm chí lời của trưởng lão cũng có hiệu quả bằng lời Mộ Chỉ Lynói, đối với chuyện này trưởng lão Mộ gia cũng chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu, nhưng trong mắt bọn cũng có chút bất mãn nào. Đối với nữ hài tử này bọn họ thua thiệt nàng rất nhiều, trưởng bối Mộ gia lúc này đều cố hết sức đối tốt với nàng, mặc dù chậm rất nhiều thời gian, bọn họ cũng để ý. riêng gì Mộ gia, ở cả thành La Thiên danh tiếng lớn nhất chính là Mộ Chỉ Ly, Mộ gia đệ tử mỗi lần ra ngoài, đến Mộ Chỉ Ly là trong lòng bọn họ tràn ngập loại tự hào khó nên lời, nếu có người dám bất mãn nửa câu đối với Mộ Chỉ Ly, bọn họ nhất định cùng nhau tấn công.Trong khoảng thời gian này, nụ cười mặt Mộ Chỉ Lycũng tăng lên nhiều, ngẩng đầu lên nhìn trời cao, thầm nghĩ: “Chỉ Ly, những thứ mà ngươi muốn làm, tất cả ta đều làm được. . . . . .” Cao Chính Thanh, Mộ Vũ Hoài cùng với Tô Dự ba người chân chính trở thành huynh đệ, chỉ cần có thời gian ba người lại tụ tập chung chỗ, vô cùng thống khoái, có điều trong ba người thời gian Cao Chính Thanh xuất có ít chút, dù sao sắp vào chiến trường Thiên Huyền, cho nên lúc này có thể tăng lên chút thực lực cũng là cực kỳ quan trọng.Mộ Chỉ Ly cũng đem phần lớn thời gian còn lại dùng ở việc tu luyện, chỉ thỉnh thoảng xuất chút, mà Hàn Như Liệt cũng tu luyện cùng chỗ với nàng, ở tuổi này đạt được thực lực như vậy, tuyệt đối đơn giản, ngoài tài nguyên trong gia tộc, hơn nữa còn là cố gắng của , hai người đều ở trong nhà, đối với chuyện này người Mộ gia tất cả đều gì. Mọi người sớm chấp nhận quan hệ của bọn họ, giống như là đôi phu thê, có gì để . Mộ Chỉ Ly đem xích long hỏa sâm hấp thu hoàn toàn, cường độ thân thể cũng mạnh hơn lúc trước ít, đại môn thứ tư mở ra, đồ bên trong rất ít, ít đến mức chỉ có quyển bí tịch, chỉ là quyển bí tịch này rất hữu dụng đối với Mộ Chỉ Ly, chính là võ học cường hóa thân thể. Cho nên trong thời gian ở Mộ gia Mộ Chỉ Ly trừ tu luyện phần lớn thời gian Mộ Chỉ Ly đều ở sau núi tu luyện võ thuật- Cường Long Ngao Thiên bí quyết! Đồ trong Thiên Sát Cổ Giới luôn hề đơn giản, lần này cũng ngoại lệ, Mộ Chỉ Ly ở trong quá trình tu luyện có thể cảm nhận được chỗ cường đại của vũ kỹ này. Vương gia ở thành La Thiên sớm có chỗ dung thân, tại ở La Thiên thành Mộ gia độc đại, Tô gia là gia tộc đứng thứ hai, bởi vì Tô Dự có quan hệ cùng Mộ Chỉ Ly và Mộ Vũ Hoài, cho nên quan hệ của hai gia tộc cũng khá tốt. Ở trong hoàn cảnh bình thản yên tĩnh này, thời gian trôi qua vô cùng nhanh, trong chớp mắt đến thời gian phải rời . Trong sân. Hàn Như Liệt thân hồng y lẳng lặng đứng trong sân. Hàn Dạ đứng ở phía sau khỏi lên tiếng : “Thiếu chủ, mấy ngày qua gia chủ thúc giục người nhiều lần, bảo người mau trở về, hôm nay vừa truyền tin đến.” Lúc chuyện, trong lòng Hàn Dạ cũng mang theo lo lắng cùng bất đắc dĩ. Giọng của Hàn Như Liệt mang theo lãnh ý: “Ta muốn đưa Chỉ Ly tới chiến trường Thiên Huyền rồi mới trở về.”“Nhưng thiếu chủ, thời gian Mộ nương chiến trường Thiên Huyền là giống với Đinh nương, gia chủ muốn ngài trở về đưa nàng .” đến đây, Hàn Dạ khỏi nhìn vẻ mặt Hàn Như Liệt chút, những lời này cũng muốn , nhưng là được. . . . . . . . Sắc mặt Hàn Như Liệt trở nên lạnh lùng: “Có nhiều người đưa nàng như vậy còn chưa đủ sao? Ta trở về.” Cho dù là gia chủ cầu cũng trở về. Để cho rời khỏi Mộ Chỉ Ly đưa khác, chuyện như vậy làm sao có thể làm được? Chỉ Ly nhất định rất khổ sở ? “Thiếu chủ, như vậy gia chủ có bất mãn đối với ngài, ngài cũng biết, những người đó nhất định thêm dầu thêm mỡ coi đây là nhược điểm của ngài.” cũng hy vọng có thể đưa Mộ nương đến chiến trường Thiên Huyền, nhưng nếu cứ như vậy, thời điểm thiếu chủ về đến gia tộc nhất định có ít áp lực. Chân mày Hàn Như Liệt tới giờ vẫn chưa có giãn ra: “Chuyện này cần nhiều lời, ta quyết định. . . . . . . .” Cho dù trở về phải đối mặt với tình huống như thế, vẫn quyết định như vậy. Ngay lúc Hàn Dạ chuẩn bị định cái gì đó, Hàn Như Liệt vung tay lên: “ Chỉ Ly phải lên đường, chúng ta qua đó thôi. Chuyện này, nên với Chỉ Ly.” “Vâng.” nhóm bốn người cáo từ Mộ gia, về phía Hoàng Thành. Bọn họ đến Hoàng Thành mới có thể tiến vào chiến trường Thiên Huyền. Mộ Kình Lệ đứng ở cửa Mộ gia, nhìn thân ảnh Mộ Chỉ Ly chậm rãi biến mất trong tầm mắt của mình, lâu sau vẫn chưa trở về, trong ánh mắt lão nhân lóe ra các loại tình cảm phức tạp, cuối cùng chỉ hội tụ lại thành câu : “Chỉ Ly, nhất định phải trở lại.” Dọc đường , bốn người lãng phí chút thời gian nào, nhanh chóng về phía Hoàng Thành, thời gian Mộ Chỉ Ly cùng Hàn Như Liệt chia tay cũng sắp đến, cũng xảy ra biến hóa rất , con ngươi màu xanh lam trong suốt của dường như nhìn thế nào cũng biết chán, vẫn luôn chăm chú nhìn Mộ Chỉ Ly. che dấu chút nào nhìn thẳng như vậy khiến cho Mộ Chỉ Ly cảm thấy có chút thoải mái, có điều trong lòng nàng cũng biết nguyên nhân vì sao Hàn Như Liệt làm như vậy, chỉ nắm tay chặt, Hàn Như Liệt dường như có cảm ứng, mỉm cười. đường bốn người Hoàng Thành cũng gặp phải bất kỳ vấn đề gì, sau khi lên đường rất nhanh đến Hoàng Thành. Lúc bốn người vào Hoàng Thành, đội vệ sĩ thủ thành tới trước mặt bọn họ, đội trưởng thủ thành hướng về phía đám người Mộ Chỉ Lykhom người thi lễ cái : “Xin hỏi đây là Mộ Chỉ Ly nương và Cao Chính Thanh công tử đúng ?” Bọn họ nhìn thấy bức vẽ của năm người đứng đầu trong cuộc thi cả nươc, hoàng thất ra lệnh với bọn họ, trừ Hiên Viên Dật ra, bốn vị còn lại khi vào thành do bọn họ hộ tống vào cung, cho nên trong thời gian ngắn, đội bọn họ đặc biệt đứng đợi ở cổng thành. Thời điểm nhìn thấy đoàn người Mộ Chỉ Ly, nhận ra bọn họ chính là hai người trong năm người đứng đầu. Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly cũng gật đầu: “Đúng vậy.” Thấy Mộ Chỉ Ly gật đầu, mặt đội trưởng thủ thành lộ ra vẻ tôn kính, sau khi biết thân phận của bọn họ xong vì tuổi của họ mà có chút khinh thị nào, những nhân vật thiên tài xuất chúng lại càng khiến ngưỡng mộ!“Hoàng thượng lệnh cho chúng ta tới đón các ngài vào.” Đội trưởng thủ thành cười , trong nụ cười này cũng mang theo ý nịnh hót, cho nên cũng làm cho người ta phiền chán.“Làm phiền ngươi dẫn đường.” Mộ Chỉ Ly gật đầu , vốn là nàng còn nghĩ đến Hoàng Thành xong làm thế nào để tiến vào hoàng cung, dù sao hoàng cung cũng phải là ai cũng có thể vào, ngờ tới hoàng thất lại chu đáo như vậy. Đối với lời Mộ Chỉ Ly , đội trưởng thủ thành lộ ra vẻ có chút thụ sủng nhược kinh, ngờ tới nàng thực lực cường đại như vậy nhưng lại chuyện khách khí với như vậy, ấn tượng trong lòng đối với Mộ Chỉ Lylại tăng lên lần nữa, chỉ có nhân tài như vậy mới có thể làm cho lòng người tin phục.Hàn Như Liệt cùng Hàn Dạ rời , mà cùng Mộ Chỉ Ly tiến vào hoàng cung, muốn đưa Mộ Chỉ Lytiên vào chiến trường Thiên Huyền, có lẽ đối với bây giờ nhìn thêm lúc cũng tốt, thời gian tới có lẽ rất lâu được gặp nhau.Hàn gia. Đinh Thục Nghi xinh đẹp mặt còn vẻ tươi cười: “Hôm nay ta phải lên đường, tại sao Liệt ca ca vẫn chưa trở về?” Trước khi Hàn Như Liệt rời , nàng với trước khi mình chiến trường Thiên Huyền trở về sớm, nàng hy vọng có thể đưa mình đến chiến trường, bởi vì mục đích để mình chính là vì ! Song, hôm nay là ngày cuối cùng rồi, nhưng vẫn trở lại. Nha hoàn ở bên nhìn dáng vẻ Đinh Thục Nghi, trong lòng thầm than lúc đầu trước khi thiếu chủ rời cũng có đáp ứng a, chỉ là tiểu thư cố chấp cho là như thế thôi. Mặc dù Thiếu chủ đối với mỗi nương đều rất tốt, nhưng ai cũng có thể nhìn ra được mỗi đều có gì đặc biệt trong lòng , dù là tiểu thư cũng như vậy. Chỉ là tiểu thư tin thôi, có điều thiếu gia vẫn luôn như vậy cũng tốt, ít nhất so với người khác tiểu thư cũng có khả năng hơn nhiều. “Tiểu thư, thiếu chủ có thể có chuyện gì đó trì hoãn nên về muộn.’ Ngay lúc này nàng chỉ có thể tận lực an ủi tiểu thư. Đinh Thục Nghi gật đầu: “Hẳn là như vậy, Liệt ca ca luôn có rất nhiều chuyện bận rộn.” đến đây, sắc mặt nàng cũng tốt hơn mấy phần, trừ lý do này nàng cũng nghĩ đến các lý do khác, Liệt ca ca luôn bận rộn làm việc căn bản cũng có thứ gì có thể ràng buộc , coi như là mình cũng ngoại lệ. So với những chuyện khác, nàng thấy Hàn Như Liệt đáng ra phải trở vè, nếu nghe lời ít người Hàn gia dùng chuyện này để làm lớn chuyện lên, cứ như vậy có chút tốt. Sau lúc suy nghĩ tỉ mỉ, nàng cảm giác, chuyện này có gì đó đúng.Ngay lúc này, tiếng gõ cửa dồn dập vang lên. “ vào.” Vào cửa chính là gã nam tử mặc áo màu đen, cả người nam tử bao quanh bởi màu đen, làm cho người ta thấy bộ dạng của . “Tra được cái gì, Liệt ca ca gần đây làm gì? Có phải gặp chuyện phiền toái gì hay ?” Lúc này, mặt Đinh Thục Nghi có chút khổ sở nào, ngược lại có thêm tia uy nghiêm, từ cao nhìn xuống kẻ đó. Nam tử áo đen sau khi nghe Đinh Thục Nghi hỏi, khỏi ngẩng đầu lên nhìn nàng cái, còn mang theo chút ý tứ khó có thể mở miệng. Thấy thế, chân mày Đinh Thục Nghi khỏi nhăn lại: “Đến tột cùng là xảy ra chuyện gì, mau!” Lúc này, trong lòng nàng mơ hồ cảm thấy có chút đúng. Nam tử áo đen kia cũng dám dây dưa nữa, dù sao bọn họ đều biết vị tiểu thư này bên ngoài xinh đẹp nhưng thực tế lòng dạ độc ác tới cỡ nào, nếu làm cho nàng hài lòng, như vậy kết quả của có thể rất bi thảm. Theo chúng ta điều tra, thiếu chủ cũng gặp phiền toái gì, chỉ là vì nữ nhân nên chưa trở lại.” Lời này vừa ra, sắc mặt Đinh Thục Nghi chợt trầm xuống, vẻ lo lắng ra khuôn mặt nàng, ngay cả tiếng cũng trở nên lạnh như băng: “Rốt cục xảy ra chuyện gì, ngươi ràng cho ta! Liệt ca ca làm sao có thể vì nữ nhân mà trở lại?” Nàng cùng lớn lên từ với Hàn Như Liệt, đối với tính tình Hàn Như Liệt nàng rất hiểu , mị lực của vĩnh viễn nữ nhân nào có thể chống cự được, từ như vậy, bất luận là bên trong gia tộc hay bên ngoài gia tộc, những xung quanh đều đếm xuể, lúc đầu nàng còn cảm thấy ghen, bất mãn, dù sao từ đến lớn Liệt ca ca cũng là vương tử trong suy nghĩ của nàng. Nếu có khiến nàng cảm thấy có chút uy hiếp hay là quá mức dụ dỗ, nàng ngần ngại dùng chút thủ đoạn đặc thù khiến cho bọn họ biến mất trước mặt Hàn Như Liệt. Nàng cảm giác mục đích từ của mình chính là Hàn Như Liệt, trừ ra, có nam tử nào vào được mắt nàng, Hàn Như Liệt ưu tú như vậy, nếu nàng muốn đứng bên cạnh , nhất định cũng phải ưu tú. Huống chi nàng cùng phải con cháu Hàn gia, chỉ là bé được gia chủ cứu mà thôi, ở trong gia tộc khổng lồ này, nàng có thể được che chở cũng nhiều, cho nên nhiều năm trôi qua, nàng vẫn luôn cầu hà khắc đối với mình, tất cả mọi người đều cho là thiên phú của nàng rất cao, kỳ thực biết, phía sau đó chính là máu và nước mắt của nàng. Chỉ có như vậy, người Hàn gia mới có thể đối với nàng coi trọng chút, gia chủ cũng phá lệ đối tốt với nàng, khiến cho nàng tuy phải là con chau Hàn gia nhưng cũng khác đệ tử Hàn gia, nàng nguyện trở thành nữ tử chói mắt nhất ở Hàn gia, trở thành người xứng đôi nhất với Hàn Như Liệt trong mắt mọi người, dường như ở Hàn gia cũng chấp nhận, ngay cả gia chủ cũng cho là như vậy. Cũng chính vì vậy, Đinh Thục Nghi lợi dụng điều đó tự cho mình là vị hôn thê của Hàn Như Liệt, đối với Hàn Như Liệt chưa từng biểu đạt suy nghĩ của , dường như đối với bất kỳ nữ nhân nào cũng có chút cảm giác nào. đối với bất kỳ nữ nhân nào cũng giống nhau, đối với mỗi người cũng cười chuyền, nhưng có bất kỳ tâm tình nào khác, giống như có người nào có thể lọt vào mắt . Nàng từng thử chút xem mình ở trong mắt Hàn Như Liệt có khác , có thể coi là dù nàng làm hơn nữa, Hàn Như Liệt vẫn như cũ, tia tức giận cũng có. Mặc dù chuyện này làm cho nàng cảm thấy thất bại, nhưng cũng phải là tuyệt vọng, chỉ cần Hàn Như Liệt động tâm với nữ nhân khác là được, vốn là lo lắng nhiều năm như vậy nàng đặt xuống, thậm chí căn bản nghĩ đến Hàn Như Liệt đối với những nữ nhân khác giống nhau, nhưng bây giờ lại có người cho nàng biết Hàn Như Liệt chịu trở về vì nữ nhân? “Nàng là nữ tử mà thiếu chủ gặp trong lần xử lý chuyện ở Thiên Thăng quốc, ban đầu nàng ta gặp phải nguy hiểm, thiếu chủ cứu nàng.” Nghe vậy, mặt Đinh Thục Nghi lộ ra tia cười lạnh: “Lại dùng thủ đoạn như vậy tới hấp dẫn Liệt ca ca sao?” Loại tiết mục này từ tới lớn nàng thấy biết bao nhiêu lần, trong lòng nàng cảm thấy trống rỗng, Liệt ca ca thấy nhiều lần như vậy rồi mà vẫn xuất thủ. . . . Song câu tiếp theo của nam tử kia làm cho Đinh Thục Nghi ngây ngẩn cả người. “Nàng ta cũng có cầu cứu thiếu chủ, là thiếu chủ tự mình cứu nàng, hơn nữa còn tự xưng là nàng. . . . . . Nàng . . . .” “Nàng cái gì? được ấp a ấp úng, nếu ta làm cho ngươi cả đời này đều ra!” Nghe vậy, nam tử kia run rẩy : “Còn tự xưng là tướng công của nàng.” “Bốp. . . . . . .” Đinh Thục Nghi cầm lấy chén trà bàn trực tiếp ném xuống mặt đất, nước trà rơi đầy đất: “Điều này làm sao có thể? Liệt ca ca làm sao có thể làm như vậy? Nàng ta rốt cuộc có cái gì đặc biệt?” “Nàng ta cũng có gì đặc biệt, chỉ là nữ tử bình thường, nghe ban đầu lúc thiếu chủ cứu nàng, nàng còn tỏ vẻ rất kinh ngạc, thậm chí còn để ý tới thiếu chủ, song thiếu chủ giống như thay đổi tính tình chạy theo sau nàng.” “Ngươi xác định ngươi có tra sai? Ngươi nếu dám dối, ta nhất định khiến ngươi chết vô cùng khó coi!” mặt Định Thục Nghi lên vẻ vô cùng khiếp sợ, điều này sao có thể? Đây căn bản phù hợp với tính tình của , nếu phải là biết bọn họ thể dối, nàng nhất định cho đây là giả dối. “Đinh nương, đây là a, ta tuyệt đối dám lừa ngươi a! tin ngươi tìm những người khác thăm dò, kết quả khẳng định là cũng giống nhau.” “Nữ nhân đó tên là gì? Liệt ca ca sau lần đó lâu mới ra ngoài, lần này làm sao bọn họ có thể gặp nhau? Chẳng nhẽ Liệt ca ca tự mình tìm nàng?” mặt Đinh thục Nghi lên vội vàng. “Nàng tên là Mộ Chỉ Ly, lần này cũng phải là thiếu chủ tìm nàng, lúc trước thiếu chủ nhận nhiệm vụ đến di tích viễn cổ ở Thiên Thăng quốc, mà Mộ Chỉ Ly kia vừa lúc lại ở đó, cho nên bọn họ gặp nhau. Những chuyện xảy ra ở giữa ta cũng , nhưng sau đó thiếu chủ lại cùng Mộ Chỉ Ly trở về gia tộc của nàng, cùng tham gia cuộc thi cả nước, cho đến hôm nay, thiếu chủ đưa Mộ Chỉ Ly đến chiến trướng Thiên Huyền. ” “Bốp” Đinh Thục Nghi giận kiềm chế được trực tiếp làm cho chiếc bàn gỗ lim bên cạnh nát bấy: “Ngươi nhảm!” “Tiểu thư. . . . . . . .” Nha hoàn đứng bên cũng lên tiếng , trong long nàng cũng lên vẻ khiếp sợ, thiếu chủ luôn luôn để ý đến nữ nhân làm sao có thể làm ra những chuyện như vậy?
Q.2 - Chương 71: Vào Chiến Trường “Đây chính là Truyền Tống trận để vào chiến trường Thiên Huyền rồi, hy vọng các ngươi có thể thành công mà quay trở về”. Hiên Viên Long chỉ vào Truyền Tống trận ở phía sau năm người mà . Mọi người xung quanh cũng dùng ánh mắt tập trung vào năm người họ, lúc này những người quyền cao chức trọng đối với họ cũng ra vẻ, tất cả đều tràn đầy hy vọng nhìn năm người bọn họ, thể phủ nhận, bọn họ chính là hy vọng của Thiên Thăng quốc. Nếu bọn họ ở chiến trường Thiên Huyền có biểu tốt để được các môn phái lựa chọn, vậy Thăng Thiên quốc bọn họ cũng có thể được tài nguyên mà môn phái phát tới rồi, cứ như vậy Thăng Thiên quốc thực lực dần dần lớn mạnh. Chỉ có quốc gia cường thịnh thành trì, gia tộc bọn họ mới có thể cường thịnh. Trong mắt của bọn họ ngoại trừ hy vọng còn có thêm nhiều chút những tâm tình khác, sở dĩ lúc trước, mỗi lần có cuộc thi cả nước diễn ra, ở trong cả nước chọn lựa các thanh niên có thực lực mạnh để tham gia, nhưng là có thể chân chính gia nhập môn phái cũng được bao nhiêu người, hơn nữa phần lớn là đều mất mạng ở đường , bọn họ mặc dù trong lòng hy vọng có chuyện như vậy phát sinh, nhưng mọi người trong lòng đều biết khả năng xảy ra chuyện như vậy là rất lớn. Đám người Hiên Viên Dật trầm trọng gật đầu, bọn họ ràng biết lần này mọi người gặp phải mối nguy hiểm cùng sứ mệnh quan trọng như thế nào. Nếu lần này thành công, tương lai tiền đồ là thể hạn định, còn nếu thất bại, hẳn là táng thân ở nơi đất hoang vu, chỉ là nhúm đất vàng, chẳng qua là dù hy vọng kia có là cực kỳ xa vời, bọn họ cũng buông tha. Mộ Chỉ Ly nhìn Hàn Như Liệt bên cạnh, nét cười nhợt nhạt khuôn mặt, thuần khiết và trong sáng như đóa Thanh Liên, lại vừa tuyệt đẹp và hoàn mỹ như nhuốm bụi trần nhân gian, nàng thích cái loại cảm giác biệt ly này, cũng muốn phải chứng kiến mọi người ở đây tình cảnh chia ly cách biệt, nàng mãnh liệt tin tưởng bọn họ lại tái kiến. “Liệt, ta phải xuất phát.” Môi đào khẽ mở, giọng như tiếng chuông bạc dễ nghe truyền vào trong tai Hàn Như Liệt. Hàn Như Liệt cúi đầu nhìn tuyệt mỹ dung nhan trước mặt, khuôn mặt nghiệt cũng là toát ra tia tươi cười tà mị, là hiểu biết ý nghĩ của Chỉ Ly, cho dù nàng biểu ra ràng, nhưng là như trước có thể nhìn ra chỗ sâu thẳm trong đáy mắt nàng, lập tức tới gần Mộ Chỉ Ly trêu đùa bên tai: “Nương tử, sau rồi cũng thể quên vi phu, mỗi ngày đều phải nhớ kỹ vi phu nga!” Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly cũng là bật cười: “Cái kia cũng là phải xem tình huống nga! Ta có ở đây chàng cũng nên phải tự chăm sóc bản thân mình, nếu nghe lời …chàng cũng biết!” Hàn Như Liệt nhu thuận gật đầu: “Vi phu tất nhiên là nghe theo lời nương tử , lúc mọi việc kết thúc ta đón nàng, bất luận như thế nào, nhớ kỹ ta mực chờ nàng”. “Được”. Mộ Chỉ Ly nặng nề gật đầu, trong mắt cũng là mang theo thỏa mãn nồng đậm, bất luận gặp phải những thứ gì, nàng nhớ được bên ngoài có người mực chờ đợi nàng, mong nàng, đợi nàng trở lại. Hàn Như Liệt ôm lấy Mộ Chỉ Ly, nụ hôn mềm rơi xuống trán, lúc này mới buông nàng ra. Mộ Chỉ Ly hề do dự xoay người, dứt khoát cùng bốn người kia vào trong Truyền Tống trận. Đám người Hiên Viên Long sớm khảm nạm ở bên Truyền Tống trận mấy chục tinh cao cấp, hiển nhiên là lần sử dụng Truyền Tống trận này là tiêu hao ít tinh, mặt Hiên Viên Long là như có như tia đau lòng có thể thấy được. Mộ Chỉ Ly có được tinh mặc dù cũng ít, nhưng là cao cấp tinh cũng là rất ít, tinh như vậy đặt ở buổi đấu giá đều là có khả năng bán được giá trời, tại lại phải tiêu hao nhiều viên như vậy trong nháy mắt. Ngũ quang thập sắc*(màu sắc đa dạng) rực rỡ bao quanh đám người Mộ Chỉ Ly, Mộ Chỉ Ly thấy thân ảnh Hàn Như Liệt dần dần biến mất khỏi tầm mắt mình, cuối cùng quang mang chói mắt làm cho nàng khỏi nhắm hai mắt lại, xung quanh các loại năng lượng vặn vẹo bức bách thân thể nàng, gió lốc thổi mái tóc nàng tung bay… Hàn Như Liệt nhìn Mộ Chỉ Ly biến mất tại chính tầm mắt mình, quả đấm khỏi nắm chặt, kế tiếp thời gian là ba năm thể gặp nhau sao… “Công tử”. Hàn Dạ nhìn công tử bên cạnh lời nào, khỏi bật ra tiếng. Hàn Như Liệt nhìn Truyền Tống trận cái sâu, quay đầu : “Chúng ta thôi”. ra ngoài lâu như vậy, cũng nên trở về, xem chút những người đó lại làm ra cái trò gì. Sách thuốc của Chỉ Ly còn phải do giao cho Hồng dược sư. Này đoạn đường tới hẳn là có thời gian gặp được Hồng dược sư mặt, hiểu chuyện của Chỉ Ly đương nhiên muốn thay nàng làm tốt việc này. Đợi thời điểm Mộ Chỉ Ly lần nữa mở mắt, trước mắt là thế giới khác, nghe chiến trường Thiên Huyền này là mở ra phiến gian khác, giương mắt nhìn thấy bầu trời tối tăm, Mộ Chỉ Ly khỏi nhíu mày. Nơi này chính là mảnh gian tối tăm, gần như hoang vu còn sống nào tồn tại, thậm chí còn thấy có bóng dáng mặt trời, đập vào mắt hết thảy toàn bộ cũng là màu xám tro, gần như là màu xám tro hoang vu. “Đây chính là chiến trường Thiên Huyền!”. Hiên Viên Dật mặt tràn ngập kích động, từ được nghe qua về chiến trường Thiên Huyền, bây giờ chính được đứng ở đây tự khắc là có phen khác cảm thụ. “Dựa theo lời Hoàng thượng , chúng ta bây giờ là phải tới thành của chiến trường Thiên Huyền, ở nơi này đạt được chúng ta thân phận bài cùng với nhiệm vụ”. Mộ Chỉ Ly chậm rãi , đối với cái chiến trường Thiên Huyền này nàng cũng có nhiều cảm xúc như vậy, chỉ là bọn họ được Hiên Viên Long lý giải về nguồn tài nguyên thiên nhiên ở đây hữu hạn, phải mau chóng tìm thành để tìm hiểu hơn chút, chỉ có như vậy bọn họ mới nhanh chóng thích ứng được cuộc sống ở chiến trường Thiên Huyền. Lời của Mộ Chỉ Ly được mọi người đồng ý, lập tức do dự, cùng nhau bước tới đến phía trước. Lúc này mọi người đối với lẫn nhau cũng là có mấy hiểu biết, trừ Mộ Chỉ Ly và Cao Chính Thanh là có quen trước ít, những người khác có thể là cũng quen thuộc. Tại thời điểm này, người phát ngôn trong đoàn bọn họ chủ yếu là Hiên Viên Dật, dù sao Hiên Viên Dật cũng là người trong hoàng thất, địa vị ở Thiên Thăng quốc so với bốn người còn lại cao hơn chút. Đối với việc này Mộ Chỉ Ly cũng là có ý kiến gì, dù sao thống nhất ý kiến là tốt, nếu ở trong tình huống này bọn họ nội bộ đồng nhất, vậy chuyện tiếp theo đúng là có chút chê cười rồi. Thiên Huyền chiến trường tựa hồ là phi thường lớn, mọi người hết ba canh giờ, nhưng vẫn là như cũ chưa nhìn thấy bóng dáng thành, điều này khỏi làm cho trong lòng có bọn họ có chút lo lắng. ” Khoảng cách tới Thành này cũng quá là xa ? lâu như vậy rồi mà liền chút bóng dáng cũng thấy đâu”. Cao Chính Thanh khỏi oán giận , bọn họ cũng phải như tốc độ của người bình thường, vì mục đích mau chóng tìm được thành trì nên bọn họ cũng cố gắng hết sức, vậy mà ngay cả chút dấu vết cũng thấy. Lời này ra cũng là tiếng lòng của mọi người, Mộc Thiên Nam khỏi : “Chúng ta vẫn là nhanh chút thôi, thời gian bây giờ cách buổi tối cũng là xa, buổi tối chiến trường Thiên Huyền thú tràn lan, nếu là đến tối chúng ta vẫn thể đến trong thành, vậy có nguy hiểm”. Điểm này là trước khi bọn họ đến đây, Hiên Viên Long căn dặn rất nhiều lần, nếu như đúng là có gì nghiêm trọng, Hiên Viên Long cũng nhấn mạnh như vậy, thậm chí Hàn Như Liệt cũng là cố ý với Mộ Chỉ Ly về điểm này. “Được, chúng ta cố gắng tốc độ nhanh hơn”. Nguyễn Ngọc Hành cũng đáp lời . Ước chừng đến chạng vạng mọi người mới tới gần trước cửa thành, khi nhìn thấy cửa thành, mấy người nguyên bản trong lòng lo lắng cũng là đều để hết xuống. về thành này coi là lớn, còn có lớn bằng thành La Thiên, nhưng cũng coi là . Lúc này tới chiến trường Thiên Huyền đều là tinh của các quốc gia, tuy mỗi quốc gia cũng đưa tới nhiều người, nhưng dù sao cũng thể giống như Thiên Thăng quốc nhân khẩu khổng lồ được. Năm người chậm rãi tới phía trong thành, lúc này ở phía trong thành cũng có ít người, nhìn thấy nhiều người ở bên trong thành lại, cảm nhận ở người họ tản mát ra hơi thở cường đại, Mộ Chỉ Ly cũng khỏi cảm khái thực lực của nàng so với những người này đúng là coi là cái gì. Chỉ là mới vừa rồi trải qua, trong đoàn người bọn họ thực lực kém cỏi nhất cũng là Lăng Thiên Cảnh sơ cấp, đến Lăng Thiên Cảnh cao cấp chỉ có ba người, này đội so với thực lực của họ đúng là đơn bạc vô cùng. Hiên Viên Dật cũng là cảm thấy điều này, lập tức trong lòng cũng thêm mấy phần nghiêm trọng, mặc dù điều này trước khi đến đây cũng dự kiến, nhưng đến lúc đến đây thấy được màn như vậy cũng là tránh được trận cảm khái. Trước mắt Thành này tựa hồ là vô chủ, tất cả mọi người ở trong đó đều tùy ý tìm cho mình chỗ ở, trước hết đám người Mộ Chỉ Ly cũng là tìm chỗ ở cho bọn họ, dù sao rất nhanh chóng có nhiều người tràn vào thành, nghĩ đến ý nghĩ của bọn cùng bọn họ lúc trước cũng là giống nhau, nếu là bọn họ trước hết tìm chỗ ở tốt… có thể tối nay bọn họ cũng chưa có chỗ ở. Bọn họ đều là thân mình nên cũng cần phải dàn xếp nhiều, nơi ở cực kỳ đơn giản, cái giường, cái bàn, hơn. Trong mắt người chung quanh có lẽ cực kỳ đơn sơ, nhưng đối với những người tu luyện như bọn như vậy là đủ rồi. Bọn họ buổi tối cũng là ngồi thiền tu luyện, có ai nghỉ ngơi, nên càng cần những thứ khác làm gì. Sau khi xử lý xong hết mọi việc, đám Hiên Viên Dật nhóm năm người hướng tới tòa nhà có nóc dễ nhìn thấy nhất ở giữa thành, đây có thể coi là là trụ sở phía của chiến trường Thiên Huyền, ở chỗ này bọn họ có được lệnh bài chứng minh cho thân phận của họ, đến lúc đó, cấp bậc thực lực của họ, số lượng thú họ giết được cùng với vi tích phân*(tích góp) cũng được ghi chép lại, quan trọng nhất là… Bọn họ cho dù ở đâu cũng có thể biết được rất nhiều tin tức về chiến trường Thiên Huyền. Tòa nhà này có kiến trúc cực kỳ dễ thấy, bất luận là trong thành ở góc nào, cũng là có thể thấy được cái nóc nhà có kiến trúc hình mũi nhọn giương cao lên, tất nhiên tạo hình này là cố ý, cứ như vậy tất cả mọi người trước tiên đều có thể nhìn thấy nó, cũng là giảm rất nhiều phiền toái. vào nghiệp đoàn, đám người Mộ Chỉ Ly lúc này mới phát trong tòa nhà to lớn này, trừ bỏ bọn họ còn có rất nhiều người, bất quá mọi người đối với đối phương đều là để ý. Đám người Hiên Viên Dật đều trước lấy thân phận bài rồi, mà Mộ Chỉ Ly vẫn còn trước nhìn cột thông báo, nàng nhìn chiến trường Thiên Huyền tràn đầy tò mò, đáng tiếc là tin tức nghe ngóng được ở đây cũng thực là quá ít, tin tức mà nàng xem được trọng yếu nhất cũng chỉ có như này. Tin tức ở cột này lộ ra có vẻ rất toàn diện, Mộ Chỉ Ly tinh tế nhìn câu chữ phía , đợi sau khi xem xong toàn bộ, nhìn chiến trường Thiên Huyền nàng cũng là có thêm chút hiểu cụ thể. Chiến trường Thiên Huyền này nghe danh cũng như ý nghĩa, trọng điểm ở đây chính là hai chữ chiến trường, tức là chiến trường của con người và thú, nghe đây là phần vô cùng của Thiên Huyền đại lục. Nhóm người này đưa thú thực lực vô cùng cường hãn phong tỏa ở phiến gian này, nếu phải là bọn họ tồn tại cùng đại lục Thiên Huyền, sợ là đại lục Thiên Huyền cũng có bộ dáng như nay.
Q.2 - Chương 72: Chen ngang Số lượng thú mà gian chiến trường Thiên Huyền chứa được là có hạn, hơn nữa những thú này vẫn muốn vào đại lục Thiên Huyền, dù sao bất kỳ là ai cũng đều thích ở lại thế giới hoang vu này, thú cũng ngoại lệ, cũng bởi vậy, vài thập niên này các quốc gia đều tiến hành cuộc thi cả nước, đem lựa chọn tinh để đưa tới nơi này. phần là vì tiêu diệt thú với số lượng rất nhiều này, mặt khác là để cho các đại môn phái chọn đệ tử, chuyện này có từ lâu, mà gian này cũng tồn tại hơn mười vạn năm. Chính bởi vì nếu như người thường ở đại lục Thiên Huyền mà biết được có nhiều thú như vậy bị khủng hoảng, cho nên chuyện này có rất ít người biết được. Nơi này cạnh tranh rất đơn giản, chém giết thú càng nhiều, cấp bậc và thực lực của thú càng mạnh tích phân của ngươi càng cao, cuối cùng người có tích phân cao nhất chính là quán quân! Nếu đạt được có thể tùy ý lựa chọn môn phái để gia nhập, mà quốc gia của người đó cũng nhận được nhiều tài nguyên. Đương nhiên, đây cũng phải chỉ lựa chọn mình quán quân, mà được đề cử có trăm người. Người khác cũng vô cùng có khả năng tiến vào môn phái, chỉ là địa vị của họ tất nhiên kém hơn những người có xếp hạng trong trăm danh bài, cho dù là ở cùng môn phái thân phận và đãi ngộ cũng thể giống nhau. Thời gian ba năm, tại gian tràn ngập thú nguy hiểm hoành hành, làm được những việc đó cũng phải là dễ dàng, huống hồ thú chính là kẻ thù công khai, nhưng xung đột giữa người với người ở trong đó lại làm cho người ta sợ hãi. Việc này Mộ Chỉ Ly sớm nghĩ tới trong lòng, xuất ở trong này đều là nhân tài của các quốc gia, trong lòng khó tránh khỏi có chút kiêu ngạo, cho nên chuyện có bất hòa mà vung tay tổn thương tính mạng của nhau cũng là chuyện thường tình nhìn mãi cũng quen mắt. Mộ Chỉ Ly đem tài liệu xem xong mới thôi, đám Hiên Viên Dật cũng nhận hết thân phận bài rồi, tại đều muốn kiểm tra thực lực của bọn họ, truyền vào trong thân phận bài. “Chỉ Ly, thân phận bài chúng ta xem xét kỹ rồi, ngươi cũng mau thôi!” Hiên Viên Dật nhìn hướng bọn họ rồi với Mộ Chỉ Ly. Mộ Chi Ly gật đầu: “Ta bây giờ!” Giọng vừa ra nhanh chóng hướng tới phía trước sân khấu đến. Nơi nhận thân phận bài chính là cái máy, lúc này có ba cái máy cùng đặt ở sân khấu, hiển nhiên tại nơi này có người phục vụ cho ngươi, nếu nhiều người như vậy phải là muốn làm cho người ta mệt chết Lúc này, trước mặt ba cái máy kia cũng có ít người xếp hàng, Mộ Chỉ Ly cũng theo sau xếp hàng, cũng may tốc độ này coi như cũng phải là rất chậm, kỳ rất đơn giản, đưa tay của mình đặt ở phía máy móc kia, tự thân đưa vào thiên lực, sau đó ở bên chỗ lõm ở vách kia xuất khối ngọc bội nhẵn màu đen, đó chính là thân phận bài. Trong lúc xếp hàng, Mộ Chỉ Ly nhìn vài người nhận thân phận bài, trong lòng cũng thầm xúc động, thế giới này là thần kỳ, nàng nghĩ ra cái loại máy móc kia làm thế nào lại biết tên của bọn họ, bất quá nhớ tới người kia… Năng lực của người phát minh ra cái máy này đúng là rất cường. Thiên Nhi cười : “Lúc các ngươi tham gia cuộc thi cả nước, các quốc gia đều đem lý lịch của các ngươi nộp lên, nơi này biết cũng lạ”. Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly mới bừng tỉnh ngộ ra, gật đầu: “ ra là thế, ta còn nghĩ tự nó biết được”. Cái gì thần kỳ sau khi biết được nguyên nhân thần kỳ của nó đều thấy nó thần kỳ nữa. “Thiên Nhi, ngươi đối với chiến trường Thiên Huyền có hiểu biết gì?” “Nơi này ta từng tới, đối với nơi này coi như ta cũng có chút hiểu biết”. mặt Thiên Nhi lộ ra vẻ mỉm cười, ở trong Thiên Sát cổ giới mệt nhọc nhiều năm như vậy, tại đến nơi trong quá khứ từng đến, tất nhiên có loại cảm thụ khác. mặt Mộ Chỉ Ly lộ ra tia kỳ quái: “Ngươi từng tới nơi này?” Nơi này phải đều đem thú phong tỏa ở gian này sao? Ngươi làm thế nào mà rời khỏi nơi này được?” Nàng nguyên bản chỉ là thuận miệng hỏi, nghĩ tới Thiên Nhi thực đến đây. Nhìn thấy bộ dáng kinh ngạc của Mộ Chỉ Ly, Thiên Nhi có vẻ rất đắc ý, lập tức hất đầu : “Ha ha, nãi nãi ta đây cũng phải là thú tầm thường, ngươi phải biết rằng ta chính là thần thú nha! Long tộc ở trong thú là chủng tộc cường đại nhất, cấm chế này chỉ có hiệu lực đối với thú có huyết thống thấp hèn, đối với ta có lực ràng buộc gì” Thiên Nhi rất đơn giản, Mộ Chỉ Ly cũng biết tính phong tỏa trong gian này rất mạnh, xem ra thực lực của Thiên Nhi quả là rất cường hãn! biết trong tương lai sau khi nàng khôi phục thân thể tồn tại người cường hãn như thế nào! “Tại gian này vừa lúc thú đa dạng, ta cũng có thể nhân cơ hội này chém giết nhiều thú, kể từ đó linh của ngươi có thể mau chóng khôi phục”. Đối với chuyện này, Mộ Chỉ Ly chưa bao giờ từng quên, chỉ là trước kia thực lực của nàng quá yếu, ở đại lục Thiên Huyền chém giết thú cấp bậc cũng cao, đối với loại cấp bậc như Thiên Nhi tồn tại, những linh thấp kém này tác dụng lớn. Lúc trước chuyện này chỉ là cuộc giao dịch, nhưng sau khi bọn họ ở chung, tại từ lâu còn là cuộc giao dịch, mà là từ trong lòng nàng muốn làm chuyện như vậy vì Thiên Nhi. Nghe được lời Mộ Chỉ Ly , Thiên Nhi cũng có tiếp, chỉ là trong lòng cảm thấy cảm động, tất nhiên nàng cũng quen như vậy, lập tức đổi đề tài: “Chỉ Ly, tại tới chiến trường Thiên Huyền cũng có thể đưa Bụi Thái Lang đem ra ngoài, thực lực tại của nó tồi, ra gây thêm phiền toái cho ngươi, huống chi ở trong này tiến hành chiến đấu nhiều cũng tốt hơn cho nó”. “Được, ta biết”. Bởi vì thể giải thích được chuyện Bụi Thái Lang làm sao đột ngột xuất , cho nên trong cuộc sống sau khi kết thúc cuộc thi cả nước, Bụi Thái Lang vẫn đứng ở trong Thiên Sát cổ giới, tại tới Thiên Huyền chiến trường này, điều cố kỵ này cũng có thể buông xuống. Theo đội ngũ phía trước ngừng di chuyển, Mộ Chỉ Ly cũng tới phía trước máy móc, ngay tại lúc nàng chuẩn bị đặt tay lên, đạo thân ảnh màu xanh biếc cũng xuất ngay trước mặt nàng. “Để ta trước”. Nữ tử hoàn toàn thèm để ý tới người phía sau, tự ý chen vào trước mặt Mộ Chỉ Ly, mà theo sau nàng còn có năm người, lần này tất cả mọi người đều đứng trước mặt Mộ Chỉ Ly. Nhìn thấy chuyện như vậy, khuôn mặt Mộ Chỉ Ly nguyên bản bình thản lúc này cũng lộ ra thái độ thích: “Ta , các ngươi chen ngang.” Cho dù là ai nữa, bị người chen ngang như vậy cũng có tâm trạng tốt đẹp gì. Huống hồ những người này chen ngang những người khác, mà chỉ chen ngang mình, nếu cứ chịu như vậy, khỏi bị nhiều người xung quanh nhìn thấy coi khinh, đến lúc đó phiền toái nhận được lại càng nhiều, dù sao ở trong này, bắt nạt người có cách gì phản kháng, người khác để ý cũng ngại đá thêm đá. Nghe được lời của Mộ Chỉ Ly, nữ tử chen ngang trước mặt cũng quay đầu lại, nhìn về phía Mộ Chỉ Ly, trong mắt mang theo tia khinh thường: “Làm sao vậy? Ta có việc gấp, để cho ta đặt tay trước chút cũng được sao?” Nếu đối phương có việc, Mộ Chỉ Ly cũng ngại chờ thêm chút, chỉ là nhìn thấy tia cười nhạo ràng trong mắt đối phương, người ngốc cũng có thể nhìn ra là nàng dối. “Ta cũng rất gấp, ngượng ngùng rồi, tại nơi công cộng như thế này vẫn là nên chú ý khí độ chút vẫn hơn.” Sắc mặt Mộ Chỉ Ly lạnh nhạt, từng câu từng chữ gay gắt phản bác, cũng cần nhìn đến biểu tình của nàng kia, trực tiếp tới phía trước nữ tử. Thấy Mộ Chỉ Ly làm việc so với nàng còn kiêu ngạo hơn, mặt nàng kia lộ ra tia kinh ngạc, ngay sau đó liền bị tức giận thay thế, nhìn thấy mọi người xung quanh biểu tình xem chuyện vui, hiển nhiên nếu như hôm nay nữ tử này nể mặt, tại thành này nàng cũng có mặt mũi xuống. tay khoát lên vai Mộ Chỉ Ly: “Ngươi tốt nhất nên xem xét chút, nếu hôm nay xảy ra chuyện gì tự ngươi phải gánh chịu hậu quả”. Nghe vậy, khóe miệng Mộ Chỉ Ly cong lên, mỉm cười, mặt chút che giấu trào phúng đối với nữ tử: “Chỉ bằng ngươi? Có tư cách gì làm cho ta phải gánh hậu quả?” Nàng coi như nhìn ra, nữ tử này là người tự cho mình là chủ nhân, sợ là ở quốc gia của nàng được nuông chiều, làm việc kiêu ngạo thành thói quen, đến đây vẫn duy trì tác phong như trước, thực lực Lăng Thiên Cảnh cao cấp coi như có chút bản lĩnh, bất quá đối với Mộ Chỉ Ly, chút thực lực ấy nàng còn có chút gì phải lo lắng. Dù sao thực lực Lăng Thiên Cảnh cao cấp mà nàng đánh bại cũng phải ít, huống hồ tại thực lực của nàng có chút tiến triển. “Ngươi…” Đầu tiên, nữ tử tức giận thể kìm chế, bất quá tiếp theo nở nụ cười: “Ta có tư cách? cái Lăng Thiên Cảnh sơ cấp trung cấp cũng dám xằng bậy? Ta xem ngươi muốn sống nữa rồi!” Mộ Chỉ Ly khoát tay chặn lại, khuôn mặt có bởi vì lời của nữ tử mà chịu chút uy hiếp: “Nếu ngươi cứ những lời vô nghĩa như vậy, vẫn là cần lãng phí thời gian của ta như vậy.” Ngay lúc nữ tử tức giận hết mức, Mộ Chỉ Ly vẫn như trước, lấy thân phận bài đem ra trong tay, chất liệu gỗ của thân phận bài này tất nhiên cực kỳ kỳ lạ, vào tay ấm áp, còn cứng rắn và lạnh lẽo hơn ngọc bội vài phần, mặt ngoài nhìn bóng loáng nhẵn nhụi, thậm chí có thể đủ để nhìn thấy bóng ảnh của chính mình. Ở mặt trước này ràng viết tên Mộ Chỉ Ly, nhìn thấy thân phận bài trong tay, Mộ Chỉ Ly cũng gật gật đầu, quả nhiên đơn giản, đem thân phận bài để vào trong túi Càn Khôn liền xoay người tới, đúng là thèm liếc mắt nhìn nàng kia lấy cái. “Này, ngươi đứng lại đó cho ta!” Nữ tử tức giận , đồng thời kiếm từ trong vỏ rút ra, hướng tới gáy của Mộ Chỉ Ly tấn công. Động tĩnh phía trước của bọn họ dẫn tới ít người chú ý, bây giờ người vây xem xung quanh càng ít, nhất là khắc sau lúc nữ tử kia khua kiếm về phía Mộ Chỉ Ly, trong mắt mọi người cũng lên tia hưng phấn quang mang. Cảm nhận được kiếm khí dày đặc kia, Mộ Chỉ Ly cúi người cái đem chiêu kia tránh , nhưng đại khái cũng biết đó là cái gì, nàng kia cũng ngoại lệ, tu vi cũng phải là chỉ để xem, chỉ là nghĩ tới tốc độ phản ứng của Mộ Chỉ Ly lại nhanh như vậy, ngay lúc nàng phản ứng lại cũng chỉ ngăn được mấy cây ngân châm, còn lại đều đâm vào trong cơ thể của nàng. Mộ Chỉ Ly quay đầu lại, lúc này sắc mặt của nàng còn bình thản như trước, ngược lại sắc mặt của nàng có vẻ cực kỳ trầm. “Ngươi muốn chết!”
Q.2 - Chương 73: Châm pháp kỳ dị Mọi người thấy thái độ của Mộ Chỉ Ly thay đổi ràng, trong mắt là hứng thú càng sâu, nguyên bản bọn họ nhìn đến lúc Mộ Chỉ Ly rời tất cả đều nghĩ là có trò hay để xem, hứng thú cũng là giảm xuống, nghĩ tới cuối cùng vẫn là xảy ra a. Nhìn qua vị nữ tử này tuổi rất nhưng tựa hồ tính tình cũng a! Nhất là khi nhìn thấy Mộ Chỉ Ly nét mặt trầm, tất cả mọi người đều biết là nàng tức giận, nghĩ cũng phải, việc này nếu đổi là bọn họ cũng như vậy cả thôi. Nữ tử áo xanh nhìn thấy bộ dáng Mộ Chỉ Ly như vậy, khỏi cười lạnh tiếng: “Ta xem như là ngươi muốn chết rồi! Chưa từng có người như nào để cho ta mặt mũi, hôm nay là ta muốn cho ngươi biết kết cục của người đắc tội với ta.” Nghe vậy, mặt Mộ Chỉ Ly nét trào phúng càng sâu: “Cái này còn phải nhìn xem ngươi có bản làm được như thế .” Nữ tử trước mặt, đối với nàng có chút uy hiếp. “Lời này của ngươi là có ý gì?” Theo những lời Mộ Chỉ Ly , nữ tử ràng ngửi được mùi vị thích hợp. Trong mắt nàng cũng là có nghi hoặc, phía trước, ngân châm của Mộ Chỉ Ly ít đều đâm vào trong cơ thể nàng, nàng cũng biết, vấn đề này nàng cũng cảm nhận được cái gì sâu sắc, làm cho nàng thập phần khó hiểu. Đối với câu hỏi của nữ tử, Mộ Chỉ Ly cũng mặc kệ, thẳng tay đưa ra đếm: “Ba” “Hai” “” “Rầm!” thanh vật nặng rơi xuống vang lên, mọi người kinh hoàng phát nữ tử trước kia mạnh khỏe nhưng đến thời điểm Mộ Chỉ Ly đếm đến thể khống chế mà ngã xuống mặt đất, việc này phát sinh quá mức đột nhiên, đến cả bằng hữu phía sau của nàng cũng kịp đỡ lấy nàng. Giống như được chuẩn bị tốt bình thường từ trước đó, nữ tử trước mặt ngã xuống ầm ầm làm cho tất cả mọi người lộ ra thái độ nghi hoặc, nếu là Mộ Chỉ Ly ra tay làm cho nàng như vậy đúng là có gì, nhưng là mọi người hiểu được phương thức làm cho nữ tử biến thành như vậy, nên cảm thấy rất ngạc nhiên, giống như là bình thường làm ảo thuật. Chính là nàng kia ngã xuống xong nửa ngày cũng đứng lên, bằng hữu của nàng vội xem nữ tử, ngay sau đó mặt đầy vẻ kinh hãi, xem xét hơi thở của nữ tử giống như ngay cả cũng thể tin được mà lẩm bẩm : “Chết… chết, điều này làm sao có thể!” “Ngươi cái gì?” Tên còn lại tin vội chạy đến bên , lần này cũng xác định: “ … chết” “Hả….” trận thanh hút khí vang lên, ai cũng nghĩ đến là nàng kia đúng là ngắn ngửi trong nháy mắt chết tại đây, khỏi nhớ lại lời trước đó của Mộ Chỉ Ly, tất nhiên chuyện này chính là nàng làm, nhưng mà đúng là phương pháp này quá mức là quỷ dị. Tự giác người xung quanh vây lại cũng nhiều lên, tất cả mọi người đều hỏi thăm vừa rồi xảy ra tình gì, trong lúc nhất thời dị thường náo nhiệt. “Ngươi đến tột cùng là làm cái gì với nàng ấy?” Đằng Khuê chỉ vào Mộ Chỉ Ly, tức giận , Trần Trung Vũ chết tuy rằng có quan hệ cùng bọn phải là rất tốt, nhưng dù sao mọi người cũng là đến từ thành, tại đây lăn lộn đương nhiên là người nhà. Chuyện tình phía trước bọn họ cũng biết nguyên nhân là do Trần Trung Vũ ương ngạnh kiêu ngạo, so sánh lại chuyện này là chính do bọn họ làm việc hợp đạo lý, nhưng bọn họ ai cũng nghĩ đến chỉ như vậy phải đối mặt với việc Trần Trung Vũ bị giết, Trần Trung Vũ – Lăng Thiên Cảnh cao cấp thế nhưng lại bị Mộ Chỉ Ly – Lăng Thiên Cảnh trung cấp đem giết trong vòng nháy mắt. Chuyện này thực là làm cho người ta khó nhận. Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly cười lạnh nhún nhún vai: “Là như ngươi chứng kiến, chính là như vậy thôi”. Nàng cũng có hứng thú giải thích cho bọn họ điểm này, vừa rồi đúng là nàng đem ngân châm đâm vào trung ương thần kinh của Trần Trung Vũ, phá hủy thần kinh tổ chức của nàng, cho nên biến thành như vậy. Sau khi trải qua chuyện này lúc, trong lòng Mộ Chỉ Ly cũng là nảy ra ý tưởng mới. Nhiều thời điểm dùng ngân châm này so với kiếm còn muốn tốt hơn, hành động khi người ta đề phòng có thể sinh ra hiệu quả, châm pháp của chính mình muốn là phi thường chuẩn xác, bất quá nếu là ngộ nhỡ có cái gì sinh ra mà thể chuẩn xác được, vậy thể có cơ hội lần thứ hai. Đợi sau khi trở về chính mình đem độc dược bôi ở phía ngân châm, đến lúc đó bất luận đâm trúng hay là trúng, độc dược kia đều đủ để lấy tính mạng đối phương, là cái này hiệu quả rất nhanh! Từ Thăng Thiên quốc lần này lại đây, nàng mang theo rất nhiều ngân châm, lúc trước nàng cũng nghĩ muốn nhiều lắm, chỉ là mang theo phòng bị thi thoảng dùng, tại xem ra là thực hữu dụng. Lời của Mộ Chỉ Ly khiến cho Đằng Khuê há miệng thở dốc cũng ra lời, phía trước chuyện tình đích thực là hết thảy đều theo dưới mí mắt mà phát sinh, suy nghĩ kỹ càng biết được nguyên nhân lần này tất nhiên là ngân châm, nhưng tại cẩn thận nhìn kỹ mặt ngoài thân thể Trần Trung Vũ có lấy cây ngân châm tồn tại. Mộ Chỉ Ly liếc mắt nhìn , trong mắt mang theo tia kiên nhẫn: “Ta rồi nếu là ngươi muốn báo thù, lúc nào cũng có thể tìm ta”. Nàng còn phải tìm đám Hiên Viên Dật, nghĩ lãng phí quá nhiều thời gian ở trong này, nếu phải là tại ở đây quá nhiều người, tất nhiên nàng đem mấy người này toàn bộ đều phế , dù sao chuyện nhổ cỏ tận gốc này rất sớm trước kia nàng nghĩ đến. Chính là ở trong này động thủ khỏi bị rất nhiều người chú ý tới, so sánh với nổi bật nàng vẫn là thích bớt nổi bật hơn ít, chính là cái gọi là đánh chim đầu đàn. Xoay người, Mộ Chỉ Ly tiêu sái rời , thân ảnh màu trắng nhanh nhẹn để lại cho mọi người ấn tượng sâu đậm. Đám Đằng Khuê nhìn thấy bóng dáng Mộ Chỉ Ly rời , cũng là lựa chọn nhẫn. Lúc trước Mộ Chỉ Ly ra tay, họ cũng là tin tưởng nàng chiến thắng, huống hồ Trần Trung Vũ ở trong bọn họ thực lực muốn là tốt nhất, còn phải là đối mặt phút bị nàng đem giết chết? Nếu là bọn họ ra tay, đoán chừng đối phương căn bản cần phí chút công sức. Mộ Chỉ Ly biết bọn họ đem thực lực của nàng tưởng tượng thành khó dò, cho rằng nàng để lộ ra hơi thở bất quá cũng chỉ là giả vờ, nếu là nàng biết được, nàng cũng vô cùng vui vẻ. Đợi sau khi Mộ Chỉ Ly rời khỏi, mọi người cũng đều đứng lên bàn tán, tự nhiên đề tài đều là quay xung quanh chuyện tình xung đột vừa nãy. “Nàng kia dùng thủ đoạn là cái gì, ngươi có từng thấy ?” “ có, ta chỉ thấy đến cũng mấy cây ngân châm , làm sao mà giết được người?” “Thực lực của nàng cũng chỉ là Lăng Thiên Cảnh trung cấp a! Thủ đoạn loại này làm cho người ta khiếp sợ, trong tay nàng ngân châm kia quả thực là vũ khí giết người sắc bén”. “Mấy cây ngân châm kia như thế nào có thể tạo thành uy lực lớn như vậy được?” Tất cả mọi người vấn đề nghi hoặc chính là điểm ấy, cho dù là kiếm đâm vào trong cơ thể của bọn họ, sợ là cũng có tốc độ nhanh như vậy khiến cho người ta chết bất đắc kỳ tử, huống chi phía trước nàng kia còn có khí lực tốt để chuyện, nhưng là trong nháy mắt chết, phương thức này là làm cho người ta cảm thấy mới mẻ. “Ha ha, nếu là ngươi muốn biết , vậy ngại thử lần a!” Lời này chỉ là chê cười, nào có ai chán sống muốn thử phen. Ngày thứ nhất Mộ Chỉ Ly đến thành này truyền ra thanh danh , nhất là tay châm pháp quỷ dị kia thành đề tài câu chuyện của mọi người, tự giác lần này ở trong lòng mọi người, nàng trở thành đối tượng thể trêu chọc đến. Thời điểm Mộ Chỉ Ly tìm được đám Hiên Viên Dật, bọn họ vẫn xếp hàng, này máy móc trắc lượng*(đo lường) thực lực còn nhiều hơn máy móc thân phận bài, chính là thí nghiệm thực lực mỗi người cần thời gian cũng phải là ngắn, cho nên so sánh với bên kia bên này đúng là chậm hơn. Phía trước có ít người đều xem náo nhiệt, cái này thực ra vắng hơn chút, Mộ Chỉ Ly trực tiếp đứng ở phía sau Cao Chính Thanh. Gặp Mộ Chỉ Ly đến đây, Cao Chính Thanh cũng là vẻ mặt hứng thú cười cười : “Chỉ Ly, ngươi mới từ bên kia lại đây, có từng nhìn thấy bên kia có chuyện gì xảy ra? Ta xem bên kia đúng là ít người vây quanh nha! Nếu phải là chúng ta xếp hàng hồi lâu, cũng nhất định phải qua nhìn xem”. Thời điểm Cao Chính Thanh hỏi, ba người còn lại cũng tò mò nhìn Mộ Chỉ Ly, phía trước bọn họ mực đoán đến tột cùng xảy ra chuyện gì, xem trạng thái bên kia càng ngày càng nghiêm trọng, bọn họ thiếu chút nữa là buông tha cho xếp hàng mà chạy qua nhìn xem. Nghe được bọn họ , sắc mặt Mộ Chỉ Ly cũng là có chút kỳ quái, nàng đây là diễn viên của tình đó ở trước mặt bọn họ đây, lập tức lắc lắc đầu : ” có chuyện gì đâu, chỉ là trong lúc xếp hàng có người chen ngang, nên có chút xung đột thôi”. “Nga, ra là như vậy a”. Nguyên bản Cao Chính Thanh nghĩ đến là có chuyện tình gì to lớn xảy ra, nghĩ tới lại là loại việc này, lập tức cũng giảm bớt hứng thú. Lúc mọi người chuyện, ít người vây ở bên kia cũng tới, liên tiếp xếp hàng, lúc nhìn thấy Mộ Chỉ Ly bọn họ cũng là nữa, cũng bàn tán chuyện tình phía trước, bất quá ít ánh mắt của mọi người đều dừng đánh giá người Mộ Chỉ Ly. Thấy thế, đám Hiên Viên Dật thế nhưng có cảm giác kỳ quái, lấy tư sắc của Mộ Chỉ Ly hấp dẫn ánh mắt của người bên ngoài là chuyện thường tình, cũng bởi vì vậy Mộ Chỉ Ly cũng bớt phải giải thích phen. để ý đến ánh mắt đánh giá của mọi người, Mộ Chỉ Ly đem tầm mắt hướng về chỗ thí nghiệm thực lực, đó là gian được ngăn cách, thí nghiệm được tiến hành ngay tại bên trong, đến tột cùng là thí nghiệm như thế nào được tiến hành bên ngoài bọn họ nhưng là thấy lắm, bất quá lúc mỗi người ra cửa phòng biểu trình độ của đối phương, phân biệt là bốn cấp bậc Thiên, Địa, Huyền, Hoàng. Mộ Chỉ Ly tinh tế quan sát phen, những người ở đây thực lực phải là đơn giản, bất quá bốn cấp bậc này phần lớn đều là Huyền phẩm, có mấy người Hoàng phẩm khi ra đầu nâng dậy nổi, dù sao đây thực là dọa người chút. Địa phẩm có rất ít người, nhưng cũng phải là có, Mộ Chỉ Ly nhìn lúc lâu sau mới thấy có người đạt tới địa phẩm, bất quá người nọ thực lực đúng là rất mạnh, theo hơi thở của , Mộ Chỉ Ly cảm thấy được thực lực của phải là cùng sở vân giống nhau đều là nửa bước Cực Thành cảnh, cho nên lúc xuất trong mắt mọi người đều mang theo tia kính sợ. Cùng lúc đó, Mộ Chỉ Ly cũng là chú ý tới thời điểm ít người ra người đều mang theo chút thương thế, cũng nghiêm trọng nhưng có điều so sánh thấy được thương thế, lại nhìn thấy cửa phòng kia, Mộ Chỉ Ly cũng có kinh ngạc hơn, biết chính mình có thể đạt tới loại nào cảnh giới. Rất nhanh, đó là đến lượt Hiên Viên Dật vào, bọn họ bốn người đều chờ ở cửa, đợi đến lúc Hiên Viên Dật ra, nguyên bản khuôn mặt tuấn dật của lúc này cũng là biến thành gấu mèo. Đám Mộ Chỉ Ly cũng là chưa kịp hỏi thăm, tầm mắt bị hấp dẫn bởi đại môn truyền ra biểu hấp dẫn, Huyền phẩm trung cấp, loại kết quả này coi là tốt nhưng cũng coi là kém, tổng thể mà cũng là tồi. Sau Hiên Viên Dật ra đến lượt Nguyễn Ngọc Hành vào, còn lại Cao Chính Thanh cũng là nhịn được mà hỏi: “Phương diện này thí nghiệm là như thế nào? Khó khăn như vậy có người nào có thể đánh nhau? mặt ngươi này đều …” Lời kế tiếp cũng có ra, bất quá cũng có chút buồn cười.