1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên Không] Tiểu bạch thỏ Vương phi: Ác bá Vương gia, cút!!!!! (C153) Hoàn

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      thanks nàng, bữa no say

    2. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      nàng năng suất thế.đọc sướng.thank nàng

    3. Isis Nguyễn

      Isis Nguyễn Well-Known Member

      Bài viết:
      82
      Được thích:
      1,022
      119 Tự mình chuốc khổ (canh hai)

      Edit: Tiểu phong
      Beta: Isis Nguyễn


      Ăn mặc tỷ mỉ, tới thời gian ghi thiếp mời, Hạ Mộng cùng Hoàng Phủ Nam Ninh lần nữa tiến vào hoàng cung.

      Nghênh đón bọn họ, là tỷ đệ Bích Vân công chúa. Trừ họ ra, còn người nào khác.

      "Minh Vương gia, Minh Vương phi."

      Nhìn thấy bọn họ tới, Bích Vân công chúa chủ động tiến lên chào. Tư thái mềm mại, trước đây chưa từng thấy.

      Hoàng Phủ Nam Ninh đều bị sợ hết hồn, vội vàng hành lễ. "Bích Vân công chúa."

      Hạ Mộng theo cũng phúc thân đáp lễ.

      Nhưng là bên kia thập lục hoàng tử, nhìn thấy Hạ Mộng từ từ hướng tới, trong mắt của chợt lóe chút quang mang e ngại rồi biến mất. Sau đó, lưu lại chính là phẫn hận vô tận.

      "Thập lục hoàng tử." Cư sử phải phép, Hạ Mộng quay đầu lại đối với tiểu nhân hành lễ, "Lần trước hại người bị đánh, là xin lỗi, thân thể người khỏe hẳn chưa?"

      " chết được." Cắn răng, Thập Lục hoàng tử lạnh giọng trả lời.

      "Vậy là tốt rồi." mặt lên cái mỉm cười, Hạ Mộng dịu dàng .

      Nữ nhân này? Nàng vẫn còn có chút hả hê sao?

      Quay đầu ra, Thập Lục hoàng tử cố nén nghĩ xúc động muốn tiến lên giết nàng.

      "Ha ha, Minh Vương gia, Minh Vương phi." Lập tức, Bích Vân công chúa lại tiến lên, "Hôm nay mời hai người tới đây là chúng ta muốn hướng Minh Vương phi lời xin lỗi. Lần trước, là chúng ta quá lỗ mãng, thiếu chút nữa hại chết Minh Vương phi, là chúng ta sai. Chúng ta đảm bảo, về sau còn như vậy nữa."

      "Phải ?" Nghe vậy, Hoàng Phủ Nam Ninh nhàng cười tiếng, trong ánh mắt vẫn toát lên vẻ tín nhiệm.

      Bích Vân công chúa vội vàng gật đầu." ? Phụ hoàng dạy dỗ qua chúng ta, chúng ta cũng biết sai ở nơi nào."

      "Vậy cũng tốt" Phiết môi, Hoàng Phủ Nam Ninh chẳng đúng sai gật đầu, "Ái phi, như vậy, nàng liền tha thứ bọn họ được rồi."

      "Ta chưa bao giờ trách bọn họ nha" Mỉm cười, Hạ Mộng biểu được thập phần rộng lượng.

      Bích Vân công chúa cùng Thập Lục hoàng tử lại tức giận đến nghiến răng ken két - - nàng đương nhiên trách tội bọn họ, đó là bởi vì từ đầu tới đuôi, bị thương tổn cũng chỉ có bọn họ, nàng cho tới bây giờ đều là kẻ thư thái nhất. như vậy, nàng tại còn đương hiên ở chỗ này như vậy.

      Hít sâu cái, Bích Vân công chúa nặn ra vẻ mặt cười nhàng: "Minh Vương gia, phụ hoàng có chuyện tìm ngài đó, thập lục đệ, ngươi mau mang Minh Vương gia qua đó chút "

      "Hoàng Thượng tìm bản vương? Vì sao bản vương biết?" Đuôi lông mày nhảy lên, Hoàng Phủ Nam Ninh trầm giọng hỏi.

      "Đây phải là biết vương gia qua, cho nên phụ hoàng liền phân phó cho chúng ta sao?" giọng , Bích Vân công chúa nụ cười càng xem càng miễn cưỡng, "Phụ hoàng , chúng ta cho ngài biết xong, liền dẫn ngài gặp người. Minh Vương gia, ngài qua đấy nhanh ? Nếu để phụ hoàng chờ sốt ruột vậy cũng tốt."

      "Đúng vậy, Minh Vương gia, phụ hoàng đúng là như vậy. Ngài mau cùng ta qua " Thập Lục hoàng tử vội vàng cũng tới, mặt lạnh .

      Hoàng Phủ Nam Ninh quay đầu lại nhìn về phía Hạ Mộng. "Nhưng là, nàng..."

      "Cái này ngài cứ việc yên tâm? Ta còn có chuyện cùng vương phi chưa xong. Chờ vương gia , đúng lúc chúng ta có thể chút ít chuyện nữ nhân. Minh Vương gia ngài cứ việc yên tâm, ta khi dễ Minh Vương phi" Mặt mũi tràn đầy tươi cười, Bích Vân công chúa đầy nhiệt tình như thế.

      Nếu người ta như vậy, Hạ Mộng cũng liền ôn nhu cười tiếng. "Vương gia, như vậy, ngài hãy . Hoàng Thượng bên kia trọng yếu, nếu như chậm trễ, đó chính là chúng ta đúng."

      "Được rồi"

      Nếu nàng khuyên như vậy, Hoàng Phủ Nam Ninh ngẫm lại liền gật đầu. Bất quá, trước khi rời , cũng chỉ biết lại liếc nhìn nàng cái. "Tiểu bạch thỏ, ngoan ngoãn ở chỗ này chờ ta, ta rất mau trở về đến."

      "Tốt." Hạ Mộng mỉm cười gật đầu.

      Hai người thâm tình nhìn nhau, nàng lập tức phát giác được hai đạo ánh nhìn phẫn hận bắn phá tại người mình. Mặc dù chỉ là chợt lóe rồi biến mất, nhưng cái loại cảm giác này là quá cường liệt, làm cho nàng như thế nào cũng xem được.

      Dặn dò xong, Hoàng Phủ Nam Ninh xoay người rời . Thập Lục hoàng tử phía trước dẫn đường, đương vượt qua ngưỡng cửa, lại nhịn được quay đầu lại nhìn thoáng qua. Trong mắt sáng ngời ràng nhìn có chút hả hê.

      Nhìn có chút hả hê? Đối với nàng sao?

      Hạ Mộng mỉm cười.

      Xem ra, vị Thập Lục hoàng tử này có trí nhớ tốt mà. Còn nhớ lần trước nhìn có chút hả hê kết cục như thế nào sao? tại, còn dám làm như thế?

      Liền cũng đối cười tiếng.

      Thập Lục hoàng tử lập tức sững sờ, vội vàng lại giận tái mặt, xoay người rời .

      "Tiện nhân"

      Mà ngay lúc đó, chợt nghe sau lưng tiếng quát to truyền đến, mới vừa còn cười nhàng Bích Vân công chúa dĩ nhiên thay đổi sắc mặt.

      Trong nội tâm cả kinh, Hạ Mộng quay đầu lại, khi nhìn thấy Bích Vân công chúa mặt cười xanh mét, đột nhiên cảm giác được rất muốn cười.

      "Công chúa, ngài làm cái gì vậy?"

      "Tiện nhân tiện nhân. Ngươi đừng tưởng rằng bản cung biết ngươi đối ta làm gì. Trước mặt kiểu, sau lưng kiểu, đồ hai mặt, đúng ngươi chính là người như vậy." khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy phẫn nộ, Bích Vân công chúa thanh kêu to.

      Hạ Mộng nghe, chỉ là mỉm cười. "Công chúa, xin ngài trước khi chuyện nghĩ đến mình chút. Trước mặt kiểu, sau lưng kiểu vừa rồi ngài cũng phải là như vậy sao?"

      "Ta..."

      Bích Vân công chúa lập tức ngẩn ra, trong mắt lập tức lại toát ra ngọn lửa tức giận. "Đó cũng là bị ngươi làm cho? Ngươi cái đồ tiện nhân này, nếu như phải là ngươi như vậy bức bách ta, ta tại sao có thể như vậy?"

      " con đường nào, là do ngài tự chọn. Công chúa, khuyên ngài câu, cần phải đem hết thảy nguyên nhân đều đổ lỗi đến người khác, đây là việc đạo đức." Lắc đầu, Hạ Mộng tiếp tục dịu dàng.

      Lập tức, cái bóng đen hướng nàng bay tới. Hạ Mộng vội vàng nghiêng đầu tránh, sau đó liền nghe tiếng vang của đồ sứ vỡ vụn.

      "Công chúa, lại ta, ngài định dùng bạo lực sao?" Xem chút mảnh vụn đầy đất cùng với nước trà chảy ra, nghe hương vị... Ừ, mùi thơm ngát xông vào mũi, thấm vào ruột gan, trà ngon a trà ngon, chỉ tiếc, tại vị công chúa này ra tay, lãng phí.

      "Đối với loại người như ngươi, còn cần giảng đạo lý sao?" Bích Vân công chúa hừ lạnh, mặt vẫn tràn ngập cương quyết như cũ.

      Quả thế.

      Thấy thế, Hạ Mộng chỉ có thể nhún vai."Công chúa, ngài hôm nay bảo ta tới đây, hẳn phải là vì xin lỗi ?"

      "Xin lỗi? Ha ha, đối với loại người như ngươi, bản cung còn cần xin lỗi sao? Bản cung hôm nay chính là muốn vạch trần diện mục của ngươi, để cho người khác ai cũng lại mắc mưu của ngươi?"

      "Xin hỏi, kia người khác là ai?" Nháy mắt mấy cái, Hạ Mộng ngại học hỏi kẻ dưới.

      Bích Vân công chúa hàm răng khẽ cắn."Tiện nhân? Ít nhảm, xem chiêu?"

      Liền lại nghe đến tiếng giòn vang, Bích Vân công chúa thế nhưng rút ra cây roi tử, ngoan độc hướng nàng đánh tới.

      Hạ Mộng vội vàng lui về phía sau, nhàng tránh thoát kiếp.

      kích trúng, Bích Vân công chúa nụ cười càng thêm trầm. "Tiện nhân, roi ngươi đâu? Như thế nào lấy ra?"

      "Lần trước, đánh xong Thập Lục hoàng tử, ném." Buông tay, Hạ Mộng trả lời cách rất tự nhiên.

      "Ha ha, đáng đời. Đó chính là ông trời định trước ngươi là phải chết tay của ta rồi"

      Nghe vậy cười to, Bích Vân công chúa lần nữa giơ roi lên."Tiện nhân, chết "

      "Muốn ta chết? Chỉ bằng chút bản lãnh ấy của ngài, chỉ sợ được đấy."

      Lần nữa hướng bên cạnh chợt lóe, Hạ Mộng nhàng cười .

      Xem sắc mặt của nàng bình tĩnh như thường, có chút nào bị Bích Vân hù dọa.

      Vừa thấy như thế, trong lòng Bích Vân công chúa xúc động dâng lên. Vội vàng lại vung lên roi -

      "Tiện nhân, xem chiêu"

      Nhưng mà, chiêu này lại rơi vào khoảng .

      Bĩu môi, mắt lạnh nhìn vị công chúa này đông roi tây roi hướng chính mình vung đến, Hạ Mộng thở dài, tận tình khuyên bảo: "Công chúa, lời này là ta , ngài thích hợp dùng roi. Nếu quả muốn ta chết như ngài , hay là ngài đổi cây đao đến, như vậy lực sát thương cũng lớn hơn chút."

      "Tiện nhân, ngươi câm miệng"

      Nghe vậy, Bích Vân công chúa tay nắm roi chặt hơn, vội vàng liền lại hướng nàng huy tới.

      Pằng?

      Nhưng mà, Hạ Mộng chỉ cần hướng bên cạnh chợt lóe, liền dễ dàng tránh thoát tập kích của nàng.

      "Được rồi? Công chúa, nếu như ngài muốn dùng roi, vậy phải dùng phương pháp chính xác. Dùng tay nắm chặt ngay vị trí chính giữa chuôi roi, bàn tay kéo chặt, cổ tay dùng sức, xem chuẩn mục tiêu, dự đoán tốt động tác kế tiếp của đối phương, trong thời gian nhanh nhất, chiêu xuất kích. Mà phải như bây giờ, tùy tùy tiện tiện cầm lấy, cũng nom lực đạo như thế nào, bắt lại liền bỏ rơi, như vậy chỉ có hao tổn lực lớn, đánh ra kỳ cũng có nhiều lực sát thương."

      "Ngươi... Tiện nhân"

      nghĩ tới đánh người còn bị nàng dạy dỗ, Bích Vân công chúa nổi giận, lập tức trợn tròn cặp mắt: "Chuyện của bản cung, cần ngươi chen miệng vào"

      "Nhưng là, ta đây phải là đau lòng ngài sao? Lần trước tìm ta chuyện, liền có nắm giữ tốt phương pháp, bị thương mà về, lần này lại như vậy." nhàng thở dài, Hạ Mộng sâu kín bổ sung câu, "Công chúa, kiến thức cơ bản của ngài rất cần tôi luyện."

      "Ngươi... Tiện nhân, ngươi chết "

      Chính mình lại bị dạy bảo, còn vung roi trái đánh phải đánh, đều nhanh mệt mỏi gần chết, còn nữ nhân kia? Nàng chỉ là thoáng động chút, thuận tiện mở mồm, mặt thấy phân nửa vẻ mệt mỏi, thậm chí còn cười. Có cái gì tốt mà cười? Nàng càng ngày càng hận nàng ta. tại, hung hăng quất nàng vài roi, nàng nuốt trôi cơn tức này.

      Nhưng là, roi này tiếp tục thất bại.

      Hạ Mộng cũng nhịn được thở dài hơi. "Ai, công chúa, ngài vì cái gì chính là chịu nghe ta câu. Ngài đánh như vậy, lực sát thương lớn."

      "Ngươi tìm chết "

      Nàng còn ? Bích Vân công chúa muốn giết nàng.

      "Nhưng là, ngài dùng biện pháp này, muốn cho ta chết, rất khó nha" Nhíu mày, Hạ Mộng lộ vẻ mặt khó xử.

      Oanh

      Lửa giận trong lòng thoáng cái xông đến, Bích Vân công chúa toàn thân đều nhanh nóng bừng lên.

      "Tiện nhân, bản cung muốn giết ngươi"

      Nàng chịu được nữa. Nữ nhân này lúc nào cũng tự cho là phải

      "Ai, vậy ngài phải giết được đó" Tiếp tục lắc đầu, mắt thấy nàng lấy roi lần nữa hướng chính mình huy tới, lần này Hạ Mộng nhưng có tránh né.

      Bích Vân công chúa mừng rỡ, cho là mình rốt cục có thể đạt được ước muốn.

      Nhưng ai biết - -

      Đứng tại nguyên chỗ, mắt thấy roi mình đánh tới càng ngày càng gần nàng, ….cho đến ngay khi chạm vào người nàng, Hạ Mộng đột nhiên ra tay, bả liền bắt được đầu roi.

      "Công chúa, ngài xem? Ta ngài đánh roi lực sát thương lớn, ta cũng có thể bắt được." Nháy mắt mấy cái, Hạ Mộng lại là vẻ mặt vô tội.

      "Ngươi…"

      Bích Vân công chúa lập tức sững sờ, vội vàng muốn đem roi rút về.

      Làm gì được, nàng dùng sức kéo lại, đầu roi lại bị Hạ Mộng vững vàng nắm giữ trong lòng bàn tay, mặc cho nàng sử xuất toàn bộ sức mạnh cũng kéo lại được.

      "Ai, công chúa, ra khí lực của ngài như vậy sao? Ta xem ngài so với ta cao hơn, người cũng so với ta to hơn chút, ta còn tưởng rằng khí lực ngài có thể so với ta lớn hơn nhiều đây chứ" Thấy thế, Hạ Mộng lại bắt đầu lắc đầu thở dài.

      "Ngươi... Tiện nhân. Tiện nhân. Ngươi chết ."

      Vừa tức vừa giận, Bích Vân công chúa người cũng bắt đầu phát run.

      Hạ Mộng lại trước sau như vẻ mặt bình tĩnh."Công chúa, ngài đây là tại sao vậy chứ? Bĩnh tĩnh chuyện được sao? Giận dữ khiến người mau già lắm. Huống chi, tuổi bản thân của ngài so với ta lớn hơn đó."

      Câu sau cùng, lại giống như đao nhọn hung hăng cắm vào trái tim của nàng, thân thể Bích Vân công chúa run lên.

      "Tiện….nhân" Cắn chặt hàm răng, nàng vất vả mới từ trong kẽ răng nặn ra hai chữ này.

      Đối với lần này, Hạ Mộng liền lắc đầu thở dài tâm tình cũng bị mất.

      "Công chúa, xin hỏi ngài có thể đổi câu khác được ? Từ lúc bắt đầu liền nghe ngài gọi như vậy, ta muốn chán rồi. Đổi cách khác, kích thích hơn chút "

      A a a

      Bích Vân công chúa muốn điên mất rồi.

      Vì cái gì, chính mình vốn là thiết kế tốt kế hoạch, vốn là định đánh nàng ta phen, làm cho nàng kêu cha gọi mẹ ngừng. Nhưng cuối cùng là, nàng có thể tự nhiên thoải mái như vậy, chính mình lại sớm bị tức giận cho nổ tung rồi?

      "Tiện nhân." Nhưng mà, nghĩ tới nghĩ lui, nàng cũng chỉ biết chỉ có câu như vậy bật thốt ra.

      "Được rồi. Xem ra, công chúa ngài chỉ có khí lực , ngôn ngữ cũng thiếu thốn nha." Bĩu bĩu môi, Hạ Mộng nhàng lắc đầu.

      Bích Vân công chúa sớm giận điên lên

      "Người đâu? Người đâu?"

      Cảm thấy tự mình thể đối phó được nữ nhân này, nàng quay đầu liền hướng ra ngoài hô to.

      "Công chúa?"

      Lập tức, mười mấy cung nữ xuất ở cửa.

      "Bắt lấy nữ nhân này cho bản cung, bản cung muốn đánh chết nàng"

      "Dạ"

      "Ha ha, đánh chết ta? Vậy ngài cũng phải có công cụ mới được chứ?"

      nhàng cười tiếng, tay Hạ Mộng chợt dùng lực

      "A"

      Liền nghe tiếng thét chói tai, Bích Vân công chúa bị người phía trước dùng roi kéo . Dưới chân vững, nàng cơ hồ té ngã đất.

      "Công chúa" Thấy thế, bọn cung nữ vội vàng quát to tiếng, rối rít tiến lên đỡ lấy nàng.

      Mà Hạ Mộng, chỉ nhè kéo, roi liền thoát ly khống chế của đối phương rơi vào trong tay của nàng. Đưa tay vung lên, nàng liền phản nắm chuôi roi, nhàng hất lên - -

      Pằng

      Đầu roi quét qua lớp sơn cột trụ lớn, ở phía lưu lại vết tích sâu.

      "Roi tốt." Gật đầu, Hạ Mộng khóe miệng hơi hơi nhếch lên.

      Chỉ tiếc, roi tốt như, hết lần này tới lần khác gặp được cái chủ nhân biết dùng. Hơn nữa, chủ nhân này còn chịu khiêm tốn học hỏi, kiên trì lối cũ. Đáng thương .

      "Ngươi... Ngươi muốn làm gì?"

      Vừa đứng vững gót chân liền nhìn thấy nàng đem roi nắm giữ vào trong lòng bàn tay, Bích Vân công chúa lập tức bị hù dọa đến hoa dung thất sắc, mọi chuyện lúc trước như tái lại lần nữa, dưới chân nhịn được liền liên tiếp lui về phía sau vài bước.

      "Ha ha, công chúa ngài cứ việc yên tâm. Đây là roi của ngài, cũng là tẩm cung của ngài, ta sao lại ở chỗ của ngài dùng đồ đạc của ngài đánh ngài được chứ." Mỉm cười, tay Hạ Mộng vuốt vuốt roi trong tay.

      Nàng lời này, Bích Vân chết cũng chịu tin tưởng.

      Dù sao, nhớ lại ngày đó, trước mặt phụ hoàng mặt mũi mình cũng hoàn toàn mất sạch, cũng ở trong hoàng cung đánh cho Thập lục đệ thương tích đầy mình, kia đều là nàng sao? Nữ nhân này, thể khinh thường.

      Trừng to mắt, Bích Vân công chúa cắn cắn môi, đột nhiên liền giật cuống họng kêu to lên - -

      "Tứ ca ca, ngươi mau đến xem xem này? Vương phi của ngài lại ở chỗ này giương oai rồi. Nàng lập tức muốn đánh chết ta."

      "Có sao?"

      Vừa dứt lời, Hoàng Phủ Nam Ninh lập tức xuất .

      "Tứ ca ca." Vừa thấy được , Bích Vân công chúa vội vàng liền gọi, đầu hướng chạy vội qua.

      Hoàng Phủ Nam Ninh khóe miệng nhếch lên, nhàng linh hoạt hướng bên cạnh nhường lối, liền làm cho nàng tiếp tục về phía trước, đụng đầu vào trong tấm ngực quen thuộc.

      "Bích Vân, ngươi... Ai"

      tiếng vô lực thở dài, thanh cũng thập phần quen thuộc.

      "Phụ hoàng?" Ngẩng đầu lên, Bích Vân công chúa thể tin thấp giọng hô.

      Nhìn nữ nhi mình nhất mực mến , lão hoàng đế vẻ mặt bất đắc dĩ."Bích Vân, làm sao ngươi lại như vậy? Ta phải là với ngươi, được lại đến trêu chọc Minh Vương phi sao?"

      "Phụ hoàng, người tại sao lại ở chỗ này?" Nhưng mà, có tâm tình nghe phụ hoàng cái gì, trong lòng Bích Vân công chúa lại có nghi vấn lớn nhất cần giải đáp.

      "Bích Vân công chúa ngài phải quý quốc Hoàng Thượng tìm bản vương có việc gì sao? Bản vương tự nhiên muốn tìm ngài ấy hỏi ràng, rốt cuộc là chuyện gì" Khóe miệng kéo , Hoàng Phủ Nam Ninh bất từ bất tật chen miệng vào câu.

      "Là ngài" Lập tức, Bích Vân công chúa hiểu.

      Hoàng Phủ Nam Ninh gật đầu."Chính là bản vương."

      "Ngài" Tâm trầm xuống, Bích Vân công chúa quay đầu lại, "Thập lục đệ, phải ta bảo ngươi trực tiếp mang vương gia ra đằng sau sao?"

      "Ta... Ta đánh lại vương gia. Ngài ấy muốn tìm phụ hoàng, ta ngăn được, ngài ấy còn đem ta trực tiếp khiêng vai mà , ta nào có biện pháp gì chứ?" đến cái này, Thập Lục hoàng tử mang vẻ mặt ai oán.

      Ách...

      Bích Vân công chúa trong lúc ra lời.

      Hoàng Phủ Nam Ninh liền sải bước chân đến bên cạnh Hạ Mộng, đối với nàng ôn nhu cười tiếng."Tiểu bạch thỏ, nàng có khỏe ?"

      "Rất tốt nha" Hạ Mộng nhàng gõ đầu.

      "A. Tứ ca ca." Mắt thấy bọn họ hai người lại đứng cùng nhau, Bích Vân công chúa trong nội tâm xé ra, vội vàng kêu to.

      Hoàng Phủ Nam Ninh lập tức lạnh lùng quét mắt cái: "Ngài kêu bản vương là cái gì?"

      "Tứ... Minh vương gia." Nhìn ánh mắt lạnh lùng của , Bích Vân công chúa thể thay đổi cách xưng hô.

      Hoàng Phủ Nam Ninh lúc này mới hài lòng gật đầu."Công chúa, ngài gọi bản vương có chuyện gì?"

      “ Tứ... Minh vương gia, vừa rồi, bản cung cùng cái đồ tiện nhân này - - "

      "Bích Vân công chúa?" nửa, lại bị Hoàng Phủ Nam Ninh cắt đứt, "Ngài xưng hô như vậy với vương phi của bản vương sao?"

      "Ta..."

      "Bích Vân?" muốn giải thích, lại bị lão hoàng đế vui mừng khẽ quát tiếng, " được vô lễ đối với Minh Vương phi?"

      Bị bọn họ tập thể khiển trách, Bích Vân công chúa ủy khuất nhanh khóc lớn.

      Nhưng là, lấy niềm tin trong lòng chống đỡ. Liền khẽ cắn răng, nàng ngẩng đầu lớn tiếng : "Minh vương gia, vừa rồi, chuyện giữa bản cung cùng vương phi của ngài, ngài cũng thấy đấy. Nữ nhân này, nàng căn bản giống như bề ngoài thoạt nhìn thuần lương như vậy. Nàng có tâm như rắn rết, ngay cả bản cung nàng đều để vào mắt, nàng cũng thừa nhận nàng dùng roi, hơn nữa so với ta còn giỏi hơn. Ngài cần phải lại bị nàng lừa gạt"

      Oa lạp lạp

      Làm nửa ngày, ra là vị công chúa này là muốn tại trước mặt Hoàng Phủ Nam Ninh vạch trần chân diện mục của nàng sao?

      Khó trách nàng ngay từ đầu để cho thủ hạ đồng loạt xông lên đây? Nếu như là bị nhiều người như vậy quần đấu, nàng (Hạ Mộng) khẳng định đánh lại nha.

      "Vậy như thế nào?" Nhưng là, dù trong lòng hiểu ý đồ của nàng. Nghe được lời của nàng , sau đó Hoàng Phủ Nam Ninh chỉ là hừ lạnh tiếng, "Vương phi của bản vương, mặc kệ nàng là cái dạng gì, đó cũng là ái phi của bản vương. Bản vương thích nàng, vô luận nàng là người như thế nào"

      "Tứ ca ca"

      "Hoàng Thượng" Lười phải cùng công chúa ngu ngốc này lãng phí thời gian, Hoàng Phủ Nam Ninh quay đầu cười lạnh, "Bích Vân công chúa giả truyền thánh chỉ, cấu kết cùng thập lục hoàng tử, có ý đồ khi dễ vương phi của bản vương, Như thế xem ra, ngài cần phải giáo dục hơn nữa rồi. Hơn nữa, tiểu Vương nhớ lầm, mấy ngày hôm trước thập Lục hoàng tử mới bị đánh hai mươi roi ? như thế nào hôm nay có thể từ giường đứng lên mà còn vui vẻ rồi. Chẳng lẽ, thị vệ quý quốc cùng Bích Vân công chúa đồng dạng, mỗi người nhìn rất có khí lực nhưng thực lại chẳng được bao nhiêu? như vậy, biên phòng quý quốc đúng là đáng lo đây"

      "Minh vương gia, cái này..."

      Bị cho xấu hổ vô cùng, lão hoàng đế cúi đầu .

      "Phụ hoàng" Nhưng là, Bbích Vân công chúa còn chưa hiểu tình huống, "Vừa rồi, người cũng thấy đấy? Cái đồ tiện nhân này nàng liên tục châm chọc ta, còn đoạt roi của ta. Nàng phải là người tốt, nàng còn thừa nhận lần đó nàng khi dễ thập lục đệ, ngời nhất định phải làm chủ cho chúng ta"

      "Bích Vân"

      Tình huống tại, ràng là bọn họ chiếm ưu thế. Cho dù là chuyện lúc trước khắp thiên hạ ràng, còn chuyện lần này nàng cũng khiến cho Tàng quốc lần nữa hổ thẹn. Chỉ nhiêu đó thôi, bọn họ còn có mặt mũi nào cùng người ta chuyện cũ đcượ chứ. Chỉ sợ nợ mới họ tính đến đây rồi. Mặc dù thương con , nhưng ít ra đầu óc còn ngu ngốc, lão hoàng đế khẽ quát tiếng, làm cho nữ nhi im miệng.

      "Phụ hoàng" Nhưng là, Bích Vân công chúa nhịn được phải gọi.

      "Ngươi câm miệng. Ngươi biết ngươi hôm nay làm cái gì sao? Thể diện Tàng quốc chúng ta bị ngươi làm cho mất hết. Người đâu, truyền lệnh xuống, đem Bbích Vân công chúa dẫn vào lãnh cung, ngẫm nghĩ lỗi lầm tháng. Chưa đến lúc, tuyệt đối thể thả ra. Ai dám cầu tình, xử tội cùng nàng"

      "Phụ... Phụ hoàng. Ngươi... Ngươi muốn vì cái đồ tiện nhân này trừng phạt ta?" Nghe vậy, Bích Vân công chúa thân thể run lên, nước mắt trực chảy.

      Lão hoàng đế vô lực quay đầu ra. "Bích Vân, đây đều là ngươi tự chuốc lấy. tại, phụ hoàng cho dù nghĩ bảo vệ cũng được rồi"

      Liền phất phất tay. "Dẫn nàng xuống "

      "Dạ"

      Hai gã thị vệ tiến lên, đem vị kim chi ngọc diệp này kéo xuống.

      "Phụ hoàng"

      Rất cam lòng, Bích Vân công chúa hắng giọng kêu tiếng, nhưng cũng thể làm lão hoàng đế hồi tâm chuyển ý.

      "Ha ha, Hoàng Thượng minh, tiểu Vương vạn phần bội phục." Đối nữ nhi nhà mình trừng phạt, Hoàng Phủ Nam Ninh cũng tự biết đạo lý, liền hành cái lễ, "Chuyện ngày hôm nay, là Bích Vân công chúa chủ mưu, thập Lục hoàng tử bất quá là tuổi còn , bị nàng thuyết phục mà thôi. Tiểu hài tử cũng chưa làm ra chuyện gì, Hoàng Thượng ngài cũng đừng có trách phạt ."

      "Hảo hảo hảo, đa tạ Minh Vương gia." Vừa nghe đến tiểu nhi tử có thể được miễn, lão hoàng đế tự nhiên kìm được vui mừng, vội vàng tạ ơn.

      Hoàng Phủ Nam Ninh nhàng cười tiếng. "Hoàng Thượng sao lại vậy. Phải là tiểu Vương hướng ngài lời cảm tạ mới đúng."

      Dứt lời, nâng tay Hạ Mộng. "Nếu như có chuyện gì khác, kia tiểu Vương cùng ái phi xin cáo lui."

      "Các người " Khoát khoát tay, lão hoàng đế vội vàng cho .

      Đôi phu thê này, phải là dễ trêu. Về sau vẫn là nên cùng bọn họ giữ khoảng cách .

    4. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      thanks nàng nhiều!!:p:p:p:p:p:p

    5. Mai Trinh

      Mai Trinh Well-Known Member

      Bài viết:
      172
      Được thích:
      919
      tks ban da dich nhieu chuong moi nhe, buon ngu nhung van rang coi cho het... ^^

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :