1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên Không] Tiểu bạch thỏ Vương phi: Ác bá Vương gia, cút!!!!! (C153) Hoàn

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lãnh Ngọc Băng Tâm

      Lãnh Ngọc Băng Tâm Member

      Bài viết:
      32
      Được thích:
      2
      ô ô ô ~ hoàng thượng này là ~ aizzzzzzzzaaaaaa ~ ngóng tiếp ~ hehe

    2. tn99

      tn99 Active Member

      Bài viết:
      154
      Được thích:
      27
      HM mang thai? tks nàng

    3. mattroiden2810

      mattroiden2810 Well-Known Member

      Bài viết:
      218
      Được thích:
      240
      thanks nàng

    4. Isis Nguyễn

      Isis Nguyễn Well-Known Member

      Bài viết:
      82
      Được thích:
      1,022
      134. Ra tay muốn hung ác
      Beta: Isis Nguyễn


      "Tứ ca, Tứ tẩu!"

      Chưa lên phía trước được vài bước, chợt nghe tiếng kêu, Nam Vân công chúa sôi nổi xuất trước mặt bọn họ.

      Đầu lại có chút đau nhức. Hạ Mộng ôn nhu: "Vân nhi, muội mới ở xe ngựa nửa tháng, hôm nay có thể vui vẻ lại rồi!"

      "Đúng vậy!" Nam Vân công chúa vội vàng gật đầu, "Ta ngủ giấc, giờ tốt rồi! Chẳng lẽ hai người thế sao?"

      Nàng đúng là phải, trong đầu còn hỗn loạn đây!

      Khẽ nhíu mày, Hạ Mộng chợt nhận ra mình già rồi. Còn nhớ , lúc trước bọn họ ra nước ngoài, mình cùng nàng tinh thần phấn chấn, như thế nào chỉ chớp mắt, chính mình liền...

      "Tứ tẩu! Tứ tẩu!" mặt đột nhiên tràn đầy sung sướng, Nam Vân công chúa chạy đến bên cạnh nàng, hai tay ôm cánh tay nàng, "Tối hôm qua ta đem kinh nghiệm sứ từ đầu tới đuôi với mẫu hậu, mẫu hậu khen tẩu dứt miệng! Nàng còn bảo hôm nay muốn khen ngợi tẩu, nàng chưa?"

      ." Hạ Mộng gật đầu.

      Nam Vân công chúa cười đến vui vẻ hơn.

      Ai!

      Thấy thế, Hạ Mộng lại chỉ có thể thở dài. Kỳ , nếu như có thể, nàng hi vọng mình trong mắt mọi người là tiểu bạch thỏ vô hại, như vậy tốt. Tại kia là bất đắc dĩ, nàng thể xuất thủ đoạn. tại, nếu trở lại, đầu có nhiều người đè nặng, bên cạnh có Hoàng Phủ Nam Ninh thế lực vô cùng vô tận, chính mình căn bản cũng cần phải như thế. Chỉ tiếc... Ai, hi vọng nha đầu kia miệng có điểm dừng, nên tùy tiện bắt được người liền .

      Nam Vân công chúa vẫn còn cao hứng, Hoàng Phủ Nam Ninh cũng phát giác thích hợp, vội vàng tiến lên bước. "Tiểu bạch thỏ, nàng làm sao vậy?"

      Hạ Mộng trong nội tâm ấm áp, nhàng lắc đầu. " có việc gì, chính là tối hôm qua ngủ ngon, còn có chút choáng váng đầu."

      "Vậy sao nàng sớm? Nếu là thoải mái, chúng ta xin phép mẫu hậu, hôm nào lại đến thăm nàng cũng muộn, cần nóng lòng nhất thời!" mặt lập tức lên lo lắng, Hoàng Phủ Nam Ninh đẩy Nam Vân công chúa ra, ôm eo nàng, " thôi, chúng ta về nghỉ."

      "Vương gia..."

      Vừa thấy thế, Hạ Mộng trong lòng ấm áp càng sâu. Chỉ là đầu vẫn như cũ hôn mê gay gắt, gật gật đầu, vô lực tựa người .

      "Tứ tẩu, tẩu làm sao?" Thấy nàng như vậy, Nam Vân công chúa lập tức sợ hãi kêu lên.

      Hoàng Phủ Nam Ninh liếc nàng cái: " phát sắc mặc nàng tốt sao? Muội còn liên tục quấn quít lấy nàng líu ríu?"

      "Muội... muội có phát ?" Bị chửi phải cúi đầu, Nam Vân công chúa giọng.

      Hoàng Phủ Nam Ninh hừ lạnh tiếng, định hai tay đem Hạ Mộng ôm lên, Hạ Mộng vội vàng đè : "Vương gia, ta chỉ là có chút choáng váng đầu mà thôi, còn có thể ."

      "Được rồi?" Hoàng Phủ Nam Ninh gật đầu, liền cải thành nâng cánh tay nàng, "Chúng ta nhanh lên trở về vương phủ! Sau đó tìm thái y đến xem cho nàng chút."

      Xem thái y sao?

      Nghe vậy ngẩn ra, Hạ Mộng theo bản năng muốn cự tuyệt - - nếu như, thái y đến đây, thực chẩn đoán được kết quả muốn nhất, biết phản ứng như thế nào? Nổi trận lôi đình? Hay là lập tức bỏ chạy? Nghĩ như vậy, trong lòng nàng càng thoải mái.

      Hơi mím môi, nàng cúi đầu xuống lời nào.

      Hoàng Phủ Nam Ninh cho rằng nàng khó chịu, cũng thêm gì nữa, vội vàng dìu nàng ra ngoài.

      "Tứ ca, Tứ tẩu, chờ ta chút!" Mắt thấy bọn họ , Nam Vân công chúa cũng thấy căng thẳng, vội vàng lớn tiếng kêu, đuổi theo.

      Dọc theo đường , còn suy nghĩ như thế nào để Hoàng Phủ Nam Ninh mời thái y đến, nghĩ tới, chỉ chớp mắt, xe ngựa dừng ở cửa lớn Minh vương phủ.

      "Như Phong? Ngươi đến rồi?"

      Phía trước người cưỡi ngựa, Hoàng Phủ Nam Ninh thấp giọng hô, Hạ Mộng lại chưa phát giác ra tinh thần chấn động.

      Rèm xe vén lên, quả nhiên trông thấy Lý Như Phong mặc bộ cẩm bào xanh đen đứng ở cửa vương phủ.

      Sáng sớm tới đây chờ? Hai người này đúng là tình cảm tốt đến được, chia lìa ba tháng, nay là củi khô chờ hỏa, càng thể thu thập rồi!

      nhàng cười tiếng, Tú nhi đỡ tay Hạ Mộng xuống xe ngựa, đối với người bên kia gật gật đầu: "Lý tướng gia."

      "Minh vương phi." Lý Như Phong cũng gật đầu hành lễ, tiếng trước sau như nhàn nhạt.

      Nhưng là, Hạ Mộng lại phát - - rất thích hợp?

      Người nam nhân này, hôm nay xảy ra chuyện gì? Chỉ thấy khuôn mặt bình tĩnh vô ba, khóe miệng trước sau như , khơi mào cái cười yếu ớt, lông mi cụp xuống, mâu quang đen tối, mà ngay cả toàn thân tản mát nho nhã tự phụ, hơi thở cũng phai nhạt ít. tóm lại, chính là uể oải phấn chấn.

      Là ai nha, có thể có bản lãnh bắt chịu đả kích thành như vậy?

      "Lý tướng gia!"

      Sau lưng đột nhiên lại truyền tới tiếng thanh thúy thấp giọng hô, là Nam Vân công chúa xuống xe đến đây.

      "Công chúa!" Nghe được cái thanh này, Lý Như Phong lập tức ánh mắt sáng lên, giương mắt nhìn bên này.

      Nam Vân công chúa nháy mắt mấy cái, đến bên cạnh Hạ Mộng liền dừng bước lại: "Ngươi tìm Tứ ca à?"

      Lý Như Phong giật mình ngẩn ra, khóe miệng giật giật, cuối cùng gật đầu: “Vâng."

      "Ha ha, ngươi cùng Tứ ca tình cảm tốt." Lập tức lại thanh thúy cười tiếng, Nam Vân công chúa vẻ mặt thành .

      Ý tứ biểu đạt trong chuyện này, Lý Như Phong rất ràng.

      Trong mắt lên lo lắng chợt lóe rồi biến mất, vội vã ngẩng đầu lên: "Công chúa, ta phải..."

      "Ừ! Lý tướng gia, ngươi phải cái gì? phải tìm Tứ ca à? Vậy ngươi tới tìm ai?" Nháy mắt mấy cái, Nam Vân công chúa trong mắt tràn đầy vẻ kinh ngạc.

      "Ta..." Lý Như Phong lại ngưng, thất bại cúi đầu: "Thôi, ta tới tìm vương gia."

      Nam Vân công chúa nhìn , mặt tràn ngập khó hiểu.

      Hạ Mộng thấy thế lại cười, vội vàng kéo tay Nam Vân công chúa tay: "Tốt lắm, Vân nhi, đừng đứng bên ngoài chuyện, chúng ta vào thôi!"

      Người nam nhân này, tối hôm qua khẳng định bị nàng ném đạn khói mà bị thương rồi. Mà Hoàng Phủ Nam Ninh cho rằng nàng là cố ý tùy tiện. người kích thích Lý Như Phong, thương tổn tình cảm Nam Vân công chúa nhiều năm như vậy, cho nên có lí do thoái thác phủ nhận, Lý Như Phong liền tin là . Ngày hôm qua nàng nhìn sắc mặt rất thích hợp, tình huống hôm nay! Hừ hừ, như thế xem ra, đối với Vân nhi thể là hoàn toàn có tình cảm!

      "A, ta thiếu chút nữa quên, Tứ tẩu hôm nay thân thể thoải mái! Chúng ta mau vào thôi!" Bừng tỉnh hét to tiếng, Nam Vân công chúa chủ động nâng nàng, chuyển hướng Hoàng Phủ Nam Ninh, "Tứ ca, huynh cùng Lý tướng gia chuyện vãn , Tứ tẩu có muội chiếu cố, khẳng định có chuyện gì!" Liền đỡ Hạ Mộng bước lên bậc thang.

      Hoàng Phủ Nam Ninh lập tức chau mày.

      "Như Phong, nha đầu kia, nàng cái gì? Vì sao ta cảm thấy phản ứng của nàng có điểm kỳ quái?"

      có thể sao? Lý Như Phong lắc lắc đầu: "Thôi, vương gia, công chúa gì, chúng ta vào thôi? Ta có mấy lời muốn hỏi ngươi chút."

      "Ngươi có gì muốn hỏi ta?" Hoàng Phủ Nam Ninh lập tức sững sờ.

      Lý Như Phong khóe miệng giật . "Chúng ta lâu như vậy gặp mặt, có nhiều chuyện muốn tán gẫu, cũng có nhiều nỗi băn khoăn muốn cởi bỏ."

      "Cũng đúng!" Liền gật đầu, Hoàng Phủ Nam Ninh xoay người, "Chúng ta thôi!"

      "Ừ." Lý Như Phong gật đầu, lại cắn cắn môi, theo phía sau vào vương phủ.

      == ta là đường ranh giới ==

      Tiểu bạch thỏ tiếp tục dạy dỗ em chồng!

      Trở lại ngủ phòng, Hạ Mộng vội vàng nằm xuống giường, giờ mới được thư thái chút.

      Nhìn thấy nàng như vậy, Nam Vân công chúa lại sợ hãi kêu lên, vội vàng chạy tới hỏi: "Tứ tẩu, tẩu làm sao vậy?"

      " có việc gì, chỉ hơi mệt chút." Hạ Mộng lắc đầu, nhắm mắt lại hít sâu cái.

      "Vương phi, uống nước !" Tú nhi cũng rót chén trà nóng tới. Hạ Mộng tiếp nhận, uống hơi cạn sạch.

      Nam Vân công chúa mày nhíu lại, tựa hồ bị sợ hãi. Xem nàng vẻ mặt khẩn trương, Hạ Mộng nhịn được lắc đầu: "Nha đầu ngốc, muội nhìn ta như vậy làm gì? Chẳng lẽ biết, trước mặt nam nhân, nữ nhân phải nhu nhược, như vậy mới có thể kích thích ý muốn bảo hộ của bọn họ sao?"

      "Như vậy sao?" Nam Vân công chúa nhìn nàng, " cách khác, Tứ tẩu như bây giờ là vì muốn Tứ ca bảo hộ?"

      "Có thể như thế?" Hạ Mộng vô lực gật đầu.

      "Oa, muội biết rồi!" Lập tức trong mắt mang chớp sáng, Nam Vân công chúa nắm chặt cổ tay nàng, "Tẩu là nắm chặt cơ hội giáo dục muội, để muội đặt mình vào hoàn cảnh người khác hiểu tình huống có đúng hay ? Tứ tẩu, tẩu vừa rồi biểu giống như , muội còn thực cho là tẩu ngã bệnh chứ?"

      Nàng cảm thấy nàng ngã bệnh sao? Hạ Mộng cười khổ.

      Bất quá, sau khi trở về, nằm hồi, nàng cảm thấy khá hơn nhiều, vỗ vỗ tay Nam Vân công chúa: "Bất quá, nha đầu, ta tại muốn cho muội: thân là nữ nhân, trước mắt nam nhân nhu nhược là cần thiết. Nhưng là, trước mặt nữ nhân, tuyệt đối thể. Đặc biệt, muội về sau nhất định gả cho người làm vợ cả, trước mặt thê thiếp khác tuyệt đối thể yếu thế, biết ?"

      "Tứ tẩu, tẩu cái gì vậy?" Nghe như thế, Nam Vân công chúa là hiểu ra sao.

      Hạ Mộng cười cười, quay đầu hướng Tú nhi phân phó: "Đem hai vị phu nhân Lam Tử tới."

      “Vâng." Tú nhi vội vàng gật đầu xoay người ra ngoài.

      Nam Vân công chúa khó hiểu nhìn nàng: "Tứ tẩu, mang các nàng tới cửa làm gì?"

      Hạ Mộng mỉm cười.

      Rất nhanh, Tú nhi trở lại, sau lưng còn mang theo Lam Tử hai người run lẩy bẩy.

      Trong phòng chứa củi ngây người đêm, có rửa mặt hay ăn mặc, cũng có thức ăn tinh xảo ngon miệng, lại thêm tâm lý sợ hãi, giờ phút này các nàng búi tóc mất trật tự, quần áo mang theo nhiều dơ bẩn. Khi vào cửa, nhìn thấy Hạ Mộng nằm ngửa giường, hai người đều run lên, vội vàng hai đầu gối mềm nhũn, quỳ xuống đất.

      "Tứ tẩu, có chuyện gì?" Thấy thế, Nam Vân công chúa lại nhịn được hỏi.

      Hạ Mộng nhàn nhạt nhìn nàng cái.

      Mặc dù chỉ là cái mang theo bất kỳ cảm giác nào, tiểu tâm can của Nam Vân công chúa lại nhảy dựng, tay chân có chút lạnh.

      "Muội biết rồi, muội biết rồi, muội cái gì cũng , Tứ tẩu xử lý cho muội xem!" Làm động tác khóa kéo miệng, nàng xong câu đó liền ngậm miệng .

      Hạ Mộng nhìn hướng dưới chân: " tại, các ngươi nhận tội chưa?"

      "Nhận tội, nhận tội! Tỳ thiếp nhận tội!" Lam phu nhân dẫn đầu kêu lên.

      Tử phu nhân lại đoan đoan chính chính quỳ, chờ Lam phu nhân liên tiếp kêu nhiều lần, mới giương mắt nhìn về phía Hạ Mộng, gằn từng chữ : "Tỳ thiếp nhận tội."

      "Rất tốt." Hạ Mộng gật đầu, lại nhìn ra phía ngoài, "Đem hai người kia mang vào!"

      "Dạ!"

      Lập tức lại nghe liên tiếp tiếng bước chân vang lên, hai người mặc trang phục kiểu thư sinh bị trói gô đẩy đến.

      "A? Ngươi... Vương phi?"

      Nhìn thấy hai người kia, hai người Lam Tử lập tức sắc mặt đại biến, nhịn được lên tiếng kinh hô.

      Hạ Mộng khóe miệng nhếch lên. "Hai người kia, các ngươi có biết?"

      Lam Tử hai người cúi đầu .

      Hạ Mộng nhìn hai người mặc trang phục thư sinh: "Các ngươi, có biết hai vị di nương?"

      Hai gã thư sinh ngừng lắc đầu. người trong đó lại mở miệng : " biết!"

      "Tốt, ngươi biết!" Nghe vậy, Hạ Mộng dùng sức vỗ mép giường, khóe miệng cũng nhếch lên nét cười lạnh.

      "Lam phu nhân, Tử phu nhân, chính là các ngươi thông đồng nam nhân? Ngay cả ta cùng vương gia trở lại cũng chưa kịp nghênh đón, vội vội vàng vàng muốn cùng nam nhân hẹn hò đúng ?"

      "Đây!"

      Lời vừa ra, Nam Vân công chúa mặt tái , nhịn được hô ra tiếng. Bất quá, nàng lập tức kịp phản ứng, vội vàng hai tay che miệng.

      Mắt thấy hai gã thư sinh quyết đáp lại, Lam Tử hai người huyết sắc mặt thối lui hơn phân nửa, cơ hồ là thể tin, trừng mắt nhìn hai người kia.

      Hạ Mộng khỏi lắc đầu.

      Đến nước này, các nàng còn đối với hai người kia ký thác hi vọng? bao giờ tin được thư sinh, huống chi hai người này biết mình phạm tội với Minh vương gia? nay, bo bo giữ mình còn kịp, bọn họ làm sao có thể đem mình cùng nữ quyến Minh vương phủ lập thành quan hệ sao? khi xác nhận, bọn họ chỉ có con đường chết nhaa!

      "Ai!"

      Nhịn được thở dài, Hạ Mộng nhìn về phía hai nam nhân: "Các ngươi xứng được gọi là nam nhân, ta coi thường các ngươi."

      Hai thư sinh lúc này hai chân mềm nhũn, Nhuyễn Bát Bát quỳ ngã xuống mặt đất: "Minh vương phi tha mạng! Chúng ta là bị các nàng câu dẫn, cho nên mới... Chúng ta là vô tội, chúng ta biết các nàng là di nương Minh vương phủ, nếu , cho chúng ta trăm lá gan chúng ta cũng dám như thế !"

      "Chính vậy! Nữ nhân Minh vương gia, ai dám lộn xộn! Chúng ta ngay từ đầu chỉ cho rằng các nàng là nha hoàn phú quý, nhưng ai biết... Minh vương phi tha mạng, chúng ta biết sai rồi?"

      "Ngươi... Ngươi..."

      Nghe hai người kia đem trách nhiệm đẩy tới người các nàng, Lam Tử hai người mặt huyết sắc lập tức toàn bộ thối lui, thân thể cũng lung la lung lay, cơ hồ sắp ngã xuống đất dậy nổi.

      vô dụng.

      Nam nhân vô dụng, nữ nhân cũng vô dụng.

      Hạ Mộng bĩu môi. "Các ngươi cho là ta tin tưởng lời các ngươi sao? Hai nữ nhân này, chỉ nhìn ăn mặc cũng biết là phu nhân phải sao? Ngươi các ngươi gặp nhau, sau đó các nàng giả làm nương chưa lấy chồng, vậy các ngươi cùng các nàng cấu kết, to gan lớn mật chạy vào nơi này hẹn hò, chẳng lẽ biết nơi này là địa phương nào? Các ngươi đoán ra thân phận chân của các nàng! Hơn nữa, xem biểu của các ngươi bây giờ, ta thực hoài nghi, các ngươi căn bản chính là ham mỹ mạo của các nàng, lại xem các nàng xuất thân bất phàm, liền muốn tài tử giai nhân tình cờ gặp gỡ, từ người các nàng lừa gạt tiền tài, có phải thế ?"

      Đông đông đông!

      Lời vừa ra, hai người thư sinh ngừng dập đầu, miệng kêu to “Minh vương phi tha mạng”, có những thứ khác.

      Hạ Mộng khóe miệng kéo , nhìn chút Lam Tử hai người, mỉm cười .

      Hai vị phu nhân sớm bị biểu của hai nam nhân khiến cho thấu tâm lạnh. Lam phu nhân hàm răng khẽ cắn, thét chói tai phải cùng nam nhân liều mạng, hoàn hảo bị người kịp thời ngăn. Tử phu nhân yên tĩnh, nàng chỉ lẳng lặng nhìn chằm chằm nam nhân ngừng dập đầu nhận tội lúc sau, liền quay đầu lại nhàng cười tiếng: "Tỳ thiếp biết tội, thỉnh Vương phi trách phạt."

      "Trách phạt?" Hạ Mộng cười lạnh, "Ngươi ngược lại chút, hành vi ngươi như vậy, ta nên như thế nào trách phạt ngươi?"

      "Dựa theo Vương phi ngày hôm qua , dìm lồng heo."

      "Đúng là, ta tại cảm thấy, dìm lồng heo quá tiện nghi các ngươi." Hạ Mộng , mắt thấy hai vị phu nhân sắc mặt lại tái nhợt vài phần.

      Ánh mắt lại ý thức đảo qua hai thư sinh dập đầu, Hạ Mộng nhạt thanh : "Hai người này là người bên ngoài."

      Lam Tử thân thể run lên, biết nàng biểu đạt ý gì.

      "Hai người các ngươi, ở trong vương phủ ngây ngô, sao phải chạy ra bên ngoài? Các ngươi như thế nào chạy ra ? Thân là con , dựa theo quy củ, các ngươi thể ra cổng mà?"

      Hai người cúi đầu , chỉ là thân thể bắt đầu khẽ phát run.

      Hạ Mộng cười. "Hơn nữa, len lén chạy ra ngoài cửa cũng thôi , các ngươi lại dám đem người mang vào trong vương phủ? Các ngươi là to gan! Minh vương phủ là nơi cho các ngươi hẹn hò sao? Các ngươi xem ta cùng Vương gia có ở đây, cũng biết lúc nào mới trở lại, bọn hạ nhân sơ sài quản giáo, người cũng đều lười nhác đứng lên, có người nào nhìn các ngươi, các ngươi to gan lớn mật, nên ràng làm hành vi này phải ? tại, các ngươi mang về chỉ là hai thư sinh tay trói gà chặt, nếu cẩn thận, các ngươi đem kẻ xấu mang về, vậy nha hoàn sai vặt trong vương phủ nhiều như vậy phải làm sao bây giờ? Thân thể của bọn họ mệnh như thế nào bảo toàn? Những nương kia trong sạch nên như thế nào? Ta mới rời ba tháng, các ngươi nháo đến nước này, là coi trời bằng vung?"

      "Tỳ thiếp biết sai rồi!"

      Vốn trong lòng đối với Hạ Mộng chỉ có chút sợ hãi. Nhưng bây giờ, nghe nàng như vậy, hai người kia mới chợt tỉnh ngộ, lập tức thân thể mãnh liệt rung động, ngừng quỳ xuống đất nhận sai.

      Hạ Mộng hừ lạnh. "Biết sai? Cũng phạm sai, tại biết cũng chậm! may là trong vương phủ có xuất vấn đề lớn lao gì, nếu , ta nhất định đem các ngươi lột sống!"

      Lam Tử hai người mạnh mẽ run lên, vội vàng quỳ xuống đất .

      hơi nhiều như vậy, Hạ Mộng cũng cảm thấy mệt mỏi, liền quay đầu : "Vân nhi, muội , gặp tình huống như thế, nên làm cái gì bây giờ?"

      "A? Hỏi ta?" ngồi nghiêm chỉnh nghe nàng dạy dỗ, Nam Vân công chúa sững sờ, ngây ngốc nhìn nàng.

      Hạ Mộng gật đầu. "Loại chuyện như vậy, trong đại gia tộc nhìn mãi quen mắt. Về sau muội xuất giá, khẳng định cũng gặp phải việc như thế. Cho nên, ta hỏi muội, nếu như là muội, muội làm sao?"

      "Làm sao bây giờ?" Nam Vân công chúa nhăn nhíu mi, nhìn bốn người quỳ dưới đất dậy nổi, suy tư hồi lâu, mới giọng , "Hai người kia, thể lưu."

      "Vì cái gì?" Hạ Mộng hỏi.

      "Bởi vì, các nàng bại hoại gia phong, làm mất hết mặt mũi."

      "Còn gì nữa ?"

      "Ách... Các nàng, các nàng tuân thủ nữ tắc."

      "Còn gì nữa ?"

      "A? Còn có?"

      Hạ Mộng khóe miệng nhếch lên. "Vương gia bình thường để ý hỏi các nàng, các nàng xuân khuê tịch mịch, liền chịu nổi cùng người khác thông đồng, cái này miễn cưỡng xong. Từ xưa mỹ nhân vốn ái tài tử, mấy người bọn họ người có thể thông đồng đến cùng nhau, cũng gì đáng trách. Chỉ là, bọn họ là quá lớn mật!" Ánh mắt lạnh như băng quét qua, "Tư tương, vốn cũng có gì, các ngươi lại đem người mang vào trong vương phủ, hết sức cẩu thả, đây quả thực là cái tát vào mặt Minh vương phủ! Đây là thứ nhất. Thứ hai, to gan lớn mật, đem người phía ngoài len lén dẫn vào vương phủ, các ngươi trực tiếp đem quy củ ném ra sau ót sao? Các ngươi bất chấp an nguy của mình, ngay cả vương phủ cũng bỏ mặc, quả thực đáng chết! Nữ nhân như vậy, khó trách Vương gia chướng mắt! Ta sớm nên nghe lời Vương gia đem các ngươi đuổi ra ngoài!"

      Liền vung tay lên. "Người đâu, đem hai nữ nhân này dẫn ra ngoài, bán tống bán tháo, bán được bao nhiêu được bấy nhiêu!"

      Uống!

      Nghe vậy, Lam Tử hai người tâm mạnh chợt lạnh. Có thể so với dìm lồng heo còn ác hơn? Bán tống bán tháo, có thể bán được ở địa phương nào? ở ngoài câu lan viện các loại sao? khi vào cái loại địa phương đó, các nàng đời này cũng đừng nghĩ ra ngoài nữa!

      Toàn thân long tóc dựng thẳng, các nàng sững sờ nhìn xem Hạ Mộng, chữ đều nên lời.

      Hạ Mộng khóe miệng xé ra. "Đây là các ngươi tự chuốc phiền, cũng đừng trách ta."

      "Vương phi?" Nghe được mệnh lệnh của nàng, nha đầu phía ngoài cũng hung hăng sững sờ, có chút chần chờ.

      Hạ Mộng liền mặt trầm xuống. "Nhanh !"

      “Vâng."

      "Vương phi, còn hai nam nhân này?" Tú nhi giọng hỏi.

      "Bọn họ nha!" Hạ Mộng lại cười cái, ánh mắt hướng bên kia đảo qua.

      "Vương phi tha mạng! Vương phi tha mạng!” Hai gã thư sinh vội vàng dập đầu cầu xin tha thứ.

      "Tha các ngươi? Tốt!" Hạ Mộng khóe miệng kéo , "Đem đưa đến quan phủ, bắt được hai kẻ len lén vào trong vương phủ trộm cắp!"

      "Vương phi..."

      Nàng gọi đây là tha mạng sao? Nàng đây quả thực là mượn đao giết người phải sao?

      Dám vào Minh vương phủ trộm, mặc kệ trộm được cái gì đáng giá hay , cũng là lớn tội! khi quan phủ biết rồi, còn lập tức đưa bọn họ cho xử tử để cho Hoàng Phủ Nam Ninh cái công đạo? Hơn nữa, chết kiểu này chắc chắn dễ dàng!

      Mắt thấy hai nam nhân thân thể mềm nhũn té xuống, Hạ Mộng lại giật khóe miệng: "Ta , vô dụng nam nhân." Đứng người lên, hướng người bọn họ đá cước, "Phàm các ngươi biểu ra, chỉ cần câu nguyện ý đối với chuyện này chịu trách nhiệm, ta cũng tha các ngươi. Nhưng bây giờ - - "

      Quay đầu ra . "Đem bọn họ dẫn !"

      "Tứ tẩu."

      Mắt thấy hai cặp nam nữ đều bị kéo xuống, kết cục rất thảm, Nam Vân công chúa có chút đành lòng.

      Hạ Mộng lập tức đập vai nàng: "Vân nhi, đối với loại chuyện như vậy, nhất định phải nghiêm khắc đả kích, kiên quyết thể dung túng! Nếu , đến cùng thua thiệt nhất định là muội, nhớ kỹ chưa?"

      "Nhớ kỹ!" Vội vàng gật đầu, Nam Vân công chúa còn có chút u mê.

      Hạ Mộng lại lắc đầu. "Xem ra, ba tháng này, bọn hạ nhân trong vương phủ cũng thập phần lười biếng, thậm chí ngay cả có người ngoài len lén tiến vào cũng biết. tại, ta phải cho bọn họ tốt học khóa mới!"

      Liền kéo tay Nam Vân công chúa. ", giáo huấn bọn họ!"

    5. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      thanks nàng:yoyo55::yoyo55::yoyo55::yoyo55:
      Hạ Mộng nàng quá cường thế như ta:038::038::038::038: thích

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :