1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Xuyên không] Y phi tuyệt sắc của Nhiếp Chính Vương - Tần Xảo (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆ Chương 007: máu của ngươi có độc!

      Edit Hoa Trong Tuyết


      "Là thảm trải nền của Bổn Vương quá thoải mái, làm cho Mộ thần y muốn đứng dậy sao?" Mỹ nhân lộ ra đầu ngón tay trắng nõn hoàn mỹ, vén lên góc màn lụa, đứng dậy chậm rãi bước ra, mắt phượng nhìn đến “nam tử” nằm nền thảm, khẽ dâng lên chút u quang.

      Người này chính là Nhiếp Chính Vương Sở Vân Mộ, Mộc Thất nhìn dần dần bước đến gần, nhìn lên là cổ áo được thêu tinh xảo, lồng ngực hoàn mỹ vững chắc, tóc đen như mực, còn có gương mặt điên đảo chúng sinh.

      Nếu có sắc đẹp lạnh lùng, ngược lại so với nữ tử khí chất của còn có nhiều hơn vài phần mị tuyệt sắc, mày đẹp như vẽ, sống mũi cao thẳng, dáng bộ thanh nhàn, gương mặt cong cong toát lên vẻ kiêu căng lãnh ngạo vương giả, môi mỏng khẽ mím, khóe miệng nhếch lên, đôi lông mày tinh xảo như mực phát hoạ lên đôi mắt phượng cười như cười nhìn nàng, giống như quan sát con mồi của mình.

      Mộc Thất rùng mình cái, khép lại cằm của mình, đứng lên đón lấy ánh mắt của , mở miệng : "Tại hạ có thể được Nhiếp Chính Vương quý, d’’d’’l;quy.don đúng là vinh hạnh của tại hạ, chỉ là Nhiếp Chính Vương nhất định phải dùng cách “bắt” người như vậy sao?"

      Mộc Thất vuốt vuốt bả vai đau nhức, trong lòng thầm than, ánh mắt nghiệt này nhìn nàng, nhìn thế nào cũng giống là nhìn đồ ăn của mình, nàng cũng muốn cứ như vậy bị nghiệt này ăn sạch nha!

      "Bổn Vương mời ngươi tới, tất nhiên là có chuyện." Sở Vân Mộ nâng áo choàng lên, sau lưng tỳ nữ thức thời mang ghế tới cho ngồi xuống.

      "Xin hỏi Nhiếp Chính Vương có chuyện gì cần tại hạ giúp đỡ, tại hạ nhất định dốc hết khả năng vì Vương Gia." Trong lòng Mộc Thất mang tổ tông mười tám đời của Sở Vân Mộ ra mắng lần.

      —— choáng nha, cầu xin người mà khí thế vẫn hùng hổ như vậy, Sở Vân Mộ ngươi kiêu ngạo chết sao?

      "Chữa bệnh." Sở Vân Mộ .

      Mộc Thất lén đưa tay ra sau lưng móc ra viên độc dược phòng thân, dùng sức bóp vỡ, vân đạm phong khinh : "Tại hạ y thuật nông cạn, nếu Vương Gia muốn tại hạ xem bệnh cho ngài, tại hạ phải bắt mạch mới được, xin Vương Gia vươn tay."

      Mộc Thất nắm bột thuốt trong tay, bước đến gần Sở Vân Mộ.

      Sở Vân Mộ nâng nâng khóe môi, nhàng đưa tay phải ra, ngay sau đấy đột nhiên giữ chặc cổ tay Mộc Thất, dùng sức nhấn cái, làm cho nàng bị đau mà kêu tiếng.



      "Vương Gia ngươi biết phân biệt phải trái? Ta xem bệnh cho ngươi, ngươi còn muốn giết chết ta!" Mộc xoa xoa cổ tay lùi về sau vài bước .

      "Tiểu kỷ xảo của lại làm cho Bổn Vương đối với ngươi cảm thấy rất hứng thú." Sở Vân Mộ buông ra ngón tay có bột độc dược mà nàng đinh đối phó .

      cười nhạo tiếng, thuận tay lấy xuống trâm cài tóc của nàng.

      Mái tóc đen thoát khỏi ràng buộc rơi xuống, thuận thế rơi vai Mộc Thất, ba nghìn sợi tóc đen như gấm, mang theo hương thơm nhàn nhạt, che đậy thân nam trang khí cùng xa cách của nàng, ngược lại cho nàng thêm mấy d’’d’’lê;quy.don phần mềm mại phong tình .

      Mộc Thất vội vàng xoay người sang chỗ khác, cũng biết bộ dạng thẹn thùng của nàng sớm rơi vào trong mắt Sở Vân Mộ.

      Nàng đúng là nữ tử, thế nhưng lại mình tiến vào nơi xác chết khắp nơi như Ôn Dịch Cốc, cứu được người bị bệnh sắp chết, quả thực tầm thường.

      Nàng là nữ tử quật cường, nhưng nàng càng phản kháng, lại càng muốn chinh phục nàng, càng muốn tàn phá đóa hoa ngoan cường này. . . . .

      "Vương Gia đúng là rất lợi hại, tại hạ dám, bây giờ tại hạ xem mạch cho Vương Gia." Mặt mũi Mộc Thất tràn đầy tươi cười .

      "Bổn Vương thích màu sắc này." Sở Vân Mộ chậm rãi .

      Màu gì?

      Mộc Thất cúi đầu nhìn lại quần áo của mình, mặt đỏ bừng.

      Sở Vân Mộ, ngươi biến thái!

      đồng thời tháo xuống trâm cài tóc của nàng, lại nhìn vào cổ áo của nàng, lộ ra áo lót màu hồng cánh sen nàng tự chế!

      Mộc Thất thở phào nhõm, thầm khuyên bản thân mình giữ bình tĩnh, thù này ngày sau trả!

      "Tại hạ rảnh ở đây đùa với Vương Gia, xin Vương Gia cho tại hạ khám bệnh, khám bệnh xong tại hạ ." Mộc Thất cắn răng, liếc mắt nhìn vẻ mặt vô tội như để tâm hành
      [​IMG]

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 008: cùng trúng sinh tử cổ

      Edit Hoa Trong Tuyết


      Nguyên Giáng dừng chân, mỉm cười ưu nhã nhìn Mộc Thất.

      Mộc Thất nhanh chóng bịt chặt miệng, nàng nhìn thấy ràng cái ‘thi thể’ hoàn chỉnh kia vẫn còn giật giật!
      "Chẳng qua là xử lý dư đảng của Ma Cung, Vương Gia vẫn còn nương tay, Mộ nương mời vào." Nguyên Giáng khẽ cười mang theo vài phần tà khí.

      Mộc Thất bất chấp nguy hiểm vào thư phòng, nhắm mắt lại mở miệng : "Tại hạ có chuyện gấp gáp, xin Vương Gia nhanh chóng để tại hạ xem bệnh cho ngài, sau đấy cho tại hạ rời khỏi sơn trang!"

      "Tới đây." Sở Vân Mộ nửa người tựa giường , mắt phượng hé mở .

      Mộc Thất lấy dũng khí bước lên phía trước, ngón tay đặt lên mạch Sở Vân Mộ, nhưng ——

      Mạch tượng của rất yếu, chỉ có người sắp chết mới có mạch tượng như vậy! Nhưng ràng giống người bị bệnh, cũng có triệu chứng gì khác so với người bình thường, chỉ là máu có độc, sau khi tiếp xúc làm nàng bị hôn mê. . . . . .

      Đúng rồi, tại sao máu có thể có độc? Như vậy nàng uống máu , chẳng phải bị lây bệnh?

      " sai, ngươi uống máu của Bổn Vương, giống như Bổn Vương, trúng sinh tử cổ. Ngoại trừ việc giúp bổn Vương luyện ra thuốc giải ngươi còn lựa chọn nào khác, chữa khỏi bệnh cho Bổn Vương cũng là chữa khỏi bệnh cho chính ngươi." D;đ’’’l.q=đSở Vân Mộ nâng lên môi mỏng, cười như cười .

      Mộc Thất tự bắt mạch cho mình, quả nhiên, mạch tượng của nàng trở nên giống với mạch tượng của Sở Vân Mộ, yếu ớt rối loạn, như là lúc nào cũng có thể dừng lại!

      ra sớm tính toán kéo nàng xuống nước!

      Sư Phụ từng với nàng, Người Miêu Cương ở ngoài biên giới vương triều Đại Lịch giỏi dùng cổ, nuôi dưỡng cổ trùng bằng chất độc, những cổ trùng còn sống tiếp tục nuôi trong chất độc mạnh hơn, cho đến khi chỉ còn con sống sót đấy chính là cổ trùng. ‘cổ sát’ là phương pháp giết người tàn nhẫn nhất thế gian, có thể làm cho con người muốn sống cũng được muốn chết cũng xong!

      Nhưng Sở Vân Mộ là người lắm mưu nhiều kế như thế, là Nhiếp Chính Vương cao cao tại thượng, sao lại trúng độc? Sao có thể mang máu độc là ‘Độc Nhân’? Chẳng lẽ giống như lời đồn là có liên quan đến Ma Cung?

      "Vương Gia đúng lắm, tại hạ nhất định tận tâm tận lực chữa khỏi cổ độc người Vương Gia. Chỉ là biết Vương Gia trúng cổ bao lâu rồi? Chu kỳ phát bệnh cùng triệu chứng ra sao?" Mộc Thất giọng bình thản, trong lòng lại hận thể chém tinh này thành từng mảnh.

      Chỉ là lúc trước hình như là nàng chủ động cắn lên cổ tay của . . . . . .

      "Từ khi còn Bổn Vương bị hạ cổ người, mỗi tháng phát bệnh lần, lúc phát bệnh như kiến khoét vào xương, thất khiếu chảy máu*, sống bằng chết, thế nào, ngươi sợ sao?" Sở Vân Mộ xoay đầu lại, khóe miệng dâng nụ cười tà mị.

      (*): gồm hai tai, hai mắt, hai lỗ mũi và miệng

      Lòng bàn tay Mộc Thất đổ mồ hôi lạnh, ngẩng đầu đón nhận ánh mắt lạnh như băng của Sở Vân Mộ, cười : "Nhiều năm qua Vương Gia đều thể giải cổ độc người mình, nhất định là còn biện pháp. Nếu Vương gia lựa chọn tin tưởng tại hạ, Vương Gia cứ yên tâm, coi như cứu Vương Gia, vì cứu chính mình, D;đ’’’l.q=đSở tại hạ cũng hết sức chế được thuốc giải, chẳng qua ta đảm bảo trong giải dược có thêm vài vị thuốc, khiến Vương Gia cởi quần áo ở đường chạy như điên, khả năng này cũng có thể xảy ra."

      "Ngược lại Bổn Vương muốn nhìn chút ngươi có can đảm để làm vậy hay ." Sở Vân Mộ nheo lại mắt phượng : "Bổn Vương càng muốn xem ngươi cởi quần áo ở đường chạy như điên. . . . . ."

      Mộc Thất nhịn lại kích động muốn tiến lên đánh , mỉm cười đáp lại : "Tại hạ có thể chế được thuốc giải, chỉ là tạm thời khống chế sinh tử cổ, thể trị tận gốc,
      [​IMG]

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :