(Xuyên không) Y THỦ CHE THIÊN - Mộ Anh Lạc (5Quyển)

Thảo luận trong 'Thùng Rác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Q.1 - Chương 89: Di tích viễn cổ
      Chỉ thấy Mộ Chỉ Ly cả người ngừng lại, tư thế chồng cây chuối, hai chân hướng phía bầu trời, mũi kiếm chỉ thẳng mặt đất, hồi chấn động khủng bố truyền đến, lấy Mộ Chỉ Ly làm trung tâm, Thiên Lực màu trắng theo hình tròn hướng phía chung quanh khuếch tán.

      Thiên Lực chấn động kịch liệt, khí bắt đầu trở nên vặn vẹo, sơn tặc đầu lĩnh lúc này mới ý thức được vũ đạo này thoạt nhìn cực kỳ xinh đẹp nhưng thực tế là vũ kỹ kinh khủng bực nào.

      Đối mặt nguy hiểm, mỗi người đều có ý chí sống còn, dùng tốc độ nhanh nhất hướng phía bên ngoài chạy tới, chỉ là tốc độ chạy trốn của bọn có thể nhanh hơn tốc độ khuếch tán của Thiên Lực sao?

      “Ah…”

      “Ah…”

      Từng tiếng kêu thảm thiết từ trong miệng sơn tặc truyền ra, thậm chí có cả những tiếng kêu thảm thiết còn chưa kịp phát ra im bặt lặng lẽ rời thế giới này.

      Ngắn ngủn vài giây đồng hồ, thắng lợi trong tầm mắt giờ phút này nghiễm nhiên trở nên vô cùng thê thảm, mặt đất màu vàng nhuộm đầy máu tươi.

      Mộ Chỉ Ly thu hồi kiếm của mình, coi thường hết thảy, những người này chết đáng tiếc. Nếu giết bọn chúng, tương lai còn biết bao nhiêu người phải chết dưới tay của bọn chúng.

      Vòng tròn vũ là vũ kỹ có phạm vi công kích lớn nhất mà Mộ Chỉ Ly học được, chỉ dành cho nữ tử. Kỳ cũng phải chỉ nữ tử mới có thể học tập, nam tử cũng có thể, chẳng qua là có nam nhân nào chịu học vũ kỹ hạng nhất như vậy sao?

      Hỏi tất cả nam nhân đáp án cũng chỉ có đó chính là —— có khả năng!

      Hóa đá.

      Đoàn người Lâm Việt Thư nhìn thấy màn này đều triệt để hóa đá, trong đám người này nổi bật nhất tự nhiên là Hỏa Nhi.

      Nhìn Mộ Chỉ Ly phô diễn thực lực, chỉ chiêu liền đem cục diện triệt để cải biến. Đại đa số sơn tặc đều bị chết dưới chiêu này, nhất là sơn tặc đầu lĩnh đứng gần nàng nhất ngay cả thi cốt cũng còn.

      Nghĩ đến chính mình mới vừa rồi còn mắng nàng là kẻ bất lực, nàng liền muốn tìm cái động chui vào. Nếu Mộ Chỉ Ly là kẻ bất lực, vậy nàng là cái gì? Chẳng phải là kẻ tàn phế hay sao?

      màn này vĩnh viễn khắc sâu vào trong lòng nàng, sợ cả đời này khó có khả năng quên được.

      Lâm Kỳ nhìn thấy màn này, miệng cũng quên khép lại. Nàng nghĩ tới Mộ tỷ tỷ thiện lương thực lực lại cường hãn như thế.

      Trong nháy mắt, quan niệm trong lòng nàng liền bị phá vỡ. Nàng vốn cho rằng thực lực của đại ca là mạnh nhất có người mạnh hơn, bây giờ nàng mới biết nguyên lai đại ca cũng phải mạnh nhất.

      Lâm Việt Thư tuy biểu lộ quá khoa trương, nhưng trong lòng lại rung động đến tột đỉnh. tại có thể khẳng định Mộ Chỉ Ly đối với đoàn xe của bọn tuyệt đối có chút tư tâm. Với thực lực của Mộ Chỉ Ly, nếu muốn đội xe bọn họ căn bản cần tốn nhiều nước miếng. Đối với nàng mà , giết cả đoàn người bọn chỉ là việc đơn giản.

      tại xem ra, chính mình mang Mộ Chỉ Ly cùng ngược lại cứu được bọn mạng. Nếu Mộ Chỉ Ly xuất , tất cả bọn đều chết dưới tay sơn tặc.

      Sói Hoang trại vốn là chuẩn bị chờ Hắc Phong trại giải quyết hết đám người này xông lên. Nhưng sau khi nhìn thấy màn này, sau gáy tất cả mọi người đều toát ra mồ hôi lạnh.

      Đầu lĩnh Sói Hoang trại nuốt từng ngụm nước, vỗ vỗ bộ ngực của mình, thanh hơi run rẩy : “Quá kinh khủng, mỹ nhân này thực lực mạnh như vậy, may mắn chúng ta có động thủ, bằng kết quả của chúng ta tuyệt đối tốt hơn so với Hắc Phong trại.”

      Những người khác nhìn mặt đất thi thể chồng chất, liền cảm thấy hai chân có chút đứng vững. Người chết đối với bọn bất quá chỉ là chuyện bình thường như ăn cơm bữa, nhưng nhìn thấy đám người Hắc Phong trại chết biết bao nhiêu mà kể là có lực rung động rất lớn.

      chiêu đơn giản, toàn quân bị diệt, ngoại trừ ít người đứng ở vòng ngoài, những người khác đều chết sạch.

      “Lão, lão đại ”

      Sói Hoang trại đầu lĩnh nhìn người bên cạnh, cái tát vỗ vào đầu của : “Đều là ngươi làm chuyện tốt, các huynh đệ thiếu chút nữa đều bị ngươi đưa vào trong hố lửa.”

      Người nọ bị đánh câu cũng dám , biết lời lão đại . Nếu lúc trước bọn đều vọt tới, bọn tại cũng là người chết, mới nghĩ tới đây cảm thấy sợ.

      “Vẫn là lão đại minh.”

      Nghe vậy, đầu lĩnh lại đánh ra cái tát: “Lão tử nếu minh còn bị ngươi cho đưa đến trong khe cống ngầm? Còn là gặm xương cốt, theo bọn nghĩ chúng ta là xương cốt bị gặm còn sai biệt lắm!”

      “Lão đại, ngài trước đừng nóng giận, cái này chừng lại là chuyện tốt ah!”

      “Đây là chuyện tốt? Tiểu tử ngươi phải hay là muốn chết rồi hả?”

      “Lão đại, ngài trước hãy nghe ta hết. Hắc Phong trại trải qua tình hôm nay có thể đối với chúng ta còn chút uy hiếp nào, chúng ta có thể trực tiếp mang huynh đệ đem bọn họ tận diệt. Từ nay về sau tại đây cũng chỉ có Sói Hoang trại!” Người nọ đến đây trong mắt liền lộ ra vẻ hưng phấn.

      Nghe thế, đầu lĩnh kia vừa sờ quai hàm, khóe miệng khỏi câu dẫn ra bộ dáng tươi cười, gật đầu: “Nhìn ra tiểu tử ngươi còn có chút ý nghĩ ah, ha ha.”



      Mộ Chỉ Ly sắc mặt có chút tái nhợt, chỉ là ràng mà thôi, trong tình huống này cũng có người chú ý điểm này.

      Cái này là khác biệt giữa tiên thiên cao thủ và Hậu Thiên cao thủ. Hậu Thiên cao thủ chiêu thức tuyệt đối có lực phá hoại như vậy, bất quá lực sát thương càng lớn Thiên Lực tiêu hao càng nhiều. hề nghi ngờ, Mộ Chỉ Ly tại tiêu hao Thiên Lực quá nhiều.

      Đối với chuyện này, Mộ Chỉ Ly sớm biết . Vòng tròn vũ cần Thiên Lực ít, cho nên bình thường nàng cũng ít sử dụng. Bất quá tình huống hôm nay sử dụng vòng tròn vũ thể nghi ngờ là biện pháp giải quyết nhanh.

      Tương lai theo bản thân thực lực tăng lên, trong cơ thể tích trữ Thiên Lực tăng nhiều, tiêu hao cỡ này cũng có vấn đề gì.

      Đứng nguyên tại chỗ, nhìn đám người Lâm Việt Thư nửa ngày, thấy bọn họ có chút phản ứng nào, nguyên đám tựa hồ đắm chìm trong suy nghĩ của chính mình, Mộ Chỉ Ly khỏi nhíu mày lên tiếng : “ sao?”

      Nếu là trước đó, Mộ Chỉ Ly lời này sợ là ngoại trừ Lâm Việt Thư cùng Lâm Kỳ những người khác nhất định làm ngơ. Nhưng bây giờ giống với lúc trước, nghe được lời của nàng, động tác của mỗi người đều trở nên nhanh chóng .

      Lâm Việt Thư nhìn Mộ Chỉ Ly hỏi: “Những người chạy trốn kia chúng ta đuổi theo sao?” Từ câu kia có thể nhìn ra Lâm Việt Thư đem Mộ Chỉ Ly trở thành người cầm đầu của bọn .

      Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly lắc đầu: “ cần, những người kia có người giúp chúng ta xử lý.” Lúc lời này, Mộ Chỉ Ly biết là vô tình hay cố ý hướng phía Sói Hoang trại nhìn thoáng qua.

      Cái nhìn này làm cho Sói Hoang trại người nào khẩn trương, trong lòng đều nghĩ chẳng lẽ nàng phát chúng ta sao?

      LâmViệt Thư vẻ mặt nghi hoặc, có người giúp xử lý? Chẳng lẽ tại đây trừ bọn họ ra còn có những người khác sao? Bất quá Mộ Chỉ Ly như vậy, cũng tin tưởng.

      Sau lát, đoàn xe lại lần nữa xuất phát.

      Chỉ là tình huống tại so với trước đó có thể là Đại Tương Đình kính* (khác nhau trời vực), Hỏa Nhi như trước cùng Mộ Chỉ Ly ngồi cùng chỗ xe ngựa, lúc trước là vì khinh thường, tại đây là bởi vì dám.

      Những người khác tuy có chuyển biến lớn như Hỏa Nhi, nhưng thỉnh thoảng cũng nhìn xem Mộ Chỉ Ly, trong nội tâm lộ vẻ phức tạp.

      Đối với tình huống lần này, Mộ Chỉ Ly sớm đoán trước. Dù sao sau này nàng và bọn mỗi người ngả, bọn thấy thế nào liên quan đến nàng.

      Lâm Việt Thư lên xe ngựa, đoạn đường này hẳn là có gì nguy hiểm, nhưng mọi người vẫn chút nào buông lỏng. Dù sao nguyên nhân của màn rất lớn trước đó là bởi vì bọn lười biếng buông lỏng.

      “Mộ nương, ban nãy cám ơn ngươi, nếu có ngươi, chúng ta cả đội người sợ là …”

      Mộ Chỉ Ly khoát tay chặn lại: “ có gì, tiện tay mà thôi.” Nàng cho tới bây giờ quan tâm người khác cảm tạ, nàng chỉ làm theo ý nghĩ trong lòng mà thôi.

      Nàng cảm thấy làm như vậy là đúng nàng cứ như vậy làm, cũng có nguyên nhân gì khác .

      “Đối với ngươi mà là tiện tay, nhưng đối với chúng ta mà lại là ân cứu mạng. Ta cũng nhiều lời, sau này nếu có việc cần dùng tại hạ nguyện ý ra sức khuyển mã.”

      “Ngươi khách khí, ngươi hộ tống ta đường, ta làm như vậy cũng là việc nên làm.” Bèo nước gặp nhau, tương lai cả đời cũng biết có thể hay gặp lại.



      Ban đêm, bọn tới nơi. Tại đây khoảng cách thành Ngải Y rất gần, Mộ Chỉ Ly cự tuyệt đề nghị của Lâm Việt Thư muốn đưa nàng thành Ngải Y, chính mình trước.

      Nếu như biết đường, cần gì phải phiền toái đối phương? Huống hồ đối với nàng mà , mình ngược lại là thoải mái nhất.

      Trong quá trình hướng phương bắc chạy , Mộ Chỉ Ly phát việc làm cho người khác nghi hoặc. Chính là đường có rất nhiều người đều hướng thành Ngải Y chạy , bộ dáng phong trần mệt mỏi có lẽ liên tục trong nhiều ngày.

      Ngải Y thành kinh tế rất phồn vinh, nhưng cũng trở thành có nhiều người như vậy a? Rất nhiều người nhìn cũng phải thương nhân, mà có chút giống tử đệ các gia tộc. Nếu là vì mua đồ, loại chuyện này hoàn toàn có thể giao cho hộ vệ của bọn đến mua, cần gì phải chính mình tự chạy đến đây?

      phân tích đơn giản, Mộ Chỉ Ly đưa ra được kết luận, thành Ngải Y nhất định xảy ra chuyện gì đại , bởi vậy mới hấp dẫn nhiều người đến như vậy. Trong lòng của nàng cũng tràn ngập tò mò, là tới sớm bằng tới xảo, chính mình đến lần lại gặp chuyện như vậy, vận khí của nàng xem như tệ.

      Tuy biết cụ thể là cái gì, nhưng nàng biết nhất định là có thứ tốt, bằng như thế nào lại hấp dẫn nhiều người như vậy?

      Ngay tại lúc Mộ Chỉ Ly chuẩn bị nghĩ biện pháp để tìm hiểu ràng đến tột cùng chuyện gì phát sinh, Thiên Nhi lại mở miệng: “Chỉ Ly, ta cảm thấy hương vị Di tích viễn cổ.”

      “Di tích viễn cổ? Mộ Chỉ Ly sững sờ, đó là cái gì?”

      Thiên Nhi mỉm cười: “Ngươi đây có chỗ biết rồi.”
      fujjko thích bài này.

    2. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Q.1 - Chương 90: Đến thành ngải y
      “Di tích Viễn Cổ là di tích do tiền nhân lưu lại, để tiện xưng hô, chúng ta gọi chung là Di tích Viễn Cổ.

      chung, ít cao thủ thực lực rất mạnh, khi đến thời điểm cuối cùng của sinh mệnh đều đem thứ gì đó của mình lưu lại, có lẽ là căn cứ để chứng minh bọn từng tồn tại qua.

      Bên trong Di tích Viễn Cổ có rất nhiều đồ vật, đương nhiên, bao nhiêu đồ vật chủ yếu quyết định bởi thực lực mạnh yếu của đối phương, càng là tiền nhân cường đại đồ vật quý hiếm lưu lại ở trong Di tích Viễn Cổ cũng càng nhiều.”

      Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly cũng hiểu được đại khái, nếu là như thế mà , cái Di tích Viễn Cổ này đúng là đủ hấp dẫn người đây, cảm giác giống như truy tìm khó báu vậy.

      Nhưng mà rất nhanh, Mộ Chỉ Ly nghĩ tới vấn đề khác: “Cái Di tích Viễn Cổ này có lẽ chỉ đơn giản như vậy a?” Lẽ thường cho nàng biết, chỗ có đồ vật quý hiếm bình thường đều có nguy hiểm, có chuyện đồ vật quý hiếm lại có thể đơn giản đạt được.

      Nghe thấy câu hỏi của Mộ Chỉ Ly, Thiên Nhi cũng gật gật đầu, nàng ấy cũng có bởi vì lời phía trước của mình mà chủ quan, ngược lại nghĩ tới mặt sâu phía sau, phần tâm tính này nàng rất hài lòng, ít nhất tại Thiên Huyền Đại Lục có tâm tính như vậy, tính nguy hiểm hơn ít.

      “Ngươi sai, bảo bối trong Di tích Viễn Cổ tuy nhiều, nguy hiểm cũng ít, rất nhiều chỗ đều cài đặt bẫy rập, cẩn thận cái cái giá lớn nhất phải trả là tính mạng, cho nên cái này còn có chút nhân tố dựa vào vận khí.

      Có người vận khí tốt, vào tìm được bảo vật, có người vận khí tốt, ở bên trong tìm kiếm lâu cũng thu hoạch được gì, động phải cơ quan khó giữ được tánh mạng.

      Dù là như thế, như trước có rất nhiều người ôm tâm lý may mắn, mỗi lần Di tích Viễn Cổ xuất , mọi người đến đây nhiều vô cùng, đối với cái này, Chỉ Ly ngươi quyết định như thế nào?”

      Khóe miệng Mộ Chỉ Ly tạo thành vòng đường cong mờ, đáy mắt lóe ra ánh hào quang hứng thú: “Chỗ thú vị như vậy, ta làm sao có thể nhìn chứ? Cho dù có tìm được bảo bối, gặp các tầng lớp của xã hội cũng tệ.

      Đây là lần thứ nhất từ sau khi nàng đến Thiên Huyền Đại Lục gặp được chuyện như vậy, lần đầu tiên mình ra ngoài gặp được, điều này chẳng lẽ tính là loại vận khí?

      Đối với câu trả lời của Mộ Chỉ Ly, Thiên Nhi có chút nào ngoài ý muốn, dù sao cùng chỗ lâu như vậy, nàng cũng biết sơ lược tính tình của Mộ Chỉ Ly.

      “Nhiều người như vậy đều suốt đêm về phía thành Ngải Y, có lẽ cái Di tích Viễn Cổ này sắp mở ra, đến lúc đó ngươi nhìn đến rất nhiều người thực lực cường đại, chỗ này là nơi nhân tài tụ hội, ngươi phải nhớ kỹ điểm là bảo trì ít xuất , đạo lý gậy đánh chim đầu đàn này vô luận ở chỗ nào đều giống nhau.”

      Mộ Chỉ Ly khẽ gật đầu: “Ta ràng.” Nàng cũng phải những kẻ đần tâm cao khí ngạo kia, đường người đường nàng cũng cảm nhận được ít hơi thở cường đại hơn so với chính mình, đợi sau khi tới cần phải .

      Có lẽ với người bình thường thực lực của nàng cũng tệ rồi, nhưng ở chỗ này thực lực của nàng cũng coi là cái gì, phương thức thích hợp nhất của nàng là đục nước béo cò.

      Nàng cũng có bởi vì thực lực của mình mạnh bằng bọn họ mà sinh ra cảm giác mất mát, thực lực của nàng chỉ mãi mãi như tại mà thôi, thể vô cùng kiêu ngạo, tự nhiên cũng thể tự coi chính mình, nàng rất ràng trọng lượng của mình.

      Nghe Thiên Nhi giải đáp mọi nghi vấn, nàng cũng cần thiết hỏi thăm, ở tình huống này hỏi thăm những người chạy kia tất nhiên cách nào đạt được cái gì hữu dụng, rất có thể đối phương đem nàng trở thành đối thủ cạnh tranh, cái này chắc chắn phải là chuyện tốt.

      Mộ Chỉ Ly tăng tốc, suốt đêm về phía hướng thành Ngải Y, đường nàng cùng Thiên Nhi ngừng chuyện với nhau, bởi vì Thiên Nhi từng qua Di tích Viễn Cổ, cũng hiểu đối với Di tích Viễn Cổ, nàng tất nhiên là muốn hỏi cặn kẽ tỉ mỉ phen.

      Long tộc nguyên bản rất mạnh mẽ, nhưng phải tất cả rồng trong Long tộc cũng có thể trở thành thần thú, bởi vậy có thể thấy được điểm mạnh của Thiên Nhi rồi, nghe Thiên Nhi , Mộ Chỉ Ly biết ra Long tộc mạnh mẽ tồn tại cũng đồng dạng lưu lại Di tích Viễn Cổ, bất luận là Di tích Viễn Cổ của Long tộc hay nhân loại Thiên Nhi đều từng qua.

      “Thiên Nhi, phần lớn bảo bối bên trong Di tích Viễn Cổ kia là cái gì? Vũ kỹ? Công pháp?” Mộ Chỉ Ly tò mò hỏi, mặc dù biết có bảo bối, nhưng là cũng biết là bảo bối gì.

      “Bảo bối gì cũng có thể xuất , vũ kỹ cùng công pháp bình thường đều có, dù sao bọn đều là cao thủ đạt tới cảnh giới như vậy vốn đều có vũ kỹ, công pháp tuyệt đối cũng ít, hơn nữa cấp bậc cũng thấp.”

      “Vậy là phẩm giai gì? Thiên giai?” Đến bây giờ ở vị trí của nàng cũng chỉ gặp qua Huyền giai thôi, Địa giai đều chưa từng gặp qua, mà trong suy nghĩ của nàng đối phương mạnh mẽ như vậy, Thiên giai công pháp, vũ kỹ cũng có khả năng tồn tại chứ? Cái kia đúng là lại khiến cho người trông mà thèm nha.

      Nghe vậy, Thiên Nhi chỉ tỏ vẻ mặt bất đắc dĩ: “Ngươi cho rằng Thiên giai công pháp, vũ kỹ là cái gì? Rau cỏ củ cải trắng à? Hái cái được cả sọt sao? Ta cho ngươi biết, ta đến bây giờ đều chưa từng gặp qua Thiên giai công pháp cùng vũ kỹ, bình thường Địa giai cũng phi thường mạnh mẽ rồi, Thiên giai càng là mọi người nghĩ cũng dám nghĩ.”

      Mộ Chỉ Ly nhíu mày: “Chẳng lẽ Thiên giai tồn tại sao?” Thiên Nhi đều chưa từng gặp qua, có thể thấy được trình độ thưa thớt của nó.

      Thiên Nhi lắc đầu, thần sắc kia dường như là suy tư: “Chắc có lẽ , tất cả công pháp cùng vũ kỹ chia làm thiên, địa, huyền, hoàng bốn loại phẩm giai, vậy lên nhất định là có, nếu có tồn tại mà mọi người sao lại như vậy, chỉ là tại chúng ta còn có đạt tới cảnh giới như vậy nên chưa từng thấy qua mà thôi.”

      Nàng tin tưởng, vật ấy nhất định có tồn tại, nhưng mà chỉ có đứng ở đỉnh núi cao nhất của Thiên Huyền Đại Lục mới có thể gặp được.

      ra là thế.”

      “Ở bên trong Di tích Viễn Cổ, ngoại trừ công pháp, vũ kỹ bên ngoài còn có đan dược, các loại dược thảo cũng có thể có thể tồn tại, còn có vũ khí, thậm chí sủng cũng có thể xuất . Tóm lại đồ vật xuất trong đó đều có liên quan với tu luyện, cụ thể có cái gì ai cũng trước được.”

      Nghe những lời của Thiên Nhi,đối với vật khác Mộ Chỉ Ly đều có giải, nhưng thứ duy nhất nàng biết hình như là sủng, đây là lần đầu tiên nàng nghe .

      sủng là cái gì vậy?” Hỏi ra lời này, Mộ Chỉ Ly khỏi cảm khái, chính mình tuy rằng ở Thiên Huyền Đại Lục vài năm rồi, nhưng mà còn rất nhiều thứ nàng hiểu.

      sủng là thú, nhưng mà thú này có thể cùng nhân loại tiến hành khế ước, do đó trợ giúp nhân loại tiến hành tác chiến, sau khi khế ước nó là bằng hữu chân thành nhất của ngươi, tuyệt đối phản bội.

      sủng là mỗi người ở Thiên Huyền Đại Lục đều hi vọng có được nó, nhưng mà số lượng của nó phi thường thưa thớt, người thực lực qúa thấp khả năng cả đời đều chưa từng nghe qua, chỉ có đạt tới cảnh giới nhất định sau này mới có thể nghe đến, chỉ có thể ngộ nhưng thể cầu, huống hồ sủng này cũng thể mạnh mẽ khế ước, nhất định nó phải tự nguyện mới được, bởi vậy có thể thấy được trình độ khó của nó.”

      Thiên Nhi chỉ là tùy tiện giới thiệu, trong lòng cũng ôm ảo tưởng đối vấn đề này, bởi vì điều này là quá khó khăn rồi!

      Nhưng mà, Mộ Chỉ Ly lại dị thường cảm thấy hứng thú với vấn đề này, nghĩ tới Thiên Huyền Đại Lục còn có thú thần kỳ như vậy, nếu như mình có thể có được cái mà , đúng là tốt.

      Buổi chiều ngày hôm sau, Mộ Chỉ Ly tới thành Ngải Y.

      Cấu tạo của thành Ngải Y cùng thành thị bình thường cũng có gì khác nhau quá lớn, nhưng mà sau khi vào phát ra chỗ khác nhau, bởi vì hành vi của người nơi này phi thường tục tằng, bị trói buộc.

      đường cái gì bán được cũng đều có, nhưng mà những người kia đều mặc áo choàng đen, lại làm cho người ta thấy lắm chân diện mục của đối phương. Hôm nay thành Ngải Y đặc biệt chen chúc, bởi vì có rất nhiều người dũng mãnh vào đây, bọn họ cũng đều biết tin tức của Di tích Viễn Cổ thế, chính bởi vì có nhiều người như vậy, cho nên thương nhân bán hàng cũng liền nhiều hết mức.

      đường lâu như vậy, Mộ Chỉ Ly cũng có chút phong trần mệt mỏi, nàng tại hi vọng nhất có thể được tìm gian khách sạn để rửa mặt phen, đổi bộ quần áo sạch .

      Nhưng mà, lúc Mộ Chỉ Ly tìm khách sạn cùng tửu lâu phát bi kịch chút, khách sạn cùng tửu lâu cũng đều đầy rồi, nàng cơ hồ tìm thấy chỗ có thể nghỉ chân.

      Ở chỗ này hiển nhiên là muốn ở lâu đoạn thời gian, nếu như mực có chỗ ở, cái này là bất tiện, vì vậy, Mộ Chỉ Ly tìm toàn bộ chỗ ở thành Ngải Y, cuối cùng tại quán tửu lâu tìm được gian phòng cuối cùng.

      Nghe được lời của tiểu nhị, mặt Mộ Chỉ Ly cũng lộ ra vui vẻ, may mắn mình tìm được.

      “Ta liền ở gian phòng này .” Mộ Chỉ Ly cười , đồng thời thò tay vào trong túi tiền lấy tiền, nhưng mà, tại lúc này, giọng khác lại vang lên sau câu của nàng.

      “Tiểu nhị, gian phòng cuối cùng ta muốn.”

      Mộ Chỉ Ly chuyển tròng mắt nhìn lại về phía bên cạnh, chỉ thấy mặc váy dài màu hồng phấn lúc này vẻ mặt cao ngạo đứng tại bên cạnh mình, tóc dài được chải thành búi tóc xinh đẹp, người nàng ta mang đồ trang sức khắp nơi thể nàng ta có tiền.

      Nữ tử cùng Mộ Chỉ Ly tuổi cũng sai biệt lắm, tướng mạo cũng là tư sắc thượng đẳng, vừa đứng ở chỗ kia cũng có thể hấp dẫn ít người nhìn lại.

      Nhưng mà nhìn mặt nàng ta lộ vẻ cao ngạo cùng khinh thường, Mộ Chỉ Ly liền thích, nàng thích bộ dáng người khác từ cao nhìn xuống đánh giá chính mình. Có lẽ là bởi vì trước kia nhìn quen loại tư thái này, cho nên nàng cũng muốn gặp lại.

      Bởi vì, có người nào có tư cách như vậy đối với nàng.

      Hơn nữa nhìn thấy bộ dáng kia đeo trang sức vàng bạc, với độ tuổi của này, thân đeo đống đồ trang sức này khỏi cũng quá kỳ quái chút, cho dù có tiền, cũng cần khoe khoang như vậy a…

      Nghe được lời của phấn hồng này, tiểu nhị cũng lộ ra có chút xấu hổ, khỏi mở miệng : “ nương, gian phòng cuối cùng này bị vị nương này thuê rồi.”

      Ai ngờ váy phấn hồng kia sau khi nghe vậy hừ lạnh tiếng, đưa mắt nhìn sang Mộ Chỉ Ly, nguyên bản mặt nàng ta lộ vẻ khinh thường sau khi nhìn thấy diện mạo của Mộ Chỉ Ly cũng khỏi sững sờ, nhưng mà rất nhanh kịp phản ứng, sắc mặt biến thành có chút bất thiện: “Ngươi muốn bao nhiêu tiền ta cho ngươi, căn phòng này tặng cho ta.”

      Giọng điệu phải hỏi thăm hoặc thỉnh cầu, mà là hoàn toàn mệnh lệnh.

      Mộ Chỉ Ly nghe như thế cũng nhíu mày, cũng biết vị thiên kim tiểu thư này là nhà nào, ra khỏi nhà còn kiêu ngạo như vậy, cho là mình ở bên trong nhà hay sao.

      “Căn phòng này là của ta, bao nhiêu tiền ta cũng đổi.” Chợt nhìn cũng thèm nhìn qua mặc váy phấn hồng, với tiểu nhị: “Làm phiền ngươi dẫn ta qua .” Nàng Mộ Chỉ Ly tại cũng thiếu tiền, tình huống tại hiển nhiên đối với nàng mà căn phòng này so với tiền tài còn trọng yếu hơn, huống chi áo hồng phấn này có cho nàng nhiều tiền hơn nữa nàng cũng có thèm.

      áo phấn hồng hiển nhiên nghĩ tới Mộ Chỉ Ly lại có thái độ như vậy, lập tức vội mở miệng : “Ta cho ngươi 500 kim tệ! Có thể à nha.”

      Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly lại có chút phản ứng nào: “Ở đây rất ồn ào, tiểu nhị vẫn là nhanh chút dẫn đường .” này là quá phiền chút, nghe nàng ta chuyện nàng đều cảm thấy rất phiền.

      Đối với này, 500 kim tệ ít, lúc nàng ta còn cho là mình ra 500 kim tệ Mộ Chỉ Ly lập tức đồng ý chứ, dù sao Mộ Chỉ Ly rất xinh đẹp, nhưng mà nàng thân lại phi thường mộc mạc, có đồ vật gì biểu tượng thân phận, xem xét chắc là người bình thường, đối với người bình thường mà , 500 kim tệ rất nhiều.

      Nhưng mà, khiến cho nàng kinh ngạc là thái độ của Mộ Chỉ Ly, nàng vậy mà con mắt nháy đều nháy mắt liền cự tuyệt.

      Thấy Mộ Chỉ Ly phải , áo phấn hồng lần nữa mở miệng : “ ngàn kim tệ, đem căn phòng này tặng cho ta, như thế nào đây?

      Mộ Chỉ Ly tiếp tục về phía lầu.

      “2000 kim tệ! 2000 kim tệ cũng đủ rồi a, ngươi cũng thể quá tham lam.” áo phấn hồng đuổi theo Mộ Chỉ Ly, tay giữ lại ống tay áo của nàng cho nàng .

      Tiểu nhị kia nghe bảng giá như thế trong nội tâm có loại hâm mộ, sớm biết như vậy nếu căn phòng này là do của chính mình bán phải có thể kiếm được số tiền lớn? Muốn biết căn phòng kia bình thường cũng chỉ kim tệ đêm thôi, gần đây đến nhiều người như vậy giá thuê phòng lật ra gấp 10 lần nhưng như cũ vẫn có người ở.

      Thế nhưng mà gấp 10 lần cũng quá đáng mười kim tệ, đây lại là 2000 kim tệ nha.

      hâm mộ áo phấn hồng ra tay xa xỉ, lại càng thêm bội phục Mộ Chỉ Ly vậy mà tuyệt tâm động, đối với ích lợi lớn trước mặt có thể bình tĩnh như vậy, đó cũng phải là chuyện tình đơn giản.

      Mộ Chỉ Ly cau mày nhìn xem gai lôi kéo ống tay áo của nàng, sau khi đem tay của đối phương bỏ qua lúc này mới nhìn áo phấn hồng.

      Ánh mắt của Mộ Chỉ Ly có chút sắc bén, áo phấn hồng kia cũng có chút sợ hãi, nhưng mà rất nhanh ý thức được điểm này, ưỡn ngực nhìn Mộ Chỉ Ly : “Ngươi như vậy nhìn ta làm gì? 2000 kim tệ rất cao rồi.”

      “Vị nương này, ta nghĩ nương đến bây giờ cũng biết trọng điểm của chuyện tình. Trọng điểm ở chỗ căn phòng này ta thể nhường cho, bất luận nương ra bao nhiêu tiền ta cũng nhường cho, nương hiểu chưa?

      Còn có, ta biết nương có tiền, nhưng mà ta cũng thiếu tiền, cho nên, ta đối với nương đưa ra lợi thế chút cũng có hứng thú.”

      Nghe thấy lời của Mộ Chỉ Ly, áo phấn hồng cảm thấy mất hết mặt mũi: “Ngươi, ngươi phải hối hận! Ngươi có biết ta là người như thế nào hay ? Ta là dược sư tôn quý, ngươi xác định ngươi có thể đắc tội với ta sao?”

      kia ra lời này khiến Mộ Chỉ Ly kinh ngạc phen, nàng đúng là có nhìn ra vị nương này lại là dược sư, đây là lần đầu tiên nàng gặp được dược sư cùng thế hệ, chỉ là biết đối phương là dược sư đẳng cấp như thế nào.

      tính sao?” Mộ Chỉ Ly hỏi lại, đối phương là dược sư, chẳng lẽ nàng phải?

      “Ngươi, ngươi, ngươi phải hối hận!” Nữ tử áo phấn nhìn bóng lưng Mộ Chỉ Ly rời , bực bội , nhưng mà Mộ Chỉ Ly lại có chút ý muốn quay đầu.

      Sau khi vào phòng.

      Mộ Chỉ Ly ngồi lên ghế, thở hơi dài, bận rộn lâu mới được phòng để ở, đến việc tìm lâu mới thấy, sau khi tìm được còn có người đoạt phòng với nàng nữa kìa.

      Đêm.

      Sau khi Mộ Chỉ Ly sửa sang lại phen mới ra khỏi phòng, tại đúng vào thời gian ăn cơm tối, tất nhiên phải ra ngoài, dù sao giờ này là thời điểm thuận tiện nhất để nhận tin tức đấy.

      Tại thành Ngải Y, tin tức di tích Viễn Cổ xuất thế hiển nhiên phải bí mật, nhưng nếu nàng cố ý hỏi thăm khỏi khiến người bên ngoài chú ý, thành Ngải Y nhiều người, phức tạp, chú ý cẩn thận vẫn tốt hơn.

      Qủa nhiên, lầu lúc này hết sức náo nhiệt, tất cả mọi người dùng cơm, chuyện phiếm.

      Lầu của tửu lâu vĩnh viễn là nơi dễ dàng nhận được tin tức nhất, bình thường đám người có thân phận tôn quý đều ăn cơm trong phòng riêng, có tin tức, bọn họ cũng ra, còn ở lầu , người ăn cơm ắt nhiều hơn, lộn xộn hơn, loại người nào cũng có, điều họ thích nhất chính là lúc ăn cơm có thể lớn tiếng chuyện phiếm.

      Mộ Chỉ Ly tùy ý chọn vài món ăn, nàng bây giờ cầu cao đối với thức ăn, ăn cơm hay cũng sao cả, như vậy có ăn cái gì cũng vậy thôi, dù sao mục đích của nàng vốn phải là dùng cơm.

      Thay đổi thân quần áo màu xanh nhạt, nàng nhìn như hoa sen mới nở, tươi mát, động lòng người, vì muốn người ngoài chú ý đến, Mộ Chỉ Ly tìm nơi hẻo lánh mà ngồi, đưa lưng về phía mọi người.

      Rất nhanh, Mộ Chỉ Ly nghe được tin tức hữu dụng đối với mình.

      “Cái di tích Viễn Cổ kia sợ là ba ngày nữa mở ra a, tại người tụ tập đến chỗ kia càng lúc càng nhiều, huynh đệ, ngươi có ?”

      “Khó có khi thành Ngải Y xuất loại tình hiếm có như thế này, đương nhiên là phải tham gia, góp thêm náo nhiệt rồi, tuy thực lực của chúng ta mạnh, nhưng chỉ cần có thể nhặt được vật tùy tiện bên trong ấy được xem như đáng giá!”

      “Ta thế nhưng nghe lần này đến nhiều người có thực lực hề tầm thường, ngoại trừ loại người phân tán bên ngoài như chúng ta, có ít môn phái, thậm chí người trong các đại thế gia* đều phái người đến! Xem ra, chủ nhân của di tích Viễn Cổ này ắt hẳn là cường giả tuyệt thế a!” (*gia tộc lớn, có địa vị cao)

      “Các môn phái cùng đại thế gia đều phái người đến? thể nào, vậy mà lại gây ra động tĩnh lớn như vậy! Trước kia, di tích Viễn Cổ từng xuất mấy lần nhưng chưa lần nào hấp dẫn bọn họ tới, lần này bất luận có như thế nào chúng ta nhất định phải nhìn thử cái. Cho dù chúng ta chiếm được bảo bối gì, gặp các tầng lớp của xã hội này cũng tệ! dễ gì mà có thể nhìn thấy người trong môn phái cùng các đại thế gia đâu, tuy chúng ta cách nào gia nhập môn phái, nhưng nhìn thử cũng tồi đâu.”

      “Ha ha, ý của Trương huynh hoàn toàn giống với ý ta, có điều có nhiều đại nhân vật như vậy, chúng ta nhất định phải coi chừng chút, nếu cẩn thận, có khả ăng còn chưa tiến vào đó hóa thành cát vàng rồi.”
      fujjko thích bài này.

    3. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      QUYỂN 2: PHƯỢNG KHỞI DƯƠNG ĐÀM
      Q.2 - Chương 1: THIÊN TÀI DƯỢC SƯ
      So với mọi người đều rất khẩn trương Mộ Chỉ Ly lại lộ ra vẻ rất là thoải mái, bởi vì xác suất luyện chế nhất phẩm đan dược được nàng tăng lên thành trăm phần trăm!

      Dĩ nhiên, điểm này Mộ Chỉ Ly chắc chắn ra, bởi vì khi ra trăm phần trăm mọi người cho nàng là kẻ điên. Cho dù lúc trước kia Lâm đại sư cho là nàng tâm tính trầm ổn cũng nhất định lắc đầu mình nhìn nhầm người.

      Đối với dược sư mà , luyện chế nhất phẩm đan dược mà tỷ lệ thành công có thể đạt tới năm mươi phần trăm vô cùng kinh người rồi, cho dù là ít lão giả chế thuốc hơn mười năm cũng dám tỷ lệ thành công của bọn đạt tới trăm phần trăm.

      Mộ Chỉ Ly thoáng nhìn qua mọi người, phát mỗi người đều cẩn thận luyện đan cũng thu hồi tâm tư, bắt đầu luyện chế.

      lúc mọi người luyện đan, có vài vị lão giả tiến vào, từ khí độ bất phàm của họ có thể nhìn ra địa vị của bọn họ đơn giản, ít nhất ở phương diện chế thuốc thành tựu thấp.

      “Lão Lâm, trong nhóm tiểu tử tham gia khảo hạch có phát ra người nào có tiềm lực hay ?” lão giả râu mép hoa râm híp mắt nhìn tiểu bối chuyên chú luyện đan .

      Hình dáng của thoạt nhìn hòa ái giống như là lão nhân bình thường, rất dễ bị vẻ ngoài của mê hoặc, nhưng ràng có thể xuất ở nơi này tuyệt đối thể là lão nhân bình thường.

      “Trương lão, ngươi cũng tới. Nhiều tiểu bối cũng là lúc trước qua được, biết hôm nay có thể thông qua hay , bất quá ta thấy tiểu bối lần đầu tiên tới, nàng xem ra có chút khả năng”. Lâm đại sư đối với Trương lão có thái độ rất là cung kính, nghĩ rằng vị Trương lão này thực lực hơn hẳn hay sao.

      “Nga?” nghe được lời của Lâm đại sư, mặt Trương lão cũng lộ ra thần sắc hứng thú: “Tiểu bối nào?”

      “Chính là tiểu bối mặc quần áo màu lam, nàng mặc dù biểu gì, nhưng là từ ngôn từ cử chỉ của nàng ta có thể nhìn ra chút, quan trọng là người nàng ta nhìn thấy cao ngạo cùng tự cho mình là đúng của các dược sư trẻ tuổi, cho nên ta cảm thấy nàng tệ”.

      Trương lão nghĩ tới Lâm đại sư lại có thể khe ngợi người vừa mới gặp mặt như vậy, phải biết rằng Lâm đại sư nhãn giới khá cao, tiểu bối bình thường khó mà đạt được tán thưởng của .

      Nếu mà lúc trước Trương lão đối với Mộ Chỉ Ly có tia tò mò tại có thể là rất hứng thú với nàng rồi, muốn nhìn xem Mộ Chỉ Ly này đến tột cùng có cái gì đặc biệt.

      Chuyển ánh mắt hướng đến chỗ Mộ Chỉ Ly luyện đan, chỉ nhìn thấy sắc mặt nàng trầm ổn, có chút khẩn trương nào, động tác làm liền mạch giống như nước chảy mây trôi, so sánh với những đồng bối* (người ngang vai vế) chân tay lóng ngóng kia, biểu của nàng có thể là vô cùng hoàn mỹ.

      Trương lão chú ý nhất chính là vẻ mặt của Mộ Chỉ Ly, tựa hồ có chút hiểu tiểu nương vừa luyện đan lâu sao mặt lại lộ ra thần sắc trầm ổn như vậy, giống như đứng ở đó phải là tiểu nương mười mấy tuổi mà giống như lão giả luyện đan hơn mười năm.

      Nàng tựa hồ hoàn toàn có thể khống chế việc luyện đan này chút vấn đề nào, làm cho người ta kinh ngạc chính là ánh mắt Mộ Chỉ Ly, trong ánh mắt của nàng tràn đầy say đắm, sai! Chính là say đắm!

      Tựa như họa sĩ đối với tác phẩm hoàn mỹ nhất của mình, hoặc giống như điêu khắc gia với tượng điêu khắc mình trân ái nhất, giống như thích từ trong đáy lòng.

      Bọn họ đánh giá, có thể đối với luyện đan sỉnh ra thứ tình cảm này nhất định những người này có thể trở thành dược sư tốt nhất. Mặc dù bọn họ còn chưa thấy kết quả Mộ Chỉ Ly điều chế thành công, nhưng là trong lòng bọn họ đều dã cảm thấy như vậy.

      Tiếng của Lâm đại sư bọn họ rất , lấy thực lực của bọn họ để cho người khác nghe thấy là chuyện rất đơn giản, Mộ Chỉ Ly mặc dù biết bọn họ đàm luận cái gì nhưng cũng có thể cảm nhận được ánh mắt họ nhìn mình.

      Trong lòng thầm oán mấy câu rồi liền đem lực chú ý lò luyện đan.

      “Lão Lâm, ta nghĩ ngươi có nhìn lầm, tiểu bối này đúng là tầm thường”.

      Mấy vị lão giả khác cũng gật đầu, lấy nhãn lực của bọn họ tự nhiên cũng có thể nhìn ra điểm này, nghĩ tới lần này lại có thể gặp tiểu bối kỳ lạ như vậy, khỏi có thêm mấy phần hứng thú.

      “Nàng lúc trước còn câu, làm cho ta rất kinh ngạc”. Lâm đại sư tiếp, tựa hồ đối với việc mình phát ra Mộ Chỉ Ly trước tiên quả thực là loại cảm giác rất tốt.

      cái gì?” Mấy lão giả khác cũng tò mò hỏi.

      Bọn họ thân là dược sư, đối với quá trình trưởng thành của dược sư khó khăn tới cỡ nào đều hiểu nhất, cho dù là thành thị trung đẳng cũng có bao nhiêu người có thể trở thành dược sư, cho nên bọn họ đối với dược sư trẻ tuổi càng thêm chú trọng bồi dưỡng.

      Nếu là gặp được dược sư có tiềm lực, bọn họ muốn thu làm đệ tử kế thừa y bát của mình, vì vậy bọn họ đều rất quan tâm đến tình hình của mấy tiểu tử này.

      “Nàng nàng muốn tham gia dược sư khảo hạch”.

      Lời này vừa ra, mấy vị lão giả cũng có chút ít kinh ngạc, dĩ nhiên cũng có người cho là chấp nhận được.

      “Lâm lão, ngươi xác định ngươi nhìn lầm? Hài tử ra lời như vậy còn chưa đủ kiêu ngạo, tự cho mình là đúng sao? Nàng mới bao nhiêu tuổi, chẳng lẽ cho là mình biết chút thuật luyện đan liền cho mình rất giỏi sao?” Triệu lão mặt lộ vẻ bất mãn .

      Mặc dù thế giới này cũng ít dược sư thiên tài, nhưng là thiên tài đâu phải có thể dễ dàng gặp được như vậy, lấy tuổi tác của Mộ Chỉ Ly có thể thông qua dược sĩ khảo hạch là tốt rồi.

      Dù sao kỹ thuật chế thuốc cần từng bước tích lũy, chỉ có quen tay hay việc mới có thể tăng lên, nó cũng giống như tu luyện Thiên lực ăn loại đan dược có thể làm cho thực lực nhanh chóng tăng lên, luyện đan thuật có đường tắt nào để .

      Trương lão lại có phủ quyết nhanh như vậy, nhìn bộ dạng Mộ Chỉ Ly cảm thấy nàng phải người như vậy.

      “Nàng chính miệng ?”

      Lâm đại sư gật đầu: “ sai, vừa mới bắt đầu ta cũng cảm thấy là nàng nháo vớ vẩn, nhưng nhìn bộ dạng nàng bây giờ, ta bắt đầu có chút tin tưởng”. Chợt đem ánh mắt chuyển hướng đến mặt Triệu lão lộ ra vẻ khinh thường: “Triệu lão, lời này của ngươi cũng chắc đúng, tuổi tác của Mộ Chỉ Ly này cùng đồ đệ Tề Tuyền của ngươi cũng chênh lệch, Tề Tuyền trước đó lâu phải là cũng tham gia dược sư khảo hạch sao?”

      Lời của Lâm đại sư rất ràng, thế giới này phải chỉ có Tề Tuyền mới là thiên tài, tại sao Tề Tuyền có thể, Mộ Chỉ Ly lại thể?

      Nghe được lời của Lâm đại sư, mặt Triệu lão có chút thoải mái: “Đó là bởi vì Tuyền Nhi ở phương diện chế dược rất có thiên phú, nàng theo ta học tập thuật chế dược nhiều năm như vậy, nhưng là vẫn rất chịu khó”.

      Nghe vậy, Lâm đại sư cũng chỉ cười cười: “ thế giới này cũng phải là chỉ có mỗi Tề Tuyền cố gắng, đúng rồi, mới vừa rồi Tề Tuyền chính là cùng Mộ Chỉ Ly đến, có thể hai người biết nhau?”

      Lúc trước Mộ Chỉ Ly cùng Tề Tuyền quan hệ cũng phải là quá hữu hảo, giữa hai người cũng là có chút ít mâu thuẫn a, còn có thể nhìn ra được sao? ra đối với Triệu lão cùng Tề Tuyền cũng có ý kiến gì, chẳng qua là cảm thấy Triệu lão cưng chiêu Tề Tuyền quá rồi, luôn cho rằng Tề Tuyền là người ưu tú nhất, cũng vì vậy mà tính cách Tề Tuyền mới trở nên cực đoan như vậy.

      Mấy người bọn đều là hảo bằng hữu lâu năm, mặc dù có lúc ngoài miệng chuyện dễ nghe, nhưng trong lòng đều coi đối phương là bạn thân, cũng hy vọng Tề Tuyền theo con đường sai trái.

      Tề Tuyền là bảo bối trong lòng Triệu lão, vất vả mới tìm được đồ đệ có thiên phú cao như vậy, mà những người khác cho đến bây giờ cũng chưa có tìm được đồ đệ, có thể cao hứng sao?

      “Nga? Ta gọi Tề Tuyền vào hỏi chút”. xong, Triệu lão hướng phía bên ngoài hô tiếng.

      Tề Tuyền nghe được tiếng lão sư của mình gọi, tự nhiên là dùng tốc độ nhanh nhất đến, ra lúc trước nàng muốn vào xem Mộ Chỉ Ly thể như thế nào, chỉ là có tư cách vào, nhưng bây giờ được gọi tiến vào, quả thực chính là trời cũng giúp ta!

      DĨ nhiên, hết thảy Tề Tuyền đều có biểu lộ ra, cung kính tới trước mặt Triệu lão, hướng mấy vị lão giả vấn an: “Lão sư”.

      “Tuyền Nhi, nương kia ngươi có biết ?” Triệu lão chỉ Mộ Chỉ Ly.

      Nghe vậy, Tề Tuyền cũng có chút ít kinh ngạc, làm sao yên lành lại hỏi vấn đề này? Bất quá nàng vẫn thành trả lời: “Coi như là biết, cũng coi như là biết”.

      “Đây là ý gì?”

      Cho nên, Tề Tuyền chỉ có thể đem chuyện xảy ra của nàng cùng Mộ Chỉ Ly lại lần, chẳng qua là thích hợp giấu số chuyện, bất quá mọi người ở chỗ này phần lớn cũng biết tính khí của Tề Tuyền, cho dù nàng bọn họ cũng biết chuyện này là do Tề Tuyền gây ra.

      Sau khi xong, Tề Tuyền mới có cơ hội đánh giá Mộ Chỉ Ly, vừa nhìn thấy thấy gấp gáp, mình nhìn cũng thấy ngây ngẩn cả người, nghĩ tới nàng biết luyện đan a! Hơn nữa động tác thoạt nhìn vô cùng thành thạo.

      So với mình còn muốn thành thạo hơn, giống như. . . . . . giống như lão sư của mình luyện đan!

      Phát được điểm này, Tề Tuyền cũng là cảm thấy thể tin được, điều này sao có thể? Nàng thế nhưng lại thấy được tư thái luyện đan của lão sư người đồng bối!

      Theo thời gian từng giây phút trôi qua, khí cũng dần dần trở nên khẩn trương, có người trong quá trình luyện đan cẩn thận khống chế hỏa tốt, làm cho dược liệu biến thành phế thải, chỉ có thể luyện chế lại.

      Chẳng qua luyện chế lại đối với tâm tình bọn họ ảnh hưởng vô cùng nghiêm trọng, nghĩ tới thời gian còn kịp nữa, động tác của bọn họ cũng trở nên vội vàng, cứ như vậy cũng hỏng bét.

      thể ngờ được, trong lúc mọi người vẫn còn luyện chế dược như cũ, mùi thuốc nồng nặc từ trong lò đan của Mộ Chỉ Ly truyền đến, đan dược của nàng luyện chế thành công rồi!

      Những người khác luyện chế nhìn thấy màn này cũng là hâm mộ trận, có người bởi vì chuyện này mà thất thần làm cho lò đan dược sắp luyện chế thành công lần nữa biến thành phế thải.

      Khảo hạch này cũng chỉ là khảo hạch kĩ thuật luyện đan, mà còn khảo hạch tố chất tâm lý của bọn họ, ràng đây chính là do tố chất trong lòng đủ, hơi xuất chút tình râu ria, bọn họ liền bị ảnh hưởng rất lớn.

      Cũng bởi vì chuyện này, dược sư trẻ tuổi hai lần bị phá hủy đan dược trợn mắt nhìn Mộ Chỉ Ly, hiển nhiên bọn họ tức giận là vì nếu phải bởi Mộ Chỉ Ly đan dược của họ cũng bị phế bỏ, chỉ hy vọng thời gian ngắn còn lại kịp để họ luyện chế lại lần nữa.

      Đối với chuyện này, Mộ Chỉ Ly cũng có chút phản ứng nào, nàng cũng nhận đó là lỗi lầm của mình, chút hoang mang đem đan dược cất vào bình sứ.

      Song, biểu của Mộ Chỉ Ly lại làm cho mấy vị lão giả kia sợ ngây người lần nữa, mọi người mặt đều lộ vẻ kinh ngạc, bọn họ nhìn thấy gì?

      phần dược liệu vậy mà Mộ Chỉ Ly có thể điều chế được bảy viên đan dược? Bọn họ nhất định là hoa mắt rồi, sai, nhất định là như vậy, bọn họ ở trong lòng tự thuyết phục mình, song nhìn thấy người bên cạnh cũng kinh ngạc như mình, cũng biết là bọn họ có hoa mắt.

      Dù sao người có thể hoa mắt, nhưng thể nào nhiều người như vậy cùng nhau hoa mắt.

      Tề Tuyền kinh ngạc thốt nên lời, lúc trước nàng cảm thấy Mộ Chỉ Ly thể nào trở thành dược sư, kết quả là nàng làm được, nhưng mà còn vượt quá cả như vậy, nàng là dược sư có thực lực rất kinh khủng!

      Phải biết rằng lò đan dược có thể luyện chế ra ba viên đan dược coi như là dược sư cao sản* (năng xuất cao) rồi, dù sao vấn đề là ở trình độ của dược sư đối với dược liệu, dung hợp với trình độ, năng lực khống chế mồi lửa cùng với cảm giác lực, vân vân, hết sức phức tạp.

      Rất nhiều dược sư lò dược liệu chỉ có thể đủ để luyện ra viên đan dược, hơn nữa còn có thể có nguy hiểm thất bại.

      Song, Mộ Chỉ Ly lại có thể điều chế ra bảy viên đan dược, phải biết rằng Triệu lão bất quá cũng chỉ có thể luyện ra năm viên đan dược mà thôi, hơn nữa thành tích này cũng đủ để cho tự hào.

      Trong số tất cả các lão giả, sắc mặt khó khăn nhất chính là Triệu lão rồi, lúc trước lão còn người ta có bản lãnh gì, bây giờ người ta liền luyện chế được bảy viên đan dược, điều này là quá mất thể diện.

      Mộ Chỉ Ly cũng chú ý tới vẻ mặt mấy vị lão giả, tựa hồ có chút đây là tại sao. ra Mộ Chỉ Ly hiểu cũng là chuyện bình thường, dù sao nàng cũng chỉ thấy qua dược sư Mộ gia, hơn nữa còn rất ít tiếp xúc, có thể là căn bản biết.

      Trừ lần đó ra nàng lại càng chưa từng thấy qua dược sư khác, đối với những người khác luyện đan như thế nào nàng biết gì cả, nàng sở dĩ biết thuật luyện đan cũng là do theo Thiên sát cổ giới trung học tập.

      Mà Thiên sát cổ giới trung phần luyện chế, luyện chế nhất phẩm đan dược Mộ Chỉ Ly sớm học xong, nhưng là nàng chưa từng buông lỏng luyện chế, bởi vì Thiên sát cổ giới trung biểu thị lần có thể luyện ra bảy viên đan dược, nên nàng cũng hướng đó làm mục tiêu nỗ lực, cũng may luyện tập lâu như vậy, nàng rốt cục đạt được thành công.

      Dĩ nhiên, đây chỉ là nhất phẩm đan dược mà thôi, nhị phẩm đan dược khó khăn hơn rất nhiều, ít nhất tại Mộ Chỉ Ly còn cách nào khống chế được. Nàng còn tưởng mọi người luyện chế cũng như vậy.

      “Ngươi tới đây”. Trương lão hướng về phía Mộ Chỉ Ly ngoắc tay , hiển nhiên bọn họ bây giờ đối với Mộ Chỉ Ly chỉ là hai chữ hứng thú rồi, bởi vì bọn họ có thể thấy vị thiên tài dược sư!

      Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly cầm bình sứ trong tay tới, nghĩ tới mình luyện chế thành công nhất phẩm đan dược mới có thể đủ thông qua thuốc sĩ khảo hạch.

      Đợi Mộ Chỉ Ly tới trước mặt mọi người xong, Trương lão lần nữa mở miệng : “Đem đan dược ngươi luyện chế ra cho chúng ta xem chút”.

      Trương lão là người lớn tuổi nhất trong số bọn , lai lịch già nhất, cho nên liền do mở miệng.

      Đối với chuyện này, Mộ Chỉ Ly tự nhiên cũng ngần ngại, dù sao chính là muốn giao cho bọn họ nhìn, đem bình sứ trong tay đưa cho Trương lão, mà Mộ Chỉ Ly lúc này mới phát nét mặt của Tề Tuyền lúc này rất đặc sắc.

      Thậm chí nàng ta còn dám chính diện nhìn mình, nghĩ đến nàng ta suy đoán sai lầm, mình là dược sư, nghĩ tới đây Mộ Chỉ Ly cũng có mấy phần hứng thú, : “Tin tưởng ta là dược sư chưa?”

      Nghe được câu hỏi của Mộ Chỉ Ly, Tề Tuyền cũng chỉ có thể ấp úng gật đầu, cũng lời.

      Thấy thế, Mộ Chỉ Ly cũng , dù sao chứng minh hết thảy, nàng cần thiết phải gì, huống chi Mộ Chỉ Ly nàng cũng phải là loại người thích ép buộc người khác.

      Đám người Trương lão mọi chú ý đều dành cho đan dược trước mặt, ngay cả Triệu lão vốn khinh thường cũng giống như vậy, thời điểm đan dược kia được đổ ra, mấy người khỏi lần nữa hít hơi khí lạnh.

      Dựa theo ước đoán của bọn họ, phần dược liệu Mộ Chỉ Ly có thể luyện ra bảy viên đan dược kỳ tích, bất quá tạo ra nhiều đan dược như vậy cũng phải là quá tốt, nhưng là cao sản đền bù cho các khuyết điểm khác, chẳng qua đan dược này chứng minh bọn họ lần nữa nghĩ sai rồi!

      Bởi vì đan dược này chỉ có vấn đề về chất lượng, ngược lại chất lượng của nó vô cùng tốt, Mai Khâu đan này mỗi viên đều lên hình dạng hoa mai tinh xảo, phía còn có hoa văn, nhìn giống như hoa mai ở giữa rất ràng, giống như viên đan dược mà càng giống như là tác phẩm nghệ thuật tinh xảo.

      Bọn họ đều là dược sư, tự nhiên có thể hiểu đan dược có thể xuất hoa văn tuyệt đối là đan dược tốt, hơn nữa cảm giác tinh tế mà bọn họ cảm nhận được này so với nhất phẩm đan dược càng thêm là tuyệt, đến gần giới hạn của nhị phẩm đan dược rồi.

      Đây quả thể ngờ tới!

      Nếu phải là tận mắt nhìn thấy, bọn họ tuyệt đối tin tưởng, có lẽ Mộ Chỉ Ly là lão giả cao tuổi bọn họ có thể tin tưởng, nhưng tại tuổi tác của Mộ Chỉ Ly làm cho bọn họ cách nào tiếp nhận được.

      Mấy người liếc mắt nhìn nhau, bọn họ bây giờ xác định giá trẻ tuổi trước mặt chính là thiên tài dược sư! Có lẽ thể gọi là thiên tài mà phải xưng là quỷ tài!

      “Tiểu nương, biết lão sư của ngươi là ai?” Con đường luyện đan dược này nhất đinh là phải có lão sư, nếu chỉ dựa vào chính mình tìm tòi, con đường kia nhấp nhô hơn, thậm chí còn có khả năng thành công.

      Đồ đệ mạnh mẽ như vậy, lão sư của nàng còn cường đại đến cỡ nào? Bọn họ có cách nào tưởng tượng được.

      Trương lão cùng Lâm đại sư trong lòng đều có chút khổ sở, lúc trước bọn họ còn có ý nghĩ thu Mộ Chỉ Ly làm đệ tử, bây giờ nhìn lại bọn họ căn bản có tư cách kia.

      Ít nhất, bọn họ cũng thể giống như Mộ Chỉ Ly dùng phần dược liệu luyện chế ra bảy viên đan dược, huống chi là đan dược còn có hoa văn. . . . . .

      Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly cũng sững sờ, nàng có lão sư, lão sư duy nhất chính là Thiên sát cổ giới, nhưng là có thể ra sao? Khẳng định là thể nào, cho nên mở miệng : “Tên tuổi lão sư của ta tiện tiết lộ. . . . .” Chỉ có thể thử dối chút xem có vượt qua kiểm tra hay .

      Song, đối với câu trả lời của Mộ Chỉ Ly, mấy người cũng có chút kinh ngạc nào, bọn nhìn thấy luyện đan thuật của Mộ Chỉ Ly có thể đạt tới loại trình độ này, lão sư sau lưng tất nhiên phi thường cường đại. Mà người cường đại tự nhiên có chút giới hạn, tỷ như thích để lộ tên họ.

      “Ngươi luyện chế vô cùng hoàn mỹ. ngươi bây giờ dược sĩ”. Trương lão cười , nhìn thấy người trẻ có tài như vậy, cũng có chút nào ghen tỵ, bất quá trong lòng có chút muốn cũng Mộ Chỉ Ly thảo luận phen.

      “Cám ơn”. Bất quá Mộ Chỉ Ly chính là tiện đà : “Ta có thể tiếp tục tham gia khảo hạch dược sư ?”

      Nếu là lúc trước bọn họ có thái độ hoài nghi, nhưng bây giờ bọn còn chút nghi ngờ nào: “Dĩ nhiên có thể!”.
      fujjko thích bài này.

    4. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Q.2 - Chương 2: DƯỢC SƯ TRẺ TUỔI NHẤT
      Trong lúc đám người Mộ Chỉ Ly chuyện, lục tục cũng ngửi thấy mùi thuốc nồng nặc, hiển nhiên là lại có người luyện đan dược thành công.

      Mà lúc này thời gian canh giờ cũng trôi qua rồi, ngay sau đó, Lâm đại sư lên tiếng : “Thời gian hết”.

      Lời này vừa ra, có người vui mừng, có người buồn bã, vui mừng tất nhiên là vì mình điều chế đan dược thành công, buồn là vì thất bại.

      Mộ Chỉ Ly phát có ba người điều chế đan dược thành công, mặt bọn họ đều là đau khổ, còn có hai người hướng về phía mình trợn mắt nhìn, rất ràng, vì lúc trước Mộ Chỉ Ly điều chế thành công mà phân tâm dẫn đến thất bại, cho nên bọn họ cho rằng hết thảy nguyên nhân đều do Mộ Chỉ Ly.

      Nếu phải bởi vì nàng, bọn họ cũng biến thành như bây giờ, dù sao lúc ấy thời gian qua hơn phân nửa, bọn họ cũng phải là có cách nào luyện chế thành công mà là thời gian hết, bọn họ có cơ hội nữa.

      Ba người khác cũng luyện chế thành công, Lâm đại sư tới bên cạnh kiểm tra đan dược của bọn họ, mặc dù so với đan dược của Mộ Chỉ Ly luyện chế ra có chênh lệch rất lớn, nhưng phải ít nhất bọn họ cũng luyện chế thành công rồi sao?

      “Bốn người các ngươi thông qua khảo hạch trở thành dược sĩ”. Lâm đại sư mặt nở nụ cười hướng về phía đám người Mộ Chỉ Ly , thấy bọn tiểu bối khảo hạch thành công, cũng cảm thấy vô cùng vui vẻ.

      Ba người khác nghe được lời của Lâm đại sư đều lộ ra vẻ vô cùng hưng phấn, Mộ Chỉ Ly thoạt nhìn cũng vui vẻ, nhưng cũng hề giống bọn họ, bởi vì đây là điều mà nàng sớm biết rồi sao?

      Sau khi chúc mừng bọn xong, Lâm đại sư tới trước mặt ba người thất bại, : “ nên nản chí, ta tin tưởng các ngươi lần sau nhất định có thể làm được!”

      . . . . . . . . . .Rất nhanh sau đó, đám người Mộ Chỉ Ly từ trong phòng ra, bốn người vốn là theo Tề Tuyền vẫn chờ ở chỗ đó, nhìn thấy Tề Tuyền ra ngoài, nam tử dẫn đầu lên tiếng hỏi: “Như thế nào? Thất bại sao?”.

      ra bọn họ căn bản tin là Mộ Chỉ Ly thành công, tại hỏi như vậy cũng chỉ là muốn chê cười Mộ Chỉ Ly, làm cho nàng ta mất mặt thôi.

      Song, chân chính mất mặt chính là Tề Tuyền, chỉ có thể lúng túng hướng bọn họ giọng : “Nàng thông qua rồi”.

      Mấy người sửng sốt, vẻ mặt chính là thể tin được, thế nhưng lại thông qua rồi? Bất quá nhìn bộ dạng của Tề Tuyền cũng biết là nàng ta giỡn, ánh mắt mấy người nhìn về phía Mộ Chỉ Ly cũng là có chút ít lúng túng.

      Lúc này Lâm đại sư nhìn ba người vừa được thông qua : “Các ngươi chỉ cần đến trước sân ghi vào sổ chút thông tin cá nhân, sau đó là lấy được chứng nhận dược sĩ rồi”.

      Ba người rối rít gật đầu giống như gà con mổ thóc, mặt che giấu được vẻ hưng phấn.

      Còn lại, Lâm đại sư lần nữa nhìn về phía Mộ Chỉ Ly: “Ngươi xác định muốn tiếp tục tiến hành khảo hạch dược sư?”.

      Mộ Chỉ Ly chút do dự gật đầu, sau này nếu nàng muốn khảo hạch còn phải đặc biệt đến công hội dược sư chuyến, có chút khó khăn, nếu hôm nay có cơ hội tất nhiên là khảo hạch luôn.

      Tề Tuyền mặt lên vẻ khó coi, trước đó vài ngày nàng cũng tham gia khảo hạch, chỉ là có thành công, song Mộ Chỉ Ly này cũng muốn tham gia khảo hạch, nếu nàng ta khảo hạch thành công mình sau này ở trước mặt nàng ta thể ngẩng đầu lên được.

      Mấy người khác nghe Lâm đại sư cùng Mộ Chỉ Ly chuyện khỏi kinh hô lên tiếng, bọn họ nghe được cái gì? Nàng ta lại muốn tiến hành khảo hạch dược sư nữa, điều này làm cho người ta có chút chấn động.

      Hai người vốn là trợn mắt nhìn Mộ Chỉ Ly bây giờ đối với nàng cũng có chút ít thay đổi cách nhìn, nếu Mộ Chỉ Ly có thực lực như lời nàng , bọn họ cũng bội phục.

      Phải biết rằng lúc trước dược sư trẻ tuổi ưu tú nhất chính là Tề Tuyền, nhưng Tề Tuyền cùng bọn họ quan hệ tốt, dù sao Tề Tuyền thực lực ràng như vậy, có chút cao ngạo, bọn họ có cách nào ở cùng chỗ, tại nhìn Mộ Chỉ Ly vậy mà lại cũng có thực lực như vậy, bọn họ có ý muốn xem trò hay chút.

      Nếu là nàng thay thế địa vị của Tề Tuyền, đối với bọn họ mà cũng phải là chuyện vui, ngược lại, bọn họ cảm thấy như vậy tệ, ít nhất cái tư chất huyền diệu của Tề Tuyền cũng phải là duy nhất.

      Dĩ nhiên, mặc dù trong lòng ôm ảo tưởng như vậy, nhưng thực tế bọn họ cũng tin tưởng, dù sao Tề Tuyền cũng phải thất bại phải sao? Đột nhiên xuất trẻ tuổi cùng Tề Tuyền nhìn qua khác biệt lắm, quả là khó khăn quá mức.

      Mộ Chỉ Ly cũng có để ý đến ý nghĩ của người khác, đối với nàng mà , nàng chỉ cần mình cảm thấy đúng là được, người xa lạ nghĩ gì đối với nàng có quan hệ chút nào!

      Mộ Chỉ Ly theo Lâm đại sư vào chỗ khảo hạch dược sư, mà sau khi họ vào, Trương lão, đám người Triệu lão cũng đồng loạt vào, bọn họ muốn nhìn xem Mộ Chỉ Ly có biểu như thế nào.

      So với khảo hạch dược sĩ, số người tham gia khảo hạch dược sư ít hơn nhiều, tổng cộng cũng chỉ có ba người.

      Trừ Mộ Chỉ Ly ra, hai người khác cũng hơn hai mươi tuổi, bọn họ nhìn thấy Mộ Chỉ Ly vào, mặt cũng lộ ra chút ít kinh ngạc, dù sao so sánh với bọn họ, tuổi của Mộ Chỉ Ly có chút phải sao?

      Ở trong nơi này, bọn họ nhìn thấy người tuổi từng tới khảo hạch cũng chỉ có Tề Tuyền, nghĩ tới hôm nay lại xuất thêm người, nhìn đám người Trương lão tiến vào phía sau, bọn họ cho rằng Mộ Chỉ Ly là trong những đệ tử của họ.

      Cho nên, ánh mắt nhìn về phía Mộ Chỉ Ly lại thêm mấy phần hâm mộ, bọn họ cũng muốn trở thành đệ tử của mấy người Trương lão a, bọn họ có cơ hội đó, dù sao bọn họ ở phương diện này cũng phải là thiên tài, chẳng qua dựa vào cố gắng của mình từng bước tiến đến như bây giờ.

      “Phương thức khảo hạch dược sư chia làm hai bước, bước đầu tiên là lấy ra tinh hoa thanh hồng thạch, bước thứ hai là luyện chế ra nhị phẩm đan dược, hai bước nhất định phải hoàn thành, nếu là thất bại trong hai bước đều coi như là thất bại”.

      Lâm đại sư như cũ đơn giản ràng ra quy tắc khảo hạch, để cho tất cả mọi người đều có thể hiểu.

      Thanh hồng thạch phải là loại đá, mà là loại dược liệu, dược liệu làm xong có hai màu xanh, hồng, hơn nữa vô cùng cứng rắn, thoạt nhìn như tảng đá nên gọi là thanh hồng thạch.

      Chính là bởi vì độ cứng rắn kia cho nên để luyện nó vô cùng khó khăn, mà tinh hoa thanh hồng thạch có chỗ tốt giúp cho thân thể tráng kiện, nên nhiều người giàu có đều thích mua tinh hoa thanh hồng thạch.

      Mộ Chỉ Ly mặc dù lúc trước chưa từng luyện chế qua thanh hồng thạch, nhưng đối với thanh hồng thạch cũng coi như là hiểu , nàng tin tưởng với thực lực của mình hẳn là có thể làm được.

      “Thời gian khảo hạch là hai canh giờ, bây giờ bắt đầu!” Lâm đại sư tuyên bố.

      Lời vừa ra, mấy người lập tức bắt đầu hành động, dù sao thời gian đối với bọn họ rất quan trọng, ngay cả Mộ Chỉ Ly cũng ngoại lệ, nàng đối với tinh chế thanh hồng thạch cũng có chỗ hiểu , cho nên cần phải suy nghĩ cẩn thận phen.

      Cũng may số lượng thanh hồng thạch trong tay mỗi người đủ nhiều, cho dù thất bại cũng có thể làm lại.

      Lấy ra ít thanh hồng thạch nhanh chóng bỏ vào trong lò đan, vận dụng linh thức của mình tất cả đều chú ý vào lò đan, cảm thụ được dược liệu biến hóa, loại chuyện này hiển nhiên nàng trải qua nhiều lần lắm rồi, chẳng qua lần này dược liệu khác mà thôi.

      Song, rất nhanh Mộ Chỉ Ly phát ra luyện thanh hồng thạch có khó khăn ở đâu, bề ngoài của nó là quá cứng rắn rồi, so với các loại dược liệu trước kia nàng luyện đều cứng rắn hơn, tiểu hỏa căn bản là cách nào nung chảy được nó, mà khi dùng đại hỏa, tinh hoa của nó rất dễ bị đốt cháy thành hư vô.

      Bất quá Mộ Chỉ Ly nàng chính là thích nhất thứ có tính khiêu chiến, nghĩ tới đây, nàng liền hăng hái bừng bừng.

      Cho nên, đám người Lâm đại sư nhìn thấy màn kỳ quái, hai tuyển thủ khác bời vì luyện chế khó khăn mà nhíu mày, cẩn thận sợ xuất vấn đề gì đó.

      Dĩ nhiên, loại biểu này là tương đối bình thường, nếu là đổi lại vài chục năm trước mấy người Lâm đại sư hẳn là cũng giống như vậy, song Mộ Chỉ Ly bên kia lại giống.

      Chỉ thấy mặt nàng là thần sắc hứng thú, có chút nào khẩn trương hay là vội vàng xao động, có chăng là vô cùng hứng thú, phảng phất như hăng hái bừng bừng khiêu chiến nan đề.

      Tựa hồ như trong mắt nàng, đây cũng phải là cuộc thi mà chỉ là lần luyện đan mà thôi, có chút gánh nặng nào trong lòng.

      Rất hiển nhiên, loại tâm lý này là rất tốt, bởi vì tuyệt đối ảnh hưởng đến phát huy của nàng, lúc dược sư chế thuốc tâm tình là rất trọng yếu, mấy vị lão giả nhìn dáng vẻ của Mộ Chỉ Ly trong lòng cũng thầm bội phục, loại tâm thái này xuất ở tiểu bối đúng là mấy người có được, sư phụ của nàng là cỡ nào lợi hại a.

      Mộ Chỉ Ly cẩn thận khống chế hỏa hâịu, đem hỏa hầu gia tăng chút xíu, nàng cần tìm kiếm mức hỏa hầu thích hợp nhất, vừa gia tăng hỏa hầu, vừa chú ý đến trình trạng của dược liệu, thể nghi ngờ đây là chuyện vô cùng tiêu hao tâm thần.

      “Nhanh nhanh” Mộ Chỉ Ly thầm nghĩ trong lòng, nàng có loại cảm giác tìm được nhiệt độ thích hợp, song đúng lúc này, cẩn thận nhiệt độ quá chút. . . Xong, chỉ nghe thấy “Phốc xuy” tiếng, thanh hồng thạch này biến thành phế thải.

      Thấy thế, Mộ Chỉ Ly chẳng qua chỉ là thở sâu hơi, đem trạng thái căng thẳng lúc trước nới lỏng mấy phần, sau đó lấy tiếp thanh hồng thạch bỏ vào trong lò đan, tiếp tục những bước như vừa rồi.

      Có kinh nghiệm lần trước, lần này so ra tốt hơn ít.

      Tại thời điểm Mộ Chỉ Ly thất bại, hai người bên cạnh cũng lần lượt thất bại, bất quá bởi vì ba người đều thất bại, cho nên tâm tình của bọn tệ lắm, ít nhất tất cả mọi người đều giống nhau.

      Lần thứ hai, Mộ Chỉ Ly lại thất bại, lần này cũng phải bởi vì hỏa hậu khống chế đủ, mà là lúc sắp đề luyện thành công nàng thu chậm, cho nên tinh hoa liền biến thành phế thải.

      Nhưng rất ràng, so với lần đầu tiên tốt hơn nhiều, chỉ cần có tiến bộ là tốt rồi, thời gian qua hơn nửa canh giờ, vẫn còn kịp, mặc dù bước này tiêu hao của nàng ít thời gian, nhưng mà kế tiếp luyện chế đan dược nhị phẩm đối với nàng mà cũng có khó khăn quá lớn.

      Làm cho Mộ Chỉ Ly kinh ngạc là trong hai người kia luyện được tinh hoa thanh hồng thạch và bắt đầu luyện chế đan dược.

      Sau khi thời gian trôi qua được canh giờ, Mộ Chỉ Ly cũng thành công lấy ra được tinh hoa thanh hồng thạch, lúc này còn người vẫn tiếp tục luyện chế.

      Nàng bắt đầu luyện chế đan dược, nàng cần luyện chế chính là nhị phẩm Thiên Tâm đan, đan dược này thuộc tính là phụ trợ, có thể làm cho con người tĩnh tâm lại, nên xem thường nó là đan dược phụ trợ, ra rất nhiều lúc Thiên Tâm đan có thể giúp đỡ được, bởi vì nó bao hàm hết thảy các tình huống cần tĩnh tâm.

      Ở thời điểm ngươi bị quấy nhiễu là có thể phục dụng, tỷ như ngươi bị ba quấy nhiễu, ăn vào có thể giảm bớt rất nhiều, cho nên Thiên Tâm đan là loại đan dược được rất nhiều người chuẩn bị khi xuất hành.

      Thiên Tâm đan này Mộ Chỉ Ly cũng luyện chế qua, cho nên đối với nàng cũng có gì là quá khó khăn, bất quá nàng nhìn dược liệu phát ra vấn đề, đó chính là nàng từ Cổ Sát giới thu hoạch được đan phương trong đó còn có thêm loại dược liệu ở ngoài, mà chỗ này lại có.

      Đây là tại sao? Mộ Chỉ Ly nghi ngờ Thiên Tâm đan phải đều giống nhau sao? Tại sao dược liệu lại giống?

      khỏi liếc con ngươi về nam tử phía bên cạnh lại phát ra thành luyện đan cũng có lộ ra chút nghi ngờ nào, mà những người khác vẻ mặt đều rất bình thường, tựa hồ chỉ có mình nàng cảm thấy quái dị.

      Chẳng lẽ đan phương trong Thiên Sát Cổ giới cùng với đan phương mà người Thiên Huyền Đại Lục đều biết lại khác nhau sao? Nhưng điều này cũng đúng, ít nhất đan phương Mai Khâu đan là giống nhau mà, có lẽ chỉ bộ phận đan phương là giống nhau.

      Vậy hãy để cho mình xem thiếu vị dược liệu đến tột cùng có cái gì khác nhau!

      Nghĩ tới đây, Mộ Chỉ Ly cũng hề do dự nữa, bắt đầu luyện chế, cũng may thiếu vị dược liệu cũng có vấn đề gì, nàng luyện chế vô cùng thành công, bất quá người bên cạnh kia xuất vài vấn đề, cho nên cuối cùng Mộ Chỉ Ly dẫn đầu hoàn thành khảo hạch.

      Sau khi khảo hạch bắt đầu được hai canh giờ, Lâm đại sư lần nữa công bố khảo hạch kết thúc, trong ba người có hai người hoàn thành, chỉ có người hoàn thành, kết quả mặc dù phải là tốt nhất nhưng cũng tệ, chẳng qua người bị thất bại lộ ra vẻ có chút mất mát.

      Lâm đại sư như cũ khích lệ phen, dù sao ở nơi này số người thất bại có biết bao nhiêu, chỉ cần kiên trì tới cùng cũng đạt được thành công của mình.

      Đợi sau khi người nọ rời , Lâm đại sư mới bắt đầu kiểm nghiệm thành quả của hai người Mộ Chỉ Ly, rất ràng là hai người đều thông qua rồi, bất quá đan dược Mộ Chỉ Ly luyện chế so với đan dược người kia luyện chế còn tốt hơn, điểm này làm cho nam tử hai mươi tuổi kia kinh ngạc phen cũng là chuyện mà đám người Lâm đại sư lường trước.

      Lâm đại sư cùng đám trưởng lão cười tiếng rồi : “Chúc mừng các ngươi thông qua khảo hạch dược sư , bắt đầu từ hôm nay các ngươi chính thức là dược sư rồi!”

      Dược sư cùng dược sĩ mặc dù chỉ thua kém chữ, nhưng khác nhau lớn, nếu đại gia tộc trước mặt gã dược sĩ có thể làm cho bọn họ lấy lễ đối đãi gã dược sư có thể làm cho họ lấy kính làm đầu.

      “Hôm nay chúng ta thấy được vị thiên tài, ngươi là dược sư trẻ tuổi nhất của công hội dược sư thành Ngải Y!” Lời của Trương lão mang theo vài phần kích động, bọn họ muốn đem chuyện này báo lên cho công hội dược sư, đây đối với bọn họ là vinh dự hạng nhất!

      Nhìn thấy sắc mặt kích động của mấy vị lão giả bình thường luôn trầm ổn, Mộ Chỉ Ly cũng có chút ít kinh ngạc: “Ta chỉ là vận khí tốt mà thôi”. Ở trước mặt mấy vị lão giả có tuổi, nàng muốn cung kính chút, chẳng qua bọn làm cho nàng biết nên cái gì cho phải.

      “Ha ha, Mộ nương, mặc dù chúng ta biết lão sư của ngươi là ai, nhưng chúng ta biết bồi dưỡng được đệ tử ưu tú”.

      . . . . . . . .

      Thời điểm Mộ Chỉ Ly trở lại tửu lâu cũng gần đêm rồi, bọn Tề Tuyền cũng có trở về, khi bọn biết được Mộ Chỉ Ly thông qua khảo hạch dược sư , bọn họ kinh ngạc nên lời, nghĩ đến lúc trước bọn họ giễu cợt Mộ Chỉ Ly lại càng cảm thấy có mặt mũi gặp người.

      Cộng thêm đám người Lâm đại sư ngừng tán dương Mộ Chỉ Ly, còn có Triệu lão bảo Tề Tuyền hảo hảo học tập Mộ Chỉ Ly, hết thảy làm cho bọn họ muốn nhìn thấy Mộ Chỉ Ly lần nữa, bởi vì quá mất thể diện.

      Mộ Chỉ Ly nhìn chứng nhận dược sư tay mình, có vật này rồi dễ dàng hơn ít, ít nhất sau này đến công hội dược sư tìm dược liệu dễ dàng hơn ít.

      Dù sao rất nhiều dược liệu trân quý cũng phải là tiệm thuốc bình thường có, bất quá tại Mộ Chỉ Ly cũng có dùng đến dược liệu quý giá gì, bởi vì đại đa số dược liệu trân quý đều là luyện chế đan dược cao cấp, đan dược thấp phẩm căn bản là cần dùng đến.

      tại, nàng muốn nghiên cứu vấn đề là Thiên Tâm đan lúc trước mình luyện chế cùng Thiên Tâm đan hôm nay luyện chế ở công hội dược sư đến tột cùng có cái gì khác nhau.

      Ngay lúc đó nàng chẳng qua là cảm thấy thiếu vị dược liệu mùi hương của Thiên Tâm đan đủ nồng, phát điểm này xong nàng đại khái nghĩ, có lẽ bọn họ phân biệt tốt xấu khác sao.

      Ở lúc sau, Mộ Chỉ Ly cũng nghiệm chứng ý tưởng của nàng là đúng, thiếu vị dược liệu Thiên Tâm đan có hiệu quả khác biệt rất lớn.

      Xem ra đan phương trong Thiên Sát Cổ giới đúng là phải tốt bình thường a!

      Ngày thứ hai, Mộ Chỉ Ly xuất hành từ sớm, núi Tử Vân, qua ngày nữa chính là thời gian mở ra di tích viễn cổ, nàng phải xem xét phen, hiểu chút tin tức.

      Rất dễ dàng biết vị trí của núi Tử Vân, bởi vì đỉnh núi Tử Vân thực vật sinh trưởng có màu tím, nhìn từ xa lại giống như là đám mây màu tím, cho nên được gọi là Tử Vân, núi Tử Vân ở vị trí rất cao.

      Ngựa ngừng vó câu hướng núi Tử Vân chạy tới, càng gần tới núi Tử Vân, Mộ Chỉ Ly phát người cũng là càng ngày càng nhiều, mới đầu chỉ là gặp chút Tu luyện giả lẻ tẻ, càng về sau gặp phải mọi người đều có tổ chức, chính xác là mô hình của gia tộc.

      Kế tiếp gặp được các tổ chức càng ngày càng khổng lồ, đến tận mười mấy người, mấy chục người. . . . Mà Mộ Chỉ Ly cũng dùng tốc độ nhanh nhất tới đỉnh núi.

      Từ dưới chân núi nàng cảm nhận được cấm chế ổn định của di tích viễn cổ rồi, dị thường ràng, bất quá từ bất ổn kịch liệt này nàng cũng biết thời gian cấm chế kia cũng cón duy trì được lâu nữa.

      Núi Tử Vân có hoàn cảnh rất tốt, thảm thực vật màu tím quả thực rất mỹ lệ, tựa hồ như thế giới màu tím, nếu có quá nhiều người như vậy đích thực rất tuyệt.

      Chẳng qua tại người nào đặt tâm tư ở cảnh sắc cả, trong lòng bọn họ đều chỉ có ý nghĩ chính là——–di tích viễn cổ!

      đinh núi đầy người, đồng thời còn có lều trại, bọn họ tới nơi này hẳn phải là ngày ngày hai, đều đợi cấm chế giải trừ.

      đống người đứng trước mỗi lều, cầm lấy vũ khí sắc mặt bất thiện nhìn mọi người, cho phép nhích tới gần. Tựa hồ khoảnh khắc người khác tới gần nơi đó, vũ khí của bọn họ chút lưu tình mà chém xuống.

      Đỉnh núi giống như bị chia , ngươi nhích tới gần địa bàn của họ chút, hiển nhiên bọn họ cùng ngươi khách khí.Nhìn thấy màn này, Mộ Chỉ Ly nhíu mày, điều này là có chút. . .

      Song, đối với tình trạng này, Thiên Nhi cũng sớm dự liệu đến: “Trước kia ta cũng gặp phải tình trạng như vậy. Ở nơi này vị trí có thể thấy ràng di tích viễn cổ bị số thế lực lớn sớm chiếm cứ, như vậy bảo đảm bọn họ có thể thấy động thái trước tiên”.

      Đây là cách làm quen thuộc của bọn , trừ phi ngươi có đầy đủ thực lực đánh bại bọn họ, làm cho bọn họ lăn xuống, nếu ngươi cũng chỉ có thể chờ ở phía dưới”.

      Nghe Thiên Nhi , Mộ Chỉ Ly cũng hiểu, rất thực tế, bạo lực là phương thức trực tiếp nhất, trong lòng khỏi xuất cái ý nghĩ, đó chính là sau này nàng muốn chiếm cứ vị trí thứ nhất!

      Dù sao cảm giác tại như vậy rất thoải mái, nàng rất thích. Nàng cũng ràng, tại lấy thực lực của nàng thể nào đối kháng được với bọn họ, cho nên cũng chỉ có thể ở chỗ này nhìn.

      Rất nhanh, Mộ Chỉ Ly có thể tìm được thân cây, giấu ở cây hẳn có thể thấy được di tích viễn cổ bộ dạng ra sao, nghĩ tới đây, Mộ Chỉ Ly liền trèo lên cây, mà lúc này Mộ Chỉ Ly cũng mới chú ý đến xung quanh cây có ít người, mọi người đều là có ý nghĩ giống nhau.

      Sau khắc, Mộ Chỉ Ly nhìn thấy bộ dạng của di tích viễn cổ, thể thừa nhận, là quá rung động rồi, thế cho nên Mộ Chỉ Ly trong thời gian ngắn có phục hồi tinh thần lại.

      Giống như là cung điện khổng lồ, vốn là chôn dưới lòng đất, biết là bởi vì nguyên nhân gì mới lên ra ngoài, cả cung điện này làm cho người ta cảm thấy khổng lồ, kinh sợ.

      sai, chính là kinh sợ, chẳng qua là xa như vậy có thể cảm giác được cường đại của nó, mười sáu cái cột bạch ngọc làm trụ của cái cung điện này, cao chừng mười trượng, người đứng ở trước mặt của nó bé như vậy, càng làm cho người ta tò mò chủ nhân của nó là người cường đại cỡ nào.

      Cấm chế màu vàng lên vòng tròn vây quanh ở chính giữa, nó bảo tồn hoàn hảo, có bất cứ hư hại nào, đại môn màu đỏ thẫm đóng chặt, làm cho người ta càng muốn biết bên trong tột cùng là có cái gì.

      Giống như điều bí làm cho bọn họ điên cuồng hiếu kỳ. Ngày mai, bọn họ chính là có thể tìm tòi đến tột cùng rồi!

      Xem xong hết thảy, Mộ Chỉ Ly cũng có hạ xuống, mà đánh giá các lều đỉnh núi, nàng nghe có các đại thế gia cùng người trong môn phái tới, nghĩ đến lều này chắc hẳn phải thuộc về bọn họ a!

      Đối với hai loại người này, Mộ Chỉ Ly trong lòng cũng ôm tò mò, đến tột cùng có bộ dạng ra sao đây?

      Song, vừa nhìn, nàng liền ngây ngẩn cả người.

      Bởi vì mấy năm trước nhìn thấy thân ảnh màu trắng kia, thân ảnh làm cho nàng muốn ra khỏi thành La Thiên tiến vào Đại thế giới, thân ảnh làm cho nàng trong những năm này luôn ngừng ép mình phải tiến bộ.
      fujjko thích bài này.

    5. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Q.2 - Chương 3: GẶP LẠI LĂNG LẠC TRẦN
      Mộ Chỉ Ly hồi tưởng lại lúc đầu nàng ở trong sân nghiên cứu vũ kỹ, thân ảnh màu trắng kia xuất ở góc tường.

      Tuy chỉ nhìn thoáng qua, cũng chưa gì, nhưng hình bóng của , nàng chưa bao giờ quên, tên của lại càng mực in sâu trong trí nhớ của nàng.

      Lăng Lạc Trần, người cũng như tên, cũng chỉ có mới giống như trích tiên, mới xứng đôi với cái tên như vậy, mấy năm trôi qua, màn lúc đó lại ràng như có thể nhìn thấy được.

      tốt đẹp như vậy, tuấn dật tựa như phải người phàm, làm cho người ta tìm được từ ngữ để hình dung , cho nên trong đầu Mộ Chỉ Ly chỉ có thể xuất hai chữ tốt đẹp mà thôi.

      Vẫn như cũ là bộ áo trắng, tay áo huyền văn vân tụ, ngồi chiếu, mắt của khép hờ, tựa như ngồi ở đó nghỉ ngơi, lại như trầm tư suy nghĩ, chẳng qua chỉ là đơn giản ngồi ở đó lại làm cho người ta thể dời mắt.

      Quanh thân tản ra khí chất phiêu dật, làm cho người ta nhích tới gần rồi lại dám tới gần, chỉ cảm thấy giữa hai người chênh lệch quá lớn, ảnh hưởng tới vẻ đẹp của .

      lẳng lặng ngồi ở chỗ đó, giống như người chung quanh ồn ào náo động, phảng phất chút như tồn tại, chỉ cảm thấy trong lòng yên lặng dị thường, trong phạm vi xung quanh có người, chẳng qua Mộ Chỉ Ly cũng chú ý tới mấy nữ tử nhìn , che dấu ái mộ chút nào.

      Mà mấy đứng gần nhau, có lẽ họ cùng môn phái, nghĩ tới đây, Mộ Chỉ Ly khóe miệng hơi nhếch lên.

      Đúng là, Lăng Lạc Trần là người như vậy, nương ái mộ biết có bao nhiêu nữa, bất quá nhìn bộ dạng kia, sợ là có rất ít có thể vào trong lòng của .

      Trong lúc Mộ Chỉ Ly xuất thần, phía dưới cũng có mấy tên nam tử tầm hai mươi tuổi nhìn Mộ Chỉ Ly ở cây.“Mỹ nhân, nàng ở phía đó nhìn cái gì đấy? bằng xuống dưới này cùng chúng ta hàn huyên chút !”. gã nam tử mặc áo bào màu xanh mặt lộ ra vẻ khinh bạc nhìn Mộ Chỉ Ly .

      Ngay từ lúc Mộ Chỉ Ly muốn lên đỉnh núi bọn họ cũng phát ra nàng, lúc ấy Mộ Chỉ Ly lên đỉnh núi cũng để ý, nhớ tới cuộc chuyện với Thiên Nhi nàng cũng có phát mình bị người khác chú ý tới.

      Thời điểm bọn họ nhìn thấy Mộ Chỉ Ly đương nhiên là cực kỳ kinh diễm phen, thân là đệ tử địa thế gia mỹ nữ trong mắt bọn họ đếm hết, yến gầy hoàn phì, các loại nương phong tình có thể bọn họ đều gặp qua.

      bình thường căn bản là vào được mắt của bọn họ, nhưng là thời điểm nhìn thấy Mộ Chỉ Ly, tất cả lúc đó bọn họ đều hai mắt tỏa sáng, giống như Mộ Chỉ Ly là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy.

      Toàn thân nàng tỏa ra loại khí chất mê người, mặc dù thể nhưng lại dị thường làm cho người ta mê luyến, khuôn mặt nhắn tinh xảo trang điểm chút nào, cũng là quốc sắc thiên hương, nhất là trong lúc mơ hồ toát ra vẻ xa cách lại làm cho người ta muốn nhích tới gần.

      Mộ Chỉ Ly suy nghĩ về Lăng Lạc Trần, lời của nam tử mặc áo bào màu xanh nàng hẳn là có nghe thấy, dù sao ở chỗ này nàng căn bản là nhận ra người nào, như thế nào lại có người cùng nàng chuyện đây? Dĩ nhiên, ở đây bao gồm tình huống của Lăng Lạc Trần.

      Ở trong lòng Mộ Chỉ Ly cũng biết nàng cùng Lăng Lạc Trần đến tột cùng là biết nhau, nhưng là dù sao, nàng hy vọng Lăng Lạc Trần còn nhớ nàng.

      Mấy người dưới tàng cây thấy Mộ Chỉ Ly thèm nhìn bọn họ, lập tức sắc mặt mấy người trở nên khó coi mấy phần, bọn họ nhìn theo ánh mắt của Mộ Chỉ Ly, bất ngờ chút nào nhìn thấy thân ảnh Lăng Lạc Trần.

      Phát điểm này xong, trong lòng bọn lại càng khó chịu. Phải biết rằng bọn họ lớn lên cũng có chút tuấn dật, ở gia tộc cũng có rất nhiều muốn dựa vào bọn họ, cho nên bọn họ tự cho mình là siêu phàm, cảm giác mình là mỹ nam khó gặp cõi đời này.

      Lần này tới đây, mục đích chủ yếu của bọn họ là vì di tích viễn cổ, nhưng dù sao bọn họ cũng là trẻ tuổi khí thịnh, mặt cũng muốn xem mỹ nữ.

      Bọn họ cũng trông thấy mỹ nữ, song chuyện bi ai cũng xảy ra, đó là những mỹ nữ này nếu phải là thích tên tiểu bạch kiểm áo trắng bên này lại thích kẻ nghiệt áo hồng ở bên kia.

      Con mấy người bọn triệt để có người nào hỏi thăm, cho dù chủ động cùng mấy kia chuyện các nàng căn bản thèm để ý tới bọn họ.

      Mấy ngày qua quả thực làm cho bọn họ tức chết, đường đường là thế gia công tử bọn họ lại phải nhận đãi ngộ như vậy, càng tức hơn chính là địa vị của hai người kia phải là người bình thường có thể đắc tội, cho nên bọn họ cũng chỉ có thể chịu đựng ngụm khẩu khí này.

      Bọn họ vừa nhìn thấy Mộ Chỉ Ly mới tới, hơn nữa lại chỉ mình, dĩ nhiên sắc tâm nổi lên. Bọn họ nhìn đến mấy có chút ít sắc đẹp kia hoặc là thế gia, hoặc là người trong môn phái, cho nên bọn họ có cách nào hành động, nhưng chỉ có người, nghĩ tới đây mặt bọn họ nở ra nụ cười hiểm.

      Vậy cũng chính là tặng tới cửa, được ăn chùa ngu sao mà ăn! Dù sao loại chuyên này bọn họ cũng phải lần đầu tiên làm, lấy hoàn cảnh phía sau bọn còn có cái gì phải sợ? này còn có thể tạo thành uy hiếp gì đối với họ chứ?

      Mấy người liếc lẫn nhau cái, ánh mắt bọn họ đều ngầm hiểu được, gật đầu.

      “Ầm”, thanh vang lên.

      Mộ Chỉ Ly ở cây chỉ cảm thấy cây cối lay động trận, sau khắc liền té xuống, cũng may Mộ Chỉ Ly thân thủ tệ, vững vàng rơi xuống mặt đất, có bị thương.

      Chẳng qua mặt Mộ Chỉ Ly tràn đầy tức giận, bởi vì nàng hiểu nguyên nhân, cái cây này bị mấy tên nam tử kia chặt đứt.Mấy tên nam tử kia thấy Mộ Chỉ Ly nổi giận đùng đùng nhìn bọn , cảm thấy có cái gì tốt, ngược lại mặt nở nụ cười.

      “Mỹ nhân, rốt cuộc cũng có thời gian để ý đến bọn ta a!”. Nam tử mặc áo bào màu xanh kia sắc mặt khinh bạc , lúc trước bọn họ liếc mắt nhau cái chính là quyết định làm việc này, mỹ nhân này nếu để ý đến bọn họ, bọn họ liền buộc nàng phải để ý tới bọn họ!

      Rất hiển nhiên, cái phương pháp này rất thành công, ít nhất tại mỹ nhân ở đối diện với bọn họ phải sao?

      Bọn họ nơi này gây ra động tĩnh cũng , dù sao thân cây đổ xuống, nhất là còn áp chế người khác, cho nên có ít người chú ý tới tình huống bên này, bất quá tất cả mọi người đều mang tâm trạng xem cuộc vui, bọn họ cũng có nhàn hạ thoải mái tới cứu người.

      Trong đầu bọn căn bản cũng có cái từ này, huống chi mấy tên đệ tử này đều là từ đỉnh núi tới, thân phận trong lòng mọi người đều hiểu được, có ai mạo hiểm đây? muốn sống cũng có ai, chỉ có thể mỹ nữ này xui xẻo, bị bọn họ chú ý.

      Nhìn bộ dạng mấy tên đệ tử này cũng biết có hảo ý rồi, còn có thể ý nghĩ của bọn sao?

      Mộ Chỉ Ly mặt lạnh nhìn bọn họ, nghĩ tới đầu tiên lại gặp phải bọn con nhà giàu như vậy, nàng muốn cùng bọn họ chuyện nên xoay người rời .

      Chỉ là bọn để cho Mộ Chỉ Ly nhàng mà rời như vậy sao? Điều đó đương nhiên là thể nào! Lúc Mộ Chỉ Ly xoay người, mấy tên nam tử liền đem Mộ Chỉ Ly vây xung quanh, cho nàng rời .

      “Các ngươi muốn làm gì?” Vốn là tâm tình tốt tại hoàn toàn bị phá hư.

      “Muốn làm gì? Chúng ta chính là muốn cùng nàng vui đùa chút.” nam tử mặt lộ vẻ thèm thuồng, khoảng cách gần như thế nhìn nàng lại càng thấy xinh đẹp a, mấy trước kia mình gặp đều có xinh đẹp bằng nàng! là vưu vật khó gặp!

      “Ta có thời gian cùng các ngươi dông dài, kính xin nhường chút”. Mộ Chỉ Ly kìm nén tức giận trong lòng, lai lịch đối phương , nàng tại thân mình, có thể đắc tội với người khác là tốt nhất, vốn là cần thiết có phiền toái này.

      “Mỹ nhân, liền vội vã như vậy sao! Mấy người chúng ta đều là đệ tử Tiền gia, chân chính là đại gia tộc, chỉ cần cùng chúng ta chơi đùa chút, chúng ta tuyệt đối bạc đãi nàng, như thế nào?” nam tử bắt đầu đánh gia vóc người Mộ Chỉ Ly từ xuống dưới rồi, ánh mắt tục tĩu làm cho Mộ Chỉ Ly muốn buồn nôn.Nghe những lời này, nếu còn biết chơi chút là ý gì Mộ Chỉ Ly chính là đồ ngu rồi, sắc mặt trở nên lạnh lùng, nàng dường như luôn gặp phải bọn con nhà giàu như vậy.

      “Chơi chút? Các ngươi cũng nhìn chút xem mình là thứ gì?”. Mộ Chỉ Ly cước liền đá vào hạ thân nam tử bên cạnh, nếu thích chơi như vậy, nàng làm cho bọn họ cả đời đều chơi được!

      Namtử kia nghĩ Mộ Chỉ Ly lại đột nhiên làm khó dễ, ngay cả phản ứng cũng kịp bị trúng chiêu rồi, chợt đỏ mặt che lấy hạ thân của mình, câu cũng ra.

      cước này của Mộ Chỉ Ly cũng lưu tình chút nào, nàng thấy người như vậy là khó chịu nhất, quả là chết cũng có gì đáng tiếc!

      Ba tên khác thấy thế sững sờ, đồng tình nhìn nam tử kia vì đau nhức mà lăn lộn mặt đất, nhưng trong lòng thấy có chút may mắn khi mình phải là tên xui xẻo kia, chợt nhìn Mộ Chỉ Ly : “Rượu mời uống chỉ thích uống rượu phạt, như vậy thể trách chúng ta được!”

      Ba người liền đồng loạt lao đến chỗ Mộ Chỉ Ly. Thấy thế, nhưng mặt Mộ Chỉ Ly có lộ ra khẩn trương chút nào, ngược lại trong mắt đầy cảm xúc chiến đấu.

      Ba tên nam tử này dù sao cũng là từ trong đại thế gia tới, hơn nữa nếu có thể cùng lúc tới cũng đủ để chứng minh bọn họ ưu tú, nếu phải là đệ tử ưu tú trong gia tộc, như thế nào lại có cơ hội như thế?Mà Mộ Chỉ Ly cũng phải là lần đầu tiên gặp phải kình địch như bọn họ, chỉ là đối diện nàng cảm nhận được hai người này tu vi giống mình, đều là Toàn Thiên Cảnh tu vi, còn người đại khái là Ngự Thiên Cảnh.

      Loại đội hình đối với nàng vô cùng bất lợi, nhưng vô luận là bị vây thành cái dạng vị trí bất lợi gì, nàng cũng buông vũ khí đầu hàng.

      Ba người đem Mộ Chỉ Ly vây quanh trung tâm, các loại công kích liên tiếp xông tới Mộ Chỉ Ly, thanh bảo kiếm ở trong tay Mộ Chỉ Ly vung lên như khiêu vũ, gió thổi lọt, giống như là bức tường kiếm, đem nàng bảo vệ an toàn ở giữa.

      Nàng luôn có thể trước tiên ngăn trở công kích của bọn , làm cho người ta cảm khái năng lực nhạy cảm này có thể là nghịch thiên, dĩ nhiên, đây hết thảy cũng là bởi vì kết quả trong sào huyệt huấn luyện cánh sắt kiến bay, nơi đó có nguy hiểm nàng trước tiên có thể cảm giác được rồi phản ứng bằng tốc độ nhanh nhất.

      Ba nam tử công kích nữ tử, nữ tử thực lực bằng bọn họ nhưng lại làm cho bọn họ tấn công lâu rồi mà thắng được, tình huống này tự nhiên là làm cho người ta chú ý, ngay cả Lăng Lạc Trần cũng khỏi hướng bên này nhìn lại, chẳng qua là vừa nhìn lại, trong mắt cũng lên vẻ nghi ngờ?
      fujjko thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :