Q.1 - Chương 79: Người mộ gia ta cũng phải dễ bắt nạt “Là ta giết.” Ba chữ giống như đạo kinh lôi nổ vang ở trong tai mỗi người, đám người Mộ Tử Hạm khỏi đưa mắt sang nhìn Mộ Chỉ Ly. Mộ Chỉ Ly vẫn bộ áo trắng như cũ, lúc lúc tôn lên khí chất giống người phàm của nàng, người cũng sớm còn nét chật vật lúc trước, vốn là sắc mặt tái nhợt cũng khôi phục như lúc thường, nếu phải bọn họ từ đầu vẫn ở chung chỗ với nàng có lẽ cũng tin rằng đây chính là Mộ Chỉ Ly vừa trải qua trận đấu kinh thiên động địa. Mấy người trong lòng đều thất kinh, cũng biết Mộ Chỉ Ly làm thế nào, cứ cho là nuốt chửng đan dược cũng thể khôi phục được tới trạng thái này nhanh như vậy, nếu đổi lại là bọn họ bị đả thương nghiêm trọng như vậy tại chắc chắn là cực kỳ suy yếu, nhưng nhìn bộ dạng Mộ Chỉ Ly cảm giác được nửa phần suy yếu nào. Mộ Hàn Mặc lúc này cũng từ trong lều vải chạy ra, cảm nhận được khí nghiêm túc, sắc mặt cũng có chút ít ngưng trọng, nghĩ tới đối phương lại đuổi tới nhanh như vậy. Lý Khuê Đạt nhìn ánh mắt chút nào sợ hãi của Mộ Chỉ Ly, trong lòng cũng dâng lên tia kinh ngạc, nghĩ tới tỏa ra khí thế uy áp, mà bé này vẫn có thể thong dong như vậy, ở trong mắt nàng chỉ thấy được trấn định, trầm ổn cũng với sợ hãi, hay bất cứ sắc thái gì tương tự với sợ hãi, chỉ với phần tâm lý này cũng đủ chứng tỏ nàng cũng phải người bình thường. Dưới tình huống như thế này, nàng có thể dũng cảm đứng ra chứng tỏ nàng muốn chịu trách nhiệm, còn tuổi mà có thể có được phẩm chất như thế phải dễ dàng, lâu thấy đệ tử có khí chất như vậy rồi, nghĩ tới Mộ gia thế nhưng lại có. Lấy tuổi nàng cùng với thực lực của nàng tại có thể nàng đích xác là thiên tài, nếu được chăm chút bồi dưỡng cho tốt, tương lai ắt thể đoán trước, song, sau khắc ánh mắt Lý Khuê Đạt bỗng trở nên tàn, chẳng qua là đáng tiếc, thiên tài như vậy lại có cơ hội trưởng thành! Lấy ra ngọc bội trong tay, Lý Khuê Đạt : “Khối ngọc bội này là của người nào trong các ngươi?” Nhìn thấy ngọc bội quen thuộc kia, thân thể mềm mại của Mộ Tử Hạm run lên, hóa ra là vì miếng ngọc bội này, nghĩ tới nếu phải bởi vì mình đánh rơi ngọc bội ở nơi đó người Lý gia cũng chạy tới đây nhanh như vậy! Nghĩ tới đây, sắc mặt Mộ Tử Hạm cũng trở nên tái nhợt, là do mình liên lụy mọi người bọn họ sao? Mộ Chỉ Ly hiển nhiên cũng thấy được sắc mặt tái nhợt của Mộ Tử Hạm, mỉm cười nghĩ cũng hiểu chuyện gì xảy ra, chẳng qua trong mắt nàng cũng có chút nào oán giận, nhìn Lý Khuê Đạt : “ Đó là của ta.” Lời này vừa ra, mấy người tại chỗ đều ngây ngẩn cả người, dĩ nhiên, kinh ngạc nhất là Mộ Tử Hạm, nàng nghĩ tới Mộ Chỉ Ly thế nhưng đem chuyện này vác vai, muội muội so với mình còn hơn vài tuổi này lại muốn chịu trách nhiệm, chẳng lẽ nàng biết khi nàng thừa nhận đồng thời cũng thừa nhận lửa giận của trưởng lão Lý gia sao? Lấy năng lực bọn họ tại làm sao có thể đủ sức chống lại Lý Khuê Đạt đây? Phải biết rằng chỉ hơi thở của thôi cũng làm cho bọn họ có cảm giác thở nổi, kết quả kia phải chỉ chữ chết sao? Mộ Chỉ Ly nghĩ nhiều như vậy, dù sao người là nàng giết, bằng cứ đem hết thảy về đây cho nàng gánh, dù sao kết quả cũng đều giống nhau, bất luận thế nào lão già trước mặt này cũng tha cho mình. Lý Khuê Đạt nhìn loạt phản ứng của bọn họ, mặt cũng nhiều hơn tia hiểu : “Các ngươi cho lão phu là người ngu sao? Ngọc bội này là của ngươi có đúng hay ?” Lý Khuê Đạt đem tầm mắt khóa ở người Mộ Tử Hạm, cử chỉ của bọn họ lúc trước đều rơi vào trong tầm mắt của , trải qua bao nhiêu chuyện như vậy sao có thể hiểu chứ? Nghe được chất vấn của Lý Khuê Đạt, Mộ Tử Hạm trong khoảng thời gian ngắn biết phải trả lời như thế nào, song cũng trầm mặc lâu, Mộ Tử Hạm ngẩng đầu lên : “ sai, ngọc bội là của ta!” nàng tuyệt đối thể để cho mình Mộ Chỉ Ly gánh chịu tất cả! Nghe vậy, mặt Lý Khuê Đạt cũng nở nụ cười, nhưng nụ cười này trong mắt bọn Mộ Chỉ Ly có thể là dữ tợn: “Chính là các ngươi giết mười tên đệ tử của Lý gia ta? Lá gan cũng , các ngươi dám làm như thế, nên hẳn cũng chuẩn bị để trả giá rồi, để lại mạng !” Lý Khuê Đạt tay liền hướng tới cổ Mộ Tử Hạm chộp lấy, chỉ là chiêu đơn giản, có bất kỳ động tác thừa thãi nào, lại làm cho mọi người có cảm giác phản phác quy chân*, bàn tay kia giống như cành cây khô tràn đầy nếp nhăn cách cổ Mộ Tử Hạm càng ngày càng gần. *返璞归真 – Phản phác quy chân: Nghĩa là điểm cao nhất chính là điểm xuất phát, được ứng dụng trong rất nhiều lĩnh vực đạt, trong võ thuật nghĩa là đạt tới cảnh giới “Tối thượng” trong truyền thuyết, quên tất cả võ học trong thiên hạ, bản thân còn chiêu thức cụ thể, chỉ dựa vào ý cảnh mà đơn giản xử lý. Nguồn gốc của câu này: Lão Tử cùng Trang Tử, cả hai đều chủ trương “Phản phác quy chân – Sống chất phác giản dị, trở về với chân của thiên nhiên”, nhưng với Lão Tử là thái độ phản ứng, bởi chán ghét những tượng đấu tranh quyền lực, đời sống xa xỉ và tâm địa xảo trá của nhóm chính trị quyền thế. Riêng với Trang Tử vì lẽ khác, Người quý trọng giá trị chân chính của sinh mạng con người hơn tất cả. Cho nên Trang Tử cực lực chống lại chế độ và tập tục truyền thống, cho rằng những thứ đó, đều gây phương hại cho bản chất chân của mạng sống con người. (-Tàng Thư Viện-) ràng tốc độ cũng nhanh, nhưng lại để cho Mộ Tử Hạm sinh ra cảm giác căn bản cách nào chống cự, hơi thở Lý Khuê Đạt khóa chặt người nàng, Mộ Tử Hạm cơ hồ thể động đậy, chỉ có thể trơ mắt nhìn bàn tay kia đến gần. Hiển nhiên, nếu Mộ Tử Hạm mà bị túm được kết quả chắc chắn là bị bẻ gãy cổ mà chết rất thê thảm. Ngay khắc này, Mộ Chỉ Ly động. Phiêu Miểu thân pháp vừa động, liền xuất ngay trước mặt Mộ Tử Hạm, bảo kiếm tràn đầy Thiên Lực màu trắng hướng bàn tay khô của Lý Khuê Đạt đâm tới, với tình huống phát sinh như này, đối phương cũng thu hồi tay của mình, dù sao tay cùng kiếm cũng phải cùng cấp bậc, khi đụng vào tay nhất định bị thương. Song, phản ứng của Lý Khuê Đạt giống với ý nghĩ của bọn họ, tay của cũng hề thu hồi, dường như để ý tới công kích của Mộ Chỉ Ly mà vẫn tiếp tục hướng tới cổ của Mộ Tử Hạm mà tới. Sau khắc, màn khiến cho mọi người hoảng sợ xảy ra. Bảo kiếm trong tay Mộ Chỉ Ly đụng phải tay Lý Khuê Đạt thế nhưng có xuyên thấu bàn tay của , ngược lại kiếm bởi vì bị tác dụng của lực ngăn cản nên bị cong cách quỷ dị, mặc dù gãy, nhưng cũng là bị cong. Nếu phải kiếm này phẩm chất tệ sợ là bị gãy rồi. Con ngươi Mộ Chỉ Ly co rụt lại, nghĩ tới thực lực của đối phương phát triển mạnh đến thế, là khiến cho người ta phải sợ hãi, cũng làm cho Mộ Chỉ Ly biết chênh lệch giữa mình và lão già này đến tột cùng khổng lồ đến thế nào. Lúc Mộ Chỉ Ly kinh hãi, đồng thời trong lòng Lý Khuê Đạt cũng tràn đầy nghi ngờ, Thiên Lực màu trắng? sống lâu như vậy đây vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy có người đột phá được Hậu Tiên Thiên cảnh giới mà Thiên Lực vẫn là màu trắng, điều này sao có thể? Song, từ Thiên Lực này cũng phát được chút bất đồng, Thiên Lực này mặc dù có thuộc tính ràng, nhưng so với Thiên lực thuộc tính bình thường mạnh hơn ít, đây tột cùng là chuyện gì xảy ra? Lý Khuê Đạt phát nữ hài trông chỉ mới mười lăm tuổi trước mặt này người có rất nhiều bí mật. Bất quá, có bí mật thế nào? Hôm nay nàng phải chết! Chỉ cần giết người của Lý gia , bất luận đối phương là ai cũng phải trả bằng máu! Nghĩ tới đây, Lý Khuê Đạt bỏ qua việc công kích Mộ Tử Hạm, chuyển hướng Mộ Chỉ Ly. “Thừa Dương là ngươi giết?” Mặc dù đây đúng là câu nghi vấn, nhưng Lý Khuê Đạt lại dùng giọng khẳng định. quan sát những người ở chỗ này, mặc dù hơi thở ba người khác so với nữ hài trước mặt này đều mạnh hơn, nhưng có thể cảm nhận được nữ hài trước mặt này đúng là người có thực lực mạnh nhất, hay có thể là người có sức mạnh bộc phát mạnh nhất, nếu giết Lý Thừa Dương là trong số những người đó, như vậy chắc chắn phải là nữ hài trước mặt này, những người khác đều có cái khả năng này. Mộ Chỉ Ly gật đầu: “ sai, chính là ta.” Đối phương biết, nàng thừa nhận cũng có ích gì đâu? Lão già trước mặt hiển nhiên cũng phải loại lường gạt hai câu là có thể lừa người. “Như vậy ngươi phải chết!” Thanh vừa rơi xuống, Lý Khuê Đạt liền đánh chưởng bổ tới đỉnh đầu Mộ Chỉ Ly, muốn kích trí mạng. chiêu này giống với chưởng có thu liễm hơi thở mà lúc trước đối phó với Mộ Tử Hạm, ngược lại chiêu này có thể là khí phách lộ ra ngoài, khí thế bén nhọn hướng Mộ Chỉ Ly công kích, khiến cho người ta khỏi sinh ra cảm giác run sợ. Dưới uy thế bức bách người, thân hình Mộ Chỉ Ly cũng có chút ít run rẩy, nhưng ở trong lòng nàng cũng tràn đầy kiên định, với tình hình tại nàng cũng chỉ có thể dựa vào bản thân mình, cũng chỉ có thể hợp lại xuất toàn lực, nếu kết quả cũng chỉ có chữ chết! Cho dù nàng muốn chết, cũng phải khiến cho đối phương trả giá nhiều. Thân pháp Phiêu Miểu liền động, hẳn là trong nháy mắt thời gian hướng về phía sau lùi về 50m, tốc độ cực nhanh cũng khiến cho Lý Khuê Đạt khỏi kinh ngạc kêu ra tiếng, tốc độ của tiểu gia hỏa này ngoài dự liệu. Song sau khắc, Lý Khuê Đạt cũng tới trước mặt Mộ Chỉ Ly, có lẽ với những người cùng thế hệ tốc độ Mộ Chỉ Ly có thể giúp nàng nâng cao phần thắng ít, nhưng trước mặt lão quái Lý Khuê Đạt, tốc độ này tính là cái gì. Trừ phi Phiêu Miểu thân pháp của Mộ Chỉ Ly có thể đột phá, nếu căn bản là thể nào hất Lý Khuê Đạt ra, Mộ Chỉ Ly chạy theo phương hướng nào, Lý Khuê Đạt liền giống như con ruồi bám theo tới chỗ đó. Sau phen lượn vòng, Mộ Chỉ Ly cũng xác định mình thể nào né tránh Lý Khuê Đạt, dù sao với tình hình thực lực tại, chênh lệch giữa thân pháp hay gì gì đó cũng hề bị thu lại, nàng căn bản là có chút tiện nghi nào. Trong mắt người khác là như vậy, nhưng trong lòng Lý Khuê Đạt cho là thế, lấy thực lực của Mộ Chỉ Ly bây giờ mà lại có thể có tốc độ ngang ngửa với , thân pháp này tuyệt đối là loại kỹ năng quái dị bình thường, nếu để Mộ Chỉ Ly tu luyện mấy năm nữa liệu mình có thể đuổi kịp nàng ta hay ? Nghĩ tới đây, cũng càng hiểu , khả năng của nữ hài trước mặt này có thể phát triển lớn tới mức nào. Cũng vì vậy, sát ý của phát ra càng dữ tợn, người này tuyệt đối thể giữ lại! Nếu như hôm nay giết nàng, tương lai khi nàng lớn lên, tuyệt đối trở thành phiền toái cho Lý gia! Mộ Chỉ Ly đưa tay vung lên, phấn vụn màu trắng bay lả tả về phía Lý Khuê Đạt, Lý Khuê Đạt cũng biết trước mặt là vật gì, bất quá rất nhanh cũng kịp phản ứng. Hướng về phía sau lui vài bước, tránh né phấn vụn màu trắng kia, nhưng vẫn tránh được hết mà hút phải ít: “Ngươi dùng độc?” thế nhưng nghĩ tới nàng lại dùng độc. Phải biết rằng Thiên Huyền đại lục mặc dù có người dùng độc, nhưng người như vậy cũng nhiều, dù sao độc dược thông thường chỉ cần dùng Giải Độc Đan là có thể giải trừ, mà độc dược cao thâm người bình thường làm sao mà có được? Người có thể luyện chế ra độc phấn chỉ có dược sư, bởi vì chỉ có bọn họ mới có thể hiểu phải là dạng độc gì Giải Độc Đan giải được. Mà thân phận địa vị dược sư tôn quý như vậy, chỉ cần điều chế ra được đan dược, có ngay đống người vì làm việc, cần gì phải luyện chế độc phấn, dĩ nhiên, trừ ít người cổ quái hoặc là bình thường, hơn nữa có thể thấy được ở Thiên Huyền đại lục, người sử dụng độc dược ít tới mức nào. Mộ Chỉ Ly cũng để ý tới câu hỏi của Lý Khuê Đạt, chuẩn bị phối hợp tung ra chiêu thức, bây giờ nàng chỉ có thể hợp toàn lực của mình để đối phó, nếu căn bản còn cơ hội để sống sót. sai, nàng vửa rồi mới sử dụng chính là độc mà nàng tự phối ra – Đóng Băng độc. Đây là lần đầu tiên nàng sử dụng nó ở Thiên Huyền đại lục này, cũng biết hiệu quả đến tột cùng là như thế nào, nhìn lại lúc trước sử dụng ngứa phấn đối phó với quản gia Mộ Tài cùng với Thực Nghĩ độc đối phó với Mộ Khải Siêu, dùng Giải Độc Đan phẩm cấp thấp là thể giải được, mà Đóng Băng độc này so với hai loại độc dược lúc trước có độc tính mạnh hơn, chắc cũng mang tới cho Lý Khuê Đạt chút phiền toái. (Thực: đục khoét ăn mòn, Nghĩ: con kiến, => độc này chắc là ăn mòn đục khoét như kiến cắn ) ). chiêu này thắng lợi hẳn là nằm ngoài ý định của mọi người, bởi vì lúc trước bọn họ ai cũng nghĩ tới Mộ Chỉ Ly lại dùng độc, cho nên Lý Khuê Đạt mới có thể trúng chiêu, nếu như để biết trước nhất định dễ dàng hít phải độc như vậy. Quả nhiên, tốc độ Lý Khuê Đạt bỗng trở nên chậm chạp khiến cực kỳ kinh ngạc, tay chân đều trở nên linh hoạt, dường như là bị đóng băng vậy, sai, chính là loại cảm giác này. Đây là loại độc gì? Mà lại có hiệu quả như vậy? Kinh ngạc trong lòng Lý Khuê Đạt ngừng lớn hơn, phải biết rằng lấy tu vi tại của bây giờ độc dược thông thường thể gây nguy hại đến , dù sao thực lực ràng như vậy, thực lực càng cao khả năng ức chế độc tính lại càng tốt, thế nhưng độc này lại có thể làm cho tốc độ của trở nên chậm chạp, đủ để thấy được độc tính mạnh thế nào. Đem viên Giải Độc Đan bỏ vào trong miệng của mình, Lý Khuê Đạt hi vọng có thể loại trừ được cảm giác bị đóng băng trong người, song vẫn có chút hiệu quả nào? người vẫn có cảm giác chậm chạp đóng băng như cũ, động tác hề linh hoạt, đây tột cùng là cái độc dược gì? Lúc Lý Khuê Đạt còn kinh ngạc, Mộ Chỉ Ly cũng kinh ngạc kém, phải biết rằng độc tính của Đóng Băng độc này, nàng biết rất ràng, người bình thường sau khi trúng độc cả người liền giống như bị đóng băng thể động đậy, nhưng rơi vào người Lý Khuê Đạt cũng chỉ có thể khiến hành động chậm chạp? Xem ra độc tính Đóng Băng độc còn phải được cải tiến thêm, nếu sau này gặp phải người có thực lực cường đại hơn chẳng phải là độc phấn kia liền trở thành vô hiệu lực rồi? Cũng bởi vì phát hôm nay, trình độ chế độc của Mộ Chỉ Ly lại tăng thêm tầng, từ đó đời này còn xuất người nào có thể chống đỡ được độc dược của nàng, dĩ nhiên, đây là chuyện của sau này. “Độc của ngươi là loại độc gì?” Lý Khuê Đạt khỏi lên tiếng hỏi, ra nội tâm của cũng có hoảng sợ, dù sao Giải Độc Đan cũng có hiệu quả, ai biết độc này kế tiếp biến hóa thế nào, nếu là cả đời đều như vậy, vậy chẳng khác nào muốn tìm chết? Mộ Chỉ Ly vẫn chuẩn bị chiêu thức của mình, chẳng qua là liếc nhìn Lý Khuê Đạt cái: “Đóng Băng độc.” ba chữ từ trong miệng nàng thoát ra, Thiên Lực người cũng ngừng tăng lên, bao trùm người nàng, bởi vì Thiên Lực đủ, Mộ Chỉ Ly liền nuốt vào vốc tăng khí đan, dùng nó để hỗ trợ cho chiêu thức cần nhiều Thiên Lực mà nàng sắp triển khai. Thấy thế, cho dù Lý Khuê Đạt kiến thức rộng rãi cũng khỏi co rút khóe miệng, thầm nghĩ: thực lực Mộ gia này còn là kém hơn Lý gia sao, làm sao mà lại biết Mộ gia này có nhiều tiền như vậy? Đem ít tăng khí đan chừng bảy tám viên, cứ như vậy ngụm nuốt xuống? Nhìn vẻ mặt Mộ Chỉ Ly thế nhưng có chút nào đau lòng, dường như mọi thứ đều rất bình thường. Phải biết rằng dù là trưởng lão Lý gia cũng chưa bao giờ được xa xỉ đến thế đâu! Thiên Lực người Mộ Chỉ Ly càng ngày càng sôi trào, cả người dường như ở đỉnh điểm cực kỳ ổn định, da dẻ ngừng cuồn cuộn, đóa đóa mây mù xuất bên cạnh nàng, nhìn qua xinh đẹp, nhưng sắc mặt Mộ Chỉ Ly trong mây mù vô cùng trắng bệch, hiển nhiên chiêu này đối với nàng mà cũng gây hại lớn. Bọn Mộ Nhược Hiên ngơ ngác nhìn màn này, vốn phải là bọn họ bảo vệ muội muội, bây giờ lại là mình nàng ngăn cản tất cả, cái này khỏi quá mang tính hí kịch , chẳng qua bọn đúng là bất đắc dĩ, cơ hội để nhúng tay vào còn có. Nhìn thấy màn này, Mộ Tử Hạm cũng liền động, thừa lúc hai người kia để ý liền nhanh chóng chạy về hướng khác…. Lý Khuê Đạt vướng vào việc thân thể càng ngày càng trở nên cứng ngắc, nên thể đem nàng cản lại. Dần dần, cả người Mộ Chỉ Ly đều trở nên linh hoạt kỳ ảo, chỉ còn lại có cái bóng cực kỳ mơ hồ, nhưng là khí thế của nàng theo tốc độ khủng khiếp ngừng mà tăng lên. Lý Khuê Đạt nhìn thấy màn này, trong lòng cũng xác định người lúc trước cùng Lý Thừa Dương đại chiến chính là nữ hài trước mắt này, Mộ Hàn Mặc nhìn bộ dáng Mộ Chỉ Ly, vốn là cho rằng Mộ Chỉ Ly lại sử dụng chiêu lúc trước, nhưng rất nhanh phát ra chỗ bất đồng. Lần trước, cái chiêu kia cũng rất mạnh rồi, nhưng lúc ấy sắc mặt Mộ Chỉ Ly tái nhợt như bây giờ, hơn nữa có thể cảm nhận được chiêu thức này uy thế mạnh hơn hẳn lúc trước. Chỉ Ly đến tột cùng có bao nhiêu chiêu thức cường đại? Thế nhưng so với lại càng mạnh hơn! là làm cho người ta phải hâm mộ! Bầu trời bao la quanh thân Mộ Chỉ Ly lúc này biến thành màu tím, màu tím đậm đặc như đoàn Tử Vân bao trùm lấy Mộ Chỉ Ly, thoạt nhìn liền giống như huyễn cảnh trong trời đất làm cho người ta khắc sâu ấn tượng, theo thời gian từng giây từng phút trôi qua, sắc mặt Mộ Chỉ Ly cũng trở nên càng tái nhợt, thậm chí chiêu này còn chưa phát động, khóe miệng nàng cũng tràn ra chút máu tươi, hiển nhiên thân thể cũng phải chịu phản kích lớn. Lý Khuê Đạt tự nhiên cũng biết Mộ Chỉ Ly chuẩn bị đại chiêu, nhưng là tại bị trúng Đóng Băng độc khiến cho tốc độ của hiển nhiên là thể nào đuổi kịp Mộ Chỉ Ly, vậy làm sao để có thể ngăn trở hết thảy những thứ này đây? Cũng may lấy thực lực của , đón lấy chiêu này mặc dù khó khăn, nhưng phải là cách nào đón chiêu. khí xung quanh càng bị đè nén, ít đám Tử Vân dường như lại càng muốn đè nén xuống dưới mặt đất, lúc này, ở đây trung tâm Tử Vân liền biến thành màu đen, màu đen đậm đặc, phảng phất như muốn biến hết thảy tất cả thành màu đen, tổ hợp màu đen kia đến cùng nhau biến thành thanh cự kiếm ( kiếm to khổng lồ, đồ sộ) màu đen, nhìn qua đúng là khiến người ta phải khiếp đảm, dường như loại hơi thở tựa Hồng Hoang* mãnh thú từ cự kiếm kia tản mát ra. (Hồng Hoang: thuở khai thiên lập địa, sơ khai.) Nhìn thấy màn này, ánh mắt Lý Khuê Đạt cũng là đông cứng lại, chiêu này cũng vượt qua dự liệu của , tiểu bối vừa mới bước vào Tiên Thiên cảnh giới làm sao có thể ra chiêu lớn như vậy? Nếu phải tận mắt nhìn thấy, căn bản là thể nào tin nổi! “Vạn Nguyên Quy Nhất kiếm thức thứ sáu!” “!” Thanh vừa rơi, thanh cự kiếm màu đen kia tự thân xoay tròn vòng, chợt bắn ra ngàn vạn chuôi tiểu kiếm màu đen, đồng loạt hướng Lý Khuê Đạt công kích tới, cự kiếm tinh mịn dường như chỗ nào cũng có thể xâm nhập, cho dù Lý Khuê Đạt hết sức ngăn cản những cây tiểu kiếm kia vẫn có ít cây thể đâm vào cơ thể . Những tiểu kiếm này cũng phải là chiêu thức, mà là Thiên Lực của Mộ Chỉ Ly công kích, có thể trực tiếp công kích vào trong cơ thể . Tình trạng bầu trời bị che khuất lại lần nữa xuất , mà Lý Khuê Đạt cả người giống như bị lỗ đen cắn nuốt, chung quanh màu đen đậm đặc làm cho người ta thấy bộ dáng của , nhưng bọn họ có thể cảm nhận trong lúc này gian tràn ngập hơi thở cực kỳ khủng bố. “Ba đùng ba” thanh từ trong đó truyền tới, hiển nhiên là do Lý Khuê Đạt ngăn cản những tiểu kiếm màu đen kia nên phát ra thanh . Mà bên cạnh đó, Mộ Chỉ Ly giống như là mất toàn bộ sức lực ngã mặt đất, chẳng qua là ánh mắt bướng bỉnh kia vẫn nhìn tình trạng Lý Khuê Đạt, nàng tại phát ra kích mạnh nhất có thể của nàng rồi, cũng biết kết quả đến tột cùng là như thế nào. Có thể chống đỡ được tiếp hay , cũng chỉ đành chờ đợi kết quả, nếu như chiêu này cách nào làm cho Lý Khuê Đạt mất lực chiến đấu, vậy bọn họ liền thua. hồi lâu, màu đen kia tản , thời điểm trời xanh mây trắng lần nữa xuất , Lý Khuê Đạt cũng xuất ở trước mặt bọn họ, chẳng qua là so với bình tĩnh lúc trước, tại Lý Khuê Đạt lộ ra vẻ chật vật hơn ít. Đầu tóc lộn xộn, râu mép lại càng thiếu nửa, y phục rách lỗ chỗ ít, sắc mặt so sánh với lúc trước cũng tái nhợt hơn rất nhiều, hiển nhiên trong kích này bị thương. Song, sau khắc, sắc mặt của mọi người còn lại trở nên trắng bệch. Bởi vì bọn họ nghe thấy Lý Khuê Đạt cười : “Có thể đem ta bức đến tình trạng như vậy, đủ để chứng minh ngươi rất ưu tú, có lẽ ngươi ở đây tu luyện thêm mấy năm có thể đánh bại ta, nhưng là ngươi bây giờ, còn chưa đủ trình độ!” Tức giận trong lòng Lý Khuê Đạt lên tới cực điểm, vốn chỉ là tới để giết bọn chúng, nhưng lúc nhìn thấy Mộ Chỉ Ly khỏi tăng thêm mấy phần tò mò, muốn nhìn xem người của nàng rốt cuộc có bao nhiêu tiềm lực, nghĩ tới việc này thế nhưng lại ép biến thành cái bộ dáng như tại, bao nhiêu năm rồi, thân là trưởng lão Lý gia cũng chưa từng chật vật như này. Mà hôm nay bị tiểu bối mười mấy tuổi ép thành như vậy, quả thực là vô cùng nhục nhã. Lý Khuê Đạt cấp tốc hướng Mộ Chỉ Ly vọt tới, mà lúc này Mộ Chỉ Ly cũng đánh mất lực chiến đấu, thậm chí khí lực để cử động cũng có, ba người Mộ Chí Cương, Mộ Nhược Hiên, Mộ Hàn Mặc cũng xông tới triển khai chiêu thức chắn trước mặt Mộ Chỉ Ly. Chỉ là hết thảy những thứ này cũng có ngăn cản được cước bộ của Lý Khuê Đạt, là làm cho cước bộ của dừng lại nửa bước cũng làm được, Lý Khuê Đạt vươn tay đảo qua liền đem ba người quét sang bên, riêng mình phun ra ngụm máu tươi, chưởng của Lý Khuê Đạt lúc này vươn tới trước mặt Mộ Chỉ Ly. Cảm nhận được bàn tay đó có chứa sức mạnh, Mộ Chỉ Ly cảm thấy tử vong cách mình ngày càng gần, nàng còn chút năng lực chống cự nào, nàng nhắm hai mắt lại, nghênh đón tử vong tới gần, bởi vì nàng hợp lại toàn lực, cho nên nàng hối hận mà cũng cần thiết phải hối hận. Lúc mọi người ở đây cho rằng kết cục định, cái tay khác xuất trước mắt Mộ Chỉ Ly, đem chưởng của Lý Khuê Đạt cản trở về, kèm theo thanh tràn đầy uy nghiệm: “Người Mộ gia ta há lại có thể để cho ngươi tùy tiện khi dễ sao?”
Q.1 - Chương 80: Lão già áo đen “Người Mộ gia ta há lại có thể để cho ngươi tùy tiện khi dễ sao?” câu này liền thay đổi tình huống ở trường, Mộ Chỉ Ly vốn là nhắm mắt chờ đợi tử vong cũng mở mắt ra, thời điểm nghe lời này nàng cảm thấy rất là quen thuộc, lúc mở mắt ra nàng lại càng thấy ngây ngẩn cả người. Bởi vì đứng trước mặt nàng phải ai khác, chính là vị lão giả quét sân mà nàng từng gặp ở vũ kỹ đường, đây tột cùng là chuyện gì xảy ra? Vậy lão già này là người nào? Mặc dù trong lòng tràn đầy nghi ngờ, nhưng là Mộ Chỉ Ly cũng thở phào nhõm ít, ít nhất nguy cơ của nàng cũng được giải trừ! Từ chiêu đơn giản của lão giả cũng chặn được công kích của Lý Khuê Đạt điểm này cũng đủ chứng minh thực lực của lão. Lúc trước nàng vẫn cho rằng ông lão này phải là người bình thường, nhưng là ở đảo thú này lại nhìn thấy lão khiến nàng khỏi kinh ngạc phen, nàng nhớ được theo lời lão vửa rồi mới , ràng lão cũng là người Mộ gia. kích của mình bị ngăn lại, nghĩ cũng biết trong lòng Lý Khuê Đạt buồn bực, nếu đối phương tới muộn giây, Mộ Chỉ Ly này có thể chết tay mình rồi! Hết lần này tới lần khác đến giây cuối cùng đối phương lại xuất , đổi lại là người khác trong lòng cũng có tốt lên được. khỏi đưa mắt nhìn sang lão già đối diện, chỉ thấy lão già mặc chiếc trường bào màu đen, hơi thở thu liễm, dường như chỉ là lão nhân gia bình thường, nhưng nếu nghĩ như vậy chính là mười phần sai. Từ mới kích vừa rồi của mình bị lão dễ dàng hóa giải cũng đủ biết thực lực lão. “Ngươi là ai?” Lý Khuê Đạt mở miệng hỏi. Nghe vậy, khóe miệng lão già áo đen hơi cong cong, chẳng qua là độ cong này nhìn qua có chút cứng ngắc nhìn chưa ra là cười hay giận: “Ngươi chạy tới chỗ ở của người Mộ gia ta mà lại còn hỏi ta là ai? Bất kể ngươi là ai, cứ trắng trợn như vậy chạy tới địa bàn Mộ gia ta đòi giết đệ tử Mộ gia, có phải là khinh người quá đáng hay ? Chẳng lẽ ngươi cho rằng Mộ gia ta có người sao!” Lúc lão ra lời này mặt cũng lộ vẻ giận dữ, hiển nhiên cách làm của Lý Khuê Đạt khiêu khích tôn nghiêm của Mộ gia. Thử nghĩ chút cũng thấy, thử xem, ban ngày gây ra động tĩnh lớn như vậy, lão nhân bề năm mươi tuổi lại tới ức hiếp mấy đệ tử mười mấy hai mươi tuổi, thử hỏi coi đây là chuyện gì? Sau khi ông lão câu đó xong, Mộ Tử Hạm cùng ba tên trưởng lão khác cũng cảm nhận được ở nơi này, chung quanh lều hay ở chỗ Mộ Chỉ Ly, uy thế chiêu mới vừa rồi kia cũng còn tồn tại, mặt đất trơn nhẵn giống như là bị cắt (cắt này chắc là bị cắt ngang, mọi người cứ hình dung như lát bánh bị cắt ngang ý), ít đá ở chung quanh nứt ra từng khúc, khi bọn nhìn thấy màn này sắc mặt cũng trở nên nghiêm túc. Hiển nhiên, các trưởng lão chính là bị Mộ Tử Hạm gọi tới, lúc Mộ Tử Hạm nhìn thấy Mộ Chỉ Ly cùng với mọi người bình yên vô mới thở phào nhõm, may là tới kịp, nếu Chỉ Ly mà có việc gì xảy ra nàng có cách nào tha thứ cho chính mình, nếu như mình cẩn thận chút, cũng phát sinh chuyện như vậy. Ba vị trưởng lão sắc mặt vô cùng khó coi, đối phương thế nhưng chạy đến chỗ bọn họ để bắt nạt người, việc này bất kể là ai cũng đều thể dễ dàng tha thứ, huống chi Mộ gia bọn họ là đại gia tộc như thế, hôm nay nếu đối phương thể đưa ra lý do chính đáng bọn họ tuyệt đối thả , nếu khi để truyền ra ngoài, chẳng phải thành người tùy tiện chạy đến cũng có thể giương oai ở Mộ gia rồi? Lý Khuê Đạt nhìn lão già trước mặt, sau lại chạy tới thêm ba vị trưởng lão, sắc mặt cũng trở nên khó coi rất nhiều, trong lòng ngừng hối hận. Vốn là lấy thực lực của có thể giải quyết nhanh chóng mấy cái tiểu bối này, căn bản gây ra động tĩnh lớn như vậy khiến cho kinh động tới mấy vị trưởng lão Mộ gia, nếu phải bởi vì mình khinh thường mọi chuyện đâu có biến thành như vậy? tại mình bị nội thương, đối phương lại tăng thêm bốn người, mình căn bản là có chút cơ hội nào để ! “Ngươi là trưởng lão Lý gia Lý Khuê Đạt!” Thập Nhất trưởng lão mở miệng , hiển nhiên là biết Lý Khuê Đạt này, mặc dù quan hệ hai nhà cũng hữu hảo, cùng ở đảo thú nên cũng tránh được đôi lần chạm mặt, tự nhiên là biết nhau. Bị đối phương nhận ra thân phận mình, sắc mặt Lý Khuê Đạt cũng càng thêm khó coi, tình cảnh bây giờ có thể là lúng túng, muốn giết giết được, muốn được, chỉ có thể lúng túng đứng ở đó biết làm thế nào cho phải. “ sai, ta là trưởng lão Lý gia Lý Khuê Đạt.” Dù sao cũng bị nhận ra rồi, Lý Khuê Đạt cũng thoải mái thừa nhận điều này. “Lý trưởng lão, ngươi có thể cho chúng ta biết chút ngươi bây giờ là làm cái gì vậy?” Lão già mặt trầm hỏi, nếu đối phương thừa nhận thân phận của mình, cũng biết Lý gia này là gia tộc, nếu phải là có chuyện gì Lý Khuê Đạt này cũng làm ra chuyện tình như vậy. “Mấy tiểu bối này của Mộ gia các ngươi giết chết mười đệ tử của Lý gia ta, bởi vì cái gọi là nợ máu phải trả bằng máu, ta tới đây cũng là thiên kinh địa nghĩa!” “Ngươi có chứng cớ chứng minh?” Lão già áo đen đánh giá đám người Mộ Chỉ Ly cái rồi hỏi. Thập Nhất trưởng lão lại càng thẳng: “Cái này thể nào!” thấy, bọn Mộ Nhược Hiên tổng cộng chỉ có năm người, làm sao có thể giết mười đệ tử Lý gia? Phải biết rằng đệ tử gia tộc có thể xuất ở đảo thú thực lực đều phải bình thường, để cho bọn họ lấy chọi hai giải quyết đối phương, việc này khó khăn đâu phải là chỉ chút, nếu là ba người Mộ Nhược Hiên bọn họ còn tin tưởng, còn Mộ Hàn Mặc cùng Mộ Chỉ Ly này hiển nhiên là có khả năng. Lý Khuê Đạt liền đưa ra ngọc bội: “Ở chỗ bọn chết tìm được ngọc bội thuộc về người Mộ gia các ngươi!” Lão già áo đen nhận lấy ngọc bội kia nhìn phen, sau cũng xác định đúng là ngọc bội của Mộ gia, liền chuyển ánh mắt về phía đám người Mộ Chỉ Ly hỏi: “Chuyện này các ngươi giải thích thế nào?” Thấy thế đám người Mộ Nhược Hiên, Mộ Tử Hạm nhìn lẫn nhau mấy lần, trong lúc nhất thời ai cũng gì, mà lúc này Mộ Chỉ Ly cũng là mở miệng: “Đảo thú này lớn như vậy, khối ngọc bội cũng được gì.” Lời này vừa ra, mấy người tại chỗ cũng bị phen kinh ngạc, hiển nhiên là nghĩ tới Mộ Chỉ Ly lên tiếng phủ nhận, phải biết rằng lúc trước Lý Khuê Đạt hỏi nàng thừa nhận rồi cơ mà! Nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của bọn Mộ Tử Hạm, Mộ Chỉ Ly liền hướng bọn họ mở trừng hai mắt, lúc trước là có biện pháp, bọn họ bị Lý Khuê Đạt nhận định tội rồi, cho dù bọn họ thừa nhận, Lý Khuê Đạt nhất định ôm tâm lý thà giết nhầm cũng thể bỏ qua cho bọn họ. Nếu kết quả đều giống nhau, bằng hào phóng chút ít, cứ thừa nhận , tại giống thế, bọn bây giờ có hậu thuẫn, vậy còn sợ cái gì? Dù sao miệng Lý Khuê Đạt sao địch nổi bọn họ nhiều miệng đây? “Ngươi cái gì? Lúc trước ngươi ràng thừa nhận Lý Thừa Dương là ngươi giết, tại sao có thể phủ nhận?” Mộ Chỉ Ly lắc đầu, mở hai tay ra : “Lý trưởng lão, ta chưa bao giờ từng thừa nhận qua, ta hôm nay mới vừa vặn tới đảo thú, người Lý gia các ngươi, người cũng chưa từng gặp, Lý Thừa Dương kia là ai ta lại càng biết. Ngài , ta căn bản là nhận ra có thể giết bằng cách nào?” Vẻ mặt Mộ Chỉ Ly có thể là cực kỳ vô tội, hơn nữa lời còn rất có lý luận. Nếu phải bọn Mộ Tử Hạm tận mắt nhìn thấy Mộ Chỉ Ly chém giết Lý Thừa Dương đúng là cho rằng chuyện này liên quan gì tới Mộ Chỉ Ly đây! “Lý trưởng lão, biết Lý Thừa Dương kia thực lực như thế nào?” Mộ Chỉ Ly hỏi. “Tiên Thiên cảnh giới, khoảng cách đột phá hoàn Toàn Thiên Cảnh còn xa.” Cũng chính là vì thế nên địa vị của Lý Thừa Dương ở Lý gia mới cao như vậy, dù sao lấy tuổi Lý Thừa Dương tại nhanh như vậy có thể đột phá hoàn Toàn Thiên Cảnh, nhân tài như thế hiển nhiên là vô cùng ít, đối với Lý gia bọn cho dù là gia tộc to lớn cũng là nhân tài hiếm có! Đây cũng là nguyên nhân nổi giận, đổi lại là Mộ gia tổn thất nhân tài như vậy, sợ là các trưởng lão cũng tức đến giậm chân luôn. như vậy, với thân phận Lý Khuê Đạt trả lời vấn đề của tiểu bối như Mộ Chỉ Ly chi tiết như vậy, nhưng là bây giờ còn có bốn trưởng lão theo dõi , có thể cái gì? Phải bị tổn thương mà chút cũng thu được cái gì cũng thành vấn đề, dù sao lúc này chỉ cần có thể rời cũng được, nhưng là tại bị trúng Đóng Băng độc, cả người phản ứng vô cùng chậm chạp, huống chi lại còn bị nội thương, dưới tình huống như vậy, có muốn sĩ diện cũng có tư cách mà! Nghe vậy, đáy mắt Mộ Chỉ Ly cũng lên nụ cười: “Cái này lại càng có thể chuyện hôm nay đúng là hiểu lầm, ta vừa vặn mới vừa đột phá Tiên Thiên Cảnh giới, làm sao có thể là đối thủ của Lý Thừa Dương đây? Lý trưởng lão quả thực là quá đề cao ta rồi.” Đám người Cửu trưởng lão, Thập Nhất trưởng lão cũng liếc nhìn nhau cái, đều nhớ tới lúc trước bọn họ nhìn thấy đại chiến, trong đó chính là người Lý gia, chẳng lẽ người Lý gia sau khi dùng tuyệt kỹ Liệt Dương Sát còn bị thua? Vậy thực lực của đối phương là mạnh tới mức nào? Ba người đưa mắt nhìn sang người Mộ Chỉ Ly, trong lòng cũng tin Mộ Chỉ Ly có thực lực như vậy, dù sao chênh lệch cũng phải chỉ ít, nếu như Mộ gia có thể có được nhân tài như vậy bọn họ lại chả cao hứng đến chết ? Chỉ có lão già áo đen nhìn bộ dáng chật vật của Lý Khuê Đạt, chợt ánh mắt nhìn về phía Mộ Chỉ Ly liền nhiều hơn tầng ánh sáng, hiển nhiên là ý nghĩ của lão giống với ba tên trưởng lão kia. “Lý trưởng lão, ta cũng vậy, cảm thấy ngươi có phải hay nghĩ sai rồi? Lời của Chỉ Ly ngươi cũng nghe thấy rồi, nàng có năng lực như vậy đâu.” “Hừ, đây là đệ tử Mộ gia các ngươi, các ngươi tự nhiên là bao che.” “Lý trưởng lão, ngươi quả là đủ căn cứ chính xác để chứng minh, phải sao? Cứ như vậy vọt vào Mộ gia ta, tính toán mưu đồ sát hại đệ tử Mộ gia, ngươi tựa hồ hơi quá mức?” Tiếng lão già áo đen vang lên tràn đầy uy nghiêm. Mộ Chỉ Ly cảm nhận được khí thế của lão so với ba trưởng lão còn lại mạnh hơn ít. “Tốt, coi như ta nghĩ sai rồi, ta đây liền rời .” Lý Khuê Đạt ôm quyền , hiển nhiên biết thế cục bây giờ, bây giờ chuyện trọng yếu nhất đối với mà là bảo vệ tính mạng, chỉ cần sau khi trở về đem chuyện này cho những người khác của Lý gia, rồi đến lúc đó cùng tới Mộ gia cũng được. Song, ở trong lòng tính toán ràng như thế, lão già áo đen há lại nghĩ tới sao? “Lý trưởng lão khách khí, coi Mộ gia ta là nơi muốn tới tới muốn phải ?” Nghe vậy, Lý Khuê Đạt biến sắc: “Lời này của ngươi là có ý gì? Ngươi muốn làm gì?” Mộ Chỉ Ly cũng là vẻ mặt kinh ngạc nhìn lão già áo đen, nàng phát ra lão già áo đen này so với ba vị trưởng lão còn uy nghiêm hơn, huống chi lúc lão chuyện, mấy người Thập Nhất trưởng lão căn bản là dám dị nghị gì, như vậy chắc địa vị lão già áo đen này hẳn là cao hơn chút ít so với bọn họ, như vậy lão già áo đen này là thân phận gì đây? Mộ gia trưởng lão? Vậy cũng đúng, trưởng lão Mộ gia nàng từng thấy, cũng chưa thấy qua vị này! “Nếu tới rồi, vậy đừng !” Lão già áo đen mặt đổi sắc ra lời này, cứ như là thời tiết hôm nay đẹp vậy, nhìn cái vẻ mặt kia cho dù ai cũng nghĩ tới lão là muốn giết người. Lão xác định mấy người của Lý gia là do bọn Mộ Chỉ Ly giết, như vậy lão làm sao có thể thả hổ về rừng? khi Lý Khuê Đạt trở về đem tin tức này truyền đạt cho Lý gia, như vậy chuyện này tuyệt đối thể dẹp yên. Để cho giao ra đám người Mộ Chỉ Ly? Vậy hiển nhiên là thể nào, vất vả mới phát mầm non tốt như Mộ Chỉ Ly vậy, làm sao có thể đem nàng giao ra? Huống chi xem ra, tâm tính Mộ Chỉ Ly phải xấu, chuyện này nhất định là người Lý gia dẫn đầu gây chuyện, nếu lần này Mộ Chỉ Ly tuyệt đối xuống tay tàn nhẫn. Lời này vừa ra, người ở đây cũng thay đổi sắc mặt, vẻ mặt Lý Khuê Đạt lại càng hoảng sợ, liền xoay người bắt đầu chạy trốn, ý chí muốn sống khiến cho thân hình của nhanh lên ít, song, sau khắc màn khiến cho người ta hoảng sợ xảy ra. Chỉ thấy lão già áo đen đứng ở nơi đó nhúc nhích, chỉ là vươn tay ra hướng về bóng lưng Lý Khuê Đạt, Lý Khuê Đạt kia hẳn là vận động được nữa, giống như là sắt bị nam châm hút bay về phía lão già áo đen, người ở chỗ này nhìn thấy cũng nhịn được mà kinh ngạc, thực lực Lý Khuê Đạt bọn họ cũng đều từng thử nghiệm qua, nhưng ở trước mặt lão già áo đen này lại chịu được kích. Như vậy thực lực lão già áo đen này mạnh bao nhiêu? Mấy người đều thể tưởng tượng được. Sau khắc, tay lão già áo đen cũng bấm lên cổ Lý Khuê Đạt, lúc Lý Khuê Đạt ngừng cố kêu mà còn chưa kịp phát ra. “Răng rắc” tiếng giòn vang lên trong tai mọi người, cổ Lý Khuê Đạt, người mà lúc trước trong mắt Mộ Chỉ Ly là thể đánh thắng cứ như vậy bị gãy…. Tĩnh. Vô cùng yên tĩnh. Tất cả mọi người dám tin vào màn trước mặt này, nghĩ cũng biết điều này đối với bọn họ là quá chấn động. Ba vị trưởng lão tốt hơn chút, dù sao bọn họ cũng biết thực lực của lão, chẳng qua là cảm khái thực lực lão ấy trong mấy năm nay cũng tinh tiến ít. Trong mắt Mộ Chỉ Ly đối với sức mạnh này đúng là khao khát, nếu như mình cũng có thực lực như vậy, vậy giống như lúc trước có chút lực nào để phản kích, lúc nào mình mới có được đây? Lão già áo đen hướng ba tên trưởng lão nhìn thoáng qua: “Nơi này giao cho các ngươi xử lý, nhớ kĩ, chuyện này tuyệt đối thể truyền !” “Dạ!” Ba trưởng lão cung kính hồi đáp, thần sắc giống hệt nhau biểu lộ ra bọn họ đối với lão già đúng là bội phục cùng tôn kính. Thanh vừa rơi xuống, lão liền đem ánh mắt chuyển tới người Mộ Chỉ Ly, : “Ngươi, cùng ta tới đây.”
Q.1 - Chương 81: Thủ tịch trưởng lão Mộ Chỉ Ly theo sau lão giả áo đen, dần dần rời khỏi tầm mắt của mọi người. Nhìn lão giả áo đen phía trước, Mộ Chỉ Ly thầm suy đoán thân phận của lão. Có thể làm cho mười vị trưởng lão đối với lão cung kính như thế, cũng lên địa vị của lão so mười vị trưởng lão kia cao hơn, mà lão lại phải là gia chủ. Rốt cuộc lão là người như thế nào? Mặc dù trong lòng nghi hoặc vạn phần, nhưng Mộ Chỉ Ly vẫn trầm tĩnh, lộ ra vẻ mặt suy tư hay bất cứ biểu tình nào. Lão giả kêu nàng đến tất nhiên là có chuyện muốn với nàng. Nàng chỉ cần xác định lão giả đối với nàng có ác ý là được rồi. Đợi hai người đến khoảng đất trống người, lão giả mới xoay người lại nhìn Mộ Chỉ Ly. “Cháu rất hiếu kỳ về thân phận của ta?” Lão giả mặt biểu tình, nhưng đáy mắt lại lên tia thương. Mộ Chỉ Ly bởi vì lúc trước tiêu hao quá lớn nguyên khí, sắc mặt vẫn còn có chút tái nhợt, nhưng cũng có trở ngại, chỉ cần hảo hảo tu dưỡng phen là ổn, dù sao cũng có thương tổn căn cơ. Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly cũng có che dấu, khẽ gật đầu. “Ta là Mộ gia Thủ tịch trưởng lão Mộ Tuần Quân, nhưng biết thân phận của ta cũng có nhiều người. Trừ gia chủ cùng các vị trưởng lão, những người khác hoàn toàn biết. Tại Mộ gia, trừ phi xảy ra chuyện cực kỳ trọng yếu, ta mới xuất . Trong mắt những người khác, ta bất quá chỉ là lão già quét rác ở vũ kỹ đường mà thôi.” Lão giả đáy mắt lộ vẻ bình tĩnh, ra lời này ánh mắt lại nhìn Mộ Chỉ Ly. Vài câu ngắn ngủn giải thích ràng thân phận của lão. Nghe lời lão giả …, Mộ Chỉ Ly trong lòng thầm than: tại Mộ gia còn khá nhiều tình mà chính mình cũng ràng lắm. Quả nhiên, Mộ gia khổng lồ như vậy thực lực tuyệt đối giống như mặt ngoài thể . Có lẽ Vương gia và Tô gia cũng giống như vậy a. Nhưng rất nhanh Mộ Chỉ Ly tìm được điểm nghi hoặc, khỏi lên tiếng hỏi: “Chẳng phải phát sinh chuyện cực kỳ trọng yếu ngài xuất sao, như vậy ngài bây giờ là?” Chẳng lẽ Mộ gia xảy ra chuyện gì phi thường khẩn cấp hay sao? Lão giả nhìn Mộ Chỉ Ly, đáy mắt lóe lên vài tia dị sắc: “Ta lần này xuất ở chỗ này mục đích là vì cháu.” Bởi vì nàng đến đảo thú, cho nên lão mới cùng qua. Lão muốn biết tiềm lực Mộ Chỉ Ly đến tột cùng mạnh bao nhiêu? Lão muốn dùng tất cả lực lượng của mình bồi dưỡng Mộ Chỉ Ly. Giải đấu toàn quốc hai năm sau, ở trong mắt lão hy vọng của Mộ gia hoàn toàn đặt hết lên người Mộ Chỉ Ly. Nếu Mộ Chỉ Ly được, sợ là những người khác cũng có hi vọng. Đây là dùng ánh mắt của lão để đánh giá. Đương nhiên, chuyện này lão tuyệt đối thể cho người khác biết. Mộ Chỉ Ly sững sờ, chỉ vào chính mình : “Vì cháu?” Bộ dáng thể tin được, Mộ gia Thủ tịch trưởng lão luôn thân bỗng nhiên xuất , lại còn là vì mình? Điều này tựa hồ có chút thể nào tin nổi. Chợt, Mộ Chỉ Ly nhớ lại lúc chính mình tại vũ kỹ đường học tập vũ kỹ lão giả cũng có mặt ở đó. Chẳng lẽ là bởi vì lão phát bí mật của nàng, cho nên mới chạy tới hay sao? Trong lòng khỏi hồi khẩn trương, nhưng Mộ Chỉ Ly rất nhanh bình tĩnh trở lại, khẩn trương nơi đáy mắt cũng biến mất triệt để. Dù sao từ đầu tới cuối vị lão giả này đều chưa từng tổn thương qua nàng. Huống chi trong mắt lão nàng còn thấy được mảnh thương, đúng vậy, là thương! Mộ Chỉ Ly xem ra, phần thương này là phát ra từ nội tâm, cũng phải che dấu, huống chi lão giả cũng có lý do thương hại nàng, bởi vì bọn họ đều là người Mộ gia a! Mộ Tuần Quân gật đầu: “Đúng vậy, tại vũ kỹ đường ta quan sát cháu rồi. Tuy ta biết năm qua người cháu xảy ra chuyện gì, nhưng cháu cần lo lắng, ta tìm hiểu. Bởi vì mỗi người đều có bí mật của mình, kể cả ta, ta cũng có.” “ Khi cháu còn bé căn bản có cách nào tu luyện, lúc ấy vẫn là ta tự mình xác nhận, cho nên ta đối với tình huống của cháu phi thường hiểu . Người khác nghĩ cháu những năm này mực nhẫn, nhưng ta biết cháu trong năm này mới đột nhiên bắt đầu lột xác.” “ thể thừa nhận, thời điểm biết được này ta rất kinh ngạc, đổi lại bất cứ người nào cũng đều phi thường kinh ngạc. Đây căn bản là chuyện thể nào, chỉ là ở người của cháu, kỳ tích xảy ra.” “Chúng ta đều là người Mộ gia, qua nhiều năm như vậy ta mực hi vọng rằng Mộ gia có thể xuất người tu luyện có tư chất thượng giai (ý là có tư chất tốt), chỉ là vẫn chưa tìm được, cho đến khi ta phát ra cháu.” Mộ Tuần Quân lẳng lặng nhìn Mộ Chỉ Ly, đáy mắt phát sáng lóe ra kích động, tìm kiếm nhiều năm như vậy, rốt cuộc tìm được tiểu bối có thể bồi dưỡng, thân làm trưởng bối như lão cảm thấy rất vui mừng. Nghe Mộ Tuần Quân …, trong lòng Mộ Chỉ Ly cũng bình thường trở lại. Theo lời lão là có thể biết ý tứ của lão. Chỉ là nghĩ tới hết thảy mọi chuyện phát sinh người nàng lão đều biết, nhưng đồng thời Mộ Chỉ Ly cũng biết Mộ Tuần Quân là người có thể tin cậy, cũng có đem chuyện này cho bất luận kẻ nào, nếu tại tình hình cũng đơn giản như vậy. Hơn nữa nàng cảm thấy vị lão giả trước mặt này tâm tình rất tốt, đổi lại người bình thường nhất định vô cùng hiếu kỳ trong năm qua người nàng đến tột cùng xảy ra chuyện gì. Đây cũng là nguyên nhân làm nàng mực lo lắng. Thiên Sát cổ giới tuyệt đối thể ra. Cho nên nàng cũng cho bất luận kẻ nào nàng là tại sao chỉ mất năm thời gian nàng lại có được tu vi như vậy. Lão giả mỗi người đều có bí mật, hơn nữa hỏi đến, điều này là quá phù hợp tâm ý của nàng rồi. ” Lần này ta tới chính là vì bồi dưỡng cháu, cũng hi vọng tại giải đấu lớn kia cháu có thể lấy được thành tích tốt.” Mộ Chỉ Ly nhìn Mộ Tuần Quân, lão mặc dù biểu lộ ra nhưng nàng lại cảm nhận được tự tin mặt lão. tự tin theo sâu trong nội tâm tràn ngập ra, tựa như quyền uy của người ở cao, lại để cho người khác tự kìm hãm được mà tin phục. Chỉ lẳng lặng đứng ở nơi đó lại để cho người khác có loại cảm giác kính nể. Mộ Chỉ Ly cũng phải loại người cổ hủ. Nhìn bộ dáng thoải mái của Mộ Tuần Quân khi đối phó với Lý Khuê Đạt là biết thân thủ của lão rồi. Cao thủ như vậy tuyệt đối có thực lực làm lão sư của nàng. Có lão dạy bảo nàng có thể giảm bớt ít thời gian đường vòng. Nàng tại cần có nhất chính là cái gì? Là thực lực! như vầy, nàng như thế nào lại cự tuyệt? “Cảm ơn trưởng lão!” Mộ Chỉ Ly ôm quyền cung kính . Đây là cung kính từ trong lòng. Dù sao vị Thủ tịch trưởng lão này cũng là lão sư đầu tiên của nàng tại Thiên Huyền Đại Lục. Chứng kiến phản ứng của Mộ Chỉ Ly, Mộ Tuần Quân cũng có trực tiếp gật đầu, mà mở miệng : “Huấn luyện của ta rất nghiêm khắc, cháu có thể kiên trì được ? Nếu cháu có thể kiên trì…, tiến bộ của cháu tuyệt đối . Nếu cháu cách nào kiên trì, tại có thể tiếng, ta cũng cưỡng bức cháu.” Lúc lời này, vẻ mặt Mộ Tuần Quân rất nghiêm túc. Trong mắt lão, để trở thành cường giả, thiên tư tuy rất trọng yếu nhưng kiên trì lại trọng yếu hơn. Ăn hết khổ, người căn bản có khả năng xa. Cường giả thành danh có người nào bỏ ra biết bao mồ hôi cùng máu? Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly trong mắt tràn đầy kiên định: “Cháu nhất định kiên trì đến cùng!” Nàng còn rất nhiều việc cần hoàn thành, làm sao có thể kiên trì? Chỉ cần có thể trở nên mạnh mẽ, bất kể mọi khó khăn khổ sở nàng đều nguyện ý! “Rất tốt! Hôm nay cháu về trước nghỉ ngơi tốt, ngày mai chính thức bắt đầu huấn luyện!” Mộ Tuần Quân gật đầu, nhìn thấy Mộ Chỉ Ly kiên định như vậy, lão tự nhiên là phi thường vui vẻ. Nếu Mộ Chỉ Ly chần chờ chỉ trong giây lát…, lão nhất định rất thất vọng, thậm chí cũng dạy bảo nàng. Bởi vì có phần tâm tính kia, dù nơi nào cũng phát triển được. Lão cũng có hứng thú với người như thế. Từ đầu đến cuối, Mộ Tuần Quân đều có hỏi qua việc Lý Thừa Dương bị giết. Bởi vì nhìn biểu của bọn lão cũng hiểu được quá trình này. Có số việc căn bản cần hỏi. Lúc Mộ Chỉ Ly trở về, lều vải lần nữa được dựng xong. Nàng khỏi cảm khái tốc độ hoàn thành này đúng là rất nhanh. Trực tiếp vào trướng bồng của mình, nàng bây giờ suy yếu. Thiên Lực trong cơ thể lúc này biến mất còn, lại còn bị nội thương. Trầm tĩnh lại, nàng cảm giác mình toàn thân đều đau. Dùng ngân châm xử lý xong miệng vết thương, Mộ Chỉ Ly bắt đầu tu luyện. Trong thân thể tia Thiên Lực đều có, cảm giác phi thường khó chịu, giống như cả người bị ép khô. Trong khí, tia Thiên Lực chui vào trong cơ thể Mộ Chỉ Ly. 108 đường kinh mạch đồng thời hấp thu lấy Thiên Lực. Tốc độ so với người khác mà phải nhanh hơn nhiều. Tốc độ gấp 108 lần giúp cho nàng tiết kiệm rất nhiều thời gian. Lúc Mộ Chỉ Ly tiến hành tu luyện. Mộ Nhược Hiên bọn họ cũng là tiến hành chữa thương, dù sao bọn cũng bị thương . Sáng sớm hôm sau. Mộ Chỉ Ly từ trong trạng thái tu luyện tỉnh lại, nguyên bản sắc mặt vốn tái nhợt lúc này hồng nhuận ít. Trải qua đêm tu luyện, thân thể của nàng tốt hơn nhiều. Đây cũng là chỗ thần kỳ của việc tu luyện. Nếu là ở thế kỷ hai mươi mốt…, bị thương như vậy khẳng định phải nằm viện dăm bữa nửa tháng. Nhưng nàng bây giờ chỉ cần tu luyện đêm, thân thể tốt hơn nhiều. Thiên Lực có thể tự động trị hết miệng vết thương. Mộ Chỉ Ly nhìn sắc trời, sau đó đến địa điểm mà hôm qua hai người chuyện với nhau. Lúc rời , Mộ Tuần Quân cho nàng biết hôm nay ở chỗ này tập hợp. Lão căn dặn nàng chỉ được tới mình. Tới nơi, nàng phát Mộ Tuần Quân đứng ở đó đợi nàng. Mộ Tuần Quân xoay người lại : “Theo ta.” xong cũng nhìn Mộ Chỉ Ly, liền quay người rời . Thấy thế, Mộ Chỉ Ly chỉ có thể theo Mộ Tuần Quân, nhưng trong lòng suy đoán dùng phương pháp nào để huấn luyện nàng. Tốc độ chạy của Mộ Tuần Quân nhanh. Tu vị càng cao tốc độ càng nhanh, song khi lão nhìn thấy Mộ Chỉ Ly có thể bảo trì khoảng cách chạy ở phía sau mình, tốc độ khỏi lần nữa tăng lên vài phần, hiển nhiên muốn nhìn xem tốc độ cực hạn của Mộ Chỉ Ly. Lão còn nhớ lúc trước tại đại hội gia tộc, Mộ Chỉ Ly cũng từng bày ra tốc độ. Lúc ấy lão chỉ thoáng nhìn, nhưng lại ràng lắm đến tột cùng có thể nhanh đến mức độ nào. Trong mắt lão, Mộ Chỉ Ly có thể học được kỹ năng hạng nhất này, đối với nàng mà là chỗ tốt vô cùng. Mộ Chỉ Ly nhìn thấy Mộ Tuần Quân tăng tốc độ, tốc độ của nàng cũng tăng theo. Mộ Tuần Quân quay đầu lại thấy Mộ Chỉ Ly như trước chút hoang mang chạy phía sau mình, thậm chí khoảng cách giữa hai người có chút nào biến hóa, đủ để chứng minh nàng có chút áp lực nào. Nếu như tốc độ theo kịp, nàng thể nào mực bảo trì được khoảng cách như vậy. Kết quả là, Mộ Tuần Quân lần nữa tăng tốc, mà Mộ Chỉ Ly cũng lại lần nữa tăng tốc. Loại tình huống này ngừng tiếp diễn. đường khỏi đụng phải ít người, nhưng mà bọn họ căn bản thể nhìn thân ảnh của hai người. Chỉ cảm thấy đột nhiên nổi lên trận gió sau đó đột nhiên biến mất. Tốc độ như vậy có chút kinh người. Cuối cùng, Mộ Chỉ Ly có chút theo kịp Mộ Tuần Quân. Dù sao ngoài tu vi chênh lệch, Thiên Lực của nàng vẫn còn kém Mộ Tuần Quân rất xa. Trong lòng thầm than Thủ tịch trưởng lão tốc độ quả thực phải nhanh bình thường. Lúc trước giao thủ với người mạnh như Lý Khuê Đạt, tốc độ của nàng có thể cùng tương xứng. tại so cùng Thủ tịch trưởng lão, nàng vậy mà theo kịp tốc độ của lão. Qua đó có thể thấy được thực lực có bao nhiêu chênh lệch rồi. Trong khi Mộ Chỉ Ly thầm than, Mộ Tuần Quân cũng thất kinh. Với tu vi tại của Mộ Chỉ Ly có thể đạt tới tốc độ như vậy là làm cho người ta kinh ngạc. Phỏng trong cùng thế hệ người có thể cùng nàng so tốc độ chỉ đếm đầu ngón tay. Mộ Nhược Hiên bọn khẳng định có khả năng đuổi kịp rồi. Ước chừng 15 phút sau, Mộ Tuần Quân dừng cước bộ. Tuy chỉ 15 phút, nhưng hai người được quãng rất xa. Nguyên do hai người bọn họ tốc độ quá nhanh, nếu đổi lại là những người khác mà …, sợ là phải mất 45 phút . Dừng lại, ánh mắt Mộ Chỉ Ly rơi mặt Mộ Tuần Quân, biết lão muốn huấn luyện chính mình cái gì. “Lần này chủ yếu huấn luyện phản ứng, tốc độ cùng với năng lực ứng biến của cháu. Quá trình này rất thống khổ, cần nhẫn nại lớn, hơn nữa, ta xuất thủ giúp cháu.” Nghe vậy, tâm Mộ Chỉ Ly trầm xuống, nhưng trong mắt lại tràn đầy kiên định: “ tại muốn cháu làm như thế nào?” Mộ Tuần Quân đến phía trước đem tảng đá lớn di chuyển, tảng đá ước chừng nặng hơn ngàn cân, nhưng đối với Mộ Tuần Quân lại tạo thành chướng ngại gì. Tuy nhiên điều khiến Mộ Chỉ Ly chú ý phải là cái này, mà là thứ gì dưới tảng đá lớn đó . mảnh đông nghịt, toàn bộ đều là cánh sắt KiếnBay. Cánh sắt KiếnBay, ma thú nhất giai, đối với người nguy hại cũng lớn, chỉ là khi bị nó đụng phải, cái cánh cứng rắn của nó đâm vào da, gây ra nhiều cơn đau đớn. Nơi này là huyệt động của cánh sắt KiếnBay, trong đó có ngàn vạn con cánh sắt KiếnBay. Mặc dù Mộ Chỉ Ly có chuẩn bị trước, nhưng tại nhìn thấy màn này vẫn cảm thấy da đầu tê dại, lạnh hết cả người. “Cháu bây giờ vào, dùng kiếm của cháu để ngăn cản công kích của đàn cánh sắt Kiến Bay. Có thể kiên trì bao lâu kiên trì, được ra, cần phải gấp, huấn luyện là cần tiến hành theo chất lượng.” Mộ Chỉ Ly nhìn thoáng qua kiếm tay, lại nhìn thoáng qua mảnh đông nghịt kia, liền thở dài, tình huống này là khiêu chiến lòng người ah. chút do dự, Mộ Chỉ Ly thẳng vào trong huyệt động. Sau 15 phút, Mộ Tuần Quân đem tảng đá lấp lại ở lối ra, ánh sáng biến mất, cái gì cũng đều thấy ràng. Gia viên đột nhiên bị xâm nhập, đàn cánh sắt KiếnBay tự nhiên cũng là nhất trí đối ngoại. Từng con lần lượt như tre già măng mọc* (ngừơi trước hy sinh, người sau tiếp bước) bay đến hướng Mộ Chỉ Ly công kích. Mộ Chỉ Ly tại trong tầm mắt chỉ còn lại tầng hắc ám, cái gì cũng đều thấy , chỉ có thể nương theo thanh kết hợp cùng với giác quan và cảm giác. Kỳ có thể căn bản cần cảm giác, bởi vì tại chung quanh của nàng toàn bộ đều là cánh sắt KiếnBay. Lúc này, Mộ Chỉ Ly động, bảo kiếm trong tay nàng ngừng múa may vũ động. “ vang” thanh ở bên người Mộ Chỉ Ly ngừng truyền ra. Đây là do kiếm va chạm với cánh sắt KiếnBay phát ra thanh . Mộ Chỉ Ly dùng hết tất cả kỹ năng để ngăn cản đàn cánh sắt kiến bay nhưng vẫn để rất nhiều con lọt lưới. Trong cái huyệt động bé này, nàng có gian để phóng thích tuyệt chiêu, chỉ có thể dựa vào kiếm trong tay mình kiếm để đối phó, đây cũng là dụng ý của Mộ Tuần Quân. Từng đợt nối tiếp tập kích Mộ Chỉ Ly, bảo kiếm trong tay vung lên ngày càng vô lực. Loại này nhiều vô cùng vô tận, giết hết, đàn cánh sắt KiếnBay rất dễ dàng để cho trong lòng nàng sinh ra mệt nhọc. Bọn chúng như con thiêu thân biết nguy hiểm liên tục hướng phía Mộ Chỉ Ly công kích, muốn đem Mộ Chỉ Ly đuổi . Những thứ này mặc dù đối với thân thể Mộ Chỉ Ly gây trở ngại, chỉ có thể đủ sinh ra cơn đau, nhưng loại này đau đớn cũng phải người bình thường có thể thừa nhận được. người đồng thời xuất hiên nhiều đau đớn như vậy, đổi lại người bình thường sợ là sớm hỏng mất. Nhưng mà, dù cho thể xác và tinh thần đều mệt, ánh mắt Mộ Chỉ Ly vẫn chút biến hóa. Kiên trì, nàng nhất định phải kiên trì, nàng thể ngã xuống! Tín niệm này ngừng nâng đỡ nàng, trong đầu ngừng nghĩ: lại kiên trì, lại kiên trì giây… Cứ như vậy, giây kế tiếp giây, tinh thần tiếp cận trạng thái chết lặng, nhưng là tay của nàng như trước cứ vung vẩy, bên người thi thể cánh sắt Kiến Bay xếp thành đống. Thiên Nhi thấy màn như vậy trong lòng cảm thấy hồi chua xót, loại huấn luyện này quá mức thống khổ, đổi lại là nàng khẳng định nghĩ ra được. Cái này chẳng những là đối với thân thể khiêu chiến, càng là đối với tâm lý khiêu chiến ah. gian tầng hắc ám cùng vô tận công kích này dễ dàng tàn phá tinh thần làm cho trong lòng người sụp đổ. Bất quá qua thời gian, Thiên Nhi đối với Mộ Tuần Quân cũng bắt đầu bội phục. Nếu Mộ Chỉ Ly có thể thông qua cửa ải này, như vậy tâm lý của nàng có thể phát triển . Tương lai gặp lại tình huống như vậy tuyệt đối sụp đổ. Xem thấy Mộ Chỉ Ly ánh mắt kiên định, nội tâm nàng càng vui mừng, có đồng bọn như thế này phi thường tệ! Nàng tin tưởng Mộ Chỉ Ly nhất định trở thành cường giả, mà nàng cùng nàng ấy kề vai sát cánh! Mộ Tuần Quân đứng bên ngoài tảng đá nên thấy tình huống phát sinh bên trong, nhưng từ thanh bên trong truyền tới lão cũng là có thể ràng ít. Bất quá theo thời gian từng phút từng giây trôi qua, mặt lão cũng dần lộ ra vẻ kinh ngạc. Có thể giữ vững trong thời gian lâu như vậy? Lúc trước lão cũng thể kiên trì lâu như thế, bất quá ngoài kinh ngạc lão còn cảm thấy vui vẻ. Sau khi tiếng vang chấm dứt, Mộ Tuần Quân mở cự thạch, Mộ Chỉ Ly lâm vào hôn mê. Toàn thân nàng nhiễm màu xanh tím, tất cả đều là bị cánh sắt Kiến Bay công kích, bất quá đống thi thể của cánh sắt Kiến Bay cũng là phi thường khủng bố, Mộ Tuần Quân mang theo Mộ Chỉ Ly ra…
Q.1 - Chương 82: Huấn luyện chấm dứt Sau khi Mộ Tuần Quân mang theo Mộ Chỉ Ly rời khỏi, huyệt động cánh sắt KiếnBay lần nữa khôi phục bình tĩnh, giống như mọi chuyện hết thảy đều chưa từng phát sinh qua. Chỉ có vô số thi thể tử vong của cánh sắt KiếnBay là có thể chứng minh tại đây từng có chuyện phát sinh. Tỉnh lại, Mộ Chỉ Ly phát mình nằm trong ôn tuyền. Vẫn là y phục lúc trước, nhưng vết thương người giờ phút này hoàn toàn biến mất. Tuy nhiên khẽ cử động vẫn cảm thấy đau đớn, nhưng so với cái bộ dáng thê thảm lúc hôn mê kia tốt hơn nhiều. Toàn thân đều cảm thấy thoải mái ít, “Rất lâu rồi có ngâm trong suối nước nóng” – Mộ Chỉ Ly vui thích nghĩ. Bất quá, sau khắc nàng phát suối nước nóng này đơn giản như vậy. Bởi vì suối nước nóng này dĩ nhiên là màu tím. Hơn nữa Mộ Chỉ Ly hành y nhiều năm kinh nghiệm phi thường phong phú, nên chỉ cần liếc sơ trong đó bao hàm nhiều loại dược liệu, hơn nữa tất cả đều giá trị xa xỉ. hề nghi ngờ, những dược liệu này toàn bộ đều là đối với thân thể có ích, có thể tăng cường cốt cách cơ bắp.. Quan trọng nhất là có thể nhanh chóng trị lành vết thương, cũng bởi vậy thương thế của nàng mới chuyển biến tốt nhanh như vậy. Nhớ tới chuyện xảy ra trước đó, Mộ Chỉ Ly tuy nửa tỉnh nửa mê nhưng vẫn ý thức được là Mộ Tuần Quân mang nàng tới đây. nghĩ tới suối nước nóng trân quý như vậy cũng cam lòng để cho nàng ngâm. Xem ra nàng lần này lợi nhuận đại phát nữa a. Muốn biết tên tất cả những dược liệu này quả là nan đề, huống chi đều là dược liệu khó tìm. Cái này nhìn như nước thuốc đơn giản, kỳ bên trong bao hàm mấy trăm loại dược liệu. Muốn nhất thời hiểu đúng là dễ dàng. phát chỗ tốt của dược liệu, Mộ Chỉ Ly chút nào khách khí nhắm mắt lại bắt đầu nhập định tu luyện. Có lẽ do tác dụng của dược liệu, Mộ Chỉ Ly phát tốc độ tu luyện tại so với bình thường nhanh thêm vài phần. Phát này làm cho nàng vô cùng mừng rỡ. Sáng sớm ngày thứ hai, trời vừa sáng, Mộ Chỉ Ly thay y phục rồi xuất lần nữa tại huyệt động cánh sắt KiếnBay. Hiển nhiên, nàng biết ở chỗ này huấn luyện tuyệt đối phải ngày hay hai ngày là có thể chấm dứt. Dược tuyền kia điểm này. Có lẽ đây hết thảy đều là Mộ Tuần Quân trước đó sắp xếp. Lão cũng tiên liệu được nàng đáp ứng . Vị Thủ tịch trưởng lão này dường như đoán trước được mọi suy nghĩ của nàng a. Dù là như thế, Mộ Chỉ Ly cũng cảm thấy phiền muộn. Dù sao đối với nàng bây giờ mà , thực lực Mộ Tuần Quân càng cường đại càng tốt. Như vậy nàng mới có thể học hỏi được nhiều kinh nghiệm. lâu sau, Mộ Tuần Quân xuất , nhìn thấy Mộ Chỉ Ly ở đó chờ lão. Khuôn mặt lão liền tăng thêm vài phần nhu hòa. tại Mộ Chỉ Ly có rất nhiều khác biệt so với lúc được lão cứu ra hôm qua. Những thương tổn ngoài da cũng biến mất dấu vết. Thực tế cho thấy dược tuyền kia có hiệu quả chữa thương rất tốt. “Chuẩn bị xong chưa?” Mộ Tuần Quân nhìn Mộ Chỉ Ly vẻ mặt bình tĩnh hỏi Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly gật gật đầu, ánh mắt như trước tràn ngập kiên định. Tuy cái loại thống khổ này thường nhân khó có thể chịu được, nhưng nàng cũng nhận thức phi thường ràng chỉ có chân chính trải qua đau khổ, ngừng vào sinh ra tử, kinh qua vô số tinh phong huyết vũ mới có thể vượt qua ngàn vạn người, trở thành cường giả đứng đỉnh cao nhất của đại lục, ngạo thị chúng sinh. Cùng những cái…kia so sánh, hết thảy đều trọng yếu! Thấy thế, Mộ Tuần Quân gì, trực tiếp đem tảng đá di chuyển, Mộ Chỉ Ly do dự lần nữa vào. Sau khi Mộ Chỉ Ly vào, mặt Mộ Tuần Quân lại tăng thêm vài nét cười. Đứa này tâm tính quả thực tệ, có nhìn lầm, hy vọng của Mộ gia xuất ! Chỉ cần nàng có thể kiên trì, đem sở học cả đời truyền thụ hết cho nàng. Bóng tối vô cùng vô tận lần nữa đánh úp lại, bảo kiếm trong tay Mộ Chỉ Ly bắt đầu vung vẩy…, hiển nhiên so với hôm qua cái gì cũng đều biết tốt hơn ít. Mặc dù vẫn như trước cách nào ngăn cản lúc nhiều cánh sắt Kiến Bay tiếp cận, nhưng tần suất được hạ xuống thấp nhất có thể, mà hiệu suất của nàng lại ngày càng đề cao. Đối mặt với đau đớn Mộ Chỉ Ly cắn chặt hàm răng, loại tình huống này căn bản cho nàng thời gian để suy nghĩ. Bởi vì khi tốc độ của nàng chậm lại, nàng phải hứng chịu thêm nhiều đau đớn. Trong tầm mắt ngoại trừ hắc ám vẫn là hắc ám, Mộ Chỉ Ly trực tiếp nhắm mắt lại, dựa vào giác quan cảm thụ hết thảy. Nàng bắt đầu vận dụng linh thức tản ra xung quanh. Trong gian hắc ám, mọi giác quan phối hợp với nhau cách nhịp nhàng, chặt chẽ. Đặc biệt là thính giác ngày càng trở nên linh mẫn. Nếu Mộ Tuần Quân biết cách làm tại của Mộ Chỉ Ly nhất định càng thêm kinh ngạc. Bởi vì lần huấn luyện này mục đính chủ yếu là tăng khả năng phản ứng, tốc độ cùng với năng lực ứng biến của nàng nhưng ngờ lại giúp nàng phát triển linh thức. Trong bóng tối, thông qua linh thức ngăn cản cánh sắt KiếnBay thể nghi ngờ chính là phương pháp tối ưu nhất. Cách làm này của Mộ Chỉ Ly rất hiệu quả, đem huấn luyện kỹ năng phụ trợ thành huấn luyện kỹ năng chuyên biệt. Loại tình huống này, trong tương lai mộ Chỉ Ly cũng chỉ có thể ngộ chứ thể cầu. người bình thường sợ nhất chính là cái gì? Sợ nhất chính là nhìn thấy. Thế giới mảnh hắc ám như vậy chỉ làm người ta lâm vào sợ hãi, càng quan trọng hơn là năng lực chiến đấu bị hạ thấp. Nhưng để tu luyện linh thức, đây là phương pháp tốt nhất. Tình trạng Mộ Chỉ Ly hôm nay muốn tốt hơn hôm qua nhiều, thời gian cầm cự cũng lâu hơn, nhưng kết quả cuối cùng vẫn đồng dạng, té ngã xuống mặt đất, lâm vào hôn mê. Đồng dạng, Mộ Tuần Quân nghe bên trong có tiếng binh khí va chạm liền đem tảng đá đẩy ra, mang Mộ Chỉ Ly . Mộ Chỉ Ly khi tỉnh lại, phát mình ngâm trong dược tuyền. có kinh nghiệm, Mộ Chỉ Ly trước tiên tu luyện. Ở chỗ này tu luyện đích thực là làm chơi ăn . Kế tiếp, huấn luyện như thế mỗi ngày tiến hành, nhưng lại tăng thêm hàng mục: đối phó với các loại ma thú. Mỗi sáng sớm, Mộ Tuần Quân hướng dẫn Mộ Chỉ Ly cách nhận biết các loại ma thú cùng đặc tính với nhược điểm của chúng. Sau đó mang Mộ Chỉ Ly thực chiến. Buổi chiều tới huyệt động cánh sắt KiếnBay tiến hành huấn luyện. Huấn luyện đến khi Mộ Chỉ Ly hôn mê mới thôi. Sau đó buổi tối tu luyện tại dược tuyền. Tât cả thời gian Mộ Chỉ Ly cơ hồ đều dùng để tu luyện, có thời gian dư thừa. Đương nhiên, lúc tu luyện ban đêm, Mộ Chỉ Ly vẫn có nghiên cứu Thiên Huyền châm pháp. Thậm chí đan dược nàng cũng có luyện chế, dù sao ở chỗ này cần đan dược số lượng cũng ít, huống chi nàng cũng muốn vứt bỏ cái này. Thực lực rất trọng yếu, nhưng là tại Thiên Huyền Đại Lục đan dược cũng ắt thể thiếu. Chẳng qua thời gian quá ít ỏi, mỗi ngày phải giành giật từng giây nhưng Mộ Chỉ Ly lại cảm thấy mỏi mệt. Nàng chỉ cảm thấy phi thường cao hứng, thậm chí so với trước kia mỗi ngày đắm chìm trong y thuật còn muốn thú vị hơn. Thỉnh thoảng cảm thấy mỏi mệt, trong đầu Mộ Chỉ Ly lên thân ảnh thương, luôn bên cạnh nàng từ khi nàng còn , cha của nàng! Nàng muốn trở nên cường đại, cứu sống cha, tìm được mẹ, vì cha báo thù! Dù chưa bao giờ ra, nhưng hết thảy thời thời khắc khắc đều ghi tạc nơi đáy lòng của nàng, khắc cũng quên. Thiên Nhi nhìn Mộ Chỉ Ly như vậy huấn luyện, trong lòng có chút bội phục. Trước kia, nàng tại phương diện tu luyện cũng rất khắc khổ, nhưng cũng như Mộ Chỉ Ly dốc sức liều mạng. Đương nhiên, Mộ Chỉ Ly càng mạnh, nàng càng cảm thấy vui vẻ. Trong mấy ngày này, Thiên Nhi cũng nhận được ít chỗ tốt. Mộ Chỉ Ly đánh chết thú, linh toàn bộ đều bị nàng cắn nuốt. Vốn linh có chút hư ảo giờ phút này trở nên ngưng thực, thực lực của nàng cũng khôi phục được ít. Dốc sức liều mạng trong suốt quá trình huấn luyện nên thực lưc Mộ Chỉ Ly cũng được đề thăng với tốc độ kinh người. người thú đều là tiến bộ ít. năm rưỡi sau. Mộ Tuần Quân đứng trước mặt Mộ Chỉ Ly, bộ áo màu đen theo gió phiêu lãng, vài sợi tóc điểm hoa râm bay bay trong gió, lưng thẳng tắp, thân ngông nghênh ngạo nghễ giữa đất trời, im im lặng lặng đứng ở đó lại làm cho người có loại cảm giác cao thâm mạt trắc. “Trong thời gian năm rưỡi, cháu học xong rất nhiều thứ, rất nhiều kinh nghiệm ta cũng truyền cho cháu, còn lại phải do chính bản thân cháu tự mình cố gắng tìm hiểu. Ta tin tưởng cháu có thể làm tốt. Hãy nhớ bất luận rơi vào hoàn cảnh nào tâm của cháu cũng phải kiên trì. Tăng thực lực tuy rất trọng yếu, nhưng tuyệt đối thể nóng lòng. Đây là điều tối kỵ trong tu luyện.” năm rưỡi, Mộ Chỉ Ly cũng xảy ra biến hóa rất lớn. Thân thể của nàng cao hơn so với trước kia nửa cái đầu, bộ dáng cao gầy. non nớt gương mặt giờ phút này biến mất toàn bộ thay vào đó là vẻ nhu hòa làm người đối diện dễ phát sinh hảo cảm, Nhưng ánh mắt của nàng nhưng lại tố giác nàng tầm thường. Trải qua đợt huấn luyện cường hóa lâu như vậy, cùng với việc ngâm trong dược tuyền, Mộ Chỉ Ly so với trước kia càng thêm xinh đẹp động lòng người. Làn da sáng bóng mê người, tuy vẫn thon thả, nhưng mỗi phần cốt cách, mỗi cái giơ tay nhấc chân đều tràn đầy năng lượng. Vẫn thân bạch y nhưng lại nhiều thêm vài phần thành thục, vài phần mị lực. Nếu trước kia Mộ Chỉ Ly làm người ta cảm thấy kinh diễm, nàng bây giờ lại làm người ta hít thở thông, thể dời ánh mắt nơi khác. Từ khi theo Mộ Tuần Quân tu luyện, nàng khôi phục dung mạo vốn có. Nàng căn bản cũng muốn che dấu lão sư của mình. Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly gật đầu: “Đa tạ lão sư chỉ điểm, đệ tử nhất định ghi nhớ.” Trong thời gian này, Mộ Chỉ Ly triệt để tiếp nhận Mộ Tuần Quân. Tuy mỗi lần huấn luyện đều rất biến thái rất thống khổ, nhưng nàng cũng có thể cảm nhận ràng được tiến bộ của mình. Quả là xưa bằng nay. Mà nàng sớm gọi Mộ Tuần Quân là trưởng lão nữa, mà gọi là lão sư. Nàng xem Mộ Tuần Quân chính là lão sư của nàng. Dạy bảo nàng nhiều thứ như vậy, phải lão sư là cái gì? “Kế tiếp ta phải trở về Mộ gia, mà cháu còn thừa nửa năm thời gian. Hãy tự trải nghiệm và huấn luyện chính mình. Nhớ thời gian diễn ra giải đấu toàn quốc, cháu nhất định phải trở về, thể muộn.” “Vâng” Mộ Chỉ Ly cung kính trả lời, trong lòng cũng là có chút chờ mong. Giải đấu toàn quốc đến gần, nàng còn nửa năm thời gian, nhất định phải toàn lực huấn luyện chính mình. Nàng nhất định phải thành công gia nhập môn phái. Chỉ có như vậy, những chuyện nàng muốn làm mới có thể làm được.
Q.1 - Chương 83: Mộ hàn mặc ứng chiến Sau khi Mộ Tuần Quân ly khai, Mộ Chỉ Ly liền trở về căn cứ Mộ gia. Từ khi theo Mộ Tuần Quân tiến hành huấn luyện, nàng chưa có về qua nơi đó. Mặt khác tìm cái trụ sở khác, dù sao ở đó có rất nhiều bất tiện. thời gian gặp đám người Mộ Hàn Mặc, trong lòng cũng có vài phần tưởng niệm. Lâu ngày gặp, biết tại thế nào? Tại đảo thú năm rưỡi, có lẽ Hàn Mặc đột phá đến Tiên Thiên cảnh giới a! Dù sao Hàn Mặc thiên phú tu luyện vốn rất tốt. Chỗ này đối với việc tu luyện của càng có tác dụng xúc tiến, đột phá đến Tiên Thiên cũng có gì kỳ quái. Nghĩ vậy, Mộ Chỉ Ly liền bước nhanh hơn. Nhưng đến căn cứ Mộ gia lại tìm được bọn họ, chẳng lẽ bọn họ đổi chỗ ở? Tùy ý tìm gã Mộ gia đệ tử hỏi: “Xin hỏi ngươi biết Mộ Hàn Mặc ở đâu ?” Có thể xuất tại đảo thú chứng minh Mộ gia đệ tử này thực lực bất phàm. Trong đầu Mộ Chỉ Ly cũng có chút ấn tượng, nhưng là quá mức mơ hồ. Trong lúc nhất thời nàng cũng nhớ nổi đối phương tên gì. Trước kia, Mộ Chỉ Ly ngay cả tư cách tham gia đại hội gia tộc cũng có, quan sát cũng là bị người cười nhạo, vẫn sống trong tiểu viện tồi tàn. Có thể có chút ấn tượng mơ hồ là tốt lắm rồi. Nam tử bị ngăn lại nhìn Mộ Chỉ Ly cách sững sờ. Từ lúc nào đảo thú lại xuất nữ tử xinh đẹp như vậy? Nam tử mãi đắm chìm trong suy nghĩ của chính mình, nửa ngày cũng chưa đáp lời. Mộ Chỉ Ly khỏi vẫy tay lần nữa hỏi: “Xin hỏi ngươi biết Mộ Hàn Mặc ở đâu ?” Nam tử lúc này mới hồi phục tinh thần, lúng túng trả lời: “Hình như hôm nay nghênh chiến. Ba ngày trước, người Hoàng gia hướng khiêu chiến. Đúng lúc hôm nay là ngày nghênh chiến.” Nghe vậy, trong mắt Mộ Chỉ Ly đầy nghi hoặc: “Tại sao đối phương phải khiêu chiến ?” Nàng đối với Hàn Mặc hiểu rất , phải loại người kiêu ngạo, làm người khiêm tốn. Như thế nào lại có người khiêu chiến ? Luận thực lực, Hàn Mặc mặc dù tệ, nhưng tại đảo thú người mạnh hơn có rất nhiều, thể nào cùng cường giả so chiêu a, rốt cuộc là tại sao vậy chứ? “Hình như là bởi vì nữ tử, gần đây huyên náo động tĩnh rất lớn, bất quá ta cũng ràng.” Thời gian của đều dành để tu luyện, chỉ có ngẫu nhiên lúc nghỉ ngơi mới nghe ngóng ít, cũng quá chú ý. “Ah, cám ơn ngươi.” Mộ Chỉ Ly mỉm cười , nhưng trong lòng càng thêm kinh ngạc, dĩ nhiên là bởi vì nữ tử, chẳng lẽ Hàn Mặc có nữ tử ưa thích rồi sao? Tốc độ này đúng là tầm thường. Sau khi Mộ Chỉ Ly rời khỏi, Mộ gia đệ tử kia vẻ mặt hâm mộ : “Mộ Hàn Mặc đúng là có diễm phúc, ngoại trừ nữ tử kia còn có nữ tử xinh đẹp tìm , aiz, nếu ta là tốt quá…” Nếu Mộ Chỉ Ly nghe được lời nhất định cảm thấy buồn cười. Nam tử này cũng nhận ra nàng. Vốn dự định cùng Mộ gia đệ tử nhận thức, nhưng nàng lại theo Mộ Tuần Quân tu luyện nên cũng chưa kịp làm. Từ tên đệ tử khác, hỏi thăm xong phương hướng đại khái, Mộ Chỉ Ly tức tốc rời . Trong lòng cũng có chút tò mò rốt cuộc là như thế nào? Hai nam nhân vì nữ nhân khiêu chiến. Bất kể như thế nào, nàng đều hi vọng Hàn Mặc có thể chiến thắng. Mộ Chỉ Ly chạy mạch ngang qua nhiều gia tộc. Cơ hồ chỉ cần gặp nàng mọi người si ngốc ngắm nhìn, bất luận nam nữ đều đồng dạng. Mộ Chỉ Ly đối với ánh nhìn chăm chú của mọi người đều chút nào để ý, chính nàng lại biết, cái gì cũng . Nhưng mà những người này chỉ có cảm khái, chính là —— giật nảy mình! Đảo thú từ lúc nào xuất mỹ nữ như vậy? Sống lâu như vậy, lần đầu tiên nhìn thấy người xinh đẹp như thế, nàng giống như thuộc về trần thế này. Đổi lại là mỹ nữ khác, tại biết có bao nhiêu người tranh nhau tiếp cận rồi. Nhưng Mộ Chỉ Ly lại ngoại lệ, ai dám tiến đến gần nàng. phải vì sợ hãi, mà là vì nàng quá đẹp. Bọn biết chính mình có khả năng. Hơn nữa người của nàng tản ra loại khí chất lãnh đạm, xa cách. Nếu tiến lên bắt chuyện nhất đinh bị nàng chán ghét a. Đợi Mộ Chỉ Ly rời khỏi, mọi người mới công khai thảo luận. “Oa, ta chưa từng thấy qua nữ tử xinh đẹp như vậy.” nam tử vẻ mặt kích động với người bên cạnh. “Ta cũng chưa từng thấy qua a, ban nãy mực dụi mắt, ta còn tưởng là ảo giác. ngờ là .” nam tử bên cạnh cũng phi thường kích động. Nhìn Mộ Chỉ Ly biến mất thấy bóng dáng nhưng vẫn chịu dời mở tròng mắt. “Nàng tựa như tiên tử trời, người ta khó được vài lần gặp a!” Tên còn lại trực tiếp niệm thơ. “Ai, nếu ai có thể cưới được nàng, quả hạnh phúc hết mức, có nàng…, ta liền buông tha cả hậu cung.” Bên kia nhóm nữ tử cũng đàm luận: “Nữ tử kia lớn lên xinh đẹp a, ta hâm mộ khuôn mặt của nàng, hâm mộ thân hình của nàng, ta hâm mộ hâm mộ!” “Tâm tình của ngươi ta có thể hiểu được, ông trời vốn công bằng.” “Ai, nàng kích thích đến ta rồi, lúc nào ta có thể đẹp như vậy…, ha ha ha ha ha, ngẫm lại đều cảm thấy thỏa mái a!” … Ước chừng sau nén nhang, Mộ Chỉ Ly mới đến được địa điểm quyết đấu. mảnh đồng cỏ rộng lớn, nhìn mấy thân ảnh đứng đấy, rất ràng bọn chia làm hai bên. Mộ Chỉ Ly phát thân ảnh Mộ Hàn Mặc đầu tiên. là người nàng quen thuộc nhất cũng là nàng người thân cận nhất, tự nhiên thấy đầu tiên. năm rưỡi gặp, Mộ Hàn Mặc lại cao lớn, thân cao thước bảy có phong phạm của đại nam tử. Dáng người cường kiện cao to, thân mặc hắc bào rất hợp với , phải biết rằng vẫn chưa tròn 16 tuổi, nhưng những đường cong khuôn mặt tăng thêm vài phần kiên nghị, thẹn là mỹ nam tử a. Khóe miệng khỏi câu lên nụ cười nhàng. Lần đầu tiên nhìn thấy Mộ Hàn Mặc, nàng biết tương lai nhất định là mỹ nam tử. tại chứng minh suy đoán của nàng đúng, nàng có thể cao hứng sao? Bên cạnh Mộ Hàn Mặc, Mộ Chỉ Ly còn thấy đám người Mộ Nhược Hiên, nhưng lại có thêm vài người nàng quen, có lẽ cũng là Mộ gia đệ tử. Mặt khác đối với đám người khác nàng nhận ra, dựa theo lời của gã nam tử kia, Mộ Chỉ Ly cũng đoán được bọn chính là người Hoàng gia. Nàng thong thả hướng phía Mộ Hàn Mặc tới. Mộ Hàn Mặc nhìn đám người Hoàng gia, vẻ mặt nghiêm túc. Đột nhiên cảm giác được cỗ khí tức quen thuộc, con ngươi vừa động, thấy nữ tử thân bạch y, mái tóc dài màu đen theo gió tung bay, giống như tiên tử hạ phàm. Tuy xa cách năm rưỡi, nhưng Mộ Hàn Mặc vừa liếc mắt nhận ra người trước mặt chính là Mộ Chỉ Ly! mặt khỏi lên vẻ vui mừng, nàng rốt cuộc xuất . Lúc trước, sau trận chiến với Lý Khuê Đạt, Mộ Chỉ Ly đột nhiên biến mất. Về sau hỏi thăm trưởng lão mới biết được Mộ Chỉ Ly mình tiến hành tu luyện. Trong khoảng thời gian này, chưa từng quên Chỉ Ly. Tuy trưởng lão từng qua, nhưng theo suy đoán lão giả ngày ấy mang Mộ Chỉ Ly tiến hành tu luyện. Có lão giả chỉ điểm, tốc độ tu luyện của Chỉ Ly nhất định tăng lên vô cùng nhanh chóng. cũng thể cách Chỉ Ly quá xa. Cho nên khoảng thời gian này, cũng tu luyện cực kỳ khắc khổ. Đám người Mộ Tử Hàm lúc này cũng thấy Mộ Chỉ Ly, nhưng dám nhận thức. Bởi vì, vẻ đẹp này quả thực kinh người! Mộ Chỉ Ly tiến tới trước mặt đám người Mộ Hàn Mặc, mỉm cười, xinh đẹp gì sánh được: “Hàn Mặc, lâu gặp.” câu đơn giản nhưng tràn ngập ấm áp. Mộ Hàn Mặc gật đầu: “Tỷ chuyến này đủ lâu nha, ta còn tưởng rằng tỷ muốn chờ tới giải đấu toàn quốc lúc đó mới chịu xuất a.” “Ha ha, ta đây phải xuất rồi sao?” Nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Mộ Tử Hàm: “Tử Hàm tỷ, tỷ làm sao vậy?” Mộ Tử Hàm phục hồi tinh thần, vẻ mặt thể tin : “ là muội? Ta dám nhận thức. Mới hơn năm gặp, lại là cái đại biến dạng ah! Con mười tám đại biến những lời này đúng là có sai!” “Chỉ Ly càng ngày càng xinh đẹp!” Mộ Nhược Hiên cũng cười , trong mắt là nồng đậm kinh ngạc. Trái lại đám người Hoàng gia, lúc này mặt của bọn cũng tràn đầy sợ hãi cùng thán phục, tầm mắt đều dừng lại người Mộ Chỉ Ly. “Móa, mỹ nữ như vậy mà cũng nhận thức Mộ Hàn Mặc, xem bọn cười đùa dường như rất quen thuộc nhau a.” “Tiểu tử này có cái gì tốt, vì cái gì mỹ nữ đều thích , ta chẳng lẻ so được với ?” “*** (chửi tục) ta có chút ít hâm mộ rồi!” “Chờ coi a, ta muốn đả bại Mộ Hàn Mặc, như vậy chẳng phải có thể thể tài năng của ta hay sao?” … “Này, Mộ Hàn Mặc, ngươi tiếp nhận khiêu chiến của ta, tại bắt đầu . Ngươi đứng ở đằng kia lời nào, sợ hãi rồi phải ?” Nam tử thanh rất lớn, tựa hồ cố ý kêu gào giống như để cho ai đó nghe thấy. Mộ Hàn Mặc nhìn về phía Hoàng Lỗi: “Nếu ta sợ, tại cũng đứng ở nơi này.” Lúc này, Mộ Chỉ Ly tới bên người Mộ Tử Hàm hỏi thăm rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Theo lời Mộ Tử Hàm, Mộ Chỉ Ly mới biết nguyên lai Hoàng Lỗi kia ưa thích Tôn Lâm, mà Tôn Lâm từ lần đầu tiên nhìn thấy Mộ Hàn Mặc liền thích . Mỗi lần Mộ Hàn Mặc đâu nàng cũng theo tới chỗ đó. Hoàng Lỗi biết nhưng lại mực khăng khăng Mộ Hàn Mặc đoạt người thích. Cho nên liền hướng Mộ Hàn Mặc hạ chiến thư. Mộ Hàn Mặc cũng có mến Tôn Lâm, nhưng ngôn từ ghi bên trong thư khiêu chiến vô cùng quá phận. Bởi vậy Mộ Hàn Mặc mới tới ứng chiến. Nếu tới, chẳng lẽ để bọn nghĩ Mộ gia sợ Hoàng gia sao? Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly cũng thầm cảm khái, mị lực của đệ đệ mình lớn a. Người ta tiểu nương lần đầu tiên nhìn thấy thích rồi, lại còn mực theo phía sau . Đồng thời, nàng đối với tiểu nương kia cũng hiếu kỳ ít. Thiên Huyền Đại Lục mặc dù so với Trung Quốc cổ đại cởi mở hơn tý, nhưng cũng khá hơn bao nhiêu. Đại đa số đều là nam theo đuổi nữ, ngược lại nữ nhân theo đuổi nam nhân tuy cũng có nhưng cũng phi thường ít. nghĩ tới vậy mà lại để cho nàng gặp được cái. Đúng lúc này, thân ảnh xinh đẹp rất nhanh hướng phía bên này chạy tới!