1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Xuyên không] Uyển Vân - Hoa Tuyết Tử ( 50c)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Xuxu

      Xuxu Banned

      Bài viết:
      586
      Được thích:
      2,166
      [​IMG]“ Cung chủ Huyền cung thế nào ??? Ngươi cũng chỉ có thể là thủ hạ bại tướng dưới tay ta mà thôi.” Lục Mộng Tuyền tà nghễ tuyên bố.
      Mời vừa rồi, khi nghe Uyển Vân chính miệng nàng là Cung chủ Huyền cung, nàng ta có phần chấn kinh, nhưng nhanh chóng khôi phục lại nguyên bản tà nghễ, cuồng ngạo của mình, nàng ta nay thân tà công bất khả chiến bại, dã tâm thống nhất võ lâm, há lại sợ Cung chủ của Huyền cung ??? tại ai ngăn cản nàng ta đều được, tất cả chỉ có con đường… chết. Nghĩ đến đây trong mắt nàng ta càng thêm thị huyết và đỏ ngầu đến đáng sợ.
      “ Chậc, khẩu khí đúng là lớn. nghĩ luyện thành ‘ Luyến Thiên Nhân’ liền xem mình lớn nhất ??? đáng thương, ngây thơ đến đáng thương, Lục Mộng Tuyền, ngươi cũng quá tự tin .” Uyển Vân lại lần nữa khiếu khích, giọng vân đạm phong khin vô cùng, như thể đây chẳng có chuyện gì là lớn cả.
      “ Hừ, có bản lĩnh thắng ta rồi .” Lục Mộng Tuyền bị lời Uyển Vân chọc , nàng lại có bản lĩnh biết công phu của mình ??? Giỏi lắm, tiếp chiêu rồi sau. Nàng ta suy nghĩ nhiều liền lập tức hướng Uyển Vân đánh tới.
      Lại lần nữa hồng y cùng bạch y va nhau, cuống vào giao chiến bên trong. Cả hai đều xử xuất toàn bộ thực lực, Lục Mộng Tuyền ra tay ngoan tuyệt, cực vì độc ác, mỗi chiêu thức đều muốn dồn Uyển Vân vào tử lộ. Nhưng Uyển Vân đều xinh đẹp hóa giải chiêu thức. Từng chiêu trong lúc đó của Lục Mông Tuyền đều bị từng chiêu thức biến hóa như vũ của Uyển Vân giải khai. Cả người Uyển Vân dường như tỏa ra hào quang, xinh đẹp làm người ta đui mù hai mắt, lấn át cảm giác bóng tối mà Lục Mộng Tuyền mang lại.
      Hiên Viên Vũ vẫn đứng dưới lôi đài, ánh mắt ôn nhu dán lên người của Uyển Vân, môi mỏng câu khởi mỉm cười. Dù y biết đối thủ lần này rất mạnh, nhưng y lại càng tin tưởng Vân nhi của y đủ sức đối phó với ma nữ kia. Vì vậy, y mới an tâm để cho nàng ấy ứng chiến, còn mình đứng bên quan sát, tuy nghĩ là nghĩ thế nhưng Hiên Viên Vũ vẫn trong tư thế phòng bị, sẵn sàng ứng chiến trợ giúp Uyển Vân bất cứ lúc nào.
      Và đúng như y dự đoán, tà công của Lục Mộng Tuyền lấy cương là chính, nhưng chiêu thức vô cùng ngoan độc nhưng trước Huyền công của Uyển Vân còn thua xa, cái gọi là lấy nhu chế cương, chiêu thức Uyển Vân, từng chiêu, từng chiêu mềm mại như lụa khắc chế hoàn toàn chiêu thức của Lục Mộng Tuyền.
      lôi đài, cuộc chiến vẫn tiếp diễn, nhưng lúc này đây, mọi người đều dễ dàng nhận thấy, Lục Mộng Tuyền dần dần ở thế hạ phong, toàn thân chật vật, đầu tóc bị Uyển Vân đánh rối tung.
      “ Cung chủ Huyền Cung, xem ngươi có bản lĩnh. Tiếp chiêu.” Lục Mộng Tuyền giờ phút này dù hiểu trạng huống của mình nhưng vẫn ngoan cố chống cự, điên cuồng tung các đòn hiểm hướng Uyển Vân đánh tới. nhưng nàng ta thất vọng rồi, Uyển Vân vẫn hoa lệ mà phá giải, sau đó bất ngờ xoay tròn đường kiếm, tạo thành đường lốc xoáy, hướng ngay ngực của Lục Mộng Tuyền đâm tới. đường kiếm đánh nhanh bất ngờ khiến Lục Mộng Tuyền chống đỡ kịp mà phải nhận lấy cả thanh kiếm đâm vào lồng ngực, miệng ngừng hộc máu mà chết .
      “ Ta có chết cũng có ả tiện nhân kia cùng nam nhân của ả chôn cùng… ha… ha…” đây là những lời cuối cùng trước khi Lục Mộng Tuyền chết , như thế.
      Sau khi giải quyết xong Lục Mộng Tuyền, Uyển Vân nhanh chóng đến trước mặt của Giang Thiên Hành cùng Lục Thanh Tuyền thay hai người bọn họ bắt mạch, Uyển Vân nhíu mày, cảm thấy ổn.
      Quả hai người bọn họ trong lúc giao chiến với Lục Mộng Tuyền, những bị nàng ta đả thương còn bị nàng ta hạ ‘ Đoạt Hồn Tán. trong thập đại kỳ độc vốn thất truyền, muốn giải độc này phải được, nhưng cần rất nhiều dược liệu quý hiếm và dược dẫn. Tất cả dược liệu có thể nơi khác có nhưng Huyền cung đương nhiên là có. Có điều chỉ sợ nước xa cứu được lửa gần.
      Trong lúc Uyển Vân suy tư ngẫm nghĩ, như trận cuồng phong lướt qua mọi người, biết từ đâu lại xuất lão giả đầu tóc bạc phơ, dáng vẻ khác thường đứng trước mặt của Uyển Vân cùng Giang Thiên Hành.
      “ Ta bói ra tiểu tử này có chuyện. Quả sai mà.” Lão giả giọng từ tốn lại thiếu mất uy nghiêm, đánh giá thần sắc Giang Thiên Hành.
      “ Sư bá ??? ” Uyển Vân nhìn đến lão giả, khỏi ngạc nhiên kinh hô.
      tiếng vừa thốt ra làm những người ở đây càng bất ngờ thôi. Lão giả này những nhân sĩ trẻ tuổi có thể biết, nhưng các trưởng lão của các môn phái, người có danh vọng trong võ lâm ai mà nhận ra, người vừa mới tới này chính là hai mươi năm trước lừng lẫy trong chốn giang hồ, ‘Kiếm thánh’ Thương Ngạo Trần.
      Vị ấy chính là bật kì tài luyện kiếm lúc bấy giờ, có thể là khắp võ lâm, ai có thể cùng ngài so quá mười chiêu kiếm, những thế Thương Ngạo Trần còn tinh thông kỳ môn độn giáp, ngũ hành bát quái trận. Chỉ là nghĩ tới, ngài ấy cư hai mươi năm nay lại lần nữa trọng xuất giang hồ, lại còn có quan hệ với Cung chủ Huyền cung ??? Có phải này đại biểu cho thế lực to lớn của Huyền cung mà bọn họ chưa tham được sâu cạn ???.
      “ Ân, mấy hôm trước ta xem tinh tượng, tính được tiểu tử này có hồng loan tinh động, ta như trút được phiền não nhiều năm, nhưng bên cạnh đó lại thấy mệnh tượng của tiểu tử cực vì suy yếu nên mới xuất sơn xem xem, đúng như ta dự đoán, tiểu tử này gặp chuyện… Hazz…” Thương Ngạo Trần thẳng thắn lý do hôm nay đến đây, bên vì Giang Thiên Hành bắt mạch.
      “ Đoạt Hồn Tán sao ??? Người ra tay cũng rất thâm hiểm, trong vòng 3 canh giờ nếu có thuốc giải thất khứu chảy máu, ngũ tạng thối rữa mà thân vong. Cũng may, ta đến kịp.” xong, Thương Ngạo Trần lấy từ bình sứ màu bạc hai viên thuốc, lần lượt uy cho Giang Thiên Hành cùng Lục Thanh Tuyền.
      Sau khi hai người uống xong giải dược, khí sắc liền trở nên hồng hào hơn, còn tái nhợt như trước.
      “ Sư phó, người tới rồi???” tuy uống giải dược, nhưng Giang Thiên Hành lúc này còn rất suy yếu, giọng có lực, hướng sư phó của mình .
      “ Ân, độc trong người hai ngươi chưa giải hoàn toàn, lát nữa ta thi châm cho cả hai, giải trừ độc tố còn sót trong cơ thể, điều dưỡng thêm tháng là có thể khang phục như xưa.”
      “ Đa tạ sư phó.” Giang Thiên Hành ánh mắt cảm kích cùng tôn trọng nhìn sư phó của mình.
      “ Đa tạ tiền bối.” Lục Thanh Tuyền cũng rất cảm kích cảm tạ Thương Ngạo Trần.
      “ Đây có lẽ là thê tử tương lai của tiểu tử này phải ??? Khá lắm.” Thương Ngạo Trần nhìn lướt qua Lục Thanh Tuyền, cảm nhận sai, đối với nhi tức tương lai này, ông xem khá là ưng ý.
      Sau hồi náo loạn, người của võ lâm nhân sĩ đều tạm thời quay về nơi ở của mình chuẩn bị cho đợt đại tấn công tiêu diệt tổng đàn Ma giáo. Còn Giang Thiên Hành và Lục Thanh Tuyền được Thương Ngạo Trần đưa liệu thương.
      …………………………
      Hơn nửa tháng trù bị và điều dưỡng nguyên khí, đoàn người võ lâm hợp sức tấn công tổng đàn của Ma giáo, lần tiêu diệt sạch dư đảng còn sót lại của Ma giáo. Dưới biểu trong lần đại hội võ lâm lần này, mọi người đều đồng loạt nhất trí tiến cử Uyển Vân ngồi vào ghế võ lâm minh chủ nhưng bị nàng từ chối.
      Ba tháng sau
      Hôm nay cả kinh thành đều mảnh vui mừng, mọi người đều biết , hôm nay là ngày đại hôn của đại tướng quân Lạc Thiên Kỳ cùng nhị công chúa Thượng Quan Ngọc, là đại hỷ của cả hai nứơc Nguyên Niên và Thác Ngân. Đây là trận hôn được mọi người quan tâm nhất, vì thông qua cuộc hôn này cả hai nước càng gắn bó với nhau hơn. Và việc Lạc Thiên Kỳ trở thành phò mã của Thác Ngân cũng ảnh hưởng danh vọng của y tại Nguyên Niên quốc, vì Hiên Viên Trạch hoàn toàn tin tưởng trung thành của y đối với Nguyên Niên quốc, nên Hiên Viên Trạch hoàn toàn an tâm về trận hôn này. Nếu có cảm nhận gì đó là niềm vui khi huynh đệ của cuối cùng cũng thành gia lập thất mà thôi.
      Song song với cọc hôn của Lạc Thiên Kỳ chính là mối hôn của Giang Thiên Hành cùng Lục Thanh Tuyền. Qua trận sinh tử tại đại hội võ lâm lúc trước, Giang Thiên Hành càng xác định tình cảm của mình đối với Lục Thanh Tuyền hơn, và nghĩ là làm, y liền cầu hôn với Lục Thanh Tuyền. Kết quả cuối cùng chính là lại cùng tổ chức hôn cùng lúc với Lạc Thiên Kỳ.
      Hết chương 49.

    2. Xuxu

      Xuxu Banned

      Bài viết:
      586
      Được thích:
      2,166
      [​IMG]Cả hai tân nương đều xuất giá từ Tứ vương phủ của Hiên Viên Vũ.
      Vì sao lại chọn Tứ vương phủ là nơi xuất giá của bọn họ ???.
      Đơn giản vì đây là ý nguyện của tân nương tử a. Trong suốt thời gian đại hội võ lâm diễn ra, Uyển Vân, Thượng Quan Ngọc cùng Lục Thanh Tuyền phải là tâm đầu ý hợp, chuyện rất ăn ý nên kết bái làm tỷ muội với nhau. Vì vậy, Thượng Quan Ngọc và Lục Thanh Tuyền những chọn thành thân cùng ngày mà còn cùng nơi mà cùng nhau gả .
      Lúc này, hai vị tân nương tử của chúng ta cùng Uyển Vân ở tại Vân Tâm Các, nơi dành cho khách quý của Tứ vương phủ.
      “ Hai người đẹp trang điểm lên càng đẹp, tối nay, đại ca cùng tên Lạc Thiên Kỳ kia nhất định kinh diễm thôi!!!” Uyển Vân bên giúp hai người trang điểm, bên trêu chọc.
      “…” Lục Thanh Tuyền gò má hơi ửng đỏ, ngượng ngùng .
      “ Uyển Vân chết tiệt, hôm nay còn có tâm trạng trêu ghẹo bọn ta, phải ngươi cũng có kinh nghiệm thành thân sao ??? ” Thượng Quan Ngọc mang theo tâm trạng căng thẳng cùng hồi hộp mà phản bác lại Uyển Vân.
      “ Ai ui, phải ngươi cũng mặc hỷ phục qua hết lần sao ??? Kinh nghiệm bái đường cũng có, còn căng thẳng ??? ” Uyển Vân nhìn dáng vẻ của Thượng Quan Ngọc như thế khỏi càng thêm trêu chọc.
      “ Lần đó tính, ngươi biết lần đó là ngươi lập kế lừa Thiên Kỳ.” Thượng Quan Ngọc chu mỏ cãi lại.
      “ Ngươi cũng phối hợp phải sao ??? nghĩ tới Lạc đại tướng quân của chúng ta lại vì hồng nhan mà có thể cướp dâu nha !!! Hảo kích thích.” Uyển Vân cười cười, nhớ lại tình cảnh của tháng trước.
      ……………………….
      Hai tháng trước
      “ Lạc Thiên Kỳ !!! ” Thượng Quan Ngọc vẻ mặt đau khổ gọi tên Lạc Thiên Kỳ.
      Sau đại hội võ lâm, đoàn người của Uyển Vân đều trụ tại biệt viện của Hiên Viên Vũ. Lúc này, mọi người dùng bữa sáng Thượng Quan Ngọc vẻ mặt thỉu não bước ra đại sảnh. Điều này khiến cho ai đó nhíu mày suy tư.
      “ Ân ??? ” Lạc Thiên Kỳ vẻ mặt nghi vấn nhìn đối diện Thượng Quan Ngọc.
      “ Ta phải quay về Thác Ngân !!! ” Thượng Quan Ngọc khó khăn thông báo cho Lạc Thiên Kỳ .
      “ Công chúa đường thượng lộ bình an.” Tim hơi đau nhói, nhưng vẻ ngoài vẫn giả bộ bình thản như cũ, hào phóng chúc Thượng Quan Ngọc đường thuận lợi, như thể hề luyến tiếc nàng.
      Mấy tháng này, nàng theo , bày tỏ tình cảm cùng , đều biết . Nhưng nàng lại là công chúa phiên bang, lại là thần tử của Nguyên Niên quốc, làm sao mà dám đáp lại tình cảm của nàng ??? Hôm nay nghe nàng phải , trong lòng rất khó chịu, muốn mở miệng giữ nàng lại nhưng lại thể thốt nên thành lời, chỉ có thể như thế.
      “ Ngươi… cái tên đầu gỗ này !!! ” Thượng Quan Ngọc nhìn thái độ lạnh nhạt của Lạc Thiên Kỳ vô cùng tức giận, bỏ chạy ra khỏi biệt viện.
      ………………
      lâu sau, từ Thác Ngân truyền đến tin tức nhị công chúa Thượng Quan Ngọc thành thân cùng con trai của Uy Viễn Hầu, trong tứ đại gia tộc của Thác Ngân quốc. Uyển Vân lâu trước đó liền nhận được thiếp mời.
      “ Hazz, cứ nghĩ có thể làm hồng nương, se cặp nhân duyên tốt đẹp, nhận được hồng bao. Nhưng ta dường như lầm rồi. Vũ, chúng ta chuẩn bị Thác Ngân.” Uyển Vân cầm thiếp cưới, bâng quơ . ánh mắt lại nhìn về phía tên nam nhân nào đó vẻ mặt tái nhợt ngồi thẩn thờ ghế, kéo tay Hiên Viên Vũ rời .
      Hoàng cung Thác Ngân quốc
      “ Nhất bái thiên địa.”
      “ Nhị bái cao đường”
      Tiếng công công cứ lanh lảnh vang lên, khí xung quanh mảnh vui mừng, nhưng chỉ có tân nương, dưới lớp khăn hồng voan là thầm rơi lệ.
      đến, vì quốc gia cần đoạn tình cảm này. Ván đặt cược này nàng thua rồi sao??? ’ Thượng Quan Ngọc đau lòng thôi.
      “ Phu thê giao bái ” đúng lúc lễ bái thứ ba sắp hoàn thành, Thượng Quan Ngọc muốn buông xuôi đoạn tình cảm này của mình bóng dáng cao lớn phi thân vào, kéo khăn voan đầu của Thượng Quan Ngọc xuống, kéo nàng về phía mình, phá tan nghi thức hôn lễ.
      cả người uy nghi, lại có nét nho nhã của thư sinh, đôi mắt thâm tình nhìn Thượng Quan Ngọc, mặt lên tia phong trần mệt mỏi, phải Lạc Thiên Kỳ còn ai vào đây nữa ???.
      “ Ta cho phép nàng gả cho người khác, nàng có muốn gả chỉ có thể gả cho ta.” bá đạo, nắm lấy hai vai của nàng mà .
      “ Thiên… Kỳ ??? ” Thượng Quan Ngọc tin vào mắt mình, cứ nhìn chằm chằm vào Lạc Thiên Kỳ, chỉ sợ nàng nhìn thấy ảo ảnh.
      Cả hai cứ như thế nhìn đối phương rời mắt, còn quan tâm đến chung quanh, cứ như cả thiên hạ chỉ có hai người mà thôi.
      “ Lạc Thiên Kỳ to gan, dám sấm hoàng cung Thác Ngân ta, phá hủy hôn lễ của công chúa ta, người đâu bắt .” Thác Ngân hoàng đế ngồi ngôi cao, vẻ mặt biết là hỉ hay giận ra lệnh.
      Lập tức, ngự lâm quân hoàng gia liền vào bao vây lấy hai người.
      phụ hoàng, phụ hoàng luôn biết nhi thần duy nhất chỉ có Lạc Thiên Kỳ mà thôi. Nhi thần gả cho tiểu hầu gia. Nhi thần mong phụ hoàng thành toàn.” Thượng Quan Ngọc che trước người Lạc Thiên Kỳ, ngước nhìn phụ hoàng của mình ngồi bệ rồng .
      lãnh binh diệt đại quân Thác Ngân ta, chính là kẻ địch của chúng ta. Sao có thể ??? Bất quá, ta có thể tha cho con đường sống rời khỏi đây.” Thác Ngân hoàng đế vẫn như cũ phân cảm giác .
      “ Phụ hoàng…” Thượng Quan Ngọc vẻ mặt cự tuyệt.
      , nếu rời ta phải mang theo Ngọc nhi, bằng thà chết ở đây ta cũng rời .” Lạc Thiên Kỳ vẻ mặt kiên quyết kéo Thượng Quan Ngọc về phía mình nhìn thẳng Thác Ngân đế .
      “ Hảo, ngươi muốn chết, ta thành toàn cho ngươi, đừng hòng ta đồng ý cho ngươi mang Ngọc nhi rời .” Thác Ngân hoàng đế cũng là vẻ mặt kiên quyết.
      “ Người đâu, chuẩn bị bình rượu độc.”
      “ Phụ hoàng…” Thượng Quan Ngọc ánh mắt cầu xin, cầu nhìn Thác Ngân hoàng đế.
      Chốc lát sau, tiểu công công liền mang ra cái khay, khay đựng bình rượu cùng chiếc ly.
      “ Trong bình rượu pha sẵn chất kịch độc, ngươi nếu uống hết bình rượu này, trẫm cho ngươi cùng Ngọc nhi rời nơi này.” Thác Ngân hoàng đế lạnh lùng .
      “ Hảo.” Lạc Thiên Kỳ nhiều lời liền cầm lên bình rượu mà uống hết. Thượng Quan Ngọc dù muố ngăn cản, nhưng còn kịp nữa rồi.
      “ Ta có thể dẫn Ngọc nhi chưa ??? ” Lạc Thiên Kỳ trút bình rượu ngược xuống, chứng tỏ uống xong, nắm tay Thượng Quan Ngọc, ý muốn rời .
      Chỉ thấy lúc này, Thác Ngân hoàng đế cất giọng cười to, khiến người ta lấy làm khó hiểu. Cùng lúc ấy, trong hàng khách quý, cũng có nữ tử nở nụ cười gian trá, hai người đối mắt nhìn nhau, ngầm hiểu cười.
      …………………..
      “ Người còn dám , ngươi cùng với phụ hoàng ta đánh cược với nhau lại cho ta biết, hại ta thương tâm muốn chết.” Thượng Quan Ngọc nhớ tới chính mình bị Uyển Vân cùng phụ hoàng chính mình cấp lừa lại muốn phát hỏa, lấy tay vỗ lên vai của Uyển Vân.
      Nào ngờ vừa vỗ vai nàng cái, Uyển Vân ôm miệng ngồi xổm xuống nôn khan.
      “ Uy, ngươi sao thế ??? Ta chỉ vỗ có cái nga, đến nỗi bị nội thương ??? ” Thượng Quan Ngọc thấy thế khỏi quan tâm, cũng ngồi xổm theo, vỗ vỗ lưng của nàng.
      “…” Uyển Vân gì, tiếp tục nôn.
      Lục Thanh Tuyền thấy dường như có gì đó đúng, nhíu mày liễu, nghi vấn cầm tay Uyển Vân bắt đầu bắt mạch.
      “ Uyển Vân, ngươi có.” Lục Thanh Tuyền nhàng cho đáp án.
      “ Có ??? ”. sao ??? Uyển Vân cũng nghi hoặc, liếc xuống bụng vẫn bằng phẳng của mình. Hài tử của nàng cùng Hiên Viên Vũ ??? Nghĩ đến đây, môi nàng tự giác mà lên ý cười hạnh phúc.
      “ Oa, chúc mừng, chúc mừng nga. Chúng ta hôm nay là tam hỉ lâm môn sao ??? Ta muốn làm can nương của hài tử nga.” Thượng Quan Ngọc vừa nghe thế cũng là kinh hỉ thôi. Hôm nay đúng là ngày hoàng đạo, tin tức tốt ngừng mà đến nga.
      “ Kiệu hoa đến rồi, hai vị tân nương chuẩn bị xong chưa ạ ??? ” Hỉ nương mặt hoan hỉ tiến vào hối thúc đám người của Thượng Quan Ngọc.
      Uyển Vân giúp hai người phủ khăn voan, cùng hỉ nương giúp đỡ các nàng thượng kiệu hoa. Hôn lễ lần lượt diễn ra mỹ mãn, hai vị tân lang quan bị tân khách ngừng kính rượu, vẻ mặt luôn mang theo ý cười cùng thỏa mãn nhận mệnh.
      Tại lúc tiệc vẫn còn diễn ra sôi nổi, Uyển Vân cùng Hiên Viên Vũ lặng lẽ nắm tay cùng nhau hướng tứ vương phủ đến. Nàng có tin vui muốn thông báo cho a.
      …………………………
      Chín tháng sau
      Đêm nay, tứ vương phủ từ xuống dưới mảnh hỗn loạn, người kẻ dưới trong vương phủ đều tất bật thôi. Lý do rất đơn giản, tứ vương phi của bọn họ lâm bồn a. Mới vừa rồi còn yên giấc, bọn họ đều bị tiếng thét lớn của vương gia làm cho hoảng sợ a.
      “ Sao lâu như thế còn chưa ra ??? ” Hiên Viên Vũ tâm trạng rối bồi, tới lui, lo lắng thôi. Mấy lần xúc động muốn xông vào nhưng đều bị Giang Thiên Hành cản lại, cho vào.
      “ Sinh hài tử là phải như vậy a, ngươi đừng có nhao nhao lên như vậy được ??? ” Thượng Quan Ngọc bên ôm cái bụng hở ra, chứng tỏ cũng là phụ nữ có thai, bên ‘khuyên răn’ ai đó vì sốt ruột mà hành động như người điên.
      “ Nàng la to như thế hỏi làm sao ta bình tĩnh cho được???” Hiên Viên Vũ bất kể, rống lên.
      “ Lần trước, lúc hoàng tẩu của ngươi sinh thái tử, ta nhớ ngươi rất là bình tĩnh mà trấn an hoàng huynh của ngươi nha. Tới phiên mình đụng chuyện lại lôi thôi như thế. Ngươi cũng quá buồn cười .” Thượng Quan Ngọc bị rống giận, nhưng vẫn từ bỏ tiếp tục . Tiểu đầu chui rút trong lòng của Lạc Thiên Kỳ, tỏ vẻ mình có bao nhiêu ủy khuất.
      “ Ngươi…”
      “ Oa.. Oa…” đúng lúc này, tiếng trẻ sơ sinh cất lên, cắt ngang bầu khí náo loạn.
      “ Sinh… sinh cuối cùng cũng sinh rồi!!!” Hiên Viên Vũ mừng đến rơi nước mắt muốn vọt vào phòng trong lại bị bà mụ ngăn lại.
      “ Chúc mừng vương gia là tiểu vương gia, trong bụng vương phi vẫn còn hài tử, vương gia ngài chưa thể vào ạ ??? ” bà mụ bế tiểu vương gia tay liền ra ngoài thông báo cho Hiên Viên Vũ, hài tử được giao cấp cho bà vú đứng chờ sẵn ngoài cửa phòng, rồi bà mụ lại vào hỗ trợ tiếp.
      lâu sau tiếng khóc của tiểu hài tử lại vang lên, lần này là tiểu quận chúa.
      “ Chúc mừng vương gia, là tiểu quận chúa. Vương phi sinh cặp long phượng thai.” Hai bà đỡ lần lượt ra, hướng Hiên Viên Vũ chúc mừng.
      Hiên Viên Vũ ôm lấy hai hài tử vào lòng, dù động tác còn non nớt, nhưng chung là tạm ổn, y hề chần chờ nữa, mà lập tức xông ngay vào phòng. Khi nhìn đến Uyển Vân nằm giường, lúc này vì mệt mỏi mà toàn thân dường như mất hết khí lực, khỏi trận đau lòng.
      “ Đa tạ nàng, Vân nhi ”. Đa tạ nàng ta, chọn ta, cho ta gia đình hạnh phúc, cùng hai hài tử đáng . Đa tạ nàng.
      “ Chàng nghĩ ra tên cho con chúng ta chưa ??? ” Uyển Vân nhìn y, mỉm cười thỏa mãn, làm sao mà nàng biết câu kia là có ý gì a.
      “ Nam hài là Hiên Viên Ngạo, còn nữ hài là Hiên Viên Ái Vân. Hai bọn chúng, đứa là kiêu ngạo của chúng ta, đức chính là tượng trưng cho tình của ta ” Hiên Viên Vũ hề do dự lên tiếng đáp lại, chuyện này y vốn là suy nghĩ từ trước cả rồi mà.
      Uyển Vân nghe xong lời y, khỏi phốc xuy mỉm cười. Bất quá nàng cũng có ý kiến, vì nàng cũng rất thích hai cái tên này a. Mọi người đứng bên cạnh cũng làm phiền họ, mà chỉ im lặng đứng nhìn. tại ai ở đây cũng đều có đôi có cặp có đôi cả, hạnh phúc của họ cũng xem như trọn vẹn nữa rồi, chỉ cón chờ sinh mệnh mới chào đời mà thôi.
      Hiên Viên Vũ cùng Uyển Vân đối diện nhìn nhau, lại nhìn đến hai hài tử, nét hạnh phúc mặt hề che dấu. Họ từ thầm giao đấu đến khi nhau, thành thân, trải qua bao chuyện, rốt cuộc cũng có được gia đình mỹ mãn. Mà giờ đây lại có thêm hai sinh mệnh mới gia nhập, họ dường như cũng biết được điều là, hạnh phúc của họ chỉ là mới bắt đầu, nó vẫn còn rất dài, rất dài nữa …
      Hết chương 50.

      ______[ TOÀN VĂN HOÀN]______

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :