1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[ Xuyên không ] Vương Gia Yêu Nghiệt , Vương Phi Vô Lương - Mùa Xuân Của Kẹo Đường ( Hoàn - 134c )

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 131: Long phượng bảo bảo đại náo hôn lễ

      Edit + Beta: Saki


      Trong đại điện náo nhiệt, Dạ Khuynh Thành mặc hỉ phục màu đỏ thẫm, sắc mặt bình tĩnh nhìn chằm chằm trong đám khách khứa như tìm ai đó.

      Sau khi khách khứa đến đông đủ, đều ngồi vào chỗ nhưng vẫn chưa nhìn thấy người mình muốn gặp, phút chốc liền thở ra nhàng nhưng cũng cảm thấy có chút mất mác, biểu tình mặt biết là thất vọng hay là may mắn.

      “À Thiên Tà, lâu lắm rồi gặp ngươi nhỉ?”

      Thiên Tà toàn thân áo bào đen xuất dẫn tới ít cái nhìn xôn xao của khách khứa trong đại điện, đối với những ánh mắt nóng bỏng cũng quan tâm, để ý tới.

      Chỉ thấy rất tự nhiên về chỗ Nhật thần và Nguyệt thần đứng, đối với hoàn cảnh xung quanh chẳng quan tâm, giống như phải là chủ nhân của tòa cung điện này vậy.

      “Sao các ngươi cũng đến đây?”

      Đối với lời ân cần hỏi thăm của hai người cũng để ý, chỉ lạnh lùng hỏi câu.

      Tuy mất thần lực, nhưng thần thái của vẫn giống như trước kia, giơ tay nhấc chân đều lộ ra khí thế vương giả, căn bản là giống như người vừa bị mất vạn năm tu hành mà sa sút, ngay cả hai người Nhật thần và Nguyệt thần cũng hề phát ra.

      “Nghe tiểu tử ngươi này, chúng ta đương nhiên là muốn nhân dịp hôn lễ này đến thăm ngươi nha, tuy bình thường ba người chúng ta quá thân thuộc, nhưng chẳng lẽ ngươi biết có câu: đánh là tình mắng là sao? Cái này đủ thuyết minh tình cảm của chúng ta rất thân thiết nha.”

      Nhật thần dùng ánh mắt như nhìn người ngốc nhìn Thiên Tà, miệng lại ra lời khiến người ta dám khen tặng.

      “Hừ, ? Chỉ sợ các ngươi cũng có dụng ý khác , , tìm ta có chuyện gì? Nếu ta liền , mặc kệ các ngươi.”

      Hừ lạnh tiếng, cái tính giản xảo của hai người này cũng biết thừa rồi. Bọn chính là những vị thần quản chưởng tam bảo điện nhưng lại vô cùng rảnh rỗi, giờ lại mò đến nơi của , muốn tin tưởng hai người này chỉ là đơn thuần đến thăm đúng là gặp quỷ.

      “Ai, chớ chớ , chúng ta là được, đều mấy ngàn năm gặp, tiểu tử ngươi vẫn là cái đức hạnh này sao?”

      Nhật thần bĩu môi , sau đó lấy khuỷu tay húc vào Nguyệt thần, ý bảo tiếp.

      “Là như thế này, chúng ta lần này đến đích thực là có việc muốn hỏi ngươi, về phía chủ nhân của chúng ta, ngươi có manh mối gì ?”

      Nguyệt thần cũng quanh co, thoải mái mục đích lần này bọn đến.

      “Các ngươi cũng biết làm sao ta biết được?”

      Thiên Tà khinh thường nhìn bọn họ cái, giọng điệu lạnh lùng .

      “Này, lời này là đúng rồi, từ khi chủ nhân đến nhân giới liền cắt đứt liên hệ với chúng ta, mà ngươi chỉ chưởng quản sinh tử luân hồi các giới, còn có thể lại trong nhân giới, chúng ta hỏi ngươi hỏi ai đây?”

      Trong ba người bọn , tính tình Nhật thần là nóng nảy nhất, Thiên Tà lạnh lùng cao ngạo, Nguyệt thần lại là lịch nho nhã, ba vị thần ba tính cách khác nhau nhưng đều dễ chọc.

      Đặc biệt là Nhật thần và Thiên Tà, chỉ cần chuyện bất hòa liền vung tay đấu nhau ba ngày ba đêm, đấu đến trời đất mịt mù cũng là chuyện bình thường.

      Đừng nhìn Nguyệt thần lịch nho nhã, kỳ trong lòng cũng rất là buồn chán, mỗi lần hai người kia đánh nhau đều tỏ ra bàng quang ngăn cản mà thản nhiên ngồi xem kịch vui.

      “Ta chưởng quản sinh tử luân hồi của lục giới là sai, ta cũng thường xuyên lại

      [​IMG]
      tú cầu thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 132: Thiên Tà hồn phi phách tán

      Edit + Beta: Saki


      Đây là câu trả lời của , ý của là “ta hận ngươi nữa, nhưng ta cũng vì trả ơn cứu mạng của ngươi mà thích ngươi”.

      Mặc dù có chút vô tình, nhưng lại khiến cho nam nhân kia cảm thấy mĩ mãn, người thương còn hận nữa, như vậy là tốt rồi, như vậy cũng yên tâm nhắm mắt.

      Tường Vi hoảng hốt nâng dậy, ngồi mặt đất, chính mình dùng tay để chống đỡ thân thể của , tay đem thần lực ngừng độ lại cho .

      “Ngươi thể làm như vậy, nếu còn tiếp tục chết nhanh hơn!”

      Nguyệt thần thấy vậy vội vàng ngăn cản, khi Tường Vi tức giận ngẩng đầu nhìn , mới mở miệng giải thích: “Nếu như ta đoán sai, thần lực của dời đến người ngươi, nhưng bây giờ ngươi nhập ma, thần lực bị ma khí làm ô nhiễm, còn thuần khiết, nếu ngươi cứ truyền thần lực nhiễm ma khí vào người chỉ càng khiến bị vỡ mạch máu mà chết.”

      Lời của , chỉ có Tường Vi nhập ma sợ ngây người, mà còn có Nhật thần cũng kinh ngạc.

      “Ngươi cái gì? Thiên Tà vì sao lại đưa thần lực của mình cho nữ nhân này? Vậy tại chẳng phải là...”

      Nhật thần bởi vì quá mức chấn kinh, chuyện cũng trở nên lộn xộn, đại não của vẫn còn hỗn loạn, có chút tiếp thu được này.

      Trái ngược với Nhật thần bàng hoàng, Nguyệt thần sắc mặt ngưng trọng gật đầu, mặt cũng là đành lòng, tuy bọn ràng lắm tình hình cụ thể, nhưng cũng mơ hồ đoán được chuyện này phải là do Thiên Tà tình nguyện, đối với nam nhân tự phụ như , mất thần lực quả so với muốn mạng của còn khó hơn.

      Nhưng vì sao cuối cùng vẫn kiên trì sống? Nghĩ tới đây, bọn khỏi nhìn về phía Dạ Khuynh Thành nắm tay hai đứa nhóc, nhất thời liền sáng tỏ, ra là vậy.

      “Tiểu nữ van cầu hai vị đại thần, van cầu các ngươi cứu , chỉ cần các ngươi cứu , muốn ta làm cái gì ta cũng nguyện ý.”

      Tường Vi toàn thân ma hóa giờ phút này quỳ gối trước mặt Nguyệt thần và Nhật thần, đáy mắt mang theo khẩn cầu, giờ phút này nàng ta, trừ bỏ hình dáng bên ngoài, đâu còn nửa bộ dáng ma hóa lúc trước, nghiễm nhiên là si tình nguyện ý trả giá vì cứu người mình , khiến người ta đành lòng.

      “Trong lục giới, ngoại trừ hậu nhân của Nữ Oa và bản thân ra, ai có khả năng giết được , bởi vì có thần thể bất tử bất diệt, ngay cả khi mất thần lực, cũng chết được, nhưng mà vấn đề là ngươi xuất thủ khiến bị thương, mà ngươi lại là người đoạt thần lực của , công kích của ngươi, tương đương với chính dùng thần lực của mình tự công kích chính mình, cái này khác gì tự sát, chưa kể ngươi nhập ma, thần lực tinh khiết của ma khí của ngươi làm ô nhiễm, cứ như vậy...”

      tới đây, Nguyệt thần có chút được nữa, nhìn người từng là đồng bạn kiêm đối thủ ngày xưa giờ đây hấp hối, trong lòng cũng rất khó chịu.

      “Cứ như vậy như thế nào?”

      Tường Vi vội vàng hỏi.

      “Hết cách cứu chữa.”

      câu ngắn ngủn nhưng lại khiến người người cảm thấy thập phần tiếc hận, đường đường là trong ba vị thần quyền năng chưởng quản sinh tử của lục giới, giờ lại gặp phải kết cục tan thành mây khói,

      [​IMG]
      tú cầu thích bài này.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 133: Kỳ Lân chết

      Edit + Beta: Saki


      Tiểu nha đầu ôm lấy tay Dạ Khuynh Thành, gắt gao ôm chặt, sợ nếu buông lỏng phụ thân biến mất, bọn họ vừa mới nhận nhau, thể để phụ thân lại rời , bọn chúng nhất định phải đưa phụ thân về với mẫu thân, để cả nhà bọn họ được đoàn tụ hạnh phúc.

      Dạ Khuynh Thành còn muốn an ủi bọn chúng phen, tiếc rằng tình huống cho phép.

      “Hai tiểu súc sinh chết tiệt, nếu phải các ngươi đến đây náo loạn, Thiên Tà của ta phải chết, đều tại các ngươi, hôm nay nếu ta xé xác các ngươi ra làm trăm nghìn mảnh tên ta phải là Tường Vi, chịu chết !”

      Theo bản năng, nàng lựa chọn dùng cái tên mà Thiên Tà đặt cho mình, bởi vì nàng ai cả đường lối về, cũng luôn cái tên ban cho mình, dù cho đây vốn phải tên của nàng, nhưng nàng cam nguyện, chỉ cần là cho, nàng đều .

      Nữ nhân xong liền giơ mười móng vuốt chộp về phía hai tiểu hài tử, bộ dáng hung ác phối hợp với vết thương khủng bố mặt nàng, cả người khác gì nữ la sát đến từ địa ngục, khủng bố và hung ác.

      Dạ Khuynh Thành thấy vậy, cuống quít đem hai đứa che ở sau lưng mình, chính lại thể tránh được, dù cho bị thương cũng phải là đối thủ của nàng, huống chi bây giờ bản thân bị trọng thương?

      Cứng đối cứng như vậy chắc chắn chỉ có con đường chết, Nhật thần và Nguyệt thần ngã sấp bên cũng thay đổ mồ hôi lạnh, nhưng là bọn họ hữu tâm vô lực.

      Thần lực của Thiên Tà là mạnh nhất trong ba người bọn , lại thêm nàng kia nhập ma, bọn phải là dối thủ, lui bước mà , dù bọn muốn cứu cũng kịp nữa rồi.

      Mặt thấy lợi trảo của nữ tử kia sắp đụng đến Dạ Khuynh Thành, bóng dáng màu trắng phiêu nhiên bay tới, phía sau nàng còn có nam tử áo xanh, xanh trắng nhanh chóng phi thân bay đến.

      Nữ tử áo trắng ở giữa trung tao nhão xoay người cái, ống tay áo phẩy, dải lụa trắng xinh đẹp liền bay ra.

      Tại lúc mọi người ngẩn người, lụa trắng cấp tốc quấn lấy eo Dạ Khuynh Thành, bên đầu kia lụa trắng là bàn tay thon thả trắng nõn, chỉ thấy cổ tay nữ tử lật chuyển , lụa trắng liền mang theo thân thể Dạ Khuynh Thành về bên người nữ tử áo trắng.

      Nam tử áo xanh nhưng lại vội vàng bay tới trước mặt hai đứa , kéo bọn chúng đến chỗ an toàn mới dừng lại.

      “Cữu cữu!”

      “Mẫu thân cũng đến đây!”

      Hai tiểu gia hỏa cao hứng hoa chân múa tay, lại biết bọn họ đều tới, cũng là chuyện rất nguy hiểm.

      “Đại Nhi, nàng sao chứ?”

      Dạ Khuynh Thành được Tuyết Đại cứu về bên người giờ phút này quan tâm hỏi nữ tử bên cạnh, mỗi lần nhìn thấy nàng, trong lòng rất kích động, lúc này tự nhiên cũng ngoại lệ.

      Tuyết Đại nhàn nhạt liếc , ôn hòa : “Người có việc phải ta, tự chăm sóc chính mình .”

      Sau đó cũng liếc nữa, đối với chuyện tìm được trí nhớ nàng cũng có phản ứng gì đặc biệt.

      Sau đó, Ly Nặc và Kỳ Lân cũng đến đây, nhìn thấy hai đứa nhóc bình an vô nhất thời thở dài nhõm, kế hoạch của bọn họ vốn là Tuyết Hoàng và Tuyết Phượng vào trong lừa Dạ Khuynh Thành ra, sau đó Ly Nặc ở bên ngoài tiếp ứng.

      Nhưng là Ly Nặc đợi lâu cũng thấy bọn chúng ra, dưới tình thế cấp bách liền muốn tiến vào tìm người, thuận

      [​IMG]
      tú cầu thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 134: Đại kết cục

      Edit + Beta: Saki


      Áo trắng của Kỳ Lân nhiễm đầy máu, phối hợp với gương mặt trắng bệch của , ấy mà đẹp cách thê lương.

      “Ừ, ta cũng biết vì sao luôn luôn thích khi dễ ngươi, nhìn đến bộ dáng tức giận đến giậm chân của ngươi, ta lại rất vui vẻ.”

      Kỳ Lân suy yếu cười cười, nghĩ muốn giơ tay chạm vào mặt Ly Nặc, nhưng tay giơ đến nửa cũng còn khí lực nữa, lúc tay sắp rơi xuống lại bị Ly Nặc nhàng cầm lấy, đưa tay dán tại mặt mình, nhàng ma sát.

      “Nhưng nhìn thấy ngươi bị thương ta cũng đau lòng, cho nên ta tình nguyện người bị thương là ta, chỉ là về sau còn cơ hội bồi ngươi đánh nhau nữa rồi, là hoài niệm những tháng ngày ấy.”

      Kỳ Lân nằm trong lòng Ly Nặc hơi thở mong manh , bộ dạng khạc ra từng chữ đều như rất tốn sức, nhưng vẫn kiên trì tiếp, giống như sợ sau này còn cơ hội nữa, nhìn đến đám người Dạ Khuynh Thành và Tuyết Đại cũng cực kỳ đành lòng, nhưng cũng có cách xoay chuyển.

      linh tinh, ngươi có việc gì, về sau ngươi vẫn phải bồi ta đánh nhau, ta muốn đánh ngươi thành đầu heo, báo thù ngươi lúc trước luôn khi dễ ta.”

      Ly Nặc ôm chặt lấy thân thể lạnh dần trong lòng, trong mắt lên thần sắc hốt hoảng, muốn cúi đầu, muốn nhìn thấy...

      Dạ Khuynh Thành ngồi xuống cạnh , vỗ vỗ vai Ly Nặc, nghĩ muốn an ủi phen nhưng lại biết phải như thế nào, cuối cùng chỉ có thể bảo trì im lặng, Tuyết Thiên bên cạnh cũng vậy, trong mắt bọn họ đều mang theo đành lòng, nhưng lại ai mở miệng an ủi câu.

      ra giữ lời hứa, đưa ngươi đến bên cạnh ta.”

      Tuyết Đại nhìn Tường Vi, ra câu đầu đuôi.

      “Ngươi có ý gì?”

      câu bất thình lình của Tuyết Đại khiến trong lòng Tường Vi khẽ run, vẻ mặt và giọng điệu này sao lại quen thuộc đến thế?

      “Có ý gì? Chính ngươi tự đoán .”

      Tuyết Đại xong liền khởi động linh châu trong cơ thể, trong đại điện nhất thời tràn ngập ánh sáng, ánh sáng chói lòa lấy Tuyết Đại làm trung tâm tản ra tứ phía, hòa làm với màu áo trắng của nàng, khiến người ta biết được nàng cụ thể ở chỗ nào.

      Tại trong tích tắc ấy, mọi người, bao gồm Tường Vi đều theo bản năng lấy tay chặn ánh sáng.

      giây sau, cũng là thanh chủy thủ đâm vào thân thể người, tiếp đó là tiếng kêu thảm thiết vang lên, ánh sáng chói mắt cũng dần dần biến mất, mọi người mới có thể mở mắt ra.

      Dưới cái nhìn chòng chọc của mọi người, nữ tử áo trắng rút chủy thủ trong tay ra, nhấ thời máu tươi văng khắp nơi, nhưng là áo trắng của nàng hề dính chút máu nào, đơn giản là những giọt máu này còn chưa đụng tới vạt áo của nàng liền tự động văng ra.

      Theo chủy thủ rút ra, ngực nữ tử áo đỏ cũng bị thủng lỗ, máu tươi ngừng chảy ra, chỉ nửa khắc, giá y vốn đỏ thẫm bị nhuộm đen mảnh.

      “Ngươi... ngươi là Huyết Đại...”

      phải là câu nghi vấn, mà là câu khẳng định.

      Nàng ta có thể nhận ra Tuyết Đại nhờ thủ pháp giết người đó, mà đồng dạng, Tuyết Đại cũng có thể nhận ra nàng nhờ thủ pháp ngoan độc lúc nãy, dù sao hai người là đồng nhiều năm, rất ràng từng chiêu thức của đối phương.

      sai, nếu biết ngươi có thể an tâm ra được rồi.”

      Trước kia, là nàng sai lầm khi coi tiểu nhân trở thành bằng hữu mới hại chết chính mình, nhưng bây giờ nàng còn như vậy nữa, ra, những thứ này còn phải cảm tạ nữ nhân trước mắt.

      Chỉ là nàng ta làm nhiều việc ác, nên trách trách nàng ta nên thương tổn người của nàng, cho nên nàng tất phải giết chết nàng ta, liên quan tới báo thù.

      “A... Ha ha... Ha ha.. khục khục!”

      Tường vi quan tâm mà phá lên cười, cười đến khi trào nước mắt mới ngừng lại.

      nghĩ tới, Lynda ta cả đời hai nam nhân, cái tặng cho ta trái bom khiến ta nổ mất xác, cái hận thể băm ta thành tám khối, đó là do ta làm sai sao? Ông trời sao lại bất công với ta như vậy? Vì sao...”

      Lúc sắp chết, nàng còn hô to ông trời bất công, bởi vì khí huyết công tâm, nàng ta lại phun ra ngụm máu lớn, dưới khóe mắt cũng chảy ra huyết lệ, kết hợp với vết thương mặt, phỏng chừng ban ngày ra ngoài cũng hù chết đám người.

      Tại lúc trước khi nàng hoàn toàn nhắm mắt, loáng thoáng nghe được Tuyết Đại câu: “Tự tác nghiệt, thể sống.”

      Máu nhuộm đỏ thần điện Hắc Ám, đất là la liệt vô số thi thể, chỉ còn lại số tinh của các tộc khác, thể , bọn đúng là rất may mắn.

      Cũng bởi vì bọn may mắn, mới có thể chứng kiến màn đặc sắc mà trọn đời thể quên, bọn dặn dò hậu nhân của mình, nếu như đụng phải nữ tử áo trắng, dung mạo như tiên nữ nhất định phải quỳ hành lễ, tuyệt đối được đắc tội nàng, bởi vì nàng là thần, là nữ thần được lục giới công nhận, tôn kính, nhưng bảo vệ trọn đời bình an.

      Nhân giới, người được cung phụng trong các miếu thờ còn là Phật tổ, cũng phải Quan Thế , lại càng phải là thần Sáng Thế, mà là pho tượng của áo trắng che mặt, được coi là vị thần cứu vớt chúng

      [​IMG]
      thienbinh2388 thích bài này.

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :