1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Xuyên không - Trùng sinh] Công chúa thành vương phi - Tiếu Dương

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương 58:

      Editor: Búnn.

      Cẩm Loan đặt cốc trà xuống, cân nhắc xem như thế nào để chuyển đến trọng tâm câu chuyện, dù thế nào cũng thể thẳng là: Ta nhìn trúng biểu ca của muội, muội giúp ta định việc hôn nhân .

      Cha mẹ chính là người làm mối, làm gì có nữ nhi nhà nào có thể diện cầu. Còn nữa, nếu nàng ta có hạ thấp thể diện cầu hôn , cần buông kiêu ngạo xuống đến đây làm trò cười để cầu vị muội muội vốn bất hòa này.

      Nhưng mặc dù trong lòng có khúc mắc, nhưng lại có cách nào quan tâm đến trái tim của mình. Vị Cửu muội muội này lại thân thiết với bên ngoại, nếu bản thân chịu khó lại với nàng, càng có cơ hội nhìn thấy công tử mà mình vẫn luôn tâm niệm rồi.

      Nếu Lung Nguyệt biết Thất công chúa Cẩm Loan có tính toán này phỏng chừng trong lòng có thể vui đến chết.

      Người ta vẫn thường : Cưới vợ phải cưới vợ hiền.

      Trừ khi nàng có oán hận với biểu ca Minh Triệt, nếu làm sao nàng có thể để vị Thất tỷ tỷ cao ngạo, bụng dạ hẹp hòi tha người này gả vào Minh gia được.

      "Hôm trước ta ở chỗ mẫu hậu nhìn được vài mẫu thêu rất đẹp, sau nghi hỏi thăm mới biết là muội muội vẽ, hôm nay tới là muốn nhờ muội muội vẽ giúp tỷ tỷ hai bức. Sắp đến sinh thần của Nghiên mẫu phi, tỷ tỷ muốn tự tay thêu hai chiếc khăn chúc thọ lễ."

      Lung Nguyệt thầm nghĩ: phải ngươi chuyện nhảm chứ!

      "Chúng ta là tỷ muội, tỷ khách khí làm gì, tỷ tỷ chỉ cần câu, muội muội cố gắng giúp đỡ hết mình." Lung Nguyệt hai câu khách sáo, làm cả người mình nổi đầy da gà, quay đầu với Hoán Ngọc: "Em thư phòng ở Đa Bảo các lấy vài hoa văn ta mới vẽ hôm trước đến đây, ngay ở trong tráp làm bằng trầm hương khắc dây nho quấn quanh đó." xong hơi dừng lát, lại : "Là cái khảm ngọc bích đấy."

      Sau đó quay đầu với Thất công chúa Cẩm Loan: "Thất tỷ tỷ là người có hiếu, trong cung này bảo vật gì mà có, Nghiên Phi nương nương nhìn cũng nhiều, còn bằng nữ nhi nhà mình tự tay thêu gì đó. Tỷ tỷ nhìn xem mấy hình đó, nếu có bức nào vừa ý, chỉ cần cầu, muội muội đặc biệt vẽ cho tỷ tỷ mấy bức."

      mặt Cẩm Loan mang ý cười, trong lòng lại cảm thấy ghen ghét, Trầm Hương là gì, chính là cái tụ tập linh khí của trời đất, tinh hoa của nhật nguyện, tích lũy của năm tháng, là vật hiếm có khó tìm. Nhưng lại để Cửu muội muội dùng để thả các kiểu hoa văn, khiến người khác giậm chân tức giận. Ý tứ trong lời của Cửu muội muội nghĩa là chỉ có cái, nàng ta càng nghĩ càng cảm thấy buồn bực. Phụ hoàng quá bất công, chỉ cần trong cung có bảo vật gì đều gấp gáp đưa đến chỗ Cửu muội muội trước, cống phẩm hàng năm của ngoại tộc, trước khi đưa vào khố cũng để Cửu muội muội nhìn trước, xem có gì vừa ý .

      ra Lung Nguyệt cũng cố ý kéo thù hận cho bản thân, chỉ là nàng có bốn chiếc hòm như vậy, còn khắc hoa văn giống nhau, chỉ có đá quý khảm đó là giống nhau thôi. Sợ Hoán Ngọc tìm được lại phiền, với cả nàng có thói quen thích những đồ vật mình sắp xếp bị thay đổi, cho nên mới dặn câu.

      Đợi Hoán Ngọc lấy về, Lung Nguyệt mới với Cẩm Loan ở bên cạnh: "Thất tỷ tỷ xem xem có vừa ý ?"

      Cẩm Loan lấy từng cái từng cái ra xem, mới đầu thầm nghĩ chỉ xem hai dạng lấy lệ thôi, dù sao đây cũng phải là mục đích nàng ta tới đây. Nhưng, sau khi nhìn hai bản lại thấy vô cùng đẹp mắt. Mặc dù nàng ta thích vị Cửu muội muội này, nhưng thể thừa nhân nàng thực có tài. Những hoa văn trước mắt này, tất cả đều có cấu tạo đặc biệt, mới vẻ độc đáo, vô cùng khác lạ.

      Lung Nguyệt ngồi ở bên cạnh, thản nhiên nhìn Cẩm Loan lựa chọn từng chiếc . Trong lòng suy nghĩ xem làm thế nào cho vị Thất tỷ tỷ này chủ ý.

      Bỗng nhiên nghe cung nhân bẩm báo: "Bình thân Vương thế tử tới!"

      Lời còn chưa dứt thấy rèm cửa được vén lên, thiếu niên nàng bước vào, cẩm bào màu bồ đào thêu hoa văn hình mây như ý màu vàng. Đầu đội mũ kim quan khảm ngọc tím, đứng ở nơi đó giống như kim đồng trời.

      Nhưng vừa mới mở miệng phá bỏ hoàn toàn hình tượng: "Sao hôm nay tỷ tỷ ở Đông Noãn các, mà lại chạy đến phòng này?"

      Lung Nguyệt còn chưa trả lời thấy quả cầu nhung màu hổ phách chui vào phía sau ngăn tủ.

      "Đệ lại dọa mèo con của tỷ!!"

      Mèo của Lung Nguyệt sợ nhất tên tiểu ma tinh Lý Long Triệt này.

      Lúc còn tuổi hiểu chuyện, lại còn bướng bỉnh, từng chấm con mèo này lên mực nước rồi ấn lên giấy tuyên thành, bảo là muốn ấn ra con mèo. Mặc dù việc này qua nhiều năm, nhưng mèo vẫn nhớ, mỗi lần thấy đều cuống quít chạy mất.

      Lý Long Triệt cười gượng, quay đầu lại thấy Thất công chúa Cẩm Loan ngồi bên cạnh, len lén bĩu môi, khom người : "Bái kiến Thất công chúa."

      Chỉ cần câu hỏi thăm, cũng có thể phân biệt được thân sơ.

      "Sao Triệt Nhi lại qua đây? Mau ngồi !" Cẩm Loan quen thói kiêu ngạo, mặc dù đây là điện Kinh Chập, nhưng vẫn biểu như mình là chủ nhân vậy.

      Lý Long Triệt chỉ cười : "Đa tạ!" Rồi bước tới bên cạnh Lung Nguyệt, lại len lén bĩu môi, ý là: Nàng ta đến đây làm gì?

      Lung Nguyệt nhíu mày, lại làm như có gì cười cười. Xoay người phân phó Tiển Thúy: "Nấu ngân châm Quân Sơn để mời tiểu Vương gia uống."

      Lý Long Triệt với theo: "Thêm mấy đóa hoa nhài của Công chúa nhà ngươi vào, gần đây ta thích hương vị này."

      "Như vậy còn bằng trực tiếp uống trà ướp hoa này, ngân châm thêm hoa nhài là hỏng rồi." Lung Nguyệt .

      "Tỷ tỷ học keo kiệt này từ bao giờ vậy, chỉ là cốc trà thôi mà, dù sao cùng chỉ là uống vào bụng thôi, thuận miệng là được rồi!"

      Lung Nguyệt cười : "Đệ cùng đúng, đệ uống trà nào cũng giống như trâu ăn hoa mẫu đơn thôi!"
      Có Nắng Có Gió thích bài này.

    2. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương 59: Vì ghen sinh hận.

      Editor: Búnn.

      Lý Long Triệt là dòng độc đinh của Bình Vương phủ, có huynh đệ tỷ muội gì, thân thiết nhất chính là con cháu của Thuận Khải Đế và An Vương gia rồi.

      Gần tứ tuần Bình Vương gia mới có nhi tử, vì lẽ đó mà khoảng cách tuổi tác giữa Lý Long Triệt và các đường huynh muội là khá lớn, chỉ có Lung Nguyệt xấp xỉ tuổi , từ lại còn cùng đọc sách ở chỗ Minh Lý cho nên tình cảm giữa hai người thân thiết giống như tỷ đệ ruột thịt vậy.

      Nhắc tới cũng lạ, Lý Long Triệt là tiểu Bá Vương sợ trời sợ đất, nhưng Lung Nguyệt lại có thể hạn chế được . Có bất cứ chuyện gì cũng thích với Lung Nguyệt trước.

      Vì lý do như vậy, Thái hậu liền ra lệnh cho mọi người, hai người bọn họ ở nơi này cần kiêng kỵ cái gọi là nam nữ bảy tuổi khác biệt, dù sao cũng còn , chưa đến mười lăm tuổi, xem bọn họ như hai tỷ đệ ruột cũng sao.

      Lý Long Triệt ngồi ở đây vui đùa với Lung Nguyệt, đương nhiên lộ ra tình cảm thân thiết.

      Cẩm Loan ngồi bên cạnh nhìn, biết trong lòng có cảm giác gì, chung quy vẫn là để ý, cùng là đường tỷ đệ, nhưng ngay cả nụ cười Lý Long Triệt cũng lười cười với nàng ta. Cảm thấy cam lòng nên nàng ta xen vào: "Hôm nay Triệt Nhi qua đây là có chuyện gì vậy?"

      Lý Long Triệt tình nguyện liếc nàng ta cái, thầm nghĩ: là người biết nhìn.

      Ngại thể diện, tốt nếu để nàng ta bị bẽ mặt, dù sao cũng là nữ nhi của Hoàng bá phụ, mặc dù trong lòng muốn gặp, nhưng bề ngoài vẫn phải thể khác.

      "Ta đến mời Cửu tỷ tỷ dự tiệc!"

      "Tiệc nào?"

      Cẩm Loan chưa hỏi xong nghe Lung Nguyệt : " quyết định ở ngày mùng tám sao? Vừa rồi Hoàng nãi nãi còn chuẩn bị quà cho đệ đấy!"

      " ra là thọ yến của đệ đệ, là Thất tỷ tỷ hồ đồ, hôm kia ta còn chuyện với nha đầu thân cận, chuẩn bị hai món quà cho đệ đây!" Mặt Cẩm Loan hơi phiếm hồng, hòa giải cho bản thân.

      "Đúng là ngày mùng tám. Làm phiền tỷ tỷ và Hoàng tổ mẫu lo nghĩ cho đệ, quà cần, chỉ mong ngày ấy tỷ tỷ vất vả chút, làm nửa chủ nhà, giúp đệ chiêu đãi vài nữ quyến."

      Lý Long Triệt chuẩn bị thọ yến chỉ là cái cớ. Cái chính là muốn tụ họp vài bằng hữu chơi đùa chút. Mẫu thân Bình Vương phi của là người thích náo nhiệt, đương nhiên là muốn mượn chuyện này mời chúng phu nhân đến vui vẻ. Mà lúc các phu nhân qua phủ tất nhiên là mang theo nữ nhi chưa định thân của nhà mình. Với thân phận của mình tất nhiên là Bình Vương phi tự mình tiếp đón các vị nương. Lý Long Triệt lại có tỷ muội ruột, lại chỉ thân thiết với mình Lung Nguyệt, cho nên chuyện chủ nhà nhờ nàng biết nhờ ai.

      Lung Nguyệt cười: "Ta còn nghĩ bàn tiệc của đệ dễ dàng ăn như vậy, ra là bắt ta làm người hầu."

      "Làm phiền tỷ tỷ rồi, ai bảo đệ thân với tỷ nhất đâu!" Lý Long Triệt thở dài .

      "Ta cần chuẩn bị quà cho đệ sao?"

      " cần, cần." Lý Long Triệt hào phóng xua tay, lại đảo mắt cười lấy lòng: "Sao đệ đệ có thể để tỷ tỷ lo lắng được, chỉ cần tỷ tỷ lấy giúp đệ đôi kiếm Tây Dương treo ở ngự thư phòng của Hoàng bá phụ là được rồi."

      Lung Nguyệt oán trách: "Đệ ở chỗ này chờ ta, muốn ta làm cu li cho đệ cũng sao, còn muốn ta giúp đệ tính toán đồ tốt của phụ thân, đệ đúng là đáng đánh bạt tai."

      " thể để tỷ tỷ uổng công khổ cực, đệ đệ chuẩn bị hậu lễ để đáp tạ rồi!"

      "Là cái gì vậy?"

      "Phụ Vương của đệ mới tìm được con ngựa dạ chiếu ngọc sư tử, đệ đệ đưa nó cho tỷ tỷ!"

      "Phi!" Lung Nguyệt phi : "Cái đó vốn là Bình Hoàng thúc tìm cho ta, đệ lại còn tới nơi này mượn hoa hiến phật, còn tỏ ra thông minh!"

      Từ sau hôm Lung Nguyệt bàn bạc với tiểu tẩu Từ Tĩnh Nhu rằng học cưỡi ngựa xong bắt đầu chuẩn bị. Ngự mã giám tìm cho nàng con ngựa cái ngoan hiền, với con ngựa này cũng có thể luyện tập được vài tháng. ngày Bình Vương gia thấy con ngựa của Lung Nguyệt, ông : " tốt, tốt! Con ngựa này xứng với Tiểu Cửu Nhi của ta! Đợi Thúc thúc tìm cho con con ngựa tốt nhất!"

      Bình Vương gia là ai? Chính là người thích ngựa quý, con ngựa phải như thế nào mới có thể lọt vào mắt xanh của ông, huống chi con ngựa của Lung Nguyệt chỉ là con ngựa Mông Cổ màu trắng. Nhưng lợi thế của con ngựa này là cơ thể hơn những con ngựa khác chút, dễ dàng thuần phục, thích hợp với người mới học cưỡi ngựa.

      Sau khi Lý Long Triệt nghe Lung Nguyệt , sờ sờ mũi mình, cười gượng.

      Trong lòng Thất công chúa cảm thấy chua chua, cam lòng bị xem , tiếp lời : "Triệt Nhi có thể để lại cho tỷ tỷ vị trí ?"

      Lý Long Triệt chuyện vui vẻ, dường như quên bên cạnh còn có người. Nâng mắt nhìn Cẩm Loan, cười như cười, : "Nếu Thất công chúa vui lòng đến dự, tất nhiên là dám chậm trễ!"

      Cẩm Loan nghe xong cảm thấy buồn bực, nhưng cũng tiện trở mặt.

      Bình Vương phủ mở tiệc, Minh gia hẳn là thượng khách. Mấy huynh đệ Minh Triệt, Minh Hiên chắc chắn đến trước, làm sao nàng ta có thể buông tha cơ hội như vậy được? Chỉ tiếc là mẫu phi nhà nàng ta thể dễ dàng xuất cung, nhà ngoại lại ở xa, có người giúp đỡ bản thân thăm dò ý tứ của phu nhân Minh gia. Vả lại, coi như nhà ngoại tổ mẫu ở kinh thành cũng thể có mặt trong danh sách khách mời của Bình Vương phủ. Nhưng mắt Cẩm Loan khẽ đảo, nghĩ tới tẩu tử của nàng ta, Thận Vương phi. Người này có thể giúp đỡ nàng ta chút.

      Nghĩ đến đây, Cẩm Loan nhịn được thầm ai oán. Đều là công chúa, nhưng huynh đệ, tẩu tử cho đến nhà ngoại của Lung Nguyệt đều tính toán cho nàng, còn bản thân nàng ta lại trông cậy được vào ai. Mẹ cả Cẩn Hoàng hậu tất nhiên là đồng ý cho nàng ta gả vào Minh gia, trong lòng phụ hoàng cũng chỉ có mình Lung Nguyệt, nhà mẹ đẻ của mẫu phi lại dùng được, nàng ta lại thân thiết huynh trưởng cùng bò ra từ cái bụng....

      Càng nghĩ Cẩm Loan lại càng ghen ghét với Lung Nguyệt. Ánh mắt nhìn Lung Nguyệt thoáng ánh sáng oán độc, nhưng ánh mắt đó lại chôn sâu vào trong lòng của nàng ta, giống như tồn tại của nàng chính là đầu sỏ gây nên cảnh ngộ tại của nàng ta.

      ý niệm ngừng quanh quẩn lại trong đầu nàng ta: có nàng tốt rồi!
      Có Nắng Có Gió thích bài này.

    3. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương 60: Tỷ muội nhiệt tình.

      Editor: Búnn.

      Mùng tám tháng tư là sinh thần của Lý Long Triệt. xui xẻo đồng ý chuyện giúp tiếp đón nữ quyến nên ngày mùng bảy Lung Nguyệt vào Bình Thân Vương phủ ở. Trước khi ra khỏi cung nàng đặc biệt chạy tới Lạc Hà hiên của Bát tỷ tỷ Hóa Diên dặn nàng ấy là ngày mai phải trang điểm xin đẹp rồi mới được dự tiệc.

      Bây giờ Hóa Diên trải qua rèn luyện mấy năm trong cung, nhìn quen mọi thứ, sớm còn hồn nhiên của tiểu nữ hài mười hai tuổi. Lại thêm Lung Nguyệt thường xuyên lôi kéo nàng ấy đến Hoàng Giác tự cùng bàn luận mỹ thực trời dưới đất của Tuệ Viễn đại sư. Cho nên trong lòng cũng thông suốt hơn rất nhiều, còn cúi đầu e lệ, cũng còn để ý đến cái nhìn của người khác nữa.

      Nhưng cũng có điểm tốt, đó là tính tình của Hóa Diên vốn nhã nhặn lịch nay càng trở nên lạnh nhạt, thích kết bạn với người khác. Hoàng cung to như vậy, người có thể khiến nàng đấy nhớ ở trong lòng cũng chỉ có mình Lung Nguyệt mà thôi.

      Mới đầu Lung Nguyệt thấy Hóa Diên có thể bình tĩnh xử với người khác cũng thầm vui mừng trong lòng. Nhưng sau thời gian dài lại phát tính tình của nàng càng ngày càng lạnh nhạt, sợ nàng ấy còn tuổi mà mang hơi thở của người chết, nên đâu cũng lôi kéo nàng ấy theo.

      Mặc dù Hóa Diên thích , nhưng cũng tùy ý để Lung Nguyệt làm ầm ĩ. đến, ngày thường mọi người đều thấy là Lung Nguyệt chiếu cố Hóa Diên, nhưng phải bản thân Hóa Diên cũng thầm dung túng cho Lung Nguyệt sao. Bên trong Hoàng cung phụ thân thương, mẫu thân này, cái mà nàng ấy có thể sử dụng chỉ là tình cảm lòng của bản thân. Trái tim của nàng ấy mở ra rồi, mở to ở trước mặt Lung Nguyệt, hoàn toàn giữ lại cho mình chút nào.

      Mấy hôm trước Lung Nguyệt sớm chuẩn bị xong y phục, đồ trang sức. Sau đó lệnh cho Địch Thúy và Tiển Bích phân phó ràng cho cung nhân của Hóa Diên. Sợ Hóa Diên bằng mặt bằng lòng, ngày mai nên nàng tự mình đến chỗ phụ thân lấy đôi kiếm Tây Dương giao cho Hóa Diên, : "Trong tráp này là món quà mà ma đầu Triệt Nhi tâm tâm niện niệm, hôm nay muội phải qua phủ trước, nếu bị nhìn thấy ngày mai lại thể đưa cho được, vả lại muội cũng muốn trêu chút. Mong Bát tỷ tỷ bảo quản giúp muôi, ngày mai thọ yến lại đưa cho ."

      Hóa Diên thấy Lung Nguyệt chớp chớp đôi mắt long lanh nhìn mình, cười mắng nàng: "Ở nơi này của ta mà muội còn phải tính toán à, phải muội muội sợ ngày mai ta sao, còn tìm điểm quan trọng đến quản thúc ta. Chuyện ta hứa với muội có bao giờ thay đổi chưa?"

      Lung Nguyệt nhảy nhảy mũi, cười gian tà, hình ảnh này còn là dáng vẻ đoan trang uy nghiêm trong mắt người khác nữa, mà chỉ là dáng vẻ của tiểu nương thôi. "Tỷ tỷ như vậy muội muội yên tâm rồi."

      Sau đó nhận hai hà bao từ trong tay của Hoán Ngọc, : "Đây là đồ chơi mà Giang Nam mới đưa tới, bây giờ bọn họ ngày càng dụng tâm, còn chỉ là dáng vẻ của tiểu trư, mà cũng thêm quả đào, quả lựu, còn có hoa hồng. Muội muội thấy đẹp mắt, lấy ra ít đưa tỷ tỷ thưởng thức."

      Vừa , Lung Nguyệt vừa đổ đống đồ chơi bằng kim ngân to cỡ ngón tay cái từ trong hà bao ra: "Tỷ xem mấy cái này giống y như ? Muội thích nhất là quả nho này, ngay cả dây mây cũng có."

      Hóa Diên chỉ nhìn gương mặt tinh xảo của Lung Nguyệt, trong mắt thoáng vài giọt nước, : "Sau này đừng đưa những thứ này nữa, lại hao tổn tinh thần. Ta biết muội sợ trong tay ta có, lấy ra để cho ta dùng làm phần thưởng. Ta biết muội tâm đối với ta, cần gì phải tiếp tục để ý đến mặt mũi của ta nữa!"

      Lung Nguyệt khẽ cong khóe môi: "Chỉ cần tỷ tỷ hiểu là được rồi!"

      Hóa Diên lấy khung thêu hoa từ trong rổ châm tuyến của mình ra, tấm lụa mỏng màu đỏ bạc có những đường thêu vô cùng tinh xảo, là bức thêu mèo con bắt bướm chưa hoàn thành.

      "A! Là cách thêu hai mặt! Nữ công của tỷ tỷ ngày càng lợi hại, hình thêu này thực rất giống . A? Sao mèo con này giống như hổ phách của muội vậy?"

      "Còn phải là thêu mèo hổ phách trong tay áo của muội sao, trời sắp vào hạ rồi, muội cũng hiểu được là ta có gì đưa cho muội, cho nên thêu cái quạt tròn, dù sao cũng là tâm ý của ta, suy cho cùng cũng thể bị là chỉ nhận mà có báo đáp đúng ?"

      Lung Nguyệt chỉ nhìn Hóa Diên cười, cũng gì thêm. Bây giờ nàng cũng coi như là 'Cầu người thân' có tình cảm lòng giữa tỷ muội.

      Tạm biệt Hóa Diên xong, Lung Nguyệt lại tiếp tục qua chỗ của Thái hậu và Cẩn Hoàng hậu, nàng dùng nghi thức loan giá của công chúa, chỉ dẫn theo bốn đại nha hoàn, mặc y phục thường ngày lên xe ngựa, cùng mười hai Kim Ngô Vệ mặc thường phục bảo vệ đến Bình thân Vương phủ. Gặp Bình Vương phi, nghe bà giải thích chỗ sắp xếp tịch yến, gặp ma ma quản , tỳ nữ hầu hạ nữ quyến ngày mai.

      Buổi chiều, sau khi dùng cơm xong, Bình Vương gia liền bị Vương phi đẩy đến thư phòng nghỉ ngơi, còn bà ôm Lung Nguyệt : "Hôm nay ta muốn ôm khuê nữ ngủ!"

      Bình Vương gia nhìn Vương phi, rồi lại nhìn Lung Nguyệt, còn cách nào khác.

      Xoay người trừng mắt xách Lý Long Triệt ra ngoài, chỉ : "Kiểm tra bài tập của con!"

      Lý Long Triệt thầm kêy khổ, phụ vương của lại coi là quả hồng mềm dễ nhéo rồi.

      ***

      Sang ngày hôm sau, mùng tám tháng tư.

      Sau khi Lung Nguyệt theo Hoàng thẩm nghe người làm báo cáo chuẩn bị tịch yến xong lại lệnh cho ma ma quản theo nàng kiểm tra lại hoa viên được chuẩn bị để các nương chơi đùa lần, thấy có cạm bẫy gì liền bỏ qua, sau đó lệnh cho ma ma nếu sau khi khai yến có chuyện gì có thể lại với bốn đại nha hoàn bên cạnh nàng.

      Lại đến sinh thần của Lý Long Triệt cũng khéo, cùng ngày với ngày sinh của Phật Thích Ca Mâu Ni. Buổi sáng các phu nhân tự miếu cũng ở nhà thắp cho phụ mẫu ba nén nhang, đọc kinh chúc tụng, cầu nguyện chút. Vì thế bữa thọ yến này liền tổ chức vào buổi chiều.

      Sau khi dùng bữa trưa xong, sau khi nghỉ trưa các phu nhân của gia đình cao quý dẫn theo nương nha mình liên tục đến phủ.

      Các nương qua hành lễ với Bình Vương phi, thấy Lung Nguyệt làm chủ nhà tiếp đón nữ quyến có chút ngạc nhiên. Vốn cho là chất nữ nhà mẹ đẻ của Bình Vương phi, ngàn vạn lần ngờ là vị Phật lớn này.

      Lung Nguyệt cũng nhìn ra được nhóm quý nữ được tự nhiên, chỉ cười : "Hôm nay người tới là khách, chỉ cần xem ta là chủ nhà thôi, cần nghi thức gì khác."

      Nhóm quý nữ đều biết, Lung Nguyệt là người rộng lượng, nhất ngôn cửu đỉnh. Hôm nay nàng cần tuân theo nghi lễ của Hoàng gia, chỉ có chủ khách so đo với các nàng, trong lòng liền bình tĩnh, cũng tự tại hơn nhiều.

      Lung Nguyệt lệnh cho bốn người Hoán Ngọc sai nhóm tỳ nữ dẫn nhóm quý nữ vào hoa viên trước, dâng trà bánh. Thỉnh thoảng tán gẫu với các nàng thêm mấy câu.

      lâu sau, Lung Nguyệt thấy tỳ nữ dẫn vài bóng dáng lả lướt vòng qua khóm cây hải đường ở phía Tây phủ về phía nàng, nên đứng dậy đón, còn chưa đợi phụ nhân trẻ tuổi xinh đẹp dẫn đầu hành lễ đưa tay ra đỡ, : "Biểu tỷ cần giữ lễ tiết, hôm nay muội muội là chủ nhà."

      Phụ nhân trẻ tuổi xinh đẹp cười với Lung Nguyệt, mặt mày có ba phần tương tự. Người này chính là đích trưởng nữ của Minh Lý, Đại biểu tỷ Minh Nhàn của Lung Nguyệt.

      "Nếu vậy ta liền giao tiểu của ta cho muội." Minh Nhàn xoay người kéo tiểu nương mười ba mười bốn tuổi mặc váy yên vân hồ điệp màu xanh nhạt ở bên cạnh qua: "Đây là tiểu nữ nhi của đường thúc bên nhà chồng của tỷ, Diêu Nhụy. Con bé luôn theo phụ mẫu nhậm chức ở xa, mấy ngày trước đường thúc hồi kinh báo cáo công tác mới cùng về, hôm nay tỷ dẫn con bé đến đây để thoải mái hơn chút. Muội cần phải tiếp đãi giúp tỷ nhé."

      Lung Nguyệt khẽ gật đầu với tiểu nương thi lễ với nàng.

      "Nghe biểu tỷ kìa, sợ muội tiếp đãi được sao? Giao cho muội tỷ tỷ yên tâm !" Lung Nguyệt vừa vừa đánh giá, chỉ thấy nương này mi thanh mục tú, có hương vị dịu hàng của nữ tử vùng sông nước Giang Nam, mặt mày lại lộ ra vẻ dẻo dai. Nhìn biết là người trong lòng có tính toán từ trước.

      "Cái này..." Mình Nhan còn muốn tán gẫu thêm vài câu với Lung Nguyệt lại nghe có tỳ nữ thông báo: Có Công chúa loan giá tới!
      Có Nắng Có GióMengotinh_Ranluoi thích bài này.

    4. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương 61:

      Editor: Búnn.

      Nghe hạ nhân thông bẩm, Lung Nguyệt khẽ nhăn mày, cần nghĩ nàng cũng biết là người phương nào.

      Minh Nhàn khẽ nắm tay Lung Nguyệt, giọng : "Là người nọ sao?"

      Lung Nguyệt gật đầu, còn phải vị Thất tỷ tỷ Cẩm Loan của nàng sao?

      Chưa thấy ai đến nhà thân thích làm khách mà còn bày dáng vẻ của công chúa, cái này phải là khiến chủ nhà được tự nhiên sao. Huống chi đây còn là gia đình thân Hoàng thúc, bày dáng vẻ công chúa cần thiết lắm.

      Thực biết trong đầu vị thất tỷ tỷ này chứa cái gì, nàng ta đến chúc mừng hay là đến làm rối?

      Ở Đại Chiêu quốc, công chúa chưa xuất giá vô cùng tôn quý, ngay cả Vương gia nhìn thấy Công chúa loan giá cũng phải tự mình ra nghênh đón.

      Cửa Bình Vương phủ mở rộng ra, trải nỉ hồng.

      Xe ngựa của gia đình quan lại vì nghi trượng (1) của công chúa là dẹp sang hai bên.

      (1) đội bảo vệ mang vũ khí khi cử hành đại lễ của quốc gia hoặc đón tiếp khách nước ngoài. Cũng chỉ băng cờ, biểu ngữ, mô hình ngày nay.

      Lung Nguyệt dẫn chúng quý nữ đến trước cửa lớn Bình Vương và Vương phi dẫn nhóm quan lại đón ở trước cửa phủ rồi. Ngay cả Lý Long Triệt có thói quen để ý đến nghi lễ quy củ cũng dẫn theo đám đệ tử thế gia cung kính tiếp đón rồi.

      Màn phượng xe thất bảo điểm vàng được vén lên, Cẩm Loan được nha hoàn đỡ ra ngoài. Chưa xuống xe ngựa nâng mắt tìm kiếm trong đám thiếu niên.

      Lý Long Triệt mặc cẩm y thọ tinh công đỏ thẫm vô cùng nổi bật. Mà trong giây lát, thiếu niên như ngọc mặc y phục màu xanh thêu hoa văn chìm đứng bên cạnh Lý Long Triệt lập tức khảm vào mắt nàng ta.

      Hôm nay, Cẩm Loan vì muốn Minh Triệt gặp lần mà thể quên được nên cũng vắt hết óc, xuất ra nghi thức công chúa, mặc cẩm y màu nhũ đỏ bạc thêu mây ngũ sắc. Tóc mây xếp trân châu điểm ngọc, cây trâm đuôi phượng càng thể thân phận tôn quý. Làm hai mắt người ta tỏa sáng. Phải Cẩm Loan là mỹ nhân trong sách, ngũ quan tinh xảo quyến rũ, có chín phần tương tự với Nghiên phi nương nương ở trong cung.

      Nàng ta lướt vẻ mặt kinh diễm của công tử gia đình quan lại trước của Bình Vương phủ, khóe môi khẽ tạo nụ cười dịu dàng, thầm thể hết sức hài lòng với thiết kế tại của bản thân.

      Nàng ta vịn tay tỳ nữ, đặt chân xuống ghế tử đàn khắc hoa bên cạnh xe ngựa, lên phía trước hành lễ với Bình vương và Vương phi, : "Cháu tới chậm, mong Bình hoàng thúc, Bình hoàng thẩm chớ trách!"

      Bình Vương gia thầm cảm thấy buồn mặt, mặt than càng thêm ràng, lên tiếng xong liền thôi.

      Bình Vương phi cũng thầm rút rút khóe mắt, nghĩ: Ngươi đến phá hoại đúng !

      Nhưng mặt vẫn treo nụ cười thản nhiên: " muộn, muộn!" Rồi xoay người với Lung Nguyệt: "Cửu Nhi, mau đến đây! Mau tiếp đón Thất công chúa!"

      Lung Nguyệt lên tiếng trả lời, bước lên phía trước, hành lễ qua lại với Cẩm Loan.

      Cẩm Loan cười nhìn Lung Nguyệt đứng cùng chỗ với mình, trong lòng có chút để ý, thầm nghĩ: Nếu biết hôm nay nha đầu kia mặc y phục màu vàng nhạt mình mặc y phục gấm Tứ Xuyên màu đỏ thêu kim tuyến đến có phải là bắt mắt hơn . Có điều, y phục màu đỏ nhũ bạc của mình bây giờ cũng tôn mình lên năm phần rồi.

      Công chúa Cẩm Loan quen làm theo ý mình, phi tần có thân phận thấp trong cung dám so đo với nàng ta, thân phận cao lười so đo với tiểu nương. Mà nguyên tắc của Lung Nguyệt chính là thêm việc bằng bớt việc, trốn nàng ta còn kịp, làm sao lại so đo với nàng ta. Cho nên mặc dù trước đó ma ma giáo dưỡng có từng dạy nàng ta ra ngoài vì khách cũng bị nàng ta tự động xem rồi.

      Cẩm Loan tự hiểu, bản thân là công chúa tôn quý, ra ngoài cung làm khách chủ nhà tôn trọng như đại phật, hoàn toàn có lý lẽ hạ thấp bản thân. Nhưng nàng ta lại quên mất, mặc dù người trong Vương phủ là thần, nhưng cũng là trưởng bối của nàng ta.

      Hôm nay Bình Vương phủ mở yến tiếc, mời những người có thân phận cao quý phải để khoe mẽ thân phận của bản thân. Bình Vương gia, Bình Vương phi mặc y phục bình thường, nàng ta lại dùng loan giá, y phục của công chúa tới tham dự, chỉ làm người ta cảm thấy nàng ta tới để ra oai.

      Cho nên vừa rồi Bình Vương phi mới gọi nàng ta là Thất công chúa, còn Lung Nguyệt lại là Cửu Nhi, biểu thân sơ.

      Ở trong cung phần lớn y phục của Lung Nguyệt lấy màu hồng làm chủ. Thứ nhất, vì nàng là con vợ cả nên màu sắc y phục cũng lấy theo đó. Thứ hai, chất liệu y phục của nàng phần lớn là do đích thân Thái hậu lựa chọn, lão nhân gia đều thích nhìn tiểu nương mặc y phục màu đỏ.

      Nhưng lần này Bình Vương phủ mở yến tiệc, chủ tiệc là Lý Long Triệt, mặc dù cùng bàn, nhưng cũng thể đoạt nổi bật của .

      Nàng lấy thân phận làm chủ đãi khách nhân, lại có địa vị công chúa cao quý, nếu ăn mặc quá mức long trọng khiến khác nhân quá mức gò bó.

      Vả lại đây là gia đình thân thúc thúc của nàng, nên cần gì phải có sĩ diện!

      Cho nên hôm nay nàng chỉ chọn y phục gọn màu vàng nhạt thêu hồng mai ngạo tuyết. Mặc dù màu sắc y phục quá đậm nhưng cũng nổi bật trong đám người, vì vậy thời điểm đổi mùa này nhìn vô cùng vui tai vui mắt, cũng quá táo bạo. Chất liệu quần áo nhìn như bình thường, nhưng nơi dệt trong cung dùng để làm y phục cho Cửu công chúa làm sao có thể giống bình thường được?

      Chất liệu y phục tại của Lung Nguyệt chính là lụa mỏng nguyệt ảnh, nhìn thẳng giống như màu vàng, nhưng theo hành động, dựa vào ánh sáng cho ra những màu vàng có độ đậm nhạt giống nhau, còn có mùi thơm ngát thoang thoảng.

      Chất liệu hiếm có, là cống phẩm trong cung, năm cũng chỉ có mấy cuộn.

      Cẩm Loan nhìn Lung Nguyệt ở bên cạnh thấp hơn mình cái đầu, trong lòng tất nhiên là thầm cao hứng, cuối cùng nàng ta cũng có thể chèn ép Lung Nguyệt lần. Lại biết trong lòng chúng phu nhân, Lung Nguyệt lại cao hơn nàng ta biết bao nhiêu lần.

      Bàn về dáng vẻ, mình Cẩm Loan tất nhiên cũng là mỹ nhân, dù là chúng quý nữ cũng có vài người có thể áp được nhan sắc của nàng. Nhưng nếu đứng cùng chỗ với Lung Nguyệt cũng chỉ có thể làm nền mà thôi. phải Lung Nguyệt đẹp gì sánh nổi, hai người các nàng mỗi người vẻ, vẻ đẹp tại của Lung Nguyệt cũng chỉ thắng Cẩm Loan ba phần thôi. Nhưng bây giờ nàng chỉ là đứa chưa trưởng thành, cũng chưa có dáng người thướt tha.

      Cho lên, với ý , Lung Nguyệt hoàn toàn hơn Cẩm Loan.

      Dung mạo của Lung Nguyệt có bảy phần giống Cẩn Hoàng hậu, ba phần giống Thuận Khải Đế, đặc biệt là vẻ mặt trầm xuống lúc tức giận, phượng mâu khẽ khép càng giống Thuận Khải Đế. Suy cho cùng nàng cũng là giọt nước giữa gia đình thư hương, tự nhiên quanh người cũng mang vẻ linh hoạt kỳ ảo khó nhập vào phong cách tầm thường. Vả lại nàng còn theo Minh Lý đọc được ít việc thực tế, trong tim tất nhiên là có đồi núi khe nước, cho nên tính tình cũng đại lượng, hề có oán hận thương xuân bi thu của khuê tú khác, ngược lại làm cho người ta cảm thấy khí chất của trời đất.

      Cứ như thế so sánh xuống phía dưới, Cẩm Loan còn tuổi mà đắm chìm vào những việc trong hậu trạch, rảnh rỗi liền lục đục với người khác, đôi khi thể quyến rũ quá mức thành tầm thường.

      Nhìn xuyên qua Lung Nguyệt và Cẩm Loan có thể nhìn thấy được cách dạy nữ nhi của Cẩn Hoàng hậu và Nghiên phi.

      Trong lòng chúng phu nhân cũng sáng tỏ ít, vì sao ở hậu cung lại chỉ có mình Hoàng hậu lớn mạnh, đến nay vẫn có người nào có thể giảm bớt sủng ái và lay động được địa vị của bà.

      Sau khi mọi người ở cửa Vương phủ chào hỏi nhau xong chuẩn bị vào, thấy xe ngựa tới. Màn xe được vén lên, là Thái tử phi, Vương phi cùng ba đứa trẻ.

      Khổng Trúc Xuân và Từ Tĩnh Nhu đỡ tay tỳ nữ xuống xe, hành lễ với phu thê Bình Vương trước, sau đó để Tiêu Nhi, Tế Nhi, Triêm Nhi tiến lên hành lễ.

      Mọi người cũng thấy cách trang điểm của hai vị này đều là cách trang điểm của người đến thăm người thân, càng nổi bật dáng vẻ quá mức long trọng mà mất tình thân của Cẩm Loan. Suy cho cùng đây cũng cũng phải là cung yên long trọng, chỉ là rảnh rỗi có việc gì làm tìm cớ vui đùa thôi.

      Lung Nguyệt và Cẩm Loan bước đến gần hành lễ với hai vị tẩu tử. Ba tiểu chất tử thấy Lung Nguyệt liền túm lấy vạt váy nàng chịu buông tay, nhất quyết muốn theo nàng vào hoa viên.

      Rơi vào đường cùng đành phải dặn nhũ mẫu, nha hoàn trông coi cho tốt rồi để ba tiểu gia hỏa theo Lung Nguyệt.

      Tịch yến buổi tối mới mở.

      nhóm nương ở trong hoa viên ngoại trừ chuyện cũng có việc gì làm. Trong các nương cũng có người thân người , tụ hợp lại chỗ, hoặc là chơi cờ, hoặc là vẽ tranh, hoặc là ngâm thơ.

      Ngay cả người kiêu căng như Cẩm Loan cũng có vài khuê mật cũng tự cho mình là tài nữ.

      Trong nhóm người của Lung Nguyệt có Bát tỷ tỷ Hóa Diên nhà nàng, Tiểu Diêu Nhụy của Đại biểu tỷ, còn có chất nữ nhà mẹ đẻ của Bình Vương phi và Vương phi, cùng với vài nương của nhà tướng quân. Nhóm người này đều là những người có tính cách ngay thẳng, tất nhiên các nàng làm những việc như là học đòi làm thơ. Như vậy, nhóm nương dịu dàng văn nhã và nhóm nương thiện võ của tướng gia liền phân giới tuyến ràng.

      , Lung Nguyệt cảm thấy chán nản với cách giao tiếp của quý nữ trong thời cổ, cũng may còn có ba tiểu chất tử bên cạnh nàng cười đùa nhốn nháo. Chỉ là tinh tực của mấy đứa nhóc có hạn, vui đùa lúc liền mệt mỏi. Lung Nguyệt lệnh cho nhũ mẫu và nha hoàn trông nom chuẩn bị phòng ngủ cho bọn chúng.

      lúc cảm thấy nhàm chán Lý Long Triệt về phía nàng.

      Loại yến hội như thế này còn có tác dụng, đó chính là để quen biết.

      Bình Vương phi ngăn cách hai bên hoa viên là dòng sông, bên là thục nữ thiên thiên, bên là công tử dịu dàng. Sông này là con sông nhân tạo , cũng quá rộng, lấy cây cầu cong bằng đá cẩm thạch trắng nối liền giữa hai bờ sông.

      Lý Long Triệt đến đây tiện : "Tỷ tỷ có trò gì hay ? Ngồi lúc chán quá."

      Lung Nguyệt cười: "Đợi ta hỏi chút." Tất nhiên là biết tên tiểu ngốc này bị đám người bên kia dụ dỗ qua đây liên lạc tình cảm rồi.

      Đây là độ tuổi thanh xuân nảy mầm, nhóm quý nữ bên này nghe xong cũng cảm thấy có hứng thú.
      Có Nắng Có Gió thích bài này.

    5. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương 62:

      Editor: Búnn.

      Nhóm người trong hoa viên, Lung Nguyệt là người có thân phận tôn quý nhất, còn Cẩm Loan lớn tuổi hơn nàng. Hai người này mở miệng, mặc dù nhóm quý nữ nóng lòng muốn thử nhưng cũng dám mở miệng trước.

      Cẩm Loan quét mắt nhìn chúng quý nữ, mở miệng : "Theo ta thấy lúc xuân hạ tương giao, hoa trong vườn nở rộ, nếu ngâm thơ vẽ tranh chẳng phải là phụ cảnh đẹp sao?"

      "Đúng vậy!"

      "Ta thấy chủ ý của Thất công chúa rất tuyệt!"

      Phần lớn nhóm quý nữ đều tập cầm kỳ thư họa từ , đương nhiên phần ủng hộ nhiều hơn.

      Lung Nguyệt cười khẽ, định quay đầu hỏi ý tứ của Lý Long Triệt ống tay áo bị người khác khẽ kéo hai lần. Quay đầu thấy tiểu nương xinh như búp bê bĩu môi, lắc đầu với nàng.

      Nha đầu kia là nương tuổi nhất trong nhà mẹ đẻ của tiểu tẩu tử Từ Tĩnh Nhu, năm nay vừa tròn mười tuổi. Từ gia là gia đình võ tướng lập công lưng ngựa, về phương diện ngâm thơ vẽ tranh nữ nhi trong nhà cũng hiểu biết nhiều, cộng thêm tiểu nương này còn tuổi, đương nhiên là biết ngâm thơ vẽ tranh.

      Lung Nguyệt cho nàng ấy ánh mắt yên tâm, đừng nóng vội, sau đó quay lại nhìn thấy các nương gia đình võ tướng cũng khẽ nhăn mày.

      Nàng quay đầu hỏi Lý Long Triệt: "Ngâm thơ vẽ tranh, ý đệ như thế nào?"

      Lý Long Triệt nghe Cẩm Loan sớm cảm thấy muốn rồi. Từ theo Minh Lý đọc sách, cho nên dù thích trong bụng cũng phải có hai ba lọ mực.

      Nhưng ở thọ yến của bản thân bắt phải ngâm thơ vẽ tranh, khoe mặt chữ cũng muốn.

      Vì vậy thèm suy nghĩ, mở miệng luôn: " thú vị!"

      Lung Nguyệt nhíu mày, cười : "Thứ có thể làm đệ cảm thấy thú vị chỉ có múa đao múa thương. Chẳng lẽ đệ muốn nhóm thục nữ ở đây chơi đùa đao kiếm với đệ sao?"

      Lý Long Triệt chớp chớp mắt, cười hai tiếng haha.

      Lung Nguyệt lại : "Theo tỷ thấy bằng chơi câu đối ! Mang giấy bút lên cầu đá, viết vế lên đó làm đề, rồi người phía sau viết ra câu đối ở phía dưới, sau đó lại viết vế khác, cứ lặp lặp lại như vậy được ? cần vắt óc suy nghĩ gieo vần hợp lý, chỉ cần câu đối cẩn thận là được!"

      Lung Nguyệt dứt lời, nhìn mọi người chút, rồi lại nhìn Lý Long Triệt: "Đệ cảm thấy thế nào?"

      Lý Long Triệt : "Cứ như vậy . Đối đáp qua lại còn dễ dàng hơn ngâm thơ vẽ tranh!"

      Đợi đến lúc tỳ nữ lên cầu đá chuẩn bị giấy mực xong, Lung Nguyệt vẫy vẫy tay với Lý Long Triệt : "Đệ là người được chúc thọ, đệ tới chơi trò phạt rượu, vế đệ ra trước !"

      Lý Long Triệt lắc đầu thở dài, : "Đệ phí suy nghĩ đâu, mời tỷ tỷ làm giúp đệ!"

      Lung Nguyệt liếc , : "Nếu vậy ta đây đành phải nhận lời, ra vế thôi!"

      Mọi người hai bên cầu làm sao dám có thanh khác thường, cùng đồng thanh: "Làm phiền Cửu công chúa!"

      Người làm trước phải uống rượu, Lung Nguyệt bưng ly rượu sứ trắng lên, uống cạn rượu ủ trái cây, cầm bút lên vung mực. Chữ triện hoa mai giấy. Sau khi viết xong, Hoán Ngọc và Tiển Bích nâng câu đối lên, lớn tiếng đọc: "Hoa miêu hí hoa, hoa mê hoa miêu nhãn, miêu miêu miêu!"

      Vừa đọc xong câu đối, mọi người đều khẽ cười.

      Cẩm Loan cười to : "Từ trước đến nay ta biết muội muội là người mèo, ngờ, ngay cả dùng chữ viết thơ đối ngẫu cũng mang mèo theo, mèo đến phát ngốc rồi!"

      Lung Nguyệt khẽ cười .

      Mọi người ở đây đều hiểu, vừa nghe biết vị Cửu công chúa là người phúc hậu. Chiếu cố cả những người có học vấn tốt lẫn tốt, ra vế khó, nhưng cũng hoạt bát vui vẻ, làm người khác cảm thấy thoải mái. Nhưng, nhìn những chữ này cũng biết nàng phải trải qua khổ luyện, thoạt nhìn thanh tú của nữ nhi, nhìn kỹ hơn lại thấy mang theo chút lực, giống như hàn mai trải qua gió tuyết.

      Lý Long Triệt thấy vế , tinh thần lập tức tỉnh táo, bước lên phía trước, : "Rất thú vị, đệ đến đối vế dưới!"

      Dứt lời, cầm bút lên: Thủy ngưu hạ thủy, thủy thủy ngưu giác, mu mu mu!

      Vừa viết xong, còn kêu hai tiếng 'mu mu'. Sau khi mọi người thông qua, lại nhấc bút lên viết: Khuyết ngư thiểu dương na lai tiên!

      Cẩm Loan đứng dây, : "Ta đến!" rồi bước lên phía trước, viết: Vô thiệt phẩm cam chẩm tri điềm!

      Rồi sau đó lại viết thêm câu đối: Nhất lộ duyên khê hoa phục thủy!

      Sau khi viết xong, quay sang bên nam nhân cười xinh đẹp.

      Trong nhóm khách nam có người đứng lên, nhưng lại phải là người Cẩm Loan hi vọng.

      Mọi người ra câu đối, đáp tới đáp lui, đùa qua lại cũng cảm thấy thú vị. Lung Nguyệt chỉ làm người ngoài quan sát, dần dần phát ra điều thú vị, chính là nếu có vị nương nhà nào vừa ý vị công tử, đứng lên đối câu thơ của , với công tử cũng như vậy. Bỗng nhiên Lung Nguyệt cảm thấy đây phải là thọ yến, mà là tiệc xem mắt rồi.

      Người nổi bật nhất trong đám quý nữ chính là Thất tỷ tỷ của nàng, Lung Nguyệt suy nghĩ lúc cũng cảm thấy hiểu , vị Thất tỷ tỷ của nàng cũng tìm lang quân như ý. Mười bảy tuổi còn chưa có nhà chồng, ở thời đại này cũng có thể coi là lỡ rồi. Như vậy Thất tỷ tỷ coi trọng công tử nhà ai?

      Lung Nguyệt tò mò, nhìn theo ánh mắt của Cẩm Loan. Ngồi cùng bàn với Lý Long Triệt và hai vị đường huynh của An Hoàng thúc còn có hai huynh đệ Minh Triệt và Minh Hiên.

      Lòng Lung Nguyệt khẽ động, phải là Thất tỷ tỷ coi trọng biểu ca nhà nàng chứ? Minh Hiên còn chưa tới mười lăm tuổi, tất nhiên là có khả năng, còn Minh Triệt biểu ca mười tám tuổi rồi, còn chưa có kết thân, chẳng lẽ....

      Minh Triệt tuấn tú nhã nhặn, có thói quen xấu, tuổi trẻ là cử nhân, cộng thêm gia thế hiển quý, là lựa chọn đầu tiên trong lòng nhóm quý nữ.

      Nghĩ đến đây Lung Nguyệt thầm cảm thấy căng thẳng, nếu Thất tỷ tỷ gả vào Minh gia nhà ngoại của nàng có ngày lành rồi. Phải nhanh chóng tìm cách thông báo tin này cho Đại cữu mẫu mới được.

      Lung Nguyệt tự mình suy nghĩ, các công tử tiểu thư đối câu đối rất vui vẻ.

      Sau đó lại thấy Minh Hiên đối câu đối phía dưới, rồi lại viết câu vế : Xuân đối dịch, đối đối nan, nhượng xuất đối nhân tiên đối.

      Sau khi viết xong nhìn Lung Nguyệt cười khẽ.

      Mọi người nghe câu đối này cũng cười rộ nhìn Lung Nguyệt.

      Lý Long Triệt còn la lớn lên: "Cửu tỷ tỷ, Hiên Nhi muốn gọi tỷ viết câu đối phía dưới đó!"

      Lung Nguyệt nhìn câu đối này, thầm nháy nháy khóe mắt. Câu này còn phải là gọi nàng đối sao! Người trong ý thứ nhất cũng là nàng, người trong vế thứ hai cũng là nàng! Nàng thoải mái đứng dậy. " phải là câu thơ đối ngẫu, ta cũng đối được!"

      Cầm bút, suy nghĩ lát, liền viết: Thưởng họa nhàn, họa họa nan, thỉnh thưởng họa giả hậu họa!

      Sau đó lại viết ra câu đối xảo quyệt: Di y ỷ đồng đồng thưởng nguyệt!

      Sau khi vẽ xong, nâng mắt đối diện với Minh Hiên, môi đào khẽ cong, trong mắt thoáng chút lanh lợi, vì dung nhan quá tinh xảo nên tăng thêm chút linh động. Mặc dù còn tuổi, vóc người chưa kịp trưởng thành, nhưng cũng vô cùng độc lòng người.

      Tiểu nha đầu hạ chiến thư, Minh Hiên cười lên tiếp câu đối. Nhưng sau khi nhìn câu đối, suy nghĩ hồi lâu lại nghĩ ra vế dưới, đành phải chịu thua, nhận phạt rượu, xoay người cầu cứu huynh trưởng.

      Minh Triệt cười : "Ngày thường đầu óc lợi hại lắm mà, sao hôm nay lại mất linh rồi!"

      Mình Hiên lấy lòng, cười chắp tay thi lễ: "Làm phiền huynh trưởng rồi!"

      Minh Triệt cười , quay sang với Lung Nguyệt: "Nha đầu kia xảo quyệt hơn đệ rất nhiều, còn nghĩ ra câu đối như vậy!"

      "Còn mong biểu ca chỉ giáo!" Lung Nguyệt phúc thân với Minh Triệt, lại nhìn Minh Hiên, chun chun mũi: "Ai bảo biểu ca làm muội khó xử!"

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :