1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Xuyên không] Xà quân đùa hậu - Trúc Quân

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương bảy - 2

      “Trư Ca biết xấu hổ! có ý gì chứ? Nếu thích nữ nhân khác như vậy, hãy thả ta ra !” Dù sao nàng cũng phải là kẻ ai cần, Liễu Tư Minh vẫn chờ nàng đấy thôi!

      Càng nghĩ càng tức, càng nghĩ càng cam tâm, nhìn ngoài cửa sổ thấy trăng sáng, ngừng giậm chân tức giận ở trong phòng.

      “Xà Hậu, người hãy ngủ ! Chúng nô tỳ xin cáo lui.” Đám cung nữ phục vụ trải xong giường cho nàng, giúp nàng tẩy trang, thay xong áo ngủ, cho nên liền cung kính lui ra.

      Bên trong tẩm cung trống rỗng, chỉ có mình nàng ở lại đơn.

      Gió đêm kéo tới, cổ rùng mình lại vì gió lạnh, trong lòng cứ mãi băn khoăn. “Hừ! Hải Thanh cánh cửa kia nối liền với phòng của Tái Lạc Tư, tại tám phần mười là ôm lấy nữ nhân khác ngủ ở bên trong rồi!”

      Nhìn chằm chằm vào cánh cửa nối liền kia, càng nghĩ càng tò mò, nhịn được liền lặng lẽ tiến tới, kéo cánh cửa ra để nhìn lén vào bên trong.

      Nhưng mà…. Nhưng cái gì cũng nhìn thấy được, chỉ thấy cái gì đó to, vật gì đó lớn giường chuyển động.

      Có nhiều người đứng ở giường sao?

      Lại tăng thêm tính tò mò, len lén đến gần bên giường, sau đó dùng lực nắm lấy khăn trải giường ra kéo. “A ___ a _____”

      Tại sao lại như vậy? giường lớn phải Tái Lạc Tư, mà là con mãng xà màu vàng tím, hơn nữa nó còn nghe được thanh của nàng, chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn nàng.

      Con ngươi màu lam phát ra những tia lạnh sắc bén.

      “A! Rắn!”, tiếng “Bịch” cất lên, sau đó Chân Lôi té xỉu, cùng lúc đó Hải Thanh ở dưới chân.

      “Xà Quân, trò đùa lần này của ngài quá lố rồi.”

      “Rắn …….. Rắn…….. Ta bao giờ thề nữa….. thề nữa…..” Nằm ở giường mê sảng, Chân Lôi ngừng sốt cao.

      Nàng nhìn thấy Tái Lạc Tư biến thành con mãng xà màu vàng tím, hơn nữa lại còn là hình dạng của , cùng với đôi mắt màu xanh thẳm.

      “Ta bao giờ thề nữa….. muốn nhìn thấy rắn nữa…….”

      Xà Quân ngồi ở mép giường của Chân Lôi, tay cầm cái khăn lông ướt, nhàng lau mồ hôi trán của nàng, ngờ gương mặt tuấn mỹ lạnh lùng kia lại lộ ra vẻ mặt ưu buồn.

      cẩn thận lau mồ hôi cho Chân Lôi, nhìn qua cử chỉ của . Tang Lịch Tư và Hải Thanh theo bên cạnh hơn nghìn năm rồi, nhìn thấy như vậy, cho thấy rất quan tâm đến nàng.

      “Ta nghĩ ngươi nên làm phép kiềm chế thần kinh của Xà Hậu là vừa?” Hải Thanh đứng ở bên cạnh, cố ý nhìn Tang Lịch Tư .

      muốn làm cho Xà Quân cảm thấy áy náy, ai biểu ác ý dọa người ta, nên mới thành ra như vậy.

      “Ta nghe loài người rằng, chiêu này rất hữu dụng, chỉ cần hù cho người đó sợ chết khiếp sau này dần bớt sợ.” Tang Lịch Tư cố tình làm như mình là người gỗ, làm ra vẻ chẳng biết gì, cũng chẳng hề đáp lại.

      “So về pháp thuật, có người nào có pháp lực cao hơn Xà Quân chứ?” Tang Lịch Tư liếc cái, biết tên ngu này gì?

      Nhìn thấy Hải Thanh giận đến cực độ, quả cần phải kiềm nén lại chút.

      “Ồn ào quá ….. Ra ngoài hết cho ta!” Tái Lạc Tư cất tiếng lạnh lùng, hai người cãi nhau liền lập tức nín lặng, ngoan ngoãn cúi đầu, cụp đuôi ra ngoài.

      Tang Lịch Tư cẩn thận đóng cánh cửa lại, trong tẩm cung rộng lớn như vậy, nhưng chỉ còn lại Chân Lôi nằm ngủ mê man và Xà Quân mà thôi.

      Đôi mắt màu lam mỹ lệ của hơi sẫm màu lại, còn người quấy rầy, lần đầu tiên biểu lộ tâm tình của mình.

      Ngón tay thon dài nhàng chạm vào mặt nàng, cảm giác mềm mại truyền thẳng đến đầu ngón tay của , dường như có thể cảm nhận được nàng rất run rẩy ở trong giấc mộng, y như lúc trước.

      “Có lẽ ta đánh giá nàng quá cao rồi, cuối cùng nàng cũng chỉ là con người yếu ớt.”

      Bởi vì nàng luôn đối kháng với , làm cho đánh giá cao dũng khí của nàng, mới gây ra sai lầm như vầy.

      Thấy nàng vẫn chưa chịu mở cánh cửa kia ra! Liền nguyên hình hù dọa người.

      ngờ lại làm nàng sợ hãi quá độ, đến bất tỉnh .

      Bởi vì hình dạng này, làm cho cứ mãi lo lắng, mãi che giấu ở trong lòng, vì vậy quyết đặt cược lần nguyên hình của mình.

      Nếu ngay cả bản thân là rắn của mình mà nàng cũng thể tiếp nhận được, sau này nàng sao có thể cùng sống chung với nhau, với những năm tháng vô hạn đây?

      Nếu thể gần nhau, vậy miễn cưỡng nàng có ích lợi gì chứ?

      Nên buông tha hay nên cố ép buộc đây?

      “Ư……” thanh phát ra từ nàng, cho thấy nàng sắp tỉnh dậy.

      Bàn tay đặt mặt nàng, liền rụt nhanh về.

      “Tái Lạc Tư……..” Từ trong giấc mơ, Chân Lôi dần dần tỉnh lại nắm lấy tay của , dùng sức kéo trở về bên nàng, người và đầu đều được ép sát vào trong ngực của . “ Tái Lạc Tư, ngươi làm ta sợ chết khiếp….. Làm ta sợ muốn chết được, ta nằm mơ thấy rắn, con rắn rất ….. Rất kỳ quái, con đại mãng xà đó muốn ăn thịt ta, ngươi phải cứu, cứu ta…….” Bất lực liền khóc thút thít, cầu xin bảo vệ nàng.

      Mấy ngàn năm nay, chưa từng có người nào dám ôm lấy , cũng có ai dám đến gần như vậy. Trong giây, cảm thấy đối với sinh mệnh kia, cần phải có trách nhiệm nhiều hơn nữa.

      Cảm giác ấm áp, dịu dàng, làm tự chủ được đưa tay, bảo bọc nàng cẩn thận.

      “Được, ta cam đoan với nàng, bao giờ hù dọa nàng nữa.”

      Từ trước đến giờ, lời chính là lời cam kết.

      sao? Ngươi có thể bảo vệ ta sao? Vĩnh viễn bảo vệ ta sao?” Nàng bị hù sợ muốn chết , muốn nhìn thấy con rắn đáng sợ kia nữa.

      “Chỉ cần nàng ngoan ngoãn nghe lời là được.” khẽ vuốt mái tóc của nàng .

      “Được, nhất định sau này ta ngoan ngoãn nghe lời.” Nàng vừa định thần lại, chỉ cần có chỗ dựa vững chắc, bất kỳ điều kiện gì nàng cũng có thể đồng ý.

      Chỉ cần có người đem cơn ác mộng về con đại mãng xà kia , cách xa khỏi nàng là được.

      “Hơn nữa nàng hãy đồng ý với ta, được dối nữa.”

      “Sau này ta dối nữa, bao giờ thề thốt nữa, bao giờ lừa dối ngươi nữa.” Nàng dùng sức gật đầu, cố gắng gật đầu, vì nàng sợ Tái Lạc Tư tin, vậy thu hồi lại lời hứa.

      “Như vậy là được rồi! Hãy nằm xuống mà ngoan ngoãn nghỉ ngơi !” Vì sợ hãi quá độ, xếp đặt xong gối đầu cho nàng, liền đỡ nàng nằm xuống.

      Làm thế nào Chân Lôi cũng chịu buông gáy của ra, chịu rời khỏi lồng ngực của , giống như gấu koala chịu rời , cho dù nó già nhưng vẫn cứ ôm chặt lấy thân cây.

      , ta muốn ngủ, khi ta ngủ lại mơ thấy con đại mãng xà kia, mơ thấy nó nằm ngủ ở giường của ngươi, ăn ngươi và cũng ăn thịt ta.” Nàng giống như đứa trẻ, tựa đầu vào trước ngực của , biết làm như vậy chắc chắn buông mình ra.

      Bộ dạng ngây thơ của nàng làm cho vừa giận, vừa buồn cười.

      Nguyên hình này của , đáng sợ lắm sao?

      đâu, ta ở đây, bất kỳ rắn nào cũng ăn nàng được.”

      Tương lai vật này là Xà Hậu của , là nữ chủ nhân của tất cả loài rắn này!

      Nàng lại sợ rắn như vậy, làm sao bây giờ đây?

      , ta an tâm, trừ phi ngươi cùng ngủ chung với ta.”

      Cứ giữ chặt ở bên cạnh, chịu thả ra.

      Xem ra lần này nàng bị dọa thê thảm rồi, Tái Lạc Tư rất hối hận, khẽ thở dài.

      “Được rồi! Nhưng ta chỉ nằm chút thôi.” dỗ dành , khom người ôm lấy nàng, chuyển mình vào vị trí bên trong, nghiêng người nằm ở bên cạnh nàng.

      “Tái Lạc Tư.” Nàng giống như đứa bé, cứ tựa sát vào trong ngực của , ôm chặt lấy lần nữa. “Ngươi tuyệt đối được đó!”

    2. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương bảy - 3

      “Ừ, ta tuyệt đối .” liền trấn an, vỗ vào lưng của nàng.

      Thần kinh căng thẳng của nàng, cuối cùng cũng được giãn ra.

      “Nhất định ngươi phải ở nơi này bảo vệ ta đó!” Nàng ngáp , cầu .

      “Được rồi, ta bảo vệ nàng mà.” dịu dàng lên tiếng.

      “Cám ơn ngươi, Tái…….. Lạc……. Tư……..” Khóe miệng Chân Lôi liền nở nụ cười an tâm! Từ từ chìm vào trong mộng đẹp.

      Vùi vào trong ngực , khuôn mặt nhắn truyền đến hơi thở nhàng, lặng lẽ thấm vào trong hơi thở của , lấp đầy trái tim trống rỗng mấy ngàn năm qua của .

      chưa từng có rung động như vậy bao giờ cả.

      Thân thể mềm mại của nàng giờ đây dán chặt vào thân thể cường tráng của , giống như hai thân xà quấn chặt lấy nhau vậy.

      Giờ phút này nàng đối với là niềm tin tưởng hoàn toàn, nhưng sau khi nàng tỉnh dậy còn được như vậy ?

      Làm cho khổng thể đoán trước được.

      Sau thời khắc kia, đột nhiên có ý niệm thoáng qua trong đầu .

      hi vọng nàng vĩnh viễn tỉnh lại, vĩnh viễn giống như bây giờ, cứ rúc vào bên cạnh .


      Bên trong phòng yên tĩnh, hai người ôm nhau, cứ lẳng lặng nằm ngửa mà ngủ.

      Xà Quân nhắm mắt lại, nghe trong lồng ngực truyền đến tiếng ngáy. theo đó tiến vào trạng thái giả vờ ngủ say.

      “Các ông đến làm gì?”

      “Chúc mừng Xà Quân, chúc mừng Xà Quân, rốt cuộc lấy được trái tim của Xà Hậu.” Hồng Bạch trưởng lão cười toe toét, liền bước tới.

      Gương mặt tuấn của Xà Quân liền nhăn lại, “Mỗi ngày các ông giám sát còn nhìn sao? Nếu để ta mua kính lão của loài người, cho các ông đeo vào?”

      nhìn nàng quá sợ hãi, nên thần trí mới mơ hồ mà những lời như vậy sao?

      cần……. cần, dĩ nhiên cần, chúng tôi biết Xà Quân và Xà Hậu vẫn chưa có thực hành Chi Lễ, chưa thể làm gạo nấu thành cơm, nhưng Xà Hậu nguyện ý muốn ngài lên giường của nàng, nên ngài cũng mau bày tỏ tình cảm của mình .”

      Chỉ tiếc động tác của Xà Quân quá chậm, nhiều ngày như vậy rồi, còn chưa đưa người vào trong tay làm cho bọn đại thần, nôn nóng muốn chết được.

      “Lần này chúng ta đến đây, chỉ muốn giúp Xà Quân chút việc.” Hồng trưởng lão dùng ngón cái cùng ngón trỏ chỉ ra khoảng cách , khuỷu tay trái thuận thế đẩy Bạch trưởng lão lên.

      “Đúng vậy….. Đúng vậy, đây là chút tâm ý của người trong tộc chúng tôi.” Bạch trưởng lão cười khổ, mặt dùng tay vuốt chỗ hông bị đau, mặt vươn tay ra, lấy bình thủy tinh ở trong tay cung kính đưa tới trước mặt Xà Quân.

      Lạnh lùng liếc nhìn bình thủy tinh trong tay, Tái Lạc Tư cũng hề tỏ ý muốn nhận lấy. “Đây là ý gì?”

      Ý gì ư? Đương nhiên giúp ngài sớm giải quyết chuyện của Xà Hậu! Bạch trưởng lão cười mờ ám, nhìn gương mặt lạnh lùng của Xà Quân, liền nháy mắt mấy cái, “Dựa vào pháp lực của ngài, làm sao có thể che giấu được ngài đây? Đây là thuốc “Hồng Kiều” quán, mấy ngày gần đây mới chế tạo ra loại xuân dược mãnh liệt này, chỉ cần giọt vào trong nước uống của người dùng, lập tức làm cho xuân tình người đó bị khơi dậy, trong thời gian ngắn liền thể dừng lại. Cho nên……. Cho nên….. He he……..”

      Thực bọn họ rất trung thành!

      Vì Xà Quân vĩ đại của họ, vì sớm sinh ra người thừa kế của Xà Tộc, bọn họ cố gắng suy nghĩ. Bọn họ phát huy hết tất cả tâm lực, đồng thời nhất trí muốn thúc đẩy hai người tiến lên bước.

      Hai phái Hồng, Bạch mấy ngàn năm tranh đấu, lần đầu tiên bắt tay nhau hợp tác lại đồng lòng đến vậy, rất xúc động!

      Nhưng mà…. Dường như Xà Quân hề đồng tình với họ, nhìn vào ánh mắt của họ, bỗng chốc con ngươi của trở nên rất lạnh lẽo.

      “Dĩ nhiên ta biết đây là vật gì, ta muốn hỏi các ông cầm vật này đưa cho ta là có ý gì?”

      “Cái này…. Này là………” Ý quá ràng rồi còn gì nữa chứ?

      Đương nhiên muốn ngài cùng Xà Hậu, gạo sống nấu thành cơm chín chứ sao, để sớm hạ sinh người thừa kế mà!

      “Các ông nghi ngờ năng lực của ta sao?” Mắt màu lam dị của liền nheo lại đầy nguy hiểm.

      Hai trưởng lão sợ tới mức, hai chân mềm nhũn ra, thiếu chút nữa té xuống đất. “ phải…… phải vậy…. Dĩ nhiên phải vậy rồi, chúng tôi làm sao dám nghi ngờ năng lực của Xà Quân chứ?”

      Bọn họ chỉ ngại động tác của ngài quá chậm chạp, sợ ngài tạm thời đổi ý cho nên mới nóng lòng hiến thuốc mà thôi, ngài đâu cần phải cảm động đến mức muốn giết người như vậy chứ?

      đúng? Các ông còn cầm thứ xuân dược này đến cho ta mà?” Lạnh lùng liếc bình thuốc trong tay của Bạch trưởng lão, ép hỏi.

      Quá sợ, Bạch trưởng lão liền nhanh tay rút về, giấu vào sau lưng mình.

      phải vậy, xin Xà Quân đừng hiểu lầm.” Hồng trưởng lão đáng chết, khi lại nghĩ ra chủ ý quái quỷ này làm gì chứ?

      Ánh mắt thầm oán giận liền liếc về phía hồng trưởng lão.

      Hồng trưởng lão vẫn sợ chết, tự cho mình thông minh, từ phía sau lấy lọ thuốc của ông ta, đưa tới trước mặt Xà Quân. “Xà Quân Đại Đế dĩ nhiên cần dùng loại thuốc này, ngài cường tráng như vậy, uy lực lại vô hạn, nữ nhân bình thường làm sao có thể thỏa mãn ngài được chứ? Chúng tôi dâng thuốc này lên, đặc biệt là chuẩn bị cho Xà Hậu,” Cười gian trá, ý nịnh nọt đến cực điểm.

      Nhưng ràng khuôn mặt Xà Quân tươi cười, sao trong mắt ngài lại xuất gai mắt, đặc biệt, còn có nham hiểm khó chịu đến đáng sợ.

      như vậy, các ông cảm thấy sức quyến rũ của ta đủ khơi dậy lòng ham muốn của Xà Hậu sao?” Cười uể oải chút, bỗng chốc mặt lạnh như băng lại khởi lên.

      Cái gì? Hai trưởng lão sợ tới mức liền run lập cập, hai chân mềm nhũn liền quỳ xuống.

      “Xà Quân bớt giận, xin Xà Quân tha thứ, chúng tôi có ý này.” Nhất thời bị hù dọa làm toát cả mồ hôi lạnh.

      Hôm nay hành xử của bọn họ bị thất bại, thế nào cũng đều được, còn chọc cho Xà Quân tức giận, là xui xẻo tới cực điểm mà.

      “Đủ rồi, ta muốn nghe các ông giải thích nữa, hãy trở về !” Nghiêm túc hạ lệnh.

      Đừng tưởng rằng biết trong lòng bọn họ nghĩ gì, mấy ngày gần đây trong đại sảnh của Xà Điện, bọn lão già này bày mưu tính kế, vắt hết óc suy nghĩ. phải vì muốn đuổi được Hỏa Hà Na ra ngoài, sợ lại xuất thêm người nữa, gây nên hiểu lầm giữa nàng ta với Lôi Nhi, phá hủy hôn lễ sắp được cử hành của hai người đó sao.

      “Chuyện của Xà Hậu, tự ta có chủ trương, các ông đừng phí tâm nữa.”

      Còn đặc biệt đem xuân dược tới đây, nếu để chuyện này lan truyền ra ngoài, còn mặt mũi nào nữa chứ?

      “Còn mau ?” Đột nhiên hô lên.

      Đuổi hai kẻ nhiều chuyện kia mau chóng biến khỏi tẩm cung xong. Gương mặt tuấn mỹ giận dữ liền chuyển sang Tiểu Khả Nhi ở bên cạnh, nhàng chuyển động.

      Nàng uốn khóe môi ngọt ngào lên, càng tiến sát gần lại , giống như thiên sứ ngủ say giấc, trong tư thế ngây thơ như vậy. thể rằng, quả nàng lay động đến tâm tư của , cũng khơi dậy lòng ham muốn trong người .

      có nên động thủ ?

      Phá hư lòng tin mà vất vả lắm nàng mới có được, vậy quan hệ của hai ngươi khó mà cải thiện giống như lúc đầu? Hay là nên quan tâm đến cảm nhận của nàng, cứ cưỡng bức nàng cho xong?

      Ép nàng trở thành tân nương của sao?

      do dự có nên tiếp nhận đề nghị của trưởng lão hay , còn chưa nghĩ ra cái chân của nữ nhân trong ngực lại nhúc nhích và dần dần hạ xuống, cứ tiến đến gần hơn.

      “Tư Minh… Ừ, Tư…… Minh…..”

      ngọn lửa giận đột nhiên dâng lên, cháy lan khắp thân thể của .

    3. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương tám - 1

      Chân Lôi thoải mái ngọe nguậy chút, càng tới gần càng thấy ấm áp hơn, mấy năm nay nàng chưa từng ngủ được an nhàn như vậy, dĩ nhiên cả đêm qua ngủ thẳng giấc cho đến tận trời sáng.

      Chuyện đêm hôm trước, nàng còn mơ đến Tiểu Kim Xà đáng sợ kia, thấy cảnh cha bị thiên lôi đánh chết. Nếu trong phòng lại nghe giọng khàn khàn ồn ào của xà.

      hề giống như bây giờ, ngủ no nê, nhịn được liền phát ra tiếng than , càng đến gần người bên cạnh càng cảm thấy thoải mái ấm áp vô cùng.

      Cái giường mềm mại chuyển động này có liên quan gì sao? Sao nàng cảm thấy có cảm giác tê dại chứ? Giống như có người gãi ngứa, vuốt ve chân nàng vậy? Hơn nữa còn từ đầu gối kéo thẳng tới bắp đùi của nàng, rồi đến chỗ vùng mẫn cảm thần bí của nàng.

      “Ư…..” nhàng khẽ ưm tiếng, nàng ngây thơ tiến lại gần hơn nữa.

      Cảm giác này nàng chưa từng trải qua, có chút tê ngứa, rồi có chút khoái cảm kỳ lạ, loại vuốt ve di chuyển này làm như có chứa ma lực, từng giọt từng giọt chảy vào trong cơ thể làm lay tỉnh cảm giác kích thích trong nàng.

      “Nàng rất thích như vậy sao.” thanh khàn khàn vang lên, Chân Lôi giật mình mở to mắt, chậm rãi ngửa đầu nhìn, bỗng chốc cả người nhảy lên ngồi dậy.

      “A, Tái Lạc Tư….. Tái Lạc Tư?”

      Trời ạ! Sao lại ở chỗ này?

      nằm ở giường của nàng, ngay bên cạnh nàng, những đợt vuốt ve vừa rồi có phải là………

      Nhanh chóng vén chăn bông lên, thấy bàn tay to giữ y ở vị trí đặt lên đùi trắng như tuyết của nàng! Cùng với nửa thân ở phần ngực bị phơi bày ra, còn nửa phần ở dưới áo ngủ dường như toàn bộ được mở toang, mặt nàng đỏ bừng, cứ nóng rần lên.

      “Oái! Tái Lạc Tư, ngài………”

      Thẹn đến muốn chui xuống đất, thiếu chút nữa lăn xuống giường, nhanh chóng cài khuy áo ngủ người lại.

      Xà Quân ngẩn ra cười, ngồi ở giường, dù bận nhiều việc nhưng vẫn ung dung nhìn vẻ mặt hoảng hốt của nàng, “Nàng quên rồi ư? Ngày hôm qua chính nàng cầu ta ngủ ở nơi này mà.”

      “Ta cầu xin ngài ngủ ở đây sao? Sao có thể chứ?” dám tin, nàng nhìn chằm chằm vào .

      Cẩn thận nghĩ lại thêm lần nữa, dường như quả có chút ấn tượng, nhưng…….. Nhưng đó là do nàng…….. Nàng tỉnh táo nên mới vậy thôi! Sao đầu óc lại ràng, cứ tưởng là chứ?

      Toàn thân nàng nóng như món thịt kho tàu, xấu hổ đến nỗi biết nên làm gì cho đúng?

      những lời ngon ngọt, còn dùng gương mặt tà tà, Tái Lạc Tư có ý định buông tha cho nàng, lạnh lùng cao giọng cười : “Ta nhớ ngày hôm qua nàng cũng nhiệt tình lắm? Vẫn cứ bắt ta ôm lấy nàng, chịu cho ta tránh ra, kết quả làm cho cánh tay của ta bây giờ cứ đau nhức mãi.”

      Vẫy cánh tay ôm lấy nàng, làm cho nàng càng thêm xấu hổ, càng mắc cỡ chết được.

      “Ngài….. Ngài cố ý.” Đúng! Nhất định là như vậy.

      Nếu phải vậy ngủ ở nơi này, còn có ý cười cợt nàng, trong thâm tâm của có sẵn ý đồ xấu rồi.

      “Ngài , ngài có hay ……… làm chuyện đó với ta chưa hả?” Đối với người hề có kinh nghiệm như nàng mà , có hay nàng cũng phát giác ra được.

      Bởi vì nàng có kinh nghiệm, hay là do nàng quá ngu ngốc chăng?

      Hu ….. Hu…….. Nếu quả là như vậy phải làm sao bây giờ?

      “Nếu là có, thế nào hả?” uể oải hỏi, vén chăn bông lên, thân hình chỉnh tề xuống giường.

      Nàng trừng mắt nhìn y phục của chút, nửa nút áo cũng có mở ra, Chân Lôi yên tâm thở ra.

      “Đừng tưởng rằng y phục còn mặc người là vô , từ trước đến giờ ta làm xong việc luôn tắm liền, mặc quần áo vào là thói quen của ta.”

      Nhất thời làm cho tâm trạng của nàng dâng cao lên tới cổ họng, thiếu chút nữa khóc thét lên chói tai.

      “Rốt cuộc ngài muốn thế nào?”

      “Nàng đừng quên, nàng đáp ứng muốn kết hôn với ta.”

      “Kết cái rắm! Đó là do ta đùa, dùng để từ chối mà thôi.” Nàng muốn thừa nhận quả thực rất tuấn làm cho nàng phải nghiêm túc cân nhắc lại chuyện này.

      Nhưng đối mặt với vẻ kiêu ngạo tà ác của , nàng tuyệt đối cam tâm tình nguyện gả cho .

      “Ta muốn , ta muốn dọn ra ngoài.”

      “Nàng thể ra ngoài.” lạnh lùng , tuyệt đối để tức giận của nàng làm dao động.

      “Ai ? tại ta ra ngoài cho ngài xem.” Nàng thay quần áo xong, đứng lên hướng nhìn về phía ngoài cửa mà .

      Nhưng mới bước ra cửa cung bước, sau khắc……..

      “A!” Nàng lập tức thét lên chói tai, chạy nhanh trở về, dùng sức đóng cửa lại.

      “Sao có thể như vậy? Quần áo của ta đâu rồi?” Nàng mắc cỡ dùng đôi tay bảo vệ lấy thân thể của mình, lúc này mới phát thân thể trần truồng vừa rồi trở về tại, mặc đầy đủ quần áo ở người lần nữa. “Ngài lại thôi miên ta rồi!”

      Nhớ lại ngày hôm qua, trước khi ngủ .

      “Có lẽ vậy”

      thừa nhận, cũng phủ nhận, chỉ ngồi ở bên cửa sổ, giơ hai chân bắt chéo lại, thản nhiên uống cà phê.

      “Sao tay ngài lại có cà phê?” Trong phòng nàng có máy đun nước, cũng có cà phê, càng thấy Tang Lịch Tư vào, sao tay lại có tách cà phê nóng hổi kia chứ, nó từ đâu ra, lại còn bốc khói lên nữa chứ?

      Chẳng lẽ đây cũng là loại thuật thôi miên?

      “Rất đậm đà, nàng muốn dùng ly sao?” Xà Quân duỗi tay ra, tách cà phê nóng khác lại xuất trong tay , vững vàng đưa tới trước mặt nàng.

      Lần này có là thôi miên nàng nàng cũng tin, mặt bị hù dọa đến trắng bệch, liếc nhìn ly cà phê kia, rồi chuyển sang nhìn mặt của , “Ngài……. Ngài……. Ngài………”

      “Ta rồi, ta là Xà Quân, là Đại Đế của tộc rắn.”

      “Cái gì? Ta tin,”

      tin sao? Có muốn ta nguyên hình cho nàng xem ?” mỉm cười, từng bước từng bước tiến lại gần nàng.

      Bên trong nụ cười ác ý kia của , làm cho nàng rét mà run, từng bước từng bước lui về phía sau, cho đến khi sống lưng đụng phải cột giường, cho đến khi còn đường để lui mới thôi. “, ngài phải định ……… Đùa……. A.”

      Tiếng thét kinh thiên động địa, đầy thảm thiết lại làm lần nữa vang lên từ trong tẩm cung này.

      Lần này nàng nhìn , Tái Lạc Tư nằm ở giường quả là con mãng xà, còn là đại mãng xà màu vàng tím.

      Quá đáng…… Quá đáng, ràng hù dọa nàng nữa, nhưng nàng vẫn tin là Xà Quân Đại Đế, nên biến thành con kim xà để hù dọa nàng.

      Ngày hôm qua nàng vừa nhìn thấy thứ trong phòng , đó là hình dạng rất kinh khủng.

      “Sao thế giới lại có chuyện như vậy chứ?” Nàng muốn khóc, nàng muốn khóc lớn tiếng, hi vọng tiếng khóc kia có thể giúp nàng thoát khỏi thế giới này.

    4. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương tám - 2

      ra tất cả mọi người hề lừa gạt nàng, nàng sống ở trong thế giới dị thường, chỉ tại nàng quá ngu ngốc, cam tâm tin tưởng lời họ mà thôi.

      Là đứa ngốc…. Đứa ngốc, nàng đứa ngu ngốc!

      Tới đây lâu như vậy, mà giờ mới phát ra.

      “Đừng như vậy tiểu Xà Hậu, chúng tôi làm như vậy cũng chỉ vì báo ân.” Hải Thanh tốt bụng an ủi nàng.

      “Ta …. Ta phải nhớ đến báo ân của các người rồi à?” Nàng tra hỏi họ, trông rất oan uất.

      Đối mặt với ba nam nhân ở trước mặt nàng! Ngoài việc vừa run vừa sợ, nàng thể nghĩ thêm gì nữa.

      Ngẫm lại xem, là rắn đó!

      Từng tu luyện thành xà tinh, bất cứ ai cũng có thể nuốt nàng vào bụng, làm sao nàng sợ hãi chứ?

      sách hề có ghi là mãng xà ăn chay.

      “Nàng yên tâm ! Tiểu Xà Hậu, ai ăn thịt nàng hết.” Tái Lạc Tư cười khổ .

      “Ta phải………. Ta là ta phải...” Nàng nức nở ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào . “Ngài nghe lén tâm tư của ta, ngài biết ta nghĩ gì sao?”

      Tái Lạc Tư bất đắc dĩ gật đầu cái, rút ra mấy tờ khăn lau đưa cho nàng.

      “Vậy khi ta ở trước mặt ngài, phải ngài hoàn toàn thông suốt hết rồi sao?” Có đưa khăn nàng cũng cầm, bởi vì nàng bị hù dọa đến lệ che mờ mắt luôn rồi.

      “Cho nên khi người ở trước mặt Xà Quân dối, ta cố gắng nháy mắt với người rất nhiều lần rồi đó.” Hải Thanh than thở .

      Tiểu Xà Hậu này quả là cố tình chậm hiểu, biết dụng tâm của , còn tưởng mắt của là do bị co giật nữa chứ!

      Mọi việc giờ được sáng tỏ rồi.

      “Ta…. Ta làm sao biết.” Mẹ ơi! Làm ơn cho nàng mau ngất xỉu , nàng hy vọng mình té xỉu ngay lập tức, như vậy có thể xem như chuyện này chưa từng xảy ra.

      luôn cho nàng biết, đại điển phong hậu cho nàng chỉ còn lại nửa tháng mà thôi.” Tái Lạc Tư nhắc nhở.

      “Cái gì?” Nàng tức giận chuyển hướng về phía .

      “Đừng quên nàng đáp ứng cầu của ta……. Đồng ý kết hôn.”

      “Ta có như vậy, nhưng….. Nhưng ta muốn gả cho ngài! Đó là do ngài ép ta .” Nàng căm phẫn đến trước mặt .

      ra chính là cam kết, bất kể nàng có lòng hay .”

      “Ý của ngài , người ra phải giữ chữ tín có đúng ? Vậy ngài làm ta sợ rồi mà, sao lại dọa ta chứ? Cái này phải sao đây hả?”

      Giật mình nhận ra dựa sát vào , nàng lập tức lùi bước cảnh giác.

      Dù sao người này cũng là rắn, ngộ nhỡ chọc tức giận ăn thịt mình mất. Cần nên giữ khoảng cách chút, đó chính là kế sách an toàn cho bản thân.

      “Ta ăn nàng đâu. Bởi vì nàng tin nên ta mới nguyên hình, hơn nữa nàng còn dối ta trước, hủy hiệp ước định.” thanh giận hờn vang lên.

      muốn nhìn thấy nàng sợ hãi như vậy.

      “Ta có.”

      Thấy đứng lên, Chân Lôi khẩn trương kêu to, liền vội vàng xoay người bỏ chạy, tránh đến gần mình.

      “Nàng có, nàng nàng chịu gả cho ta.” sải bước về phía nàng. “Chết tiệt! Nàng tới đây cho ta.”

      Nàng chọc giận , phải buộc động thủ bắt lấy nàng hay sao?

      “Ta qua, cứu mạng với!” Nàng nhanh chóng chạy chung quanh, liều trốn vào phòng tắm cách vách, sau đó đóng cửa, xoay người đứng vững lại.

      “Ngài là rắn, ta là người, ngộ nhỡ sinh ra hài tử đầu rắn thân người làm sao bây giờ? Ta lấy, lấy.” Cảm nhận tức giận đập cửa, lực của Chân Lôi yếu hơn, thiếu chút nữa bị đá văng , vội dùng sức đứng thẳng lại.

      “Nàng cho rằng có thể tránh được ta sao?” Bỗng chốc, đạo kim quang thoáng qua, bóng dáng Xà Quân phẫn nộ xuất ở trước mặt nàng, hơn nữa còn dán vào mặt của nàng.

      “Oa!” Nàng sợ tới mức thét lên chói tai, trái tim còn sức lực. “Rốt cuộc ngài muốn gì đây?”

      “Ta rồi, ta muốn nàng thực cam kết. Ta có pháp lực và tu vi tu luyện nhiều năm, cho nên ta so với người thường khác chút nào. Khi chúng ta sinh hạ hài tử, chỉ cần nàng muốn, nó có thể hoàn toàn là người.”

      Chuyện như vậy cũng lấy ra làm cớ! phải quá xem thường Đại Đế Xà Quân này rồi sao.

      “Được, coi như ta có cam kết, nhưng ta cũng cứu ngài mạng có thể xem như báo đáp hết tất cả rồi, giữa chúng ta còn gì hết?” Nàng hít sâu hơi, trấn định lại tinh thần cùng phân phải trái.

      “Nhắc đến ân đức của nàng, càng làm cho ta muốn cưới nàng hơn.” Nhớ tới chuyện mười năm trước, cắn răng nghiến lợi ra, “Còn nhớ Tiểu Kim Xà vách núi kia ? Sao nàng có thể để nó dưới mông, còn đem nó quăng bỏ dưới sơn cốc nữa chứ?” Nếu là ‘ân đức’, phải là mới đúng.

      “Ngài…. Ngài chính là Tiểu Kim Xà kia sao?” Nàng kinh ngạc nhìn vào ánh mắt xanh kia, “Làm sao có thể? Năm ấy ngài ràng chỉ là con rắn , sao mới mười năm lại có dáng dấp to lớn như vậy?” Mới vừa rồi Tang Lịch Tư có rất nhiều năm tu vi, còn bị Thiên Lôi đánh chính nàng cứu .

      Sao lúc này, từ trong miệng ra, lại biến thành nàng là kẻ thù chứ?

      Rốt cuộc nàng đối với là ơn? Hay là thù đây?

      “Quả nàng giúp ta tránh khỏi Thiên Lôi. Lúc đó ta né tránh Thiên Lôi nên biến thành Tiểu Kim Xà, nấp trong vách núi. Nhưng cha nàng dùng thuốc nổ làm ta tỉnh lại, buộc ta phải ra khỏi vách núi, cũng chính vì như vậy mới để cho Thiên Lôi tìm được ta, mới xảy ra chuyện bất hạnh kia. Nhưng nếu như vậy, đem toàn bộ chuyện này tính lại là công lao của nàng. Ta vốn có thể dùng pháp lực tự mình ứng phó, tin rằng có thể đối kháng lại Thiên Lôi, mặc dù hai bên bị tổn thương nhưng tuyệt đối thể lấy được mạng của ta, vì vậy xuất của nàng là điều dư thừa.”

      “Vậy sao ngài lại muốn lấy ta?” Nàng run rẩy hỏi.

      ra kẻ Thiên Lôi muốn đánh phải là cha, mà chính là , nhưng cũng chính do cha là người đưa thuốc nổ tới đây nên mới như vậy.

      Chẳng lẽ đây chính là ý trời?

      “Bởi vì ta muốn biết tiểu nương can đảm dám ném ta xuống cốc, còn ngồi ở người ta, sau khi lớn lên có hình dạng như thế nào.”

      Đúng là mười năm trước nghĩ như vậy, nhưng mười năm sau sao?

      lại bị nàng mê hoặc.

      Nhìn diện mạo xinh đẹp của nàng, vẻ mặt nhăn mày của nàng, cùng với nụ cười của nàng, làm ý niệm muốn chiếm hữu lấy nàng càng ngày càng mãnh liệt hơn.

      Hơn nữa, lúc thấy nàng cùng Liễu Tư Minh ở chung chỗ, bộ dạng tươi cười của nàng mới đẹp làm sao, càng làm cho nếm phải mùi dấm chua cùng lòng ghen tỵ.

      “Bất kể nàng có đồng ý hay , nửa tháng sau ta cử hành đại điển phong nàng làm hậu. Nhân dịp mấy ngày cuối cùng này, nàng lo mà chuẩn bị tâm trạng tốt .”

      xong, để ý đến phản kháng của nàng, liền hôn lên đôi môi nàng. Trong nụ hôn có chút bá đạo của , có chút nhu mì của , làm nỗi sợ hãi trong lòng Chân Lôi từ từ được tháo bỏ, thể tự chủ được tình cảm, đôi tay vòng qua gáy của .

      Chỉ trong khắc, nàng quên mất thân phận là rắn của .

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :