1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên Không] Tiểu bạch thỏ Vương phi: Ác bá Vương gia, cút!!!!! (C153) Hoàn

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      đọc chương này sướng quá.ta thích NV công chúa đến vs THập Vương gia cơ.ghé nhất LNP này.cho đáng đời...............:059::059::059::059::059::059::059:
      thank nàng nha

    2. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      Thông báo tới Editor
      l
      - Khi edit xong 1 bộ truyện hãy vào topic Hỗ trợ thành viên
      - Báo số chương truyện hoàn thành để được cộng thưởng ruby

    3. Lãnh Ngọc Băng Tâm

      Lãnh Ngọc Băng Tâm Member

      Bài viết:
      32
      Được thích:
      2
      nàng ơi ~ chương mới đâu a ~ :1::1::1::1::1::1::1::1::1::1::1:

    4. Isis Nguyễn

      Isis Nguyễn Well-Known Member

      Bài viết:
      82
      Được thích:
      1,022
      137. Tướng gia đại bại

      Edit & Beta: Isis Nguyễn
      (do tìm được phần edit chương 137 của chủ edit truyện nên mình đành tự edit bằng convert GG, có gì mọi người thông cảm nếu ai nhìn ra lỗi gì nhé, có mấy chỗ mình biết nên đoán luôn ^^)

      "Sao lại thế này?"

      Đương triều tướng gia cùng thái tử Tàng Vu quốc đánh nhau, việc này phải là . Rất nhanh, cao thấp Minh vương phủ đều khiếp sợ, trong thời gian ngắn nhất tình bị truyền vào trong cung. Vì thế, hoàng đế đương triều khi nghe thấy tin này vội vã chạy đến.

      Mà lúc này, hai thanh niên tài tuấn sớm đem đối phương đánh cho mặt mũi bầm dập được người hầu đuổi tới tách ra. Làm khi hoàng đế đặt câu hỏi, hai người bọn họ vẫn còn trừng mắt, định dùng ánh mắt để giết chết đối phương.

      Cùng lúc đó, ngay tại góc sáng sủa của phụ cận, Hạ Mộng lôi kéo Nam Vân công chúa giọng hỏi: "Vân Nhi, muội bây giờ còn cảm thấy người kia đáng sợ ?"

      Nam Vân công chúa vội vàng lắc đầu. " đáng sợ như vậy nữa, hơn nữa, còn... Phốc?"

      Khi nhìn thấy tân thái tử thân bẩn hề hề , bộ dáng y quan chỉnh, nàng thậm chí còn nhịn được nở nụ cười đấy?

      "Nam Vân công chúa?" Ngay lập tức, ánh mắt hoàng đế đảo qua, lạnh lùng quát lớn câu.

      Nam Vân công chúa vội vàng cúi đầu, lại nhịn được bả vai run nhè .

      Hạ Mộng vỗ vỗ bả vai của nàng. "Trước đừng cười. Hai người kia đều là kiểu người tâm tư rất sâu, nếu để họ nghe được muội cười bọn họ, chừng về sau trả thù muội đấy".

      "A?" Nam Vân công chúa sửng sốt vô cùng, lại ngẩng đầu nhìn, nghĩ liền chống lại ánh mắt phóng tới của tân thái tử.

      Tâm khỏi lập tức run lên. Vừa định sợ hãi cúi đầu, Hạ Mộng lại nhân cơ hội bắt lấy cổ tay của nàng dùng sức, nàng liền cảm thấy như được ủng hộ rất lớn, cằm vừa nhấc, trực tiếp nhìn trở lại.

      Khi thấy vậy, tân thái tử lập tức sửng sốt, ngay sau đó khóe miệng nhếch lên, quay đầu .

      Nam Vân công chúa thấy thế ngây ngẩn cả người. "Tứ tẩu, như vậy là có ý tứ gì vậy?"

      Hạ Mộng bĩu môi. " có ý nghĩa, đừng nữa, Hoàng Thượng còn ngồi tại kia kìa?"

      "Nga." Ngoan ngoãn cúi đầu, Nam Vân công chúa vãnh tai nghe lời.

      Mà bên kia, hoàng đế bệ hạ thân long bào màu vàng, đầu đội bảo quan sắc vàng ròng chính là vô cùng rầu rĩ.

      "Lí tướng gia, khanh luôn là người làm việc ổn trọng, cũng chưa bao giờ cùng bất cứ kẻ nào tranh chấp xung đột. Sau khi vào triều, trẫm cũng chưa bao giờ nghe khanh cùng ai có phát sinh mâu thuẫn, nhưng vì sao hôm nay khanh lại cố tình liền..." Aizz, cùng ai nháo được chứ, sau lại cố tình cùng thái tử quốc gia khác náo loạn? Như vậy biết giúp ai được cơ chứ?

      Lí Như Phong hai tay ôm quyền: "Vi thần biết tội, thỉnh Hoàng Thượng trách phạt!"

      "Ha ha, Lí tướng gia, ngươi có tội gì chứ?"

      Chờ vừa xong, lại nghe bên người chuỗi tiếng cười sung sướng vang lên.

      Mọi người sửng sốt, vội vàng quay đầu, chỉ thấy tân thái tử Tàng Vu quốc đứng ở đó, mặt mang mỉm cười, ngẩng đầu nhận chú ý của mọi người.

      Nếu bình thường như vậy, cùng thêm bộ dáng này nhất định vô cùng ngọc thụ lâm phong, làm ngàn vạn nương khuynh đảo. Nhưng là, hôm nay, với bộ dáng này của , đám người Hạ Mộng thấy thế nào cũng rất buồn cười. Vội vàng xoay đầu , sợ bản thân khống chế được cười rộ lên.

      Nghe như thế, Lí Như Phong nhướng mày. "Thái tử điện hạ, ngài lời này có ý tứ gì?"

      "Ha ha, đúng ra, kỳ việc này cùng ngươi cũng can hệ gì hết phải sao?" Tân thái tử xong, tiến lên từng bước chắp tay, "Hoàng Thượng, kỳ , chuyện này đều là gây ra. sớm nghe vương triều Phượng Tường có vị Lí tướng gia vô cùng tuổi trẻ tuấn mỹ, chỉ thành danh khi còn trẻ, tài hoa xuất chúng, ngũ quan ngày thường lại tinh mỹ tuyệt luân, liền ngay cả nữ tử đẹp nhất đời đều so hơn. Vì thế vô cùng tò mò, vừa vặn hôm nay may mắn tại Minh vương phủ liền gặp, nên nhịn được nhiều lời hai câu, cũng hoài nghi rốt cuộc có phải nam nhân hay , nghĩ tới, liền tức giận, cùng đánh nhau. Chuyện này, kỳ là lỗi của , Lí tướng gia hội tức giận cũng là tình có thể hiểu, thỉnh Hoàng Thượng trách phạt , nên trách tội "

      Nghe vậy, mọi người đều vô cùng sửng sốt.

      Khóe miệng Hạ Mộng lập tức nhếch lên —— nam nhân này, lợi hại nha!

      Tuy rằng ai cũng đều biết lời này của là lời dối. Nhưng là, cố tình lại khá hợp lí, đều đề cập tới Nam Vân công chúa nửa chữ, mà cũng có thể bảo toàn khuê danh của nàng. Thậm chí, còn nghĩ đổ hết thảy trách nhiệm lên người mình, vì Lí Như Phong giải vây, đại ân tình như thế, cho dù Lí Như Phong vô cùng hận nhưng cũng thể theo phát tác. Mà thân là thái tử của quốc gia, Hoàng Thượng tự nhiên cũng phải nể mặt , nhiều nhất tùy tiện nặng vài câu, hết thảy liền đều giải quyết được gì.

      Quả nhiên, sau khi nghe xong lời của , đuôi lông mày hoàng đế hơi nhếch lên: "Nếu chính là hiểu lầm, song phương lại tổn thương gì, vậy quên được ? Dù gì thái tử điện hạ từ xa tới là khách, mặc dù lời có hơi khiếm nhã tí, nhưng khanh thân Tể tướng của quốc gia, cũng nên độ lượng tốt xấu khoan dung chút, có thể nào bởi vì lời vui đùa này liền nổi giận?"

      "Dạ, vi thần hiểu." Lí Như Phong vội vàng cúi đầu nhận sai.

      Hoàng đế liền phóng tầm mắt đảo qua: "Nếu có việc gì, vậy mọi người liền đều tự động trở về được chứ?"

      "."

      Biết là có tâm muốn tách bọn họ ra, Lí Như Phong cùng tân thái tử vội vàng hành lễ, liền xoay người lui .

      Nhưng mà, khi họ xoay người, liếc mắt cái liền nhìn thấy Nam Vân công chúa, lại nhàng đảo qua liền nhìn thấy Hạ Mộng, sau đó lại nhìn đối phương chút, ánh mắt đều dừng lại ba giây, cuối cùng ——

      Hừ?

      tiếng khinh thường hừ lạnh, nhấc chân, cất bước, chính bản thân mình bị tính kế rồi.

      là chơi tốt lắm.

      Hai nam nhân này, về sau chỉ sợ cũng dễ chọc đâu?

      "Tứ hoàng đệ? Vân Nhi?"

      Sau khi chờ hai người kia vừa , sắc mặt hoàng đế lập tức trầm xuống, trầm giọng quát khẽ.

      Hoàng Phủ Nam Ninh cùng Nam Vân công chúa đều bước lên phía trước. "Hoàng huynh?"

      "Các ngươi còn biết xấu hổ gọi trẫm là hoàng huynh? Các ngươi đừng tưởng rằng trẫm biết, việc này ràng là do các ngươi bày ra?" Hoàng đế vẻ mặt trầm, tay nắm thành quyền.

      Nam Vân công chúa nghe xong, cái miệng nhắn mím lại, xấu hổ cúi đầu. Hoàng Phủ Nam Ninh lại khóe miệng nhếch lên: "Nếu phải như thế nào? Chẳng phải hoàng huynh cũng muốn sớm chút nhìn thấy thần sắc phóng túng của Như Phong khi tức lên là bộ dáng gì sao? tại, còn có thái tử Tàng Vu quốc, huynh cũng được xem rồi đó."

      khuôn mặt tức giận của Hoàng đế cũng xuất tia nhăn nhó. Nhưng mà, lại lập tức khẽ cắn môi: "Mặc dù là như thế, nhưng cũng thể như vậy? Ai gọi các ngươi cố ý châm ngòi cho bọn họ đánh nhau? Tùy tiện ầm ỹ hai câu còn chưa tính, các ngươi cư nhiên trực tiếp làm cho bọn họ đánh đối phương? Việc này nếu truyền ra ngoài, phải làm thế nào cho phải?"

      "Truyền liền truyền chứ? Nếu thần đệ tại quốc đô Tàng Vu quốc bọn họ có thể đại náo hồi, thái tử bọn họ bên này náo hồi cũng được chứ sao , cái này gọi là, có qua có lại mới toại lòng nhau."

      "Đệ..."

      Nghe lời này của Hoàng Phủ Nam Ninh, hoàng đế liền càng đau đầu .

      "Quên … Trẫm cùng đệ nữa." Khoát tay, "Trẫm hồi cung đây. Mẫu hậu còn chờ trẫm trở về lại cho nàng tình huống xảy ra nữa!".

      "Hoàng huynh thong thả, thần đệ tiễn" Hoàng Phủ Nam Ninh cũng giữ người lại, trực tiếp chắp tay đưa tiễn.

      Hoàng đế vô lực trừng liếc cái. Nhìn lại Nam Vân công chúa: "Vân Nhi, muội cũng ra cung vài ngày rồi đấy, cũng cần phải trở về."

      "A? Nhưng là, muội nghĩ..."

      "Còn ? Muội nếu lại quay về, mẫu hậu cũng đến dắt muội về đấy."

      "Nga."

      Bất đắc dĩ cúi đầu, Nam Vân công chúa đối Hạ Mộng khoát tay: "Tứ tẩu, muội về đây. Lần khác lại đến nhìn tẩu."

      " thong thả, khi nào nhớ ta truyền lời để ta vào cung với muội." Hạ Mộng vội vàng vuốt cằm mỉm cười, thoạt nhìn trước sau như mềm mại ôn hòa, bộ nghi gia nghi thất.

      Nhưng là, thái dương hoàng đế lại cảm giác được trận co rút đau đớn, cảm thấy toàn thân như muốn vô lực lần nữa.

      Chỗ này, phải là nơi ở lâu được.

      Trong lòng lập tức lên suy nghĩ như thế, xoay người chạy nhanh : " thôi"

      == ta là bá vương long cũng bị kéo vào đường ranh giới ==

      "Tiểu bạch thỏ, nàng hôm nay cũng là lớn mật đấy?"

      Chờ trường chỉ còn lại hai người bọn họ, mặt Hoàng Phủ Nam Ninh cũng xuất nụ cười, nắm vai Hạ Mộng.

      Hạ Mộng nhún vai. "Ta đây đều chỉ vì muốn tốt cho Vân Nhi thôi."

      "Vì tốt cho Vân Nhi là chuyện, ngoài ra có phải vì nàng cố ý hay ?" Hoàng Phủ Nam Ninh cười, tại mặt của nàng khẽ vuốt phen.

      Hạ Mộng vội vàng đẩy ra ma trảo của . "Vương gia, bây giờ vẫn còn ở bên ngoài đấy?"

      "Bên ngoài như thế nào? Đây là địa bàn vương phủ của ta, bọn họ dám được sao?" Hoàng Phủ Nam Ninh hừ , lập tức nha hoàn, sai vặt trong phủ đều cuối đầu, yên lặng tránh .

      Nhóm người này sao lại thế?

      Thấy thế, Hạ Mộng nhịn được muốn dậm chân.

      "Nhưng mà, tiểu bạch thỏ, hôm nay nàng thiết kế trận thế này đúng là kỳ diệu. Chỉ vài lời , thế nhưng lại đưa bọn họ vào tròng?" Lại cười , Hoàng Phủ Nam Ninh nâng cằm của nàng lên, "Hôm nay, Vân Nhi lại thập phần phối hợp với nàng, ta lần đầu thấy muội ấy diễn như vậy đó."

      "Nếu phải gả vào hoàng thất Tàng Vu quốc, muội ấy nhất định phải học được lúc nào nên khóc khóc, lúc nào cần cười cười. Về điểm này, biểu hôm nay của muội ấy chỉ mới nhập môn mà thôi, cũng là dựa vào trong lòng Lí tướng gia cùng thái tử đều phiền lòng, có tâm tình bao nhiêu nên mới có thể thành công mà sợ bại lộ. Nếu đổi là người khác, hiệu quả kia có thể đạt được như hôm nay."

      "Đúng vậy, nhưng chính vì nàng lợi dụng hoàn cảnh triệt để, mới thành công đưa cả hai bọn họ đều bị hại." Nhiều điểm của nàng đều làm vô cùng bất ngờ, Hoàng Phủ Nam Ninh nhàng lắc đầu, "Nàng cứ chờ , hai người kia thế nào cũng đến tìm nàng trả thù cho xem."

      "Ta mới sợ, ta có Vương gia chàng che chở mà phải sao?" Hạ Mộng lập tức lắc đầu, hai tay nắm lấy cánh tay .

      Tư thái mềm mại như thế, làm cho trong lòng Hoàng Phủ Nam Ninh cảm thấy thỏa mãn muốn cười, khuôn mặt tuấn tú lại vẻ gắt gao. " tại mới nhớ tới bổn vương à? Sao lúc trước hai người thiết kế hãm hại bọn họ sao nghĩ đến ta?"

      "Tại vì ta biết Vương gia chàng đáp ứng, cho nên ta mới thôi?" Hạ Mộng giọng .

      "Nàng còn biết ta đáp ứng sao?"

      "Đó là tự nhiên. Cùng Vương gia chàng sớm chiều ở chung lâu như vậy, chàng như thế nào, ta khẳng định có thể đoán được."

      "Nàng..." Nghe vậy, Hoàng Phủ Nam Ninh muốn đánh nàng chút, "Tiểu bạch thỏ a tiểu bạch thỏ, lúc này đây, nàng thế nhưng cấp ta vào tròng của nàng luôn phải ? Như Phong khẳng định cho ta cũng nàng là cùng hội cùng thuyền, đến lúc đó, ngay cả ta cũng muốn trách cứ?"

      "Ai nha, chúng ta là vợ chồng, vợ chồng vốn nên có phúc cùng hưởng, Vương gia chàng phải ?" Trưng ra vẻ mặt cười vô hại, Hạ Mộng giọng .

      "Nàng..." Cái này, Hoàng Phủ Nam Ninh thực cười nổi.

      Nữ nhân này, nàng ràng chính là đào cái hố cho nhảy vào. Mà nhảy vào cũng được đúng ?

      "Ta là bị nàng ăn gắt gao" Nghĩ nửa ngày, kết quả cuối cùng cũng là nàng dự đoán trước. " thôi, vào phòng được rồi đấy. Gió nổi lên rồi, thân mình của nàng giờ thể chịu lạnh."

      "Vâng." Ngoan ngoãn gật đầu, Hạ Mộng rúc vào người . Ngay lúc này, lại giống tiểu bạch thỏ dịu ngoan. là biết thời điểm mà.

      Nhưng Hoàng Phủ Nam Ninh biết, dịu ngoan của nàng chính là tượng trưng. Chờ lúc bọn Lí Như Phong xuất , nàng lại biến thành tiểu hồ ly đào hố cho người nhảy chết đền mạng đó.

      Nhưng là, làm sao bây giờ? chính là thích bộ dáng này nàng, hơn nữa là càng ngày càng thích?

      == ta là tướng gia tới hỏi tội đường ranh giới ==

      Chỉ sớm biết Lí Như Phong trong thời gian nhanh nhất khởi binh vấn tội. Nhưng là, bọn họ như thế nào cũng nghĩ tới, cư nhiên tại sau khi hoàng đế cùng Nam Vân công chúa rời khỏi đến “đòi nợ”?

      Bởi vậy có thể thấy được, là bị chọc tức.

      "Vương phi, chuyện này là người bày ra."

      Quen thuộc vào tiền thính vương phủ, sau khi nhìn thấy Hạ Mộng xuất trước mặt, trảm đinh tiệt thiết cách khẳng định.

      "Đúng vậy, là ta. Ngươi có ý kiến sao?" Khóe miệng giương lên nụ cười, Hạ Mộng dịu ngoan rúc vào bên người Hoàng Phủ Nam Ninh.

      Mắt thấy Hoàng Phủ Nam Ninh tay choàng qua thắt lưng nàng, bộ dáng như ngọn núi cho nàng dựa vào, Lí Như Phong nhướng mày, trong lòng lại càng thích.

      "Vì sao?"

      "Này ngươi còn cần phải hỏi ta sao? Ngươi là người thông minh, chính mình động động cân não phải ra sao?"

      Nghe vậy, Lí Như Phong mày mặt nhăn càng nhanh."Vì trả thù?"

      "Đây chỉ là thứ nhất." Hạ Mộng cười , "Lúc trước Vân Nhi khổ cực truy ngươi bốn năm năm, ngươi tuy rằng cự tuyệt, lại đều chần chừ. Phàm nếu ngươi có khí độ của người nam nhân ngươi nên hung hăng cự tuyệt muội ấy lần dứt khoát, như thế muội ấy nghĩ rằng bản thân mình còn cơ hội, liền tiếp tục mê luyến ngươi, thẳng đến cuối cùng thiếu chút nữa trước mặt mọi người mất hết mặt mũi. Hôm nay, chúng ta cũng chỉ là làm chút trả thù nho , muốn lưu cho ngươi mặt mũi rồi."

      "Kia thứ hai đâu?" Lí Như Phong hỏi.

      "Rất đơn giản phải sao? Chính là muốn cho các ngươi đánh nhau trận. Ngươi là Lí tướng gia nổi tiếng với bình tĩnh trầm ổn của mình, mà vị tân thái tử kia cũng được mọi người trong Tàng Vu quốc biết đến là hoàng tử biết điệu thấp bình tĩnh. Cho nên ta liền muốn biết, khi các ngươi phẫn nộ, tình huống thành ra thế nào? Vừa vặn, Vân Nhi nghĩ hai người các ngươi luôn cao cao tại thượng, tựa như thần thánh thể xâm phạm, ta liền thuận tiện làm cho nàng xem mặt chân thực của cả hai người."

      "Ngươi?" nửa ngày, kỳ mục đích chính của nàng là câu cuối cùng kia ?

      Lại buông tay, Hạ Mộng đạm thanh : "Tướng gia, ngươi đừng nhìn ta như vậy, người khác biết tưởng việc này sai đều do ta. Nếu chính ngươi toàn lực phối hợp, tình làm sao có thể tiến hành thành công như vậy phải ?"

      Lời vừa ra, ánh mắt sắc bén của Lí Như Phong lập tức mất khí thế, bả vai cũng hơi hơi hạ thấp, hận nàng cũng thể được gì.

      Hoàng Phủ Nam Ninh thấy vậy, lại cảm thấy khó hiểu. "Tiểu bạch thỏ, các người gì vậy?"

      Hạ Mộng hơi hơi cười yếu ớt: "Tướng gia, ngươi luôn miệng ngươi đối Vân Nhi có cảm tình, chỉ xem nàng là công chúa mà kính trọng. Sau lại còn , ngươi bởi vì cùng Vương gia tình như thủ túc, liền cũng giống Vương gia đem nàng thành muội muội mình mà đối đãi. Nhưng chính bản thân ngươi để tay lên ngực tự hỏi xem, là như vậy sao? Nàng tuy có xuất thân cao quý của công chúa, tuổi trẻ mỹ mạo, tính cách lại khá hoạt bát, mặc dù có vài phần kiêu căng, nhưng cũng là toàn tâm với ngươi. tiểu nương trong lòng chỉ nhớ đến ngươi, tuy rằng tiểu nương này luôn líu ríu xung quanh ngươi bốn năm năm đều như ngày, vô luận như thế nào nàng cũng luôn đối với ngươi lộ ra nụ cười sáng lạn lúm đồng tiền của mình, ngươi tâm động sao?"

      "Ta..."

      Trong lòng như bị cái chuỳ đánh mạnh, sắc mặt Lí Như Phong trắng bệch.

      "Kỳ , ngươi cũng là động tâm qua, chỉ là, chính ngươi cố ý đem phần cảm giác này bỏ qua, cũng luôn với chính mình đều phải như thế, lại càng nhắc nhở chính mình nhiều lần mặt kiêu căng của nàng, hơn nữa ngươi ngày ngày cùng Vương gia chỗ, nghe trong lời nữ nhân vô dụng, liền cũng tự nhận là muội ấy giống nhau vô dụng, đều đem tất cả những gì cố gắng của muội ấy đều xem vào mắt, ngươi xem ta có đúng hay ?"

      Nàng rất đúng.

      Mười lần như thế, luôn luôn như vậy hai lần, cũng cảm thấy tiểu nha đầu này kỳ rất đáng , tuy rằng nàng là công chúa cao quý, nhưng lại đối chính mình là tâm chờ đợi. Nhưng là, khi nghĩ rằng cùng nàng càng tiến thêm bước, lại nhịn được lui bước. Cứ dùng dằng mãi như vậy, tâm tư của cũng dần dần đạm mạc.

      "Kỳ , còn có nguyên nhân, chính là nàng vẫn luôn với ta khi nào nàng trưởng thành nàng muốn gả cho ngươi, cũng vẫn luôn ở bên cạnh ngươi, đối với nam nhân khác nàng đều có cảm giác gì, ngươi đương nhiên liền cho rằng, trong mắt nàng, trừ ngươi ra, những người khác nàng bao giờ để ý. Nàng cũng luôn luôn bên cạnh ngươi, thẳng đến khi ngày nào đó ngươi nghĩ thông suốt. Nhưng là chẳng may nàng xuất môn chuyến, lại gặp gỡ người khác, đối với tâm tư của ngươi bắt đầu chậm rãi thay đổi. Lúc ngươi biết được, lòng của nàng thân ảnh khác tiến vào mạnh mẽ, lúc này ngươi mới bắt đầu phát thích hợp, bắt đầu hối hận kịp."

      "Ứng như theo lời vương phi , từ lúc khắc kia gặp ngươi, nàng bắt đầu cải biến." Giương mắt xem nàng, Lí Như Phong thản nhiên sửa đúng câu.

      Hạ Mộng nghe xong, khóe miệng khinh xả. "Cũng có thể như vậy."

      Lí Như Phong liền cắn môi, ánh mắt lạnh lùng .

      Hạ Mộng, mỉm cười. "Như thế nào, tại cảm giác như thế nào? Thực thương tâm sao?"

      Lí Như Phong nhìn nàng chuyện.

      Hạ Mộng liền cười cười. "Các ngươi nam nhân đều là như vậy. Tới nay đều chưa bao giờ biết quý trọng những gì mình có trong tay, đều tưởng rằng những thứ đó vẫn chờ mình tới lấy cũng như bao giờ thay đổi, nhưng đến khi các ngươi nhìn lại thứ đó tự rời xa, mới nhớ tới hối tiếc, lại chịu khi có cơ hội, nếu phải hết hy vọng, nàng như thế nào tuyệt tình như thế rời ?"

      "Tiểu bạch thỏ, ta có." Nghe nàng như vậy, Hoàng Phủ Nam Ninh lập tức liền nắm chặt tay nàng.

      Hạ Mộng lạnh lùng liếc mắt cái đảo qua: " có sao? Lúc trước khi chúng ta nhận thức, là ai suốt ngày luôn mồm nữ nhân vô dụng, nữ nhân phiền toái linh tinh linh tinh? Nếu phải có chàng mỗi ngày bên tai , sợ cũng biến thành như vậy?"

      "Tiểu bạch thỏ?"

      Nàng chỉ trích ? Hoàng Phủ Nam Ninh sắc mặt trầm xuống.

      Nghĩ làm vậy nàng sợ sao? Hạ Mộng lại bĩu môi.

      "Chuyện này, chàng dám phủ nhận?"

      " phủ nhận lại như thế nào? Nữ nhân liền vốn đều là vô dụng, ở cùng chỗ lúc liền có đống chuyện phiền toái. tại phải giống như ta nghĩ sao?" Hừ tiếng, Hoàng Phủ Nam Ninh lại ôm chặt thắt lưng của nàng, "Hoàn hảo nàng cùng nữ nhân khác giống nhau, ánh mắt ta chọn nữ nhân cũng tệ lắm."

      Hừ hừ, tính cuối cùng được câu coi như xuôi tai.

      Hạ Mộng lại nhìn hướng Lí Như Phong. "Lí tướng gia, tại ngươi có cảm tưởng gì?"

      Lí Như Phong nhìn chằm chằm nàng hồi lâu, mới phun ra câu. "Nữ nhân như ngươi, đủ ngoan độc."

      rất khá. Hạ Mộng vuốt cằm. "Đa tạ khích lệ."

      "Nhưng là, ngươi cũng rất đúng." Khóe miệng nhếch lên nụ cười khổ, thân hình Lí Như Phong theo gió nhàng nhoáng lên cái, "Ta kỳ phải đối nàng hữu tình, mà chính là cảm thấy, nàng là nữ nhi, nhưng lại để ý thân phận công chúa của mình mà đến theo đuổi ta, là quá lớn mật. Thêm vào chúng ta còn trẻ, vẫn còn nhiều thời gian, nhưng ai ngờ..."

      "Ai ngờ, lại có người liền chặn ngang cước, làm nảy sinh biến hoá cho đường làm quan của ngươi?"

      Đúng vậy. Lí Như Phong lại cúi đầu.

      Đưa tất cả những gì bọn họ trò chuyện vào trong tai, Hoàng Phủ Nam Ninh cũng hơi nhíu mày, lững thững qua. "Như Phong, nếu tại ngươi biết bản thân đối với Vân Nhi cũng có vài phần tình cảm, ta tại với hoàng huynh, làm cho nhanh đem Vân Nhi gả cho ngươi được chứ? Cứ như vậy, cái người Tàng Vu quốc kia cũng thể gì được?"

      "Quên ." Lắc đầu, Lí Như Phong nhìn lại Hạ Mộng, "Từ khi Vương phi xuất , công chúa nàng cũng chậm rãi biến hóa. Ngay từ đầu, tiểu nương đơn thuần mà ta thích biến mất. Hôm nay, thấy nàng trước mắt ta diễn trò sinh động, cũng diễn như thế, ta liền biết, nàng muốn được chân truyền của Vương phi. Tuy rằng còn chưa học được toàn bộ của nàng, nhưng ít ra ba bốn phần là có. Tiếp qua đoạn thời gian, Minh vương phi khác cũng xuất . Nữ tử như vậy phải là người ta nghĩ muốn, nàng có thể làm ra cái thái tử phi cũng như hoàng hậu, nhưng bao giờ có thể thích hợp làm thê tử Lí Như Phong ta. Hơn nữa —— "

      Dừng chút, chậm rãi rũ mắt xuống. "Dĩ vãng, công chúa tuy rằng cũng làm qua rất nhiều tình, nhưng đều đối ta vô hại. Nhưng là hôm nay, nàng cư nhiên lợi dụng ta. Chỉ chuyện này, liền cho ta cùng nàng trong lúc đó hết thảy đều thể có diểm chung nào. Ta cùng nàng, bao giờ có khả năng nữa."

      "Như Phong?"

      "Vương gia, đừng khuyên nữa" Đẩy bàn tay vươn ra của Hoàng Phủ Nam Ninh, Lí Như Phong bước nhanh về phía trước vài bước, nhưng lập tức như là nhớ tới cái gì, liền lại quay đầu, đối Hạ Mộng gật đầu cái, "Vương phi, đa tạ người đánh thức ta. Tuy rằng thủ đoạn này có hơi thập phần thô bạo, nhưng lại thập phần hữu dụng."

      xong, liền xoay mở đầu nghênh ngang mà .

      "Như Phong?"

      "Vương gia, đừng kêu." Lắc đầu, Hạ Mộng đến bên người Hoàng Phủ Nam Ninh, "Tướng gia tâm tình tốt, tại cần nơi yên tĩnh để có thể tự liếm miệng vết thương của mình, nếu chúng ta thêm gì chỉ là càng sát muối vào vết thương của mà thôi."

      Việc sát muối này trước đây nàng cũng đâu có làm ít?

      Hoàng Phủ Nam Ninh nhìn lại nàng. "Tiểu bạch thỏ, nàng biết Như Phong kỳ đối Vân Nhi có ý, nàng vì sao tác hợp bọn họ? Ngược lại..."

      "Chẳng lẽ ta chưa thử qua sao?" Hạ Mộng cười lạnh, "Bản thân ta thử qua nhiều biện pháp như vậy, nhưng tướng gia chính là buông bỏ được thể diện chính mình, vẫn mực kháng cự, ta có biện pháp nào chứ? Sau lại, Vân Nhi bị thương tâm, hoàn toàn hết hy vọng, tại di tình đừng luyến, kia cũng phải ta có khả năng khống chế. Hơn nữa, Vân Nhi mới là người ta để ý trong lòng, ta bảo vệ cũng chỉ có muội ấy. Lí tướng gia lưu lạc đến hoàn cảnh như bây giờ, phải hoàn toàn là do chính làm ra sao? Uổng thành danh khi còn trẻ, còn tuổi lên chức Tể tướng, đối đại thiên hạ đều có thể xử lý, kết quả là, ngay cả chính tâm ý của mình cũng biết . chính là loại người từ bị thành công nuông chìu ra, biết đến thất bại là như thế nào. Chuyện hôm nay, làm cho học được rất nhiều này nọ."

      "Nhưng là..." Cái kia tốt xấu cũng là huynh đệ nhiều năm của mà?

      "Vương gia, việc này chúng ta thể nhúng tay vào hơn nữa. Dù sao hôn này của Vân Nhi, liền xem chính muội ấy lựa chọn như thế nào ? Chúng ta làm ca tẩu, chỉ có thể tham khảo, cũng thể giúp muội ấy làm ra bất kỳ quyết định gì. Nếu , khi có gì đúng, chỉ hại muội ấy thêm thôi." Cầm tay , Hạ Mộng bỗng nhiên thả nhu thanh , " tại, chỉ cần chúng ta đứng ngoài tâm xem xét, lão thiên gia nhất định chiếu cố muội ấy tốt."

      Hoàng Phủ Nam Ninh ngẩn ra, lập tức gật đầu.

      "Đúng vậy, chúng ta có thể đến cùng nhau, cũng là lão thiên gia khai ân." Buồn bã thở dài tiếng, Hoàng Phủ Nam Ninh đem nàng ôm vào lòng.

      Về phần những người khác, hạnh phúc của bọn họ vẫn là tự mình tranh thủ ? Nếu bọn họ hướng lão thiên gia mong muốn nhiều quá, chừng bị sét đánh đấy.
      barbie1810, Diệp Diệp, quỳnhpinky9 others thích bài này.

    5. Lãnh Ngọc Băng Tâm

      Lãnh Ngọc Băng Tâm Member

      Bài viết:
      32
      Được thích:
      2

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :