1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Xuyên không] Việt Cơ - Lâm Gia Thành (update c150)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nhiên Nhiên

      Nhiên Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      538
      Được thích:
      626
      Lâu rồi lên comment cho nàng, thịt của 2 chị này đúng "chất" luôn í, đọc sướng dễ sợ, nhưng chắc sắp ngược rồi phải ?
      _haru_ thích bài này.

    2. _haru_

      _haru_ Well-Known Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      1,623
      Chương 142: Sứ giả chư quốc hội tụ tại yến
      Edit: truthblue82
      Beta: _haru_

      Ngày kế khi Vệ Lạc tỉnh lại công tử Kính Lăng rời giường khỏi.

      Nàng vừa mở mắt bốn thị tỳ liền đồng thời vái chào rằng: “Đây là giường tháp của công tử, xin Nguyệt cơ rửa mặt rồi mau chóng rời .”

      Trước mặt bọn họ bày sẵn khăn lau nước sạch các loại.

      Vệ Lạc ngẩn ra.

      Hàng mi dài của nàng chấp chới, lạnh nhạt : “Biết rồi.”

      Nàng ôm chăn từ giường ngồi dậy, cầm áo bào qua, bốn thị tỳ cúi đầu cung kính đứng đó, hề có ý định bước lên hỗ trợ.

      Vệ Lạc quét qua bọn họ cái, quát: “Đặt đồ xuống, lui khỏi Thiên điện!”

      Bốn nữ tỳ đồng thời ngẩn ra.

      Sau khi các nàng liếc mắt nhìn nhau, thị tỳ trong đó thấp giọng đáp: “Vâng.”

      Bốn nữ tỳ vừa lui ra Vệ Lạc liền nhảy xuống giường, sau khi rửa mặt nhanh chóng mặc áo bào.

      Nàng vội vàng mặc xong, cúi đầu ra khỏi tẩm cung của công tử Kính Lăng. Nàng vừa xuất chúng thị tỳ và kiếm khách lập tức tới tấp dồn mắt về phía nàng.

      tại, đa số thời gian nàng đều sống trong Hàn uyển. Hàn uyển tĩnh mịch, ít dấu chân người, những người này ngưỡng mộ tên tuổi Nguyệt cơ lâu, nhưng mãi đến tận lúc này mới có thể hề kiêng kị mà quan sát nàng.

      Giữa đám đông những ánh mắt kinh diễm hâm mộ, Vệ Lạc lạnh mặt trở lại Hàn uyển.

      Nàng vừa trở về liền phất tay sai bốn mỹ nhân mang nước tắm tới. Sau khi tắm rửa sạch lần nữa, Vệ Lạc mặc áo lụa thông thường vào, bắt đầu luyện kiếm gỗ.

      tại khi kiếm gỗ của nàng vung ra đến độ hề tạo thành tiếng gió, cũng có thể điều khiển kiếm biến hóa nhanh như chớp giật, bay tựa phù vân, quỷ như ưng kích (chim ưng tấn công).

      Nàng lẳng lặng hít vào thở ra, cứ như vậy sau canh giờ luyện tập, lòng nàng tĩnh như nước.

      Dùng qua bữa sáng xong, nàng lại tiếp tục luyện.

      Ròng rã ngày nàng đều luyện kiếm, y phục người ướt lại khô, khô rồi lại ướt.

      Vung kiếm hết lần này đến lần khác, từng đợt lại từng đợt công kích, tâm của nàng từ đầu chí cuối đều nằm trong trạng thái vô minh bình lặng nhất.

      Đảo mắt tới bữa tối.

      Thẳng hồi lâu Vệ Lạc mới phản ứng được, ngày hôm nay trong Hàn uyển quá mức yên tĩnh, bốn mỹ nhân kia đâu?

      Nàng ra cửa phòng, hét vang: “Người đâu!”

      “Người đâu ---”

      Phải gọi đến hai tiếng mới có mỹ nhân thoăn thoắt chạy đến. Nàng ta vừa tới trước mặt Vệ Lạc liền dịu dàng khom người, thanh thúy thưa: “Phu nhân thứ lỗi, hôm nay trong phủ thết thịnh yến, bọn họ đều trợ giúp rồi. Nô ở hậu viện nên đến trễ.”

      Trong phủ thết thịnh yến? Xem ra buổi yến hội này ngược lại hề , ngay cả các mỹ nhân trong uyển của nàng cũng bị điều ra ngoài giúp đỡ.

      Điểm này Vệ Lạc hiểu lầm, bình thường chẳng ai dám đến Hàn uyển của nàng điều người. thực tế là vì mấy ngày trước công tử Kính Lăng lạnh nhạt khiến bốn mỹ nhân mơ hồ cảm thấy bất an. Thế là các nàng liền chủ động cầu quản cho giúp đỡ, chỉ mong đến lúc đó được quý nhân để mắt, từ đây bước lên mây.

      Vệ Lạc nhàn nhạt ra lệnh: “Chuẩn bị nước, ta muốn tắm rửa.”

      “Vâng.”

      Sau khi Vệ Lạc tỉ mẩn lau tóc và thân thể lượt, thái dương bắt đầu chìm vào đường chân trời, từng tia sáng đỏ chói nhuộm màu bên kia bờ thiên . Vệ Lạc ngước nhìn lam thiên hồng hà ấy (trời xanh ráng đỏ), đột nhiên phát , trung ở đây thực giống với trung nơi kiếp trước của mình, trung ở đây quá xưa cũ, quá lồng lộng. Nàng vừa xoay người, chuẩn bị bước tới sau tiểu hoa viên loạt tiếng bước chân truyền đến, mỹ nhân nọ vội vàng xuất sau lưng nàng, sau khi hành lễ thanh thanh gọi: “Phu nhân, công tử lệnh người dự tiệc.”

      Vệ Lạc ngẩn ra, nàng ngoảnh đầu lại. Bấy giờ mỹ nhân chạy tới gần nàng, nàng ta cách Vệ Lạc ba bước lại dịu dàng vái chào, rung giọng rằng: “Để nô hầu phu nhân tắm rửa thay y phục.”

      Công tử chính miệng phân phó Nguyệt cơ dự yến, hơn nữa lại là yến hội loại này. Đây chính là vinh quang, trong lòng nàng ta rất lo lắng, lo lắng cho mình người hầu hạ nổi toàn bộ quá trình Nguyệt cơ tắm rửa thay y phục, lo lắng nàng giận chó đánh mèo.

      Vệ Lạc liếc qua nàng ta cái liền giương mắt lạnh nhạt: “ cần tắm rửa, ta tự mình thay y phục.”

      Mỹ nhân kia cả mừng, vội vàng đáp: “Vâng.”

      Vệ Lạc nhanh chân bước vào tẩm phòng.

      Y phục bên trong của nàng kỳ thực là sớm soạn sửa tươm tất, tại chỉ cần mặc ngoại bào, chải tóc kỹ càng là thỏa.

      Nàng nhìn những bào phục đỏ rực chất đầy giường kia, khóe miệng hơi giật giật, sau đó đưa tay cầm cái khoác lên người.

      Đến khi chải tóc, Vệ Lạc lại gọi mỹ nhân kia vào giúp đỡ.

      Ăn vận đâu ra đấy, Vệ Lạc chậm đúng nửa canh giờ mới lên đường. Khi nàng tới khách điện xa xa nghe thấy tiếng người huyên náo, đèn đuốc sáng trưng ở đó. Vô số thị tỳ xử nữ qua lại tấp nập, vô số quyền quý cẩm y từ xe ngựa bước xuống, lũ lượt mà vào.

      Vệ Lạc lặng trông hồi, xoay người liền từ cửa ngách phía sau vào điện. Lúc nàng bước vào phía trong ầm ĩ huyên náo đến điếc tai. Vệ Lạc men theo nơi góc tường tối om tiến vào, rất xa nàng bắt gặp công tử Kính Lăng ngồi cao cao tháp vị chủ nhân, bóng người cao lớn của nhìn từ sau lưng chính là xa cách, sừng sững dường ấy, phảng phất tựa quả núi.

      Vệ Lạc cúi đầu, im lặng vô thanh tới phía sau , sau đó ngồi quỳ chân tháp được chuẩn bị sẵn từ trước.

      Ánh đuốc trong yến hội loại này bình thường chiếu đến thân phận người chủ vị. Mà nơi chủ vị ngồi ngược lại khá là tối, bởi vì bọn họ sớm phát , kẻ bề nếu ngồi vào chốn u ra thần bí và uy nghiêm.

      Vệ Lạc đường từ chỗ tối thẳng tiến, cả điện huyên náo những người đa số đều chú ý đến tồn tại của nàng.

      Chờ đến khi nàng an tọa, tình cờ có người liếc đến, cũng chỉ trông thấy mỹ nhân cúi đầu, lẳng lặng ngồi quỳ chân sau lưng công tử Kính Lăng.

      Việc này rất bình thường, hầu như trong yến hội mỗi quý nhân khi tâm huyết dâng trào đều gọi cơ thiếp sủng ái của mình đến bồi yến, chỉ có những trường hợp cực kỳ trang trọng mới cho chính thê ra mặt.

      Vệ Lạc rất yên lặng, nàng cúi đầu, tay ngọc cầm tửu châm kỷ, ung dung thong thả nhấp môi. thanh ồn ào chung quanh đều tựa như tồn tại.

      Nàng biết, trong mỗi góc điện đều có mấy đôi mắt sắc bén dõi theo nàng. Hiển nhiên có người chú ý đến bào phục đỏ rực nàng mặc người. Hơn nữa nàng cũng phát , những người chú ý nàng đa số là cựu thần thực khách trong phủ công tử Kính Lăng.

      Sau khi nhấp hai hớp, Vệ Lạc ngẩng đầu lên nhìn giữa sân yến. Vừa lướt qua nàng liền hiếu kỳ, nàng đột nhiên phát yến tiệc này chẳng những có người Sở, người Ngô, cũng thiếu người Tề, người Việt, người Lỗ,...

      Lại nhìn kỹ, Vệ Lạc chợt nhận ra, yến hội tối nay quyền quý người Tấn chỉ chiếm tới phần hai mươi. Mà chín phần mười còn lại là hiền sĩ đến từ các nước. A đúng rồi, từ rất sớm nghe rằng hiền sĩ các nước vì chúc mừng công tử Kính Lăng đại thắng nên phái sứ giả đến đây đưa hạ lễ. Chẳng lẽ đêm nay chính là yến hội chúc mừng ư? Vệ Lạc nghĩ tới đây, bắt đầu hơi chờ mong.

      Nàng ngẩng đầu lên tỉ mỉ quan sát.

      Điện tiếp đón này có thể chứa khoảng năm sau ngàn người. Mà tại, đại điện năm sáu ngàn người này vô cùng đông đúc, chỉ có số ít tháp kỷ là còn trống. Mà những tháp kỷ trống này đều là vị trí quan trọng ở hàng đầu.

      Chính vào lúc này, tiếng hô sang sảng từ ngoài điện truyền vào, “Sở công tử Bất Ly đến...”

      Tiếng hô vừa vang lên thanh niên người mặc ngoại bào vẽ thiên thượng Ma (1) nga(2) Nguyệt cung nhanh chân bước vào.

      (2)ý chỉ người con đẹp

      Thanh niên này khuôn mặt ngăm đen, hình chữ nhật, ngũ quan đoan chính mang theo năm phần tuấn lãng. Hai mắt ta ngời ngời, nhìn người ánh mắt sáng quắc. ta chính là Sở công tử Bất Ly.

      Theo sau vị công tử Bất Ly này là mấy chục hiền sĩ kiếm khách.

      Công tử Kính Lăng bắt gặp Sở công tử Bất Ly bước vào, vội vã đứng lên tiếp đón.

      Mới vừa thu xếp ổn thỏa cho Bất Ly xong, trong nháy mắt lại truyền đến tiếng hô vang dậy: “Ngô công tử Quy đến ---, Lỗ công tử Hoành đến ---”



      Giữa từng tràng tiếng xướng vang lên hết lần này đến lần khác, tiếng hô trong trẻo lại lọt thẳng vào tai Vệ Lạc, “Việt công tử Ấn đến ---”

      Việt công tử?

      Vệ Lạc ngẩng phắt đầu, ánh mắt đưa tới vị công tử nét mặt tuấn tú lại mang vài phần ốm yếu dưới vòng vây tháp tùng bước vào. Chỉ xem xét chốc lát nàng liền thả lỏng: Cũng may, giống mình.

      Tiếp đó, lại tiếng hô vang truyền đến, “Tề Nghĩa Tín Quân đến ---”

      Tề Nghĩa Tín Quân đến!

      Hầu như đột nhiên, hết thảy thanh huyên náo đều im bặt. Mặc kệ là các công tử an tọa hay là quyền quý tiến vào, đều quay đầu lại, như cười như dõi về phía cửa đại điện.

      Yên tĩnh, thời khắc này trong đại điện vô cùng yên tĩnh!

      Thậm chí ngay cả tiếng xì xào hay tiếng bắt chuyện cũng chìm hẳn. Hết thảy các quý nhân ngồi ở đây ánh mắt đều sáng quắc dồn vào nơi đại môn, chờ Nghĩa Tín Quân nước Tề kia trình diện.

      Trong mơ hồ, Vệ Lạc nghe được tiếng cười khẽ: “Từng nghe Nghĩa Tín Quân mỹ mạo đứng đầu thiên hạ! Là trượng phu duy nhất thế gian có thể sánh ngang với công tử Kính Lăng! Tư sắc hoa diễm của vượt xa khả năng tưởng tượng của thế nhân. Tuyệt đối ngờ rằng cũng đến Tân Điền! Tốt! Ngày hôm nay có thể chứng kiến phong thái mỹ nhân, chuyến Tân Điền lần này uổng rồi.”

      Tư sắc hoa diễm? Mỹ nam tử có thể sánh ngang với công tử Kính Lăng?

      Vệ Lạc vừa nghe thế, hai mắt tức phát sáng long lanh. Nàng ngẩng đầu lên, cũng giống hệt chúng nhân, hề chớp mắt mà nhìn lối vào đại điện.

      Trong yên tĩnh, trong chờ mong, thiếu niên lấy bạch ngọc vấn tóc, thân mặc bào trắng, eo thắt đai ngọc dưới tháp tùng của mấy chục kiếm khách và hiền sĩ xuất ở cửa đại điện.

      Tích tắc, ánh đuốc khắp điện tối sầm lại.

      Trong nháy mắt, lối vào đại điện hào quang bắn ra tứ phía.

      ====

      (1)Ma (麻姑): hay còn được gọi là Thọ tiên nương nương, Hư Tịch Trùng Ưng chân nhân, là nữ thần trong tín ngưỡng dân gian dân tộc Hán, cố cất rượu chúc thọ trong thọ thần Tây Vương Mẫu

      [​IMG]
      @xiu lão gia : đúng là như ko có ngày mai ấy, dữ dội dễ sợ =.,=

      @Nhược Vân : chuẩn bị rồi đây :-(

      @phuongvutyty : nên sẵn sàng nước miếng để tổng sỉ vả lũ hủ nho là vừa :v

      @Aliren : aiz hết thịt rồi nhé, hơn trăm chương nữa mới có lại >:O

      @Nhiên Nhiên : sắp rồi nàng ạ, ngược kéo dài tới trăm chương, aiz aiz
      Last edited: 12/10/15
      huyenlaw68, xiu lão gia, B.Cat5 others thích bài này.

    3. Aliren

      Aliren Active Member

      Bài viết:
      100
      Được thích:
      81
      @Haru sao e vừa tiếc vừa vui vì hết thịt ấy nhỉ? Có chương mới đọc là hạnh phúc, tối qua e vừa vào bệnh viên vì ăn trung thức ăn ko tốt, mới tỉnh tỉnh lên Cung thấy chương mới tự nhiên khỏe hơn 1 nửa. Chuột quá.
      _haru_Nhược Vân thích bài này.

    4. phuongvutyty

      phuongvutyty Active Member

      Bài viết:
      96
      Được thích:
      246
      thiệt là gần đến đoạn ngược nên mỗi lần xem Thông báo, tui nhìn fần bài mới của bà @_haru_ tui ko vui lắm, sao tui có suy nghĩ độc ác là bà drop truyện ngay lúc này lun , đừng xát muối vào vết thương lòng tui lần nữa. Huhu.
      Con đường chính khách Vệ Lạc quá nguy hiểm, trong Ngọc thị Xuân Thu em Ngọc cơ chọn con đường thương nhân có vẻ an toàn hơn tý, tuy nhiên khoản mê trai chả em nào kém nhau :yoyo49:
      _haru_ thích bài này.

    5. phuongvutyty

      phuongvutyty Active Member

      Bài viết:
      96
      Được thích:
      246
      thiệt là gần đến đoạn ngược nên mỗi lần xem Thông báo, tui nhìn fần bài mới của bà @_haru_ tui ko vui lắm, sao tui có suy nghĩ độc ác là bà drop truyện ngay lúc này lun , đừng xát muối vào vết thương lòng tui lần nữa. Huhu.
      Con đường chính khách Vệ Lạc quá nguy hiểm, trong Ngọc thị Xuân Thu em Ngọc cơ chọn con đường thương nhân có vẻ an toàn hơn tý, tuy nhiên khoản mê trai chả em nào kém nhau :yoyo49:
      _haru_ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :