Chương 10 : Quay ngược đầu súng Cả hai lần Lôi Phong chuyện cùng Tứ Hải đều làm loạn cấp bậc xưng hô, vế đầu xưng Tứ Hải bằng huynh, vế sau lại xưng bằng ngươi. Cách xưng hô như vậy là do Lôi Phong muốn nhắc nhở kèm mỉa mai Tứ Hải, người khác gọi ngươi tiếng “huynh” là do phép lịch chớ chẳng phải do ngươi là nhân vật được mọi người tôn kính, bởi vậy Tứ Hải ngươi đừng ở đó lớn lối tỏ vẻ ta đây. Nhưng đây chưa là tất cả thâm ý trong lời của Lôi Phong, thâm ý chân chính nằm tại câu cuối. câu cuối cùng của Lôi Phong thể rất ý trào phúng, xem thường cùng tự đại đối với Tứ Hải, nếu ngươi là nhân vật vô dụng chẳng thể mở màn được vậy để ta đại nhân vật mở màn giúp ngươi. Những ý nghĩa châm chọc trong lời của Lôi Phong chẳng lẽ Tứ Hải hiểu được? ! Chẳng những Tứ Hải hiểu mà còn là hiểu rất rành mạch. Tuy Tứ Hải chẳng phải là thiên chi kiều tử, nhân tài trăm năm có , nhưng Tứ Hải cũng là người tư chất trác tuyệt, làm sao hiểu được ý nghĩa lời Lôi Phong châm chọc mình cơ chứ. Tứ Hải trả lời hay tỏ vẻ tức giận, điều khiển hơi thở để lấy lại bình tĩnh rồi ngưng thần quan sát Lôi Phong. Tứ Hải hiểu rất đạo lý, có những người có thể chọc và có những người tuyệt đối nên chạm vào, thế nên mới bình tĩnh quan sát kẻ “châm chọc” mình cẩn thận, hấp tấp nóng vội. Từ trong hàng đệ tử ngoại môn gần năm vạn người bước đến ngày hôm nay, Tứ Hải chẳng thể nào là kẻ ngu ngốc biết phân nặng được. Lôi Phong nhìn hành động của Tứ Hải thầm khen trong lòng, tên Tứ Hải này là người thông minh, chẳng để tức giận che mờ linh trí. Nhưng câu khen ngợi chưa đầy giây nghe tiếng Tứ Hải quát lên : _ Ngươi ra là ai? Tại sao lại mặc y phục nội môn đệ tử trong phái ta! Ngươi trà trộn vào Phong Lôi môn muốn làm gì. Mau khai ra nhanh. Câu này làm các đệ tử đứng xung quanh rất ngạc nhiên nhưng sau giây lát ngưng thần quan sát Lôi Phong liền hiểu được lý do, thân thể Lôi Phong chẳng hề có ba động của ngũ lực. ---------------------- võ giả khi tu luyện ngũ đạo chắc chắn toát ra ba động của ngũ lực, nhờ ba động của ngũ lực phán đoán được thực lực. Nếu như có ba động của ngũ lực chỉ có hai cách giải thích. , chính là đẳng cấp võ giả phải cao hơn người xem xét hơn đại đẳng cấp. Hai là dùng bí pháp che dấu đẳng cấp của mình chẳng để người khác xem xét. -------------------- Tứ Hải có thực lực Bát Tinh Linh Cấp xem xét Lôi Phong nhưng chẳng phát ra Lôi Phong mang thực lực gì! Điều này giải thích ra sao? Chẳng lẽ Lôi Phong hơn Tứ Hải đại đẳng cấp. Điều này sao có thể, nếu như Lôi Phong hơn đại đẳng cấp Lôi Phong phải là đệ tử chân truyền. Nhưng y phục Lôi Phong mặc người tuy rách nát nhưng vẫn có thể nhìn ra đây là y phục của đệ tử nội môn. Ngoài ra, trong môn phải này chẳng hề tồn tại bí pháp che dấu thực lực, nên Tứ Hải liền suy luận rằng chắc chắn Lôi Phong hơn đại đẳng cấp. người hơn đại đẳng cấp sao có thể là đệ tử nội môn được? Từ đó, Tứ Hải liền có suy nghĩ, Lôi Phong là người ngoài mang thực lực Bát Tinh Tôn Cấp xâm nhập vào Phong Lôi môn có ý đồ xấu. Những điều Tứ Hải nghĩ ra tất nhiên các đệ tử nội môn khác cũng nghĩ ra, tất cả đệ tử nội môn có mặt liền trầm mặt lại, chuẩn bị tùy thời xuất kích bắt lấy Lôi Phong. Lôi Phong chẳng hề lo sợ hay có bất kỳ hành động nào, chỉ nhàn nhạt hé miệng : _ Ngươi ngu ngốc. Câu này làm cho toàn trường sững sờ tại chỗ. Ngu ngốc! Sao lại Tứ Hải ngu ngốc, chẳng lẽ biết mình bị nghi ngờ nghiêm trọng có thể dẫn đến mất mạng bất cứ lúc nào sao? Tứ Hải vẫn trầm ổn, tay chi vào Lôi Phong quát : _ Ngươi đừng ở đây lung tung nữa. Hãy mau khai ngươi có dụng ý gì khi trà trộn vào môn phái ta. Đừng để huynh đệ chúng ta ra tay ngươi khổ hơn. Ánh mắt sắc bén của Lôi Phong nhìn vào Tứ Hải, đáp : _ Ta biết ngươi nghĩ gì. thân thể của ta có ba động của ngũ lực đúng , từ đó ngươi suy luận ta là người ngoài xâm nhập môn phái đúng . tới đây Lôi Phong ngừng lại, Tứ Hải gật đầu xác nhận, lại tiếp: _ Ta ngươi ngu ngốc là chẳng sai chút nào. thân thể ta có ba động của ngũ lực, nhất thiết ta là người hơn ngươi đại đẳng cấp… Nghe tới đây Tứ Hải liền “hừ” cái ngắt lời Lôi Phong: _ Ngươi đừng với ta là ngươi dùng bí pháp che dấu thực lực a. Ngươi nên hiểu , môn phái ta chẳng hề có bí pháp che dấu thực lực, cho dù có nữa cũng chẳng đến phiên đệ tử nội môn như ngươi học được. Ngươi đừng xảo biện nữa hãy mau thành khai ra , đừng trách chúng ta. Nghe lời của Tứ Hải các đệ tử xung quanh đều thấy có lý nên mọi người càng nghiêm mặt hơn, giờ phút này chỉ cần Lôi Phong đưa ra được lời giải thích hợp lý liền bắt Lôi Phong lại giao cho môn phái. Nhìn những khuôn mặt hầm hầm sát khi xung quanh Lôi Phong lại cười lớn tiếng : _ Ha Ha Ha! Đúng là ngu mà còn tỏ ra nguy hiểm a. Trong môn phái này có bí pháp che dấu thực lực cũng đồng nghĩa rằng gia tộc ta có! Ta dùng bí pháp của gia tộc chẳng lẽ vi phạm pháp tắc của môn phái... tới đây Lôi Phong ngừng lại chút rồi thanh nâng cao, quát lớn chất vấn: _Tứ Hải! Ngươi chẳng lẽ muốn điều tra bí pháp gia tộc của ta, ngươi rốt cuộc muốn gì. Ngươi nên biết điều a, thân phận cùng gia thế của đệ tử, các đệ tử khác có quyền điều tra, chỉ có chưởng môn cùng trưởng lão mới có quyền hạn này. Ngươi rốt cuộc là ai? Tại sao phải điều tra thân phận ta. Hôm nay, nếu ngươi ràng ra, ta bẩm báo chưởng môn xét xử chuyện này. Chỉ qua vài câu sắc bén như đao như kiếm, Lôi Phong chuyển mũi súng nhắm vào mình đến trước mặt Tứ Hải. Tứ Hải nghẹn ngào chẳng thể phản bác lại, vì biết trong môn tồn tại những đệ tử được gia tộc của mình bồi dưỡng vào, những gia tộc này có mạnh có yếu, ai dám chắc chắn trong tất cả gia tộc Ngũ Thiên Đại Lục có bí pháp che dấu thực lực. Với lại từ đầu tới cuối luôn nhắm vào thân phận của Lôi Phong, ai ngờ rằng Lôi Phong lại lợi dụng điểm đó, quay ngược đầu súng, điều tra thân phận cùng gia thế của Lôi Phong. khó giải thích cho người khác hiểu a. Các đệ tử xung quanh khi nghe Lôi Phong cũng thông suốt, khuôn mặt dần hài hoà lại, nở nụ cười thâm ý nhìn Tứ Hải, lần này tới phiên Tứ Hải ngươi rắc rối rồi nga. Khuôn mặt Tứ Hải dần trở nên xám lại, lần này rắc rối thiệt rồi, chó chết tự dưng trêu phải tên khó chơi như vậy, Tứ Hải thầm nghĩ. Nhìn thấy biểu tình của Tứ Hải, Lôi Phong trong lòng cười hã hê nhưng sắc mặt lại biểu càng lúc càng lạnh lùng, quát: _Ngươi chẳng có gì với ta sao? Hãy mau giải thích ràng chuyện này, ta lên ngay khán đài bẩm báo chưởng môn, để chưởng môn phân xử công bằng cho ta. Tứ Hải hiểu rất , giờ phút này có giải thích như thế nào nữa hành động điều tra thân phận cũng thể chối cãi, huồng hồ gì tên trước mặt kia dễ dàng bỏ qua, giải thích cũng bị bác bỏ như thường. thể chối cãi vậy giải thích có được gì. Tứ Hải nhanh chóng điều chỉnh lại trạng thái của bản thân thành tươi cưởi, thân thiết, rồi chấp tay làm lễ cái với Lôi Phong, : _Vị sư huynh này xin chớ trách tiểu đệ a. Ta đây cũng vì môn phái, sợ có kẻ tâm thuật bất chánh mưu đồ với môn phái ta, nên vừa rồi ta có nhiều điều phải phép như thế. Mong sư huynh hãy thông cảm cho tiểu đệ, đừng hiểu lầm ý của tiểu đệ. Tiểu đệ phải điều tra thân phận sư huynh a. Chúng ta đều là đồng môn đệ tử nên chấp nhặt lẫn nhau, chuyện lớn hoá chuyện hoá a. Mong sư huynh minh xét dùm. Tứ Hải linh hoạt xin tha thứ với Lôi Phong, hiểu được giờ phút này nên ngoan ngoãn cúi đầu nhận tội nên làm lớn chuyện ra nữa, là nam tử co được cũng phải dãn được. Nhìn biểu của Tứ Hải, Lôi Phong thầm than trong lòng, tên này có tài diễn kịch, mới vừa rồi còn hùng hùng hổ hổ, quay cái mặt như tro tàn, giờ lại thân thiết tươi cười cầu xin tha thứ như mọi chuyện chẳng lớn gì chỉ là loại hiểu lầm . Lôi Phong nghĩ nếu để tên Tứ Hải này vào tầng lớp diễn viên điện ảnh thời đại chắc chắn xuất sắc nhất. Huống chi cả chuyện này cũng chẳng phải lớn gì, chỉ do Lôi Phong dùng lời lẽ sắc bén xoay chuyển thành chuyện lớn, để tên Tứ Hải chùn bước.
Chương 11: quyền chấn kinh toàn trường. Lôi Phong thấy tên Tứ Hải cầu xin tha thứ, cũng chẳng muốn làm lớn chuyện ra, nhưng vẫn quyết tâm dạy cho Tứ Hải bài học. Tuy tâm bỏ qua nhưng mặt Lôi Phong vẫn lạnh lùng như cũ, : _ Tha thứ? Chẳng lẽ câu tha thứ mọi chuyện xong sao? Ngươi coi thường cùng nghi kị ta, muốn ta tha thứ...cũng được. Chuyện tiếp theo ngươi biết xử lý chứ? Tứ Hải nghe tới đó liền thở hơi nhõm, rồi Tứ Hải cười thân thiện đáp lại: _ Đệ lại thất lễ nữa rồi! Huynh bỏ qua a. xong Tứ Hải khom người trước mặt Lôi Phong, : _ Đệ xin tạ lỗi cùng với huynh, mong huynh tha thứ cho đệ. Lôi Phong thấy thế liền lấy tay vỗ vỗ vai Tứ Hải, rồi dùng giọng trưởng bối : _Tốt! Huynh tha thứ cho đệ. Nhưng đệ phải nhớ kỹ nếu còn có thêm lần sau ta tuyệt đối tha thứ đâu, biết chưa.Ha ha ha. Lôi Phong cười ha hả hài lòng. Tứ Hải cũng cười theo, gật đầu đồng ý, nhưng trong lòng Tứ Hải lại từng cơn sóng dữ gào thét. Các đệ tử xung quanh thấy mọi chuyện kết thúc, nên quay đầu lại nhìn lên võ đài, chẳng thèm để ý nữa. Do sân lớn rộng hơn ngàn trượng, mà vị trí lôi đài số 87 này ở rất xa khán đài, nên các cao tầng trong môn phái chẳng hay biết chuyện này, còn vị chấp làm trọng tài càng chẳng để ý đến. Mọi chuyện cứ như thế mà kết thúc, chẳng ai hay biết trừ những người tham gia. võ đài số 87, tên đệ tử nội môn kia tiếp tục chiến thắng hiệp nữa, nhanh chóng móc đan dược trong người ra, cho vào mồm để hồi phục ngũ lực tiêu hao nãy giờ. Vị chấp với khuôn mặt uy nghiêm đứng võ đài vọng xuống: _Tà Linh Tinh thắng, Có thể tiếp tục khiêu chiến. Lôi Phong nghe thế, mìm cười nhạt nhẽo rồi phóng thân lên võ đài. "Bịch" Thân thể Lôi Phong rơi xuống võ đài, đứng đối diện cùng tên đệ tử nội môn kia. Nhìn võ đài, Lôi Phong ước chừng võ đài này dài mười trượng( 40 m) , rộng sáu trượng(24m), Lôi Phong thầm cảm thán câu, chỉ cái sân lớn có thể chứa trăm cái võ đài như thế này, vậy cả cái Phong Lôi môn này rộng bao nhiêu a. Tên đệ tử nội môn thầm đánh giá Lôi Phong, chẳng biết đâu ra tên đệ tử dơ bẩn thế này. Lôi Phong chắp tay thành quyền, khách khí : _ Ta là Lôi Phong, xin chỉ giáo. Tên đệ tử nội môn khinh thường liếc mắt cái, hai tay chắp thành quyền cầm kiếm hướng đất, đáp: _ Tà Linh Tinh, xin chỉ giáo. xong tên đó liền vọt tới Lôi Phong, mong mau chóng chiến thắng tên dơ bẩn trước mặt. Lôi Phong vẫn đứng yên bất động, mặt vẫn treo nụ cười nhàn nhạt, chờ đối thủ tấn công. Tên đệ tử nội môn thấy thế liền mừng rỡ trong lòng, chẳng lẽ tên này mới lên võ đài lần đầu nên sợ quá đứng yên bất động, lần này ta may mắn a. Khi gần tới trước mặt Lôi Phong, tên đệ tử nội môn liền áp súc phong lực trong cơ thể vào kiếm, chuẩn bị chém xuống Lôi Phong để kết thúc trận đấu. Vị chấp làm trọng tài lắc lắc cái đầu nghĩ, chẳng biết đâu ra tên vô dụng thế này, đến nổi tránh né cũng tránh né, ài chuẩn bị xuất kích tiếp cứu nữa rồi, mệt a. Các đệ tử phía dưới càng tỏ vẻ khinh thường đối với Lôi Phong hơn. Trong số đó, có người tức run mặt miệng lầm bầm: _ Hồi nãy ta sợ sao? Ta sợ người vô dụng như thế sao? Người tức giận này phải Tứ Hải là ai? Kết quả của trận này, mọi đệ tử cùng trọng tài đều suy đoán trước được , Lôi Phong đứng yên bị tên đệ tử nội môn kia cho kiếm, rồi thua cuộc. Nhưng mọi chuyện diễn ra lại giống với suy nghĩ của mọi người, chỉ thấy, khi kiếm mang phong lực vừa chém xuống, Lôi Phong nhàng lách qua bên, tay phải của nắm thành quyền, rồi xuất thủ đánh thẳng vào ngực tên đệ tử nội môn. " Phạch vù vù" Tên đệ tử nội môn khi bị quyền đầu đánh trùng, liền ọc máu tươi, bay ngược lại hướng vừa chạy tới, tạo nên thanh lướt gió. "Rầm rắc rắc" cái tên đệ tử nội môn nặng nề rớt xuống đất cách võ đài năm trượng ( 20m ), tiếng xương khớp vỡ vụn cùng lúc vang lên, rơi vào tình trạng vô cùng thê thảm. Toàn trường im lặng. Ai nấy cũng khó tin vào điều trước mắt này. quyền chỉ quyền duy nhất đánh cho đối thủ bay thẳng ra khỏi võ đài. Điều trọng yếu hơn nữa là quyền này chẳng phải là võ kỹ hay dùng ngũ lực, chỉ là quyền tấn công vật lý bình thường. Chuyện này sao có thể? Chuyện thể này lại là trước mặt, tin cũng phải tin a. Hành động của Lôi Phong quá nhanh, nhanh tới mức các đệ tử phía dưới chẳng ai thấy ràng, chỉ thấy thân ảnh mơ hồ của Lôi Phong né tránh rồi sau đó tung quyền đánh, còn chuyện né tránh ra sao hay đánh như thế nào chẳng ai có thể nhìn trừ vài kẻ đạt Tam Tinh Tôn Cấp và vị chấp . Tới giờ phút này họ mới hiểu được điều, chẳng phải Lôi Phong sợ tới nổi đứng yên mà khinh thường đối thủ nên chẳng thèm động, đợi đối thủ tiến đến rồi hạ đòn tất thắng. quyền này của Lôi Phong có thể cho thấy được, Lôi Phong ít nhất cũng là Nhất Tinh Tôn Cấp, vì chỉ có Tứ Tinh Tôn Cấp mới có cường lực quyền đánh bay Lục Tinh Linh Cấp. Mỗi võ giả khi tăng lên thực lực cường độ thân thể, tốc độ, sức mạnh đều được tăng trưởng diện rộng, nên võ giả đạt đẳng cấp cao hơn dễ dàng đánh bay kẻ thấp cấp hơn mình. Nhưng mọi người nào có biết đâu, Lôi Phong chỉ mới Thất Tinh Linh Cấp, có thể quyền đánh bại tên đệ tử nội môn kia cũng do thân thể của được cải tạo, mạnh hơn người thường gấp mười lần. Tuy Lôi Phong chỉ có thực lực Thất Tinh Linh Cấp nhưng thân thể của lại mạnh mẽ vượt cấp. "Á" thanh thảm thiết vang lên làm cho mọi người tỉnh lại từ trong suy nghĩ. Vị chấp liền nhìn tên đệ tử nội môn, rồi phóng người tới chữa trị cho tên đó. Lúc thấy được sức mạnh của Lôi Phong, Tứ Hải thầm thoải mái. Con người vốn dĩ là thế, chỉ sợ những người mạnh hơn mình sợ người yếu hơn mình, nếu như sợ người yếu kém đó lả điều sỉ nhục vô cùng khó chịu. Nên khi thấy Lôi Phong chẳng phải là người vô dụng mà là người thực lực mạnh mẽ Tứ Hải liền thoải mái trong lòng. Nhưng Tứ Hải chẳng thể ngờ, phiền phức của chuẩn bị đến. Sau khi chữa trị hoàn tất, vị chấp lại phóng người trở lại võ đài, liếc mắt nhìn Lôi Phong, sao người tên này lại dơ bẩn, rách rưới như thế, ách, chẳng có ba động ngũ lực, quái lạ. Tuy có nghi vấn trong đầu nhưng vị chấp có hành động bạo phát như Tứ Hải, nhìn xuống đài : _ Lôi Phong chiến thắng. Có thể tiếp tục khiêu chiến. Các đệ tử phía dưới ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta chẳng lời nào, cũng chẳng ai bước lên. Các đệ tử vừa chứng kiến được thực lực của Lôi Phong nên họ biết tại đây chẳng có mấy ai là đối thủ của Lôi Phong nên chẳng ai lên khiêu chiến. Còn những người xứng tầm với Lôi Phong chẳng ai muốn lên, vì họ đều biết quy tắc bất thành văn, Tôn Cấp được đối kháng với Tôn Cấp. Chỉ cần tuân thủ theo quy tắc này các đệ tử Tôn Cấp nhắm mắt cũng có thể vượt qua vòng này. có thể dễ dàng vượt qua chẳng ai ngu ngốc lại kiếm phiền phức cho mình. Đối với trường hợp chẳng ai lên khiêu chiến này, Phong Lôi môn cũng có chuẩn bị trước, nếu ai khiêu chiến người thi đấu người thi đấu có quyền khiêu chiến các đệ tử khác.
Chương 12: thông minh của Tứ Hải. Vị chấp thấy chẳng ai lên khiêu chiến, quay đầu với Lôi Phong : _ Ngươi có thể chỉ định người lên khiêu chiến. Lôi Phong gật đầu tỏ vẻ hiểu ý, nhìn quanh toàn trường, rồi chỉ vào Tứ Hải đứng phía xa cất giọng : _ Mời Tứ Hải đệ lên võ đài cùng ta luận bàn. Tứ Hải thầm kêu xui xeo tiếng rồi thành thành tiến lên võ đài. Tứ Hải vừa vừa nghĩ đối sách cho chính mình, Tứ Hải hiểu rất với thực lực của Lôi Phong, khi mình lên võ đài bị Lôi Phong đánh đập tàn nhẫn, trả mối thù vừa rồi giữa mình với . Nghĩ tới đây Tứ Hải thầm hạ quyết tâm làm việc mà chẳng ai ngờ tới. "Bịch" Tứ Hải đáp xuống võ đài, đút tay vào Như Ý túi đeo bên hông, lấy ra thanh kiếm, rồi chắp tay thành quyền, đôi tay cầm kiếm hướng đất, : _ Đệ là Tứ Hải, mong Lôi Phong huynh chỉ giáo. ------------ Như Ý túi là trữ vật( cất giữ đồ vật) gian do các luyện khí sư đại lục chế tạo ra. Hình dạng của Như Ý túi như các túi đựng tiền bình thường của người thời phong kiến. Như Ý túi có tất cả năm loại, gồm : Như Ý túi cấp - gian bên trong tồn tại trượng vuông(4m vuông) , Như Ý túi cấp hai - gian bên trong tồn tại năm trượng vuông ( 20m vuông), Như Ý túi cấp ba - gian bên trong tồn tại mười trượng vuộng( 40m vuông), Như Ý túi cấp 4 và 5 - lần lượt có gian bên trong tồn tại mười lăm trượng vuông ( 60m vuông) và hai mươi trượng vuông ( 80m vuông). Những điều về Như Ý túi, Lôi Phong tất nhiên cũng biết rất nên khi Tứ Hải lấy kiếm từ Như Ý túi Lôi Phong cũng chẳng có ngạc nhiên gì. -------------- Lôi Phong cũng ôm quyền trả lễ, khuôn mặt mìm cười thân thiết đáp: _ Tốt! Hai ta cùng "giao lưu" chút nào. xong Lôi Phong liền phóng người chạy tới phía Tứ Hải. Tứ Hải thắc mắc, tại sao Lôi Phong lấy ra vũ khí Lôi Phong đến trước mặt . Tốc độ quá nhanh! Chưa tới giây từ bên kia võ đài đến bên đây võ đài, phải biết rằng khoảng cách giữa Lôi Phong và Tứ Hải là hơn bảy trượng ( 28m). Bảy trượng a, chỉ giây vượt qua bảy trượng, đây chính là thực lực của Tôn Cấp sao, cách biệt giữa ta và quá lớn a, Tứ Hải thầm nghĩ. Tứ Hải nhanh chóng huy động cây kiếm trong tay đón đỡ quyền đầu của Lôi Phong. Tuy Tử Hải chẳng thể nhìn ràng được Lôi Phong tấn công như thế nào nhưng Tứ Hải vẫn có thể dựa theo loạt ảnh mơ hồ để phán đoán được hướng tấn công của Lôi Phong. Thấy Tứ Hải dùng kiếm đón đỡ quyền của mình, Lôi Phong nhanh chóng biến chiêu, chuyển hướng công kích cùng lách người né tránh đường kiếm chém xuống. Kiếm chém chẳng trúng mục tiêu nên dễ dàng chém xuống đất. Cùng lúc đó, quyền đầu của Lôi Phong chạm vào thân thể của Tứ Hải. "oành" Thân thể Tứ Hải y như tên đệ tử nội môn vừa rồi, bay ngược lại phía sau, rồi nặng nề rơi xuống mặt đất cách võ đài hai trượng. ngụm tiên huyết tràn lên cổ họng Tứ Hải, "ư" tiếng ngụm tiên huyết liền bay ra khỏi miệng. Tuy Tứ Hải bị trúng đòn của Lôi Phong nhưng do có thực lực cao hơn tên đệ tử nội môn kia nên thê thảm như tên kia. Tứ Hải dùng sức chống tay xuống đất nâng thân thể đứng dậy, miệng đầy máu hướng Lôi Phong cười ha hả : _ Sư huynh thực lực cao cường, ta đây cam bái hạ phong, tâm phục khẩu phục. Lôi Phong nhìn tên Tứ Hải phía dưới thầm khen trong lòng, tên này thông minh. Tại sao lại thông minh? Vì khi Tứ Hải xuất kiếm chống lại quyền đầu của Lôi Phong dùng đến ngũ lực, chỉ đơn giản chém kiếm để cho Lôi Phong dễ dàng né tránh cho dù né tránh được cũng bị thương. Tiếp đến lại biến chiêu tiếp tục chống lại quyền của Lôi Phong mà để cho Lôi Phong đánh trúng . Những điều Tứ Hải vừa làm nhắm vào hai mục đích. Mục đích thứ nhất, biết mình đánh lại Lôi Phong nhưng vẫn lên võ đài, vẫn cầm kiếm chiến đấu cùng Lôi Phong, sau khi thua câu " cam bái hạ phong, tâm phục khẩu phục", việc này giúp cho các đệ tử xung quanh biết, Tứ Hải ta tuy bằng Lôi Phong nhưng vẫn có thể đấu với chẳng chút sợ sệt gì kể cả khi thua. Từ đó, Tứ Hải có thể chứng minh cho mọi người biết, Tứ Hải ta tuy thua nhưng nhục. Mục đích thứ hai, Tứ Hải dùng ngũ lực và biến chiêu chống đỡ quyền của Lôi Phong, ý tứ của Tứ Hải rất chính là để cho Lôi Phong đánh. Tứ Hải muốn mượn cơ hội này để Lôi Phong đánh mình hạ giận, kết thúc hồi ân oán đâu. Những thâm ý của Tứ Hải sao Lôi Phong nhận ra được. VÌ thế nên Lôi Phong mới khen Tứ Hải là người thông minh. Lôi Phong hướng Tứ Hải mỉm cười cái, đáp : _ Từ nay về sau ta và ngươi chẳng còn ân oán nào hết, nước sông phạm nước giếng. _Đa tạ Sư huynh hiểu dùm cho tiểu đê. Tứ Hải cũng tươi cười đáp lại Lôi Phong. Sau đó, Tứ Hải lê thân thể đau đớn của mình quay lại vị trí trước khi lên võ đài. Vị chấp nhìn hai người trò chuyện, trong lòng đầy nghi vấn, nhưng vẫn chẳng hỏi lời nào, tiếp tục lập lại câu cũ : _ Lôi Phong chiến thắng. Có thể tiếp tục khiêu chiến. Các đệ tử phía dưới lại ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta thêm hồi, rốt cuộc cũng phải để cho Lôi Phong chỉ định người khiêu chiến. Lôi Phong nhìn xung quanh rồi gọi đại kẻ đệ tử nội môn đạt thực lực Lục Tinh Linh Cấp lên đài. Phim cũ diễn lại, tên đệ tử nội môn dù rất cố gắng tránh né cùng chống đỡ, nhưng do tốc độ Lôi Phong quá nhanh, tên đệ tử kịp phản ứng hay xuất ra bất kỳ chiêu võ kỹ nào liền bị đánh cho bay xuống đài, ọc máu gãy xương như tên đầu tiên.
Chương 13: Đại năng đầu tiên “Thấu Kỹ” Câu cứng ngắt của vị chấp lại lặp lại: _Lôi Phong chiến thắng, có thể tiếp tục khiêu chiến. Dưới võ đài lần nữa lại ngập trong gian yên tĩnh, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, chẳng ai chịu bước lên khiêu chiến. Vị chấp thở dài hơi, quay người nhìn Lôi Phong ra dấu. Lôi Phong hiểu ý, liền nhìn các đệ tử phía dưới, tìm kiếm mục tiêu tiếp theo. Qua hồi cảm nhận ba động ngũ lực, nhìn trúng tên có thực lực Thất Tinh Linh Cấp. Lôi Phong chỉ tay về hướng tên đứng, : Mời sư đệ lên tiếp nhận khiêu chiến. Tên đệ tử được chỉ định thầm than xui xẻo tiếng, rồi phóng thân lên võ đài, đứng đối diện cách Lôi Phong năm trượng. Hai tay tên đệ tử nhanh chóng cho vào Như Ý Túi rút ra thanh kiếm, rồi chấp hai tay thành quyền thi lể, : _Sư đệ là Lục Bá Thiên, xin Phong sư huynh chỉ giáo. Lôi Phong mặt vẫn treo nụ cười nhàn nhạt như hàng ngày, rồi hai tay chấp quyền trả lể, khách khí đáp: _Không dám, mong sư đệ chỉ giáo cho. câu khách khí, ngờ khi lọt vào tai Lục Bá Thiên lại thành ý nghĩa khác. Khinh thường cùng châm chọc bất tài. ×Ads by HD-V2.2V08.11Khuôn mặt của tên đệ tử càng ngày càng trầm lại, ngươi đây là ý gì ta dù bằng ngươi nhưng ta cũng là đệ tử nội môn đường hoàng, ngươi lại trước mặt mọi người sỉ nhục ta như vậy, hôm nay cho dù liều cái mạng này ta cũng phải “chỉnh” ngươi cho bằng được, tên đệ tử thầm nghĩ. Sau khi , Lôi Phong liền cảm thấy là đúng rồi, làm cho tên đệ tử hiểu lầm, nhưng lỡ rồi cũng chẳng rút lại được. phải lại, điều này chẳng thể trách Lôi Phong được, có trách trách Bá Thiên là người nóng nảy thành tính. Chẳng nhiều lời thêm Lục Bá Thiên liền chỉ kiếm hướng Lôi Phong, đồng thời gã dồn lôi lực theo quỹ tích nào đó vào hai chân, ngay tức khắc, hai chân gã được các tia sét mỏng như cọng chỉ quấn quanh. §Lôi Di Thuật§ ------------ §Lôi Di Thuật§, là môn võ kỹ độc môn của Phong Lôi môn thuộc Địa Kỹ Trung Cấp, chỉ có những đệ tử nội môn cùng chân truyền mới được quyền tập luyện. Lôi Di Thuật, lợi dụng sức mạnh của lôi lực biến hóa thành Lôi Hoành Lữ*, giúp người thi triển tăng năm thành (50%) tốc độ. --------- Sau khi thi triển võ kỹ, Bá Thiên liền nhanh chân chạy đến trước mặt Lôi Phong xuất kiếm ra chiêu, tuy tốc độ được tăng năm thành nhưng so với Lôi Phong vẫn kém hơn bậc. Hai chân Lôi Phong nhanh chóng dịch chuyển, né tránh đường kiếm, cùng lúc đó, xuất ra quyền hướng tên kia. Chém hụt, quyền tới. Bá Thiên liền biến chiêu, chuyển kiếm nằm ngang người đón đỡ quyền đầu. ×Ads by HD-V2.2V08.11Khi tốc độ tăng năm thành thị giác nhìn tốc độ cũng tăng năm thành, tương đương với thị giác của võ giả Cửu Tinh Linh Cấp, vì thế nên nhìn thấy hơn chút đường quyền của Lôi Phong, rồi biến chiêu đón đỡ. “Keng” thanh kim loại va chạm vang lên, cùng lúc đó thân thể Bá Thiên bị đẩy lùi ra sau hơn chục bước. Lúc chiến đấu, kiếm tên đệ tử họ Lục được áp súc lôi lực, khi quyền Lôi Phong chạm vào kiếm bị loại bỏ hơn sáu thành sức mạnh, nên Bá Thiên chẳng phải chịu bao nhiêu lực chỉ đơn giản bị đẩy lùi, hề thụ thương. Lôi Phong lắc lắc cái tay tê rần của mình, vừa nãy tay đối kháng trực tiếp cùng lôi lực nên mới thành như thế. Bá Thiên miệng nở nụ cười hài lòng, rối tiếp tục hướng Lôi Phong tấn công. Nhưng lần này Lôi Phong chỉ né tránh chẳng ra đòn. Cứ như thế, gã tấn công Lôi Phong tránh, Lôi Phong tránh gã lại tấn công. Nhìn từ ngoài vào tưởng Lôi Phong dưới cơ Lục Bá Thiên, chỉ có thể tránh né thể ra đòn. Hai người giằng co qua lại tạo nên tràng diện, ngươi tới ta , ngươi ta lại tới. Theo thời gian, lôi lực trong cơ thể của Bá Thiên ngày càng ít dần, làm gã than khổ thôi. Đây chính là ý đồ của Lôi Phong, liên tục tránh né để bào mòn lôi lực của gã kia, đến khi lôi lực cạn kiệt “Lôi Di Thuật” cũng biến mất, lúc đó, hắc hắc thảm cảnh của kẻ bị đánh bay xa hơn năm trượng, ọc máu, gãy xương, được tái diễn. Ý đồ của Lôi Phong, làm sao mà Bá Thiên chẳng biết! Bá Thiên tức muốn điên với tên Lôi Phong gian manh này, lợi dụng ưu thế về tốc độ cùng lực đạo để hao mòn lôi lực, rồi đợi thời cơ ra tay chiến thắng. Tức tức nhưng Bá Thiên cũng chẳng thể được gì, vì đây là chiến đấu, trong chiến đấu thông minh cũng được xem như là phần thực lực của bản thân. Bá Thiên biết thời gian còn lại cho mình chẳng bao nhiêu, tiếp cận Lôi Phong, dồn lôi lực trong cơ thể theo quỹ tích kỳ lạ, rồi giơ kiếm chém xuống. Nương theo thế chém, luồng quang sắc màu xám hình bán nguyệt mang theo sức mạnh lôi lực, hướng thẳng tới Lôi Phong. §Bán Nguyệt Trảm§ -------- §Bán Nguyệt Trảm§*, môn võ kỹ của Phong Lôi môn thuộc Huyền Kỹ Cao Cấp. Bán Nguyệt Trảm, giúp người thi triển áp súc sức mạnh lôi lực trong cơ thể, phóng ra ngoài dưới hình dạng bán nguyệt. ---------- Lôi Phong phát kinh, chân giậm mạnh xuống đất, mượn thế, đẩy thân thể bay ngược về sau. Luồng quang sắc màu xám hình bán nguyệt vẫn từ bỏ, trực tiếp đuổi theo Lôi Phong treo mình trung. Lôi Phong thấy thế, xoay người né tránh, §Bán Nguyệt Trảm§ thuận lợi lướt ngang người Lôi Phong, bay thẳng ra khỏi võ đài rồi tiêu biến trung. Quần áo nơi §Bán Nguyệt Trảm§ lướt qua bị cháy rách, làm cho hình tượng của Lôi Phong càng thêm tồi tàn. tồi tàn càng thêm tồi tàn, ăn mày càng thêm mặt a. Lục Bá Thiên chẳng cho Lôi Phong thời gian thở gấp, ngay lúc §Bán Nguyệt Trảm§ bị Lôi Phong né tránh, Bá Thiên liền quay ngược kiếm ép sát vào tay, ngón trỏ chỉ ra hướng Lôi Phong. Từ đầu ngón trỏ, tia sét mỏng như dây mùng mang theo sức mạnh của lôi lực bắn ra, bay thẳng về phía Lôi Phong. §Lôi Điện Nhất Chỉ§ Đồng thời, những tia sét dưới chân của Lục Bá Thiên cũng tiêu biến, cạn kiệt lôi lực. -------------- §Lôi Điện Nhất Chỉ§, môn võ kỹ độc môn của Phong Lôi môn thuộc Địa Kỹ Sơ Cấp, nó áp sút sức mạnh lôi lực, hóa lôi lực trong cơ thể người thi triển thành tia sét phóng ra bên ngoài, tấn công kẻ địch. -------------- Ngay lúc Lục Bá Thiên chỉ ngón trỏ ra, trong tích tắc đó, cặp mắt Lôi Phong chuyển từ tròng trắng mắt đen sang màu xanh thẫm phát quang. Cặp mắt tràn đầy vẻ tà dị cùng u ám, nhìn chằm chằm vào cơ thể của Lục Bá Thiên. §Thấu Kỹ§ sai! Khi Lôi Phong tu luyện công pháp được truyền thừa, biết được, mỗi tầng công pháp đều mang đại năng kỳ lạ. Đại năng đầu tiên Lôi Phong lĩnh ngộ được chính là §Thấu Kỹ§. Đại năng này, giúp Lôi Phong có thể mình thấu tất cả các võ kỹ của kẻ khác, chẳng những là nhìn thấu, §Thấu Kỹ§ còn giúp cho Lôi Phong trong thời gian ngắn lĩnh ngộ được tất cả tinh hoa võ kỹ của võ giả nhìn và lập tức có thể thi triển được. Tuy vậy, nhưng đại năng này vẫn có điểm yếu, đó là khi lĩnh ngộ võ kỹ chỉ có thể phát ra tám thành (80%) sức mạnh so với người phát ra võ kỹ. Nếu muốn xuất ra mười thành (100%) phải chịu khó tu luyện cùng trao dồi mới có thể. đời vốn dĩ là như thế, chẳng có chuyện ngồi mát ăn bát vàng được, cái gì cũng phải có cái giá của nó. Đại năng cũng thế, chỉ có thể giúp nắm giữ phần chứ chẳng thể nắm giữ toàn bộ. Nhưng, phần cũng đủ! Lôi Phong lặp lại động tác của Lục Bá Thiên, chỉ ngón trỏ ra, hướng Lục Bá Thiên, tia sét mỏng như dây mùng bắn thẳng . gian như dần lại, chỉ thấy Lôi Phong lơ lửng bắn ra tia sét bay thẳng xuống va chạm cùng tia sét của Lục Bá Thiên. Hai tia sét chẳng ai nhường ai, gian nơi hai tia sét va chạm reo lên từng hồi rít rào chẳng thể diễn tả bằng lời. ”Xoạt” Tia sét của Lôi Phong tan biến, tia sét của Lục Bá Thiên thừa thế xông lên, bay thẳng vào người Lôi Phong. Lôi Phong cũng chẳng chịu thua kém, xoay người giữa trung cái, lấy đà, xông tới đón nhận tia sét. ”xoẹt xoẹt” Tia sét va chạm cùng thân thể Lôi Phong, rồi tiêu biến mất giữa trung, Lôi Phong thừa thắng xông lên, lao thẳng về phía Lục Bá Thiên. Đây cũng là do, vừa rồi Lôi Phong sử dụng §Lôi Điện Nhất Chỉ§ làm tiêu hao hết bảy thành sức mạnh “Lôi Điện Nhất Chỉ” của Lục Bá Thiên, cộng thêm tố chất thân thể Lôi Phong vượt người nên mới dễ dàng đón đỡ. Tuy dễ dáng nhưng thân thể của cũng tê rần cả lên. Thấy tình thế trước mặt, Lục Bá Thiên biết kết cục thê thảm của đến mình, lôi lực cạn kiệt lấy gì chống cùng Lôi Phong. Cặp mắt sắc bén cùng nụ cười nhàn nhạt của Lôi Phong càng làm cho Lục Bá Thiên thêm sầu khổ. “Bịch” Lôi Phong đáp xuống đất tạo nên thanh , cùng lúc đó, chân giậm mạnh xuống đất, lấy thế, phi đến trước người Bá Thiên. Lục Bá Thiên hoản loạn, giơ kiếm lên cao, thủ thế, chuẩn bị “tiếp đón” Lôi Phong. Nhưng Bá Thiên chưa kịp thấy Lôi Phong đâu, thân thể Bá Thiên truyền đến cơn đau nhức, bay ngược về phía sau. ”Bịch” ”AAAA” Thanh rớt xuống đất cùng thanh đau đớn của Lục Bá Thiên cùng lúc vang lên. Thảm cảnh được lặp lại thêm lần nữa, vị chấp nhanh chóng phi thân xuống chỗ Bá Thiên, phóng phong lực trong cơ thể ra ngoài chữa trị cho Bá Thiên. Cùng lúc này, toàn trường đều nhìn Lôi Phong đứng đài bằng cặp mắt kinh ngạc cùng chút căm hận. Lôi Phong phát tình huống dưới võ đài, chợt ngơ ngẩn chẳng hiểu chuyện gì xảy ra. .................... Lôi Hoành Lữ* : Đôi giầy sấm sét
Chương 14: Đại chiến Tứ Hải Qua lúc suy nghĩ, Lôi Phong đập trán, thông suốt mọi việc, ra thủ đoạn sử dụng từ đầu tới giờ bị phơi bày trước ánh sáng. Ngay từ đầu, Lôi Phong rất khôn khéo dụng mưu lừa gạt toàn trường. Đầu tiên, Lôi Phong bước lên võ đài, lợi dụng sức mạnh tố chất vượt trội, xuất quyền đánh bay đối thủ, làm chấn kinh mọi người. Từ đó làm cho mọi người có suy nghĩ lệch lạc, tưởng nhầm Lôi Phong là đệ tử Tôn Cấp. Vì tưởng nhầm, nên các đệ tử Tôn Cấp đều tuân theo quy luật bất thành văn, khiêu chiến người đồng cấp, giúp cho Lôi Phong bớt nổi lo. Còn các đệ tử dưới Tôn Cấp trong lòng lo sợ chẳng phải đối thủ của Lôi Phong, làm cho bọn chúng chưa lên đài nhưng thua về mặt tinh thần. Đây là thủ đoạn cao siêu, chiến thắng đối thủ về mặt tâm lý. Nếu tâm lý thua liệu chiến đấu có thể thắng? Câu trả lời là ! Nhưng mọi chuyện lại chẳng đẹp như mơ. Lôi Phong nhờ thủ đoạn thắng được ba trận cách dễ dàng, nhưng xui xẻo thay vào trận thứ tư, vì lời chẳng đúng lúc, chọc giận Bá Thiên, làm kích thích ý chí chiến đấu của Bá Thiên. Từ đó, đẩy Lôi Phong vào tình huống buộc phải sử dụng võ kỹ. Cũng vì sử dụng võ kỹ nên các đệ tử dưới đài mới phát ra, chỉ là Thất Tinh Linh Cấp. Những đệ tử dưới đài chẳng có mấy ai là kẻ ngốc, khi phát được đẳng cấp của Lôi Phong, bọn họ liền biết mình bị trúng kế “Dương đông kích tây” của . Vì phát ra mình bị kẻ khác lừa gạt, nên các đệ tử phía dưới mặt đều tràn đầy vẻ tức giận. Tức giận tức giận nhưng bọn họ vẫn biết được, thông minh cũng là loại thực lực của bản thân, thế nên bọn họ chỉ tức giận vì bị gạt chứ lời nào. Ngoài tức giận, các đệ tử còn thấy ngạc nhiên! ×Ads by HD-V2.2V08.11Lúc đầu Lôi Phong quyền chấn kinh toàn trường các đệ tử cũng ngạc nhiên về sức mạnh của Lôi Phong, nhưng bọn họ nhanh chóng lý giải rằng do đẳng cấp của đạt Tôn Cấp, nên điều ngạc nhiên chẳng còn gì đáng ngạc nhiên. Nhưng giờ đây, đẳng cấp của Lôi Phong rành rành là Thất Tinh Linh Cấp, mà tại vì sao lại có tố chất thân thể của võ giả Tôn Cấp. Điều này làm cho bọn họ nghi vấn cùng khó hiểu thôi. Lại , khi Lôi Phong còn ở dưới vực sâu ngày ngày tu luyện, phát ra điều bất ngờ, năm dải khí màu khác nhau tồn tại trong đan điền sau mỗi lần tu luyện chính là ngũ lực – Quang, Ám, Băng, Lôi, Phong. Điều này đồng nghĩa với chuyện, sở hữu tất cả ngũ lực, làm lại lần nữa nhận thức được khủng bố của công pháp vô danh. Bá đạo hết sức bá đạo. Công pháp duy nhất có thể tu luyện ra toàn bộ ngũ lực. Nhưng Lôi Phong nào biết đâu, điều kiện tiên quyết để tu luyện công pháp vô danh kia, là người tu luyện phải là người thân mang ngũ điền liên thông. Nhưng chuyện ngũ điền liên thông là chuyện về sau kể đến nữa. Lại , bởi vì thân mang năm loại lực lượng nên khi tiêu hao sạch phong lực, lại chuyển sang dùng lôi lực nên mới chiến thắng được Bá Thiên. Lôi Phong cũng chẳng muốn giải thích gì nhiều, mọi chuyện bại lộ rồi giờ có giải thích cũng chăng được gì. mặt vẫn treo nụ cười nhàn nhạt ngày nào, nhìn vào nụ cười ấy càng làm cho các đệ tử phía dưới sôi trào máu huyết. Nhưng người tức giận nhất ai khác ngoài Tứ Hải, chỉ thấy, hai mắt Tứ Hải đỏ như hai hòn lửa, đôi tay nắm tay thành quyền, hàm răng cắn chặt vang lên thanh “ken két”. Phải rằng, từ đầu tới giờ người bị Lôi Phong lừa gạt thảm hại nhất chính là Tứ Hải. Lừa đến nổi Tứ Hải phải hạ thấp mình xuống cung kính cùng Lôi Phong. Càng nghĩ Tứ Hải càng thấy tức, bản thân mang thực lực Bát Tinh Tôn Cấp lại sợ kẻ chỉ có thực lực Thất Tinh Tôn Cấp, chỉ sợ mà còn phải chịu đứng yên cho đánh, chuyện bị lừa gạt như thế này hỏi ai mà chẳng tức cho được. Sau khi chữa thương cho Bá Thiên, vị trọng tài phi thân ngược lại võ đài, liếc mắt nhìn xéo Lôi Phong cái rồi cất tiếng : Lôi Phong chiến thắng, có thể tiếp tục khiêu chiến. Lần này khác hẳn với những lần trước, tiếng vừa ra thấy hai thân ảnh đồng thời phi thân lên võ đài, trong số đó là Tứ Hải. ×Ads by HD-V2.2V08.11Tứ Hải quay đầu nhìn người phi thân lên võ đài cùng mình, rồi chắp tay thành quyền, : _Mong Đỗ sư huynh nhường trận chiến này lại cho ta. Ta cùng tên Lôi Phong kia có số ân oán cần phải giải quyết. Mong sư huynh thành toàn giúp ta. Người được Tứ Hải gọi là “Đỗ sư huynh” đến liếc mắt cũng chẳng thèm liếc mắt nhìn Tứ Hải cái, chỉ thấy, hai tay gã khoanh trước ngực nhàn nhạt đáp lại: _Tại sao ta phải nhường cho ngươi? Câu hỏi đầy vẻ lạnh lùng lọt vào tai Tứ Hải làm Tứ Hải “sôi máu” thôi. Tuy “sôi máu” nhưng Tứ Hải chẳng hề biểu ra bên ngoài, vì Tứ Hải biết người đứng trước mặt đây là người mang thực lực Nhất Tinh Tôn Cấp hàng giá . Từ Hải cười hề hề, tay cho vào Như Ý Túi, rút ra hơn trăm Thông tệ, đưa ra trước mặt tên kia, : _Mong Đỗ sư huynh hiểu dùm cho tiểu đệ, đệ đây bị tên kia hại cho thảm thương, huynh thương tình cho đệ cơ hội báo thù. Nếu huynh đánh với tên xảo trá đó cũng chỉ làm bẩn tay huynh mà thôi, tên đó cứ để cho đệ là đủ chẳng cần đến huynh ra tay. Còn đây, là chút ít tấm lòng đệ dành cho huynh, huynh cứ xem như là tổn thất vì được ra tay. ----------- Ngũ Thiên Đại Lục tất cả các nước đều dùng chung tiền tệ, phân biệt. Tiền tệ chia thành ba loại: Nguyên tệ, Thông tệ, Linh tệ và giá trị phân chia như sau: Thông tệ bằng mười Nguyên tệ, Linh tệ bằng trăm Nguyên tệ. --------- Vị được Tứ Hải gọi là “Đỗ sư huynh” nhàn nhạt liếc mắt nhìn Tứ Hải cái, trầm đáp: Ngươi_ xem ta là loại người gì? Dùng tiền là có thể mua được ta sao, nực cười… Câu này làm cho Tứ Hải bổng ngẩn người, chẳng lẽ hôm nay tên này lại đổi tính. Nhưng câu kế tiếp của tên Đỗ sư huynh lại làm cho Tứ Hải nổi lên trận xem thường, bản tính vẫn như vậy a.: _Nhưng ta thấy người bị tên kia hại thảm thương như thế ta cũng thấy tội nghiệp, ta nhường cho người. Còn số tiền này là tấm lòng của ngươi dành cho ta, nếu ta nhận phụ tấm lòng, vì thế ta đành phải nhận cho ngươi vui. Ta đây nhận tiền ngươi là vì nhận tấm lòng của ngươi chớ chẳng phải ta tham tiền tài mà nhận ngươi hiểu chưa? Tứ Hải cười ha hả, gật đầu “ân” tiếng. Miệng cười nhưng lòng Tứ Hải lại bỉu môi khinh thường, ta khinh, ngươi làm như người tốt lắm vậy, trong môn phái này ai chẳng biết ngươi là “Đỗ miệng rộng*” nuốt thịt chẳng nhã xương, còn bày đặt ở đây tỏ vẻ từ bi. Dưới đài, nhiều cặp mắt đầy vẻ kinh thường nhìn chắm chằm vào “Đỗ miệng rộng”, “Đỗ miệng rộng” khuôn mặt vẫn như cũ hề thay đổi gì, bình thản phi thân xuống đài. Khuôn mặt tuy biểu bất kỳ cảm xúc gì nhưng trong lòng “Đỗ miệng rộng” reo hò vui mừng chẳng thôi, hắc hắc ta tính lên võ đài biểu lập uy chút chẳng thể ngờ chưa kịp đánh có kẻ đút “thịt” vào mồm cho ta ăn, sung sướng, sung sướng a, ha ha ha. Ài, đúng là được lợi mà còn khoe mẽ a. Lôi Phong đứng bên nhìn cuộc trò chuyện của hai người Tứ Hải cùng “Đỗ miệng rộng” làm cho lòng có chút gợn sóng. Lôi Phong chẳng hiểu, từ lúc nào bản thân bị biến thành món hàng trao đồi giữa hai người. Lôi Phong liếc xéo Tứ Hải cái trong lòng thầm nghĩ, tên Tứ Hải kia ta tha cho ngươi lần vậy mà ngươi vẫn còn ngu dốt chẳng hiểu chuyện, vậy lần này đừng trách sao ta độc ác. Sau khi tên “Đỗ sư huynh” kia bước xuống võ đài, Tứ Hải quay đầu nhìn thẳng vào mắt Lôi phong, miệng gã nở nụ cười mỉa mai, tay của gã cho vào Như Ý Túi rút ra thanh kiếm. Tứ Hải giơ kiếm lên ngang người, chỉ thẳng hướng Lôi Phong, : _Lôi Phong ta muốn khiêu chiến với ngươi, nãy ngươi thắng ta đều nhờ những trò quỷ quyệt đê hèn, giờ đây ta cho ngươi thấy thế nào là thực lực . Theo quy định của vòng này ngươi khiêu chiến có quyền khiếu chiến vô số lần, bởi vậy nên Lôi Phong cũng chẳng có thể từ chồi, miệng nở nụ cười nhàn nhạt, đáp lại: _Tứ Hải ơi là Tứ Hải, ta đây lo lắng trận thứ năm này thắng như thế nào đây, chẳng ngờ ngươi lại lên đài nạp mạng, nếu ngươi có tấm lòng như thế ngu gì ta chẳng nhận, chiến thôi! Tay Tứ Hải nắm chặt kiếm, liên tục áp súc phong lực vào kiếm, hai hàng lông mi nhíu chặt lại, cặp mắt tràn đầy sát khí. Khi lời Lôi Phong vừa xong, Tứ Hải liền phóng thân tới Lôi Phong, vừa tới tay cầm kiếm của Tứ Hải vừa giơ lên chém lung tung vào khộng gian trước mặt. Những điểm trung bị đường kiếm chém qua, xuất đoàn gió tạo thành hình mũi nhọn, bay vọt ra theo hình cung đến trước người cùng hai bên hông của Lôi Phong. §Bá Vũ Tiêm Phong§ -------------- Bá Vũ Tiêm Phong, là môn võ kỹ của Phong Lôi môn thuộc Địa Kỹ Sơ Cấp, nó lợi dụng sức mạnh của Phong lực biến hóa thành từng đoàn gió hình mũi nhọn tấn công kẻ địch. Bá Vũ Tiên Phong có thể đâm xuyên đất đá và kim loại, võ kỹ tấn công từ xa thường thấy của các đệ tử Phong Lôi môn. ---------------- Lôi Phong vừa xong chưa kịp chuẩn bị gì thấy có hơn chục §Bá Vũ Tiêm Phong§ quanh các hướng tấn công về phía . Lôi Phong hít hơi giữ bình tĩnh, cơ thể bắt đầu di chuyển, luồn lách, né tránh các đoàn gió hình mũi nhọn, vừa né tránh vừa tiếp cận Tứ Hải. Tuy tốc độ của Lôi Phong nhanh có thể né tránh được các đoàn gió hình mũi nhọn, nhưng vì các mũi nhọn quá nhiều nên né tránh chẳng hết, vẫn có số “Bá Vũ Tiêm Phong” thừa thế đâm xuyên vào cơ thể Lôi Phong. Nhờ tố chất thân thể vượt trội nên các mũi nhọn đâm xuyên vào cơ thể Lôi Phong chỉ để lại những vết thương ngoài da chẳng đáng ngại. Những vết thương do “Bá Vũ Tiêm Phong” để lại cơ thể của Lôi Phong càng ngày càng nhiều hơn, làm cho nhìn rất là thê thảm, cả cơ thể của toàn là những lỗ xuất huyết như bị kim châm. Khi nhìn thấy thảm trạng của Lôi Phong, Tứ Hải ngửa mặt lên trời cười ha hả, tay cầm kiếm vẫn liên tục huy động “Bá Vũ Tiêm Phong”, miệng cuồng tiếu : _Lôi Phong, chẳng phải ngươi là đại nhân vật thực lực cao thâm sao? Sao giờ đây nhìn ngươi lại thê thảm như thế? Ngươi hãy biểu sức mạnh của ngươi cho ta xem, biểu cái sức mạnh của đại nhân vật. Ha ha ha. Những câu trào phúng của Tứ Hải nhìn vào tưởng là mỉa mai Lôi Phong, nhưng chất lại nhằm mục đích kích phát nóng giận của Lôi Phong làm cho Lôi Phong mất khả năng phán đoán chính xác. Mưu đồ của Tứ Hải làm sao Lôi Phong hiểu được, cơ thể Lôi Phong liên tục né tránh, miệng vẫn treo nụ cười nhàn nhạt ngày nào, đáp trả lại: _Tứ Hải đệ, cái trò lừa gạt này của đệ gạt mấy tiểu hài tử(con nít) còn được, đối với ta vô dụng a. Ta đệ này, đệ có tin rằng, ngay bây giờ ta quyền đánh bay đệ xuông võ đài ? Tin hay ? Ba chữ cuối “Tin hay ?” được Lôi Phong quát lớn vang khắp toàn trường, làm cho Tứ Hải ra chiêu chợt ngừng lại cấp tốc suy nghĩ, tên Lôi Phong dựa vào cái gì mà như thế… may bị trúng kế. Tứ Hải phát ra cũng muộn, Lôi Phong lợi dụng thời gian vài giây Tứ Hải bị phân tâm, liền dùng thân thể trực tiếp đối kháng cùng “Bá Vũ Tiêm Phong”, đường phóng thẳng tới trước người Tứ Hải, tung quyền. Quyền tới nhưng chẳng chạm vào được thân thể Tứ Hải, chỉ đánh vào hư . Cùng lúc đó, từ đầu Lôi Phong truyền đến thanh trầm thấp của Tứ Hải.