1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[ Xuyên không ] Vương Gia Yêu Nghiệt , Vương Phi Vô Lương - Mùa Xuân Của Kẹo Đường ( Hoàn - 134c )

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 62: tiến về phía Tuyết Sơn

      Editor: Pemichio

      "Nàng mình sao? Nàng hôm nay mới trở về, vì sao lại nghỉ ngơi mấy ngày rồi hãy ?" Huyết Đại rời gần tháng, vẫn luôn biết, nghĩ đến hôm nay nàng vừa trở lại liền lại muốn tiếp tục hái Tuyết Liên, tính tình của nha đầu này cũng quá nóng nảy rồi.

      "Uh, mình ta là được rồi, mấy ngày này ta có ở đây vì vậy bệnh tình của Mân Côi liền làm phiền huynh, thôi huynh sớm nghỉ ngơi chút, ta về trước đây." xong cũng xoay người ra ngoài, nàng chỉ là tới để thông báo cho biết, cũng phải tới nghe khuyên nhủ, lúc nãy ở chố mấy nàng kia cũng nghe đủ rồi, muốn thêm nữa.

      Lúc nàng vừa rời khỏi, Mộ Bạch ở đằng sau mới tiến lên đóng cửa lại,sau đó liền tắt đèn chuẩn bị nghỉ ngơi, nhưng nằm ở giường làm thế nào cũng ngủ được, trằn trọc trở mình hồi lâu, cuối cùng cũng đứng lên thắp đèn, mặc y phục tới trước bàn, cầm lên quyển sách bị đặt ở bên sách nhìn lại, nhưng cuối cùng chữ cũng thể vào.

      Ngày thứ hai, Huyết Đại cũng giống như ngày thường dậy sớm,thu thập sơ qua liền rời khỏi Lưu Vân Các, bốn người kia cũng có tới đưa tiễn nàng khiến nàng ngược lại cảm thấy rất vui mừng, cuối cùng các muội ấy cũng làm cho nàng thất vọng .

      Khi bóng dáng Huyết Đại biến mất ở nơi khúc quanh từ chỗ tối liền xuất bốn bóng dáng đưa mắt nhìn Huyết Đại rời , nhìn bóng lưng tịch của nàng biến mất ở trong tầm mắt.

      "Mẫu Đan tỷ tỷ, chúng ta len lén theo tiểu thư được ? Chỉ cần để cho ngài ấy phát là tốt rồi!" lên tiếng là Hải Đường với bộ quần áo màu xanh, nàng chỉ cần nghĩ đến khi trở về Say Nhan cư liền tiếp tục bị trông chừng thể ra ngoài liền hết sức buồn bực, nàng mới cần ngồi tù, nàng rất muốn theo tiểu thư xông xáo ngoài giang hồ, ở giang hồ lưu đại danh Hải Đường của nàng

      "Muội cho rằng bằng chút công phu của muội là có thể lừa gạt được mắt của tiểu thư sao? Muội có gan hãy , chúng ta còn muốn sống thêm mấy năm nữa." Bách Hợp nhịn được đả kích nàng ấy, vỏ công của bốn người bọn họ đều do tiểu thư đích thân truyền dạy cho,nếu muốn đùa nghịch dưới mí mắt của người đơn giản là bât khả thi, cũng thua thiệt cho nha đầu này nghĩ ra cái chủ ý đó, mặc dù nàng cũng rất muốn theo bảo vệ tiểu thư, nhưng nàng có đầu óc, tối thiểu nghĩ ra cái chủ ý cùi bắp giống như thế này.

      "Nhị tỷ, sao tỷ lại có thể đả kích muội như vậy, là đáng ghét!" xong cũng thở phì phò chạy vào, sau đó Mẫu Đan cùng Bách Hợp cũng lưu luyến rời vào, chỉ lưu lại mình Mân Côi đứng tại chỗ nhìn vế phương hướng Huyết Đại rời khỏi hồi lâu, cuối cùng mới thể trở về, tiểu thư vừa , trọng trách người các nàng cũng nặng thêm rất nhiều, còn có rất nhiều chuyện chờ nàng xử lý, ở trong lòng yên lặng cầu nguyện, cầu mong tiểu thư có thể bình an trở về, nàng cũng lo lắng về chuyện Tuyết Liên,an nguy của tiểu thư là quan trọng nhất.

      Huyết Đại đường cái, chuẩn bị ngân hàng tư nhân lấy chút ngân phiếu rồi lên đường nhưng ngờ lại thấy tiểu quỷ vội vội vàng vàng xông tới thiếu chút nữa liền đụng vào nàng, khiến cho nàng thể tránh sang bên cạnh, cuối cùng cũng lướt qua tên tiểu quỷ đó.

      " xin lỗi a tỷ tỷ, phía sau có người đuổi theo ta, hôm nào lại hướng ngươi bồi tội á!" nhìn qua so với nàng hơn hai tuổi, hướng nàng xin lỗi, vẻ mặt khẩn trương nhìn nhóm người đuổi theo ở phía sau, kịp thêm cái gì liền liều mạng chạy về phía trước.

      Sau khi kia , Huyết Đại mới kiểm tra lại vật dụng người mình, sau khi phát mất thứ gì mới theo kế hoạch ban đầu ngân hàng tư nhân lấy ngân phiếu, sau khi lấy hết ngân phiếu liền vội vàng nhanh chóng lên đường, chỉ còn lại gần hai tháng, nàng phải tăng nhanh cước trình mới được, nơi có người nàng liền bộ, nơi rừng núi hoang vắng người nàng dùng khinh công, tốc độ so với bộ cũng nhanh hơn ít.
      Last edited by a moderator: 19/10/15
      thienbinh2388 thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 63: Lấy được hưu thư rồi


      "Chủ tử!" Ở trong cung điện hoa lệ, nam tử mặc áo đỏ lười biếng tùy ý ngồi ở chỗ đó, trước mặt của là tên thuộc hạ vừa mới vội vàng chạy tới.

      "Như thế nào, lấy được thứ đó rồi sao?" Hôm nay nàng ra khỏi thành rồi,nếu bây giờ lấy lại thứ đó sau này chắc chắn còn cơ hội nữa.

      "Diệu Thủ làm nhục sứ mệnh của mình, đem đồ lấy lại rồi." xong liền đem lá thư cung kính giao cho nam tử mặc áo đỏ, cũng rất ngoài ý muốn, lần này chủ tử sai Thu Tâm với muốn làm chuyện quan trọng, kết quả khi mở ra thư tín mới biết là chủ tử muốn trộm phong thư người vị nương, sau khi trộm được mới phát đây là phong hưu thư, điều này khiến giật mình , chủ tử êm đẹp tự nhiên lại muốn trộm phong hưu thư để làm gì? Mặc dù rất là nan giải, nhưng cũng giống Thu Tâm đối với chuyện mà chủ tử gaio phó chưa bao giờ hỏi lại.

      "Có bị nàng phát ?" Nam tử áo đỏ tuyệt sắc đem phong thư cầm trong tay, ánh mắt khẽ quét qua, xác định thứ trước mắt đúng là vật mình muốn tìm khóe miệng liền kéo ra nụ cười tuyệt mỹ, chậm rãi gấp lại lá thư trong tay,sau đó bàn tay trắng nõn với những khớp xương ràng cũng khẽ vuốt lên, ngay sau đó, lá thư trong tay liền biến thành mảnh vụn

      " có, thuộc hạ như lời của chủ tử bảo lấy lá thư khác đổi lại với lá thư này nên chắc chắn nàng thể nào biết được." sai, người tên Diệu Thủ này chính là lúc trước đụng trúng Huyết Đại nhưng mà bây giờ mới , trước đó là giả nữ trang, mà vốn là Mỹ Thiếu Niên thứ thiệt, vì để hoàn thành nhiệm vụ, chỉ từng giả trang thành mà còn giả trang thành lão bà bà hay là tên ăn xin.

      "Uh, làm được tệ, lui xuống trước ." Tán thưởng nhìn , gật đầu cái ý bảo rời trước.

      "Dạ, vậy Diệu Thủ lui xuống trước." Cung kính thi lễ cái sau đó liền lặng yên tiếng động lui xuống.

      Đợi sau khi người kia rời mới hướng về phía nam tử áo đen ở bên cạnh : "Vô Tình, trong khoảng thời gian này ta có ở đây, tất cả mọi chuyện nơi này liền giao cho ngươi, có tình huống gì khẩn cấp liền để Tiểu Hắc đến truyền tin cho ta." Tiểu Hắc trong miệng nam tử chính là con mèo màu đen, chỉ là, con Tiểu Hắc Miêu này cũng phải là con mèo tầm thường mà là con Hắc Miêu đặc biệt lấy chuyện hút hồn phách của con người mà sống đến từ chính địa ngục hắc ám.

      Chớp mắt cái, bảy tám ngày trôi qua rồi, ngày hôm đó, Huyết Đại thân mình đường cái, người đến người đường cái cực kỳ náo nhiệt, tiếng rao hàng, tiếng la, nhiều tiếng lọt vào tai, nhưng nàng giống như là ở chốn người, đối với ánh mắt nhiệt tình của mọi người đều làm như thấy, coi ai ra gì tới quán rượu, tìm góc bị chú ngồi xuống.

      "Ca ca, nàng phải là ái lần trước sao? Làm thế nào các ngươi nhận thức à?" giọng ngọt ngào và kiêu căng từ chỗ xa truyền đến, mà vừa hỏi chính là người lâu nàng mới gặp lại , Thượng Quan Cẩn Du với thân quần áo màu hồng , tính cả cái lần hôn lễ kia đây là lần thứ 4 nhìn thấy nàng ta.

      Lần thứ 1 là khi nàng mới tới dị thế khi Ôn Mạt bỏ mình, lần thứ 2: là lúc nàng tìm thần y Mạc Vấn, cũng là gặp nhau ở quán rượu như thế này, chỉ là họ biết mình mà thôi, mà nàng cũng có nhiệm vụ phải lãng phí tầm mắt của mình người liên quan, hơn nữa mấy ngày trước khi ở hôn lễ ánh mắt xem thường nàng của nàng ta nàng vẫn còn nhớ , nha đầu bị chiều hư mà thôi, bỏ gia thế ở bên ngoài nàng ta còn có cái gì đáng giá cho nàng xem hay sao? Cũng muốn khinh thường mình? Nàng chỉ cần động đầu ngón tay là có thể làm Thượng Quan Gia biến mất đại lục này, chỉ là nàng cuối cùng vẫn lựa chọn nhìn tới, vì cái loại nha đầu hiểu chuyện này khiến nàng tức giận là chuyện đáng, cũng phải là tác phong của nàng, chỉ cần nàng ta chọc đến nàng là tốt rồi, nếu , mình nhất định làm cho nàng ta hối hận vì sống ở đời này.
      Last edited by a moderator: 19/10/15

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 64.1: gặp nhau lần nữa trong quán rượu

      " biết." Lúc này Thượng Quan Cẩn Nam ngồi bên người nàng mới thu hồi lại tầm mắt nhìn áo trắng che mặt ngồi ở trong góc, trầm tư chút mới lắc đầu cái .

      Trải qua thời gian hỏi đáp của bọn họ , lúc này mới đưa tới chú ý của người bên cạnh, chỉ thấy nam tử mặc áo xanh ngồi ở trong bàn của bọn họ đứng dậy, thẳng tới góc đó, vừa còn vừa vui mừng chào hỏi: "Huyết Đại tỷ tỷ, làm sao tỷ cũng ở đây ?" xong liền mang theo giọng vui vẻ về phía Huyết Đại, nhưng cái thanh vui vẻ này lại khiến Huyết Đại vui nhíu nhíu mày, nàng từ lúc vào cửa chú ý tới bàn của bọn họ,đương nhiên cũng sớm chú ý tới Mặc Thanh Vân theo chân bọn họ ngồi chung chỗ, nhưng nàng căn bản có tính toán để cho chú ý tới tồn tại của mình, chỉ sợ giống như lần trước dính như cao da chó, kết quả lại vẫn bị phát , bây giờ dù muốn tỏ ra quen biết cũng rất khó khăn.

      "Ân." Nàng rất bất đắc dĩ, đối với người có trí thông minh như đứa bé nàng cũng có cách, muốn ra tay dạy dỗ trận để cho cần quấn mình nữa cũng thể xuống tay được, mặc kệ nàng lãnh tình thế nào, tối thiểu cũng động thủ lung tung với đứa trẻ, điểm đúng mực này nàng vẫn phải có nhưng lại muốn bị đối phương quấn lấy, cho dù là đứa bé cũng được, chỉ có thể lạnh nhạt đáp lời tiếng.

      "Huyết Đại tỷ tỷ, tỷ vẫn chưa trả lời Thanh Vân a, làm sao tỷ lại đến chỗ này nha?" Mặc Thanh Vân tới, khách khí ngồi đối diện với Huyết Đại, nghiêng cái đầu của , bộ nhất định phải hỏi đến cùng mới thôi.

      "Có việc." Nàng nhàn nhạt đáp, sau đó giống như nghĩ tới cái gì liền hỏi Mặc Thanh Vân ở đối diện: "Tại sao ngươi lại ở chỗ này?" Nơi này cách kinh đô ngàn dặm, nàng mới tin là vô tình gặp gỡ, liếc nhìn bàn của Thượng Quan Cẩn Nam, trừ lần trước gặp thái tử cùng Đông Phương Ngưng còn có thêm mấy vị nam tử khác, là Đại công tử Độc gia Độc Hạo, còn người là Nam Cung Đại công tử Nam Cung Tuyệt, hai người đều là Nhân Trung Long Phượng,họ đều là người thừa kế gia tộc trong tương lai, lần này Tứ Đại Gia Tộc cũng phái những người này xuất động chắc chắn là có mục đích,nếu cũng chạy đến nơi xa như vậy, chẳng lẽ bọn họ cũng là vì Tuyết Liên mới tề tụ nơi này sao? Nghĩ đến chỗ này khỏi hừ lạnh tiếng, đóa hoa Tuyết Liên này nàng là chắc chắn phải có được, bọn có tới cũng công mà thôi.

      "À? A, nghe bọn bảo là muốn hái hoa gì đó á? Tên gì ta cũng nhớ nữa, dù sao chính là hái hoa, cụ thể ta cũng biết." Suy nghĩ kỹ hồi cũng nhớ được rốt cuộc là hái hoa gì, khỏi lấy tay gãi đầu cười khúc khích .

      "Bọn họ hái hoa là chuyện của bọn họ ngươi vì sao lại theo? Ngươi cũng muốn hái hoa sao?" Cho dù là cũng muốn hái, nàng cũng nhường cho , rơi vào nhà nào phải do bản lãnh của nhà đó rồi.

      " phải vậy, ta có muốn theo chân bọn họ giành, nghe bọn đóa hoa này rất hiếm thấy, ngàn năm mới có đóa, ta chỉ là hiếu kì, muốn cùng xem chút mà thôi, thuận tiện xem náo nhiệt chút ha ha." Người khác đều , đây là vật hiếm thấy ngàn năm thuở, nếu nhìn thấy tiếc nuối cả đời, cũng muốn tiếc nuối cả đời, liền theo mấy người bọn họ tới, ngờ ở chỗ này lại đụng phải Huyết Đại tỷ tỷ, là vui mừng.

      "Nơi đó rất nguy hiểm, ngươi tốt nhất là trở về ." Nàng đây là khó có được lần tốt bụng, nếu như là người khác nàng mới lười phải khuyên bảo, chết chết có quan hệ gì với nàng.

      "Cám ơn Huyết Đại tỷ tỷ quan tâm! Nhưng mà ta vẫn muốn theo nhìn chút, nếu tiếc nuối cả đời , những điều này đều là do bọn họ với ta." Nghe nàng nơi đó có nguy hiểm muốn trở về trong mắt liền có tia dao động khác thường nhưng lại biến mất trong nháy mắt, nhanh đến mức ai có thể phát được.

      "Ta cũng phải là quan tâm an nguy của ngươi, ta chỉ là muốn lãng phí công sức của Mộ Bạch ở người của ngươi , nếu như ngươi vẫn muốn kiên trì liền nhàng thôi." Nàng từ trước đến giờ chính là miệng cứng lòng mềm như vậy, trong lòng ràng là quan tâm người khác, nhưng ngoài miệng lại chịu thừa nhận , thế còn lời vô tình làm tổn thương người khác.

      "Được, được rồi." Tâm tình của xuống thấp cúi đầu, có chút thất vọng , nhưng sau đó ánh mắt lại sáng lên, đôi mắt phượng xinh đẹp chăm chú nhìn chằm chằm Huyết Đại, ánh mắt lòe lòe : "Huyết Đại tỷ tỷ, nếu tỷ cũng cùng với chúng ta , nghe đóa hoa này rất đẹp a, Thanh Vân có thể hái xuống đưa cho tỷ, tỷ tỷ đeo lên nhất định cực đẹp." hưng phấn nhìn Huyết Đại, bộ dáng thiên chân vô tà

      " cần, ngươi theo đám người bọn là tốt rồi, ta còn có chuyện." Bộ dáng này của cực kỳ giống đứa bé làm nũng cha mẹ khiến cho nàng cũng tiện so đo quá nhiều, mặc kệ nàng là người lãnh tình cỡ nào nhưng có điều thể phủ nhận là nàng dù sao cũng là phái nữ, sâu trong nội tâm mỗi người đàn bà đều có phần mềm mại, đặc biệt là đối với đứa bé hiểu chuyện, ở trong mắt nàng, Mặc Thanh Vân chính là đứa bé lớn lên khiến cho nàng nhẫn tâm bỏ mặc.
      Last edited by a moderator: 18/4/15
      thienbinh2388 thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 64.2


      "Như vậy a, vậy cũng tốt, đợi tỷ tỷ làm xong việc hết bận liền tới chung với chúng ta nha." Mặt mong đợi nhìn Huyết Đại phía đối diện, vô cùng mong đợi câu trả lời của nàng.

      "Ân." Mặc dù nhẫn tâm phật ý của , nhưng qua loa cái vẫn là có thể, đứa bé nha, hôm nay ngày mai quên.

      Đối thoại của bọn họ cũng bị Thượng Quan Cẩn Nam nhìn ở trong mắt, khỏi kỳ quái trong lòng, thằng ngốc Cửu hoàng tử này sao lại biết kia? Nhớ trước lúc trước gặp mặt bọn họ còn biết, sau đó làm sao lại quen biết được? Cửu hoàng tử vẫn ở trong kinh đô, chẳng lẽ kia cũng qua kinh đô?

      "Ta Đông Phương Ngưng, Cửu hoàng tử nhà ngươi cũng chạy đến bên nữ nhân khác, chẳng lẽ ngươi tìm trở lại sao? Ngộ nhỡ thích người khác nhớ ngươi vậy coi như ổn, chỉ là cũng đúng a, mặc áo trắng kia nhìn qua phong cách rất tốt, theo ta thấy a, ngươi cũng theo người ta học ít, học cách ăn mặc cho tốt rồi lại đuổi theo Cửu hoàng tử, có lẽ cưới ngươi nha!" Hai người bọn họ vẫn luôn nhìn nhau vừa mắt, cơ hội tốt như vậy đương nhiên là châm chọc nàng ta phen nếu làm sao có thể chịu được?

      "Ai cần ngươi lo? Cả ngày lẫn đêm đều lải nhải ,ngươi câu nào liền chết sao? Còn có, Cửu hoàng tử có thích ta hay là việc của ta, tới phiên ngươi tới hỏi, cũng nhìn chút bộ dạng chanh chua của mình, coi như gả cho thái tử như thế nào? Lui vạn bước mà , coi như ngươi mong muốn lên làm hoàng hậu, vậy cũng nhất định là hoàng hậu được sủng ái, chừng ngày nào đó liền bị người khác thay thế, làm được còn phải ở lãnh cung qua hết nửa đời sau." Nàng từ trước đến giờ là người người phạm ta ta phạm người, người nếu phạm ta nhất định bồi hoàn gấp đôi, cũng như vậy người khác đối với nàng tốt phần, nàng đối với người khác tốt mười phần, như vậy, cá tính của nàng ngược lại cùng Huyết Đại rất tương tự, chỉ là Huyết Đại là người tương đối lạnh nhạt mà thôi, hàng năm đều giống như khối Hàn Băng.

      Nghe nàng phản bác như vậy, mặt của Thượng Quan Cẩn Du cũng vì giận mà hết xanh rồi lại tím, mà thái tử ngồi ở bên cạnh nàng thấy nàng chịu uất ức, cũng thể đứng ra làm bộ làm tịch phen, chỉ thấy nặng nề vỗ bàn cái, tức giận đứng dậy, chỉ vào Đông Phương Ngưng đối diện giận dữ hét: "Đông Phương Ngưng lớn mật , lại dám châm chọc thái tử phi tương lai, là ai cho lá gan đó?"

      "Ta ngươi vẫn nên thôi , loại uy hiếp như thế này qua vô số lần, có bản lãnh làm liền , chớ con mẹ nó chỉ biết phô trương thanh thế, bản tiểu thư coi như là nhìn thấu ngươi, có chút bản lãnh này, còn vọng tưởng lên làm hoàng thượng, ta xem ngươi hẳn là nằm mơ! Ta tốt bụng khuyên ngươi a, cái ghế thái tử này nên ngồi cho vững vàng, ngộ nhỡ ngày nào đó bị người khác cướp mất, mộng hoàng đế của ngươi coi như tiêu rồi, ha ha!" Phất tay đẩy bàn tay chỉ vào chóp mũi của nàng ra, hết sức khinh thường nhìn , chữ nào cũng là châm chọc đến cực điểm

      "Ngươi! ! . . . Được ngươi chờ đó cho bản thái tử, chung quy ngày, bản thái tử để cho ngươi hối hận vì vũ nhục bản thái tử hôm nay." Hiên Viên Triết tức giận trợn trừng mắt nhìn nàng, hung hãn , nàng sai, trước mắt mình thể làm gì nàng ta nhưng chung quy cũng có ngày leo lên đế vị, chờ vinh đăng bảo tọa sd4 là ngày trả thù cho mối nhục ngày hôm nay của nha đầu thối này!

      "Các ngươi đừng làm ồn nửa được sao? Mỗi lần đều là như vậy, chỉ là an tĩnh ăn bữa cơm cũng khó như vậy sao?" Thượng Quan Cẩn Nam vùi đầu ăn cơm lúc này mới mất hứng buông chén đũa xuống, ngẩng đầu lên nhìn những người ngồi bàn cái, lúc này mới vui lên tiếng.

      "Đúng vậy a, Cẩn Nam sai, thái tử hay là ngồi xuống trước , cơm nước xong chúng ta còn phải lên đường đấy." chuyện là Độc gia Đại công tử Độc Hạo, cho nên gọi Thượng Quan Cẩn Nam là Cẩn Nam, mà gọi Hiên Viên Triết là thái tử, cũng phải bởi vì tôn trọng hoặc là sợ nên mới xưng hô như vậy mà là mấy người bọn đều thích Hiên Viên Triết, lúc này mới giữ khoảng cách kêu là thái tử.

      Hiên Viên Triết thấy có người cho bậc thang dĩ nhiên là rất vui mừng ngồi xuống, mà Thượng Quan Cẩn Du cũng chỉ là bất mãn trừng mắt liếc cái, ám chỉ có tiền đồ, loại nam nhân như vậy nàng mới khinh thường , ngược lại lại thay vẻ mặt uất ức đáng thương nhìn Thượng Quan Cẩn Nam, muốn lại khóc làm nũng : "Ca, ràng chính là nàng là quá đáng nha, người ta chỉ là tốt bụng mới nhắc nhở nàng ta cái mà thôi, nàng thế nhưng lên tiếng vũ nhục ta , còn rủa ta chết già trong lãnh cung, huynh chỉ giúp ta còn dữ dội với người ta như vậy, ô ô. . ." xong còn uất ức khóc, bả vai vừa kéo vừa kéo muốn bao nhiêu đáng thương liền có bấy nhiêu.

      Thượng Quan Cẩn Nam cũng cái gì nữa, chỉ là mắt mang ý cảnh cáo nhìn nàng cái, ý bảo nàng nên náo loạn nữa, mà Thượng Quan Cẩn Du vẫn khóc thút thít cũng tiếp thu được ánh mắt cảnh cáo của ca ca nàng, quả là ngừng khóc, sợ sệt cúi đầu, cũng dám sinh nữa.

      "Ta ăn no rồi, ngươi từ từ ăn, ta còn có việc trong người rời trước." Huyết Đại tùy tiện ăn chút liền buông đũa xuống, phải nàng đói bụng, chỉ là nàng có thói quan ăn cơm cùng bàn với người khác, lúc này cũng có khẩu vị ăn, chỉ có thể đợi tối nay lại nướng chút đồ ăn bên ngoài để lót dạ rồi.

      "Tỷ mới ăn có chút như vậy là có thể no được sao? Còn chưa có ăn được nhiều đâu, ngộ nhỡ đường đói bụng làm thế nào?" Nghe nàng ăn no, Mặc Thanh Vân cúi đầu gắp thức ăn mới ngẩng đầu lên, có chút ngoài ý muốn , thức ăn này căn bản là có bao nhiêu, nàng mới gắp mấy đũa mà thôi, nhanh như vậy ăn no.
      Last edited by a moderator: 19/10/15
      thienbinh2388 thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 65.1: rừng Ma Vực theo như lời đồn đãi

      editor: Pemichio

      " có việc gì, đói, ngươi ăn , ta nha." Nàng đứng dậy sau đó ném bạc ở bàn liền sải bước ra ngoài cửa, ném Mặc Thanh Vân mình ngồi ở chỗ đó, ngây ngốc nhìn nàng rời .

      lâu sau mấy người bọn họ cũng dùng cơm xong, khách trong quán rượu cũng đều nhóm tiếp nhóm lần lượt rời , đám người Thượng Quan Cẩn Nam cũng chính thức lên đường, hướng Tuyết sơn phía bắc Mạc Bắc chạy tới.

      "Ca, nghe muốn Tuyết Sơn phải qua rừng Ma Vực, bên trong hình như có rất nhiều quái vật hung thần ác sát, là sao?" Thượng Quan Cẩn Du tò mò hỏi vị nam tử bên cạnh nàng, nàng cũng phải vì sợ mới hỏi , mà bởi vì lòng hiếu kỳ quấy phá, mặc kệ bên trong rừng rậm Ma Vực có cái gì, chỉ cần có ca ca nàng ở bên cạnh nàng đều sợ, mặc kệ có cái gì nguy hiểm, ca ca cũng giúp nàng cản trở .

      "Du nhi, đương nhiên là , chỉ là nàng cần phải sợ, ta bảo vệ nàng để nàng phải chịu chút tổn thương nào, yên tâm ." Hiên Viên Triết vội vàng tiếp lời , hướng về phía Thượng Quan Cẩn Du hiến ân cần.

      ân cần lấy lòng của cũng được Thượng Quan Cẩn Du ưu ái, mà đổi lấy ánh mắt xem thường của đối phương , vui liếc cái sau đó lại lôi kéo ống tay áo của Thượng Quan Cẩn Nam, mở miệng lần nữa hỏi "Ca, nếu quả gặp nguy hiểm huynh giúp muội đúng ?"

      Nhưng bước chân của Thượng Quan Cẫn Nam vẫn hề ngừng lại, vẫn bước lên phía trước, chỉ hơi hơi nhìn nàng cái, sau đó nhàng gật đầu cái coi như là ứng tiếng, sau đó liền tiếp tục để ý tới nàng nữa, sải bước về phía trước, nhóm mấy người bọn họ cũng cùng chỗ, Thượng Quan Cẩn Nam cùng Độc Hạo, Nam Cung Tuyệt cùng ở phía trước, sau lưng xa mấy mét là Mặc Thanh Vân cùng Đông Phương Ngưng, còn Thượng Quan Cẩn Du cùng Hiên Viên Triết bị lắc tại phía sau cùng, cách chỗ Đông Phương Ngưng mười mấy mét.

      "Ca, chờ ta chút a. . ." Nàng được, nhưng những người trước mặt càng lại càng nhanh, nàng đều sắp mệt chết được.

      Nghe được tiếng la của nàng,lúc này Thượng Quan Cẩn Nam mới dừng bước, quay đầu lại nhìn nàng cái, sắc mặt tốt : "Tất cả mọi người đều là đường xá xa xôi, sợ muội chịu nổi nên để cho muội theo tới, nào ngờ muội nhất định len lén theo, tại có thể trách được người nào?" muội muội này của mãi cứ theo , mặc kệ đến đâu nàng đều muốn theo, trước kia còn chưa tính, chơi mang theo nàng cũng có việc gì nhưng hôm nay là ra ngoài làm chánh , mình kiên quyết mang theo nàng ra ngoài, nghĩ đến nàng lại còn len lén theo, xem ra về sau thể tiếp tục thuận theo tính tình của nàng, nếu chỉ biết làm hư nàng thôi.

      "Du nhi khiến ca ca thêm phiền toái rồi, xin lỗi!" Xin lỗi nhìn cái, biết sai cúi đầu.

      "Ai, muội luôn là như vậy, lần sau cho như vậy nữa, đúng, nên sớm chút để cho muội lập gia đình, chỉ có như vậy muội mới có thể học biết lớn lên." Thấy nàng có thái độ nhận lỗi, mình cũng thể tiếp tục trách cứ, dứt khoát để cho nàng sớm lập gia đình là được rồi, lần này trở về mình phải nhất định chuyện với phụ thân, để ông sớm ngày gả vị muội muội cho bốc đồng này.

      Lúc Thượng Quan Cẩn Du nghe thấy muốn đem mình lập gia đình cũng vui lòng rồi, tiến lên bước, lôi kéo tay áo của chịu buông tay,làm bộ đáng thương : "Ca, muội muốn lập gia đình, Du nhi muốn cả đời ở cùng với huynh, ai cũng gả!" Nàng mới cần gả , phóng tầm mắt nhìn tới, những người đồng lứa cũng chỉ có ca ca là được, chỉ có ca ca mới có thể làm, cũng là nam tử xuất sắc nhất, nàng muốn gả ra ngoài, chỉ cần cả đời ở cùng với ca ca là tốt rồi.

      " thể bậy, con lớn lên chung quy đều phải lập gia đình, tại sao có thể ở cùng với ta mãi được? Hơn nữa, coi như muội muốn gả cũng được, theo như lời phụ thân , gần đây hoàng thượng tại bắt đầu chọn ngày hoàng đạo rồi, chờ chọn xong ngày liền đem muội gả , muội thể tùy hứng nữa." Ngăn lại bàn tay bắt lấy ống tay áo của nàng, sưng mặt lên vui .

      "Đúng vậy, Du nhi, nào có nương gia trưởng thành lấy chồng? Yên tâm , chờ nàng gả cho của ta, ta nhất định đối với nàng tốt, tuyệt đối để cho nàng chịu uất ức nửa phần." Hiên Viên Triết tức thời bu lại, vẫn như cũ chỉ lấy được cái liếc mắt xem thường của mỹ nhân, thể làm gì khác hơn là rụt cổ cái, giống như con chó nhà có tang .

      "Ca, muội muốn lập gia đình, đợi sau khi trở về huynh giúp muội năn nỉ cha nha, người ta muốn cả đời lấy chồng." Thái tử Hiên Viên Triết quá vô dụng, ngay cả đầu ngón chân của ca ca cũng sánh nổi, nàng mới cần gả cho .

      "Chớ có bậy! Còn dám nhiều thêm câu muội liền lập tức trở về cho ta!" Làm con cái, hôn nhân đại làm sao có thể làm chủ? Tất cả đều phải lấy lợi ích của gia tộc làm trung tâm, tư tình nhi nữ đều phải đặt qua bên.

      "Được rồi, muội . . ." Uất ức cúi đầu, cũng dám thêm câu nào nữa, ca ca tức giận, chỉ còn phải chờ thêm thời gian nữa thôi
      Last edited by a moderator: 19/10/15
      thienbinh2388 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :