1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên Không] Tiểu bạch thỏ Vương phi: Ác bá Vương gia, cút!!!!! (C153) Hoàn

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 79 : Vì Nàng Hết Giận
      Edit : Nấm Lùn


      [​IMG][​IMG][​IMG][​IMG]
      Nam Vân công chúa chân trước mới vừa , sau lưng Lí Như Phong tới đây. Nhìn thấy bọn họ, mâu quang của hắn chuyển động, cố ý dừng người Bộ Nhu Nhi hồi, sau đó cúi đầu.

      Vù vù

      Nhìn thấy , Bộ Nhu Nhi vội vàng liền nhàng thở ra.

      Kia nhất định là ảo giác, nhất định là vậy ? Người Hoàng Phủ Nam Ninh trước sau vẫn là người trước mặt nha, làm sao có thể đột nhiên thay đổi, đối với nàng xem trọng? Nhưng lại vì nàng mà cùng muội muội ghen? Đây là chuyện có khả năng, tuyệt đối có khả năng. Vừa rồi hết thảy đều là nàng nằm mơ, đều là ảo giác.

      Mà nhìn thấy người này xuất hiện, Hoàng Phủ Nam Ninh sắc mặt cũng ngay lập tức khôi phục bình thường, vội vàng gật đầu: "Như Phong, ngươi tới vừa vặn. Thất vương phi ở bên ngoài có phải hay ? Gọi người mang nàng ta tiến vào."

      "Được." Lí Như Phong hiểu ý gật đầu, quay đầu với hai tên nô bộc nháy mắt.

      Tiếp theo Thất Vương phi bị mang vào.

      Lúc nhìn thấy nữ nhân tại, Bộ Nhu Nhi bị dọa suýt nhảy dựng —— đây là Thất Vương phi ngày đó cao quý sang trọng sao?

      Chỉ thấy nữ nhân trước mắt, nàng bị hạ nhân dắt vào. Đúng vậy, chính là dắt vào? Hai tên nô bộc,kèm hai bên, kéo theo cánh tay nàng, đem nàng mang vào. buông tay, liền nghe được bùm tiếng, người rơi xuống đất thật mạnh. Lại tập trung nhìn vào? Liền phát quần áo nàng tả tơi, búi tóc hỗn độn, khuôn mặt xinh đẹp cũng bẩn chịu nổi, người cơ hồ nhận thức ra tướng mạo sẵn có.... Bộ Nhu Nhi cẩn thận đánh giá người nàng chút, có thể khẳng định: người nàng ta đầy vết roi.

      cách khác, nàng ta thân lôi thôi, đều là Nam Vân công chúa tạo gây ra sao ? Dùng roi?

      Nhịn được líu lưỡi. Nhìn ra, tiểu nha đầu kia ra lợi hại như vậy!

      Đồng thời dưới đáy lòng mừng thầm: hoàn hảo khi chính mình hành động rất nhanh, bằng , chính mình có thể cũng giống người trước mắt này.

      Nhưng mà, lặng lẽ đảo mắt, nhìn xem Hoàng Phủ Nam Ninh cùng Lí Như Phong, hai người kia nhìn thấy nàng ta như vậy nhưng có phản ứng gì. Thậm chí, Hoàng Phủ Nam Ninh thản nhiên liếc mắt nhìn nàng ta lướt qua, rồi quay lại ngồi xuống. Lại vừa nhấc mắt, ánh mắt dừng ở người Bộ Nhu Nhi: " Bộ Nhu Nhi, lại đây ngồi xuống."

      "Vâng." Vội đáp lời, Bộ Nhu Nhi bước đến bên ngồi xuống.

      bên kia , cần phân phó, Lí Như Phong chính mình tìm được vị trí ngồi xong.

      Sau đó, Hoàng Phủ Nam Ninh trầm giọng: "Thất Vương phi, ngươi to gan?"

      "Ô ô..." Đáp lại lời , chỉ là tiếng khóc nức nở .

      Hoàng Phủ Nam Ninh nhướng mày."Đem nàng đứng lên?"

      "Dạ."

      Hai gã nô bộc lại tiến lên, đem người nàng nâng lên.

      Nhìn mặt của nàng, Hoàng Phủ Nam Ninh tiếp tục bình tĩnh quát hỏi: "Thất Vương phi, ngươi to gan, khi dễ Vương phi của bổn vương đủ, ngươi còn dùng lời lừa gạt Vân Nhi, muốn mượn đao giết người, làm cho muội ấy dùng roi tới giết Vương phi của bổn vương?"

      Đối mặt với tiếng quát hỏi, thất Vương phi cắn răng cười lạnh: "Thì sao? Nữ nhân này, ta sớm xem vừa mắt."

      "Làm càn?"

      Lập tức mâu quang tối sầm lại, Hoàng Phủ Nam Ninh lớn tiếng quát

      Bùm

      Lập tức, hai tên nô bộc tay mềm nhũn, Thất Vương phi trong tay bọn họ rơi xuống, ngã mạnh mặt đất.

      "Ô..." tiếng nức nở, đau đớn lại truyền đến, Thất Vương phi chậm rãi quay đầu lại, "Các ngươi... Các ngươi, hai cẩu nô tài các ngươi, dám đối với ta như thế? Chờ xem, xem ta dạy dỗ các ngươi như thế nào?"

      "Ngươi vẫn nên xem bổn vương xử lý ngươi như thế nào?" Hừ lạnh tiếng, Hoàng Phủ Nam Ninh lạnh lùng liếc qua.

      Thất Vương phi thân thể lập tức run lên.

      Lại chậm rãi quay đầu, nhìn Hoàng Phủ Nam Ninh vẻ mặt lạnh như băng, trong mắt nàng cũng đầy sợ hãi.

      "Tứ hoàng huynh, ta... Nam Vân nàng vừa rồi muốn giáo huấn qua ta, ta... Ta biết sai rồi?"

      "Ngươi biết chính mình sai?" Hoàng Phủ Nam Ninh cười lạnh.

      Thất Vương phi vội vàng gật đầu.

      "Nhưng mà, nếu biết bản thân phạm sai lầm rồi, vậy vì sao nàng còn làm chuyện thêm trầm trọng, mưu toán thông qua Nam Vân công chúa đến đối phó Minh vương phi?" Bên kia, Lí Như Phong chậm rãi mở miệng, luôn luôn mang theo nụ cười yếu ớt ôn hòa ,nhưng có một chút lạnh như băng, "Huống chi, nàng Minh vương phi cùng bản quan có quan hệ? Bản quan luôn kính trọng Minh vương gia cùng Minh vương phi, sao lại có tự trọng, cùng Minh vương phi làm ra những việc đấy?"

      "Đúng là, Thất Vương phi, ngươi cũng quá xem thường Lí tướng cùng Vương phi của bổn vương ?"Gật đầu liên tục, Hoàng Phủ Nam Ninh ngữ khí tràn đầy tức giận

      Thất Vương phi thân thể lập tức run lên lần nữa.
      Last edited by a moderator: 30/11/14

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 79 : Vì Nàng Hết Giận

      Edit : Nấm Lùn

      Beta : Tuyết Nhi


      Trong lòng tràn đầy sợ hãi. Hoàng Phủ Nam Ninh là người trầm khó dò còn Lí Như Phong là người khá nham hiểm, sao nàng lại sợ hai người đó được? Nhưng mà vì muốn hãm hại Bộ Nhu Nhi,bí quá hoá liều nàng mới cả gan làm thế. Hơn nữa, nàng tự an ủi mình rằng đơn giản chỉ là mấy câu mà thôi, đời này chỉ nàng biết , Nam Vân công chúa biết, lúc đó chuyện giữa công chúa và Bộ Nhu Nhi chỉ có oán hận, nàng sớm rút khỏi, hết thảy cùng nàng quan hệ. Cũng biết sao lại thành thế này, kế hoạch hoàn mĩ thành công, Nam Vân công chúa bị Bộ Nhu Nhi xúi giục thành công, tiến tới vương phủ đem nàng ra sức đánh. Còn chưa đủ, đem nàng trói lên, đưa đến trước mặt  Hoàng Phủ Nam Ninh. Mà vừa thấy biểu tình của hai người kia... Nàng cảm thấy tuyệt vọng.

      Nghĩ đến đó, ánh mắt lại nhịn được chuyển hướng nhìn Bộ Nhu Nhi.

      Nữ nhân này, là quá gian xảo! Nàng vốn tưởng rằng chỉ là tiểu nha đầu  con thứ thiếp, có nhan sắc, cũng có gia thế, luôn bị người khác khi dễ. Nhưng ngờ chính nàng ta ́ tình diễn trò, làm cho nàng liên tục gặp nạn? Nàng do mình là quá coi thường nàng ta.

      "Vương gia?"

      Ngay khi ánh mắt nàng ta dừng ở người chính mình, Bộ Nhu Nhi nhận ra, nàng dùng sức run lên, thấp giọng kêu tiếng, lập tức đứng lên, thẳng hướng Hoàng Phủ Nam Ninh chạy vội qua.

      "Làm sao vậy?"

      Nghe được thanh , chỉ phát trước mắt nhoáng lên cái, Bộ Nhu Nhi đến bên người hắn, hai tay gắt gao ôm lấy cánh tay của , thân thể mảnh mai còn hơi hơi phát run, trái tim hắn đau khi nhìn thấy nàng như tại.

      "Nàng... Thất Vương phi, nàng vừa rồi trừng mắt nhìn thiếp? Thiếp rất sợ." Cắn cắn môi, Bộ Nhu Nhi run giọng , hai tay siết chặt cánh tay hắn.

      Con ngươi bên trong tràn đầy ý sợ hãi, khuôn mặt trắng noãn cũng còn giọt máu, đôi môi đỏ mọng non mềm nhàng run run, hàm răng trắng noãn cắn môi dưới, tựa hồ như vậy có thể làm cho chính mình bình tĩnh rất nhiều. Thấy nàng nhu nhược bất lực, điềm đạm đáng , làm cho tâm của hắn cực kỳ phẫn nộ, hắn rít gào lên ——

      "Thất Vương phi, ngươi quả lớn mật. Đến lúc này, còn dám trừng nàng? Ngươi đúng là muốn sống nữa có phải hay ?"

      "Ta có!" thất Vương phi sợ hãi, vội vàng hét lên.

      Hoàng Phủ Nam Ninh cười lạnh: " có mới là lạ." Vung tay lên, "Người đâu, đem bảo kiếm của bổn vương ra đây."

      Oa?

      Bên cạnh, đem màn thu vào đáy mắt, Lí Như Phong lại nhịn được thầm giơ ngón tay cái lên —— Minh vương phi, ngươi diễn trò thực giỏi. Trước kia như thế nào có chú ý, hôm nay quan sát chút, rất nhanh bị kỹ thuật của nàng thuyết phục. trách được Hoàng Phủ Nam Ninh như vậy mà lại bị lừa. Nếu phải hắn nhận thấy được đủ loại dấu hiệu trong vương phủ, cũng cho rằng nàng là người tay trói gà chặt, là tiểu nữ nhân.

      " cần!"

      Lời vừa ra, Thất Vương phi sắc mặt đột nhiên thay đổi, hô lớn.

      Kinh thành già trẻ, ai biết, Minh vương gia có bảo kiếm ngàn năm, lưỡi dao sắc bén, chém sắt như chém bùn, nhưng phải mỗi người đều có may mắn đủ thấy. Hoàng Phủ Nam Ninh cũng cực kỳ  trân trọng bảo kiếm, trừ phi là chuyện quan trọng, nếu cũng muốn đem kiếm lấy ra. Nhưng nếu rút kiếm ra khỏi vỏ, như vậy nhất ̣nh phải đổ máu?

      tại, nếu lấy bảo kiếm ra, đổ máu khẳng định là nàng!

      "Vương gia."

      Lập tức, quản gia xuất tại cửa.

      Hoàng Phủ Nam Ninh hờn giận nâng mắt lên nhìn: "Chuyện gì?"

      "Thất vương gia cầu kiến.”

      "?" Nghe vậy, Hoàng Phủ Nam Ninh khóe miệng cười lạnh, "Beo hồi phủ."

      " cần ." Vừa nghe lời này, Thất Vương phi sợ hãi, vội vàng xoay người hướng đến đại môn, cuống cuồng đứng lên, "Vương gia, cứu mạng! Người mau tới. Người nếu đến, thiếp chết đấy! Vương gia..."

      "Tứ ca?"

      Có lẽ lời kêu gọi của nàng có tác dụng. thân cẩm y hoa phục Thất vương gia xuất trước mặt bọn họ.

      Vừa vào cửa, đầu tiên nhìn thấy chính là vương phi của mình bộ dáng thảm thương. Hắn cả kinh, vội vàng liền hỏi: "Ai đem nàng đánh thành như vậy ?"

      "Nam Vân." Nhìn thấy trượng phu, Thất Vương phi tâm bình ổn ít, lập tức nước mắt rơi xuống, nghẹn ngào khẽ gọi.

      "Muội ấy?" Lông mày khẽ nhíu, trong mắt tràn đầy khó hiểu, " Muội ấy vì sao  đối với nàng như vậy? Ta nghe , chính Nam Vân vào trong vương phủ đem nàng mang ? Vì sao? Nàng làm sao trêu chọc muội ấy ?"

      "Thất vương gia, ngài còn biết sao?" Lập tức, Lí Như Phong đứng lên, mặt còn mang theo tia cười lạnh.

      Thất vương gia lắc đầu: "Bổn vương cái gì cũng biết. Chính là nghe Nam Vân mới vừa rồi vào vương phủ, đánh ái phi, còn mang  nàng đưa đến Minh vương phủ, bổn vương liền chạy nhanh đến đây ?" xong, mặt cũng có tia mong đợi, "Lí tướng, rốt cuộc sao lại thế này? Có phải có hiểu lầm cái gì ?"

      "Hiểu lầm?" Nghe thế, Lí Như Phong phản ứng duy nhất chính là muốn cười."Thất vương gia, ngài biết ? Đêm qua, Nam Vân công chúa vừa mới trở lại kinh thành, sáng sớm hôm nay, Thất Vương phi đã tìm nàng, còn bí mật cho nàng rằng, hạ quan cùng Minh vương phi có quan hệ mờ ám. Nam Vân công chúa nhất thời tức giận, cái gì cũng quan tâm, trực tiếp cầm roi tìm đến Minh vương phủ, thiếu chút nữa tổn thương Minh vương phi, cũng may Minh Vương phi kịp thời giải thích rõ ràng. Bằng , tại nằm ở trong này có thể là Minh vương phi."

      "Ái phi, nàng như thế nào có thể như vậy?" Vừa nghe xong, Thất vương gia sắc mặt liền thay đổi, "Ta phải cùng nàng , về sau chuyện nhà của tứ hoàng huynh nàng cần can thiệp sao? Nàngvì sao còn... Còn đem Nam Vân kéo vào chuyện này?" Vốn Hoàng Phủ Nam Ninh là người dễ chọc, nàng lại sợ chết  đem hai người nên trêu chọc mang vào, tại tình trạng này, cho dù muốn cứu nàng cũng hữu tâm vô lực a. (Muốn cứu nhưng cứu được.)

      "Ô..."

      Bị đánh, bị mắng, vốn cũng đủ ấm ức, thương tâm. vất vả mới có người dựa lưng, nghĩ tới, quá hai câu, cũng bắt đầu răn dạy nàng ? Thất Vương phi ủy khuất lại thương tâm, lại khóc lớn lên.

      "Nính khóc ngay!"

      Cái này, đợi Hoàng Phủ Nam Ninh mở miệng, Thất vương gia đã quát bảo ngưng lại.

      Sau đó, hai tay ôm quyền, đối với Hoàng Phủ Nam Ninh hành lễ: "Tứ hoàng huynh, Vương phi của đệ biết nặng , xấu tứ hoàng tẩu cùng Lí tướng, là lỗi của nàng. Nhưng mà nàng bị Nam Vân đánh thành như vậy, tình cũng sai biệt lắm, có thể tha cho nàng ?".

      "Đệ cho rằng có khả năng sao?" Nghe như thế, Hoàng Phủ Nam Ninh hừ lạnh tiếng, "Thất đệ, còn nhớ lần trước ta nói gì với đệ ?"

      "Nhớ ." Vội vàng gật đầu, thất vương gia giọng , "Tứ hoàng huynh dặn thần đệ quản vương phi của mình, đừng làm cho nàng ra ngoài cắn loạn."

      "A, lúc này đây, nàng ta thực ra có loạn cắn. Mà là dùng phương thức càng thêm ác độc, muốn tiếp tục mưu hại Vương phi của bổn vương." Lập tức ánh mắt biến lãnh, mâu quang như đao nhọn cắm ở người bọn họ.

      Thất vương gia run lên, vội vàng cúi đầu : "Là Vương phi của đệ đúng, là nàng sai. Thần đệ dạy dỗ cẩn thận, thiếu chút nữa làm tứ hoàng tẩu bị thương, là thần đệ đúng... là Vương phi của đệ đúng, hiện đại thần đệ  thay nàng tới tứ hoàng huynh nhận sai, xin huynh tha nàng lần này?"

      "Hừ, nàng lòng muốn khi dễ Vương phi của ta, đệ hướng ta nhận sai để làm gì?" Hoàng Phủ Nam Ninh cự tuyệt tiếp thu lời xin lỗi của .

      Thất vương gia suy tư sau lát, lập tức chuyển hướng Bộ Nhu Nhi: "Tứ hoàng tẩu,  Vương phi của đệ làm sai chuyện, thần đệ hướng nàng đến người nhận sai. Giờ nàng thảm như vậy, ngươi tạm tha nàng ?"

      "Này..."

      Cừ ,  hai huynh đệ này, bọn họ đủ cường. Đem bóng cao su đá đến chân nàng, thuận tay đẩy thuyền. Đây tính là gì? Làm cho nàng phải quyết định? Nàng cũng khinh địch như vậy, để lại nữ nhân này?

      Cắn cắn môi, Bộ Nhu Nhi lại hơi kéo tay Hoàng Phủ Nam Ninh: "Vương gia."

      Hoàng Phủ Nam Ninh quay đầu: "Làm sao?"

      "Này... Thất vương gia..."

      "Thất hoàng đệ."

      "Thất hoàng đệ, đệ ấy hướng thiếp xin tội cho thất vương phi. Ngài , thiếp có nên hay tha thứ?"

      Phốc

      Nghe như thế, Hoàng Phủ Nam Ninh đột nhiên buồn cười.

      "Bộ Nhu Nhi, như thế nào mà nàng lại ngoan vậy?" nhịn được cười một cái, hắn khẽ véo khuôn mặt nhắn của nàng, nàng mỉm cười thấp giọng hỏi.

      Nha, khí nghiêm túc khẩn trương, ngươi như thế nào còn cười được ? Cảm nhận được gương mặt nhợt nhạt đau đớn, Bộ Nhu Nhi trong lòng thầm kêu. Thối nam nhân, ngươi nhìn xem  tình huống này là gì?

      "Tứ hoàng huynh?"

      Mắt thấy thích gì làm đó, Thất vương gia khóe miệng khẽ cười.

      "Làm gì?" Tựa hồ  chuyện tốt bị người khác phá đám, Hoàng Phủ Nam Ninh tâm tình tốt quát khẽ.

      Thất vương gia vội vàng cúi đầu: "Nếu Vương phi của đệ như vậy, xinhuynh cùng tứ hoàng tẩu từ bi, tha nàng lần này ? Thần đệ cam đoan, từ nay về sau, nàng nhất định ngoan ngoãn ở trong vương phủ, bao giờ đến trêu chọc tứ hoàng tẩu "

      Hoàng Phủ Nam Ninh hừ lạnh tiếng: "Nhưng mà, ta gọi người mang bảo kiếm đến, đệ nên làm gì bây giờ?"

      "Cái gì?" Nghe vậy, thất vương gia kinh sợ, cơ hồ ngã xuống đất.

      "Tứ hoàng huynh, huynh..."

      Hoàng Phủ Nam Ninh khóe miệng khẽ cười."Nếu phải tại nàng là Vương phi của đệ, thì ta đã gọi người đánh chết nàng, chứ chờ đệ tới."

      "Thần đệ biết. Chính là, Vương phi của đệ bất luận như thế nào, cũng là công chúa lân quốc, nếu đánh nàng bị thương nặng, tin tức truyền ra ngoài, e là tốt ." Biết là còn cách, nhưng Thất vương gia vẫn đem hết toàn lực muốn vãn hồi chút gì đó.

      "Dù sao cũng chỉ là tiểu quốc, nơi chật hẹp bé, có cái gì phải sợ ? Nếu đem nàng đánh chết, cùng lắm quốc gia kia lại đưa công chúa khác đến đây, có gì lại đâu?" lơ đễnh bĩu môi, Hoàng Phủ Nam Ninh trong lời tràn đầy khinh bỉ.

      Cái này là khen ngược, quốc gia hèn mọn cùng nữ nhân hèn mọn chồng cùng chỗ. Đáng thương cho Thất Vương phi, bị hắn khinh bỉ như vậy nha.

      "Tứ hoàng huynh?"

      Được nghe lời ấy, thất vương gia lập tức hoảng hốt.

      "Vương gia", Bộ Nhu Nhi lại lực kéo kéo ống tay áo Hoàng Phủ Nam Ninh, "Nếu thất hoàng đệ đã như vậy, thiếp, thân cũng có bị tổn thương bao nhiêu , ngài tha cho thất đệ muội ?"

      Lời mới nói ra, liền bị ánh mắt của hắn trừng tới Bộ Nhu Nhi ngượng ngùng cười, lặng lẽ cúi đầu. Lập tức khóe miệng khẽ cười lạnh —— hừ hừ, lời hay nàng . Về phần thả hay , để Hoàng Phủ Nam Ninh quyết định.

      Quả nhiên, nghe xong lời của nàng, Hoàng Phủ Nam Ninh cười lạnh."Cũng thể đơn giản quên . Nàng ta thuận miệng câu, cũng kịp sỉ nhục bổn vương, cũng sỉ nhục Như Phong, tội thể tha. Nếu cho nàng chút khắc ́t ghi tâm, nàng như thế nào có thể nhớ ràng?"

      "Vương gia, bảo kiếm đây ạ."

      , quản gia kêu to vào, trong tay giơ bảo kiếm lên cao.

      Hoàng Phủ Nam Ninh lập tức cười đến u.

      tay lấy bảo kiếm, rút kiếm ra khỏi vỏ, kiếm phong tỏa ra ánh sáng.

      Đem bảo kiếm cầm trong tay thưởng thức phen, Hoàng Phủ Nam Ninh đột nhiên vươn tay: "Lão Thất, đệ đau lòng cho nàng. Như vậy, kiếm này, đệ thay ta làm ? Chỉ cần có thể làm cho chúng ta vừa lòng, ta sẽ tha cho nàng."

      Thất vương gia sửng sốt."Tứ hoàng huynh?"

      "Nếu thì để ta." Liền cười, Hoàng Phủ Nam Ninh làm bộ muốn thu.

      " cần!" Lập tức kinh hãi, Thất vương gia phen đoạt lấy bảo kiếm. Nếu để động thủ, còn biết đem nàng làm thành cái dạng gì?

      "Vậy đệ làm ." Liền cười cười, Hoàng Phủ Nam Ninh đứng lui sang bên.

      tại, bảo kiếm đến tay, đâm lao phải theo lao. Suy nghĩ hồi, Thất vương gia cắn răng cái: "Ái phi, nàng chịu đựng chút?" Liền chậm rãi đem bảo kiếm giơ lên cao.

      " Vương gia!"

      Ngay khi bảo kiếm đâm xuống, Bộ Nhu Nhi hét lên tiếng, giống tiểu nữ nhi rúc vào trong ngực của Hoàng Phủ Nam Ninh.
      Halong-ngoc, Lady87barbie1810 thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
       Chương 80 Địch ý lần thứ hai
      Edit: Ngư nhi
      Beta: Tiểu Thiên


      Vừa thấy nàng nhào tới, thân thể Hoàng Phủ Nam Ninh cứng đờ, nhưng cũng đẩy ra.

      Sau đó, lặng lẽ quay đầu,Bộ Nhu Nhi liền thấy bạch quang chớp lóe, Thất vương phi hét lên tiếng, toàn bộ màn che rơi xuống.

      Theo sau đó là tiếng giòn vang của bảo kiếm rơi xuống đất, thanh vô lực của Thất vương gia truyền đến: “ Tứ hoàng huynh, như vậy là có thể chứ?”

      “ Việc này ngươi hỏi ta làm gì?” đỉnh đầu, thanh nhàn nhạt trước sau như của Hoàng Phủ Nam Ninh vang lên.

      Ngay sau đó, Bộ Nhu Nhi liền nghe thấy thanh càng thêm vô lực của thất vương gia: “ Tứ hoàng tẩu, thần đệ giáo huấn nàng, người hài lòng ?”

      “A?” tiếng hô vang lên, Bộ Nhu Nhi từ từ quay đầu lại,  nhìn thấy mặt đất máu tươi chảy ra lênh láng. Thân thể nàng lập tức run lên, vội vàng quay đầu lại, tay nắm chặt y phục Hoàng Phủ Nam Ninh khẻ : “ Hài lòng”

      “ Như vậy, tứ hoàng huynh, thần đệ có thể mang theo vương phi của thần đệ trở về ?”

      ? Nhớ kỹ ta qua với đệ. Nếu như còn có lần sau, như vậy, liền dễ dàng chấm dứt như hôm nay.”

      “ Thần đệ biết. Đa tạ tứ hoàng huynh”

      “ Ừm”

      “ Đa tạ tứ hoàng huynh cùng tứ hoàng tẩu”

      Nghe ngữ khí Thất vương gia, thế nào lại có phần nghiến răng nghiến lợi? Khóe miệng cong lên, Bộ Nhu Nhi hối hận vì cái gì lại giả dạng tiểu bạch thỏ nhát gan, sợ phiền phức. tại nàng rất muốn quay người lại nhìn biểu tình của thất vương gia ?

      “ Vương gia?” Nắm chặt ở giữa, nàng nhàng kéo kéo ống tay áo Hoàng Phủ Nam Ninh.

      “ Làm sao vậy?” Hoàng Phủ Nam Ninh lại lập tức cúi đầu.

      “ Thiếp muốn biết, là ai cho thất đệ muội chuyện của thiếp cùng Lí tướng gia?”

      “ Đúng rồi?” Nhờ nàng nhắc nhở, Hoàng Phủ Nam Ninh lập tức nhớ ra. liền đem Bộ Nhu Nhi đẩy sang bên, đem hai cái người tính xoay người chạy trốn quay lại “Các ngươi đứng lại. Ta còn chuyện muốn hỏi các ngươi?”

      “ Tứ hoàng huynh, cái này hoàng đệ thực biết?” Thất vương gia khẩn trương lắc đầu, mặt tái lại------ vốn cho rằng hết thảy đều kết thúc, vì cái gì, chính mình cũng thể vượt qua cánh cửa này, có chuyện gì nữa đây.

      vội vàng đẩy vương phi nhà mình: “ Người nào cho nàng mấy chuyện này? Nhanh cho tứ hoàng huynh”

      “ Là…..là nha đầu tên Phượng Thúy” Thất vương phi sớm bị dọa đến nỗi toàn thân phát run, liền thành đem đáp án ra.

      Nguyên lai là nàng

      Vừa nghe tên này, Bộ Nhu Nhi bất giác cắn răng.

      Tưởng rằng, nàng lập gia đình nên yên phận, toàn tâm toàn ý sống cùng với nam nhân của mình mới đúng. Cho nên, ngày bốn nha đầu kia bị xử lý, nàng lập tức tha cho nàng ta. nghĩ đến,  sau việc của bốn nha đầu kia, nữ nhân này lại tự mình đưa đến cửa? Nàng ta muốn cùng đồng sinh cộng tử với tỷ muội tốt của mình sao? Hay muốn vì các nàng báo thù? Nàng lạnh lùng cười, bất kể như thế nào, chính là nàng ta tự tìm đường chết.

      Nghe vậy, Hoàng Phủ Nam Ninh cũng nhướng mày “ Là ai?”

      “ Hồi vương gia, cái nha đầu này chính là người cùng nha đầu Phượng Nguyệt bán đứng vương phi. lập gia đình.” Quản gia kịp thời lên tiếng.

      Hoàng Phủ Nam Ninh hừ lạnh tiếng: “ Nữ nhân này lập gia đình rồi mà còn biết an phận.” vẫy vẫy tay: “ Đem nàng ta cùng nam nhân của nàng ta tới hậu viên, đánh chết, coi như là phạt cảnh cáo”

      “ Vâng.”

      Lợi hại. Làm việc nhanh nhẹn, sạch , nguyên nhân hậu quả đều quản, quả nhiên là có phong độ của đại tướng.

      Nghe như thế, Bộ Nhu Nhi khỏi giơ ngón tay cái lên với . Bất quá, xét thấy trước đây coh thường nữ nhân, mà còn, tựa hồ cũng đem tất cả nữ nhân  cùng với nữ nhân kết hôn kia gộp lại dạng như nhau, Bộ Nhu Nhi khỏi rùng mình.

      “ Được rồi, các ngươi có thể ” Vẫy vẫy tay, Hoàng Phủ Nam Ninh thờ ơ nhìn về phía vợ chồng thất vương gia ở bên kia: “ Thất vương phi, ngươi tốt nhất nên tự giải quyết cho tốt. Nếu lần sau để cho ta biết ngươi vẫn an phận, như vậy dù bị đánh chết cũng là hình phạt dành cho ngươi.”

      “ Thần muội hiểu”

      Ánh mắt đảo qua làm Thất vương phi khỏi run lên, vội vàng run rẩy gật đầu.

      Thất vương gia cũng dám lại, khẩn trương nâng nàng lên, hai người nhanh ra ngoài cửa.

      “ Tiểu bạch thỏ” Tiếp đó, Hoàng Phủ Nam Ninh cúi đầu gọi.

      “ Vương gia” Bộ Nhu Nhi liền ngẩng đầu, đôi mắt mở to.

      Hoàng Phủ Nam Ninh lạnh lùng nhìn nàng: “ Lần sau, nếu nàng ta dám tái phạm, nàng cần khách khí, trực tiếp động thủ. Đánh chết cũng phải làm nàng ta sống cũng như chết, biết ?”

      “ A” Bộ Nhu Nhi lập tức mở to mồm, nét mặt thể tin được: “ Vương gia, người ta dù gì cũng là thất vương phi!!!”

      “ Bổn vương bảo nàng đánh chết nàng liền đánh chết”

      “ Nhưng, dù sao chăng nữa, đó cũng là mạng người ?”

      “ Phốc”

      Lời vừa ra, liên nghe thấy tiếng cười của người bên cạnh.

      Hoàng Phủ Nam Ninh quay đầu, liền nhìn thấy vẻ mặt nín cười của Lí Như Phong.

      “ Như Phong, làm sao vậy?”

      “ A….. có việc gì. Vương gia, thần chỉ rất tò mò, người vậy mà rất kiên nhẫn chịu tới dạy bảo vương phi mấy cái này.”

      Mới là lạ. ràng chê cười nàng? Mấy ngày hôm trước thấy nàng nhẫn tâm cho người đánh chết nha đầu, đả thương ba người. nữ nhân dụng tâm ngoan độc như vậy, tại lại giả bộ nhu nhược ở bên cạnh người khác, cảm thấy rất buồn cười phải ?”

      Kéo khóe miệng, Bộ Nhu Nhi nhàn nhạt liếc cái. Kỳ nàng cũng thấy cực kì khôi hài.

      Ngay tại lúc nàng nhìn , đồng thời, ánh mắt cũng đảo qua bên này, tầm mắt hai người thoáng giao nhau rồi lập tức di động.

      Nghe lời của , Hoàng Phủ Nam Ninh cũng sửng sốt, lập tức cười cười “ Đột nhiên phát , bổn vương rất thích nàng”

      Nghe được lời này, phản ứng đầu tiên của Bộ Nhu Nhi là bị dọa tại chỗ.

      Lí Như Phong tựa hồ cũng sợ tới mức ” Vương gia, trước kia người phải …….”

      “ Trước kia là trước kia. tại bổn vương rất thích nàng” xong, Hoàng Phủ Nam Ninh lại khống chế được, véo cái gương mặt của Bộ Nhu Nhi.

      “ Vương gia……”

      Hỗn đản. Ngoài miệng cùng trong lòng nàng đồng thời kêu to. Bộ Nhu Nhi cực kì vì Lí Như Phong ấm ức. Ngươi như thế nào lại những lời này trước mặt bằng hữu tốt của ngươi ? thấy người khác đều bị dọa thành như vậy sao?

      Lập tức, Lí Như Phong nở nụ cười: “ Thực chúc mừng vương gia.” Bất luận như thế nào, bắt đầu nhận suy nghĩ trong lòng mình. Như vậy coi như là chuyện tốt .

      Khóe miệng Hoàng Phủ Nam Ninh lại nhếch lên: “ Có gì mà phải chúc mừng?”

      Lí Như Phong tiếp tục cười: “ Về sau, người liền biết”

      Làm bộ dáng thần thần bí bí như vậy, giả bộ cho người nào xem đây? Khóe miệng nhếch lên, Bộ Nhu Nhi : “ Vương gia, nếu tình , thiếp xin lui xuống. Người và tướng gia còn có chuyện cần thương lượng

      “ Ừm” Hoàng Phủ Nam Ninh từ chối cho ý kiến, gật đầu.

      Nàng chỉ biết, hai cái người này, suốt ngày cũng biết thương lượng chuyện gì.

      “ Như vậy, thiếp xin cáo lui, thiếp xuống chuẩn bị chút trà bánh cho hai người” Bộ Nhu Nhi cúi đầu, khẽ.

      cần. Vương phi người hôm nay cũng mệt, vừa rồi khẳng định bị sợ hãi ? Người vẫn nên nhanh trở về , hảo hảo nghỉ ngơi chút. Bên cạnh chúng ta có hạ nhân hầu hạ, có gì đáng ngại” Lí Như Phong lập tức mở miệng, mặt đầy nét mỉm cười, từ chối ý tốt của nàng.

      Bộ Nhu Nhi nghe như thế nào cũng cảm thấy lời của chứa đầy hàm ý ? Nàng ngẩng đầu, cười nhàng: “ Đa tạ Lí tướng gia thông cảm.”

      Lí Như Phong mỉm cười vuốt cằm: “ Cần phải vậy”

      “ Vậy thiếp cáo lui.” cho nàng làm việc càng tốt, nàng chỉ mong như vậy . Lạnh nhạt cười, nàng cúi xuống hành lễ rồi thản nhiên xoay người, ra khỏi phòng.

      ------ == Ta là ranh giới tiểu bạch thỏ đối thoại lần thứ hai cùng Lí tướng gia==------
      Halong-ngoc, Lady87barbie1810 thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 80 Địch ý lần thứ hai
      Edit: Ngư nhi
      Beta: Tiểu Thiên


      [​IMG][​IMG]



      Nha đầu kia, sao lại nhiều tinh lực như vậy ?

      Vừa nghe tiếng kêu, liền biết nha đầu kia ở cách đó xa, hai nữ nhân tùy ý ngồi chuyện bỗng nhiên hoảng sợ, vội vàng đứng dậy, bản thân khẩn trương sắp xếp lại chút. Còn chưa hoàn toàn thu xếp xong, tiểu nha đầu kia cũng xuất ở trước mặt các nàng.

      “ Vân nhi?”

      Bộ Nhu Nhi vội vàng giương lên khuôn mặt tươi cười, nghênh tiếp: “ Sao muội lại tới đây?”

      “ Muội nghe tẩu đến nên liền đến tìm” khuôn mặt xinh đẹp nhắn cũng tràn đầy ý cười, Nam Vân công chúa về phía nàng, tay chủ động cầm tay nàng: “ Tứ tẩu, muội nghe mẫu hậu tẩu ở trong này theo Tô mỹ nhân học quy củ, cái này phải học sao? Muội xem tẩu biểu rất khá mà?”

      “ Quy củ trong hoàng thất rất phong phú, biểu bình thường làm sao có thể nhìn ra được? Xuất thân của ta tốt, trước kia chưa có ai giản cho biết những qui củ này, nên muốn học tập nhiều hơn, cũng tránh về sau trước mặt nhiều người lại có quy củ hoàng thất ,làm cho người ta chê cười” Cười cười, Bộ Nhu Nhi lôi kéo nàng ngồi xuống.

      “ Nhưng là, tẩu học với ai học, vì cái gì lại cứ muốn theo mỹ nhân học? Nếu muốn học, tẩu phải theo quý phi mới phải? Nếu , như vậy , muội xinvới mẫu hậu tiếng, cho tẩu theo muội học. Muội đem những thứ muội biết đều dạy cho Tẩu,tẩu đồng ý ?” Nàng nháy mắt cái, .

      cần” Bộ Nhu Nhi vội vàng lắc đầu, giọng : “ Tô mỹ nhân rất tốt. Mấy ngày này cảm tình giữa ta và Tô mỹ nhân cũng tốt. Lại , ta cũng theo Tô mỹ nhân học nhiều ngày như vậy, cũng quên rồi.”

      ra, muội nghĩ muốn ở cùng chỗ với tẩu thôi” Chu miệng, thanh của Nam Vân công chúa trở nên rầu rĩ.

      Ách……

      Nghe vậy, Bộ Nhu Nhi cực kỳ mệt mỏi. Xem ra, mình đối với nha đầu kia tốt quá rồi.

      “ Nếu công chúa thích Minh vương phi, muốn cùng nàng ở chung chỗ, vậy nếu người có thời gian có thể qua đây . Mỗi buổi sáng nàng đều đến đây. Nếu người cũng có thể đến Minh vương phủ tìm nàng, chắc chắn Minh vương phi nhất định hoan nghênh” Vội vàng tới, Tô Tiểu Tình ôn nhu .

      Lời vừa dứt liền ném cho Bộ Nhu Nhi ánh mắt------ cậu nha. Mới gặp mặt lần đầu liền đem nhân gia (gia đình nhà chồng tương lai) tiểu nương trở nên dễdạy như vậy. Bản lĩnh của cậumột đúng là chỉ tăng chứ giảm.

      Tất nhiên, cũng nhìn xem nàng là ai? Bộ Nhu Nhi cười đắc ý, gật đầu: “ Đúng vậy, nếu Vân nhi muốn gặp ta, muội liền đến vương phủ tìm ta, ta cũng có thể làm chút đồ ăn, chúng ta có thể vừa ăn vừa chuyện, muội có được hay ?” Còn về nơi này, đây là nơi dùng để mưu đồ chuyện quan trọng của nàng cùng Tiểu Tình, người khác liên quan vẫn nên đến quấy rầy.

      “ Được a !!được a. Tứ tẩu , muội rất thích ăn kem ly của tẩu. Hôm qua sau khi ăn xong, buổi tối muội nằm mơ cũng muốn ăn” Khẩn trương gật đầu, Nam Vân công chúa lôi kéo cánh tay nàng, kêu to.

      Bộ Nhu Nhi cười gật đầu: “ Được. Lần sau muội đến vương phủ, ta lại làm cho muội ăn.”

      “ Ừm” Dùng lực gật đầu, Nam Vân công chúa lại giương mắt nhìn nàng: “ Đúng rồi, tứ tẩu, thiếu chút nữa quên hỏi, hôm qua, tứ ca lôi kéo tẩu, hai người các ngươi ở trong phòng làm gì vậy? Vì sao tứ ca lại tức giận như vậy, còn đuổi muội ra ngoài? Từ đến lớn, hầu như muội chưa bao giờ thấy huynh ấy phát hỏa lớn như thế.”

      Oa?

      Vấn đề này nên hỏi nàng, nên hỏi? Nàng dễ dàng mới thôi miên chính mình, coi chuyện kia chỉ là ảo giác của nàng, chưa từng phát sinh, khó khắn nàng mới thoát khỏi bóng ma kia . Vì cái gì nàng ấy còn muốn đẩy nàng vào cái đáy vực sâu kia?

      “ Oa? Sao lại thế này? Vì sao ta lại chưa nghe người qua chuyện này , Minh vương phi” Lập tức, hai mắt Tô Tiểu Tình cũng sáng lên, gằn từng tiếng hỏi. câu cùng ba chữ xưng hô sau, cực kì có lực uy hiếp.

      Bộ Nhu Nhi nghĩ muốn khóc rống lên.

      “ A…. có gì, vương gia cảm thấy ta xem vương gia ra gì, rất cao hứng, liên kéo ta về giáo huấn trận. Thời điểm lửa giận của vương gia hừng hực Vân nhi lại cứ xông vào, cũng trách được người đem lửa giận phát tác ngườicủa muội” Bộ Nhu Nhi nghĩ lấy cớ.

      “ A, nguyên lai là như vậy, cũng do Thất vương phi kia hãm hại” Nghe vậy, hai mắt Nam Vân công chúa lại trừng lên: “ Sớm biết vậy, muội liền đánh tẩu ấy thêm mấy roi nữa.”

      vậy chăng?” Bên cạnh, khóe môi Tô Tiểu Tình nhếch lên, trong mắt tràn ngập tin tưởng.



      Nếu thất là như vậy, nàng còn chú ý màn này sao? Nàng đúng là đem kinh nghiệm mấy kiện trong cung này cho nàng ?

      A a a, việc này phải nàng nghĩ muốn , mà thực nên lời . Đó là vết nhơ, vết nhơ của đời nàng . Trừ mình ra, nàng tuyệt đối để cho bất kỳ người nào biết, tuyệt đối ?”







      Vội vàng cứng ngắc, giật khóe miệng, Bộ Nhu Nhi cười : “ Cũng phải chuyện gì quan trọng, ta sớm quên.”

      vậy chăng?” Mâu quang Tô Tiểu Tinh sâu thẳm, xem ra có vẻ tin tưởng nàng.

      Bộ Nhu Nhi vội vàng gật đầu: “ Đúng vậy. Các ngươi cũng phải biết tính tình vương gia, vương gia hận nhất người nào giẫm lên mặt mũi của mình. Nếu phải như vậy kết cục của thất vương phi cũng thảm.”

      “ Đúng vậy ” Tốt xấu gì Nam Vân công chúa cũng ở chung với nàng nhiều lắm, lập tức tin lời của nàng: “ Kia vốn phải nữ nhân tốt, tứ ca giáo huấn như vậy còn . Nếu là ta, ít nhất ta muốn vẽ khuôn mặt của nàng mấy chục nhát đao, xem nàng còn dám làm bậy ? Còn tưởng mình là cái gì, nhiều lần cũng để ta vào mắt, hừ?”
      Last edited by a moderator: 30/11/14
      Halong-ngoc, Lady87barbie1810 thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 81: Mất nụ hôn đầu tiên
      Edit: Tiểu Phong


      Ừm.

      Xem biểu của nàng cũng tệ lắm, khi cửa vừa mới đẩy ra, nàng bước đến bên cạnh . Hoàng Phủ Nam Ninh thực vừa lòng, tức giận mặt cũng mất ít.

      "Tứ ca, sao huynh lại tới nữa vậy?" Nhìn thấy người này, Nam Vân công chúa dụi dụi mắt, tựa hồ rất cao hứng. vất vả mới tìm được người có thể chuyện, khóc đến cao hứng lại bị xen vào, người bình thường còn mau sớm chuồn mất.

      Hoàng Phủ Nam Ninh hừ lạnh tiếng: "Ta còn có hỏi saomuội lại tới đây ?"

      "Muội đến tìm tứ tẩu, được sao?" Cằm hất lên, Nam Vân công chúa lớn tiếng  .

      " được." Hoàng Phủ Nam Ninh lắc đầu, đáp lại cách khẳng định.

      "Vì sao?" "Nàng là tứ tẩu của muội mà?" Nghe vậy, Nam Vân công chúa bất mãn kêu to.

      "Nàng ấy còn là vương phi của ta?" Hừ , Hoàng Phủ Nam Ninh cầm cổ tay Bộ Nhu Nhi.

      "Vương gia?"

      Lập tức ngẩn ra,  tâm can Bộ Nhu Nhi cũng mãnh liệt nảy lên —— làm cái gì vậy?

      "Tứ ca, huynh đừng quá đáng?" Thấy thế, Nam Vân công chúa liền tức giận dậm chân, "Huynh có biết hay , nơi này là hậu cung?  Huynh phải đại hoàng huynh, dám tự  tiện lại ở trong này, nếu để đại hoàng huynh biết, xem huynh ấy thu thập huynh như thế nào?"

      "Ta đối với nữ nhân của huynh ấy có hứng thú, điểm này huynh ấy sớm biết." Hoàn toàn đem uy hiếp của nàng để vào mắt, Hoàng Phủ Nam Ninh lạnh nhạt đáp lại.

      " Huynh..." Nam Vân công chúa vô lực, chỉ có thể xuất ra tuyệt chiêu của nàng — dậm chân?

      "Tứ ca, huynh là rất đáng ghét . Bên phía Như Phong ca ca huynh   giúp muội chuyện thôi, vì sao tứ tẩu khuyên muội hai câu huynh cũng đồng ý? Huynh có là ca ca của muội sao?"

      "Cũng bởi vì muội là muội muội của ta, ta mới cho muội sớm chết tâm , Như Phong coi trọng muội." Biểu tình mặt thoạt nhìn quá sung sướng, thanh  Hoàng Phủ Nam Ninh vô cùng  lạnh lùng.

      "Muội ?"

      Lại là liên tiếp dậm chân, Nam Vân công chúa cắn răng kêu to: "Vì sao? Nhiều năm như vậy, huynh vẫn cho muội biết cái nguyên cớ vì sao? Muội chính là thích Như Phong ca ca được sao?"

      " được." Lại lắc đầu,, Hoàng Phủ Nam Ninh thanh lạnh lùng .

      "Vì sao? ?"

      Ai?

      Ngay tại huynh muội trong lúc đó, Bộ Nhu Nhi gì.Này hai người quả nhiên là cùng mẹ sinh ra, cố chấp như nhau. Liền ngay cả tính cách quật cường cũng sai biệt lắm. Chỉ tiếc, khi tính cách này đụng nhau, lại cho cả hai đều muốn thỏa hiệp , như vậy, cuối cùng kết quả là người khác bị liên lụy.

      Vì chính mình mà suy nghĩ, Bộ Nhu Nhi giọng mở miệng: "Vân Nhi, nên hỏi vì sao, nghe hoàng huynh muội như thế nào chính là như vậy ."

      "Đúng vậy" Lập tức, giống như tìm được giúp đỡ, Hoàng Phủ Nam Ninh nâng cao cằm : "Nghe được lời hoàng tẩu muội   ? Như Phong bên kia muội vẫn là sớm chút hết hy vọng ?"

      "Muội cần? Chỉ cần huynh ấy ngày chưa thành thân, muội liền ngày chết tâm?"

      "Cho dù cả đời thành thân, cũng thú muội?"

      "Hoàng huynh, huynh... Muội ghét huynh"

      "Tùy muội."

      "Huynh?"

      Ngao?

      Vì sao đâu? Hai người bọn họ cảm thấy cãi nhau như vậy vui lắm sao? Bộ Nhu Nhi vổ vổ đầu, nơi này vốn là chổ nàng cùng Tiểu Tình dùng để mưu đồ bí mật , lúc nào  biến thành nơi cho hai người bọn họ cãi nhau như vậy ? Nàng có nên ngăn cản họ đây?

      "Vương gia, Vân Nhi, có cái gì từ từ , các người vẫn nên lý trước ? Trước mặt nhiều người như vậy, mất mặt được tốt lắm." Vừa lặng lẽ kéo kéo ống tay áo Hoàng Phủ Nam Ninh, Bộ Nhu Nhi giọng .

      "Oa, tứ tẩu?"

      Lập tức, lại giống như tìm được cứu tinh, Nam Vân công chúa lớn tiếng kêu, đường chạy tới " Tẩu thấy đấy, tứ ca ,huynh ấy khi dễ muội—— "

      Oanh?

      Người còn chưa có lại gần, lại đột nhiên bay thẳng ra ngoài, thẳng đến khi đụng vào cây cột phía sau mới dừng lại.

      "Trời đất?" Nhịn được hô tiếng, Bộ Nhu Nhi vội vàng muốn chạy qua hô to "Vân Nhi?"

      "Yên tâm, nàng chết được." Lập tức gắt gao nắm lấy cổ tay nàng, Hoàng Phủ Nam Ninh thanh lạnh lùng .

      A?

      Bộ Nhu Nhi sửng sốt, quả nhiên phát Nam Vân công chúa từ mặt đất đứng dậy. Khuôn mặt nhắn tràn đầy tức giận, hai chân hận thể đem sàn dưới chân dẫm nát, chỉ nghe nàng lên tiếng kêu to: "Tứ ca, huynh lại đánh muội? Muội cho mẫu hậu, huynh  lại khi dễ muội"

      Nhìn bộ dáng , chắc là được luyện qua, như vậy chút bị thương đối với nàng mà cũng đáng lo ngại.

      "Tùy muội." Khóe miệng hơi nhếch, Hoàng Phủ Nam Ninh lười liếc nàng cái, liền kéo tay Bộ Nhu Nhi, "Tiểu bạch thỏ, thôi?"

      "A? Vương gia, ... đâu?"

      "Hồi vương phủ."

      "Nhưng là..."

      " Việc học hôm nay của nàng hoàn thành rồi?"

      "Đúng, sai biệt lắm. Nhưng mà..."

      "Hoàn thành là được. thôi?"

      " được?"

      Nghe hai người chuyện, hờn giận trong lòng Nam Vân công chúa tăng lên. Chạy nhanh tới, cầm ở cổ tay bên kia Bộ Nhu Nhi, " cho huynh mang tẩu ất , muội  muốn cùng tứ tẩu chuyện?"

      "Vân Nhi?"

      Ngừng chân, Hoàng Phủ Nam Ninh quay đầu, đôi mắt lạnh như băng : "Buông tay"

      Nam Vân công chúa dùng sức lắc đầu: " "

      "Nếu thả, ta đem muội đánh bay ra ngoài."

      "Đánh bay ra ngoài muội cũng thả?"

      "Hoàng, Phủ, Nam, Vân?"

      "Huynhkêu ? Tùy huynh  kêu? Dù sao,muội chính là để ý, có bản lĩnh huynh đem muội đánh chết?" Dùng sức trừng liếc mắt cái, Nam Vân công chúa ràng vươn tay túm lấy thắt lưng Bộ Nhu Nhi, lớn tiếng tuyên cáo.

      Trong ánh mắt của Hoàng Phủ Nam Ninh sắp phun lửa.

      "Đây là muội tự tìm ?"

      Tay vừa nhấc, muốn chưởng đánh lại đây.

      "Vương gia, đừng mà?"

      Đến bước cuối cùng, Bộ Nhu Nhi vội vàng xoay người, đem Nam Vân công chúa ôm vào trong ngực.

      Cảm giác được chưởng mạnh sắp hướng tới mặt, tốc độ nhanh, giây tiếp theo đem nàng bay ra ngoài. Trong lòng Bộ Nhu Nhi đếm , hai, ba, nhưng ngay khi chữ ba chưa kết thúc tốc độ gió cũng đình chỉ.

      Hô, hù chết nàng ?

      Vội vàng thở phào, chậm rãi ngẩng đầu, liền nhìn thấy sắc mặt của Hoàng Phủ Nam Ninh thập phần trầm, thập phần trầm.

      "Tiểu bạch thỏ?"

      Cắn răng quát khẽ, Hoàng Phủ Nam Ninh vung tay túm lấy tay nàng: "Còn nhớ bổn vương ngày hôm qua những gì với nàng sao?"

      Bộ Nhu Nhi vội vàng gật đầu “ Nhưng mà, Vương gia..."

      " có nhưng là  gì hết. , cùng bổn vương trở về?"

      biết vì sao, lửa giận càng lớn, Hoàng Phủ Nam Ninh liền túm lấy nàng kéo ra ngoài. Tựa hồ, ở trong lòng nghĩ, nhất định phải đối nàng làm chút gì đó mới có thể làm cho tiêu giận.

      "Đừng mà?" Mà thấy vậy, Nam Vân công chúa cũng hoảng, vội vàng liền lại bắt lấy tay Bộ Nhu Nhi, "Tứ ca, huynh cần đánh nàng, tứ tẩu là người tốt?"

      "Điều này cần muội ." Nghiến răng nghiến lợi xong, ánh mắt Hoàng Phủ Nam Ninh nhìn nàng càng thêm u, " tốt nhất,muội  nhanh chóng buông tay” Bằng , hôm nay ta khiến cho muội chết ở chỗ này?"

      "Muội buông" Nam Vân công chúa kiên trì lắc đầu, "Nếu buông,  người chết chính là tứ tẩu ?"

      Ai?

      Nghe được lời ấy, Bộ Nhu Nhi sửng sốt ——tiểu nha đầu này, ra nàng ấy dũng mãnh như vậy , cùng ca ca nhà mình đối đầu đều là vì nàng sao?  Thực có chút dở khóc dở cười.

      "Vân Nhi, ta sao, ngươi buông tay ?" Lắc đầu, nàng đối tiểu nha đầu này nhợt nhạt cười.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :