1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Xuyên không] Uyển Vân - Hoa Tuyết Tử ( 50c)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Xuxu

      Xuxu Banned

      Bài viết:
      586
      Được thích:
      2,166
      [​IMG]Đêm, yên tĩnh tiếng động.
      Uyển Vân giờ đây nằm trong lòng Hiên Viên Vũ, nơi mà nàng gần đây hầu như quá quen thuộc, gần như có nó, hay thiếu hơi thở ấm áp từ chủ nhân của nó, nàng được ngủ ngon giấc. Nhưng giây phút này, nàng lại hoàn toàn hề chợp mắt được, chỉ vì sau khi trò chuyện cùng Lục Thanh Tuyền, rốt cuộc nàng cũng có thể trút được gánh nặng về chuyện của ca ca suốt hai năm nay. Thử hỏi vui mừng như thế, nàng làm sao có thể ngủ cho được a ???.
      ra nửa năm trước, Lục Thanh Tuyền bị kẻ thù truy giết, tình cờ chạy đến mộ của đại tẩu, sau đó được đại ca ra tay cứu giúp, kết quả hai người lúc đầu từ đôi oan gia, chung sống lâu dần nảy sinh tình cảm.
      Lúc đầu đại ca còn vị đại tẩu mà e ngại, bất quá Lục Thanh Tuyền cũng phải hạng nữ nhân dễ từ bỏ, nàng ta dùng ba tháng thời gian, rốt cuộc cũng thuyết phục được đại ca bước ra khỏi quá khứ, làm lại từ đầu.
      Lục Thanh Tuyền rất đúng, đại ca cứ mình trong nổi khổ thương nhớ thê tử như thế, cũng là nguyên nhân khiến cho đại tẩu thể an tâm rời . Chi bằng hãy để đại ca thoát ra khỏi nó, tự mình tìm lại hạnh phúc, đại tẩu trời linh thiêng, chắc hẳn cũng hy vọng như thế a ??!!.
      “ Sao thế ??? ” lúc Uyển Vân còn chìm trong suy nghĩ của mình, bên cạnh, giọng nam trầm ấm vang lên đánh vỡ yên tĩnh.
      có gì, tại muội đột nhiên nghĩ đến chuyện của đại ca thôi, giờ xem ra đại ca có thể hạnh phúc được rồi, nếu mấy lão bất tử Thánh Linh sơn Thánh Địa mà biết, chắc hẳn rất vui ” Uyển Vân mỉm cười đáp lời.
      “ Mấy lão bất tử ??? ” Hiên Viên Vũ nhíu mày nghi vấn.
      “ Thế gian đều cho rằng Huyền cung lợi hại nhất là Cung chủ cùng các vị hộ pháp và đường chủ, chỉ cần tiêu diệt bọn ta, có thể tiêu diệt Huyền cung. Nhưng họ lại biết, thực lực thực của Huyền cung chính là nằm Thánh Linh sơn Thánh Địa kia, nơi đó chính là nơi bế quan của tam vị Cung chủ đời trước của Huyền cung. Người đời đều cho rằng họ chết, nhưng chất phải thế a. Hơn nữa ngoài trừ ba người họ ra, đó còn là nơi cư của rất nhiều thế ngoại cao nhân khác, cộng lại cũng gần ngàn người, và tất cả họ đều được xem như chết, nhưng mà người đời lại biết, họ những chết, mà còn hợp sức sáng lập Huyền cung, để làm nơi cho hậu nhân của họ dung thân ” Uyển Vân nhìn Hiên Viên Vũ từ tốn giải thích.
      Nhưng những lời của nàng, lại như oanh tạc trong đầu Hiên Viên Vũ, y thể nào ngờ rằng, ra sau lưng Huyền cung lại còn có bí mật kinh thiên động địa đến vậy a.
      “ Cho nên, huynh tuyệt đối được ức hiếp muội nha, nếu huynh chết chắc ” lúc Hiên Viên Vũ còn thất thần, Uyển Vân lại lên tiếng trêu ghẹo.
      “ Tuyệt thể nào có chuyện đó ” Hiên Viên Vũ đây là khẳng định, cũng là tự hứa với bản thân. Bất luận vì công, vì tư, y cũng tuyệt bao giờ khiến cho Vân nhi của y đau lòng.
      “ Vũ ” Uyển Vân nghe xong lời này, ánh mắt tràn ngập thâm tình liền chăm chú nhìn kỹ Hiên Viên Vũ, như thể sợ bỏ sót bất kỳ chi tiết nào mặt y vậy.
      “ Vân nhi ” Hiên Viên Vũ ôm lấy thân mình nhắn của Uyển Vân, sau đó nhàng đặt lên môi nàng nụ hôn.
      Hai người cứ như thế trầm luân vào thế giới riêng, truyền thụ hơi ấm cho nhau, nhưng lúc bầu khí lãng mạn như thế, lại bị mấy tên biết sống chết ngăn cản.
      Hiên Viên Vũ cùng Uyển Vân nhìn nhau, nhưng vẫn giả vờ tiếp tục xem như hề hay biết. Trong chốc lát bên ngoài cửa, năm hắc y nhân xông vào, hai lời, liền cầm kiếm nhắm ngay Hiên Viên Vũ và Uyển Vân đâm tới.
      Hiên Viên Vũ cùng Uyển Vân liền trở mình, né tránh kiếm, sau đó bắt đầu phản công, chẳng mấy chốc trong phòng tràn ngập tiếng va chạm đánh nhau. Trong lúc giao đấu, Hiên Viên Vũ thậm chí còn ra thấy bên phòng thuộc hạ của y cùng Giang Thiên Hành cũng có tiếng va chạm của binh khí, nhưng những phòng khác im lặng vô cùng, xem ra chỉ có họ bị tập kích a.
      Dù hắc y nhân võ công cao cường, nhưng so với Hiên Viên Vũ cùng Uyển Vân lại thua xa, chẳng mấy chốc rơi vào thế hạ phong, nhưng mấy hắc y lại trong chốc lát dùng độc dược giấu trong xương ngón tay bẻ gãy, dược lực nhanh chóng chạy toàn thân, độc phát thân vong.
      Hiên Viên Vũ cùng Uyển Vân thấy thế, nhanh chóng ra ngoài xem tình hình. Phòng của thuộc hạ Hiên Viên Vũ cũng tương tự tình trạng như thế, nhưng may mắn ai bị thương, còn Giang Thiên Hành cùng Lục Thanh Tuyền giờ vẫn còn cùng hắc y nhân giao đấu.
      Hiên Viên Vũ cùng Uyển Vân nhìn tình hình cũng đoán ra được, những người này chính là vì Lục Thanh Tuyền mà đến, họ chỉ là bị liên lụy mà thôi.
      Và mấy hắc y này ai khác, chính là mấy người ngồi trong góc, nhìn lén bọn họ lúc ban ngày, bất quá lúc đó họ vẫn hề biết rằng, ra bọn người này lại nhằm vào Lục Thanh Tuyền mà đến.
      Nhìn Giang Thiên Hành cùng Lục Thanh Tuyền cùng kề vai sát chiến, phối hợp ăn ý đánh bại từng hắc y , Uyển Vân khỏi mỉm cười, ‘ hai người này quả là rất xứng đôi a ’.
      Võ công của Giang Thiên Hành cùng độc công của Lục Thanh Tuyền đều thuộc hàng cao thủ giang hồ, nên chẳng mấy chốc, những hắc y kia đều bị đánh bại, và cũng giống như những hắc y chết trước, những hắc y này cũng bẻ gãy ngón tay, để dùng độc tự tử.
      Lục Thanh Tuyền nhìn đến mấy hắc y hành động như thế, sắc mặt khỏi trầm xuống, bất quá nếu nàng muốn , họ cũng ép buộc.
      đêm dù yên tĩnh, nhưng chung là vẫn có thể miễn cưỡng trôi qua. Sáng sớm bầu khí trong lành, ánh nắng chói chang, đoàn người lại tiếp tục theo hướng đại hội võ lâm mà đến.
      Bất quá đường, Lục Thanh Tuyền vẫn lời nào, mọi người đều nhìn ra nàng có tâm , nhưng ai lên tiếng hỏi, vì họ biết nàng cần thời gian. Giang Thiên Hành nắm lấy đôi tay bé của Lục Thanh Tuyền, tiếng động an ủi, đây là chuyện duy nhất mà y có thể làm cho nàng giờ.
      …………….
      Đại hội võ lâm, ba năm lần, tổ chức vô cùng hoành tráng, kể cả triều đình và quan viên địa phương đều rất quan tâm đến vấn đề này.
      Năm nay nơi diễn ra đại hội lại là Tung Châu, nơi có nhiều danh thắng của thiên hạ, và nơi lần này diễn ra đấu võ phải nơi nào xa lạ, chính là Thiên Đình Hồ, cảnh đẹp đệ nhất của Tung Châu.
      Dù chưa đến ngày diễn ra đại hội, nhưng cao thủ võ lâm tụ tập đầy đủ tại nơi đây, chỉ người trong chính đạo võ lâm, mà ngay cả người của ma giáo cũng có mặt.
      Tuy nhiên vì để giữ gìn trật tự, hay là vì nguyên nhân khác, mà năm nay người hai phái gặp nhau, lại vô cùng bình tĩnh, im lặng đến dị thường, hoàn toàn giống thường lệ, gặp là đánh, chuyện này dù làm nhiều người xem bất ngờ, bất quá lại ai dám lên tiếng hỏi về vấn đề này cả.
      Hết chương 44.

    2. Xuxu

      Xuxu Banned

      Bài viết:
      586
      Được thích:
      2,166
      [​IMG]“ Đại hội võ lâm năm nay xem ra có nhiều náo nhiệt hơn hẳn mọi năm a ” Lục Thanh Tuyền nhìn đến mấy nhân sĩ võ lâm ngồi bên dưới, mà khỏi cười lạnh.
      Hôm nay họ vừa đến nơi được quan viên địa phương tiếp đón, do Hiên Viên Vũ cùng Uyển Vân thân phận đều đặc thù nên họ thể nào ở lại phòng trọ mà phải dọn đến phủ nha. Tuy nhiên vì để nắm tình hình, nên cả bốn người quyết định ra ngoài dùng bữa.
      Đại hội võ lâm chỉ là nơi tụ hội của nhân sĩ giang hồ, mà còn là nơi giao đấu mặt khác của Tứ quốc. Tứ quốc ba năm lần, cũng lợi dụng cơ hội này để tranh tài, đồng thời còn là dò la thực lực của nhau, cho nên đại hội võ lâm ngoài các gọi là nơi giao tranh của người giang hồ, còn có thể xem là chiến trường thứ hai của Tứ quốc.
      “ Ân, Tam quốc còn lại cũng đều có động tĩnh. Bất quá Thác Ngân lần này dường như an phận ít ” Giang Thiên Hành ngước mắt nhìn đến Hiên Viên Vũ giọng , dường như đây là muốn thông báo cho y biết.
      “ Ta , mấy ngày trước hoàng huynh cũng báo tin, Thiên Kỳ cũng đường đến đây ” Hiên Viên Vũ gật đầu, tỏ vẻ cảm tạ.
      “ Vũ, Lạc Thiên Kỳ bên cạnh còn có ai theo sau ??? ” lúc này, Uyển Vân như nhớ ra gì đó mỉm cười nhìn Hiên Viên Vũ hỏi.
      “ Ân, có nữ tử, bất quá lại che mặt, nên tạm thời vẫn là ai ” Hiên Viên Vũ dù hiểu tại sao Uyển Vân lại hỏi thế, nhưng vẫn trả lời.
      “ Nga ” Uyển Vân nghe vậy, khỏi nở nụ cười đầy toan tính.
      Mọi người nhìn thấy thế, khỏi rùng mình, vì ai cũng biết cá tính của Uyển Vân, mỗi khi nàng cười như thế, báo hiệu rằng sắp có kẻ phiền phức tới nơi rồi đây.
      …………………..
      Thấm thoát, đại hội chỉ còn ba ngày nữa là diễn ra. Mấy hôm nay ngoại trừ số bang phái , có chút mâu thuẫn ra, ngoài ra cũng hề có chuyện gì lớn, đáng để mọi người chú ý, nên tạm thời các thế lực lớn đều án binh bất động.
      Hôm nay vẫn như mọi ngày, đám người của Uyển Vân dùng bữa tại tửu lâu, đồng thời quan sát tình hình đại hội võ lâm nam nữ từ ngoài cửa tửu lâu bước vào.
      Nam tử thanh lam y phiêu dật, dung mạo tuấn, lại toát ra khí chất tao nhã, nhìn thế nào cũng là con nhà thư hương hơn là vị võ tướng. Nữ tử thân hoàng y thanh thoát trong làn gió , dưới sa mạn ý cười, bám theo nam tử.
      cần nhiều lời Uyển Vân cùng Hiên Viên Vũ liền nhận ra người mới tới là ai. Nam tử ai khác chính là đại tướng quân uy chấn phương Lạc Thiên Kỳ và nữ tử kia chính là Thác Ngân nhị công chúa Thượng Quan Ngọc.
      Chắc hẳn đối người khác mà hiểu tại sao công chúa nước láng giềng lại chung với đại tướng quân của chúng ta, nhưng Uyển Vân hiểu rất . Trong lần sứ lần trước, khi Thác Ngân thua trận trước Nguyên Niên quốc, nhị công chúa Thượng Quan Ngọc tùy đoàn sứ giả về nước mà là bám lấy Lạc Thiên Kỳ.
      Người sáng mắt đều nhận thấy được vị nhị công chúa này là động tâm với vị tướng quân tài ba của Nguyên Niên quốc kia. Chẳng qua là vẫn mạnh miệng, rằng do phục khi thua trận, muốn theo để tìm cơ hội quyết đấu mà thôi.
      Nếu cuộc hôn nhân này mà thành chính là chuyện cực kỳ tốt nha. Giao hảo của hai nước càng thêm bền chắc. Nên đối với việc này Hiên Viên Trạch lại vô cùng ủng hộ, thậm chí còn thầm thúc đẩy quan hệ cả hai, nếu hai người họ có ngày hôm nay.
      “ Vương gia, vương phi, hai người ở ???” Lạc Thiên Kỳ cũng nhìn thấy đoàn người của Uyển Vân, tiến tới chào hỏi.
      “ Thiên Kỳ ngươi cũng tới, người nhà cả, cần quá câu nệ, ngồi đây.” Hiên Viên Vũ luôn quý trọng người huynh đệ này của mình, thấy y cuối cùng cũng tìm được tri kỷ, trong lòng cũng thay y vui mừng.
      “ Ai da, ta thấy ai đây ta ??? phải là nhị công chúa của Thác Ngân sao???” đúng lúc này, Uyển Vân lên tiếng nửa đùa nửa , nở nụ cười hỏi, nhưng nụ cười của nàng khiến cho toàn bộ người bàn cảm giác có người sắp gặp họa.
      “ Thiên Vân quận chúa, à , vương phi, lâu gặp.” Thượng Quan Ngọc gặp ai kia lên tiếng trêu ghẹo nhưng vẻ mặt vẫn bình tĩnh chào hỏi lại.
      “ Chậc, theo tên đầu gỗ này riết rồi ăn cũng khách sáo quá .” Uyển Vân vẫn buông tha cho ‘đồng chí’ của mình tiếp tục trêu đùa nàng.
      Lạc Thiên Kỳ nghe Uyển Vân thế nét mặt có phần tự nhiên, Hiên Viên Vũ vẻ mặt nghẹn ý cười, biết huynh đệ này của làm người có chút cứng ngắc, nhưng Vân nhi cũng cần thẳng thắn vậy chứ ???.
      “ Uyển Vân, lâu ngày gặp, có cần chọc nhau vậy ???” Thượng Quan Ngọc bắt đầu đáp trả lại Uyển Vân.
      “ Có phu quân rồi con người cũng trở nên khác hơn nha.” Thượng Quan Ngọc nhìn Hiên Viên Vũ sau đó lại nhìn đến Uyển Vân điềm đạm đáp trả.
      “ Nha, điều đó đương nhiên a. Ngươi nghe ??? Nữ tử sau khi thành thân, đều là như bước sang cuộc đời mới sao??? Đương nhiên là có thay đổi rồi. Yên tâm, khi ngươi thành thân cũng vậy thôi, cần phải vội, nhanh thôi ” Uyển Vân mỉm cười, nhìn Thượng Quan Ngọc nháy mắt, lại vô tình nhìn sang Lạc Thiên Kỳ, giọng điều hàm ý vô cùng ràng.
      bậy ” Thượng Quan Ngọc nghe xong, khỏi ngượng ngùng, cúi đầu.
      giờ mặt nàng đỏ cả lên rồi. Nhưng đồng thời trong lòng nàng cũng cảm khái. ‘ Nàng xem ra là đối thủ của Uyển Vân rồi a. Lần này đấu khẩu cũng là nàng thua hết, lần này cứ tưởng lấy lại được uy phong, nào ngờ lại… Hazz, xem ra Uyển Vân quả là ‘khắc tinh’ của nàng rồi đây ’.
      Mọi người xung quanh nhìn biểu của Thượng Quan Ngọc như thế, lại nhìn đến Lạc Thiên Kỳ vẻ mặt cũng tỏ vẻ xấu hổ, khỏi càng thêm cười to, nhất thời khí chỗ của họ trở nên náo nhiệt dị thường.
      “ Hai vị này chắc là Giang Thiên Hành, cùng Lục Thanh Tuyền rồi ” lúc này Lạc Thiên kỳ bắt đầu chuyển đề tài, nhìn đến cặp kim đồng, ngọc nữ khác trong bàn.
      “ Ân ” Giang Thiên Hành cùng Lục Thanh Tuyền mỉm cười gật đầu, xem như đáp lễ.
      Đối với hành động này, Lạc Thiên Kỳ cũng mấy để ý. Dù sao y cũng rất , với địa vị của hai người này trong giang hồ, vốn cần đáp lại y. Gật đầu , xem như là nể tình lắm rồi.
      Bất quá khi nghĩ đến Giang Thiên Hành lại là sư huynh của Uyển Vân, điều này lại khiến Lạc Thiên Kỳ có phần tò mò. biết rốt cuộc là sư phụ thế nào mà có thể dạy dỗ ra đệ tử như thế.
      Nhưng lại nhớ đến lời của Hiên Viên Trạch, cùng vẻ mặt tin tưởng của Hiên Viên Vũ, Lạc Thiên Kỳ lại quyết định từ bỏ việc thăm dò, vì y tin tưởng, Hiên Viên Vũ cùng Hiên Viên Trạch tuyệt nhìn sai.
      Nên y quyết định hề quan tâm đến chuyện này nữa. Mà lại đem tâm ý, đặt lên người tiểu nữ nhân bên cạnh. giờ là gì có chuyện gì so với chuyện này quan trọng hơn a. Cả hai huynh đệ nhà Hiên Viên đều tìm được cho mình hồng nhan tri kỷ. y cũng nhất định phải nhanh tay, thể nào chịu thua họ mới được.
      Hết chương 45.

    3. Xuxu

      Xuxu Banned

      Bài viết:
      586
      Được thích:
      2,166
      [​IMG]Cuối cùng ngày đại hội võ lâm cũng đến, võ lâm đại hội lần này diễn ra tại Vô Hà Sơn Trang, thiên hạ đệ nhất trang, đồng thời trang chủ của Vô Hà Sơn Trang cũng chính là đương kim minh chủ giờ.
      Sáng sớm, các nhân sĩ võ lâm tựu tập tề đủ tại Vô Hà Sơn Trang, đương nhiên đoàn người của Uyển Vân cùng với đại diện của tam quốc khác cũng tới đủ, bởi vì quan hệ đặc thù nên đoàn người của Uyển Vân cùng với tam quốc khác được xếp ngồi hàng ghế khách quý, cùng ngồi với họ chính là các chưởng môn đức cao vọng trọng trong giang hồ, bọn họ có nhiệm vụ giám sát và làm trọng tài trong ngày đại hội hôm nay.
      Các môn phái còn lại tụ tập đứng bên dưới, vây quanh võ đài, nơi diễn ra các trận đối chiến giữa các môn phái. Người của ma giáo lần này cũng đến, nhưng xuất của họ được người trong võ lâm hoan nghênh. Cả hai đứng trong tư thế sẵn sàng khai chiến với nhau. Lúc này, trang chủ Vô Hà sơn trang và cũng là đương nhiêm võ lâm minh chủ, Hà Thanh Sơn đứng ra xóa tan bầu khí vô cùng căng thẳng kia.
      “ Các vị võ lâm bằng hữu, hoan nghênh các vị đến dự đại hội võ lâm lần này. Như các vị biết, Hà mỗ năm nay ngoài thất tuần, cũng được như năm xưa nữa rồi. Thiết nghĩ, còn đủ sức gánh vác chức vụ minh chủ võ lâm nữa, nên lần này triệu tập đại hội võ lâm là hi vọng tìm được tân nhiệm minh chủ có đủ tài đức thay thế Hà mỗ.” Hà Thanh Sơn ra mục đích của lần đại hội lần này.
      Lời vừa ra khiến khí sôi nổi lên, Hà Thanh Sơn vốn là người đức cao vọng trọng, người trong giang hồ đều là người người nể phục, ngài tiếp nhận chức vị minh chủ võ lâm được 30 năm, quần hùng trong thiên hạ ai phục, những thế trong suốt 30 năm ngài lãnh đạo nhân sĩ võ lâm, ma giáo cũng ít làm càn, gây chiến với võ lâm như xưa, phải ngài là vị minh chủ minh nhất trong suốt thế hệ minh chủ. Việc ngài muốn thoái vị tìm người nhân tài khác phải thiên đại .
      Những người trong tam quốc cũng bắt đầu rục rịt, nhìn chằm chằm vào chiếc ghế võ lâm minh chủ.
      Riêng đám người của Uyển Vân vẫn bộ vân đạm phong khinh, dường như mọi chuyện đều có gì trọng yếu.
      “ Các vị, cũng nhưng thông lệ của mọi đợt tuyển chọn lần trước. ai muốn tham gia ứng tuyển vị trí minh chủ mời lên lôi đài ứng chiến, người đả bại mọi địch thủ và có nhân phẩm được mọi người ở đây công nhận chính là minh chủ tân nhiệm.” Hà Thanh Sơn thể lệ cuộc thi, rồi hô hiệu lệnh bắt đầu.
      Người đại diện cho các môn phái từ từ bước lên võ đài, bắt đầu quyết đấu. nhưng lúc này chỉ là những môn phái , các đại môn phái vẫn án binh bất động chưa có ai xuất thủ.
      Được lúc lâu các đệ tử của các đại môn phái cũng bắt đầu xuất trướng. Cuộc chiến giành vị trí minh chủ võ lâm càng lúc càng kịch tính. Các đối thủ đều ai nhường ai nhưng vẫn giữ được phong độ võ lâm chính phái, người bị đánh rớt xuống lôi đài chỉ đơn giản là bị thương, chưa có ai thương vong.
      “ Ta thấy tên Thiếu Hoa phái Thanh Thành có nhiều triển vọng lắm nga.” Uyển Vân bên quan sát bên bình luận.
      “ Vân nhi…” Hiên Viên Vũ thấy Uyển Vân thưởng thức nam nhân khác, liền hé ra mặt khó chịu.
      “ Uyển Vân, ta thấy ngươi là gả cho bình dấm chua nha.” Thượng Quan Ngọc thấy thế ngần ngại sáp cước trêu ghẹo.
      Lạc Thiên Kỳ, Giang Thiên Hành, Lục Thanh Tuyền đều là bộ nén cười, ánh mắt nhìn vào nam nhân vật chính.
      Còn Uyển Vân và Hiên Viên Vũ vẻ mặt hắc tuyến trừng mắt Thượng Quan Ngọc.
      “ Thấy chưa, là tướng phu thê nha. Hành động mà cũng giống hệt nhau.” Thượng Quan Ngọc đúng là sợ chết tiếp tục chọc ghẹo.
      “ Thiên Kì, quản nữ nhân của ngươi.” Hiên Viên Vũ ngắn gọn bỏ lại câu, tiếp tục xem diễn biến trận đấu.
      “…” Lạc Thiên Kì biểu tình ngượng ngụng xoay chỗ khác. Thượng Quan Ngọc cũng đồng dạng im lặng xuống, hai rặng mây hồng ửng đỏ gò má.
      Uyển Vân dường như báo được thù, vui sướng khi ngươi gặp họa.
      Và đúng như những gì Uyển Vân khi nảy. Lương Thiếu Hoa, đại thiếu gia của phái Thanh Thành đả bại quần hùng, còn đối thủ, mình đúng lôi đài chờ người khiêu chiến.
      “ Nếu còn ai lên đả lôi đài, ta xin tuyên bố…” Hà Thanh Sơn vừa muốn đứng ra chủ trì đại cuộc, nhưng vừa nửa chừng liền bị ngừi cắt ngang.
      “ Khoan , muốn làm võ lâm minh chủ ??? Còn phải hỏi qua ta .” giọng nó lãnh từ dưới lôi đài vang lên, ngay tức khắc sau đó, bóng người phi thân lên lôi đài.
      Người vừa đến ai khác chính là giáo chủ của Thiên Ma giáo, Lôi Ngự Tiêu, cả người vận hắc y, vẻ mặt tà, nở nụ cười khinh bỉ nhìn Lương Thiếu Hoa.
      “ Ma giáo to gan, dám cả gan trong này làm loạn.” Lương Thiếu Hoa nó nhiều lời xong lên công kích Lôi Ngự Tiêu.
      “ Bằng ngươi ??? ” Lôi Ngự Tiêu vẻ mặt khinh thường nhìn hướng Lương Thiếu Hoa lao tới.
      Cả hai người như thể bị cuốn vào nhau, phía đài giờ đây chỉ còn lại hai đạo bóng trắng , va chạm vào nhau, còn phân biệt được ai là ai. Bất quá điều này làm cho mọi người bên dưới đều khỏi thán phục về võ công của hai người. ‘ Quả hùng xuất thiếu niên mà ’.
      “ Oanh ” lúc này, đạo kình phòng từ hướng khác bay đến, nhắm ngay hướng hai người quyết đấu mà đánh tới.
      Hai đạo bóng trắng lập tức tách ra, lúc này Lương Thiếu Hạo chính là bị trọng thương nằm bên đài tỷ thí, vết thương nhìn qua hề , nếu kịp chữa trị, rất có thể mất mạng.
      “ Ma giáo to gan, dám mưu toan đánh lén ” có người trong võ lâm nhẫn được lên tiếng, vì cho rằng đây là do ma giáo giở trò quỷ.
      Những người khác cũng gật đầu phụ họa, thậm chí người của Tam quốc khác dù phục vì thua, nhưng vẫn công bằng lý, có đồng suy nghĩ với người của võ lâm, nên cũng lên tiếng chỉ trích Ma giáo.
      “ Hừ, chỉ cần thắng, có thể bất chấp thủ đoạn, các người phải cũng từng thế sao ??? ” Lôi Ngự Tiêu nhìn lướt qua dưới đài vòng, khinh thường hừ lạnh, ánh mắt hoàn toàn chính là xem thường, hề để võ lâm nhân sĩ vào mắt.
      “ Ngươi…” võ lâm nhân sĩ nhìn thái độ ngạo mạn của Lôi Ngự Tiêu khỏi tức giận nghiến răng nghiến lợi. Bất quá lại phản bác, vì họ quả cũng từng làm những chuyện như thế.
      “ Hừ ” chứng kiến người võ lâm còn phản bác, Lôi Ngự Tiêu càng thêm lạnh lùng, thái độ ràng bộ, ‘ ta chính là dùng chiêu của các ngươi trị các ngươi đấy, sao nào ??? ’.
      Khiến chúng đồng đạo võ lâm đều tức giận đến tái mặt. Lúc này, giữa lôi đài lại vang lên tiếng cười lớn, tiếng cười đầy sảng khoái, lại kèm theo chế nhạo, cùng khinh thường, thậm chí bên trong còn vận dụng nội lực, khiến nhiều người công lực kém, vì chịu nổi mà ôm lấy đầu đau đớn, dường như có vẻ khó chịu vô cùng.
      Hết chương 46

    4. Xuxu

      Xuxu Banned

      Bài viết:
      586
      Được thích:
      2,166
      [​IMG]“ Ma giáo cũng quá ngông cuồng ??? ” nữ tử vận hồng y, mang mạn sa lên lôi đài.
      Võ lâm nhân sĩ khi thấy hồng y nữ tử lên lôi đài, trong lòng thán phục thôi, bọn họ đều nghĩ nữ tử kia có thể là thế hệ nữ trong chốn giang hồ. tầm mắt mang vẻ bội phục nhìn về phía hồng y nữ tử kia.
      “ Hừ, chỉ là nữ nhân mà cũng muốn đấu với bản tọa ??? Tiếp chiêu.” Lôi Ngự Tiêu híp mắt, giọng băng hàn lần nữa vang lên.
      Hai người vừa dứt lời liền lao vào quyết đấu, hồng y, hắc y cứ thế đan vào nhau mà giao chiến, toàn thể mọi người đều tập trung nhìn lôi đài, ai chú ý đến làn sương từ từ lan tỏa trong khuôn viên quảng trường phát ra từ người của hồng y nữ tử kia, nhanh chóng bao phủ khắp mọi nơi.
      hàng ghế khách quý, Uyển Vân cười đầy ý, nắm lấy tay của Hiên Viên Vũ. Ánh mắt của Lục Thanh Tuyền khi nhìn thấy hồng y nữ tử liền lên tia hận ý. Nhưng bọn họ lại vội ra tay mà chờ đợi người kia bước tiếp theo.
      Khi mọi người nhìn đến giáo chủ ma giáo chật vật tránh thoát đường kiếm của hồng y nữ tử trong lòng cảm thấy cao hứng vô cùng, càng thêm ra sức cổ vũ cho hồng y nữ tử. Bỗng nhiên, số võ lâm nhân sĩ có tu vi thấp đồng loạt choáng váng, có dấu hiệu muốn ngã xuống. Những người có tu vi cao hơn liền nhanh chóng bế khí, điều tức, nhưng họ vừa vận dụng nội lực liền ói ra ngụm máu.
      “ Chuyện… gì xảy ra???” trưởng môn phái Nhạn Sơn vừa thổ huyết xong, khí sắc tái nhợt, nêu lên nghi vấn, đây cũng là nghi vấn của nhưng người ở đây.
      “ Ma… giáo, chắc hẳn là bọn chúng giở trò.” người khác liền nêu lên suy nghĩ của mình.
      Đúng lúc này, hai người lôi đài liền ngừng chiến, cả hai cùng cất giọng cười to càng khiến cho võ lâm nhân sĩ càng thêm ngỡ ngàng cùng nghi hoặc. Trong lúc đó, võ lâm nhân sĩ bị người của ma giáo vây khốn, lúc này tình thế như cá nằm thớt, tùy thời đều mất mạng mà vong.
      “ Ha…ha…ha… ha…”
      “ Ha… ha… ha…”
      “ Bọn người chính đạo ngu ngốc, các ngươi tưởng ta giúp các ngươi sao??? Đúng ngây thơ. Ta chỉ là cố ý kéo dài thời gian cho độc dược phát tác mà thôi.” Hồng y nữ tử ‘ hảo tâm’ , trong giọng mang theo khiêu khích.
      “ Bây giờ các ngươi hãy ngoan ngoãn mà thần phục dưới trướng của Ma giáo .” Lôi Ngự Tiêu tiếp lời, vẻ mặt tà ngạo, đắc thắng.
      “ Các ngươi mơ tưởng, cho dù bọn ta còn hơi sức cũng chống đối với ngươi tới cùng.” Hà Thanh Sơn tuy trọng thương nhưng khí thế hiên ngang .
      “ Đúng vậy.” mọi người lúc này cũng hưởng ứng theo.
      “ Các ngươi còn sức phản kháng sao ??? ” hồng y nữ tử khinh thường nhìn đáng người bọn họ chật vật đất.
      Lúc này đây, hầu hết mọi người đều toàn thân vô lực, nằm dài đất. nhiều người tu vi võ công thấp do cố ý vận dụng nội công mà khí huyết công tâm, chết ngay tại chỗ. Nhìn cảnh tượng đó, bọn người ma giáo rất là hưng phấn cùng ngạo mạn, chính đạo từ nay chỉ có thể phục tùng ma giáo bọn họ. Đúng ngay lúc bọn họ đắc ý nhất, dương dương tự đắc lại xảy ra trạng huống bất ngờ khác.
      “ Lục Mộng Tuyền, ngươi dường như xem ta ??? ”. Giọng mang đầu hận ý và căm phẫn của Lục Thanh Tuyền bỗng nhiên vang lên.
      “ Ngươi ??? Ngươi trúng Thoái Cốt Tán của ta ??? ” Lục Mộng Tuyền khi nhìn thấy Lục Thanh Tuyền vẫn thần thanh khí sáng, ngữ điệu quyết liệt chuyện cùng nàng ta vô cùng bất ngờ.
      “ Bất ngờ cái gì ??? Danh hiệu ‘ Thiên Hạ Đệ Nhất Độc Y’ của ta là giả sao??? ” Lục Thanh Tuyền ngữ khí vẫn quyết liệt .
      “ Hừ, tiện nhân, thế ta đây cho ngươi biết ai mới chính là Thiện Hạ Đệ Nhất Độc Y.” Lục Mộng Tuyền vừa nghe Lục Thanh Tuyền nhắc đến năm chữ ‘ Thiên Hạ Đệ Nhất Độc Y’ trong mắt liền lên tia bất mãn.
      Từ đến lớn, dù hai người là tỷ muội, nhưng phụ thân luôn chỉ để ý đến tiện nhân này, mà bỏ mặt nàng. ràng nàng mới là trưởng nữ, là nữ nhi của chính thất. Còn Lục Thanh Tuyền chỉ là nữ nhi của hồ ly tinh kia sinh ra, nhưng bất luận chuyện gì phụ thân cũng đều thiên vị nàng ta.
      Khi mẫu thân cùng mẫu thân Lục Thanh Tuyền cãi nhau, phụ thân luôn bênh vực hồ ly tinh kia. Đến khi cả hai bắt đầu học tập công phu cùng độc dược, phụ thân luôn giành thời gian giáo Lục Thanh Tuyền, mặc nàng tự sinh tự diệt.
      Cho đến khi trưởng thành, mẫu thân vì uất hận nhiều năm qua đời, phụ thân chỉ vì hồ ly tinh kia bị ốm, mà đến lần tham dự lễ tang, tất cả những uất ức mà nàng cùng mẫu thân phải chịu, đều do mẫu tử Lục Thanh tuyền gây ra, nàng suốt đời quên, nên nàng ngay từ lúc đó, lập lời thề, nhất định nàng báo thù.
      Khi nàng thành công, nàng ngần ngại ra tay giết phụ thân cùng hồ ly tinh kia, truy sát Lục Thanh Tuyền, giành Độc Thanh cốc. Nhưng chỉ cần Lục Thanh Tuyền còn sống nàng chưa từng lần an tâm, nên nàng cũng ngừng tay.
      Kết quả nàng lại phát , tiện nhân kia những chết, mà còn lại tìm được người tâm đầu ý hợp, hơn nữa người này còn rất xuất chúng, điều này làm nàng cam tâm, nên nàng quyết định hủy diệt hết thảy, nàng nhất định khiến Lục Thanh Tuyền phải đau khổ, có như vậy mới có thể giải tỏa hận thù trong lòng nàng.
      “ Hừ, Lục Thanh Tuyền, cho dù ngươi trúng độc sao ??? Ngươi hôm nay cũng đừng hòng thoát khỏi tay ta ” Lục Mộng Tuyền nhìn Lục Thanh Tuyền oán hận lên tiếng.
      Sau đó ngay lập tức công kích về phía nàng ta.
      Hai đạo thân ảnh nhanh chóng đan vào nhau, còn phân biệt ai là ai. Bất quá ai chú ý, lúc mọi người đều tập trung nhìn vào cuộc giao đấu, Ảnh Nhất cùng Ảnh Nhị lại xoay người thầm, cầm lấy hai gói thuốc bột, theo hướng chiều gió mà thả khắp lôi đài.
      Uyển Vân nhìn đến Ảnh Nhất cùng Ảnh Nhị hoàn thành nhiệm vụ, khỏi nở nụ cười, sau đó bắt đầu theo dõi tiếp trận giao tranh đài.
      Bên này Lôi Ngự Tiêu nhìn đến hai người giao đấu, đôi mày khẽ chau, bất quá vẫn ra tay, vì có lòng tin vào Lục Mộng Tuyền, nhất định nàng ta làm được.
      Và quả nhiên như dự đoán, chẳng bao lâu, Lục Thanh Tuyền dần rơi vào thế hạ phong. Giang Thiên Hành bên dưới thấy thế, nhanh chóng phi thân lên đài trợ giúp.
      Bên này Lôi Ngự Tiêu cũng ngồi yên, cũng gia nhập cuộc chiến. Bốn thân ảnh lại lần nữa đan vào nhau, hồi tranh đấu lại cứ thế tiếp tục.
      Hết chương 47.

    5. Xuxu

      Xuxu Banned

      Bài viết:
      586
      Được thích:
      2,166
      [​IMG]Trận chiến càng ngày càng ác liệt, chỉ Lục Thanh Tuyền yếu thế rơi vào thế hạ phong mà cả Giang Thiên Hành cũng rơi vào trường hợp như thế. Điều này khiến cho Uyển Vân có cảm giác bất khả tư nghị.
      hồi chiến, cả Lục Thanh Tuyền và Giang Thiên Hành bị đánh bay ra xa. Xem ra là bị thương .
      “ Ha… Ha…. Tiện nhân, ngươi thấy chưa ??? Rốt cuộc ngươi cũng thua vào tay ta, bất quá ta chưa vội giết ngươi, ta cho ngươi xem, ta như thế nào ngồi vào vị trí cốc chủ Độc Thanh Cốc, thống nhất võ lâm… ha… ha…” Lục Mộng Tuyền cuồng ngạo cười to khi thấy cái gai trong mắt nàng ta cuối cùng cũng bại trong tay nàng ta.
      Nàng ta vui sướng nhìn Lục Thanh Tuyền cả người đầy máu, và cả người của nàng cũng chịu chung số phận, đây là điều nàng ta chờ lâu. Chờ để phục thù cho mẫu thân, những gì của mẫu tử nàng ta đều bị mẫu tử Lục Thanh Tuyền cướp mất, từ tình thương của phụ thân đến vị trí cốc chủ Độc Thanh Cốc, nhưng nay nàng ta lấy lại hết. người chiến thắng chính là nàng ta mà phải tiện nhân kia… ha…ha… nàng ta sung sướng cười khoái trá.
      Chính vì điều này mà Lục Mộng Tuyền ngần ngại tu luyện “ Luyến Thiên Nhân”. ma công vốn dành cho nữ tử, thất truyền từ lâu và cũng là ma pháp bị cấm tu luyện. Bởi vì người luyện ma công này phải hoan ái với trăm nam nhân để hấp thu dương khí của họ, bồi bổ khí của bản thân. Người bị hấp thụ dương khí chỉ có kết cục, chính là tử. Phải môn tà công này cực kì tàn nhẫn và huyết tinh nên cũng rất ít người muốn luyện nó.
      “ Mộng Tuyền, ngươi làm tốt lắm. ngay lập tức, võ lâm giang hồ chính là vật nằm trong túi của ta, ngươi có thể ra được rồi!!! ” Lôi Ngự Tiêu thấy toàn bộ người ở đây đều bị chế phục liền quay sang trở mặt.
      thân thủ như tia chớp, xuất ra toàn lực tung chưởng vào người của Lục Mông Tuyền, nhưng lại thất bại rồi. Lục Mộng Tuyền được tà công bảo vệ, chưởng kia của bị đánh bật ngược trở về, đả thương chính .
      “ Tại sao lại như vậy ??? ” Lôi Ngự Tiêu vẻ mặt tin, trừng mắt nhìn Lục Mộng Tuyền.
      “ Ha… ha… Lôi Ngự Tiêu, ngươi nghĩ ta ngu ngốc đến mức có chuẩn bị sao ??? ra… ngại cho ngươi biết, từ lúc ban đầu hợp tác với ngươi, chính là lợi dụng thế lực ma giáo của ngươi đến bắt người cho ta tu luyện tà công mà thôi. Rồi lại lợi dụng ngươi đánh bại người trong võ lâm nhằm cho ta đỡ phần lực thôi, ngươi chẳng qua… ta xem như con chó thôi. Dám cắn ta ??? biết lợi hại ??? ”.
      “ Có phải giờ toàn thân rất đau phải ??? Đó là vì ta bỏ xà cổ vào người của ngươi, chỉ cần ngươi có tâm phản bội, những con rắn đó sinh sôi trong cơ thể ngươi, từ từ mà gậm nhắm tâm can của ngươi, giờ là lúc chúng phát huy tác dụng đó.” Lục Mộng Tuyền ngạo nghễ mà trào phúng cười, mắt lạnh nhìn Lôi Ngự Tiêu đau khổ vật vã dưới chân nàng ta.
      “ Ngươi này… tiện nhân ác độc, ngươi chết được tử tế.” Lôi Ngự Tiêu đau khổ vô cùng, vẻ mặt buộc chặt, kêu thành tiếng. muốn khuất phục dưới tay của nàng ta như thế.
      “ Hừ, ta độc ác chẳng lẽ ngươi sao ??? Nếu ngươi ngoan ngoãn động ta, ta còn có thể niệm tình hợp tác mà bỏ qua cho ngươi mạng… Thế nhưng… ngươi này tên biết sống chết. Dám đánh ta sao ??? biết xem mình có bao nhiêu cân lượng.” Lục Mộng Tuyền tung cước, đá Lôi Ngự Tiêu xuống đài.
      Đám người ma giáo bất mãn khi thấy giáo chủ chịu nhục như thế nhưng đủ can đảm chống đối Lục Mộng Tuyền, chỉ có thể nhắm mắt làm ngơ, xem như biết.
      “ Lôi Ngự Tiêu, Lôi đại giáo chủ, ngươi xem, ngươi có thuộc hạ như thế ta rất đồng cảm với ngươi nga.” Lúc này, dưới đài, giọng nữ mang theo tia trào phúng cũng vang lên, người vừa lên tiếng ai khác chính là Uyển Vân.
      “ Ngươi… cả ngươi cũng trúng độc???” Lục Mộng Tuyền thể tin gắt gao nhìn Uyển Vân.
      Công phu dụng độc của nàng ta khó người bì lại, cho dù nàng ta tiện nhân Lục Thanh Tuyền trúng độc có thể lí giải được, thế nhưng ngay cả nữ tử trước mắt nàng ta cũng hề trúng độc ??? Đây…là chuyện gì xảy ra ???.
      “ Đừng ngạc nhiên thế, chuyện kế tiếp càng làm ngươi tức chết đó.” Uyển Vân cười duyên mắt đối mắt nhìn Lục Mộng Tuyền.
      Uyển Vân vừa dứt lời, phẩy tay ra hiệu, lập tức, chúng võ lâm nhân sĩ, bộ dáng sức sống, tứ chi mềm nhũn khi nãy liền trở nên sinh long hoạt hổ, quay ngược lại chế phục đám người của ma giáo.
      “ Điều này… sao có thể ??? ” Lục Mộng Tuyền nhìn cảnh tượng trước mắt mà há hốc mồm, nàng ta thể tin đều vừa nhìn thấy. bọn người này lại…
      “ Ngạc nhiên lắm phải ??? Trong lúc ngươi bận rộn chiến đấu bên , dưới này ta giúp bọn họ giải độc, ngượng ngùng, độc ngươi mang đến hôm nay dùng đối phó bọn họ, trùng hợp là ta có thuốc giải. phá hỏng hảo của ngươi. Ngại quá.” Uyển Vân vẫn mang giọng điệu trêu tức, ý đồ làm Lục Mộng Tuyền tức ói máu là ngừng mà.
      “ Ngươi… rốt cuộc ngươi là ai ??? ” Lục Mộng Tuyền rốt cuộc cũng tìm về giọng của mình, ánh mắt căm phẫn cùng lửa giận nhìn Uyển Vân hỏi.
      “ Ta a ??? Ta tên Nhan Uyển Vân.” Nàng rất hợp tác khai báo.
      “ Nhan Uyển Vân, Thiên Vân quận chúa, đồng thời cũng là Tứ vương phi của Nguyên Niên quốc ??? ” nàng ta theo phản xạ .
      Cái tên Nhan Uyển Vân này người nào trong tứ quốc lại biết, nàng chính là kỳ nữ tử của tứ quốc, tài hoa hơn người. Nhưng dù sao quận chúa cũng chính là quận chúa mà thôi, cho dù có Tứ vương gia chống lưng lại làm sao có bản lớn như thế ??? Lục Mộng Tuyền lúc này khá là nghi hoặc.
      “ Ô, ngươi cũng biết à ??? Xem ra Nhan Uyển Vân ta cũng rất nổi tiếng nhỉ ??? Bất quá… ta còn có thân phận nữa, phải là cung chủ của Huyền cung a. Huyền cung chắc ngươi cũng biết chứ ???” Uyển Vân thanh ‘ từ tốn’ hỏi.
      Lời nàng vừa ra làm cho toàn bộ người trong võ lâm phen xôn xao. Cung chủ của Huyền cung a, là ngươi nào vậy ??? phải chính là người nắm trong tay tổ chức lớn mạnh nhất giang hồ, được mọi người ngầm nhìn nhận là bá chủ của võ lâm. rất may là người của Huyền cung tuy lớn mạnh lại có dã tâm nên càng khiến cho người trong võ lâm càng thêm kính phục. Nay có thể thấy chân diện mục của cung chủ Huyền cung quả là càng khiến họ đại khai nhãn giới.
      Nàng chỉ là tiểu nương, tuổi chưa tới hai mươi, nhưng lại nắm trong tay thiên hạ đệ nhất môn phái, thực lực của nàng cường đại đến thế nào a ??? Bọn họ lần này chỉ biết, ma đầu kia, tử kì tới.
      Bất quá lời này của Uyển Vân lại khiến Tam quốc khác đều xuất suy nghĩ riêng, bởi vì nếu Nguyên Niên nay cùng Huyền cung kết thông gia, xem ra họ cần đánh lại bàn tính bấy lâu nay, để tránh mất cả chì lẫn chài mới được.
      Hết chương 48.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :