1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên Không] Tiểu bạch thỏ Vương phi: Ác bá Vương gia, cút!!!!! (C153) Hoàn

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 76:  Tướng gia tới chuyện

      Edit: Mai Mai
       

      Hoàng Phu Nam Ninh vuốt cằm, bước qua, nhìn hai người kia, mặt tràn ngập ý hiểu: “ Như Phong, ngươi phải muốn mao xí sao? Như thế nào lầu như vậy, chậm chạp thấy ngươi trở về, sau cùng lại chạy tới đây? Hơn nữa, ngươi cùng tiểu bạch thỏ cái gì a? Vì cái gì tức giận như vậy?”

      “ Cái này, chúng ta…..”

      “ A…, có gì, thiếp định dạo hoa viên chút, nghĩ tới lại gặp tướng gia ở cửa. Bởi vì lúc rời khỏi phòng, thiếp cảm thấy lạnh cho nên Tú Nhi trở về lấy áo choàng, tướng gia hẳn lo lắng thiếp người đơn, liền cùng thiếp trò chuyện, mới vừa cho thiếp trong triều có việc hay gì. vương gia người tới rồi” Vội vàng tiếp, Bộ Nhu Nhi nhợt nhạt cười . xong, mới bổ sung câu “ Tướng gia vừa rồi bất quá chỉ chuyện hơi lớn giọng mà thôi, cũng phải rống lên với thiếp”

      , những lời này là nàng cố ý cho nghe ?

      Khóe miệng nhếch lên, Lí Như Phong hờn giận liếc nàng cái - nữ nhân, nàng đúng là ngoan độc. Mặt ngoài giúp ta giải vây, thực tế là muốn ta mang ơn nàng. Từ hôm nay trở , ta còn nợ nàng lần ân tình.

      Ánh mắt Bộ Nhu Nhi lại cùng giao chiến phe, ôn nhu cười ----- đa tạ tướng gia khen ngợi, cần cảm tạ, cảm tạ.

      Nữ nhân này?

      cỗ cảm giác tức giận trào lên trong lòng Lí Như Phong mà chỉ có thể mạnh mẽ áp chế.

      ra là thế” Nghe được giải thích của nàng, Hoàng Phủ Nam Ninh lại trở lại bình thường, lại vẫn cười cười với “ Như Phong, hóa ra  ngươi khéo hiểu lòng người như vậy”

      “ Ha ha, vương phi nàng….. sai. Ta cùng nàng tán gẫu rất vui vẻ” Vội vàng nặn ra nụ cười, Lí Như Phong cơ hồ là từ trong kẽ răng nặn ra những lời này.

      Bộ Nhu Nhi trong lòng thở dài, nhàng lắc đầu.

      Hoàng Phủ Nam Ninh nghe được, trong lòng càng thêm sung sướng. Liền lại cầm tay : “ Tốt, tại nếu áo choàng đưa tới, chúng ta thôi? Ta còn có chuyện chưa xong cùng ngươi ”

      Lập tức?

      Ngay tại lúc Hoàng Phủ Nam Ninh cầm tay nháy mắt, Lí Như Phong cảm giác được đạo ánh mắt theo , gắt gao nhìn chằm chằm tay bọn họ đè lên nhau.

      Bất giác nhớ tới lời của Bộ Như Nhi vừa rồi. tại ngẫm lại, tựa hồ đúng là có điểm quỷ dị?

      Lí Như Phong vội vàng rút tay về, kéo ra khoảng cách với .

      “ Như Phong làm sao vậy?” còn trong tay, Hoàng Phủ Nam Ninh kinh ngạc ngẩng đầu.

      “ Ách có việc gì. Vương gia phải phải về chuyện sao? Chúng ta thôi?” Khẩn trương lắc đầu, Lí Như Phong xong, dẫn đầu bước .

      “ A…..”

      Nhìn như vậy, tựa hồ cố ý thanh minh cái gì? Hoang Phủ Nam Ninh khó hiểu, liền gật đầu, khẩn trương đuổi theo .

      Ha ha ha?

      Phía sau bọn họ, Bộ Nhu Nhi đem toàn bộ thu vào đáy mắt, trong lòng nhịn được cười ha hả.

      “ Vương gia thong thả, tướng gia thong thả?”

      Nhìn bóng lưng hai người, nàng vẫy vẫy chiếc khăn tay , lớn tiếng .

      Phía trước, cước bộ Lí Như Phong đột nhiên ngừng lại, quay đầu: “ Vương phi, lần chuyện hôm nay, hạ quan được lợi . Tiếp theo, chỉ mong chúng ta cơ hội như vậy” Lời dạng ra từ trong kẽ răng.

      “ Tốt thôi!” Bộ Nhu Nhi lập tức gật đầu, hướng về phía thoáng lúm đồng tiền sáng lúm.

      Muốn tới tới? nương ta còn sợ ngươi sao?

      Nữ nhân này……

      Thấy nàng như vậy, trong lòng Lí Như Phong đột nhiên lại căng thẳng.

      Càng ngày càng phát : nàng, thực dễ đối phó như trong tưởng tượng của

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 77: Công chúa Nam Vân

      Edit : Nấm Lùn


      "Vương phi, tướng gia cùng ngài chuyện gì vậy ? Em phát sắc mặt của hắn thật khó coi nha, lúc nãy nói chuyện, ngài ấy giống như hận thể  ăn tươi nuốt sống người?"

      Chờ khi cả hai vừa , Tú nhi liền vội vàng chạy tới

      Bộ Nhu Nhi thong thả trả lời: "Bởi vì ta giành nam nhân của hắn?"

      A? Tú nhi kinh ngạc trợn to mắt. Nàng ấy cái gì vậy? Vì sao nàng nghe mà cũng hiểu?

      Quang quác!!! ( J Quạ bay đầy đầu)

      Bộ dáng hiện giờ của Tú nhi ngơ ngơ ngác ngác thật đáng nha? Xoa xoa mặt nàng ấy một chút, Bộ Nhu Nhi khoác tay nàng: " thôi, trở về?"

      "A? Vậy còn áo choàng..."

      " cần. Gió ngừng, cần dùng nữa."

      "Vậy còn tướng gia..."

      "Số là , hắn cùng Vương gia nói chuyện, chúng ta trở về, đóng cửa lại ta sẽ nói tỉ mỉ cho ngươi biết. Bên ngoài sợ tai vách mạch rừng, nếu để cho người khác nghe được tốt lắm." Ừm, nếu tính ngày tháng, thì mình cùng nha đầu kia ở chung với nhau cũng được một thời gian ngắn. tại, cũng nên giáo huấn cho nàng biết chút kiến thức xung quanh ? Vừa , nàng vừa thầm đưa ra quyết ̣nh

      Hôm đó, nàng đem hết sự tình giải thích cho Tú nhi nghe, Tú nhi liền ngây người, ngẩn ngơ liên tục trong mấy ngày liền.

      "Nha đầu, uy, tỉnh tỉnh? Tỉnh tỉnh?"

      Vội vàng vỗ nhẹ vào mặt nàng, lớn tiếng kêu to.

      "A... A?" Tròng mắt chậm rãi di chuyển, thanh chậm nhẹ của Tú nhi vang lên

      "Ta khát, mang chén nước đến đây."Bộ Nhu Nhi lãnh đạm .

      "Dạ."

      Liền chậm rãi qua , rót một chén trà, lại chậm rãi trở về, chậm rãi nâng chén trà đưa lên, Tú nhi lẳng lặng : "Vương phi, trà đây ạ."

      Ách...

      Hãi làm đến thế mà nàng ấy vẫn có tỉnh. Nhưng mà, cũng thể , nha đầu kia, nàng ấy ngốc thật?

      Bộ Nhu Nhi cũng có ý đem nàng ấy cấp cứu cho tỉnh

      Phách?

      Trong lòng chậm rãi nghĩ, bỗng nhiên nghe được tiếng phá cửa . Đồng thời tiếng rống to kèm theo ——

      "Ai là Bộ Nhu Nhi? Mau ra đây cho bổn công chúa?"

      Ai vậy?

      hề phòng bị, chỉ cảm thấy tiếng nói sắc bén xuyên thấu qua đại môn đập vào bên tai ,đã thế còn tràn vị axit axetic, thân thể đều run lên, Bộ Nhu Nhi vội vàng theo ghế nhảy dựng lên

      "Vương phi?"

      Lập tức, Tú nhi cũng đột nhiên thanh tỉnh, phen giữ chặt ống tay áo của nàng

      Ai? Bắt đầu từ tối hôm qua, nàng dùng nhiều phương pháp như vậy cũng cấp cứu cho nàng ấy tỉnh lại được, nghĩ tới tại nghe thấy người khác rống to, nàng ấy liền tỉnh lại ? Bộ Nhu Nhi trong lòng cảm thấy thất bại, cùng mất mát: bởi vì, nàng khiến cho Tú nhi ngốc nghếch đáng kia tiêu hóa được hết kiến thức nàng nói, nàng rất tiếc nha.

      Nhưng mà, tại phải lúc nói những thứ này

      Vội vàng kéo Tú nhi, Bộ Nhu Nhi ra đại môn, liền nhìn thấy khí thế bức người tay cầm trường tiên, lại có rất nhiều cung nữ theo sau , hùng hổ về hướng nàng. Phía sau bọn họ , theo còn có đám người quản gia của vương phủ. đường tới, bọn họ giọng khuyên cái gì, cũng dám lớn tiếng, tựa hồ sợ chọc giận vị   nãi nãi.

      Nhìn thái độ của họ đối với vị này, hẳn vị này là muội muội cùng mẫu thân với Hoàng Phủ Nam Ninh,  là nữ nhi duy nhất của thái hậu, năm nay mười bốn tuổi?

      Xem tình huống này , Bộ Nhu Nhi lập tức nghĩ tới.

      Vội vàng đến trước mặt gái trong khoảnh khắc nàng hướng thân hành lễ: "Thỉnh an Vân công chúa."

      "Ngươi..."

      Nàng chú ý tới người này y phục đẹp đẽ quý giá theo sau là một đám người mà lại ở trước nàng thi lễ trước, nàng nắm chặt roi một chút? Nhìn lại, nàng ấy tư thế mềm mại dịu dàng, khiến cho dũng khí của nàng thối lui hơn phân nửa. trong lòng phẫn nộ tựa hồ  cũng còn tràn đầy.

      Nhưng mà, lập tức lại thở sâu, nắm chặt roi, bước lại đây: "Ngươi, chính là Bộ Nhu Nhi? Là Vương phi mà tứ hoàng huynh mới cưới?"

      Bộ Nhu Nhi gật đầu."Đúng là thiếp thân."

      "Ngẩng đầu lên, cho bản cung nhìn xem."

      Bộ Nhu Nhi liền theo lời ngẩng đầu.

      Lập tức, nàng liền bắt gặp lại đôi mắt tràn đầy lửa giận

      Tại đây chủ nhân đôi mắt đem nàng ra đánh giá từ đầu đến chân , Bộ Nhu Nhi cũng nắm chặt cơ hội đem nàng ta hảo hảo đánh giá phen: đây là gái dáng vẻ chừng mười bốn mười lăm, một kiện y phục cùng áo choàng, thêu hoa văn phượng hoàng , mái tóc đen được búi gọn gàng thể hiện sự hoạt bát xinh đẹp của nàng, người nàng ánh sáng ngọc lấp lánh.

      Nàng có khuôn mặt khéo léo xinh đẹp đến mê người, đôi mắt đen to tròn lúng liếng, mắt đẹp có chút hồn nhiên nhưng vẫn cao ngạo, đôi mắt mang tia lửa giận, mắt phượng mang theo tia cao ngạo bất khả xâm phạm, đôi môi đỏ mỏng khẽ nhếch, linh khí mang theo kiên cường, còn có khí chất tôn quý, nhìn cũng thấy nàng mang thân phận bất phàm.

      Tuy rằng mới trẻ con nhưng khuôn mặt của nàng ấy như đóa nụ hoa hé nở, sớm thổ lộ hương mê người, tuyệt diễm làm người ta dám nhìn gần. Bộ Nhu Nhi có thể khẳng định, đến hai năm, sẽ có vị khuynh quốc khuynh thành tuyệt đại giai nhân.

      "A, ra là nữ nhân như vậy? Bản cung cũng nhìn ra ngươi có cái gì hơn bản cung?" Song phương đánh giá nhau xong , giận tái mặt thốt lên, giơ roi trong tay, "Thành nói ra, ngươi có cái gì , mà Như Phong ca ca đối với ngươi như si như túy ?"

      A?

      Nghe như thế, Bộ Nhu Nhi trực tiếp ngây người ra.

      Nàng nàng nàng... Chỉ là vì nguyên nhân này mà đến? Ngay từ đầu nàng còn tưởng rằng vì chính mình đoạt ca ca thân ái của nàng ấy nên nàng ấy mới đến?

      "Công chúa, ngài nghĩ sai rồi? Thiếp thân là Minh vương phi, là thê tử của tứ hoàng huynh . Ta cùng Lí tướng gia cũng mấy khi cùng xuất "

      "Hừ, ngươi giả bộ? Nghĩ bản cung biết sao? Ngày hôm qua, ngươi cùng Như Phong ca ca cùng nhau chuyện ? Các ngươi còn nắm tay ?" Trong mắt lửa giận cơ hồ đều theo tròng mắt bên trong phun ra đến đây, nàng ta cắn răng quát khẽ.

      Ách...

      Khóe miệng Bộ Nhu Nhi nhếch lên

      "Công chúa, người nghĩ sai rồi." Vội vàng lắc đầu, Bộ Nhu Nhi giọng , "Ta cùng tướng gia chính là tùy tiện hàn huyên vài câu mà thôi, cũng có gì là da thịt chi thân a?"

      "Ngươi còn sạo?"

      Lập tức mặt đen lại, giơ cao tay cầm roi."Bản cung nhìn thấy là ngươi muốn ăn roi ?"

      "Công chúa, đừng mà?" Vội vàng lắc đầu, Bộ Nhu Nhi lớn tiếng kêu lên, "Ta quả cùng Lí tướng gia có gì chỉ là cùng xuất . Hơn nữa, ta là Vương phi, chả lẽ lại biết kiểm điểm, cố ý thông đồng tướng gia? Mặc dù là ta biết xấu hổ, nhưng cũng muốn Vương gia mất mặt? Huống chi, lúc ấy Vương gia ở bên cạnh, chàng cũng thấy được. Chàng cũng cái gì, nên có gì "

      "Tứ hoàng huynh khi ấy cũng ở cùng sao?" Lập tức sửng sốt, quay đầu lại, "Vì sao các ngươi nói chuyện này ?"

      "Nô tỳ lắm." Phía sau cung nữ vội vàng lắc đầu.

      liền lại quay đầu, tiếp tục thở phì phì nhìn nàng: "Nhưng mà, bọn họ nói lúc ngươi cùng Như Phong ca ca chuyện ? còn cười với ngươi? Mau nói cho ta biết, rốt cuộc các ngươi cái gì?"

      "Thực có gì mà? Tướng gia cùng ta tùy tiện hàn huyên tán gẫu, chút chuyện trong vương phủ, sau đó ngài ấy dặn ta là ́ gắng quản lý vương phủ, đừng để cho Vương gia phiền lòng. Còn , ta phải hầu hạ Vương gia tốt, nhất định phải ngoan ngoãn, như vậy chàng ấy mới có thể thích ta."

      "Chỉ có thế?" Mi tâm khẽ nhíu, tựa hồ tin.

      Bộ Nhu Nhi vội vàng gật đầu: "Đúng vậy, chỉ có thế. Với lại ngày hôm qua ta cùng Lí tướng gia cũng ở chung bao lâu ?"

      " Nếu các người ở chung bao lâu,  vì sao hắn lại nói những lời này  với ngươi? Nếu có giao tình gì, những lời này sao?" mặt trầm xuống, tiếp tục thở phì phì quát

      Tiểu công chúa này , nàng nghĩ vấn đề quá nhiều. Bộ Nhu Nhi bĩu môi: "Tuy rằng tướng gia cùng ta có giao tình, nhưng ngài ấy cùng Vương gia có giao tình tốt? Công chúa biết đấy, mỗi ngày vương gia giải quyết bao nhiêu quốc , nay ta gả vào đây, ở trong vương phủ mà lấy tình phiền chàng, làm cho chàng bớt lo, khiến cho tâm tình vương gia tốt? Tướng gia là vì Vương gia suy nghĩ, mới có thể dặn ta như vậy."

      " ra là vậy."

      Nói ra cũng có lý

      gật gật đầu, mặt lên chút xấu hổ.

      như vậy, nàng tìm lầm người?
      Lady87, barbie1810minhminhle thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

       Chương 77: Công chúa Nam Vân

      Edit : Nấm Lùn
       

      Nhớ lại lúc nãy mình còn hùng hổ, còn ̣nh dùng roi ngộ thương nàng, mà nàng vẫn nhẹ nhàng giải thích, thái độ khiêm tốn như vậy, trong lòng có chút áy náy. Nhưng mà, ngại cho thân phận, nàng ấy thể nói xin lỗi, liền chỉ có thể tiếp tục phụng phịu, tiếng.

      Hừ hừ, tiểu nha đầu, tại sao phản đối nữa ? Tiểu nha đầu ngươi mới mười bốn tuổi, ăn qua cơm sao ăn nhiều muối lên, nghĩ gì đến chỗ ta cùng ta tranh giành tình nhân chứ ? Hơn nữa lại ăn dấm chua của Lí Như Phong? Đáng lẽ ngươi phải tìm Vương gia tranh giành tình nhân mới đúng chứ”

      Trong lòng hừ lạnh, Bộ Nhu Nhi khóe miệng lại nhếch lên chút cười. Cân não vừa chuyển, suy nghĩ nên làm như thế nào mới có thể cùng nàng chủ động tạo nên quan hệ, chợt nghe thấy ——

      "Gâu gâu, gâu gâu?"

      Con chó nhỏ vui vẻ chạy đến. Tuyết Nhi trở lại?

      "Tuyết Nhi, chậm chút, chậm chút?"

      theo nó phía sau, tiểu nha hoàn chạy ngừng kêu to

      Nhưng mà đương nhiên nó nghe, ly khai chủ nhân hồi lâu chó nghe theo bất luận kẻ nào triệu hồi

      Miệng kêu to, con chó lấy tốc độ nhanh nhất vào cửa phòng, lướt qua cửa, thẳng đến chỗ  Bộ Nhu Nhi mà .

      Đến bên người nàng , con chó lại bắt đầu gọi, còn chạy vòng vòng quanh chân nàng .

      Tiểu tử kia, đến cũng thật đúng lúc?

      Bộ Nhu Nhi kinh hãi. Chạy nhanh ôm lấy tiểu tổ tông, xiết chặt nó miệng nó lại phát ra thanh

      "Ô ô, ô ô?"

      Vì thế, con chó trợn to mắt, vô cùng đáng thương nhìn nàng, thoạt nhìn là đáng thương

      Nhìn thấy con chó nhỏ, đôi mắt như nước trong veo của tiểu công chúa nhìn chằm chằm về hướng nàng ôm ấp tiểu Bạch cẩu, nàng ấy kinh ngạc hô : "Đây là -- "

      "Nga, đây con chó của ta, tên là Tuyết Nhi." Vội vàng buông ra che miệng, Bộ Nhu Nhi ôn nhu cười, tay nắm nó lên hướng tới chỗ nàng ấy, "Tuyết Nhi, đến đây, chào công chúa nào."

      "Gâu gâu?"

      Quát to tiếng, khéo léo nhu thuận giơ giơ lên móng vuốt.

      Ngoan ... Dễ nghe, con chó rất biết nghe lời?

      Lông thật dài, móng vuốt mềm, sờ lên nhất định thực thoải mái?

      Dù sao cũng là tiểu hài tử, nàng ấy lập tức liền đem chuyện vừa rồi ném đến bên, lực chú ý toàn bộ tập trung chỗ con chó . Ánh mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm con chó nhìn lúc lâu, bàn tay trắng noãn nâng đến gần."Bản cung... Có thể sờ sờ nó ?"

      "Đương nhiên, ôm cái cũng được?" Bộ Nhu Nhi cười gật đầu.

      " ? Bản cung cũng muốn ôm?" Vội vàng gật đầu, nàng ấy hân hoan lớn tiếng

      "Vui ?" Bộ Nhu Nhi cũng liền gật đầu, liền đem con chó chuyển dời đến tay nàng.

      Sờ sờ đầu của nó, xoa bóp cái đuôi, lại xoa xoa nó người bao trùm tầng tuyết trắng mao, trong mắt tràn đầy kinh hỉ.

      Ha ha, tốt lắm! Vừa rồi suy nghĩ biện pháp, nghĩ tới cơ hội liền chính mình đưa lên cửa.

      Mắt thấy bộ dáng nàng ấy thích buông tay, Bộ Nhu Nhi trong lòng lập tức có chủ ý. Liền nhàng cười, ôn nhu mở miệng: "Công chúa, đứng lâu sẽ mệt mỏi. Lại đây,ngồi xuống nghỉ ngơi ?"

      "Được."Lập tức gật đầu, ôm con chó ngồi an vị.

      Nha hoàn mang trà vào, Bộ Nhu Nhi tự tay bưng ly đưa đến: "Công chúa, uống trước chén trà nhuận nhuận cổ họng ."

      " cần!" Lập tức lắc đầu, hiện tại tâm lực đều dồn vào con chó trong ngực. Nơi này ngoạn chút, nơi đó đùa nghịch chút, phát con chó lại dịu ngoan tùy nàng nghịch, căn bản ngay cả phản kháng cũng có, liền cũng muốn món đồ chơi như vậy, nàng ấy quả thực tâm như hoa nở?

      " Con chó ngoan như vậy, ngươi dạy dỗ như thế nào?" Nhịn được ngẩng đầu hỏi.

      Ách...

      Bộ Nhu Nhi  vẫn là ôn nhu cười: " có gì. Chỉ cần chút kiên nhẫn, hảo hảo dạy dỗ, nó tự nhiên cũng ngoan ngoãn nghe lời."

      "Nga." Ngượng ngùng cúi đầu, giọng đáp lời.

      Chính là, nhìn con chó nhỏ trong ngực, nàng còn hứng trí đùa như lúc nãy nữa. Đáy lòng áy náy ngẩng đầu, lại chậm chạp nên lời.

      Nếu nàng , Bộ Nhu Nhi cũng ép nàng, liền chuyển hoán đề tài: "Công chúa, nghe ngươi mới Giang Nam chơi ba tháng, trở về lúc nào vậy ?"

      "Hôm nay" Nàng giọng trả lời.

      Nga ~

      Bộ Nhu Nhi đã sáng tỏ. cách khác, nàng ấy mới trở về, thì có người đến mật báo, sau đó, nàng liền vung roi chạy đến đến đây?

      Tốt lắm. Xem ra,có người muốn nàng yên thân đây mà?

      mặt ý cười càng thêm ôn hòa, Bộ Nhu Nhi ôn nhu : "Công chúa, nếu ôm mệt mỏi, liền đem Tuyết Nhi buông ? hồi muốn ôm lại thì lại ôm là được."

      "Nga, được.", gật đầu, đem con chó buông.

      "Công chúa, khát ? Uống ngụm trà nhé?" Tiếp tục, Bộ Nhu Nhi lại . Nàng vờ nói đến chuyện vừa rồi

      Nàng ấy sửng sốt một chút, chạy nhanh gật đầu: "Được." Lại nâng chung trà lên, uống một ngụm

      "Vương phi."

      Lại nha hoàn bưng cái bàn đến. Bên trong là hai cái ̃a bạch ngọc chế thành chén .

      "Làm xong rồi ?" Thấy thế, Bộ Nhu Nhi trong mắt nháy lên một chút vui mừng, vội vàng đứng lên.

      Nha hoàn gật đầu.

      " tốt quá!" Chạy nhanh qua, Bộ Nhu Nhi đem chén bưng lên  xem, mặt ý cười như hoa nở rộ sáng lạn

      "Các ngươi làm gì thế?" Thấy thế, nàng ấy bất giác tò mò, cũng theo đứng lên.

      "Nga, là ta nhàn đến vô nên làm điểm tâm ăn, chuyên dùng để hạ nhiệt. Công chúa, nếu đã đến đây, ngươi bằng cũng nếm thử?" Chạy nhanh đem chén đưa đến trước mặt nàng, Bộ Nhu Nhi giọng hỏi

      Nàng chút sửng sốt. Xem thứ trước mắt, hình dáng cũng rất quái lạ——

      "Thứ này có thể ăn sao?"

      "Đương nhiên có thể! Ngươi thử xem chẳng phải biết ."

      "Được rồi?" có nhiều nghi vấn lắm, có lẽ cũng là xuất phát từ chuyện lúc nãy mà nàng cảm thấy áy náy? Nàng tiếp nhận chén , cầm lấy thìa ăn thử một miếng nhỏ——

      "Ngô,  vị dâu tây ?"

      Hai mắt lập tức mở to, trong ánh mắt ánh sáng lóe ra, nàng khẽ gọi ra.

      "Ngươi ăn thấy thế nào ?" Trong lòng cũng thấy cả kinh, Bộ Nhu Nhi thấp giọng hỏi.

      Nàng ta gật đầu, nhắm mắt nhớ lại hương vị, sau đó bình phẩm: "Ừm, rất  ngọt ngào, còn hơi lành lạnh, ăn rất ngon?"

      Ha ha, lời này nàng thích.

      Liền cũng cầm lấy chén còn lại, Bộ Nhu Nhi nhợt nhạt cười: "Nếu ăn ngon, công chúa ngươi ăn thêm nữa ?"

      "Được." Cũng cùng nàng khách khí, nàng ấy cầm lấy thìa liền ăn

      Nhưng mà, tốt xấu cũng là công chúa, giáo dưỡng vẫn phải có. Mặc dù là ăn có chút nhanh, nhưng mà tướng ăn của nàng vẫn thập phần tao nhã, mỗi lần chỉ dùng thìa múc một ít một, chậm rãi ăn.

      Chậc chậc, quả nhiên là hơi thở cũng hoàng thất. Bộ Nhu Nhi trong lòng thở dài, cũng cùng nàng dùng cái miệng nhỏ đem trong bát ra ăn.

      "Ngô, ăn rất ngon?"

      Rốt cục, nàng cũng ăn xong chén, gương mặt mỉm cười cảm thán câu, sau đó mới nhớ tới tới hỏi: "Đây là cái gì vậy? Vì sao bản cung trước kia có gặp qua?"

      "Bởi vì này là ta mới hôm nay mới phát minh mà." Nhợt nhạt cười, Bộ Nhu Nhi ôn nhu trả lời, "Này kêu kem ly, chỉ dùng sữa cùng dâu tây tạo nên hỗn hợp mà thành, đặt ở hầm băng cho đông lạnh sau thành hình”

      "Bản cung lúc nãy, làm sao có thể có vị dâu?" Lập tức mặt ý cười tựa như Hoa giống như tầng tầng nở rộ, nàng ấy lớn tiếng .

      Bộ Nhu Nhi cười yếu ớt gật đầu: "Công chúa quả nhiên thông minh, ăn cũng biết vị gì."

      " phải ta thông minh, là ngươi làm rất ngon. Làm cho ta ăn còn muốn ăn thêm." Vội vàng lớn tiếng xong, tiểu công chúa nhìn nàng, mặt ý cười đột nhiên lại héo rũ xuống dưới.

      Bộ Nhu Nhi nháy mắt mấy cái: "Công chúa, làm sao vậy?"

      "Cái kia..." Chậm rãi cúi đầu, nàng dùng thanh yếu ớt.

      Bộ Nhu Nhi khó hiểu."Công chúa, rốt cuộc làm sao vậy?"

      "Cái kia, thực xin lỗi, bản cung sai lầm rồi. Bản cung hiểu lầm ngươi." Nàng cúi đầu xuống, nhàng tinh tế .

      Ha?

      Nghe thế cái, Bộ Nhu Nhi lập tức liền nở nụ cười. Xem ra, nha đầu kia gia giáo quả nhiên sai a? Biết sai có thể sửa, Tuy rằng nóng tính, nhưng thực tế tâm vẫn là thiện lương. Hơn nữa, nàng ấy cũng đơn thuần. Nàng bắt đầu thích nàng ấy.

      Nhanh chóng đứng lên qua: "Công chúa sao người lại như vậy? Chuyện qua liền cho qua , cần nhắc lại, ta có giận ngươi."

      " vậy chăng?" Nhanh chóng ngẩng đầu, gương mặt vui sướng hỏi.

      Bộ Nhu Nhi gật đầu.

      Sắc mặt nàng ấy lập tức lên chút cảm kích, vội vàng với tay cầm lấy tay nàng." tốt quá! Ngươi tốt!"

      Giờ mới biết sao?

      Bộ Nhu Nhi cười yếu ớt: "Mọi người đều là người nhà , nên vì một việc nhỏ mà giận nhau"

      "Nga, đúng vậy, ngươi là tứ tẩu của ta?" Tựa hồ mới nghĩ tới, nàng ấy thấp giọng kêu lên

      Bộ Nhu Nhi khẽ cười."Công chúa, ngươi hãy tin tưởng ta, ta cùng Lí tướng gia có gì ?"

      "Ta biết..."

      Nói đến cái này ý cười mặt bỗng nhiên héo rũ. Khuôn mặt nhắn cúi đầu, nàng nói nhỏ: "Sớm nghe ngươi ôn nhu nhu thuận, ngươi cùng Như Phong ca ca..."

      "Quên , cần , phải đều trôi qua sao?" Vội vàng cầm tay nàng, Bộ Nhu Nhi lại ôn nhu .

      Nàng ấy lập tức câm miệng, lại mở to hai mắt nhìn nàng: "Tứ tẩu, tẩu tốt?"

      Đó là đương nhiên. Cũng nhìn xem nàng hơi đào bao nhiêu cạm bẫy cho tiểu công chúa vào, sau đó lại giả mù sa mưa đem nàng từ bên trong ra?

      Tiếp tục lắc đầu, Bộ Nhu Nhi mặt ý cười càng nhu: "Muội là tiểu muội của ta mà. Ta đối tốt với muội thì đối tốt với ai?"

      "Ừm." Nàng cho tới nay đều ôn nhu khiến tiểu công chúa lại hổ thẹn cúi đầu.

      Bộ Nhu Nhi lại nâng đầu của tiểu công chúa lên: "Làm sao vậy?"

      "Muội..." mắt đẹp buông xuống, tựa hồ dám nhìn nàng.

      Bộ Nhu Nhi tiếp tục cười, thấp giọng gọi một tiếng: "Tuyết Nhi, lại đây?"

      "Gâu gâu?"

      Con chó lập tức kêu to chạy lại đây.

      Đem nó ôm lấy, đưa tới chỗ công chúa: "Công chúa, muội  giúp ta chiếu cố Tuyết Nhi chút ? Ta tại muốn đến phòng bếp chuyến."

      "Làm gì?" Nàng vội hỏi.

      "Vừa rồi cho muội ăn kem ly, kỳ thật hôm nay ta làm thử. Bởi vì sợ làm thất bại, cho nên chỉ làm ít. tại ăn thử, phát hương vị cũng tệ lắm, liền quyết định làm nhiều ít. Nguyên liệu đều tại phòng bếp, cho nên..." Áy náy cười, "Chỉ có thể làm phiền muội."

      Lại làm cái kia ăn sao? Ánh mắt lòe lòe tỏa sáng: "Muội muốn cùng?"

      "A? Công chúa, cái kia... Phòng bếp thực bẩn." Lập tức, Bộ Nhu Nhi mang vẻ mặt khó xử .

      " có việc gì, muội ở bên ngoài chờ là được."

      "Được rồi?" Tựa hồ suy nghĩ hồi, Bộ Nhu Nhi mới cố mà làm gật đầu, "Công chúa..."

      "Đừng kêu xa lạ như vậy. Tẩu kêu tên của muội ? Hoàng huynh bọn họ đều gọi muội là Vân Nhi,tẩu cũng kêu như vậy là được." Lập tức nàng ấy thản nhiên cười .

      "Công chúa..."

      "Vân Nhi!"

      "Được rồi, Vân Nhi." Nho giãy dụa chút, Bộ Nhu Nhi thỏa hiệp.

      Vì thế, nàng ấy nở nụ cười. Chủ động nắm lấy tay nàng."Thế này mới đúng? Tứ tẩu."

      Đúng vậy, thế này mới đúng ? Rốt cục cho ngươi cam tâm tình nguyện cung kính gọi ta tiếng chị dâu ?

      Bộ Nhu Nhi cũng cười, nắm tay nàng: "Chúng ta thôi?"

      "Tốt?" Vội vàng gật đầu, so với lúc nãy thì tại lại giống như hảo tỷ muội thân ái
      Halong-ngoc, barbie1810minhminhle thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 78 : Ôn nhu khẽ hôn
      Edit: Maria Liêu

       
      Chờ Hoàng Phủ Nam Ninh cùng Lí Như Phong bên ngoài trở về, bọn họ kinh hãi phát ——

      Bộ Nhu Nhi, cùng Nam Vân công chúa, các nàng còn cư nhiên thân thiết dựa vào nhau ở cùng chỗ, cùng nhau vui vẻ, cao hứng cười ?

      Ở bên chân các nàng, đoàn tuyết trắng ở bên xoay vòng quanh hai người lưng chừng nước mắt kêu, bên là bộ dáng bị khi dễ, lại dẫn đến hai người cười to.

      Cảnh nay đối bọn họ mà thể tin vào mắt mình nữa.

      "Vân Nhi, sao muội lại tới đây?"

      Hoàng Phủ Nam Ninh tâm liền thanh tỉnh vội vàng bước qua hỏi.

      "Tứ hoàng huynh?"

      Nghe được thanh , mới biết được có người đến, Nam Vân công chúa vội vàng quay đầu lại. Nhưng cũng phát ra đối tượng với hoàng huynh tới gần nàng là…..

      "Như Phong ca ca, muội trở về?"

      gương mặt xinh đẹp tràn đầy tươi cười, đôi tay bé khẩn trương nắm chặt khăn tay trong người, đôi mắt to lóe sáng, bên trong chút nào che giấu ái mộ đối với .

      Thấy thế, Lí Như Phong trán cũng lập tức xuất ba vạch đen.

      "Nam Vân công chúa." Lui về phía sau vài bước, đối nàng cung kính hành lễ.

      "Như Phong ca ca?" Thấy thế, dùng sức dậm chân cái, Nam Vân công chúa liền biểu tình ủy khuất "Huynh như thế này là thế nào? phải sớm muội với huynh, huynh cùng tứ hoàng huynh giống nhau, đều gọi muội là Vân Nhi, được sao?"

      "Công chúa ưu ái, vi thần cũng dám nhận. Công chúa là thân kim chi ngọc diệp, cao cao tại thượng, vi thần đê tiện thô bỉ, e sợ làm bẩn công chúa, chúng ta vẫn nên giữ vững lễ nghi ." Cúi cúi đầu, Lí Như Phong trầm giọng .

      A, lời này ra sai. Nhưng lúc ở trước mặt Hoàng Phủ Nam Ninh, như thế nào lại làm như vậy? Nghe như vậy, Bộ Nhu Nhi cười thầm nghĩ.

      Mà Nam Vân công chúa, nàng cũng ràng phát ra đây là cố ý  tránh né nàng, đôi môi đỏ mọng liền mím chặt, mặt ý cười đều biến thành ủy khuất. Cặp kia mắt to bên trong nước mắt cũng bắt đầu rợn sóng, tựa hồ chỉ cần còn dám đối với nàng như vậy nữa, nàng liền khóc cho xem?

      Lí Như Phong thấy thế, thân thể khẽ run lên, thân hình vội vàng chợt di chuyển, lặng lẽ trốn ra phía sau của Hoàng Phủ Nam Ninh.

      Hoàng Phủ Nam Ninh mặt cũng trầm xuống: "Vân Nhi, muội trở về lúc nào? Như thế nào khi trở về cũng trước để hoàng huynh đón tiếp?"

      Oa ha ha?

      Nhìn thấy cảnh này, Bộ Nhu Nhi lại nhịn được lên ý cười: này hai đại nam nhân, đúng bạn tốt của nhau. Phối hợp ăn ý như vậy, chỉ cần động tác liền có thể biết đối phương là nghĩ gì. hâm mộ bọn họ nha?

      "Tứ hoàng huynh?"

      Trong lòng hiểu được, ca ca nhà mình là dời lực chú ý của mình , Nam Vân công chúa thực mất hứng, ý nghĩ muốn khóc càng ngày càng tăng lên.

      "Vân Nhi?" Bộ Nhu Nhi vội vàng chân thành kêu tiếng, lại : "Vương gia cùng tướng gia vừa trở về,muội cũng đừng có ép buộc bọn họ như vậy, mọi người trước ngồi xuống, hảo hảo chút ?" xong, kéo kéo tay nàng, tay kia còn nhàng vỗ vỗ tại đầu vai của nàng.

      Ngoan? Tiểu nương, ngươi muốn nhúng tay vào hai người bọn họ, vậy liền làm cho hai người bọn họ ở bên tương thân tương ái ? Chúng ta chỉ cần phụ trách ở bên vây xem được rồi?

      Nghe được thanh của nàng, Nam Vân công chúa cắn môi, lập tức quay đầu nhìn nàng, nghẹn ngào gọi: "Tứ tẩu..."

      Mà cùng lúc đó, lập tức dọa đến hai đại nam nhân?

      "Tiểu bạch thỏ, khi nào nàng cùng Vân Nhi quan hệ tốt đến như vậy ?"

      Bộ Nhu Nhi hướng cười ôn nhu liền kéo Nam Vân công chúa trở về để nàng ngồi xuống, sau đó mới quay đầu trả lời : " Sáng sớm hôm nay, sau khi Vương gia cùng tướng gia rời khỏi đây, công chúa liền đến thăm thiếp. Nàng tính cách hoạt bát, đối thiếp rất tốt nên liền chúng ta tán gẫu, là tâm đầu ý hợp nha."

      Phải ?

      Vì sao, bọn họ lại cảm thấy cao ngạo kiêu căng như Nam Vân công chúa mà cùng với Bộ Nhu Nhi khiêm tốn mềm mại, hai người các nàng rang là hai cái thiên địa bất đồng. Lúc hai nàng ở cùng chỗ, còn muốn tạo ra hình ảnh hòa thuận phải hết sức khó khăn? Nhưng cái này màn lại chân ra ở trước mặt bọn họ. Hơn nữa, tại các nàng còn tay nắm tay.

      Kiềm chế được nội tâm kinh ngạc, Hoàng Phủ Nam Ninh bước lại: "Vân Nhi, muội là mới sáng sớm đến đây là vì muốn nhìn tứ hoàng tẩu của muội?"

      " phải? Sáng sớm hôm nay, thất hoàng tẩu cùng muội gặp nhau, tẩu ấy cho muội biết là Như Phong ca ca gần đây cùng với tứ tẩu lui tới thân mật, còn ngày hôm qua bọn họ thậm chí còn ở cùng chỗ đùa giỡn, còn nắm tay nắm chân? Muội nghe như thế là tức giận liền tìm đến đây?" Hấp hấp cái mũi, Nam Vân công chúa thành đem tình hình thực tế khai báo ra.

      " Nam Vân?" Lập tức, Hoàng Phủ Nam Ninh mặt trầm xuống, "Muội như thế lại dám như vậy hoài nghi tứ tẩu của muội?"

      "Muội biết sai rồi? Tứ tẩu hướngmuội giải thích qua, muội biết muội sai lầm rồi?" Cuộc đời nàng vừa sợ nhất mà cũng thích nhất chính là tứ ca. sinh khí, tâm can Nam Vân công chúa liền mạnh mẽ co rút, thân thể bé cũng run lên, vội vàng lớn tiếng giải thích.

      Bộ Nhu Nhi vội vàng đem nàng ôm vào lòng, nhìn lại Hoàng Phủ Nam Ninh, đồng ý lắc đầu : "Vương gia, ngài nên giỏ giọng lại. Vân Nhi nàng tuổi còn hiểu chuyện  nhưng nàng biết nhận sai, cũng đối thiếp thân xin lỗi. Biết sai liền sửa chính là hảo hài tử, ngài còn muốn gì nữa."

      "Ô ô, tứ tẩu..."

      Nghe như thế, Nam Vân công chúa trong lòng liền rung động trận, vội vàng lấy hai tay ôm chặt Bộ Nhu Nhi lại, đầu cũng tiến vào phía trong ngực của nàng, thấp giọng nức nở kêu lên.

      Hoàng Phủ Nam Ninh cùng Lí Như Phong bộ dạng ngây ngốc tại chỗ.

      "Vương phi, ngài... lợi hại." khỏi giơ ngón tay cái lên, Lí Như Phong thấp giọng . Lúc này đây là tán dương tâm.

      Bởi vì nàng giúp thoát khỏi dây dưa của tiểu nha đầu này? Bộ Nhu Nhi cười: "Tướng gia quá khen. Thiếp thân chỉ là làm chuyện thiếp thân nên làm."

      Hoàng Phủ Nam Ninh trong lòng lại đột nhiên khó chịu.

      "Cái gì nên làm nên làm? Nàng nên làm là làm tốt nữ chủ nhân của vương phủ này, mỗi ngày chờ bổn vương trở về?"

      Bộ Nhu Nhi mạnh sửng sốt."Vương gia?" Nàng có sai cái gì đâu?

      Nam Vân công chúa cũng cả kinh: "Tứ hoàng huynh, huynh  làm sao vậy?"

      Lí Như Phong lại tựa hồ nhận ra cái gì, nhợt nhạt cười: "Vương gia, ngươi như thế nào lại đột nhiên nóng giận ?"

      Ách...

      Bị nhắc nhở, Hoàng Phủ Nam Ninh như mới tỉnh lại từ trong mộng —— đây là làm sao vậy? Êm đẹp, vì sao lại hội như thế? Nhớ lại chút, tựa hồ chính là vừa lúc nãy nhìn thấy tiểu bạch thỏ dùng sức ôm Vân Nhi, còn dốc lòng che chở cho nàng như vậy, lại đối ra những lời như vậy. Đãi ngộ khác biệt, làm cho lòng dâng lên trận khó chịu.

      Như thường lệ, nàng phải đứng ở bên cạnh mình, chính mình cái gì liền là cái đó.Sao hôm nay, nàng sao lại dám cùng mình phản kháng chứ?

      "Được rồi Vương gia, nếu Vương phi cùng công chúa ở chung hòa hợp, thể tốt hơn. Chúng ta cũng ngồi xuống ?" Nhìn biểu tình ngơ ngác, Lí Như Phong khóe miệng cong lên, kéo kéo tay áo Hoàng Phủ Nam Ninh.

      "Ân."

      Liền gật đầu, hai nam nhân cùng nhau vào chỗ đối diện hai nàng ngồi xuống.

      "Công chúa, vi thần vừa mới nghe người , sáng sớm hôm nay, thất Vương phi ở cùng người đối với người những lời đó?" Ngồi xuống, Lí Như Phong đột nhiên đặt câu hỏi.

      Oa, Như Phong ca ca chủ động cùng nàng chuyện ?

      Trong lòng lập tức nhảy nhót đứng lên, vội vàng gật đầu, Nam Vân công chúa lớn tiếng : "Là như thế đó?"

      "Nàng hẳn là biết, muội tối hôm qua mới trở về ?"

      Nam Vân công chúa lại gật đầu.

      Lí Như Phong lại khóe miệng khơi mào, chuyển hướng Hoàng Phủ Nam Ninh: "Vương gia, như thế xem ra thất Vương phi tin tức đúng là linh thông. chỉ biết được công chúa nhất thanh nhị sở, liền ngay cả chuyện tình quý phủ của người, cũng đều như lòng bàn tay."

      Phanh?

      Lập tức, Hoàng Phủ Nam Ninh hung hăng chưởng chụp lên bàn trà bên người.

      "Lại là thất Vương phi? Lần trước nàng chủ động kiếm người đối phó tiểu bạch thỏ, bổn vương chỉ đơn giản là kêu thất đệ giáo huấn nàng chút. Xem ra, nàng còn có thông suốt! Lúc này lại còn dám làm lần nữa? Nàng nghĩ mình là công chúa rất là giỏi sao?"

      "Di? Tứ tẩu, ra thất hoàng tẩu trước kia khi dễ tẩu sao?" Nghe vậy, Nam Vân công chúa vội vàng sửng sốt hỏi.

      Bộ Nhu Nhi nhàng gật đầu.

      " Muội nghĩ thế mà?" Lập tức nhảy dựng lên, Nam Vân công chúa kêu to "Nàng làm sao có thể đột nhiên đổi tính như vậy, sáng sớm đến cho muội biết chuyện về Như Phong ca ca? nửa ngày, ra là nàng muốn mượn đao giết người .Nữ nhân này là đáng đánh. Muội thiếu chút nữa liền ngộ thương tẩu rồi a?" Ngừng chút, nàng đột nhiên cắn răng : "Tứ tẩu,tẩu chờ muội giáo huấn nàng làm cho nàng thông suốt, đem nàng bắt lại đây quỳ xuống nhận tội với tẩu?"

      A? Bộ Nhu Nhi sửng sốt."Công chúa..."

      Còn chưa xong, Nam Vân công chúa muốn xoay người thân thể nàng nhanh như chớp chạy ra ngoài.

      Nha đầu kia... Đủ cường hãn, đủ quả quyết, tác phong lớn mật, nàng thích? Trợn mắt há hốc mồm, Bộ Nhu Nhi nhịn được ở trong lòng khẽ .

      "Tiểu bạch thỏ?"

      Ánh mắt nhìn theo phương hướng Nam Vân công chúa rời , chợt nghe gần bên tai tiếng quát khẽ đầy hờn giận,.

      Bộ Nhu Nhi ngẩn ra, vội vàng quay đầu lại, liền phát Hoàng Phủ Nam Ninh biết khi nào tới bên nàng.

      "Vương gia?"

      "Nàng cùng bổn vương đến đây?"

      Nắm tay nàng, Hoàng Phủ Nam Ninh liền kéo nàng .

      "Nha, Vương gia?"

      Thân thể giống như chịu theo chính mình khống chế, bước liền theo hướng về phía trước mà tới. Bộ Nhu Nhi dưới chân lảo đảo, kêu to lên.

      Hoàng Phủ Nam Ninh lại quan tâm, đường lôi kéo nàng theo mình.

      "Vương gia, ngài chậm chút? Chậm chút "

      Liền chỉ có thể bị động đuổi theo của , Bộ Nhu Nhi nhịn được khẽ gọi. Nhưng chắc hẳn là đối với người biết thương hoa tiếc ngọc như là Hoàng Phủ Nam Ninh mà , tiếng kêu của nàng đối với căn bản mà hề hiệu quả.

      "Ai?"
      Halong-ngoc, Lady87barbie1810 thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 78:Ôn nhu khẽ hôn

      Edit: Maria Liêu

      Beta:yunafr


      Nhìn thấy hai người kia tại trước mắt của mình do dự rời , Lí Như Phong chỉ có thể vô lực thở dài tiếng, mặt lại lên chút nhợt nhạt ý cười —— "Còn thừa nhận ngươi đối với nàng là rất để ý. tại ngươi muốn bắt đầu ghen tuôn?"

      Hơn nữa lại là ăn dấm chua của muội muội mình?

      Nghĩ đến đây, nhịn được mà cười. Mà sau khi cười xong, lại chậm rãi nhíu mày, thấp giọng ra câu: "Bộ Nhu Nhi, nữ nhân này, quả thực là đơn giản."

      == ta là bá vương long ghen điểu đường ranh giới ==

      "Vương gia? Vương gia? Vương —— "

      “Phanh?”

      Cắt ngang tiếng kêu của Bộ Nhu Nhi là tiếng đập của cánh cửa phòng.

      "Tiểu bạch thỏ?"

      Rốt cục cũng buông tay nàng ra, Hoàng Phủ Nam Ninh quay đầu lại quát khẽ.

      Bộ Nhu Nhi thân thể run lên."Vương gia?"

      "Nàng... Tiểu bạch thỏ?"

      Bên trong ê ẩm thoải mái, cả người đều thích hợp. Nhưng mà biết vì sao, Hoàng Phủ Nam Ninh cảm thấy mình đầy tức giận nhưng khi đối diện khuôn mặt nhắn của nàng, như thế nào cũng phát tiết ra được? Vì thế, chỉ có thể nhéo lấy cằm của nàng, cắn răng quát khẽ.

      "Vương gia, đau?"

      Lập tức khuôn mặt nhắn nhíu lại, Bộ Nhu Nhi thấp giọng kêu lên

      Đây là đau mà kêu lên. Nam nhân này, mười năm như biết ngày nào mới có thể biết thương hoa tiếc ngọc. Mỗi khi đối đãi với nàng liền giống như đối đãi với cái da dày thịt béo của nam nhân, tại liền như vậy nhéo nàng? Nàng đau muốn khóc ?

      Nhưng mà, đối tiếng khóc của nàng, Hoàng Phủ Nam Ninh có tai như điếc trước sau như .

      "Tiểu bạch thỏ, nàng có biết nàng hôm nay làm cái gì hay ?" Mặt trầm xuống, Hoàng Phủ Nam Ninh rốt cục nghĩ đến bản thân muốn cái gì cùng với nàng?

      Bộ Nhu Nhi nháy mắt mấy cái: "Vương gia, ngài cái gì?"

      "Hôm nay nàng làm gì?"

      "Thiếp thân... Thiếp  ở vương phủ chờ Vương gia trở về. Nam Vân công chúa đến đây, thiếp thân liền chiêu đãi muội ấy?" Khó hiểu nhìn , Bộ Nhu Nhi giọng .

      "Ai cho nàng chiêu đãi muội ấy? Ai cho nàng tốt với muội ấy như vậy ? Nàng thế nhưng... Thế nhưng còn lại vì muội ấy mà chỉ trích bổn vương? Ai lá gan của nàng dạo này lớn quá nhỉ?"

      hơi đem hờn giận trong lòng thể phát tiết kể hết ra, Hoàng Phủ Nam Ninh hai tay nhéo mặt của nàng. Đột nhiên phát như vậy càng dễ dàng cho phát tiết nổi bực bội trong lòng.

      ? ? ? Những lời này của là có ý tứ gì?

      Bộ Nhu Nhi hiểu "Nam Vân công chúa là muội muội của vương gia, đó cũng là em chồng của thiếp. Muội ấy đến đây, thiếp tự nhiên là muốn đối đãi tốt với muội ấy. Hơn nữa thân là đại tẩu, chẳng lẽ thiếp thân cần cùng với muội ấy có quan hệ tốt sao? Muội ấy là muội muội của vương gia mà?"

      " tính sao? Chuyện này còn chưa tính, các ngươi muốn có quan hệ tốt rồi, nàng vì sao lại còn muốn che chở cho muội ấy, còn giúp muội ấy chỉ trích bổn vương? Bổn vương làm sai chỗ nào hả?" tới lui, Hoàng Phủ Nam Ninh chú ý nhất là điểm này.

      Bộ Nhu Nhi như bị lọt vào trong sương mù

      "Nam Vân công chúa tuổi còn , vừa rồi Vương gia rống muội ấy như vậy, làm muội ấy sợ hãi thiếp chỉ là muốn an ủi muội ấy chút thôi ?"

      "Vậy bổn vương nàng đặt ở đâu? Bổn vương chẳng lẻ xứng đáng bị nàng chỉ trích ? Bổn vương vừa rồi còn giúp nàng chuyện mà?" Mặt trầm xuống, Hoàng Phủ Nam Ninh liền dùng sức nhéo mặt nàng.

      Đau a?

      Bộ Nhu Nhi liền nhanh khóc. Nhưng nghĩ đến loại ham mê của cái tên biến thái này, nàng liền nhanh đem nước mắt thu hồi.

      "Vương gia, thiếp thân sai lầm rồi." Nhanh chóng nhận sai, đây là biện pháp cứu mình tốt nhất.

      Nhưng chứng minh, nàng vẫn là xem Hoàng Phủ Nam Ninh.

      "Sai? Nàng cho là nàng nhận sai có chuyện gì sao? Bổn vương muốn nàng nhận sai sao?" tay lực đạo càng ngày càng lớn, Hoàng Phủ Nam Ninh cắn răng quát khẽ.

      Vậy còn muốn như thế nào nữa? là nhịn được, trong mắt lên hai dòng nước mắt, Bộ Nhu Nhi giọng hỏi: "Thiếp biết thiếp làm sai ở chỗ nào. Mong rằng Vương gia chỉ điểm."

      "Nàng làm sai rất nhiều? Trong đó, sai lầm lớn nhất chính là nên chỉ trích bổn vương? Hơn nữa, còn là vì Vân Nhi nha đầu kia?"

      Ách...

      Khóe miệng vừa kéo, Bộ Nhu Nhi chớp mắt: "Là, thiếp thân biết. Về sau thiếp thân cũng bao giờ tái phạm nữa."

      Này có sai biệt lắm.

      Nghe thế, Hoàng Phủ Nam Ninh trong lòng thoải mái hơn được chút, rốt cục cũng bỏ khuôn mặt nhắn bị chịu khổ vì chà đạp kia ra. Nhưng cũng chỉ thư thái chút mà thôi. tay đem cằm của nàng nâng lên, tay kia gương mặt của nàng dùng sức bóp mạnh, khuôn mặt tuấn tú trầm, trầm giọng quát: "Nhớ kỹ, từ nay về sau ở trong lòng nàng vị trí thứ nhất chỉ có thể là bổn vương? Trừ bỏ bổn vương, những người khác tất cả đều phải đứng ở phía sau? Về sau, nếu còn tái phạm như vậy xem bổn vương thu thập nàng như thế nào?"

      "Là, thiếp biết." Đôi mắt liền rủ xuống, Bộ Nhu Nhi theo lời của .

      "Ân."

      Rốt cục mới chịu vừa lòng, Hoàng Phủ Nam Ninh tập trung nhìn mới phát khuôn mặt nhắn của nàng bị nhéo đến ửng đỏ, vừa thấy bộ dáng chịu khổ vì bị chà đạp kia. Lại nhìn thấy trong mắt hai dòng lệ , liền biến thành tiểu bạch thỏ đáng thương, làm cho người ta nhịn được muốn thương tiếc.

      Tâm của , tựa hồ cũng có chút điểm buông xuống.

      "Tiểu bạch thỏ."

      Giọng điệu trầm, thấp giọng kêu lên tiếng.

      Trong lòng lại lộp bộp rơi xuống? loại dự cảm tốt tập đánh ập tới. Bộ Nhu Nhi chậm rãi gương mắt lên: "Vương gia?"

      "Vì sao... Bổn vương tựa hồ phát , nàng cùng nữ nhân khác giống nhau?" Ngón trỏ tại cằm của nàng nhàng vuốt ve, Hoàng Phủ Nam Ninh lầu bầu .

      Trong lòng mạnh mẽ nhảy dựng lên?

      Chẳng lẽ hỗn đản Lí Như Phong kia cùng cái gì ?

      "Vương gia, thiếp…. thiếp chính là thiếp, cùng người khác có bao nhiêu điểm giống nhau với chứ?" Vội vàng cúi đầu, cẩn thận ứng đối.

      Hoàng Phủ Nam Ninh nhăn mày: " đúng! Bản vương càng ngày càng phát nàng cùng nữ nhân khác, xác thực giống."

      Tim đập như nổi trống? Bộ Nhu Nhi hô hấp liền dồn dập.

      "Vương gia, ngài... Ngài lời này là có ý tứ gì?"

      "Bổn vương cũng biết." Thấp giọng xong, Hoàng Phủ Nam Ninh đem cằm của nàng nâng cao, "Tiểu bạch thỏ, nàng trốn tránh bổn vương làm gì? Mở to hai mắt, nhìn bổn vương."

      "Thiếp thân, thiếp thân dám."

      "Bổn vương bảo  nàng nhìn nàng liền nhìn?"

      " Vâng."

      Người này rốt cuộc là muốn làm gì đây? Nghe theo nội dung , hẳn là nghe được chút gì từ nơi Lí Như Phong. nếu như vậy, làm sao cùng nàng những lời kỳ quái như thế?

      Chậm rãi nâng mắt lên, chống lại ánh mắt của , Bộ Nhu Nhi kinh hãi phát : nam nhân này, ánh mắt của nhìn nàng tựa hồ có chút gì giống bình thường? Giống như thiếu chút hèn mọn, cũng nhiều hơn cái gì đó. Nhưng cái gì đâu? Nàng biết. Nàng chỉ biết là, tâm của mình bắt đầu kêu loạn, hô hấp cũng ổn định.

      Hai người đối diện, ánh mắt triền miên nhìn nhau, Hoàng Phủ Nam Ninh trong lòng lập tức mềm xuống ít.

      "Tiểu bạch thỏ." Thấp giọng kêu lên, chậm rãi hướng nàng tới.

      Bộ Nhu Nhi ngẩn ra."Vương gia?"

      "Nàng vì sao có thể như vậy đáng thương?Làm bổn vương liền muốn khi dễ nàng."

      Ách... Ngươi phải ở khi dễ ta sao? Bộ Nhu Nhi trong lòng thầm nghĩ.

      "Hơn nữa, khi dễ xong bổn vương liền muốn ôm nàng vào trong lòng, hảo hảo che chở phen."

      Nôn?

      Nhưng câu kế tiếp, bởi vì nội dung quá mức ác tục, ngữ điệu quá mức dữ dội, lập tức khiến cho Bộ Nhu Nhi muốn phun ra như trường giang đại hải, nàng thiếu chút nữa là phun ra ngay mặt rồi ?

      Này này này..., là Hoàng Phủ Nam Ninh? phải người khác giả trang thành?

      "Vương gia, ngài có phải hay sinh bệnh?" Càng nghĩ, nàng chỉ có thể tìm ra cái lý do như vậy.

      Nhưng mới đưa tay xem độ ấm  của trán , Hoàng Phủ Nam Ninh liền tay bắt lấy cổ tay nàng, chặt chẽ nắm tại lòng bàn tay.

      Lòng bàn tay của bên trong cực nóng xuyên thấu qua da thịt tiếp xúc  truyền vào trong cơ thể của nàng, làm cho Bộ Nhu Nhi nhịn được run lên, nhàng cắn môi.

      "Bổn vương, tựa hồ là sinh bệnh." Đầu chậm rãi hướng tới gần nàng qua, Hoàng Phủ Nam Ninh thào tự .

      muốn làm gì?

      Dự cảm tốt nhảy lên, Bộ Nhu Nhi đầu liền xoay qua bên "Vương gia nếu bị bệnh, nên mau chóng thỉnh Thái y đến đây chẩn trị. Thiếp thân hầm dược cho ngài, uống xong rất nhanh tốt hơn."

      " cần, bổn vương thích uống dược." Lắc đầu, Hoàng Phủ Nam Ninh tay nắm lấy đầu của nàng xoay lại.

      "Tiểu bạch thỏ..."

      Hoàng Phủ Nam Ninh bỗng nhiên hạ giọng nhàng kêu lên. Đầu của cùng đầu của nàng càng dựa vào ngày càng gần, thẳng đến cuối cùng, cái trán của đụng cái trán của nàng, mắt đối diện nhau, lông mi hai người cũng gần như chạm vào nhau..

      Di ~

      tiếng kêu mềm mại nhàng rất giống với phong cách của ? Bộ Nhu Nhi nhịn được run lên, cánh tay liền nổi lên da gà.

      "Vương gia, ngài... Ngài làm cái gì vậy?"

      "Bổn vương đột nhiên muốn hảo hảo hôn nàng." Hai mắt thẳng tắp đối diện cùng nàng, trong mắt của cơ hồ chỉ nhìn thấy nàng, Hoàng Phủ Nam Ninh thấp giọng .

      Vụ gì đây!!!Bộ Nhu Nhi sửng sốt.

      "Vương gia... ngài là?"

      Vừa định chuyện, Hoàng Phủ Nam Ninh cúi đầu xuống, dùng môi của ấn của môi nàng?

      Ầm vang  ——

      Lập tức cảm giác được vô số đạo kinh lôi nổ tung đỉnh đầu, đem mọi thứ bên trong đánh tan tác. Bộ Nhu Nhi cảm thấy chính mình giống như nằm mơ, ý thức của nàng đều dần dần hỗn loạn, tay chân bủn rủn, cơ hồ sắp đứng nổi.

      Nhưng chính là lúc này, giác quan dị thường của nàng lại cảm giác sâu sắc lên.

      Nàng có thể cảm giác được ràng đôi bạc môi của Hoàng Phủ Nam Ninh cùng nàng thân mật tiếp xúc. Tuy rằng môi lạnh, nhưng là thập phần mềm mại... Tự nhiên là bằng mềm mại của nàng, nhưng đối với người nam nhân mà , cũng đủ rồi. Hơn nữa, môi của , cũng mang theo nhiệt độ ôn nhu, tại cánh môi hai người giao nhau, xuyên thấu qua tầng da mỏng truyền tới. Liền cảm thấy có loại cảm giác khác thường trong lòng sinh ra, làm cho nàng lập tức càng mê muội ?

      Đây là chuyện gì xảy ra?

      Trước mắt tựa hồ như toàn bộ thiên địa đều bắt đầu chuyển động, nàng cảm thấy lắm. Nhưng đồng thời lúc này, nàng lại có thể cảm nhận thêm độ ấm của môi .Thậm chí ngay cả nhợt nhạt nhịp đập môi kia nàng cũng có thể phát nhất thanh nhị sở. Hơn nữa, mặt dán mặt như vậy, hô hấp của cũng có ngoại lệ phun lên mặt của nàng. Ôn ôn, nhuận nhuận, thẳng tắp xuyên thấu từ mũi của nhắm lên phía gương mặt non mịn của nàng, dẫn đến loại cảm giác tê dại. Loại cảm giác này lại làm cho thân thể của nàng khẽ run, cả nhiệt độ cơ thể của chính mình cũng dần dần lên cao. chỉ có như thế, nàng càng có thể cảm giác ràng được chính mình hô hấp cũng dần dần nóng rực lên, còn có trong lồng ngực trái tim nho , bùm, bùm, càng nhảy càng nhanh.

      Khi thời gian tựa hồ đều đình chỉ, nàng có cảm giác gì về vật bên ngoài, nghe được thanh bên ngoài. Trong đầu của nàng, chỉ có nàng và Hoàng Phủ Nam Ninh. Cùng với môi của và nụ hôn của .

      Trái lại Hoàng Phủ Nam Ninh bên kia, tại lúc môi của hôn môi của nàng, cũng từ từ nhắm mắt lại, thân thể vẫn nhúc nhích, mặt dần dần lên chút sung sướng, tựa hồ là hưởng thụ cái gì đó.

      Cũng biết hai người bảo trì tư thế như vậy trong bao lâu, ngay tại lúc Bộ Nhu Nhi nghĩ đến hết thảy xuống như vậy, vĩnh viễn sánh cùng thiên địa, lại bỗng nhiên nghe thấy giọng của Nam Vân công chúa từ xa truyền đến ——

      "Tứ hoàng huynh, tứ hoàng tẩu, các ngươi ở đâu? Mau ra đây a? Muội đem thất vương phi đến rồi "

      Halong-ngoc, Lady87barbie1810 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :