1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Xuyên không] Uyển Vân - Hoa Tuyết Tử ( 50c)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Xuxu

      Xuxu Banned

      Bài viết:
      586
      Được thích:
      2,166
      [​IMG]
      Sáng sớm bầu khí vô cùng trong lành, cả Tông Châu nha huyện bầu khí cũng tốt vô cùng. Nguyên nhân chỉ vì Tông Châu tri huyện Trương đại nhân hoàn toàn khôi phục, việc này đều làm mọi người thở phào nhõm hơi.
      giờ vị Trương đại nhân này giống với lúc trước, chỉ là tri huyện Tông Châu, còn là phụ thân của Quý phi nương nương, người được hoàng thượng sủng ái nhất, thậm chí có khả năng trở thành hoàng hậu của Nguyên Niên quốc sau này. Là quốc trượng thân phận tôn quý, nên an nguy của vị Trương đại nhân này giờ đây được đặt lên hàng đầu.
      Thậm chí mấy vị quan đối đầu cũng còn dám kích Trương đại nhân nữa. Vì lúc này họ đều có thể suy đoán được tình hình tương lai, ‘Trương đại nhân chắc hẳn theo Tứ vương gia cùng Quận chúa về kinh mà hưởng phúc, đến lúc đó còn liên quan đến bọn họ, hay ảnh hưởng đến tiền đồ của bọn họ, bọn họ cần gì mà để ý đến y cơ chứ ???’.
      “vương gia, bên ngoài vừa có nhân đưa thư đến” Ảnh Nhị cung kính mang lá thư tay vừa lấy được giao cho Hiên Viên Vũ.
      Hiên Viên Vũ tiếp nhận thư , xem xong từ vẻ mặt bình tĩnh ban đầu, bắt đầu chuyển sang cười , nhìn về phía Uyển Vân gật đầu, sau đó chuyển thư tín cho nàng
      “bọn họ hành động, vậy chúng ta cũng cần khách sáo nữa, nếu rất hợp lễ nghi” Uyển Vân xem xong thư, mỉm cười đầy toan tính .
      “hảo” Hiên Viên Vũ gật đầu chấp thuận.
      Ảnh Nhị nhìn hai người họ biểu như thế, khỏi lạnh run trận, vương gia nhà mỗi khi cười như thế, là có kẻ gặp xui xẻo. Nhưng còn Quận chúa, dù hiểu thái độ này của nàng là ra sao, nhưng có thể đảm bảo, là cũng có chuyện gì tốt đẹp.
      Sau khi tiến hành bàn giao số công việc, Hiên Viên Vũ dẫn theo Uyển Vân cùng Ảnh Nhị rời phủ nha Tông Châu, dù Trương Đức an tâm, nhưng mà nghĩ lại bản lĩnh của những người này, cũng khỏi thuận theo.
      Chẳng qua là trước khi họ lại quên dặn dò cẩn thận, dù điều này có chút hơi phiền, nhưng Uyển Vân lại thấy trong lòng ấm áp vô cùng.
      Nàng có thể cảm nhận được, Trương Đức xuất phát từ lòng quan tâm nàng. Hơn nữa từ lúc quen biết Trương Đức cùng Tiểu Điệp đến nay, họ chưa từng xem nàng như người ngoài, mà luôn xem nàng như thân nhân, điều này chính là nguyên nhân vì sao mà nàng lại tâm đối đãi, thậm chí luôn cố hết sức bảo vệ hai người họ. Vì giờ đây họ chỉ là ân nhân của nàng, mà trở thành thân nhân của nàng, nên nàng nhất định bảo hộ họ an toàn, để họ chịu bất kỳ tổn thương nào.
      Mãi đến sau này, Trương Tiểu Điệp mới biết được, ra vì lòng từ bi của nàng, mà khiến cho nàng có được hảo tỷ muội tốt, giúp phụ thân có thêm nữ nhi ngoan, đồng thời cũng tìm cho nàng và phụ thân người bảo hộ vô cùng cường hãn, vì chỉ cần có người này, nàng và phụ thân tuyệt đối suốt đời cần lo lắng bị người hãm hại như trước nữa.
      Thiên Tuyệt Nhai, hôm nay bầu trời quang đãng, gợn mây, bầu khí trong lành, nhưng ai ngờ rằng chỉ sau vài canh giờ nữa, nơi này bị huyết nhuộm mảnh, bầu khí cũng chuyển biến thành tang thương chết chóc, ai dám đến gần.
      “Tứ vương gia cùng Quận chúa quả là đúng hẹn” Hiên Viên Vũ cùng Uyển Vân, Ảnh Nhị vừa đến nơi, trong rừng cây gần đó nam tử xuất nghênh đón.
      Người này ai khác chính là nam tử trẻ tuổi mà Uyển Vân cùng Hiên Viên Vũ gặp trong mật thất tại Thanh Châu phủ nha. Bên cạnh còn theo sau mấy nhân, tất cả bọn họ cũng từng xuất bên trong mật thất đó, thậm chí ngay cả Thanh Châu tri huyện cùng Lạc Mẫn Diệu cũng có mặt.
      “Chu Hồng đâu ???” Hiên Viên Vũ lạnh giọng hỏi.
      ra bản công tử cũng muốn đối phó Chu gia, có trách trách Chu Nam nghe những thứ nên nghe thấy, biết được bí mật của bản công tử, bản công tử còn giữ lại mạng của Chu Hồng xem như là nhân từ lắm rồi” nam tử để ý đến thái độ của Hiên Viên Vũ, chỉ giọng cảm thán.
      “ý của ngươi là muốn thả người, dẫn bọn ta đến đây chính vì muốn diệt trừ luôn cả bọn ta, ta sai chứ Trang tiểu vương gia ???” Uyển Vân cười lạnh nhìn nam tử trước mặt, nàng ghét nhất chính là nhân dông dài.
      “Quận chúa quả nhiên thông minh, bất quá Quận chúa yên tâm, ta là người có lòng ‘từ bi’, nhìn hai người nghĩa nặng tình thâm như thế, ta để Quận chúa cùng Tứ vương gia được chết cùng chỗ’ Trang Thiên Nhật nhìn Uyển Vân ngữ điệu lạnh lùng cùng khẳng định lên tiếng.
      “nga, vậy phải thử xem ngươi có bản lĩnh ??? Hôm nay bổn Quận chúa cũng muốn mở rộng tầm nhìn phen xem sao !!” Uyển Vân vẻ mặt tựa tiếu phi tiếu nhìn Trang Thiên Nhật, hoàn toàn hề có chút lo sợ.
      “sát” điều này dù làm Trang Thiên Nhật nhất thời nghi vấn, bất quá cũng nghĩ nhiều, lỡ leo lên lưng cọp rồi, còn cơ hội quay đầu nữa, nên đành liều vậy.
      Nhất thời từ bốn phía toát ra toán hắc y, hướng về phía Hiên Viên Vũ cùng Uyển Vân mà công kích, nhưng khi gần trong gang tấc, hắc y lại chuyển hướng, tấn công đám người Trang Thiên Nhật, điều này làm cho đám người Trang Thiên Nhật khỏi sửng sờ.
      “tại sao có thể thế này ??? Nguy, chúng ta trúng kế rồi” Trang Thiên Nhật lúc này mới nhận ra tình thế ổn, ánh mắt đầy oán hận nhìn về phía Uyển Vân cùng Hiên Viên Vũ, ra ngay từ đầu bọn họ có chuẩn bị trước nên mới đến đây’.
      Nhưng đợi đến tình bị phát quá muộn, hắc y nhân đám người toàn bộ đều là cao thủ, chẳng mấy chốc người của Trang Thiên Nhật bị tiêu diệt mất hai phần ba, điều này làm cho Trang Thiên Nhật phẫn nộ cực kỳ.
      “lui, rút lui” Trang Thiên Nhật cắn răng hạ lệnh.
      Lập tức đám người Thanh Châu tri huyện nhanh chóng thoái lui, Hiên Viên Vũ nhìn thấy cảnh này khỏi cười lạnh, tay đưa lên, bên cạnh lập tức xông ra rất nhiều quan binh triều đình, dẫn đầu đoàn quan binh này có hai người, là nam tử trung niên, người còn lại chính là người vừa rời mấy ngày nay Ảnh Nhất.
      tên cũng lưu, riêng Trang Thiên Nhật cùng đồng đảng bắt sống” Hiên Viên Vũ nhìn lướt qua tình thế lạnh giọng ra lệnh.
      Binh lính nhận lệnh ngay lập tức hòa vào đám người cùng hắc y nhân công kích người của Trang Thiên Nhật, chẳng mấy chốc đám người Trang Thiên Nhật lại chết thêm nhiều người nữa, nhưng trong đó cũng ít người bị bắt sống.
      “thiếu chủ chạy mau” Thanh Châu tri huyện liều mình mở đường máu nhằm giúp Trang Thiên Nhật chạy thoát.
      Bất quá tính sai bước, Trang Thiên Nhật vừa rời , bị hai thân ảnh chặn đường, dù phản kháng, nhưng chưa đầy ba chiêu bị hai thân ảnh chế trụ, và hai thân ảnh này ai khác chính là thuộc hạ của Uyển Vân, Nguyệt Minh cùng Nguyệt Dạ.
      Hết chương 28.

    2. Xuxu

      Xuxu Banned

      Bài viết:
      586
      Được thích:
      2,166
      [​IMG]
      Nửa canh giờ trước, với xuất của Nguyệt Minh cùng Nguyệt Dạ, Trang Thiên Nhật bị bắt sống, tất cả đồng đảng của toán bị giết, những kẻ còn lại cũng đều bị bắt, có thể kế hoạch lần này của Uyển Vân cùng Hiên Viên Vũ vô cùng thuận lợi.
      “ Hiên Viên Vũ, ra ngươi tính trước hết thảy, ta bị ngươi lừa ” giờ phút này Trang Thiên Nhật bị trói trong đại lao phủ nha Tông Châu,
      “ Trang Thiên Nhật, có trách trách ngươi quá chủ quan mà thôi ” Hiên Viên Vũ cười lạnh đáp lời.
      “ Hơn nữa, ngươi đáng lý ra nên đánh chủ ý lên người nữ nhân của ta ” khi đến đây, trong giọng Hiên Viên Vũ tràn ngập sát ý, hoàn toàn hề có tia tình cảm.
      “ Hừ, ta rơi vào tay ngươi, ngươi muốn chém muốn giết tùy ngươi ” Trang Thiên Nhật hừ lạnh tỏ vẻ quan tâm.
      “ Chém, giết. Nếu là lúc trước ta có thể để cho ngươi như vậy mà rời nhân thế. Nhưng mà kể từ lúc ngươi có ý định tổn thương đến nữ nhân của ta, người mất tư cách đó rồi ” Hiên Viên Vũ cười khẩy khinh thường, sau đó phất tay ra hiệu.
      Phía sau hai hắc y tiến đến, khuân theo cái hòm, đến trước mặt Trang Thiên Nhật đặt xuống, sau đó mở ra, cảnh tượng bên trong hòm nếu người yếu tim nhìn vào chắc hẳn té xỉu. Vì bên trong đó tất cả đều là xà, đủ loại xà nhiều màu sắc, kích cỡ khác nhau.
      Nhưng có điều chắc chắn là chúng đều là xà có chứa kịch độc, nếu phải mặt còn bị ngắn cách bởi lớp dược vật khống xà, e rằng chúng bò ra khắp đại lao.
      “ Trang Thiên Nhật, hôm nay bổn vương để cho ngươi nếm thử tư vị thế nào là ‘xà quật’, để ngươi nhớ kỷ, nếu có kiếp sau, tuyệt đừng nên đánh chủ ý đến nữ nhân của bổn vương ” Hiên Viên Vũ vẻ mặt trầm cười lạnh.
      Ảnh Nhất cùng Ảnh Nhị nghe xong hiểu ý, ngay lập tức tiến đến cởi trói, sau đó đem Trang Thiên Nhật ném vào trong hòm.
      “ AAA ” giờ phút này trong đại lao chỉ là tiếng la thảm thiết của Trang Thiên Nhật, khi còn chưa kịp phản ứng gì trước lời của Hiên Viên Vũ bị ném vào giữa bầy xà, đến lúc lấy lại tinh thần người loạn cắn, Trang Thiên Nhật giờ phút này rốt cuộc thể lời nào được nữa, vì miệng của bị con độc xà thừa lúc la lên, mà chui vào trong.
      Chẳng bao lâu người Trang Thiên Nhật chỉ còn lại mãnh máu me đầm đìa, xà chỉ ở bên ngoài, mà những con chui vào trong người , vì tìm đường ra, mà đục khoét khắp người .
      Cảnh tượng này khiến cho đám thuộc hạ của Trang Thiên Nhật bị giam trong đại lao khỏi sợ hãi đến nổi xanh cả mặt, đặc biệt là Lạc Mẫn Diệu, nàng ngờ Hiên Viên Vũ nhìn bề ngoài như thư sinh nho nhã, nhưng nấp đằng sau bộ mặt đó lại là kẻ máu lạnh thị huyết đến vậy.
      Nhưng họ lại hề biết, giờ đây Hiên Viên Vũ trong mắt họ mới chân chính là kẻ năm đó dẫn đầu ám vệ đánh lui kỵ binh Thác Ngân, là Tứ vương gia của Nguyên Niên quốc, là người đứng đầu của‘Huyết Vệ Ảnh Đoàn’.
      Đây mới là bản chất của y, nếu bình thường y hề bộc lộ ra ngoài bản chất , nhưng nếu có kẻ biết sống chết chạm đến nghịch lân của y, khiến cho nó bộc lộ, và cũng chỉ có những người thân cận mới hiểu. khi bản chất của Hiên Viên Vũ lộ ra, ‘máu chảy thành sông, thây phơi đầy đồng, thi cốt khắp nơi’.
      Đến lúc đó y chân chính biến thành Tu La đòi mạng, trở thành Ác Ma, mà người đời ai nghe cũng phải khiếp sợ, đây cũng là nguyên nhân vì sao Tam quốc lại kiêng kỵ y đến vậy. Cũng chỉ vì từ trận chiến năm đó, họ nhìn thấy được điều này, cho nên để tránh tổn thất như Thác Ngân lập lại lần nữa, trước khi tìm ra đối sách họ đều dám manh động mà tiến công Nguyên Niên.
      Tiếng la hét hoàn toàn tắt hẳn, giờ đây trong hòm Trang Thiên Nhật chỉ còn là bộ bạch cốt đầy máu, ngay cả quần áo cũng còn, điều này có thể thấy được bọn rắn kia đói đến mức nào.
      “ Tiếp tục , tất cả những tên có phần trong việc bàn tính kế hoạch lần này đều đem uy xà cho hết ta ” Hiên Viên Vũ nhìn thấy Trang Thiên Nhật chết, nên đưa mắt nhìn về phía mấy lão già cùng đám người Thanh Châu tri huyện bị giam trong lao lạnh giọng , y quên, kế hoạch lần này họ cũng có phần.
      Ánh mắt ý lạnh như băng, tràn ngập sát ý lướt nhìn phòng giam, làm cho mọi người trận rét run, ai dám nhìn thẳng vào y, như thể sợ nhìn vào ánh mắt kia của y lấy mạng họ vậy.
      “ Những người còn lại cùng Lạc Mẫn Diệu để lại cho ta ” lúc thần kinh mọi người còn căng thẳng, lúc này từ bên ngoài giọng vô cùng êm tai vang lên đánh vỡ bầu khí.
      “ Vân nhi, nàng đến rồi ” Hiên Viên Vũ vừa nhìn thấy người mới đến, khỏi để lộ nụ cười như xuân phong, ngữ điệu trở nên ôn nhu dị thường, hoàn toàn đối lập với vẻ mặt lạnh băng cùng tràn ngập sát ý lúc nãy, điều này làm cho mọi người trong đại lao ai cũng phen trố mắt ngạc nhiên.
      “ Ta đến vốn định xử lý bọn họ, nhưng xem ra huynh ra tay trước ” Uyển Vân lười nhác tiến đến bên cạnh Hiên Viên Vũ ngồi xuống, nhìn vào bộ thi khô trong hòm, khỏi nhíu mày nghi hoặc.
      “ Ta biết nàng muốn báo thù, nhưng mà những chuyện này ta làm, nàng cứ nghĩ ngơi, ta muốn nàng vất vả ” Hiên Viên Vũ đưa tay nắm lấy tay Uyển Vân, ngữ điệu đầy quan tâm.
      “ Ta có yếu đuối như thế ” Uyển Vân liếc mắt nhìn y, thái độ dù tỏ vẻ bất mãn, nhưng trong lòng lại ấm áp vô cùng.
      “ Hảo, nếu nàng thích tùy nàng vậy ” Hiên Viên Vũ cười , gật đầu, chỉ cần nàng muốn, y thuận theo.
      “ Nguyệt Dạ, mấy vị lão gia tử nay tuổi lớn, ưu tiên cho họ trước ” Uyển Vân nghe vậy ngay lập tức mỉm cười xoay người nhìn Nguyệt Dạ vừa theo sau vào ra lệnh.
      Nguyệt Dạ vâng mệnh, tiến đến gần phòng giam, lúc này bên ngoài có mấy hắc y tự động đến giúp ý đem mấy lão giả kia lôi ra, họ dù là thuộc hạ của Hiên Viên Vũ, nhưng họ đều Uyển Vân chính là chủ mẫu tương lai của mình, vậy họ cũng phải nghe theo thôi.
      Sau khi mấy hắc y mang mấy lão giả trói lên tường, Nguyệt Dạ lạnh lùng đảo quanh họ vòng, sau đó trở lại bên cạnh đứng phía sau Uyển Vân lời nào. Ảnh Nhất cùng Ảnh Nhị nghi hoặc nhìn nhau, ‘hình như Nguyệt Dạ hề làm gì cả, nhưng chẳng phải Quận chúa bảo xử lý mấy lão già này sao a ???’.
      Hai người nghi vấn vừa xong, chỉ nghe thấy mấy lão giả bắt đầu vặn vẹo vô cùng khó chịu, nhưng họ dường như bị người ta điểm huyệt thể nào phát ra tiếng, nên thể nào phát tiết mà la lên được, gương mặt họ càng ngày càng đỏ, thậm chí thất khứu còn chảy máu, nhưng mà cho dù họ có cố gắng thế nào cũng thể nào thoát được đau khổ nào.
      “ Nếm thử , đây chính là hậu quả của các ngươi năm đó khi ra tay sát hại phụ mẫu của ta ” Uyển Vân giờ phút này có lẽ bị ảnh hưởng bởi thù hận của bản thể ‘Nhan Uyển Vân’ , cho nên người tỏa ra vô hạn sát ý, khiến mọi người xung quanh khỏi rùng mình.
      Hiên Viên Vũ cũng cảm nhận được điều này, nhưng y ngăn cản, mà tận tình để nàng giải tỏa, vì y biết chỉ có như vậy nàng mới có thể trút mối hận trong lòng, giờ phút này điều y duy nhất có thể làm cho nàng chính là tiếng động nắm lấy đôi tay bé kia an ủi nàng mà thôi.
      Hết chương 29.

    3. Xuxu

      Xuxu Banned

      Bài viết:
      586
      Được thích:
      2,166
      [​IMG]
      bao lâu, mấy lão giã tường dần yên lặng hẳn, thống khổ cũng còn, chỉ thấy thân thể những người này bắt đầu tan chảy ra, đến cuối cùng, bất luận quần áo, da thịt, xương cốt đều còn, tất cả còn lại chỉ là vũng máu mà thôi.
      “ Tiếp tục .” Uyển Vân lạnh giọng nhìn vào phòng giam ra lệnh.
      Ngay lập tức mấy hắc y tiến vào, đem đám người của Thanh Châu phủ nha cùng Lạc Mẫn Diệu lôi ra, trói vào tường, ngay chỗ của mấy lão giã vừa rồi.
      “ Vũ, những người kia giao cho huynh, riêng Lạc Mẫn Diệu để cho ta.” Uyển Vân nhìn Hiên Viên Vũ bình tĩnh , xem ra tâm trạng của nàng ổn định trở lại rồi.
      “ Ân, nàng chỉ việc ngồi bên theo dõi là được rồi.” Hiên Viên Vũ gật đầu đáp ứng, sau đó lôi kéo Uyển Vân ngồi xuống cùng chiếc ghế với mình, nhàng ôm nàng vào lòng, thái độ vô cùng ôn nhu.
      Điều này làm cho Lạc Mẫn Diệu bị trói tường vô cùng khó chịu, ánh mắt nàng ta lóe lên tia ngoan độc nhìn chằm chằm vào Uyển Vân, thể nào phủ nhận, những cử chỉ của Hiên Viên Vũ vừa rồi, làm cho nàng ta bị đả kích rất lớn.
      Bất quá nếu để nàng ta biết, sở dĩ Hiên Viên Vũ lại hành động như thế, nguyên nhân chỉ vì y muốn an ủi Uyển Vân, mà còn vì y nhận được thầm ra hiệu của Uyển Vân, biết nàng ta có phản ứng gì nữa.
      Bất quá Uyển Vân chính là cố tình như thế, nếu nàng nhận định Hiên Viên Vũ, nàng tuyệt để bất luận kẻ nào có ý đồ với y, nàng vốn là kẻ ích kỷ, cho nên nàng tuyệt cùng nữ nhân khác chia sẻ nam nhân của mình. Nếu Lạc Mẫn Diệu có can đảm mơ tưởng đến y, nàng ta nên chuẩn bị tinh thần mà chờ đợi đáp trả của nàng.
      “ Ảnh Nhất. tìm mấy cái hòm bò cạp cùng rết đến đây, ta sợ hòm rắn này, mấy vị khách của chúng ta đủ dùng.” Hiên Viên Vũ ôm sát lấy Uyển Vân, cúi đầu ngửi chút hương thơm người nàng, tay mềm vuốt mái tóc mềm mại của nàng, giọng lên tiếng, bộ dạng những lời y vừa chẳng là gì cả, và cũng chẳng liên quan đến y.
      “ Dạ.” Ảnh Nhất lĩnh mệnh rời .
      “ Nguyệt Minh, lấy ra Thánh Thủy, tiếp đãi vị Lạc tiểu thư này, để nàng ta cần trách ta bỏ quên nàng ta.” Uyển Vân mỉm cười nắm lấy tay Hiên Viên Vũ, giọng ra lệnh.
      “ Dạ.” Nguyệt Minh cũng nhận mệnh rời khỏi.
      Giờ đây trong đại lao, tất cả tội phạm khác bị giam trong phòng giam, đều dùng ánh mắt sợ hãi nhìn chằm chằm vào Hiên Viên Vũ cùng Uyển Vân, trong số đó cũng có những tên tội phạm là thổ phỉ, hoặc hung thủ giết người, họ lúc trước dám nhận mình là ác nhân, nhưng hôm nay khi chứng kiến cảnh tượng này, họ mới biết cái gì gọi là ‘ ếch ngồi đáy giếng’.
      Trong mắt họ giờ phút này, Hiên Viên Vũ cùng Uyển Vân, người chính là Tu La, người chính là Ác Quỷ, giết nhiều người bằng thủ đoạn tàn nhẫn như vậy, mà còn bộ dạng như có gì, thậm chí còn ngồi đó liếc mắt đưa tình, tình chàng ý thiếp, đúng là làm mọi người đều mở rộng tầm nhìn. Hai người này quả vô cùng xứng đôi, là vật hợp theo loài, đúng là còn gì có thể nữa.
      Chẳng bao lâu, Ảnh Nhất cùng Nguyệt Minh đều quay lại, Nguyệt Minh tiến đến lại gần Lạc Mẫn Diệu, đem cái lọ đổ vào miệng nàng ta, sau đó đưa tay điểm huyệt, để nàng ta đem Thánh Thủy nuốt xuống, rồi lui lại đứng phía sau Uyển Vân.
      Ảnh Nhất phía sau dẫn theo thêm mấy hắc y, khiêng ba cái hòm, Ảnh nhị thấy vậy lập tức tiếp nhận, sau đó ra hiệu cho mấy hắc y đứng gần tường, mấy người này hiểu ý, lập tức đem từng người ném vào trong hòm, nhất thời cả đại lao vang lên tiếng la thảm thiết, cứ như địa ngục nhân gian, khiến cho những phạm nhân trong lao đều sợ hãi ngồi co lại góc, dám nhìn cảnh tượng bên ngoài.
      Nửa canh giờ trôi qua, Lạc Mẫn Diệu giờ đây bộ thống khổ vô cùng, dung mạo nàng ta giờ đây biến dị, ngũ quan vặn vẹo, hoàn toàn còn nhận ra nữa. Nữ nhi bị như thế, nhưng người cha như Lạc Quản Sanh lại chưa từng ghé qua xem, chuyện này quả có chút quỷ dị.
      Bất quá người ngoài lại biết, Lạc Quản Sanh chất phải muốn , mà là thể , vì Lạc Mẫn Diệu thông đồng phản tặc có ý định tạo phản, nên cả Lạc gia đều bị bắt áp giải về kinh, để cho Hình bộ xử lý.
      “ Chậc chậc. Vũ, chiêu nay của huynh quả đủ độc a, xem kìa, những người đó trước khi chết đều rất thống khổ, hơn nữa còn là chết toàn thây” Uyển Vân nhìn những thi thể trong hòm khỏi cảm thán.
      Mọi người nghe lời nàng , khóe miệng khỏi rút trừu, bọn họ biết gì để với nàng nữa, thủ đoạn của nàng đối phó người ta cũng đâu thua kém gì đâu, vậy mà nàng còn vương gia độc.
      “ Nga, là do Vân nhi của ta nhân từ mà thôi” Hiên Viên Vũ cũng bận tâm đến thái độ của mọi người,vẫn giữ thái độ ôn nhu mỉm cười, tiếc lời ‘khen’ Uyển Vân.
      Mọi người nghe xong lời Hiên Viên Vũ khỏi muốn trực tiếp ngất cho y xem, hai người này đôi mà, người họa người xướng theo, bộ quan tâm đến mọi người xung quanh, trong mắt chỉ có đối phương, đúng là đủ ích kỷ, đủ lãnh huyết.
      Tiếng la thét rốt cuộc cũng lặng hẳn, tất cả loạn đảng đều chết, duy chỉ có Lạc Mẫn Diệu là vẫn còn sống. Tuy nhiên giờ nàng ta có thể là sống bằng chết, nàng ta giờ chỉ muốn chết cho xong, giờ đây trong mắt nàng, Uyển Vân còn là Quận chúa yếu đuối nữa, mà là Ác ma, nàng vốn phải đối thủ của nàng ta, nàng từ lúc đầu đáng lý ra nên đánh chủ ý lên người Hiên Viên Vũ để rồi có kết cục hôm nay, nàng biết sở dĩ Uyển Vân hành hạ nàng như vậy chẳng qua là do nàng dám có ý đồ với Hiên Viên Vũ, nếu nàng có thể chết cách tử tế rồi, phải chịu khổ như thế.
      “ Nếu có kiếp sau, đừng bao giờ để ý đến nam nhân của ta.” dường như hành hạ đủ, Uyển Vân tiến đến gần nằm lấy cằm của Lạc Mẫn Diệu lạnh giọng cảnh cáo.
      Sau đó tay dùng lực, ‘Rắc’, tiếng thanh thúy, Lạc Mẫn Diệu từ nay biến mất đời này, thuộc hạ Hiên Viên Vũ bên cạnh nghe lời của Uyển Vân khỏi nhíu mày, ‘ Quận chúa vương gia là nam nhân của Quận chúa, phải biết điều đối với nam nhân mà chính là sỉ nhục, nhưng mà tựa hồ vương gia nhà họ lại bận tâm, hơn nữa thái độ còn là vô cùng hưởng thụ cùng hài lòng’, điều này làm cho mọi người khỏi ngạc nhiên thôi.
      Họ đoán sai, quả giờ Hiên Viên Vũ vô cùng sung sướng, niềm vui trong lòng y giờ thậm chí so với việc y đánh bại Thác Ngân kỵ binh năm đó còn lớn hơn rất nhiều vì rốt cuộc Vân nhi của y cũng chân chính thừa nhận vị trí của y trong lòng nàng, dù lời của nàng có thể là trái với lẽ thường, nhưng mà y lại vô cùng vui mừng chấp nhận.
      Sau khi giải quyết tất cả loạn đảng, Hiên Viên Vũ cùng Uyển Vân đem ý định của Tiểu Điệp lại với Trương Đức, Trương Đức suy nghĩ, lập tức đồng ý, dù sao y cũng có ý định tiếp tục ở lại chốn quan trường nữa.
      Cho nên y ngay lập tức làm theo, khi còn đem theo Chu Hồng cùng đến kinh thành, vì y hứa với Chu Nam là chăm sóc cho Chu Hồng, hơn nữa phủ đệ của y ở kinh thành mà Tiểu Điệp vừa mua, cũng chưa có quản gia, nên y quyết định để Chu Hồng đảm nhận công việc này.
      Hiên Viên Vũ cùng Uyển Vân thấy Chu Hồng là người thành , nên cũng có ý kiến, sau khi đem mọi chuyện thu xếp xong, và đưa Lạc Châu tri huyện tạm thời lên làm ngũ châu tri phủ, Hiên Viên Vũ cùng Uyển Vân quyết định hồi kinh, dù sao họ rời lâu, Uyển Vân vẫn yên tâm Tiểu Điệp mình trong cung, dù trước khi nàng sắp xếp trước, nhưng mà dù sao nàng vẫn mong sớm quay về để cho an tâm hơn, nên Hiên Viên Vũ quyết định lập tức hồi kinh, hề chần chờ.
      Hết chương 30.
      Last edited: 7/9/14

    4. Xuxu

      Xuxu Banned

      Bài viết:
      586
      Được thích:
      2,166
      [​IMG]
      Vương…vương gia” hồ ly phu nhân, cùng thanh nhã phu nhân và mấy người bên cạnh khi nhìn thấy Hiên Viên Vũ xuất , khỏi hoảng hốt.
      “ Ta đói bụng, thức ăn mang đến chưa ???” Uyển Vân cũng quan tâm nhiều nữa, vì bây giờ có chuyện gì quan trọng hơn việc lấp đầy bụng của nàng cả.
      mang đến rồi, mau ăn kẻo nguội” Hiên Viên Vũ mỉm cười, phất tay ra lệnh, phía sau ngay lập tức có mấy người mang mấy mâm thức ăn đem vào đặt bàn trong đình viện. Uyển Vân hề khách sáo, ngay lập tức tiến đến và ăn cách thoải mái, chuyện còn lại nàng giao cho Hiên Viên Vũ giải quyết, nàng cần bận tâm nữa.
      “ Các ngươi đây là làm gì???” Hiên Viên Vũ nhìn thấy Uyển Vân ăn ngon miệng, cũng muốn làm phiền, nên bắt đầu chuyển hướng, lạnh lùng những những người còn lại trong hoa viên.
      “ Vương…vương gia…tại…tại nàng ta thất lễ với thiếp trước, cho nên thiếp thân mới…” hồ ly phu nhân nhìn thấy vẻ mặt lạnh băng của Hiên Viên Vũ khỏi sợ hãi.
      “ Vương gia, đây phải lỗi của tỷ tỷ, là nàng ta đánh người của tỷ tỷ trước, nên tỷ tỷ mới như thế thôi.” thanh nhã phu nhân bên cạnh cũng giọng giúp.
      “ Có chuyện này sao ???” Hiên Viên Vũ nghe xong, xoay người tiến vào định viện, ngồi xuống đối diện Uyển Vân, nhìn nàng hỏi.
      “ Ta thể ra tay, vậy chẳng lẽ bắt ta đứng yên để cho họ đánh ta hay sao???” Uyển Vân bộ như có gì, vu vơ đáp lời.
      Thanh nhã phu nhân, cùng hồ ly phu nhân nghe thế, khỏi cười thầm, ‘ nữ nhân này cho dù được sủng cách mấy chăng nữa, nhưng dám trước mặt vương gia những lời như thế, lần này nàng ta chết chắc rồi ’ .
      “ Họ động thủ với nàng, vậy nàng có sao ???” nhưng điều làm họ ngỡ ngàng chính là Hiên Viên Vũ hề trừng phạt Uyển Vân kia, mà là ngay lập tức mở miệng quan tâm, như thể sợ Uyển Vân bị các nàng làm bị thương đến nơi vậy.
      “ Ta có yếu đuối thế sao???” Uyển Vân khó chịu hỏi lại, hình như quên mất nàng là ai a ???.
      “ Ách, ta quên mất, là do ta quá lo lắng cho nàng thôi ” Hiên Viên Vũ nghe xong khỏi cười khổ, đúng là do quá quan tâm nên hoảng loạn mà.
      “ Vương gia” thanh nhã phu nhân nhìn thế, khỏi ủy khuất lên tiếng.
      “ Các người có mặt ở đây bổn vương cũng thẳng luôn, để khỏi mất công bổn vương phải vất vả báo cho từng người các ngươi” Hiên Viên Vũ nghe thanh nhã phu nhân gọi, xoay người lại, lạnh lùng nhìn hai nữ nhân .
      “ Xin vương gia cứ dạy bảo” hai người cười khẽ ngoan ngoãn chờ đợi.
      “ Hai người là do Tiên đế ban cho bổn vương, bất quá chúng ta đều biết , bổn vương chưa hề động vào các người, và bổn vương cũng thích các người, cho nên vì tránh làm hao tổn tuổi thanh xuân của hai người, bổn vương quyết định để hai người rời , bất quá hai người an tâm, bổn vương nhất định thu xếp cho hai người có thể gả vào nhà đàng hoàng, về phía gia đình hai người bổn vương cũng căn dặn, cho nên hai người cứ quay về ” Hiên Viên Vũ nhìn hai người, tia tình cảm lên tiếng.
      “ Vương gia, thiếp thân làm sai chuyện gì a ??? Xin vương gia , thiếp thân sửa, chỉ xin vương gia đừng đuổi thiếp thân a” hồ ly phu nhân khóc lóc quỳ xuống cầu xin.
      “ Vương gia, thiếp thân cũng vậy, xin người đừng đuổi thiếp thân ” thanh nhã phu nhân cũng ngay lập tức quỳ cầu xin.
      Bọn người hầu bên cạnh nghe xong khỏi ngỡ ngàng, nhưng nhìn thái độ của vương gia, xem ra lần này ngài định làm , hề có ý định thay đổi ý. Mọi người nghĩ vậy khỏi nhìn về phía Uyển Vân trong đình, trong lòng mọi người đều có chung ý nghĩ, ‘ xem ra nữ tử này chính là nữ chủ nhân tương lai của vương phủ, nhìn thái độ của vương gia đối với nàng ta, là vô cùng sủng ái, chừng nàng ta cũng có thể trở thành vương phi a’.
      “ Các người cần nữa, ý bổn vương quyết” Hiên Viên Vụ lạnh giọng ngắt lời, hề có ý nghe tiếp lời bọn họ.
      “ Có phải vì nàng ta hay ??? Vương gia, có phải vì hồ ly tinh này, mà vương gia thay lòng a ???” hồ ly phu nhân tức giận nhìn Uyển Vân mắng.( TL: sao ‘em’ này ăn dưa bở thế nhỉ??? thích lấy đâu mà thay lòng???)
      “ Vương gia, tỷ tỷ chỉ là nhất thời hồ đồ, xin vương gia bỏ qua” thanh nhã phu nhân nhìn thấy Hiên Viên Vũ sau khi nghe xong lời của hồ ly phu nhân, sắc mặt đột nhiên trở nên lạnh lùng, biết y tức giận nên lên tiếng khuyên ngăn.
      giờ họ thể làm quá, nếu người thiệt thòi chỉ là bọn họ, cho nên nếu muốn ở lại, và giữ được lòng của vương gia, bọn họ cần nhẫn nhịn, nếu e rằng chờ đợi mấy năm qua của hai người hoàn toàn uổng phí mất thôi.
      “ Đóng kịch rất giỏi” Uyển Vân ngồi đó, chứng kiến hành vi của thanh nhã nữ nhân khỏi cười lạnh.
      Nữ nhân này nhìn nhu nhược, nhưng ra tâm ngoan thủ lạt, hề đơn giản, vì đạt được mục đích, nàng ta có thể bất chấp thủ đoạn, hơn nữa còn là người biết nhẫn, đúng là rất lợi hại.
      “ Ngươi…” thanh nhã nữ nhân bị nhìn thấu, tức giận trừng mắt nhìn Uyển Vân.
      “ Các người nên quay về thu xếp , nội trong hôm nay hãy rời vương phủ” Hiên Viên Vũ vốn định dạy cho hồ ly phu nhân bài học vì dám mắng Vân nhi của y trước mặt y, nhưng nhận được ánh mắt của Uyển Vân, y quyết định buông tha, nhưng mà y có thể khẳng định, Vân nhi của y xem ra tự mình xử trí hai nữ nhân này, nên y cũng can thiệp, vì chỉ cần việc nàng thích, y phản đối.
      “ Vương gia, xin người bỏ qua cho chúng thiếp thân lần, nếu vương gia thích vị tỷ tỷ này, từ giờ trở , chúng thiếp thân chung sống hòa bình cùng tỷ tỷ, chỉ mong vương gia cho chúng thiếp thân ở lại” thanh nhã phu nhân vẫn bỏ cuộc cầu xin.
      “ Đúng vậy, vương gia” hồ ly phu nhân cũng gật đầu phụ họa, bất quá ánh mắt nàng chợt lóe tia toan tính nhìn về phía Uyển Vân, trong lòng thầm nghĩ, ‘chỉ cần ta có thể ở lại, ta nhất định khiến vương gia chỉ thuộc về mình ta, và ta cũng xử trí ngươi, ngươi chờ xem’.
      “ Ta cùng nữ nhân khác chia sẻ nam nhân của mình” đợi Hiên Viên Vũ trả lời, Uyển Vân lên tiếng trước.
      Mọi người nghe xong khỏi trợn mắt há hốc mồm, ‘ nữ tử này đúng là to gan a, dám ở trước mặt vương gia ăn như thế, đây tuyệt đối là vũ nhục đối với nam nhân, làm gì đời này có nam nhân nào chịu nổi khi nghe nữ nhân về mình như thế a ???’.
      “ Ân, Vân nhi nàng yên tâm, tuyệt thể nào có chuyện đó.” bất quá câu kế tiếp của Hiên Viên Vũ lại cơ hồ khiến mọi người nghe xong khỏi ngất xỉu, y chẳng những nổi giận, mà còn mỉm cười đầy ôn nhu nắm lấy tay Uyển Vân cam đoan, hứa hẹn.
      Hồ ly phu nhân cùng thanh nhã phu nhân nhìn thấy cảnh này cũng khỏi ngẩn người, trong lòng hy vọng cứu vãn lại mọi chuyện của các nàng dường như sụp đổ hoàn toàn, hai nàng ngơ ngác ngồi đó nhìn đôi nam nữ thân mật trong đình mà được lời nào.
      “ Còn đứng đó làm gì, còn mau lôi họ xuống, nên nhớ từ giờ trở , ta muốn nhìn thấy họ trong phủ nữa” Hiên Viên Vũ sau khi gắp thức ăn vào bát cho Uyển Vân, quay sang nhìn mấy tên gia đinh đứng ngây người trong hoa viên.
      Bọn họ mấy người ngay lập tức lấy lại tinh thần, thi hành mệnh lệnh, còn hai vị phu nhân kia vẫn còn im lặng, được lời nào, mãi đến khi bị dẫn , vẫn thể nào hé răng được câu.
      Hết chương 32.
      Last edited: 7/9/14

    5. Xuxu

      Xuxu Banned

      Bài viết:
      586
      Được thích:
      2,166
      [​IMG]
      “ Hừ, sớm muộn rồi cũng có ngày, ta quay lại tính món nợ này” hồ ly phu nhân cùng thanh nhã phu nhân bị bọn người hầu tiễn ra khỏi phủ, cam lòng, đứng ngay cổng vương phủ, ánh mắt ai oán nhìn vào trong.
      Nhưng hai người biết giờ thể làm gì, nên đành rời , chờ đợi thời cơ sau đó quay về báo thù sau, tại vì trong lòng họ tin tưởng, vương gia sau khi chán nữ nhân kia, rồi cũng nhớ đến hai nàng mà thôi.
      Nhưng bất quá, hai người hoàn toàn sai lầm, vì họ vĩnh viễn còn cơ hội nhìn thấy mặt trời mọc ngày mai, huống hồ gì là cơ hội sau này có thể quay về vương phủ.
      “ Các người là ai ??? Các người muốn gì ??? ” hồ ly phu nhân cùng thanh nhã phu nhân hoảng sợ nhìn năm hán tử trước mắt tiến đến gần mình, hai nàng vốn có ý định quay về nhà, nào ngờ khi đến đây, lại bị năm người này bắt mang đến căn nhà hoang này, hai nàng giờ vô cùng sợ hãi, biết làm sao ???.
      “ Làm gì. Mỹ nhân, đương nhiên là vui vẻ a” tên hán tử cầm đầu cười lạnh, đôi tay bắt đầu người thanh nhã phu nhân sờ soạng, bên kia bốn tên hán tử cũng thua kém, bắt đầu đối phó hồ ly phu nhân.
      “ AAA, các người tránh ra” hai người la hoảng chống cự, tuy nhiên lại hề có chút tác dụng nào, kết quả cuối cùng đành mặc cho năm tên hán tử muốn làm gì làm.
      Bên ngoài, hắc y nhìn vào trong miếu, khỏi cười khinh miệt, ‘muốn đấu với cung chủ nhà ta, hai người các ngươi còn non lắm, nếu có kiếp sau, nên thông minh chút ’, hắc y quan sát trong chốc lát, đến khi đạt thành nhiệm vụ, xoay người rời .
      Sáng hôm sau, cả kinh thành ồn ào hẳn. Hôm qua Tứ vương gia đem hai vị thị thiếp trong phủ đuổi , nghe đồn rằng Tứ vương gia tìm được nữ chủ nhân tương lai cho vương phủ, nên vì thế, hai vị thị thiếp mới bị vứt bỏ, bất quá điều mà họ ngờ chính là ra bao năm nay, Tứ vương gia hề chạm đến hai thị thiếp kia, bởi vì hai vị thị thiếp kia sáng nay được phát tại miếu hoang ngoại thành, trong tình trạng mãnh vải che thân, theo kết quả của quan phủ điều tra, hai vị thị thiếp bị cường đạo cưỡng bức, sau đó giết hại, nhưng điều đặc biệt chính là y phục của hai vị phu nhân này lại xuất lạc hồng, điều này khỏi khiến mọi người trận ngỡ ngàng.
      Bất quá khi nhớ đến lời thề của Tứ vương gia năm xưa, lúc này mọi người mới có ý nghĩ, liệu điều Tứ vương gia mong muốn, chỉ là vị trí vương phi có thể dành cho nữ nhân mà mình , thậm chí ngay cả đêm đầu tiên đẹp nhất trong đời y, cũng phải dành cho nữ nhân mà y , điều này làm ít nam nhân trố mắt ngạc nhiên, ngờ Tứ vương gia lại là người trọng tình đến thế. Bất quá chuyện này cũng khiến cho rất nhiều thiếu nữ trong kinh thành hâm mộ nữ chủ nhân tương lai của vương phủ thôi, thử hỏi đời này có mấy nam nhân được như thế a ???.
      “ Sao thế ???” sau khi dùng xong bữa trưa, Uyển Vân cũng rời khỏi vương phủ, mà quay trở lại thư phòng của Hiên Viên Vũ nghĩ ngơi, khi Hiên Viên Vũ tiến vào, điều mà y nhìn thấy chính là Vân nhi của y đứng đó thất thần, khỏi lo lắng tiến đến gần, từ phía sau ôm nàng vào lòng, quan tâm hỏi.
      “ Ta muốn ngày mai xử lý chuyện của Nhã phi, sau đó là Tường phi, giờ Tiểu Điệp mang thai, ta thể kéo dài nữa, nếu e rằng tỷ ấy có nguy hiểm ” Uyển Vân trầm tư đáp.
      “ Hảo, mọi chuyện đều theo ý nàng ” Hiên Viên vũ sủng nịch véo lấy chiếc mũi nhắn của nàng dịu dàng .
      “ Lăng Mộng Yên, muội muội của Tường phi thích huynh, huynh biết sao ???” lúc này Uyển Vân khỏi nhớ đến thái độ đối nghịch trước đây của Lăng Mộng Yên đối với mình, nên xoay người nhìn Hiên Viên Vũ hỏi.
      “ Ta từng rồi, đời này chỉ có duy nhất mình nàng là tư cách thích ta, những nữ nhân khác, đành để họ mang tình cảm đó chuyển sang cho người khác, hoặc xuống địa ngục , cũng giống như hai nữ nhân kia mà thôi” Hiên Viên Vũ khi nhưng câu đầu tiên, ngữ điệu vô cùng ôn nhu dịu dàng, nhưng khi đến câu cuối cùng, lại lạnh như băng, hoàn toàn hề có tia tình cảm.
      vậy, ta sai người xử trí hai nàng kia, là đúng rồi ???” Uyển Vân vẻ mặt tràn ngập tò mò nhìn Hiên Viên Vũ cười hỏi. Thế giới này vốn dĩ là kẻ mạnh có tất cả, nàng làm người rất thực tế, nếu là người thân, bằng hữu, nàng hết lòng đối đãi, còn nếu là kẻ thù, hay kẻ có ý định đối phó nàng, nàng tuyệt đối giữ lại, thà giết lầm chứ bỏ sót, vì nếu trong tương lai, người chịu thiệt chỉ có nàng mà thôi.
      “ Đúng, Vân nhi nhà ta làm chuyện gì cũng đúng” Hiên Viên Vũ sủng nịnh cười lắc đầu.
      “ Thế giờ Vân nhi nhà ta định xử trí Nhã phi thế nào đây???” lúc này Hiên Viên Vũ cũng khỏi tò mò nhìn Uyển Vân hỏi ngược lại.
      “ Nàng ta chẳng phải thích hạ dược hại người sao ??? Nếu vậy ta cho nàng ta toại nguyện. Chàng , nếu nàng ta lỡ tay, hạ dược muốn hại Tường phi, nhưng lại bị phát , sau đó thế nào ??? ” Uyển Vân nở nụ cười gian trá nhìn Hiên Viên Vũ .
      “ Ân, chủ ý sai, ‘nhất tiễn hạ song điêu’, vừa diệt trừ được Nhã phi, vừa phá vỡ thế hợp tác giữa Tường phi và Nhã phi, sau đó còn khiến cho Tường phi rơi vào thế hạ phong, đơn lẽ mình.” Hiên Viên Vũ nghe xong cũng gật đầu đồng ý.
      Uyển Vân nhìn y mỉm cười, ánh mắt lại chuyển hướng về phía hoàng cung, trong ánh mắt chợt lóe sát ý, ‘ Nhã phi a, đáng tiếc, đáng lý ra ngươi nên lựa chọn Tiểu Điệp mà ra tay, vì vậy cho nên ngươi đành phải trả giá vì hành vi ngu xuẩn này của mình rồi ’.
      ……………………
      Thanh Tường cung.
      “ AAA, nương nương, trong trà có độc.” tiểu cung nữ hoảng sợ nhìn ly trà vừa đổ xuống đất tỏa khói trắng.
      Tường phi nhìn ly trà tòa khói kia, mày khẽ nhíu lại, mùi vị của loại thuốc này nàng rất quen thuộc, đây vốn là thuốc mà nàng đưa cho Nhã phi hạ độc Điệp phi, nhưng hôm nay nó lại xuất trong trà của nàng, điều này khiến Tường phi khỏi nghi ngờ.
      lẽ Nhã phi sau khi đối phó Điệp phi, cũng muốn diệt trừ luôn cả ta, để mình độc chiếm hoàng thượng, cùng quyền lực trong hậu cung sao ??? Bất quá nếu nghĩ kỹ cũng có gì là thể, ‘ người vì mình, trời tru đất diệt ’, khả năng này hoàn toàn có thể xảy ra ’. Nghĩ vậy trong mắt Tường phi chợt lóe lên tia sát khí nồng đậm, ‘ vậy nàng cũng cần giữ lại Nhã phi, sẵn tiện diệt trừ luôn nàng ta thể, để tránh tai họa về sau ’.
      “ Ngươi lại đây ” lấy lại tinh thần, Tường phi phất tay gọi tiểu cung nữ lại gần, sau đó với tiểu cung nữ vài câu, tiểu cung nữ nghe xong, gật đầu, sau đó rời khỏi, để lại phía sau Tường phi cười cách độc.
      Bên ngoài, nam tử hắc y sau khi chứng kiến tất cả, lạnh lùng cười, trong lòng hừ thanh, ‘ bọn nữ nhân ngu ngốc, chết là đáng ’.
      Sáng hôm sau, cả hoàng cung chấn động Tường phi nương nương bị người hạ độc, hoàng thượng hạ lệnh truy xét khắp hoàng cung, phát trong tẩm cung của Nhã phi tìm ra độc dược. Hơn nữa, tại đây thị vệ còn tra ra được, ra lần trước Điệp phi động thai khí, là do Nhã phi phái người hạ dược, làm tăng tính hàn của thức ăn, chuyện này khiến cho hoàng thượng cùng thái hậu tức giận vô cùng, ngay sau đó Nhã phi bị bắt giam vào thiên lao, nhiều người đều khẳng định, với hai tội danh, mưu hại hoàng phi cùng huyết mạch hoàng thất, lần này xem ra Nhã phi khó tránh cái chết.
      “ Chậc, chậc…Nhã phi, oan uổng nha, bị người ta lợi dụng, sau đó bị người ta đem mọi tội danh trút lên đầu mình, vậy mà ngươi cũng chịu được, ta phục ngươi đó” Uyển Vân nhìn Nhã phi trong thiên lao khỏi cảm thán.
      “ Ta hiều ngươi gì ???” Nhã phi dù chột dạ, nhưng vậy cứng rắn thừa nhận.
      “ Tường phi lợi dụng ngươi hạ độc hại Điệp phi, sau đó lại vu khống ngươi hạ độc hại mình, rồi đem mọi chuyện đổ hết cho ngươi, để ngươi mình gánh tội, còn nàng ta vẫn ở tẩm cung hưởng vinh hoa phú quý, lẽ ngươi cam lòng sao ???” Uyển Vân khiêu khích nhìn Nhã phi hỏi.
      “ Ngươi muốn gì cứ thẳng ” Nhã phi cũng phải ngu ngốc, nên biết Uyển Vân nhiều như vậy nhất định là có dụng ý.
      “ Giúp ta làm chứng chỉ tội Tường phi, ta có thể giúp ngươi rời hoàng cung, bắt đầu cuộc sống mới” Uyển Vân mỉm cười thẳng thắn .
      “ Ngươi có thể giúp ta rời khỏi đây ???” Nhã phi có chút khó tin hỏi.
      “ Yên tâm, ta nhất định có thể làm được, nếu ngươi tin ta, có thể hỏi vị Tứ vương gia đằng sau” Uyển Vân mỉm cười, nắm lấy tay Hiên Viên Vũ đứng đằng sau quan sát cuộc trò chuyện của hai nàng nãy giờ, kéo y lại bên cạnh mình.
      Nhã phi nhìn biểu thân mật của hai người, hiểu ra mọi chuyện, trong lòng cũng khẳng định, ‘ cho dù vị Quận chúa này thể giúp nàng, nhưng mà Tứ vương gia hoàn toàn có khả năng này, vậy tại sao nàng nắm lấy cơ hội này mà rời nơi thị phi tranh đấu này, mà bắt đầu lại từ đầu ??? ’.
      “ Hảo, ta giúp ngươi” nghĩ vậy, Nhã phi quyết định nhận lời.
      Uyển Vân nghe xong, khỏi nhìn Hiên Viên Vũ mỉm cười, kế hoạch của nàng cùng Hiên Viên Vũ xem ra thành công nửa, chỉ cần vạch trần tội chứng của Tường phi nữa, mọi chuyện xem như hoàn tất.
      Hết chương 33.
      Last edited: 7/9/14

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :