1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Xuyên Không] Vân Ngạo Cửu Thiên - Nghiên Âm

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. RIKY

      RIKY Well-Known Member

      Bài viết:
      359
      Được thích:
      574
      Chương 14: Đấu giá hội [ hạ ]

      Edit : Lạc Khinh Trần

      Đấu giá hội lập tức bắt đầu ở đài đấu giá hội, nữ tử mặc lục y chậm rãi rơi xuống.Phía sau nữ tử là đôi cánh dùng phong nguyên tố ngưng tụ thành, hoa lệ đến cực điểm. “Oa, khá!” Dưới đài mảnh sợ hãi than. Lục y nữ tử đáp xuống đài, lộ ra cái tươi cười nhọt ngào:“Xin chào mọi người, ta là người chủ trì buổi đấu giá ngày hôm nay, Y Sở Sở. Hoan nghênh mọi người đến với phòng đấu giá Vân Hải tham gia buổi đấu giá mỗi năm lần ngày hôm nay. Tin tưởng mọi người đều nghe đến vật phẩm đấu giá đầu bài ngày hôm nay rồi, Vậy Sở Sở ở đây nhiều nữa .

      tại, lập tức mời mọi người bắt đầu xem vật phẩm đấu giá thứ nhất của ngày hôm nay. Vật phẩm này tin chắc rằng các vị nữ tử ở đây rất thích, bởi vì nó là vòng cổ đại ma pháp sư xuất sứ từ Tinh Linh tộc, tên là Thủy Tinh Chi Luyến. Giá khởi điểm là vạn kim tệ, mỗi lần tăng giá thể dưới ngàn kim tệ.” xong, cái hòm màu đỏ được bưng lên. Y Sở Sở mở hòm ra, cái vòng cổ thủy tinh tinh xảo xuất ở trước mặt mọi người. “Oa, đẹp, tỷ tỷ, Tiêu Nhi mua cho ngươi được ?” Vân Tiêu nhìn chằm chằm vòng cổ kia, sau đó xoay người hỏi Vân Dạ. “Loại đồ vô dụng này ta thích.” Vân Dạ thản nhiên mở miệng.

      Vân Tiêu trong mắt lên tia thất vọng. Vân Dạ dừng chút, sau lúc lâu, mới nâng cổ tay lên, da thịt tuyết trắng xuất cái xích tay màu tím:“Ta có cái này là đủ rồi.” Nhìn thấy xích tay màu tím khuôn mặt Vân Tiêu lập tức trở nên vui vẻ. Cuối cùng vòng cổ được Vương đại tiểu thư mua với giá hai mươi vạn kim tệ .

      Đấu giá hội tiến hành theo thường lệ , các vật phẩm bán đấu giá từng cái từng cái được người ta mua. khí trường tăng lên cao trào. Đột nhiên, nhân viên công tác khiên lên cái khay to,vật trong khay được vải đỏ che lại, nhìn hình dáng bên ngoài giống như là ma thú đản. Như thế nào, lần đấu giá này lại có thêm ma thú đản? Tất cả mọi người đều nghi hoặc khó hiểu. Vải đỏ bị xốc lên , quả nhiên là viên đại đản màu xám lẳng lặng nằm khay . Đại đản này nhìn qua thực bình thường, mặt ngoài gồ ghề , chút hơi thở của cao giai ma thú điều có. Nguyên bản mọi người chờ mong lập tức mất hứng thú.

      Nhưng mà, nguyên bản Vân Dạ buồn ngủ tinh thần lập tức tỉnh táo hẳn lên.Nếu như cảm giác của nàng sai, cổ hơi thở quen thuộc này là Hỗn độn khí! Chính là vì sao hơi thở này lại yếu như vậy? Giống như bị trọng thương tùy thời chết vậy. Vân Dạ nóng nảy đứng lên. Những người khác nhìn biểu khác thưởng của Vân Dạ, nghĩ là Vân Dạ đối với ma thú đản kia cảm thấy hứng thú.

      “Đây là viên ma thú đản chúng ta nhặt được ở bên trong Ma Thú Sâm Lâm, nhưng trong tổng bộ rất nhiều người đều nhìn ra đây là ma thú gì, cũng dùng rất nhiều phương pháp đều thể làm cho nó ấp trứng, cũng có người có thể cùng nó ký khế ước, cho nên lần này tổng bộ quyết định lấy nó ra, để cho nó tìm kiếm người hữu duyên. Được rồi, giá khởi điểm cúa nó là vạn tử tinh tệ. Mỗi lần tăng giá thể dưới ngàn tử tinh tệ.” Y Sở Sở giới thiệu xong.

      Chính là, lời giới thiệu của nàng làm cho dưới đài mảnh im lặng, hồi lâu cũng người ra giá, làm cho Y Sở Sở rất là xấu hổ. chuẩn bị tuyên bố kết thúc, thanh non nớt truyền đến. “Gia gia, ta đối với đại đản màu xám này cảm thấy rất hứng thú, gia gia giúp ta mua nó được ?” chuyện đúng là Vân Dạ. Vì để cho người hoài nghi, Vân Dạ đành phải để cho Vân lão gia tử ra mặt.

      Đối mặt với tính khí tiểu hài tử của Vân dạ, mặc dù mọi người ở trong phòng đều biết là nàng giả trang nhưng cũng cảm thấy rất thú vị. Vân lão gia tử lời nào mà bắt đầu kêu giá:“ vạn tử tinh tệ.” “Hảo, có người ra giá vạn tử tinh tệ ,có người nào ra giá cao hon ?” Vân lão gia tử kêu giá làm cho Y Sở Sở cảm thấy phấn chấn, biểu tình khỏi sinh động vài phần. “Ngượng ngùng, bổn gia chủ cũng coi trọng đại đản màu xám kia , vạn năm trăm tử tinh tệ.”

      chuyện là Vương Chính. Ai nấy đều thấy được đây ràng là khiêu khích, nhưng người nào dám mở miệng. trường khí lập tức khẩn trương lên. “Làm sao bây giờ đâu,Tiểu Dạ nhi nhà ta thực thích đại đản này, ta lại thể làm cho cháu của ta thất vọng được . Hai vạn tử tinh tệ.” Vân lão gia tử cũng chịu yếu thế. Vương Chính? Vân Dạ ánh mắt híp lại,nàng còn nhớ vào ngày đầy tháng bị Vương Chính đến quấy rối. Bằng vào trực giác của Vân Dạ , thân thể suy yếu của Tiêu Nhi nhất định cùng Vương gia có liên quan, chính là nàng còn chưa tìm được chứng cớ.

      Tuy thân thể tại của Vân Tiêu tốt lên rất nhiều, chỉ cần vận động quá kịch liệt, nhìn qua giống như thân thể của người bình thường. Nhưng Vân Dạ biết,thân thể của Vân Tiêu đến bây giờ còn chưa được chữa trị hết. Cho nên Vân Dạ vẫn đem chuyện này để ở trong lòng. “Ta đây cũng khách khí , mười vạn tử tinh tệ.” Vương Chính thản nhiên mở miệng. “Ha ha, Vương gia chủ đúng là hào phóng, khi như vậy, Vân gia ta cũng keo kiệt, mười lăm vạn.” Vân lão gia tử thản nhiên mở miệng.

      Nếu là lúc trước, Vân gia muốn xuất ra số tiền lớn như vậy đúng là dễ dàng. Nhưng tại, Thanh Long khách sạn buôn bán phát triển ngừng, buôn bán vài ngày số tiền thu vào bằng tháng buôn bán trước kia. Chút tiền này Vân gia vẫn là để ở trong mắt. “Mười lăm vạn nha, chậc chậc, Vân gia chủ thực nhiều tiền. Hai mươi vạn.” Bên trong ghế lô, Vương Chính nắm chặt thành ghế. Chết tiệt, nếu cái khách sạn kia, liền tới phiên Vân Ngự Vũ ở trước mặt kiêu ngạo .

      Trong ghế lô của Vân gia, Vân lão gia tử vừa định kêu gía, lại bị Vân Dạ ngăn lại. “Hai mươi vạn ngàn. Ai? cái ma thú đản vô dụng mà thôi, ta cũng có hứng thú lớn như vậy, Vương gia chủ ngươi nếu thích nó, ra giá thêm lần nữa ta bỏ qua.” Vân Dạ thản nhiên mở miệng. Vương Chính yên lặng lúc lâu, cuối cùng kêu giá nữa. “Hảo, có người ra giá hai mươi vạn ngàn tử tinh tệ, còn có ai tăng giá ?” Y Sở Sở kích động thanh ở phòng đấu giá vang lên.

      Thực ra nàng nghĩ ma thú đản này giống như ở đế đô lần đó có người ra giá phải lưu lại lần nữa , nghĩ tới hôm nay có người ra giá còn ra giá hơn hai mươi vạn tử tinh tệ. “Hai mươi vạn ngàn lần thứ nhật, hai mươi vạn ngàn lần thứ hai, hai mươi vạn ngàn lần thứ ba! Đông! Thành giao!” tiếng đông vang lên. Nguyên bản Vân Dạ khẩn trương rốt cục nhàng thở ra, lần nữa ngồi trở lại ghế. “Dạ nhi, ngươi muốn cái ma thú đản xấu xí đó làm cái gì?”

      Vân lão gia tử tò mò hỏi. Vân Dạ lắc lắc đầu “Ta cũng ràng, tổng cảm thấy ma thú đản này cùng ta có duyên.” “Ha ha, người bảo thủ ngươi là phải đau lòng tiền của ngươi chứ?” Tiêu lão gia tử trêu ghẹo . Vừa dứt lời, Vân lão gia tử liền giống như mọi người dự đoán, đập bàn nhảy dựng lên :“Phi, lão tử là loại người ham tiền như vậy sao?” “Ha ha Gia gia đừng nóng nga, Tiêu gia gia vừa nãy chỉ là giỡn với gia gia thôi.” Vân Tiêu vui vẻ cười đáp.

      Những người khác cũng đám cười to. Vân lão gia tử náo loạn tự nhiên mặt đỏ lên:“Nhìn cái gì mà nhìn? thấy sao? Đấu giá hội bắt đầu rồi.” Nhìn Vân lão gia tử thẹn quá thành giận , mọi người đều khụ khụ vài tiếng, làm bộ như xem đấu giá hội. Vừa mới trải qua Vân - Vương hai nhà làm nhạc đệm, đấu giá hội khí lập tức trở nên cao trào.

      Dưới ánh mắt chờ mong của mọi người,vật phẩm đầu bài được mọi người chờ mong nhất lần này rốt cuộc cũng lên sàn .Hô hấp của mọi người tự giác bị kiềm hãm lại. Khay được nhân viên công tác bưng lên. Y Sở Sở xốc vải đỏ lên, thanh đại kiếm màu lửa đỏ xuất trước mặt mọi người. “Vật phẩm đầu bài lần này là phen bán thần khí mọi người đều được nghe qua , vậy Sở Sở cũng dong dài , chúng ta lập tức đấu giá. Giá khởi điểm là mười vạn tử tinh tệ. Mỗi lần tăng giá thể dưới ngàn tử tinh tệ.” “Mười vạn.” “Mười lăm vạn.”

      Dưới đài tiếng người kêu giá vô cùng náo nhiệt, tuy rằng bọn họ biết nhất kiện bán thần khí này khẳng định là rơi vào tay của trong số bốn đại gia tộc , nhưng việc này cũng ảnh hưởng tới nhiệt tình của mọi người. Ở trước mặt mọi người biểu chút tài lực của mình cũng là lựa chọn sai. “Năm mươi vạn.” Người ở ghế lô lầu hai rốt cuộc cũng kêu giá ,người dưới đàn cũng im lặng xuống, cùng tứ đại gia tộc đối nghịch bằng vào thực lực tại của bọn họ là có khả năng.

      “Đỗ gia làm đệ nhất gia tộc ở Lạc Nhật thành mà ra giá có năm mươi vạn cũng quá keo kiệt ? Ha ha ha Ta ra trăm vạn.” giọng quen thuộc của Vương Chính vang lên. Bên trong ghế lô của Đỗ gia, gia chủ Đỗ Dài Thắng thầm cắn chặt răng, Vương Chính đúng là đem Đỗ gia để vào mắt , xem ra Đỗ gia yên lặng quá lâu làm cho người ta quên mất cường đại của Đỗ gia rồi. “ trăm vạn? Ta còn tưởng là bao nhiêu, Vương gia chủ cũng chỉ có bao nhiêu lợi hại đó thôi sao?.Vân gia gia ta ra hai trăm vạn.”

      Vân Dạ nằm nghiêng ở ghế , ăn hoa quả Vân Tiêu đưa tới, thản nhiên . Vân Dạ nàng cũng phải là loại người có cừu mà báo, mặc dù bây giờ còn chưa báo được, về sau nàng tìm thời gian từ từ trả lại cho bọn họ. “Ngươi đây là gia giáo của Vân gia sao? Hôm nay nhưng ra làm cho Vương mỗ ta mở rộng tầm mắt a.” “Gia giáo?Gia giáo Vân gia ta chính là : người phạm ta ,ta phạm người.Nếu người có cả gan dám phạm ta, ta cũng ngại trả lại cho bọn họ gấp bội. Chẳng lẽ người khác đánh ngươi, ngươi còn muốn đem má phải đưa cho người ta đánh sao? Đó là phải là rất ngu ?”

      Vân Tiêu từ bên cạnh nhô đầu ra, sâu kín . Mọi người nghe xong khóe miệng trừu rút,cái này là đồng ngôn vô kỵ sao? Sao nghe như thế nào cũng thấy thích hợp. “Hừ, Cổ Vân đại lục phải là dựa vào mồm mép để chuyện ,mà là dựa vào thực lực để chứng minh. Hai trăm năm mươi vạn” Vương Chính tức giận ra lời. Hai trăm năm mươi vạn? Ha ha, thực phù hợp. Vân Dạ tâm tình rất tốt khóe môi cong lên. “Hai trăm năm mươi vạn , có người nào ra giá nữa ?” Y Sở Sở tại tâm tình tốt.

      Nàng thích nhất là nhìn các đại gia tộc tranh tranh lại, bởi vì như vậy người được lợi cuối cùng đều là bọn họ. “Ba trăm vạn.” Đỗ Dài Thắng cũng ra giá. “Ba trăm năm mươi vạn.” Vương Chính mở miệng . “Bốn trăm vạn” “Bốn trăm năm mươi vạn.” “Tám trăm vạn.” Vương Chính có chút nghiến răng nghiến lợi . Đáng chết, Đỗ gia cũng muốn cùng với tranh đoạt sao? Đỗ Dài Thắng cắn chặt răng, buông tha cho tăng giá.Tám trăm vạn là cực hạn của . Qua hồi lâu có ai ra giá, Y Sở Sở liền mở miệng :“Tám trăm vạn, có người nào ra giá cao hơn ? .”

      Vương Chính thấy có ai ra giá, mặt lộ ra thần sắc đắc ý , khiêu khích nhìn nhìn Vân Dạ bên này liếc mắt cái. “Hảo! Tám trăm vạn lần thứ nhất, tám trăm vạn lần thứ hai, tám trăm vạn lần thứ... ” “Tám trăm vạn ngàn.” Vẫn là thanh thản nhiên của Vân Dạ. Y Sở Sở đầu tiên là sửng sốt chút, lập tức phản ứng lại, vội vàng :“Vân gia ra giá tám trăm vạn ngàn , có người nào ra giá nữa ?”

      Vân Dạ dùng tinh thần lực nhìn chăm chú vào nhất cử nhất động bên ghê lố của Vương gia, hôm nay cho gia tộc của bọn họ hộc máu, Vân Dạ liền đem tên của nàng viết ngược lại. “Vân Dạ!” Vương Chính bóp chặt cái chén trong tay, hai mắt bốc hỏa :“Chín trăm vạn.” “Chín trăm vạn ngàn.” Vân Dạ làm ra bộ dáng nóng nảy, nhưng nếu có người chú ý, phát trong mắt Vân Dạ hợt lóe ra tinh quang. phen bán thần khí, cho dù có trân quý cũng giá trị nhiều tiền như vậy. Nàng nhưng ra muốn nhìn chút, Vương Chính rốt cuộc có thể thừa nhận đến trình độ nào.

      trăm ngàn!” trán Vương Chính lúc này nổi lên gân xanh, hai tay gắt gao nắm bệ cửa sổ, khẩn trương nhìn phòng đấu giá. trăm ngàn muốn là cực hạn của Vương gia,cho dù là lấy được.Vương cũng phải tu chỉnh lại vài năm mới có thể khôi phục lại. Chính là,mệnh lệnh của vị đại nhân kia, Vương Chính nghĩ đến thủ đoạn của vị đại nhân kia, khỏi đánh cái rùng mình.Nhất kiện bán thần khí này rốt cuộc có giá trị gì mà vị đại nhân kia tiếc trả hết thảy đại giới để có được nó?

      Bên kia Vân Dạ nhìn chăm chú vào biểu tỉnh của Vương Chính , trong lòng càng thêm xác định chuyện này nhất định có vấn đề. Chính là, biết là vấn đề gì mà Vương Chính lại muốn có nhất kiện bán thần khí này đến vậy. Để cho mọi người trong phòng đấu giá đợi nửa ngày, thanh Vân Dạ mới thản nhiên truyền đến “Nếu Vương gia chủ chấp nhất như vậy, ta cũng đoạt vật mà người khác thích .”

      Vân Dạ làm ra bộ dáng người tốt, làm cho Vương Chính giận đến mức muốn ói ra búng máu, toàn trường mảnh ồ lên. gia chủ của đại gia tộc nhưng lại bị tiểu hài tử năm tuổi tính kế muốn hộc máu, chuyện này làm cho người của Lạc Nhật thành có thêm vấn đề mới để bàn tán . Cuối cùng, Vương Chính lấy giá trăm ngàn tử tinh tệ mua được nhất kiện bán thần khí, Vương Chính mặc dù buồn bực nhưng cũng thở phào hơi. Biểu tình này rơi vào trong mắt Vân dạ làm cho Vân Dạ rất là tò mò, rốt cuộc người nào làm cho e ngại như vậy?

    2. RIKY

      RIKY Well-Known Member

      Bài viết:
      359
      Được thích:
      574
      Chương 15: Hỗn độn Thần Long

      Edit : Lạc Khinh Trần

      Từ phòng đấu giá trở về, Vân Dạ liền ôm đại đản màu xám vội vàng trở về phòng của mình, phân phó đừng cho người đến quấy rầy, liền vào bên trong hỗn độn chi tâm. Trong Hỗn độn chi tâm, Băng Nhi ngủ say ở trong khu vực tu luyện của , bảy loại nguyên tố đem Băng Nhi bao thành cái kén bảy màu, mà bên kia Hỏa Diễm tu luyện, nhìn thấy Vân Dạ ôm ma thú đản màu xám tiến vào, liền chấm dứt tu luyện tới.

      Đại đản màu xám trong tay Vân Dạ tiến vào hỗn độn chi tâm liền tự động bay lên trung,hỗn độn linh khí bốn phía lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được dũng mãnh tiến vào đại đản màu xám, chỉ chốc lát sau nguyên bản mảnh hỗn độn linh khí nồng đậm đến mức hóa vụ cư nhiên bị đại đản màu xám hấp thu còn,hỗn độn linh khí nơi khác cấp tốc bổ sung cho chỗ vừa rồi mất . Vân Dạ kinh ngạc mở to hai mắt nhìn. Bình thường,thời điểm nàng tu luyện tốc độ hấp thu cũng tính là chậm , nhưng chưa bao giờ xuất qua loại tình huống này, đại đản màu xám này rốt cuộc là cái gì?

      Bên kia, Hỏa Diễm vừa tới gần lại e sợ lui về phía sau vài bước, sau khi ổn định lại Hỏa Diễm hồi hộp nhìn đại đản trôi nổi giữa trung, đây là loại ma thú gì? Chỉ dựa vào uy áp của ma thú đản cư nhiên có thể đem đầu cao giai thánh thú bức lui? Vân Dạ có chú ý tới Hỏa Diễm dị thường, ánh mắt của nàng tất cả đều tập trung tại viên đại đản màu xám kia, cảm nhận được hơi thở của đại đản màu xám chậm rãi ổn định lại, tâm trạng Vân Dạ cũng thả lỏng theo. “Vân lão đại, đây là ma thú gì?” Hỏa Diễm thấy Vân Dạ nhàng thở ra, liền mở miệng hỏi . Vân Dạ lắc lắc đầu “Ta cũng biết.” “Răng rắc”“Răng rắc”“Răng rắc” Từng đạo vết rạn xuất bề mặt đại đản, ánh mắt Vân Dạ lần nữa tập trung vào đại đản trung, nguyên bản Hỏa Diễm còn muốn hỏi thêm cái gì nữa bổng nhiên ngậm miệng lại, cùng Vân Dạ cùng nhau khẩn trương nhìn đại đản trung.

      “Răng rắc” đỉnh đại đản rốt cuộc bị nứt ra thành cái động . “Răng rắc, răng rắc” Động càng lúc càng lớn, chỉ chốc lát sau, tiểu đầu màu xám ướt sũng từ lỗ hỏng đại đản chui ra, đôi mắt ngây thơ đen láy nhìn Vân Dạ cùng Hỏa Diễm. Đây là Long? Tiểu long thực cố gắng từ trong xác đại đản ra, dưới kinh ngạc của Vân Dạ, từng mảnh từng mảnh đem xác đại đản ăn vào.

      Sau khi ăn xong, tiểu long dùng tiểu móng vuốt của nó vỗ vỗ tiểu bộ ngực của mình, còn khoa trương ợ cái làm ra bộ dáng ăn no. Sau đó, sưu tiếng chui vào trong lòng Vân Dạ , tốc độ cực nhanh, làm cho Vân Dạ thầm líu lưỡi. Tiểu long ở trong lòng Vân Dạ cọ cọ, thỏa mãn ngủ. Vân Dạ khóe miệng rút trừu, tại là tình huống gì?Tiểu tử này rốt cuộc là ma thú gì? Tiểu tử này cùng với bộ dạng của Thần Long đông phương rất giống nhau, nhưng mà Thần Long lại như vậy sao?

      Vân Dạ lấy tay đem tiểu long từ trong lòng mình kéo ra, đặt ở trong lòng bàn tay khẽ hỏi :“Tiểu tử kia, ngươi rốt cuộc là ma thú gì?” Tiểu Long mơ mơ màng màng mở to mắt, nhìn Vân Dạ liếc mắt cái lại nhắm mắt lại. Vân Dạ thấy tiểu tử này mệt mỏi, cũng lại bức nó, sau đó lại nhàng bắt nó thả vào trong lòng mình.

      Ở bên kia theo khắc từ lúc Tiểu Long được sinh ra, nguyên bản Băng Nhi bị vây trong trạng thái tu luyện đột nhiên toàn thân run run, nguyên tố bốn phía cũng trở nên ổn định . “Vân lão đại, Băng Nhi xảy ra chuyện.” Thanh của Hỏa Diễm đem lực chú ý của Vân Dạ lực từ người Tiểu Long kéo trở về. tại khuôn mặt nhắn của Băng Nhi lúc xanh lúc trắng , tình huống rất là nguy cấp.

      Vân Dạ vội vàng đến trước mặt Băng Nhi, lo lắng nhìn “Sao lại thế này? Vừa mới nãy phải còn tốt lắm sao? Giờ sao lại thành như thế này?” “Ta cũng biết, có thể nguyên nhân là do ma thú lúc nãy của Vân lão đại xuất thế. Thời diểm lúc được sinh ra, ta ngay cả đầu đều ngẩn lên được, Băng Nhi tu luyện rất có khả năng cũng bị ảnh hưởng .” Hỏa Diễm lo lắng nhìn Băng Nhi, tuy rằng mỗi ngày cùng cái tên Tinh Linh nguyên tố này thường xuyên cãi nhau, nhưng trải qua đoạn thời gian ở chung, Hỏa Diễm cũng dần dần tiếp nhận Băng Nhi, biết Băng Nhi có tính cách của tiểu hài tử. Thân là đồng bạn, vẫn là thực để ý Băng Nhi .

      “Tiểu long?” Vân Dạ có chút đăm chiêu nhìn tiểu tử ngủ say trong lòng. Tiểu tử này lợi hại như vậy sao? xong, Vân Dạ chậm rãi điều động hỗn độn linh khí trong gian, từng chút bình phục nguyên tố bạo động người Băng Nhi. Thời gian chậm rãi qua, rốt cục đến thời điểm Vân Dạ sắp duy trì được nữa, linh khí bên người Băng Nhi chậm rãi bình phục . Băng Nhi từ trong ngủ say chậm rãi mở mắt.

      “Đây là làm sao vậy? Tỷ tỷ? Ta còn còn sống sao?” Băng Nhi có chút mơ hồ nhìn quanh cảnh bốn phía xung quanh bị phá hư, nó phải bị nguyên tố phản phệ sao?Bây giờ sao lại như thế này? “Đứa ngốc, chuyện ngu ngốc gì vậy? Có ta ở đây làm sao có thể để cho ngươi chết được?” Vân Dạ nhàng đem Băng Nhi đặt trong lòng bàn tay của mình, vừa mới bởi vì sơ ý của nàng thiếu chút nữa liền mất tiểu bất điểm này ,“Vừa mới nãy là chuyện gì xảy ra?”

      “Tỷ tỷ, vừa nãy có cỗ uy áp mạnh làm cho tâm thần ta ổn định, xảy ra chuyện gì sao?” Băng Nhi lo lắng nhìn Vân Dạ, trong con ngươi tràn đầy quan tâm. Vân Dạ nhếch khóe môi, lộ ra cái tươi cười tuyệt mỹ :“ có việc gì. Băng Nhi hảo hảo ngủ , tỷ tỷ bảo vệ ngươi tốt.” Nghe vậy, Băng Nhi im lặng nhắm hai mắt lại, là quá mệt mỏi , vừa mới bị nguyên tố bạo động dùng hết toàn bộ khí lực của , nếu lo lắng cho tỷ tỷ, căn bản muốn mở mắt ra.

      Nhìn Băng Nhi có việc gì, Vân Dạ thở phào hơi, hoàn hảo tới kịp. “Hỏa Diễm, tiến giai bị đánh gãy đối với Băng Nhi có bất lợi gì ?” Vân Dạ tay ôm Băng Nhi, tay ôm Tiểu Long, xoay người hỏi Hỏa Diễm. “Bây giờ còn ràng lắm, mỗi người tình huống đều giống nhau, nhưng bình thường ít nhiều có chút ảnh hưởng, tại chủ yếu nhìn xem khôi phục của Băng Nhi rồi mới biết được .”

      Hỏa Diễm trừng mắt to nhìn Vân Dạ, chuẩn xác hơn là nhìn Băng Nhi trong lòng Vân Dạ, tên tiểu Tinh Linh này có việc gì ? Vân Dạ hạ mi mắt xuống,con ngươi màu tím lộ ra tia áy náy, tiểu bất điểm ta để cho ngươi có việc gì . Bên kia,trong thư phòng Vương gia gia chủ Vương Chính: Giờ phút này, Vương Chính trước mặt người ở bên ngoài ai bì nổi cư nhiên vẻ mặt khiêm tốn cúi đầu trước mặt nam nhân toàn thân mặc hắc bào màu đen. Nam nhân mặc hắc bào mặt chút thay đổi, câu nào hai mắt biết nhìn về phương nào. khí trong thư phòng lập tức ngưng trọng lên. Vương Chính cúi đầu trán chậm rãi toát ra tầng mồ hôi lạnh, lòng bàn tay cũng tự giác nắm chặt lại .

      Hồi lâu, hắc y nam tử rốt cục mở miệng “Lấy đến sao?” Thanh khàn khàn, giống như quỷ mị, làm cho người ta mao cốt tủng nhiên (dựng tóc gáy). Vương Chính từ gian giới chỉ xuất ra thanh đại kiếm màu lửa đỏ , cung kính đưa cho hắc y nam tử. Hắc y nam tử vươn tay tiếp nhận thanh kiếm, nhìn kỹ lập tức gật đầu,thu thanh kiếm vào gian giới chỉ của mình : “Ân, lần này làm tệ.”

      Nghe vậy, Vương Chính mới yên lòng “Vậy đại nhân, ta có chuyện muốn với ngài?” “Gấp cái gì? Chỉ cần ngươi giúp ta làm tốt chuyện ta giao phó, ta nhắc tên ngươi trước mặt cấp .” Thanh khàn khàn của Hắc y nam tử truyền đến, trong thanh mang theo chút tức giận. Tâm Vương Chính vừa mới buông lỏng lại lập tức khẩn trương lên “ Dạ, cung tiễn đại nhân.”

      “Ân.” Hắc y nam tử thản nhiên gật đầu, trong chớp mắt biến mất thấy bóng dáng. Trong thư phòng, Vương Chính lập tức ngồi phịch ghế , kịch liệt thở ra, mỗi lần cùng đại nhân gặp mặt, cảm giác giống như thở nỗi. Bên kia, Vân gia vội vàng huấn luyện đội ngũ bảo vệ, Vân Dạ đặt tên cho bọn họ là Hộ Vân đoàn.

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :