1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Xuyên không] Việt Cơ - Lâm Gia Thành (update c150)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. _haru_

      _haru_ Well-Known Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      1,623
      Chương 77: Lần thứ hai giao phong
      Edit: truthblue82
      Beta: _haru_

      Vệ Lạc cứng đờ!

      Thân thể nàng đờ ra, cảm giác từng đợt khí nóng phả vào lỗ tai, còn cả hơi thở nam tính mạnh mẽ của . Hơi thở nam tính ấy bao phủ mọi chỗ, từ mỗi lỗ chân lông thấm vào cơ thể nàng!

      Bất tri bất giác, tim nàng lại đập điên cuồng mất khống chế, dần dần, nàng lại bắt đầu cảm giác được trong toàn bộ trời đất, chỉ còn mỗi tiếng tim đập khẩn trương của bản thân.

      vất vả mới yên tĩnh được hai năm mà!

      Vệ Lạc rất muốn khóc.

      Nàng chớp mắt cái, chậm rãi, từ từ quay đầu . Nàng dám quay quá nhanh, vì thực áp rất gần, Vệ Lạc e sợ nếu cẩn thận, kề mặt mình phải bờ môi .

      Vệ Lạc quay đầu, trợn to đôi mắt mặc ngọc, chớp chớp, nhìn .

      Theo ánh mắt chớp chớp của nàng, khóe môi công tử Kính Lăng kiềm chế được cong lên. Tiểu nhi trước mắt này, cặp mắt như mặc ngọc, trong mà lạnh, tựa như ngọc thạch hấp thụ mấy vạn năm linh khí trời đất, chẳng hề nhiễm bụi trần thế tục. Nhưng theo cái nháy mắt này của nàng, ngọc thạch kia lập tức biến đổi, hoá thành hồ nước dưới ánh mặt trời, lăn tăn gợn sóng. Vẻ tĩnh lặng cũng đổi thành giảo hoạt và sợ hãi.

      Vệ Lạc nháy mắt, ngơ ngác nhìn công tử Kính Lăng, nhìn nhìn lại, chiếc miệng xinh xắn của nàng thoáng run rẩy, sau đó, nàng chậm rãi lui người về sau, để mặt mình cách xa mặt nửa thước.

      Nàng làm xong, ánh mắt linh hoạt chuyển động, chỉ thấy hai mắt Vệ Lạc khẽ liếc, như có như đánh giá Kính Lăng, uất ức : “Tiểu nhân hiểu, ra lúc công tử đánh trận tận đất Tần, mà vẫn còn nhớ đến tiểu nhân.”

      Ánh mắt nàng thực khinh thường, vẻ mặt còn hơi tự cao, đúng vậy, là kiểu cho rằng chẳng phải người nàng thể tự cao. Ánh mắt này, bỗng chốc khiến mi tâm công tử Kính Lăng giật giật, hai mắt cũng hơi u.

      vừa lui mặt lại, hơi thở nam tính nồng đậm khi nãy cũng nhạt rất nhiều, Vệ Lạc khỏi lặng lẽ thở hơi. Ban nãy nàng cảm giác được, người công tử Kính Lăng phát ra mùi hóc môn quá nồng, nàng lo lắng kiểm soát được bản thân làm gì đó với nàng.

      Hì hì, như vậy chắc ổn rồi, kích thích con báo này phẫn nộ quá mức chắc hài cốt cũng còn.

      Vệ Lạc nghĩ vậy, vội vàng thu hồi diễn xuất còn dư thừa mặt, nàng lui ra sau bước nữa, hai tay úp sấp, phục sát đất, nàng từ nửa năm trước có thể dùng nội lực khống chế giọng , tại giọng nàng hơi trầm thấp, ngữ điệu vô cùng cầu khẩn thuật lại, Vệ Lạc dập đầu, : “ nay giữa các nước trong thiên hạ, nước Sở là mạnh nhất, gần như chiếm nửa thiên hạ! Các nước Tấn, Tần, Tề yếu hơn. Nước Việt, Ngô tuy mạnh, nhưng cũng lệ thuộc Sở mà thôi, các nước Vệ, Tống càng đáng nhắc đến.”

      Vệ Lạc bỗng nhiên nhắc tới những đại quốc gia này, công tử Kính Lăng khỏi ngẩn ra, từ từ thu hồi vẻ mặt trầm, ngửa người về sau, lẳng lặng nhìn nàng đăm đăm, chú ý lắng nghe.

      Vệ Lạc tiếp tục phục đất, cao giọng : “Tiểu nhân biết với khả năng của công tử, muốn thống lĩnh nước Tấn xưng bá thiên hạ, khiến chư hầu thần phục, nhất hô bách ứng.”

      Nàng dừng chút, cảm nhận được hơi thở của công tử Kính Lăng bình ổn, hiển nhiên buông lửa giận với mình, rốt cuộc thở phào nhõm. Nàng tiếp tục êm tai , “Thế thời nay, cái gì là quý nhất? Nhân tài, có hiền sĩ tương trợ, lời đẩy lui mười vạn quân, có hiền tướng, trận hạ mười thành trì địch! Công tử chí khí cao xa, tiểu nhân nguyện ra sức trâu ngựa!”

      Nàng trầm thấp câu cuối cùng xong, liền nghe được công tử Kính Lăng cười ồ : “Với tài năng của tiểu nhi, xứng làm quốc sĩ hay sao?”

      đây là mỉa mai Vệ Lạc biết nặng , tự coi mình thành nhân vật nào rồi.

      Vệ Lạc chậm rãi ngẩng đầu lên.

      Hai tay nàng vẫn rạp đất, ngửa đầu cùng bốn mắt nhìn nhau, trong đôi mắt như mặc ngọc, thanh trong mà lạnh nhạt, xinh đẹp mà tĩnh mịch, lại cực kỳ tự tin.

      Công tử Kính Lăng khỏi ngẩn người.

      từ từ ngồi thẳng người, nhìn chăm chú Vệ Lạc, chậm rãi : “ vậy, ngươi có năng lực gì?”

      Vệ Lạc tự tin đối diện với , lanh lảnh rằng: “Muốn trừ ngoại tất an nội, cầu hàng đầu cho công tử, chính là trở thành Tấn hầu!”

      Kính Lăng ngẩn ra.

      “Muốn trừ ngoại tất an nội”, sáu chữ này tuy rằng đơn giản, nhưng lại vang dội vô cùng. Nó phải trải qua mấy ngàn năm gian khổ, mãi đến hậu thế thậm chí vẫn được ghi nhận, tất nhiên có sức sống phi phàm.

      Bất tri bất giác, ánh mắt nhìn nàng của công tử Kính Lăng thay đổi.

      Vệ Lạc nhìn ra được, trong ánh mắt đấu tranh.

      đấu tranh, sao phải đấu tranh?

      Trong giây phút này, vô số ý nghĩ, vô số tâm tư, vô số tình cảm chẳng thể vui hay buồn đều cùng tuôn trào mãnh liệt.

      Vệ Lạc vội vàng rũ mắt, che giấu tâm tình của mình, nàng lần thứ hai dập đầu, giòn giọng: “Công tử chí tại thiên hạ, tiểu nhân cũng tự tin có thể lấy tài học khiến công tử coi trọng! Tiểu nhân thân phận thấp hèn, chẳng phải kẻ kiếm thuật trong mười đứng nhất, cũng có người trước hầu sau theo, dẫu tiểu nhân lai lịch bất minh, hành vi mờ ám, vậy thế nào? Thời thế nay, chiến loạn chốn chốn, cho dù phú quý tột bậc, cũng chỉ là được ban mai lại lo chiều tà (xem chú thích c69). Công tử muốn thu nhận kẻ sĩ trong thiên hạ, muốn xưng bá chư hầu, sao có thể quá mức thận trọng, mọi thứ đều cầu phải ràng? Nếu có hiền sĩ thực khách đến đầu quân cho công tử, ai cũng nhất định phải có xuất thân trong sạch, diện mạo đáng tin, có đạo có đức, há chẳng phải công tử chối bỏ nhân tài khắp thiên hạ sao? Nên biết thế gian này có trăm loại người, lại hiếm thấy kẻ hoàn hảo. Chỉ cần người có tài năng được công tử sử dụng, dầu vốn là nô lệ, từng giết người phóng hỏa có sao?”

      Nàng tới đây, trịnh trọng dập đầu, thanh khàn khàn : “Tiểu nhân gặp nguy nan, thực muốn để lộ mặt trước thế nhân. Mấy năm qua lo lắng sợ hãi, chẳng qua chỉ cầu chốn an thân. Bây giờ vào phủ công tử, xét thấy công tử quả minh chủ đương đại, tâm thực quy phục. Mong công tử chớ truy cứu đến diện mạo lai lịch nữa, tiểu nhân xin thề sống chết đáp đền!”

      Vệ Lạc xong, lần nữa dập đầu, lâu ngẩng lên.

      Trầm mặc, cực kỳ trầm mặc.

      Vệ Lạc nằm sấp đất, dỏng tai nghe nhịp thở hơi gấp gáp của công tử Kính Lăng, khỏi cực kỳ buồn bực: Mình lời này có lý có chứng, ngôn từ xúc động, sao còn do dự? là kẻ dã tâm bừng bừng như thế, đáng ra nên do dự mới phải.

      biết qua bao lâu, công tử Kính Lăng phất phất tay, khàn khàn : “Vệ Lạc!”

      Vệ Lạc vui vẻ, giòn dã đáp: “Dạ.”

      Giọng nhàn nhạt của công tử Kính Lăng truyền đến, “Lời của ngươi khiến ta đổi ý. Tạm thời ngươi là thực khách tam đẳng!”

      “Dạ ---”

      Tiếng đồng ý này của Vệ Lạc, quả lanh lảnh vang dội, khí thế mười phần, chút che giấu vui sướng mừng rỡ của nàng.

      Lời đồng ý của nàng vừa vang lên, thân thể công tử Kính Lăng lập tức hơi nghiêng về trước.

      chậm rãi áp sát Vệ Lạc, hai mắt như mực, lẳng lặng nhìn hai mắt nàng đăm đăm, chậm rãi : “Song! Tiểu nhân ngươi dùng mọi cách che giấu, miệng lưỡi lấy lòng, những điểm vô căn cứ trong đó người người đều nhìn ra, mấy lời hoa hoè ban nãy cũng chẳng che được!”

      Thoắt cái, khuôn mặt vừa hưng phấn ửng hồng của Vệ Lạc lại bắt đầu trắng như tuyết.

      Công tử Kính Lăng cầm chén rượu kỷ, nhàng nhấp ngụm, đảo qua mặt mũi nàng, : “Thuật dịch dung cũng rất tinh thông rồi! Hai năm trước cho dù là vô cùng sợ hãi, sắc đỏ ra, sắc trắng cũng khó , bây giờ nhìn cái lại có thể thấy ngay.”

      Thoắt cái, Vệ Lạc môi run rẩy ngước mắt nhìn , biết tại sao, khắc này, Vệ Lạc bật thốt lên lại là, “Ngài, ngài sao lại như thế? Biết tôi dịch dung, lại dùng lời bắt nạt tôi?”

      Giọng điệu này, sao nghe ra lại có chút thẹn quá hóa giận?

      Công tử Kính Lăng khỏi phá lên cười ha hả, thản nhiên đứng dậy, cao giọng ra lệnh: “Vệ Lạc tuy chỉ là thực khách nhị đẳng, tài ăn lại khiến người ưa thích, đích xác là tên lộng thần. Được, thăng làm thần tôi thân cận!”

      Tiếng vừa hạ, mấy giọng trong trẻo đồng thời truyền đến, “Xin nghe lệnh công tử!” khi thanh rơi xuống, tiếng đề bút sột soạt truyền đến, có người liên quan ghi lại lệnh bổ nhiệm này.

      Lời này vừa dứt, chẳng khác gì thân phận Vệ Lạc lại thay đổi. Từ sai vặt bên người, trở thành thực khách nhị đẳng kiêm thần tôi thân cận - lộng thần.


      ====
      @Hình Ưu : me too :yoyo40:

      @Nhược Vân : ôi cày hết được bản cv truyện này hả, tôi chịu, được mấy chương mà chả hiểu gì cả ==

      @Nhiên Nhiên : bay tứ tung ấy ạ :v

      @mimi28 : ờ lão ấy chỉ có trò mèo vờn chuột là thích thôi ==

      @Winter : tớ nghi lão ta biết chị là nữ rồi, vừa liếc sơ hình như chương 100 mấy là bị lộ :3
      sanone2112, mimi28, Nguyên Nguyễn8 others thích bài này.

    2. Nhược Vân

      Nhược Vân Well-Known Member

      Bài viết:
      933
      Được thích:
      1,403
      @_haru_ ko những cày hết mà còn cày cày lại mấy lần đấy. :yoyo66::yoyo66::yoyo66: nên ko biết là thấy edit tui mừng thế nào đâu. :yoyo14::yoyo14::yoyo14:
      Hình Ưu thích bài này.

    3. Winter

      Winter Well-Known Member

      Bài viết:
      378
      Được thích:
      534
      thôi RIP chị rồi, k nghi ngờ gì nữa :yoyo60:
      cái từ "lộng thần" tuyệt đối k phải từ hay ho đâu :v mà làm lộng thần cũng dễ đâu
      _haru_Nhược Vân thích bài này.

    4. Hình Ưu

      Hình Ưu Member

      Bài viết:
      59
      Được thích:
      65
      tui là tui chỉ mong đấu trí đấu dũng gì nhanh nhanh chút thôi:yoyo36: Mong có thế mà mãi bây giờ mới ngửi đc ít mùi:yoyo66::yoyo66::yoyo66: muốn bùng cháy :yoyo39: Thanks haru vs chị edit.
      _haru_ thích bài này.

    5. Nhiên Nhiên

      Nhiên Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      538
      Được thích:
      626
      Chúc mừng c dc lên chức hehe, con đường thăng chức còn dài, cần phải nỗ lực hơn nữa
      _haru_ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :