1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[ Xuyên không ] Vương Gia Yêu Nghiệt , Vương Phi Vô Lương - Mùa Xuân Của Kẹo Đường ( Hoàn - 134c )

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 56: đám cưới

      editor: Pemichio


      " phải giống như ngươi nha? Ta thế nào nghe là Tam Tiểu Thư vì muốn thoát khỏi quan hệ với phủ tướng quân mới đồng ý gả cho Lục vương gia hay sao?" vừa như thế, tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn , hàng trăm hàng ngàn vệt ánh mắt đều tụ tập đến người của , chỉ kém đục thành cái động mà thôi.

      " giỡn! Ngươi cảm thấy điều này có thể xảy ra sao? êm đẹp,làm Tam Tiểu Thư của phủ tướng quân vì sao lại muốn thoát khỏi quan hệ này? Mặc dù là nàng ta có vài thời điểm ngu ngốc nhưng cũng đến nỗi ngu xuẩn như vậy chứ?Ngươi cần ở đây ra chuyện cười, căn bản thể nào có chuyện đó được, mọi người đúng hay ?" Trước bị mọi người nghi ngờ phản bác lại, liền đem ánh mắt khinh bỉ nhìn người vừa mới xong, mà mọi người nghe như vậy cũng cảm thấy có đạo lý, hẹn mà cùng gật đầu cái coi như là đồng tình.

      "Có tin hay là chuyện của ngươi, ta cũng chỉ là nghe người bạn của ta thôi, mà người bạn kia của ta chính là người hầu trong phủ tướng quân, hơn nữa còn là trong những thuộc hạ được Tướng quân khá là tín nhiệm, tin tức tự nhiên ." Người nọ khinh thường trả lời, cũng muốn ở đây sanh chỉ là muốn đem ra thôi, có tin hay là tùy vào bọn họ

      Cứ như vậy, bên ngoài vẫn còn tranh luận ngừng nghỉ nhưng người bên trong kiệu vẫn thủy chung nhắm mắt giả vờ ngủ say, đối với những thanh bên ngoài kiệu đều như có tai nhưng điếc, chút nào để ý tới, giống như bị mọi người nghị luận cũng phải là nàng mà là người nào khác .

      Kiệu hoa chậm rãi xuyên qua đám người, hướng về phía Lục vương phủ , cũng biết trải qua bao lâu, rốt cuộc nghe được có người gọi nàng, lúc này nàng mới mở mắt ra, thuận tay nhặt lên khăn voan bị nàng ném sang bên đội lên đầu, lúc này mới chậm rãi xuống kiệu , có hai ăn mặc kiểu nha hoàn làm bộ muốn tới dìu nàng, lại bị nàng linh xảo tránh được.

      "Vương phi, để cho Thu Tâm cùng Băng Nguyệt đỡ ngài ." Bị nàng cự tuyệt hai nha hoàn sửng sốt chút, ngay sau đó lại khôi phục thái độ bình thường, lúc này mới lễ phép nhắc nhở.

      " cần, các ngươi trước mặt dẫn đường là được." Lời mang theo chút tình cảm nào vang lên khiến cho hai nha hoàn liếc mắt nhìn nhau chút, chỉ đành phải bất đắc dĩ gật đầu cái, phía trước dẫn đường, kỳ quái, vương phi của các nàng sao lại giống như trong lời đồn đây? Là các nàng cảm giác sai sao?

      lễ đường , Huyết Đại thẳng vào, đôi mắt đẹp lưu chuyển, cách màn sa mỏng màu đỏ nhìn lướt qua mọi người ngồi , chỉ thấy nam nhân trung niên mặc long bào ngồi đài cao cách uy nghiêm, bên cạnh phụ nhân quý phái, nhìn qua lại có thêm mỹ phụ mặc cung trang tương đối hòa ái dễ gần, trong trí nhớ của nàng bà là của Đông Phương Ngưng, Đông Phương Tử Diên, Nhất Quốc Chi Hậu được sủng ái, xưa nay thích tỉnh táo, tranh đoạt tính tình nàng cũng kéo gần quan hệ của nàng của nàng và các phi tần khác, nhưng cũng vì vậy mà mất thực quyền.

      Chỗ ngồi khách quý gồm có người của Tứ Đại Gia Tộc đều tề tụ ở đây, bắt đầu là do Thượng Quan Gia cầm đầu, tiếp theo chính là Đông Phương, Độc , Nam Cung, làm người đứng đầu Tứ Đại Gia Tộc nên Thượng Quan gia dĩ nhiên cũng muốn tham gia, trong đó còn có người của Lan quốc là Cửu hoàng tử, hôm nay vẫn mặc bộ trường bào màu xanh mà lúc trước bọn họ mua, mặc dù bộ trường bào kia rất xứng với nên cũng khiến mất mặt nhưng với trường hợp ngày hôm nay hình như cũng quá thích hợp, Mặc Thanh Vân đứng bên cạnh , chính là người luôn bên cạnh khắc cũng rời, Đông Phương Ngưng, hôm nay nàng vẫn mặc thân tùy ý, như vậy tương đối tùy tính so với người luôn muốn trưng diện mặt ngoài như Thượng Quan Cẩn Du tốt hơn rất nhiều.


      Chương 57: ĐÊM ĐỘNG PHÒNG

      editor: Pemichio


      Từ khi nàng bước vào cửa vẫn luôn có ba mắt bám theo bóng dáng của nàng, trong đó có đạo là tới từ người luôn ngồi xe lăn Lục vương gia, hôm nay là tân lang, mình lần này phải gả cho người mà khi khoác vào bộ hỷ phục cũng có thể hù dọa đứa trẻ khóc lớn

      Cụ, xem ra có chút sợ, đạo khác đến từ Thượng Quan Cẩn Nam, nàng cũng hiểu, phải rất ghét Tam Tiểu Thư Ôn Mạt sao? giờ lại nhìn chằm chằm nàng là muốn gì đây? Còn có đạo ánh mắt khác nàng nhất thời có đoán được, hình như người nọ chỉ là vô tình nhìn nàng nên khiến ai phát , đợi đến khi nàng để ý đến cái khác ánh mắt kia ngoài ý muốn xem xét kỹ lưỡng nàng, thích xem xem , nàng cũng có thời gian quan tâm nhiều.

      Chưa cho nàng có thời gian tiếp tục quan sát, quan lễ nghi liền hắng giọng kêu giờ lành đến, tân lang tân nương bái thiên địa, Huyết Đại giống như người máy quỳ lạy , động tác cứng ngắc, ra quật cường của nàng, mà đạo ánh mắt thần bí kia lại nhìn nàng lần nữa, nàng thèm để ý chút nào mặc nhìn đủ, cười nhạo nàng nhiều , nàng cũng quan tâm nhiều đến .

      "Kết thúc buổi lễ, tân lang đưa tân nương vào động phòng!" Theo lời của quan lễ nghi, lễ đường nhất thời náo nhiệt, vây quanh hai người tiến vào tân phòng bố trí hoàn toàn, tiếp theo liền chuẩn bị náo động phòng rồi.

      "Thanh Vân, Thanh Vân! ! . . ." Gọi mấy tiếng có phản ứng, nàng khỏi gia tăng lượng, gọi nam nhân thất thần nhìn chằm chằm về phía tân phòng.

      "Chuyện gì?" Nam tử rốt cuộc phục hồi lại tinh thần, chậm rãi buông lỏng bàn tay biết lúc nào nắm chặt thành quyền, lạnh nhạt lên tiếng hỏi Đông Phương Ngưng bên cạnh.

      " có, có việc gì, nhưng vẻ mặt ngươi lúc nãy rất dọa người nha, ta chỉ là lên tiếng nhắc nhở ngươi thôi." Mồ hôi, nàng chỉ là có lòng tốt nhắc nhở cái mà thôi, vì sao có thể khẩn trương như vậy? Ô ô, nàng đúng là mệnh khổ!

      Nếu còn chuyện gì, cũng để ý tới bên cạnh, hít sâu hơi, đổi lại vẻ mặt nhõm, liền mình bước ra cửa chính, nhìn , Đông Phương Ngưng ở sau lưng cũng bước nhanh theo, trong bụng lại hồi kỳ quái, hôm nay sao thế nhỉ? Thế nào lại có cảm giác là lạ, từ lúc mặc bộ giá y bước vào cửa vẻ mặt liền đúng, chẳng lẽ có chuyện gì mà nàng biết sao? Thấy vết xe đổ lúc nãy, nàng cũng có cái gan hỏi lại nữa,nàng cẩn thận hành động vì nàng chịu nổi lửa giận của a.

      Trong tân phòng,vẫn giống nhau là bộ hỷ phục

      Thân bằng hảo hữu mang tiếng đến náo động phòng, thực chất là muốn tới chế giễu, chỉ là mọi người ngầm hiểu lẫn nhau mà ra thôi.

      "Vô Tình, ngươi cũng lui ra ." Nam tử nhìn thuộc hạ bên cạnh, phất phất tay, ý bảo xuống trước.

      "Dạ, thuộc hạ trước lui xuống, Vương Gia nếu là có gì dặn dò trực tiếp gọi Vô Tình là được." xong cũng mực cung kính thi lễ cái, sau đó liền tiếng động lui ra ngoài, thuận tiện đem cửa phòng đóng lại.

      Nam tử thấy cửa đóng, lúc này mới đẩy xe lăn hướng về phía bên giường,bình tĩnh nhìn Huyết Đại che khăn voan cái, lúc này mới cầm lên cân đòn bàn, nhàng khơi lên khăn voan đầu nàng, mà vốn là khăn đỏ che kín dung nhan của Huyết Đại cũng chỉ có thể theo cân đòn mà bị nhấc lên, cuối cùng rơi vào giường, gương mặt của Tam Tiểu Thư phủ tướng quân xuất ở trong tầm mắt của nam tử

      "Nương tử, nên uống rượu hợp cẩn rồi." Nam tử dùng thanh dịu dàng , trong mắt của , thấy được tia ghét bỏ ngược lại là mảnh nhu tình , đây cũng là điều khiến Huyết Đại ngoài ý muốn.
      Last edited by a moderator: 19/10/15

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 58: đêm đám cưới phong hưu thư 1

      Editor: Pemichio

      "Vương Gia, Ôn Mạt tự biết xứng với ngài, hơn nữa cũng giữ được trách nhiệm của vương phi, xin hãy tha lỗi!" xong từ tháp đứng dậy, từ trong tay áo móc ra lá thư, phía viết hai chữ hưu thư, chữ viết xinh đẹp, vừa nhìn chính là biết được viết ra từ trong tay của .

      Nam tử sững sờ ngồi xe lăn, thể tin được nhìn nàng, trong mắt lóe lên chút bi thương, ngàn tính vạn tính cũng tính đến có tình cảnh như vậy, cái này đúng là làm cho khó có thể tiếp nhận.

      "Ngươi cũng giống họ ghét bỏ ta là người tàn phế sao? Ha ha, quả nhiên người tàn phế như ta làm cái gì cũng sai nên sống đời này, đáng ra phải làm người đơn tới già." Nam tử cười khổ cái, hết sức đưa đám .

      " Ôn Mạt cũng phải là là xem thường vương gia như ngài nghĩ, chỉ là ai có chí nấy, mà chí của Ôn Mạt lại ở chỗ này, Vương Gia cũng phải là cái gì cũng sai, chỉ cần ngài chịu cố gắng đứng lên, hảo hảo sống tốt, nhất định kém hơn bất kỳ người nào, người khác xem thường ngài có gì, quan trọng nhất vẫn là do bản thân ngài bất lực tự xem thường mình." Nàng cũng biết mình vì sao phải cùng người xa lạ nhiều đến vậy, còn có thái độ khác thường khuyên bảo người khác, này giống hành vi thường ngày của nàng, nhưng nàng nhưng vẫn làm như vậy, thể tại sao.

      "Đúng, đúng sao? Bản thân bất lực lại tự xem thường mình, ta cũng nghĩ có thể đứng lên hảo hảo sống qua, nhưng mà thân thể hôm nay của ta có tiền đồ, khiến Tam Tiểu Thư chê cười." khổ sở lắc đầu cái, bộ cũng muốn, nhưng lại vẫn thể thay đổi thực này.

      "Chỉ cần ngài kí tên ở đây lá hưu thư này, ta có thể để cho bằng hữu của ta giúp ngài chữa trị, mặc dù thể bảo đảm nhất định chữa khỏi, nhưng thử chút mới có hi vọng phải sao?" Tiên Lễ Hậu Binh, nếu thức thời chút ký tên như nàng muốn, nàng chỉ có thể khiến Mộ Bạch giúp chữa trị, còn có thể xem thái độ hợp tác của mà giúp chút,trợ giúp lên ngôi vị hoàng đế, ngược lại, thể trách nàng khách khí, tờ hưu thư này mặc kệ có ký hay kí, nàng đều có biện pháp khiến nó có hiệu lực, bây giờ nàng cũng chỉ là người ngang qua sân khấu thôi, cho phép đồng ý.

      Nghe nàng đến hai chữ bằng hữu trong mắt thoáng qua tia kinh dị, nhưng cũng chỉ thoáng qua cái rồi biến mất, ngay cả Huyết Đại cũng phát ra bất kỳ khác thường gì.

      "Xem ra, Tam Tiểu Thư là quyết chủ ý muốn rời , ngay cả đường lui cũng nghĩ xong, chỉ sợ ta đồng ý được rồi." Bất đắc dĩ nhận lấy hưu thư trong tay Huyết Đại, xem qua chút liền kí tên mình lên.

      Huyết Đại hài lòng nhìn màn này, nam nhân này quả nhiên vẫn đủ thức thời, nàng lòng chỉ nghĩ tới để cho ký tên nhưng căn bản lại chú ý cái tên mà nam nhân kia kí lên, theo ý nàng, chỉ cần chịu ký tên là được, căn bản là cần thiết trông nom xem đối phương tên gọi là gì.

      Ký xong, đem phong thư giao trả cho Huyết Đại, lúc này mới mở miệng : "Tam Tiểu Thư ta đồng ý nhưng ta có chuyện muốn nhờ, hi vọng Tam Tiểu Thư có thể đồng ý." hết sức thành khẩn , Huyết Đại thấy thái độ của tốt, liền quyết định tạm thời nghe chút xem cầu gì trước.

      "Ngài trước chút xem nếu ta có thể làm được cố hết sức giúp ngài." Trong trận hôn nhân này, hình như là điên đảo lẽ thường, bình thường tình huống như thế phải là nam hỏi nữ sao, đến Huyết Đại lại thay đổi thành dạng này, nàng đúng là ví dụ bên ngoài.

      "Chuyện hưu thư có thể công khai ra bên ngoài được ? Ngươi đừng hiểu lầm, ta chỉ sợ phụ hoàng lo lắng, cũng phải là có lòng làm khó dễ ngươi, nếu làm ngươi khó xử , vậy . . ." xác định nhìn nàng, sợ làm khó nàng, có chút do dự .
      Last edited by a moderator: 3/4/15
      thienbinh2388 thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 59, đêm đám cưới phong hưu thư 2

      "Chuyện này ta có thể đồng ý với ngài." Chuyện này đối với khác tử mà có lẽ rất có khả năng đồng ý, dù sao ngày công khai, lên nàng vẫn còn là người của vương phủ, thể tiếp tục tìm đối tượng khác nếu bị người ta gọi là làm cẩu thả

      Có đúng lễ giáo hay đối với nàng mà cũng có ý nghĩa lớn, nàng căn bản có đem chút chuyện thế tục để ở trong mắt.

      "Có ? Vậy đa tạ." Nàng đáp ứng, đó cũng ở trong dự liệu`của , nghĩ đến nàng lại sảng khoái đồng ý như thế, chút do dự nào, điều này làm cho khỏi có chút kinh ngạc, chẳng lẽ nàng để ý thế tục đến như vậy sao? là làm cho cảm thấy ngoài ý muốn nhưng khi xảy ra ở người nàng
      lại cảm thấy điều này là lẽ đương nhiên, là mâu thuẫn.

      " khách khí, vậy coi như đạt thành hiệp nghị, vậy ta trước." Cầm lên hưu thư, nhìn cũng nhìn cái để lại trong tay áo

      Bỏ lại câu liền chuẩn bị , theo ý nàng, nơi này còn việc của nàng, về sau nàng chỉ cần nhờ Mộ Bạch giúp xem thân thể,sau đó đem việc hưu thư công khai là được

      "Tam Tiểu Thư xin dừng bước." Huyết Đại xoay người nhíu mày nhìn , tiếng động hỏi còn có chuyện gì, chỉ thấy đối với nàng cười tiếng, cũng đáp lại, hướng ngoài cửa hô: "Vô Tình!"

      Vừa dứt lời cửa liền bị người từ bên ngoài đẩy ra, nam nhân toàn thân áo đen vào, hiển nhiên lúc trước vẫn giữ ở ngoài cửa, sải bước về phía nam tử thân hỉ phục ngồi ở xe lăn, rất cung kính hành lễ : "Vương Gia có gì phân phó?"

      "Vương phi phải ra khỏi phủ, ngươi đưa nàng rời , đưa nàng đến nơi nàng muốn đến nhất định phải chú ý an toàn của vương phi." Huyết Đại thế mới biết cố ý để cho nàng thong thả, nam nhân này sợ nàng lớn mật trực tiếp ra ngoài bị người khác ngăn lại, ngờ còn rất tỉ mỉ, ra mình căn bản có tính toán cửa chính, chỉ là bọn biết thôi.

      "Dạ, Vương Gia, thuộc hạ biết, nhất định hộ tống vương phi an toàn đến nơi ."

      Dứt lời liền xoay người, mặt hướng Huyết Đại cung kính : "Vương phi xin theo thuộc hạ ."

      Huyết Đại gật đầu cái, sau đó cũng để ý hai người trước mặt mà cởi quần áo ra, nam tử ngồi xe lăn kinh ngạc nhìn nàng, sau đó giống như là nghĩ đến cái gì xoay người nhìn qua nam nhân áo đen nháy mắt, Vô Tình mặc áo đen trong nhất thời mới hồi phục tinh thần lại, vội vàng xoay người sang chỗ khác, trong bụng lại hồi kỳ quái, hiểu nữ tử này tại sao lại làm ra hành động như vậy .

      Mà Huyết Đại lại phát khác thường nào, coi như phát nàng cũng quan tâm, trước vốn là tính toán leo tường rời , cho nên có ý định thay quần áo, nhưng hôm nay lại được người khác hộ tống ra ngoài, cho nên thể mặc giá y nữa, chỉ thấy nàng đem giá y người dứt khoát lanh lẹ cởi ra, lúc này mới chú ý tới hai người chủ tớ chẳng biết lúc nào xoay người sang chỗ khác, khỏi hồi kỳ quái, bọn họ có việc gì xoay người sang chỗ khác làm gì? Đột nhiên lại nghĩ đến hành động này của mình chắc ảnh hưởng đến những cổ nhân ở đây, lần này lại cảm thấy buồn cười , bọn bây giờ đoán chừng cho rằng nàng là nữ nhân tùy tiện chứ? Chỉ là nàng từ trước đến giờ quan tâm cái nhìn của người khác, bọn họ cũng là dạng.

      "Có thể được rồi." Lúc này nam tử ngồi xe lăn mới xoay người lại, liếc nhìn Huyết Đại, cũng phải như nghĩ là bộ áo trong, mà là thân quần áo màu trắng, chỉnh chỉnh tề tề được mặc ở người của nàng, lúc này mới lên tiếng hô tên thuộc hạ vẫn giám quay đầu khi chưa có lệnh của chủ tử.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 60: Tuyết Liên, nàng nhất định phải lấy được

      "Vương phi xin cùng thuộc hạ." Nghe thấy chủ tử ra lệnh, Vô Tình mới dám xoay người lại, cung kính hướng về phía Huyết Đại , mà Huyết Đại chỉ gật đầu cái sau đó xoay lưng ra ngoài theo ,vì có quay đầu lại nên căn bản Huyết Đại cũng biết phía sau nàng có đôi mắt nhu tình tựa như nước vẫn dịu dàng nhìn chăm chú vào bóng lưng của nàng, cho đến khi còn nhìn thấy góc áo màu trắng nào nữa mới thôi, lúc này mới than tiếng, có chút tự giễu cười cười, chợt hướng ngoài cửa kêu: "Thu Tâm!"

      bao lâu, nha hoàn vào, hướng về phía nam tử ngồi xe lăn hơi thi lễ, mực cung kính : "Thu Tâm bái kiến chủ tử, biết chủ tử có gì phân phó?"

      "Ngươi đem cái này cầm tìm Diệu Thủ, biết nên làm sao." Chỉ thấy đem lá thư mới vừa viết xong giao cho người tới, trong thơ có ghi nhiệm vụ , nên làm như thế nào viết rất ràng.

      "Dạ, chủ tử còn dặn dò gì ? Nếu còn chuyện gì Thu Tâm xin lui xuống làm việc trước." Nhận lấy lá thư, cẩn thận bỏ vào trong tay áo giấu kỹ, lúc này mới lên tiếng hỏi thăm nam tử trước mặt.

      " sao, ngươi với , hạn trong vòng ba ngày nhất định phải đem đồ vật cầm về, nếu , đưa đầu tới gặp ta." Ánh mắt lúc trước còn tràn ngập nhu tình biến mất còn chút gì nữa, trong nháy mắt đổi lại bộ ánh mắt lạnh lẽo, toàn thân cao thấp cũng bao phủ mảnh rét buốt khiến cho những người đứng gần bị
      lạnh đến run người.

      "Thu Tâm biết, nhất định đem những lời của chủ nhân lại với , chủ tử xin cứ yên tâm ." Chủ tử giống như rất tức giận nhưng nàng biết ngài vì chuyện gì mà tức giận, theo bên cạnh chủ tử nhiều năm rồi nhưng đây là lần đầu tiên thấy ngài ấy như thế, càng dám hỏi nhiều thêm nửa chữ, tính khí của chủ tử bọn họ đều hiểu rất

      " xuống ." Có chút nhịn được hướng nàng khoát tay áo, ý bảo nàng rời .

      "Vậy Thu Tâm xin lui xuống trước." Mặc dù nam tử mặc hỷ phục quay lưng về phía nàng nhưng nàng vẫn cung kính thi cái lễ, lúc này mới giọng lui xuống, chủ tử có phải là bởi vì hôn lễ ngày hôm nay mà mệt mỏi rồi , cho nên mới phải muốn sớm nghỉ ngơi , trong lòng nàng nghĩ như vậy, nhưng bước chân hề chậm lại chút nào, cho đến ra cửa phòng mới thuận tay đóng cửa lại, lưu lại bên trong mình nam tử .

      Trong Lưu Vân Các, Huyết Đại cùng bốn vị Sứ giả là nhóm Mân Côi, Bách Hợp thương thảo chuyện đến tuyết sơn phía bắc Mạc Bắc hái thất sắc chi liên.

      "Tiểu thư, Mân Côi đồng ý ngài , hơn nữa, Mộ Bạch thần y phải sao?Bệnh tim của Mân Côi mặc dù thể trị tận gốc nhưng cũng có thể sử dụng thuốc để khống chế, người cũng cần mạo hiểm nữa, như vậy cũng đỡ cho Mân Côi ngày đêm lo lắng hãi hùng ." Tiểu thư trước ràng đồng ý với nàng là , lại nghĩ rằng người lại len lén ở chỗ này thương nghị chuyện này, nếu phải nàng hiểu tính tình của tiểu thư, len lén theo tới nhìn khẳng định nàng chẳng
      hay biết gì

      "Đúng vậy, Bách Hợp cũng đồng ý, đến chỗ đó nguy hiểm như thế, đến ngày đó, rất nhiều người lợi hại trong tam quốc đều tham gia, tiểu thư coi như lợi hại hơn nữa cũng khó mà lấy ít địch nhiều" Mộ Bạch thần y từng phân tích qua, nếu muốn lấy được thất sắc chi liên, phải đánh bại tất cả người tranh đoạt nếu thể lấy được thất sắc chi liên , suy nghĩ chút cũng đúng, tất cả mọi người đều muốn lấy được bảo bối thần kì như vậy, nhất định tiếc sinh mạng tranh đoạt, dù may mắn hái được vậy cũng phải xem có thể mang được , mà những người tranh đoạt chắc chắn nhìn chằm chằm vào nó, họ bỏ qua cho cơ hội khó có được như vậy, dù phải đem hết tất cả thủ đoạn cũng muốn đoạt được đóa tuyết liên người người đều muốn này, bởi vì như vậy, coi như tiểu thư hái được cũng trở thành cái đích
      cho mọi người nhắm tới.
      Last edited by a moderator: 19/10/15

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 61: nhờ huynh rồi, Mộ Bạch

      "Hải Đường cũng phản đối! !" Nha đầu này bị giam ở Say Nhan cư gần tháng, đều sắp bị nghẹn điên rồi, chỉ thấy nàng lớn tiếng la hét phản đối, tất cả mọi người bị hành động thần kinh hề hề hà hà của nàng làm cho có chút chịu nổi, dứt khoát hướng nàng liếc mắt xem thường, để ý tới càn quấy của nàng nữa.

      "Mẫu Đan ý của muội thế nào?" Huyết Đại hỏi sang Mẫu Đan, người vẫn luôn ngồi ở bên lẳng lặng lắng nghe nhưng thủy chung lời nào, Mẫu Đan hiểu ý định của Linh Lung, nàng ấy là người gặp chuyện có thể phân tích đạo lý ràng,phong cách xử cũng trầm ổn kín kẽ , nàng ấy cũng là người hiểu nàng nhất

      "Nếu tiểu thư quyết định rồi, chỉ sợ chúng ta nhiều hơn nữa cũng được." Nàng cũng biết Mẫu Đan là người hiểu mình nhất, mà nàng cũng đích xác là giống như lời muội ấy , cho nên hôm nay gọi ba nàng ấy tới đây, lấy cớ là tới thương lượng, kì thực là tới từ biệt họ, nàng quyết định mình trước, mặc kệ kết quả thương thảo hôm nay là cái gì, cũng thể thay đổi quyết định của nàng , dao động được nàng nửa phần.

      "Tiểu thư quyết định muốn , chúng ta cũng khuyên nữa, chỉ hy vọng tiểu thư có thể mang Mẫu Đan theo, thêm người thêm phần lực lượng, giống như Mân Côi , đây cũng tránh cho chúng ta luôn lo lắng, tiểu thư cũng cần cự tuyệt nữa ?" Mẫu Đan mở miệng lần nữa , mấy người khác nghe nàng vừa như thế cũng dùng sức gật đầu, đồng ý đề nghị của nàng, mà lời của nàng cũng chính là tiếng lòng của mọi người, nhưng lại bị Huyết Đại bác bỏ.

      "Các muội thể rời , Lưu Vân Các cùng Say Nhan cư còn cần các muội tới xử lý, sáng sớm ngày mai ta xuất phát, cứ như vậy , tất cả mọi người xuống nghỉ ngơi." Lưu Vân Các có nhiều chuyện nhưng tùy tiện chọn ra hai người cũng có thể đảm nhận vị trí của Mẫu Đơn, Say Nhan cư cũng giống như vậy, nàng như vậy là vì muốn các nàng ấy mạo hiểm với nàng, chính nàng thân mình làm việc cũng dễ dàng hơn nhiều, coi như có chuyện gì nàng cũng có thể mình thoát thân nhưng nếu mang theo mấy người bọn họ có thêm nhiều cố kỵ, làm cái gì cũng dễ dàng.

      "Tiểu thư. . ." Mân Côi, Bách Hợp, Hải Đường ba người đồng thanh hô, trong thanh tràn đầy tình nguyện, nhưng Huyết Đại lại làm như thấy có tai như điếc, mặc kệ hình dạng của các nàng có đáng thương thế nào nàng đều để ý tới.

      "Tốt lắm, trở về phòng của mình , ngày mai cần ra đưa tiễn, người vi phạm y theo quy tắc trong các mà xử trí." xong cũng rời , tiếng gọi của những người sau lưng, quay đầu lại nhìn các nàng cái.

      Huyết Đại sau khi rời cũng trở về chỗ ở của mình mà bước tới đình viện khác, sau khi tới gian phòng còn đốt đèn mới dừng lại, gõ cửa, bao lâu cửa liền bị người phía trong mở ra,sau khi cửa được mở ra, Mộ Bạch tay cầm sách thuốc đứng trong phòng, nhìn chằm chằm đêm khuya tới chơi

      "Có thể vào trong chuyện được ?" Huyết Đại nhìn nam tử từ khi mở cửa ra liền đứng lặng ở bên, giống như vô tình nhìn lướt qua sách thuốc trong tay , lúc này mới chậm rãi mở miệng hỏi."Đương, đương nhiên được, mời vào." Sửng sốt hồi lâu, lúc này mới phản ứng được , nghĩ tới nàng tới tìm mình muộn như vậy, hiển nhiên là cảm thấy bất ngờ, đồng dạng cũng rất vui vẻ vì có thể nhìn thấy nàng.

      "Ta tới tìm huynh là muốn thương lượng với huynh chuyện, ta quyết định sáng sớm ngày mai lên đường, tiến về phía bắc Mạc Bắc hái thất sắc chi liên, bệnh của Mân Côi xin làm phiền huynh giúp tay chăm sóc, chờ sau khi ta hái được Tuyết Liên trở lại chữa khỏi bệnh của nàng nhất định dâng lên hậu lễ báo đáp ân tình ra tay cứu giúp của Mộ Bạch công tử ." Trong miệng là thương lượng nhưng trong giọng lại là cho phép từ chối.
      thienbinh2388 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :