1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Xuyên không] Xà quân đùa hậu - Trúc Quân

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương tư - 1

      Sáng thứ hai, Chân Lôi vừa quét dọn phòng trọ ở phía sau xong, liền bắt đầu hành trình tìm việc làm của mình.

      thay quần áo xong, đeo túi ba lô lên lưng, vừađịnh ra cửa điện thoại bàn vang lên. Chân Lôi tới xem ai điện đến, biết là Liễu Tư Minh gọi tới, quyết tâm nhận điện thoại.

      ta lại muốn cùng tìm việc làm, từ lúc tốt nghiệp tới nay, ta vẫn ở bên cạnh canh giữ , cùng ứng tuyển rất nhiều lần, vì , ta bỏ lỡ rất nhiều cơ hội tốt, lần này muốn làm liên lụy nữa.

      Ở trường học luôn luôn đứng hạng đầu, chưa bước chân ra ngoài có nhiều công ty tranh nhau thuê, nhưng vì muốn cùng làm việc chung với mà bỏ hết tất cả.

      Điều này đối với công bằng, nhiều lần với Liễu Tư Minh, nhưng vẫn cố chấp chịu hiểu, vì vậy trong lòng cảm thấy vô cùng áy náy, biết nên làm thế nào?

      muốn bay khỏi đôi cánh của , muốn tự mình bước vào xã hội này.

      Lần đầu tiên thu cánh tay lại, nghe điện thoại của , nắm chặt dây túi đeo lưng, vội chạy ra ngoài.

      biết từ lúc nào, bắt đầu kháng cự, chống đối lại , chắc từ sau lần đó quay trở về? Chắc do thể nhìn được vẻ mặt lạnh lùng tuấn của người đó?

      Kể từ sau khi trở về từ Trung Bộ, trong đầu còn nghĩ đến Liễu Tư Minh. Có thể đó chính là duyên phận của hai người, hình dáng của người đó ngừng xuất trong đầu .

      Vừa mở cửa ra, Liễu Tư Minh cầm điện thoại di động, đứng ở trước cửa nhà trọ của .

      “Sao nhận điện thoại của ?”

      “Em vội ra ngoài, nên nghe được.” chột dạ , ngang qua để dắt chiếc xe máy kia ra.

      nghĩ phải là em nghe được, mà căn bản là em muốn nghe!” Liễu Tư Minh xông lên trước mặt , ngăn cản leo lên xe chạy . “Em vẫn chưa quên được chuyện ở phía sau núi Trung Bộ, gặp phải ba người đó có đúng ? phải với em rồi sao, đấy chỉ là do mùa hè nóng bức, em bị say nắng mà sinh ra ảo giác thôi.”

      “Liễu Tư Minh, em cho phép chế giễu em như vậy, em cho biết đó là , là em nhìn thấy ba người đàn ông tuấn tú đứng ở trước mặt của em, trong đó có người đẹp trai vô cùng.” tức giận . Hối hận khi ở xe lửa quay trở về, nhất thời xúc động cho biết chuyện xảy ra, duyên kỳ ngộ gặp được người ở phía sau núi, kết quả là cứ luôn chế nhạo .

      thế giới này thể có loại đàn ông như vậy được.” Liễu Tư Minh kiên quyết muốn thức tỉnh.

      Từ lúc trở về, nhìn thấy vẻ mặt của giống như bị câu mất hồn rồi, có ai ngờ được đáp án chính là như vậy, người khác, hơn nữa vừa thấy người đàn ông xa lạ, lại gặp nhau tới hai lần!

      thế giới này, làm sao có chuyện vừa gặp mặt ngay lần đầu tiên, hùng xuất cứu mỹ nhân chứ? Nhất định là Chân Lôi muốn cự tuyệt mình, cố ý viện cớ để từ chối.

      “Em , bất kể có tin hay , em vẫn đều nhớ đến ấy.” Chân Lôi dùng sức đẩy ra, tiếc rằng, làm thế nào cũng thể lay chuyển được thân hình của .

      “Lúc đó ở núi chỉ có mình em, nếu đúng theo lời em , những người khác cũng phải nhìn thấy ta mới đúng, làm sao lại có ai phát ra ta chứ?”

      “Đó là do mọi người có duyên gặp ấy.” Chân Lôi tức giận để ý tới , dứt khoát ngồi lên xe, dùng sức đẩy ra, sau khi đẩy ra liền xoay người chạy , hơn nữa còn dùng ánh mắt cảnh cáo được đến gần .

      “Bỏ qua chuyện người kia có hay . Quan trọng nhất lúc này là tính đến chuyện tương lai của chúng ta, mẹ cũng rất thích em, bà cứ thúc giục chúng ta mau chóng đính hôn.” bất đắc dĩ lắm mới buông tay ra.

      “Ngay cả lời em cũng tin, còn cho rằng em bị ảo giác, nghĩ chúng ta có thể sống chung cả đời hay sao?”

      “Ý phải vậy, nhưng mà….” Muốn tin chuyện núi vắng vẻ lại có người xuất , hơn nữa còn là ba người đàn ông vô cùng tuấn, lại còn để lại danh tánh, làm cho người khác khó chịu.

      Huống chi thích từ lâu, làm sao có thể thừa nhận trong lòng có người khác chứ?

      “Có phải em xem quá nhiều tiểu thuyết tình rồi , cho nên mới mơ tưởng tình đó tồn tại? ra em chỉ cần có đuổi theo em là đủ rồi, đừng lường gạt chính mình nữa.”

      “Liễu ___Tư _____ Minh”. Chân Lôi tức giận, từ đầu tới cuối cũng tin . “ tin em thôi, cũng nên xem thường người khác như thế, tạm thời em muốn gặp nữa.” Lớn tiếng , Chân Lôi liền nhấn ga chạy , để ý đến tiếng gào thét sợ hãi của Liễu Tư Minh.

      “Xà Quân quả nhiên lợi hại, mới vừa xuất làm cho hai người cãi nhau vì ngài.” Cùng với Xà Quân, Tang Lịch Tư cùng Hải Thanh nhìn vào Thủy Kính, lòng bội phục sức quyến rũ vô địch của Đại Đế.

      Hải Thanh vô cùng phấn khởi, còn sắc mặt của Xà Quân cùng Tang Lịch Tư lại rất nặng nề.

      Nàng tức giận, cũng có nghĩa nàng quan tâm đến suy nghĩ của Liễu Tư Minh, cũng chứng thực nàng có quan tâm đến nam nhân này.

      Trong mắt của Tái Lạc Tư, cho phép chuyện này xảy ra.

      thôi! Cũng đến lúc chúng ta gặp tên nam nhân đó rồi.” Đạo quang chợt lóe lên ở thân hình cao lớn của nam nhân, sau đó liền biến mất nhanh.

      Hải Thanh cùng Tang Lịch Tư nhìn nhau cái, sau đó lập tức rời theo.

      Chân Lôi ngồi xe máy đời cũ, xuất phát sớm, đến địa chỉ mình cần, hi vọng hôm nay có thể tìm được công việc tốt, nếu tháng sau tiền sinh hoạt phí có, ngay cả tiền gửi ngân hàng cũng cạn sạch rồi.

      “Xà Quân, tiểu Xà Hậu muốn tìm việc làm.” Ngồi ở chỗ tài xế, Hải Thanh cứ lái xe giám sát hành tung của Chân Lôi, thấy nàng dừng xe vào văn phòng cao ốc, ngừng quay đầu lại nhìn Xà Quân báo cáo.

      “Chúng ta có nên giúp nàng chút ?” Tang Lịch tư ngồi kế bên tay lái hỏi.

      Đây chính là cơ hội tốt để tiếp cận nàng.

      “Có lẽ chúng ta nên bày ra cái bẫy, đưa nàng ấy về bên cạnh.” Tái Lạc Tư ra ý định của mình, con mắt liền híp chặt lại, khẩu khí vô cùng tinh quái. Trong nháy mắt dùng thuật triệu hồi, tập trung vào bên trong văn phòng cao ốc.

      Thấy vẻ mặt Chân Lôi rất khẩn trương ngồi ở trước bàn làm việc, nín thở chờ quyết định của người đàn ông ngồi đối diện.

      Người đàn ông trung niên kia cũng khoảng chừng 50 tuổi, nhìn Chân Lôi đưa lý lịch cùng bản giới thiệu của mình ra, ông liền nhíu nhíu mày, sau đó lại lắc đầu.

      “Thế… Thế nào ạ? Có phải phù hợp với cầu của công ty ?” Xem ra thất bại rồi.

      Người đàn ông trung niên liền gật đầu cái, vừa muốn cự tuyệt đột nhiên đầu óc bị chấn động, giống như có đạo lực vô hình xâm chiếm đầu óc của ông, làm cho ông liền thay đổi chủ ý của mình.

      ! Chân tiểu thư, điều kiện của rất tốt, vô cùng phù hợp với cầu của công ty. Công ty này rất cần nhân tài như vậy, xin hỏi có thể nhanh chóng làm, trong thời gian ngắn nhất hay ?”

      “Có thể, có thể, dĩ nhiên có thể.” Chân Lôi nghĩ rằng kết quả lại tốt như vậy, liền gật đầu đồng ý.

      “Tốt lắm, chúng ta cứ y theo lời định.” Người đàn ông trung niên liền đứng lên, tự mình tới cửa phòng làm việc, mở cánh cửa ra để đưa ra ngoài.

      Thành công rồi! Chân Lôi vui vẻ bước ra khỏi văn phòng cao ốc, còn chưa tin lại có được vận may tốt như thế này, vừa thoát khỏi thầy giáo gặt hái được thắng lợi lớn, thuận lợi tìm được công việc trong văn phòng.

      Lúc trước khi cùng Liễu Tư Minh, luôn dùng tiêu chuẩn nghiêm khắc loại hết tất cả công việc của . Công ty được có quá nhiều đồng nghiệp nam, được làm ở chỗ cùng ngành nghề của mình, còn có công việc quá áp lực được làm, quá cực nhọc cũng được, bởi vậy mà hai tháng rồi, vẫn tìm được công việc nào, tiền gửi ngân hàng cũng dùng hết rồi.

      may lần này ta cùng, lần đầu dự thi để cho trúng tuyển.

      Mặc dù chỉ là nhân viên văn thư, nhưng cũng giúp cho có chi phí sinh hoạt, như vậy đủ, rất hài lòng rồi.

      Vui vẻ ca hát ăn mừng chiến thắng, theo làn đường bộ để lấy xe máy.

      Bỗng chốc có tiếng gọi vang lên, “Tiểu Lôi”, nhìn về phía đối diện đường cái chính là Liễu Tư Minh, vội vàng lái xe qua chỗ rồi dừng lại, bước nhanh về phía .

      “Tại sao chờ ? Tại sao nhận điện thoại của ? Tại sao mình chạy tìm việc làm hả?” vui liền , cũng thèm quan tâm đến ánh mắt khác thường của những người đường nhìn về phía họ.

      Chân Lôi kéo đến chỗ ban công, “Làm sao lại tới nơi này?”

      chạy dọc theo những con đường ở Đài Bắc, rất lâu mới tìm được em. Sao em chờ ? Sao lại dám tự tiện hành động như vậy chứ?”

    2. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương tư -2

      Đối mặt với việc chất vấn, làm hỏa khí trong Chân Lôi lại khởi lên, “Tại sao phải chờ chứ? Sao em nhất định phải cùng làm việc chung với ? Sao mình em lại được? cho rằng em là đứa trẻ ba tuổi, hay em chỉ là người có trí thông minh của đứa trẻ ba tuổi hả?

      Việc bảo vệ của ta, càng ngày càng làm cho người khác cảm thấy thể thở được.

      “Em làm sao vậy? Làm gì tức giận như vậy? chỉ vì muốn tốt cho em, chỉ vì lo lắng cho an nguy của em mà thôi!” tự tay kéo lại.

      cho là tốt, còn em lại nghĩ như vậy. xin lỗi, em còn có chuyện phải làm.” tức giận liền hất tay Liễu Tư Minh ra, cúi đầu nhanh chóng tránh .

      Liễu Tư Minh biết tức giận, dù tính rất dịu dàng nhưng khi tức giận cũng rất cố chấp. “Tiểu Lôi, khoan , biết sai rồi, nên ép buộc em.”

      nhanh chóng đuổi theo, nhưng bước chân của Chân Lôi lại càng tăng tốc ngừng.

      Bất đắc dĩ, Liễu Tư Minh chỉ còn cách là chạy theo , vươn cánh tay ngăn chiếc xe máy của lại. “Nếu như em thích như vậy, xin lỗi, chỉ cần em đừng giận là được rồi.”

      “Em có giận.” quay mặt .

      Miệng giận, vậy biểu kia là gì? Liễu Tư Minh liền giơ tay lên, đầu hàng : “Được được được, em có giận, là đúng, là tốt, nên lớn tiếng với em như vậy, nên lo lắng cho em quá như vậy, có được hay ?”

      Trước đây luôn dùng nụ cười tiêu sái này, nắm lấy tay nâng như nâng trứng, nhàng nắm trong tay, “ chỉ hy vọng em bị người khác lừa gạt, nên dính vào kẻ xấu mà thôi.”

      “Em hiểu chỉ vì muốn tốt cho em, nhưng mà…… Em muốn liên lụy đến , hại cứ theo em mãi, cứ ở cùng nhau như vậy căn bản chúng ta thể tìm được việc làm.” khổ sở , mái tóc dài của liền chuyển động.

      biết trong lòng em cảm thấy thoải mái, nhưng tất cả đều do tự nguyện, chuyện này hề liên quan đến em.” Tấm lòng Tiểu Lôi rất thiện lương, luôn suy nghĩ thay cho người khác.

      “Nhưng em sợ mẹ trách em.” Dùng sức đẩy ra, Chân Lôi nổ máy xe chạy .

      , Tư Minh bỏ các công việc có lương cao, cũng cự tuyệt học lên cao, nếu tiếp tục như vậy nữa, chỉ sợ bác cũng tha thứ cho .

      “Tiểu Lôi,” Liễu Tư Minh dùng sức kéo yên phía sau xe máy của , để cho chạy . “Tất cả đều do tự nguyện, em đừng suy nghĩ quá nhiều như vậy.”

      Chân Lôi vui liền nhấn ga, muốn tránh khỏi , liền mở lời. “ buông tay ra , đứng quấn lấy bên em có được ? để cho em tự mình làm chủ số phận của mình chút mà.” lớn tiếng , tay vẫn còn nhấn chặt tay ga.

      Tiếng động cơ rất lớn, cùng giọng hét to của , làm cho mọi người chung quanh đường đều chú ý đến.

      “Liễu Tư Minh, nếu còn buông tay ra, cả đời này em tha thứ cho .” thể chịu đựng thêm, khi bị những người đường cứ nhìn chằm chằm vào mình với vẻ hiếu kỳ, Chân Lôi cao giọng uy hiếp.

      lời uy hiếp của , quả nhiên làm cho Liễu Tư Minh liền thả tay ra, chỉ là khi vừa buông tay ra, ngờ xe liền xông thẳng về phía trước, làm cho Chân lôi kịp ứng phó, “A___”

      Thét lên tiếng, phối hợp cùng tiếng động cơ cực lớn. Bỗng chốc từ đâu xông ra chiếc xe hơi cao cấp, tốc độ cực nhanh, làm cho xe phản ứng kịp, hai xe liền áp sát vào nhau, cứ thế cả hai vật cứng cùng va vào nhau như vậy.

      “Tiểu thư, sao chứ?” nhìn lầm chứ, kỹ thuật lái xe của đối phương vô cùng tuyệt hảo, kịp thời dừng lại, giảm bớt lực va chạm, chỉ làm cho xe máy của bị lật ngã mà thôi, bản thân chỉ bị thương ngoài da.

      Do va chạm mạnh nên chiếc xe hơi cao cấp của đối phương, bị lõm vào lỗ rất to ở phía trước.

      xin lỗi……. vô cùng xin lỗi…….” cứ thế mà xin lỗi rất nhiều lần, sau đó ngẩng đầu lên nhìn, chạm phải đôi mắt xanh thẳm. “A! Tái Lạc Tư?”

      “Là ấy sao?” Sao có chuyện trùng hợp như vậy, người đụng vào ai khác, lại là người đàn ông gặp ở phía sau núi Trung Bộ.

      “Là sao, chúng ta có duyên đó!” cười, gương mặt tuấn mỹ cùng bờ môi cong nở nụ cười gian trá, dường như hề kinh ngạc lắm khi gặp được .

      “Tiểu Lôi, em sao chứ?” Liễu Tư Minh lo lắng liền chạy tới, đỡ dậy, thấy người chỉ bị trầy xước ở da thịt, nên cũng yên tâm thở phào nhõm.

      Sau tiếng thở dài, là ánh mắt tức giận, phát Chân Lôi nhìn đối phương có chút kỳ quái, men theo ánh mắt của nhìn. Lúc này mới phát giác người đụng phải có vẻ ngoài tuấn mỹ, thân hình cao lớn như người ngoại quốc, vả lại thấy ta ăn mặc hề bình thường, phong thái cao quý, vừa nhìn là biết ngay phải người tầm thường.

      xin lỗi đụng hư xe của , tôi chịu trách nhiệm bồi thường tổn thất.” Chen ngang chỗ hai người đứng, chặn đứng ngay trước mặt Chân Lôi, làm cản trở tầm mắt giao nhau của hai người.

      biết vì sao, cảm giác người đàn ông này tràn đầy tính uy hiếp đối với mình.

      “Đừng lo về chiếc xe, quan trọng là Tiểu Lôi thôi, ấy bị thương cần phải gặp bác sĩ trước .” gì thêm, liền đẩy Liễu Tư Minh ra khỏi chỗ đứng, bế lên, thẳng về phía xe của mình.

      Tiểu Lôi? ta cũng gọi là Tiểu Lôi! Chẳng lẽ người đàn ông ở sau núi mà Chân Lôi chính là ta sao?

      “Này, làm gì đấy?” Tư Minh nóng lòng, muốn cướp lại người.

      Nhưng ánh mắt Tái Lạc Tư liền đông cứng lại, đứng ngay trước mặt Liễu Tư Minh, tiếp theo biết ta di chuyển bằng cách nào, đem mang tới trước xe, nhanh chóng tiến vào bên trong xe.

      Động tác cực nhanh, sợ rằng chỉ có thể dùng hiệu ứng đặc biệt trong phim trường, mới có thể nhìn thấy được động tác của ta.

      “Tiểu Lôi…. Tiểu Lôi, dừng xe….. dừng xe lại mau…….” Liễu Tư Minh hết sức sửng sốt, chạy theo chiếc xe hơi chở Tiểu Lôi , lớp bụi bám che đậy bảng số xe, làm cho thể nhìn thấy được biển hiệu của xe đối phương.

      “Tiểu Lôi….. Tiểu Lôi…….” chỉ có thể bất lực truy đuổi ở phía sau xe.


      Loài người ra chỉ là loài động vật rất đơn thuần, những suy nghĩ trong đầu họ đều ra nét mặt, ngay cả khi người đó vui vẻ hay bất an, cũng hề bỏ sót điểm nào.


      “Sao cho Liễu Tư Minh cùng?” Chân Lôi nhìn chiếc xe đuổi ở phía sau, liền .

      Bọn họ vừa lái , xe của Liễu Tư Minh cũng liền đuổi theo sau, dường như hề có ý định từ bỏ việc cướp trở lại.

      rất quan tâm đến , rất lo lắng cho an nguy của .

      “Tôi chỉ muốn đưa trị liệu vết thương mà thôi, cần thiết cho ta theo cùng.” Tái Lạc Tư trả lời, ý bảo Hải Thanh mau lái xe bỏ rơi đối phương.

      “Nhưng mà ___” Nhìn ra sau xe, thấy Liễu Tư Minh đuổi theo, làm cho cảm thấy rất bất an.

      có gì nhưng nhị cả, tôi muốn có kẻ khác quấy rầy khi tôi ở cùng với !” Tái Lạc Tư dù rất bận rộn, nhưng vẫn ung dung , nhìn khuôn mặt biểu vẻ lo lắng, làm cho rất thích trêu đùa.

      Vẻ mặt loài người quả là phong phú, cho dù dùng Đọc Tâm Thuật, cũng dễ dàng nhìn thấu tất cả.

      Hai chiếc xe hơi cùng ở đường núi hẹp, cùng nhau thi triển cuộc truy đuổi.

      “Chỉ là chữa trị vết thương thôi sao? Tôi vừa mới đụng vào xe của mà, nếu như muối bồi thường tiền sửa xe, phải đợi đến cuối tháng để tôi lãnh lương mới có tiền đưa cho được, bởi vì tại tôi có tiền.” xin lỗi, rồi ngập ngừng .

      “Chỉ là chiếc xe thôi, ai bảo đền cả.” hẹp hòi như vậy sao? Nếu muốn bồi thường, phải cầm cuộc đời của để thường mới đúng.

      Chỉ là chiếc xe hơi, đối với , chẳng có giá trị gì cả.

      “Vậy tốt, vậy tốt.”Chân Lôi vỗ ngực yên tâm, len lén nhìn người đàn ông bên cạnh cái, rồi nhìn lại cảnh vật bên ngoài cửa sổ, phát bọn họ chạy nhanh đến khu vực núi Dương Minh.

      phải muốn đưa tôi gặp bác sĩ sao? Sao lại..??”

      “Tôi chỉ giúp chữa trị vết thương! Chưa nhất định phải đưa đến bệnh viện.” Lời của , càng làm cho tăng thêm nghi ngờ.

      “Đưa chân duỗi ra trước .” Hơn nữa, trong tay của Tang Lịch Tư cầm lấy hộp cấp cứu.

      Ở trong xe hơi sang trọng này, lại có hộp cấp cứu sao? Điều này có chút kỳ quái, nhưng Chân Lôi lại dám nhiều lời, bởi vì chuyện kia liên quan đến mình, hơn nữa cũng quen lắm.

      Chỉ là, có chút cảm giác giống như ấy sớm biết có người bị thương vậy, có đúng nhỉ. Giống như ấy là nhà tiên tri.

      cần đâu, tự tôi có thể bôi thuốc được rồi.” Chân Lôi mắc cỡ, lắc đầu từ chối.

    3. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương tư - 3

      ra đây chỉ là vết thương , cần biến nó trở nên nghiêm trọng như vậy.

      Nếu ở trong nhà của Thúc Thúc, Thẩm Thẩm, đại khái họ chỉ cần dùng Lợi Đạt Mẫu cho bôi là xong ngay.

      “Nếu xử lý vết thương kịp thời, bị bệnh phong đòn gánh đó.” kiên trì kéo chân của lên, đặt ở đùi .

      Bất chợt, cái váy liền phơi bày ra bắp đùi trắng như tuyết, ngượng ngùng vội che lại ngay.

      “Cám… Cám ơn…..” có chút lúng túng.

      có gì.” Tái Lạc Tư cười khàn, mở hòm thuốc ra, cầm lấy chai thuốc màu tím, đổ lên mặt vết thương cẩn thận. “Người đàn ông vừa rồi là bạn trai của sao?”

      Chân Lôi dừng lại lúc, mới : “Tôi biết.”

      rất muốn , nhưng từ khi học cấp hai trung học, rồi vào đại học tới nay, vẫn chỉ có ta làm bạn ở bên cạnh , hai người cùng tiến cùng lùi, trong lớp học sớm truyền miệng họ là đôi.

      Mặc dù tâm ý của mình lắm, nhưng Liễu Tư Minh cứ cho là đúng như vậy.


      Câu trả lời của , dĩ nhiên làm cho Xà Quân hài lòng. Bởi vì Hải Thanh thấy vẻ mặt của Xà Quân vĩ đại, hơi cau lại và hạ đôi lông mày xuống.

      thích ta sao?”

      “Thích ư? Tôi chưa từng nghĩ tới vấn đề này”, Chưa bao giờ nghĩ đến vấn đề này, Chân Lôi nhún nhún bờ vai, ngây thơ ra tâm ý của mình, “Tôi thấy ấy rất tốt, rất chu đáo, ở chung với ấy cảm thấy rất tự nhiên, có lẽ cũng là loại thích chăng!”

      Vừa nhắc tới ta, liền muốn điện thoại cho ta biết, đừng tiếp tục đuổi theo nữa, để tránh hai chiếc xe hơi có thể xảy ra tai nạn, khi cả hai cùng nhau chạy núi.

      “Có thể cho tôi mượn điện thoại được ?” là con nhà nghèo, nên việc mua cái máy điện thoại cũng mua nổi.

      muốn gọi điện thoại cho ta?” Mặt Tái Lạc Tư có chút khó chịu.

      Bất cứ đồ gì thuộc về , từ trước đến giờ đều muốn chia sẻ cho người khác.

      Đừng tới là Xà Hậu của .

      Cảm giác khó chịu, bắt đầu khi nghe nàng đối xử tốt với nàng, trong lòng Tái Lạc Tư càng lúc càng vui. Tính độc chiếm của rắn rất mạnh, nhất là chế độ vợ chồng, tuyệt đối cho phép nửa kia của có hình bóng của người khác.

      cho mượn.”

      cho mượn?” Chân Lôi trợn tròn mắt to, có nghe lầm ? Người đàn ông giàu có này sao lại hẹp hòi như vậy chứ, chỉ là cuộc điện thoại cũng cho mượn?, “… có ư…. Cũng có gì, dù sao giờ tôi cũng muốn về nhà, phiền chở giúp tôi đến khu vực có điện thoại công cộng, để tôi gọi cho ấy được rồi.” Nàng cười xấu hổ.

      nên nhìn bề ngoài của con người, khó trách người giàu lại nhiều tiền như vậy, ra toàn bộ bọn họ đều là quỷ keo kiệt.


      Vẻ mặt cười hết sức gượng ép.


      “Tôi là cho về.” Buông chân xuống, Tái Lạc Tư đem hòm thuốc giao cho Tang Lịch Tư ngồi ở phía trước, ra lệnh cho Hải Thanh gia tăng tốc độ.


      Hải Thanh lập tức tuân theo mệnh lệnh, liền đạp chân ga, tăng tốc độ xe lên cao, chạy nhanh như bay thêm lần nữa, Chân Lôi cứng đờ người, tay nắm chặt người bên cạnh .


      …. làm gì chạy nhanh như vậy? Mau chạy chậm lại , mau cho tôi xuống .” Tại sao thể về chứ? ta muốn mời ăn cơm sao? , cần phải khách khí quá vậy chứ!


      “Chúng ta cũng nên chút về phí bồi thường thiệt hại xe .”


      “Cái gì?” Chân Lôi trừng mắt nhìn, lỗ tai nghe lầm chứ? ta muốn lấy tiền phí sửa xe của sao! “ phải vừa , cần bồi thường hay sao? Sao giờ lại muốn lấy chứ?”


      “Tôi hối hận rồi, được sao?” nhíu mày lại, hai tay ôm khoanh ở trước ngực, khủy tay cứ thả lõng xuống, nghiêng người ở sa lon.


      “Tôi….. Tôi có tiền.”


      có tiền có thể nghĩ ra cách khác, ví dụ như…….. Lấy công để trả nợ.” cười tà mị, làm cho người khác phát run lên.


      Chân Lôi biết gì sai, sao người đàn ông này lại thay đổi thái độ nhanh như vậy chứ?

      thể làm vậy, ràng quan tâm đến tiền bồi thường mà.” hít hơi sâu, cố gắng cùng ta phân phải trái.

      “Tôi lật lọng đó, rồi sao?” tròn mắt, cúi đầu xuống nhìn cười cái, đột nhiên mặt gần bên như vậy, bóng dáng khổng lồ của làm cho thân thể cảm thấy bị uy hiếp, liền co rúm người lại. “Đột nhiên tôi muốn bồi thường khoản tiền sửa xe cho tôi, nếu phục, có thể mời luật sư ra tòa để đối chất với tôi.”

      nhảm, nếu có tiền mời luật sư để ra tòa đối chất cùng với ta, có tiền trả cho ta rồi, chi dùng tới biện pháp đó chứ?

      Chân Lôi giận đến cau hai đầu lông mày lại, trong đầu trở nên trống rỗng.

      Chẳng lẽ lên nhầm thuyền giặc, trúng phải chiêu thức của tiên nhân rồi sao? Ánh mắt cầu cứu liền tự chủ được, hướng về phía sau xe vẫn chưa thể nào đuổi sát được. Bởi vì xe chạy quá nhanh ở đường núi gập ghềnh uốn lượn, làm cho xe của Liễu Tư Minh cũng bị lắc mạnh, xem ra vô cùng nguy hiểm.

      “Tôi có tiền bồi thường cho , huống chi bây giờ trong ba lô của tôi chỉ có mấy trăm đồng, tiền gửi trong ngân hàng cũng chỉ có hơn ba ngàn đồng, nếu cần, cứ cầm lấy toàn bộ .”

      Coi như biết nhìn người, dùng tiền để bù đắp vào tai họa và cũng mở mang thêm được kiến thức? Lần sau, bị dáng vẻ bề ngoài tuấn của đàn ông đánh lừa nữa.

      Tất cả bọn họ đều là những tên lường gạt, , là siêu cấp lường gạt!

      Vội vàng lấy tay ra sau lưng túi ba lô, mở khóa ra, đem tất cả tiền có của mình móc ra hết, đặt ở đùi của Tái Lạc Tư . “Toàn bộ tiền này đều đưa hết cho , mau thả tôi !”

      bắt đầu hối hận, khi quen biết ta.

      Chân Lôi đem tiền đặt ở người của , vừa rút bàn tay lại liền bị kéo lại, cả thân thể liền bị kéo vào trong ngực .

      …. muốn làm gì?” Sắc mặt tái nhợt nhìn , Tái Lạc Tư dùng ánh mắt cao thâm khó lường kia nhìn .

      “Tôi muốn cùng làm cuộc giao dịch.”

      “Toàn bộ tiền của tôi đưa hết cho rồi, còn muốn giao dịch cái gì nữa chứ?” trừng mắt, cẩn thận quan sát .

      “Xe của tôi là xe hơi nhập khẩu cao cấp đấy, toàn bộ ở đài loan này chỉ có ba chiếc, nghĩ chút xíu tiền lẻ này đủ rồi sao, nếu sửa chữa cũng cần phải tốn mức phí khá lớn đó?” cười gian tà .

      muốn như thế nào?” Toàn bộ tài sản của chỉ có bao nhiêu đây thôi, giết cũng có thêm nữa đâu.

      “Rất đơn giản, ở lại làm công cho tôi hai tháng, còn cần làm gì thêm nữa? Chờ tôi nghĩ xong rồi tiếp.”

      thể như vậy được.” cảm thấy chuyện này rất quái lạ, liền lắc đầu từ chối, đồng ý với việc bồi thường kì quái này.

      nên làm gì bây giờ?

      sợ đến nỗi, mặt còn chút máu, hối hận nghe lời của Liễu Tư Minh. “Buông tôi ra, tôi muốn xuống xe, mau buông tôi ra.”

      Chân Lôi bị người đàn ông kì lạ này hù đến khiếp sợ, bắt đầu giãy giụa kịch liệt, hơn nữa còn mở cửa xe muốn chạy ra.

      “Xà Hậu, xin người đừng như vậy, nguy hiểm lắm.” Hải Thanh cùng Tang Lịch Tư ngồi phía trước lái xe, vội vàng trấn an, hơn nữa phía sau xe lại có Liễu Tư Minh đuổi theo, bên trong xe liền rơi vào trạng thái hỗn loạn.

      “Tôi tin lời các người nữa, mau dừng xe, dừng xe lại ngay….” Cửa xe thể mở ra, Chân Lôi tiến lên phía trước dò tìm, thân thể hướng đến chỗ tay lái phía trước dùng sức vặn xe, muốn cho Hải Thanh dừng xe.

      “Dừng tay lại, Xà Hậu….. Dừng tay……” Hải Thanh sợ hãi liền kêu to, dùng sức ổn định lại sườn xe.

      Liễu Tư Minh ở phía sau xe nhìn thấy tình hình bên trong, chỉ thấy đột nhiên xe cứ lắc lư di chuyển mạnh, dường như xe sắp đụng vào vách núi.

      “Nguy hiểm ___” hốt hoảng, dẫm mạnh chân ga để đuổi kịp chiếc xe phía trước.

      Nhưng còn kịp nữa, chiếc xe đột nhiên đụng vào vách núi bên kia, rồi xoay vòng đến sườn núi, cả người và xe liền bị rơi xuống đáy vực.

      “Tiểu Lôi…… Tiểu Lôi…….” dừng xe ở bên đường, gọi lớn.

      Nhưng chỉ thấy xe cứ rơi xuống vách núi va chạm ngàn vạn lần, đột nhiên tiếng nổ tung ầm ầm, cả người và xe bên trong bị ngọn lửa đỏ nuốt chửng.

      “Tiểu Lôi ___ Tiểu Lôi ___”, Liễu Tư Minh đứng đỉnh nhìn xuống, trong lòng cực kỳ đau đớn, cứ thét gọi tên người mãi.

      Nhưng dù có thét gọi thế nào, cũng thể truyền đến tai của được nữa.

    4. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương năm - 1

      “Ai……… Là ai…….” Rơi xuống vách núi, Chân Lôi cảm thấy thân thể vô cùng đau nhức, sau đó có ngọn lửa đỏ nóng bỏng bọc lấy lại. Dù cảm thấy rất kỳ quái nhưng ngọn lửa nóng này hề đốt cháy , chỉ cảm thấy thân thể từ từ dâng lên cao, bị người đàn ông có ấn kỷ màu đỏ ở trán ôm lấy.

      “Hỏa Tinh, ra là ngài, cảm ơn ngài kịp thời ra tay cứu nàng.” Tái Lạc Tư khẽ những lời quái lạ, đưa tay ra muốn đón Chân Lôi từ trong tay của Hỏa Nam Tử.

      “Ta cũng muốn cứu người của ngài, chỉ là do nhận được ủy thác của người khác, đến đây để đón nàng thôi.” Hỏa Nam Tử lạnh lùng , hồng quang xuất liền biến mất ngay lập tức.

      “Chuyện gì xảy ra vậy? Sao Viêm Quân lại mang Xà Hậu , chúng ta nên làm gì bây giờ đây?” Hải Thanh hoảng sợ tới mức thiếu chút nữa muốn rớt cằm xuống, thể tin Viêm Quân đột nhiên biến mất.

      Từ trước đến giờ, Viêm Quân lạnh nhạt vô tình, màng đến chuyện của người khác, nhưng bây giờ lại giá lâm xuống Nhân Giới, ngại làm kẻ thù của Xà Tộc, mang Xà Hậu mất?

      Quả là thể tưởng tượng nổi!

      “Là ai cầu xin mang Xà Hậu chứ?” Mặt Tang Lịch Tư vẻ nghi ngờ.

      “Ngoại trừ ra, duy nhất chỉ có muội muội quý của Hỏa Nữ, ngoài ra có người nào có đủ năng lực mời được tên kiêu ngạo đến cả” Tái Lạc Tư hừ , trong lòng sớm biết chuyện xảy ra thế này rồi.

      Nhất định Hỏa Hà Na cam chịu bị sỉ nhục, trở về Viêm Điện để kiện cáo.

      Chính Xà Quân của mình gây ra chuyện này, còn sợ bị người khác trả thù sao?

      Kim Quang vừa lên, Hải Thanh cùng Tang Lịch Tư liền đuổi theo.

      Chân Lôi được đặt bên trong ngọn lửa ấm áp, được mang đến tòa cung điện Lưu Ly đỏ rực, nguy nga tráng lệ, quanh năm Viêm Điện được bao phủ dưới ngọn núi lửa, vạn năm được soi sáng bởi Băng Diễm, làm cho Lưu Ly trở nên trong suốt với sắc màu rực rỡ, ánh mặt trời chiếu rọi, càng tuyệt đẹp trong mắt nhìn của mọi người.

      “Đây là đâu?” Từ trong sợ hãi, chợt trở nên tỉnh táo, ngoại trừ việc Chân Lôi bị đau rát ở bên ngoài, toàn thân có chỗ nào bị tổn hại cả. Kỳ quái hơn, chính là người đàn ông sử dụng ma thuật này? Có lẽ là nhân viên đặc biệt trong đoàn xiếc thú chăng? Tại sao toàn thân ta đều là lửa, nhưng lại tỏ ra luồng nóng ở trong người chứ?

      là ai? Dẫn tôi tới nơi này để làm gì?” Tay chân nàng cứ đá, cứ vật lộn ở trong vòng lửa. Từ người của Hỏa Nam Tử trở xuống, đều màu đỏ rực.

      Nhưng mà….. Chạy tới chạy lui cũng đều là những nơi kỳ quái thế này, giống như tòa cung điện ở trong truyện cổ tích thần thoại khi còn bé, tìm khắp mọi nơi vẫn tìm được đường ra?

      Hơn nữa, vẻ mặt của Hỏa Nam Tử rất lạnh nhạt, làm cho luống cuống sợ hãi.

      “Ca ca, huynh trở về.” Giọng rất dịu dàng liền vang lên từ phía sau, mặc hồng y trông vô cùng xinh đẹp liền xuất , đằng sau có hơn mười thị nữ với dung mạo xinh đẹp phía sau ấy.

      ấy vừa xuất ở nơi này, Chân Lôi kịp nhìn thấy chỉ biết này rất xinh đẹp, tựa như nữ thần Hy Lạp làm cho cứ ngây người ngơ ngẩn nhìn, mắt thể tự chủ, cứ di chuyển theo ấy.

      “Ca ca, huynh dẫn nàng tới rồi ư.” Mặc dù miệng hỏi như vậy, nhưng ánh mắt lại hề nhìn sang Chân Lôi dù chỉ cái, ràng có ý khinh thường địch thủ.

      Cũng đúng, chỉ là con vịt xấu xí bình thường, làm sao có thể lọt vào trong mắt của nữ thần chứ? Dĩ nhiên chuyện này Chân Lôi nghĩ qua rồi.

      “Ừ, ta dẫn nàng ta tới rồi, còn lại tùy ý muội muốn xử trí nàng ta như thế nào mà thôi.” Hỏa Nam Tử tuấn , ánh mắt đỏ lạnh như băng, hề báo trước cho Chân Lôi đứng ở bên cạnh.

      Làm cho thần sắc của cứ sững sờ ngây ngô mà run lên, có chút co rúm, rồi lui xuống chút.

      để cho muội xử trí sao?” Hỏa Hà Na mỉm cười hỏi, xoay người bước về phía Chân Lôi chậm rãi.

      Lần trước quá vội chỉ nhìn thấy Chân Lôi lúc, cho nên kịp nhìn , nhưng bây giờ nhìn kỹ lại dáng dấp của nàng rất bình thường, hơn nữa lại có chỗ nào làm cho người ta kinh ngạc, ngực bằng phẳng, tóc cũng đẹp.

      Nữ nhân như vậy sao Tái Lạc Tư lại chú ý chứ, thậm chí vì nàng mà vứt bỏ mình?

      Hỏa Hà Na càng nghĩ càng thể hiểu được, cứ nhìn chằm chằm vào Chân Lôi, nhất thời thù hận của nàng càng trở nên khắc sâu hơn.

      “Đương nhiên, kể từ thời khắc này, nàng ấy thuộc về muội.” Hỏa Hoàng đứng bên cạnh, lạnh lùng tuyên bố, đối với số mệnh của này tuyệt nhiên chẳng quan tâm đến.

      Chỉ cần có thể làm cho Hà Na hết giận, cho dù muốn đem nàng ta cho Liệt Hỏa đốt cháy thành tro bụi cũng được.

      “Cám ơn ca ca.” Hỏa Hà Na khẽ mỉm cười, con ngươi màu đỏ của nàng liền bắn ra những tia phẫn nộ kiều diễm, giống như nàng ta muốn trả thù vậy.

      Nhưng mà…….. Chân Lôi đáp lại ánh mắt nàng có chút khó hiểu quái lạ, con ngươi sáng ngời như thấy vì sao từ trời rơi xuống, sắc mặt sợ hãi đột nhiên bật cười, nhảy lên phía trước gọi: “Các người quay phim sao? xinh đẹp như vậy, lại còn ăn mặc trang phục cổ xưa nữa, cần nhất định là các người quay phim rồi. Có thể cho tôi biết nghệ danh của ? là xinh đẹp, giống như nữ thần trời vậy đó! Nhất định diễn xuất của gây ra chấn động cho mọi người, có thể ký tên cho tôi được , để tôi lưu vào sổ làm kỷ niệm?” Nàng ta cứ tự nhiên , tìm kiếm đồ đạc trong túi, vội vàng móc ra cây bút cho nàng.

      Tình thế thay đổi làm cho Hỏa Hà Na ngẩn ngơ, có chút sững sờ kinh ngạc.

      “Hỏa Tinh, sao lại mang Xà Hậu của ta chứ.” Trong lúc lúng túng, thanh của Xà Quân đột nhiên cất lên, cả người cũng xuất theo cùng đạo kim quang.

      Tang Lịch Tư cùng Hải Thanh theo sát ở phía sau .

      Kết giới Hỏa Hoàng bày ra bị phá hoại, dù bỏ ra nhiều công sức nhưng bọn họ vẫn có thể tiến vào được bên trong. May mắn là Chân Lôi sao cả, còn đứng trong điện rất tốt. Chỉ là nhìn thấy bọn họ đột nhiên xuất , sắc mặt có chút tái nhợt, sợ tới mức liền lùi lại phía sau ba bước.

      Nhìn họ giống như gặp quỷ, cứ chằm chằm vào họ.

      “Ngài tới đây làm gì?” Con ngươi đỏ của Hỏa Hoàng dừng lại lúc, rồi quát lên.

      “Đương nhiên đến để đòi Xà Hậu bị ngài bắt , ngài phải biết người bị ngài mang chính là người được ta chọn trúng, đừng vì nhất thời mà làm tổn hại giao hảo ngàn năm của hai tộc chúng ta.” Xà Quân cảnh cáo.

      “Là ngài phụ bỏ Hỏa công chúa trước, tại lại đến Viêm Điện của ta mà khi dễ ta, Tái Lạc Tư, trong mắt của ngài hề có Viêm Tộc ta sao?”

      “Những lời này phải do ta mới đúng, ngài biết thân phận của Lôi Nhi, vẫn ngang nhiên ở trước mặt ta mang nàng mất. Viêm Quân, có phải lâu ngài cùng ta đánh nhau trận, nên muốn nếm thử chút mùi vị máu tanh có phải ?”

      Con ngươi xanh thẳm bỗng chốc phát ra lục quang nguy hiểm, đứng ở trong Viêm Điện lông mày của Hỏa Hoàng khẽ nhăn lại. “Ngài cho rằng việc đe dọa đó, có thể làm cho ta sợ sao? Tái Lạc Tư, ngài chọc giận ta đó.” Ngọn lửa nguy hiểm bỗng chốc từ bốn cột lửa phun ra, tấn công vào Xà Quân.

      “A!” Chân Lôi sợ tới mức thét to kinh hoàng, che mặt lại dám nhìn người khác bị thiêu cháy thảm hại.

      Nhưng che mặt lúc lâu, vẫn hề nghe được tiếng kêu thảm thiết của ta, ngược lại là tiếng khóc lóc của .

      “Ca ca, muội van xin huynh, đừng động thủ, muội muốn chàng hận muội.” Hỏa Hà Na quỳ gối trước mặt của Hỏa Hoàng, ngẩng đầu cầu xin .

      Hỏa Tinh nhéo ấn đường có in dấu lửa, cúi nhìn xuống muội muội, “ đối xử với muội như vậy, muội còn che chở cho sao?”

      “Muội là hi vọng chàng muội chứ phải hận muội, bất luận thế nào, muội đều hi vọng huynh đừng làm kẻ thù của chàng, có được ?” Nàng buồn bã thỉnh cầu.

      kịp nữa rồi.” Con ngươi giận dữ của Hỏa Tinh trừng mắt hướng về phía Xà Quân, “Khi vứt bỏ muội, cũng là lúc Viêm Tộc ta bị xem thường, cho nên cũng còn là bạn của Hỏa Hoàng ta nữa.”

      Bất luận là kẻ nào, cũng được phép khinh thường Hỏa công chúa cao quý.

      “Ta lòng muốn vứt bỏ giao hữu ngàn năm của chúng ta.” Tái Lạc Tư thở dài .

      “Vậy ngài hãy ăn nữ tử này .” Hỏa Hoàng ra điều kiện, mắt hỏa của liền trừng về phía gương mặt sợ hãi của Chân Lôi, làm nàng muốn đào tẩu ngay lập tức.

      Trời ạ! A! Bọn họ cái gì? Mới vừa rồi là màn trình diễn hiệu ứng sao? Cái gì Xà Quân? Cái gì Xà Hậu? Còn cái gì Hỏa Tinh, Viêm Tộc? Chẳng lẽ còn chưa tỉnh ngủ! Vẫn còn nằm mộng sao?

      Mới vừa rồi bị tai nạn xe cộ đâm chết! lẽ linh hồn đến địa ngục, gặp phải quỷ Địa Phủ rồi sao?

    5. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương năm - 2

      Tóm lại bất kể là gì, chỉ cần nhanh chóng tỉnh dậy là được!

      bên cố tìm đường chạy trốn, bên cố nhéo vào hai má mình mạnh, hi vọng có thể làm cho mình thoát khỏi giấc mộng quái quỷ này mà tỉnh lại, nhưng đau quá, đau đến nước mắt cũng chảy ra rồi mà vẫn hề tỉnh dậy.

      Rốt cuộc chuyện gì xảy ra?

      Ai tới cứu đây?

      Toát mồ hôi lạnh, hốt hoảng tìm đường thoát khỏi cung điện.

      “Ta làm được!” Tái Lạc Tư lạnh lùng từ chối, ánh mắt hướng về phía trước, nhìn Chân Lôi cười, lại nhìn sang phía Hỏa Hoàng tức giận.

      “Ngài tiện xuống tay, vậy để ta giúp cho ngài.” Viêm Quân trừng mắt, ngọn lửa ném về phía Chân Lôi, làm nàng nhảy lên trốn chạy.

      “Oa! Nóng quá…… Nóng quá…. Cứu mạng!” Chuyện gì xảy ra? chỉ muốn tìm đường thoát khỏi chỗ này, đột nhiên có đóm lửa phóng tới, làm cho bị bỏng rát mà nhảy lên.

      Bọn họ gây gổ có liên quan gì tới chứ? hiểu từ nơi nào, mà ngọn lửa kia lại đốt cháy tới phía ?

      Chẳng lẽ hôm nay thời vận của lại xấu như vậy sao, cứ bị dính họa vào người mãi?

      “Dừng tay.” Mắt xanh của Tái Lạc Tư chợt lóe lên, đột nhiên Băng Diễm bốc lên, dập tắt lửa người Chân Lôi, đồng thời cũng dọa nàng sợ tới mức nằm liệt mặt đất, y phục nhất thời cháy rụi. “Ngài dám đốt cháy nàng chính là kẻ thù của ta, ngài sợ ta làm chấn động dãy núi này, phá hủy Viêm Điện của ngài sao?”

      Tái Lạc Tư tức giận, màu mắt xanh thẳm ra màu xanh biếc phẫn nộ, Hỏa Hà Na sợ hãi, liền vọt vào chính giữa chỗ hai nam nhân, ngăn cản họ gây nên cuộc chiến sống còn với nhau.

      , đừng như vậy có được ? Nên có biện pháp nào tốt để giải quyết việc này mới đúng.” Điều nàng cần chính là tình của Tái Lạc Tư, chứ phải là lòng hận thù của .

      muốn làm kẻ thù của ta, lại muốn giết nàng ấy, rốt cuộc ngài muốn thế nào hả? Tái Lạc Tư.” Hỏa Tinh hỏi.

      “Ta chỉ muốn thực phần cam kết, còn nàng ấy phải đáp lại ta là tình cảm của nàng ấy mà thôi.” Xà Quân lạnh nhạt mở miệng.

      “Nếu như chỉ có chút tình cảm kia, ta có thể thay thế cho ngài.”

      “Ngài có ý gì?” Tái Lạc Tư trừng mắt nhìn , hỏi.

      “Ngài cưới Hỏa Hà Na, còn ta cưới nàng ấy.”

      Lời vừa rồi của Hỏa Tinh, làm cho mọi người kinh ngạc lúc lâu.

      phải chọn trong hai người, là Chân Lôi cùng Diễm Chi Nữ Hỏa công chúa.

      Trong thời gian này, Viêm Quân cho phép Tái Lạc Tư mang Chân Lôi , cũng muốn cho phép Nhân Chi công chúa được tự do ra vào xà cung thêm lần nữa. Viêm Quân cho Xà Quân thời gian là nửa tháng để quyết định, vào ngày sinh thần của nàng phải có đáp án trả lời.

      Tái Lạc Tư muốn phá hoại giao hảo của hai tộc, cho nên đáp ứng lời ta. Nhưng biết rất , lựa chọn của chính mình thay đổi, thể nào buông tha cho Chân Lôi được nữa.

      Tái Lạc Tư sử dụng sức gió mang Chân Lôi , cảm nhận có trận gió to làm chói cả mắt, làm cho mắt mở ra được, đợi trận gió to dừng lại thị giác của cũng được khôi phục, ra tòa cung điện màu xanh vàng rực rỡ, trong cung điện đầy vật xa xỉ lộng lẫy.

      Sàn nhà của cung điện này, được xây bằng loại đá ngọc bích, nóc nhà và tường rào làm bằng đá Lưu Ly, ánh mặt trời chiếu vào nó làm chói cả mắt, bắn ra những tia sáng rực rỡ.

      So với tòa cung điện màu trắng của Viêm Điện, nơi này càng làm cho người ta tăng thêm phần khát vọng hơn! Càng làm cho người ta bị mê hoặc nhiều hơn.

      Mê hoặc càng tăng cao, càng cách nào tin vào tất cả những thứ này.

      muốn dẫn tôi đâu?”

      “Xà cung.” giới thiệu.

      vừa giới thiệu xong, có tiếng hoan hô truyền đến to, “Hoan nghênh Xà Quân đón Xà Hậu trở về.” Tiếng kêu đinh tai nhức óc cứ truyền từ xa đến gần, các con dân Xà Tộc liền xuất ! Nhảy nhót vây quanh ở hai bên họ, chào mừng Xà Hậu đến.

      Từ tới lớn, chưa từng được người nào nghênh đón như thế, trong nhất thời Chân Lôi giật mình, thể nào phản ứng kịp.

      "Đây. . . . . . Đây là cái gì?"

      “Chào mừng nàng đến! Bọn họ đều là con dân của nàng, chính bọn họ là người chọn nàng làm hoàng hậu.” Tái Lạc Tư nâng tay của lên, lập tức qua đám đông, chậm rãi bước qua các bậc thang Ngọc Thạch được xây trong thành.

      “Xà Hậu! Chào mừng người đến.” Thị nữ trong cung điện đều mặc người thứ tơ lụa màu trắng xanh biếc, nối đuôi nhau ra ngoài, cung kính quỳ gối bậc thềm ngọc nghênh đón đến.

      “Tôi……” lúng túng nhìn Tái Lạc Tư dắt tay .

      “Cười được rồi đó.” giọng , ý bảo nở nụ cười.

      Chân Lôi nhất thời mỉm cười, do được tự nhiên lắm nên làm cho cả người của , trở nên căng thẳng.

      bậc thềm ngọc, đứng ở đại điện nghị của tòa cung điện, hơn trăm vị hồng bạch trưởng lão cùng nhau đứng nghiêm trang ở đại điện, ánh mắt mọi người đều dồn hết lên người , vừa thấy cùng Xà Quân tới, lập tức cùng nhau quỳ xuống.

      “Chúc mừng Xà Quân đón Xà Hậu trở về.”

      “Toàn bộ đứng lên hết !”, Tái Lạc Tư kéo tay Chân Lôi, cùng nhau ngồi vương vị, cỗ lực vô hình liền đỡ lấy các đại thần.

      Trường hợp trọng đại như vậy, cộng thêm khí thế bừng bừng của họ, càng làm cho căng thẳng nhiều hơn.

      Lặng lẽ tiến lại gần Tái Lạc Tư hỏi: “Tại sao lại là tôi?”

      “Bởi vì nàng chính là người cứu ta khỏi luật hình của Thiên Lôi.”

      “Cái ….. Cái gì?” trừng mắt nhìn .

      “Sau này nàng hiểu.” giơ tay lên, gọi mấy cung nữ tới, quỳ xuống trước mặt . “Xà Hậu vừa trở về, chắc nàng ấy cũng mệt lắm rồi, các ngươi hãy hầu hạ nàng vào trong nghỉ ngơi .”

      “Dạ, Xà Quân.” Mấy cung nữ liền tới, đỡ đứng lên rời khỏi chỗ ngồi.

      “Tái Lạc Tư, tôi ____” Chân Lôi vừa muốn từ chối, nhưng cung nữ dẫn đầu lời nào liền lôi đứng lên, cùng nhau rời .

      “Yên tâm, chúng ta nhanh chóng gặp lại nhau thôi.” Tái Lạc Tư cười mập mờ, làm cho lòng có chút hoảng loạn, làm nhịp tim cứ đập mạnh điên cuồng. vui gì, liền trừng mắt nhìn ta, nhăn mặt lại, nhìn giống như cái mặt quỷ vậy.

      “Hừ, ai thèm quản chứ!” Nụ cười kia của như tiến thẳng vào bên trong lòng của Chân Lôi, ngừng trấn an mình, mặt trở nên ửng đỏ, cùng rời với bọn họ.

      Cung nữ dẫn đến Xà Vương Cung, nơi đó nằm giữa Điện Nghị . tòa cung điện còn đẹp hơn cả Cung Nghị , bốn phía của tòa cung trồng rất nhiều hoa, nở rộ rực rỡ, bề mặt cỏ xanh biếc, càng tô điểm cho bảo thạch của cung, ánh mặt trời chiếu rọi xuống, phát ra những màu sắc rực rỡ khác nhau, làm cho Chân Lôi cảm giác như đây là cầu vòng hoa.

      “Xà Hậu, tẩm cung của người và Xà Quân là ở bên trong hồ kia. “Cung nữ chỉ vào thảm cỏ màu xanh, phía cuối có cái hồ nước, .

      Chính giữa hồ có tòa cung điện màu trắng trông rất hư ảo, toàn kiến trúc đều mang màu trắng, dù rất khác nhau, nhưng lại có thể làm rung động lòng người.

      “Vì sao tất cả nơi này đều tuyệt đẹp như vậy chứ?” Như rơi vào trong mộng, chậm rãi về phía quả cầu thủy tinh, sải bước chạy về tòa cung điện kia.

      Sớm biết đưa mình tới nơi đẹp như vậy, cũng cần suy nghĩ và sợ hãi nhiều như vậy.

      “Xà Hậu, cẩn thận chút coi chừng té.” Bọn họ nhìn thấy chạy nhanh với vẻ mặt hiếu kỳ, làm họ cũng buồn cười mà chạy theo phía sau , cẩn thận đuổi theo sát bên cạnh để bảo vệ .

      “Oa! là đẹp, là vô cùng tuyệt đẹp!” thở dài, nhìn bóng mình trong Ngọc Thạch, thưởng thức những đồ vật điêu khắc và trang sức bằng thủy tinh ở chung quanh.

      Bất kỳ vật gì ở nơi đây cũng đều rất quý giá, tất cả chúng đều có thể đưa vào viện bảo tàng để triển lãm.

      vào gian phòng lớn, trông rất giống phòng ngủ, gian phòng rộng cả trăm mét vuông, xung quanh bốn phía đều được dựng đứng lên bằng những ngọn đèn thủy tinh và cột trụ thủy tinh, chính giữa bày trí thêm cái giường lớn.

      “Sao giường này lại lớn như vậy?” Nàng tò mò leo lên , phát nó mềm mại như lông vũ, nằm đó cảm thấy rất thoải mái.

      “Đây là do Xà Quân, đặc biệt chuẩn bị cho người.” Các cung nữ thẹn thùng trả lời.

      Chân Lôi ngồi chồm hỗm ở giường, đột nhiên cảm thấy mắc cỡ, liền nhảy dựng lên, vội rời khỏi giường lớn kia.

      “Xà Hậu, xin mời người tới xem chút, những y phục này đều do Xà Quân cho người làm cho người đó.” cung nữ cơ trí, liền mở cửa tủ quần áo ra, ý đồ muốn hấp dẫn chú ý của .

      sao?” Quả nhiên Chân Lôi bị hấp dẫn, nhanh chóng chạy tới, cầm từng món lên nhìn kỹ. Lúc này mới phát y phục trong tủ quần áo, tất cả kiểu dáng hoàn toàn khác với y phục đại mà mặc, mỗi món đều giống phong cách của nữ thần trong Thần Thoại Hy Lạp cổ xưa, chẳng những chất liệu mềm mại hơn, lại thấy rất rộng rãi và thoải mái.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :