1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên Không] Tiểu bạch thỏ Vương phi: Ác bá Vương gia, cút!!!!! (C153) Hoàn

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 83 :Tương phủ tiếp người
      beta:yunafr


      Nàng thể đối tốt với nha!! Dù sao nam nhân này có giá trị lợi dụng còn có hết đâu"

      Trong lòng thở dài, Nhu nhi nhàng cười:" Muội như thế nào lại tứ ca muội như vậy? Vương gia đối với ta cũng có gì là tốt. Hơn thế nữa từ xưa đến này nữ từ xuất giá tòng phu, nếu gả cho tứ ca muội, ta chính là người của vương gia. Mọi chuyện ta đều nghe vương gia sắp xếp, quan tâm vương gia cũng là chuyện phải làm"

      Nhu nhi cười yếu ớt:" Vương gia tính khí nóng nảy, gay gắt. đời này ít ai có thể áp chế được, huống chi chúng ta chỉ là nữ nhân " Tuy rằng nàng cảm thấy chính mình hẳn là có hơi khoa trương, Nhưng mà nàng lại rất hứng thú. Vậy cho tiếp tục ung dung tự tại .

      "Ai, nhưng ra.."

      đến đây, Nam Vân công chúa lại đau lòng, vội vàng cúi đầu tiếp tục ăn.

      Nhu nhi cũng cúi đầu, bưng lên chén , bỏ vào miệng muỗng , bên tự hỏi: nam nhân quyền quý kia, rốt cuộc làm gì nàng sau khi trở về? Nàng phải suy nghĩ cách đối phó , kỳ nghĩ lại việc ấy nàng mới là người bị tổn thất chứ. Nàng còn có chạy mất, vì cái gì mà lại chạy trước? Còn mất vài ngày. làm người khác khó hiểu!!!

      Chẳng lẽ ...

      Lập tức tim nàng bắt đầu đập nhanh: chẳng lẽ , đột nhiên phát điên sau khi chuyện xảy ra, mới ý thức được chính bản thân đối với Lý Như Phong đích thực có tình cảm, cho nên cảm thấy có lỗi với , chạy tìm ? :)) Sau đó, quyết định cùng tên Phong ca ca kia chấm dứt hết mọi thứ?

      Ân, nếu đúng như vậy mà , nàng hay ....có thể tha thứ cho chút

      "Tứ tẩu, muội ăn xong rồi"

      Tự hỏi, bên kia Nam Vân công chúa muốn "ăn như hổ đói" đem mấy ly kem kia cho vào bụng hết rồi

      Nhu nhi hồi phục thần khí, lập tức trợn to mắt:" Đều ăn xong rồi?"

      "Đúng vậy" Nam Vân công chúa gật đầu, nhìn nhìn lại nàng vẫn còn hơn phân nửa là chén trống rỗng, đại khái lắc đầu" Ai, tứ tẩu,tẩu là"

      Nhu nhi khó hiểu giải thích được nhìn nàng" Làm sao vậy"?

      " Nếu tẩu nhớ tứ ca vậy tại sao tìm huynh ấy?" Nam Vân công chúa giọng hỏi.

      Nhu nhi sững sờ, liền theo sau cười cười:''ta là nữ nhân của vương gia, điều đó là tất nhiên, nhưng cũng có khả năng tùy ý xuất môn được"nàng lại có thể nào ra ngoai tìm cái tên nam nhân kia chứ. Kỳ thực, nàng muốn chính là: tìm làm cái gì, tại cũng có chuyện gì.

      "Ai, tứ tẩu, tẩu chính là rất ngoan nha. Ai tẩu thể tùy ý ra ngoài chứ. Có muội ở đây há có người dám cản tẩu sao? Tứ tẩu chúng ta " Nam Vân công chúa cầm tay nàng kéo tung tăng theo hướng cửa phủ .

      "A, Vân nhi, muội muốn dẫn ta đâu?" Vội vã đuổi theo bước chân của nàng lớn tiếng hỏi"

      Tất nhiên là tìm Như Phong ca ca của muội và tứ ca của muội chính là phu quân tẩu rồi" Lớn tiếng xong, Nam Vân công chúa lại càng dùng sức túm nàng mang theo bên mình.

      ".....tìm vương gia?"

      Nghe Nam Vân công chúa như thế, Nhu nhi trong lòng sợ.

      Tìm , làm gì ???

      Ngoài phủ

      "Lí thái y, thế nào rồi?"

      Mắt thấy thái y bắt mạch xong, Lí Như Phong vội vàng nghênh đón.

      "Quay về cùng gia , Vương gia miệng lưỡi còn trở ngại nữa, có thể bình thường chuyện, nhưng cần phải chậm chút, bất quá ăn uống cần phải chú ý nhiều, thể ăn đồ quá nóng được. Nếu như có thể là ngày ba bát cơm, tốt nhất là nên ăn cháo".

      "Được, đa tạ thái y." dạng hướng ôn nhu hướng lí thái y .

      " có việc gì. Nếu còn chuyện gì, như vậy lão thần xin cáo lui" Lí thái y cúi người bái chào Lí Như phong

      "Ngươi đâu, tiễn Lí thái y"

      "Vương gia, lão thần xin cáo lui"

      Đơn giản chào hỏi hồi, Lí Như Phong qua chỗ ngồi, nhìn thấy ngồi ở ghế, vẻ mặt trầm đích nam nhân:" Còn gì sao?"

      Hoàng Phủ Nam Ninh ngẩng đầu, con ngươi lạnh lùng nhìn , đôi môi nhếch lên, căng ra, rất lâu sau có biểu gì.

      Lí Như Phong bĩu môi: “ Thái y ngươi cũng nghe hết rồi. Đầu lưỡi của ngươi tại còn trở ngại, liền có thể , chỉ cần điều dưỡng vài ngày tốt lên thôi".

      Hoàng Phủ Nam Ninh vẫn là mím chặt miệng chịu .

      " Vẫn còn tức giận sao?" Suy nghĩ chút, Lí Như Phong hỏi. " tiểu bạch thỏ kia là đối với người tức giận cỡ nào mà lại cắn người đến độ như vậy?"

      Hoàng Phủ Nam Ninh lập tức trừng mắt hờn giận liếc cái.

      Lý Như Phong cười cười :" Nhưng mà, mặc kệ như thế nào nữa, nàng làm vậy chắc cũng là có nguyên nhân. Ai kêu người đối với nàng chẳng quan tâm, lại còn lần nữa đứng trước mặt nàng linh tinh cái gì mà nữ nhân vô dụng, lại đột nhiên đem nàng đè dưới thân? Nàng gả cho người hơn hai tháng, người mới nghĩ đến đối nàng ra tay, nhưng là như ban ngày ban mặt ( đoạn này ta hiểu lắm :-(( ) Nàng bị ngươi dọa cho như thế, từ thủ đoạn muốn thoát khỏi người cũng là lẽ thường tình."

      "Nàng là vương phi của ta"

      Rốt cuộc, sau khi nghe đến những lời này, Nam phủ hoàng nhịn được quát khẽ.

      Lí Như Phong nháy mắt mấy cái: " Thế sao? Người xem nàng là vương phi của người rồi sao? Người phải vẫn , người lấy nàng, bất quá là vì hướng về phía thái hậu cùng hoàng thượng báo cáo kết quả hay sao"

      "Ta..."

      Hoàng Phủ Nam Ninh dừng lại, lập tức vẻ mặt lại uể oải tiếp." Đột nhiên nàng..... dường như cùng nữ nhân khác lớn lên giống nhau"

      "Có cái gì lại đồng dạng như vậy?" Lí Như Phong liền hỏi. cũng dám mong đợi cho tên vương gia ngu ngốc này phát . Nhu nhi đích thực là có vị trí gì trong tim của .

      Quả nhiên Hoàng Phủ Nam Ninh lại dừng chút, mới giọng :" Ta cũng biết. Dù sao, chính là ta cũng cảm thấy nàng thực thuận mắt. Hơn nữa, ta thực thích đem nàng giữ ở bên người, xem nàng khóc khóc cười cười, nhìn tốt lắm"

      Cứ như vậy, ngươi còn thừa nhận đối nàng muốn động tâm?

      Lí Như Phong trong lòng trầm xuống: chắc tên vương gia ngu ngốc này là đối với nàng sớm động tâm, mà cái nữ nhân kia đâu? Cái tiểu nữ nhân ấy, cho tới nay, nàng tuy rằng biểu vẫn là nhẫn nhịn chịu đựng, nhưng cho đúng là chỉ có Hoàng Phủ Nam Ninh động tâm, nhưng vậy tốt.Lòng của nàng thực quá mức thâm trầm, như thế nhưng lại nhìn ra nàng đáng suy tính cái gì.

      "Vương gia, khi như vậy, vậy người vì cái gì lại muốn trốn tránh? Còn vẫn ở tại chỗ này của ta chịu ? Muốn cùng nàng cùng chỗ chuyện, Vương gia nên ở trong vương phủ dưỡng thương chứ? Có vương phi bên người, chắc chắn Vương gia được chăm sóc chu đáo hơn ở tại chỗ này". Vừa quay đầu, trầm giọng .

      Hoàng Phủ Nam Ninh nhìn :" ta thực loạn"

      "Ừ" Lý như phong nhìn .

      Hoàng Phủ Nam Ninh lại cúi đầu ." Ta biết là nên làm như thế nào bây giờ. Dù sao, tại trong đầu của ta thực loạn. Ta chưa từng có qua loại cảm giác này. Tiểu bạch thỏ...dường như từ ánh mắt đầu tiên trông thấy nàng rời khỏi, tâm tư của ta cảm thấy có cảm giác là lạ. Chính là loại cảm giác này làm cho ta quyết định lấy nàng về vương phủ. Sau đó lại cùng nàng ở chung thời gian dài, cái loại cảm giác là lạ này đích thị cảm giác ngày càng sâu. Ta dường như, thực rất thích nàng, cũng cảm giác hưởng thụ nàng bên người. Nhưng mà..." Lại ngẩng đầu, vẻ mặt ngờ vực:" ta ràng rất chán ghét nữ nhân, chỉ cần là nữ nhân ở bên ta đều cảm thấy thực rất phiền, nhưng vì cái gì với tiểu bạch thỏ, ta cũng thấy phiền. Hơn thế nữa, tạo nàng ở bên cạnh ta, ta mới cảm thấy thực rất khó chịu"

      Đó là bởi vì nàng chính là vô cùng đặc biệt với ngươi, sống 20 năm , ngươi rốt cục gặp. Lí Như Phong trong lòng .

      "Vương gia, nếu rời bỏ vương phi thực phiền não, người hẳn là mau trở về "

      " được, biết ràng vấn đề này, ta quay về" Đứng dậy lắc đầu, Hoàng Phủ Nam Ninh chậm rãi lên tiếng" Ta phải biết ràng, ta vì cái gì mà đối với nàng lại có ảm giác khác thường như vậy. Chẳng lẽ đối mặt với nữ nhân khác, ta liền trừ bỏ chán ghét có loại cảm giác gì khác sao?"

      Ai, chuyện tới giờ, còn muốn nhận rằng thực thích nàng. Lí Như Phong than tiếng:" Như vậy, mấy ngày nay, ngươi có phát được cái gì ?"

      Hoàng Phủ Nam Ninh lại lập tức cúi mặt.

      " Ta phát trừ bỏ nàng, nữ nhân khác ta liền để vào mắt".

      Nghe vậy, Lý Như Phong nhịn được cười khẽ." Nếu vậy, tại sao vương gia còn chịu trở về?" Chính bản thân trong lòng kỳ thực phát ra, vậy cần phải tận tình khuyên bảo hết nước hết cái .

      Nghe như thế, Hoàng Phủ Nam Ninh có chút do dự:" Nhưng mà...."

      "Như thế nào, vương gia sợ ? " Lí Như Phong liền hỏi.

      Hoàng Phủ Nam Ninh thành thực gật đầu.

      Lý Như Phong sau đó liền chấn động." Vương gia, ra người cũng biết sợ?"

      Hoàng Phủ Nam Ninh nhìn :" Ta cũng là người "

      "Nhưng là, theo ta cảm thấy được ngươi đều là sợ trời sợ đất, ngay cả hoàng thượng cùng thái hậu cũng làm gì vương gia ngài. Nhưng ai biết, hôm nay vương gia lại sợ tiểu nha đầu rất bình thường " Bất quá thể , nàng kia đầy mánh khóe thủ đoạn. Đổi lại là , chỉ sợ cũng đầu hàng.

      Hoàng Phủ Nam Ninh lại liền tiếp:" Cho nên, ta thực rất phiền lòng."

      Ai....!!

      Cho đến giờ, Lý Như Phong cũng chỉ có thể khẽ thở dài tiếng, biết khuyên gì thêm, chuyện tình nam nữ, chưa trải qua bao giờ nên gì được. tại hoàn thành nhiệm vụ. Kế tiếp đích thực phải dựa vào chính vào bản thân của vương gia để bước tiếp.

      " Thiếu gia, Vương gia"

      chuyện, tướng phủ quan gia đột nhiên vội vàng xông vào.

      Lí Như Phong lập tức đứng dậy:" Chuyện gì?"

      "Nam Vân Công chúa, nàng mang theo vương phi, tìm tới cửa"

      "Phải ???"

      câu , kéo theo 2 nam nhân mỗi người phản ứng khác nhau. Lý Như Phong tự nhiên hết sức cau mày, kẻ thù đội trời chung. Hoàng Phủ Nam Ninh trong lòng lại hồi xúc đông, hai mắt mở to, tiểu bạch thỏ đến đây? Nàng tìm ?

      " tiếp"

      "Cho các nàng vào "

      Hai nam nhâm đều hô ra, trăm miệng lời

      Lời vừa ra khỏi miệng, hai người trao dổi ánh mắt. Lí Như Phong chợt quay người:" Vương gia, người ở trong này tiếp đón bọn họ, ta trước" Liền phi thân như chạy rời .

      "Như Phong".

      Hoàng Phủ Nam Ninh muốn kêu to, nhung chỉ có thể đứng nhìn càng chạy càng xa.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 83 :Tương phủ tiếp người

      beta:yunafr
      "Tứ ca?"

      lâu sau, Nam Vân công chúa vào tới miệng kêu to. Hoàng Phủ Nam Ninh muốn gặp đến đích thực cũng phải là nàng. Vội vã duỗi dài cái cổ, lúc sau lại nhìn thấy đằng sau muội tử, Nhu Nhi xấu hổ xuất .

      "Tứ ca. Như Phong ca ca đâu?" Vừa vào cửa, Nam vân công chúa liền đưa ánh mắt tìm kiếm xung quanh.

      " sau hoa viên" Nhìn thấy nàng móng vuốt gắt gao cầm cổ tay Nhu nhi, Nam Hòang Phủ mâu quang tối sầm lại, trầm giọng .

      " ra là thế, muội đây tìm huynh ấy"

      Lập tức nam Vân công chúa buông lỏng tay Nhu nhi.

      Coi như nàng hiểu biết, Hoàng Phủ Nam Ninh khe khẽ vuốt cằm.

      "A, đúng rồi" Vừa muốn chính mình tìm người trong lòng, Nam vân công chúa lại giống như nhớ tới cái gì bỗng dừng lại xoay người," Tứ ca, huynh phải đối tốt với tứ tẩu, nàng là nữ nhân tốt"

      "Muội nghĩ rằng ta biết sao" Khóe miệng khẽ nhếch, Hoàng Phủ Nam Ninh gằn từng chữ .

      "Được rồi, muội đây" Biết ca ca nhà mình tính tình bá đạo, Nam Vân công chúa liền xoay người vỏ chạy.

      tại, chỉ còn hai người bọn họ.

      Kỳ , cho tới bây giờ, Nhu nhi còn suy nghĩ cẩn thận: nàng vì cái gì muốn tới? Thực ra, mặc dù quay về, nàng người ở trong phủ cũng phải rất tốt hay sao? Mỗi ngày nên cười haha, nên ngủ ngủ, buổi sáng cùng Tiểu Tình gặp mặt nhau, bàn bạc kế hoạch trốn . Cho tới bây giờ, kế hoach hết thảy gần chu toàn. tại nàng chính là chờ đợi cái cơ hội.

      Mà Hoàng Phủ Nam Ninh , ở chính mắt nhìn thấy Nhu nhi đích thực người chỉ biết ( nguyên văn là : Đích nhân chích hội), phát xác thực trong lòng càng xúc động hơn. sở dĩ đối với Lý Như Phong và nam vân công chúa ràng đối xử lạnh nhạt. Nhưng là , khi phát Nhu nhi gần ngay trước mặt đợi chờ, chính bản thân trong lòng dám nhìn tới nàng.

      Vì thế, hai người cùng tồn tại dưới cái mái hiên, nhưng mâu quang tự giác đều cùng buông xuống, lâu gì.

      Rất lâu sau, vẫn là Nhu nhi trước tiên sửa sang tâm trạng, ngẩng đầu thấp giọng hỏi: "Vương gia, đầu lưỡi ngài khá hơn chút nào chưa?"

      Hoàng Phủ Nam Ninh lúc này mới quay đều nhìn nàng:" Thái y , có thể , nhưng chỉ có thể húp cháo cầm hơi" =__=

      Nhu nhi căn cắn môi:" Thiếp biết sai rồi"

      Hoàng Phủ Nam Ninh hừ :" Nếu biết sai, vì sao còn phải hạ khẩu(LNN nó giống kiểu hạ thủ chỉ khác là bằng răng thôi =,=")

      " Thiếp... Thiếp thực rất bối rối, trong lòng quýnh lên, liền...." Cúi đầu, Nhu nhi thấp giọng sám hối.

      Hoàng Phủ Nam Ninh tiếp tục hừ lạnh:" Nàng tại tới làm gì?"

      " Thiếp..... Thiếp muốn cùng vương gia giải thích, cùng mời ngài trở về".

      Mời trở về? Hoàng Phủ Nam Ninh trong lòng lại trân kích động. Nhưng là ở ngoài lại trầm mặt xuống:" Nếu phải tiếp, vì sao hôm trước đến?"

      " Thiếp thân mực ở trong nhà suy nghĩ, sợ vương gia tức giận, muốn gặp thiếp. Cho nên, càng nghĩ, vẫn là hôm nay Vân nhi tới khuyên thiếp, thiếp mới có dũng khí tới đây"

      Buông xuống vẻ khinh thường, Nhu nhi giọng :" Vương gia nếu vẫn là tức giận, muốn trở về, thiếp cũng sao"

      "Bổn vương cùng nàng quay trở về"

      "Dát" Bản thân chưa kịp xong, Nhu nhi ngây ngẩn cả người:" Vương gia, ngài vừa cái gì?"

      "Nàng tự mình đến cầu xin, hơn nữa khẩu khí chân thành như vậy, bổn vương liền cho nàng cái mặt mũi, cùng với nàng trở về". cằm vừa nhấc lên, Hoàng Phủ Nam Ninh bộ dáng cao cao tại thượng ra vẻ .

      Ách.....

      Nhu nhi bắt đầu sám hối: nàng vừa rồi biểu rất chân thành sao? Nàng cảm thấy rằng nàng ràng chính là trong lòng mồm bịa đặt, tùy ý ứng phó. như thế nào nhìn ra hai chữ chân thành của nàng?

      "Xem nàng có lòng hối hận, như vậy chúng ta liền hồi phủ." Nhìn lại nàng, Hoàng Phủ Nam Ninh bắt đầu ra lệnh.

      Hả như thế này quả thực rất là cấp bách . Trong lòng cả kinh, Nhu nhi ngẩng đầu:" Vương gia tại quyết định hồi phủ?"

      Hoàng Phủ Nam Ninh gật đầu:" Bằng nàng còn muốn làm sao?"

      "Nhưng mà, Vân nhi, muội ấy mới vừa ra ngoài tìm Lý Như Phong".

      "Muội ấy cùng Như Phong, cứ gặp là có chuyện, cứ để cho bọn họ cãi nhau "

      "Kia, chúng ta cũng còn có từ giã Lí công tử"

      " cần, bảo người bên dưới báo lại cho tiếng là được."

      Được rồi, có thể nghĩ đến lí do cưng nghĩ rồi. Nhu nhi gì, cúi đầu:" Đúng, vương gia, chúng ta mau trở về"

      "Ừ" Bằng lòng vuốt cằm, Hoàng Phủ Nam Ninh xoa xoa vươn tay ra. Nhu nhi vội vàng bắt lấy tay nâng ở trong lòng bàn tay:" Vương gia thong thả."

      Tốt lắm.

      Nàng ở hết sức vừa lòng, Hoàng Phủ Nam Ninh chậm rãi trước, lại liếc nhìn nàng cái:" Bổn vương bị thương là do nàng làm. Cho nên, kế tiếp, nàngi phải hầu hạ bổn vương tốt."

      "Thiếp biết". Cúi đầu, Nhu nhi bắt đầu hối hận: nàng đúng là sai lầm rồi, thế nhưng lại hồ đồ chạy tới nơi này nhìn ? tại chế giễu, tự bản thân chuốc lấy mớ phiền phức.

      " Bên cạnh ta hầu hạ." Hoàng Phủ Nam Ninh lại bổ sung câu.

      Nhu nhi gật đầu."Phải"

      " khắc đều được rời "

      Cái gì??

      lời này....Có ý tứ gì? Trong lòng cả kinh, Nhu nhi ngẩng đầu:" Vương gia?"

      Hoàng Phủ Nam Ninh cũng nhìn nàng, tự ý nắm lấy cổ tay nàng:" thôi, quay về vương phủ"

      Đột nhiên cảm thấy, ở ngoài mấy ngày mà mây đen trong lòng tất cả đều biến mất, tại tâm tình của tốt lắm, tốt vô cùng.

      Nhưng là, ngược lại với Bộ Nhu nhi trong lòng rất buồn bực, nàng buồn bực nghĩ đến chỉ muốn đâm đầu vào tường mà chết.

      "Tiểu bạch thỏ"

      Được rồi, còn có kịp buồn bực, bên kia đại gia lại tiếp tục kêu to.

      "Vương gia, có chuyện gì?" Vội vàng quay lại khuôn mặt tươi cười, ôn nhu bước qua từ từ.

      "Bổn vương đói bụng"

      muốn trở lại vương phủ. ngồi ở ghế , Hoàng Phủ Nam Ninh lạnh nhạt .

      Nhu nhi khóe miêng kéo lên:" Vương gia, đồ ăn ngay tại trước mặt ngài."

      "Bổn vương là bệnh nhân." Thản nhiên ngạo nghễ liếc mắt cái, Hoàng Phủ Nam Ninh chậm rái .

      Ngươi bị thương chính là ở đầu lưỡi, phải ở tay nha. Nhu nhi trong lòng rống to.

      Nhưng là, cũng chỉ có thể ở trong lòng rống rống. Bởi vì Hoàng Phủ Nam Ninh chính là nghĩ nàng là người khởi xướng, hơn nữa nhu thuận dám chống lại.

      Con mẹ nó tính tình nhu thuận, con mẹ nó dám phản kháng??? Nàng tại nghĩ nên ăn mừng?

      Nghiến răng, lại vây quanh , mặt cười, NHu nhi chủ động bưng bát lên:" Thiếp thân bón cho ngài ăn"

      "Ừ". Nàng như vậy làm hết sức vừa lòng, Hoàng Phủ Nam Ninh liếc nhìn phía dưới vòng," Bổn Vương muốn ăn cá".

      "Phải" nhu thuận gật đầu, Nhu nhi gắp miếng cá, cẩn thận đem xương cá toàn bộ bỏ , sau đó mới đưa đến cái miệng của :" Vương gia, há miệng"

      Hoàng Phủ Nam Ninh há miệng, đem thịt cá nuốt vào bụng.

      NHu nhi lại múc thìa cháo thổi cho nguội:" Vương gia,uống chút cháo "

      Nhưng mà, lại rất thích thoáng liếc nhìn cái gì đó trước mặt, khóe miệng căng lên:" Ngừng, ta muốn húp cháo nữa, mấy ngày nay đều phải đều uống cháo hay sao?, Bổn vương quả thực uống nổi nữa"

      Kia cũng là tự ngươi tự tìm đến phiền phức đấy chứ. Ai bảo ngươi đột nhiên háo sắc quá đáng, đối nương ta động thủ. Ta đem ngươi cắn đứt đầu lưỡi coi như là phúc phận của ngươi lắm rồi.

      Mới đem vị vương gia này trở về đến ngày, Nhu nhi cũng biết chính mình quả thực sai lầm nên đối với hạ khẩu lưu tình, lại càng nên chính mình nhận lấy cái tội hãm hại sau đó hạ mình mời trở về. Nàng nên làm cho ở bên ngoài tự sinh tự diệt, tốt nhất là chết luôn ở ngoài.Công sức mới nửa ngày, nàng cũng bị nam nhân này hành hạ, nàng nghĩ hay kéo " đồng quy vu tận"(chết chung)

      "Chính là, Vương gia, ngài tại nếu húp cháo, thể ăn cái khác " Cắn chặt răng, nàng nhẫn nhịn khuyên bảo.

      Nhung mà, Hoàng Phủ Nam Ninh vẫn là lắc đầu:" Bổn vương uống"

      Nhu nhi ôm bát chuyển qua:" Vương gia, ngài liền húp ngụm , ngài có thương tích trong người, nếu ăn gì, chỉ sợ thân thể chịu được."

      Nhưng là, Đại lão gia chính là Đại lão gia, đúng là muốn cùng nàng đôi co.

      "Bổn vương ăn" Lạnh lùng liếc mắt đảo qua,như đinh đóng cột trả lời.

      Tốt lắm!!

      Khuyên nửa ngày, lại chính mình bụng đói meo, Nhu nhi chẳng muốn phiền ( kiểu chán chẳng muốn nữa ý '.'

      "Vương gia nếu là ăn, thế để cho thiếp ăn trước" câu xong, liền buông bát của , cầm lấy chính mình vui đầu ăn như chết đói :))

      "Ân, ăn ngon?"

      Nàng phái , nguyên lai trong vương phủ phòng bếp cũng đều là bắt nạt kẻ yếu .Chuẩn chị cho Hoàng Phủ Nam Ninh cái thức ăn kia đều là tỉ mỉ nấu nướng, chỉ có nhìn đẹp , ăn ở trong miệng cũng cảm thấy rất ngon, thơm mát làm cho người ta sảng khoái. của nàng đâu có được như thế. Tuy rằng cũng tính toán hơn kém, nhưng còn hơn tại đưa vào trong miệng đích thực mà hoàn toàn thấy được là hơn bậc. Nàng sâu có thể nhận thấy được, chính mình tại cái địa phương này bị xem thường, khinh bỉ.

      Tâm tình lập tức lại càng tốtv lại gắp thêm miếng thịt, dùng sức ăn ngấu nghiến. Đem ngày trước được đối đãi chu tất mà hảo bồi bổ.

      "Tiểu bạch thỏ"

      Vì thế, bên kia, Vương gia đại nhân lại khó chịu.

      Trơ mắt nhìn thấy Nhu nhi hề để tâm tới , chính bản thân lại ăn ngon như vậy, tâm tình của ác liệt, như thế nào lại phát lá gan của nàng tựa hồ so với trước kia còn lớn hơn. Mới khuyên vài câu thôi mà, nàng thế nhưng lại khuyên tiếp.

      Nghe được gọi, Nhu nhi vội vàng nuốt vào trong miệng rau trong mồm ngẩng đầu:" Vương gia, chuyện gì?"

      Hoàng Phủ Nam Ninh ánh mắt lạnh lùng nhìn nàng.

      Nhu nhi nháy mắt mấy cái:"Vương gia, ngài thay đổi chủ ý muốn ăn cơm?"

      Hoàng Phủ Nam Ninh hừ lạnh tiếng:" ăn"

      "Nga, thế để thiếp thân ăn hộ". Liền cúi đầu, Nhu nhi tiếp tục hướng miệng tới bát cơm.

      Nàng.....

      Hoàng Phủ Nam Ninh choáng váng.

      "Tiểu bạch thỏ" mặt chế trụ cổ tay nàng"Nàng có biết nàng làm cái gì hay ?"

      Dám hầu hạ tốt, còn dám kích thích , nàng hẳn là chán sống .

      "Vương gia, thiếp rất.." Vì thế nàng lại ngẩng đầu, Nhu nhi trợn to đôi mắt giọng .

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 83 :Tương phủ tiếp người
      beta:yunafr


      Nàng kia con mắt trắng đen ràng, tràn đầy vô tội nhìn , Hoàng Phủ Nam Ninh lập tức trong lòng dao động. Vốn tức giận nàng tụ lại cũng đều tan tành mây khói.

      Ai....!!!

      cảm thấy, đây con tiểu bạch thỏ trong mắt mình đúng là khác biệt. Hăn thế nhưng cũng đối với nàng tức giận được. Tựa như tại, chỉ là bị nàng đối như vậy, trái lại cảm thấy chính mình cố tình gây vô cớ, thực rất bè mặt nga.

      Liền vội buông tay nàng ra:" Quên , nàng ăn "

      A?

      Nghe như thế, Nhu nhi lại tự dưng bị dọa cho sợ phát khiếp:"Vương gia, ngài ăn sao?"

      "Bổn vương ăn". Thấp giọng , Hoàng Phủ Nam Ninh tự mình bưng bát cầm đũa.

      Nhu nhi lại lần thứ hai bị hành động của hù dọa."Vương gia, ngài...... cần..thiếp thân hầu hạ?"

      "Nàng đầu tiên ăn , Ăn no, bổn vương cho nànghầu hạ."

      Ách.... lại, chính là muốn nàng hầu hạ

      Nhu nhi khóe miệng căng lên, vội vàng cúi đầu:"Phải"

      Nàng cũng là chầm chậm ăn. Chờ ăn xong rồi lại buông bát đũa, xem như thế nào còn sai bảo nàng.

      Nhưng là, cảm thấy giống như là có loại cảm giác khó hiểu nổi lên trong lòng, Vì cái gì, nàng cảm thấy người này dường như thay đổi ít. Mà loại thay đổi này..chung quy lại cho nàng 1 dự cảm tốt. Cũng muốn nghĩ tới nữa.

      "Tiểu bạch thỏ"

      vừa ăn cơm vừa suy nghĩ, bỗng nhiên có ngọn lửa từ tâu truyền đến.

      Nhu nhi tay run lên:"Vương gia, có gì sai bảo"

      "Hôm nay buổi tối, nàng theo bổn vương vào tẩm phòng"

      Cái gì? Sao cơ....O.O

      Nhu nhi mở trừng hai mắt:"Vương gia..Ngài...Ngài phải ....."

      "Bổn vương tính toán cùng nàng chung chăn chung gối, chẳng qua là cho nàng dễ dàng hầu hạ, dễ sai bảo hơn thôi."

      Dựa vào?

      tóm lại, quyết định đem nàng làm nha hoàn bên cạnh toàn quyền sai bảo? Có thể kêu đến, mặc kệ ban ngày, ban đêm, cũng chưa có định tha cho nàng .

      Nhu nhi oán giận cắn răng

      "Như thế nào? Nàng đồng ý" Thấy nàng lên tiếng, Hoàng Phủ Nam Ninh lành lạnh hỏi.

      Nhu nhi lại vội vàng giơ lên khuôn mặt tươi cười: " Như thế nào lại đồng ý được.Có thể hầu hạ vương gia, đó là phúc phận của thiếp."

      Hoàng Phủ Nam Ninh liền cười: " Biết là tốt rồi ". xong, còn còn đánh nàng cái.

      Đừng đánh ta nha!!!

      Nhìn vẻ mặt đắc ý cười, Nhu nhi nghĩ muốn cho cước đạp ra ngoài cửa.

      Hoàng Phủ Nam Ninh lập tức cười đến càng vui vẻ. " Tiểu bạch thỏ, nàng mau ăn cơm , ăn nhiều chút, sau này cuộc sống còn vất vả, nàng phải tự chiếu cố bản thân nhiều vào"

      Thân thể Nhu nhi lại cứng đờ. kia là có ý tứ gì. là tính đem nàng ngược đãi tiếp sao?

      Cúi đầu, tay phải đem chiếc đũa nắm chặt: " Là thiếp thân biết"

      Nam nhân này, thay đổi?

      Giống như là muốn đem nàng từ từ khi dễ làm trờ vui của vậy...!!!!!!
      Halong-ngoc, Lady87barbie1810 thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 84  : Hôn trộm bị bắt
      Edit: Tiểu Phong
       Beta:yunafr


      Ngày hôm sau, hai người lại cùng nhau tiến cung, trước cửa cung có rất nhiều người chờ họ: "Minh vương gia, Minh vương phi, Thái Hậu cho mời ."

      Thái Hậu?

      Nghe vậy, phu thê hai người trao đổi ánh mắt.

      Rồi sau đó, Hoàng Phủ Nam Ninh nhún vai cái: " thôi?"

      Dù sao lâm triều kỳ hẳn có chuyện gì. gặp ca ca nhà mình  cùng mẫu thân nhà mình, với có gì.

      khi như vậy, Bộ Nhu Nhi tự nhiên cũng lựa chọn, vội vàng đuổi kịp bước chân của : "Là."

      Bất tri bất giác, mặc nhiên vào tẩm cung Vương thái Hậu. Mà Vương thái Hậu thân hoàng phục, đoan đoan chính chính ngồi ở thượng vị chờ đợi bọn đến.

      "Nhi thần gặp qua mẫu hậu."

      "Đứng lên ?"

      Làm theo lế nghi xong, hai người ngồi xuống, Vương thái Hậu rốt cục đem ánh mắt phóng lại đây: "Ninh nhi, ngươi mấy ngày nay là làm sao vậy? Ai gia nghe , ngươi cùng vương phi cãi nhau ?"

      A a?

      Bộ Nhu Nhi lập tức ngẩn ra. ra, lão nhân gia cũng thích hỏi thăm chuyện bát quái sao?

      Hoàng Phủ Nam Ninh còn lại là bả vai nhất tủng: " có việc gì ."

      "Nhưng là, nghe Hoàng Thượng , ngươi mấy ngày nay đều có hồi vương phủ , từ trước đến nay các người đều cùng nhau ra ngoài, ngay cả buổi tối đều là ở tại tướng phủ. Thậm chí, mấy ngày nay khi lâm triều ngươi đều chuyện?"

      "Nhi thần có gì để ." Lạnh nhạt bĩu môi, Hoàng Phủ Nam Ninh chậm rãi .

      Xem ra, lão nhân gia nàng còn biết, lời nào nguyên nhân là vì đầu lưỡi bị cắn.

      Vương thái Hậu mặt trầm xuống: "Ninh nhi? Có cái gì , ngươi cùng ai gia được sao? Ai gia cũng là quan tâm các ngươi "

      "Đa tạ mẫu hậu quan tâm, nhi thần cùng tiểu bạch thỏ rất tốt." Vì thế, Hoàng Phủ Nam Ninh hành lễ, ngữ khí lại vẫn là như vậy đạm mạc.

      Vương thái Hậu tức giận đến mặt mũi trắng bệch."Ninh nhi, ngươi... Minh vương phi?" Biết con thông, ánh mắt của nàng lập tức chuyển dời đến người Bộ Nhu Nhi

      Ha, đến phiên nàng ?

      Chạy nhanh tiến lên từng bước, Bộ Nhu Nhi cúi đầu: "Mẫu hậu, nhi thần cùng Vương gia ở chung rất khá, có cãi nhau."

      "Ân hừ." Bên người lập tức truyền đến Hoàng Phủ Nam Ninh tiếng vừa lòng hừ .

      Vương thái Hậu lại mặt trầm xuống: "Minh vương phi, tại trước mặt ai gia ngươi cần như thế. Có cái gì , cứ việc là được."

      "Mẫu hậu, nhi thần cùng Vương gia thực có cãi nhau. Vương gia mấy ngày hôm trước có tại vương phủ qua đêm, cũng là bởi vì... Bởi vì chàng có chuyện quan trọng cùng với tướng gia thương lượng, có phương tiện nên tại vương phủ ngủ lại, cho nên mấy ngày  liền trôi qua. Người xem, ngày hôm qua chàng phải trở lại sao?" Ngẩng đầu mỉm cười, Bộ Nhu Nhi trợn mắt dối cách lưu loát .

      Bên cạnh, lập tức lại nghe đến Hoàng Phủ Nam Ninh vừa lòng hừ .

      Vương thái Hậu lại sắc mặt càng trắng."Minh vương phi? Ngươi phải sợ, ai gia ở trong này, vô luận chuyện gì, ai gia đều có thể giúp ngươi làm chủ?"

      " có gì ! “ Chạy nhanh cúi đầu, Bộ Nhu Nhi mực chắc chắn.

      Hơn nữa, như nàng nghĩ, xác thực cũng có gì a? có tên kia ở nhà vài ngày nàng có thể ngẩng cao đầu a? Nàng còn ước gì lại vắng nhà vài ngày?

      Vương thái Hậu đều vô lực."Minh vương phi?"

      "Mẫu hậu?"

      Lập tức đem Bộ Nhu Nhi kéo đến bên người, Hoàng Phủ Nam Ninh hờn giận liễm mi: " Người giọng chút, đừng dọa đến nàng."

      "Ai gia..." Vương thái Hậu sốc đến nghẹn lời : " Ninh nhi, ai gia là ở quan tâm các ngươi "

      "Nhi thần đa tạ mẫu hậu quan tâm."

      "Ngươi..." Vương thái Hậu thể gì.

      "Mẫu hậu, tiểu bạch thỏ cũng có việc gì, ngài nên có việc? Chẳng lẽ nhất định phải làm cho chúng ta ầm ỹ trận ngài mới vui vẻ sao?" Lại mâu quang tối sầm lại, Hoàng Phủ Nam Ninh mặt rành mạch viết kiên nhẫn.

      "Quên quên ?" Vô lực xua tay, Vương thái Hậu mở đầu, " Kỳ chuyện của phu thê các người , ai gia quản, tùy tiện các ngươi thôi? Nhưng mà?" Nhưng là, ngẩng đầu dùng sức dặn dò con nhà mình câu, "Ngươi đối với Vương phi của ngươi tốt chút? Đừng làm nàng khóc nữa ?"

      " biết." Bĩu môi, Hoàng Phủ Nam Ninh mặt kiên nhẫn càng sâu, : " Mẫu hậu còn có gì dặn dò sao?"

      " có." Lắc đầu, Vương thái Hậu lại nhìn hướng Bộ Nhu Nhi, "Minh vương phi, ngươi về sau lá gan cũng lớn lên chút, nếu còn dám khi dễ ngươi, ngươi liền cứ việc tiến cung ai gia làm chủ cho ngươi?"

      "Đa tạ mẫu hậu. Nhưng là, Vương gia đối nhi thần tốt lắm, có khi dễ nhi thần." Vội vàng vuốt cằm, Bộ Nhu Nhi ngoài miệng xong, trong lòng đạm cười —— nhờ nàng? phải nàng khinh bỉ thái hậu, mà trong khi quan sát, nàng phát vị này làm nương căn bản thể làm gì con mình . Cùng với hy vọng nhờ người khác, bằng nàng tự lực cánh sinh .

      "Ai?"

      Chính mình nhọc lòng chuẩn bị nhiều như vậy, kết quả là lại chưa được vài câu, hai người kia liên hợp chống cự, Vương thái Hậu vô lực, chỉ có thể thở dài tiếng .

      Hoàng Phủ Nam Ninh lại ngẩng đầu: "Mẫu hậu nếu là còn chuyện gì , như vậy nhi thần cáo lui.".

      "Lui ra ?"

      Còn có thể cái gì đây? Vương thái Hậu lòng tràn đầy bất đắc dĩ nghĩ: đứa con trai này, từ mười năm trước cũng nghe theo quản giáo của nàng. tại bây giờ xem con dâu dịu dàng như vậy, nàng lại tựa hồ chỉ đối trượng phu của nàng dịu dàng những người khác đều thế nào quản. Nghĩ như vậy hẳn là, cũng kiện chuyện tốt ?

      "Là, nhi thần cáo lui."

      Nghe được những lời này Hoàng Phủ Nam Ninh lập tức hành lễ. Kéo Bộ Nhu Nhi xoay người: "Tiểu bạch thỏ, thôi?"

      "Dạ, nhi thần cáo lui?" Vội vàng cũng cúi người hành lễ, Bộ Nhu Nhi chạy nhanh xoay người, "Vương gia, ngài chậm chút? Chậm chút?"

      "Ai?"

      Mắt thấy hai người dứt khoát ra, Vương thái Hậu lại nhịn được thở dài tiếng: "Ninh nhi, đứa này..."

      Này Minh vương phi ôn nhu nhược nhược, vừa thấy chính là trôi qua tốt. theo tính cách quái đản lâu như vậy, lại còn có điên theo , còn muốn chạy khắp nơi tốt cho , cũng là khó xử cho nàng. Xem ra, chính mình còn phải khích lệ nàng thêm mới được mới được, bằng , trong lòng người làm nương này như thế nào cũng yên.

      Vội vàng nâng tay : "Người tới?"

      == ta là đường ranh giới a đường ranh giới ==
      Lady87, barbie1810minhminhle thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 84  : Hôn trộm bị bắt

      Edit: Tiểu Phong

       Beta:yunafr


      Mang theo Bộ Nhu Nhi, Hoàng Phủ Nam Ninh đường trước, bất tri bất giác, hai người vào chỗ cây cối tươi tốt.

      "Vương gia, bên trong này là nơi nào?" Theo sát phía sau của dừng lại cước bộ, Bộ Nhu Nhi nhìn quang cảnh trước mắt nghi hoặc hỏi.

      "Phượng Minh Điện, đây là chỗ ở trước kia của ta."

      Thấp giọng xong, Hoàng Phủ Nam Ninh xuyên qua rừng cây, thẳng tắp hướng phía trước mở rộng cửa.

      Bộ Nhu Nhi vội vàng đuổi kịp."Vương gia, ngài mang thiếp thân tới nơi này làm gì?"

      " biết."

      "A?"

      "A cái gì ? Bổn vương làm việc, từ trước đến nay đều tùy tâm sở dục ( theo ý mình), muốn làm cái gì làm cái đó, cần lý do?" Lập tức quay đầu, nhìn nàng vẻ mặt ngơ ngác bộ dáng ngây ngốc, Hoàng Phủ Nam Ninh hờn giận quát khẽ.

      "Nga." Chạy nhanh cúi đầu, Bộ Nhu Nhi thấp giọng đáp lời.

      Mắt thấy lông mi nàng buông xuống, khuôn mặt nhắn trắng bạch ràng mang theo vài phần khẩn trương, tay chân đều quy củ đặt ở nguyên bản vị trí, nghiễm nhiên cái bộ dáng ngoan ngoãn, Hoàng Phủ Nam Ninh bất giác cười, lại cầm ở tay nàng cổ tay: "Cùng bổn vương lại đây?"

      "Vương gia?"

      Theo tay với lên tay nàng, cảm nhận được bên trong lòng bàn tay truyền đến độ ấm, Bộ Nhu Nhi bất giác run lên?

      tại xung quanh đều có người, đối nàng làm gì ?

      Hoàng Phủ Nam Ninh lại giống như có nhận thấy được điều gì, tay nắm chặt  bàn tay mềm mại của nàng, dùng sức túm nàng liền hướng bên trong vào.

      Tuy rằng nghi hoặc, nhưng là trong lòng hiểu được: cùng bá vương long đấu tranh hoàn toàn chính là làm việc vô dụng. Bộ Nhu Nhi trực tiếp lựa chọn buông tha cho, ngoan ngoãn theo hướng vào bên trong.

      Này cung điện, Bộ Nhu Nhi nhớ , tựa hồ là nơi hoàng thất chuyên môn dùng để dạy bảo hoàng tử. Nghe , trước kia phi tần sinh con xong, đều phải đưa đến chỗ này, các hoàng tử gom lại cùng nhau, đọc sách viết chữ, cưỡi ngựa bắn tên, cùng nhau học tập, cũng là cùng nhau ganh đua. Thẳng đến lúc mười hai mười ba tuổi, mới được phong vương, sau đó chuyển ra ngoài cung, nơi này lại nghênh đón những hoàng tử kế tiếp. Nhưng mà, bởi vì hoàng đế đương nhiệm con nối dòng, cho nên lúc vị vương gia cuối cùng chuyển ra ngoài, nơi này liền có người tới. Nhưng là, tốt xấu cũng là nơi các hoàng tử dùng qua, nơi này mỗi ngày đều có người đến quét tước, trong ngoài đều dọn dẹp thập phần sạch .

      Hoàng Phủ Nam Ninh liền lôi kéo nàng, đường uốn lượn trước, cuối cùng ngừng ở điện .

      "Nơi này, chính là chỗ ở của bổn vương lúc trước."

      "Nga." Gật đầu, Bộ Nhu Nhi trước mắt toát ra cái dấu chấm hỏi —— chỗ ở của , cùng nàng có cái gì quan hệ?

      "Có  muốn vào xem chút ?" Lập tức quay đầu lại, Hoàng Phủ nam thấp giọng hỏi. Kia đôi con ngươi sâu thẳm bên trong, ràng rất mong đợi.

      Đều bị mang đến nơi đây đến đây, nàng còn có khả năng cự tuyệt sao?

      Bộ Nhu Nhi thực vô lực."Hết thảy đều nghe Vương gia."

      "Tốt?" Lập tức trong mắt hai bôi ánh sáng thoáng , Hoàng Phủ Nam Ninh lôi kéo nàng liền hướng nội vào.

      Tự nhiên đẩy cửa. Chi nha ——

      Theo tiếng cửa phòng mở, cái nội thất nho xuất tại trước mắt.

      Từ trong ra ngoài, nhưng mà ba bốn gian phòng, tận cùng bên trong là phòng ngủ, lại dựa vào bên trong chút là thư phòng, sau đó là nơi sinh hoạt cá nhân hàng ngày. Tuy rằng phải rất lớn, nhưng là địa phương rộng rãi, bên trong bày trí đại khá đơn giản, nhưng cũng mất vẻ thanh lịch đẹp đẽ quý giá, là cái chỗ ở nam nhân điển hình.

      Nhưng là?

      theo bước vào nơi này lúc, Bộ Nhu Nhi trong lòng lại có loại cảm giác kỳ quái —— vì sao muốn dẫn nàng tới nơi này? Ở đây có ý nghĩa gì sao?

      "Tiểu bạch thỏ ."

      Trong giây lát, Hoàng Phủ Nam Ninh có buông lỏng tay ra, cúi đầu kêu lên tiếng.

      Bộ Nhu Nhi run lên? Vội vàng ngẩng đầu: "Vương gia?"

      "Vì sao, bọn họ mỗi người đều hướng về nàng?" Chậm rãi hướng nàng tới gần, Hoàng Phủ Nam Ninh trợn to mắt nhìn nàng.

      Cảm giác được bóng dáng của tiến tới gần sát, hoàn toàn đem nàng bao phủ, Bộ Nhu Nhi tâm tình trầm xuống, hai chân cũng chịu khống chế chậm rãi lui về phía sau."Vương gia, ngài cái gì? Thiếp thân hiểu."

      "Mẫu hậu, Vân Nhi, còn có Như Phong, bọn họ tựa hồ đều thực thích nàng. đám  người ở trước mặt bổn vương đều tốt về nàng, còn lần nữa dặn dò bổn vương cần khi dễ nàng —— bổn vương lúc nào khi dễ qua nàng ?" Nàng lui về phía sau, liền tới, Hoàng Phủ Nam Ninh hờn giận thấp hỏi.

      Rất nhiều? Cơ hồ là vô khi vô khắc? Tựa như ngày hôm qua, cơ hồ đem nàng giống nô tỳ làm nhục phải sao?

      Trong lòng như thế kêu to, Bộ Nhu Nhi dưới chân tiếp tục lui về phía sau: "Thiếp thân biết."

      "Chính là. Bổn vương vẫn cảm thấy bổn vương đối với nàng rất tốt " Lập tức gật đầu, Hoàng Phủ Nam Ninh thấp giọng .

      Tốt sao?

      Nghe như thế, Bộ Nhu Nhi phản ứng đầu tiên chính là tưởng phun ngụm cho xem?

      còn biết xấu hổ như vậy? làm sao có thể lớn tiếng kết luận như vậy? Nàng căn bản đều nhanh bị xem thường có được ? Nhưng mà, còn phải câu lương tâm : này hết thảy, cũng đều là nàng cam tâm tình nguyện.

      Vừa , hai người tiếp tục cái lui cái tiến.

      Nhưng là, tới lui, Bộ Nhu Nhi đột nhiên kinh hãi phát —— nàng chạy tới đầu ?

      Tại phía sau của nàng, cư nhiên có tốt lành gì hé ra cái bàn,ngăn chặn đường của nàng?

      "Vương gia, ngài... Ngài có thể hay dừng lại, có chuyện gì từ từ ?" Chạy nhanh lại hai tay bắt lấy cái bàn bên cạnh, nàng nho thanh .

      "Tốt?" Hoàng Phủ Nam Ninh lập tức đáp ứng, lại vẫn là phía trước vài bước, thẳng đến tới của nàng gần trước mặt, mới hiểm hiểm dừng lại cước bộ.

      Ách...

      Bộ Nhu Nhi khóe miệng vừa kéo. Nàng gọi dừng, là muốn cùng bảo trì an toàn khoảng cách ?

      Nhưng mà, quên . Muốn cho lui ra phía sau chút là có khả năng, kia cứ như vậy ?

      "Tiểu bạch thỏ."

      Sau đó, Hoàng Phủ Nam Ninh nửa người lại chậm rãi hướng nàng dựa lại đây.

      Tâm Bộ Nhu Nhi lập tức đều khẩn trương.

      Chạy nhanh ngẩng mặt nhìn người phía trước: "Vương gia, chuyện gì?"

      "Biết bổn vương riêng đem nàng mang tới nơi này, là vì cái gì ?"

      "Cái gì?"

      "Bởi vì, bổn vương có chút chuyện muốn ,   mình cùng nàng ràng."

      "Cái gì... cái gì?"

      Làm ơn, có chuyện từ từ được sao? Vì sao cùng với nàng áp dụng này tư thế? nếu tiếp tục như vậy bức bách nàng, thắt lưng của nàng bị bẻ gẫy ?

      Nhưng là, Hoàng Phủ Nam Ninh có nghe đến trong lòng nàng kêu khóc , tiếp tục xoay người tới gần nàng: "Tiểu bạch thỏ, bổn vương phát —— "

      "A?"

      Chống đỡ được ?

      Bộ Nhu Nhi đột nhiên thân thể mềm nhũn, dưới chân cũng chống đỡ được, thiếu chút nữa theo cái bàn bên cạnh trượt xuống dưới .

      Hoàng Phủ Nam Ninh tay mắt lanh lẹ, duỗi nhanh cánh tay dài ra, đem nàng ôm vào.

      "Tiểu bạch thỏ, nàng định làm gì?" Nhướng mày, nhíu mày quát lạnh.
      Halong-ngoc, Lady87barbie1810 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :