(Xuyên không) Y THỦ CHE THIÊN - Mộ Anh Lạc (5Quyển)

Thảo luận trong 'Thùng Rác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Q.2 - Chương 54: CHUẨN ĐOÁN BỆNH
      Đám người Mộ Vũ Hoài nghe hai người chuyện với nhau, mặt cũng là có chút kinh ngạc, căn bản Nguyễn Ngọc Hành chạy đến tìm Chỉ Ly cũng rất kỳ quái rồi, mà giữa hai người trò chuyện với nhau lại càng làm cho người ta kỳ quái thêm.

      Bọn họ từ trước cho tới bây giờ đều chưa từng tiếp xúc qua, điều này bọn đều là biết đến, nhưng là hai người bọn họ như thế nào lại chuyện giống như quen biết từ trước, chỉ nhăn mày mỉm cười, hơn nữa hai người tựa như có cùng chuyện để .

      Dù cho trong lòng có nghi hoặc, nhưng ai trong bọn mở miệng, Chỉ Ly quyết định làm như vậy, bọn đều ủng hộ!

      “Mộ nương, chúng ta có thể chuyện riêng được ?” Nguyễn Ngọc Hành thấy mọi người xung quanh thân dài quá cổ nhìn bọn họ liền khỏi lên tiếng , đối với bệnh của mình, cũng hi vọng lại để cho rất nhiều người biết .

      Tuy rằng ở Thành Bạch Hồng, đây là là bí mật mọi người đều biết, chẳng qua tất cả mọi người chỉ biết có bệnh tiện ra, nhưng cụ thể là như thế nào ngoại trừ trong nhà của người bên ngoài có ai biết.

      Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly rất có hứng thú liếc nhìn Nguyễn Ngọc Hành cái, liền gật đầu: “Nguyễn công tử như vậy, tất nhiên là ta đồng ý.” Nàng rất hiểu loại tâm tính này của người bệnh, gần như tất cả người bệnh đều hi vọng những người khác biết bệnh của mình, huống chi Nguyễn Ngọc Hành là nhân vật có uy tín danh dự như vậy?

      Ba người Mộ Vũ Hoài lo lắng nhìn Mộ Chỉ Ly, Nguyễn Ngọc Hành đột nhiên đưa ra đề nghị trò chuyện riêng cùng Mộ Chỉ Ly, bọn đúng là lo lắng, yên tâm mới là quái! Ai biết trong lòng Nguyễn Ngọc Hành đánh chủ ý gì.

      Nhìn thấy lo lắng trong mắt ba người, Mộ Chỉ Ly cũng liền hướng phía bọn cười cười, chợt chỉ chỉ Bụi Thái Lang, ý là nàng mang Bụi Thái Lang cùng qua, như vậy bọn liền có thể yên tâm.

      Thấy thế, ba người Mộ Vũ Hoài lúc này mới yên lòng lại, thực lực của Bụi Thái Lang bọn ban nãy cũng thấy được, thú cấp Lăng Thiên cảnh cao cấp ah! Nguyễn Ngọc Hành kia cũng chẳng qua là Lăng Thiên cảnh cao cấp mà thôi, như vậy Chỉ Ly đúng là có nguy hiểm gì.

      Trong chốc lát, Nguyễn Ngọc Hành cùng Mộ Chỉ Ly liền nhanh chóng biến mất tại trước tầm mắt của mọi người…

      Mộ Chỉ Ly cũng lo lắng trong lúc mình rời đám người Mộ Vũ Hoài gặp phải công kích, bởi vì trong thời gian mình ly khai, người bên Thành Bạch Hồng nhất định cam đoan an toàn của bọn , nàng tin tưởng điểm này cần phải Nguyễn Ngọc Hành cũng nghĩ tới, cũng đúng là như thế.

      Hai người vẫn hướng phía trước chạy hồi lâu, tận đến sau khi còn bóng người mới ngừng lại

      Sau khi hai người rời , đỉnh vách núi như là cái nồi bị nổ tung, mà ngay cả Khâu Thanh Lân kia đều nhíu lại lông mày, tại đối thủ trọng điểm cạnh tranh nhân sâm Xích Long Hỏa chủ yếu chính là thành Thanh Long bọn họ cùng Thành Bạch Hồng, nhân số Thanh Long thành bọn nhiều hơn ít, có thể là phần thắng khá lớn.

      Mà bây giờ Nguyễn Ngọc Hành lại đem gọi Mộ Chỉ Ly rồi, thâm ý trong đó chính là đáng giá cân nhắc, người thành La Thiên tuy rất ít, nhưng là thực lực bọn biểu ra ngoài cực kỳ cường hãn, tại có ai lại đem bọn họ đến từ thành trì , trừ bỏ ngoài hai cái thành trì của bọn họ, người cạnh tranh đứng đầu chính là thành La Thiên rồi.

      Nếu người thành Bạch Hồng cùng thành La Thiên phối hợp lại, như vậy thành Thanh Long của chẳng phải liền có hi vọng? lại làm thế nào có thể nóng nảy? Trình độ trân quý của Xích Long hỏa sâm làm ngay cả cũng đặc biệt thèm thuồng, vô cùng khát vọng đạt được.

      Tại gò núi, Mộ Chỉ Ly quét mắt chung quanh thấy còn ai khác, khỏi lên tiếng : “Nguyễn công tử, nơi này có người khác, ngươi có thể .”

      Nguyễn Ngọc Hành liền ôm quyền hướng phía Mộ Chỉ Ly thi lễ cái: “Mộ nương, tại hạ cũng khách khí. Thực dám dấu diếm, tại hạ từ chính là mắc loại bệnh tiện ra, qua nhiều năm như vậy khám danh y nhưng cũng có bất kỳ biện pháp nào, mới rồi nhìn thấy ngươi trị liệu sử dụng ngân châm, khỏi có chút động tâm.

      Cho nên mời ngươi đến là muốn hỏi xem Mộ nương có biện pháp nào trị liệu bệnh tiện ra của ta ?” ra lời này, trong lòng Nguyễn Ngọc Hành cũng là có ít hồi hộp, dù sao trong lòng cũng ôm kỳ vọng .

      Nghe vậy, mặt Mộ Chỉ Ly lộ ra chút nào ngoài ý muốn, gật đầu : ” Thời điểm đầu tiên nhìn thấy Nguyễn công tử ta cũng nhìn ra, Nguyễn công tử tin tưởng ta như vậy, nguyện ý đem tình cho ta biết, ta cũng tự nhiên hết sức dốc lòng xem xét.”

      Nghe được Mộ Chỉ Ly như vậy, trong lòng Nguyễn Ngọc Hành cũng là nhiều thêm vài phần kích động, lời này của Mộ Chỉ Ly cho chút tin tưởng, thế mà nàng chỉ liếc mắt nhìn ra thân mình mắc bệnh tiện ra!

      “Vậy liền cám ơn Mộ nương, bất luận kết quả như thế nào, phần nhân tình này tại hạ đều nhận rồi.”

      “Nguyễn công tử, xin mời chìa tay ra.” Mộ Chỉ Ly bắt đầu bắt mạch thay Nguyễn Ngọc Hành, thời gian dần trôi qua, lông mày nàng nhíu lại: “Nguyễn công tử, ngươi có thể thêm về bệnh trạng của ngươi lúc mắc bệnh được ?”

      Nguyễn Ngọc Hành vội vàng gật đầu: “Đương nhiên có vấn đề, lúc này là ta sơ sót.” Chợt Nguyễn Ngọc Hành liền lâm vào trong hồi ức: “Từ thân thể ta vẫn đều khá yếu, sắc mặt cũng luôn tái nhợt, cuối cùng lại càng ngày càng suy yếu, đến mức gầy trơ xương.

      Lúc ấy cả nhà mời rất nhiều dược sư khám cho ta, mỗi dược sư đều giảng rằng khí huyết của ta đủ, kê đơn thuốc cơ bản là giống nhau, trong nhà liền chọn áp dụng những phương pháp này để bổ khí huyết cho ta, phải những phương thuốc này cũng hoàn toàn chính xác có hiệu quả, ít nhất bệnh tình của ta có tiếp tục chuyển biến xấu xuống dưới, chẳng qua là cũng chỉ có thể mực bảo trì loại tình huống này, cách nào trị tận gốc.

      Đến nay nhiều năm như vậy rồi, ta đều vẫn đối mặt như vậy, nhưng là liều thuốc bổ khí huyết ngừng tăng thêm, mấy năm gần đây ta cũng cảm giác được hiệu quả càng ngày càng , được bao lâu, mạng này của ta có thể giữ được hay cũng đều là vấn đề.” đến đây, mặt Nguyễn Ngọc Hành liền lộ ý chua sót.

      Nghe Nguyễn Ngọc Hành , Mộ Chỉ Ly cũng là giật mình, khó trách Nguyễn Ngọc Hành phải vội vã như vậy, ra bệnh tình đến tình trạng này, trong lúc bắt mạch nàng cũng phát , khí huyết của Nguyễn Ngọc Hành ngừng biến mất dưới loại phương thức quỷ dị, cũng biết đến tột cùng biến mất ở chỗ nào.

      Cứ tiếp tục như vậy, Nguyễn Ngọc Hành kiên trì tối đa hai năm liền kiên trì nổi nữa, mới hơn hai mươi tuổi thực lực liền đạt đến Lăng Thiên cảnh đỉnh phong, thiên phú tệ, bởi vì bệnh mà chết quả thực rất là đáng tiếc, khỏi thêm vài phần đồng tình trong lòng, có lẽ cực kỳ cam lòng, chẳng qua dù cam lòng cũng chỉ có thể đành bất đắc dĩ.

      Coi như may mắn, gặp chính mình, tất cả đều có thể thay đổi.

      “Nguyễn công tử, ngươi cũng phải vừa sinh ra mắc bệnh này? Mà là xuất lúc còn tuổi.” Mộ Chỉ Ly tuy là hỏi, nhưng ngữ điệu cực kỳ khẳng định.

      Nghe được Mộ Chỉ Ly , Nguyễn Ngọc Hành cũng ngẩn ra, chợt kinh ngạc : “Làm sao ngươi biết?” Bệnh này hoàn toàn chính xác phải vừa sinh ra có, mà là lúc được ba tuổi đột nhiên phát bệnh, vừa rồi cũng với Mộ Chỉ Ly, mà nàng lại biết , điều này làm cho người ta kinh ngạc!

      Trước kia gặp được mấy dược sư nổi danh chút ít, ai đoán được điều này trước khi chính mình ra, đem so sánh hai cái liền thấy được chỗ lợi hại của Mộ Chỉ Ly, lập tức, Nguyễn Ngọc Hành cũng tin tưởng thêm vài phần, ít nhất thành tựu phương diện xem bệnh của Mộ Chỉ Ly những thấp hơn so với những dược sư kia, ngược lại còn cao hơn ít!

      Nếu phải tận mắt chứng kiến, cũng tin, bởi vì Mộ Chỉ Ly quả còn quá trẻ, tuổi vẫn chưa tới hai mươi, khó tưởng tượng đến tuổi như thế chỉ tu vị tu luyện đến Lăng Thiên cảnh, ngay cả đẳng cấp dược sư cũng ưu tú dị thường, phải biết rằng đạt được hai thứ này đều cần mất rất nhiều thời gian, người bình thường đều chỉ có thể lựa chọn bồi dưỡng thứ trọng điểm, nhưng Mộ Chỉ Ly lại đạt được cả hai, nếu là thiên phú của tốt, như vậy thiên phú của Mộ Chỉ Ly quả thực là tốt có giới hạn!

      Đối với câu hỏi của Nguyễn Ngọc Hành, Mộ Chỉ Ly cũng chỉ mỉm cười, trỏ vào cánh tay chính mình bắt mạch: “Nhìn ra được. cho ta xem có phải trước khi ngươi phát bệnh có phát sinh ít chuyện kỳ quái hay .”

      Lúc này trong đầu Mộ Chỉ Ly ít phán đoán, bệnh này cũng phải từ tự nhiên, mà là nhân họa, xem ra Nguyễn gia này cũng rất yên bình, sợ là ngay cả trước khi Nguyễn Ngọc Hành hiển lộ thiên phú tu luyện, bị độc hại rồi.

      Cứ như vậy nàng cùng Nguyễn Ngọc Hành giống như là người cùng chung đường rồi, đều là bị người hạ độc từ , chẳng qua độc của mình cũng phải là muốn lấy mạng chính mình, mà độc của là trí mạng.

      “Chuyện kỳ quái?” mặt Nguyễn Ngọc Hành lộ ra ít ngạc nhiên, chợt lắc đầu : “Lúc trước tuổi quá , việc ta cũng nhớ .” đến đây, sắc mặt Nguyễn Ngọc Hành đột nhiên bắt đầu biến thành tái nhợt, theo như câu hỏi này của Mộ Chỉ Ly cũng suy đoán được đại khái.

      “Ý của ngươi là có người độc hại ta, cho nên ta mới biến thành như vậy?” Nếu phải như thế, Mộ Chỉ Ly tuyệt đối mạc danh kỳ diệu (chẳng hiểu ra sao) lại hỏi mình vấn đề này.

      Thấy nhanh như vậy Nguyễn Ngọc Hành liền kịp phản ứng lại, Mộ Chỉ Ly cũng gật gật đầu: “Nếu như ta đoán lầm quả thực là như vậy. Máu tươi của ngươi hẳn là bị cái gì đó hấp thu, nhưng trước mắt ta còn cách nào đoán ra được, cần ít thời gian.” Trong đầu của nàng có ý tưởng, chẳng qua muốn khẳng định còn cần thêm ít thời gian. Dù sao cũng là loại độc chưa bao giờ giải qua, nàng cũng thể hành động qua loa.

      Nghi vấn của mình được Mộ Chỉ Ly khẳng định, sắc mặt Nguyễn Ngọc Hành càng thêm khó coi, nghĩ tới cái dạng này của mình rốt cuộc là do người làm hại, vốn tưởng là số mệnh mình tốt nên mắc bệnh, cũng chỉ có thể nhận mệnh, tại biết sau này còn có thể làm thế nào để nhận mệnh đây? Lần này sau khi trở về nhất định phải điều tra cho , xem đến tột cùng là người nào đối đãi chính mình như vậy!

      Song rất nhanh, sắc mặt Nguyễn Ngọc Hành liền khôi phục bình thường: “Mộ nương, vậy phải làm phiền ngươi rồi, nếu là thành công, bất luận Mộ nương có cầu gì tại hạ nhất định muôn lần chết chối từ!” Nguyễn Ngọc Hành lời này cũng là thiệt tình, thân thể của mình chính ràng nhất, căn bản kiên trì được vài năm, Mộ Chỉ Ly nếu như có thể giải độc liền thể nghi ngờ chính là cứu mạng của , muôn lần chết chối từ tuyệt đối lỗ!

      “Nguyễn công tử, ngươi cần như vậy, tại hạ cũng cảm thấy Nguyễn công tử là người đáng kết giao, huống hồ ta vốn là cái dược sư, cứu sống chăm sóc người bị thương cũng là chuyện ta nên làm.” Mộ Chỉ Ly khẽ

      Nghe lời Mộ Chỉ Ly , Nguyễn Ngọc Hành cũng thêm, chẳng qua trong lòng lại càng thêm vững vàng! Nếu như Mộ Chỉ Ly lập tức đáp ứng, có lẽ vẫn còn tâm phục khẩu phục, nhưng tại cũng hoàn toàn thực lòng tin phục!
      fujjko thích bài này.

    2. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Q.2 - Chương 55: TRANH ĐOẠT LINH DƯỢC
      Ngược lại Mộ Chỉ Ly ngờ đến điều này, dù sao nàng cho rằng mình có cơ hội nghiên cứu chứng bệnh này, đồng thời lại để cho Nguyễn Ngọc Hành ghi nhớ cái nhân tình của mình là tốt rồi, cứ như vậy thời điểm tranh đoạt Xích Long Hỏa Sâm ngày mai, thành Bạch Hồng trở thành kình địch của chính mình, chỉ vậy thôi.

      Chính là Nguyễn Ngọc Hành lại tự hiểu sai, cho rằng Mộ Chỉ Ly là quân tử, khiến cho tâm phục khẩu phục, nếu để Mộ Chỉ Ly biết ý nghĩ của , cũng cười rất vui vẻ, nàng rất là ưa thích loại mua bán kiếm lãi lớn này.

      Lúc trở về hiển nhiên hai người lộ ra thân thuộc hơn trước, vừa chuyện phiếm vừa trở về, bộ dáng như là bạn bè quen biết từ lâu, trong quá trình chuyện, Mộ Chỉ Ly phát Nguyễn Ngọc Hành cũng là người dễ ở chung, có lẽ là bởi vì tiếp nhận chính mình nên trở nên dễ ở chung cũng chừng.

      Đám người Mộ Vũ Hoài thấy Mộ Chỉ Ly trở lại mặt lộ ra mỉm cười thư thái, tuy có Bụi Thái Lang theo bọn yên tâm ít, nhưng vẫn tránh được có chút bận tâm, dù sao Nguyễn Ngọc Hành người này phải nhân vật đơn giản.

      Nhưng mà, thời điểm Mộ Chỉ Ly cùng Nguyễn Ngọc Hành xuất với trạng thái trò chuyện với nhau vui, mọi người đều kinh ngạc, đây là tình huống gì? Lúc trước, khi thành La Thiên gặp được nguy hiểm, Nguyễn Ngọc Hành cũng có ra tay chứng tỏ lúc đó hai người bọn họ biết nhau, nhưng chỉ vẻn vẹn gần hồi như vậy làm sao lại trở nên quen thân như vậy rồi?

      ít nữ tử nhìn về phía Mộ Chỉ Ly trong mắt đều tràn ngập oán hận, Mộ Chỉ Ly này đến đâu mấy chàng đẹp trai đến thế nào đều theo say mê nàng ta? Nguyễn Ngọc Hành bất luận thực lực địa vị đều rất tồi, lại thêm tướng mạo bất phàm, ít nữ tử ở đây đều có vài phần ảo tưởng với , dù sao cũng tìm được nhiều thanh niên tài tuấn như vậy, ít người muốn cùng chào hỏi đều dám .

      Mộ Chỉ Ly này lại khen ngược, im im lặng lặng ngồi ở đó Nguyễn Ngọc Hành liền tự tìm tới cửa! Dạng chênh lệch này đổi lại bất kỳ nữ tử nào đều có chút chịu nổi! Vốn là Hàn Như Liệt cùng Mộ Chỉ Ly ở chỗ làm cho ít nữ tử ghen ghét, bọn họ thực là lần đầu tiên gặp được nam tử tà mị như vậy, hơn nữa quyền của đối phương mà có thể ngay lập tức phế Tiền Thái, cỗ thực lực tuyệt đối vượt qua Lăng Thiên cảnh!

      Cường giả tuấn tiêu sái như vậy đổi lại bất kỳ nữ tử nào cũng đều xuân tâm nẩy mầm, mà Mộ Chỉ Ly chiếm đoạt nam tử kia còn tính, thế nhưng còn qua lại thân mật như vậy với Nguyễn Ngọc Hành, đây phải làm tan vỡ hy vọng của tất cả bọn họ sao? Đổi lại ai có thể chịu được!

      Đến lúc này Mộ Chỉ Ly cũng chú ý tới ánh mắt của mọi người, ánh mắt của nam nhân còn khá tốt, ngược lại ánh mắt của nữ tử như muốn đem nàng ăn sống nuốt tươi, làm nàng khỏi nhếch miệng, đến mức như vậy , nàng căn bản cũng chưa làm điều gì thất lễ

      Bất quá nếu nàng biết những nữ tử kia cho rằng khi nàng có Hàn Như Liệt lại dụ dỗ Nguyễn Ngọc Hành …, nàng nhất định rất tức giận, trong lòng của nàng cũng chỉ có người là Hàn Như Liệt, ngoài ra trong mắt nàng cất chứa được những người khác, bất luận tướng mạo, thực lực của Nguyễn Ngọc Hành bọn có xuất sắc thế nào, nàng cũng chỉ coi bọn họ như bạn bè, có ý tưởng khác.

      Thời điểm Khâu Thanh Lân nhìn thấy hai người Mộ Chỉ Ly cùng Nguyễn Ngọc Hành cùng lúc xuất , sắc mặt liền khó coi lên, biết hai người những gì, bất quá rất ràng quan hệ của bọn họ tại rất tồi, nếu là liên hợp lại, đúng là còn đất diễn rồi, chẳng biết sao cũng có biện pháp khác, chỉ hi vọng việc hề giống như mình nghĩ vậy!

      Sau khi hai người chào hỏi xã giao xong liền tự quay về trận doanh của mình, Mộ Chỉ Ly vừa mới ngồi xuống, ba người Mộ Vũ Hoài liền vây quanh nàng, hỏi: “Các ngươi vừa rồi chuyện gì thế?”

      Thấy thế, Mộ Chỉ Ly đành cười cười bất đắc dĩ: “ chuyện gì, chỉ là ít chuyện tình về phương diện bệnh tật.” Nguyễn Ngọc Hành muốn để lộ, nàng tự nhiên cũng ra, còn về việc Nguyễn Ngọc Hành bị bệnh lúc trước bọn họ hầu như biết rồi.

      Nghe Mộ Chỉ Ly , Cao Chính Thanh tự vỗ mạnh vào đầu: “Đúng vậy a, ta như thế nào quên mất rồi. Nguyễn Ngọc Hành kia nhất định là thấy thuật châm cứu của Mộ nương sau mới đến hỏi thăm đấy.” Thiệt thòi bọn lúc trước còn suy đoán lâu như vậy, đơn giản như vậy lại đoán được.

      Lúc này, Mộ Vũ Hoài cùng Tô Dự cũng liền hiểu ra, lập tức đều cười cười, bọn là quan tâm hóa hồ đồ rồi, ngay cả điều này đều có thể nghĩ ra được.

      Nhìn xem bộ dáng bỗng nhiên tỉnh ngộ của ba người bọn họ, nét cười khóe miệng Mộ Chỉ Ly càng ngày càng sâu, trong lòng nàng biết chỉ khi quan tâm quá độ mới có thể thấy tình, nếu chuyện này phát sinh ở những người khác bọn nhất định nghĩ đến rất nhanh.

      Kiểm tra miệng vết thương của ba người bọn họ chút, tuy vẫn còn rất nghiêm trọng, nhưng đều là chỉ bị thương ngoài da, chăm sóc thời gian ngắn có việc gì, sau khi Mộ Chỉ Ly, ba người bọn họ cũng liền rời , vốn là lo lắng Mộ Chỉ Ly cho nên trong khoảng thời gian này bọn họ vẫn chưa từng rời , tại Chỉ Ly trở về bọn cũng yên tâm.

      người mặc quần áo nhiễm máu dinh dính cũng thoải mái, bọn họ mỗi người ra ngoài đều mang theo ít quần áo để thay đổi, huống chi cho dù bọn có, trước kia thu hoạch túi càn khôn bên trong cũng có ít quần áo.

      Đỉnh vách núi lần nữa yên ắng lại, lúc này tranh chấp của đám người Mộ Chỉ Ly qua, mọi người cũng đều đình chỉ đàm luận, chỉ là các loại ánh mắt nhìn về phía đám người Mộ Chỉ Ly có bất đồng lớn so với trước kia, người nào dám xem bọn , mà ngay cả Khâu Thanh Lân cũng đối mặt xem xét bọn họ.

      Thời gian đêm trôi qua trong tu luyện, ba người Mộ Vũ Hoài thấy Mộ Chỉ Ly tại loại tình huống này vẫn còn có thể tiến vào trạng thái tu luyện, trong lòng cũng có chút bội phục, ít nhất ba người bọn họ khẩn trương vì đan dược nên có tu luyện, mực tại chú ý.

      Đại đa số mọi người chung quanh cũng giống như đám người Mộ Vũ Hoài, theo thời gian càng ngày càng gần về sáng, khí cũng càng ngày càng nóng lên, mặc dù có người chuyện, nhưng là hành động mọi người đều biểu lộ quyết tâm vì tình thế bắt buộc.

      Mộ Chỉ Ly tuy tu luyện nhưng cũng có thể cảm nhận được điểm này, liền mở hai mắt ra lúc ánh bình minh sắp đến, thấy chung quanh những người kia như hổ rình mồi, nàng dấu vết cau mày lại, nhiều người như vậy khẳng định là rồi, bất quá nàng cũng sợ hỗn loạn, trong số phần đông các thành trì ở đây, nàng cần lo lắng ngoài thành Thanh Long cùng thành Bạch Hồng.

      Cũng may lần này vị trí Linh Dược thế còn bị vây bên ngoài, lúc truyền tống là truyền tống phân tán, cho nên rất nhiều người đều ở bên này, cho nên số người dẫn tới cũng nhiều lắm, nếu khí còn phải khẩn trương nhiều hơn, có lẽ ai có thể chống cự được hấp dẫn của Xích Long hỏa sâm.

      Mộ Chỉ Ly cùng đám người Mộ Vũ Hoài nhìn nhau, tức tiến đến hướng phía đỉnh núi, lúc này chỗ đó tụ tập rất nhiều người, Mộ Chỉ Ly chính mình căn bản định làm người đầu tiên cướp được Xích Long hỏa sâm, kế hoạch của nàng chính là bất luận Xích Long hỏa sâm xuất tay ai, liền đoạt tới, dù sao vị trí bọn họ xa đủ bằng những người đến trước.

      Sắc trời càng ngày càng sáng, khi mạt màu trắng bạc xuất bầu trời, tất cả mọi người nhìn Linh Dược kia đầy nóng bỏng, tại thời điểm sắc trời xuất biến ảo, Xích Long hỏa sâm cũng tùy theo phát sinh biến hóa, thân cây màu đỏ càng phát ra màu đậm rực rỡ, vốn là màu đỏ lúc này trở nên óng ánh sáng long lanh rất nhiều, giống như màu đỏ của loại ngọc bích xinh tươi ướt át.

      Đồng thời, cỗ hương dược liệu nồng đậm chậm rãi tản mát ra từ trong đó, cùng với mây mù tan ra, dược hương càng lúc càng nồng nặc, mọi người tham lam ngửi lấy mùi hương, đây cũng là hiệu quả của Linh Dược, chỉ ngửi được dược hương thôi làm tinh thần bọn đại chấn, lúc này khẩn trương cùng mỏi mệt của cả đêm phòng thủ có thể đều tiêu tán còn.

      vầng ánh sáng xuyên thấu qua tầng mây rơi xuống mặt đất, trong mắt mọi người mạt ánh sáng này ra đẹp, cùng với xuất của tia ánh sáng, Xích Long hỏa sâm trong chớp mắt liền thu lại dược hương, màu đỏ xinh tươi ướt át kia có thể so với loại ngọc bích cực phẩm Mỹ Nhân Huyết, như vậy làm cho người mê mẩn, đây là dấu chin muồi!

      Đương nhiên, đại đa số người đều có thời gian chú ý điểm này, trong nháy mắt khi ánh sáng xuất kia, người dẫn đầu nhổ xuống Linh dược, xoay người liền chạy, tốc độ cực nhanh làm cho rất nhiều người đều kịp phản ứng, khoảng cách giữa Khâu Thanh Lân với nam tử này gần nhất, là người phản ứng đầu tiên kèm theo là chưởng chụp về phía nam tử kia.

      chau mày, xem hấp dẫn của Xích Long hỏa sâm đối với mọi người, nguyên bản cho là mình ở bên cạnh Xích Long hỏa sâm, người bình thường là dám ra tay, nghĩ tới người này lại cơ bản là để ý điểm ấy.

      Nam tử kia muốn trước mắt nhiều người như vậy cướp đoạt dược chạy trốn căn bản là chuyện có khả năng, Mộ Chỉ Ly lắc đầu, muốn trước mắt nhiều người như vậy cướp Linh Dược này, chỉ có loại biện pháp, đó chính là chấn nhiếp vũ lực! Chỉ có sau khi bị chấn nhiếp bởi thực lực cường đại, mọi người mới dám có ý đồ với ngươi.

      Dù sao việc bị thèm muốn lộ liễu là khó tránh khỏi, chỉ cần làm cho bọn dám động là được rồi, cho nên có thực lực cường đại trước mắt nhiều người như vậy đoạt căn bản chính là chuyện khả năng, cho dù mang được cũng có thực lực bảo hộ, về sau tất nhiên có rất nhiều người theo dõi , có thể thời gian kế tiếp bên trong sơn mạch phải vượt qua trong lẩn trốn tử vong.

      Bởi vì cái gọi là thất phu vô tội hoài bích có tội (người vốn có tội, nhưng mang vật quý bên mình mang lại tai họa), cuối cùng rất có thể mạng đều chẳng giữ được.

      Nam tử cố gắng chạy trốn cũng có chú ý tới chưởng của Khâu Thanh Lân hướng phía sau lưng đến, cho dù chú ý tới cũng có cách nào ngăn cản, trực tiếp bị Khâu Thanh Lân đánh trúng, thân thể dưới xung lực đột nhiên ngã nhào xuống phía trước hơn mười thước.

      Lúc này, Mộ Chỉ Ly cũng là ngây ngẩn cả người, đây quả thực là trời giúp ah! Nam tử này nhào cái vậy mà vừa vặn ngã xuống trước mặt của nàng, Xích Long hỏa sâm kia ngay tại dưới chân nàng.

      riêng gì nàng, những người khác đều kinh ngạc khi thấy màn này, vận khí Mộ Chỉ Ly là quá tốt rồi! Bất quá cũng có ít người biết lúc này vận khí mặc dù tốt, nhưng kết quả cuối cùng có được hay lại là chuyện khác.

      Mộ Chỉ Ly có có do dự chút nào liền thu Xích Long hỏa sâm cho vào túi càn khôn của chính mình, lúc này có cơ hội mà thu chẳng bao giờ thu được nữa!

      Những người khác sững sờ nhìn màn này, cứ như vậy còn Xích Long hỏa sâm nữa? Quan trọng lần này thực lực của Mộ Chỉ Ly đúng là chấn nhiếp ít người, tất cả mọi người đều kinh ngạc khó hiểu nhìn Mộ Chỉ Ly, đồng thời đánh giá người xung quanh, tính toán mình có thể ra tay hay , ra tay có bao nhiêu khả năng đạt được.

      Bất quá đại đa số mọi người là thu hồi tâm tư về trong lòng, lại nóng mắt thế nào bọn cũng biết hi vọng rồi.

      Khâu Thanh Lân sắc mặt tái nhợt nhìn màn này, vốn là ra tay, cái này khen ngược lại thành giúp người khác may áo cưới!
      fujjko thích bài này.

    3. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Q.2 - Chương 56: ĐỐI CHIẾN KHÂU THANH LÂN
      Mà ngay cả Nguyễn Ngọc Hành cũng ngẩn ra, tức thời bất đắc dĩ cười cười, điều này là quá khéo chút, chỉ có thể là Mộ Chỉ Ly gặp may. Nếu là người khác chiếm được Xích Long hỏa sâm ra tay, dù sao Linh Dược loại này cũng phải tùy tùy tiện tiện liền có thể gặp được, chẳng qua nếu người giành được là Mộ Chỉ Ly, tranh đoạt nữa.

      Đám người thành Bạch Hồng nhìn sang Nguyễn Ngọc Hành, Nguyễn Ngọc Hành liền trực tiếp làm động tác tay ra hiệu cho bọn , ý là được ra tay! Đối với cái này, những người khác tuy trong lòng cũng muốn, chẳng qua ai ra tay, bọn vẫn rất nghe lời Nguyễn Ngọc Hành, cho nên có thể thấy được địa vị của Nguyễn Ngọc Hành tại thành Bạch Hồng.

      Khâu Thanh Lân nhìn Mộ Chỉ Ly, chợt trầm : “Mộ nương, nam tử này vốn là ta đánh bại, hy vọng ngươi mang Xích Long hỏa sâm giao ra đây.” lời này xem như khách khí, nếu có chút kiêng kỵ đối với Mộ Chỉ Ly cùng Thành Bạch Hồng phía sau lưng, mới chuyện khách khí như vậy.

      Lời này vừa thốt ra, người chung quanh đều đem ánh mắt chuyển tới người của bọn , người Thanh Long thành xuất thủ, bọn tự nhiên là có cơ hội gì, bất quá bọn cũng muốn nhìn cái xem cuối cùng Linh dược này rơi vào tay ai.

      Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly cũng đáp lại ngay: “Khâu công tử, Xích Long hỏa sâm này vốn là vật vô chủ, ai đạt được chính là của người đó, tại nó là của ta, còn hi vọng Khâu công tử chớ qua cưỡng cầu.” Đồ vật tới tay Mộ Chỉ Ly nàng chưa từng có lọt ra ngoài! Chưa tới thực lực của thành Thanh Long còn có đạt tới trình độ làm cho nàng kiêng kị, cho dù là như vậy nàng cũng lấy ra! Cái này là phong cách làm việc của Mộ Chỉ Ly nàng.

      Đối với cách làm của Mộ Chỉ Ly, bọn người Mộ Vũ Hoài có chút nào ngoài ý muốn, đổi lại là bọn cũng giao ra Xích Long hỏa sâm, mục đích bọn tới nơi này chính là Xích Long hỏa sâm, nếu như lo lắng thành Thanh Long, hôm qua rời rồi cần gì phải chờ tới bây giờ?

      Nghe được Mộ Chỉ Ly , Khâu Thanh Lân cũng đồng dạng có kinh ngạc, theo thái độ của Mộ Chỉ Ly đối với thành Khâu Lũy phía trước là có thể nhìn ra nàng tuyệt đối phải loại người dễ dàng lui về sau, dù cho kém cách xa thực lực đối phương, nhưng trong giọng của cũng nhiều hơn ít uy hiếp: “Mộ nương, ta thừa nhận thực lực thành La Thiên của ngươi tệ, nhưng là cùng chúng ta là địch đối với ngươi cũng phải chuyện tốt, nếu ngươi giao Xích Long hỏa sâm cho ta, ta cam đoan trong khi thi đấu tuyệt đối cùng các ngươi là địch, như thế nào?”

      Ý tứ này rất ràng, nếu Mộ Chỉ Ly giao Xích Long hỏa sâm cho , bọn đối địch cùng La Thiên thành, còn ngược lại bọn ra tay với thành La Thiên lưu tình chút nào.

      Khóe miệng Mộ Chỉ Ly tự giác cong lên đường: “Khâu công tử, đối địch cùng chúng ta, điểm ấy ta tự nhiên rất vui lòng nhìn thấy, chẳng qua Xích Long hỏa sâm này là của ta, ngại quá.” Xích Long hỏa sâm này nàng vốn nguyện chí nhất định phải có, có tác dụng lớn đối với việc tôi luyện thân thể cho nàng, tuyệt đối có khả năng giao ra.

      Lời này vừa ra, khí tức trong cơ thể khâu Thanh Lân bất thình lình dâng lên: “Mộ Chỉ Ly, ngươi biết phân biệt như vậy, cũng trách ta được!” Tại trước mặt nhiều người như vậy, phải hạ thấp thái độ chuyện hòa hảo rồi, vậy mà nàng lại đưa khuôn mặt biết xấu hổ ra, ngược lại chính bản thân mất ít mặt mũi, sắc mặt đương nhiên được đẹp.

      “Muốn lấy , liền xem ngươi có bản lãnh đó a!”

      “Hừ!” Nương theo tiếng hừ lạnh của Khâu Thanh Lân, quang cầu Thiên Lực màu đỏ chói mắt thành hình trong trường nội của , cỗ chấn động Thiên lực mạnh mẽ theo bên quang cầu màu đỏ phát tán ra, cuối cùng trực tiếp hóa thành đạo ánh sáng rực rỡ, dùng tốc độ cực nhanh đánh úp về phía Mộ Chỉ Ly!

      Thế công bực này vừa xuất , những người khác đều mở to hai mắt, khí tức này tuyệt đối là cường giả cấp Lăng Thiên cảnh cao cấp! Nhất là chiêu này, nhanh như sét đánh, khó có thể trốn tránh, nếu bị trực tiếp đánh trúng tất nhiên rơi vào kết cục thê thảm!

      Bọn người Mộ Vũ Hoài cũng đều khẩn trương khi nhìn thấy màn , hôm qua tuy Mộ Chỉ Ly có thể chống lại được liên hợp tấn công của gã Lăng Thiên cảnh trung cấp, hai gã Lăng Thiên cảnh sơ cấp, nhưng cái này cũng đại biểu nàng có thể ngăn cản được Khâu Thanh Lân cấp Lăng Thiên cảnh cao cấp, dù sao chênh lệch cảnh giới lần này thực cách quá xa.

      Hơn nữa thanh danh Khâu gia thành Thanh Long so với Giang gia của thành Khâu Lũy chính là lớn hơn nhiều, thủ đoạn của Khâu Thanh Lân có lẽ so với thủ đoạn của Giang Nhị bọn chắc phải nhiều hơn, kết quả cuối cùng như thế nào đúng là cách nào đoán trước.

      Bụi Thái Lang lúc này cũng muốn xông lên đối phó khâu Thanh Lân, chính là Mộ Chỉ Ly ra lệnh cho , cho phép ra tay. Nếu là nhìn kỹ có thể phát trong mắt Mộ Chỉ Ly nồng đậm chiến ý, ngày hôm qua sau khi đối phó xong bọn người Giang Nhị nàng cũng là có cái nhận thức đối với thực lực của mình, những gì đó của hôm qua cũng chưa phải giới hạn của nàng, nàng muốn xem xem chênh lệch thực lực giữa chính mình cùng cường giả Lăng Thiên cảnh cao cấp có bao nhiêu!

      Tốc độ của quang cầu màu đỏ cực nhanh, cơ hồ là trong chốc lát, liền tới trước mặt Mộ Chỉ Ly, mặt Mộ Chỉ Ly có chút nào kinh hoảng, duỗi tay ra, Vị Ương kiếm liền xuất tay nàng, Vị Ương kiếm với hào quang lóng lánh màu xanh da trời đẹp mắt lập tức hấp dẫn tầm mắt mọi người.

      Mộ Chỉ Ly nghênh đón hướng phía quang cầu màu đỏ kia, sau khi xem chuẩn thời cơ liền đâm ra kiếm nhằm vào quang cầu, Thiên Lực màu trắng thông qua Vị Ương kiếm tạo thành chùm tia sáng màu kết hợp trắng và xanh, làm mọi người chói mắt.

      Tại trong tầm mắt của mọi người, quang cầu màu đỏ cùng ánh sáng màu xanh – trắng bó buộc va chạm lại với nhau, nhưng ngay sau đó mọi người cũng kinh ngạc, quang cầu màu đỏ trực tiếp bị ánh sáng xanh – trắng cắt tản ra, chậm rãi biến mất..

      Giao chiến lần đầu tiên, Mộ Chỉ Ly chút nào lộ ra hạ phong, trái lại chỉ kiếm liền đánh tan quang cầu màu đỏ của khâu Thanh Lân.

      Ánh mắt của mọi người đều có chút hăng say, ngày hôm qua Mộ Chỉ Ly cho bọn chứng kiến cái kỳ tích, chẳng lẽ hôm nay nàng lại sáng tạo kỳ tích lần nữa sao?

      kích thắng lợi, Mộ Chỉ Ly cũng có lộ ra thần sắc vui mừng, trận chiến này chẳng qua vừa mới bắt đầu mà thôi, chậm rãi ngẩng đầu nhìn Khâu Thanh Lân : “Nếu là ngươi chỉ có thực lực như vậy, liền có khả năng cưới Xích Long hỏa sâm này.”

      Khóe miệng Khâu Thanh Lân liền gợi lên đường cong, hiển thị hàn ý: “Đồ vật ta muốn, người nào dám cho ta!” Tức thời bước ra từng bước, Thiên lực mạnh mẽ trong cơ thể lần nữa bắt đầu khởi động lên.

      Ai cũng có thể nhận thấy Khâu Thanh Lân là động chân hỏa khí (nổi giận thực ), hôm nay kết cục giữa hai người sợ là có thể người chết mới xong! Nghĩ vậy, mọi người bắt đầu cảm thấy hô hấp bắt đầu khó khăn, hai người đều là thiên chi kiêu tử (con cưng của trời), nhưng hôm nay lại có người phải bỏ mình, điều này là…

      Vòng khảo thí thứ hai này giống với vòng thứ nhất, cho phép giết người, kỳ nghĩ lại mọi người đơn giản liền biết nguyên nhân hoàng thất làm như vậy, vòng thứ nhất số người cần đào thải chừng bốn ngàn, nếu như mỗi người đều ra tay tàn nhẫn, lực lượng của quốc gia bị suy yếu rất nhiều, tại tuy cũng có ảnh hưởng, nhưng là tất cả mọi người đều có thủ đoạn nhất định để bảo vệ tánh mạng, tốt hơn rất nhiều, huống chi chỉ có như vậy mới có thể tuyển ra người ưu tú nhất.

      “Kim xà cuồng vũ!” Khâu Thanh Lân quát lạnh tiếng, vũ khí của cũng liền xuất trong tay, vũ khí của Khâu Thanh Lân cũng có chút kỳ lạ, đúng là Long bổng (cây côn hình rồng).

      Long bổng này cũng chính là cây côn, nhưng mà toàn thân tỏa ra màu vàng, thân gậy còn trang trí hoa văn Tường Long (rồng may mắn/ tốt lành), vừa xem đó là biết phải là vật phẩm bình phàm, khi Mộ Chỉ Ly thấy cây Long bổng kia, khóe miệng khỏi giương lên vẻ tươi cười, bởi vì cây Long bổng này lại làm nàng nhớ tới gậy Như Ý của Tôn Ngộ , kỳ có điểm giống.

      Hơi thở hùng hồn thổi quét phía chân trời, hai con ngươi Khâu Thanh Lân lạnh như băng, Long bổng tại trong tay của khiêu vũ với uy lực mạnh mẽ, toàn bộ thân hình hóa thành đạo mũi nhọn cầu vồng hướng phía Mộ Chỉ Ly bắn tới, trong chớp mắt liền xuất ở trước mặt Mộ Chỉ Ly, cây Long bổng kia lại dùng tốc độ xảo quyệt đánh úp về phía khuỷu tay Mộ Chỉ Ly.

      Bên Long bổng mang theo khí kình khủng bố khiến cho tay áo Mộ Chỉ Ly bay lên, hề nghi ngờ nếu là bị đánh trúng, tay Mộ Chỉ Ly chính là triệt để bị phế .

      Thấy thế, khuôn mặt Mộ Chỉ Ly phát lạnh, lại tăng nhanh tốc độ giơ lên Vị Ương kiếm, thanh kim loại giao nhau vang lên, Mộ Chỉ Ly trực tiếp chặn chiêu này. Chỉ là tốc độ phản ứng này lại làm cho ít người kinh ngạc, trong khoảnh khắc ngắn ngủi như chớp điện đó làm ra ứng đối nhanh như vậy cũng phải người bình thường có thể làm được.

      Đây cũng là năng lực phản ứng siêu cường mà Mộ Chỉ Ly thu được từ tập luyện trong sào huyệt của Thiết cánh phi nghĩ (kiến bay có cánh sắt), quá trình lúc trước tuy vất vả, nhưng là chỗ tốt của nó lại làm cho Mộ Chỉ Ly cảm thấy cực kỳ đáng giá, tại thời điểm đối chiến loại năng lực phản ứng này thế nhưng có tác dụng quá lớn!

      Sau khi Mộ Chỉ Ly tiếp được chiêu này, sắc mặt Khâu Thanh Lân cũng là có ít biến hóa, có thể dựa vào năng lực bản thân tiếp được chiêu này, đủ để chứng minh thực lực của Mộ Chỉ Ly, bọn cũng phải đối thủ ngang cấp, bọn trong lúc đó thế mà chênh nhau ba cái cấp bậc ah!

      Nguyễn Ngọc Hành xem chiến đấu giữa Mộ Chỉ Ly cùng Khâu Thanh Lân, thầm than Mộ Chỉ Ly là rất lợi hại, chênh lệch giữa bọn thế nhưng là rất lớn ah, nguyên bản ưu thế của tu vị cao cấp lúc này cũng bị xem , chỉ cần cho Mộ Chỉ Ly ít thời gian, bọn họ những người này sợ đều chỉ có ngưỡng mộ thực lực của nàng mà thôi.

      , cái thành trì như thế nào xuất thiên tài Mộ Chỉ Ly, tuy bất kỳ địa phương nào đều là có khả năng xuất , nhưng mọi người đều biết cơ hội quá , nhất là thuật châm cứu thần kỳ, bọn những người này ngay cả nghe đều có nghe qua, chỉ vật kia nguyên vốn là hiếm người biết, có thể có được hiệu quả thần kỳ như vậy làm sao có thể hiếm người biết?

      tại nên đến lượt ta rồi a!” Lời lạnh như băng từ trong miệng Mộ Chỉ Ly truyền ra, từ đầu đến giờ đều là Khâu Thanh Lân ra chiêu, cũng nên đến thời điểm nàng ra tay, lúc này nàng cũng là có đại khái đối với chênh lệch giữa hai người, người bên ngoài nhìn thấy vừa rồi chính mình mới tiếp chiêu của Khâu Thanh Lân, nhưng là trong lòng mình, nàng ràng kỳ vừa rồi mình rơi xuống hạ phong, chẳng qua cường thế của Vị Ương kiếm triệt tiêu điểm này.

      Mặc dù có chênh lệch thực lực, nhưng này cũng phải có khả năng thắng lợi!

      Mộ Chỉ Ly đột nhiên bước ra bước, Thiên Lực mênh mông nhanh chóng bắt đầu khởi động, Thiên Lực trong Đan Điền cùng với Thiên lực bên trong 108 đường kinh mạch lúc này đồng thời vận chuyển lại, khí thế của nó lấy loại tốc độ kinh hãi mà kéo lên, thời gian dần trôi qua, Thiên Lực màu trắng lan tràn ra chung quanh nàng, thân hình của nàng, mặt mũi của nàng dần dần trở nên mơ hồ.

      “Màu trắng Thiên Lực!” người hô lên sau khi thấy màn như vậy.

      Người chung quanh cũng đều chú ý đến điểm này, bất quá đại đa số mọi người đều mang vẻ mặt nghi hoặc, Thiên lực màu trắng này đến tột cùng là thiên lực gì? Bọn nhưng cho tới bây giờ đều chưa từng thấy đến qua! là rất hơi kỳ quái. Nếu như chỉ nghe bọn căn bản cũng tin, nhưng là bây giờ là phát sinh ở trước mặt bọn họ, làm giả được.

      ” Mộ Chỉ Ly này đúng là cái quái vật, như thế nào tại người của nàng có nhiều chuyện kỳ quái như vậy?”

      “Đúng đấy, thú Lăng Thiên cảnh cao cấp, ngân châm có thể trị liệu tay bị gãy tại lại thêm Thiên Lực màu trắng, là chuyện lạ gì đều xuất .”

      Lời này thể nghi ngờ ra tiếng lòng của mọi người, nguyên bản chỉ chuyện đủ làm người ta kinh ngạc, cố tình cả ba kiện này đều phát sinh người Mộ Chỉ Ly, bất quá tâm tình của mọi người hiển nhiên cũng bình tĩnh ít, tại người Mộ Chỉ Ly phát sinh quá nhiều chuyện lạ, bọn cũng có thể tiếp nhận.

      Duy chỉ có mấy người có nghe về Thiên lực màu trắng đều lộ vẻ kinh hãi trong mắt, trong đó có cả Nguyễn Ngọc Hành, thấp giọng lẩm bẩm : “Màu trắng, Thiên Lực Hỗn Độn, dĩ nhiên là Thiên Lực Hỗn Độn! Khó trách nàng có thể có được tu vi như vậy, nguyên lai là thiên phú dị bẩm!” Lúc này, cho dù là được phần đông quang hoàn bao phủ cũng phải dâng lên vài phần ghen tỵ!

      Dường như đoàn mây mù màu trắng ngừng quay cuồng đứng tại đó hồi lâu, mê hoặc tầm mắt của mọi người, song dần dần giữa đoàn mây mù bắt đầu xuất màu vàng, hơn nữa mạt màu vàng kia ngừng khuếch tán ở bên trong, dũ phát sáng ngời!

      Rốt cục, tất cả mây mù màu trắng lúc này đều là biến thành màu vàng, vàng chói mắt, vàng như phong mang tất lộ (kim trong bọc lâu ngày cũng lộ ra), tuy còn chưa nhìn ràng đến tột cùng là cái gì, tất cả mọi người ý thức được chiêu này hề tầm thường! Trong đó phát ra chấn động Thiên Lực lại để cho ít người biến sắc.

      Theo thế chém xuống của Mộ Chỉ Ly thanh cự đao rực rỡ ánh vàng xuất thế ngang trời, như đẩy ra mây mù, giống như từ bên trong khoảng trời màu trắng lượn lờ mây mù mà xuất thế, hoặc như là khí thôn sơn hà đem cả đám mây mù tách ra, mang theo khí thế cách nào địch nổi.

      “Vạn Nguyên Quy Nhất kiếm thức thứ năm: Kim Kiếm Diệu Thế!” Mộ Chỉ Ly quát lạnh tiếng, ngón tay ngọc xanh miết chậm rãi giơ lên, ngón tay điểm về phía vị trí của Khâu Thanh Lân!

      Cự kiếm màu vàng kia tức thời giống như có cảm ứng, vạch phá phía chân trời đánh tới phía Khâu Thanh Lân!

      Khâu Thanh Lân cũng là từ bên Cự kiếm màu vàng cảm nhận được đủ để uy hiếp khí tức của mình, do dự chút nào, lúc này Thiên Lực tràn đầy chút nào tiếc rẻ dung mãnh lao tới hai tay chính mình, trong lúc thủ ấn lật qua lật lại cái quang cầu Thiên lực màu đỏ rực lần nữa xuất tại tay của .

      Quang cầu màu đỏ lúc trước so với quang cầu màu đỏ khâu Thanh Lân ngưng tụ lúc này thể nghi ngờ là “tiểu vu gặp đại vu” (thầy phù thủy gặp thầy phù thủy lớn, ý là tài năng khác nhau trời vực), theo quang cầu màu đỏ càng biến lớn, màu sắc của nó cũng càng ngày càng chói mắt, mọi người kinh hãi phát quang cầu màu đỏ cuối cùng che chắn toàn bộ thân hình Khâu Thanh Lân, quang cầu này còn phải lớn hơn cả người của !

      Sóng Thiên lực dao động cường hãn từ trong quang cầu khuếch tán ra, mọi người chút nào hoài nghi lực phá hoại khủng bố của quang cầu!

      “Hỏa diễm diệu nhật!”

      Lúc Khâu Thanh Lân ngưng tụ xong, Cự Kiếm màu vàng cũng vừa kịp tới trước mặt của , trong tầm mắt của mọi người hai đạo công kích càng thêm khủng bố ầm ầm chạm vào nhau.

      Cự Kiếm cũng có đâm thủng quang cầu, mọi người chỉ thấy quả cầu ánh sáng màu đỏ kia bỗng nhiên nổ tung lên, toàn bộ mặt đất đột nhiên rung lên chút, quang điểm sáng chói bầu trời khuếch tán ra, giống như màn múa ngoạn mục của ngọn lửa, chỉ có màu đỏ, còn có màu vàng, hai màu đan xen, nhanh lóa mắt.

      Mà dưới quang vũ đầy trời trút xuống, vô số ánh mắt, cơ hồ là nháy cũng nháy mắt đều tập trung tại vị trí giữa sân, bọn biết ai có thể bước ra đầu tiên, đó chính là người thắng!
      fujjko thích bài này.

    4. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Q.2 - Chương 57: CHIẾN THẮNG
      Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, đạo thân ảnh ra trước tiên, mọi người hít hơi khí lạnh, người ra là Khâu Thanh Lân, chỉ là tại người của chật vật vô cùng, máu tươi nhuộm hồng cả vạt áo, quần áo còn có mấy đạo vết rách, cùng bộ dáng hăng hái lúc trước chính là hơi quá chênh lệch.

      Đối với kết quả này, mọi người cũng kinh ngạc, dù sao tu vi của Khâu Thanh Lân so với Mộ Chỉ Ly cao hơn ít, lại là chuyện hết sức bình thường, chẳng qua Mộ Chỉ Ly có thể làm Khâu Thanh Lân bị trọng thương thành bộ dạng này tương đương dễ dàng! Dù sao chênh lệch về tu vi cũng phải vượt qua dễ dàng như vậy! Trong lòng vài người cũng là dâng lên thêm vài phần tiếc hận, nếu cho Mộ Chỉ Ly thêm thời gian vài năm, sợ cho dù là Khâu Thanh Lân cũng thể đối phó được nàng!

      Kết quả lần này có thể là làm cho người bình thường tiếp thụ được đấy, người tên tuổi đến từ thành trì lại có thể sánh cùng thiên chi kiêu tử (con cưng của trời) của Thành trì lớn, nhưng là cố tình ở đây ai có thể phủ nhận cái quan điểm này, bất luận ngoài miệng của bọn thừa nhận hay thừa nhận, trong lòng của bọn cũng thừa nhận rồi.

      Sắc mặt người bên thành Thanh Long buông lỏng, lúc trước nhìn thấy năng lượng va chạm khủng bố như vậy, cho dù bọn có tin tưởng rất lớn đối với Khâu Thanh Lân, nhưng cũng khỏi có chút lo lắng, dù sao chiến đấu bực này vượt qua tưởng tượng của bọn , bọn vốn căn bản cũng nghĩ tới Mộ Chỉ Ly có thể có sức chiến đấu khủng bố như vậy, lúc này coi như bọn thừa nhận cũng được, Mộ Chỉ Ly này quả nhiên là nhân tài.

      Lực chiến đấu cùng tu vi của nàng hề tương xứng, nếu vì tu vi mà xem thường nàng, sợ là ăn thiệt thòi lớn! Loại thực lực này, bọn đều có ý tính đủ khả năng chiến thắng nàng.

      Ở trong nháy mắt nhìn thấy Khâu Thanh Lân ra, sắc mặt ba người Mộ Vũ Hoài đều bắt đầu biến thành tái nhợt, lúc trước bởi Chỉ Ly khăng khăng giữ ý bọn cũng có tham dự chiến đấu, huống chi bộ dáng phía trước kia, bọn căn bản là suy đoán ra kết quả, tại Khâu Thanh Lân ra, như vậy Chỉ Ly ra sao? Chẳng lẽ… Vừa nghĩ tới loại khả năng kia, tim của bọn đều bị buộc chặt.

      Nếu là như vậy, bọn quả thực cách nào thừa nhận loại hậu quả này! Hai con ngươi nhân tính hóa của Bụi Thái Lang cũng là gắt gao nhìn chằm chằm vào phía mưa ánh sáng đầy trời kia, so với bọn Mộ Vũ Hoài nó còn tốt hơn ít, ít nhất nó cùng Mộ Chỉ Ly trong lúc đó có cảm ứng huyết mạch, nó biết Mộ Chỉ Ly tại cũng chưa chết, chỉ là những thứ khác nó cũng biết, cho nên rất là lo lắng theo dõi, bên trong tia lo lắng càng nhiều hơn là tin tưởng, nó tin tưởng thực lực của chủ nhân!

      Chủ nhân lựa chọn mình nghênh chiến, vậy chứng minh nàng có tự tin, Mộ Chỉ Ly làm những chuyện có tự tin, nó tin tưởng chủ nhân nhất định thất bại!

      Nguyễn Ngọc Hành nhìn màn này cũng lộ ra kinh ngạc mặt, vốn cũng tính toán, nếu cuối cùng Mộ Chỉ Ly chống đỡ được ra tay trợ giúp, dù sao mạng của mình có giữ được hay còn phải nhờ Mộ Chỉ Ly, mặc dù nàng ràng bệnh này nhất định có thể chữa trị, nhưng nàng cũng thể, ngược lại có khả năng rất lớn.

      Nàng biết khả năng này đối với quan trọng đến cỡ nào, trước kia những dược sư được mời đến kia sau khi kiểm tra xong đều lắc đầu, căn bản là tia hi vọng cũng cho ! Cho nên bất luận như thế nào, cho dù vì chính mình, trong lần thi đấu toàn quốc cũng muốn bảo đảm bình an của Mộ Chỉ Ly, mà bây giờ màn này xảy ra trước mặt mình, lại đủ thời gian ngăn cản phát sinh mọi thứ này!

      Chẳng lẽ hy vọng mà chính mình vất vả mới gặp được lại lần nữa tan vỡ rồi? Nghĩ vậy, hai tay Nguyễn Ngọc Hành đều nắm chặt lại, nhìn Khâu Thanh Lân chưa từng cảm thấy người đáng hận quá như vậy.

      Sau khắc, Khâu Thanh Lân thổi phù tiếng phun ra ngụm máu tươi, sắc mặt bắt đầu trắng bệch, lồng ngực của đạo vết kiếm làm cho người ta sợ hãi, có thể Cự kiếm màu vàng kia là “phong mang tất lộ” (cái kim trong bọc lâu ngày cũng lộ ra), sau khi đâm vào trong cơ thể liền điên cuồng tàn sát bừa bãi phá hư tổ chức cơ thể của , tuy dùng hết toàn lực ngăn cản hết thảy, nhưng hiệu quả lại hề rệt.

      Cuối cùng Khâu Thanh Lân lảo đảo cái, nếu có cây Long bổng kia chống đỡ, sợ là trực tiếp ngã xuống.

      Nhìn thấy màn này, sắc mặt mọi người cũng là tràn ngập rung động, nguyên bản bọn cho rằng Khâu Thanh Lân có thể bị biến thành chật vật như vậy là rất khó được, nghĩ tới lại là bị nội thương nặng như vậy, tất cả mọi người đều có thể cảm nhận được bất ổn của thiên lực trong cơ thể khâu Thanh Lân, phen này xảy đến Khâu Thanh Lân kia sợ là cũng rất khó đạt được thứ tự tốt tại cuộc thi đấu toàn quốc lần này.

      Song đúng lúc này, trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, đạo thân ảnh tự trong đó ra, đó ràng là Mộ Chỉ Ly!

      Mộ Chỉ Ly mà mọi người nghĩ rằng ngã xuống chẳng những xuất , trái lại bộ dáng của nàng thoạt nhìn tốt hơn nhiều so với Khâu Thanh Lân, tuy quần áo cũng lộ vẻ tro bụi, nhưng rất hiển nhiên tại ai lại để ý điểm này.

      Mà ngay cả ba người Mộ Vũ Hoài cũng ngơ ngác nhìn màn này, đây vẫn là chuyện tình bọn kỳ vọng nhất, nhưng thời điểm chân chính phát sinh bọn vẫn cảm thấy như vậy thể tin được, Cao Chính Thanh kịp phản ứng sau vài giây ngây người, chợt ha ha nở nụ cười, cảm thấy vui vẻ thực , Chỉ Ly chẳng những có việc gì, mà còn đánh bại khâu Thanh Lân, điều này vượt ra khỏi tưởng tượng của mọi người!

      Nguyễn Ngọc Hành chỉ giật mình chốc lát sau liền nhàng thở ra, cũng lộ ra ý cười mặt, may mắn nàng có việc gì, chỉ cần nàng có việc gì là được!

      Những người khác há to miệng đến hoàn toàn khép lại được, thời gian dài cũng biết có thể sai khớp hay , rất nhiều người lại xoa xoa hai mắt của mình, bọn nhìn thấy gì? Lăng Thiên cảnh sơ cấp – Mộ Chỉ Ly chiến thắng Lăng Thiên cảnh cao cấp – Khâu Thanh Lân? Mộ Chỉ Ly có danh tiếng gì từ thành trì chiến thắng Khâu Thanh Lân thanh danh hiển hách của thành trì lớn kia?

      Đây quả thực là thiên phương dạ đàm (chuyện nghìn lẻ đêm, ý những chuyện quá hoang đường, thực)! Xác suất đến cực hạn, chuyện tình mà cho dù truyền ra ngoài cũng có bất luận kẻ nào tin tưởng lúc này lại phát sinh trước mặt của bọn , làm cho bọn muốn tin cũng được! Cái này… màn này hoàn toàn phá vỡ nhận thức của bọn , thắng lợi khi khiêu chiến vượt cấp! Mộ Chỉ Ly lần nữa sáng tạo ra kỳ tích!

      Tĩnh lặng, hết sức tĩnh lặng.

      Mọi người thấy màn này, há miệng nhưng phát ra được tiết nào, tự tiêu hóa lấy chuyện này tại trong đầu mình, bọn biết từ hôm nay về sau, danh hào Mộ Chỉ Ly – La Thiên Thành chính là hoàn toàn khai nổ, chỉ riêng chiến tích lần này đủ để triệt tiêu xuất thân từ thành trì của nàng!

      Mộ Chỉ Ly chậm rãi đến phía Khâu Thanh Lân, mà lúc này Khâu Thanh Lân nhìn về phía Mộ Chỉ Ly thậm chí có hoảng sợ trong mắt, nghĩ đến Mộ Chỉ Ly vậy mà có sứ bật khủng bố như vậy, nếu sớm biết, nhất định làm như vậy, Xích Long hỏa sâm gì đó trọng yếu, ít nhất đắc tội người như vậy tuyệt đối là hành động sáng suốt!

      Thanh từng bước chân phảng phất vang lên trong trái tim Khâu Thanh Lân, những người còn lại của thành Thanh Long sau khi kịp phản ứng liền rất nhanh chắn trước mặt Mộ Chỉ Ly, theo bước chân Mộ Chỉ Ly bọn cũng từng bước lui về phía sau, thẳng lui đến trước mặt Khâu Thanh Lân mới rốt cuộc lui được nữa.

      Thời điểm cả 14 người đối mặt Mộ Chị Ly, bọn ai dám ra tay trước tiên, Mộ Chỉ Ly dùng thực lực của nàng uy hiếp bọn , liền lão đại lợi hại nhất cũng thua tay của nàng, bọn càng cần phải rồi, lần này đối với danh vọng thành Thanh Long bọn họ thực là đả kích cực lớn, đương nhiên bọn tại cũng có có tâm tư suy nghĩ những việc này, bọn họ suy nghĩ chỉ là hôm nay làm thế nào có thể sống sót.

      Bọn cũng còn trông cậy vào có thể đạt được thứ tự tốt trong cuộc thi đấu toàn quốc lần này, bất luận thời điểm nào tánh mạng đều là trọng yếu nhất! Hiển nhiên Khâu Thanh Lân tại có tác dụng gì rồi, Mộ Chỉ Ly tuy suy yếu, nhưng là lực chiến đấu của nàng vẫn còn tại, huống chi ai cũng biết Mộ Chỉ Ly có rất nhiều đan dược, muốn khôi phục sức chiến đấu lại là chuyện tình quá đơn giản.

      Tại bên cạnh Mộ Chỉ Ly còn có thú đủ để cùng so sánh với cường giả cấp Lăng Thiên cảnh cao cấp! Phần thắng của bọn có thể là cực kỳ thấp, tại ý chí chiến đấu của bọn bị đả kích đến điểm thấp nhất, ngay tại lúc này khả năng chiến thắng quá rồi.

      “Ta rồi, đồ đạc của ta ai có thể cướp , cho dù tu vi của ngươi so với ta cao, cũng có khả năng.” Mộ Chỉ Ly lạnh nghiêm mặt ra lời này, bởi vì Thiên Lực tiêu hao quá lớn, sắc mặt nàng có chút tái nhợt, bất quá mạt ý khốc liệt nơi đáy mắt kia càng thêm sắc bén.

      “Ngươi…” Khâu Thanh Lân há hốc mồm nhưng lại chỉ có thể nhổ ra chữ này, lòng tin của cũng bị đả kích đến điểm thấp nhất, tình hôm nay sợ là ra ngày thời gian chính là được truyền |đích mọi người đều biết, đến lúc đó mặt của coi như là mất hết.

      Theo Mộ Chỉ Ly càng ngày càng tới gần, người của thành Thanh Long cũng là khỏi lên tiếng : “Ngươi đến cùng muốn làm gì?”

      “Ta muốn làm gì? Nếu người thất bại là ta, các ngươi làm gì?” Mộ Chỉ Ly hỏi ngược lại, mỗi người bọn đều tinh tường, nếu thất bại chính là nàng…, người của thành La Thiên sợ là ai có thể trốn thoát được vận mệnh phải chết!

      Nghe được lời của Mộ Chỉ Ly, người của thành Thanh Long liền thay đổi sắc mặt, Khâu Thanh Lân hướng phía người bên cạnh hô: “Các ngươi làm cái gì! Mười bốn người chẳng lẽ còn sợ bốn người bọn họ? Cùng tiến lên cho ta!” xong, Khâu Thanh Lân cũng cường chống đứng lên, nuốt viên đan dược vào trong miệng.

      Sau khi Khâu Thanh Lân lên tiếng, những người kia như tìm được người tâm phúc, lập tức xuất tình trạng vây quanh công kích hướng phía Mộ Chỉ Ly, ba người Mộ Vũ Hoài sớm vận sức chờ phát động, thân hình khẽ động liền xuất ở bên cạnh Mộ Chỉ Ly, bốn người Sói đối phó mười bốn người, nếu là lúc trước, ở đây ai cho rằng bọn họ có khả năng thắng lợi, nhưng mọi người đều tin tưởng Mộ Chỉ Ly bọn nhất định có thể thắng, hơn nữa là toàn thắng!

      “NGAO…” Bụi Thái Lang tru tiếng, chợt hóa thành đạo ánh sáng bạc xông về phía mười bốn người kia, động tác của ba người Mộ Vũ Hoài cũng chậm chút nào, Mộ Chỉ Ly sau khi uống đan dược, thiên lực trong cơ thể tiêu hao còn chút nào rất nhanh tăng trở lại!

      Thanh binh khí giao nhau vang lên, tất cả mọi người đều trợn tròn mắt nhìn xem màn này, trong lòng của bọn kết quả trận chiến này còn hồi hộp, Khâu Thanh Lân ở bên ngoài vòng vây sau khi nhìn thấy màn này, định thừa dịp thời điểm bọn người Mộ Chỉ Ly có phát liền chạy trước!

      Nhưng mà lại biết Mộ Chỉ Ly vẫn luôn chú ý , đây cũng phải bởi vì cái gì khác, mà là Mộ Chỉ Ly biết thành trì lớn như thành Thanh Long vậy có lẽ cướp được ít thẻ bài thân phận, rất hiển nhiên những thẻ bài thân phận này phần lớn đều là tập trung ở người Khâu Thanh Lân, bọn họ xuất thủ, tự nhiên là thể thiếu chiến lợi phẩm, nàng làm sao có thể lại để cho Khâu Thanh Lân trốn thoát nha?

      Mộ Chỉ Ly cũng truy kích, bất quá ngược lại là đạo ánh sáng bạc dùng tốc độ như tia chớp bạo lướt hướng khâu Thanh Lân chạy trốn.

      Mọi người nhìn thấy bóng lưng Khâu Thanh Lân chạy trốn, nguyên đám đều lộ ra thần sắc khinh thường mặt, ném lại đồng bạn của mình chính mình chạy trốn, loại chuyện này bình thường chỉ cần người có nghĩa khí đều làm được, cho dù địa vị thân phận của cũng tệ, tại đối với mọi người tràn ngập khinh thường, loại người này bất luận cuối cùng tu vị đạt tới loại cảnh giới nào đều là đối tượng bị mọi người xem thường!

      Kế tiếp chiến cuộc rất nhanh chóng lộ ra, mười bốn người kia nguyên vốn là có chút ít tập trung tinh thần, tại thời điểm nhìn thấy Khâu Thanh Lân chạy trốn mỗi người đều đại loạn trong lòng, bọn ai cũng nghĩ tới Khâu Thanh Lân làm như vậy, cỗ cảm giác băng giá từ trong tim bọn truyền ra, nhưng đối diện với mấy người này, đám người Mộ Vũ Hoài lưu tình chút nào, bọn mặc kệ bọn họ có phải hay lạnh tâm, bọn họ chỉ nghĩ vừa rồi Chỉ Ly thiếu chút nữa nguy hiểm tánh mạng!

      Tại khắc này, cỗ tiếc hận khó lên lời xuất trong lòng của bọn , tại biết Chỉ Ly có việc gì, thời điểm đối phó bọn tự nhiên cũng là dùng hết sức, có lẽ vì phát tiết hối hận trong lòng chính mình! Về sau tuyệt đối thể để cho Chỉ Ly mình đối mặt nguy hiểm như vậy, nếu là nàng xảy ra chuyện, bọn biết nên thừa nhận như thế nào!

      Ước chừng sau nén nhang, bốn người Mộ Chỉ Ly cũng ngừng tay, mà ở bên cạnh bọn họ là mười bốn cỗ thi thể, nhìn qua có chút rung động. Bất quá xuất ở chỗ này có có bất cứ ai mà tay chưa từng dính qua máu tươi đấy, bọn rung động là vì thực lực mười bốn người này đều bất phàm nhưng lại bị giải quyết trong thời gian ngắn ngủi như vậy, mà phải bởi vì số lượng của mười bốn cỗ thi thể này.

      ít người cũng là tại cảm thán, tuy nhiên thành La Thiên đưa bọn chúng cho giải quyết, nhưng là quan trọng nhất là Khâu Thanh Lân lại bỏ chạy, cái này là có chút tiếc nuối, dù sao thiên phú của Khâu Thanh Lân cũng là kém, bỏ lỡ cơ hội lần này, trong tương lai Khâu Thanh Lân ngóc đầu trở lại, chắc hẳn cho bọn tạo thành phiền toái cực lớn.

      Ngay tại thời điểm mọi người cảm thán điểm này, đạo quang mang màu bạc theo xa xa chạy trở về, nhìn kỹ đúng là thú vừa rời kia, cái này cũng chưa tính, miệng của nó còn ngậm cỗ thi thể, chẳng phải chính là Khâu Thanh Lân chạy trốn lúc trước sao?

      Mộ Chỉ Ly duỗi bàn tay trắng nõn ra, mười lăm túi càn khôn đều rơi vào trong tay của nàng, cùng ba người Mộ Vũ Hoài liếc nhau sau liền cùng nhau rời , trước khi rời Mộ Chỉ Ly còn hướng phía Nguyễn Ngọc Hành : “Nguyễn công tử, lần sau gặp lại là lúc ta chắc chắn có thể định ra biện pháp.” Nàng cũng phải khoa trương, mà là chính mình có tin tưởng này kia!

      xong lời này, thân hình đám người Mộ Chỉ Ly cũng biến mất trong tầm mắt chúng nhân, Nguyễn Ngọc Hành nhìn phương hướng bọn họ biến mất, mặt cũng thêm ý cười, tại thế nhưng tràn đầy tin tưởng đối với Mộ Chỉ Ly, nàng có thể, như vậy liền nhất định có thể!

      Cho dù trong cuộc thi đấu toàn quốc lần này, cách nào đạt được thứ tự, cũng có thu hoạch đủ để cho vui vẻ! tin tưởng bao lâu sau bọn họ gặp lại nhau!

      Mặc dù đám người Mộ Chỉ Ly rời , nhưng tất cả những người khác đều thảo luận chuyện này.

      có bất kỳ ai ngăn trở bọn họ rời , cũng ai dám đánh chủ ý đến Xích Long Hỏa sâm vốn làm cho mọi người trông mà thèm kia, tại nó chính là ở trong tay Mộ Chỉ Ly, mà ngay cả quái vật khổng lồ như thành Thanh Long vậy cũng đều bị tổn thất tại trong tay của bọn họ, bọn lên chẳng phải muốn chết sao? Cho nên dù Xích long hỏa sâm lại làm cho bọn thèm thuồng cũng chỉ có thể trơ mắt ra nhìn nó theo trước mặt của bọn rời .

      Tuy Linh dược như vậy bọn cách nào đạt được, nhưng bọn cũng có quá mức phiền muộn, dù sao bọn được chứng kiến trận đại chiến kinh thiên mà thường nhân khó có thể thấy được, điều này cũng giúp cho bọn tăng thêm ít đề tài chuyện, về sau tùy nơi đều có thể gặp bọn họ giao lưu.

      “Đại chiến giữa thành La Thiên cùng thành Thanh Long các ngươi có gặp được ?” nam tử rất đắc ý, chuyện này trong thời gian ngắn ngủi được truyền ồn ào huyên náo, ít người đều bàn luận, chỉ có điều đại bộ phận mọi người đều có thấy tận mắt.

      Nghe nam tử thế, người bên cạnh cũng cảm thấy rất hứng thú tiến đến trước mặt , giọng : “Ngươi gặp được? Lúc ấy tình huống là thế nào đấy, cùng chúng ta xem! Người thành La Thiên thắng sao?”

      Tên còn lại tỏ vẻ tin: “Điều đó có khả năng a! Đây chính là thành Thanh Long! Trong nhiều thành trì dự thi như vậy, thành Thanh Long tuyệt đối là có thể xếp thứ tự cao đấy, riêng thực lực mạnh, nhân số cũng nhiều! Thành La Thiên kia tổng cộng có ba người, làm sao có thể thắng?”

      “Ngươi đây cũng biết a! Thành Thanh Long là tệ, nhưng mà thành La Thiên kia là chân chính hắc mã (*ngựa lội ngược dòng)! Mộ Chỉ Ly dựa vào thực lực Lăng Thiên cảnh sơ cấp đánh bại Khâu Thanh Lân ở Lăng Thiên cảnh cao cấp! Mười bốn người còn lại vốn chiêu cũng địch nổi Mộ Chỉ Ly, nàng chỉ nhàng giơ ra ngón tay, bọn liền chết rồi.”

      Bọn họ đều là người của số thành trì , tiếp xúc việc đời cũng nhiều lắm, nam tử rất sống động, giống như chứng kiến thực , làm cho mọi người nguyên vốn tin đều bắt đầu tin tưởng lên.

      “Còn có chuyện càng ngạc nhiên hơn, bên cạnh Mộ Chỉ Ly còn có con thú cực kỳ cường đại, nghe thực lực đạt đến tình trạng chúng ta phải ngưỡng vọng.”

      “Đó là thú gì?”

      “Đó là cái thú hình sói, bất quá nếu ngươi chỉ cho rằng nó là sói ngươi liền sai rồi, lúc ấy à, hơi mù quanh thân mang theo thất thải tường vân*(ý là cầu vồng tốt lành)! Chỉ há miệng ra liền trực tiếp hút ngay người vào trong bụng, cái kia quả thực là…”

      Lời đồn này dưới truyền điên cuồng của mọi người cũng là càng ngày càng thoát ly , cuối cùng lại giống như là Thần Thoại, nếu như mà Mộ Chỉ Ly nghe được, cũng biết nên là cảm tưởng gì, trong nháy mắt tiêu diệt người? người Bụi Thái Lang có thất thải tường vân? Nếu quả mạnh mẽ như vậy, nàng này ổn chắc ngồi vị trí số rồi, còn cần cố gắng cướp lấy thẻ bài thân phận như tại sao?

      So với việc mọi người đàm luận, đám người Mộ Chỉ Ly tại vô cùng bình tĩnh, bọn họ biết chuyện lần này ảnh hưởng , tại lúc ấy chấn nhiếp ít người, nhưng là trong đó những người có thực lực lại nhiều lắm, nếu là gặp được ít thành trì càng cường đại hơn, bọn cũng phải cực kỳ cẩn thận, dù sao chuyện người mang theo Xích long hỏa sâm truyền ra ngoài.

      Cũng chính là bởi vì điểm này, bọn họ lựa chọn con đường hẻo lánh mà , giống với mọi người đều chọn đường to, đường tuy mới đầu lại bất tiện, bất quá lại có thể miễn ít phiền toái, hơn nữa Cao Chính Thanh đối với loại đường xá này cũng rất hiểu , cho nên cũng mang đến phiền toái gì cho bọn .
      fujjko thích bài này.

    5. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Q.2 - Chương 58: DỰ ĐỊNH CỦA HÀN NHƯ LIỆT
      Lúc này Bụi Thái Lang cũng cùng theo bên cạnh bọn họ, Mộ Chỉ Ly cũng thu hồi Bụi Thái Lang về bên trong Thiên Sát cổ giới, dù sao Bụi Thái Lang tại có đủ thực lực để tự bảo vệ mình, cũng có thể trợ giúp bọn họ .

      Nếu như nàng đem Bụi Thái Lang thu vào, bọn họ nhất định hỏi thăm Bụi Thái Lang chạy đâu, lúc gặp được nguy hiểm Bụi Thái Lang lại trở ra, khỏi rước lấy hoài nghi của mọi người, đến lúc đó bí mật của Thiên Sát cổ giới bị truyền có thể mất nhiều hơn được. Trong lòng Mộ Chỉ Ly, Thiên Sát cổ giới là bí mật lớn nhất của nàng, bất luận đối phương là người đáng giá tín nhiệm cỡ nào nàng cũng ra.

      “Chỉ ly, nghĩ tới ngươi lại có thể chiến thắng Khâu Thanh Lân.” Mộ Vũ Hoài cười , vừa tràn ngập rung động trong mắt, tưởng tượng được vì cái gì thực lực của Chỉ Ly mạnh mẽ như vậy, thực lực giữa bọn họ nhưng là kém những ba cấp, Khâu Thanh Lân lại thua trong tay nàng, trước kia căn bản là thể tưởng tượng ra chiến tích kiểu này.

      Mà người làm được chuyện này lại là muội muội của mình, cảm thấy đây hết thảy giống như là nằm mơ. Hai người Cao Chính Thanh cùng Tô dự cũng đưa mắt nhìn sang Mộ Chỉ Ly, lúc trước bọn họ đều biết thực lực của Chỉ Ly tầm thường, coi như là ngày hôm qua chỉ ly đánh bại bọn người Giang Nhị bọn còn thoáng có thể tiếp nhận ít, nhưng là liền cả Khâu Thanh Lân nàng đều đánh bại, bọn có chút cách nào tiếp nhận.

      Nhìn bộ dáng kia của bọn , Mộ Chỉ Ly cũng hiểu ý nghĩ của bọn , lập tức cười : “Chẳng qua là vận may mà thôi, thực lực của khâu Thanh Lân kia tầm thường, bất quá từ vừa mới bắt đầu liền khinh địch, cho nên ta mới có thể lợi dụng cơ hội.”

      Kỳ trong lòng nàng rất ràng, chỉ dựa vào Vạn Nguyên Quy Nhất kiếm pháp thức thứ năm nàng cách nào đạt được phen hiệu quả này, nàng căn bản chưa từng nghĩ tới dựa vào chiêu này có thể làm Khâu Thanh Lân trọng thương đến tình trạng như vậy, vốn là nàng cho rằng có thể khiến cho Khâu Thanh Lân chịu ít tổn thương tồi rồi, kế tiếp còn lại là hồi cứng rắn chiến đấu, dù sao chênh lệch giữa hai bên bày ra ở kia, cũng phải vươtj qua dễ dàng như vậy.

      Nhưng mà thời điểm nàng phóng thích vũ kỹ, Vị Ương kiếm lại xuất biến hóa, toàn bộ Vị Ương kiếm giống như sống lại, cỗ kiếm ý cường đại khó lên lời tự thân kiếm tán phát ra, chính là cỗ kiếm ý này dung nhập bên trong kim kiếm, khiến cho uy lực của kim kiếm diệu thế từ trụ cột vốn có phóng đại hiệu quả ước chừng gần như gấp đôi!

      Nguyên nhân chính là này, mới có thể làm cho Khâu Thanh Lân trọng thương đến tình trạng như vậy! Cái này hoàn toàn là ngoài ý liệu của Mộ Chỉ Ly, đến bây giờ Mộ Chỉ Ly vẫn còn khắc sâu ấn tượng đối với cỗ kiếm ý cường đại kia, kiếm ý kia tản ra khí tức rét lạnh, làm cho người ta dám tới gần, gần như là tồn tại được ngưỡng vọng, đối với kiếm ý này nàng cũng khống chế được, chỉ có thể từ Vị Ương kiếm làm.

      Mộ Chỉ Ly nhìn Vị Ương kiếm trong tay, nhưng bây giờ nàng lại cảm thụ đến tồn tại của kiếm ý này, nàng có thể xác định kiếm ý kia đến từ bên trong Vị Ương kiếm, bất quá muốn như thế nào mới có thể đem nó phóng xuất ra cần phải nghiên cứu cẩn thận. Cho tới nay nàng cũng biết Vị Ương kiếm là bất phàm, riêng chém sắt như chém bùn, còn có thể cảm nhận được ý nghĩ của chủ nhân, là kiện linh kiếm chính thức, bất quá tại xem ra chính mình vẫn là coi thường nó.

      nghĩ tới Vị ương kiếm theo bên cạnh mình có mấy tháng mà chính mình đến bây giờ cũng còn biết ràng, nàng nhất định phải nghĩ biện pháp hiểu , bất quá bất luận như thế nào đây đều là chuyện tốt!

      Ba người nghe Mộ Chỉ Ly cũng khẽ gật đầu, bọn họ cũng thừa nhận điểm ấy, Khâu Thanh Lân đúng là khinh địch rồi, chẳng qua cho dù Khâu Thanh Lân khinh địch cũng khinh địch đến nỗi bị Chỉ Ly đả bại như vậy? Mấy người bọn họ đều có mở miệng hỏi, đấy là bí mật thuộc về Mộ Chỉ Ly, bọn cần biết nhiều như vậy, bọn cần biết đến chính là thực lực của Chỉ Ly rất mạnh, biết điểm này là đủ rồi.

      Ngược lại Cao Chính Thanh cảm thấy hứng thú vô cùng đối với Bụi Thái Lang, đôi mắt ngừng ở người Bụi Thái Lang đánh giá, Bụi Thái Lang cũng cảm nhận được điểm này, thỉnh thoảng quay đầu lại nhìn xem Cao Chính Thanh, bị người ta chằm chằm mực nhìn xem như vậy trước sau là có chút quen, Bụi Thái Lang cũng ngoại lệ.

      “Mộ nương, thú này là?” Phải gặp cũng ít thú, thế nhưng bộ dáng này đúng là gặp lần đầu tiên, , liền ngay cả cũng nhìn ra Bụi Thái Lang là bất phàm, đường cong cơ thể quả thực so với loài Báo còn muốn tuyệt đẹp, lực lượng toàn thân mang tính bạo tạc đều bị giấu ở dưới da thịt, sức bật của thú loại này cường đại nhất, càng nghi hoặc chính là bình thường thú đều có địch ý đối với nhân loại, thú này như thế nào thuận theo Mộ Chỉ Ly đây?

      Lúc trước thời gian Mộ Chỉ Ly tách ra cũng dài, sau thời gian ngắn ngủn như vậy khi trở về liền có con thú này, này cũng khỏi quá kỳ quái ít.

      Mộ Vũ Hoài cùng Tô dự cũng nhìn xem Bụi Thái Lang, bọn cảm thấy Mộ Chỉ Ly là càng ngày càng thần bí, rất nhiều tình bọn cách nào tưởng tượng đều xuất người của nàng, biết còn có cái gì là thể phát sinh.

      “Ha ha, ta cũng biết nó là thú gì.” Mộ Chỉ Ly nhún vai trực tiếp thừa nhận, nàng hoàn toàn chính xác biết chủng loại của Bụi Thái Lang, mà ngay cả bản thân Bụi Thái Lang cũng ràng lắm, đoán chừng phải đợi đến sau này mới có thể biết, dựa theo Thiên Nhi phỏng đoán, Bụi Thái Lang có thể là thú biến dị, cụ thể cũng ràng.

      Nàng tin tưởng tương lai nhãn giới của nàng càng ngày càng lớn, cũng nhất định có thể tìm hiểu được tin tức về chủng tộc của Bụi Thái Lang.

      Nghe Mộ Chỉ Ly vậy, Cao Chính Thanh cho rằng Mộ Chỉ Ly là muốn , có lẽ nhất định là thông qua thủ pháp gì mới thu phục chiếm được Bụi Thái Lang, nàng muốn , đương nhiên cũng cưỡng cầu rồi.

      Bọn tại cũng coi đối phương là đồng bạn của mình, đối với đồng bạn bọn họ tin tưởng tuyệt đối, bất luận hết thảy căn nguyên của nàng là như thế nào, chỉ cần biết rằng cho dù nàng có con bài chưa lật dạng gì cũng hại mình chính là được.

      Mộ Chỉ Ly thấy Cao Chính Thanh hiểu lầm ý của mình, há to miệng muốn giải thích, chẳng qua cuối cùng vẫn là bỏ qua, cho dù kêu nàng giải thích nàng cũng giải thích ra nguyên cớ, chẳng lẽ Bụi Thái Lang là chính mình vẫn mang theo? Kia lại hỏi là như thế nào mang tới đây, cứ như vậy vấn đề cũng hoàn .

      Hoàng thành.

      Hàn Như Liệt đứng bên cạnh cửa sổ trong phòng, nhìn đám người lui tới dưới lầu kia, nhưng đôi con ngươi lại cố định tại chỗ, hiển nhiên là yên lòng.

      Thời gian Chỉ Ly ra là ba ngày, cũng biết tại đến tột cùng ra sao. Trong lòng có chút ảo não, sớm biết như vậy dứt khoát cũng theo coi như tham gia cùng, dù sao người Thiên Thăng Quốc cũng biết mình đến cùng có phải người nơi này hay , huống hồ cho dù biết, chính mình muốn tham gia bọn cũng có năng lực ngăn đón!

      Bất quá nếu như chính mình làm như vậy, Chỉ Ly cũng mất hứng. Nàng hi vọng chính là dựa vào lực lượng của bản thân mà tới, chứ phải dựa vào mình, nghĩ vậy, Hàn Như Liệt cũng là lắc đầu, đem tính toán này hoàn toàn bỏ .

      có lòng tin đối với Chỉ Ly, nàng nhất định có thể làm được, nếu như cho biết ai khi dễ Chỉ Ly, nhất định làm cho đối phương trả giá thảm trọng!

      Hàn Dạ nhìn bộ dáng kia của Hàn Như Liệt cũng là lắc đầu, từ khi Mộ nương rời khỏi, Thiếu chủ vẫn là tâm thần bất định như thế này, cùng với bộ dáng trước kia là chênh lệch , chỉ có điều nam nữ lâm vào tình cuồng nhiệt đều là như thế này, nhưng ra lý giải điểm ấy.

      “Hàn Dạ, gần đây trong gia tộc có từng phát tới tin tức gì?” Thời gian rời gia tộc ngắn, chuyện Viễn Cổ di tích thế lần trước đều biết đến thông qua thư tín, trong lòng của rất ràng, lần này nếu Chỉ Ly đạt được thứ tự, nàng nơi đó, khi nơi ấy bọn họ thời gian rất dài thể gặp nhau, chỗ kia coi như là cũng thể tùy tiện đặt chân vào, dù sao chỗ đó rất sớm có quy định, thể phạm quy.

      Cũng bởi vậy, trong khoảng thời gian này đều cùng Chỉ Ly, chỗ nào đều , tâm tình của rất phức tạp, mặt hi vọng Chỉ Ly rời chính mình thời gian lâu như vậy, mặt khác lại hi vọng chỉ ly có thể đạt thành giấc mộng của nàng, giữa hai phương diện này tất nhiên lựa chọn cái thứ hai, thể ích kỷ như vậy, huống chi đó là chuyện tình liên quan đến nhạc phụ, nhạc mẫu tương lai của mình.

      Như vậy cũng tốt, tại thời điểm Chỉ Ly tham gia thi đấu, chính mình cẩn thận thăm dò chuyện này chút, đến lúc đó khi làm việc cũng sáng tỏ ít mục tiêu, cũng để mình Chỉ Ly khiêng toàn bộ gánh nặng này, Chỉ Ly tuyệt đối để cho chính mình giúp nàng làm việc, hiểu tính tình của nàng, cũng là bởi vậy mới càng thêm đáng quý.

      thực may mắn chính mình đúng dịp trải qua thành La Thiên gặp được Chỉ Ly, nếu tại sợ là còn giống như trước đây, tuy rằng tại còn vướng bận, nhưng là thể phủ nhận vướng bận loại này là cam tâm tình nguyện, làm cho cuộc sống của thêm nhiều màu nhiều vẻ.

      “Thiếu chủ, có. Sau tình lần trước, bọn đều thu liễm ít, cho nên cũng có đại , bất quá gia chủ biết chuyện Mộ nương, chờ người trở về chắc chắn hỏi.” đến đây, Hàn Dạ khỏi ngẩng đầu xem biểu tình của Hàn như liệt.

      Phải biết dùng địa vị của Hàn Như Liệt, người có thể làm vợ nhất định là thiên chi kiều nữ, Mộ nương tuy rất tệ, nhưng là thể phủ nhận chênh lệch cùng với Thiếu gia vẫn là rất lớn, gia chủ căn bản là có khả năng tiếp nhận.

      Nghe như thế, biểu tình của Hàn Như Liệt biến hóa chút nào: “Hỏi liền hỏi , sớm biết cũng tốt!” Chuyện muốn nhận định thay đổi, bất luận bọn họ tuyển cho nữ tử có tốt bao nhiêu, trong lòng của vẫn kém tý tẹo so với Mộ Chỉ Ly!

      “Thiếu chủ, nếu như Đinh nương kia biết đến, nhất định …” Hàn Dạ cau mày , mỗi lần nhắc tới Đinh nương đều cảm thấy đau đầu.

      Trong tích tắc mặt Hàn Như Liệt cũng là lên cứng ngắc: “Lần này nàng ta có phải cũng muốn tham gia hay ? Cứ như vậy Chỉ Ly cùng nàng ta liền đụng nhau, này… Cho dù là nàng ta, ta cũng cho phép nàng tổn thương Chỉ Ly, ai cũng thể!”

      Tại phương xa, Đinh Thục Nghi khỏi hắt xì cái, nghi ngờ : “Nay làm sao vậy, ổn tự dưng lại hắt xì.” Chẳng qua rất nhanh liền đem việc này ném sang bên: “ lâu chưa thấy Liệt ca ca, hẳn là mau trở lại thôi!”

      khuôn mặt nhắn xinh đẹp lộ ra ý cười nhè , chính mình sắp đến nơi đó, có lẽ Liệt ca ca nhất định về đưa nàng !
      fujjko thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :