1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Xuyên không] Xà quân đùa hậu - Trúc Quân

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương năm - 3

      Lại mở cái hộc tủ khác ra, bên trong đều là những phụ kiện trang sức, ngăn tủ khác chính là giày để phối hợp với tất cả mọi thứ, rồi còn có nón, dây chuyền……. Bất cứ trang sức nào cũng đều có hết.

      Sao Tái Lạc Tư lại để tâm đến những chuyện này như vậy, giống như ta sớm lên kế hoạch cho tất cả việc này rồi vậy.

      Sắc mặt Chân Lôi bỗng chốc hạ trầm xuống.

      “Sao vậy, sao người lại vui vậy?” Các cung nữ nghi ngờ biết bản thân mình, lỡ lời gì với rồi.

      , có.” Chân Lôi lắc đầu, dù có nhiều nghi vấn cũng chỉ có thể tìm Tái Lạc Tư hỏi cho ra lẽ, nên làm khó những cung nữ này.

      Bên kia giường còn có hai cánh cửa, Chân Lôi tới phía trước mở ra xem, bên trong gian phòng này có hồ tắm Ôn Tuyền cùng với những cây thực vật màu xanh. Từ phía dưới ngừng bốc hơi nước lên, làm khơi dậy bản tính của con người, bất chấp tất cả mà nhảy xuống dưới, là sảng khoái khi tắm trong hồ tắm Ôn Tuyền. Nhưng sao lại còn cánh cửa khác ở đây chứ.

      Chân Lôi muốn đưa tay lên để mở cửa ra.

      xin lỗi Xà Hậu, đó là phòng của Xà Quân.”

      “Cái gì?”

      Hải Thanh vội vàng tới, nhìn thấy Chân Lôi muốn mở cánh cửa thông nhau, vội vàng gọi nàng lại.

      “Sao cửa phòng của ta lại ở chỗ của tôi chứ?” Vừa nghe đến gian phòng riêng, nắm tay cầm cửa liền vội vàng buông ra ngay.

      Sao hai phòng này lại tương thông nhau chứ?

      Phòng như vậy, chỉ có thể dành riêng cho cặp vợ chồng sử dụng mà thôi.

      nhìn cái chốt mở cửa ở tay cầm lúc, thấy chỉ có thể khóa bên. Vậy dĩ nhiên nó thuộc về gian phòng của ta rồi!

      Điều này chứng tỏ rằng, ta có thể tùy ý vào phòng nhưng lại thể vào trong phòng của ta?

      Vậy còn chỗ nào riêng tư nữa đâu chứ?

      “Đây là do Xà Quân phân phó, mấy ngàn năm nay đều như vậy rồi.” Hải Thanh liền giải thích.

      Trước kia, người nào vào ở trong gian phòng đó, Xà Quân cũng thèm để ý đến, bất luận là Hỏa công chúa hay là Hoa Chi Tinh, chỉ cần tuân thủ đúng quy tắc, bước vào tẩm cung của quản gì hết.

      Nhưng bây giờ lại là nữ nhân của Nhân Giới, còn sắp trở thành Xà Hậu, chuyện này thể giống như trước được?

      “Người có muốn ta tấu xin Xà Quân, đem cánh cửa này phá bỏ hay ?”

      “Cái gì? Phá cửa sao!” chính là sợ ta vào trong căn phòng này. Nếu ta phá cửa , chẳng khác nào bắt chết.

      , cần đâu, như vậy là được rồi.” vội lắc đầu xua tay lại, dù sao khi có ai ở đây, có thể dời bàn trang điểm ra để chặn cánh cửa lại là được rồi.

      Trong lòng len lén hạ quyết tâm.

      “Được rồi, vậy cứ theo ý của Xà Hậu .” Hải Thanh trả lời, “Đúng rồi, Xà Quân muốn ta hỏi Xà Hậu, người định dùng cơm lúc mấy giờ?”

      “Dùng cơm sao?” Chân Lôi lắc đầu, làm gì có tâm trí nào để ăn cơm chứ, chỉ muốn làm đầu đuôi câu chuyện này mà thôi. “Ta muốn ăn cơm, ta chỉ muốn hỏi giúp tôi chút về cái kia……. Xà Quân gì đó. Lúc nào ta mới có thể thả tôi ra, để cho tôi trở về nhà làm!”

      Vất vả lắm mới tìm được công việc làm, vả lại giờ rất muốn thích ứng với công việc của mình. Nếu giờ mình ở nơi này mãi, công việc kia phải làm sao bây giờ?

      Mới nghĩ đến thôi là thấy nhức đầu rồi.

      “Người cần vội, Xà Quân ra lệnh cho Tang Lịch Tư giúp người xin nghỉ việc rồi.”

      Xà Hậu vĩ đại của bọn họ làm sao có thể làm công việc đó chứ? Nàng nên ở lại đây để bồi dưỡng tình cảm cùng với Xà Quân tốt hơn.

      “Các người từ chối công việc của tôi rồi sao?” Vất vả lắm mới tìm được việc làm, sao bọn họ có thể tự mình làm chủ, từ chối công việc của chứ? “Tôi đồng ý đâu, tôi còn phải kiếm tiền để sống mà.”

      đùa ư, sao những người này có thể đảo lộn cuộc sống của chứ?

      dùng sức đẩy Hải Thanh ra, Chân Lôi vội vàng chạy ra ngoài. “Tôi muốn rời khỏi nơi này, tôi muốn về.”

      đồng ý của ta, nàng định đâu?” Xà Quân đứng ở phía sau trừng mắt nhìn , đột nhiên xuất , làm bị hù dọa mà nhảy dựng đứng lên.

      Thiếu chút nữa, trái tim muốn nhảy vọt ra bên ngoài.

      “Tôi muốn về để làm. Còn nữa….., cầu xin , khi bước có thể phát ra tiếng động chút có được hay ?” sớm muộn gì cũng bị hù dọa mà sinh bệnh mất.

      “Công việc của nàng là ở đây, cho phép nàng làm thêm việc khác.” ra lệnh .

      phải làm thêm, mà đó là công việc chính của tôi.” Chân Lôi lớn tiếng sửa lời của , “Tôi thể ở đây mà làm, trừ phi muốn nuôi tôi cả đời.”

      “Ta dự tính việc này rồi.” Đưa tay ra nắm lấy tay , dùng sức kéo trở về.

      Hải Thanh cùng các cung nữ khác vừa nhìn thấy ta xuất , lập tức khom người lui ra.

      làm gì vậy? Buông tôi ra!”. Đau quá, lực nắm của ta mạnh, lực kéo của cánh tay ta làm cho cánh tay đau quá.

      Đối mặt với ngang tàn của , cắn chặt môi, muốn cầu xin tha thứ.

      “Rốt cuộc là người hay quỷ? Sao lại quấn lấy tôi hoài vậy chứ?” Ánh mắt giận dữ phát ra những tia lửa giận hướng về phía . Sau những chuyện xảy ra gần đây, đây là lần đầu tiên đơn thân độc mã chuyện với .

      phải người, cũng phải quỷ, ta là Xà Quân. Nàng nghe thấy tất cả mọi người đều gọi ta như vậy sao?” nhẫn nại , kéo xuống ghế ngồi, còn mình ngồi vào ghế đối diện nhìn .

      Chân Lôi phát ra, màu mắt từ màu xanh biếc, biến thành màu xanh thẳm rồi.

      “Cái gì Xà Quân? phải là Tái Lạc Tư sao? Sao còn gọi là Xà Quân? Còn đây là đâu? Trước đó gặp phải người đàn ông kia biết phun lửa, vậy ta là ai? Các người đều là những nhà pháp thuật có phải ?” Nghi vấn đặt lên càng ngày càng nhiều, có thể dời non lấp biển, đè chết người mới lạ.

      Tái Lạc Tư mỉm cười, chống tay nâng cằm lên, nghiêng đầu nhìn , “Nàng tin ta là Xà Quân, hay là do nàng muốn tin hả? Xà Quân chính là người trông coi thế giới Xà Tộc, nàng ở đây chỉ mới ngày mà đụng phải hai hoàng đế của Tinh Giới, bất luận kẻ nào, cũng có phúc khí và đãi ngộ tốt như vậy cả đâu.”

      Phúc khí và đại ngộ như vậy cần, hãy đem tặng cho người khác tốt hơn.

      “Sao lại muốn đưa tôi tới nơi này?” Còn là cái gì Xà Hậu, là kỳ quái. “Tôi chỉ nhớ là đụng vào xe chút thôi, hề nợ tiền của gì hết mà?”

      Cần gì làm lớn chuyện như vậy, đưa đến chỗ này để làm gì chứ?

      cần giải thích, chung quanh đây toàn những thứ quỷ quái. Cho dù là ngu đến cỡ nào, cũng thể chịu đựng nổi việc này!

      “Nàng thiếu nợ ta gì hết, ngược lại, là do ta nợ nàng mới đúng.” Tái Lạc Tư thản nhiên , trong đôi mắt của nàng ánh lên vẻ đáng , lộ ra vẻ sợ hãi nét mặt.

      Nàng gả cho , trở thành Xà Hậu của xui xẻo đến vậy sao? Tất cả các quý tộc kế thừa ở Tinh Giới này, tất cả bọn họ đều muốn được leo lên giường của đấy!

      “Mặc dù ta thừa nhận, nhưng mọi người cứ muốn làm như vậy cứ làm theo như vậy thôi! Con dân của ta, cho rằng ta cưới nàng là việc bồi thường tốt nhất đối với nàng.”

      “Bồi…… Bồi thường ư? chuyện hoang đường gì vậy? Cưới tôi là bồi thường sao?” sợ tới mức muốn nhảy dựng đứng lên, nhìn mà phát run người, liền lui ra sau ba bước. “……. là rắn! Còn tôi là người, sao có thể gả cho chứ?”

      đẹp trai nữa, cho dù đẹp hơn nữa cũng phải là người, sao có thể gả cho chứ?

      Hơn nữa, lại biết dáng dấp của con xà vương này trông như thế nào.

      Nôn _____ Chỉ nghĩ đến thôi muốn nôn ra rồi.

      “Theo cách của loài người, trong nháy mắt nàng bị xe đụng chết rồi, do ta và Hỏa Hoàng sử dụng pháp lực, trước khi nàng chết chúng ta đưa nàng đến Tinh Giới này, cho nên theo cách khác nàng cũng phải là người.”

      …. Ý của ….. Là tôi chết rồi sao?!” Tin này càng làm khiếp sợ hơn, ngay cả sắc mặt của cũng bị hù dọa đến tái xanh.

      Rốt cuộc người đàn ông này muốn dọa đến bao nhiêu lần, mới cam tâm chứ?

      “Tôi nợ gì , cũng cần lấy tôi, từ nay chúng ta cần gặp nhau là được rồi. Vậy nha. Bái Bai!” bị hù bao nhiêu đây là đủ rồi, mà cũng chơi rồi.

      Phất tay cái muốn rời khỏi xà cung, chỉ muốn mau chóng thoát khỏi cơn ác mộng này ngay, để có thể trở về thế giới thực của .

      nằm mộng, nhất định là nằm mộng.

      chỉ muốn ra khỏi cung điện hoa lệ này, nhưng khi thấy ánh sáng bên ngoài chiếu rọi vào chiếc cầu thủy tinh kia, liền dừng lại.

      Nếu như đây là giấc mơ, sao lại đẹp như vậy, sao lại chân như vậy chứ?

      Nhìn vào ánh mắt mỹ lệ kia, càng làm cho trở nên mơ hồ, hiểu được.

      “Trừ phi nàng đồng ý với ta, bằng nàng thể trở về được.”

      Cả đời này, phải ở lại chỗ này.

      Vĩnh viễn…… vĩnh viễn rời khỏi đây……..


    2. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương sáu -1

      Ai có thể tin, rắn biến thành người chứ?

      Ở thế kỷ hai mươi mốt này, ai mà có thể tin được điều này chứ. Dĩ nhiên Chân Lôi tin, nàng cho rằng Tái Lạc Tư đùa dai, cố ý láo để trêu chọc nàng thôi!

      Có thể vì bắt cóc nàng, sợ nàng báo cảnh sát cho nên mới biện ra tất cả lý do này để đầu độc tâm trí của nàng.

      Dĩ nhiên, kể cả nam nhân biết phun ra lửa kia cũng là do an bày ra thôi, thừa dịp đầu nàng bị chấn động tạm thời, nên sử dụng chiêu thức đó để đem nàng tới chỗ này.

      Có lẽ rời khỏi tòa cung điện quỷ quái này, rời khỏi ngọn núi này, nàng có thể trở lại thế giới cũ, vậy là nàng có thể trở về cuộc sống của người bình thường rồi.

      Vì vậy, thừa cơ hội ai chú ý tới, nàng lặng lẽ ra khỏi tẩm cung, nhắm thẳng hướng mà chạy ra ngoài.

      Nhưng cứ vòng vòng lâu như vậy, mà vẫn thể ra khỏi được đây? Tòa cung điện này lớn đến mức kỳ quái, chẳng những thế, đường trong lâu đài cứ nối tiếp nhau, hơn nữa hoa cỏ còn rất sum suê, khắp nơi đều là hồ nước màu ngọc bích trong suốt, hại nàng cứ chạy mệt mỏi còn kèm theo bị lạc đường, vậy mà vẫn tới được cửa chính của cung điện nữa chứ.

      là làm cho nàng mất hết thể diện!

      Hơn nữa, từ lúc đến đây mặc bộ y phục dài tới đất thế này làm người ta kinh ngạc, dù nó rất đẹp nhưng giờ lại trở thành gánh nặng cho nàng, là chướng tai gai mắt, làm nàng cứ phải kéo lên cao để , lộ ra hai cặp chân dài trắng mịn dưới ánh mặt trời.

      Cứ bị truy đuổi, làm cho bụng nàng lại càng thêm đói hơn, nhớ cả ngày hôm qua mình vẫn chưa ăn gì, sáng sớm hôm nay lại chạy ra ngoài. tại bụng đói chạy thẳng đến ruột già rồi kéo sang ruột non, làm toàn thân nàng còn chút sức lực, phải ngồi sững mặt đất.

      “Xà…. Xà Hậu! Người làm sao vậy!” Hải Thanh tìm nàng, nhất thời thấy cảnh tượng này, trố mắt kinh ngạc, lè lưỡi ra biết nên đem mắt dán vào chỗ nào cho thích hợp?

      Mặc dù Xà Quân rất thích vạn vật, nhưng lòng vẫn rất bảo thủ, lòng đố kỵ lại rất mạnh. Nếu để cho biết kẻ nào nhìn thấy được cặp đùi đẹp của Xà Hậu, nhất định rất giận dữ, có thể móc cặp mắt của người đó ra nữa chừng.

      “Hải! Hải Thanh ca,” Do lạc đường, vừa nhìn thấy Chân Lôi hết sức vui mừng liền chạy nhanh tới, quan tâm đến cử chỉ bất nhã của mình. “ là người của Tái Lạc Tư, nhất định biết cửa chính ở nơi nào, có đúng ?”

      Cuối cùng có thể tìm được người để hỏi đường.

      Hải Thanh cảm thấy xấu hổ, liền hướng ánh mắt ra phía xa hơn, nhìn đám mây Bạch Vân trời cung kính đáp: “Dĩ… Dĩ nhiên biết , nhưng mà người…. Người hỏi để làm gì?”

      Ánh mắt dám càn rỡ hướng về phía đùi đẹp kia, dù chỉ cái cũng dám liều mạng.

      “Tôi muốn trốn khỏi đây.” Chân Lôi giả vờ chút nào, liền thẳng ý định của mình.

      “Cái gì? Chạy trốn ư?” Hải Thanh cả kinh, xoay đầu lại, thoáng nhìn thấy chân ngọc của nàng lộ ra dưới ánh mặt trời, vội vàng quay mặt . “Người chớ có đùa, thân phận người tôn quý như vậy, sao có thể tùy tiện ra ngoài chứ?”

      mà dám cửa ra khỏi cung, nhất định bị Xà Quân dùng roi tiên đánh chết, biến thành con rắn tan xương nát thịt, mất cả hồn vía, trông đáng thương thảm hại.

      “Sao thể ra ngoài chứ? Tôi muốn về. Tôi là người, người có quyền riêng của con người, có tự do riêng của con người.” Nàng ưỡn ngực ngẩng đầu lên, tuyên bố chủ quyền của mình ngay.

      “Ý là..!” Đáng tiếc khi nàng bị mang đến Giới, chỉ trong phút kia bị tiêu trừ khỏi loài người, được ghi vào trong danh sách vàng, người lên ngôi hoàng hậu trong Xà Tộc của bọn họ rồi. “Xà Quân đồng ý cho người rời khỏi đây đâu.” thận trọng .

      “Chỉ cần , ta biết đâu, mau dẫn tôi ra ngoài .” Chân Lôi le lưỡi hồng đáng ra, ngây thơ thúc giục mau dẫn nàng .

      Bởi vì là người vui tính nhất ở nơi này, chỉ cần nàng chuyện với , liền thấy mình cũng có trọng lượng uy thế hơn người.

      “Vậy được đâu.” Hải Thanh hơi sợ.

      thế giới này, chỉ cần là chuyện Xà Quân muốn biết, thể nào lừa gạt được .

      “Dù sao tôi hứa với kể ra, như vậy là được rồi! Mau dẫn tôi .” Chân Lôi bĩu môi, kéo .

      Do luống cuống nên thân thể nàng chạm vào , liền lui về phía sau vài bước, tôn ti của Xà Tộc được phân chia rất ràng, tuy tinh cao quý của Xà Giới, nhưng cũng được phép chạm vào Xà Hậu, dù chỉ chút thôi.

      Tiểu Xà Hậu này tuy rất ngây thơ đáng , cầu xin người ngàn vạn lần đừng có hại chết chứ.

      “Được rồi! Chuyện người muốn bỏ trốn, ta tuyệt đối ra, nhưng nếu Xà Quân biết được, cũng phải liên quan đến ta.” nhượng bộ nhiều lần rồi, cần vội phải xử lý những công việc khác.

      “Ý của giúp tôi sao?” Nàng tin, người đàn ông này có tinh thần trượng nghĩa như vậy sao, thấy tiểu thư yếu đuối lạc đường cũng ra tay giúp đỡ, có lương tâm. “ giúp tôi tìm đường xuất cung, tôi theo .”

      Xem ra giờ, chỉ có biện pháp duy nhất là lừa gạt. Hải Thanh khổ sở cười tiếng, “Nếu Xà Hậu kiên quyết như vậy, tiểu nhân thể làm gì khác hơn là tuân lệnh, xin mời người theo ta.” Dù gì trước hết là nên lừa người trở về, rồi hãy sau.

      Hải Thanh hướng về phía trước , Chân Lôi nghi ngờ chút nào, mặt cười vui vẻ theo sau, cứ cho rằng chính dẫn mình rời khỏi cung điện, ai ngờ….

      “Hải Thanh thối, gạt tôi!” Khi nàng đứng ở trong đại điện nhìn thấy Tái Lạc Tư, mới phát ra mình bị lừa, xoay người lại muốn mắng to, lại còn nhìn thấy bộ mặt gian xảo của đâu nữa.

      Lừa gạt người khác làm cho Hải Thanh cảm thấy rất chột dạ, nên liền thoát thân nhanh, để lại chút dấu vết gì.

      “Nàng đâu vậy hả? Tới đây mau .” Thấy bóng dáng trắng noãn đứng loáng thoáng, Tái Lạc Tư ở trong điện liền nhíu lông mày lại, duỗi tay về phía nàng.

      Nhìn cánh tay vươn ra kia, như muốn mời nàng tới phía trước, bỗng nhiên trong lòng Chân Lôi có chút giật mình, cảm thấy bất an yên.

      “Có chuyện gì ?”

      biết vì sao, mỗi lần nghĩ tới việc gặp , nàng đều cảm thấy nhịp tim tăng nhanh, rất khó thở.

      Mặc dù thể phủ nhận dáng dấp rất tuấn, trong đám nam nhân mà nàng gặp là đẹp trai nhất, tàn bạo nhất. Cũng bởi vì quá đẹp trai, quá tàn khốc bao phủ lấy toàn thân , tỏa ra luồng khí kỳ quái, làm cho nàng thể ra được, làm người ta vừa tiếp cận đến liền run rẩy, muốn né ra xa.

      Thấy toàn thân nàng cứng ngắc, Tang Lịch Tư đứng ở bên cười, tốt bụng trấn an : “ ra Xà Hậu cần phải sợ Xà Quân, về sau hai người còn phải sống chung thời gian rất dài mà!”

      khi hoàn thành đại điển phong hậu, Xà Quân phong ấn thời gian người nàng, như vậy nàng vĩnh viễn giữ mãi nét thanh xuân tuyệt đẹp này, mấy ngàn, mấy vạn năm cũng ở cùng chỗ với Xà Quân.

      Mãi gắn bó bên nhau.

      sợ mới lạ.” thầm tiếng, thân thể tự chủ được liền bước tới.

      Tái Lạc Tư nắm lấy tay của nàng, qua điện đường to, hướng vào chỗ trong sảnh mà . , ra cũng lớn tới mấy chục mét. Chân Lôi nghi ngờ biết mang mình tới nơi đây để làm gì, chỉ thấy bàn bày đầy thức ăn ngon, nam nhân có mái tóc đen dài hơn cả tóc của nàng, mỉm cười hữu lễ dẫn nàng , còn kéo ra cái ghế mời nàng ngồi xuống.

      “Biết nàng cả ngày hôm qua ăn gì, cho nên ta gọi ngự trù dựa theo khẩu vị nhân gian làm cho nàng ăn, nàng hãy nếm thử thức ăn này chút .” ngồi vào vị trí ghế chủ, ngồi đối diện nàng, mặt hướng về phía thức ăn trước mặt, nàng liền gật đầu.

      “Cám….. Cám ơn.” có thành ý như vậy, làm cho nàng có chút cảm động.

      Rất xúc động liền cầm dao nĩa lên, nhìn những thức ăn ngon để trước mặt nàng, liền ăn ngon lành.

      “Sáng hôm nay nàng đâu vậy?” Mặt Tái Lạc Tư vẫn thay đổi, hỏi, mắt nheo lại nhìn nàng ăn như hổ đói, đôi tay khoanh lại trước ngực, ngồi dựa vào thành ghế.

      đâu hết, chỉ dạo quanh chút thôi!” Chết cũng cho biết, nàng muốn chạy trốn.

      Miệng Chân Lôi nhét đầy thức ăn.

      Xà Quân nhướng mày, phát giác vật này lúc dối trông rất đáng , những lúc dối, chân mày nàng nâng lên cũng hạ xuống.

      Đúng y bản tính loài người, cực kỳ gian xảo.

      đúng, căn bản nàng chính là con người, loại sinh vật rất gian xảo, lại rất mưu mô có nhiều quỷ kế.

      Nhưng cũng phải đèn cạn dầu, để tùy ý nàng trêu chọc .

      “Vậy sao? Nhất định nàng rất nhiều nơi xinh đẹp rồi.”

      “Đúng… Dĩ nhiên là vậy rồi.” Chột dạ, ngẩng đầu nhìn chút, nhìn thấy con mắt cười giả tạo, trái tim nàng đột nhiên rất bất an, cứ đập lên dồn dập. Nàng muốn ăn hết tất cả mọi thứ, nhưng đột nhiên hạ dao nĩa xuống.

      Xà Quân thấy nàng đứng ngồi yên, nhịn được, môi khẽ nở nụ cười, giơ đầu ngón tay lên ra hiệu, phân phó người hầu bàn bắt đầu chia thức ăn ra.

      “Sao ăn nữa? Dạ dày của nàng thường ngày ăn ít vậy sao?” Khẽ nhấp ly cà phê trong miệng! Thấy nàng vẫn an tâm ăn cơm.

      “À.. Đúng vậy! Tôi vốn ăn rất ít, bởi vì phải giảm cân mà!” Nàng khẩn trương cười, đôi tay che miệng lại, giọng điệu có chút thỏ thẻ mờ ám.

    3. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương sáu - 2

      “Ta thích người nào dối.”

      Nhất là dối mà mặt đỏ, thở gấp.

      ràng gầy đến còn thịt, còn giảm cân, cho bất cứ ai nghe cũng thể tin được.

      “Tôi dối, tôi chưa bao giờ dối cả.” Cái mông mới vừa ngồi xuống bỗng chốc lại nâng lên, mạnh mẽ vỗ bàn, lên án nam nhân đối diện mình. “Sao dám tôi dối? Con mắt nào của nhìn thấy tôi dối chứ?”

      biết vì sao, Tang Lịch Tư đứng ở phía sau cứ nháy mắt mãnh liệt với nàng, chẳng lẽ đau mắt hay sao?

      “Nàng dám thề, là nàng dối?”

      Thề?! Dám?… Dám. Dù có chút do dự, đột nhiên nhất thời nàng ưỡn ngực lên, “Tôi dĩ nhiên dám thề.” Đây là thế kỷ hai mươi mốt rồi, ai tin lời thề linh nghiệm cả.

      “Nếu có sao?”

      “Nếu như tôi có dối… Liền bắt tôi ban ngày gặp rắn, ban đêm cũng gặp rắn, ngủ cũng gặp rắn, tất cả mọi người đều biến thành rắn, thế nào hả?

      Tất cả mọi người đều là rắn, đủ tin rồi chứ! Tuyệt đối lời thề này linh nghiệm.

      Nàng đắc ý cười lạnh.

      “Vậy sao?” Nụ cười của Xà Quân còn lạnh hơn nụ cười của nàng, vô cùng đắc ý, “Vậy ta chờ xem nàng có dối hay ?” Buông dao nĩa xuống, giữ nụ cười môi mà rời .

      “Tiểu thư, người…. Thảm rồi.” Dám thề trước mặt Xà Quân, nhất định nàng rất thảm.

      Hải Thanh vẫn núp ở phía sau cánh cửa, lén nghe cuộc trò chuyện của nàng, đồng thời rơi nước mắt tiếc thương cho nàng.


      “A! Rắn ____” buổi sáng tinh mơ ở trong tẩm cung, liền phát ra tiếng thét chói tai thảm thiết của Chân Lôi.

      biết vì sao, sáng nay khi nàng vừa mở mắt ra, thấy bọn họ đều biến thành đầu rắn thân người, vốn cho rằng mình chỉ bị ảo giác, ngừng an ủi mình đừng sợ, đừng hốt hoảng, do mình bị hù dọa mà thôi.

      Ai biết, khi vừa ra khỏi tẩm cung. Người làm vườn bận rộn với hoa cỏ, cung nữ và đám thị vệ ở trước cửa, cả thị nữ hay đứng ở trước cửa thỉnh an nàng. Toàn bộ đều biến thành như vậy, nhất thời làm nàng kinh sợ tới mức tim còn sức lực, nàng vô cùng kinh hãi.

      Nàng điên rồi, nàng phát điên lên rồi.

      nghĩ rằng chỉ thuận miệng phát ra lời thề lại linh nghiệm, chẳng lẽ trong lúc ngủ say, ông trời liền mở mắt ra, cố tình ứng nghiệm lời thề của nàng sao?

      “Xà Hậu…… Xà Hậu, người thấy thế nào rồi?” Tang Lịch Tư đường tới, bắt gặp tiếng thét chói tai ngừng của nàng, lo lắng liền duỗi tay về phía nàng, nàng vội vàng bắt lấy cánh tay.

      “Oa! Rắn ___” Nhưng trong mắt Chân Lôi lại nhìn thấy cái lưỡi rắn to lè ra, trông nó rất hung dữ, như cố bắt lấy nàng chuẩn bị nuốt vào bụng. “Cứu mạng! Ngươi mau buông ta ra……. Mau buông ta ra…..” Sợ đến mức dùng chân dậm đạp, đôi tay cùng hai chân liều chết hướng vào người , vừa đá vừa đánh.

      Đau đến mức khiến Tang Lịch Tư thể buông tay nàng ra, ngay lập tức ôm đầu chạy trốn.

      “Xà Hậu, ở đây nè.” Tức thời Hải Thanh xuất ở xa xa, cứ nhìn nàng ngoắc ngoắc tay, kéo nàng đến chỗ bóng cây.

      “Hải Thanh!” Rốt cuộc nàng nhìn thấy người có đầu rắn thân người rồi, Chân Lôi vui mừng hết sức vui mừng, “Cứu mạng, người ở nơi này đều biến thành rắn hết rồi!” Bộ mặt kinh hoảng của nàng cho biết.

      “Ai biểu người thề thốt lung tung làm gì. Pháp lực Xà Quân rất vô biên, ở trước mặt Xà Quân mà người muốn dối, chính là tự tìm đường khổ”. Hải Thanh là người cả gan nhất, dám tiết lộ ra bí mật cho nàng biết.

      “Tôi làm sao biết, chỉ tùy tiện thề thốt, lại biến thành .” Nàng ôm chặt thân thể mà run rẩy, mồ hôi lạnh ngừng tuôn ra mãnh liệt.

      Đáng sợ quá! Kinh khủng quá! Nằm mơ cũng nghĩ rằng, vào ngày nàng lại nhìn thấy rắn xuất ở nơi này, hơn nữa còn giống như trong chuyện thần thoại ngày xưa, là đầu rắn thân người.

      kỳ quái!

      Nhưng mà…. Đột nhiên ngẩng đầu lên, trừng mắt hướng về phía Hải Thanh! “Tại sao biến thành rắn?”.

      “Chuyện này là……” Hải Thanh cười xấu hổ.

      Bởi vì muốn giúp nàng, lại muốn hù dọa nàng, thể làm gì khác hơn. Ngoài việc cãi lại mệnh lệnh của Xà Quân, giữ y diện mạo như cũ, còn vội vàng tới để khuyên giải. Hi vọng nàng tới chỗ Xà Quân để lời xin lỗi, nhận sai lầm của mình, bỏ cái mệnh lệnh đề ra kia.

      Nếu , những người này cứ phải giữ dáng vẻ nửa xà nửa người trông rất kì quái, làm người ta cảm thấy rất mệt mỏi!

      Bỗng nhiên Chân Lôi như chợt tỉnh lại, liền gật đầu. “Được rồi! Tôi hiểu rồi, tất cả đều là do Tái Lạc Tư giở trò quỷ, ta là nhà thôi miên cho nên ta thôi miên tôi, có đúng ?”

      Nhà thôi miên? Hải Thanh liền hạ cằm xuống bất mãn. bó tay, khi nàng nghĩ ra được như vậy.

      phải, Xà Quân ngài là xà ____”

      “Tôi mặc kệ, lập tức dẫn tôi gặp ta, tôi muốn tìm ta tính sổ.” Chân Lôi muốn nghe giải thích, chính xác tất cả việc này đều do Tái Lạc Tư giở trò. “Dù sao tôi cũng phải tìm ta tính sổ, muốn ta khôi phục tất cả mọi thứ trở lại bình thường.”

      Lần này nàng sợ nữa, nhất định phải tìm để đòi lại công đạo.

      Chân Lôi ngừng thúc giục Hải Thanh, thể làm gì khác hơn là cứ nhắm mắt dẫn nàng gặp Xà Quân vậy.

      Ôi! Hi vọng Xà Quân vĩ đại giận chó mà đánh mèo, khen tặng phần thưởng cho người bày ra việc này.

      Cầu thiên thần phù hộ!


      Chỉ mới đẩy cánh cửa chính ở cung điện ra thôi, cảm thấy khó chịu rồi! Chân Lôi mặc kệ lễ nghi cung đình, cứ xông thẳng vào chỗ các đại thần bàn nghị cùng với Tái Lạc Tư.

      có gì bất ngờ hơn, những thần tử đứng ở dưới thềm đá, chỉ có cái đầu rắn còn thân là hình dáng của con người, nàng vừa nhìn thấy liền sợ hãi, mà run lên.

      “Tái Lạc Tư, cho tôi biết, tại sao lại làm như vậy?” nàng đứng trước mặt Tái Lạc Tư giận dữ, nhưng lại dám nhìn vào mặt các xà thần tử cái.

      Tái Lạc Tư nở nụ cười lạnh lẽo! Phất tay đuổi các thần tử xuống. “Ta chỉ muốn nàng giữ chữ tín với những gì mà thôi.”

      Còn hơn những gì nữa chứ? Nàng suýt bị hù chết rồi. “…. Phải làm sao mới chịu khôi phục lại bình thường cho tôi, thực tôi thể nào ngủ được?”

      Cứ sợ hãi như vậy, nhất định tim nàng chịu đựng nổi mà chết mất.

      “Rất đơn giản, , nàng dối nữa. Hai, ngoan ngoãn trở thành Xà Hậu của ta.”

      “Được, tôi đáp ứng cầu của ngài, chỉ cần ngài đáp ứng điều kiện của tôi.” Khuôn mặt nàng trắng bệch, liền gật đầu đồng ý.

      Mười năm nay, nàng chưa từng bị hại thảm thương như vậy.

      So với mười năm trước, chỉ trong vòng ngày, số lần nhìn thấy rắn của nàng càng tăng thêm nhiều hơn, nàng sắp gục ngã rồi.

      Huống chi nàng bị vây kín ở chỗ này, căn bản thể nào trốn thoát được, chi bằng cứ đáp ứng trước vậy.

      đáp ứng cầu của ta, được hối hận.” Tái Lạc Tư giống như tên do thám, biết tâm tư của nàng nghĩ những gì, liền cảnh cáo nàng.

      Nhưng Chân Lôi để ý đến những thứ này, nàng lòng chỉ muốn lừa gạt , để đạt được mục đích chạy trốn của mình. “Tôi có thể gả cho , nếu chịu cho tôi trở về gặp Thúc Thúc, Thẩm Thẩm.” Nàng mất tích mấy ngày rồi, Thúc Thúc và Thẩm Thẩm cùng Liễu Tư Minh nhất định rất lo lắng.

      được.” kiên quyết cự tuyệt.

      “Vì sao?” Nàng cất cao giọng , “Tôi đáp ứng cầu gả cho rồi, tại sao cho tôi trở về chứ?”

      Ba ngày qua, cảm xúc bị dồn ép khiến nàng trở nên cuồng loạn.

      “Gả cho ta rồi, nàng và Nhân Giới còn quan hệ.”

      “Cái gì?!” Nàng nghe hiểu cái gì, nào là Nhân Giới, Giới, chỉ biết là người bá đạo, hề đạo lý. “Nếu như cho tôi trở về, dù có chết tôi cũng gả cho .” Ánh mắt nàng bắn ta những tia lửa đáng sợ, giống như muốn giết người, nhìn chằm chằm vào .

      Giọng nàng rất bướng bỉnh, chứng tỏ nàng ấy còn rất ngoan cố.

      Xà Quân cười lạnh cái, ngẩng đầu lên liếc nhìn nàng, “Được, ta có thể đáp ứng cho nàng trở về nhà chuyến, nhưng tất cả mọi việc phải nghe theo quyết định của ta.”

      “Được.” Nàng gật đầu cái, dù tình huống tại có chút thay đổi, nhưng cũng làm hỏng tất cả mọi việc. “Nhưng phải cho tôi biết, làm cách nào mà có thể khiến cho tôi, nhìn thấy được những thứ quái dị kia chứ?”

      Nàng vẫn cứng rắn như sắt, hề tin vào lời mọi người .

      Vẫn cứ ngoan cố, đây là lần đầu tiên Tái Lạc Tư nhìn thấy nữ nhân như vậy.

      “Ta rồi, ta chính là Xà Quân.”

      "Giống như rắn Ấn Độ trong phim "Người bắt rắn", có mắt rắn thôi miên, Xà Quân có mắt rắn thôi miên người khác phải ?" nàng nháy mắt hỏi.

    4. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương sáu - 3

      Tái Lạc Tư cảm thấy, giống như mình nghe loại chuyện cười, nhìn ánh mắt nghiêm túc cùng thái độ ham học của nàng, chưa từng thấy nụ cười như thế ở mặt nàng.

      “Nàng cho rằng đây chỉ là loại thuật thôi miên, nên muốn học sao?”

      “Ừ” Chân Lôi hưng phấn, dùng sức gật đầu, “ chịu dạy cho tôi ?”

      Chỉ cần học xong, biết được phương pháp hóa giải, sợ dùng chiêu này để dọa nàng.

      “Cùng ta kết hôn trước , chuyện đó sau này hãy !” cười sang sảng, đứng dậy bỏ .

      “Cái tên đại bại hoại này!” Chân Lôi giận đến nỗi, muốn hét lên lớn, dùng quyền đấm, đấm vào sau lưng .

      Nhìn thấy cảnh tượng này, Hải Thanh đứng ở ngoài cửa, sững sờ nhìn hai người họ.

      Xà Quân cười rồi, Xà Quân vĩ đại lạnh lùng như thế mà cũng biết cười, đây đúng là chuyện đại mấy ngàn năm nay hề có.

      “Tiểu Xà Hậu của chúng ta quả nhiên tài giỏi.” dụi dụi vành mắt, cảm động đến muốn khóc. “Ta” nhất định phải đem chuyện này cho mọi người nghe, phải khen thưởng cho tiểu Xà Hậu vĩ đại mới được!


      Từ trước đến giờ, Xà Quân chuyện rất biết giữ chữ tín, nếu đồng ý muốn dẫn Chân Lôi trở về Nhân Giới chuyến nhất định thực . Chỉ là do gần đây đột nhiên có chuyện xảy ra, nên lời hứa này phải tạm gác lại, bởi vì có vị khách mời mà đến, làm trễ nãi công việc của .

      buổi sáng tinh mơ, Chân Lôi nằm ngửa thoải mái giường bị tiếng kèn ồn ào bên ngoài đánh thức, nàng mở hai mắt ra, dụi dụi vành mắt, “Triều Tịch, thanh gì mà ồn ào quá vậy?”

      Triều Tịch đứng ở bên sửa sang lại tẩm cung, nghe giọng của Xà Hậu, lập tức quỳ xuống bên giường cung kính theo lễ nghi. “Bẩm Xà Hậu, là Diễm Chi Nữ Hỏa Viêm Cung đến, Xà Quân tiếp đón ngài ấy.”

      “Diễm Chi Nữ? Ai là Diễm Chi Nữ?” Tên nghe rất quen, phải ý nữ nhi đó được sinh ra từ trong lửa đỏ hay sao?

      Tên người này, được đặt sao nghe rất kỳ quái.

      “Diễm Chi Nữ là muội muội của Nam Phương Viêm Đế, từng làm khách trong cung của Xà Vương thời gian.” Triều Tịch trả lời.

      “Làm khách ở đây thời gian sao? Vậy nàng ấy có đẹp ?” Chân Lôi lơ đãng hỏi, giọng điệu của người nơi đây nghe rất kì quái, nàng tập riết cũng thành thói quen.

      Dù sao nàng cũng nên quá quan tâm đến suy nghĩ, của những người ở tại nơi đây hơn.

      “Rất đẹp, cực kỳ xinh đẹp, ngoại trừ Ong chúa Vương ra, trong giới nữ nhân của Ma ngài ấy là đẹp nhất. Ngài ấy từng ở đây làm khách trăm năm, cho nên Xà Quân cũng quen rồi.”

      “Làm khách trăm năm sao?” Chân Lôi ngồi dậy, có lầm hay ? Chẳng phải nàng ấy sống hơn trăm tuổi rồi sao? “Nàng ấy ở đâu chứ?” Người như vậy nàng cần phải xem chút mới được. “Mau giúp ta thay quần áo, ta muốn gặp nàng ấy chút.”

      hiểu vì sao người lại vui chứ, chắc Xà Hậu của họ vội muốn xem tình địch của mình đây mà! Vì vậy người mới vội vàng trang điểm, thay đổi xiêm y nhanh như vậy.

      Nhưng tóc vẫn còn làm chưa xong, Chân Lôi nghe thấy thanh vui mừng từ từ truyền xa dần, nàng liền bỏ ngay việc sửa sang lại mái tóc, chạy thẳng ra ngoài ngay.

      “Xà Hậu….. Xà Hậu…..” Triều Tịch thể làm gì khác hơn, ngoài việc cầm theo cây lược mà đuổi theo nàng ở phía sau.

      Chân Lôi cứ chạy như điên, chạy qua cầu thủy tinh, lướt qua hồ xanh ngọc bích, xông thẳng tới chỗ nghị truyền đến những thanh vui mừng kia.

      “Tái Lạc Tư…….. Ta……..” Khi đến đại điện nàng liền thở hổn hển! Lúc này mới thấy mọi người nghênh đón tân khách long trọng, chẳng những có người dùng ống trúc, dương cầm và trăm thứ loại nhạc cụ khác. Toàn bộ cung nữ đều mặc hồng y đỏ rực, những thế, thường ngày tất cả các gạch lót cũng là màu xanh hay trắng, nhưng hôm nay lại trải lên tấm thảm nhung màu đỏ rực mềm mại, đồ trang trí trong cung lại trở nên xa hoa tráng lệ, trông đẹp mắt.

      So với việc chào đón nàng, nhìn chúng long trọng hơn rất nhiều.

      Chuyện gì xảy ra chứ?

      Bờ môi Chân Lôi cong lên, nàng cảm thấy trong lòng có chút ghen tỵ.

      “Lôi Nhi, nàng thức rồi sao.” Tái Lạc Tư mỉm cười, duỗi thẳng cánh tay về phía nàng, nàng bĩu môi bị kéo lại, ngồi ngay bên cạnh , khóa chặt nàng ở trong lồng ngực của .

      Sao lại thương nàng ta như vậy chứ, lại còn đếm xỉa đến tồn tại của người khác, ánh mắt Diễm Chi Nữ liền hạ thấp xuống, vẻ mặt buồn bã, trông sắc mặt nàng rất khó chịu.

      Nàng biết cố ý, biểu cho nàng thấy.

      “Vì sao gọi ta chứ?” Chân Lôi giãy giụa, trong lòng vui liền mặt, mắt ngước nhìn sang nữ nhân xinh đẹp ngồi ở phía bên phải của Tái Lạc Tư.

      Đó, đó phải là “Hỏa công chúa” gì đó sao? ra nàng còn có tên là “Diễm Chi Nữ”. Quả nhiên xinh đẹp gì sánh bằng, mái tóc đỏ dài được búi cao, bày ra chiếc cổ trắng cùng với cánh tay thon dài, bộ ngực đẫy đà được khoác bộ lễ phục màu đỏ, vóc dáng có lồi có lõm, quả nhìn giống như những ca sĩ hay người mẫu tạp chí với dáng vẻ xinh đẹp, mê hoặc lòng người.

      Khó trách Tái Lạc Tư lại nhìn nàng ấy cao hứng đến như vậy, còn bày tiệc long trọng đến đón tiếp nàng ấy nữa.

      So với thân hình đối phương cái thân hình sân bay của nàng lại chẳng đáng xem chút nào.

      Nhất thời Chân Lôi có chút tự ti, liền co ngực mình lên chút, còn cong lưng lên cao.

      “Ta chưa bao giờ cảm thấy nàng thua kém nàng ấy hết.” Tái Lạc Tư cười toét cả miệng, hôn lên trán của nàng.

      Làm cho Chân Lôi cảm thấy xấu hổ, liền liếc nhìn hung hăng.

      “Ngài nhìn lén tâm tư của người ta sao?” Đây vốn là câu mỉa mai người khác cơ mà, nghĩ tới việc trúng tâm tư của người khác sao.

      “Ta ta chính là tinh, chỉ ta biết mà cả nàng ấy cũng biết nữa.” giọng ở bên tai nàng , làm cho hai gò má của nàng đỏ hồng lên.

      Nhanh chóng nhô đầu ra, liếc nhìn Diễm Chi Nữ cái, quả nhiên thấy nàng ấy che miệng cười trộm.

      Lần này đúng là mất hết thể diện, nàng thể nào ngóc đầu lên nổi rồi.

      Người nơi này toàn là quái nhân, toàn kẻ kỳ dị và quái nhân.

      “Đều do ngài, chẳng những ngài đánh thức ta sớm chút, còn ra trước mặt mọi người tâm của ta nữa.” Trời ơi! Rốt cuộc trong đại điện này có bao nhiêu người biết được tâm của nàng chứ?

      Nhất định, ít người cười trộm nàng rồi.

      Nàng cảm thấy mình giống như con chó con trong đoàn xiếc thú, mắc cỡ đến nỗi muốn tìm chỗ chui xuống đất.

      “Yên tâm ! Ta phong ấn người của nàng rồi, ngoại trừ ta và Diễm Chi Nữ ra, tất cả người trong đại điện này đều biết được suy nghĩ của nàng đâu.” Ở trong lòng , nàng chính là Xà Hậu quý của , đương nhiên phải bảo vệ những thứ riêng tư của nàng rồi.

      Nếu phải do thường ngày nàng cứ luôn suy nghĩ mông lung bậy bạ, lỡ để cho bọn cung nữ phục vụ biết được, phải là chê cười nàng sao?

      “Xem ra tình cảm của Xà Quân và Xà Hậu rất tốt.” Hỏa Hà Na cảm thấy có chút chua xót, cười .

      đối xử với mình lạnh lùng như tảng băng lạnh, còn với Nhân Giới này lại hết mực thương , chỉ mới nghĩ đến làm cho lòng nàng thể chịu đựng nổi rồi?

      nhẫn tâm đến nỗi, chẳng hề che giấu tình cảm trước mặt của nàng, làm cho nàng chẳng còn chút hi vọng nào cả.

      Nếu lần đó phải nể mặt của Hỏa Hoàng, sợ rằng vì chuyện lần trước mà càng khó chịu với nàng hơn, cũng thể nào nhiệt liệt hoan nghênh chào đón nàng như vậy? Chỉ sợ còn chưa đến cửa chính của Xà Quân, đem nàng cách ra xa rồi.

      Nghĩ đến đây, nàng cảm thấy rất đau khổ.

      “Lần này nàng định ở bao lâu?” Tái Lạc Tư đột nhiên lạnh lùng hỏi.

      Nghe giọng điệu của , làm cho nàng hiểu được dụng ý bên trong của . “Ta thay mặt Viêm Đế đến để đưa quà tặng, nếu như Chân tiểu thư phản đối, ta có thể lưu lại chỗ này chút có được ? Lôi Nhi.”

      Bởi vì nàng biết Tái Lạc Tư tuyệt đối đồng ý, nên nàng đặt vấn đề này của nàng vào chỗ Chân Lôi.

      “Được…. Được mà!” Người ta là chủ nhân, cũng nên nhiệt tình hoan nghênh, mà nàng là người ngoài có lý do gì để cự tuyệt chứ?

      Nhưng mà……. Sao sắc mặt của Tái Lạc Tư lại khó chịu thế chứ, cứ nhìn nàng chằm chằm như vậy để làm gì? ràng quá rồi! Nàng cũng chỉ giúp mà thôi!

      “Vậy cám ơn Tiểu Lôi.” Hỏa Hà Na cười cảm kích, đứng lên, nắm lấy Chân Lôi, kéo nàng cách ra khỏi lồng ngực của Tái Lạc Tư. “Có thể dẫn ta tham quan xà cung chút có được ?

      tham quan ư?

      “Được…. Được!” Chân Lôi cười gượng ép. Nàng ấy từng sống ở chỗ này được trăm năm, nếu so sánh với mình nàng ấy còn quen thuộc hoàn cảnh ở nơi đây nhiều hơn mình, làm gì nhờ mình dẫn tham quan chứ? Trong đó nhất định có cạm bẫy rồi!

    5. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương bảy - 1

      Quả nhiên đúng như nàng dự đoán, vừa mới bước ra khỏi Chính Điện của Xà Vương Cung, Hỏa Hà Na ngừng liên tục nhìn nàng, còn tuyên bố mình với Tái Lạc Tư có tình cảm bạn bè rất tốt, hai người sống gần với nhau như hình với bóng gần trăm năm, nếu phải “Có người” đột nhiên tham gia vào, nhất định bọn họ có thể cùng chung sống với nhau bằng với đất trời, vĩnh viễn mãi bên nhau.

      Mà cái từ “Có người” cần nghĩ cũng biết là người nào rồi.

      Chân Lôi phải là người độc ác, càng thích mang tiếng xấu là “Người thứ ba”, bởi vì nàng là người rất khẳng khái, nên quyết định thối lui.

      Chỉ là…….. Sao trong lòng lại nặng trĩu, còn có cảm giác trong lòng rất phiền muộn nữa chứ?

      được, ta thể nổi giận như vậy.” Nàng muốn lại bị lừa gạt, lại bị kiềm hãm ở nơi này mãi, cho nên đem hết dũng khí nắm vào trong lòng bàn tay của nàng. Sau khi lời chúc phúc cho hai người, Hỏa Hà Na liền ra tay trợ giúp, chỉ cho nàng cửa chính để rời .

      Nhưng mà…….

      Hỏa Hà Na vừa mới , nàng mới thoát ra mấy bước trước mặt liền xuất bóng người, đột nhiên chặn lại đường của nàng.

      “Xà Hậu, Xà Quân muốn chúng tôi mời người trở về.” Vừa ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy Tang Lịch Tư đứng trước mặt nhìn nàng đầy lo lắng.

      còn biện pháp nào, lần đầu tiên chạy trốn lại bị thất bại, nhưng nàng vẫn còn có lần thứ hai cơ mà.

      đường nàng bị đưa về đại điện, học theo cách trốn thoát của các diễn viên trong tivi hay chiếu, lấy cớ mắc tiểu để bò ra bên ngoài bằng cửa thông gió, nhưng sau đó lại thấy Hải Thanh đứng ở bên ngoài nhếch môi cười.

      “Xà Hậu, đùi người quá rồi, chắc đủ dinh dưỡng, sợ rằng thể khơi dậy niềm hứng thú trong lòng của Xà Quân đó!”

      Oa! Bọn họ đều có năng lực biết trước việc hay sao?

      “Người vẫn chịu ngoan ngoãn ở lại, chẳng lẽ người quên Xà Quân có thể đọc được tâm tư trong lòng người rồi sao?” đồng tình lên tiếng, tay giúp đỡ nàng bước xuống.

      “Đúng là ta quên mất.” Khuôn mặt nhắn của nàng xụ xuống, tất cả hi vọng trong nháy mắt biến mất hoàn toàn. “Oa, ta nên làm gì đây!” Nàng ngồi chồm hổm xuống, ôm lấy đầu gối, bàng hoàng khóc thút thít, cảm thấy thần may mắn vứt bỏ nàng mất rồi.

      Nàng thực rơi trúng ma chưởng ở nơi đây rồi!

      xin lỗi, thần phụng mệnh Xà Quân, thể để cho người tiếp tục ngồi đợi ở nơi này được, xin người nhanh chóng trở về tẩm cung!” Hải Thanh thở dài . Xà Quân cho nàng hai lần cơ hội, rốt cuộc tha thứ của vẫn là lớn nhất.

      , ta muốn trở về gặp đâu.”

      “Sợ rằng chuyện này, phải do người tự ý quyết định.” Cùng lúc chuyện, ngân quang xuống, bắt lấy nàng cùng Hải Thanh, đến khi Tang Lịch Tư thu hồi ngân quang lại, trong phút chốc liền tới trước cửa cung điện.

      “Xà Hậu, Xà Quân chờ người ở bên trong.” Tang Lịch Tư cung kính tới trước truyền lời.

      “Gặp ư?” ! Nàng muốn gặp ! “ lại với là ta có việc, nên ra ngoài rồi” Vội vã xoay người lại, liền muốn chạy thoát ra bên ngoài ngay.

      “Chuyện này, Xà Hậu…. Xà Hậu……….”

      Tang Lịch Tư liều mạng gọi, Chân Lôi dùng hết sức lực xông thẳng ra ngoài………

      “Nàng muốn đâu?” Đột nhiên xuất bức tường thịt làm nàng va vào đầu, do quán tính nên nàng bị đánh bật lại mà ngồi xổm xuống dưới đất.

      Xà Quân tuấn liền xuất , ngang nhiên đứng ở trước mặt lạnh lùng nhìn nàng, ánh mặt nghiêm nghị của cứ nhìn về phía nàng.

      Nàng che lỗ mũi bị đụng đau lại, Chân Lôi ngẩng đầu lên, chẳng những lỗ mũi đỏ mà vành mắt cũng đỏ lên. “Hu….. Ngài…… Sao ngài lại ở chỗ này chứ?”

      phải Tang Lịch Tư ở bên trong sao? Từ lúc nào lại chạy ra bên ngoài này vậy?

      Xà Quân nhíu mày, ánh mắt sắc bén nhìn thẳng vào gương mặt đỏ bị va chạm, “ phải ta ra lệnh cho nàng vào rồi sao? Sao lại chạy ra bên ngoài hả?”

      Nghe được giọng trách cứ, Chân Lôi cúi đầu sợ hãi.

      ….. xin lỗi.”

      Thân là người ăn nhờ ở đậu, thể nào báo ơn với người trước mặt bằng chữ “”. Chân Lôi đáng thương rủ đầu thấp xuống, dùng đỉnh đầu nhìn .

      Dáng vẻ hèn nhát này làm cho Xà Quân nhất thời nổi giận.

      Trong suy nghĩ của , Xà Hậu của phải là nữ nhân xinh đẹp gan dạ mới đúng, phải loại người đầy gian xảo ranh mãnh, dáng dấp hèn nhát cùng với bộ ngực thẳng tắp kia.

      muốn nàng , chứ phải sợ .

      Nhưng lại chẳng có cách nào đối phó nổi với vật vừa ngoan cố, vừa nhát gan này cả, chỉ vì nàng mà cứ phải hao tâm tổn trí mãi.

      “Đủ rồi, theo ta vào mau.” Hừ tiếng, cùng bước vào bên trong.

      Chân Lôi cúi đầu, yên lặng theo phía sau .

      Bộ dạng nàng giống như bị ăn hiếp đến thành lời, cứ như bị người trước mắt dùng quyền hành áp bức nàng đến ngóc đầu lên nổi vậy.

      Cùng ở trong phòng, Tang Lịch Tư và Hải Thanh nhìn nàng bằng ánh mắt đồng tình, nhất trí lắc đầu.

      Nhìn cảnh tượng này, trong mắt Xà Quân càng lộ thêm vẻ tức giận.

      “Xin hỏi ngài tìm ta có chuyện gì ?” Nhìn nàng giống như muốn khóc lên vậy.

      Bất quá nàng cũng chỉ muốn chạy trốn, muốn gả cho , cũng muốn làm người thứ ba làm hư hại đến tình cảm của người ta, vậy mà cũng tức giận đến như vậy sao?

      Xà Quân im lặng gì, cứ nhìn chằm chằm vào đỉnh đầu cúi xuống của nàng, đợi nàng tự động ngẩng đầu lên nhưng chờ rất lâu, mà nàng vẫn chịu chủ động ngẩng đầu lên.

      còn kiên nhẫn, bỗng chốc tới, dùng sức nâng cằm của nàng lên, buộc nàng phải nhìn , “Ta ra lệnh cho nàng, từ nay về sau cho phép nàng dùng đỉnh đầu và lông mày dài đen kia hướng về phía ta, có nghe hả?”

      Bộ dạng giận dữ của , càng làm nàng sợ hãi liền gật đầu. “Biết…… Biết rồi.”

      Trời ạ! hung dữ như Ma Quân tới từ địa ngục vậy, vừa tàn ác vừa đáng sợ.

      Lần này nàng khẳng định, chọc giận rồi.

      “Bây giờ hãy ngoan ngoãn ngồi vào cái ghế dối diện cho ta.” Chỉ vào cái ghế ở phía sau, liền ra lệnh.

      “Vâng”, Chân Lôi nhanh chóng thoát khỏi cánh tay của , hất bàn tay nắm cằm của nàng ra, nhấc chân chạy vào cái ghế ngồi mà chỉ, liền ngồi xuống ___ thoát khỏi vẻ mặt khát vọng đó, lại khiến cho Xà Quân vui hồi.

      Chưa từng có nữ nhân nào, ước gì có thể rời khỏi đến vậy. Điều này đâm sâu vào lòng tự ái cao ngạo của .

      “Nàng tới đây cho ta.” Xà Quân hạ giọng ra lệnh.

      Làm sao đây? Chân Lôi nhìn mặt mờ mịt, biết vì sao tâm tính của lại thay đổi thất thường như vậy chứ?

      “Ta kêu nàng tới đây, nàng có nghe ?”

      “Nghe rồi.” Mím môi chặt lại, dám có bất kỳ dị nghị nào, chậm rãi tới, nhưng vẫn đứng cách ra xa vài bước. “Xà Quân vĩ đại, xin hỏi có chuyện gì ?”

      cho ta biết, sao nàng lại muốn chạy trốn?”

      “Bởi vì ta muốn gả cho ngươi.” Nàng giọng .

      “Cái gì?” Tái Lạc Tư rống lên to, thanh rống giận của như muốn phá vỡ màng nhĩ của nàng vậy.

      …..

      Tái Lạc Tư tức giận, lần này tha thứ cho nàng, chẳng những dây dưa với nàng nữa, còn mắng nàng, ở trước mặt nàng liếc mắt đưa tình với Hỏa Hà Na. Tùy tiện ở trước mặt mọi người tán tỉnh nàng ấy, giống như để ý đến cảm nhận của nàng.

      Bình thường nàng có chút sợ , hận thể thoát khỏi , nhưng khi bất hòa, trong lòng nàng cảm thấy có chút khó chịu, nhất là khi nhìn thấy bộ dạng của hai người ở trong hoa viên, làm cho nàng giận dữ, cơn tức giận chui thẳng lên đến đỉnh não nàng.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :