Chương 56: đám cưới
editor: Pemichio
" phải giống như ngươi nha? Ta thế nào nghe là Tam Tiểu Thư vì muốn thoát khỏi quan hệ với phủ tướng quân mới đồng ý gả cho Lục vương gia hay sao?" vừa như thế, tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn , hàng trăm hàng ngàn vệt ánh mắt đều tụ tập đến người của , chỉ kém đục thành cái động mà thôi.
" giỡn! Ngươi cảm thấy điều này có thể xảy ra sao? êm đẹp,làm Tam Tiểu Thư của phủ tướng quân vì sao lại muốn thoát khỏi quan hệ này? Mặc dù là nàng ta có vài thời điểm ngu ngốc nhưng cũng đến nỗi ngu xuẩn như vậy chứ?Ngươi cần ở đây ra chuyện cười, căn bản thể nào có chuyện đó được, mọi người đúng hay ?" Trước bị mọi người nghi ngờ phản bác lại, liền đem ánh mắt khinh bỉ nhìn người vừa mới xong, mà mọi người nghe như vậy cũng cảm thấy có đạo lý, hẹn mà cùng gật đầu cái coi như là đồng tình.
"Có tin hay là chuyện của ngươi, ta cũng chỉ là nghe người bạn của ta thôi, mà người bạn kia của ta chính là người hầu trong phủ tướng quân, hơn nữa còn là trong những thuộc hạ được Tướng quân khá là tín nhiệm, tin tức tự nhiên là ." Người nọ khinh thường trả lời, cũng muốn ở đây sanh chỉ là muốn đem ra thôi, có tin hay là tùy vào bọn họ
Cứ như vậy, bên ngoài vẫn còn tranh luận ngừng nghỉ nhưng người bên trong kiệu vẫn thủy chung nhắm mắt giả vờ ngủ say, đối với những thanh bên ngoài kiệu đều như có tai nhưng điếc, chút nào để ý tới, giống như bị mọi người nghị luận cũng phải là nàng mà là người nào khác .
Kiệu hoa chậm rãi xuyên qua đám người, hướng về phía Lục vương phủ , cũng biết trải qua bao lâu, rốt cuộc nghe được có người gọi nàng, lúc này nàng mới mở mắt ra, thuận tay nhặt lên khăn voan bị nàng ném sang bên đội lên đầu, lúc này mới chậm rãi xuống kiệu , có hai ăn mặc kiểu nha hoàn làm bộ muốn tới dìu nàng, lại bị nàng linh xảo tránh được.
"Vương phi, để cho Thu Tâm cùng Băng Nguyệt đỡ ngài ." Bị nàng cự tuyệt hai nha hoàn sửng sốt chút, ngay sau đó lại khôi phục thái độ bình thường, lúc này mới lễ phép nhắc nhở.
" cần, các ngươi trước mặt dẫn đường là được." Lời mang theo chút tình cảm nào vang lên khiến cho hai nha hoàn liếc mắt nhìn nhau chút, chỉ đành phải bất đắc dĩ gật đầu cái, phía trước dẫn đường, kỳ quái, vương phi của các nàng sao lại giống như trong lời đồn đây? Là các nàng cảm giác sai sao?
lễ đường , Huyết Đại thẳng vào, đôi mắt đẹp lưu chuyển, cách màn sa mỏng màu đỏ nhìn lướt qua mọi người ngồi , chỉ thấy nam nhân trung niên mặc long bào ngồi đài cao cách uy nghiêm, bên cạnh là phụ nhân quý phái, nhìn qua lại có thêm mỹ phụ mặc cung trang tương đối hòa ái dễ gần, trong trí nhớ của nàng bà là của Đông Phương Ngưng, Đông Phương Tử Diên, Nhất Quốc Chi Hậu được sủng ái, xưa nay thích tỉnh táo, tranh đoạt tính tình nàng cũng kéo gần quan hệ của nàng của nàng và các phi tần khác, nhưng cũng vì vậy mà mất thực quyền.
Chỗ ngồi khách quý gồm có người của Tứ Đại Gia Tộc đều tề tụ ở đây, bắt đầu là do Thượng Quan Gia cầm đầu, tiếp theo chính là Đông Phương, Độc , Nam Cung, làm người đứng đầu Tứ Đại Gia Tộc nên Thượng Quan gia dĩ nhiên cũng muốn tham gia, trong đó còn có người của Lan quốc là Cửu hoàng tử, hôm nay vẫn mặc bộ trường bào màu xanh mà lúc trước bọn họ mua, mặc dù bộ trường bào kia rất xứng với nên cũng khiến mất mặt nhưng với trường hợp ngày hôm nay hình như cũng quá thích hợp, Mặc Thanh Vân đứng bên cạnh , chính là người luôn bên cạnh khắc cũng rời, Đông Phương Ngưng, hôm nay nàng vẫn mặc thân tùy ý, như vậy tương đối tùy tính so với người luôn muốn trưng diện mặt ngoài như Thượng Quan Cẩn Du tốt hơn rất nhiều.
Chương 57: ĐÊM ĐỘNG PHÒNG
editor: Pemichio
Từ khi nàng bước vào cửa vẫn luôn có ba mắt bám theo bóng dáng của nàng, trong đó có đạo là tới từ người luôn ngồi xe lăn Lục vương gia, hôm nay là tân lang, mình lần này phải gả cho người mà khi khoác vào bộ hỷ phục cũng có thể hù dọa đứa trẻ khóc lớn
Cụ, xem ra có chút sợ, đạo khác đến từ Thượng Quan Cẩn Nam, nàng cũng hiểu, phải rất ghét Tam Tiểu Thư Ôn Mạt sao? giờ lại nhìn chằm chằm nàng là muốn gì đây? Còn có đạo ánh mắt khác nàng nhất thời có đoán được, hình như người nọ chỉ là vô tình nhìn nàng nên khiến ai phát , đợi đến khi nàng để ý đến cái khác ánh mắt kia ngoài ý muốn xem xét kỹ lưỡng nàng, thích xem xem , nàng cũng có thời gian quan tâm nhiều.
Chưa cho nàng có thời gian tiếp tục quan sát, quan lễ nghi liền hắng giọng kêu giờ lành đến, tân lang tân nương bái thiên địa, Huyết Đại giống như người máy quỳ lạy , động tác cứng ngắc, ra quật cường của nàng, mà đạo ánh mắt thần bí kia lại nhìn nàng lần nữa, nàng thèm để ý chút nào mặc nhìn đủ, cười nhạo nàng nhiều , nàng cũng quan tâm nhiều đến .
"Kết thúc buổi lễ, tân lang đưa tân nương vào động phòng!" Theo lời của quan lễ nghi, lễ đường nhất thời náo nhiệt, vây quanh hai người tiến vào tân phòng bố trí hoàn toàn, tiếp theo liền chuẩn bị náo động phòng rồi.
"Thanh Vân, Thanh Vân! ! . . ." Gọi mấy tiếng có phản ứng, nàng khỏi gia tăng lượng, gọi nam nhân thất thần nhìn chằm chằm về phía tân phòng.
"Chuyện gì?" Nam tử rốt cuộc phục hồi lại tinh thần, chậm rãi buông lỏng bàn tay biết lúc nào nắm chặt thành quyền, lạnh nhạt lên tiếng hỏi Đông Phương Ngưng bên cạnh.
" có, có việc gì, nhưng vẻ mặt ngươi lúc nãy rất dọa người nha, ta chỉ là lên tiếng nhắc nhở ngươi thôi." Mồ hôi, nàng chỉ là có lòng tốt nhắc nhở cái mà thôi, vì sao có thể khẩn trương như vậy? Ô ô, nàng đúng là mệnh khổ!
Nếu còn chuyện gì, cũng để ý tới bên cạnh, hít sâu hơi, đổi lại vẻ mặt nhõm, liền mình bước ra cửa chính, nhìn , Đông Phương Ngưng ở sau lưng cũng bước nhanh theo, trong bụng lại hồi kỳ quái, hôm nay sao thế nhỉ? Thế nào lại có cảm giác là lạ, từ lúc mặc bộ giá y bước vào cửa vẻ mặt liền đúng, chẳng lẽ có chuyện gì mà nàng biết sao? Thấy vết xe đổ lúc nãy, nàng cũng có cái gan hỏi lại nữa,nàng cẩn thận hành động vì nàng chịu nổi lửa giận của a.
Trong tân phòng,vẫn giống nhau là bộ hỷ phục
Thân bằng hảo hữu mang tiếng đến náo động phòng, thực chất là muốn tới chế giễu, chỉ là mọi người ngầm hiểu lẫn nhau mà ra thôi.
"Vô Tình, ngươi cũng lui ra ." Nam tử nhìn thuộc hạ bên cạnh, phất phất tay, ý bảo xuống trước.
"Dạ, thuộc hạ trước lui xuống, Vương Gia nếu là có gì dặn dò trực tiếp gọi Vô Tình là được." xong cũng mực cung kính thi lễ cái, sau đó liền tiếng động lui ra ngoài, thuận tiện đem cửa phòng đóng lại.
Nam tử thấy cửa đóng, lúc này mới đẩy xe lăn hướng về phía bên giường,bình tĩnh nhìn Huyết Đại che khăn voan cái, lúc này mới cầm lên cân đòn bàn, nhàng khơi lên khăn voan đầu nàng, mà vốn là khăn đỏ che kín dung nhan của Huyết Đại cũng chỉ có thể theo cân đòn mà bị nhấc lên, cuối cùng rơi vào giường, gương mặt của Tam Tiểu Thư phủ tướng quân xuất ở trong tầm mắt của nam tử
"Nương tử, nên uống rượu hợp cẩn rồi." Nam tử dùng thanh dịu dàng , trong mắt của , thấy được tia ghét bỏ ngược lại là mảnh nhu tình , đây cũng là điều khiến Huyết Đại ngoài ý muốn.
Last edited by a moderator: 19/10/15