1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Xuyên không] Uyển Vân - Hoa Tuyết Tử ( 50c)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Xuxu

      Xuxu Banned

      Bài viết:
      586
      Được thích:
      2,166
      [​IMG]“ Vũ nhi, nay phu gia của Vân nhi cũng đến kinh thành, con định làm thế nào ??? ” thái hậu có chút lo lắng nhìn Hiên Viên Vũ hỏi, là mẫu thân, nàng làm sao biết, Vũ nhi giờ sa vào lưới tình, nếu như mất Vân nhi, e rằng chuyện gì cũng có thể làm ra được, đến lúc đó hậu quả khó lường.
      “ Mẫu hậu, con đều có chủ kiến, xin người yên tâm ” Hiên Viên Vũ hiểu mẫu hậu đây là lo sợ y làm chuyện dại dột, cho nên mới khuyên y trước.
      Thái hậu nghe vậy, cũng gì thêm, hơn nữa Vân nhi cũng rất thông minh, nên bà tin chắc, có Vân nhi khuyên nhủ, sao, chỉ hy vọng phụ tử Đan gia làm chuyện gì ngu ngốc, mà tổn hại đến Vân nhi, nếu kể cả bà cũng bảo vệ được họ.
      ……………………..
      “ Ngươi có muốn gặp lại Từ Mạn Kiều ??? ” Uyển Vân nhìn Đan Quân ngồi thất thần trước mặt cười hỏi.
      Tên này đúng là rất si tình, chẳng qua là đáng tiếc cho , lại chọn lầm đối tượng thôi. Đúng là đời này ai hoàn mỹ cả, Đan Quân giỏi kinh thương, dung mạo tuấn tú, tương lai sáng ngời, nhưng mà khi động vào chữ tình, trở nên trì độn vô cùng, bị chính nữ nhân mà mình đánh lừa cũng hay, đúng là đáng tiếc a.
      “ Người biết nàng ấy ở đâu ??? ” Đan Quân vừa nghe Uyển Vân nhắc đến Từ Mạn Kiều bổng chốc lấy lại tinh thần chờ mong nhìn nàng.
      “ Ân. Ta biết, bất quá nếu ngươi muốn gặp lại nàng ta cũng được, nhưng ta có điều kiện ” Uyển Vân cũng giấu diếm, mà thẳng vào vấn đề.
      “ Điều kiện gì ??? ” Đan Quân nghi hoặc nhìn Uyển Vân hỏi.
      “ Ta muốn ngươi chủ động hủy bỏ hôn của chúng ta ” Uyển Vân vẻ mặt hề tỏ ra lo lắng khi nhắc đến vấn đề này.
      Điều này cũng làm cho Đan Quân ngạc nhiên, vì mấy ngày nay tiếp xúc, hoàn toàn nhìn , Quận chúa cùng Tứ vương gia vốn dĩ là lưỡng tình tương duyệt, người nào có thể chia rẽ được họ, hoặc chen vào giữa hai người họ. cũng là người , nên biết, chuyện tình cảm thể nào bắt buộc được, phải cam tâm tự nguyện, nên ngay từ đầu vốn hề có ý định hoàn thành hôn này. Hơn nữa còn có Kiều nhi làm sao có thể làm vậy a???.
      “ Hảo, ta nhận lời người ” Đan Quân trầm ngâm trong chốc lát, quyết định nhận lời, chỉ cần Quận chúa cũng đồng ý, phụ thân thể nào trách a.
      “ Hảo, tối nay chúng ta đến đó ” Uyển Vân biết Đan Quân là người thông minh, nên mấy ngày nay nàng cùng Hiên Viên Vũ đều hề cố kỵ mà tỏ ra thân mật trước mặt , nàng biết hiểu, và quả nhiên nàng đoán đúng rồi.
      Thiên Mãn Lâu, đệ nhất tửu lâu của kinh thành, chỉ nổi tiếng món ăn ngon, mà còn là vị trí thuận lợi, phía Tây có thể thông đến Đào Hoa phố, nơi ăn chơi nổi tiếng của kinh thành. Phía Đông có thể thông đến, Đông Nhật phố, nơi hội tụ các tiệm đồ cổ cùng danh họa nổi tiếng kinh thành. Phía Bắc có thể hướng đến Thanh Đình Tự, miếu tự nổi tiếng hương khói nhất kinh thành. Còn về phía Nam cần phải , đương nhiên là hướng đến nơi tổ chức cuộc thi thơ nổi tiếng khắp kinh thành, Động Đình Hồ.
      Hôm nay nơi mà Uyển Vân và Hiên Viên Vũ sắp xếp cho Đan Quân cùng Từ Mạn Kiều gặp nhau chính là Thiên Mãn Lâu, vì người ngoài ai có thể ngờ rằng, Thiên Mãn Lâu nổi tiếng như thế, lại là sản nghiệp của Huyền cung danh trấn giang hồ.
      “ Tại sao trễ thế này, còn chưa thấy nàng ấy đến ??? ” Đan Quân đến Thiên Mãn Lâu gần canh giờ, những vẫn thấy Từ Mạn Kiều đến, nên bắt đầu sốt ruột nhìn Hiên Viên Vũ dịu dàng gắp thức ăn hầu hạ Uyển Vân khó chịu hỏi.
      “ Từ nơi ở của nàng ta đến đây, mất hơi nhiều thời gian, ngươi cứ kiên nhẫn chờ, rất nhanh đến thôi ” Uyển Vân bên hưởng thụ phục vụ của Hiên Viên Vũ, bên kiên nhẫn trả lời Đan Quân.
      “ Vân nhi, đến nếm thử món này ” Hiên Viên Vũ lại hề tỏ ra chút bận tâm nào với thái độ của Đan Quân, mà vẫn tiếp tục công việc phục vụ giai nhân của y.
      “…” Đan Quân nhìn hai người như thế, được lời nào nữa, chỉ đành kiên nhẫn chờ đợi.
      “ Vân nhi, ta ra ngoài chút ” sau lúc, Hiên Viên Vũ viện cớ rời khỏi, Uyển Vân , chỉ mỉm cười, còn Đan Quân vốn hề bận tâm đến chuyện này, nên cũng chú ý đến thái độ khác thường của Hiên Viên Vũ.
      Uyển Vân nhìn theo bóng dáng Hiên Viên Vũ rời , tiếng động cười thầm, sau đó lại nhìn đến Đan Quân, chỉ có thể lắc đầu cười , ‘ Đan Quân, chỉ đáng tiếc là ngươi chọn sai lầm đối tượng để trao gửi tình cảm rồi’.
      Hai người ngồi trong phòng, đối diện nhau, ai tiếng nào, lại qua lúc, Hiên Viên Vũ cũng trở lại, Uyển Vân liền khéo léo viện cớ, ra ngoài tìm, lôi kéo cả Đan Quân cùng . Đan Quân dù tình nguyện, vẫn theo sau ra ngoài.
      Hai người trải qua hành lang dài, khi ngang qua căn phòng đột nhiên dừng lại, Uyển Vân nhìn y như thế, khỏi nghi vấn hỏi:
      “ Sao thế ??? ” Đan Quân đáp, chăm chú lắng nghe tiếng động trong căn phòng mà mình vừa đứng ngay cửa.
      Uyển Vân thấy thế, cũng tiến lại gần nghe, trong phòng lúc này vang lên cuộc trò chuyện của nam, nữ.
      “ Vương gia, nô tỳ ngờ ngài lại là Tứ vương gia, nô tỳ ngay từ lần đầu gặp ngài, ái mộ ngài rồi, nô tỳ cầu địa vị cao, chỉ mong được làm tiểu thiếp nhoi, theo bên cạnh vương gia, mong vương gia thành toàn ” giọng nữ giọng cầu xin, giọng mềm , xương, khiến bất kỳ nam nhân nào khi nghe xong cũng phải động lòng.
      “ Nga ” nam tử lên tiếng, trong giọng lại hàm chứa chút lười biếng, hoàn toàn bận tâm đến nữ tử.
      “ Vương gia, Mạn Kiều biết ngài có ý trung nhân, nhưng mà chẳng phải nàng ấy có hôn ước với Đan Quân hay sao??? vậy ngài và nàng ấy thể nào có kết quả được, nếu ngài mà ép buộc, dẫn đến thiên hạ chê cười, xin vương gia nghĩ lại ” giọng nữ lời trịnh trọng, khẳng định, như thể lời mình hợp lý vô cùng.
      “ Chuyện của bổn vương đến khi nào ngươi có quyền xen vào??? Còn có, nếu bổn vương nhớ lầm, ngươi cũng là hồng nhan tri kỷ của Đan Quân, ngươi bỏ được sao ??? ” giọng nam tràn ngập trào phúng cùng khinh thường, hừ lạnh.
      “ Vương gia, nô tỳ biết ngài hiểu lầm, bất quá Đan Quân cùng nô tỳ chỉ là bèo nước gặp nhau, nô tỳ chỉ vì hoàn cảnh bắt buộc mới tiếp cận y, nếu vì kiếm tiền phụ giúp gia đình, nô tỳ cũng bán thân vào thanh lâu mà hạ mình hầu hạ Đan Quân ” giọng nữ tràn ngập ủy khuất thương tâm, khiến người nghe phải động lòng thương cảm.
      “ Phanh ” giọng nữ vừa dứt lời, cánh cửa phòng bị nhân đá văng, bên ngoài Đan Quân vẻ mặt tràn ngập cùng phẫn nộ nhìn chăm chú Từ Mạn Kiều trong phòng, ánh mắt hoàn toàn tin, cùng khiếp sợ, có thể thấy được giờ phút này, tâm trạng của y tối tệ đến mức nào.
      “ Là ta ngu ngốc, nhận lầm, bấy lâu nay ủy khuất nương, thứ tội rồi ” Đan Quân cắn răng gằn giọng câu, sau đó xoay người bỏ , hề quay đầu nhìn lại.
      “ Mang nàng ta quay về, tiếp tục canh chừng cẩn thận ” Đan Quân vừa khuất bóng, Hiên Viên Vũ hạ lệnh cho người mang Từ Mạn Kiều, khi nàng ta vẫn chưa kịp hoàn hồn lại.
      Bên trong phòng lúc này chỉ còn lại Hiên Viên Vũ cùng Uyển Vân nhìn nhau cười, dù họ biết chuyện này làm Đan Quân đau lòng, nhưng đau ngắn còn hơn đau dài, chi bằng để y nhận thấy này sớm, để tránh sau này y phải hối hận cũng còn kịp nữa.
      Hết chương 39.

    2. Xuxu

      Xuxu Banned

      Bài viết:
      586
      Được thích:
      2,166
      [​IMG]Sau khi Đan Quân biết bộ mặt của Từ Mạn Kiều, quyết định quay về Giang Nam, từ nay về sau chuyên tâm việc buôn bán, bận tâm chuyện tình nam nữ nữa.
      Có thể thấy được về chuyện này, y bị ảnh hưởng đến mức nào. Khi y tìm thái hậu từ hôn, dù làm cha mình tức giận, y cũng quan tâm, vì giờ y hoàn toàn chết tâm, màng gì nữa rồi.
      Thái hậu ngược lai, vui vẻ chấp thuận, ngoài mặt tỏ vẻ thể ép buộc nhân duyên, nhưng thực chất bà lại vô cùng vui mừng, vì rốt cuộc Vân nhi cùng Vũ nhi có thể ở bên nhau, bà xem ra lại sắp có tôn tử để bế nữa rồi.
      Để ‘đền bù’ cho Đan Quân, Hiên Viên Trạch hạ lệnh sắc phong y làm Quận vương, tước vị này có thể cha truyền con nối, chỉ cần ngày nào Nguyên Niên quốc còn tồn tại, tước vị này được giữ vững.
      Nhận được long ân này, Đan Chính cũng dám có ý kiến nữa, dù sao so với việc cưới Quận chúa và có được tước vị bên nào nặng, bên nào , quá ràng rồi, có ngốc mới biết chọn thôi.
      Sau khi tiễn bước phụ tử Đan gia về Giang Nam, thái hậu cùng Tiểu Điệp bắt đầu bàn bạc chuyện hôn giữa Hiên Viên Vũ cùng Uyển Vân, vì để tránh đêm dài lắm mộng, thái hậu quyết định trong vòng bảy ngày tổ chức luôn.
      Kết quả khắp hoàng cung cùng Tứ vương phủ đều náo nhiệt hẳn lên, Uyển Vân do là nghĩa nữ của thái hậu, nên hoàng cung xem như nhà mẹ đẻ, nàng từ hoàng cung gả tiến Tứ vương phủ.
      Hôn lễ dù có nhiều chuyện cần chuẩn bị, nhưng hai nhân vật chính lại vô cùng an nhàn vì họ chẳng cần làm gì cả, mọi chuyện đều có người tranh lo hết rồi cho nên cả ngày hai người họ đều có rất nhiều thời gian ở cạnh nhau.
      “ Vân nhi, ngày mai nàng trở thành nương tử của ta rồi, ta có phải hay nằm mơ ??? ” Hiên Viên Vũ giọng có chút run run, rất sợ tất cả chỉ là giấc mộng.
      “ Huynh mơ, đây là ” Uyển Vân khinh cười ra tiếng, ngờ nam nhân này cũng biết sợ là gì a.
      “ Có phải hay từ giờ chúng ta rời xa nhau nữa??? ” Hiên Viên Vũ mỉm cười ôm lấy Uyển Vân vào lòng, thanh ôn nhu hỏi.
      “ Ân, xa nhau nữa, chúng ta cùng nhau đến già, đồng ý ??? ” Uyển Vân nghiêm túc đáp lời.
      “ Hảo, chấp tử chi thủ, dữ tử giai lão, chúng ta vĩnh viễn bao giờ rời xa nhau ” Hiên Viên Vũ ngây ngô cười cách hạnh phúc.
      Uyển Vân thấy y nhưng thế, cũng trêu ghẹo, nàng cũng đồng dạng hạnh phúc mỉm cười, có thể cùng người mình dắt tay nhau đến già, đời này có hạnh phúc nào hơn cơ chứ???.
      Tứ vương gia thành thân, hôn lễ dù được chuẩn bị vội vã, nhưng cũng kém phần sang trọng, bá quan văn võ dù có người cam lòng vị trí kia thuộc về nữ nhi của họ, nhưng cũng dám có ý kiến gì, ngoài mặt vẫn tỏ vẻ vui mừng.
      “ Quận chúa, hôm nay người rất đẹp ” .
      Lúc này bên trong Thiên Điệp cung, cung nữ thay Uyển Vân trang điểm, nhìn thấy dung nhan diễm lệ của Uyển Vân các cung nữ khỏi hâm mộ. Thảo nào vương gia lại thích Quận chúa a, nữ tử xinh đẹp động lòng người như thế, ai nhìn thấy cũng muốn ôm vào lòng mà bảo hộ vương gia làm sao mà ngoại lệ cho được.
      “ Ân ” với thái độ của họ, Uyển Vân cũng đáp, chỉ thản nhiên gật đầu.
      Sau khi trang điểm xong, các cung nữ đều lui ra, chỉ còn lại duy nhất Uyển Vân trong phòng. Uyển Vân ngồi đó, ngắm nhìn mình trong gương, khỏi cười khẽ.
      ngờ Nhan Uyển Vân nàng lại có ngày lập gia đình, chỉ có điều phải vào lễ đường, mà lại là bái đường thành thân, mặc váy cưới, mà lại mặc giá y, đúng là đời này chuyện gì cũng có thể xảy ra mà. Bất quá khi nghĩ đến ai kia, Uyển Vân lại khỏi mỉm cười ôn nhu, chỉ cần là y, nàng cam nguyện cùng y vượt qua nhất thế này’.
      Bỗng nhiên lúc này, gương đồng lại phản xạ thân ảnh khác, Uyển Vân xoay người nhìn lại chỉ thấy lúc này đứng đó là Từ Mạn Kiều với dung mạo dữ tợn, đôi mắt ngoan độc nhìn nàng.
      “ Thế nào, ngạc nhiên khi nhìn thấy ta sao???” Từ Mạn Kiều nhìn Uyển Vân khinh thường lên tiếng.
      Uyển Vân đáp, bình tĩnh nhìn Từ Mạn Kiều, chờ câu tiếp theo của nàng ta.
      “ Ta vốn có thể có được Tứ vương gia, nhưng mà vì ngươi, tiện nhân biết xấu hổ này, là ngươi cướp vương gia, thậm chí còn khiến cho Đan Quân hiểu lầm ta, là ngươi, ta ra nông nổi hôm nay chính là do ngươi hại ”. Từ Mạn Kiều bắt đầu lên tiếng oán giận. ( TL: muội muốn hộc máu, sao truyện này của tỷ có nhiều tiểu tam ăn dưa bở quá =.= ; TT : Tiểu Tam xưa nay thường thuộc dạng ăn dưa bở mà, biết sao ~.~???)
      “ Nha hoàn của ta cùng ta đáng lý ra chỉ bị giam giữ, nhưng ngờ vì ngươi, mà Tứ vương gia lại nhẫn tâm hạ lệnh giết bọn ta, nha hoàn của ta vì cứu ta, mà bị bọn người kia giết chết. Lúc đó ta thề, ta thay nàng ta báo thù, ta vì có thể vào cung, tiếc bán rẻ thân thể mình cho mấy tên cung cấp thực phẩm của Ngự thiện phòng, chì vì có thể gặp ngươi, chính tay giết ngươi trả thù, ta chiếm được ngươi cũng đừng hòng.” Từ Mạn Kiểu đến đây, ngũ quan vặn vẹo, hoàn toàn mất lý trí.
      “ Nga, xong ” Uyển Vân nghe xong lời Từ Mạn Kiều, cười , nàng ngờ Hiên Viên Vũ lại làm việc cẩn thận vậy, biết nữ nhân này lòng dạ hẹp hòi, chắc chắn đến tìm nàng phiền phức, nên ra tay trước, chỉ tiếc là nàng ta lại có nha hoàn trung tâm, tình nguyện chết thay cho chủ nên nàng ta mới thoát được thôi.
      “ Ngươi sợ ??? ”Từ Mạn Kiều khó hiểu nhìn Uyển Vân, đến nước này mà nữ nhân kia còn bình tĩnh được sao ???.
      “ Ngươi nghĩ mình có bản lĩnh đó sao ??? ” Uyển vân khách sáo, nhìn Từ Mạn Kiều cười lạnh.
      Nàng vừa dứt lời, trong phòng xuất thêm mấy hắc y nhân, Từ Mạn Kiều chưa kịp kinh hô, bị mấy hắc y lôi . Uyển Vân ngồi đó lạnh lùng nhìn tất cả, nhưng gì, mãi đến khi hắc y khuất bóng, Uyển Vân mới đưa tay cầm lấy hỷ khăn đội lên đầu, ngồi đó tiếp tục chờ đội ngũ đón dâu.
      Kinh thành náo nhiệt, đội ngũ rầm rộ, Tứ vương gia Hiên Viên Vũ lại đích thân đón dâu, đây được xem như hỷ lớn nhất từ trước đến giờ của kinh thành, đáng lý ra theo thông lệ, Hiên Viên Vũ cần , nhưng mà với cảm tình của dành cho Uyển Vân, làm sao có thể được chứ ??? Nhưng mà cảnh tượng này trong mắt người ngoài, chính là thể sủng ái của Tứ vương gia đối với Tứ vương phi đến mức nào, khiến rất nhiều nữ nhân hâm mộ thôi.
      Đại sảnh vương phủ, Thái hậu cùng hoàng đế, hoàng hậu ngồi cao chủ trì, ai cũng nở nụ cười vui vẻ, sau khi trải qua nghi thức bái thiên địa, cặp tài tử giai nhân chính thức kết thành phu phụ, hoàng gia có thêm thành viên mới, và người có tình rốt cuộc nên giai ngẫu.
      Hết chương 40.

    3. Xuxu

      Xuxu Banned

      Bài viết:
      586
      Được thích:
      2,166
      [​IMG]“ Hiên Viên Vũ ” sáng sớm, tiếng rống giận đầy phẫn hận tràn ngập khắp hoàng cung.
      Hiên Viên Trạch cầm tay phong thư do Hiên Viên Vũ để lại, trán nổi đầy gân xanh, hai tay nắm chặt, có thể thấy được y tức giận đến mức độ nào.
      ‘ Hoàng huynh, đệ mang theo Vân nhi ngao du thiên hạ thời gian, mọi chuyện trong triều đành để huynh mình gánh vác vậy. Đệ biết huynh cần thời gian bồi hoàng tẩu, nhưng đệ cũng cần có thời gian bồi Vân nhi, nên lần này đệ đành giành trước cơ hội này. Huynh yên tâm, đệ nhanh chóng trở về, đợi sau khi trở về, đệ thay huynh xử trí mọi chuyện, để huynh cùng hoàng tẩu có thời gian bên cạnh nhau, xem như bồi tội vậy ’.
      Trong hoàng cung, hoàng đế nổi giận, nhưng bên ngoài hoàng cung, cách xa hoàng thành, khí lại hoàn toàn trái ngược.
      Giờ phút này đường, chiếc xe ngựa xa hoa theo hướng Giang Nam mà tiến đến. Xe ngựa trang hoàng lộng lẫy, bên cạnh còn theo bốn hắc y hộ vệ cưỡi bốn con chiến mã theo, đánh xe là trung niên nam tử, nhưng tuyệt đơn giản, người y toát lên cổ lãnh khí ngạo nghễ, vừa nhìn là biết là người đơn giản.
      Bên trong xe ngựa, bạch y nam tử, dung mạo ôn nhu, miệng hề che dấu ý cười, động tác lại mềm , ôm lấy thanh y nữ tử vào lòng, thay nàng kéo lên áo choàng vừa bị rơi.
      gương mặt y lúc này tràn ngập hạnh phúc cùng thỏa mãn, vì rốt cuộc y cũng có được nữ nhân mà y thương , giờ đây ai có thể chia rẻ bọn họ được nữa rồi.
      “ Vũ, chúng ta đâu a ??? ” thanh y nam tử năm trong lòng bạch y nam tử, lười biếng hỏi.
      Giang Nam, nơi đó phong cảnh rất đẹp, hơn nữa ta còn có việc muốn cho nàng xem. ” Hiên Viên Vũ giọng ôn tồn. khẽ vuốt mấy sợ tóc tán loạn dung nhan của ái thê.
      “ Ân ” Uyển Vân tựa đầu vào người Hiên Viên Vũ nhàng ứng tiếng, sau đó tiếp tục nhắm mắt lại tìm Chu công đánh cờ.
      Hiên Viên Vũ nhìn thấy nàng như thế, khỏi mỉm cười. Bất quá y cũng hiểu, tối qua y làm nàng mệt chết rồi cũng nên để nàng nghỉ ngơi lát.
      Giang Nam, phong cảnh hữu tình, nên thơ, nơi hội tụ tài tử giai nhân, thua gì kinh thành. Giang Nam còn là nơi có nhiều món ăn đặc sản ngon, khiến người lần đến đây, đều nhớ mãi quên.
      “ Vân nhi, tối rồi, dậy ăn chút nào, rồi hãy ngủ tiếp” Hiên Viên Vũ ôm lấy ái thê vào lòng, giọng gọi.
      “ Ân ” lúc này, Uyển Vân từ trong lòng y mới ngẩng đầu dậy, dụi dụi đôi mắt, để có thể làm giảm cơn buồn ngủ.
      Hiên Viên Vũ nhìn thấy biểu của nàng, khỏi cười khẽ, ‘ nương tử của đúng là rất đáng a, khiến càng ngày càng , thể nào rời khỏi nàng dù chỉ nửa bước, thậm chí là nửa khắc cũng . muốn thời thời khắc khắc, đều được ở bên nàng, cả đời nàng rời, khí ’.
      “ Đây là đâu a ??? ” Uyển Vân mở to đôi mắt, nhìn cảnh tượng xung quanh hỏi.
      giờ nàng nằm trong căn phòng xa lạ, tuy nhiên nơi này lại hề thua gì vương phủ, cách bài trí cũng rất trang nhã, nhìn hề giống phòng trọ khách sạn chút nào.
      “ Ngoan, ăn chút, lát nữa ta giải thích cho nàng ” Hiên Viên Vũ dịu dàng dỗ dành.
      Tay lập tức mang mâm thức ăn đem đến bên giường, phục vụ từng món cho Uyển Vân. Có người phục vụ còn gì bằng, nên Uyển Vân cũng phối hợp, tựa người vào lòng Hiên Viên Vũ, hưởng thụ chăm sóc của ai kia.
      Bữa ăn trải qua trong khí vô cùng ngọt ngào, sau đó Hiên Viên Vũ sai người mang nước vào, để Uyển Vân có thể tắm rửa thay y phục, còn Hiên Viên Vũ ra ngoài sắp xếp mọi chuyện.
      Sau khi thay ra y phục mới, Uyển Vân xoay người ra ngoài, thấy Hiên Viên Vũ ngồi chờ đó từ lúc nào, nên mỉm cười vào vấn đề chính.
      “ Có chuyện gì thế ??? ”.
      “ Ta đưa nàng đến nơi ” Hiên Viên Vũ tiến đến, nắm tay Uyển Vân sau, đó kéo nàng ra ngoài.
      Uyển Vân hề phản kháng, theo Hiên Viên Vũ. Hai người vượt qua hoa viên, theo hành lang dài, dọc theo đường , mọi người nhìn thấy hai người, ai cũng cúi đầu thi lễ.
      Uyển Vân dù tò mò, nhưng vẫn hỏi, vì nàng biết, Hiên Viên Vũ lát nữa vì nàng giải thích tất cả.
      Tiến đến giả sơn, Hiên Viên Vũ đưa Uyển Vân vào bên trong, chạm đến góc đá, phía trước mặt hai người lập tức xuất lối ngầm. Hiên Viên Vũ nắm lấy bàn tay bé của Uyển Vân tiến vào trong.
      Hai người lại trải qua thêm hành lang dài khác, tuy nhiên lần này lại cẩn thận hơn rất nhiều, vì khắp nơi bên trong này, đều là cạm bẫy chết người, chỉ cần chệch bước, là mất mạng như ngay lập tức.
      Khi đến tận cùng hành lang, trước mặt hai người xuất cánh cửa, Hiên Viên Vũ dần đầu vào, Uyển Vân theo sau.
      Hai người vừa vào trong, Uyển Vân nhìn thấy bên trong giờ chỉ có hai người họ, mà còn vài người khác nữa, hai bên hai người giờ đứng mười hắc y nhân.
      Ai người cũng toát ra cổ lãnh khí, khiến người run sợ, tuy nhiên có điểm chung là cả mười người này đều là mỹ nam tử, đủ để bất kỳ nữ nhân nào thất hồn lạc phách.
      Uyển Vân nhìn họ mà khỏi tò mò, ‘ Hiên Viên Vũ tìm đâu ra nhiều mỹ nam như thế a ??? Nhưng mà nàng có thể khẳng định điều, những người này thân thủ hề thua kém mấy hộ pháp của Huyền cung ’.
      “ Vân nhi đến ” lúc Uyển Vân còn thất thần, bị Hiên Viên Vũ kéo đến ngồi đùi mình, lúc này Uyển Vân mới phát ra hai người giờ ngồi chủ tọa từ bao giờ.
      “ Tham kiến Lâu chủ, phu nhân.” bên dưới mười hắc y ngay lập tức quỳ xuống hành lễ.
      “ Đứng lên ” Hiên Viên Vũ nhàn nhạt lên tiếng.
      “ Lâu chủ ??? ” Uyển Vân nhìn Hiên Viên Vũ như hỏi.
      “ Vân nhi, ta là Dạ Ảnh Lâu Lâu chủ ” Hiên Viên Vũ bình tĩnh nhìn Uyển Vân giải thích.
      “ Dạ Ảnh Lâu, tổ chức sát thủ, cùng thu thập tình báo lớn nhất giang hồ ” Uyển Vân trừng mắt nhìn Hiên Viên Vũ .
      “ Ân ” Hiên Viên Vũ nhìn nàng gật đầu khẳng định, trong mắt khộng khỏi có chút chột dạ, đáng lý ra y nên sớm hơn về chuyện này, nhưng mà do y có thời gian thôi mà.
      Hết chương 41.

    4. Xuxu

      Xuxu Banned

      Bài viết:
      586
      Được thích:
      2,166
      [​IMG]“ Hiên Viên Vũ, ngươi còn giấu ta chuyện gì nữa sao ??? ” Uyển Vân nhìn Hiên Viên Vũ, nghiêm túc hỏi.
      ‘ Hiên Viên Vũ, tốt nhất ngươi nên biết điều, hết lần, nếu ngươi còn dám giấu ta, ta dám đảm bảo, ta ‘ hành hạ ’ ngươi ra sao đâu ??? ’.
      “ Ân, hết rồi. Ta có thể đảm bảo ” Hiên Viên Vũ gật đầu khẳng định lại lần nữa.
      Bên dưới bọn thuộc hạ nhìn thấy chủ tử nhà mình như thế, khỏi trận ngạc nhiên. Bọn họ theo Hiên Viên Vũ bao nhiêu năm nay, chưa bao giờ thấy y đối với nữ nhân nào ôn nhu nhu thế, chứ đừng là làm nũng, ‘ xem ra vị phu nhân này chính là ngoại lệ duy nhất a ’.Mấy người trong đầu đều cùng lúc xuất ý nghĩ như thế.
      “ Ân, xem như ngươi biết điều ” Uyển Vân hài lòng cười vui vẻ.
      “ Bất quá, bọn họ thân thủ cũng sai, so với mấy hộ pháp của Huyền cung, tuyệt thua kém ” sau đó xoay người đánh giá mấy hắc y bên dưới.
      Mấy hắc y nghe xong lời nàng, khỏi khó hiểu, ‘ vị phu nhân này có quan hệ gì đến Huyền cung cơ chứ ???’.
      “ Phu nhân là Huyền cung cung chủ ” nhận thấy nét nghi hoặc mặt thuộc hạ mình, Hiên Viên Vũ lên tiếng vì họ giải đáp.
      Mấy hắc y nghe xong lời này, khỏi ngẩng đầu nhìn Uyển Vân. ‘ Nữ tử này chính là Huyền cung cung chủ trong truyền thuyết sao ??? là khó tin mà, bất quá nếu vương gia thế, họ tin vậy ’.
      “ Khi nào huynh bắt đầu trở thành Dạ Ảnh Lâu, Lâu chủ ???” Uyển Vân nhìn Hiên Viên Vũ tò mò hỏi, nam nhân này có thể dưới mắt người trong thiên hạ, thành lập nên Dạ Ảnh lâu hùng mạnh như vậy, quả là khiến nàng cảm thấy ngạc nhiên mà.
      “ Năm năm trước ta bắt đầu gây dựng Dạ Ảnh Lâu. Năm năm nay, nhờ giúp đỡ của thuộc hạ thân tín, ta mới có thể phát triển Dạ Ảnh Lâu có ngày hôm nay ” Hiên Viên Vũ đến đây khỏi nhìn về mấy hắc y bên dưới, y quên, chính những người này giúp y xây dựng nên thế lực hùng mạnh như vậy, và cũng chính những người này nhiều lần cứu mạng của y, vì y vào sinh ra tử.
      ‘ Chỉ cần các ngươi vĩnh viễn phản bội ta, ta vẫn có thể như cũ, trọng dụng các ngươi, để các ngươi hưởng vinh hoa phú quý, đảm bảo cho người nhà các ngươi an nhàn suốt đời ’.
      Nhận thấy ánh mắt của Hiên Viên Vũ, mấy hắc y đều ngẩng đầu nhìn thẳng vào y, trong lòng họ vương gia chính là thần của họ, là người mà họ tin tưởng tôn trọng nhất, vì người này, họ có thể bất chấp tất cả, thậm chí hy sinh tính mạng của mình cũng hối tiếc.
      Nhìn vào ánh mắt của chủ tớ bọn họ, Uyển Vân khỏi mỉm cười. ‘ Có thể có được tình cảm như thế, ăn ý như thế, điều này chứng tỏ giữa họ nhất định trải qua sinh tử cùng nhau, giữa bọn họ giờ hình thành nên hiểu ý, cùng tin tưởng, mà người ngoài thể nào hiểu được ’.
      Nghĩ đến đây, Uyển Vân khỏi vì Hiên Viên Vũ vui mừng, có được thuộc hạ trung tâm như thế, Hiên Viên Vũ quả rất tài giỏi, cũng rất bản lĩnh, và cũng rất may mắn a.
      “ Gần đây trong giang hồ có chuyện gì sao ??? ” Hiên Viên Vũ ôm lấy Uyển vân giọng hỏi.
      “ Bẩm Lâu chủ, tháng sau diễn ra Đại hội võ lâm, nghe lần này chỉ có người của chính đạo tham gia, mà ngay cả người của ma giáo cũng được mời ” hắc y cung kính đứng ra bẩm báo.
      “ Ân. Còn gì nữa sao ??? ” Hiên Viên Vũ gật đầu tiếp nhận, hỏi tiếp.
      “ Gần đây giang hồ xuất nam tử rất kỳ lạ, người này dù chỉ mới hơn hai mươi tuổi, nhưng mà cả đầu tóc đều bạc trắng, chẳng khác nào người ngoài tám mươi. Người này võ công cao cường, xuất thần nhập hóa, nhưng hành lại rất cổ quái, lúc chính, lúc tà, nhưng bất luận là ma giáo hay chính đạo, y đều giúp, tạm thời vẫn chưa điều tra được y là ai ” hắc y khác đem tình mà mình điều tra ra bẩm báo.
      “ Là đại ca ” vừa dứt lời, Uyển Vân giật mình kinh hô.
      “ Nàng , người đó chính là đại ca của nàng sao ??? ” Hiên Viên Vũ lúc này nhớ đến Uyển vân trước đây quả từng nhắc đến người này.
      “ Ân. Đại ca chấp nhận lần nữa bước chân vào giang hồ, điều này xem ra huynh ấy buông bỏ xuống được quá khứ rồi, tốt quá ” Uyển Vân nghĩ vậy, khỏi vui vẻ mỉm cười.
      “ Phu nhân, bên cạnh công tử ấy còn theo vị nương. Hơn nữa vị công tử ấy dường như rất quan tâm đến nương này. Lần trước nương này bị giang hồ Song Ưng bắt , vị công tử này vì cứu nương ấy, trực tiếp ra tay lấy mạng của Song Ưng, vì vậy đắc tội với Giang Nam Ngũ Quái ” hắc y khác đứng ra bổ sung thêm tin tức.
      Giang hồ Song Ưng vốn là hai trong số Giang Nam Ngũ Quái, mà ở Giang Nam, quả những người này cũng có thế lực nhất định, thể xem thường. Cho nên cũng rất ít ai đất Gian Nam mà sám đắc tội với họ.
      “ Vân nhi, đại ca nàng rốt cuộc là ai vậy ??? ” Hiên Viên Vũ nghĩ lúc, khỏi tò mò hỏi.
      “ Giang Thiên Hành ” Uyển Vân cúi đầu giọng khẽ nhắc đến cái tên này.
      Mọi người nghe được lời nàng, khỏi trận đứng hình, ngay cả Hiên Viên Vũ cũng tránh khỏi ngạc nhiên.
      Giang Thiên Hành, thiên hạ đệ nhất sát thủ, ba năm trước nổi danh khắp thiên hạ, nhất chiêu đoạt mệnh, xưa nay chưa từng thất thủ, nhưng mà sau đó, lại phải lòng đại tiểu thư của Trấn Viễn tiêu cục, bị cha nàng ta phản đối, hai người vị thế bỏ trốn.
      ngờ tiêu đầu của Trấn Viễn tiêu cục cùng vị hôn phu của vị đại tiểu thư kia lại cấu kết nhau, dùng tính mạng của mẫu thân nàng ta uy hiếp, buộc nàng ta hạ độc Giang Thiên Hành.
      bên là người , bên là mẫu thân, vị đại tiểu thư kia rốt cuộc lựa chọn tự sát để bảo toàn cả hai bên. Giang Thiên Hành vì quá đau lòng, sau đêm tóc đều bạc trắng, sau đó huyết tẩy cả Trấn Viễn tiêu cục cùng gia đình hôn phu của vị tiểu thư kia, rồi biến mất khỏi giang hồ.
      Tuy nhiên cái tên này cho đến bây giờ vẫn khiến cho người giang hồ nghe đến đều phải sợ hãi. .
      “ Vân nhi, có khi nào vị công nương cùng đại ca lại chính là nguyên nhân khiến cho huynh ấy phấn chấn trở lại ??? ” Hiên Viên Vũ suy nghĩ hồi nhìn Uyển Vân hỏi lại,
      “ Ý huynh là… đại ca lại lần nữa động chân tình ” Uyển Vân đối với việc này có chút khó tin, dù sao tình cảm của đại ca đối với đại tẩu xưa nay luôn sâu đậm, có khả năng này sao ???.
      “ Ân, ta nghĩ vậy ” Hiên Viên Vũ gật đầu khẳng định suy nghĩ của mình.
      “ Ta cũng nữa ” chuyện này quả làm Uyển Vân có chút mơ hồ.
      “ Thế điều tra chẳng phải biết sao ??? ” Hiên Viên Vũ đến đây, nhìn về mấy hắc y bên dưới. Mấy hắc y hiểu ý, xoay người rời .
      Uyển Vân cúi đầu, trong mắt chợt lóe tia khó hiểu, lại vui mừng. ‘ Nếu đại ca có thể làm lại từ đầu, là chuyện tốt quá rồi ’.
      Hết chương 42.

    5. Xuxu

      Xuxu Banned

      Bài viết:
      586
      Được thích:
      2,166
      [​IMG]Sáng sớm, sơn đạo, chiếc xe ngựa thong thả hướng theo Thành Tung Châu, nơi diễn ra đại hội võ lâm mà thẳng tiến.
      Bên trong xe, Hiên Viên Vũ lúc này ôm lấy Uyển Vân, thay nàng điểu chình tư thế, để nàng có thể ngủ ngon hơn. Cả tối hôm qua, Uyển Vân đều vì suy nghĩ chuyện của Giang Thiên Hành mà trằn trọc khó ngủ, khiến cho Hiên Viên Vũ nhìn thấy mà đau lòng thôi.
      Giờ đây lại nhìn nàng rốt cuộc cũng chịu chợp mắt, hỏi sao y canh giữ cẩn thẩn, để tránh quấy rầy giấc ngủ của nàng được cơ chứ ???.
      Lúc này, tại nơi khác của sơn đạo, nam nữ dừng chân bên suối, dùng bình hứng đầy nước để tiếp tục ngày hành trình của họ.
      Nữ tử thân vận lục y, dung mạo dù xinh đẹp, nhưng cũng có thể xem như thanh tú, điều đáng chú ý là nữ tử này có đôi mắt rất to, đen lay láy, khiến người nhìn vào đều khỏi thích.
      Nam tử đạm mạc, tuyệt luân như trích tiên hạ phàm, thân bạch y tung bay theo gió. Tuy nhiên có vấn đề chính là dù nhìn bề ngoài chỉ mới hơn hai mươi, nhưng tóc của nam tử này đều bạc trắng xóa, khiến người nhìn vào đều khỏi khó hiểu.
      “ Thiên Hành, chúng ta lên đường thôi ” lục y nữ tử mỉm cười, nhìn về phía bạch y nam tử lên tiếng.
      “ Ân ” bạch y nam tử thản nhiên gật đầu đứng dậy. Sau đó cả hai nhanh chóng bước vào sơn đạo, tiếp tục hành trình.
      ……………
      Trưa, mặt trời lên cao, ánh nắng chói chang, thời tiết hôm nay vô cùng trong lành, rất thích hợp cho việc du ngoạn, tuy nhiên mọi người tiến đến Thanh Thạch trấn này, ai cũng mang tâm trạng phòng bị cùng lo sợ.
      Nguyên nhân ư ???.
      Vì Thanh Thạch trấn chính là lộ tuyến muốn đến Tung Châu phải qua, nên ít cao thủ võ lâm đều có mặt tại đây giờ phút này. Khiến người trong trấn, ai cũng lo sợ, rằng mình làm chuyện gì đó mà chuốc họa vào thân.
      Người trong võ lâm lúc này, tâm trạng lại cũng thua kém, vì tụ hội võ lâm cũng là thời cơ để mọi người kết bằng hữu, thanh toán nợ nần, đặc biệt lần này có cả ma giáo tham dự, nên tinh thần của mọi người đều đạt đến cảnh giới cao độ.
      “ Thiên Hành, chúng ta đến Thanh Thạch trấn rồi, hay là tìm quán trọ nghỉ ngơi qua đêm nha ??? ” lục y nữ tử, nhìn bạch y nam tử, sau đó lại nhìn đền thị trấn trước mặt nêu ý kiến.
      “ Hảo ” bạch y nam tử gật đầu , thanh vô ba lên tiếng đáp.
      Hai người vừa bước vào quán trọ có người nhận ra thân phận của Giang Thiên Hành, nên bắt đầu cảnh giới đứng lên, bên cạnh cũng có người nhận ra lục y nữ tử, nên cũng trực tiếp tránh xa.
      Trong suy nghĩ giờ đây của mọi người. ‘ Hai kẻ này, là Thiên Hạ Đệ Nhất Sát Thủ, là Thiên Hạ Đệ Nhất Độc Y, cả hai tính tình đều quái gở như nhau, ra tay đều tàn nhận độc ác, giờ lại còn chung, quả rất xứng đôi nha ’.
      lúc Giang Thiên Hành còn chờ đợi tiểu nhị chuẩn bị phòng cùng thức ăn, bên ngoài lại có thêm mấy vị khách nữa tiến vào. Dẫn đầu là thanh y nam tử, cùng phấn y nữ tử, bên cạnh còn theo mấy hắc y nhân, vừa nhìn biết những người này đều đơn giản.
      “ Đại ca ” phấn y nữ tử vừa nhìn thấy Giang Thiên Hành ngay lập tức vui mừng hô.
      Giang Thiên Hành xoay người nhìn lại, khi nhìn đến phấn y nữ tử, gương mặt băng sương ngàn năm, khỏi để lộ nụ cười ôn nhu hiếm hoi, khiến cho lục y nữ tử, cùng người của võ lâm trong quán đều trợn mắt há hốc mồm.
      “ Vân nhi ” Giang Thiên Hành nhìn phấn y nữ tử khẽ gọi, sau đó lực chú ý lại chuyển sang thanh y nam tử bên cạnh nàng.
      “ Người này chắc là tướng công của muội rồi ??? ”. Giang Thiên Hành nhìn thanh y nam tử điểm đầu, xem như chào hỏi.
      “ Ân, đúng vậy. Đại ca, người này là ??? ” phấn y nữ tử nhìn đến lục y nữ tử bên cạnh Giang Thiên Hành khỏi thắc mắc, dù nàng biết trước bên người đại ca gần đây xuất thêm nữ nhân, nhưng khi chứng kiến tận mắt, vẫn khỏi khiến cho nàng sửng sốt phen.
      “ Thiên Hạ Đệ Nhất Độc Y, Lục Thanh Tuyền ” Giang Thiên Hành nhìn lục y nữ tử, rồi quay đầu đối với phấn y nữ tử giải thích.
      “ Thanh Tuyền, người này là sư muội, cũng là muội muội của ta, Nhan Uyển Vân ” Giang Thiên Hành đối với lục y nữ tử, giới thiệu thân phận của phấn y nữ tử.
      “ Thiên Vân quận chúa, Nguyên Niên đệ nhất tài nữ. vậy người bên cạnh đây chính là Tứ vương gia Hiên Viên Vũ rồi ” Lục Thanh Tuyền nhìn Uyển Vân, rồi lại nhìn Hiên Viên Vũ cười .
      Đối với tài nghệ của hai người này, cùng nhân duyên của họ, sớm lan truyền khắp Tứ quốc từ lâu, bất quá hôm nay được gặp mặt, quả làm Lục Thanh Tuyền cũng phải công nhận. ‘Hai người này cùng chỗ rất đẹp đôi ’.
      “ Người này chắc hẳn là đại tẩu tương lai rồi ” Uyển Vân cũng đối với Lục Thanh Tuyền ‘ lễ phép ’chào hỏi lại.
      Nhưng này vừa dứt lời, dẫn đến Lục Thanh Tuyển sắc mặt lập tức hồng mãnh, ngượng ngùng cúi đầu dám . Còn Giang Thiên Hàn lại xoay người sang bên, nhưng có thể thấy , y cũng có chút ngại đối mặt với Uyển Vân.
      “ Đến, đại tẩu, muội rất tò mò quá trình hai người gặp nhau nha, kể cho muội nghe đợi Lục Thanh Tuyền phản bác, Uyển Vân lôi nàng ta tiến về phía căn phòng mà tiểu nhị vừa thu dọn xong cho họ.
      Phía sau bỏ lại hai nam nhân nhìn nhau lắc đầu cười khổ, biết gì hơn. Giang Thiên Hành nhìn Hiên Viên Vũ, quăng cho y ánh mắt đồng tình. ‘ Sau này xem ra đệ phiền phức dài dài rồi ’.
      Hiên Viên Vũ cười nhìn Giang Thiên Hành như đáp. ‘ Đệ chuẩn bị sẵn tâm lý từ ngày đầu tiên nhận định nàng ấy rồi ’.
      Bất quá dù trao đổi ánh mắt như thế, gần như hề để tâm đến bên ngoài. Tuy nhiên đối với ánh mắt chăm chú nhìn mình như con mồi trong góc kia, hai người vẫn có thể cảm nhận được, chẳng qua là họ muốn vạch trần mà thôi, vì họ biết, nếu họ vạch trần, chắc chắn bị hai tiểu nữ nhân kia trách cứ phen, vì để lại cho hai người họ ngoạn.
      Cho nên, vì thảo niềm vui cho giai nhân trong lòng, họ đành nhẫn nhịn chút vậy, xem như là mượn những tên biết sống chết kia, làm quà mà mua lấy nụ cười của hồng nhan .
      Hết chương 43.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :