1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Xuyên không - Trùng sinh] Ác độc nữ phụ trùng sinh - Ngưng Huy Tuyết Đọng

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương 92:

      Đại Thành có tập tục, sau khi hô "Đưa vào động phòng", đám người vây quanh, ồn ào theo sau Tiếu Túc cùng Bạch Thanh, cùng nhau đến tân phòng.

      Dọc đường , còn trêu đùa vui đùa ầm ĩ, khiến Bạch Thanh xấu hổ quẫn bách khuông mặt ở dưới khăn voan đỏ thẩm.

      Xốc lên khăn voan, uống rượu giao bôi, Tiếu Túc bị đám người theo lôi kéo ra đại điện, cuối cùng cũng có thể im lặng trong chốc lát.

      Bạch Thanh thở phào nhõm, nâng tay gỡ mũ phượng đặt xuống, nhìn căn phòng xa lạ, có đôi nến long phượng thắp sáng, bên tai là lời chúc phúc, lúc này tim nàng lại đập mạnh và loạn nhịp.

      Giờ này khắc này, chỉ cần nghĩ tới trượng phu Tiếu Túc, trong lòng nàng liền tin tưởng tương lai sau này.

      Sau khi trùng sinh, trải qua nhiều chuyện, cũng thấy rất nhiều chuyện còn giống như kiếp trước, dù vậy lòng nàng vẫn yên ổn, vẫn lo lắng thôi.

      Đến tận hôm nay, nàng mới an tâm, cũng là lần đầu tiên nàng xác định mọi chuyện thay đổi.

      Nàng rời khỏi Viên Mậu Lâm, gả cho Tiếu Túc kiếp trước bị chết sớm.

      Từ nay về sau, bọn họ cùng lui cùng tiến, cùng chung hoạn nạn, sinh tử gắn liền.

      Đây là lời hứa với nàng, cũng là tương lai mà nàng mơ ước.

      Nghĩ đến đây, nàng lại chậm rãi cong khóe môi, tươi cười vui vẻ.

      Mà lúc này Tiếu Túc vừa vặn tiến vào, liền thấy nàng tươi cười xinh đẹp kiều diễm, cả người liền cương cứng tại chổ, ngay cả chân nâng lên cũng quên đặt xuống.

      - Sao gia trở lại.

      Thanh Ca vẫn hầu hạ bên người Bạch Thanh thấy bộ dạng Tiếu Túc như vậy liền cười xấu xa, mở miệng hỏi.

      Bạch Thanh hồi phục lại tinh thần, nhìn Tiếu Túc, thấy nhìn chằm chằm mình rời mắt, nhịn được ngượng ngùng liếc mắt, hỏi:

      - Sao ngươi lại trở lại, khách nhân về hết rồi sao?

      Vừa xong, nàng lại đỏ bừng mặt.

      tại còn sớm, chỉ sợ bên ngoài cũng vừa mới khai tịch, sao khách nhân có thể giải tán nhanh như vậy?

      Khách còn còn chưa có về, mà tân lang lại háo sắc chạy về tân phòng, để mọi người biết, biết còn nghĩ cái gì đâu!

      Đừng Thanh Ca mà mấy nha hoàn hậu hạ bên ngoài hay hai vị ma ma ở trong phòng nhìn bộ dạng Tiếu Túc thế này cũng thầm cười trộm.

      Tiếu Túc cũng để ý bọn họ nghĩ cái khỉ gì, đôi mắt nóng bỏng cứ nhìn chằm chằm Bạch Thanh rồi :

      - Ta phân phó người đem cho nàng chút điểm tâm tinh xảo, trong phòng tắm chuẩn bị nước nóng, nàng rửa mặt chải đầu...rửa mặt chải đầu, dùng chút cơm canh nghĩ ngơi chút, chờ.... Chờ ta trở lại.

      đến câu cuối cùng, lại ấp úng, cả hai lỗ tai đều ửng hồng cách khả nghi.

      xong cũng chờ Bạch Thanh phản ứng, liền xoay người ra ngoài.

      Bỏ lại khách nhân ở ngoài đại sảnh, lẻn về tân phòng lại mấy câu hàm hồ lảm nhảm, khiến bọn hạ nhân trong phòng cùng hai vị ma ma nhịn được mà cười ra tiếng.

      Bạch Thanh cũng đỏ mặt, lại nghe lời cởi bỏ trang sức, thay đổi xiêm y.

      Ăn chút điểm tâm, đợi Thanh Ca hầu hạ nước tắm, lúc ngâm người vào trong nước ấm, tùy ý dựa vào lê mộc bên bồn tắm, nhắm mắt lại,thở phào hơi, toàn thân thả lỏng.

      Tắm rửa xong về lại phòng, hai vị ma ma mang theo bọn nha hoàn thu thập tân phòng xong rời , tự an bày chổ ngủ cho chính mình.

      Lau khô mái tóc, cho Thanh Ca lui xuống, Bạch Thanh nằm nghiêng giường nhắm mắt dưỡng thần.

      Có lẽ cả ngày bị ép buộc quá mức mệt mỏi, vừa nhắm mắt dưỡng thần, bất chi bất giác vào giấc ngủ.

      Lúc mơ mơ màng màng, thân thể ấm nóng từ phía sau nàng ép tới, bàn tay to lớn vòng ngang eo nàng, cả người bị ôm chặt.

      Hơi rượu ấm nồng hà hơi quanh cổ, vành tai bị cắn , Bạch Thanh liền giật mình, thanh tỉnh lại.

      - Ha ha......

      Cảm giác thân thể nàng run rẩy, Tiếu Túc cúi đầu cười ra tiếng.

      Bạch Thanh rụt cổ, muốn cách xa chút, lại bị Tiếu Túc cường ngạnh kéo trở về, xoay người nàng lại, để nàng đối mặt với .

      Trong lúc lơ đãng ,đôi môi nóng ấm của lại đụng chạm đến tai nàng, khiến cho nàng run rẩy toàn thân.

      - Ngươi trở lại.

      Bạch Thanh hỏi, trong mắt tràn đầy sương mù né trái tránh phải, dám nhìn ánh mắt nóng rực như lửa của .

      - Ừ, trở về lâu rồi.

      cũng mặc kệ nàng thẹn thùng hay thẹn thùng, vùi đầu vào tóc nàng, hít hương thơm tóc nàng, thoả mãn nỉ non :

      - Nương tử, cuối cùng nàng cũng trở thành thê tử của ta.

      Từ tóc nàng cắn vành tai, rồi dần trêu chọc xuống cổ nàng, hơi thở ấm nóng quanh quẩn bên tai bên cổ, khiến ngón chân của Bạch Thanh cũng muốn cong lên.

      Hai má ửng hồng, hơi thở dồn dập.

      - Tiếu đại ca....

      Nàng cố gắng trấn định mở miệng gọi , giọng mềm mại ôn nhuyễn có khí lực, hoàn toàn bại lộ trạng thái của nàng lúc này.

      - Còn gọi ta là Tiếu đại ca? Nên phạt.....

      Còn chưa xong, liền hôn lên môi đào của nàng, vừa vội vàng lại lỗ mãng.

      Rồi lại nhàng hôn vài cái, hương vị ngọt ngào say đắm, khiến nhịn được càng hôn sâu càng trừng phạt, cạy mở hàm răng của nàng.

      Đầu lưỡi ấm nóng linh hoạt trượt vào, muốn hấp thu càng nhiều nước miếng ngon ngọt trong miệng nàng.

      Bất thình lình "Tập kích" như vậy, khiến Bạch Thanh sửng sốt, còn chưa kịp phản ứng bị hôn liên tục gần như hít thở thông, hai tay tự chủ được nắm chặt y phục người , cả người mềm yếu dựa vào người .

      Đối với nam nhân mà , có số việc cần dạy, cứ theo bản năng, biết nên làm như thế nào.

      Tiếu Túc cảm giác được thân thể của nàng càng ngày càng ôn nhuyễn, vừa hôn môi nàng, lại nhịn được mà sờ soạng tùm lum người nàng.

      Bàn tay to lớn, nhàng linh hoạt cởi y phục người nàng cùng cái yếm, sau đó đem nửa thân người xích lõa của nàng, gắt gao ôm vào trong ngực.

      Tơ lụa vải vóc, ma sát nụ hoa, hồng hào mỏng manh.

      Trong đầu Bạch Thanh nhịn được lại nhớ đến cảnh tượng tân hôn kiếp trước, liền giật mình, giống như bị tạt chậu nước lạnh, cả người thanh tỉnh bắt đầu giãy dụa tránh né.

      - Ngoan, đừng sợ, ta dịu dàng, làm đau nàng.

      Tiếu Túc biết vì sao nàng lại phản ứng như thế, nhớ đến chuyện từng đàm luận trong doanh trại, nghĩ nàng như vậy là sợ hãi đau đớn của lần đầu tiên, cố gắng hạ giọng nhu hòa trấn an, cúi đầu an ủi nàng.

      Thấy vẻ mặt tràn đầy nhu tình lo lắng, trong lòng Bạch Thanh lại tự phỉ nhổ chính mình.

      Viên Mậu Lâm là chuyện qua, liên quan gì đến , nàng phải quên mới đúng.

      Thời khắc tốt đẹp thần thánh như vậy, sao nàng lại có thể nhớ đến chuyện trước kia mà phá vỡ giờ khắc này?

      Nàng run rẩy nhắm mắt lại, trong lòng muốn chuộc lỗi, chủ động đem đôi môi non mềm dâng lên, hai tay cũng thử thăm dò mò vào trung y của , xoa lồng ngực ấm nóng của .

      P/s >"< ta tả được... Đoạn sau.... bla bla

    2. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương 93:

      Thấy nàng đột nhiên chủ động, Tiếu Túc có chút ngẫn người ngây ngốc.

      Cúi đầu nhìn nàng tự động dâng hiến, đôi môi mềm mại chà xát môi , bộ dạng nàng lại e lệ xấu hổ.

      nhịn được tim đập thình thịch, sao có thể cự tuyệt nàng đây, chuyển khách thành chủ đè ép nàng xuống hôn sâu.

      Bàn tay to lớn như đốt lửa người nàng, vuốt ve tấm lưng bóng loáng nhẵn nhụi, từ từ xoa lên phía trước, đột nhiên tập kích đôi hồng đào no đủ của nàng.

      nhàng ma sát, nhàng vân vê, khiến thân thể nàng run rẩy ngừng, từ mặt đến chân, toàn thân đều nổi lên màu phần hồng mê người.

      Tiếu Túc lửa nóng đốt người, dừng ở nụ hoa, màu hồng phấn run rẩy của nàng.

      Ngẩng đầu lên, nhìn thấy nàng vẫn nhắm chặt hai mắt, khẽ cắn môi, đôi môi hé mở truyền ra tiếng rên rỉ nho .

      Đôi tay nóng bỏng vuốt ve thân thể nàng, bàn tay di chuyển thân thể nàng.

      Đến vùng bụng bằng phẳng, từ từ trượt xuống, tay tách chân nàng ra, tay sờ vào nơi mềm mại ngượng ngùng tư mật của nàng.

      Bạch Thanh giật mình kẹp chặt hai chân, vội vàng kêu lên:

      - Đừng, đừng.....

      Cũng kệ nàng cái gì, đôi tay giữ chặt chân nàng, ở giữa hai chân ngừng miết .

      Đâm vào hoa nguyệt, thấy nàng ưỡn người kép chặt chân, lại rời , rồi đâm .

      Trong lòng Tiếu Túc vui sướng, trêu đùa nàng:

      - Đừng thế nào? Đừng dừng lại, ?

      xong, ngón tay miết bờ thịt phấn hồng mềm mại, khiến Bạch Thanh nhịn được mà than tiếng.

      Tiếu Túc, trân trọng nàng, ràng cả người ướt đẫm mồ hôi, mà vẫn cố gắng làm nàng thả lỏng, giữ lời hứa hẹn làm đau nàng.

      Nam nhân như vậy, sao nàng có thể động tâm, sao nàng có thể đây?

      Cảm giác đôi bàn tay đốt lửa người nàng, đôi tay mò mẫn thân thể nàng.

      Cảm giác xa lạ rung động, khiến Bạch Thanh mềm nhuyễn như nước.

      Nàng lặng lẽ mở to mắt, nhìn vùi đầu vào ngực nàng cố gắng lấy lòng nàng, đôi tay gắt gao nắm chặt, rốt cục cũng thả lỏng, đón nhận , ôm cổ .

      Tiếu Túc ngẩn người, ngẩng đầu lên, nhìn nàng ngượng ngùng, đôi mắt là chứa đầy tình ý.

      - Nương tử.

      - Tướng công.

      Bạch Thanh giọng gọi ra cách xưng hô mà muốn nghe nhất.

      Trong lòng Tiếu Túc ấm áp, cảm giác ngọt ngào tràn đầy thân xác , như muốn lan tràn ra ngoài.

      thở dài tiếng, liền ngồi dậy kéo nàng vào trong lòng, cúi đầu hôn bờ môi đào hé mở dụ hoặc.

      Tư thế như vậy, càng làm cho thân thể bọn họ tiếp xúc ma sát với nhau, vuốt ve đôi gò đào no đủ của nàng.

      Mâm mê nụ hoa, bên mút nụ hoa run rẩy, bên còn lại đưa tay xoa bóp đủ hình dạng.

      Rốt cục cảm giác được nơi tư mật của nàng chảy nước ướt đẫm, mò tay xuống nơi huyền bí ấy.

      Theo dòng nước chảy ra từ chổ tư mật của nàng, đột nhiên đâm ngón tay vào bên trong, miết rút ra đâm vào.

      đột nhiên tập kích, Bạch Thanh liền hít vào hơi, thân thể nhịn được mà cong về phía trước.

      lại đưa thêm ngón vào thân thể nàng, ma sát lên miệng hoa nguyệt, lúc nhanh lúc chậm quấy động bên trong.

      Nàng gập người đập đầu vào trong ngực , lại vội vã ngã ngửa ra sau, khiến tay càng tiến vào sâu hơn.

      Tiếng rên rỉ nỉ non ngừng phát ra từ miệng nàng, làm cự vật của càng cứng rắn trướng đau, lúc này chỉ muốn đâm chọt tàn phá thân thể nàng.

      Bạch Thanh càng rên rỉ ưỡn người ra sau, giống như mời gọi, nghênh đón tiến vào.

      Trong lòng Tiếu Túc kích động, tiểu đệ vốn cứng ngắt, lúc này càng đằng đằng sát khí, run rẩy co giựt đứng vững trượt lên bụng nàng.

      Bạch Thanh ngồi đùi Tiếu Túc, toàn thân mảnh vải, càng cảm giác được hình dáng lớn của nó. Theo bản năng, cúi đầu nhìn xuống.

      Vừa nhìn thấy nó, bị bộ dạng dữ tợn đầy gân xanh to lớn co giựt làm cho hoảng sợ, nhịn được kinh hô ra tiếng.

      Tiếu Túc cảm giác được ánh mắt của nàng nhìn tiểu đệ của , tiểu đệ phấn chấn càng ưỡn cao, giựt giựt biểu tình, cũng nhịn được.

      Xoay người cái, đem nàng đẩy ngã ra giường, nâng lên cằm của nàng, hung hăng hôn xuống.

      Đôi tay nhàng xuống, tách ra hai chân của nàng, đem tiểu đệ đẩy mạnh vào trong nàng, khảm sâu vào thân thể nàng.

      - Á!!!

      Bạch Thanh đau đớn kinh hô tiếng, cảm giác bên trong cơ thể như có quái vật cào xé đâm rách, đau đớn khiến nàng cắn chặt răng.

      Trong miệng tràn ra mùi huyết tinh, nàng cắn môi Tiếu Túc đến chảy máu.

      Lúc này Tiếu Túc cũng mặc kệ mình chảy máu hay chảy máu, trong đầu chỉ có ý tưởng: Muốn nàng, tiến vào nàng, đem nàng dung nhập vào thân thể ......

      Làm cho bọn họ trở thành , vừa nghĩ như vậy, giống như mất lý trí, điên cuồng đẩy mạnh, đẩy sâu vào thân thể nàng, ma sát thúc mạnh, kích thích tận cùng.

      Dưới thân Bạch Thanh đau đớn như bị xé rách, nhưng trong đau rát, lại có cảm giác tê ngứa.

      Muốn cong người lại xua tan nó lại được, bên hông bị giữ chặt, trong hoa nguyệt, bị đâm sâu kéo ra lại đâm sâu ngừng.

      Dù nàng thoải mái, nhưng Tiếu Túc lại giống như rất thoải mái, nghĩ đến mình có thể làm mất lý trí, có thể khiến điên cuồng, trong lòng liền đắc ý.

      Từ từ, đau đớn biến mất, thay vào đó là tê ngứa.

      Sau đó, cỗ kích tình xa lại, đột nhiên nổ mạnh trong thân thể nàng khiến nàng muốn nổ tung ra, trước mắt sáng lóa, nhịn được rên rỉ càng lớn.

      Rất lâu sau đó, Bạch Thanh hôn mê rồi tỉnh lại, tỉnh lại rồi hôn mê, rốt cục Tiếu Túc cũng cúi đầu thúc mạnh vài cái rồi rống lên tiếng, gắt gao ôm chặt nàng, tiết ra....

      Sau khi được thoả mãn, xoay người để nàng nằm trong ngực , chổ tư mật của hai người vẫn khít chặt, cũng chưa từng rời , bàn tay vuốt ve lưng nàng, miệng lại thào gọi:

      - Nương tử, nương tử.....

      Giống như chỉ cần gọi nàng như vậy, đối với , đó là hạnh phúc vô tận.

      Bạch Thanh ôm cổ , tựa vào trong lòng , cho dù cả người đổ mồ hôi đầm đìa, ôm chặt như vậy, mà nàng cũng cảm thấy khó chịu.

      Giờ này khắc này, trong lòng nàng chỉ có , thể nào chứa người khác.

      Mỗi lần gọi nàng, nàng liền mở miệng đáp lời "Tướng công", chậm trể hay phiền hà.

      Nàng nghĩ: Có lẽ, đây mới là , có lẽ, đây mới là hạnh phúc chân chính thuộc về nàng.

      [ chính văn hoàn ]

      P/s các nàng nể trình độ H của ta chưa ha ha>.<

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :