1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Xuyên không] Việt Cơ - Lâm Gia Thành (update c150)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nhiên Nhiên

      Nhiên Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      538
      Được thích:
      626
      bà chị khen còn hơn tiên nữ nữa á, dẻo miệng thiệt a
      _haru_ thích bài này.

    2. Nhược Vân

      Nhược Vân Well-Known Member

      Bài viết:
      933
      Được thích:
      1,403
      Theo như t nhận xét truyện này nam nữ ngược đều. Ngược nữ trước ngược nam sau.
      _haru_ thích bài này.

    3. Winter

      Winter Well-Known Member

      Bài viết:
      378
      Được thích:
      534
      chị ăn giỏi vậy mà cua xong đúng là quá mất mặt rồi :v
      nhưng tôi càng ngày càng hiểu là KL có suy nghĩ gì :yoyo49: tự dưng đẩy cái con công chúa kia sang cho chị. Tội nghiệp con bé, ngây thơ dễ dụ, kiểu này là có gì khai tất rồi. Tôi mong chờ màn cắn xé giữa con công chúa đấy với thập tam công chúa :yoyo36: xông vào đánh nhau càng tốt. thông cảm, dạo này tôi chán quá nên muốn xem đánh nhau cho đỡ nhàm :yoyo44:
      _haru_, huyenlaw68Nhược Vân thích bài này.

    4. _haru_

      _haru_ Well-Known Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      1,623
      Chương 94: Vệ Lạc an toàn rồi!
      Edit: truthblue82
      Beta: _haru_

      Vệ Lạc dọc đường thao thao bất tuyệt, ngừng khoác lác tâng bốc lại an ủi, khi dẫn đám người này tới chỗ ở của họ, trong ánh mắt của Việt công chúa nhìn về phía nàng mơ hồ có chút ỷ lại.

      Về tình về lý, Vệ Lạc phó nội kiêm thực khách tam đẳng có tư cách thu xếp cho quý nhân như Việt công chúa. Bởi vì sân viện thượng đẳng nằm trong phạm vi quản hạt của nàng.

      Nhưng Vệ Lạc là người nào chứ? Nàng mới chẳng để ý tới những quy tắc này đâu, lâu các nàng đưa họ tới là nhất đẳng trong phủ Kính Lăng, hoàn toàn có thể xứng với thân phận nhóm người Việt công chúa.

      Lúc đoàn người Việt công chúa bước vào tòa tiểu lâu bằng gỗ thấy kết cấu trong tinh xảo lộ ra đại khí, bốn phía hoa viên bao quanh, trong hoa viên còn thêm sân viện có hồ , trong lòng đều thả lỏng.

      Bất tri bất giác, kể cả trong ánh mắt các kiếm khách nhìn Vệ Lạc đều thêm ba phần thân mật. Dưới cái nhìn của bọn họ, tuy rằng công tử Kính Lăng rất ngạo mạn vô lễ, nhưng tiểu nhi thân phận thấp hèn này lại vẫn có mấy phần lễ nghi quy củ.

      Bọn họ biết nếu cũng bị loại người ti tiện này nhục nhã, bọn họ có thể phẫn nộ rút kiếm, gây hậu quả thể vãn hồi nữa hay ?

      Thu xếp cho đoàn người như thế phải việc đơn giản, điều phối nô bộc, phân phát các loại vật phẩm, liên quan tới rất nhiều phương diện. Có thể , công việc như vậy chỉ có đại quản mới có thể xử lý tốt.

      Chẳng qua vì Vệ Lạc là cận thần của công tử Kính Lăng, các quản lớn trong phủ lại biết đến cùng ý muốn của công tử Kính Lăng là thế nào. Bèn mặc nàng điều động.

      Nàng thậm chí nhân cơ hội tiếp nhận công việc của , từ trong đám xử nữ đồng nam điều nhóm người đến hầu hạ Việt công chúa.

      Dùng những người này hầu hạ lại là cách thể thân phận. Đến lúc Việt công chúa chú ý trong viện ra vào đủ mọi khuôn mặt thanh tú, tâm tình lại khá hơn nhiều.

      Với thân phận công chúa bậc này, nhạc tấu khi dùng cơm, thứ loại chén rượu sử dụng, đều có quy tắc cả. Vệ Lạc hiểu, nhưng nàng hỏi, dọc đường ngừng thỉnh giáo các vị quản , thái độ cực kỳ ôn hòa có lễ, khiến người ta vừa thấy liền thoải mái. quá nửa ngày, Vệ Lạc xử lý tất cả vụ sạch .

      Đến sau bữa tối, Vệ Lạc cùng các thiếu nữ nước Việt là có gì hết.

      Vệ Lạc chớp cặp mắt đen huyền ngây thơ, mê mẩn thưởng thức sắp đẹp của chúng nữ hồi, lại thở dài : “Sắc đẹp của Việt nữ, ngờ lại tới mức này! Than ôi! thể tin thế gian này có sắc đẹp nào hơn được công chúa.”

      Nàng than thở tới đây, khẽ nhíu mày, lắc đầu : “Công tử nhà ta đối với Việt tứ công chúa quá cố tuy tình sâu mãi mãi, nhưng từ trước tới giờ cũng thấy nhắc qua nàng ta. Ta thực tin, vẻ đẹp của nàng vượt qua công chúa người!”

      Vệ Lạc vừa nhắc đến công tử của mình, chúng nữ lập tức yên tĩnh lắng nghe. Các nàng trong tuổi hoa xinh tươi, ai mà chẳng mộng mơ? Ở trong cung nước Việt, các nàng thường gặp đều là đám quý nhân béo mập đáng ghét, thiếu niên lang qua lại đùa vui, đa phần cũng chỉ là tướng mạo đoan chính mà thôi, tuấn tú cực kỳ hiếm thấy. Dung mạo như công tử Kính Lăng, dứt khoát nghe cũng chưa từng nghe, mơ cũng chưa từng mơ qua. Bởi vậy vừa nhắc tới người xem thường các nàng này , đều cảm thấy tim đập nhanh hơn.

      Vệ Lạc vừa dứt lời, phía sau Việt công chúa, muội muội khác mẹ của nàng lập tức cười vang : “Tứ nữ? Ả ốm yếu bệnh hoạn đó có gì mà xinh đẹp chứ? chẳng ra sao!”

      Vệ Lạc ngạc nhiên nhìn về phía nàng ta, ha ha : “Người mà công tử nhớ nhung, sắc đẹp lại bình thường sao?” Trong giọng của nàng tỏ vẻ tin.

      Nàng tin khiến chúng nữ đều muốn tranh luận phen, cuối cùng, vẫn là Việt công chúa thở dài : “Tứ nữ là con thứ, mẹ tuy được phụ hầu sủng ái, nhưng từng có quan hệ bất chính với người khác. Lúc phụ hầu xử tử tên gian phu đó bà ta nguyện lấy cái chết cảm tạ ơn ân sủng của phụ hầu, chỉ cầu phụ hầu tha cho con . Khi bà chết Tứ nữ mới có hai tuổi. Mười mấy năm qua, Tứ nữ vẫn sống im lặng trong góc, ít qua lại với người khác. Nghe nàng ta yếu đuối nhiều bệnh, thường tự mình sâu vào rừng hái thảo dược để ăn.”

      Việt công chúa rủ rỉ thuật lại ràng lai lịch xuất thân của cơ thể Vệ Lạc.

      ra mẫu thân thân thể này vụng trộm với nam nhân khác nên bị xử tử! Hơn nữa chết chừng mười năm rồi! Vệ Lạc cố gắng đè nén chua xót khó hiểu trào ra trong lòng, vui sướng nghĩ thầm: ôi chao, chết rồi ư? Thân thể này vẫn sống im lặng nơi lãnh cung sao? như vậy, người biết nàng chắc là rất ít?

      Việt công chúa vừa xong, Vệ Lạc lập tức chớp chớp mắt, hít vào hơi, cả kinh : “Lại có việc này sao?” Tiếp đến, nàng lại khinh thường chép miệng, lẩm bẩm : “Thực còn xa mới bằng công chúa!”

      Lời này Việt công chúa thực rất thích nghe.

      Ngay sau đó hai tay nàng xoắn chặt lại, trong cặp mắt phượng lệ châu vòng quanh, cắn chặt răng ngà, cố nhẫn nhịn chua xót trong lòng.

      quý nữ mắt phía sau hai công chúa than thở: “Đúng vậy, Tứ nữ thực xinh đẹp.”

      Vệ Lạc hiếu kỳ hỏi lần nữa: “Tứ nữ kia, dung mạo của nàng ta bình thường có gì đặc sắc sao?”

      Mấy thiếu nữ suy nghĩ hồi, thứ công chúa kia nhanh miệng tiếp lời: “Ba năm trước ta trang điểm gả sang Tấn ta từng gặp qua, chẳng qua chỉ là phường xoàng xĩnh, so với xử nữ bình thường có gì khác.”

      Vệ Lạc nghiêng đầu, cười : “Mẹ nàng ta chắc là giai nhân?”

      Thứ công chúa hừ tiếng, chép miệng đáp: “Giai nhân nước Việt nhiều lắm! Mẹ ta chết nhiều năm, ai còn nhớ tới dung mạo của ả cơ chứ? Tứ nữ sống lặng lẽ, hiếm qua lại với ai, biết lễ nghi, học văn tự, hoàn toàn là tiện phụ.”

      Hiếm qua lại với ai, biết lễ nghi, học văn tự?'

      Quá tốt rồi!

      Lần này, Vệ Lạc hoàn toàn yên tâm.

      Nàng rất muốn reo hò, nàng rất muốn hát vang!

      Bởi vì nàng an toàn rồi!

      Nguy hiểm lớn nhất của nàng, đơn giản chính là công tử Kính Lăng hoài nghi lai lịch xuất thân của nàng rồi thuận tay giết. Bây giờ lại nghe rằng, nàng cùng Việt Tứ công chúa kia chẳng hề có điểm nào giống nhau!

      Nàng bây giờ, chỉ chẳng giống với Tứ nữ chúng nữ nhắc đến, cũng cùng hai vị Việt công chúa này chỗ tương tự. Cho dù là khuôn mặt, hay là ngũ quan, hoặc là cử chỉ thần thái, Vệ Lạc nàng đều hoàn toàn khác các nàng!

      Nàng an toàn rồi!

      Kiềm nén vui mừng, Vệ Lạc lại cùng chúng nữ chuyện phiếm nửa ngày. Đợi đến khi nàng hoàn toàn xác nhận những người Việt này trở thành gánh nặng của bản thân, nguy cơ của nàng bị hóa giải, đêm đen buông.

      Màn đêm thăm thẳm, sanh nhạc bắt đầu phiêu đãng.

      Sau khi Vệ Lạc cáo lui với chúng nữ, bước chân thơ thới quay trở về.

      Khi nàng về phòng mình, đuổi hai thị tỳ ra ngoài, đóng chặt cửa phòng hiểu tại sao, nàng vốn nên vui mừng cực điểm, im lặng cười hồi xong lệ rơi đầy mặt.

      Nàng bưng miệng chặt, từ từ trượt người ngồi mặt đất sau cửa, lại lần nữa reo hò: Ta an toàn rồi!

      Ta thực an toàn rồi!

      Trái tim nàng reo hò, tinh thần nàng phấn chấn, bước chân thơ thới, nàng cầm thanh đao đồng, tay rung rung, cười khúc khích, liên tục vót mười thanh kiếm trúc, mới hơi bình tĩnh lại.

      đêm này, Vệ Lạc vừa ngã xuống giường liền ngủ , nàng ngủ rất say, thậm chí còn phát ra tiếng ngáy nho .

      Từ khi xuyên qua đến nay, , từ khi cha mẹ chết đến nay, Vệ Lạc lần đầu tiên nếm trải mùi vị của mộng đẹp dài lâu.

      ====

      @huyenlaw68 : chương mới đây nha

      @Nhiên Nhiên : zời vốn sống của bả là cái miệng ma :v

      @Nhược Vân : Mong mình sống được qua giai đoạn ngược nữ :014:

      @Winter : ờ tôi chả hiểu nữa, tôi cũng chán rồi đây :roft:

      Nguyên Nguyễn, WinterTôm Thỏ thích bài này.

    5. Winter

      Winter Well-Known Member

      Bài viết:
      378
      Được thích:
      534
      đấy, tui bảo mờ :v có gì khai tất
      nhưng mà vô lý nhở??? ràng tứ công chúa rất đẹp, sao mấy đứa kia lại bảo nhan sắc bình thường? hay là tứ công chúa cũng biết dịch dung nhưng ở level thấp?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :