Quyển 5 - Chương 160: Gặp nhau tại quê nhà Editer : @@Cáo Nhìn thấy Hàn Như Liệt, khoé miệng Mộ Thiên Tĩnh lặng yên tươi cười sâu hơn vài phần. - Trở lại là tốt rồi, chuyện vẫn chưa đến nỗi nghiêm trọng lắm. - Phụ thân, người tại đừng chuyện, con giúp người chữa thương, sau khi thương thế tốt hơn rồi chúng ta có thể từ từ trò chuyện. Mộ Chỉ Ly lo lắng , tình hình Mộ Thiên Tĩnh tại tốt, việc chuyện đối thân thể có tác động rất lớn. - Chỉ Ly đúng, Mộ huynh, tại chữa thương quan trọng hơn, chúng ta chờ tình hình tốt hơn xong rồi chuyện với nhau cũng muộn. Hàn Thành Hạo cười , giờ nguy hiểm diệt trừ, tuy rằng thương vong trong gia tộc , nhưng đây là kết quả tốt nhất rồi . Mộ Thiên Tĩnh cười gật đầu, nhìn bộ dáng tự tin của nữ nhi nhà mình, biết nàng đối với thương thế người mình có cách chữa trị, cần lo lắng. khí căng thẳng giờ phút này thoải mái hơn, Bạch Mạt Lăng cũng tới bên ngồi xuống, tâm tư lo lắng dần dần biến mất. Mộ Chỉ Ly lấy ra Thiên Huyền ngân châm rồi đâm vào vết thương, ngay sau đó bắt đầu màn trị liệu làm cho người ta hoa mắt, bàn tay Mộ Chỉ Ly cứ thoăn thoắt ngừng, mấy người xung quanh tuy rằng thấy nhưng lại thể nhìn ràng. Phương pháp trị liệu bác đại tinh thâm như thế, cho đến bây giờ bọn họ đều Chỉ Ly chữa trị như thế nào, duy chỉ mình Hàn Như Liệt là biết được, nhưng mà đối với y thuật cũng tinh thông, chỉ là nhờ Mộ Chỉ Ly giới thiệu nên biết được vài cái huyệt vị thôi. Chi lực thông qua ngân châm hồi phục ngừng, cuồn cuộn và dũng mãnh rót vào bên trong cơ thể Mộ Thiên Tĩnh, bàn tay mềm mại nhanh chóng kết ra những thủ ấn phức tạp, ngân châm ngừng thay đổi vị trí, theo động tác của Mộ Chỉ Ly, sắc mặt Mộ Thiên Tĩnh dần trở nên hồng hào. Hồi phục chi lực trong cơ thể dần dần lan ra điều trị các tĩnh mạch, lục phủ ngũ tạng cũng đều được chữa trị, đau nhức trong cơ thể từng chút biến mất, Mộ Thiên Tĩnh cảm thấy thân thể thoải mái lên ít. Bạch Mạt Lăng nhìn thấy Mộ Thiên Tĩnh sắc mặt dần dần khôi phục, vỗ bàn tay lên ngực, lộ ra vẻ tươi cười nhõm. Chỉ có trải qua đau khổ như vậy sau đó mới có thể biết được an bình bây giờ đáng quý như thế nào, Tần Lãng bị diệt trừ, bọn họ cũng còn việc gì lo lắng nữa. Nhìn bộ dạng của Chỉ Ly và Hàn Như Liệt xem ra ở Chủ thế giới rất tốt, bộ dáng tràn đầy tự tin kia rất dễ nhìn ra. Mộ Chỉ Ly trong lòng cũng vui sướng, tu vi nàng ngày càng tăng lên, Thiên Huyền ngân châm sử dụng cũng càng thêm thuận tay, Hồi phục chi lực lại cuồn cuộn vô tận, nếu lúc trước việc chữa trị thương thế phải tốn ít sức lực, bây giờ lại còn khó khăn nào nữa. Nếu đổi lại là lúc trước, thương thế Mộ Thiên Tĩnh nghiêm trọng như thế, nàng muốn trị liệu cũng phải hao phí phen tâm tư, bây giờ lại dễ như trở bàn tay. Ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân rầm rập, tuy là khoảng cách gần, nhưng năm người ở bên trong đều có thể nghe được ràng, đại đội ngũ Mộ gia từ Thiên Môn trở về. Đệ tử Mộ gia trở về có ít người bị thương, bất quá khí thế so với lúc đến Thiên Môn cao hơn rất nhiều, mặt mỗi người đều là rất phấn khởi, ngay cả đau đớn người dường như cũng giảm ít. Mộ Chỉ Ly chính là người đại diện của Mộ gia, biểu của nàng ở Thiên Môn quả là làm cho tất cả mọi người của Mộ gia đều cảm thấy tự hào, trong gia tộc có nhân vật mạnh mẽ như thế, địa vị của Mộ gia ở Thiên Huyền đại lục ai có thể lay động. Giờ phút này, Mộ gia vô cùng náo nhiệt, từng nhóm đệ tử trẻ tuổi đều bàn luận sôi nổi bộ dáng thê thảm lúc sắp chết của Tần Lãng. Ngày hôm qua là nhân vật mạnh mẽ đến mức bọn họ chỉ có thể nhìn lên, hôm nay lại biến thành cái bao trút giận tay bọn họ, Tần Lãng từ xuống dưới dường như có chỗ nào còn nguyên vẹn, ngay cả xương cốt cũng bị người ta bóp nát vỡ vụn. Bộ dạng máu tươi đầm đìa khiến trong lòng mọi người sợ hãi, nhưng người ở nơi này cuối cùng cũng chỉ có cảm giác thống khoái, sau đó bọn họ chỉ còn thấy bãi máu loãng, Tần Lãng hoàn toàn biến thành thịt nát. Mộ Kình Lệ sắp xếp tốt cho các đệ tử bị thương, sau đó lập tức đến phòng Mộ Thiên Tĩnh, ông biết thương thế của Mộ Thiên Tĩnh cực kỳ nghiêm trọng, ông rất cao tuổi, có khả năng chịu được đả kích như thế. Mộ Kình Lệ vào trong phòng liền nhìn thấy Mộ Chỉ Ly trị liệu cho Mộ Thiên Tĩnh, đám người Hàn Thành Hạo đồng thời làm cái động tác đừng lên tiếng, ý bảo được làm ảnh hưởng đến Mộ Chỉ Ly trong lúc trị liệu. Mộ Kình Lệ khẽ gật đầu, lặng yên đến bên ngồi xuống chờ đợi, giọng hỏi. - Thiên Tĩnh có việc gì chứ? - Ly nhi có vấn đề, sắc mặt Thiên Tĩnh khá hơn rất nhiều. Bạch Mạt Lăng cười điềm đạm. - Vậy là tốt rồi. Mộ Kình Lệ thở ra hơi, lẳng lặng chờ đợi . lúc lâu sau, Mộ Chỉ Ly mới chậm rãi thu hồi ngân châm, nàng đứng dậy, cười cười: - Cha, thương thế còn đáng ngại nữa, tuy nhiên mấy ngày nay vẫn phải nghỉ ngơi nhiều. Mộ Thiên Tĩnh cười gật đầu, vừa ngồi dậy, động đậy cảm thấy thân thể của mình cứng ngắc, cũng biết mấy ngày liền nhúc nhích bị như thế này là bình thường, quả thực so với lúc mới từ trong cỗ quan tài băng ra cũng khá hơn là bao. Xương cốt truyền đến tiếng vang răng rắc, Mộ Thiên Tĩnh thả lỏng gân cốt, cười : - Y thuật của Ly nhi quả lợi hại, thương thế nghiêm trọng như vậy mà chỉ chữa trị trong thời gian ngắn. Mọi người nhìn về phía Mộ Chỉ Ly, trong mắt cũng mang theo tia cảm khái, có Mộ Chỉ Ly ở đây, cho dù còn hơi thở cũng có thể cứu sống, nếu như Mộ Chỉ Ly cùng với Bạch Mạt Lăng cùng ở đây, căn bản là cần lo lắng gì khi bị thương. - Chuyện của Thiên Môn được giải quyết rồi sao? Mộ Thiên Tĩnh vội hỏi, trong khoảng thời gian hôn mê, đối với những chuyện xảy ra biết gì cả. Hàn Thành Hạo cười gật đầu, - Đúng vậy, con của ngươi vừa xuất ngay lập tức bắt được Tần Lãng, đem tu vi phế , tất cả mọi người đều xông lên báo thù, ta cũng nhân cơ hội đạp mấy phát. Dứt lời sắc mặt Hàn Thành Hạo trở nên nham hiểm hơn mấy phần, Mộ Chỉ Ly liền chuyển ánh mắt nhìn về phía Hàn Như Liệt, nàng vẫn luôn nghi ngờ việc Hàn Như Liệt da mặt dày như vậy là giống ai, tại xem ra là giống Hàn Thành Hạo rồi. Hàn Như Liệt nhìn ánh mắt Mộ Chỉ Ly liền biết được ý nghĩ của nàng, cũng chẳng hề để ý cười cười, mày nhíu lại: nếu như ta mặt dày chút, chúng ta có thể đến nước này sao? Mộ Chỉ Ly bĩu môi, có chút yếu thế. - Tần Lãng chết rồi à? Mộ Thiên Tĩnh nhíu mày. - đánh ta nhiều quyền như vậy, ta cũng chưa có cơ hội đòi lại đâu. - Ha ha, Mộ huynh, uất ức của ngươi chúng ta đòi lại, đệ tử Mộ gia đích thân ra tay đúng là làm cho người ta khiếp sợ a. Hàn Thành Hạo cảm khái , chuyện kia quả thực giống như là dã thú, đám điên cuồng công kích Tần Lãng, nhìn thôi mà da đầu cũng muốn run lên. Lúc này, ngoài cửa truyền đến tiếng đập cửa, Mộ Kình Lệ vừa mở cửa phòng liền thấy Bạch Thịnh Triều, Bạch Thịnh Triều liền lên tiếng hỏi: - Tôi nghe Thiên Tĩnh bị trọng thương? Bây giờ tình hình sao rồi? - Nhạc phụ, thương thế của ta được chữa trị rất tốt rồi. Mộ Thiên Tĩnh vội vàng tới hành lễ . Nhìn sắc mặt hồng hào của Mộ Thiên Tĩnh Bạch Thịnh Triều yên lòng, : - có việc gì là ta an tâm rồi. chuyển ánh mắt nhìn Mộ Chỉ Ly cùng Hàn Như Liệt, trong mắt lên vui mừng khôn xiết. - Ta nghe hôm nay biểu của hai người các ngươi quả thực là làm cho người ta khiếp sợ a, ta may mắn có được ngoại tôn nữ và ngoại tôn nữ tế như vậy, là phúc đó. Mộ Chỉ Ly cười : - Ngoại công, đều là công lao của người nha, nếu có người, con cũng có tồn tại thế giới này mà. - Ta chuẩn bị rượu và thức ăn, mọi người ngồi chờ chút. Bạch Mạt Lăng vừa vừa bước ra khỏi phòng, hôm nay đúng là ngày đại lành. - Lão Mộ, lần này thương vong của gia tộc các ngươi thế nào? Bạch Thịnh Triều chỉ vui mừng trong chốc lát, nhớ tới chuyện này nên liền hỏi, Tần Lãng xuất quả nhiên kéo theo hồi đại nạn, Bạch gia thương vong . Nghe tới, sắc mặt Mộ Kình Lệ khó coi hơn vài phần, ngữ khí có chút bất đắc dĩ. - Tần Lãng thực lực quá mạnh mẽ, đệ tử Mộ gia vừa xuất liền bị công kích của hủy diệt, thương vong , trong khoảng thời gian ngắn thể khôi phục lại được. Các ngươi sao? Bạch Thịnh Triều hít hơi. - Chúng ta thương vong cũng , riêng gì hai gia tộc chúng ta, các môn phái và gia tộc khác đều bị ảnh hưởng nhất định, thực lực và trình độ của mọi người đều trở nên yếu hẳn. Hàn Thành Hạo cũng lên tiếng : - Lần này thương vong tuy , nhưng ít nhất mọi chuyện phát sinh đến mức đến thể khôi phục, qua vài năm nữa có thể dần dần khôi phục lại. bàn cơm. - Chỉ Ly, Như liệt, tu vi của các ngươi ở mức nào? Tu vi Tần Lãng kia là gì? Mộ Kình Lệ nhịn được, hỏi, hôm nay ông chỉ cảm thấy thực lực hai người bọn họ sâu lường được, căn bản là thể nhìn thấu. Theo sau câu hỏi của Mộ Kình Lệ, tất cả mọi người đều lộ ra thần sắc hứng thú, thực lực tu luyện giả Chủ thế giới so với Thiên Huyền đại lục quả nhiên là cách biệt trời. - Bây giờ tu vi của bọn ta là Xuất Khiếu Cảnh hậu kỳ, Tần Lãng là tu luyện giả Kim Đan Cảnh. Mộ Chỉ Ly cười giải thích. - Càn Khôn Cảnh còn có Trúc Cơ Cảnh, Kim Đan Cảnh, Linh Tịch Cảnh, Nguyên Cảnh, Hóa Thân Cảnh, Xuất Khiếu Cảnh. Hàn Như Liệt lên tiếng, khóe miệng thản nhiên tươi cười. Hàn Thành Hạo ngẩn người - như vậy, thực lực của các ngươi ước chừng mạnh hơn Tần Lãng bốn đại cấp? - Phải, ở Chủ thế giới, tu vi Tần Lãng căn bản coi là cái gì, chỉ có thể là để tự do tồn tại, ngay cả Bồng Lai bí cảnh cũng thể tiến vào. Hàn Như Liệt bất đắc dĩ giải thích. Lúc trước khi bọn họ vừa tới Chủ thế giới cũng là thể tin được, nhưng hôm nay khi thực lực bọn họ tăng lên, tầm mắt cũng cao hơn, tu vi Kim Đan Cảnh ở trước mặt bọn họ cũng là cái gì. Thiên Huyền đại lục bởi vì gã tu luyện giả Kim Đan Cảnh liền trở thành nông nỗi thế này, chỉ có thể là do Thiên Huyền đại lục cùng với Chủ thế giới mất liên hệ lâu quá, thực lực đủ mạnh, về sau bọn họ tuyệt đối để chuyện như vậy phát sinh nữa! - Vậy thực lực các ngươi bây giờ ở Chủ thế giới thuộc loại trình độ gì? Mộ Thiên Tĩnh nhíu mày, Chủ thế giới cường đại vượt qua cả tưởng tượng của bọn họ, cũng làm cho bọn họ biết được bản thân mình bé. Tần Lãng bất quá chỉ là Kim Đan Cảnh mà khiến cho Thiên Huyền đại lục hỗn loạn chịu nổi, nếu người tới là cao thủ Xuất Khiếu Cảnh, bọn họ ngay cả cơ hội xoay người cũng đều có. Nếu muốn bảo vệ gia tộc, phải làm cho gia tộc có cao thủ tọa trấn. Chỉ tu luyện trong thời gian tương đối dài thôi mà tu vi Hàn Như Liệt mạnh mẽ như thế, nếu ở Chủ thế giới còn chưa đủ mạnh, đối với bọn họ đả kích còn lớn hơn nữa . - Tu vi bọn ta cũng là tồi, tu luyện giả bình thường phải là đối thủ của bọn ta. Hàn Như Liệt cân nhắc lát, lúc này mới khẳng định trả lời. Ở Bồng Lai tụ địa, tu luyện giả Xuất Khiếu Cảnh hậu kỳ cũng xem như nhiều, như vậy với thực lực bọn họ ở Bồng Lai tụ địa có thể tự bảo vệ mình . Mấy người Bạch Thịnh Triều đồng thời thở ra hơi, may mắn có cường đại thái quá. - Những người tu luyện giả tới Chủ thế giới sau các ngươi giờ thế nào rồi? - Bọn họ cũng xem như tồi, lúc trước bởi vì lo lắng cho tình hình của Thiên Huyền đại lục, cho nên lập tức liền chạy tới, chưa kịp thông báo cho bọn họ. Mộ Chỉ Ly thè lưỡi, nàng quên mất luôn. - Chỉ cần mấy người các ngươi trở về là có thể giải quyết tốt rồi , bọn họ bây giờ trở lại cũng sao. tại thông đạo sửa xong rồi sao? Trong con ngươi màu đen Bạch Mạt Lăng lên vẻ tò mò . Mộ Chỉ Ly khẽ gật đầu - sửa xong, về sau có thể xuyên qua lúc nào cũng được, cần lo lắng. Mộ Chỉ Ly dừng chút. - Cha, mẹ, các người lúc trước ở trong thư muốn Chủ thế giới, bây giờ chuẩn bị sẵn sàng chưa? - Lúc trước chúng ta chuẩn bị Chủ thế giới, ngay lúc chúng ta định Tần Lãng xuất , vì vậy mới thể thành công tới đó. Nhắc tới Tần Lãng, Mộ Thiên Tĩnh còn có chút tức giận. - Như vậy lần này hãy cùng bọn ta trở về , bất quá tạm thời hai người hãy ở trong trụ sở bí mật tu luyện, bởi vì trong khoảng thời gian này Chủ thế giới có thể được yên bình. Mộ Chỉ Ly chậm rãi , sâu trong đôi mắt có lo lắng, Quang Minh lão nhân biết khi nào tìm tới cửa, vì an toàn của cha mẹ, đây là biện pháp bảo đảm nhất. Mộ Thiên Tĩnh nhíu mày, nhìn bộ dáng Mộ Chỉ Ly dường như là lo lắng chuyện gì, càng nghĩ càng thấy mình đúng nhưng vẫn hỏi, bọn trẻ đều có quyết định của chính mình, nếu sắp xếp tốt mọi thứ cho bọn họ, bọn họ chỉ cần nghe theo là được. Lúc này, Hàn Thành Hạo cũng : - Lần này ta cũng muốn tới Chủ thế giới, tu vi của ta nếu tiếp tục ở Thiên Huyền đại lục này khó có thể tinh tiến, bằng cùng các ngươi tới Chủ thế giới. - Ý này quả thực rất tốt. Hàn Như Liệt rất là cao hứng, Hàn Thành Hạo tới Chủ thế giới cũng có thể quan tâm chăm sóc ông rồi. - Cha, người cùng nhạc phụ nhạc mẫu cùng nhau ở trong trụ sở bí mật , ở trong trụ sở bí mật tu vi cũng có thể nhanh chóng tăng lên, tài nguyên tu luyện cũng cần lo lắng. - Ta nghe theo các ngươi, các ngươi như thế nào ta liền làm như thế đấy. Vài năm gặp, mọi người chuyện cũng phá lệ nhiều lắm, đem tất cả chuyện xảy ra trong vài năm thời gian qua ra hết, nhất là bọn họ đối với Chủ thế giới đều thực cảm thấy hứng thú, khiến cho Mộ Chỉ Ly cùng Hàn Như Liệt ngừng về tình ở Chủ thế giới . - Đúng rồi, còn có việc, ở Chủ thế giới cũng tồn tại Thiên Môn, hơn nữa môn chủ Thiên Môn ở Chủ thế giới là sư tổ của ta. Mộ Chỉ Ly khẽ cười . Lời của Mộ Chỉ Ly vừa hạ xuống, mấy người khuôn mặt đều lên vẻ kinh hãi - Môn chủ Thiên Môn trước kia bây giờ vẫn còn sống? Mộ Thiên Tĩnh chậm rãi lên tiếng, khuôn mặt là biểu tình khó nén kinh ngạc. Hàn Như Liệt cũng có chút kinh ngạc, lúc cho tới bây giờ cũng chưa từng nghe Chỉ Ly qua chuyện này, bọn họ ngày đó ở tại Thiên Môn chỉ biết môn chủ Thiên Môn cùng với Thiên Môn ở Thiên Huyền đại lục chắc chắn có quan hệ, bọn họ còn chưa có cơ hội được nhìn thấy bộ dáng của môn chủ, và chưa từng nghĩ tới Chỉ Ly biết trước. Mộ Chỉ Ly khẽ gật đầu, - Ta cũng mới vừa biết được chuyện này thôi. Mộ Chỉ Ly chuyển con ngươi nhìn về phía Hàn Như Liệt, - Lúc ta nhận truyền thừa xong liền đến Huyết Sắc địa ngục, vừa vặn gặp được sư tổ ở Huyết Sắc địa ngục, nhờ thế mới biết được tình trước kia. Môn chủ mấy ngày nữa hẳn là cũng đến Thiên Môn. Mộ Thiên Tĩnh tràn đầy cảm khái, trong giọng tràn đầy bội phục - Sư tổ của ngươi sau khi rời khỏi Thiên Huyền đại lục lại có thể ở Chủ thế giới sáng tạo ra môn phái, thực lực bực này quả thực khiến cho người ta bội phục a. Ở Thiên Huyền đại lục sáng tạo môn phái là chuyện cực kỳ khó khăn, sư tổ của Mộ Chỉ Ly tới Chủ thế giới bất quá cũng là thân mình lẻ loi, giữa nơi cường giả như mây ấy lại có thể thành lập môn phái, cũng dần dần phát triển thành chính đạo đệ nhất phái, quá trình gian khổ bọn họ có thể mường tượng ra được. - Sư tổ đúng là rất giỏi. Mộ Chỉ Ly cười , nàng cũng hiểu bà có thể phát triển đến bực này nhất định là có liên quan tới năng lực của bà. - Sư tổ từng là môn chủ Thiên Môn, như vậy về sau nhất định chiếu cố Thiên Môn ít, dù sao cũng đều là người nhà thôi. Mộ Chỉ Ly cười hắc hắc, sư tổ có thực lực cường đại như vậy, nhất định phải nghĩ biện pháp làm cho sư tổ vì Thiên Huyền đại lục xuất ra chút khí lực a. Hàn Như Liệt ngẩn người, phát Chỉ Ly hình như càng ngày càng giống kẻ xảo trá, chẳng lẽ là bị ảnh hưởng từ ? Mộ Dật Thần, Ngạo Khinh Cuồng cùng với tộc nhân của Khiếu Nguyệt Thiên Lang tộc giờ phút này đều ở Thiên Môn nghỉ ngơi, Thiên Môn cũng nhiệt tình tiếp đãi, đệ tử Thiên Môn giúp bọn sắp xếp chỗ ở tốt, Mộ Dật Thần cùng Ngạo Khinh Cuồng cũng bắt đầu ôn chuyện . - Dật Thần, Chủ thế giới cường đại như thế, ta nghĩ tộc nhân của chúng ta cũng có thể trải nghiệm phen, nếu tương lai thực lực của con người nhất định là mạnh hơn chúng ta rất nhiều. Ngạo Khinh Cuồng bình tĩnh, cổ họng chậm rãi . Qua chuyện của Tần Lãng, bọn họ biết được rằng Chủ thế giới quả rất mạnh, con người bắt đầu trải nghiệm, bọn họ cũng thể bị bỏ lại phía sau. - Đại ca, tộc nhân chỉ cần đạt tới Càn Khôn Cảnh có thể tới Chủ thế giới, vấn đề gì. Mộ Dật Thần đáp, hiểu được suy nghĩ của Ngạo Khinh Cuồng, vì tương lai Khiếu Nguyệt Thiên Lang tộc, phải sớm tính toán kỹ càng - Nhưng mà, đại ca, ngươi Chủ thế giới sao? Ngạo Khinh Cuồng lắc đầu - Ta là Thiên Lang vương, phải luôn ở trong Khiếu Nguyệt Thiên Lang tộc, trừ phi Thiên Lang vương tiếp theo xuất , nếu tuyệt đối thể rời . Ngạo Khinh Cuồng rất nhàng, Mộ Dật Thần lại nghe ra trong giọng của có chút bất đắc dĩ. - Đại ca, thế nào đây cũng là trách nhiệm của ta, bây giờ lại đổ lên người của ngươi. Nghe thế, Ngạo Khinh Cuồng cười : - Chúng ta là huynh đệ, ngươi mạnh cũng chính là ta mạnh, có gì khác nhau? Huống chi Thiên Lang vương tiếp theo lâu nữa xuất , tương lai ta vẫn còn có cơ hội, đến lúc đó phải dựa vào ngươi rồi, ta chẳng lo lắng gì cả. - Đại ca, ngươi yên tâm, ta nhất định cường đại lên, rồi khiến cho Khiếu Nguyệt Thiên Lang tộc cũng cường đại lên! Mộ Dật Thần trầm giọng , trong mắt là nồng đậm quyết tâm. nhất định đánh bại Hắc Ám lão nhân, rồi trở thành Hắc Ám lão nhân mới, chờ đến lúc đó, người nào có thể đả thương cho người mà muốn bảo vệ. Bi kịch Tần Lãng bao giờ được phép tái diễn. - Ta tin tưởng ngươi, vài năm gặp, thực lực của ngươi so với ta mạnh hơn nhiều như vậy, nhất định phải chiếu cố tốt tộc nhân Chủ thế giới Ngạo Khinh Cuồng chân thành . - Ta biết, giờ thông đạo giữa Chủ thế giới và Thiên Huyền đại lục sửa xong, qua lại cũng rất tiện, đại ca cần lo lắng, tham quan thời gian ngắn cũng có gì. Mộ Dật Thần cười sáng lạn, hai mắt bừng sáng như trăng rằm, trong suốt như ánh trăng. Cùng lúc đó, Long tộc cũng tính
Quyển 5 - Chương 161: Sư tổ trở về Mấy ngày sau đó, thương vong của các môn phái và thế gia được thống kê ra, quả là , lúc trước khi Tần Lãng tác oai tác quái biết có bao nhiêu tu luyện giả trở thành vong hồn dưới đao của . Tổn thất quá lớn, làm cho tâm tình mọi người trở nên trầm trọng, bất quá cũng may vì vấn đề này hoàn toàn được giải quyết. còn ai hoài nghi về chuyện của Chủ thế giới nữa, ít môn phái cùng thế gia trước kia đưa tu luyện giả đến Chủ thế giới giờ phút này mới cảm thấy bản thân biết nhìn xa trông rộng, ít nhất là bọn họ cũng có bị bỏ lại phía sau như người khác. Mà những môn phái và thế gia có tu luyện giả ở Chủ thế giới cũng bắt đầu tính toán, nghĩ biện pháp giúp tu luyện giả nhà mình có thể tới Chủ thế giới để tăng tu vi. giờ thực lực tu luyện giả ở Thiên Huyền đại lục đều rất cao, nhưng khi Mộ Chỉ Ly bày ra thực lực vẫn khiến bọn họ phải nể sợ. may mắn vì Mộ Chỉ Ly giống với Tần Lãng, nếu như nàng mà muốn khống chế Thiên Huyền đại lục cũng chẳng phải là chuyện gì quá khó khăn. Tin tức Mộ Chỉ Ly giải quyết Tần Lãng truyền khắp Thiên Huyền đại lục rất nhanh, tu luyện giả của các vương quốc đều nâng chén chúc mừng, Tần Lãng trở thành bao cát xả giận cho mọi người, ai cũng bàn luận sôi nổi, kể về cái ngày Tần Lãng bị giết chết, hoàn toàn biến mất Thiên Huyền đại lục. Tin tức Thiên Huyền đại lục thông tới thế giới khác cũng truyền rất nhanh, lúc nghe tin này mọi người đều cực kỳ khiếp sợ, sinh sống nhiều năm ở Thiên Huyền đại lục , bọn họ chưa bao giờ nghĩ tới nơi này còn thông tới thế giới to lớn khác, mà càng đáng sợ hơn là Chủ thế giới còn thông tới biết bao nhiêu Phân thế giới khác. Thế giới khổng lồ như vậy, bọn họ tại chỉ sống ở nơi bé. Mộ Chỉ Ly, Hàn Như Liệt trở thành những tu luyện giả đầu tiên tới Chủ thế giới, hành động này cống hiến cho lịch sử của Thiên Huyền đại lục ý nghĩa rất to lớn. Hôm qua Mộ Chỉ Ly về tới Thiên Môn, Mộ Thiên Tĩnh cùng Bạch Mạt Lăng phải ở lại Mộ gia và Bạch gia, mấy ngày nữa bọn họ rời khỏi Thiên Huyền đại lục, tốt nhất nên tranh thủ lời từ biệt người nhà. Mặc dù có thể thường xuyên quay trở về, nhưng mục đích chuyến lần này của bọn họ là để tăng tu vi lên, cho nên trong khoảng thời gian ngắn thể nào trở lại được, mà hai gia tộc và Thiên Môn là những thứ mà bọn họ thể nào bỏ mặc được. Hàn Thành Hạo là người bận rộn nhất, lúc trước cũng suy nghĩ ràng chuyện tới Chủ thế giới, trải qua chuyện Tần Lãng lần này, mới quyết định tư tưởng, cho nên trong thời gian mấy ngày ngắn ngủi này phải an bài Hàn gia là tốt, có thể vội đến thở ra hơi, sứt đầu mẻ trán. Mộ Chỉ Ly đứng đỉnh Thiên Môn, cảnh tượng máu tươi tung toé dưới sân kia vẫn còn khiến lòng người ghê rợn, nơi này từng nổ ra hai cuộc chiến đấu khốc liệt, để lại bên trong lòng bọn họ hai vết thương sâu. Tuy rằng thể ra nhưng khi nhớ tới trong lòng vẫn dâng lên từng trận cảm giác khó chịu. Hàn Như Liệt nhìn nửa gương mặt lạnh lùng mà tinh xảo của Mộ Chỉ Ly, chậm rãi cầm lấy bàn tay lạnh ngắt của nàng - Ly nhi, chúng ta cũng về kịp lúc, ít nhất tình vẫn còn chưa phát triển đến mức thể cứu vãn. hiểu được, Chỉ Ly luôn liều mạng tu luyện, mục đích lớn nhất đó là bảo vệ người mà nàng thương, mà lần này Mộ Thiên Tĩnh lại bị thương nghiêm trọng, đệ tử Thiên Môn tử thương vô số, trong lòng của nàng cũng thoải mái. Ánh mắt Mộ Chỉ Ly sâu thẳm, nhìn về phương xa, như tự nhủ - giờ ngay cả bản thân ta cũng rất khó giữ được. - Lần này chúng ta dẫn đường trước, tuy kẻ địch là cường giả mạnh mẽ, nhưng nếu chúng ta có thể thắng về sau còn gì cần lo lắng nữa? Hàn Như Liệt tươi cười nhàn nhạt, ấm áp mê người. Mộ Chỉ Ly nhàng hít hơi - Ta hiểu, nhưng ở lại nơi này cũng tốt. Ta nghĩ chúng ta nên ở lại Thiên Huyền đại lục quá lâu, bởi vì cho dù chúng ta có ở nơi nào chăng nữa Quang Minh lão nhân vẫn biết được chúng ta còn tồn tại, nếu như chúng ta làm liên luỵ đến Thiên Huyền đại lục, vậy tốt. - Mấy ngày nữa chúng ta hãy rời , Quang Minh lão nhân thể tìm được chỗ của chúng ta nhanh như thế, lúc trước khi Hắc Ám lão nhân tìm kiếm Dật Thần, cũng tìm kiếm rất lâu mới tìm được. Thiên Môn giờ gần như khôi phục hoàn toàn, mà Tân môn chủ tại do Nam Cẩn đảm nhiệm, tuy rằng Nam Cẩn bắt đầu tu luyện trễ hơn người khác, nhưng thiên phú của lại rất tốt, hơn nữa hẳn cực kỳ cố gắng, giờ tu vi cực kỳ tốt. Bởi vì khi xưa sống quá vất vả, cho nên Nam Cẩn đối với người ngoài vẫn luôn cư xử rất đúng mực, ở Thiên Môn cũng có danh vọng rất cao, lúc Mộ Thiên Tĩnh tuyên bố Nam Cẩn là môn chủ Thiên Môn kế tiếp, cả Thiên Môn cũng có ai dị nghị. Tuy vậy nhưng bây giờ Mộ Chỉ Ly trở về, mọi người vẫn theo thói quen gọi Mộ Chỉ Ly là môn chủ, đối với bọn họ, địa vị môn chủ của Mộ Chỉ Ly mãi mãi thay đổi, có Mộ Chỉ Ly, Thiên Môn cũng có ngày được chấn hưng, tất cả mọi vinh quang sau này cũng tồn tại. Lúc này, chỗ thông đạo ở Thiên Môn truyền đến từng đợt dao động, Mộ Chỉ Ly cùng Hàn Như Liệt liếc nhau, bước nhanh đến hướng sân sau. Các trưởng lãoThiên Môn cũng nhanh chóng chạy ra, bây giờ mỗi lần thông đạo này dao động, trong lòng mọi người tự chủ dâng lên vài phần lo lắng, sợ rằng tu luyện giả ở phải người của Thiên Huyền đại lục lại xuất từ trong thông đạo. Lúc hai người Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt tới nơi liền gặp được thân ảnh màu xanh, bà lẳng lặng đứng thẳng cũng làm cho người khác cảm thấy uy áp vô tận. Trong mắt Hàn Như Liệt lên vẻ kinh hãi, thực lực của người phụ nữ này so với bọn họ mạnh hơn ít. Ở Chủ thế giới, chưa từng thấy qua tu luyện giả cường đại như vậy, thoáng trầm tư, rất nhanh đoán được thân phận người mới tới. Mộ Chỉ Ly hơi khom người, thi lễ. - Sư tổ. Hàn Như Liệt cũng hành lễ. - Môn chủ. Lần thứ hai trở lại nơi quen thuộc này, Long Ngọc Hồng có vẻ rất là cảm khái, tuy rằng kiến trúc của nơi này so với lúc xưa thay đổi ít, nhưng chỉ cần có thể đứng tại chỗ này, bà liền dâng lên cảm giác cực kỳ quen thuộc. Loại cảm giác này ngoài Thiên Môn ở Thiên Huyền đại lục có thể cho bà ra, những nơi khác chưa bao giờ cho bà cảm giác thân thuộc như vậy. Long Ngọc Hồng cười nhạt, gật gật đầu - Ngươi có phải là tướng công của Chỉ Ly —— Hàn Như Liệt? Quả nhiên là oai hùng bất phàm. - Môn chủ quá khen. Hàn Như Liệt cười nhạt, bộ dáng nhã nhặn có nửa điểm khiếm khuyết. - gian chi nữ, Thời gian chi tử, bất luận là nhìn từ góc độ nào cũng thấy các ngươi là đôi trời đất tạo nên. Trở lại quê nhà cách biệt lâu năm, tâm tình Long Ngọc Hồng vô cùng tốt, ngay cả trong lời cũng chứa vài phần thoải mái. Lúc này mặt Long Ngọc Hồng còn tầng sương lạnh mờ mịt, mọi người đều có thể thấy gương mặt của bà. Nữ tử này cũng sáng tạo ra rất nhiều truyền kỳ, ở hai thế giới hề giống nhau thành lập ra hai đại môn phái cùng tên, quá trình gian khổ đó chỉ cần tưởng tượng thôi cũng thấy là vất vả. Lúc này, đám người Thiên Ngô trưởng lão cũng chạy nhanh tới, vừa nhìn thấy người trước mặt, vài vị trưởng lão nghệt mặt ra. Cước bộ dừng lại, nhìn dung nhan trước mắt vừa xa lạ vừa quen thuộc, tất cả mọi người đều thất thần tại chỗ. Điều này sao có thể? Bọn họ nhìn thấy vị môn chủ đầu tiên? gương mặt Long Ngọc Hồng cũng mang theo tia nhẫn kích động, bà hề nghĩ tới lại có thể gặp lại được chư vị trưởng lão trước kia, bà nghĩ rằng sau cuộc biến loạn năm đó, tất cả bọn họ đều ra . - Môn chủ? Thiên Ngô thể tin hỏi lại, trong giọng tràn đầy hoài nghi. - Thiên Ngô, nhiều năm gặp, ngờ trong lúc sinh thời chúng ta vẫn còn gặp lại nhau. Giọng Long Ngọc Hồng bình tĩnh, sóng mắt kích động khó có thể che giấu. - Môn chủ, ngài trở lại!! Có phải lúc trước người tới Chủ thế giới ? Nhớ tới dao động hồi nãy, Thiên Ngô lập tức suy nghĩ ra mấu chốt. Lúc trước môn chủ mất tích, nhưng mà bọn họ cũng tìm thấy được thi thể của bà, sau đó ngay cả Tử Thấm môn chủ cũng tử trận, tất cả mọi người đều cho rằng lão môn chủ cũng chết dưới ma chưởng của bọn người đó. - Đúng vậy, lúc trước ta có cơ duyên xảo hợp được tới Chủ thế giới, ngờ khi trở lại mọi thứ đổi thay. Long Ngọc Hồng cảm khái , nhìn những gương mặt thân quen như thuở nào, bà có cảm giác được gặp lại người thân. Mộ Chỉ Ly cười nhạt, giải thích, - Sư tổ ở Chủ thế giới cũng thành lập Thiên Môn, ta ở Chủ thế giới cũng từng ở Thiên Môn tu luyện, sau này biết được thân phận của sư tổ, khi xưa cũng chỉ vì thông đạo bị hỏng, sư tổ mới thể trở về. Nghe Mộ Chỉ Ly giải thích, Thiên Ngô và chư vị trưởng lão liền nhanh chóng hiểu được, gương mặt già nua lộ ra vui mừng khôn xiết. - Lão môn chủ có thể trở về là tốt quá. Chư vị trưởng lão đều cảm khái , lúc xưa khi bọn họ vẫn còn chấn trụ Thiên Môn, lão môn chủ chính là người mà bọn họ kính trọng nhất. Long Ngọc Hồng nhìn chư vị trưởng lão, đột nhiên lên tiếng : - Đám người Phong Bạch sao tới? Chẳng lẽ là tử trận trong cuộc biến loạn khi xưa sao? Nghe vậy, sắc mặt chư vị trưởng lão trở nên kỳ lạ, lộ ra vẻ thống khổ. Long Ngọc Hồng nhíu mày, - Chuyện gì xảy ra? - Thưa lão môn chủ, lúc trước có gã tu luyện giả ở Chủ thế giới tên là Tần Lãng tới Thiên Huyền đại lục, bởi vì Thiên Huyền đại lục cùng với Chủ thế giới nhiều năm còn liên hệ, thực lực mạnh nhất của tu luyện giả chỉ là Càn Khôn Cảnh thôi, vì vậy thủ hạ của chúng ta thể nào đối phó với gã tu luyện giả đó, đám người Phong Bạch chết tay của Tần Lãng. Phanh! Hơi thở mạnh mẽ trong người Long Ngọc Hồng bùng phát ra, khí thế bén nhọn ngạo nghễ thiên hạ, khiến cho mọi người chung quanh đều kinh hãi, vội vã vận chuyển Thiên lực chống lại khí thế kia. ------------------------. Đám người Thiên Ngô cố gắng chống đỡ, trong lòng biết được tu vi của Long Ngọc Hồng cường đại hơn nhiều so với đám người Mộ Chỉ Ly, chỉ mới tản mát ra hơi thở cũng làm cho da đầu mọi người tất cả đều run lên. - Tần Lãng ở đâu? ở chỗ nào? Chỉ là tu luyện giả ở Chủ thế giới cũng đám đến đây gây sóng gió!!! Thanh Long Ngọc Hồng đích khó nén tức giận. - Lão môn chủ, mấy ngày trước Mộ môn chủ vừa xuất liền giết chết Tần Lãng, Thiên Huyền đại lục lúc đó mới có thể khôi phục an bình. Thiên Ngô vội giải thích, lão môn chủ nếu mau thu hồi khí thế kia, bọn họ nhất định trụ nổi . Long Ngọc Hồng cũng phát sắc mặt đám người Thiên Ngô dần tái nhợt, lập tức thu hồi khí thế - Tần Lãng rất đáng hận, nếu rơi vào tay ta, ta nhất định phải hành hạ thê thảm!! Bà xoay người hướng tới Mộ Chỉ Ly cười : - May mắn ngươi trở về kịp lúc. Mộ Chỉ Ly mỉm cười - Sư tổ, người cùng chư vị trưởng lão dạo vòng xem Thiên Môn và Thiên Huyền đại lục bây giờ có khác biệt gì so với lúc xưa . Long Ngọc Hồng thản nhiên gật đầu, bước chân tới sân trước. Nhiều năm trở về, bà cũng muốn xem chút đại lục này có còn quen thuộc , và còn… còn muốn xem rốt cục nơi này có còn lưu lại hình bóng khi xưa của bà hay … Nếu sớm biết thông đạo kia thông tới Chủ thế giới, bà nhất định dẫn theo Tử Thấm rời , như vậy Tử Thấm cũng tử trận. Lúc trước bà luôn tự cho rằng thu xếp ổn thoả cho Tử Thấm, ngờ cuối cùng lại trở thành điều hối tiếc nhất cuộc đời bà. Mộ Chỉ Ly cùng Hàn Như Liệt cùng, Long Ngọc Hồng nhất định là có nhiều chuyện muốn với chư vị trưởng lão. Mộ Chỉ Ly im lặng chút, đột nhiên : - Liệt, chúng ta tới Thần Quyết Cung , lâu lắm rồi ta gặp lại sư phụ. Phong Hàn sư phụ xem nàng như cháu , cho tới giờ vẫn là người mà nàng thương kính trọng, nếu phải Phong Hàn trợ giúp nàng, con đường nàng bước cũng thuận lợi được như thế này, thậm chí có khi lúc nàng hấp thụ Lôi đình lực bỏ mạng cũng chừng. Hàn Như Liệt thể ra phẩm chất “phu xướng phụ tuỳ”, hai lời liền cùng Mộ Chỉ Ly chạy tới Thần Quyết Cung. Bây giờ Thần Quyết Cung rất nhộn nhịp, năm người Lăng Lạc Trần, Hiên Viên Dật, Nguyễn Ngọc Hành, Cao Chính Thanh và Mộc Thiên Nam đều trở lại, lại tiếp, lần này Thần Quyết Cung của bọn họ có số người trở về nhiều nhất nha. Khi hai người Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt tới, đệ tử canh gác hỏi nhiều lập tức cho bọn họ qua. Lấy thực lực tại của hai người bọn họ, nếu muốn tiến vào, căn bản là chẳng có ai ngăn cản được. Hai người Mộ Chỉ Ly đường nghe được các đệ tử bàn luận về chuyện của đám người Lăng Lạc Trần, khoé miệng dâng lên nụ cười nhạt, sau đó Mộ Chỉ Ly nhanh chóng tới điện Chu Tước. Điện Chu Tước là nơi duy nhất ở Thần Quyết Cung khắc sâu vào tâm trí Mộ Chỉ Ly nhất, ngày trước nàng vẫn luôn sống ở nơi này. Mà dọc theo đường nàng cũng phát , bây giờ điện Chu Tước so với lúc xưa khác rất nhiều. Lúc trước ở Thần Quyết Cung, tứ điện đều được phong thứ hạng, Thanh Long điện thứ nhất, Bạch Hổ điện thứ hai, Chu Tước điện cùng Huyền Vũ điện xếp cuối cùng, mà tại Chu Tước điện có thể Thanh Long điện ngang hàng, Điện chủ Phong Hàn lại càng cần đến. Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt tới Chu Tước điện, ít tu luyện giả nhận ra hai người bọn họ, giờ ở Thiên Huyền đại lục số người biết đến bọn họ đếm đầu ngón tay. - Xem kìa, đó là Mộ Chỉ Ly cùng Hàn Như Liệt! - Mộ Chỉ Ly trước kia là đệ tử điện Chu Tước, chừng là gặp Điện chủ đó. - tại nàng chính là Thiên Môn môn chủ a, ngờ nàng vẫn trở lại đây, hoá ra nàng cũng kiêu căng như chúng ta nghĩ. gã đệ tử cũ khỏi lên tiếng . - Các ngươi vẫn có điều biết, lúc xưa khi Mộ Chỉ Ly bắt đầu tu luyện ở Chu Tước điện, có chuyện kinh diễm xảy ra, Điện chủ thu nàng làm chân truyền đệ tử, đối xử với nàng vô cùng tốt. - á? Ngươi mau cho chúng ta nghe với. Tất cả tân đệ tử đều bu lại, vẻ mặt tò mò chăm chú nghe đệ tử cũ kể chuyện. Khi Phong Hàn mở cửa, nhìn thấy Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt, đầu tiên là cả kinh, sau đó lại lập tức tươi cười nồng đậm. - Sư phụ. Mộ Chỉ Ly thi lễ - Đệ tử đến thăm người. - Tốt tốt tốt. Phong Hàn liên tiếp , khuôn mặt dần hiền lành, mắt lộ ra vui mừng - ngờ đệ tử ngày đó ta thu lại trở nên lớn mạnh như vậy, ngươi thành công tới bực này khiến cho ta kinh ngạc thôi, quả uổng công khi xưa ta kỳ vọng vào ngươi rất nhiều. Ba người vào phòng trong, ngồi xuống, Phong Hàn ngừng đánh giá Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt, trong con ngươi ý cười càng ngày càng đậm. - Lúc trước chuyện tình Thiên Môn ta cũng nghe qua, ngày đó ta đến, là hối hận thể nhìn thấy cảnh tượng kia. Thanh Long điện Điện chủ dẫn đệ tử tới đó, tam Điện chủ còn lại phải ở lại trông coi Thần Quyết Cung, ngờ vì thế mà lại bỏ lỡ màn uy vũ của Mộ Chỉ Ly. Mộ Chỉ Ly cười khẽ. - Cũng phải chuyện gì tốt, có gì phải hối hận a. Bộ dáng Phong Hàn so với ngày xưa cũng khác gì mấy, chỉ là khuôn mặt vẫn có thể nhìn ra chút già nua, so với Phong Hàn trong trí nhớ Mộ Chỉ Ly lại có thêm vài phần tang thương. Mộ Chỉ Ly ý thức được tu vi Phong Hàn đích đình trệ tại chỗ rất lâu rồi, nếu như thể tăng tu vi lên nữa, người dần dần già , từ từ mà chết. - Đệ tử bảo bối của ta cứu vớt Thiên Huyền đại lục, sư phụ như ta dĩ nhiên phải tự hào. Phong hàn cười hiền lành mà sáng lạn, bộ dáng khác xa so với Điện chủ điện Chu Tước thường ngày, trông giống lão nhân mang khuôn mặt nhân hậu. Mộ Chỉ Ly lôi kéo bàn tay Phong Hàn, - Sư phụ, hay là người cùng chúng con tới Chủ thế giới , ở nơi đó tu vi có thể tăng lên rất nhanh. Phong Hàn hít hơi - Tu vi của ta nhiều năm chưa tinh tiến, vẫn dừng ở Sinh cảnh thể đột phá, đời này tu vi chỉ có thể như vậy, nhìn các ngươi trở nên cường đại, ta cũng rất mãn nguyện. Mộ Chỉ Ly bĩu môi, làm nũng - Sư phụ, ngưòi như vậy đúng rồi , chúng con cường đại, người cũng phải cường đại, như vậy mới có thể dạy dỗ ra càng nhiều đệ tử lợi hại. Tu vi của người làm sao có thể dừng lại tại chỗ mãi chứ, con đưa người mấy mai đan dược, người hãy thử lần xem, tài nguyên tu luyện của Chủ thế giới phong phú hơn nhiều so với Thiên Huyên đại lục, kỳ ngộ cũng rất là nhiều. Vừa dứt lời, Mộ Chỉ Ly liền lấy cái bình sứ trắng để vào trong tay Phong Hàn - Sư phụ, đan dược con luyện chế, người có thể yên tâm. Phong Hàn cười ha ha, hề cự tuyệt Mộ Chỉ Ly - Đan dược ngươi luyện ta đương nhiên là tin tưởng tuyệt đối, chừng nhiều năm qua tu vi chưa từng đột phá có thể nhờ đan dược này mà đột phá. Mộ Chỉ Ly biết Phong Hàn là giỡn, người cũng tin có thể đột phá, nhưng mà nàng cũng lo lắng, đợi sau khi Phong Hàn ăn thử xong, biết được hiệu quả. - Bây giờ các ngươi ở Chủ thế giới sống như thế nào? Bên ngoài cường giả như mây, các ngươi chắc cũng dễ dàng gì. Phong Hàn hít hơi cảm thán, nhìn bộ dáng ăn ý của Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt - Mắt nhìn người của bảo bối đệ tử của ta quả nhiên tồi nha, Hàn Như Liệt, có ngươi ở bên cạnh Chỉ Ly ta cũng yên tâm phần nào. Nghe vậy, khoé miệng Hàn Như Liệt tươi cười càng đậm. - Tiền bối, người yên tâm , ta chiếu cố tốt Chỉ Ly. Ba người ngồi lại hàn huyên lâu, khí ấm áp mà chan hòa, Phong Hàn giống như là trưởng bối hiền lành, trong giọng tràn ngập quan tâm giống như ánh mặt trời ấm áp chiếu lên người, thoải mái dễ chịu. Trước khi rời , Mộ Chỉ Ly quay đầu lại lần nữa - Sư phụ, hôm nay hãy thử xem công hiệu của đan dược này nha. - Được, nghe lời ngươi. Phong Hàn phụng phịu , tựa như lão già cố chấp. Mộ Chỉ Ly bật cười, cùng Hàn Như Liệt bước nhanh khỏi Chu Tước điện, cho dù là qua bao lâu, Chu Tước điện vẫn mang lại cái cảm giác khó diễn tả cho Mộ Chỉ Ly, loại cảm giác này có lẽ giống với cảm giác của Long Ngọc Hồng khi quay trở lại Thiên Môn. Hai người cũng tính rời bây giờ, mà là lại tới nơi khác —— Luyện Đan thất, Tạ Vãn Phong vừa thấy Mộ Chỉ Ly liền nhiệt tình chào đón, tuy rất lâu rồi gặp nhưng mọi người cũng có cảm giác quá xa lạ.
Quyển 5 - Chương 162: Quang Minh lão nhân Mộ Chỉ Ly bật cười, cùng Hàn Như Liệt bước nhanh khỏi Chu Tước điện, cho dù là qua bao lâu, Chu Tước điện vẫn mang lại cho Mộ Chỉ Ly cảm giác khó diễn tả thành lời, loại cảm giác này có chút khác biệt so với cảm giác của Long Ngọc Hồng khi trở lại Thiên Môn. Hai người cũng rời ngay, mà lại tới chỗ khác —— Luyện Đan thất, Tạ Vãn Phong vừa nhìn thấy Mộ Chỉ Ly liền nhiệt tình chào đón, tuy rằng rất lâu rồi gặp, nhưng mọi người cũng cảm thấy quá xa lạ. Hạ Tử Thanh vẫn ồn ào đòi cùng với Mộ Chỉ Ly đến Chủ thế giới, nhưng mà tu vi của nàng còn lâu lắm mới đạt tới Càn Khôn cảnh, dù sao trước giờ nàng vẫn luôn coi trọng việc luyện đan hơn. Mộ Chỉ Ly cũng tính đưa Hạ Tử Thanh đến Chủ thế giới trợ giúp nàng, nhưng mà Tạ Vãn Phong tìm được người nối nghiệp Luyện Đan Thất, mà người đó lại là An Nhật Ngự, Hạ Tử Thanh muốn rời xa An Nhật Ngự, cho nên, tính toán này của Mộ Chỉ Ly cũng thể ra. Ở Thần Quyết Cung, Mộ Chỉ Ly gặp được đám người Hiên Viên Dật, bọn họ đều trở lại điện của mình, lúc trước địa vị của họ ở tứ điện cũng thấp, bây giờ lại càng phải . Hiên Viên Dật, Nguyễn Ngọc Hành và Mộc Thiên Nam dự định trong hôm nay trở về Thiên Thăng quốc chuyến, dù sao gia đình bọn họ cũng ở tại Thiên Thăng quốc, trở lại rồi cũng phải về thăm nhà. Cao Chính Thanh nghĩ nghĩ, cuối cùng vẫn quyết định ở lại, cũng có người thân, cũng có nơi nào để nhớ tới, cho dù có trở về cũng chẳng được gì. Mộ Chỉ Ly cũng có hạn định thời gian của bọn họ, giờ thông đạo khôi phục, bọn họ có thể quay về Chủ thế giới bất cứ lúc nào, cho dù nàng có về trước, bọn họ đến sau cũng có ảnh hưởng gì. Mộ gia cùng với Thiên Thăng quốc nổi lên, Mộ Chỉ Ly có trở về hay cũng còn quan trọng lắm. La Thiên thành, nhớ lại lúc xưa cái thành trì này cho nàng biết bao nhiêu kỉ niệm khoái hoạt và thống khổ, có lẽ sau này khi còn gì vướng bận nàng hẵng trở về cũng quá muộn. giờ Thiên Thăng quốc cũng mạnh lên rất nhiều, là nhờ Mộ Chỉ Ly, đám người Hiên Viên Dật dần dần đứng đỉnh cao của Thiên Huyền đại lục, địa vị Thiên Thăng quốc cũng như thuyền gặp nước lên, cảnh tượng thù trong giặc ngoài khi xưa cũng hoàn toàn biến mất. Chủ thế giới, tại nơi như tiên cảnh, mọi vật đều bị bao phủ bởi ánh sáng, tựa như có nửa điểm u. Bất luận kẻ nào đến nơi đây đều có cảm giác bị ánh sáng loá mắt bao phủ, giống với những nơi khác, ở đây có phân tranh hay bụi bặm, chỉ có ánh sáng chiếu rọi tới tận thâm tâm. Bên trong toà cung điện thuỷ tinh to lớn, vị nữ tử dung nhan xinh đẹp nằm phía chiếc giường trong suốt. Quần áo màu trắng mặc người nàng, làm lộ ra mắt cá chân trong suốt mà khéo léo, xuing quanh ánh sáng bao vây, khoé miệng nữ tử ra nụ cười nhợt nhạt, bộ dáng tuỳ ý. Đột nhiên, nữ tử xinh đẹp nhíu mày liễu lại, trong mắt xẹt qua quang mang chần chờ mà sắc bén , nàng đột nhiên ngồi dậy , trong mắt tràn đầy vẻ suy tư. - Đó là hơi thở của gian thuộc tính, bên cạnh còn có hơi thở của thời gian thuộc tính. Quang Minh lão nhân lẩm bẩm , khóe miệng lặng yên gợi lên độ cong nguy hiểm. - Nhiều năm qua như vậy, người thừa kế của Gian lão nhân rốt cục cũng xuất , ta còn tưởng nàng buông tha truyền thừa, vậy trò chơi này kết thúc vui vẻ. - Lưu Nhan Ngọc, trước khi chết ta cảnh cáo ngươi, biết ngươi tìm được người thừa kế như thế nào, bất quá… Quang Minh lão nhân xinh đẹp cười khẩy tiếng - Cho dù nàng là ai, ta cũng để ngươi mang truyền thừa lại xuất thế giới, ta muốn khiến cho ngươi vĩnh viễn hối tiếc. Trong con ngươi của Quang Minh lão nhân loé ra tia tàn nhẫn mà mị, cho dù thời gian qua mấy ngàn năm, nhưng làm phai mờ những khúc mắc trong lòng nàng, hình ảnh Lưu Nhan Ngọc và Ti Hạo Quân thân mật với nhau vẫn luôn in hằn trong tâm trí. Đối với nàng mà , chuyện đó chính là nỗi nhục. Mỗi khi có Gian thuộc tính xuất , nàng lại nghĩ tới cảnh tượng kia, Ti Hạo Quân vì Lưu Nhan Ngọc, nguyện chết cùng nàng ta cũng nguyện ở cùng với nàng, đó chính là đả kích và vũ nhục lớn nhất. Nàng ràng hề thua kém Lưu Nhan Ngọc, nhưng trong mắt Ti Hạo Quân lại chưa từng chứa nàng, nếu bọn họ đối đãi với nàng như thế, nàng nhất định phải khiến cho bọn họ hối hận, vĩnh viễn hối hận. Ít nhất bây giờ nàng vẫn sống tiêu dao, còn hai người bọn họ trở thành vong hồn. Quang Minh lão nhân Cầm Uyển chậm rãi đứng dậy, dung nhan xinh đẹp lên vẻ ngoan tàn độc - gian chi nữ, mau cho ta biết ngươi ở đâu . Hắc Ám thánh điện, khoé miệng Hắc Ám lão nhân giương lên tươi cười - gian chi nữ nhận truyền thừa a, tốc độ này quả thực rất nhanh, ngay cả Thời gian chi tử cũng nhận truyền thừa xong, Cầm Uyển chắc cũng phát ra rồi, sắp có trò hay để xem đây. - lần xuất ba người thừa kế thuộc tính, từ trước tới nay vẫn là lần đầu tiên. Hắc Ám lão nhân Hắc Sơ Dương cười cười. - Người thừa kế Thời Gian lão nhân cùng Gian lão nhân cùng xuất cũng kỳ quái, lúc trước bọn họ vẫn luôn ân ái như vậy, chỉ là bây giờ ân ái như vậy biết là tốt hay xấu đối với bọn chúng. Trong đôi mắt đen của Hắc Sơ Dương xẹt qua tia hào quang, khuôn mặt xuất vẻ ngoan tuyệt. - Mấy ngày nay Mộ Dật Thần cũng lớn mạnh hơn, trò chơi cũng bắt đầu được rồi. Chỉ thấy Hắc Sơ Dương vung tay lên, đám Hắc y nhân liền ra trước mặt Hắc Sơ Dương - Tìm Mộ Dật Thần, giết chết , nếu lần này còn làm được, các ngươi cần trở về nữa. - Dạ!! Bọn người đó đồng loạt lên tiếng trả lời, khuôn mặt tràn đầy vẻ tự tin. - Thuộc hạ thề sống chết hoàn thành nhiệm vụ! Hắc Sơ Dương khẽ gật đầu. - Bọn họ tại ở Chủ thế giới, mà là ở chỗ phân thế giới, căn cứ vào tình báo, các ngươi tự mình lo liệu . Hắc Sơ Dương vung bàn tay to lên lần thứ hai, đám hắc y nhân liền nhanh chóng biến mất trước mặt của , phảng phất như chưa từng xuất . Đại điện lại khôi phục yên tĩnh, màu đen sẫm bao trùm có nửa điểm ánh sáng, Hắc Sơ Dương mặc y phục màu đen, trong bóng tối cơ hồ thấy . Bỗng dưng, Hắc Sơ Dương nhíu mày, tầm mắt nhìn về phía xa xa, mà theo tầm mắt Hắc Sơ Dương, căn bản nhìn có thứ gì tồn tại. Thời gian dần dần trôi qua, trong mắt Hắc Sơ Dương lên tia sáng, tầm mắt dừng lại ở bên kia, đoàn ánh sáng chói mắt ngừng tới gần. Cùng với người tới gần, Hắc Ám đại sảnh nhất thời sáng sủa lên ít. Hắc sơ dương giật mí mắt, lẳng lặng nhìn thân ảnh phía trước, trầm mặc. Cầm Uyển cau mày, cực kỳ khó chịu đánh giá hoàn cảnh bốn phía. - Nơi này của ngươi khiến người khác khó chịu, Bị bao phủ bởi bóng đen, dơ bẩn, lãnh, làm cho lòng người đều bị phủ trong bóng ma. Đối với lời chút khách khí của Cầm Uyển, Hắc Sơ Dương cũng để ý - Để ngươi uỷ khuất đến Hắc Ám thánh điện, quà là dễ dàng. - gian chi nữ xuất , chuyện này ngươi biết ? Cầm Uyển hỏi. - Biết. Hắc Sơ Dương thản nhiên . - Ngươi khi nào biết? Gương mặt Cầm Uyển lên vẻ chán ghét, cho tới nay nàng ghét nhất chính là Hắc Sơ Dương u lạnh lùng như băng, người của chỉ có thể nhìn ra hai thứ, cho dù cái gì, vẻ mặt của mãi mãi luôn bị che phủ như vậy, ngay cả cười cũng tạo áp lực lớn cho người khác. - sớm biết. Hắc Sơ Dương cười khẩy cái. - Sau khi Hắc Ám chi tử xuất bao lâu. Nghe vậy, Cầm Uyển biến sắc. - Nếu ngươi biết gian chi nữ xuất , vì sao sớm cho ta biết? - Hắc Ám chi tử xuất ngươi cũng hỏi đến, vì sao muốn ta cho ngươi tin tức của Gian chi nữ? Nếu ngươi tự mình phát phải thú vị hơn sao? Hắc Sơ Dương khặc khặc cười, hắc ám bao phủ khuôn mặt khiến người ta thể đoán ra suy nghĩ của . Cầm Uyển hừ lạnh tiếng. - giờ bọn họ xuất , ngươi có tính toán gì ? - Lúc trước Hắc Ám chi tử như thế nào, bây giờ cũng như thế ấy. Hắc Sơ Dương thản nhiên , trong đôi mắt lên kết cục bi thương của kẻ địch, bình tĩnh, lạnh như băng, u tĩnh, u. - Ngươi vẫn thay đổi, chưa bao giờ buông tha quyền lợi trong tay. Cầm uyểncười cười, khóe miệng cong lên độ cung xinh đẹp. - Bất quá, ta cũng tán thành. - , lần này ngươi đến đây có mục đích gì? - Khả năng thu thập tin tức của ta linh thông, ngươi giúp ta tra xem gian chi nữ tại ở nơi nào. Cầm Uyển chuyện chút khách khí, thản nhiên tới bên ngồi xuống, đôi mắt xinh đẹp mà quyến rũ xếch lên nhìn Hắc Sơ Dương. - Nàng tại ở cùng chỗ với Hắc Ám chi tử, thủ hạ của ta vừa mới kiếm. Ngươi phái người theo bọn họ là được, gian chi nữ bất quá cũng chỉ là gian thuộc tính thứ sáu trọng, ta tin ngươi đối phó với nàng cũng có vấn đề gì. Hắc Sơ Dương chậm rãi đứng dậy, áo choàng màu đen hoa lệ vung lên, che mất thân hình cao lớn của , ngay sau đó liền biến mất ở bên trong đại điện. Cầm Uyển nhíu mày nhìn Hắc Sơ Dương biến mất, nhìn như vậy suốt nàng cũng tập thành tói quen, vốn là người lười , hôm nay có thể nhiều như thế là kỳ tích rồi. Những thứ nàng muốn biết bây giờ được biết, hề lưỡng lự, xoay người, thân hình Cầm Uyển liền biến mất, giống như chùm ánh sáng, lặng yên tiêu thất còn tăm hơi. đường trở về, Cầm Uyển cũng suy nghĩ lại ý tứ của Hắc Sơ Dương, rất đúng, là “bọn họ ", mà phải là "nàng ", ý tứ này chính là gian chi nữ , Thời gian chi tử và Hắc Ám chi tử ở cùng chỗ chăng? Chuyện này kỳ quái , ba người thừa kế đồng thời xuất , mà cả ba lại tụ họp tại chỗ, nếu là khi xưa, tình huống thế này quả thực là thể nào xuất . Cầm Uyển lắc lắc đầu, bỏ qua nghi hoặc trong lòng, nàng mặc kệ hai người bọn họ như thế nào, nhất định phải phải làm cho gian chi nữ biến mất khỏi thế giới này, như vậy cả truyền thừa cũng biến mất. Chỉ cần ngày nàng vẫn còn là Quang Minh lão nhân, cho phép gian thuộc tính lực lượng lại tồn tại, trong mắt của nàng, Quang Minh cùng Gian thuộc tính chính là hai thuộc tích đội trời chung. Giờ phút này Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt ở Mộ gia hưởng thụ an lạc, lần này Mộ gia Thủ tịch trưởng lão Mộ Tuần Quân cũng dự định tới Chủ thế giới, thực lực của lão quả thực tồi, lão nghĩ rằng bản thân nên ở lại trông coi Mộ gia, để cho Mộ Kình Lệ tới Chủ thế giới trước. Nhưng mà Mộ Kình Lệ lại dự định tới đó, chuyện xử lý gia tộc vụ thích hợp với ông hơn, sau mấy lần thương lượng, Mộ Tuần Quân liền quyết định rời . Mộ Chỉ Ly rất là vui vẻ đồng ý, Mộ Tuần Quân ở trong lòng nàng là vị sư phụ có ý nghĩa nhất, ngày đó ở đảo thú nếu nhờ Mộ Tuần Quân vẫn luôn giúp đỡ nàng, nàng tiến bộ nhanh như vậy.
Quyển 5 - Chương 163: Trở về Thiên Môn Tin tức Long Ngọc Hồng trở về Thiên Huyền đại lục vẫn chưa bị truyền ra ngoài, trừ Mộ Chỉ Ly, Hàn Như Liệt và chư vị trưởng lão Thiên Môn ra ai biết được thân phận của bà. Lần này trở về, Long Ngọc Hồng chỉ muốn nhìn thấy quê hương, có thể gặp được nhiều lão bằng hữu như vậy là niềm vui hơn mong đợi rồi. Thời gian trôi qua, Thiên Huyền đại lục bây giờ khác xa với quá khứ, hiểu biết của bà còn tồn tại nữa, tuy nhiên điều đó cũng quan trọng lắm. Tu luyện giả Thiên Môn chỉ biết đó là vi tu luyện giả cực kì mạnh mẽ đến từ Chủ thế giới, chư vị trưởng lão đối với bà rất cung kính, ngay cả môn chủ Mộ Chỉ Ly cũng đối đãi lễ phép với bà. Buổi tối Mộ Chỉ Ly thường xuyên thấy Long Ngọc Hồng đứng mình ở Thiên Môn đỉnh, nhìn về phía trời xa, khuôn mặt chất chứa đầy ưu tư. Nàng cũng quấy rối, ở đây yên tĩnh nên Long Ngọc Hồng mới có thể bộc lộ được những gì lòng nhất của mình, mặc dù nàng phải là Long Ngọc Hồng nhưng lại có thể cảm nhận được bầu trời rất tang thương và lạnh lẽo. Tại vùng đất cố hương này, thân nhân của bà còn ở đây nữa, thế giới rộng lớn nhưng có lấy người thân, quá khứ như vết thương trước mắt, đau đớn này chỉ những người từng trải mới hiểu được. Nhìn thấy khác thường này, Long Ngọc Hồng mỏng manh dễ vỡ Mộ Chỉ Ly càng thêm quyết tâm. Vì muốn mình cũng biến thành như vậy, nàng để những người thương bên cạnh mình biến mất như vậy, cho dù trước mắt có chông gai thế nào nàng cũng đến nơi có ánh mặt trời tỏa sáng. Ngày tiếp theo, Mộ Chỉ Ly đợi mọi người tụ tập ở Thiên Môn, hôm nay quay về Chủ thế giới. riêng gì nàng mà ngay cả Long Ngọc Hồng cũng là bọn họ nên sớm rời khỏi Thiên Huyền đại lục, nếu bị Quang Minh lão nhân tìm được đến Thiên Huyền đại lục đó là điều mà họ lo sợ nhất. Ba người Hiên Viên Dật còn ở Thiên Thăng quốc chưa về, Mộ Chỉ Ly nhờ người với bọn họ rằng sau này cứ đến Đông Phương gia là được. Đám người Bạch Mạt Lăng, Mộ Thiên Tĩnh được Mộ Chỉ Ly trực tiếp đưa vào trụ sở bí mật, gian trong thông đạo này nàng chỉ cần chuyến là xong. Đối với Long Ngọc Hồng, chuyện của trụ sở bí mật Mộ Chỉ Ly cũng giấu diếm. Nếu Long Ngọc Hồng biết được chuyện gian truyền thừa việc này nhất định cũng biết. Long Ngọc Hồng là người đáng để tin cậy nên Mộ Chỉ Ly cũng đối với bà ấy rất tin tưởng, hề giấu diếm gì. Lúc Long Ngọc Hồng nhìn thấy trụ sở bí mật cũng lộ vẻ kinh ngạc, số lượng tu luyện giả mặc dù nhiều so với những môn phái khác ở chủ thế giới, có chênh lệch cực lớn, nhưng điều làm cho bà kinh ngạc chính là thực lực của tu luyện giả ở đây. Tất cả đều là cao thủ Xuất Khiếu cảnh hậu kì, cho dù là Thiên Môn cũng xuất cao thủ Xuất Khiếu cảnh hậu kì, nhưng nơi này lại được phổ biến rộng khắp, khiến cho người ta kinh ngạc thôi. Đồ tôn của bà có thể là hơn cả bà trước đây nữa, lúc trước bà thành lập Thiên Môn ở Chủ thế giới cũng mất rất nhiều tâm huyết, hơn nữa tất cả bằng hữu trợ giúp lúc đó trong môn phái cũng rất ít. Sau đó, thực lực của bà dần mạnh hơn, có Vô Bi lão giả trợ giúp nên Thiên Môn dần dần mạnh lên, để trở thành môn phái chính đạo đứng đầu còn phải trải qua rất nhiều thăng trầm mới được đến bước này. Còn Mộ Chỉ Ly hoàn toàn im lặng tiếng động lại xây dựng nên nguồn nhân lực cho mình, đúng là cường giả thanh sắc nhất, còn gì nghi ngờ nữa, nàng mạnh hơn bà trước đây rất nhiều, cứ tiếp tục phát triển như vậy tạo ra được thế lực ở Chủ thế giới cũng có gì khó khăn. Long Ngọc Hồng rất tin tưởng đồ tôn của mình, đối với những người khác mà làm được điều này cực kì khó khăn, thế nhưng đối với Mộ Chỉ Ly mọi chuyện lại cực kì đơn giản. Đám người Bạch Mạt Lăng sau khi vào trụ sở bí mật mặt lên sợ hãi nồng đậm. Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt cũng cho bọn họ biết rằng đây là thế giới của hai người đó, lúc trước nghe thấy thần kì khó có thể tiếp thu được, bây giờ vừa nhìn thấy đúng là bị làm cho líu lưỡi nên lời. Thế giới này rộng lớn họ nhìn thấy , nhưng số lượng tu luyện giả cực nhiều ở đây họ lại thấy . Những tu luyện giả này toát ra khí tức thua gì Mộ Chỉ Ly, nhiều cường giả như vậy, chưa bao giờ bọn họ tưởng tượng ra. Và chừng ấy tu luyện giả đều là người của Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt, đây mới chính là điều khó tin. Bạch Thừa Duẫn cười với đám người Bạch Mạt Lăng, giới thiệu ít về trụ sở bí mật, nay trụ sở bí mật được chia làm các bộ phận như khu huấn luyện, khu luyện đan, khu chế giáp và khu luyện khí, trong đó phạm vi lớn nhất là khu luyện đan, vì khu luyện đan còn có ruộng thuốc nên phạm vi lớn nhất. Mấy người Mộ Thiên Tĩnh liên tục gật đầu khi nghe đến tất cả tu luyện giả trong trụ sở bí mật được Mộ Hàn Mặc huấn luyện cẩn thận, vốn là tập thể lẻ tẻ, rời rạc nhưng qua nhiều ngày huấn luyện như vậy trở nên ăn ý khó tả. Tất cả tu luyện giả đều sục sôi ý chí chiến đấu, bọn họ vẫn luôn biết thủ lĩnh nâng cao thực lực cho bọn họ, huấn luyện bọn họ là hoàn toàn có mục đích, còn bọn họ bắt đầu hy vọng vào ngày xuất trước mặt mọi người. Long Ngọc Hồng đánh giá xung quanh, thỉnh thoảng đưa ra vài ý kiến, những ý kiến này giúp ích cho Mộ Chỉ Ly . Long Ngọc Hồng thân là người sáng lập ra hai môn phái, nên đối với phương diện này có đủ quyền để phát ngôn. - Chung quy lại ở đây rất tốt, ngươi huấn luyện bọn họ để chuẩn bị đối phó với tay chân mà Quang Minh lão nhân phái tới sao? Long Ngọc Hồng chậm rãi . Mộ Chỉ Ly dừng chút: - Đúng vậy, chẳng những vậy mà con còn muốn tạo ra thế lực ở Thiên Huyền đại lục, như vậy lúc tu luyện giả Thiên Huyền đại lục đến Chủ thế giới có thể được chiếu cố, dù sao Thiên Huyền đại lục và Chủ thế giới bị mất liên lạc trong thời gian quá dài rồi. Long Ngọc Hồng khẽ gật đầu: - Ngươi sai, nếu như ngươi lập ra thế lực ở chủ thế giới này trong tương lai bảo đảm cho bọn họ nhiều hơn. Ngươi có nghĩ đến việc tiếp nhận Thiên Môn ? Mộ Chỉ Ly khẽ run, kinh ngạc nhìn Long Ngọc Hồng, ý nghĩ này nàng chưa bao giờ nghĩ đến. - Thế nào? Ngươi chưa từng nghĩ đến chuyện này à? Long Ngọc Hồng nhíu mày: - Lấy tư cách của Thiên Môn làm cơ sở việc thành lập thế lực của ngươi cần lo lắng nữa, hơn nữa tu luyện giả ở Thiên Huyền đại lục đến Chủ thế giới cũng có người giúp đỡ. Mộ Chỉ Ly im lặng trong chốc lát rồi ngẩng đầu nhìn Long Ngọc Hồng: - Con vẫn chưa có ý định tiếp nhận Thiên Môn, sư tổ, đây là tâm huyết của người sao? Bây giờ ta gặp phải Quang Minh lão nhân và Hắc Ám lão nhân còn bị áp lực biết mình sống sót như thế nào trong tình huống đó nữa. Nếu như con còn sống trong tương lai con là Gian lão nhân, con phải nắm giữa gian thuộc tính của thế giới, vậy với thân phận này con thể trở thành môn chủ của Thiên Môn được. Còn nếu con chết tất cả những chuyện này cũng cần thiết nữa. Đôi mắt Mộ Chỉ Ly trong suốt, về điểm này nàng nghĩ thấu đáo rồi. Với thực lực của Hắc Ám lão nhân khi tiến vào Thiên Môn để bắt Mộ Dật Thần có thể là chuyện rất đơn giản, còn nếu làm vậy nhất định là còn phải tuân theo quy tắc. Lúc nhận truyền thừa của Gian lão nhân đối với việc này nàng cũng hiểu hơn chút, trong tình huống này bọn họ bị ảnh hưởng chắc là do thế lực của môn phái ở Chủ thế giới, bằng với thực lực của bọn họ mà muốn gây tổn hại cho người khác nhất định có cách nào để chống lại. Nghe Mộ Chỉ Ly Long Ngọc Hồng trở nên im lặng, chậm rãi thở dài: - Mà thôi, chuyện này để sau hãy , bất quá ta với đệ tử Thiên Môn rằng ngươi là đồ tôn của ta, sau này chớ để xảy ra hiềm khích với Thiên Môn. Nghe vậy Mộ Chỉ Ly mỉm cười: - Tất nhiên rồi, Thiên Môn ở Chủ thế giới và Thiên Môn ở Thiên Huyền đại lục vốn là người nhà mà, con sao có thể gây ra hiềm khích với Thiên Môn chứ? Long Ngọc Hồng cười, sờ đầu Mộ Chỉ Ly: - Hắc Ám chi tử là Mộ Dật Thần sao? Nhìn theo hướng mà Long Ngọc Hồng chỉ, Mộ Dật Thần lúc này chuyện với tộc nhân của Khiếu Nguyệt Thiên Lang tộc, Mộ Chỉ Ly đáp: - Đúng vậy, chính là Dật Thần. - đến đây đúng là thú vị, Gian lão nhân và Thời Gian là nhân là kẻ thù của Hắc Ám lão nhân và Quang Minh lão nhân, bây giờ ba người thừa kế các ngươi đứng chung về tuyến, đối mặt với bọn họ, nếu người thừa kế Quang Minh thuộc tính cũng xuất mới hứng thú. Long Ngọc Hồng hiếm khi nào đùa như vậy. - Xuất lúc ba người thừa kế rất kì quái rồi, nếu ở đây xuất thêm người nữa chứng tỏ là Hắc Ám lão nhân và Gian lão nhân chết rồi. Mộ Chỉ Ly nhíu mày, cười nhưng vẫn kèm theo nghiêm túc. Tầm mắt của nàng liền chuyển hướng về Thiên Nhi, nếu trong số bọn họ có người thừa kế quang minh thuộc tính chắc chắn là thuộc về Thiên Nhi, cho cùng giữa nhiều người như vậy cũng chỉ có Thiên Nhi là có khả năng ấy thôi. Điểm này chính Mộ Chỉ Ly cũng có hy vọng, nếu Thiên Nhi trở thành người thừa kế quang minh thuộc tính trong tương lai bọn họ có thể ở cùng nhau mãi mãi. Chỉ là thế giới có tổng cộng cửu đại thuộc tính, người thừa kế biết bao nhiêu năm mới xuất lần, làm sao có thể trùng hợp như vậy. - Lần này trở về có tính toán gì ? - Con chuẩn bị buôn bán, nhiều tu luyện giả như vậy nên mỗi ngày tiêu hao lượng tinh thạch cũng ít, số tinh thạch còn dư đến bây giờ đủ cho bọn họ tu luyện lâu dài nữa, buôn bán ngày càng phát triển, tương lai cũng ổn định hơn. - Đúng vậy, đan dược của ngươi làm dậy sóng ở Chủ thế giới, giá cả có thể nâng cao chút, những môn phái có tiền đều mua được hết, tiện thể quét hết tiền bạc của họ cũng tốt. Long Ngọc Hồng cười ha ha, bộ dạng kia giống người già chút nào. - Đệ tử nghe theo lời sư tổ . Mộ Chỉ Ly giả vờ nghiêm túc nhưng trong đáy mắt lên vui vẻ. - Lần này ta trở về Thiên Môn là có chuyện cần giải quyết, ngươi hãy cùng ta trở về Thiên Môn chuyến, tương lai nếu ngươi cần Thiên Môn giúp tay cũng thuận lợi ít. Lúc đó ta và Tù Vô Bị đến trụ sở bí mật, bất luận là người của Quang Minh lão nhân hay người của Hắc Ám lão nhân tốc độ của bọn họ cũng hề chậm, hai người chúng ta ở đó gặp nguy hiểm có thể lập tức xuất và bảo đảm an toàn cho mọi người. Nét mặt Long Ngọc Hồng lên nghiêm túc. Tiếp theo phải chuẩn bị cho hồi đánh nhau ác liệt, cũng biết thực lực đối phương mạnh bao nhiêu, xuất vào lúc nào nên phải chuẩn bị. Nghe Long Ngọc Hồng Mộ Chỉ Ly rất cảm kích, hướng về phía Long Ngọc Hồng bái cái, thiên ngôn vạn ngữ cũng hết được lòng cảm kích của nàng. Long Ngọc Hồng mỉm cười, nhìn Mộ Chỉ Ly đầy thương, từ sâu trong đôi mắt lên vẻ kiên quyết, lần này coi như bà kề vai sát cánh cùng Tù Vô Bi đánh trận, mong muốn của hai lão là có thể bảo vệ được cho tiểu bối. Sau khi nghe Long Ngọc Hồng việc đầu tiên Mộ Chỉ Ly làm khi trở lại Chủ thế giới là đến Thiên Môn, việc cửa hàng phải đợi đến khi nàng Thiên Môn về mới chuẩn bị tiếp được. Lúc Mộ Chỉ Ly cùng Long Ngọc Hồng xuất ở Thiên Môn, đám người Hạ Trường Thanh ra đón nhìn thấy vậy đều vô cùng kinh ngạc. Phản ứng đầu tiên của bọn họ đó là cho rằng Mộ Chỉ Ly bị môn chủ bắt về, lẽ nào Mộ Chỉ Ly phải là đệ tử của Vô Bi lão giả? Môn chủ bắt Mộ Chỉ Ly về là để lập uy xử lý sao? Tuy nhiên ý nghĩ này liền biến mất khi nhìn thấy Long Ngọc Hồng đối với Mộ Chỉ Ly rất tốt, Mộ Chỉ Ly nhất định là đệ tử của Vô Bi lão giả rồi, ngay cả môn chủ cũng quan tâm đến nàng, chuyến này bọn họ gặp xui xẻo rồi. - Môn chủ! Hạ Trường Thanh cũng với năm vị chưởng môn hướng về Long Ngọc Hồng thi lễ, sắc mặt mỗi người đều có chút xấu hổ, biết môn chủ đưa Mộ Chỉ Ly về là có dụng ý gì. Long Ngọc Hồng gật đầu : - Mộ Chỉ Ly, chắc các ngươi đều biết đúng ? - Vâng! Mọi người đều gật đầu. Mộ Chỉ Ly nhìn mấy trưởng lão, chưởng môn quen thuộc trước mặt nhớ tới những chuyện trước đây ở Thiên Môn, mặc dù quyết định của họ có làm nàng tức giận nhưng nàng lại rất thích nơi này. Vốn tức giận nhưng vì liên hệ của Thiên Môn ở hai thế giới nên tức giận ấy cũng tiêu tan , bây giờ nhìn bọn người Hạ Trường Thanh trong lòng nàng cực kì bình tĩnh. - Mộ Chỉ Ly chính là đồ tôn của ta bị thất lạc lâu này, lúc trước nó đến Thiên Môn chính là để tìm ta, ngờ về sau lại phát sinh chuyện như vậy. Long Ngọc Hồng chậm rãi . Long Ngọc Hồng vừa dứt lời đám người Hạ Trường Thanh khiếp sợ ngẩng đầu lên nhìn Mộ Chỉ Ly và Long Ngọc Hồng, sau đó tất cả đồng loạt cúi đầu, trong lòng sợ hãi thôi. Bọn họ vừa nghe thấy gì? Mộ Chỉ Ly là đồ tôn thất lạc nhiều năm nay của môn chủ sao? Môn chủ bao nhiêu tuổi rồi mà Mộ Chỉ Ly mới có bấy nhiêu tuổi? Quan hệ giữa hai người này thực thể tưởng tượng nổi. Sau lúc ngẫm nghĩ Hạ Trường Thanh liền tin vào chuyện này, lúc đầu ở Vô Tẫn Hải, khi được lựa chọn vào môn phái Mộ Chỉ Ly rất do dự, nhưng khi ra tên của Thiên Môn thấy ràng trong đôi mắt Mộ Chỉ Ly sáng rỡ lên, rồi kiên quyết chọn Thiên Môn. Hóa ra nàng gia nhập vào Thiên Môn là vì mục đích ấy, còn mình lại đuổi đồ tôn của môn chủ ra khỏi môn phái, chuyện này đúng là.....nghĩ đến đây ai cũng thấy mồ hôi chảy ròng ròng. - Chuyện lúc trước đều qua rồi, các ngươi cần để ý đến nữa. Long Ngọc Hồng , lời sắc bén: - Tuy nhiên chuyện đó sau này được xảy ra nữa. - Môn chủ yên tâm, chúng ta tuyệt đối để chuyện như thế này xảy ra nữa. Hạ Trường Thanh vội vàng trả lời. - Thân phận của Mộ Chỉ Ly các ngươi biết rồi, nếu sau này Mộ Chỉ Ly cần giúp gì hãy đồng ý với nó, nó thay thế ta, hiểu chưa? Mộ Chỉ Ly khẽ run, mặc dù biết trước dự định của Long Ngọc Hồng thế nhưng khi nghe những lời này vẫn khiến nàng bị sốc, những lời này có nghĩa là nàng cũng có quyền điều khiển Thiên Môn. Đám người Hạ Trường Thanh nhíu mày, mặc dù trong lòng có chút khó hiểu nhưng môn chủ luôn là người nhất ngôn cửu đỉnh, hành động lúc trước khiến cho môn chủ bất mãn những nghi ngờ trước kia cũng nên gạt qua bên. - Bọn ta hiểu rồi. Gương mặt Long Ngọc Hồng lên vẻ hài lòng: - Các ngươi đem việc này truyền đạt lại , ta muốn ở cùng với Mộ Chỉ Ly chút. - Vâng! Đám người Hạ Trường Thanh nhanh chóng khỏi, mang tin tức này thông báo cho các tu luyện giả, sau này nhìn thấy Mộ Chỉ Ly phép bất kính. - Mộ Chỉ Ly lại là đồ tôn của môn chủ, chuyện này phải là khó tin sao? Võ Xích kinh ngạc , khẽ nhếch miệng, tất nhiên là thể chấp nhận chuyện này được. - Môn chủ vậy rồi, vốn dĩ ban đầu có gì quan trọng, còn bây giờ Mộ Chỉ Ly là đồ tôn của môn chủ, với hành động lần này của môn chủ, chừng trong tương lai Mộ Chỉ Ly trở thành môn chủ của Thiên Môn. Ngô Tĩnh Hiền phân tích. Nghe Ngô Tĩnh Hiền , bọn người Hạ Trường Thanh khẽ run, phủ nhận lời . Với những gì mà môn chủ lúc trước khả năng này có thể xảy ra. Cho dù bọn có tính toán nhiều đến đâu cũng chưa bao giờ tính đến khả năng này. Lúc trước bọn họ nghĩ đến thỉnh tội với Vô Bi lão giả, nhưng ngờ thân phận của Mộ Chỉ Ly lại biến hóa ngừng như vậy. Hạ Trường Thanh khoát tay: - Việc thế này cần nhiều lời nữa, cứ làm theo lời môn chủ thôi. Trước đây chúng ta phạm sai lầm bây giờ có cơ hội để bù đắp cũng tốt. Rất nhanh sau đó, tin tức Mộ Chỉ Ly là đồ tôn của môn chủ lập tức truyền ra khắp Thiên Môn, mọi người khi nghe được tin này đều kinh ngạc, những tu luyện giả biết Mộ Chỉ Ly từ trước càng khiếp sợ hơn. Nhất là những ai trước đây từng khi dễ Mộ Chỉ Ly trở nên hoảng loạn. Đồ tôn của môn chủ, địa vị này ở Thiên Môn chẳng ai dám nghĩ đến. - Mặc dù trụ sở bí mật phát triển tốt nhưng số tu luyện giả được nhiều, ngươi có cần chiêu mộ thêm từ Thiên Môn ? Long Ngọc Hồng lên tiếng hỏi. - Như vậy được ? Mộ Chỉ Ly chần chừ, nếu có thể thu nhận được tu luyện giả từ Thiên Môn là tốt, nhưng dù sao bọn họ cũng là người của Thiên Môn, chiêu mộ nhiều như vậy cũng hợp lý lắm. - Ngược lại tốc độ tu luyện của bọn họ ở trụ sở bí mật tăng nhanh hơn, có gì là hợp lý cả, đợi mọi chuyện giải quyết xong cho họ trở về là được. Long Ngọc Hồng phớt lờ , . Thiên Môn cũng có đan dược như ở trụ sở bí mật, đệ tử môn phái muốn đột phá Xuất Khiếu cảnh hậu kì cần rất nhiều thời gian, còn ở trụ sở bí mật chỉ cần thời gian cực kì ngắn, mặc dù ảnh hưởng đến đột phá sau cùng của bọn họ, nhưng ở Chủ thế giới này tu vi có thể đột phá đến Xuất Khiếu cảnh hậu kì là vị cường giả rồi. Nếu ra biết có bao nhiêu tu luyện giả giành nhau tham dự nữa. giờ bà và Mộ Chỉ Ly là người nhà nên cấp cho Mộ Chỉ Ly ít nhân tài ở Thiên Môn cũng thành vấn đề. - Vậy đa tạ sư tổ. Mộ Chỉ Ly cũng cãi lời, lúc này rất cần tu luyện giả, mà tu luyện giả ở Thiên Môn hơn tan tu đến vài phần, thực thực cũng chênh lệch, điều này thực rất tốt. - Sư tổ, biết có nên đưa ít dược sư đến trụ sở bí mật hay ? Thương hội gần khai trương rồi, cần ít đan dược. - thành vấn đề, cứ để cho bọn họ học tập chút thuật luyện đan của ngươi.
Quyển 5 - Chương 163: Trở về Thiên Môn Tin tức Long Ngọc Hồng trở về Thiên Huyền đại lục vẫn chưa bị truyền ra ngoài, trừ Mộ Chỉ Ly, Hàn Như Liệt và chư vị trưởng lão Thiên Môn ra ai biết được thân phận của bà. Lần này trở về, Long Ngọc Hồng chỉ muốn nhìn thấy quê hương, có thể gặp được nhiều lão bằng hữu như vậy là niềm vui hơn mong đợi rồi. Thời gian trôi qua, Thiên Huyền đại lục bây giờ khác xa với quá khứ, hiểu biết của bà còn tồn tại nữa, tuy nhiên điều đó cũng quan trọng lắm. Tu luyện giả Thiên Môn chỉ biết đó là vi tu luyện giả cực kì mạnh mẽ đến từ Chủ thế giới, chư vị trưởng lão đối với bà rất cung kính, ngay cả môn chủ Mộ Chỉ Ly cũng đối đãi lễ phép với bà. Buổi tối Mộ Chỉ Ly thường xuyên thấy Long Ngọc Hồng đứng mình ở Thiên Môn đỉnh, nhìn về phía trời xa, khuôn mặt chất chứa đầy ưu tư. Nàng cũng quấy rối, ở đây yên tĩnh nên Long Ngọc Hồng mới có thể bộc lộ được những gì lòng nhất của mình, mặc dù nàng phải là Long Ngọc Hồng nhưng lại có thể cảm nhận được bầu trời rất tang thương và lạnh lẽo. Tại vùng đất cố hương này, thân nhân của bà còn ở đây nữa, thế giới rộng lớn nhưng có lấy người thân, quá khứ như vết thương trước mắt, đau đớn này chỉ những người từng trải mới hiểu được. Nhìn thấy khác thường này, Long Ngọc Hồng mỏng manh dễ vỡ Mộ Chỉ Ly càng thêm quyết tâm. Vì muốn mình cũng biến thành như vậy, nàng để những người thương bên cạnh mình biến mất như vậy, cho dù trước mắt có chông gai thế nào nàng cũng đến nơi có ánh mặt trời tỏa sáng. Ngày tiếp theo, Mộ Chỉ Ly đợi mọi người tụ tập ở Thiên Môn, hôm nay quay về Chủ thế giới. riêng gì nàng mà ngay cả Long Ngọc Hồng cũng là bọn họ nên sớm rời khỏi Thiên Huyền đại lục, nếu bị Quang Minh lão nhân tìm được đến Thiên Huyền đại lục đó là điều mà họ lo sợ nhất. Ba người Hiên Viên Dật còn ở Thiên Thăng quốc chưa về, Mộ Chỉ Ly nhờ người với bọn họ rằng sau này cứ đến Đông Phương gia là được. Đám người Bạch Mạt Lăng, Mộ Thiên Tĩnh được Mộ Chỉ Ly trực tiếp đưa vào trụ sở bí mật, gian trong thông đạo này nàng chỉ cần chuyến là xong. Đối với Long Ngọc Hồng, chuyện của trụ sở bí mật Mộ Chỉ Ly cũng giấu diếm. Nếu Long Ngọc Hồng biết được chuyện gian truyền thừa việc này nhất định cũng biết. Long Ngọc Hồng là người đáng để tin cậy nên Mộ Chỉ Ly cũng đối với bà ấy rất tin tưởng, hề giấu diếm gì. Lúc Long Ngọc Hồng nhìn thấy trụ sở bí mật cũng lộ vẻ kinh ngạc, số lượng tu luyện giả mặc dù nhiều so với những môn phái khác ở chủ thế giới, có chênh lệch cực lớn, nhưng điều làm cho bà kinh ngạc chính là thực lực của tu luyện giả ở đây. Tất cả đều là cao thủ Xuất Khiếu cảnh hậu kì, cho dù là Thiên Môn cũng xuất cao thủ Xuất Khiếu cảnh hậu kì, nhưng nơi này lại được phổ biến rộng khắp, khiến cho người ta kinh ngạc thôi. Đồ tôn của bà có thể là hơn cả bà trước đây nữa, lúc trước bà thành lập Thiên Môn ở Chủ thế giới cũng mất rất nhiều tâm huyết, hơn nữa tất cả bằng hữu trợ giúp lúc đó trong môn phái cũng rất ít. Sau đó, thực lực của bà dần mạnh hơn, có Vô Bi lão giả trợ giúp nên Thiên Môn dần dần mạnh lên, để trở thành môn phái chính đạo đứng đầu còn phải trải qua rất nhiều thăng trầm mới được đến bước này. Còn Mộ Chỉ Ly hoàn toàn im lặng tiếng động lại xây dựng nên nguồn nhân lực cho mình, đúng là cường giả thanh sắc nhất, còn gì nghi ngờ nữa, nàng mạnh hơn bà trước đây rất nhiều, cứ tiếp tục phát triển như vậy tạo ra được thế lực ở Chủ thế giới cũng có gì khó khăn. Long Ngọc Hồng rất tin tưởng đồ tôn của mình, đối với những người khác mà làm được điều này cực kì khó khăn, thế nhưng đối với Mộ Chỉ Ly mọi chuyện lại cực kì đơn giản. Đám người Bạch Mạt Lăng sau khi vào trụ sở bí mật mặt lên sợ hãi nồng đậm. Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt cũng cho bọn họ biết rằng đây là thế giới của hai người đó, lúc trước nghe thấy thần kì khó có thể tiếp thu được, bây giờ vừa nhìn thấy đúng là bị làm cho líu lưỡi nên lời. Thế giới này rộng lớn họ nhìn thấy , nhưng số lượng tu luyện giả cực nhiều ở đây họ lại thấy . Những tu luyện giả này toát ra khí tức thua gì Mộ Chỉ Ly, nhiều cường giả như vậy, chưa bao giờ bọn họ tưởng tượng ra. Và chừng ấy tu luyện giả đều là người của Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt, đây mới chính là điều khó tin. Bạch Thừa Duẫn cười với đám người Bạch Mạt Lăng, giới thiệu ít về trụ sở bí mật, nay trụ sở bí mật được chia làm các bộ phận như khu huấn luyện, khu luyện đan, khu chế giáp và khu luyện khí, trong đó phạm vi lớn nhất là khu luyện đan, vì khu luyện đan còn có ruộng thuốc nên phạm vi lớn nhất. Mấy người Mộ Thiên Tĩnh liên tục gật đầu khi nghe đến tất cả tu luyện giả trong trụ sở bí mật được Mộ Hàn Mặc huấn luyện cẩn thận, vốn là tập thể lẻ tẻ, rời rạc nhưng qua nhiều ngày huấn luyện như vậy trở nên ăn ý khó tả. Tất cả tu luyện giả đều sục sôi ý chí chiến đấu, bọn họ vẫn luôn biết thủ lĩnh nâng cao thực lực cho bọn họ, huấn luyện bọn họ là hoàn toàn có mục đích, còn bọn họ bắt đầu hy vọng vào ngày xuất trước mặt mọi người. Long Ngọc Hồng đánh giá xung quanh, thỉnh thoảng đưa ra vài ý kiến, những ý kiến này giúp ích cho Mộ Chỉ Ly . Long Ngọc Hồng thân là người sáng lập ra hai môn phái, nên đối với phương diện này có đủ quyền để phát ngôn. - Chung quy lại ở đây rất tốt, ngươi huấn luyện bọn họ để chuẩn bị đối phó với tay chân mà Quang Minh lão nhân phái tới sao? Long Ngọc Hồng chậm rãi . Mộ Chỉ Ly dừng chút: - Đúng vậy, chẳng những vậy mà con còn muốn tạo ra thế lực ở Thiên Huyền đại lục, như vậy lúc tu luyện giả Thiên Huyền đại lục đến Chủ thế giới có thể được chiếu cố, dù sao Thiên Huyền đại lục và Chủ thế giới bị mất liên lạc trong thời gian quá dài rồi. Long Ngọc Hồng khẽ gật đầu: - Ngươi sai, nếu như ngươi lập ra thế lực ở chủ thế giới này trong tương lai bảo đảm cho bọn họ nhiều hơn. Ngươi có nghĩ đến việc tiếp nhận Thiên Môn ? Mộ Chỉ Ly khẽ run, kinh ngạc nhìn Long Ngọc Hồng, ý nghĩ này nàng chưa bao giờ nghĩ đến. - Thế nào? Ngươi chưa từng nghĩ đến chuyện này à? Long Ngọc Hồng nhíu mày: - Lấy tư cách của Thiên Môn làm cơ sở việc thành lập thế lực của ngươi cần lo lắng nữa, hơn nữa tu luyện giả ở Thiên Huyền đại lục đến Chủ thế giới cũng có người giúp đỡ. Mộ Chỉ Ly im lặng trong chốc lát rồi ngẩng đầu nhìn Long Ngọc Hồng: - Con vẫn chưa có ý định tiếp nhận Thiên Môn, sư tổ, đây là tâm huyết của người sao? Bây giờ ta gặp phải Quang Minh lão nhân và Hắc Ám lão nhân còn bị áp lực biết mình sống sót như thế nào trong tình huống đó nữa. Nếu như con còn sống trong tương lai con là Gian lão nhân, con phải nắm giữa gian thuộc tính của thế giới, vậy với thân phận này con thể trở thành môn chủ của Thiên Môn được. Còn nếu con chết tất cả những chuyện này cũng cần thiết nữa. Đôi mắt Mộ Chỉ Ly trong suốt, về điểm này nàng nghĩ thấu đáo rồi. Với thực lực của Hắc Ám lão nhân khi tiến vào Thiên Môn để bắt Mộ Dật Thần có thể là chuyện rất đơn giản, còn nếu làm vậy nhất định là còn phải tuân theo quy tắc. Lúc nhận truyền thừa của Gian lão nhân đối với việc này nàng cũng hiểu hơn chút, trong tình huống này bọn họ bị ảnh hưởng chắc là do thế lực của môn phái ở Chủ thế giới, bằng với thực lực của bọn họ mà muốn gây tổn hại cho người khác nhất định có cách nào để chống lại. Nghe Mộ Chỉ Ly Long Ngọc Hồng trở nên im lặng, chậm rãi thở dài: - Mà thôi, chuyện này để sau hãy , bất quá ta với đệ tử Thiên Môn rằng ngươi là đồ tôn của ta, sau này chớ để xảy ra hiềm khích với Thiên Môn. Nghe vậy Mộ Chỉ Ly mỉm cười: - Tất nhiên rồi, Thiên Môn ở Chủ thế giới và Thiên Môn ở Thiên Huyền đại lục vốn là người nhà mà, con sao có thể gây ra hiềm khích với Thiên Môn chứ? Long Ngọc Hồng cười, sờ đầu Mộ Chỉ Ly: - Hắc Ám chi tử là Mộ Dật Thần sao? Nhìn theo hướng mà Long Ngọc Hồng chỉ, Mộ Dật Thần lúc này chuyện với tộc nhân của Khiếu Nguyệt Thiên Lang tộc, Mộ Chỉ Ly đáp: - Đúng vậy, chính là Dật Thần. - đến đây đúng là thú vị, Gian lão nhân và Thời Gian là nhân là kẻ thù của Hắc Ám lão nhân và Quang Minh lão nhân, bây giờ ba người thừa kế các ngươi đứng chung về tuyến, đối mặt với bọn họ, nếu người thừa kế Quang Minh thuộc tính cũng xuất mới hứng thú. Long Ngọc Hồng hiếm khi nào đùa như vậy. - Xuất lúc ba người thừa kế rất kì quái rồi, nếu ở đây xuất thêm người nữa chứng tỏ là Hắc Ám lão nhân và Gian lão nhân chết rồi. Mộ Chỉ Ly nhíu mày, cười nhưng vẫn kèm theo nghiêm túc. Tầm mắt của nàng liền chuyển hướng về Thiên Nhi, nếu trong số bọn họ có người thừa kế quang minh thuộc tính chắc chắn là thuộc về Thiên Nhi, cho cùng giữa nhiều người như vậy cũng chỉ có Thiên Nhi là có khả năng ấy thôi. Điểm này chính Mộ Chỉ Ly cũng có hy vọng, nếu Thiên Nhi trở thành người thừa kế quang minh thuộc tính trong tương lai bọn họ có thể ở cùng nhau mãi mãi. Chỉ là thế giới có tổng cộng cửu đại thuộc tính, người thừa kế biết bao nhiêu năm mới xuất lần, làm sao có thể trùng hợp như vậy. - Lần này trở về có tính toán gì ? - Con chuẩn bị buôn bán, nhiều tu luyện giả như vậy nên mỗi ngày tiêu hao lượng tinh thạch cũng ít, số tinh thạch còn dư đến bây giờ đủ cho bọn họ tu luyện lâu dài nữa, buôn bán ngày càng phát triển, tương lai cũng ổn định hơn. - Đúng vậy, đan dược của ngươi làm dậy sóng ở Chủ thế giới, giá cả có thể nâng cao chút, những môn phái có tiền đều mua được hết, tiện thể quét hết tiền bạc của họ cũng tốt. Long Ngọc Hồng cười ha ha, bộ dạng kia giống người già chút nào. - Đệ tử nghe theo lời sư tổ . Mộ Chỉ Ly giả vờ nghiêm túc nhưng trong đáy mắt lên vui vẻ. - Lần này ta trở về Thiên Môn là có chuyện cần giải quyết, ngươi hãy cùng ta trở về Thiên Môn chuyến, tương lai nếu ngươi cần Thiên Môn giúp tay cũng thuận lợi ít. Lúc đó ta và Tù Vô Bị đến trụ sở bí mật, bất luận là người của Quang Minh lão nhân hay người của Hắc Ám lão nhân tốc độ của bọn họ cũng hề chậm, hai người chúng ta ở đó gặp nguy hiểm có thể lập tức xuất và bảo đảm an toàn cho mọi người. Nét mặt Long Ngọc Hồng lên nghiêm túc. Tiếp theo phải chuẩn bị cho hồi đánh nhau ác liệt, cũng biết thực lực đối phương mạnh bao nhiêu, xuất vào lúc nào nên phải chuẩn bị. Nghe Long Ngọc Hồng Mộ Chỉ Ly rất cảm kích, hướng về phía Long Ngọc Hồng bái cái, thiên ngôn vạn ngữ cũng hết được lòng cảm kích của nàng. Long Ngọc Hồng mỉm cười, nhìn Mộ Chỉ Ly đầy thương, từ sâu trong đôi mắt lên vẻ kiên quyết, lần này coi như bà kề vai sát cánh cùng Tù Vô Bi đánh trận, mong muốn của hai lão là có thể bảo vệ được cho tiểu bối. Sau khi nghe Long Ngọc Hồng việc đầu tiên Mộ Chỉ Ly làm khi trở lại Chủ thế giới là đến Thiên Môn, việc cửa hàng phải đợi đến khi nàng Thiên Môn về mới chuẩn bị tiếp được. Lúc Mộ Chỉ Ly cùng Long Ngọc Hồng xuất ở Thiên Môn, đám người Hạ Trường Thanh ra đón nhìn thấy vậy đều vô cùng kinh ngạc. Phản ứng đầu tiên của bọn họ đó là cho rằng Mộ Chỉ Ly bị môn chủ bắt về, lẽ nào Mộ Chỉ Ly phải là đệ tử của Vô Bi lão giả? Môn chủ bắt Mộ Chỉ Ly về là để lập uy xử lý sao? Tuy nhiên ý nghĩ này liền biến mất khi nhìn thấy Long Ngọc Hồng đối với Mộ Chỉ Ly rất tốt, Mộ Chỉ Ly nhất định là đệ tử của Vô Bi lão giả rồi, ngay cả môn chủ cũng quan tâm đến nàng, chuyến này bọn họ gặp xui xẻo rồi. - Môn chủ! Hạ Trường Thanh cũng với năm vị chưởng môn hướng về Long Ngọc Hồng thi lễ, sắc mặt mỗi người đều có chút xấu hổ, biết môn chủ đưa Mộ Chỉ Ly về là có dụng ý gì. Long Ngọc Hồng gật đầu : - Mộ Chỉ Ly, chắc các ngươi đều biết đúng ? - Vâng! Mọi người đều gật đầu. Mộ Chỉ Ly nhìn mấy trưởng lão, chưởng môn quen thuộc trước mặt nhớ tới những chuyện trước đây ở Thiên Môn, mặc dù quyết định của họ có làm nàng tức giận nhưng nàng lại rất thích nơi này. Vốn tức giận nhưng vì liên hệ của Thiên Môn ở hai thế giới nên tức giận ấy cũng tiêu tan , bây giờ nhìn bọn người Hạ Trường Thanh trong lòng nàng cực kì bình tĩnh. - Mộ Chỉ Ly chính là đồ tôn của ta bị thất lạc lâu này, lúc trước nó đến Thiên Môn chính là để tìm ta, ngờ về sau lại phát sinh chuyện như vậy. Long Ngọc Hồng chậm rãi . Long Ngọc Hồng vừa dứt lời đám người Hạ Trường Thanh khiếp sợ ngẩng đầu lên nhìn Mộ Chỉ Ly và Long Ngọc Hồng, sau đó tất cả đồng loạt cúi đầu, trong lòng sợ hãi thôi. Bọn họ vừa nghe thấy gì? Mộ Chỉ Ly là đồ tôn thất lạc nhiều năm nay của môn chủ sao? Môn chủ bao nhiêu tuổi rồi mà Mộ Chỉ Ly mới có bấy nhiêu tuổi? Quan hệ giữa hai người này thực thể tưởng tượng nổi. Sau lúc ngẫm nghĩ Hạ Trường Thanh liền tin vào chuyện này, lúc đầu ở Vô Tẫn Hải, khi được lựa chọn vào môn phái Mộ Chỉ Ly rất do dự, nhưng khi ra tên của Thiên Môn thấy ràng trong đôi mắt Mộ Chỉ Ly sáng rỡ lên, rồi kiên quyết chọn Thiên Môn. Hóa ra nàng gia nhập vào Thiên Môn là vì mục đích ấy, còn mình lại đuổi đồ tôn của môn chủ ra khỏi môn phái, chuyện này đúng là.....nghĩ đến đây ai cũng thấy mồ hôi chảy ròng ròng. - Chuyện lúc trước đều qua rồi, các ngươi cần để ý đến nữa. Long Ngọc Hồng , lời sắc bén: - Tuy nhiên chuyện đó sau này được xảy ra nữa. - Môn chủ yên tâm, chúng ta tuyệt đối để chuyện như thế này xảy ra nữa. Hạ Trường Thanh vội vàng trả lời. - Thân phận của Mộ Chỉ Ly các ngươi biết rồi, nếu sau này Mộ Chỉ Ly cần giúp gì hãy đồng ý với nó, nó thay thế ta, hiểu chưa? Mộ Chỉ Ly khẽ run, mặc dù biết trước dự định của Long Ngọc Hồng thế nhưng khi nghe những lời này vẫn khiến nàng bị sốc, những lời này có nghĩa là nàng cũng có quyền điều khiển Thiên Môn. Đám người Hạ Trường Thanh nhíu mày, mặc dù trong lòng có chút khó hiểu nhưng môn chủ luôn là người nhất ngôn cửu đỉnh, hành động lúc trước khiến cho môn chủ bất mãn những nghi ngờ trước kia cũng nên gạt qua bên. - Bọn ta hiểu rồi. Gương mặt Long Ngọc Hồng lên vẻ hài lòng: - Các ngươi đem việc này truyền đạt lại , ta muốn ở cùng với Mộ Chỉ Ly chút. - Vâng! Đám người Hạ Trường Thanh nhanh chóng khỏi, mang tin tức này thông báo cho các tu luyện giả, sau này nhìn thấy Mộ Chỉ Ly phép bất kính. - Mộ Chỉ Ly lại là đồ tôn của môn chủ, chuyện này phải là khó tin sao? Võ Xích kinh ngạc , khẽ nhếch miệng, tất nhiên là thể chấp nhận chuyện này được. - Môn chủ vậy rồi, vốn dĩ ban đầu có gì quan trọng, còn bây giờ Mộ Chỉ Ly là đồ tôn của môn chủ, với hành động lần này của môn chủ, chừng trong tương lai Mộ Chỉ Ly trở thành môn chủ của Thiên Môn. Ngô Tĩnh Hiền phân tích. Nghe Ngô Tĩnh Hiền , bọn người Hạ Trường Thanh khẽ run, phủ nhận lời . Với những gì mà môn chủ lúc trước khả năng này có thể xảy ra. Cho dù bọn có tính toán nhiều đến đâu cũng chưa bao giờ tính đến khả năng này. Lúc trước bọn họ nghĩ đến thỉnh tội với Vô Bi lão giả, nhưng ngờ thân phận của Mộ Chỉ Ly lại biến hóa ngừng như vậy. Hạ Trường Thanh khoát tay: - Việc thế này cần nhiều lời nữa, cứ làm theo lời môn chủ thôi. Trước đây chúng ta phạm sai lầm bây giờ có cơ hội để bù đắp cũng tốt. Rất nhanh sau đó, tin tức Mộ Chỉ Ly là đồ tôn của môn chủ lập tức truyền ra khắp Thiên Môn, mọi người khi nghe được tin này đều kinh ngạc, những tu luyện giả biết Mộ Chỉ Ly từ trước càng khiếp sợ hơn. Nhất là những ai trước đây từng khi dễ Mộ Chỉ Ly trở nên hoảng loạn. Đồ tôn của môn chủ, địa vị này ở Thiên Môn chẳng ai dám nghĩ đến. - Mặc dù trụ sở bí mật phát triển tốt nhưng số tu luyện giả được nhiều, ngươi có cần chiêu mộ thêm từ Thiên Môn ? Long Ngọc Hồng lên tiếng hỏi. - Như vậy được ? Mộ Chỉ Ly chần chừ, nếu có thể thu nhận được tu luyện giả từ Thiên Môn là tốt, nhưng dù sao bọn họ cũng là người của Thiên Môn, chiêu mộ nhiều như vậy cũng hợp lý lắm. - Ngược lại tốc độ tu luyện của bọn họ ở trụ sở bí mật tăng nhanh hơn, có gì là hợp lý cả, đợi mọi chuyện giải quyết xong cho họ trở về là được. Long Ngọc Hồng phớt lờ , . Thiên Môn cũng có đan dược như ở trụ sở bí mật, đệ tử môn phái muốn đột phá Xuất Khiếu cảnh hậu kì cần rất nhiều thời gian, còn ở trụ sở bí mật chỉ cần thời gian cực kì ngắn, mặc dù ảnh hưởng đến đột phá sau cùng của bọn họ, nhưng ở Chủ thế giới này tu vi có thể đột phá đến Xuất Khiếu cảnh hậu kì là vị cường giả rồi. Nếu ra biết có bao nhiêu tu luyện giả giành nhau tham dự nữa. giờ bà và Mộ Chỉ Ly là người nhà nên cấp cho Mộ Chỉ Ly ít nhân tài ở Thiên Môn cũng thành vấn đề. - Vậy đa tạ sư tổ. Mộ Chỉ Ly cũng cãi lời, lúc này rất cần tu luyện giả, mà tu luyện giả ở Thiên Môn hơn tan tu đến vài phần, thực thực cũng chênh lệch, điều này thực rất tốt. - Sư tổ, biết có nên đưa ít dược sư đến trụ sở bí mật hay ? Thương hội gần khai trương rồi, cần ít đan dược. - thành vấn đề, cứ để cho bọn họ học tập chút thuật luyện đan của ngươi.