1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Xuyên không] Tuyệt sắc thái giám: Yêu hậu dụ lãnh hoàng - Sở Thanh [73]

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 78: ra là, có vị hôn thê

      Đoàn Cẩm Sơ tràn đầy tức giận trở về phòng, nàng ngã xuống giường ngừng hà hơi hít vào, vậy mà thấy nàng! Vậy mà thấy nàng! Tên lường gạt! Lúc ở bên trong hố đất cứu nàng còn dịu dàng thắm thiết, vừa về tới Bát vương phủ, ngủ giấc thức dậy liền trở mặt vô tình!

      Sở Vân Hách! Có quỷ mới thích ngươi! Cho dù bản nương có thích thái giám, cũng thèm thích ngươi!

      Kìm nén tức giận trong lòng, Đoàn Cẩm Sơ tiện tay cầm đấu thuốc hít đặt đầu giường quăng ra ngoài!

      "Ầm. . . . . .”

      Tiểu Xuyên Tử muốn đẩy cửa tiến vào bỗng nghe trong phòng truyền ra tiếng đập dọa tay run lên, cái trán đánh vào cửa tiếng "đông", "Ui. . . . ."

      Lông mày Tiểu Xuyên Tử nhíu chặt lại, đưa tay xoa trán mấy cái, lúc này mới đẩy cửa vào, chạy thẳng tới phòng trong, nhìn cái mặt liền trắng bệch, "Tiểu Sơ Tử, ngươi đập bể đấu thuốc hít của ta?"

      "Ách. . . . . . Bể rồi?" Đoàn Cẩm Sơ ngây ngốc, vội vàng đứng lên nhìn xuống mặt đất, khuôn mặt nhắn lập tức quẫn bách, tràn đầy áy náy xin lỗi: "Thực xin lỗi ngươi, ta, ta nhất thời khống chế cảm xúc được. . . . . Tiểu Xuyên Tử, cái này của ngươi bao nhiêu tiền, ta đền lại cho ngươi, ngươi đừng tức giận có được ? Ta có bốn mươi văn tiền, ngươi xem có đủ hay ?"

      Tiểu Xuyên Tử chậm rãi ngồi xổm người xuống nhặt mảnh vụn đất, vừa tức vừa thương tâm: "Tiểu Sơ Tử, ngươi có biết hay , đây là vật mà chủ tử thưởng cho ta lúc mùa xuân đấy, món đồ đáng giá như dieễnn đaàn leê quyý đoôn vậy ta định là bỏ vào hộc tủ khóa, nhưng lại muốn suốt ngày lúc ngủ nhìn chút, nên mới lấy ra đặt ở đầu giường, nghĩ tới. . . nghĩ tới ngươi thế mà lại đập vỡ nó! Bốn mươi văn tiền, ngươi làm sao mua nó?"

      "Tiểu Xuyên Tử. . . ." Đoàn Cẩm Sơ hối hận kịp, luống cuống xuống giường, cùng ngồi xổm xuống nhặt mảnh vụn, mím môi, giọng : "Vậy , ngươi xem nó đáng giá bao nhiêu tiền? Ta, ta nhất định nghĩ biện pháp đền cho ngươi, là ta tốt, là ta quá tùy hứng, ngươi đừng giận ta nữa được ? Bọn họ cũng chán ghét ta, ta cùng Vương gia mập mờ , chỉ có ngươi thành tâm đối đãi với ta, ta. . . . . ."

      Lỗ mũi đột nhiên đau xót, Đoàn Cẩm Sơ nhịn được khóc “hu hu”, "Ta tiếp tục làm công kiếm tiền, hoặc là ta hồi cung kiếm tiền tháng, ta nhất định bồi thường cho ngươi, nhất định. . . . . ."

      "Tiểu Sơ Tử!" Tiểu Xuyên Tử ngẩng đầu lên, đau khổ lắc đầu cái,

      "Thôi, coi như chủ tử có thưởng gì cho ta cả! Chúng ta đều là thái giám, cũng dễ dàng, chẳng qua là mạng ngươi so với ta tốt hơn, chủ tử . . . . . . Tiểu Sơ Tử, nếu ngươi là nương tốt rồi, chủ tử thích ngươi như vậy, nhất định thu ngươi vào phủ , nhưng bởi vì ngươi là. . . . . . Cho nên, ngươi nên cẩn thận chút, lời xuôi tai, chúng ta làm nô tài , bất quá cũng chỉ là đồ chơi trong tay chủ tử mà thôi, chủ tử hôm nay thích ngươi, có thể mọi thứ đều đối đãi tốt với ngươi, nhưng nếu khi chuyện xấu này truyền xa hơn, rồi truyền đến trong lổ tai hoàng thượng, vừa bất lợi đối với chủ tử, cũng bất lợi đối với ngươi, sợ là ngươi. . . . . . Tánh mạng khó bảo toàn!"

      "Thu vào phủ. . . . . . Làm cơ thiếp của sao? Thiếp thất của rất nhiều
      [​IMG]
      Chương 79: Giả nha hoàn, trà trộn vào Dự viên

      Đối diện, là nơi nào?

      Đoàn Cẩm Sơ đứng lên, nhìn ra phía xa xa, phía tường viện kia tựa hồ mắc dây thừng, mà quần áo phơi dây thừng lại bị gió thổi qua vài cái, nhìn thoáng qua màu sắc quần áo, hình như giống y phục của nha hoàn trong Bát vương phủ.

      Trong đầu nàng đột nhiên toát ra ý tưởng táo bạo, Đoàn Cẩm Sơ siết chặt nắm tay, vòng qua dòng suối , len lén tới chân tường, dưới ánh trăng nhìn kỹ chút, quả nhiên là y phục màu xanh nhạt của nha hoàn!

      Đoàn Cẩm Sơ cảm thấy vui vẻ, ra viện này là nơi ở của tất cả nha hoàn của Bát vương phủ!

      Đưa tay qua là có thể lấy được quần áo, Đoàn Cẩm Sơ chần chờ lúc quyết, chẳng lẽ phải làm kẻ trộm lần nữa sao? Nhưng mà, trừ phi nàng giả thành nha hoàn mới có thể xâm dieễn đaàn leê quyý đoôn nhập vào Dự Viên, nếu những thủ vệ kia nhất định cản nàng lại, nàng gặp được Sở Vân Hách, thể chuyện hồi cung với , đây chẳng phải là. . . . . .

      Sau hồi do dự trong lòng, Đoàn Cẩm Sơ cắn răng, thôi, nghĩ được nhiều hơn nữa, cùng lắm dùng xong lặng lẻ trả trở về!

      Quyết định chủ ý xong, Đoàn Cẩm Sơ nhìn ngó xung quanh, đây là chỗ cuối tường phủ, lúc này có thị vệ tuần tra tới đây, đúng là thời cơ tốt nhất để gây án, vì vậy, khẽ kiễng chân, nàng đưa tay bắt được cái váy liền kéo xuống, vội vàng ôm vào trong ngực, bởi vì có tật giật mình, nhịp tim tăng nhanh, thân thể phát run, đứng yên tại chỗ mấy giây sau đó liền nhấc chân chạy!

      Dọc theo đường , do quá khẩn trương nên người nàng lảo đảo, đầu đổ mồ hôi lạnh, thỉnh thoảng quay đầu lại xem phía sau lưng, chỉ sợ có người đuổi theo, cho đến khi chạy về phòng ở tạm nàng mới thở phào nhõm.

      Tiểu Xuyên Tử còn chưa có trở lại, lau mồ hôi hột trán, Đoàn Cẩm Sơ giũ chiếc váy trong ngực ra, vừa thở vừa cười, đầu còn mang mũ, nàng trực tiếp mặc y phục màu xanh kia vào người, hướng về phía gương đồng nhìn trái rồi nhìn phải, quần áo hơi chút nhưng có thể tạm dùng được, chỉ là nhìn kỹ hơi có chút kỳ quái, ở bên trong nàng là trang phục nam nhân, ngoài lại mặc xiêm áo nữ nhân. . . . . .

      Mím môi suy nghĩ hồi lâu, Đoàn Cẩm Sơ thả búi tóc ra, ba ngàn sợi tóc thả tới thắt lưng, sau đó đem vạt áo cắt thành đoạn ngắn, lại đem tóc bồng bềnh sau ót buộc thành dạng đuôi ngựa, xem ra bộ dáng như vậy còn có chút hương vị của nương.

      Mặc dù ăn mặc của nàng thoạt nhìn giống các nha hoàn khác, nhưng nàng cũng chỉ có thể thử đem ngựa chết chữa thành ngựa sống chút, lại ra cửa tới Dự Viên.

      Vậy mà, đến Dự Viên mới phát , cửa chính trừ thủ vệ bóng người, nếu nàng cứ vào như vậy, bọn họ thấy khác thường, nhất định cùng cản lại, nếu vậy tong rồi !

      Núp ở gốc dưới cây đa, Đoàn Cẩm Sơ vô cùng ảo não, làm thế nào để dẫn thủ vệ canh giữ ra đây?

      "Tân Lan, ngươi thông truyền Ngọc Ngân nương , ta về trước để xem
      [​IMG]
      Chương 80: Nếu là nha hoàn, Bổn vương liền khách khí!

      Tiểu Xuyên Tử ràng tức giận, trong giọng rất là vui: "Thế nào, ngay cả người mà Tiểu Xuyên Tử ta mang tới cũng muốn tra sao?"

      Thủ vệ bị sặc, cau mày chần chờ quyết định, Tiểu Xuyên Tử là người hầu hạ bên cạnh vương gia, là người có thể chuyện với vương gia, nếu làm mất hứng, thổi cái gió bên tai, như vậy bọn họ. . . . . . Suy nghĩ chút, cuối cùng thỏa hiệp : "Vậy vào !"

      được như nguyện vào Dự viên, cảm giác của Đoàn Cẩm Sơ giống như đánh trận, toàn thân cũng mệt mỏi. Vừa trộm y phục, vừa thay đổi cách ăn mặc, vừa lén lút dò thám, xúi giục di/en;d’an;l=eq.u,yd\on Tiểu Xuyên Tử, khẩn trương gian nan thông qua thủ vệ. . . . . . Tóm lại, vì muốn gặp mặt Sở Vân Hách lần, coi như bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào nàng cũng dùng qua!

      "Tiểu Sơ Tử, ta vào trước tiếng với chủ tử, ngươi ở bên ngoài chờ ta." Hai người dừng lại ở trước phòng, Tiểu Xuyên Tử giao phó .

      "Ách, được ah..., phải ngươi vừa mới muốn đuổi ta sao? Tự ta trực tiếp vào tốt hơn." Đoàn Cẩm Sơ khẽ nhíu mày lại, xong liền trực tiếp đẩy mở cửa, gấp đến mức Tiểu Xuyên Tử muốn kéo lại cũng kéo được, suýt kêu lên tiếng, lại vội bụm miệng, mặt đầy lo âu tay nắm chặt lại.

      Đoàn Cẩm Sơ cúi đầu, rón rén vào phòng trong, Cẩn Nhi cùng Huệ Nhi hầu hạ Sở Vân Hách rửa chân, nghe được có người vào, cả hai người nghiêng mặt nhìn, trong mắt lộ ra vẻ nghi ngờ, Cẩn Nhi mở miệng, "Ngươi ——"

      "Nô tỳ ra mắt Vương gia!"

      Đoàn Cẩm Sơ vội vàng quỳ xuống, ánh mắt cúi nhìn mặt đất, thanh thỉnh an như muỗi kêu.

      Giọng mềm nhũn , kiều ngọt ngào mềm mại đáng ——

      Trong lòng Sở Vân Hách kêu"lộp bộp" cái, vốn là cúi đầu tập trung tinh thần xem sách, đôi mắt chậm rãi ngẩng lên, ngừng ở bóng người mặc đồ màu xanh quỳ ở cạnh bình phong bên kia.

      "Tiểu. . . . . ." Đầu tiên là môi mỏng trương lên, sau khắc, con ngươi kịch liệt co rút lại, trong mắt xẹt qua từng đạo khiếp sợ, quyển sách tay "Bốp!" tiếng rơi xuống mặt đất!

      "Chủ tử!"

      Cẩn Nhi và Huệ Nhi nghiên cứu người tới là ai, bất thình lình nghe được tiếng vang, vội nhìn về phía Sở Vân Hách, bất ngờ thấy ánh mắt ngây ngốc, hề chớp mắt nhìn chằm chằm nha hoàn kia, trong bụng hai người căng thẳng, lại nhìn sang lần nữa, trong lúc bất chợt sáng tỏ, kinh hãi đến mức ra lời!

      "Cẩn Nhi và Huệ Nhi, thu thập xong lui ra !"

      Sau lưng vang lên thanh mát lạnh lạnh nhạt của Sở Vân Hách, hai người ngoái đầu nhìn lại, lại thấy cúi đầu xuống nhặt quyển sách bị rơi, ánh mắt lại trở về sách, gương mặt tuấn tú vô cùng bình tĩnh, nhìn ra bất kỳ tâm tình gì.

      "Dạ, chủ tử!"

      Cẩn Nhi và Huệ Nhi nhìn nhau, vội cầm lấy vải bông, cẩn thận lau sạch nước đọng chân Sở Vân Hách, sau đó đỡ di/en;d’an;l=eq.u,yd\on chân của dậy, hầu hạ tựa vào
      [​IMG]
      meovacho thích bài này.

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :