1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Xuyên không] Việt Cơ - Lâm Gia Thành (update c150)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Winter

      Winter Well-Known Member

      Bài viết:
      378
      Được thích:
      534
      hình như bà này muốn chơi trò loạn luân à? dính còn hơn cả keo -_- biết là thời này phụ nữ cởi mở, nhưng đây người ta gọi là cởi mở đâu, người ta gọi là lẳng lơ đấy :yoyo62:
      _haru_Nhược Vân thích bài này.

    2. _haru_

      _haru_ Well-Known Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      1,623
      Chương 82: Vệ Lạc bị đẩy lên đầu sóng gió
      Edit: truthblue82
      Beta: _haru_
      Thập Tam công chúa câu làm tất cả mọi người đều quay đầu nhìn về phía Vệ Lạc.

      Vệ Lạc ngẩng phắt đầu lên, hai mắt sáng rực - sáng rực, ánh quang lấp lánh trong con ngươi đen láy có thể đoạt hồn người.

      Hai mắt Vệ Lạc sáng rỡ nhìn Thập Tam công chúa, rồi lại nhìn công tử Kính Lăng, sau đó, nàng nhanh chóng thu lại ánh mắt có vẻ quá mức hưng phấn kia, hơi rũ mi, cúi đầu. Nàng biết công tử Kính Lăng có thú bắt nạt người, nếu biết nàng vui mừng chờ mong thế này, nhất định chịu. Bởi vậy, nàng phải bình tĩnh, kiềm chế!

      Nàng vừa ngẩng đầu, khiến mọi người đều thu diện mạo của nàng vào đáy mắt. Thành Hề nghi hoặc nhìn nàng chằm chằm, khẽ nhíu mày, hiển nhiên cảm thấy hình như từng quen biết.

      Hai năm rưỡi cũng phải ngắn, ta lại là kẻ nhiệt tình phóng túng, sớm tìm người khác. Đối với Vệ Lạc, chỉ còn dư lại ký ức mơ hồ. Huống chi, dáng dấp tại của Vệ Lạc khác rất nhiều so với hai ba năm trước. Dẫu rằng dịch dung.

      Mọi người đánh giá thiếu niên Vệ Lạc khuôn mặt thanh tú, hai mắt thần quang sáng láng này, chỉ quan sát chốc liền để ý đến nàng nữa. Mà dời chú ý tới người công tử Kính Lăng cùng với Thập Tam công chúa.

      Thập tam công chúa cười khanh khách nhìn Bát huynh của nàng ta, khuôn mặt bầu bĩnh tất cả đều là vẻ chờ mong và khát vọng. Đương nhiên, vẻ chờ mong và khao khát này là nàng ta tận lực ngụy trang mà thôi.

      Công tử Kính Lăng biếng nhác nhìn chằm chằm Vệ Lạc lát.

      cầm chén rượu, từ tốn nhấp hớp , lạnh nhạt : “Tiểu nhi này làm vui lòng ta.”

      Tiểu nhi này làm vui lòng ta!

      Tiểu nhi này làm vui lòng ta!

      Lời này quá có trọng lượng, nháy mắt, lực chú ý của tất cả mọi người lần thứ hai chuyển đến người Vệ Lạc.

      Vệ Lạc cúi đầu, vô cùng chờ mong công tử Kính Lăng cứ thế tặng mình khóe miệng co giật cái, có chút muốn khóc. Nàng ngẩng đầu vô lực nhìn công tử Kính Lăng, rất muốn gì đó, nhưng biết tại mình bị mọi người chú ý, lại dám thốt lời.

      Công tử Kính Lăng đối diện hai mắt bỗng chốc trở nên u ám kia của Vệ Lạc, khóe miệng bắt đầu kiềm chế được nhếch lên.

      Thập Tam công chúa vui bĩu môi, nàng ta lại nhìn chòng chọc Vệ Lạc hồi, lại quay đầu nhìn Bát huynh vậy mà lộ ra tươi cười với tiểu nhi này, miệng của nàng ta lại càng bĩu ra.

      Đùng tiếng, nàng ta đứng lên. Chỉ thấy tay áo Thập Tam công chúa phất cái, xoay người rời .

      Nàng ta nổi giận rồi.

      Đây là trong đại điện, là chỗ hơn mấy trăm ngàn danh quý nhân tụ họp!

      Thập Tam công chúa chính là em công tử Kính Lăng thân cận nhất.

      Nhất thời, đại điện vốn sôi nổi nghị luận, vui cười chẳng gò bó, tức khắc yên tĩnh ít. Mọi người tò mò liếc nhìn bóng dáng Thập Tam công chúa tức tối rời tiệc, lại quay đầu nhìn về phía công tử Kính Lăng ngồi đó.

      Dần dần, vô số lời thầm vang lên: “Xin với công tử Kính Lăng người mà cũng được.”

      “Thập Tam công chúa từ trước đến giờ rất thân thiết với công tử, chẳng lẽ, tiểu nhi này có lại lịch lớn?”

      “Xì, đến cùng cũng chỉ là tiểu nhi.”

      “Nó là ai thế?”

      “Coi mặt cũng tầm thường, chỉ được cặp mắt linh động như ngọc, công tử Kính Lăng lại thích loại này sao?”

      “Chà chà! Mấy năm qua công tử hề tận tình nữ sắc, lại giống như chúng ta, thích đồng nam sao?”

      “Khuôn mặt này quá sức bình thường, có tài cán gì khiến công tử Kính Lăng thích chứ?”

      Trong khoảng thời gian ngắn, vô số tiếng bàn luận vang lên, vô số thanh thầm vọng lại.

      Vệ Lạc gằm mặt, cúi đầu , nhưng trong lòng lại nổi sóng lớn: Hỏng rồi, lần này hỏng rồi! Thập Tam công chúa vừa , lại đẩy mình ra đầu sóng gió!

      Lần này, có vô số người để ý mình, vô số thế lực hoặc đối địch hoặc giao hảo với công tử Kính Lăng đều đưa ánh mắt về phía mình. Từ giờ trở , bản thân đứng đầu sóng gió mất rồi.

      Vệ Lạc lúc này, chỉ cảm thấy cơn ớn lạnh ập tới, nhanh chóng lan khắp người nàng! Nàng đột nhiên phát , trong lúc lơ đãng nhất, mình bị Thập Tam công chúa nhàng mờ ám cái, liền nâng nàng lên cao. Xưa nay hai chữ nâng giết(1) chính là như vậy, đầu tiên là tâng bốc lên cao, để khi ngã xuống, chính là rơi thành bùn nhão!

      (1)nguyên văn là phủng sát (捧杀)

      Vệ Lạc nháy mắt cái, từ từ ngẩng đầu lên, rụt rè, cầu viện, xin tha nhìn về phía công tử Kính Lăng.

      Ngũ quan như đao khắc của công tử Kính Lăng bấy giờ hơi mỉm cười, lông mi dài nơi đuôi mắt hơi rủ xuống. , rất khí định thần nhàn nhấm nháp rượu trong chén, mặc kệ tiếng xì xào bàn tán càng ngày càng vang.

      cũng nhìn Vệ Lạc.

      Chỉ cái nhìn này của Vệ Lạc, những lời bàn luận kia lại lớn thêm mấy phần, “Ái chà! Mắt đen sáng rực, ánh nhìn quẩn quanh, như van lơn ơn mưa móc, như khóc cầu cái cười. Lại càng động lòng người cực kỳ. Tiểu nhi này quả là thượng phẩm!”

      Lời này vừa truyền vào tai Vệ Lạc, nàng suýt chút nữa phun ra ngụm máu. Ai van lơn ơn mưa móc? Ai khóc cầu cái cười? Con bà nó, Vệ Lạc ta đội trời đạp đất, lúc nào mà thiết tha thích, đêm hoan lạc của gã đàn ông.

      Đây thực quá buồn nôn! Thực khiến người ta muốn nổi đoá.

      Vệ Lạc hơi tưng tức trong ngực, vội vã cúi thấp đầu.

      Tiếng bàn luận còn vang lên: “Thằng bé này có tên?”

      sai, kêu là Vệ Lạc, xuất thân quý nhân.”

      “Người Vệ à? Thần quang sóng sánh trong mắt kia, rất giống vẻ đẹp của người Việt.”

      “Đúng vậy, đích thị là người Việt.”

      Lần này, Vệ Lạc trực tiếp tuyệt vọng. Nàng thân phận thấp kém chẳng nên trực tiếp phản đối họ, việc thế này nàng lại cách chi biện bạch, tại Vệ Lạc thực vô kế khả thi, cực kỳ bất đắc dĩ.

      Ngay khi tên 'Vệ Lạc' truyền ra, Thành Hề liền trố hai mắt. dám tin nhìn chằm chằm thiếu niên thanh tú trắn nõn trước mặt này, nhớ lại phong tình cái ngước mắt khi nãy của ta(Vệ Lạc), lâu cũng thể nhúc nhích.

      còn sững sờ, chủ nhân của Văn Thích đại phu xin công tử Kính Lăng cáo lui. Tận đến khi rời , Thành Hề vẫn còn liên tục nhìn về phía Vệ Lạc.

      Mọi người xì xầm hồi, dần yên tĩnh. Công tử Kính Lăng ưa thích đồng nam, việc này tuy mới mẻ, nhưng dù sao cũng là việc - thời đại này, vị vương tôn quyền quý nào lại chẳng xử nữ đồng nam thành đàn, mỹ cơ vô số?

      Lúc mọi người bắt đầu thu hồi ánh mắt Vệ Lạc rốt cuộc thở phào nhõm. Khi nãy nàng có ảo giác bị những ánh nhìn xung quanh dìm cho chết đuối.

      Công tử Kính Lăng lười biếng nhấm nháp xong rượu trong chén, đặt chén rượu xuống, ngẩng đầu thưởng thức vẻ mặt Vệ Lạc.

      Khuôn mặt của Vệ Lạc trắng xám, hai mắt vô thần, môi đào run rẩy, hai tay đặt đầu gối xoắn chặt lại với nhau, hiển nhiên là cấp bách suy nghĩ đối sách.

      Thấy cảnh này, khóe môi của lại nhếch lên, lần thứ hai lộ ra nụ cười hoa lệ xán lạn.

      Cười rồi, thản nhiên đứng lên, xoay người về phía chủ vị bữa tiệc.

      Chúng quý nhân thấy hành động của , ai cũng nghiêng đầu, nhìn về phía .

      Sau khi công tử Kính Lăng ngồi quỳ chỗ chủ vị, hai tay vỗ cái, mỉm cười : “Ngày tốt dễ qua, vui vẻ được bao? Lần này ta từ trong biển máu giết chóc quay về, thứ nhớ nhất, cái nào qua được giai nhân mỹ tửu nước Tấn.”

      lời này thoải mái, mọi người vui vẻ cười vang.

      Công tử Kính Lăng tiếp tục ha ha cười : “Tiếp theo yến tiệc, chư vị đều có thể ôm mỹ nhân, nhấm rượu trong môi son, bàn luận đạo trị quốc.” đây là muốn mọi người cùng nghị luận, năng thoải mái.

      Có thể vừa ôm mỹ nhân cùng người tranh luận, chính là thú vui của người thời này. Bởi vậy, tiếng cười đùa vui vẻ càng vang dội. Những hiền sĩ sửa sang tổng kết ra những kiến giải mới nhất, sớm chuẩn bị tối nay toả ánh hào quang, lại càng mặt mày hớn hở.

      Công tử Kính Lăng hài lòng nhìn cảnh tượng này, hai tay hợp lại, trong ba tiếng vỗ tay “Bốp bốp bốp” vang lên, hàng xử nữ đồng nam được chuyên tuyển để các quý nhân mua muốn mua vui trong yến tiệc hưởng thụ, bắt đầu nối đuôi nhau ra, mà tiếng nhạc, lúc này cũng dần dần chuyển thành phóng đãng mị hoặc.

      ====

      @Nhiên Nhiên : mặt dày mới tranh thủ được mỹ nam, tiếc là thím ấy phải nữ9 :v

      @Nhược Vân : thời đó sống thoáng còn hơn bây giờ, thế mà báo chí cứ giới trẻ chúng ta ngày nay sống thoáng :)))))))))

      @Winter : cái mạng cùi bắp, muốn tag cũng hơi khó nên lười, để sau có chap mới tag nha :)))
      Last edited: 18/5/15
      Nguyên Nguyễn, Winter, xiu lão gia6 others thích bài này.

    3. Nhiên Nhiên

      Nhiên Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      538
      Được thích:
      626
      cứ hù dọa chị hoài, kẻo chị chạy mất dép ấy

    4. Nhược Vân

      Nhược Vân Well-Known Member

      Bài viết:
      933
      Được thích:
      1,403
      so sánh vậy được . Khi đó con người sống cong theo bản năng nhiều, chưa có mấy lão nho giáo đạo giáo rang buộc nhiều như bay h nên sống như vậy ko sao, nhưng H mà sông thế là đống nhan lễ nghĩa trí tín tam cương ngũ thường nó đe đầu đó. @_haru_

    5. Winter

      Winter Well-Known Member

      Bài viết:
      378
      Được thích:
      534
      ok nuôn :yoyo52: có chap mới nhớ tag tôi nhé
      Dự là chị được dịp trình diễn tài năng của mình hả? Phải ? Nhưng mà như vậy còn lâu KL mới thả chị :yoyo42: mà tôi k thích như vậy cho lắm:yoyo49:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :