1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[ Xuyên không ] Tuyệt Sắc Yêu Phi - Quân Tử Nhan ( Hoàn - 209c )

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 32 : Giao Dịch Công Bằng .


      Câu Hồn vừa dứt lời , Vân Hiểu Nguyệt liền mở mắt ra , lẳng lặng nhìn nụ cười mị hoặc chúng sinh của . Đôi mắt đào hoa kia tràn ngập hứng thú . Chẳng qua lại xen kẽ tia tính kế lạnh băng đều bị nàng nhìn thấy .

      Ngươi muốn giao dịch sao ? Câu Hồn , muốn đạt được mục đích của ngươi nên năng dễ nghe như vậy sao ? Bất quá Vân Hiểu Nguyệt ta phải là nữ nhân ngu xuẩn để ngươi muốn làm gì làm . Muốn nắm giữ được ta , nghĩ cũng đừng nghĩ .

      ” Ngươi phải sớm thiết kế chờ ta chọn sao ? Câu Hồn lúc này có lẽ ngươi nên mục đích của ngươi rồi đưa ra điều kiện rồi đấy ! Tất nhiên là trừ bỏ gả cho ngươi , những thứ khác ta cân nhắc ! ”


      Bên môi nàng tràn ra nụ cười tuyệt mỹ , nhàn nhạt .

      ” Nàng … Vân Hiểu Nguyệt a Vân Hiểu Nguyệt , Tư Đồ Viễn quả nhiên là xương sườn mềm của nàng . Nàng thương như vậy , cho dù ba lần bảy lượt tổn thương nàng mà nàng vẫn thương sao ?

      Ta có cái gì tốt , ít nhất cho tới bây giờ ta tiếp cận nàng chính là vì đơn thuần có hứng thú với nàng hề có mục đích gì .

      Tên Phong Tuyệt kia cùng Hồng Phi , nàng có biết thân phận của bọn họ ra sao ? Bọn họ xưng huynh gọi đệ với nàng nhưng đó chỉ là bể nổi .

      Những gì nàng muốn , ta đều có thể cho nàng , chính là nàng vì sao luôn đồng ý gả cho ta ? ”

      Vừa nghe Vân Hiểu Nguyệt như vậy , Câu Hồn nắm chặt hai vai của nàng nắm chặt rống to lên khiến Vân Hiểu Nguyệt chau mày , giọng điệu càng lạnh :

      ” Câu Hồn , ta có hứng thú nghe ngươi nhảm , mục đích của ngươi ! ”

      Vẻ mặt Vân Hiểu Nguyệt trắng bệch khiến tâm Câu Hồn như bị ai nhéo , buông tay . Tức giận đến mặt xanh mét , oán hận nhìn nàng vân đạm phong khinh .

      Đột nhiên ôm nàng vào lòng , thanh trầm thấp mà thong thả :

      ” Tư Đồ Viễn là bị người ta cho uống vong tình đan cho nên mới quên nàng . Tuy rằng máu của nàng giải đại bộ phận độc tính nhưng phần độc còn lưu lại trong cơ thể làm hộc máu .

      cách khác , độc phát , nàng lại có nội lực , có cách nào giúp bức độc , nhưng ta có thể . Điều kiện của ta chỉ có hai điều .

      Thứ nhất , cho ta nàng có phải hay là Vân Nhược Điệp , là Điệp Hậu chết kia ?

      Thứ hai , đám ứng ta ở lại làm thị thiếp của ta trong mười ngày . Chỉ cần nàng đồng ý ta liền cứu , như thế nào ? ”

      Viễn trúng độc ? Tức giận trong lòng nàng chậm rãi tan , thu lại nụ cười nàng đạm mạc hỏi :

      ” Chỉ như vậy ? ”

      ” Ân , thế nàng có đồng ý hay ? ”

      Câu Hồn buông nàng ra rồi chăm chú nhìn nàng hỏi .

      ” Câu Hồn , ta hận nhất là bị người khác uy hiếp ta . Đây lần thứ hai ngươi uy hiếp ta , hơn nữa lại còn dùng cùng người .

      Ngươi biết , ta rất mọn , nên sau này chỉ cần có cơ hội , ta nhất định trả thù ngươi . Ngươi tốt nhất nên ta , nếu , kết cục của ngươi khẳng định rất thảm , hiểu chưa ? ”

      Vân Hiểu Nguyệt trả lời vấn đề của , nhàn nhạt .

      ” Nàng , nữ này , ngày nào đó ta khiến nàng thần phục , hừ , bây giờ quay lại trả lời vấn đề của ta , nàng có đồng ý hay ? ”

      Ánh mắt đẹp của Câu Hồn nhìn nàng chằm chằm , chứa gió lốc , lạnh nhạt hỏi .

      ” Muốn ta đáp ứng ngươi cũng khó , bất quá ta cũng có điều kiện , ngươi đồng ý ta đồng ý , như thế nào ? ”

      Nhìn Câu Hồn thở hổn hển , Vân Hiểu Nguyệt thanh thản đứng lên , lạnh nhạt cùng giao dịch .

      ” Nàng … nàng ! ”

      ” Nội lực của ta sỡ dĩ cách nào xuất ra là vì hai mạch nhâm đốc bị tắc nghẽn , nhất đinh phải có người võ công cao cường giúp đỡ đả thông . Mà trong số người ta quen võ công của ngươi là cao nhất , ngươi giúp ta , như thế nào ? ”

      ” Nàng muốn ta giúp nàng đả thông kinh mạch ? ”

      Câu Hồn ngây người kinh ngạc hỏi .

      ” Đúng vậy a , ngươi muốn ? Cũng đúng , tiêu hao rất nhiều chân khí a . Thôi vậy , ngươi giúp ta đả thông kinh mạch , tự ta cũng có thể cứu , được hay ? ”

      Vân Hiểu Nguyệt bĩu môi châm chọc cười nhạt .

      ” Nàng tin tưởng ta , đúng ? ”

      Câu Hồn dường như nghe được đùa cợt trong lời của Vân Hiểu Nguyệt , ánh mắt phát ra tia kinh hỉ giống như ánh sáng an ủi , liền hỏi .

      ” Ân ! ”

      Lúc này đây , Vân Hiểu Nguyệt mới khẳng định mà trả lời :

      ” Tuy rằng lời và hành động của ngươi bất nhất . Là người vừa chính vừa tà . Nhưng trong mắt của ta , ngươi so với những tên nhân sĩ chính đạo còn thành thực hơn nhiều , cho nên ta tin ngươi ! ”

      ” Được , ta giúp nàng ! ”

      Câu Hồn vùi mặt vào cổ nàng , cảm động trả lời .

      ” Ta cũng với ngươi , ta chính là Điệp Hậu Vân Nhược Điệp chết được chôn cất ở Hoàng Lăng . Nhưng mà sau trận đại hoả kia , ta hoàn toàn biến mất .

      Bây giờ là chính là Vân Hiểu Nguyệt .

      Về phần làm thị thiếp của ngươi được . Ta có thể ở lại cùng ngươi mười ngày , nhưng là thế nào bồi ngươi là do ta quyết định .

      Nếu như ngươi nhân cơ hội này mà làm chuyện gì ta muốn ta tuyệt đối buông tha cho ngươi , biết chưa ? ”

      Vân Hiểu Nguyệt hài lòng cười cười , trả lời .

      Câu Hồn cả người cứng đờ , gì . Đột nhiên lấy tay giải huyệt đạo cho nàng rồi ôm nàng vào gian trong .

      Sắc mặt Tư Đồ Viễn nằm giường bắt đầu xanh , hô hấp mỏng manh , áo trắng bị nhuộm đỏ . Trong lòng Vân Hiểu Nguyệt cả kinh , từ trong lòng Câu Hồn nhảy ra , bước nhanh tới bên cạnh , bắt mạch .

      Quả nhiên là độc tính tái phát , nhập vào trong tâm mạch . May mắn là có khuếch tán đến tứ chi , bằng đứng cùng cử động liền gặp khó khăn .

      chút chần trừ , Vân Hiểu Nguyệt cởi y phục của ra , lấy ngân châm cấp tốc đâm vào huyệt đạo của , đem khống chế độc dược , sau đó nhìn về phía Câu Hồn .

      Câu Hồn phức tạp nhìn nàng rồi ngồi xếp bằng giường , đỡ lưng Tư Đồ Viễn , nhắm mắt bắt đầu bức độc .

      chữa thương là chuyện phi thường nguy hiểm . Nếu có người tin cận hộ pháp rất dễ bị người khác lợi dụng . Cho nên Vân Hiểu Nguyệt có rời mà đứng bên cầm khăn gấm chờ đợi .

      Qua hai canh giờ , trời dần dần sáng , máu đen mặt Tư Đồ Viễn dần phai , mà sắc mặt Câu Hồn lại trắng bệch , trán toát ra mồ hôi .

      Vân Hiểu Nguyệt nhìn thấy máu xám đen theo tay của Tư Đồ Viễn . Thấy đến lúc , Vân Hiểu Nguyệt liền dùng chuỷ thủ nhàng chém lên tay , chất độc liền trào ra cho đến khi còn máu đen .

      Cẩn thận đắp chăn kín thân thể trần truồng của Tư Đồ Viễn , Vân Hiểu Nguyệt ngồi bên giường vì Câu Hồn mà lau mồ hôi .

      Câu Hồn cả kinh , mở mắt cho đến khi Vân Hiểu Nguyệt dừng động tác tay mới mở ra mắt đẹp suy yếu cười :

      ” Nguyệt , giúp ta đến phòng cách vách nghỉ ngơi được ? ”

      ” Được ”

      Câu Hồn ngồi xuống giường , liếc nhìn sắc mặt tốt lên của Tư Đồ Viễn cảm thán vô hạn :

      ” Xú tiểu tử này , phúc khí của ngươi cũng phải là người nào cũng có a ! ”

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 33 : Ác Chỉnh Hồ .


      Lúc nàng tỉnh dậy Câu Hồn rời . Bên cạnh nàng là hai mỹ nữ xinh xắn lanh lợi . Thấy Vân Hiểu Nguyệt mở mắt , nha hoàn mắt to tiến lên , cười ngọt :

      ” Vân nương , nô tì Thanh Hà , nàng là Vũ Thu . Môn Chủ căn dặn là khi nào người tỉnh chúng ta hầu người dùng bữa , thay nữ trang . tại người dậy ? ”

      ” Ân ”

      Vân Hiểu Nguyệt hừ tiếng , liếc các nàng cái rồi đứng dậy xuống giường .

      Rửa mặt xong , Vân Hiểu Nguyệt ngồi cạnh bàn , nàng kinh ngạc phát thức ăn là ngự thiện , ngay cả dụng cụ bàn đều là ngự dụng . Lòng Vân Hiểu Nguyệt nao nao , cái gì , nhìn hai tỳ nữ hầu hạ mình , chậm rãi ăn .

      ngày ăn gì , mà đầu bếp lại có tay nghề tốt khác gì ngự trù ở Thanh Long quốc nên nàng cao hứng , ăn cũng nhiều .

      Sau khi cho hai thị nữ lui ra ngoài , nàng tắm rửa rồi thay nữ y . Mặc vào bộ cẩm y , làm kiểu tóc đơn giản , cài cây trâm vàng xong nàng mở cửa ra ngoài .

      Thanh Hà cũng Vũ Thu nhìn Vân Hiểu Nguyệt mặc dù phấn son nhưng vẫn đẹp như tiên , hai nàng trợn tròn mắt , nhất thời ra lời .

      ” Câu Hồn đâu ? ”

      Ánh mắt của các nàng Vân Hiểu Nguyệt tập thành thói quen , lạnh nhạt nhìn các nàng hỏi .


      ” Chuyện này … Vân nương , Môn Chủ ở phòng khách , nô tì dẫn đường cho người ! ”

      Thanh Hà vội vàng thu liễm ánh mắt lôi kéo Vũ Thu ngây ngốc bên cạnh cung kính trả lời .

      ” Người bị thương bên kia tại thế nào rồi ? ”

      Dừng chân , Vân Hiểu Nguyệt liếc phòng Tư Đồ Viễn hỏi .

      ” Chuyện này … Nhóm nô tì biết , bởi vì Môn Chủ có lệnh , phàm là nữ tử đều được bước vào gian phòng kia ”

      Vũ Thu trả lời .

      ” Vậy sao ? Ngay cả ta cũng được ? ”

      Vân Hiểu Nguyệt hài lòng cười dò hỏi .

      ” Môn Chủ có qua , nhất là Vân nương lại càng được cho vào cho nên phái hắc y nhân cùng bạch y nhân có võ công tốt nhất Quỷ Môn đến canh chừng ! ”

      hồ này , đúng là tuyệt , ta ngược lại tin là ta vào được . Để xem đến cùng là ta lợi hại hay ngươi lợi hại a !

      thôi , vào xem thử ! ”

      Bên môi nàng lộ ra tia hứng thú . Vân Hiểu Nguyệt lướt qua hai tỳ nữ hướng phòng cách vách mà .

      Hai tỳ nữ nhìn nhau , Thanh Hà hướng Vũ Thu ra hiệu sau đó hướng ngoài viện chạy .

      ” Vân tiểu thư xin dừng bước , Môn Chủ phân phó là người thể vào ! ”

      Vừa tới gần cửa biết từ đâu chui ra hai nam tử hắc y bạch y , vươn tay chắn trước mặt nàng .

      ” Vậy sao ? vậy , ta tại muốn vào , các ngươi chuẩn bị đối phó với ta như thế nào đây ? ”

      Hé ra nụ cười tuyệt mỹ , Vân Hiểu Nguyệt đứng tại chỗ nhìn hai suất nam tử trước mặt , cười hì hì .

      ” Môn Chủ , người muốn vào trừ khi giết hai chúng ta ! ”

      Ánh mắt hắc y nhân phục tùng lại mang theo vẻ lãnh khốc cung kính trả lời .

      ” Vậy sao ? Bạch y , Câu Hồn như thế nào ? ”

      Mỉm cười liếc nhìn bạch y , thanh tú suất nam tử , Vân Hiểu Nguyệt chậm rãi tới gần hỏi .

      ” Vâng , đúng là Môn Chủ phân phó như vậy ! ”

      Bạch y giương mắt nhìn nàng , trong mắt tràn đầy kinh diễm , mặt đỏ lên , lầm bầm trả lời .

      ” Như vậy , hai vị muốn ta ra tay giết các ngươi sao ? Các ngươi liệu có phản kháng lại ta ? ”

      Vân Hiểu Nguyệt cười đến xán lạn hơn cả nụ hoa , bàn tay tiến tới chạm vào người bạch y soái ca , nhàng mà hỏi .

      ( Ụt : Nguyệt tỷ đúng là sắc nữ a , bất cứ lúc nào cũng muốn chiếm tiện nghi của các soái ca , ta là ta ghen tỵ , ta cũng muốn soái ca ;-< )

      ” Vân … Vân nương, nam nữ thụ thụ bất thân, người như vậy, thuộc hạ, thuộc hạ … ”

      Cả người bạch y nhân cứng đờ , lắp bắp , biết phải làm sao .

      ” Dám ”

      Hắc y nhân đứng bên cạnh bình tĩnh trả lời .

      sao ? Hắc y , ngươi xác định là ngươi ra tay với ta ? Ta ngay cả điểm võ công cũng có , là yếu đuối a . Ngươi muốn ỷ mạnh hiếp yếu ? ”

      Trong mắt nàng lên vẻ nghịch ngợm , đưa cổ tay trắng noãn tới trước mặt hắc y :

      ” Ngươi bắt mạch liền biết , ta biết võ công a ! ”

      Hắc y giương mắt nhìn Vân Hiểu Nguyệt , trong mắt ra tia kinh ngạc rồi lập tức thu liếm :

      ” Vân nương , xin tự trọng ! ”

      ” Xì ! ”

      Vân Hiểu Nguyệt nhịn được cười toe :

      ” Quả là cấp dưới tận trung a , rất đáng khen ! Bất quá , hiên tại ta rảnh đùa giỡn với các ngươi , cho nên xin lỗi ! ”

      Cười hì hì nàng nâng tay vỗ vai xong liền đẩy cửa vào . Vũ Thu theo phía sau nàng ngẩn ngơ , lúc này mới nhìn thấy ngâm châm rất cắm ở huyệt vị người hắc y cùng bạch y , cố định bọn họ tại chỗ .

      Vũ Thu liếc mắt nhìn hai nam tử sắc mặt xanh mét , cắn cắn môi , vào theo .

      giường , Tư Đồ Viễn còn ngủ say , trúng độc lâu như vậy , hơn nữa lại mất nhiều máu , tự nhiên phải nghỉ ngơi nhiều mới có khả năng khôi phục nhanh chóng !

      Vân Hiểu Nguyệt đứng tại chỗ , lẳng lặng đưa mắt nhìn , thở dài sâu đến bên giường ngồi xuống bắt mạch .

      Được rồi , có độc tính áp chế nên khôi phục cực kỳ tốt , đoán chừng bao lâu là có thể xuống giường .

      Vừa lòng gật đầu , Vân Hiểu Nguyệt buông tay , chỉnh sửa lại chăn gấm , nhìn có chút hồng thuận nhưng hai gò má vẫn gầy yếu .

      Cho dù ngủ say như hàng chân mày vẫn nhăn nhíu lại , tâm nàng lại đau .

      Viễn , chúng ta thể quay trở lại như trước . Ngươi có người cần phải chịu trách nhiệm mà ta chắc chắc thể nhẫn nhịn để ngươi đụng vào ta .

      Cho dù biết là ngươi tự nguyện , là bị người ta tính kế mới quên ta , mới lên giường cũng nữ nhân khác nhưng ta cũng có cách nào tha thứ cho ngươi .

      Viễn , chúng ta là có duyên phận , hảo hảo dưỡng thương , gặp lại sau !

      Mặc cho nước mắt rơi , lâu sau Vân Hiểu Nguyệt mới che dấu nỗi đau , đứng dậy rời .

      Vừa xoay người liền thấy Câu Hồn đứng dựa cửa , kinh diễm cùng si mê trong ánh mắt lập tức biến thành tức giận .

      ” Thế nào ? Cũng nhóm nữ nhân của ngươi chơi vui chứ ? ”

      Chậm rã tới gần Câu Hồn liền ngửi thấy người toàn vị phấn son , Vân Hiểu Nguyệt nhướng mày nhàn nhạt hỏi .

      Nghe vậy thân thể Câu Hồn cứng đờ , lời nào nắm tay nàng ra ngoài .

      tới cửa Vân Hiểu Nguyệt kinh ngạc nhìn thấy hắc y cùng bạch y bị cởi áo trói đại thụ . Bên cạnh mỗi người có nam tử tay cầm roi da cung kính đứng .

      Thấy hai người ra liền xoay người thi lễ .

      ” Môn Chủ ”

      ” Thế nào ? Giết gà doạ ta ? ”

      Vân Hiểu Nguyệt dùng đầu ngón chân cũng biết được ý tứ của . môi nở ra nụ cười lạnh , đến phía sau hai người , khẽ xoa lấy lưng trần trụi của hắc y rồi khen ngợi :

      ” Dáng người tốt a , thời điểm hai người các ngươi ra tay đánh người chú ý đúng mực đánh ở nơi này , đừng đánh chỗ này , bằng bị thương xương sống liền tốt . Các ngươi cần lo lắng , ta là đại phu , y thuật cũng tính là cao , chờ bị đánh xong ta liền đưa cho các ngươi kim sang dược , lưu lại sẹo !

      À , đúng rồi , đề nghị nho , roi này nhìn thấy hình như chưa có xử lý kỹ , xem ra có tiểu nhân động tay chân rồi . xong , ra tay , ta xem đây ! ”

      Lui ra sau vài bước , hai tay Vân Hiểu Nguyệt ôm lấy nhau , ung dung .

      ” Ách , Môn Chủ ? ”

      Hai người cầm roi nghe vậy hoàn toàn ngẩn ngơ , nhìn Câu Hồn kêu len .

      ” Nàng , nữ nhân này …. ”

      Câu Hồn tức giận đến sắc mặt xanh mét , lập tức đem nàng kéo vào trong ngực .

      ” Sao lại có ý chí sắt đá như vậy hả ? ”

      “‘ Ngươi cách xa ta ra chút , người của ngươi có mùi khó ngửi ! ”

      Vân Hiểu Nguyệt đẩy ra đạm mạc :

      ” Câu Hồn , thuộc hạ của ngươi ngay từ đầu ngăn cản ta , chẳng qua là do ngươi ra lệnh bọn họ được làm tổn thương ta nên thành ra tạo cơ hội cho ta !

      cách khác , người nên bị dụng hình phải là ngươi mới đúng .

      Hôm nay mới ngày đầu tiên , còn tận chín ngày , phiền ngươi tìm trò chơi cao minh hơn chút được ? Chút kỹ xảo cũ rích này ràng có tính khiêu chiến a !

      Thanh Hà , Vũ Thu , dẫn đường cho ta dạo nơi này nào , thôi . ”

      xong cũng thèm nhìn tới Hồ sắp nổi bão kia liền hướng ngoài mà .

      ” Vân nương , người lợi hại a , nô tỳ bội phục người ! ”

      Ra khỏi cửa viện , mặt Thanh Hà che dấu được vẻ sùng bái .

      ” Ta ? Sao lại thế ? ”

      Vân Hiểu Nguyệt kinh ngạc hỏi .

      ” Từ lúc lập Quỷ Môn đến nay , khuôn mặt của Môn Chủ luôn là lạnh như băng , cho tới bây giờ còn chưa từng thấy qua người bị ép tới tức giận như vậy đâu !

      Vân nương , xem ra Môn Chủ của chúng ta cực kỳ thích người a .

      Môn Chủ nhiều thị thiếp như vậy cũng có người nào có thể vào toà nhà này chứ đừng là phòng Môn Chủ ! ”

      Vũ Thu đứng bên tiếp lời .

      ” Thị thiếp ? Môn Chủ của các ngươi có rất nhiều thị thiếp sao ? ”

      Vân Hiểu Nguyệt tò mò hỏi .

      ” Đúng vậy a , phàm là nơi Môn Chủ thường xuyên ngủ lại đều có rất nhiều thị thiếp . Ở đây cũng có , đều ở Bách Hoa Các bên kia .

      có lệnh cho gọi của Môn Chủ ai cũng thể qua toàn viện bên này , bằng liền mất mạng .”

      Thanh Hà chỉ chỉ bên trái , .

      ” Bách Hoa Các ? ”

      Vân Hiểu Nguyệt giương mắt nhìn sang , quả nhiên là toà hoa viên xinh đẹp , còn có cái hồ , hồ có chiếc cầu màu trắng . Bên kia còn có mấy cái tiểu lâu tinh xảo , cây xanh thấp thoáng , nhìn có chút lịch tao nhã .

      Bên cạnh hồ còn có đình hóng mát , bên trong còn có vài nữ tử trang điểm xinh đẹp giọng cười .

      Tên tiểu tinh này , nữ nhân bên cạnh nhiều như vậy còn quấn lấy nàng , đáng chết !

      biết tại sao trong lòng Vân Hiểu Nguyệt đột nhiên dâng lên cỗ tức giận , xoay người hướng bên kia tới , oán hận :

      ” Còn có chỗ nào để dạo ? ”

      ” À , bên kia là thư phòng của Môn Chủ dùng để đàm phán cùng chính sảnh . Mặt sau là nơi người của Quỷ Môn ở . Vân nương , người muốn nơi nào ? ”

      Nhàm chán như vậy a , Vân Hiểu Nguyệt ai oàn nhàng thở dài :

      thư phòng ”

      ” Vâng , Vân nương bên này ! ”

      theo Thanh Hà cùng Vũ Thu , Vân Hiểu Nguyệt vào thư phòng thuộc vùng cấm địa . Đương nhiên là thư phòng này đối với Vân Hiểu Nguyệt cấm .

      Trong thư phòng bố cục rất sạch , có mấy bồn thuý trúc , vài sợi đàn hương , lịch mà thao nhã . Cùng với hình tượng của Hồ kia dường như phù hợp .

      Nhìn giá đầy sách , Vân Hiểu Nguyệt hài lòng gật đầu cười :

      ” Nhìn ra lại là người thích xem sách a . Thanh Hà , Vũ Thu , ta ở nơi này chút ! ”

      ” Vâng ! ”

      Rút ra vài quyển sách có liên quan đến địa lý cùng lịch sử Bạch Hổ quốc , Vân Hiểu Nguyệt yên tĩnh mà xem .

      Có lẽ Câu Hồn bị chọc tức cho nên đến khi sắc trời tối dần ánh nên cũng thắp lên vẫn thấy thân ảnh của .

      Vân Hiểu Nguyệt xem cong quyển , mắt có chút mỏi , lấy tay xoa xoa nhìn ánh mắt Thanh Hà cùng Vũ thu có chút nóng nảy , hiểu hỏi :

      ” Sao vây ? ”

      ” Chuyện này … Môn Chủ phái người đến mời nương đế phòng khác dùng bữa tối . Chúng ta nhìn người đọc sách quá tập trung nên dám gọi ! ”

      ” Bữa tối ? ”

      Sờ sờ bụng của mình , cũng đói , Vân Hiểu Nguyệt nhìn ra ngoài sắc trời tối hẳn , liền mỉm cười .

      ” Được rồi , thôi ! ”

      ” Nhưng là … ” Vũ Thu ấp úng nữa ngày có chút bất mãn :

      ” Môn Chủ cho gọi rất nhiều thị thiếp tới đó . Trước kia thời điểm Môn Chủ dùng bữa chưa bao giờ gọi các nàng bồi người .

      Vân nương , người muốn sao ? ”

      À há ! Chiêu này của có chút thú vị a , chừng còn có đông cung sống để xem . Nha đầu chết tiết kia , ngươi nhât định phải chết !

      Vân Hiểu Nguyệt cười đến hào hứng :

      , đương nhiên phải , thôi ! ”

      ” Ách ? Vâng ! ”

      Phòng khách cách thư phòng cái hoa viên , nhờ ánh trăng nên bên ngoài rất sáng , dọc theo đường đá vụn , rất nhanh tới nơi .

      Còn chưa vào bên trong nghe thấy thanh oanh oanh yến yến khiến nàng choáng váng đầu , Vân Hiểu Nguyệt nhăn nhíu mi , đầy cửa tiến vào .

      Chính giữa phòng có cái bàn khổng lồ , bên bày đầy thức ăn , đáng tiếc đều nguội lạnh . Hiển nhiên là đợi rất lâu .

      Bên cạnh còn đặt cái giường êm . Câu Hồn vận hồng y nằm chính giữa , xung quanh có sau nữ tử hoặc quỳ hoặc ngồi lộ ra trọn vẹn xinh đẹp . Lại bóp chân , đấm lưng , miệng lại ngừng cười duyên .

      Còn sao ? cười đến cực kỳ quyến rũ , bàn tay nắm lấy má nử tử bên trái hôn lên , ra vẻ tán tỉnh còn tay phải lại đưa vào bên trong quần lụa mỏng của nữ tử khác .

      làm gì chỉ cần nhìn bộ dạng xuân sắc của nữ tử kia liền đoán ra .

      chịu nổi mà , có cần phải ra sức biểu diễn như vậy ? Hừ , Câu Hồn , là ngươi trêu chọc ta trước , người đừng trách ra !

      Hướng Câu Hồn cười đến xán lạn , Vân Hiểu Nguyệt tự giác ngồi xuống bên bàn , tay cầm đùa bắt đầu ăn .

      Mà sáu thị thiếp bên kia từ lúc nàng bước vào cửa đầu tiên là kinh diễm , sau đó ánh mắt phun ra tràn đầy đố kị , gắt gao trừng Vân Hiểu Nguyệt .

      Bất quá nhìn thấy nàng có biểu choáng ván nhìn nhau . nữ tử bóp chân cho Câu Hồn nũng nịu hỏi :

      ” Môn Chủ , biết vị muội muội này có phải hay là thị thiếp người mới thu ? Sao lại có quy củ như vậy ? Thấy người hành lễ , lại còn tự mình dùng bữa . phải là người tìm nàng ta ở thâm sơn cùng cốc chứ ? ”

      Câu Hồn mị , sát khí trong mắt chợt loé , đột nhiên ôm lấy nàng ta cười cùng khen ngợi :

      ” Tiểu đáng ngươi đoán sai a , nàng chính là thị thiếp mới của ta . Bất quá nàng đối với quy củ của Quỷ Môn chưa quen thuộc , các ngươi hảo hảo dạy bảo nàng , được chứ ? ”

      Cái gì ? Tên Hồ này , lại dàm cùng đám nữ nhân này liên hợp ức hiếp ta , các ngươi chết chắc rồi .

      Vân Hiểu Nguyệt vừa nghe như vậy liền phát hoả . Nàng ưu nhã buông đũa trong tay ra , đứng lên lấy từ trong nhẫn ra xuân dược do bản thân đặc chế nắm trong lòng bàn tay , khẽ khom người .

      ” Các vị tỷ tỷ , Nguyệt Nhi thất lễ , xin lỗi a ! Nay Nguyệt Nhi hướng các vị tỷ tỷ nhận lỗi ! ”

      xong cầm lấy bầu rượu bàn , tay kia ấp lên nắp bình , ngón tay sờ sờ , đem tất cả xuân dược đổ vào toàn bộ . Cười đến ngọt ngào tiến lên , đem rót đầy ly rượu trong tay các nàng rồi bản thân cũng bưng lấy ly:

      ” Các vị tỷ tyrt , Nguyệt Nhi kính ngươi , mong các tỷ tỷ cho Nguyệt Nhi cơ hội sửa đổi , mời ! ”

      Thấy Vân Hiểu Nguyệt trong trẻo , thái độ lại cung kính nên sáu vị thị thiếp nhìn Câu Hồn . Trong khoảnh khắc mắt loé lên tia kinh ngạc cùng mê hoặc , khẽ gất đầu , sáu người liền đứng lên cười duyên cạn chén rượu .

      Thấy sáu người uống , còn Vân Hiểu Nguyệt sớm đổ ly rượu của mình , nàng lập tức vui vẻ , đặt chén rượu xuống , lấy ra phấn ngứa , chậm rãi hướng Câu Hồn đến , vừa vừa nũng nịu :

      ” Môn Chủ , Nguyệt Nhi cũng giúp ngài đấm lưng , như thế nào có muốn hay ? ”

      ” Vân Hiểu Nguyệt , nàng … ”

      Vân Hiểu Nguyệt như vậy là lần đầu tiên Câu Hồn nhìn thấy . mị lại thanh thuần . Trong lúc này ngoại trừ nàng ai cũng thấy nên hoàn toàn phát sáu vị thị thiếp có điểm khác lạ .

      Vân Hiểu Nguyệt chậm rãi đến trước mặt , cúi đầu hôn lên má rồi ngồi vào trong ngực , tay choàng lên cổ , đem phấn ngữa rắc vào cổ áo , rồi cười duyên :

      ” Câu Hồn , có nhớ lời ta với ngươi hay ? Ngươi tốt nhất nên chọc ta tức giận , bằng hậu quả nghiêm trọng !

      Ngươi hôm nay lại dám trước mặt ta diễn xuân cung đồ , ta thấy cực kỳ khó chịu . Càng quá đáng hơn chính là ngươi lại cùng với nữ nhân của ngươi liên hợp lại ức hiếp ta .

      Cho nên ta muốn trừng phạt ngươi .

      Tiểu Hồ , tối hôm nay ngươi nhất định cảm nhận được tư vị diễm phúc sâu sắc a , nên hảo hảo hưởng thụ nha , ta trước . Hẹn gặp lại ! ”

      Thu hồi bình sứ trong tay , Vân Hiểu Nguyệt cười cười vỗ vỗ gương mặt hồ ly có chút vặn vẹo của , ý bảo nhìn sáu vị thị thiếp thi nhau đổ mồ hôi , như tên trộm cười :

      ” Các nàng tại rất rất cần ngươi a , hắc hắc … ”

      Bên trong phấn ngứa này nàng bỏ thêm ít thuốc mê , tuy thời gian duy trì dài nhưng như vậy cũng đủ .

      Rời khỏi đùi Câu Hồn có khả năng nhúc nhích , tay Vân Hiểu Nguyệt kéo áo làm lộ ra bộ ngực rắn chắc , quay đầu :

      ” Các vị tỷ tyrt , Môn Chủ phi thường thích các tỷ , đêm nay liền cho các tỷ ở chỗ này hầu hạ . Còn các vị chủ động chút a !

      Nguyệt Nhi cáo lui trước , chúc các tỷ tỷ cùng Môn Chủ vui vẻ a ! ”

      Sáu vị thị thiếp trúng xuân dược sớm chịu nổi , theo bản năng lôi kéo y phục còn sót lại người . Lại nghe thấy Vân Hiểu Nguyệt như vậy rồi nhìn bộ dáng Câu Hồn nhục nhích cho là cho phép nên liền vọt tới .

      Nhìn dám nữ nhân như hổ vồ lầy người Câu Hồn mà xé y phục lại khẩn cấp hướng hạ thân của mà chui vào , miệng còn tranh cãi nhau ai trước ai sau . Vân Hiểu Nguyệt muốn ngã lăn ra cười .

      Câu Hồn đáng thương đến lưỡi cũng bị tê dại , tức giận đến hai mắt đỏ lừ , hung hăng trừng Vân Hiểu Nguyệt , nhưng nàng lại hướng về phía nở ra nụ cười to . Khoát tay ra ngoài . Đương nhiên là nàng rất hảo tâm giúp đóng cửa .

      ” Vân nương , người đây là ? ”

      chờ ở cửa , Thanh Hà cùng Vũ Thu nhìn thấy bộ dạng Vân Hiểu Nguyệt cười đến khoa trương , kinh ngạch hỏi .

      ” Ai ô ô , buồn cười quá , nhanh chút, giúp ta chuẩn bị đồ ăn , mang về phòng , hắc hắc … ”

      Vân Hiểu Nguyệt vừa cười vừa lôi kéo hai người hướng phòng ngủ mà . Nàng lo Hồ đến tìm nàng tính sổ đâu . Tuy rằng thuốc mê chỉ duy trì vài phút nhưng về phần ngứa kia tối hôm nay đừng mong ngủ được .

      Ngày mai toàn thân của mẩn đỏ , lấy sĩ diện của , nhất định tìm nàng chữa trị . Hắc hắc , ai bảo nghe lời chứ , đáng đời !

      Toàn thân Hồ nổi đỏ sao ? Nhất định rất a , hắc hắc hắc .

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 34 : Tâm Chợt Rung Động .


      Trở lại gian phòng , tâm tình Vân Hiểu Nguyệt cực kỳ tốt . Lôi kéo Thanh Hà cùng Vũ Thu vùng nhau dùng bữa xong ,nàng nhàn rỗi đến nhàm chán lại tắm . Sau khi thoải mái liền khoái trá ngủ .

      Hôm nay đấu với Hồ nàng toàn thắng , tiện thể ác chỉnh chút , thích a !

      Nguyên buổi tối có ai tới quấy rầy nàng . Vừa mở mắt liền thấy Thanh Hà cùng Vũ Thu đứng bên giường .

      ” Vân nương , người ngày hôm qua gây ra chuyện gì khiến Môn Chủ giận dữ ? ”

      Thanh Hà thấy Vân Hiểu Nguyệt tỉnh liền chớp mắt hỏi .

      ” Ha ha , các ngươi nhìn thấy Môn Chủ ? ”

      Vân Hiểu Nguyệt vừa nghe liền thấy rất vui vẻ .

      có a , đêm qua sau khi người ngủ Môn Chủ liền vọt vào thư phòng , bên trong phát ra giận dữ . Hắc y cùng bạch y đều vào , hầu hạ ở cửa cả đêm .

      Môn Chủ cho bất cứ ai vào , cũng biết bên trong xảy ra chuyện gì . Buổi sáng nay mới ngừng lại . Đáng sợ hơn là sáu vị thị thiếp mà Môn Chủ thích nhất đến phòng khách tối hôm qua toàn bộ đều bị Môn Chủ giết , chưởng liền mất mạng , cuối cùng là chuyện gì xảy ra ? ”


      Vũ Thu lòng còn sợ hãi trả lời .

      ” Tất cả đều giết ? ”

      Vân Hiểu Nguyệt có chút kinh ngạc với thủ đoạn tàn nhẫn của Câu Hồn , lập tức đứng dậy cười :

      có gì , kệ phát hoả , ta đói bụng , rửa mặt rồi ăn sáng thôi ! ”

      ” Ách , Vâng ! ”

      Vui vẻ ăn xong bữa sáng , tại phòng Tư Đồ Viễn có ai canh chừng . Vân Hiểu Nguyệt có chút yên lòng , dù sao cũng mê man nên nàng dứt khoát cầm vài quyển sách đến phòng ngoài bồi .

      Cũng biết qua bao lâu nàng thấy hắc y vội vã chạy đến , thấy Vân Hiểu Nguyệt ánh mắt có chút tự nhiên cúi đầu thi lễ .

      ” Vân nương , Môn Chủ có lời mời ! ”

      Ha ha , tên tiểu tử này , cuối cùng cũng cầu ta rồi !

      ” Môn Chủ nhà ngươi ăn gì chưa ? ”

      Châm rãi thưởng thức trà , Vân Hiểu Nguyệt híp mắt hỏi .

      ” Vẫn chưa , Môn Chủ chịu ăn , sau đó muốn gặp người nên ta đến mời người ! ”

      ” Được rồi , ngươi canh giữ ở đây , ta tự mình , được chứ ? ”

      ” vâng ! ”

      Để quyển sách xuông , Vân Hiểu Nguyệt ra cửa hướng thư phòng mà .

      Ngoài thư phòng quả nhiên có đám người mặc đủ màu . Trừ bỏ bạch y chính là ” hoàng , chanh , tử ” . Thấy Vân Hiểu Nguyệt tới bạch y hành lễ đầu tiên :

      ” Tham kiến Vân nương ! ”

      ” Các ngươi cũng mệt mỏi cả buổi tối rồi , về nghỉ ngơi , nơi này giao cho ta là được rồi ! ”

      Tiếp nhận khay thức ăn trong tay tử y , Vân Hiểu Nguyệt mỉm cười .

      ” Nhưng là … Môn Chủ , người … ”

      Bạch y có chút bân tâm nhìn nàng . Biết lo lắng cho mình , nàng bình thản cười :

      ” Ngươi yên tâm , cho cùng cũng chỉ ta có khả năng trị , làm gì được ta đâu , xuống ! ”

      ” Vâng ” Mọi người liếc nhìn nhau cái rồi cùng Bạch y thi lễ lui xuống .

      hề gõ cửa , Vân Hiểu Nguyệt bưng khay thức ăn đẩy cửa bước vào , đập vào mắt là cảnh hỗn loạn khiến Vân Hiểu Nguyệt ngẩn ra rồi cười .

      Sách toàn bộ đều bị ném xuống đất , tán loạn nằm đầy mặt đất . Ghế bị đá đổ , đồ sứ bị đập nát , tấm mành ngăn cách thư phòng cùng giường nghỉ cũng bị xé rách . Cảm giác như mới có cơn lốc xoáy ngang qua a !

      Chậc chậc chậc , xem ra ngày hôm qua thực chọc tức Hồ này rồi , thương !

      Vân Hiểu Nguyệt cong môi cười gian rồi hướng phòng nghỉ tới .

      Câu Hồn vẫn là thân hồng y , tóc có chút hỗn loạn nằm giường , nghe thấy tiếng bước chân của Vân Hiểu Nguyệt , thân thể cứng đờ , chút nhúc nhích cũng gì . Vân Hiểu Nguyệt đem khay thức ăn cái ghê duy nhất thoát khỏi cơn thịnh nộ của .

      Cười híp mắt qua ngồi bên cạnh , vỗ vỗ vai , nghiêm túc :

      ” Câu Hồn , ăn sáng ! ”

      Câu Hồn vẫn động , chỉ nằm nghiêng như vậy . Vân Hiểu Nguyệt thấy ngực trắng noãn như ngọc của chi chít vết cào còn phiếm tơ máu .

      Bộ dạng quả thực thê thảm , chằng biết sao lòng nàng lại áy náy , cảm giác tối qua hình như nàng có chút quá tay . Nhìn bộ dạng tại của ràng là bị đả kích quá sâu , khỏi ôn nhu :

      ” Câu Hồn , được rồi , lát nữa ta giúp ngươi trị thương , ngày mai liền khỏi , tới ăn trước , có được ? ”

      ” Nguyệt , trong lòng nàng , thực có ta , ta cuối cùng cũng biết rồi , nàng ra ngoài . Chờ hai ngày sau ta giúp nàng đả thông kinh mạnh rồi nàng cùng Tư Đồ Viễn rời ! ”

      Câu Hồn quay đầu nhàng .

      Vân Hiểu Nguyệt ngẩn ra , trong ngữ khí của toát lên vẻ tiêu điều cùng khổ sở làm cho lòng nàng hiểu sao lại căng thẳng , thu liễm nụ cười nhàn nhạt :

      vậy ta lập tức , về phần Viễn , độc của giải , ngươi đưa về bên nữ nhân kia , ta Hoàng thành đây , hẹn gặp lại ! ”

      chần chừ chút nào Vân Hiểu Nguyệt đứng dậy muốn rời , nghĩ tới lại bị cỗ lực lượng khổng lồ kéo khiến nàng hoa mắt tén vào trong lòng Câu Hồn .

      ” Nàng , nữ này , nữ nhân có lương tâm , nàng cứ như vậy thèm đồng ý ở lại bên cạnh ta ? Ta có chỗ nào tốt ?

      Ta lo lắng bọn họ dùng Tư Đồ Viễn uy hiếp nàng nên trước tiên cứu ra . Vì muốn hiểu nàng nên chịu đau đớn của súc cốt công biến thành bộ dạng nam hài ở bên nàng .

      Vì để nàng thương tâm tiêu hao ít chân khí giúp Tư Đồ Viễn bức độc .

      Vì muốn nàng vui nên phái người đem ngự trù trong cung bắt về giúp nàng lo thức ăn , trộm ngự dụng cho nàng dùng .

      Vân Hiểu Nguyệt , tâm nàng sắt đá như vậy sao ? Ta làm nhiều thứ như vậy mà nàng thấy ?

      Cho dù tính chuyện ngày hôm qua , nàng có thể hạ độc ta nhưng sao nàng lại đẩy ta cho dán nữ nhân trúng xuân dược rồi lại còn cười đến vui vẻ như vậy ?

      Nàng có biết ta có bao nhiêu đau lòng ?

      Tư Đồ Viễn chẳng qua là bị hạ độc quên mất nàng , cùng nữ nhân khác đêm nàng liên thương tâm đến như vậy , nàng như thế nào cũng chịu tha thứ cho . Điều này liền chứng minh nàng thương .

      Nhưng còn ta sao ? Thời điểm nàng tự tay đẩy ta cho đám nữ nhân kia nàng có đau lòng hay ?

      Chắc là có đúng ?

      Vân Hiểu Nguyệt , nữ nhân lãnh huyết này , ta là hận nàng chết đc , ta … ”

      Tay ôm chặt lấy Vân Hiểu Nguyệt trong lòng , Câu Hồn cắn răng nghiến lợi rống giận , đôi mắt đào hoa đầy vành máu , đau đớn sâu .

      Nhìn như vậy khiến Vân Hiểu Nguyệt cứng họng , lại được câu nào , lâu sau cúi đầu thở dài :

      xin lỗi ”

      ” Đừng , Nguyệt , nàng đừng rời khỏi ta , có được ? ”

      Câu Hồn vừa nghe nàng như vậy , đau ý trong mắt càng sâu , suy sụp thả tay vùi mặt vào cổ nàng thào .

      ” Câu Hồn , kỳ thực ta biết các nàng thể làm gì được ngươi cho nên mới hạ dược trừng phạt ngươi chút . Chỉ là có nghĩ đến ngươi đem các nàng giết .

      Các nàng vốn là thị thiếp của ngươi , từng có tiếp xúc thân mật , ta chỉ là tức ngươi trước mặt ta làm những chuyện kia lại còn liên hợp cùng các nàng chế nhạo ta , cho nên …

      xin lỗi , chỉ cần ngươi về sau chọc tức ta , ta liền như vậy nữa , được ? ”

      Dừng lát Vân Hiểu Nguyệt an ủi vỗ vỗ lưng giải thích .

      ” Nguyệt , như vậy trong lòng nàng , có ta sao ? ”

      Câu Hồn ngẩn đầu khẩn thiết nhìn Vân Hiểu Nguyệt , nàng ngẩn ra , trong lòng lướt qua cảm giác kỳ dị , hoá ra là nàng động tâm với rồi .

      sao ? Tự hỏi lòng mình , nàng biết nhiều nam tử như vậy duy chỉ có Hồ này hề có mục đích đến bên nàng .

      Từ lúc mới bắt đầu chưa từng dấu diếm nàng bất kỳ chuyện gì , còn làm nhiều chuyện buồn cười như vậy chỉ vì thích nàng mà thôi .

      vậy thử tiếp nhận , cũng có gì ổn . Về phần Viễn , cũng thử suy nghĩ lại xem sao .

      Cúi đầu thở dài , Vân Hiểu Nguyệt nhàn nhạt nhìn Câu Hồn xinh đẹp , tia bỡn cợt :

      ” Lúc trước ta nhận Viễn là bởi vì với ta cả đời này ngoại trừ ta ai cũng thương , ai cũng chạm vào , nhưng lại ký khế ước bán thân , nội dung kia ngươi cũng nghe được , ngươi sao ?

      Mặc dù ngươi là Môn Chủ của môn phái , nhưng là nam nhân của ta nhất định phải thuỷ chung , vô luận là thể xác hay tinh thần , bằng ta tuyệt đối nương tay .

      Ngươi có nhiều thị thiếp như vậy , ngươi có thể thuỷ chung mình ta sao ? Ngươi có thể đảm bao vụng trộm sau lưng ta sao ?

      Ngươi phải biết rẳng , ta như những nữ nhân khác , ta ích kỷ , nếu ngươi làm gì có lỗi với ta cho dù là hoàng đế ta cũng giết , ngươi nghĩ kỹ ? ”

      ” Nghĩ kỹ rồi , ta liền muốn cùng nàng chỗ , lần đầu tiên thấy nàng ta bị nàng trộm lấy tim rồi , càng gần nàng lại càng bị nàng hấp dẫn .

      Nguyệt , nàng gả cho ta , làm thê tử của ta , thê tử duy nhất của ta , ta thề đời kiếp chỉ mình nàng , được ? ”

      Câu Hồn kích động .

      ” Ngươi lại quên mất rồi , ta , ta gả , bất luận là ai cũng gả . Tiểu hồ ly , nếu phải ngươi gả cho ta , chúng ta liền là quan hệ tình nhân .

      Nếu sau này có bất hoà liền tách nhau ra , muốn ta gả là chuyện trăm triệu thể , ngươi nghĩ ? ”

      Vân Hiểu Nguyệt kiên định lắc đầu trả lời .

      ” Ta là nam tử , làm sao gả ? ”

      Câu Hồn sửng sốt , ánh mắt vui mừng nhanh chóng ảm đạm .

      ” Vậy sao ? Câu Hồn , có chuyện gì là thể , chằng qua là ngươi có muốn làm hay ! Được rồi , cần thảo luận chuyện này nữa , trước tiên ngươi ăn , thức ăn đều nguội . ! ”

      Vân Hiểu Nguyệt hứng thú dây dưa vấn đề này lền vỗ gương mặt hồ ly của .

      ” Nguyệt , thể có cách khác sao ? ”

      ” Đương nhiên là có , ăn ! ”

      ” Chuyện này … cho ta suy nghĩ được ? ”

      ” Được , tuỳ ngươi muốn nghĩ bao lâu cũng được ! ”

      Vân Hiểu Nguyệt nhũn nhún vai từ trong lòng đứng dậy .

      Câu Hồn nhắc lại nữa , ngoan ngoãn ngồi bên giường ăn sáng . Thỉnh thiafng dùng đôi mắt đào hoa xinh đẹp nhìn nàng đến ngẩn người .

      Vân Hiểu Nguyệt biết tính kiêu ngạo như vậy , có khả năng liền đáp ứng nàng , bởi vì dù sao cũng phải là Tư Đồ Viễn , nàng cũng cùng dông dài .

      Nàng biết , qua sáng nay , quan hệ giữa nàng và Câu Hồn thay đổi . Trong lòng nàng bắt đầu có bóng dáng của , mặc dù rất nhạt nhưng lại thuỷ chung tốt với nàng như vậy , trong lòng lại thuỷ chung nàng , có lẽ ngày nào đó chặt chẽ chiếm được vị trí trong tim nàng mà bao giờ mất .

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 35 : Thử Tha Thứ .


      ra muốn loại bỏ những nốt mẩn đỏ này rất dễ , chỉ cần pha dược trong nước tắm . Vì biết Câu Hồn rất sĩ diện nên ăn sáng xong Vân Hiểu Nguyệt sai người chuẩn bị nước ấm còn nàng chuẩn bị thuốc .



      Sau khi cho mọi người lui xuống , Câu Hồn dùng áo choáng quấn chặt lấy thân thể như gió lướt về phòng ngủ của mình , nhìn rất buồn cười khiến Vân Hiểu Nguyệt cười đến đau cả bụng . Câu Hồn như vậy là quá thú vị a !



      Cơ mà hiệu suất làm việc của Quỷ Môn quả rất cao nha . Vân Hiểu Nguyệt vừa mới lấy rồi về phòng ngủ thấy nước ấm cùng thảo dược đều được đưa đến , chỗ tắm rửa cũng đều được chuẩn bị tốt .



      ( Ụt : bắt đầu từ chương này vì Nguyệt tỷ chấp nhận Câu Hồn ca nên tớ chuyển cách xưng hô ” ta – ngươi ” sang ” ta – chàng ” nhớ ^^ )


      Vì chiều theo lòng tự trọng của nên Vân Hiểu Nguyệt cho Thanh Hà cùng Vũ Thu lui ra ngoài , rồi nàng tự mình lôi kéo Câu Hồn tắm , bảo cời hết y phục .



      ” Nguyệt , nàng muốn xem ta tắm sao ? ”



      Chẳng biết tại sao , khuông mắt Câu Hồn có chút đỏ ửng , ngượng ngùng .



      ( Ụt : Tưởng tượng đến đoạn này chắc Câu Hồn ca đáng chết được mất =D] )



      Stop , cũng có lúc xấu hổ sao ? Chuyện này thể tưởng được a , thú vị !



      nhảm , cởi ra , ta xoay người là được ! ”



      Vân Hiểu Nguyệt cười hì hì rồi quay người .



      ” Ân ”



      Có chút hiểu nhìn rổ dược bên cạnh trống trơn , Câu Hồn vung tay lên thoát y , trần truồng nhảy vào thùng tắm .



      Vân Hiểu Nguyệt nghe thấy tiếng nước , xoay người tới , nhìn an vị trong đó , nàng tiếp tục tăng nước vào cho tới khi nước lên tới cổ họng .



      Cần lấy khăn gấm thấm nước dược , cẩn thận lau khuôn mặt của Câu Hồn , mìm cười :



      ” Được rồi , ngâm nửa canh giờ , sau đó ngủ giấc , là tốt thôi ! ”



      ” Ân , Nguyệt , ngày mai ta đả thông kinh mạch cho nàng , được ? ”



      Câu Hồn dừng chút , nhàng hỏi .



      ” Ngày mai ? ”



      Vân Hiểu Nguyệt giật mình , ánh mắt có chút phức tạp nhìn Câu Hồn cái , ý cười chứa tia thư thái dần lên .



      ” Được ”



      ” Nguyệt , chuyện kia … Thực ra , ngày hôm qua ta hạ lệnh cho hắc y dùng bồ câu đưa tin đến tất cả phân bộ cùng tổng bộ đem tất cả thị thiếp đều giải tán .



      Ta cam đoan chỉ đối tốt với mình nàng , ta được làm được . Về sau , nàng cần nhớ thương tiểu tử thúi ở phòng cách vách có được ? ”



      Trầm mặc chốc lát , Câu Hồn đột nhiên .



      ” Ách ? Động tác nhanh như vậy sao ? Vì sao lại làm thế ? Vì chuyện đêm qua làm chàng sợ ? ”



      Vân Hiểu Nguyệt cười đến gian trá đứng lên .



      ” Ta … nghĩ tới những nữ nhân này bình thường ôn nhu như vậy , đêm qua đều giống như lão hổ , cắn ta đau quá , đẩy thế nào cũng tách ra được , trong cơn tức giận ta liền đem các nàng giết toàn bộ .



      Nguyệt , lần sau nếu ta làm sai , nàng trừng phạt thế nào cũng được nhưng ngàn vạn đừng giống tối hôm qua có được ? Như vậy quá kinh khủng ! ”



      ” Ha ha … ”



      Nghĩ tới chuyện tối qua hành động của đám nữ nhân như lang hổ kia làm Vân Hiểu Nguyệt cười ha hả :



      ” Câu Hồn , nếu chàng còn nghe lời , ta liền tìm nữ nhân nhiều hơn nữa để hầu hạ chàng .



      Đến lúc đó , ta chỉ đánh thuốc mê trong chốc lát , mà cho liều lượng để chàng ngồi lâu , để những nữ nhân kia đều ăn uống no đủ ép khô chàng , cho nên nhớ kỹ nên chọc ta tức giận , biết ? ”



      ” Nàng , nữ này , nàng ràng có kết cục tốt mà , được rồi , dù thế nào ta cũng mặc kệ .



      Nàng ích kỷ , ta cũng ích kỷ , nàng cho ta công khai , ta liền lén lút chỉnh . Nhất là tên Tư Đồ Viễn kia , ta nhìn liền tức .



      Nguyệt , ngày mai ta phái người đưa , hừ ! ”



      Kéo khăn gấm mặt , đôi mắt đào hoa xinh đep của Câu Hồn phun ra nồng đậm đố kị .



      ” Viễn ? ”



      Ánh mắt Vân Hiểu Nguyệt buồn bã , tâm có chút đau đớn , thở dài .



      ” Được , tuỳ chàng ! ”



      ” Lại là cái ánh mắt này , Nguyệt , nàng đúng là biết cách đả kích ta mà . Thôi quên , nữa , ta ngủ , liền ngủ , được chưa ? ”



      Câu Hồn thở dài , lại đặt khăn lên mặt , tựa vào thùng , nữa .



      ” Chàng … ”



      Vân Hiểu Nguyệt dở khóc dở cười . nghĩ tới đại danh đỉnh đỉnh Môn Chủ Quỷ Môn lại có bộ dạng như tiểu hài tử cáu kỉnh .



      Ai có thể nghĩ tới , người tâm tình bất định , vừa chính vừa tà , được mọi người trong Quỷ Môn e ngại – Môn Chủ này kỳ lại như tiểu hài tử chứ ?



      Chẳng lẽ đây mới chính là tính tình của ? Chuyện này , cũng được xem là loại đáng nha !



      ” Ta so đo với chàng , thành khai báo , chàng sủng hạnh qua bao nhiêu người ? Có con nối dòng chưa ? mau ? ”



      Vân Hiểu Nguyệt đến gần thùng gỗ , cười hì hì ép hỏi .



      ” Ách , bảo bảo có , còn về chuyện kia … ta … chuyện kia … ”



      Câu Hồn trợn tròn mắt , ấp úng đứng lên .



      ” Hắc hắc , chàng ngâm , suy nghĩ kỹ rồi cho ta , ta ra ngoài dạo ! ”



      Vân Hiểu Nguyệt vỗ vỗ mặt , cười hì hì ra ngoài .



      Bên ngoài ánh năng tươi sáng , đứng hành lang , tâm tình Vân Hiểu Nguyệt khoái trá . Trong khoảng thời gian sống cùng Câu Hồn , cùng đấu đá nho , cảm giác người sáng sủa hơn rất nhiều .



      Đương nhiên còn có Bạch Bằng Triển , Tướng quân đại ca đáng kia cũng thể có công , lần này đến Bạch Hổ quốc xem ra vô ích a !



      ” Tham kiến Vân nương ! ”



      Bên tai đột nhiên truyền đến thanh của Hắc y . Vân Hiểu Nguyệt quay đầu thấy gương mặt lãnh khốc của , mỉm cười hỏi :



      ” Có chuyện gì thế ? ”



      ” Tư Đồ công tử nửa đêm qua tỉnh ! ”



      ” Tỉnh ? ”



      Lòng Vân Hiểu Nguyệt lại lộp bộp , thu lại ý cười , nhàn nhạt



      ” Tỉnh tỉnh , cần với ta ! ”



      ” Chuyện là , cự tuyệt uống thuốc cùng ăn cơm . Thân thể vốn suy yếu , nếu tiếp tục như vậy sợ được , cho nên thuộc hạ to gan , muốn mời nương xem chút , luôn luôn muốn gặp người ! ”



      Tự hành hạ mình ? Tên Tư Đồ Viễn này , muốn tức chết ta mà . Chờ xem , ta liền hảo hảo thu thập ngươi .



      Vân Hiểu Nguyệt vừa nghe liền phát hoả , bước nhanh đến phòng .



      Cửa mở , chiếc ghế bên cửa sổ , Tư Đồ Viễn ăn mặc đơn giản , dựa vào cửa , nhìn bên ngoài đến ngẩn người . Nghe thấy tiếng bước chân cũng quay đầu lại , nhàn nhạt :



      ” Ta cái gì cũng ăn , cần làm phiền ta ! ”



      ” Ngơi dám ăn thử xem ? ”



      Vân Hiểu Nguyệt nổi giận đùng đùng tới , nhéo áo của , hung tợn .



      ” Nguyệt Nhi ”



      Thấy mắt đẹp của Vân Hiểu Nguyệt phun lửa , Tư Đồ Viễn kinh hỉ vạn phần , ánh mắt lập tức buồn bã , khuôn mặt bi thương :



      ” Nguyệt Nhi , làm sai phải bị phạt , ta phản bội nàng , phạt là đáng !



      Tuy rằng nàng bỏ giấy bán thân nhưng trong lòng ta , mạng của ta là của nàng . có lệnh của nàng , ta thể chết được . Nhưng có nàng , ta sống bằng chết , cho nên thà để ta vĩnh viễn khoẻ lên . ”



      ” Ngươi … ”



      Khoát tay , nhìn dung nhan quen thuốc trước mắt , tát này , Vân Hiểu Nguyệt muốn đánh thế nào cũng xuống tay được .



      ” Hắc y , đóng cửa sổ , xách đến giường ! ”



      ” Vâng ”



      Tư Đồ Viễn suy yếu như vậy , ràng phải đối thủ của hắc y , cả cơ hội phản kháng cũng có .



      Trong chớp mắt bị ném vào trong chăn gấm , tay hắc y nhanh chóng đưa cháo tới . Vân Hiểu Nguyệt ngồi bên giường , phục phịu đưa tới :



      ” Ăn ”



      ăn ”



      Lần đầu tiên Tư Đồ Viễn quật cường lắc đầu . Thâm tình mà tham lam nhìn nàng , trong mắt chứa sương mù :



      ” Nguyệt Nhi , ta muốn cùng nàng chỗ , nếu nàng liền giết ta , còn mang theo ta , nàng đến chỗ nào , ta đến chỗ đó , tuyệt rời nàng ! ”



      ” Ngươi uy hiếp ta ? ”



      Vân Hiểu Nguyệt giận dữ , híp mắt lạnh lùng hỏi .



      ” Thuộc hạ dám ! ”



      Đau ý sau tràn ngập , Tư Đồ Viễn rũ mắt , nắm chặt hai đấm , đứng dậy thầm .



      dám ? Ngươi biết Câu Hồn tốn ít chân khí mới giải được độc cho ngươi , ngươi biết ta có khả năng để ý đến ngươi .



      Ngươi làm gì làm , lại muốn tuyệt thực .



      Tư Đồ Viễn , nhẫn nại của ta có hạn , được rồi . ăn đúng ? Hắc y , lập tức chuẩn bị ngựa đưa quay về phủ Minh chủ võ lâm , hừ ! ”



      Vân Hiểu Nguyệt đứng lên , đem chén cháo đặt lên bàn , nổi giận .



      ” Ta , Nguyệt Nhi , nếu nàng muốn đưa , liền đưa thi thể của ta ! ”



      Tư Đồ Viễn hô to tiếng , rồi từ gối lấy ra chuỷ thủ , hung hăng đâm tới ngực , bị hắc y đứng bên nhanh như chớp phá huỷ .



      ” Ngươi điên rồi ! ”



      Mặt Vân Hiểu Nguyệt xanh mét , tiến lên vung ta .



      ” Bốp ”



      Thanh thanh thuý vang lên , ba người trong phòng đổng loạt ngẩn người .



      ” Hắc y , ngươi ra ngoài ! ”



      Vân Hiểu Nguyệt nắm chặt bàn tay đau , ràng cái tát vừa rồi mặt Tư Đồ Viễn làm nàng đau lòng , giọng run rẩy .



      ” Vâng ”



      Hắc y gì , ánh mắt lạnh lùng lên tia kinh ngạc , xoay người .



      Cắn môi , Vân Hiểu Nguyệt bưng chén cháo lên , múc muỗng , đưa tới bên miệng . Tư Đồ Viễn dừng chút , há miệng ăn .



      Cứ như vậy , hai người đều gì . Nàng múc , ăn . Nước mắt cứ thế rơi chăn gấm , phảng phất như đánh vào lòng nàng .



      Đau cùng chua xót tràn ngập lòng nàng , nhìn Tư Đồ Viễn im lặng mà rơi lệ , cổ họng nàng như bị cái gì chặn , ra lời .



      Rất nhanh , chén cháo ăn xong . Vân Hiểu chuyển sang đưa cho chén thuốc . Tư Đồ Viễn nhận lấy , hơi uống hết , sau đó kinh ngạc nhìn Vân Hiểu Nguyệt .



      Ánh mắt xinh đẹp tròn suốt trước kia của giờ đầy tia máu , đều là thống khổ cùng tuyệt vọng làm Vân Hiểu Nguyệt thế nào cũng nỡ .



      Haizz , Câu Hồn sai , ngươi chính là uy hiếp của ta .



      Vân Hiểu Nguyệt tự giễu thở dài , kéo ra tia cười lạnh lùng nhìn Tư Đồ Viễn :



      ” Ta biết ngươi là bị người ta hạ độc cho nên mới quên ta cưới nữ nhân kia . Ta có thể thử tha thứ cho ngươi , nhưng hài tử của ngươi sao ?



      Viễn , thực tế chút , đứa là của ngươi , ngươi nhẫn tâm để đứa bé kia có phụ thân sao ?



      Bằng tình cách của ngươi hẳn là thể bỏ xuống hài từ kia , mà ta , có khả năng chấp nhận chuyện ngươi cùng nữ nhân khác có hài tử , như vậy , chúng ta như thế nào ở cùng nhau ?



      Cho dù ta tiếp tục thu ngươi bên cạnh ta , nữ nhân kia của ngươi , nàng ta nguyện ý sao ? Trong mắt của ta , nữ nhân kia tâm cơ rất sâu , nàng nhất định cùng ngươi dây dưa ngớt . Mà Vân Hiểu Nguyệt ta lại có hứng thú xử lý chuyện này .



      Cho nên ta nghĩ biện pháp tốt nhất là đường ai nấy . Viễn , ngươi ăn uống đầy đủ , hảo hảo tĩnh dưỡng , sau đó hảo hảo xử lí chuyện này .



      Ngươi cũng biết ta luôn có tình cảm đặc biệt dành cho tiểu hài tử cho nên ngươi chiếu cố tốt cho bảo bảo của ngươi ! ”



      Vỗ tay Tư Đồ Viễn , Vân Hiểu Nguyệt xoay người chuẩn bị rời .



      ” Đừng



      Tư Đồ Viễn kéo nàng lại , con ngươi đen dần sáng đứng lên :



      ” Nguyệt Nhi , nữ nhân kia ta tuyệt cưới nàng . Vài ngày nay ta suy nghĩ rất nhiều . Càng nghĩ càng thấy kỳ quái .



      Ta ngày đó uống đến say mèm , có từng cùng nàng tiếp xúc thân mật hay ta cũng biết .



      Còn có hài tử kia , lúc ấy ta trúng độc , nàng ta nàng là vị hôn thê của ta , hơn nữa đối với ta ngoan ngoãn phục tùng , ôn nhu săn sóc nên ta cho là cho nên mới đối xử tốt với nàng .



      Nhưng sau khi tỉnh lại , ta hận thể tự tay giết chính mình , Nguyệt Nhi , lâu như vậy nàng cho ta cơ hội giải thích , ta biết nàng hận ta , hận ta hết lần này đến lần khác lại tổn thương nàng .



      Nhưng mà Nguyệt Nhi , đó là ta tự nguyện . Ta nhất định tra ra chân tướng , nếu nữ nhân kia hãm hại ta , ta tuyệt đối tha thứ nàng .



      Còn có Hồng Phi , ta nghĩ hết thảy chuyện này là do dựng lên . Mục tiêu của là nàng . Nguyệt Nhi ta lo lắng cho nàng cho nên ta nhất định phải theo nàng . Nguyệt Nhi , có được ? ”



      Đáng chết !



      Lời của Tư Đồ Viễn khiến lòng Vân Hiểu Nguyệt cả kinh , nàng nhớ lại hết thảy chuyện phát sinh , thầm mắng mình vì bi thương mà ngu ngốc !



      Đúng vậy a , cho dù võ công của Tư Đồ Viễn có cao cũng chỉ là ám vệ . Mà ở cổ đại này , chỉ là hạ nhân . Còn Hồng Phi kia đường đường là Minh chủ võ lâm , nhiều người để lựa chọn như vậy vì sao lại muốn nghĩa muội gả cho Tư Đồ Viễn ?



      Trong này nhất điịnh có vấn đề , có mưu đồ đối với mình ? Lúc trước biết mình là nữ tử , mình trước mặt cũng có biểu tài hoa gì , muốn gì ở mình ? Y thuật sao ?



      đại lục này hẳn có người có y thuật cao hơn mình , được , chuyện này xem ra có rất nhiều khúc mắc .



      Xem ra nhất định phải làm , nếu phải bị mưu , Viễn còn có bị ép chết ! Nhưng mà , tra như thế nào đây ? Vân Hiểu Nguyệt cau mày lâm vào trầm tư .



      ” Nguyệt Nhi , nàng nhờ Câu Hồn hỗ trợ ! là Quỷ Môn Môn Chủ , Quỷ Môn lại là tổ chức tình báo lớn nhất thiên hạ .



      Chỉ cần đủ bạc có được bất cứ tin tức gì nàng muốn . lại thương nàng như vậy , biết có đồng ý giúp ta hay nữa ! ”



      Tư Đồ Viễn nhìn biểu cảm của Vân Hiểu Nguyệt nhàng . Trong mắt lên tia ghen tỵ cùng khổ sở .



      ” Câu Hồn ? ”



      Vân Hiểu Nguyệt ngẩn người , lẳng lặng nhìn Tư Đồ Viễn , lâu sau cười ra tiếng :



      ” Được , ta đáp ứng việc ngươi có thể tiếp tục làm ám vệ của ta , nhưng trước khi ngươi cần phải tra ra chân tướng của việc kia , ngươi chỉ là ám vệ của ta mà thôi .



      Nếu tra ra hài tử kia đúng là của ngươi , Viễn , ngươi tính làm gì ? ”



      ” Đứa bé kia phải của ta đâu sao ? ”



      Tư Đồ Viễn khẩn trương hỏi



      ” Ta liền tha thứ ngươi ! ”



      Vân Hiểu Nguyệt rút tay về , cười :



      ” Nghĩ ngơi tĩnh dưỡng cho tốt , mấy ngày nữa ta Hoàng thành Bạch Hổ quốc , ta nhận đại ca , đáp ứng gặp mẫu thân .



      Còn có ta mới đáp ứng Câu Hồn cùng ở chung , tính thích đùa giỡn , ngươi nên cùng so đo , nghỉ ngơi , ta tìm ! ”



      xong Vân Hiểu Nguyệt chần chờ , để lại Tư Đồ Viễn , quay người ra cửa .



      Nàng muốn hảo hảo hỏi Câu Hồn , lần trước từng nhắc tới thân phận của Hồng Phi cùng Phong Tuyệt , rốt cuộc là thế nào ?

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 36 : Quyết Mang Theo Bình Dấm


      Bên trong phòng yên tĩnh . Câu Hồn nằm giường, ngủ ngoan . Ánh mặt trời từ cửa sổ chiếu vào mặt , càng lộ ra da thịt như tuyết , những điểm đỏ nhạt , xem ra dược thảo phát huy tác dụng .

      Có thể là vì mệt cả buổi tối nên Vân Hiểu Nguyệt đến gần cũng biết . Ngồi bên giường , nàng chậm rãi đánh giá , nhìn thế này cũng thấy Hồ này xinh đẹp !

      Lông mi dài uốn cong , làn da phấn nộn nhìn giống cao thủ võ lâm , tựa như tiểu thụ , hắc hắc , nhìn muốn sờ chút !

      Tay nhàng sờ , dự đoán được là tay chưa kịp đụng tới eo bị kéo lại , chốc lát liền tiến vào ngực .

      ” Thế nào ? Có phải phát ra ta lớn lên rất đẹp , muốn ăn đậu hũ của ta ? ”

      Câu Hồn vùi mặt vào tóc nàng ngửi lấy, thoả mãn than tiếng , hỏi .

      ” Tính cảnh giác cao a , vậy sao vừa rồi chàng mở mắt ? ”

      Vân Hiểu Nguyệt từ chối , ngẩng đầu phản bác .

      ” Ta biết là nàng , bước chân của nàng ta quen rồi . Nguyệt , nàng lại nhìn tiểu tử thúi kia sao ? biết có cái gì tốt lại khiến nàng nhớ thương .


      Ta mặc kệ , bây giờ nàng là của ta , ta cho nàng gặp . ”

      Kéo tay nàng , Câu Hồn lại bắt đầu ăn dấm chua .

      ” Này này này , sai rồi , hẳn phải là chàng là người của ta . Về phần Viễn , còn xem xét a ! ”

      Cuộc đối thoại vừa rồi khiến tâm tình nàng cực tốt , tươi cười .

      ” Xem xét ? ”

      Câu Hồn ngẩn ra , trong mắt nổi lên tức giận :

      ” Nàng tha thứ ? Nếu ta biết liền để nàng gặp , bị lừa hai ba câu liền mắc mưu , được , từ giờ trở , ta muốn đem nàng thời thời khắc khắc buộc bên mình , hừ ! ”

      ” Chàng , xem chàng kia , sao ham muốn chiếm hữu lại mạnh như vậy ? Ta rồi mà , ta thuộc về bất cứ ai , nên đừng có cái suy nghĩ nắm ta trong tay nghe chưa ?

      Ta chỉ đáp ứng cho tiếp tục làm ám vệ của ta mà thôi .

      Đúng rồi , lần trước chàng ta biết thân phận của Phong Tuyệt cùng Hồng Phi thế là có ý gì ? Bọn họ còn thân phận khác sao ? ”

      Xoa bóp mà của , Vân Hiểu Nguyệt cười tươi hì hì hỏi .

      ” Nàng nha , may mắn gặp được ta , nếu đáng lo a . Nàng là người thông minh lại bình tĩnh như vậy thế mà lại nhận ra bọn chúng đối với nàng có ý đồ sao ? ”

      Câu Hồn cười hì hì hôn tay nàng hỏi .

      ” Ta có gi đáng giá để bọn họ nảy sinh ý đồ chứ ? Bất quá chỉ là giúp Hồng Phi trị thương cùng trị bệnh phong thấp tại Phong Vân Trại mà thôi ! ”

      Vân Hiểu Nguyệt hiểu trả lời .

      ” Nàng là ngốc mà . Nàng có biết hay , y thuật của nàng , võ công của nàng là cỡ nào kinh thế hãi tục ? Bệnh phong thấp kia là bất trị thế mà nàng mới vài ngày liền chữa lành , có thể làm người ta chú ý sao ?

      Hơn nữa , nàng chỗ nào lại tới Phong Vân Trại , nàng có biết Phong Tuyệt là ai ? ”

      ” Là ai ? ”

      Vân Hiểu Nguyệt có chút há hộc mồm hỏi .

      ” Nàng nha , chính là Huyền Vũ quốc nhị Hoàng tử . Tuy là con riêng , Hoàng thượng thừa nhận nhưng là Đại Hoàng tử cùng Tam Hoàng tử thừa nhận .

      Nhất là Đại Hoàng tử , cùng với cấu kết làm việc xấu . Ánh mắt nàng là độc đáo a , mới rời Hoàng cung liền đến hang sói .

      Nguyệt , nàng làm cho ta lo lắng a ! ”

      Câu Hồn si mê hôn lên con mắt trừng lớn của Vân Hiểu Nguyệt , lầm bầm .

      ” Nhị Hoàng tử ? ”

      Vân Hiểu Nguyệt khiếp sợ nửa ngày mới bừng tỉnh .

      ” Hèn gì Huyền Dạ lại như vậy tự do ra vào Phong Vân Trại , xem nữa huỷ trong sạch của Phong Tú Nhi mà lại có trách phạt gì .

      Ta còn nghĩ là vì Huyền Dạ cực kỳ được sủng nên mọi người giận mà dám gì . Hoá ra Phong Tuyệt lại là nhị ca của , nhưng là cùng Đại Hoàng tử có quan hệ gì ? ”

      Tách ra nụ hôn như sói của Câu Hồn , nàng hiểu lại vấn .

      ” Aizzz , Tiểu khả ái , Hồng Phi Minh chủ võ lâm kia kỳ thực chính là Đại Hoàng tử của Huyền Vũ quốc a .

      tại Hoàng đế Huyền Vũ quốc thích Huyền Dạ vô cùng , lòng muốn phế Hồng Phi , mà đúng , tên là Huyền Kha , để lập Huyền Dạ làm thái tử . Huyền Kha là người có dã tâm , làm sao cam tâm được ?

      tại khao khát người tài , ta đoán nàng nhất định có chỗ nào kiệt xuất mà bọn họ phát được cho nên mới nghĩ cách lưu lại nàng .

      Vừa vặn tên Huyền Dạ đần độn kia bị ma quỷ ám ảnh , muốn bắt nàng cho nên bọn họ mới biết . vì sao Phong Tuyệt lại xuất đúng lúc như vậy mà cứu nàng ?

      Nguyệt , nàng cẩn thận suy nghĩ a ! ”

      Hai tay Câu Hồn gắt gao ôm chặt lấy nàng trong lòng , vừa vừa như tên trộm hôn lấy nàng buông .

      Trời ạ , lại phức tạp như vậy sao ? Vân Hiểu Nguyệt có chút choáng váng đầu óc , phân tranh như thế này nàng chút cũng thích , bất quá cẩn thận suy nghĩ nàng thấy lời của Câu Hồn hẳn là đúng .

      Đúng rồi , nàng từng cùng Phong Tuyệt bàn qua về binh pháp quân , xong rồi , hoá ra là vì vậy .

      Trong đầu nàng nhớ lại lầm trước tại phủ Minh chủ nàng từng cùng Phong Tuyệt trong thư phòng thảo luận qua binh thư , lúc ấy nàng căn bản biết thân phận của Phong Tuyệt . bây giờ nghĩ lại bản thân quá mức sơ sẩy rồi .

      ” Câu Hồn … ưm … ”

      Vừa định mở miệng chuyện nghĩ tới liền bị Câu Hồn đặt dưới thân mà hôn .

      Tiểu tử này là sắc hồ ly mà , buồn cười nhìn khuôn mặt say mê của Câu Hồn , Vân Hiểu Nguyệt chủ động ôm lây cổ vùi đầu hôn đáp trả .

      Kỹ thuật hôn của Câu Hồn vô cùng tốt , đầu lưỡi vừa lướt liền tạo cho nàng trân run rẩy . Ngọn lửa trong người bắt đầu bốc cháy , cái lưỡi chui vào trong miệng , hoặc ấn hoặc áp , liền cuốn lấy lười nàng , ôn nhu triền miên mút vào .

      Phảng phất như ăn được loại điểm tâm ngon nhất thế giới . Cảm giác kích thích này cứ thế tăng lên khiến hoả dục trong người Vân Hiểu Nguyệt cứ thế tăng lên , người tê tê rần rân thoải mái .

      ” Nguyệt , nàng ngọt , ta nàng ! ”

      Hơi thở Câu Hồn bất ổn , tay muốn cởi bỏ áo của nàng , hướng ngực mà tới , bỗng nhiên run lên , gầm tiếng , hôn cuồng nhiệt .

      ” Câu Hồn , được ! ”

      Lòng Vân Hiểu Nguyệt cả kinh , hai tay chắn trước ngực , thở hổn hển :

      ” Đừng như vậy , thân thể của ngươi còn chưa khoẻ mà ! ”

      ” Đáng chết ! ”

      Câu Hồn vừa nghe lời này oán hận đập cái lên giường :

      ” Nguyệt , chờ ta bình phục có được ? ”

      ” Xì ”

      Nhìn gương mặt hồ ly đỏ ửng Vân Hiểu Nguyệt nhịn được cười :

      ” Sắc hồ ly , được ăn đậu hũ của ta , chờ chàng nguyện ý gả cho ta rồi tính ! ”

      ” Ách ? ”

      Câu Hồn ai oán gục đầu lên đầu gối , đáng thương :

      ” Nguyệt , tâm nàng nham hiểm ! ”

      được nghịch nữa , ngủ chút , sau đó cho ta biết chút về tình hình của đại lục này , rất phức tạp được ? ”

      ” Được , thế ta ôm nàng ngủ được ? ”

      ” Ân ”

      Chỉnh lại y phục , Vân Hiểu Nguyệt chui vào trong lòng Câu Hồn , về có ngủ hay nàng biết vì nàng ngủ .

      Buổi tối , sau khi dùng bữa , Vân Hiểu Nguyệt theo Câu Hồn lên giường ngủ , nghe kể về tình hình đại lục này .

      hổ là tổ chúng tình báo , tin tức nắm giữ rất nhiều . Mặc dù có nhiều chỗ hiểu nhưng là tổ chức có được tin tức của Hoàng thất nhiều đến như vậy đủ thấy Quỷ Môn này rất mạnh .

      Ước chừng Câu Hồn hơn hai canh giờ , đem tình hình tứ quốc nay phân tích ràng cho Vân Hiểu Nguyệt .

      Đầu tiên là nước đứng đầu tứ quốc – Thanh Long quốc , tình hình rất là ổn .

      Thứ hai là Bạch Hổ quốc cùng Huyền Vũ quốc và Chu Tước quốc quan hệ tệ , đều thầm tiến hành tranh đấu .

      Trong khoảng thời gian gần đây , hiểu vì sao quan hệ của Bạch Hổ quốc cùng hai nước khác càng ngày càng thân , ràng là lập Thanh Long quốc .

      Nhất là dân gian Đại Hoàng tử kia , trước khi trở lại Bạch Hổ quốc , toàn ru rú trong nhà , nhưng sau khi trở về , liền tiến hành chỉnh đốn , đem Nhị Hoàng tử chèn ép , cũng bắt đầu liên kết với Huyền Vũ quốc cùng Chu Tước quốc .

      Trách được Tần Ngạo lại muốn dùng thủ đoạn như vậy nhanh chóng diệt trừ Vân gia của nàng . Tình hiwnh thực ổn a .

      Nhưng là việc này có liền quan gì tới nàng ? Tần Ngạo à Tần Ngạo , ngươi phải là rất Hoàng vị sao ?

      Chờ ta đến Bạch Hổ quốc , vụng trộm giúp đại ca ta vài chiêu , tranh thủ sớm đem Thanh Long quốc của người tiêu diệt .

      Để xem Hoàng vị này của ngươi làm thế nào ? Mất vị trí này , phẩn đả kích với hẳn là a !

      Hắc hắc … Tần Ngạo , nổi đau diệt môn của ta có thể báo rồi . Cho dù là chính tay ta hay mượn tay người khác cũng như nhau thôi .

      ” Nguyệt , Nguyệt , Nguyệt , nàng sao chứ ? ”

      Thấy hơi thở của Vân Hiểu Nguyệt càng ngày càng lạnh , mắt tràn đầy hận ý cùng sát ý doạ Câu Hồn nhảy dựng , nhịn được lo lắng hỏi .

      có gì , Câu Hồn , ta mệt , chuyện nữa nha ! ”

      Vết thương lòng lại bắt đầu đau , Vân Hiểu Nguyệt mệt mỏi nhắm mắt , nhàng .

      ” Nguyệt , ta chỉ biết nàng hoả thiêu Sắc Điệp Cung , nhưng là vì sao ta tra được . Nguyệt , nhìn dáng vẻ của nàng , nhất định là tên Tần Ngạo kia làm chuyện quá đáng .

      Nàng đừng khổ sở , ta giúp nàng ám sát , báo thù cho nàng , được ? ”

      Câu Hồn thấy gương mặt bi thương của Vân Hiểu Nguyệt , giọng lạnh băng vang lên.

      ” Tên ngốc này ! Thủ vệ Hoàng cung nhiều như vậy , muốn là giết sao ?

      cần , ta tìm được biện pháp đối phó , từ từ tra tấn , khiến sống bằng chết .

      Câu Hồn , chàng cần tham gia vào , thời điểm ta cần đến chàng , với chàng , biết chưa ? ”

      Vân Hiểu Nguyệt mở ra mắt đẹp , lạnh như băng .

      ” Ta … Được , Nguyệt , ta nghe lời nàng ! ”

      Ánh mắt lạnh thấy xương của Vân Hiểu Nguyệt làm Câu Hồn ngẩn người , liền trả lời theo bản năng .

      ” Ân , ngủ , ngày mai còn phải chưa thương cho ra , chờ nội lực ta khôi phục liền đuổi tới Hoàng thành .

      Câu Hồn , chàng cần cùng với ta , giúp ta việc . Ta muốn huấn luyện đội binh của mình .

      Ngày mai ta cùng chàng bàn về chuyện này , chàng giao hắc y cùng bạch y cho ta , có chuyện gì ta lập tức dùng bồ câu đưa tin cho chàng , được ? ”

      Vân Hiểu Nguyệt cười , khẽ .

      ” Vì sao nàng muốn ta cùng nàng ? ”

      Câu Hồn bất mãn .

      được , người ta tin tưởng nhất là chàng , chàng phải giúp ta . Đội binh này là ta muốn tặng ” Đại lễ ” cho Tần Ngạo . Cho kích chí mệnh .

      Mặc khác , chàng lớn lên quá đẹp , mang theo chàng rất phiền a , quyết định vậy , ngủ ngon ! ”

      thèm nhìn biểu tình sững sờ của Câu Hồn , Vân Hiểu Nguyệt chui vào trong ngực , tìm tư thế thoải mái mà ngủ .

      ” Chuyện này … này … thôi được rồi , ta biết rồi ! ”

      Nửa ngày sau Câu Hồn bất đắc dĩ thở dài , ôm Vân Hiểu Nguyệt , nữa .

      Ha ha , nếu ta mang theo bình dấm chua là chàng ta làm gì có cơ hội gặp mĩ nam a ! Ở Hoàng thành khẳng định có rất nhiều suất suất mỹ nam , chàng theo người ta cũng cua được !

      Hồ đáng thương , nếu biết vì nguyên nhân này mà cho theo hẳn là tức đến té xỉu , hắc hắc …

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :