1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên Không] Tiểu bạch thỏ Vương phi: Ác bá Vương gia, cút!!!!! (C153) Hoàn

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 103:Tự làm tự chịu

      Edit: Tiểu Phong

      "Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết: Minh vương gia Hoàng Phủ Nam Ninh, sinh ra quái đản, thích nữ sắc. Sống mình hai mươi năm, rốt cục tìm được người mình thích. Chỉ người này, cuộc đời này đủ. Hôm nay thông cáo với nữ nhân trong thiên hạ, được đối với vương gia nảy sinh tham niệm, nếu , giết tha? Khâm thử? Ha ha ha?"Đem bố cáo dán đầy phố lớn ngõ đọc thuộc lòng, Hạ Tình lại nhịn được ôm bụng cười lăn lộn.

      "Thân ái , ngươi thực độc nha. Chuyện ngày đó, chỉ có đả thương Tuyết Y, chèn ép thái hậu, chính ngươi lại lông tóc chưa tổn thương, bây giờ còn hoàn toàn củng cố địa vị của mình. nay, nữ nhân khắp thiên hạ chỉ sợ đều rất hâm mộ ngươiđi. Nhất sinh nhất thế nhất song nhân đây, hơn nữa đối tượng minh vương gia là dưới người vạn người, mơ ước tốt đẹp"

      "Hừ hừ, nếu là ngươi nghĩ vậy, ta giúp ngươi đem 2999 nữ nhân trong hậu cung của tên hoàng đế kia cũng đuổi , cho ngươi độc bá hậu cung, ngươi cảm thấy như thế nào?" Mắt trợn trắng lên, Hạ Mộng lạnh nhạt .

      " cần phải vậy?" Hạ Tình lập tức cự tuyệt, "Nhiều người mới náo nhiệt . Tại sao để mình ta ở lại ? Nếu là đuổi , ta tình nguyện cùng các nàng đường chuồn mất."

      Hạ Mộng khóe miệng giật ."Ngươi muốn?"

      "Ta đây thể muốn, mà là lười phải phiền mà thôi." Khoát khoát tay, Hạ Tình chuyển thân, tới trước mặt Hạ Mộng, "Mộng mộng, như vậy xem ra, ngươi thực dự định theo tên ác bá vương gia kia cả đời?"

      "Nếu là trốn thoát, vậy cứ vậy " Nhún vai, Hạ Mộng giọng mây trôi nước chảy, "Dù sao, hai tay nắm, hai tay đều phải cứng rắn."

      "Ngươi... Ai, nếu minh vương gia biết ngươi từng thời khắc vẫn còn muốn chạy, biết giáo huấn ngươi như thế nào đây?"

      "Ngươi cho là ta cho biết sao?" nhàng cười tiếng, Hạ Mộng ngáp cái.

      Hạ Tình liền vội vàng gật đầu."Đúng là, ngươi muốn làm cho người ta biết, người khác tựa hồ có khả năng biết ."

      "Thôi, đừng chuyện của ta, còn ngươi?" Giương mắt, Hạ Mộng nhạt thanh hỏi, "Liên tục ở lại chỗ này của ta, ngươi sợ vị hoàng đế trong cung kia cuống cuồng lên tìm ngươi sao?"

      "Thôi ? tại vừa thấy ta liền chạy, còn tìm ta sao? lại, ta cũng muốn lại bị những nữ nhân kia phiền. Nha, đúng rồi?" đến đây, nàng nhớ tới "Thân ái , hôm nay ta ra ngoài, trông thấy quốc cữu hòa quốc và phu nhân cùng nhau tiến cung, đoán chừng là nghĩ vì nữ nhi bọn họ đòi lại công đạo đấy. Ngươi chuẩn bị tâm lý tốt ?"

      " Chuẩn bị cái gì? Bọn họ có thể làm gì ta?" Lơ đễnh cười, Hạ Mộng lại đánh cái ngáp to, "Nghĩ muốn đụng đến ta? Tốt? Trước hết qua được ác bá vương gia nhà ta hãy ? Thái hậu lại phải người ngu, đệ đệ của mình cùng con trai của mình, cái gì nặng cái gì , trong lòng của nàng tự có so sánh."

      "Ai, thân ái , ngươi là ác độc a? Bao giờ nào ta mới có thể tu luyện đạt được tới trình độ như ngươi ?" Méo miệng, Hạ Tình vẻ mặt tới thở dài.

      Hạ Mộng còn lại là cười cười, sờ sờ đầu của nàng: "Mỗi người đều có sở trường ngươi làm gì phải muốn giống ta chứ? Đem sở trường ngươi phát huy là được rùi."

      "Tứ tẩu? Tứ tẩu?"

      chuyện, lại nghe được tiếng bước chân đều đặn vang lên, Nam Vân  công chúa xuất .

      Vội vàng đứng dậy, giương cao nụ cười xán lạn."Vân nhi, ngươi đến rồi?"

      "Đúng vậy? Tứ tẩu, lâu gặp, ta nhớ tẩu muốn chết rồi?" Lập tức hướng đầu chui vào trong lòng của nàng, Nam Vân  công chúa ôm lên eo của nàng, khuôn mặt nhắn mè nheo vài cái, rất quyến luyến.

      Ôm xong, cho hết lời , thân thể của nàng lại cứng đờ? Vội vàng quay đầu nhìn chung quanh chút: "Tứ ca có ở đây ?"

      Phốc?

      Nha đầu kia, lâu gặp, nghĩ tới vẫn trẻ con như vậy?

      Lắc lắc đầu, Hạ Mộng chấp nâng tay của nàng: "Yên tâm , chàng có việc ra ngoài."

      "A, vậy là tốt rồi." Vội vàng trường thở dài, Nam Vân  công chúa lần nữa chui vào trong ngực nàng, "Tứ tẩu, mùi người tẩu thơm, ta thích?"

      Ách...

      Hạ Mộng khóe miệng vừa kéo. Nàng nhớ mình phải là bà vú ?

      Vội vàng lôi kéo nha đầu kia ngồi xuống, quan sát nàng phen, liền cười : "Vân nhi, hơn nửa năm gặp, bộ dạng muội càng ngày càng đẹp ha?" So với Tuyết Y biểu muội xinh đẹp hơn. Hơn nữa thân quý khí, chỉ sợ là theo kịp. Nhìn tới nhìn lui, em của chồng nhà mình càng nhìn càng đẹp mắt.

      "Hắc hắc, Tứ tẩu cũng là. Ta nghe , các ngươi Giang Nam rồi? Đây chính là địa phương tốt . Bốn mùa như mùa xuân, ta hay chỗ đó chơi đùa hai tháng. Chỉ tiếc, còn có chơi được bao lâu, mẫu hậu gọi trở về."

      "Kia cũng là bởi vì mẫu hậu yên tâm về muội" khẽ cười, Hạ Mộng dịu dàng đáp , "Đúng rồi, gần đây mẫu hậu như thế nào? Vẫn còn thương tâm sao?"

      "Thương tâm chứ. Mỗi ngày than thở , mắng to Tứ ca bất hiếu, ngay cả mẹ ruột của mình cũng để ở trong mắt . Hơn nữa cựu cựu bọn họ cơ hồ ngày ngày đều nháo, mẫu hậu nhanh đầu đau chết mất ?" Liền vội vàng gật đầu, Nam Vân  công chúa lại khóe miệng vểnh lên, "Kỳ ta cảm thấy được, điều này căn bản là mẫu hậu tự chuốc lấy phiền.

      Trước kia nàng có sinh nữ nhi, liền xem Tuyết Y biểu tỷ như nữ nhi của mình mà nuôi dưỡng. tại tốt rồi, mẫu hậu ràng có ta, biểu tỷ còn xem mình như công chúa sao? Đối xử với những người khác, còn bày ra bộ dáng công chúa như ta, còn thường xuyên cùng ta tranh cưng chiều của mẫu hậu? Dầu gì ta mới đích thực là công chúa . Tỷ ấy ta sớm vừa mắt, Tứ tẩu, các ngươi đánh nàng đánh haynha. Sớm biết rằng các ngươi như vậy đối phó nàng, ta ngày đó cũng tới cho nàng vài roi rồi."

      Tặc tặc, nhìn ra, ra là Tuyết Y biểu muội nhân duyên kém như vậy.



      Trong lòng có chút hả hê cười, Hạ Mộng ngoài mặt lại liền vội vàng lắc đầu: "Vân nhi, làm sao muội có thể như vậy đây? Tốt xấu gì cũng là biểu tỷ của muội "

      "Nếu là nàng có thể đem mình làm biểu tỷ ta, ta cũng cái gì. Nhưng là, từ đến lớn, nàng đầu tiên là cùng ta tranh cưng chiều mẫu hậu, về sau lại muốn gả cho Tứ ca khi dễ Tứ tẩu. Nàng ngược lại nghĩ khá lắm? Hoàn hảo Tứ ca thích nàng, nếu , cho dù Tứ ca đáp ứng, ta cũng đồng ý. Có nữ nhân này làm chị dâu ta, ta còn có thể sống hay đây ? Hừ hừ, xem chút, Tứ tẩu so với nàng tốt hơn nhiều lắm. tại có tẩu, ta liền càng muốn nàng. Tứ tẩu yên tâm , cựu cựu bọn họ nháo ra cái gì. Nếu , nếu mẫu hậu lại thay lòng, ta cũng đứng ở phía các người. đánh cho biểu tỷ thay đổi tính nết"

      Hắc, nha đầu kia thẳng thắn đáng . Hạ Mộng phát mình càng ngày càng thích nàng?.

      Vội vàng đem nàng ôm cái: "Vân nhi, muội thực ngoan."

      "Kia cũng là bởi vì Tứ tẩu là người tốt mà" Cũng thuận thế ôm nàng lại, Nam Vân  công chúa cười hì hì.

      "Hai người các ngươi làm gì?"

      ôm thoải mái đây. nghĩ tới, tiếng quát khẽ truyền đến, hai người thân thể cứng đờ, vội vàng tách ra.

      " Tứ... Tứ ca? Huynh về rồi? Huynh vì sao lại trở về? Muội..." Nam Vân  công chúa tựa hồ bị giật mình, liên tục ngừng hướng sau lưng Hạ Mộng trốn .

      Hạ Mộng vội vàng cười nghênh đón: "Vương gia, ngài trở lại? Có mệt hay , có muốn ngồi xuống uống chén nước hay ?"

      Ừ.

      Nàng lập tức đẩy Vân Nhi ra, tiến về phía minh, đối với mình cũng rất quan tâm. Xem biểu của nàng tốt như vậy, Hoàng Phủ Nam Ninh hài lòng gật đầu, truy cứu chuyện vừa rồi.

      Hạ Mộng liền lôi kéo ngồi xuống, cũng chủ động dâng trà cho : "Đến, vương gia mời uống trà."

      "Ừ." ly trà uống xong, Hoàng Phủ Nam Ninh ngẩng đầu lên, "Tiểu bạch thỏ, đoán chút bản vương hôm nay ra ngoài làm cái gì?"

      " biết a?" Hạ Mộng cười lắc đầu, "Vương gia, ngài có thể cho thiếp sao?"

      Hoàng Phủ Nam Ninh gật đầu, vỗ tay cái."Mang thứ đó mang lên"

      Lập tức, gã sai vặt xách theo lồng sắt từ ngoài vào.

      Chuyện gì đây!!!

      Nàng phát trồng lồng tre có vật, sau đó hai mắt Hạ Mộng mãnh liệt trợn lên, thân thể như bị sét đánh, cơ hồ thể động đậy.

      "Tuyết Nhi?" Hạ Tình cũng là kinh hãi, nhịn được thấp hô ra tiếng.

      "Như thế nào? Tiểu bạch thỏ, bản vương đem vật của nàng tìm trở về cho nàng." tay ôm eo của nàng, đem nàng ngồi lên đùi của mình, Hoàng Phủ Nam Ninh khóe miệng cao cao.

      "Vương gia, người tốt?"

      Từ từ kịp phản ứng, trong lòng lập tức vui sướng tràn trề, Hạ Mộng liền vòng  tay ôm .


    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Tiểu bạch thỏ Vương phi: Ác bá Vương gia, cút!

      Chương 103.2 - Tình địch giằng co

      Edit :phạm Trang

      Beta : Mèo điên ^_^

      Sau đó, cuộc sống tựa hồ an bình xuống.

      Vợ chồng quốc cữu vẫn còn vùng vẫy giãy chết, nhưng Vương thái hậu mặc kệ bọn họ, ngay cả gặp mặt cũng .

      Nghe Hạ Mộng trở lại, đám người Nhị Vương Phi rối rít gọi người đến thỉnh, nhưng nàng mới trở về kinh thành, thân thể khó chịu nên từ chối. Về phần Hoàng Phủ Nam Ninh, đương nhiên cái gì cũng đều nghe theo nàng, chỉ cần cuộc sống có thể trôi qua thoải mái là tốt rồi. Mà Hạ Mộng, nàng cũng tuyệt đối để được thoải mái, giống như tại - -

      "Vương gia, ăn bồ đào ."

      Thản nhiên bưng mâm bồ đào tới, Hạ Mộng mặt mỉm cười, giọng gọi.

      Hoàng Phủ Nam Ninh ngẩng đầu, hai tay buông xuống bên người, khóe miệng nhếch lên: "Cho bản vương ăn."

      "Tốt!"

      hề do dự chút nào, Hạ Mộng liền gật đầu, thẳng về phía trước, ngồi lên lan can ghế, sau đó cầm lấy quả bồ đào, nhàng bóc vỏ , đưa đến bên miệng của ."Vương gia, thỉnh."

      Giai nhân bên cạnh, nũng nịu mềm giọng, còn có gì so với hưởng thụ đây?

      Hoàng Phủ Nam Ninh đắc ý nhắm mắt. Há miệng ra, đem bồ đào nuốt vào.

      "Ăn ngon ?"

      Sau đó, Hạ Mộng nhàng cười hỏi.

      Hoàng Phủ Nam Ninh gật đầu: "Nàng đút, đương nhiên ngon."

      Cho dù là ăn cái gì, đôi mắt cũng muốn từ người nàng dời , trong mắt chứa đầy ý cười thỏa mãn.

      Nhận thấy ánh mắt có ý tứ tốt, Hạ Mộng được tự nhiên quay đầu, chính mình cầm quả bồ đào, lột vỏ, môi đỏ mọng khẽ nhếch, nhàng cắn xuống. Vài giọt nước bồ đào vương bên miệng, nàng duỗi cái lưỡi đinh hương nhàng liếm .

      Tựa hồ bồ đào thập phần mỹ vị, thấy môi của nàng bật ra tiếng ngâm khẽ, cũng thấy mặt nàng lên nụ cười lúm đồng tiền.

      Tình cảnh này đưa vào trong mắt, Hoàng Phủ Nam Ninh khỏi động tâm, chỉ cảm thấy hồi bạch quang bay thẳng đến, ánh mắt trong nháy mắt u tối.

      Cánh tay dài nhấc lên, đem người ngồi ở bên ôm lấy, thu tay lại, đặt dưới người mình.

      "Nha - - vương gia, ngô - - "

      cho nàng cơ hội giãy giụa, hai người quấn quít thành .

      "Đừng, đừng a…"

      Bàn tay ở bên eo nàng vuốt ve, hồi thể ức chế cảm giác tê dại, Hạ Mộng khẽ rên, gấp rút đè song chưởng quấy phá của .

      Hoàng Phủ Nam Ninh dễ dàng rút tay về, hai tay nhốt chặt thân thể mềm mại của nàng, cúi đầu xuống, muốn nhấm nháp hương vị ngọt ngào của nàng.

      Hạ Mộng lại vội vàng quay đầu , tránh được cưỡng hôn.

      "Tiểu bạch thỏ?"

      Cánh môi chỉ hôn đến gương mặt nàng, chút cũng thể giải tỏa đói khát trong lòng , Hoàng Phủ Nam Ninh bất mãn khẽ gọi.

      Loảng xoảng?

      Mới vừa còn cảm thấy trong nội tâm khó chịu, bỗng nhiên nghe tiếng vang lớn truyền đến, Hoàng Phủ Nam Ninh càng khó chịu.

      "Minh vương phi, ngươi... Làm sao ngươi có thể như vậy?"

      "Như Phong?"

      Nghe tiếng quay đầu lại, Hoàng Phủ Nam Ninh nhướng mày: "Sao ngươi lại tới đây?"

      Nhân cơ hội này, Hạ Mộng vội vàng đẩy ra , bên đoan chính đứng vững.

      Nhưng là, Lý Như Phong nhìn cũng chưa nhìn Hoàng Phủ Nam Ninh cái, trực tiếp tới trước mặt Hạ Mộng: "Đây hết thảy đều là ngươi làm, có đúng hay ?"

      "Ừ? Lý tướng gia, ngươi cái gì? Ta hiểu." Mở to đôi hắc bạch phân minh, Hạ Mộng vẻ mặt vô tội hỏi.

      Lý Như Phong lại tức giận đến cắn răng.

      "Ngươi nên dối? đời này, trừ ngươi ra, có ai có thể nghĩ ra chủ ý thối như vậy?"

      "Như phong, ngươi cái gì đó?" Nghe như thế, Hoàng Phủ Nam Ninh sắc mặt đột nhiên trầm xuống, vội vàng đứng lên.

      Vội vàng quay đầu nhìn , Lý Như Phong cắn răng quát khẽ."Vương gia, ngươi biết, vương phi nàng lần này quả thực là quá đáng?"

      Hoàng Phủ Nam Ninh lông mày càng lúc nhăn càng chặt hơn."Nàng làm cái gì?"

      "Nàng... Nàng thế nhưng giật dây Nam Vân công chúa nịnh nọt mẫu thân ta, để mẫu thân ta đối với nàng thích. tại, mẫu thân ta buộc ta cưới Nam Vân công chúa, còn nếu ta đáp ứng, nàng chết cho ta xem."

      "Hắc?" Nghe vậy, Hoàng Phủ Nam Ninh đột nhiên cười nhạo tiếng, " ra ngươi cũng ngày như vậy?" Mẫu thân bức hôn, dễ dàng a? Rốt cục có người nếm mùi đắng cay như .

      "Vương gia, bây giờ phải lúc để cười có được hay ? Mẫu thân ta còn , người ta công chúa ôn nhu thiện lương, khéo hiểu lòng người, lại xuất thân cao quý, xứng đôi với ta... Ta biết, Nam Vân công chúa sao lại trở nên ôn nhu thiện lương, còn khéo hiểu lòng người? ràng chính là Minh Vương Phi dạy nàng!" Cắn răng quát to, Lý Như Phong lại dùng lực trừng Hạ Mộng cái, "Minh Vương phi, ngươi đừng có làm mà thừa nhận?"

      Nàng thừa nhận, có thể làm gì nàng?

      Hạ Mộng bĩu môi, câu.

      Hoàng Phủ Nam Ninh lại nhịn được bật cười.

      " đúng là dễ dàng đây! Nam Vân rốt cuộc biết chỗ uy hiếp ngươi, trực tiếp túm lấy mẫu thân ngươi. Lần này, chỉ sợ là cưới nàng cũng được."

      "Vương gia?"

      Nghe vậy, gương mặt trắng nõn xinh đẹp của Lý Như Phong gấp gáp."Bây giờ giỡn được ? Mẫu thân tại ép cưới, bức hôn a? Ta cũng biết nên cái gì cho phải?"

      "Nếu bức, vậy ngươi đáp ứng !" Hoàng Phủ Nam Ninh tiếp tục cười, tay ôm lấy Hạ Mộng vào lòng, "Kỳ , có nữ nhân ở bên người cảm giác cũng phải tệ như vậy, tin ngươi thử xem."

      Cắt?

      Nhìn vẻ mặt cười thỏa mãn, Lý Như Phong chỉ hừ lạnh.

      Nhớ ngày đó, là ai luôn miệng nữ nhân là động vật phiền toái, cũng bao giờ nghĩ thân cận? tại, lại thích loại cảm giác này? Chính mình , còn muốn bắt nhảy vào hố lửa?

      Hơn nữa, hảo chết chết, lại người này... Hạ Mộng, ngươi đúng là nhiều chuyện. Có mấy ngày, liền đem vương gia thu thập được, tại lại dời mục tiêu, bắt đầu quay sang chỉnh ta?

      Bây giờ mới biết sao? Hạ Mộng khóe miệng nhếch lên - - nương ta sớm qua, dám trêu chọc ta, về sau tự nhiên bị chỉnh?

      Nữ nhân này?

      Phát giác được ý tứ từ trong mắt nàng được nàng truyền ra, Lý Như Phong dùng sức cắn chặt răng, mới có thể ngăn chặn mình đánh người.

      "Vương gia, ngài cùng vương phi tương thân tương ái, này là chuyện tốt. Nhưng, ta cùng Nam Vân công chúa bất đồng." Cắn răng, từng chữ từng câu như thế ra.

      "Có cái gì bất đồng? Vân nhi có cái gì tốt ? Mặc dù có điểm điêu ngoa, nhưng bộ dạng đẹp, tâm địa cũng thiện lương. Huống chi, nàng còn thích ngươi nhiều năm như vậy, tại mẫu thân ngươi cũng thích nàng, ngươi nên thuận thế mà cưới nàng phải sao?" Nhún vai, Hoàng Phủ Nam Ninh giọng vui tươi hớn hở .

      "Sở tiểu thư trẻ tuổi, tướng mạo đẹp, tâm địa thiện lương, thậm chí còn dại dột để mặc ngươi chà xát bóp nghiến, từ hạ quyết tâm muốn gả cho ngươi, thái hậu nương nương cũng thích nàng, vương gia làm sao ngươi thuận thế cưới nàng hả?" Hừ lạnh tiếng, Lý Như Phong vui quát khẽ.

      Hoàng Phủ Nam Ninh cứng họng.

      Hạ Mộng lại khóe miệng giật : sai. Nam nhân này, đầu óc rất linh hoạt.

      Lý Như Phong lập tức đưa mắt tới."Vương phi, ngươi rốt cuộc dạy Nam Vân công chúa những thứ gì? Vì cái gì nàng lại đột nhiên chuyển hướng mẫu thân ta? Các nàng như thế nào lại cùng nhau hòa hợp đến vậy? Ngươi như thế nào cùng nàng thân mật khăng khít, ngươi mau !"

      "Kỳ cũng có gì a? Vân nhi nàng nàng thích ngươi, lòng nghĩ muốn gả cho ngươi, ta liền cho nàng biết, nếu như nàng nguyện ý mạo hiểm thử lần, ta có chủ ý. Nàng chết sống cũng muốn nếm thử chút, cho nên, ta liền cho nàng biết ". Nhún vai, Hạ Mộng ngữ điệu mây trôi nước chảy .

      Lý Như Phong lại muốn bóp chết nàng.

      "Cho nên, ngươi để cho nàng tiếp cận mẫu thân ta?"

      "Ừ hừ." Hạ Mộng chẳng đúng sai gật đầu, "Tục ngữ , bắt giặc phải bắt vua trước, mà chúng ta nghiên cứu ngươi hồi lâu, phát ngươi đời này chỉ có uy hiếp, ngươi , chúng ta biết tìm mẫu thân ngươi biết tìm ai? Hơn nữa, cũng chứng minh, cách của chúng ta đúng."

      Nhìn chút, tại bị buộc đến mức này rồi? dễ dàng a, bộ dáng tức sùi bọt mép, chỉ sợ Hoàng Phủ Nam Ninh cũng là lần đầu tiên chứng kiến đây?

      "Như vậy, như thế nào từng bước từng bước để nàng đến gần mẫu thân ta, chiếm được tín nhiệm của mẫu thân ta, tất cả đều là ngươi giúp nàng bày ra?"

      " kém bao nhiêu." Hạ Mộng .

      "Minh vương phi, ngươi - - "

      tại, đem nàng thiên đao vạn quả cũng thể tiêu trừ hận ý trong lòng! Lý Như Phong tốn hơi thừa lời, muốn đem nữ nhân này cắn chết.

      "Hắc, tiểu bạch thỏ, thực là ngươi? Nhìn ra, ngươi còn có bản lãnh này?" Mà bên kia, đem đối thoại của bọn họ thu lọt vào tai, Hoàng Phủ Nam Ninh cười to, tay ôm Hạ Mộng vào lòng.

      Lý Như Phong muốn hộc máu.

      "Vương gia, ngươi..."

      thiên vị ư? Nhớ ngày đó, chính mình mỗi lần bị Nam Vân công chúa bức hôn, đều đứng ở bên mình, cùng mình trách mắng Nam Vân công chúa. Nhưng bây giờ, như thế nào khi Hạ Mộng xuất , lập tức thay đổi thái độ, còn tán dương nàng?

      Quả nhiên, nam nhân đều có gì tốt, cưới nàng dâu quên nương... đúng, là thấy sắc quên bạn? Hơn nữa còn quên triệt để.

      Ừ, là rất triệt để. Bởi vì, lập tức, Hạ Mộng cúi đầu mỉm cười: "Đây phải là chuyện có cách nào khác sao? Vân nhi nàng là tâm thích Lý tướng gia, nàng hướng ta khóc lóc kể lể, ta thể nhìn nàng khóc đến thương tâm như vậy, liền nghĩ ra phương pháp."

      Chó má! Lấy cớ! Tất cả đều là lấy cớ!

      Đừng tưởng rằng biết, nữ nhân này, nàng ràng là cố ý. Nàng là vì chuyện báo thù.

      Nhưng, Hoàng Phủ Nam Ninh lại biết. Nghe Hạ Mộng , lại gật đầu!

      "Như Phong, đúng vậy. Nếu Nam Vân cũng thích ngươi lâu như vậy, tuổi ngươi cũng , sớm muộn cũng nên tìm nữ nhân để Lý gia nối dõi tông đường. Ngươi nếu thấy nữ nhân thiên hạ đều giống nhau, vậy bằng chấp nhận, cưới Nam Vân. Ta bảo đảm, nàng tuyệt đối như Tuyết Y mà càn quấy. Ta nhất định tiểu bạch thỏ giáo huấn nàng, để nàng ta cũng như nàng đồng dạng nhu thuận nghe lời, chọc giận ngươi."

      Thôi ?

      được câu hoàn hảo. Vừa nghe vừa như vậy? Lại nghĩ Hạ Mộng là nhân vật tầm thường... hồi ớn lạnh truyền khắp toàn thân, Lý Như Phong rùng mình.

      " cần phải như vậy"

      nay, chỉ cần cùng nữ nhân này có dù là chút quan hệ, đều muốn cấp tốc rời xa.

      "Như Phong..."

      "Vương gia, ngươi nên nữa? Ta có ý định cưới Nam Vân công chúa, ta vẫn luôn chỉ coi nàng là công chúa mà kính trọng mà thôi. Chuyện này, ta là tuyệt đối làm theo " Cúi đầu, Lý Như Phong lớn tiếng .

      "Ô ô..."

      Vừa dứt lời, liền nghe tiếng nức nở nghẹn ngào truyền đến.

      "Như Phong ca ca, ngươi... nhiều năm như vậy, chẳng lẽ ngươi có thích ta, chút cũng có sao?"

      biết như thế nào, Nam Vân công chúa lại xuất tại nơi này. Chỉ là, thường ngày vẻ mặt luôn tươi cười giờ đây hoàn toàn bất đồng. Ánh mắt của nàng hồng hồng, muốn nén lệ. đôi mắt bồ câu, chính trực thẳng nhìn về phía Lý Như Phong.

      "Công chúa? Sao người lại ở đây?"

      Nhìn thấy nàng, Lý Như Phong cũng chợt giật mình kinh ngạc, vội vàng khẽ gọi.

      Nam Vân công chúa cắn cắn môi, lập tức quay đầu, lao vào lòng Hạ Mộng: "Ô, Tứ tẩu, ta đau lòng. Như Phong ca ca thích ta. thực thích ta. "

      "Hảo hảo hảo, ta biết rồi." Vội vàng ôm lấy nàng, Hạ Mộng ôn nhu , sau lưng nàng vỗ hai cái.

      Dầu gì cũng là muội muội của mình, khi nhìn thấy nàng thương tâm như vậy, Hoàng Phủ Nam Ninh làm ca ca đương nhiên cũng mất hứng. Mặt trầm xuống: "Như Phong, ngươi là quá đáng. "

      Lý Như Phong cúi đầu."Vương gia, ta đều là lời trong lòng."

      "Ngươi?"

      "Tứ ca, thôi." Chợt, Nam Vân công chúa ngẩng đầu lên, "Nếu thế này, Như Phong ca ca cũng muốn cưới ta, trong lòng có ta. Thôi, ta bắt buộc."

      xong, hai dòng nước mắt chảy xuống, nàng lại lao vào trong ngực Hạ Mộng.

      Lần nữa ôm nàng, Hạ Mộng ngẩng đầu lên, hướng Lý Như Phong lạnh lùng cười tiếng: "Tướng gia, lần này xong chưa? Vân nhi nàng hết hy vọng bỏ qua, ngươi có thể yên tâm?"

      "Ta..."

      Thiệt là, ràng mình mới bị bức tới thiếu chút nữa cùng đường. Nhưng bây giờ, vì cái gì loại cảm giác, kỳ chính mình phụ thiếu nữ, cuối cùng còn nghĩ nàng bị tổn thương? Gương mặt xinh đẹp của Lý Như Phong sít sao nhăn lại."Minh vương phi, ngươi..."

      Đều là nàng làm hại?

      Hạ Mộng nhìn nữa, kéo tay Nam Vân công chúa: "Tốt lắm, Vân nhi, đừng khóc. Muốn khóc chúng ta cũng thể khóc trước mặt , chúng ta bí mật khóc , được hay  ?"

      "Ừ."

      Nhu thuận gật đầu, Nam Vân công chúa nghe theo nàng.

      Hạ Mộng nhìn lại Hoàng Phủ Nam Ninh: "Vương gia, ta khuyên nhủ Vân nhi, ngươi lưu lại cùng tướng gia !"

      "Được! Ta cũng muốn bồi đây?" Khóe miệng kéo ra, Hoàng Phủ Nam Ninh gật đầu, thanh băng lãnh khiến thân thể người khác phải rét run.

      Hạ Mộng?

      Lập tức, Lý Như Phong lại nhịn được ở trong lòng hô lớn, nữ nhân này rốt cuộc dùng ma pháp gì? tại, vương gia thế nhưng cơ hồ hoàn toàn đứng ở phe ngươi?

      == ta là đường ranh giới ==

      Tướng gia tới đây đòi thuyết pháp

      Đem Nam Vân công chúa mang trở về phòng, lại khuyên bảo lại cùng khóc, vất vả, mới đưa nước mắt nàng chặn lại.

      Khóc lâu như vậy, Nam Vân công chúa bởi vì quá mệt mỏi, ngủ mất rồi!

      Tiểu hài tử này...

      Kinh ngạc, Hạ Mộng vội vàng gọi người đưa nàng mang lên giường, sau đó liền dẫn Tú nhi, hai người ra hậu hoa viên - - vừa rồi nghe nha đầu kia quang quác quang quác khóc lâu, lỗ tai của nàng đều muốn điếc. tại, nàng cần gấp khí trong lành cùng tiếng chim để khôi phục tinh thần.

      Nhưng làm gì được, vừa vào hậu hoa viên, có người chờ ở chỗ này - -

      "Vương phi, ngươi rốt cuộc tới."

      Cho dù là lộ ra khuôn mặt trầm, Lý Như Phong vẫn xinh đẹp như hoa, Hạ Mộng trong lòng thầm hận a.

      Vội vàng xoay đầu : "Tướng gia, ngươi phải là cùng vương gia chuyện sao? Vương gia đâu?"

      " về phía sau tìm ngươi ."

      "A, vậy ta cũng về."

      "Minh vương phi!"

      "Ừ?" Tức giận a? Mặt đen giống như Bao công ngay cả trong thanh đều phát hỏa.

      "Lần này, ngươi nháo đủ chưa?"

      Hạ Mộng nháy mắt mấy cái."Tướng gia, ngươi gì đấy? Ta nháo cái gì?"

      "Ngươi bớt giả bộ . Ta biết ngươi là vì lúc trước ta lại nhiều lần ngăn trở ngươi trốn , cho nên ngươi ghi hận trong lòng, nghĩ muốn trả thù ta. tại, ngươi rốt cục được toại nguyện rồi " Liên tục cắn chặt hàm răng, đem hàm răng cắn đến mất tri giác, Lý Như Phong nghiêm nghị quát lên, "Chỉ là, ta biết, ngươi ngay cả Nam Vân công chúa cũng có thể đem ra làm vũ khí."

      "Theo ý của huynh là ta lôi nàng ra làm vũ khí, nhưng trong mắt ta, là ta giúp nàng làm tròn giấc mộng. Hơn nữa từ lúc ban đầu, ta cảnh cáo nàng, phương pháp này rất nguy hiểm, ngươi có lẽ nghe theo mẫu thân ngươi. Nhưng là, nàng bởi vì rất thích ngươi, kiên trì muốn thử lần, ta liền giúp nàng tay. nay, mục đích của nàng đạt được, nàng buông tay, ngươi cũng ra chân tâm, cần bị ép buộc cưới nàng, xin hỏi ngươi còn có cái gì hài lòng?"

      "Ngươi?" Lời này ngược lại nhàng linh hoạt. Nhưng là, ai có thể nhận thức bị mẫu thân mình bức bách, bây giờ còn bị Hoàng Phủ Nam Ninh trêu chọc thống khổ?

      Lý Như Phong mắt lạnh nhìn nàng."Minh vương phi, ngươi rất thông minh, cũng rất biết lợi dụng sở hở. Điểm này, ta sánh bằng ngươi. Nhưng là, ngươi cũng đừng khinh người quá đáng? Nếu , ngươi coi chừng..."

      "Coi chừng cái gì? Ngươi hồi báo ta?" Hừ lạnh tiếng, nghiêm nghị cắt đứt, Hạ Mộng nhàng cười tiếng, "Lý tướng gia Lý Như Phong, điểm này mờ ám, ngươi ta khinh người quá đáng? Vậy ngươi lúc trước sao? Ta cũng ly khai chỗ này, ngươi lại tìm được ta, còn đem mang đến Giang Nam, nhận ra ta, gắt gao dây dưa ta. Khi đó, ta cũng đếm số lần cơ hội chạy trốn, đúng là, tất cả đều bị ngươi phá hư? Tự do dễ như trở bàn tay liền hủy trong tay ngươi, ngươi cho rằng, ta đối với ngươi làm ít chuyện, cũng gọi là khinh người quá đáng? Xem ra ngươi là hiểu khinh người quá đáng rốt cuộc có ý gì?"

      Vừa nghe lời này, nội tâm Lý Như Phong đột nhiên căng thẳng?

      "Ngươi còn muốn như thế nào?"

      Hạ Mộng hừ lạnh."Vốn là muốn như thế nào. Nhưng là, ngươi bây giờ biểu làm ta cực kỳ khó chịu. Cho nên..."

      "Ngươi muốn làm gì?"

      "Ngươi cho là ta ngốc đến cho ngươi biết sao?" Khóe miệng giật , Hạ Mộng xoay người, " ngại quá, Vương gia tại khẳng định tìm ta đến nóng nảy, ta cần phải trở về."

      "Bộ Nhu Nhi?"

      giây sau, bàn tay mạnh mẽ nắm giữ cổ tay nàng, đem cánh tay nàng nâng lên.

      Hạ Mộng quay đầu lại."Lý tướng gia, còn có lời muốn với ta?"

      Khuôn mặt xinh đẹp trầm, ánh mắt lạnh lùng nhìn nàng: "Bộ Nhu Nhi, ngươi đừng tưởng rằng ngươi bây giờ được vương gia cưng chiều giỏi. Ngươi điểm này thông minh, đừng tưởng rằng ta nhìn ra được?"

      "Ơ, đậm đặc vị dấm chua a?" Khóe miệng kéo , tay kia nhàn rỗi tại chóp mũi búng cái, Hạ Mộng nghiêng đầu nhìn , "Tại sao? Là ngươi chủ động đẩy đến ta. tại, chứng kiến chúng ta quá mức thân mật, trình độ thậm chí vượt qua các ngươi lúc trước, cho nên ngươi khó chịu, muốn cho ta điểm màu sắc chút?"

      "Ngươi..."

      Nàng cái gì? Lý Như Phong trong lúc gì. Vốn là có bụng khí muốn phát tiết. Nhưng vừa nghe những thứ này, lại ngưng lúc sững sờ, chữ đều cũng ra được.

      Hạ Mộng liền vừa cười cười, tay ngăn lại, đem cổ tay của mình rút về: "Lý tướng gia, tặng ngươi câu lời , ta từng với ngươi -  ngàn vạn đừng coi thường nữ nhân. Ngươi nghĩ rằng ta chỉ có chút thông minh sao? Ngươi tin hay , về sau ta cho ngươi xem thêm thông minh chút?"

      "Ngươi dám?"

      Mới như vậy lăn qua lăn lại khiến chết sống lại. tại, nàng còn muốn hành hạ ? Lí Như Phong đừng trước núi thái sơn sụp đổi cũng đổi sắc mặt lại đột nhiên có cảm giác trong lòng căng thẳng? Đối với nữ nhân này lại cảm thấy sợ là sao?

      Hạ Mộng cười khẽ. "Có cái gì dám? Đúng như như lời ngươi , tại vương gia sủng ái ta. nay, mặc kệ ta làm cái gì, đều có che chở, ai dám đem ta làm gì? Cho nên, chỉ cần bị thương, cũng dao động quan hệ, nhất định là thờ ơ lạnh nhạt. Thậm chí..." Lại cười cái, "Nếu ngươi phản ứng quá khích, còn đứng ở bên ta. Dù sao, ta giả bộ đáng thương, ngươi cũng biết ."

      "Ngươi?"

      Thân hình đột nhiên yên, Lý Như Phong lui về phía sau bước.

      "Bộ Nhu Nhi, ngươi nữ nhân này... Ngươi là quá độc ác?"

      Vốn cho là, trải qua thời gian dài tiếp xúc, mình đối với nàng hiểu . Bây giờ nhìn lại, coi thường nàng?

      Nghe như thế, Hạ Mộng cũng đứng thẳng. "Đa tạ khen ngợi."

      "Ngươi..."

      Đối mặt nàng mặt dày kiêm vô sỉ, Lý Như Phong cảm thấy vô lực.

      "Vương phi, ta sai rồi." có biện pháp, đành phải cúi đầu, "Chuyện qua, ta thừa nhận, là ta đúng. Lo lắng, tại ngươi cùng vương gia tương thân tương ái, ta vậy cũng là làm chuyện tốt. Ngươi thể bỏ qua ta sao?"

      "Ha ha, Lý tướng gia, vì cái gì ta cảm thấy được ngươi xin lỗi có chút thành ý vậy?" Khẽ cười, Hạ Mộng thuận tay vuốt tóc mình.

      Nữ nhân này?

      Nghe vậy, quả đấm của Lý Như Phong tại bên người nắm chặt.

      Nàng cho là có thể chân thành được sao? Mới bị mẫu thân bức hôn khiến gặp trở ngại, vất vả nghĩ ra kẻ đầu sỏ gây nên, vốn là nghĩ tìm nàng đòi lại công đạo, đến cùng là, ràng chỉ có mục đích có đạt được, thiếu chút nữa bị coi như là bất trung bất hiếu bất nhân bất nghĩa?

      Bộ Nhu Nhi, khổ tâm nhiều năm như vậy giữ gìn hình tượng, thiếu chút nữa bị nàng làm hỏng? Bảo sao có thể chân tâm ý với nàng những lời này?

      "Minh vương phi, tất cả mọi người đều là người thông minh, cho nên, có chừng mực đạo lý, ngươi cũng nên hiểu." Cắn răng, ngẩng đầu, lạnh giọng hừ .

      Hạ Mộng mỉm cười gật đầu."Ừ, cái này ta là biết . Có điều, cũng nên chờ ta đem nợ trả đủ, sau đó mới có thể có chừng có mực, ngươi phải ?"

      "Ngươi?"

      Đối với cười cười, Hạ Mộng quay người lại: "Tướng gia, còn sớm, ngươi nên trở về. Chắc hẳn, lệnh đường còn chờ ngươi cho nàng cái công đạo?"

      Nàng còn kích thích ?

      Lý Như Phong muốn giết nàng.

      Bất quá, Hạ Mộng cũng mặc kệ , liền đứng thẳng, xoay người rời .

      "Tiểu bạch thỏ?"

      Mới về phía trước vài bước, đột nhiên nghe thấy Hoàng Phủ Nam Ninh kêu to.

      "Vương gia?" Vội vàng nhấc lên khuôn mặt tươi cười, đối với bên kia hô to tiếng.

      "Tiểu bạch thỏ !"

      Lập tức, Hoàng Phủ Nam Ninh xuất trước mặt nàng.

      "Vương gia, sao ngươi lại tới đây?" Cười đến mặt mày cong cong, chủ động đem tay mình giao phó vào trong tay , người cũng hướng đầu vai thản nhiên dựa vào, Hạ Mộng giọng hỏi.

      "Bản vương nghe người ta ngươi tới nơi này, cho nên tìm tới đây." Thuận tay ôm eo của nàng, Hoàng Phủ Nam Ninh vẻ mặt thỏa mãn.

      Lý Như Phong trông thấy, khóe miệng lại nhịn được co lại mãnh liệt - - đây là lần thứ bao nhiêu? Kể từ sau khi trở lại kinh thành, mỗi lần đối mặt Hạ Mộng, đều theo bản năng quên hữu của mình, ngược lại cùng nữ nhân này tình chàng ý thiếp, lại cũng mặc kệ cảm giác mình như thế nào?

      "Vương gia."

      Vốn trong lòng bức bối, vừa thấy tình hình trước mắt, Lý Như Phong càng tức giận. Chân dài bước, cố ý cắt đứt nhu tình ý mật giữa bọn họ.

      "Như Phong?"

      Lập tức, Hoàng Phủ Nam Ninh sững sờ, rốt cục phát thân ảnh . "Ngươi cũng ở đây?"

      Lý Như Phong nắm chặt quả đấm: "Vừa rồi, ta cùng vương phi chuyện mà."

      "Các ngươi? cái gì?"

      "Ha ha, còn phải là vì chuyện kia sao? Lý tướng gia tức giận, chất vấn ta." Tựa như chim dựa sát bên cạnh , Hạ Mộng cười mỉm.

      Nữ nhân này? Nàng thế nhưng... Lý Như Phong tâm trầm xuống, muốn bị nàng vượt lên trước chiêu.

      Nghe vậy, Hoàng Phủ Nam Ninh cười.

      "Tiểu bạch thỏ, ngươi cũng là. Sớm biết rằng Như Phong đối với Vân nhi có để tâm, làm sao ngươi còn muốn như thế? Thiếu chút nữa làm hại Như Phong a "

      Rất tốt. Xem ra, khi nàng biến mất, người này cũng thành công thuyết phục Hoàng Phủ Nam Ninh, khiến bỏ qua muội tử mà ra mặt định liệu.

      Nhưng là, còn chưa thành công. Đối diện, Lý Như Phong trong lòng thầm . Ít nhất, Hoàng Phủ Nam Ninh chỉ là truy cứu chuyện này mà thôi, thậm chí ra phải giúp trừng phạt đầu sỏ gây chuyện. Trong lòng đau quá. nhiều năm làm bạn tốt a, cứ như vậy bị nữ nhân đoạt . Hơn nữa, còn là kẻ trong ngoài bất nhất, nữ nhân giảo hoạt.

      Mà nữ nhân kia, tiếp thu được ánh mắt oán hận của , khóe miệng nâng lên, hai tay ôm cánh tay Hoàng Phủ Nam Ninh: "Ai nha, ta đây cũng phải là xuất phát từ bất đắc dĩ sao? Ai kêu Vân nhi khóc thê thảm như vậy. Ta khuyên đều khuyên được, lại nghĩ tới mình bây giờ cùng vương gia hạnh phúc mỹ mãn, Vân nhi nàng vẫn còn lưu luyến si mê người lâu có được đáp lại, bèn muốn dứt khoát giúp nàng ra sức đánh cược lần. Bất quá, bất kể thế nào mà , ít nhất chuyện bây giờ có kết quả a, Vân nhi nàng chủ động bỏ qua, này tồi a. Tướng gia, ngươi có đúng hay ?"

      có thể phải sao?

      Khẽ cắn răng, Lý Như Phong mắt lạnh nhìn sang: " như vậy, ta nên cám ơn vương phi ngươi?"

      "Này cần. Dù sao, mục đích ban đầu là muốn giúp Vân nhi."

      Phi?

      Đột nhiên nhớ lại lúc nãy chuyện với nàng, Lý Như Phong trong lòng bi phẫn.

      hối hận. nên bởi vì đau lòng Hoàng Phủ Nam Ninh mà để người bốn phía tìm tung tích nữ nhân này, lại càng nên sau khi tìm được, liền vội vàng đem Hoàng Phủ Nam Ninh mang , lại càng nên khi nàng mấy lần chạy lạc đem nàng bắt trở lại. Nếu , cuộc sống của cũng trở thành luân lạc bi thảm như vậy a.

      ra, đây hết thảy đều là tự làm tự chịu.

      Đột nhiên lại phát giác được cảm giác thê lương xông lên đầu. Lý Như Phong cúi đầu: "Vương gia, nếu còn chuyện gì nữa, vậy ta cáo lui trước."

      " "

      Lập tức khoát tay, Hoàng Phủ Nam Ninh trong giọng tia lưu luyến.

      Lý Như Phong biết vậy nên hồi cuồng phong đập vào mặt, trong nội tâm thê lương vô cùng.

      Xoay người, mở rộng bước chân, dự định về nhà tìm góc yên lặng liếm láp miệng vết thương.

      Nhưng, Hạ Mộng lại lại đột nhiên buông ra Hoàng Phủ Nam Ninh: "Vương gia, ta còn có câu muốn cùng Lý tướng gia , có thể hay ?"

      "Tùy tiện."

      bên là Vương phi của mình, bên là bạn tốt nhiều năm của mình, bọn họ chuyện, Hoàng Phủ Nam Ninh đương nhiên ngăn trở.

      "Vương gia, ngươi tốt?" Vội vàng nâng lên lúm đồng tiền cho , Hạ Mộng quay đầu lại, đối với Lý Như Phong cười cười, "Tướng gia."

      Lý Như Phong lập tức lui về phía sau bước." biết vương phi có gì chỉ giáo?"

      "Tướng gia, ta chỉ muốn cùng ngươi, xin ngươi nên nản chí ủ rũ, lại càng phải thương tâm. Là của ngươi, nhất định là của ngươi, người khác đoạt . tại, ta bắt đầu chờ ngươi ngóc đầu trở lại"

      Nàng...

      Chau mày, Lý Như Phong nhìn vẻ mặt nàng vô cùng sáng lạn vui vẻ, luôn cảm thấy nàng tựa hồ thoại lý hữu thoại. Mà sâu hơn tầng ý tứ, mơ hồ trong lúc đó, cũng hiểu chút.

      Lập tức, sắc mặt trầm xuống. "Vương phi, xin ngươi tôn trọng chút ít, ta mấy lần giải thích với ngươi, ta cùng vương gia trong lúc đó phải là như thế "

      "Giữa chúng ta làm sao vậy?" Nghe vậy, Hoàng Phủ Nam Ninh cũng có nghi vấn.

      Hạ Mộng lập tức cười trở lại bên cạnh : "Đây phải là, trước kia vương gia cơ hồ cùng tướng gia như hình với bóng? Nhưng bây giờ, ta nhúng tay vào, đoạt vị trí vốn thuộc về tướng gia, tướng gia chỉ sợ bây giờ có thói quen, trong lòng có lẽ đối với ta còn có mấy phần oán niệm. Cho nên, ta khuyên , để trong lòng dễ chịu hơn."

      Mới là lạ?

      Nàng phải khuyên? Nàng ràng là lửa cháy đổ thêm dầu, còn rất ràng đối với hạ chiến thư?

      Lý Như Phong răng đều nhanh cắn đứt.

      "Vương phi ngài suy nghĩ nhiều. Ngươi cùng vương gia tương thân tương ái, mọi người chúng ta đều vui. Nếu vương gia cao hứng, vậy chúng ta tự nhiên cũng đều cao hứng, trong tâm của ta như thế nào lại oán niệm đây?" Cho dù oán niệm đến chết, khẳng định cũng thừa nhận? Mặc dù, đúng là có vài phần cảm giác như thế...

      "Ha ha, ta cũng biết, tướng gia ngươi rất quan tâm vương gia, vương gia hỉ nhạc vì chính mình hỉ nhạc. Dạo này, ngươi có lẽ khó tìm bạn thân a?" , lại rúc vào người Hoàng Phủ Nam Ninh, "Vương gia, về sau ngươi nhất định phải quý trọng tướng gia, cũng thể lạnh nhạt ."

      "Bản vương biết , Như Phong là hảo hữu của bản vương nhiều năm qua, về sau bản vương đương nhiên cũng quên ." Vội vàng gật đầu, Hoàng Phủ Nam Ninh vẻ mặt thỏa mãn.

      Đúng vậy, hảo hữu chí giao, hồng nhan tri kỷ, đều có. Con người lúc còn sống, hạnh phúc nhất gì hơn cái này a. đúng là nên cảm thấy cao hứng.

      Nhưng là Lý Như Phong, rồi lại mau hộc máu.

      được? Nếu ở chỗ này lúc nữa, có thể khẳng định - - chính mình hoặc là bị nữ nhân này làm tức đến nội thương mà chết, hoặc là đột nhiên bộc phát, sau đó bị Hoàng Phủ Nam Ninh giết chết? Nên nhanh lên , về nhà tìm chỗ chữa thương quan trọng hơn.

      "Vương gia, vương phi, các ngươi làm chuyện tốt , cần phải để ý đến ta, ta trước."

      thêm lời, đơn giản ném câu, lảo đảo ra cửa.

      " làm sao vậy?"

      Thấy thế, Hoàng Phủ Nam Ninh trong mắt toát lên khó hiểu.

      Hạ Mộng lắc đầu." biết a? Có lẽ là đau đầu làm như thế nào trở về trả lời chuyện này a?"

      "Ai, tiểu bạch thỏ, ngươi..." đến cái này, Hoàng Phủ Nam Ninh lại nhịn được muốn lắc đầu, "Ngươi cũng thiệt là, làm sao lại nghĩ để Vân nhi làm như vậy?"

      "Ai nha, vương gia, nếu chuyện chấm dứt, chúng ta cũng đừng nhắc lại nữa! tại, ta cũng có việc muốn cùng ngươi thương lượng đây." Vội vàng cười, Hạ Mộng tại người cọ cọ, nũng nịu mềm giọng.

      quân cờ rất đúng. chú ý của Hoàng Phủ Nam Ninh lập tức bị dời .

      "Chuyện gì?"

      " tại, kiện kia qua lâu, ngươi cũng nên đến trước mặt mẫu hậu chào hỏi ."

      Tại sao lại nhắc tới cái này?

      Hoàng Phủ Nam Ninh mặt trầm xuống, quay đầu ra. " !"

      "Vương gia? tại, mẫu hậu cũng đối với ta nhận sai, cũng gặp cậu mợ, lại sai người cho Tuyết Y tìm môn đăng hộ đối, nghe lập tức làm. Nàng làm nhiều hành động như vậy, phải đều là cùng bọn họ phân giới hạn sao? Đây cũng là cùng ngươi bày tỏ quyết tâm của nàng a. Nếu nàng cũng làm bước này, ngươi làm con trai, cũng đừng có cùng mẫu hậu có loại tức giận này."

      "Mặc kệ. Dù sao bản vương ." Kiên quyết lắc đầu, Hoàng Phủ Nam Ninh giọng thập phần quyết liệt.

      "Vương gia?"

      "Tiểu bạch thỏ, ngươi đừng nữa, bản vương chính là "

      Người này. Tính tình đúng là bướng bỉnh đáng sợ, như đứa bé giận dỗi.

      Hạ Mộng vô lực.

      Xem ra, thuyết phục hiệu quả, chính mình chỉ có thể chọn lựa cách khác.

      Nhãn châu xoay động, lại ngẩng đầu lên."Vương gia, ngươi còn nhớ , chúng ta khi trở lại kinh thành, ngươi vì thể thành công lưu lại tiểu Tình, cho nên đáp ứng ta điều kiện làm đền bù a?"

      " như thế nào?" Khóe miệng kéo ra, Hoàng Phủ Nam Ninh chậm quay đầu lại.

      " như vậy, như vậy - - "

      "Ngươi đừng dùng cái này uy hiếp bản vương đến phía mẫu hậu nhận sai. Bản vương làm sai sao phải nhận ?"

      Hay , thế nhưng hiểu mục đích của nàng, còn kịp thời ra đòn phản kích? Hạ Mộng khóe miệng nhếch lên."Ta ngươi sai sao?"

      Ách?

      Hoàng Phủ Nam Ninh ngây ngẩn cả người.

      Kéo tay , Hạ Mộng nhìn mắt : "Vương gia, chuyện này, ngươi đúng, sai là Thái Hậu cùng Tuyết Y, tất cả mọi người đều biết . tại, Tuyết Y bị xứng đáng trừng phạt, mẫu hậu cũng hoàn toàn cùng nàng đoạn tuyệt quan hệ, những thứ này ngươi đều thấy trước mắt. Tuyết Y, ngươi muốn tha thứ, quan hệ, dù sao nàng chỉ là biểu muội mà thôi, lập gia đình cùng với chúng ta có quan hệ gì. Nhưng là, mẫu hậu dầu gì là mẫu thân thân sinh ngươi, nàng sinh ngươi nuôi ngươi lớn như vậy, ngươi cùng nàng lạnh nhạt như vậy là nên. Nếu phải là người làm mẹ, nàng bao dung ngươi sao?"

      "Ngươi ở đây giúp mẫu hậu chuyện?" Mâu quang trầm xuống, Hoàng Phủ Nam Ninh giọng u ám.

      Hạ Mộng gì.

      "Ta là hi vọng mẹ con các ngươi hòa hảo a. Dù sao, các ngươi đều ở chỗ, mỗi ngày ngẩng đầu gặp cúi đầu thấy, vì chút chuyện này liên tục làm mình làm mẩy, được hay sao?" Huống chi, qua lúc quan sát, nàng cũng phát , kỳ thái hậu nương nương tốt. Chính là có chút mềm, đối với nhà thân thích hạ được nhẫn tâm, nhưng tổng thể mà , còn là người tốt. Nếu như có thể, chính mình đương nhiên hy vọng có thể cùng nàng thân thiện hữu hảo. Bất kể thế nào, những ngày tiếp theo còn dài, trời mới biết nàng có phải hay muốn ở nơi này vượt qua nửa đời sau.

      "Bao dung? Bản Vương nhìn thấy là được." Khóe miệng kéo ra, Hoàng Phủ Nam Ninh mặc dù như vậy, nhưng là thanh ràng yếu ít.

      Vẫn còn cãi?

      Dầu gì làm con trai, khẳng định đối với mẫu thân mình cũng có vài phần tình cảm. tại, trải qua lễ rửa tội, lửa giận ban đầu chiếm giữ trong lòng dần dần biến mất, đương nhiên cũng mong cùng mẫu thân thân thiện hữu hảo. Chỉ tiếc, khổ nổi tìm được lấy cớ mà thôi.

      "Vương gia ~ "

      Lại kéo dài thanh kêu tiếng, ôm cánh tay : "Ngươi coi như là vì tốt cho ta. Ngươi suy nghĩ chút, chuyện này nguyên nhân gây ra hơn phân nửa là bởi vì ta. Nháo đến nháo , ta sao, lại hại mẹ con các ngươi xích mích, việc này truyền ra ngoài, người khác ta thấy thế nào? Ta biết ngươi quan tâm ánh mắt người đời, nhưng ta nữ nhi, ta quan tâm a. Ta còn muốn cùng nhiều quý phụ phu nhân qua lại. Ngươi coi như là tốt với ta, cùng mẫu hậu trò chuyện được ? Chỉ chuyện mà thôi, cái khác đều cần duy trì."

      " ? Chỉ chuyện?"

      Rốt cục, bậc thang được đưa tới cửa, Hoàng Phủ Nam Ninh thuận thế rơi xuống.

      Hạ Mộng vội vàng gật đầu."Ừ. xong, ngươi muốn muốn ở, cũng có vấn đề gì."

      "Vậy cũng được?" Rốt cục, Hoàng Phủ Nam Ninh gật cái đỉnh đầu cao quý của , đáp ứng.

      Hô?

      dễ dàng a. Hạ Mộng nhịn được thở dài hơi. Bất quá, vẫn quên kiễng chân, gương mặt của ấn cái khẽ hôn: "Vương gia, ngươi tốt."

      Hừ hừ, thấy nàng thức thời, lại mềm giọng khuyên bảo, chủ động hiến hôn, dỗ chậm rãi thong thả, trong lòng tất nhiên ổn.

      Bất quá - -

      Khóe miệng kéo ra, Hoàng Phủ Nam Ninh vui : "Tiểu bạch thỏ, chỉ như vậy thôi sao?" cảm thấy chưa đủ.

      "Nếu , vương gia muốn thế nào đây?" nhàng cười, Hạ Mộng biết còn cố hỏi.

      "Nàng thử xem?" Hoàng Phủ Nam Ninh liền nở nụ cười, ôm nàng lên, sau đó - -

      "Đương nhiên là như vậy "

      Cúi đầu, bắt giữ môi nàng.

      "Ngô?"

      tiếng, giãy giụa vài cái, Hạ Mộng khóe miệng cũng lên nụ cười yếu ớt. Hai tay quấn cổ , ngẩng đầu lên, để tốt sủng nàng.

      Triền miên hôn, biết kéo dài bao lâu.

      "Tiểu bạch thỏ." Khi hai người tách ra, Hoàng Phủ Nam Ninh nhịn được đem nàng ôm vào lòng, thấp giọng gọi.

      Mềm mại rúc vào trong ngực của , Hạ Mộng giọng kêu: "Vương gia?"

      "Làm sao bây giờ, bản vương phát , bản vương càng ngày càng thích nàng rồi?"

      Ách...

      Khóe miệng kéo, trong lòng, lại ngăn được lên chút nhàng đắc ý.





      ( Mèo:  bộ này hoàn rồi nhé m.n, vì trc h Yuna vốn beta bận nên bị chậm lại đôi chút, nhưng h mèo phụ trách beta bộ này nên cứ yên tâm là post truyện đều đều ^_^  có thể mỗi ngày 1 chương cũng có thể  1 ngày 10 chương, nhanh nhanh vào comt cho a nào các bé, ớ hớ hớ )

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Tiểu bạch thỏ Vương phi : Ác bá Vương gia, Cút!

      Chương 104. Bán đứt quan hệ

      Edit: Trang Phạm

      Beta: Mèo điên

      Ngày hôm sau, lâm triều xong, Hoàng Phủ Nam Ninh lời giữ lời, theo hoàng đế vào tẩm cung Vương thái hậu, hai huynh đệ cùng nhau hướng nàng thỉnh an.

      Sau đó, Hoàng Phủ Nam Ninh liền đứng dậy, di chuyển chân cái, ra ngoài.

      Từ đầu đến cuối, đúng là chỉ câu.

      có mặt tại trường, nhìn thấy tình cảnh này, Hạ Mộng quả thực sợ ngây người. Mà Vương thái hậu, nàng lại bị cảm động đến rối tinh rối mù - - bất kể thế nào, người con trai chủ động xuất trước mặt mình, còn chủ động chuyện với mình a. Mẹ con chiến tranh lạnh, rốt cục tảng băng ngầm cũng tan.

      Sau, ôm Hạ Mộng vừa khóc vừa cười, lão nhân gia lần nữa vung tay lên, thưởng cho nàng rất nhiều vàng bạc châu báu.

      "Oa lạp lạp, bạn à, bạn phát tài rồi. Thái hậu thưởng cho ngươi nhiều đồ như vậy. tại những thứ này, so với phần thưởng nàng cho ta những thứ kia nhiều hơn rồi nha. Ngươi lợi hại!" Ngồi trong núi châu báu, sờ cái này cái, vui đùa  cái kia chút, Hạ Tình nhịn được cao giọng.

      Đối diện với nàng, Hạ Mộng ngồi ghế, thong thả ung dung uống trà: "Thích ? Nghĩ muốn cái gì tùy tiện chọn, ta tặng ngươi."

      "Ai, thân ái, ngươi đừng coi tiền tài như cặn bã được ? Để người khác trông thấy như ngươi vậy, bọn họ nhất định ghen tị muốn chết." Nghe vậy, Hạ Tình khóe miệng bĩu lên, mặt tràn đầy hâm mộ ghen ghét.

      Nghe vậy, Hạ Mộng tùy ý khoát tay."Tùy tiện, ta sớm quan tâm."

      "Ngươi... Aiz.." Lần nữa nhịn được lắc đầu, Hạ Tình để đồ xuống tới, ", gần đây vị tướng gia đại nhân kia rất oán hận a. Ta đây là người ngoài cũng có thể cảm nhận được đối với ngươi là hận thể đem ngươi rút gân lột da - - lần trước nhận đả kích khôi phục lại sao?"

      "Đoán chừng là vậy." Bĩu môi, Hạ Mộng nâng chén trà lên, thản nhiên uống.

      Này là tư thái nhã nhặn lịch , thoạt nhìn đúng là danh môn quý phụ.

      Nàng bây giờ, tựa hồ so với quá khứ càng thêm trầm ổn.

      Phát điểm này, Hạ Tình nhịn được : "Thân ái, ngươi , nếu Bộ gia thấy được như ngươi vậy, chỉ sợ các nàng cũng dám lại nhận ngươi. Ngươi bây giờ, cơ hồ khôi phục mười phần bản tính trước kia, hoàn toàn khác với tiểu nha đầu khúm núm kia a."

      "No!" Nghe vậy, Hạ Mộng duỗi ngón tay ra, phạm vi lớn đong đưa chút.

      "Chẳng lẽ đúng sao?" Hạ Tình khó hiểu.

      Hạ Mộng mỉm cười."Thân ái, ngàn vạn cần coi thường những người khác da mặt dày. Các nàng bởi vì ta có thay đổi mà bỏ cơ hội cùng ta làm thân." Đặc biệt là, tại danh tiêàng còn danh tiếng lên.

      "Vương phi, Bộ phu nhân cầu kiến."

      "Xem !" Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến. Nháy mắt, Hạ Mộng khoát tay, "Để cho nàng vào."

      "Oa?" Lập tức, Hạ Tình nhịn được hô tiếng, "Nàng đúng là dám đến? Lần trước các ngươi phải là đều trở mặt sao?"

      "Trong mắt ta, là trở mặt. Nhưng, chừng việc này trong suy nghĩ của người ta lại là cách nghĩ khác a." nhàng cười tiếng, nghe tiếng bước chân đến gần , Hạ Mộng đem chén trà để xuống, đứng dậy.

      Hạ Tình vội vàng quay người lại, chạy đến phía sau tấm bình phong núp vào.

      Sau đó, nhìn thấy Bộ phu nhân xuất - - chỉ là, ở bên cạnh nàng, lại theo người? Mà người kia - -

      "Cha?"

      Nhịn được kêu ra tiếng.

      Mặc kệ đối với mấy người mẹ con Bộ phu nhân có chán ghét. Nhưng vị này lại là phụ thân của mình ở thế giới này, Hạ Mộng chán ghét đứng dậy .

      "Nhu nhi?"

      Nhìn thấy nàng, Bộ phụ thân dừng lại.

      Nhưng lập tức, thân ảnh lao lên trước, đem bỏ lại phía sau: "Nhu nhi, nữ nhi đáng thương a, ngươi trở lại?"

      Ô ô ô, ô ô ô...

      giây sau, thống khổ nức nở nghẹn ngào ở bên tai tấu vang lên, Hạ Mộng còn có thể cảm nhận được y phục sũng nước mắt, ủi da thịt nàng nóng ướt. Cảm giác này, cực kỳ khó chịu.

      Vội vàng đẩy nàng ra: "Đại nương, có chuyện gì ?"

      "Ngươi..."

      Lập tức sững sờ, Bộ phu nhân trừng lớn hai mắt: "Ngươi còn nhớ chúng ta?" bộ vạn phần kinh ngạc vẻ mặt.

      Nếu sao? Nàng ngược lại muốn quên thời gian qua, biết làm sao đây, nàng cho tới bây giờ chính là người thù dai.

      "Ngươi là đại nương, ta làm sao có thể nhớ đây?" Khóe miệng quẹt nụ cười, Hạ Mộng dịu dàng, "Chỉ là, chỉ nhớ người mà thôi. Chuyện lúc trước ta thực nhớ ràng lắm."

      "Phải ?" Lập tức, kinh ngạc mặt Bộ phu nhân biến đổi thành hết sức mừng rỡ.

      Hạ Mộng cười gật đầu. "Đúng vậy? Chuyện qua, ta mặc dù nhớ lờ mờ ít, nhưng về cha mẹ, có bao nhiêu." Cho nên, yên tâm ? Ngươi chủ động tìm tới tận cửa, ta nhất định cùng ngươi hảo hảo vui đùa chút.

      "Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi." Vội vàng thở phào nhõm, Bộ phu nhân vỗ ngực thầm may mắn.

      "Nhu nhi, ngươi ... Chuyện qua đều quên?" Sau đó, Bộ phụ thân bước nhanh lên phía trước, hé ra gương mặt tràn đầy đau lòng.

      Khi mình vào thế giới này chỉ duy nhất phụ thân cho mình nhận tình cảm ấm áp, Hạ Mộng trong lòng chợt mềm nhũn. Nhưng, như vậy, nàng cũng chỉ có thể gật đầu: "Đúng vậy, quên cũng nhiều. Nhưng, cha đối với ta tốt, ta chưa từng quên."

      "Đó là đương nhiên. Chúng ta là cha mẹ ngươi, chúng ta đối với ngươi tốt đối với người nào tốt?"

      Vội vàng, Bộ phu nhân lại tiến lên, mặt mũi tràn đầy tươi cười lớn tiếng . Bất quá, tiếng tựa hồ quá lớn, phảng phất tận lực cường điệu cái gì đó.

      Xích?

      Sau lưng, lập tức truyền đến tiếng Hạ Tình nín cười.

      Hạ Mộng khóe miệng cũng nhếch lên: "Đó là. Đại nương cùng cha, những năm gần đây các ngươi chiếu cố ta, ta thể nào quên."

      Hai chữ "chiếu cố" đúng là mang trọng .

      Nhưng Bộ phu nhân có nghe được, nàng tiếp tục cười đến vui vẻ."Ha ha, Nhu nhi, ngươi là đứa bé ngoan. Nương cũng biết, ngươi vẫn là hài tử nhu thuận nghe lời."

      Ơ, tại cũng bắt đầu tự xưng "Nương" rồi? Chỉ tiếc, nàng đời trước thêm đời này mệnh tốt, có thể có vị cực phẩm mẫu thân.

      Bộ phụ thân hiểu, ngay lập tức mặt trầm xuống, tay kéo Bộ phu nhân ra. "Nhu nhi, chúng ta hôm nay tới đây, thứ nhất là tới thăm ngươi. Ngươi tại trôi sống tốt, lại có quên ta, vậy chúng ta an tâm."

      Hạ Mộng vội vàng cũng giương cao cười chân : "Đa tạ cha quan tâm, nữ nhi đời này thể quên ngài." Bất quá, chỉ có lão nhân gia ngài thôi a.

      Bộ phụ thân thỏa mãn gật đầu: "Ta biết . Kỳ , ngươi hồi kinh lâu như vậy, chúng ta chậm chạp tới thăm ngươi, là bởi vì chúng ta vướng vào hôn của Tam tỷ. Nếu , chúng ta sớm tới thăm ngươi."

      Di?

      "Tam tỷ lập gia đình?" Hạ Mộng bị tin tức này cho khiếp sợ.

      Nàng nhớ , khi mình rời , tam tỉ kia chút tin tức cũng có, còn cả ngày lẫn đêm trông chờ nàng có thể tìm vài thanh niên tài tuấn trở lại cưới các nàng, cũng cho các nàng theo lên làm quý phu nhân, qua ngày tốt lành.

      "Đúng vậy? Là mười lăm tháng sau. Hơn nửa năm ngươi có ở đây, Đại tỷ, Nhị tỷ cũng gả." Gật đầu, Bộ phụ thân trầm giọng .

      thể nào nhanh như vậy? Ngắn ngủi hơn nửa năm, bọn họ đem hai nữ nhi đều cho gả ?

      "Dù sao, Đại tỷ Nhị tỷ tuổi cũng . Nếu là chậm chễ, chỉ sợ ngay cả môn đăng hộ đối, người ta cũng tìm được." Gật đầu, Bộ phụ thân trong tiếng mang theo vài phần bất đắc dĩ.

      Nghe như vậy, hai người kia chỉ có thể gả cho người bình thường sao?

      giây sau, suy đoán của Hạ Mộng được Bộ phu nhân lớn tiếng ồn ào xác nhận - -

      "Đúng vậy? Vốn là chúng ta còn trông mong có thể thông qua ngươi cho các nàng tìm nhà chồng tốt. Nhưng ai biết, ngươi đột nhiên mất tích, hơn nữa là hơn nửa năm, chúng ta thực sợ ngươi về được? Cho nên... Lại nhìn Đại tỷ Nhị tỷ tuổi , đúng lúc có người tới cửa cầu hôn, liền cho các nàng gả luôn. Ai? Sớm biết rằng ngươi trở lại, hôn của Tam tỷ chúng ta lại nhanh như vậy định đoạt. Dù sao, nàng cũng chỉ hơn ngươi nửa tuổi a."

      Hắc, còn định hạ, vẫn chờ ta tìm nam nhân cho các ngươi trèo cao? Hạ Mộng muốn cười.

      Quá khứ nàng nếm qua nhiều thua thiệt, vị phu nhân này nàng làm sao lại nhớ điểm họ đây? Vô luận như thế nào, nàng cũng giúp mẹ con các nàng làm bất cứ chuyện gì, được ? Lấy ơn báo oán, đây phải là tác phong của Hạ Mộng nàng.

      "Thôi, nếu cũng định ra rồi, còn những thứ này làm gì?" Bộ phụ thân xua ý nghĩ, liền lắc đầu, nhìn lại Hạ Mộng, "Nhu nhi, lần này chúng ta tới mục đích thứ hai, chính là báo cho ngươi tiếng việc Tam tỷ xuất giá. Ngươi dự hôn của Đại tỷ Nhị tỷ, tại ngươi chỉ còn lại tỷ tỷ, những ngày an nhàn của nàng, thế nào ngươi cũng phải dự họp mới được."

      "Đúng vậy đúng vậy? Nhu nhi, tháng sau mười lăm, ngươi nhất định phải a? Cùng vương gia cùng ? Mọi người cùng nhau náo nhiệt chút?" Vội vàng gật đầu, Bộ phu nhân vui tươi hớn hở.

      Cái gì náo nhiệt, kỳ là muốn hai người bọn họ trở về, cho bọn họ tặng tiền, cũng thuận tiện cho tiểu nữ nhi nhà nàng thêm chút ít thể diện. Như vậy, lão nhân gia về sau ở bên cạnh người phụ nữ càng có thể diện.

      Trong lòng hừ lạnh tiếng, Hạ Mộng vội vàng gật đầu: "Nếu là việc đại hỉ của  Tam, nữ nhi đương nhiên muốn . Chỉ là... Vương gia có thể hay , ta thể xác định. Dù sao, Vương gia các ngươi phải là biết, việc hăn thích làm, ai cũng làm gì được."

      "Ai nha, ngươi bây giờ phải là được cưng chiều sao? Ta nghe , tại cái gì đều theo ngươi, ngươi muốn cái gì cũng cho ngươi cái đó. tại, bất quá là cầu nho mà thôi, ngươi đề nghị cũng cự tuyệt?" Lập tức cười lắc đầu, Bộ phu nhân vẻ mặt chắc chắc.

      Ta khinh?

      nương ta phải cưng chiều, đó cũng là ta nỗ lực nhiều lần đổi lấy? Ta dựa vào cái gì lại dùng nỗ lực của chính mình mang đến rạng rỡ mặt các ngươi cùng vinh dự? Huống chi, nương ta cũng muốn cho các ngươi xuân phong đắc ý?

      Liền vội vàng lắc đầu, Hạ Mộng thấp giọng : "Đại nương, đều là người ngoài bậy, nữ nhi nào có bản lãnh cao như vậy? Vương gia , các ngươi sớm nghe thấy, ngay cả thái hậu cũng chế trụ nổi , ta sao lại có thể?"

      "A, như vậy a?" Nghe vậy, Bộ phu nhân mặt lên thất vọng.

      Bộ phụ thân cũng nhướng mày."Chỉ là người khác bậy à? Ta còn tưởng rằng..."

      Hạ Mộng tiếp tục lắc đầu."Nữ nhi cũng muốn để vương gia đối với ta ngoan ngoãn phục tùng. Nhưng, vậy ta cũng phải có bản lãnh kia mới được a?"

      "Ai? Bất kể thế nào, ít nhất tìm được ngươi, dẫn ngươi trở lại, bây giờ đối với ngươi tồi, kia là đủ rồi." Thở dài tiếng, ngẩng đầu nhìn nhìn nữ nhân nhất của mình, Bộ phụ thân mặt tràn đầy nghiêm túc, "Chỉ cần ngươi sống tốt, cũng có khi dễ ngươi, đây cũng là điểm tốt nhất."

      Nghe vậy, trong nội tâm lại là rung động.

      Hạ Mộng vội vàng cười gật đầu: "Cái này cha ngài yên tâm, vương gia đối với nữ nhi hoàn hảo, các phương diện cũng có thiếu ta, cũng chưa từng khi dễ ta. Nữ nhi đối với cuộc sống tại rất hài lòng."

      "Vậy là được rồi." Vội vàng gật đầu, Bộ phụ thân lông mày giãn ra chút.

      Nhìn lại chút bên kia, Bộ phu nhân hiển nhiên bị nàng ra đả kích, tại cười cười được, mà ngay cả lời cũng ra được?

      Rất thương tâm, rất thất vọng sao? thể từ thân ta mò được gì, cảm thấy chuyến này đến uổng, đúng ?

      Cười yếu ớt, Hạ Mộng quay lại, tiện tay cầm lấy cái hộp: "Đại nương, đây là hộp trân châu nam hải thái hậu hôm nay ban thưởng cho ta, nghe trong suốt sáng chói, xuyên thành dây chuyền mang ở cổ rất tốt, ngươi mang trở về, cho người làm thành dây chuyền cho Tam tỷ đeo. Để  người nàng có thêm món đồ trang sức đeo tay quý giá, nàng xuất giá mặt lại có quang."

      "Phải ?" Lập tức phấn chấn lên, Bộ phu nhân đem hộp tiếp nhận.

      Chỉ là, lấy được lễ vật nữ nhi tặng cho mình, ánh mắt lại nhịn được hướng cái rương chứa rất nhiều cái hộp nhìn sang.

      "Nhu nhi, những vật này... Đều là thái hậu tặng cho ngươi?"

      "Đúng vậy?" Hạ Mộng cười gật đầu, "Là chút ít kim ngân khí mãnh, là Ngọc Như Ý, dạ minh châu gì đó, rất nhiều, ta lại phải dùng tới, đau đầu biết nên bày nơi nào đây?"

      Hai mắt lập tức sáng choang?

      Bộ phu nhân tới gần vài bước." như vậy, vậy ngươi bằng - - "

      "Phu nhân?" Ở thời khắc mấu chốt, Bộ phụ thân câu cắt đứt, "Nhu nhi đưa cho Thiến Nhi lễ vật quý trọng như vậy, đủ rồi. Những vật này là thái hậu đưa cho Nhu nhi, đó chính là đồ của nàng, ngươi cần phải lại khoa tay múa chân. Vàng bạc ngươi đồ trang sức đeo tay cũng ít."

      Đúng là, nàng có bằng Hạ Mộng, lớn tinh xảo a.

      Hồi tưởng chút, tựa hồ trong tay mình, trân phượng tinh xảo nhất quý trọng nhất, là của Hạ Mộng lần đầu lại mặt mang về đưa cho nàng, bị nàng từ mặt đất nhặt lên giấu ?

      Cắn môi, Bộ phu nhân suy sụp hạ mặt, mặc dù gì thêm. Thế nhưng đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm những thứ trong rương, tiếng nào chờ đợi.

      Hạ Mộng khỏi cười lạnh.

      "Đúng rồi? Ta thiếu chút nữa quên rồi, nếu Tam tỷ xuất giá, thân là mẫu thân Tam tỷ, đại nương cũng nên có vài món đồ trang sức mới đúng." Vội vàng thuận theo gật đầu, Hạ Mộng thuận tay lại cầm lấy cái hộp, "Đây là đôi vòng tai thái hậu từng mang qua. Bất quá, ta cảm thấy hình thức có chút vẻ người lớn, suy nghĩ đưa cho ai. tại, nếu đại nương tới, vậy đưa cho ngài ?"

      "Tốt?"

      Lập tức vui vẻ ra mặt, Bộ phu nhân tay tiếp nhận cái hộp.

      Đương kim thái hậu mang qua a? Kia nhất định là cực kỳ đẹp mắt. Nếu như mình đeo lên, cùng đám tỷ tỷ khoe khoang, vậy các nàng nguyên đám cực hâm mộ? Mặt mũi của mình cũng lên theo?

      "Phu nhân?"

      Thấy thế, sắc mặt Bộ phụ thân trầm xuống, chộp đem cái hộp đoạt mất. "Nhu nhi, đây là thái hậu thưởng cho ngươi, ngươi giữ lại. Ngươi cho nhà nhiều."

      "Lão gia?" Lập tức, Bộ phu nhân lại vui kêu lên.

      Hạ Mộng cười yếu ớt."Cha, có việc gì. Ta , đôi vòng tai hình thức vô cùng người lớn, nữ nhi thích hợp mang. Nếu đại nương hợp, vậy đưa cho nàng tốt lắm. Thái hậu đưa cho nữ nhi nhiều đồ như vậy, thiếu hai vật, nàng cũng để ý."

      "Chính vậy chính vậy. Đồ Nhu nhi cần, ta tiếp thu có cái gì đúng sao?" Vội vàng lại đem cái hộp đoạt lại vào ngực, Bộ phu nhân vui tươi hớn hở.

      "Ngươi... Ai?"

      Nghe vậy, sắc mặt Bộ phụ thân biến hóa, quay đầu thở dài.

      "Thôi, ngươi muốn cầm cầm ? Nhu nhi, hôm nay chúng ta tới lâu rồi, trong nhà còn có việc, chúng ta cũng cần phải trở về. Tháng sau mười lăm, ngươi nhất định phải a?"

      Câu sau cùng, phảng phất khẩn cầu hèn mọn, khiến nội tâm Hạ Mộng khỏi đau xót.

      "Tốt, ta nhất định ."

      "Ừ." Được nghe lời ấy, Bộ phụ thân xả giận, nhìn lại Bộ phu nhân, "Phu nhân, chúng ta thôi?"

      "A? tại ? Đúng là..." Hai mắt lưu luyến rời nhìn về phía những hộp trong rương, Bộ phu nhân giọng, "Nhu nhi cho Tam tỷ cùng ta lễ vật, nếu Đại tỉ Nhị tỉ biết rồi, chỉ sợ các nàng mất hứng?"

      Ha ha, đây là biến tướng hướng nàng đòi cái gì sao? Hạ Mộng tức giận, chỉ cười lạnh.

      Bộ phụ thân nghe thấy, sắc mặt mãnh liệt chìm."Ngươi đủ rồi? Nhu nhi cũng là từ chỗ thái hậu được ít đồ, mình cũng đủ dùng, ngươi đừng có đem đồ của nàng đều bóc lột ? Nàng là vương phi, dầu gì cũng phải có mấy thứ đồ giữ thể diện chứ."

      " có chuyện gì." Trong lòng bởi vì lời cha mà thoải mái ít, Hạ Mộng liền vội vàng lắc đầu, "Đại nương đúng, nếu cho đại nương cùng Tam tỷ lễ vật, nữ nhi đương nhiên cũng nên cho Đại tỷ cùng Nhị tỷ. Nếu , đối xử như nhau, các nàng nhất định tức giận."

      Liền xoay người, tiện tay cầm lấy hai cái hộp: "Đại nương, đồ vật trong này, nữ nhi còn chưa có mở ra. Bất quá, nếu là thái hậu tặng, khẳng định cũng có giá trị xa xỉ. Ngài vất vả chuyến, giúp nữ nhi mang ra ngoài, đưa cho hai vị tỷ tỷ?"

      " khổ cực khổ cực, tâm ý của ngươi, đại nương nhất định giúp ngươi chuyển?" Liên tục gật đầu, con mắt Bộ phu nhân đều cười đến mất.

      Hạ Mộng cũng cười, càng cười càng lạnh.

      Bộ phụ thân mặt cũng chỉ cười khổ."Nhu nhi, ngươi cần phải như vậy."

      "Cha, có chuyện gì. Nữ nhi tại Bộ phủ sinh sống nhiều năm như vậy, toàn dựa vào các ngươi nuôi ta từ đến lớn như vậy. tại, nữ nhi đương nhiên muốn tốt hiếu kính các ngươi." nhàng cười, Hạ Mộng nhìn lại hướng phu nhân vui tươi hớn hở bên kia, "Hơn nữa, những vật này đối với nữ nhi mà quả thực có gì. Chờ tháng sau, Tam tỷ xuất giá, nữ nhi nhất định còn có thể cho người đưa đến phần đại lễ, làm Tam tỷ gả thuận lợi vui vẻ."

      "Tốt tốt?" Nghe như thế, Bộ phu nhân càng vui vẻ hơn, "Nhu nhi, ngươi nha đầu tốt? Đại nương cũng biết, ngươi để Tam tỷ mất mặt gả ra cửa?"

      "Đúng vậy?" Hạ Mộng mỉm cười gật đầu, gằn từng chữ , "Dù sao, có thể là lần cuối cùng nữ nhi trở về nhà mẹ đẻ ."

      "Nhu nhi?"

      Lời này lọt vào tai, Bộ phụ thân lập tức chau mày?

      Hạ Mộng lại quay đầu lại."Cha, làm sao vậy?"

      "Ngươi..."

      "Ừ?"

      "Tính?" Lắc đầu, Bộ phụ thân xoay người, "Phu nhân, tại ngươi hài lòng sao? Có thể rồi chưa?"

      "Ừ, hài lòng. Lão gia, chúng ta thôi?" Liên tục ngừng gật đầu như gà con mổ thóc, Bộ phu nhân chủ động kéo cánh tay xoay người rời .

      "A, là mau. Đem ngươi vơ vét xong, mà ngay cả xem ngươi cái đều lười xem. Vị Bộ phu nhân này đúng là thể làm người?" Chờ bọn họ vừa , Hạ Tình lập tức từ sau tấm bình phong ra. Xem phương hướng bọn họ rời , cười lạnh.

      Hạ Mộng đứng thẳng, đặt mông ngồi trở lại, hai tay dùng sức xoa xoa khuôn mặt.

      "Thiệt là, cười đến ta mặt cứng. Vị kia mặt khẳng định so với ta càng đau."

      "Bất quá, thân ái." Gom góp tới đây, Hạ Tình vẻ mặt tò mò vẻ mặt, "Ngươi , câu cuối cùng kia, vị Bộ phu nhân nghe sao? Vì sao ta có cảm giác, cho dù nàng nghe cũng làm bộ như hiểu?"

      "Đó là chuyện của nàng, dù sao ta đem lời ra. Hơn nữa, ta nghĩ, cha biết thâm ý trong đó." Cười nhạt tiếng, Hạ Mộng bưng chén lên bắt đầu uống trà.

      Hạ Tình lập tức gật đầu."Vậy cũng đúng, người cha này cũng tệ lắm. Chỉ là, ta có cảm giác tựa hồ trấn được vị phu nhân này đâu?"

      "Đó là chuyện của bọn họ." Hừ lạnh tiếng, Hạ Mộng khóe miệng vểnh lên cười lạnh, " tại, ta đối với bọn họ nhiều tiền tài như vậy, nhiều vô số, cộng lại, so với bọn họ những năm này cơm gạo nuôi ta còn nhiều hơn rất nhiều, hơn nữa đến lúc đó đưa quà tặng, chúng ta coi như là thanh toán xong. Từ nay về sau, ta cùng bọn họ có bất kỳ liên lạc, nhất là bốn nữ nhân kia?"

      "Đúng là, nếu như các nàng còn mặt dày mày dạn dựa tới đây?"

      "Ngươi cho rằng, ta để cho các nàng có cơ hội sao?" Xoay mình lên tia dị thường lãnh, Hạ Mộng tay lấy chén trà đập trở về bàn trà, "Nếu nhiều lần như vậy các nàng còn có nhớ kỹ, lại vẫn vọng tưởng từ người của ta ép giá. Như vậy, ta phải ngược lại hướng các nàng ép hết thảy khả năng rồi. nương ta nhiều năm như vậy phí tinh thần tổn thất cộng lại cũng có số lớn nha!"

      "Tốt! Ta ủng hộ ngươi."

      Vừa nghe lời này, cũng biết kế tiếp nhất định ít trò hay nhìn.

      Hạ Tình trợn tròn hai mắt, tay nắm thành quyền, nghiễm nhiên so với nàng còn có ý chí chiến đấu sục sôi hơn.

      Hạ Mộng lại chỉ cười, tựa đầu chuyển hướng ngoài cửa sổ - -

      Xem ra, tương lai cuộc sống mình sau này có gợn sóng ngừng, đặc sắc a?

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Tiểu bạch thỏ Vương phi : Ác bá Vương gia, Cút!

      Chương 104. Bán đứt quan hệ

      Edit: Trang Phạm

      Beta: Mèo điên

      Ngày hôm sau, lâm triều xong, Hoàng Phủ Nam Ninh lời giữ lời, theo hoàng đế vào tẩm cung Vương thái hậu, hai huynh đệ cùng nhau hướng nàng thỉnh an.

      Sau đó, Hoàng Phủ Nam Ninh liền đứng dậy, di chuyển chân cái, ra ngoài.

      Từ đầu đến cuối, đúng là chỉ câu.

      có mặt tại trường, nhìn thấy tình cảnh này, Hạ Mộng quả thực sợ ngây người. Mà Vương thái hậu, nàng lại bị cảm động đến rối tinh rối mù - - bất kể thế nào, người con trai chủ động xuất trước mặt mình, còn chủ động chuyện với mình a. Mẹ con chiến tranh lạnh, rốt cục tảng băng ngầm cũng tan.

      Sau, ôm Hạ Mộng vừa khóc vừa cười, lão nhân gia lần nữa vung tay lên, thưởng cho nàng rất nhiều vàng bạc châu báu.

      "Oa lạp lạp, bạn à, bạn phát tài rồi. Thái hậu thưởng cho ngươi nhiều đồ như vậy. tại những thứ này, so với phần thưởng nàng cho ta những thứ kia nhiều hơn rồi nha. Ngươi lợi hại!" Ngồi trong núi châu báu, sờ cái này  cái, vui đùa  cái kia chút, Hạ Tình nhịn được cao giọng.

      Đối diện với nàng, Hạ Mộng ngồi ghế, thong thả ung dung uống trà: "Thích ? Nghĩ muốn cái gì tùy tiện chọn, ta tặng ngươi."

      "Ai, thân ái, ngươi đừng coi tiền tài như cặn bã được ? Để người khác trông thấy như ngươi vậy, bọn họ nhất định ghen tị muốn chết." Nghe vậy, Hạ Tình khóe miệng bĩu lên, mặt tràn đầy hâm mộ ghen ghét.

      Nghe vậy, Hạ Mộng tùy ý khoát tay."Tùy tiện, ta sớm quan tâm."

      "Ngươi... Aiz.." Lần nữa nhịn được lắc đầu, Hạ Tình để đồ xuống tới, ", gần đây vị tướng gia đại nhân kia rất oán hận a. Ta đây là người ngoài cũng có thể cảm nhận được đối với ngươi là hận thể đem ngươi rút gân lột da - - lần trước nhận đả kích khôi phục lại sao?"

      "Đoán chừng là vậy." Bĩu môi, Hạ Mộng nâng chén trà lên, thản nhiên uống.

      Này là tư thái nhã nhặn lịch , thoạt nhìn đúng là danh môn quý phụ.

      Nàng bây giờ, tựa hồ so với quá khứ càng thêm trầm ổn.

      Phát điểm này, Hạ Tình nhịn được : "Thân ái, ngươi , nếu Bộ gia thấy được như ngươi vậy, chỉ sợ các nàng cũng dám lại nhận ngươi. Ngươi bây giờ, cơ hồ khôi phục mười phần bản tính trước kia, hoàn toàn khác với tiểu nha đầu khúm núm kia a."

      "No!" Nghe vậy, Hạ Mộng duỗi ngón tay ra, phạm vi lớn đong đưa chút.

      "Chẳng lẽ đúng sao?" Hạ Tình khó hiểu.

      Hạ Mộng mỉm cười."Thân ái, ngàn vạn cần coi thường những người khác da mặt dày. Các nàng bởi vì ta có thay đổi mà bỏ cơ hội cùng ta làm thân." Đặc biệt là, tại danh tiếng của nàng còn lên.

      "Vương phi, Bộ phu nhân cầu kiến."

      "Xem !" Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến. Nháy mắt, Hạ Mộng khoát tay, "Để cho nàng vào."

      "Oa!" Lập tức, Hạ Tình nhịn được hô tiếng, "Nàng đúng là dám đến? Lần trước các ngươi phải là đều trở mặt sao?"

      "Trong mắt ta, là trở mặt. Nhưng, chừng việc này trong suy nghĩ của người ta lại là cách nghĩ khác a." nhàng cười tiếng, nghe tiếng bước chân đến gần , Hạ Mộng đem chén trà để xuống, đứng dậy.

      Hạ Tình vội vàng quay người lại, chạy đến phía sau tấm bình phong núp vào.

      Sau đó, nhìn thấy Bộ phu nhân xuất - - chỉ là, ở bên cạnh nàng, lại theo người? Mà người kia - -

      "Cha?"

      Nhịn được kêu ra tiếng.

      Mặc kệ đối với mấy người mẹ con Bộ phu nhân có chán ghét. Nhưng vị này lại là phụ thân của mình ở thế giới này, Hạ Mộng chán ghét đứng dậy .

      "Nhu nhi?"

      Nhìn thấy nàng, Bộ phụ thân dừng lại.

      Nhưng lập tức, thân ảnh lao lên trước, đem bỏ lại phía sau: "Nhu nhi, nữ nhi đáng thương a, ngươi trở lại"

      Ô ô ô, ô ô ô...

      giây sau, thống khổ nức nở nghẹn ngào ở bên tai vang lên, Hạ Mộng còn có thể cảm nhận được y phục ướt sũng nước mắt, thấm da thịt nàng nóng ướt. Cảm giác này, cực kỳ khó chịu.

      Vội vàng đẩy nàng ta ra: "Đại nương, có chuyện gì ?"

      "Ngươi..."

      Lập tức sững sờ, Bộ phu nhân trừng lớn hai mắt: "Ngươi còn nhớ chúng ta?" Vẻ mặt   bộ vạn phần kinh ngạc .

      Nếu sao? Nàng ngược lại muốn quên thời gian qua,nhưng biết làm sao đây, nàng cho tới bây giờ chính là người thù dai.

      "Ngươi là đại nương, ta làm sao có thể nhớ đây?" Khóe miệng nở nụ cười, Hạ Mộng dịu dàng, "Chỉ là, chỉ nhớ người mà thôi. Chuyện lúc trước ta thực nhớ ràng lắm."

      "Phải ?" Lập tức, kinh ngạc mặt Bộ phu nhân biến đổi thành hết sức mừng rỡ.

      Hạ Mộng cười gật đầu. "Đúng vậy? Chuyện qua, ta mặc dù nhớ lờ mờ ít, nhưng về cha mẹ, có bao nhiêu." Cho nên, yên tâm . Ngươi chủ động tìm tới tận cửa, ta nhất định cùng ngươi hảo hảo vui đùa chút.

      "Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi." Vội vàng thở phào nhõm, Bộ phu nhân vỗ ngực thầm may mắn.

      "Nhu nhi, ngươi ... Chuyện qua đều quên?" Sau đó, Bộ phụ thân bước nhanh lên phía trước, hé ra gương mặt tràn đầy đau lòng.

      Khi mình vào thế giới này chỉ duy nhất phụ thân cho mình nhận tình cảm ấm áp, Hạ Mộng trong lòng chợt mềm nhũn. Nhưng, như vậy, nàng cũng chỉ có thể gật đầu: "Đúng vậy, quên cũng nhiều. Nhưng, cha đối với ta tốt, ta chưa từng quên."

      "Đó là đương nhiên. Chúng ta là cha mẹ ngươi, chúng ta đối với ngươi tốt đối với người nào tốt?"

      Vội vàng, Bộ phu nhân lại tiến lên, mặt mũi tràn đầy tươi cười lớn tiếng . Bất quá, tiếng tựa hồ quá lớn, phảng phất tận lực cường điệu cái gì đó.

      Phụt!

      Sau lưng, lập tức truyền đến tiếng Hạ Tình nín cười.

      Hạ Mộng khóe miệng cũng nhếch lên: "Đúng vậy, Đại nương cùng cha, những năm gần đây đều là các ngươi chiếu cố ta, ta thể nào quên."

      Hai chữ "chiếu cố" đúng là mang trọng .

      Nhưng Bộ phu nhân có nghe được, nàng tiếp tục cười đến vui vẻ."Ha ha, Nhu nhi, ngươi là đứa bé ngoan. Nương biết, ngươi vẫn luôn là hài tử nhu thuận nghe lời."

      Ơ, tại cũng bắt đầu tự xưng "Nương" rồi? Chỉ tiếc, nàng đời trước thêm đời này mệnh tốt, có thể có vị cực phẩm mẫu thân.

      Bộ phụ thân hiểu, ngay lập tức mặt trầm xuống, tay kéo Bộ phu nhân ra. "Nhu nhi, chúng ta hôm nay tới đây, thứ nhất là tới thăm ngươi. Ngươi tại sống tốt, lại có quên ta, vậy chúng ta an tâm."

      Hạ Mộng vội vàng cũng giương cao nụ cười chân : "Đa tạ cha quan tâm, nữ nhi đời này thể quên ngài." Bất quá, chỉ có lão nhân gia ngài thôi a.

      Bộ phụ thân thỏa mãn gật đầu: "Ta biết . Kỳ , ngươi hồi kinh lâu như vậy, chúng ta chậm chạp tới thăm ngươi, là bởi vì chúng ta vướng vào hôn của Tam tỷ. Nếu , chúng ta sớm tới thăm ngươi."

      Di?

      "Tam tỷ lập gia đình?" Hạ Mộng bị tin tức này cho khiếp sợ.

      Nàng nhớ , khi mình rời , tam tỉ kia chút tin tức cũng có, còn cả ngày lẫn đêm trông chờ nàng có thể tìm vài thanh niên tài tuấn trở lại cưới các nàng, cũng cho các nàng theo lên làm quý phu nhân, qua ngày tốt lành.

      "Đúng vậy, Là mười lăm tháng sau. Hơn nửa năm ngươi có ở đây, Đại tỷ, Nhị tỷ cũng gả." Gật đầu, Bộ phụ thân trầm giọng .

      thể nào nhanh như vậy? Ngắn ngủi hơn nửa năm, bọn họ đem hai nữ nhi đều cho gả ?

      "Dù sao, Đại tỷ Nhị tỷ tuổi cũng . Nếu là chậm chễ, chỉ sợ ngay cả môn đăng hộ đối, người ta cũng tìm được." Gật đầu, Bộ phụ thân trong tiếng mang theo vài phần bất đắc dĩ.

      Nghe như vậy, hai người kia chỉ có thể gả cho người bình thường sao?

      giây sau, suy đoán của Hạ Mộng được Bộ phu nhân lớn tiếng ồn ào xác nhận - -

      "Đúng vậy. Vốn là chúng ta còn trông mong có thể thông qua ngươi cho các nàng tìm nhà chồng tốt. Nhưng ai biết, ngươi đột nhiên mất tích, hơn nữa là hơn nửa năm, chúng ta thực sợ ngươi về được? Cho nên... Lại nhìn Đại tỷ Nhị tỷ tuổi , đúng lúc có người tới cửa cầu hôn, liền cho các nàng gả luôn. Ai, Sớm biết rằng ngươi trở lại, hôn của Tam tỷ chúng ta lại nhanh như vậy định đoạt. Dù sao, nàng cũng chỉ hơn ngươi nửa tuổi a."

      Hắc, còn định hạ, vẫn chờ ta tìm nam nhân cho các ngươi trèo cao? Hạ Mộng muốn cười.

      Quá khứ nàng nếm qua nhiều thua thiệt, vị phu nhân này nàng làm sao lại nhớ đến họ đây? Vô luận như thế nào, nàng cũng giúp mẹ con các nàng làm bất cứ chuyện gì, phải ? Lấy ơn báo oán, đây phải là tác phong của Hạ Mộng nàng.

      "Thôi, nếu cũng định ra rồi, còn những thứ này làm gì." Bộ phụ thân xua ý nghĩ, liền lắc đầu, nhìn lại Hạ Mộng, "Nhu nhi, lần này chúng ta tới mục đích thứ hai, chính là báo cho ngươi tiếng việc Tam tỷ xuất giá. Ngươi tới dự hôn của Đại tỷ Nhị tỷ, tại ngươi chỉ còn lại tỷ tỷ, những ngày an nhàn của nàng, thế nào ngươi cũng phải tới mới được."

      "Đúng vậy đúng vậy. Nhu nhi, ngày mười lăm tháng sau, ngươi nhất định phải , cùng vương gia đến a. Mọi người cùng nhau náo nhiệt chút." Vội vàng gật đầu, Bộ phu nhân vui tươi hớn hở.

      Cái gì náo nhiệt, kỳ là muốn hai người bọn họ trở về, tặng phong bao đỏ cho bọn họ, cũng thuận tiện cho tiểu nữ nhi nhà nàng thêm chút ít thể diện. Như vậy, lão nhân gia về sau ở bên cạnh người phụ nữ càng có thể diện.

      Trong lòng hừ lạnh tiếng, Hạ Mộng vội vàng gật đầu: "Nếu là việc đại hỉ của  Tam tỷ, nữ nhi đương nhiên phải . Chỉ là... Vương gia có thể hay , ta thể xác định. Dù sao, Vương gia các ngươi phải là biết, việc hăn thích làm, ai cũng làm gì được."

      "Ai nha, ngươi bây giờ phải là được cưng chiều sao? Ta nghe , tại cái gì đều theo ngươi, ngươi muốn cái gì cũng cho ngươi cái đó. tại, bất quá là cầu nho mà thôi, ngươi đề nghị cũng cự tuyệt." Lập tức cười lắc đầu, Bộ phu nhân vẻ mặt chắc chắc.

      Ta khinh?

      nương ta phải cưng chiều, đó cũng là ta nỗ lực nhiều lần đổi lấy? Ta dựa vào cái gì lại dùng nỗ lực của chính mình mang đến rạng rỡ cho các ngươi cùng vinh dự? Huống chi, nương ta cũng muốn cho các ngươi xuân phong đắc ý.

      Liền vội vàng lắc đầu, Hạ Mộng thấp giọng : "Đại nương, đều là người ngoài bậy, nữ nhi nào có bản lãnh cao như vậy. Vương gia , các ngươi sớm nghe thấy, ngay cả thái hậu cũng chế trụ nổi , ta sao lại có thể?"

      "A, như vậy a?" Nghe vậy, Bộ phu nhân mặt lên thất vọng.

      Bộ phụ thân cũng nhướng mày."Chỉ là người khác bậy à? Ta còn tưởng rằng..."

      Hạ Mộng tiếp tục lắc đầu."Nữ nhi cũng muốn để vương gia đối với ta ngoan ngoãn phục tùng. Nhưng, vậy ta cũng phải có bản lãnh kia mới được a."

      "Ai, Bất kể thế nào, ít nhất tìm được ngươi, dẫn ngươi trở lại, bây giờ đối với ngươi tồi, kia là đủ rồi." Thở dài tiếng, ngẩng đầu nhìn nhìn nữ nhân nhất của mình, Bộ phụ thân mặt tràn đầy nghiêm túc, "Chỉ cần ngươi sống tốt, cũng có khi dễ ngươi, đây cũng là điểm tốt nhất."

      Nghe vậy, trong nội tâm lại là rung động.

      Hạ Mộng vội vàng cười gật đầu: "Cái này cha ngài yên tâm, vương gia đối với nữ nhi hoàn hảo, các phương diện cũng có để ta thiếu thốn cái gì, cũng chưa từng khi dễ ta. Nữ nhi đối với cuộc sống tại rất hài lòng."

      "Vậy là được rồi." Vội vàng gật đầu, Bộ phụ thân lông mày giãn ra chút.

      Nhìn lại chút bên kia, Bộ phu nhân hiển nhiên bị nàng ra đả kích, tại cười cười được, mà ngay cả lời cũng ra được.

      Rất thương tâm, rất thất vọng sao? thể từ thân ta lấy được gì, cảm thấy chuyến lần này là đến uổng phí, đúng ?

      Cười yếu ớt, Hạ Mộng quay lại, tiện tay cầm lấy cái hộp: "Đại nương, đây là hộp trân châu nam hải thái hậu hôm nay ban thưởng cho ta, nghe trong suốt sáng chói, xuyên thành dây chuyền mang ở cổ rất tốt, ngươi mang trở về, cho người làm thành dây chuyền cho Tam tỷ đeo. Để  người nàng có thêm món đồ trang sức đeo tay quý giá, nàng xuất giá mặt lại có quang."

      "Phải ?" Lập tức phấn chấn lên, Bộ phu nhân đem hộp tiếp nhận.

      Chỉ là, lấy được lễ vật nữ nhi tặng cho mình, ánh mắt lại nhịn được hướng cái rương chứa rất nhiều cái hộp nhìn sang.

      "Nhu nhi, những vật này... Đều là thái hậu tặng cho ngươi?"

      "Đúng vậy" Hạ Mộng cười gật đầu, "Là chút ít kim ngân khí mãnh, như Ngọc Như Ý, dạ minh châu gì đó, rất nhiều, ta lại dùng tới, đau đầu biết nên bày nơi nào đây?"

      Hai mắt bà ta lập tức sáng rỡ.

      Bộ phu nhân tới gần vài bước." như vậy, vậy ngươi bằng - - "

      "Phu nhân!" Ở thời khắc mấu chốt, Bộ phụ thân câu cắt đứt, "Nhu nhi đưa cho Thiến Nhi lễ vật quý trọng như vậy, đủ rồi. Những vật này là thái hậu đưa cho Nhu nhi, đó chính là đồ của nàng, ngươi cần phải lại khoa tay múa chân. Vàng bạc ngươi đồ trang sức đeo tay cũng ít."

      Đúng vậy, nhưng nàng có bằng Hạ Mộng, lớn tinh xảo a.

      Hồi tưởng chút, tựa hồ trong tay mình, trân phượng tinh xảo nhất quý trọng nhất, là của Hạ Mộng lần đầu lại mặt mang về đưa cho nàng, bị nàng từ mặt đất nhặt lên giấu .

      Cắn môi, Bộ phu nhân suy sụp hạ mặt, mặc dù gì thêm. Thế nhưng đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm những thứ trong rương, tiếng nào chờ đợi.

      Hạ Mộng khỏi cười lạnh.

      "Đúng rồi,Ta thiếu chút nữa quên mất, nếu Tam tỷ xuất giá, thân là mẫu thân Tam tỷ, đại nương cũng nên có vài món đồ trang sức mới đúng." Vội vàng thuận theo gật đầu, Hạ Mộng thuận tay lại cầm lấy cái hộp, "Đây là đôi vòng tai thái hậu từng mang qua. Bất quá, ta cảm thấy hình thức có chút vẻ người lớn, suy nghĩ đưa cho ai. tại, nếu đại nương tới, vậy đưa cho ngài ?"

      " sao?"

      Lập tức vui vẻ ra mặt, Bộ phu nhân tay tiếp nhận cái hộp.

      Đương kim thái hậu mang qua a. Kia nhất định là cực kỳ đẹp mắt. Nếu như mình đeo lên, cùng đám tỷ tỷ khoe khoang, vậy các nàng nguyên đám cực hâm mộ? Mặt mũi của mình cũng lên theo?

      "Phu nhân?"

      Thấy thế, sắc mặt Bộ phụ thân trầm xuống, đem cái hộp đoạt mất. "Nhu nhi, đây là thái hậu thưởng cho ngươi, ngươi giữ lại. Ngươi cho nhà nhiều."

      "Lão gia?" Lập tức, Bộ phu nhân lại vui kêu lên.

      Hạ Mộng cười yếu ớt."Cha, có việc gì. Ta , đôi vòng tai hình thức vô cùng người lớn, nữ nhi thích hợp mang. Nếu đại nương hợp, vậy đưa cho nàng tốt lắm. Thái hậu đưa cho nữ nhi nhiều đồ như vậy, thiếu hai vật, nàng cũng để ý."

      "Chính vậy chính vậy. Đồ Nhu nhi cần, ta tiếp thu có cái gì đúng sao?" Vội vàng lại đem cái hộp đoạt lại vào ngực, Bộ phu nhân vui tươi hớn hở.

      "Ngươi... Aiz.."

      Nghe vậy, sắc mặt Bộ phụ thân biến hóa, quay đầu thở dài.

      "Thôi, ngươi muốn cầm cầm .Nhu nhi,cũng muộn rồi, trong nhà còn có việc, chúng ta cũng cần phải trở về. Tháng sau mười lăm, ngươi nhất định phải a."

      Câu sau cùng, phảng phất khẩn cầu hèn mọn, khiến nội tâm Hạ Mộng khỏi đau xót.

      "Tốt, ta nhất định ."

      "Ừ." Được nghe lời ấy, Bộ phụ thân xả giận, nhìn lại Bộ phu nhân, "Phu nhân, chúng ta thôi"

      "A? tại ? Đúng là..." Hai mắt lưu luyến rời nhìn về phía những hộp trong rương, Bộ phu nhân giọng, "Nhu nhi cho Tam tỷ cùng ta lễ vật, nếu Đại tỉ Nhị tỉ biết rồi, chỉ sợ các nàng mất hứng."

      Ha ha, đây là biến tướng hướng nàng đòi cái gì sao? Hạ Mộng tức giận, chỉ cười lạnh.

      Bộ phụ thân nghe thấy, sắc mặt mãnh liệt chìm."Ngươi đủ rồi, Nhu nhi cũng là từ chỗ thái hậu được ít đồ, mình cũng đủ dùng, ngươi đừng có đem đồ của nàng đều muốn lấy  hết. Nàng là vương phi, dầu gì cũng phải có mấy thứ đồ giữ thể diện chứ."

      " có chuyện gì." Trong lòng bởi vì lời cha mà thoải mái ít, Hạ Mộng liền vội vàng lắc đầu, "Đại nương đúng, nếu cho đại nương cùng Tam tỷ lễ vật, nữ nhi đương nhiên cũng nên cho Đại tỷ cùng Nhị tỷ. Nếu , đối xử như nhau, các nàng nhất định tức giận."

      Liền xoay người, tiện tay cầm lấy hai cái hộp: "Đại nương, đồ vật trong này, nữ nhi còn chưa có mở ra. Bất quá, nếu là thái hậu tặng, khẳng định cũng có giá trị xa xỉ. Ngài vất vả chuyến, giúp nữ nhi mang ra ngoài, đưa cho hai vị tỷ tỷ được chứ?"

      " khổ cực khổ cực, tâm ý của ngươi, đại nương nhất định giúp ngươi chuyển." Liên tục gật đầu, con mắt Bộ phu nhân đều cười đến híp mắt.

      Hạ Mộng cũng cười, càng cười càng lạnh.

      Bộ phụ thân mặt cũng chỉ cười khổ."Nhu nhi, ngươi cần phải như vậy."

      "Cha, có chuyện gì. Nữ nhi tại Bộ phủ sinh sống nhiều năm như vậy, toàn dựa vào các ngươi nuôi ta từ đến lớn như vậy. tại, nữ nhi đương nhiên muốn tốt hiếu kính các ngươi." nhàng cười, Hạ Mộng nhìn lại hướng phu nhân vui tươi hớn hở bên kia, "Hơn nữa, những vật này đối với nữ nhi mà quả thực có gì. Chờ tháng sau, Tam tỷ xuất giá, nữ nhi nhất định còn có thể cho người đưa đến phần đại lễ, làm Tam tỷ gả thuận lợi vui vẻ."

      "Tốt tốt." Nghe như thế, Bộ phu nhân càng vui vẻ hơn, "Nhu nhi, ngươi nha đầu tốt. Đại nương cũng biết, ngươi để Tam tỷ mất mặt gả ra cửa."

      "Đúng vậy." Hạ Mộng mỉm cười gật đầu, gằn từng chữ , "Dù sao, có thể là lần cuối cùng nữ nhi trở về nhà mẹ đẻ ."

      "Nhu nhi?"

      Lời này lọt vào tai, Bộ phụ thân lập tức chau mày.

      Hạ Mộng lại quay đầu lại."Cha, làm sao vậy?"

      "Ngươi..."

      "Ừ?"

      " có gì!" Lắc đầu, Bộ phụ thân xoay người, "Phu nhân, tại ngươi hài lòng sao? Có thể được rồi chứ?"

      "Ừ, hài lòng. Lão gia, chúng ta thôi." Liên tục ngừng gật đầu như gà con mổ thóc, Bộ phu nhân chủ động kéo cánh tay xoay người rời .

      "A, là mau. Đem ngươi vơ vét xong, mà ngay cả xem ngươi cái đều lười xem. Vị Bộ phu nhân này đúng là thể làm người." Chờ bọn họ vừa , Hạ Tình lập tức từ sau tấm bình phong ra. Xem phương hướng bọn họ rời , cười lạnh.

      Hạ Mộng đứng thẳng, đặt mông ngồi trở lại, hai tay dùng sức xoa xoa khuôn mặt.

      "Thiệt là, cười đến ta mặt cứng. Vị kia mặt khẳng định so với ta càng đau."

      "Bất quá, thân ái." Gom góp tới đây, Hạ Tình vẻ mặt tò mò vẻ mặt, "Ngươi , câu cuối cùng kia, vị Bộ phu nhân nghe sao? Vì sao ta có cảm giác, cho dù nàng nghe cũng làm bộ như hiểu?"

      "Đó là chuyện của nàng, dù sao ta đem lời ra. Hơn nữa, ta nghĩ, cha biết thâm ý trong đó." Cười nhạt tiếng, Hạ Mộng bưng chén lên bắt đầu uống trà.

      Hạ Tình lập tức gật đầu."Vậy cũng đúng, người cha này cũng tệ lắm. Chỉ là, ta có cảm giác tựa hồ trấn áp được vị phu nhân này đâu."

      "Đó là chuyện của bọn họ." Hừ lạnh tiếng, Hạ Mộng khóe miệng vểnh lên cười lạnh, " tại, ta đối với bọn họ nhiều tiền tài như vậy, nhiều vô số, cộng lại, so với bọn họ những năm này cơm gạo nuôi ta còn nhiều hơn rất nhiều, hơn nữa đến lúc đó đưa quà tặng, chúng ta coi như là thanh toán xong. Từ nay về sau, ta cùng bọn họ có bất kỳ liên lạc, nhất là bốn nữ nhân kia"

      "Đúng là, nếu như các nàng còn mặt dày mày dạn dựa tới đây?"

      "Ngươi cho rằng, ta để cho các nàng có cơ hội sao?" Xoay mình lên tia dị thường lãnh, Hạ Mộng tay lấy chén trà đập trở về bàn trà, "Nếu nhiều lần như vậy các nàng còn có nhớ kỹ, lại vẫn vọng tưởng từ người của ta ép giá. Như vậy, ta phải ngược lại hướng các nàng ép hết thảy khả năng rồi. nương ta nhiều năm như vậy phí tinh thần tổn thất cộng lại cũng có số lớn nha!"

      "Tốt! Ta ủng hộ ngươi."

      Vừa nghe lời này, cũng biết kế tiếp nhất định ít trò hay nhìn.

      Hạ Tình trợn tròn hai mắt, tay nắm thành quyền, nghiễm nhiên so với nàng còn có ý chí chiến đấu sục sôi hơn.

      Hạ Mộng lại chỉ cười, tựa đầu chuyển hướng ngoài cửa sổ - -

      Xem ra, tương lai cuộc sống mình sau này có gợn sóng ngừng, đặc sắc a.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Tiểu bạch thỏ Vương phi : Ác bá Vương gia, Cút!

      Chương 105. Lôi kéo đồng bọn

      Edit: Trang Phạm

      Beta: Mèo điên



      Sau khi vợ chồng Bộ gia rời bao lâu, Hoàng Phủ Nam Ninh trở lại, bên cạnh còn theo gương mặt xinh xắn Lý Như Phong.

      "Vương gia"

      Nghe được nha hoàn truyền đến, Hạ Mộng vội vàng nghênh đón.

      "Tiểu bạch thỏ"

      Mỗi ngày thông lệ lần thương nhung nhớ, Hoàng Phủ Nam Ninh đương nhiên mừng rỡ tiếp nhận, liền dang hai tay đem nàng ôm vào trong ngực. Tận tình hưởng thụ ôn nhu, khóe miệng nhếch lên, nâng lên đầu của nàng: "Hôm nay như thế nào? Có người khi dễ ngươi hay ?"

      "Rất tốt, có a" Hạ Mộng vội vàng gật đầu, lại lắc đầu.

      "Vậy là tốt rồi." Vừa cười, Hoàng Phủ Nam Ninh véo khuôn mặt nàng.

      "Vương gia?" Tựa hồ bị kéo có chút đau, Hạ Mộng đẩy ra tay , cúi đầu thẹn thùng cười yếu ớt.

      Hai vợ chồng thân mật cách tự nhiên, khiến nguyên đám hâm mộ phải nghiến răng ken két.

      "Nha" Sau khi cùng quấn quýt chào hỏi, Hạ Mộng tựa hồ mới nghĩ tới, vội vàng buông Hoàng Phủ Nam Ninh, đối với kẻ phía sau hành lễ, "Lý tướng gia, ngươi lại tới nữa rồi."

      "Đúng vậy, ta lại tới nữa rồi." mặt nặn ra nụ cười so với khóc còn khó coi hơn, Lý Như Phong nghiến răng nghiến lợi.

      Xem ra, cho tới bây giờ cơn giận còn chưa tan.

      Ai, quả nhiên là nam nhân có khuôn mặt nữ nhân cộng thêm lòng của nữ nhân. Hạ Mộng bĩu môi.

      Hoàng Phủ Nam Ninh lập tức nở nụ cười, ôm vai nàng: "Tiểu bạch thỏ, ngươi biết, kể từ khi nghe kiên quyết cưới Vân nhi, mẫu thân liền giận , cho tới bây giờ cũng để ý đến . Thậm chí ngay cả nhìn cũng nhìn cái nào, bây giờ còn nháo phải vào chùa, về sau cũng trở về, chết già cũng thấy con bất hiếu này. Cho nên, vì việc này, mấy ngày qua vẫn bận sứt đầu mẻ trán, cũng có tới đây."

      Hết thảy đều là ngươi làm hại. Ngươi ra chủ ý thối, tại hại ta thê thảm.

      Hoàng Phủ Nam Ninh , Lý Như Phong lập tức lạnh lùng quét mắt qua cái. Nếu như ánh mắt có thể biến đổi thành lưỡi dao sắc bén, Hạ Mộng khẳng định nàng sớm bị thiên đao vạn quả.

      Chỉ tiếc, hết thảy chỉ là ảo tưởng mà thôi. tại nàng còn sống phải sao.

      Cho nên, Hạ Mộng còn tiếp tục cười: "Tướng gia, ngươi đáng thương. Như vậy tại, lệnh đường ở nơi nào? Trong chùa sao?"

      " có." Lý Như Phong lạnh giọng trả lời.

      "A!" Hạ Mộng lập tức nháy mắt, "Kia... Ngươi đáp ứng cưới Vân nhi?"

      " thể nào!"

      Trong mắt mang theo ý sâu, Lý Như Phong hàm răng cắn kẽo kẹt kẽo kẹt.

      "Đó là..."

      "Thái hậu bởi vì cảm thấy mình trong cung nhàm chán, đón mẫu thân ta vào cùng nàng vài ngày." Cơ hồ đem răng cắn nát, Lý Như Phong gằn từng chữ .

      ra là như vậy. Hạ Mộng hiểu gật đầu, lại thương cảm nhìn cái: "Tướng gia đáng thương, ngươi là mệnh khổ. Những ngày tiếp theo, ngươi nhất định khó sống."

      "Cảm ơn vương phi nhắc nhở." Gian nan từ trong kẽ răng nặn ra câu , móng tay Lý Như Phong nắm chặt đến nỗi vào sâu trong thịt.

      Hạ Mộng vẫn còn nhún vai." cần khách khí, ta cũng chỉ là ."

      Nữ nhân này...

      Nàng có cần phải đánh vào tầng mười tám địa ngục ? thể để thừa dịp này thở hơi sao? Lý Như Phong muốn giết nàng trăm lẻ tám lần.

      "Ha ha ha" Nghe được đối thoại của bọn họ, Hoàng Phủ Nam Ninh lại hắng giọng cười ha hả, "Tiểu bạch thỏ, đây là chuyện thương tâm của Như Phong, ngươi cũng đừng có lại kích thích . phải vậy... Đúng rồi, ngươi mau nghĩ xem làm sao có thể thuyết phục mẫu thân cùng ly khai? Ngươi phải là rất nhiều ý tưởng à?"

      " cần"

      đợi Hạ Mộng chuyện, Lý Như Phong vội vàng liền mở miệng cự tuyệt. cũng dám để nàng hỗ trợ nghĩ kế, chỉ sợ nàng vừa đưa chủ ý, mẫu thân lập tức liền từ trong hoàng cung ra, thu thập đồ đạc tiến thẳng đến chùa. Hơn nữa cho dù chính mình có quỳ xuống cầu xin cũng  thèm trở lại.

      "Như Phong?" Nghe vậy, Hoàng Phủ Nam Ninh nhướng mày.

      Lý Như Phong xoay đầu. "Vương gia, việc này ngươi cần phải lo lắng. Ta tự có biện pháp giải quyết."

      "Phải ? Vậy ngươi vì cái gì gần đây liên tục..."

      "Vương gia" có phải hay theo nữ nhân này học xấu? Lại cũng bắt đầu bỏ đá xuống giếng? Lý Như Phong hậm hực quát khẽ.

      Hoàng Phủ Nam Ninh sững sờ."Như Phong, ngươi..."

      "Tứ tẩu! Tứ tẩu!"

      bàn chuyện, chợt nghe tiếng bước chân dồn dập, cộng thêm tiếng thiếu nữ khẽ gọi truyền đến, Nam Vân công chúa xuất .

      "Tứ tẩu, ta - - a, Tứ ca, ngươi ở đây?"

      Vốn là nghĩ tìm Hạ Mộng. Nhưng, khi nhìn thấy Hoàng Phủ Nam Ninh cùng Lý Như Phong, cước bộ của nàng lập tức dừng lại, nụ cười mặt cứng đờ, vội vàng cúi đầu.

      "Vân nhi? Ngươi tới làm gì?" Nhìn thấy xuất của nàng, Hoàng Phủ Nam Ninh nhướng mày, vui hỏi.

      "Ta tới tìm Tứ tẩu a" giọng , Nam Vân công chúa len lén nhìn Hạ Mộng, nhưng ánh mắt lập tức lại bị Lý Như Phong hút mất.

      "Công chúa." Nhìn thấy nàng, lại nghĩ tới hoàn cảnh đáng thương của mình bây giờ, Lý Như Phong giọng khá hơn chút nào - - đây hết thảy mọi việc nàng cũng có phần. thể giận.

      "Như Phong ca ca... đúng, Lý tướng gia." Vội vàng quay đầu, Nam Vân công chúa thấp giọng , "Chuyện của mẫu thân ngươi, ngươi cần lo lắng, ta cùng nàng . Thân phận địa vị của chúng ta chênh lệch khá xa, thể xứng đôi, hoàng huynh cũng tìm kiếm cho ta vương tôn quý tộc môn đăng hộ đối lập thành hôn , chuyện này là ta chủ động rút khỏi, cùng ngươi có quan hệ, nàng còn tức giận, cũng rời , ngươi cứ yên tâm ."

      " vậy chăng?"

      Nghe vậy,  sắc mặt Lý Như Phong lập tức dễ nhìn ít, vội vàng liền hỏi.

      Vẻ mặt mừng rỡ lần nữa làm nàng bi thương. Khuôn mặt Nam Vân công chúa xệ xuống, nhàng gật đầu: "Là ."

      "Đa tạ công chúa."

      " cần khách khí." Bốn chữ này ra, có vài phần nghẹn ngào.

      Hạ Mộng hiểu, vội vàng đẩy Hoàng Phủ Nam Ninh ra, kéo tay của nàng: "Vân nhi, nếu đến đây, vậy chúng ta ra phía sau ngồi . Ta chuẩn bị chút ít đồ ăn, ngươi nếm thử, được hay ?"

      "Ừ." Cúi đầu, cố nén nước mắt sắp từ hốc mắt rơi xuống, Nam Vân công chúa ngay cả lời cũng dám .

      "Tiểu bạch thỏ?" Nghe như thế, Hoàng Phủ Nam Ninh lại cao hứng.

      mới vừa trở về, nàng ràng cùng , lại muốn cùng nha đầu kia?

      Gì chứ! Xú nam nhân, có thể hay tùy chỗ ghen a.

      Trong lòng tức giận thở dài, Hạ Mộng vẫn phải nhấc lên khuôn mặt tươi cười: "Vương gia, nếu tướng gia đến đây, ngài hãy bồi cùng . tại Vân nhi tâm tình được tốt, ta khai đạo nàng. Thuận tiện, ta cũng chuẩn bị cho các ngươi điểm tâm, lát đích thân mang qua cho các ngươi, ngài thấy thế nào?"

      Này còn được sao?

      Hoàng Phủ Nam Ninh cao hứng gật đầu." cho phép vắng mặt quá lâu."

      "Biết rồi."

      Liên tục gật đầu, Hạ Mộng kéo Nam Vân công chúa: "Vân nhi, chúng ta thôi." Lại đối với Hạ Tình vẫy vẫy tay, "Tiểu Tình, cùng nhau."

      "Tốt." Vội vàng gật đầu, Hạ Tình nhấc váy đuổi kịp, "Vương gia, tướng gia, tiểu nữ cáo lui"

      "Vương gia."

      Mắt thấy ba nữ nhân ở cạnh mình biến mất, nội tâm Lý Như Phong vừa thoải mái chút bỗng nhiên lại có gì khó hiểu.

      "Làm gì?" Quay đầu lại, sắc mặt Hoàng Phủ Nam Ninh được tốt.

      "Ngươi thực yên tâm Vương phi cùng Tô mỹ nhân rời ?"

      "Nếu sao?"

      "Chẳng lẽ, ngươi sợ các nàng bí mật mưu đồ gì sao?"

      "Ha ha, mấy người các nàng, có thể có mưu đồ bí mật gì.Bất quá là việc vặt của nữ nhân mà thôi, chúng ta dính vào là tốt nhất." Khoát tay, Hoàng Phủ Nam Ninh hiển nhiên đối với lời của chẳng thèm ngó tới.

      Lý Như Phong lại đem gương mặt xinh đẹp nhăn lại :  "Vương gia, trải qua dạy dỗ, chẳng lẽ ngươi vẫn xem thường nữ nhân sao?"

      "Chẳng lẽ ta cần phải coi trọng các nàng sao?"

      "Cái này... Cho dù những nữ nhân khác ngươi xem thường, nhưng Vương phi ngươi nên coi trọng ."

      "A, vậy cũng được. Tiểu bạch thỏ là nữ nhân duy nhất đời này ta thấy thuận mắt."

      lại còn cười? Hơn nữa còn là dị thường hưởng thụ, phảng phất rơi vào bể tình, cái loại nam nhân ngây ngốc, khiến người ta hận thể cước đá .

      Lý Như Phong điên mất rồi."Ta... Ta phải là ý này"

      "Vậy ngươi có ý gì?"

      "Ta... Thôi, nhiều lời vô ích, chúng ta xem chút biết"

      nhiều lời, cầm cổ tay kéo .

      " nơi nào?" theo , Hoàng Phủ Nam Ninh nhịn được hỏi.

      Lý Như Phong cũng trả lời, chỉ là đáp. " theo ta biết."

      == ta là đường ranh giới ==

      tiểu bạch thỏ tiếp tục tà ác

      "Tứ tẩu?"

      Bên này, khi ba nữ nhân vào phòng ngủ của  Hạ Mộng cùng Hoàng Phủ Nam Ninh, Nam Vân công chúa rốt cục rốt cuộc kềm nén được, tiếng hô to, hai hàng nước mắt trắng xanh từ khóe mắt lăn xuống, nàng chui vào trong lòng Hạ Mộng khóc lớn lên.

      Sớm đoán được nàng như thế. Hạ Mộng vội vàng ôm lấy nàng, sau lưng nàng vỗ vài cái: "Đứa bé ngoan, ngươi rất thương tâm đúng ? Thương tâm khóc . Tẩu ở cạnh ngươi."

      "Oa oa oa..."

      Vì vậy, Nam Vân công chúa khóc lớn lên.

      Hạ Mộng nhướng mày, vỗ nhè phía sau lưng nàng, chậm rãi chờ nàng khóc đủ rồi, thanh dần, mới đưa nàng đến ghế ngồi xuống." tại, tâm tình đỡ  hơn chưa?"

      Nam Vân công chúa nhàng lắc đầu.

      "Aiz" Thấy thế, Hạ Mộng cũng chỉ có thể thở dài tiếng, đưa khăn cho nàng lau nước mắt mặt.

      "Ngươi đứa bé này a? Tại sao cho tới bây giờ còn đối với tình sâu vô cùng? Chẳng lẽ ngươi biết, ... Aiz"

      "Ta biết thích ta. Nhưng, ta biết ràng đối với ta chán ghét như vậy a. Đặc biệt là, vừa rồi còn cười. thể chờ ta hãy cười sao? thể chờ đợi được, cũng nên trước mặt ta bật cười. Chẳng lẽ biết ta thương tâm ? Dầu gì hôm nay ta còn làm chuyện tốt cho ? lại còn tổn thương ta? Ô..."

      Thấp giọng nức nở, hai giọt nước mắt chừng hạt đậu từ khóe mắt nàng lăn xuống.

      Hạ Mộng nhìn đau lòng muốn chết.

      Vội vàng sờ sờ đầu của nàng."Đứa bé ngoan, đừng khóc. Vì người nam nhân như vậy, đáng a?"

      "Ta biết ." Hút hút mũi, Nam Vân công chúa chủ động tiếp nhận khăn mặt lau lung tung , "Đây là việc cuối cùng ta làm cho . Từ nay về sau, ta cùng nhất đao lưỡng đoạn, cả đời qua lại với nhau."

      "Tốt."

      Này mới đúng, Hạ Mộng vội vàng vỗ tay.

      "Ô..."

      Nhưng lập tức, Nam Vân công chúa miệng lại méo, thương tâm chảy xuống hai hàng nước mắt.

      "Tứ tẩu" Lần nữa lao vào lòng nàng, thương tâm hô, "Ta còn khó chịu a"

      "Kỳ , công chúa, ngươi cần như thế." Mắt thấy nàng thương tâm gần chết, Hạ Tình tâm tình cũng trầm xuống, nhàng lắc đầu .

      "Ừ?" Nam Vân công chúa lập tức ngẩn ra, chớp chớp hai đôi còn ra lệ quang trường vương lên lông mi.

      Hạ Tình khóe miệng nhếch lên."Ta a. Mặc kệ ngươi thích bao nhiêu, đối với có bao nhiêu nỗ lực, bây giờ còn vì chảy xuống bao nhiêu nước mắt, đều là vô dụng. Vô luận như thế nào, đời này chắc chắn thích ngươi"

      "Vì cái gì?"

      "Bởi vì căn bản cũng thích nữ nhân a"

      "Cái gì?"

      Lập tức, Nam Vân công chúa ngốc trệ.

      " ." Vội vàng gật đầu, Hạ Tình chỉ Hạ Mộng bên kia, "Tứ tẩu ngươi cũng biết."

      "Tứ tẩu?" Vội vàng đem đầu chuyển hướng Hạ Mộng bên này.

      Hạ Tình lập tức ở phía bên nàng nháy nháy mắt, le lưỡi, làm mặt quỷ.

      Hạ Mộng vô lực."Ta... Aiz, Vân nhi, kỳ , chuyện này ta có ý định cho ngươi."

      "Đó chính là ?" Nghe vậy, trước mặt Nam Vân công chúa bỗng tối sầm.

      "Vân nhi?" Hạ Mộng vội vàng đỡ nàng.

      Nam Vân công chúa phát bắt được tay nàng."Tứ tẩu, chuyện gì xảy ra? Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?"

      "Cái này..."

      "Tứ tẩu, ngươi mau cho ta biết a"

      Mau ? Hạ Mộng giận tái mặt, mặt tràn đầy thâm trầm hỏi: "Ngươi muốn nghe?"

      Nam Vân công chúa dùng sức gật đầu.

      "Được rồi" Tựa hồ là rất muốn, Hạ Mộng thở dài tiếng, "Kỳ , ta nghĩ, ngươi buông tay, đây cũng mắc mớ gì tới ngươi. thích nam nhân hay nữ nhân, cũng cùng ngươi có bất cứ quan hệ nào, ta cũng có thể đem chuyện này vùi trong bụng."

      "Tứ tẩu?" Nghe như thế, ánh mắt Nam Vân công chúa lập tức trợn lớn? "Ngươi là..."

      "Đúng vậy" nhàng gõ đầu, Hạ Mộng mặt cũng có nét thanh sầu, "Nếu , tự ngươi , từ khi ngươi biết , bên cạnh xuất qua nữ nhân sao? Đời này kiếp này, ngoại trừ mẫu thân , và những nữ nhân khác vượt qua ba câu sao? Nhìn chung quanh ở bên cạnh , ngoại trừ nam nhân, còn có nữ nhân sao?"

      " có, có, cũng có." Hồi tưởng chút, Nam Vân công chúa mặt trắng xanh tái , lòng cũng nặng nề rơi xuống.

      "Chính là vậy a"

      Gật đầu, Hạ Mộng hai tay ấn lên bả vai nàng."Cho nên, Vân nhi, từ lúc ngươi cùng mẫu thân khởi xướng tiến công, ta báo cho ngươi, đây là liều chết đánh cược lần."

      "Kỳ ý tứ đúng là: nếu như vội vã đáp ứng, lên còn có cơ hội cải tà quy chính, cũng có thể nguyện ý cùng ngươi cả đời. Nhưng, nếu thà chết theo, kia lên..." Đón lấy lời của nàng, Hạ Tình đem điệu càng thêm chìm chậm hữu lực.

      "A!"

      Lập tức, Nam Vân công chúa hô tiếng, hai tay che miệng lại.

      đôi hảo tỷ muội thầm trao đổi ánh mắt, Hạ Mộng nhanh cầm tay nàng: "Vân nhi, tại, nếu ngươi biết, cũng tốt. Ngươi cũng có thể hoàn toàn buông niệm tưởng đối với , bởi vì cuộc đời này các ngươi thể nào cùng chỗ."

      "Ta biết rồi." khuôn mặt nhắn nâng lên vài phần đơn, Nam Vân công chúa nhàng gật đầu.

      Lại vỗ vỗ vai nàng, Hạ Mộng ôn nhu : "Bớt đau buồn ."

      Nam Vân công chúa cắn chặt môi dưới , ra lời.

      Hạ Tình lại nhàng cười tiếng."Kỳ , việc này cũng khó đoán. Tướng gia cho tới nay hành vi thập phần cổ quái, thêm dung mạo ngày thường đẹp như vậy, làn da vừa mịn lại trắng nõn, ngay cả hai tay đều xinh đẹp như vậy, đời lại có nữ tử có thể để vào mắt "

      Đây cũng là điểm các nàng buồn bực nhất. nam nhân, bộ dạng so với các nàng nữ nhân còn đẹp hơn, làn da cũng so với các nàng được bảo dưỡng hoàn hảo, có ý gì? Có chủ tâm muốn để các nàng sống đúng ? Thậm chí, còn xem thường nữ nhân. Từ mọi phương diện đều xem thường. Cho nên, nàng phải đem hết toàn lực, dùng hết mọi khả năng, phương pháp, chèn ép , kích thích , đem giẫm dưới chân.

      "Cho nên, cũng chỉ có nam nhân..." Yên lặng đón lấy những lời này, Nam Vân công chúa nhàng nâng đầu, "Tứ tẩu, đúng ?"

      Hạ Mộng gật đầu.

      Nam Vân công chúa lần nữa cúi đầu xuống, lại rốt cục dừng khóc.

      "Còn khó chịu hơn sao?" Cầm tay nàng, Hạ Mộng giọng hỏi.

      Nam Vân công chúa nhàng lắc đầu." tại khá hơn nhiều."

      Ách...

      Xem ra, đây là khẩu vị búp bê.

      Khóe miệng kéo ra, Hạ Mộng .

      Nhưng Nam Vân công chúa lại đột nhiên ngẩng đầu lên: "Tứ tẩu?"

      "Ừ?"

      "Ngươi , Như Phong ca ca thích nam nhân, như vậy, thích ai?"

      Ách, cái này...

      Khóe miệng Hạ Mộng kéo lên, biết nên như thế nào. Nhưng Hạ Tình lập tức liền phấn khích: "Tự ngươi . Những năm gần đây, cùng như hình với bóng là ai? quan hệ tối mật thiết nhất chính là ai? Là ai, làm cho liên tục chiếu cố, bảo vệ, cho tới bây giờ, mặc dù đối phương có hôn , còn chịu buông tha?"

      "A? Tứ ca?"

      Nhắc nhở quá ràng, Nam Vân công chúa lập tức la lên.

      "Suỵt!"

      Thanh của nàng là quá lớn, Hạ Mộng phải che miệng nàng."Vân nhi, ngươi giọng chút"

      "Tứ tẩu, thực là như vậy sao?"

      Vội vàng bắt lấy tay nàng, Nam Vân công chúa giọng hỏi.

      Hạ Mộng khẽ cắn môi.

      Hạ Tình lại ."Kỳ , cái này chỉ là suy đoán của chúng ta mà thôi. Nhưng là, nếu như phải là như thế, Lý tướng gia tại sao phải cùng Vương gia gần cận như vậy? vì cái gì khác những người khác gần hơn chút ít? Hơn nữa, chẳng lẽ ngươi có phát , Minh Vương gia phóng đãng tuấn dã, Lý tướng gia nhã nhặn tuấn mỹ, hai người đứng chung chỗ, quả thực liền là đôi bích nhân..."

      Chậc chậc...

      đến đây, nàng còn chảy nâng miệng nước.

      Cái này hủ nữ chính cống nha.

      Hạ Mộng trong lòng đột nhiên cực kỳ khó chịu. Nàng chưa từng quên, chính mình đối với chuyện nam nhân cùng nam nhân, đều là nữ nhân này tự tay dạy cho mình. Vốn tại phương diện tình cảm, nàng từng là đứa bé tinh khiết đáng ...

      "Nga."

      Nghe lời ấy, Nam Vân công chúa lần nữa sâu khiếp sợ.

      " thế nhưng... Thế nhưng... Tứ tẩu.." Lần nữa nắm chặt tay Hạ Mộng, "Ngươi đáng thương"

      Hạ Mộng khóe miệng co lại mãnh liệt, vất vả mới kéo ra nụ cười."Kỳ , ta còn tính là tốt . tại Tứ ca ngươi thích ta, cũng luôn ở cùng ta. Nhưng Lý tướng gia, bên cạnh vương gia trước ta, bây giờ lại bị ta đoạt vị trí vốn thuộc về , tâm tình đương nhiên tốt. Hơn nữa lại bị thúc giục cưới..."

      "Đúng vậy, Cho nên đem tất cả tức giận đều phát tiết thân ngươi, còn cho rằng hết thảy đều là ngươi tạo thành" chưởng vỗ vào đầu vai nàng, Hạ Tình vẻ mặt thâm trầm, "Thân ái, ngươi đáng thương"

      "Oa, Tứ tẩu, ngươi đáng thương" Liên tục ngừng gật đầu, Nam Vân công chúa lớn tiếng .

      Ách...

      "Kỳ , ta có hoàn hảo như vậy đâu ." Gượng cười hai tiếng, Hạ Mộng giọng .

      "Ai, Tứ tẩu, ngươi chính là quá thiện lương." Nghe như thế, Nam Vân công chúa thở dài, "Như Phong ca ca cũng thiệt là, thích nam nhân, cũng phải hỏi Tứ ca xem có thích hay a. tại, Tứ ca thích Tứ tẩu, lên đối với nam nhân có hứng thú, nên dời mục tiêu tìm nam nhân khác mới đúng, tại sao còn muốn đuổi theo Tứ ca? còn trách ngươi? Này mắc mớ gì tới ngươi a?"

      "Vân nhi, ngươi đừng như vậy, kỳ cũng là người đáng thương " nhàng lắc đầu, Hạ Mộng thấp giọng , "Đẹp như vậy phải lỗi của , đời có nữ nhân có thể cùng xứng đôi, khiến chỉ có thể thích nam nhân, cũng là bất đắc dĩ. tại, lại bị ta đoạt đối tượng vất vả nhìn trúng, tức giận cũng là chuyện thường. Hơn nữa, nay, tình cảm đối với nam nhân có chỗ dung, nhịn đến bây giờ, đủ vất vả, chúng ta cũng đừng trách . Để như vậy . Sớm muộn có ngày, nhận , ngược lại tìm nam nhân khác so với ngươi Tứ ca tốt hơn."

      "Chỉ sợ, tìm trong thiên hạ, lại phát ra trong thiện hạ ai có thể thích hợp với a!" Thấp giọng rên rỉ, Hạ Tình khiêu khích.

      "Tiểu Tình!" Nàng có cần phải nháo để thiên hạ đại loạn hay ? Hạ Mộng vội vàng trừng mắt nhìn nàng.

      Hạ Tình lập tức nhún vai, .

      "Ai, đúng vậy." Nghe vậy, Nam Vân công chúa cũng thở dài đứng lên, " như vậy, ta cũng cái gì. Như Phong ca ca kỳ cũng dễ dàng."

      "Đúng vậy." Hạ Mộng liền vội vàng gật đầu.

      "Kỳ , bây giờ suy nghĩ chút... Đúng là, bộ dạng xinh đẹp như vậy, nữ nhân đứng ở bên cạnh cũng tự ti mặc cảm. Nghe lúc bị mẹ thích nữ hài tử, bởi vậy dưỡng thành nữ nhi cũng gì đáng trách. Hơn nữa, và Tứ ca đứng chung chỗ, cũng thực xứng - - "

      Rầm!

      Lời còn chưa dứt, đột nhiên nghe được tiếng đạp cửa vang lên, Lý Như Phong thở phì phì xông vào.

      "Nam Vân công chúa, ngươi cái gì?"

      "Như Phong ca ca?" Nhìn thấy , Nam Vân công chúa cả kinh, lập tức lại nở nụ cười, "Chúng ta vừa rồi ..."

      "Vân nhi?" Trong lòng căng thẳng, Hạ Mộng vội vàng kéo kéo cánh tay nàng.

      Nam Vân công chúa ngẩn ra, lập tức hiểu .

      " có gì a! Chúng ta cái gì cũng chưa " Lắc đầu, lớn tiếng . Lại quay đầu, nhìn sóng vai đứng chung chỗ với Hoàng Phủ Nam Ninh, nhịn được thầm tiếng: " , rất xứng đôi a."



      ( Mèo: beta 1 chương truyện này những 15 trang word, ko có thời gian để ed truyện của mình nữa, ai cho tui 1 vé để phân thân aaaaaa -_____- )

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :