1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên Không] Tiểu bạch thỏ Vương phi: Ác bá Vương gia, cút!!!!! (C153) Hoàn

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      [​IMG][​IMG][​IMG][​IMG]
      Last edited by a moderator: 30/11/14
      Halong-ngocLady87 thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 75: Đầu đường rong ruổi

      Edit: Người Lạ

       Beta: Tuyết + yunafr


      tại lời này cũng chỉ có thể ở trong lòng. Hai tay ôm thắt lưng của Hoàng Phủ Nam Ninh, cảm giác được ngựa chạy rất nhanh, cảnh sắc xung quanh đều nhanh chóng trôi về phía sau, Bộ Nhu Nhi ngồi vững, liền buông ra, chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía trước.

      Hoàng cung rộng lớn với những bức tường cao, chắc chắn, ngựa vẫn phi như bay về phía trước. cơn gió lướt qua lay động sợi tóc, làm cho tâm tình nàng khỏi tốt lên.

      Con ngựa rất nhanh liền lao ra khỏi cửa cung, thẳng ra đường cái bên ngoài .

      rất lâu qua ngã tư im ắng, Bộ Nhu Nhi mới thấy phía trước dần nhiều người lên.

      Hẳn là chợ ? Chỉ thấy bên đường các cửa hàng, tiểu quán sớm mở,  xung quanh tụ tập rất nhiều người. Kẻ qua người lại, ôn ào, đông đúc. Người đến người , xa xa còn có thể nghe thấy tiếng của tiểu thương cò kè mặc cả, còn có gia cầm kêu to, cùng với các loại thanh, là náo nhiệt. Nàng cũng lâu tiếp xúc với nhiều người như vậy, Bộ Nhu Nhi nghĩ muốn lại gần để quan sát.

      Nhưng là, khi trong lòng còn suy nghĩ , đột nhiên, nàng liền phát ánh mắt dừng ở người bọn họ.

      Đôi mắt đầu tiên là dừng lại người nàng, sau chút sửng sốt, mới chuyển qua người phía sau nàng là Hoàng Phủ Nam Ninh. Sau đó, thẫn thờ bên trong ánh mắt dần biến mất, thay vào đó là khuôn mặt sợ hãi. Rồi sau đó, sợ hãi dần dần tăng lên, càng ngày càng tăng lên, người kia sắc mặt cũng càng ngày càng trắng, huyết sắc như mất dần. Hai chân dường như cũng lạnh run, chậm rãi lùi về phía sau. Lùi đến cuối cùng ——

      "Mau mau mau, chạy mau a? Minh vương gia đến đây?"

      là hô to khàn cả giọng, lỗ tai Bộ Nhu Nhi thiếu chút nữa bị phá tan rồi.

      Hơn nữa, chuyện bình thường, người này tay chân cũng nhanh rồi, kêu xong liền hướng cái tiệm rượu gần nhất chui vào. đường chạy thẳng, vừa chạy lại vừa kêu to.

      Theo sau ——

      "Tránh mau a, Minh vương gia từ trong hoàng cung ra? Lại đến đây ư?"

      "Minh vương gia sắc mặt xem ra được tốt lắm? Chạy mau chứ? Muộn là có họa đấy?"

      "A a a? Mọi người chạy nhanh như sắp chết thế?"

      đường cái, bất luận nam nữ, nghe vậy —— hơn nữa sau khi nghe được câu sau —— mặt đều biến sắc, ôm đầu tán loạn.

      Nhất thời, tiếng bước chân hỗn độn, tiếng người già trẻ thét chói tai, tiếng tiểu hài tử khóc nỉ non, tiếng chó sủa vang, tiếng tiếp tiếng, thanh lọt vào tai, liên miên dứt, là phi thường náo nhiệt.

      Chớp mắt đường cái các cửa hàng đều đóng cửa, các nhóm hàng rong ràng ngay cả hàng họa đều kịp thu thập liền nhanh chóng trốn chạy, đường cái nhân số giống như nhanh chóng cắt giảm.

      Hết thảy hết thảy, đều đến ba mươi giây khi gian nội toàn bộ hoàn thành.

      Ách...

      Mắt thấy màn như vậy diễn ra trước mắt mình, Bộ Nhu Nhi mắt mở to miệng há hốc.

      Nguyên bản cũng là nghe vị Vương gia đại nhân này tính tình quái đản, mấy lần đường cái nổi điên đánh người, cuối cùng biến thành người khiến người ta rét mà run, mỗi lần vừa thấy đến, chỉ cần thấy sắc mặt của hình như tốt, liền chạy trốn xa. xuất , cùng với quái vật cơ hồ có khác nhau. Nhưng là, nghe là nghe , hôm nay chính mắt vừa thấy, nàng vẫn là bị dọa đến kinh ngạc.

      thể , nam nhân này, quả nhiên xứng đáng với cái tên ác bá a? Phong thái còn hơn cả người lãnh đạo đứng đầu quốc gia khi sang các nước khác ngoại giao, nàng đến chết mất? Xem ra, lúc trước mình lựa chọn cùng với quả là chính xác?

      Đến lúc hai người đến, đường cái vừa còn đông đúc tấp nập người qua lại nãy thành trống rỗng, yên ắng cùng. Chỉ khi thấy đám bụi đường vừa bị cuốn lên vẫn bay trong gió, cùng với tiếng kêu thảm thiết của mấy con gà chờ cắt tiết mới nhắc nhở bọn họ: vừa rồi, nơi này có người đến.

      "Ha ha, tiểu bạch thỏ, chơi vui ?"

      Lập tức, Hoàng Phủ Nam Ninh tay chạm đầu nàng, đắc ý cười hỏi.

      Bộ Nhu Nhi khóe miệng ngắc ngứ, chậm rãi nâng mi: "Vương gia, này..."

      Nàng rất muốn gật đầu tỏ vẻ khẳng định? Nhưng tại thân phận của nàng rất thích hợp để nàng thể việc này.

      "Nàng , bổn vương cũng tự biết nàng khẳng định là rất thích?" Lập tức, Hoàng Phủ Nam Ninh cười càng sâu, trong lời dào dạt đắc ý chút nào che giấu, "Mỗi lần bổn vương tâm tình tốt lúc, bổn vương làm như vậy.Nhìn đến những người này la to, loạn lên rồi chạy trốn trước mắt bổn vương, loại cảm giác này, là rất vui a?"

      Ngươi cái đồ biến thái?

      Đối với cách của , Bộ Nhu Nhi chỉ có câu như vậy muốn thốt lên. Tuy rằng, nàng biết chính mình dường như cùng hơi biến thái. Nhưng là, tưởng rằng chính mình đủ biến thái, ai ngờ ở phương diện này, Hoàng Phủ Nam Ninh so với nàng còn cao hơn hẳn bậc. Ân, chính mình phải hướng học tập nhiều.

      "Vương gia, ngài như vậy... Chỉ sợ được là được tốt lắm a?" Nhẫn nhịn, nàng giọng , "Dù sao, đây cũng là dân chúng vô tội bọn họ đều phải dựa vào việc mua bán ở chợ để sống?"

      "Việc đó có liên quan đến bổn vương sao? Là chính bọn họ muốn chạy, bổn vương đâu có bắt buộc họ." Khóe miệng nhếch lên, Hoàng Phủ Nam Ninh lơ đễnh .

      Mấy người kia cũng do ngươi dọa nên mới sợ. tại, chỉ cần vừa nghe đến tên của ngươi, bọn họ theo bản năng nghĩ chạy? Bộ Nhu Nhi tự nhủ trong lòng.

      Ai? Nhịn được trong lòng liền thở dài: người này, cư nhiên khinh địch còn làm chuyện khủng bố như vậy. Trái với nàng, kiếp trước cố gắng lâu như vậy, cũng chỉ có thể khiến cho những người đó ngoài mặt cung kính với nàng hơn chút, trong lòng lại thầm trách, cũng quá sợ hãi? Mình bị đánh bại sao? Nàng hận sao?

      "Tiểu bạch thỏ, trước kia nàng chưa cưỡi qua ngựa sao?"

      Đột nhiên, Hoàng Phủ Nam Ninh lại hỏi.

      Bộ Nhu Nhi vội vàng lắc đầu: " có." Chủ nhân của thân thể này, thực chưa từng.

      "Bổn vương chỉ cho nhé." Cười lạnh cái, Hoàng Phủ Nam Ninh vỗ mặt nàng.

      "Hôm nay, bổn vương đưa nàng hưởng lạc thú khi lưng ngựa nhé?"

      "A? Vương gia, ngài —— nha?"

      Hỗn đản a? Có thể hay trước khi trước nàng chút, tốt xấu cũng để cho nàng chuẩn bị a? Mỗi lần vừa xong hành động ngay, nghĩ nàng cùng tâm đầu ý hợp chắc, cái gì nàng lập tức biết làm cái đó ngay sao?

      Nhanh chóng lại ôm lấy thắt lưng của , Bộ Nhu nhanh chóng thăng bằng cho thân thể của chính mình ngồi vững lưng ngựa.

      "Ha ha, tiểu bạch thỏ, nàng là nhát gan vậy sao?"

      Lập tức, từ đình đầu truyền xuống tiếng Hoàng Phủ Nam Ninh cười to. Bộ Nhu Nhi nghĩ muốn cắn ngay vào ngực cái?

      Nhưng là, được.

      Bởi vì người này hai chân kẹp chặt bụng ngựa, tay giữ dây cương, tay cầm roi, lát đem tốc độ con ngựa tăng lên ít. Con ngựa quả thực chính là bão táp hóa thành sao?

      Cảnh vật xung quanh chỉ kịp lướt qua khóe mắt, nàng đều kịp nhìn , thân thể cũng theo đó lay động kịch liệt.

      Hơn nữa, Hoàng Phủ Nam Ninh còn toàn chọn mấy con đường phồn hoa ở kinh thành mà đến. Mỗi lần vừa nghe thấy tiếng vó ngựa, xa xa nhìn thấy thân ảnh của , như vậy ——

      "Chạy mau chạy mau, Minh vương gia đến đâý?"

      Luôn luôn có tiếng kêu to, sau đó, phong vân thay đổi, lòng người hoảng sợ. cần trống chiêng, lại càng cần gươm giáo, giây trước đường cái còn vô cùng náo nhiệt, giây tiếp theo biến mất sạch , hai người bọn họ cưỡi ngựa liền như bay mà qua.

      Loại cảm giác này, thực rất tốt?

      Dần dần, thích ứng được tốc độ của , Bộ Nhu Nhi chậm rãi buông tay ra, thay vào đó là với lên dây cương, cũng tựa đầu hướng tới phía trước, mặt cũng dần dần lộ ra chút cười nhợt nhạt.

      Đồng thời lúc này, ở các đường cái của kinh thành, số ngườichốn ở tửu lâu liền tụ tập ở cửa sổ, nhìn qua mành tre hé mắt xuống xem. Vốn chính là muốn quan sát vị ôn thần kia chút vì cái gì vừa đến lúc liền rời , nhưng lại phát lưng ngựa của lại có thêm người, bọn họ cực kì kinh ngạc. Hơn nữa, càng ngạc nhiên hơn là người này họ chưa từng thấy ?

      "Người kia là ai?"

      Có người nhịn được muốn hỏi.

      " biết." Mọi người đều lắc đầu.

      "Xem bộ dáng của nàng, hai mắt rưng rưng, cái mũi đỏ bừng, ràng chính là vừa mới khóc qua—— nên ..."

      Lời vừa ra, mọi người đều kinh hãi, nhịn liếc mắt nhìn nhau.

      "Này vị kia, là Minh vương phi sao?"

      " có khả năng ? Ai chẳng biết Minh vương phi từ lúc bị Minh vương gia thú về trước sau vẫn luôn bị hờ hững. Huống hồ nàng còn bị Vương thái Hậu cầu mỗi ngày vào cung học cung quy, Minh vương gia nào có thời gian cùng nàng chơi chứ?"

      "Cũng đúng. Như vậy, vị nương đó là ai?"

      " biết a? Xem dáng vẻ của nàng, hẳn là cũng là thiên kim tiểu thư ?"

      "Đó là tiểu thư nhà ai?"

      " biết."

      " phải là, là đường nhìn thấy vị nương này xinh đẹp, sắc tâm nổi lên, liền trực tiếp bắt nàng lên ngựa ?"

      "Nhưng là, Minh vương gia phải đối với nữ nhân vô cảm sao?"

      "Ai nha, là vô cảm, nhưng như thế nào cũng là nam nhân hàng giá ? Nam nhân cũng  cần phát tiết phải sao?"

      "Cũng là."

      "Cho nên..."

      Huyên thuyên huyên thuyên, đủ các loại chuyển thể, chỉ trong vòng nửa ngày liền truyền khắp kinh thành phố lớn ngõ , cũng dùng thời gian ngắn nhất truyền từng nhà trong kinh thành. Dù sao, mặc kệ như thế nào, này cũng là tin mới nhất về đương kim Minh vương gia?

      Nhưng mà, những người bàn luận về bọn họ như vậy, Hoàng Phủ Nam Ninh cùng  Bộ Nhu Nhi lại mảy may biết.

      Mang theo nàng, phóng ngựa, dạo quanh kinh thành vòng, khiến người phố chạy toán loạn, Hoàng Phủ Nam Ninh mới rốt cuộc thỏa mãn, phi ngựa thản nhiên trở lại vương phủ.

      "Vương gia?"

      Ở cửa Vương phủ, quản gia lo lắng đứng chờ. Nhìn thấy vương gia xuất lưng ngựa cùng với người khác, cũng phải sửng sốt: "Vương phi? Ngài sao lại ở đây?"

      "Nàng vì sao thể ở đây? Bổn vương hôm nay tâm tình rất tốt, mang nàng cưỡi ngựa vòng cũng được sao?" nhàng , Hoàng Phủ Nam Ninh xoay người nhảy xuống dưới, lại đưa Bộ Nhu Nhi tiếp xuống dưới.

      "Dạ." Vội vàng cúi đầu, quản gia thấp giọng . Nhưng là, trong lòng nhịn được bật câu: tình huống này, hẳn là rất thái quá a? Ai chẳng biết vương gia chán ghét nữ nhân, cho tới bây giờ cũng nguyện cùng nữ nhân tiếp xúc, trời biết, hôm nay vương gia cư nhiên... Nhưng mà, thể , từ khi vị Vương phi này xuất ở đây, hành vi của vương gia cũng bắt đầu lặng lẽ từng chút thay đổi. Chính là, màn như hôm nay xuất vẫn là làm cho nhịn được kinh ngạc chút.

      có tâm tình để ý tới tên quản gia , Hoàng Phủ Nam Ninh đưa Bộ Nhu Nhi lưng ngựa ôm xuống, Hoàng Phủ Nam Ninh khóe miệng nhếch lên: "Tiểu bạch thỏ, vừa rồi có hay bị dọa đến run rẩy?"

      Nếu nàng , kỳ nàng thực phấn khởi, tâm tình tốt, cảm thấy vẫn còn muốn nữa, vẫn muốn cùng cùng thêm vài vòng nữa, biết có ý nghĩ gì? Hơn nữa, nếu đến chuyện này, nàng thiếu chút nữa quên chính mình vẫn còn phải giả vờ yếu ớt ?

      Vội vàng giả bộ thân thể mềm nhũn, dựa vào người , Bộ Nhu Nhi ôn nhu nhàng : "Vương gia, ngài... Ngài phi quá nhanh ? Thiếp thân sắp bị hù đến chết mất?"

      Này toàn thân bộ dáng ỷ lại, hoàn toàn thỏa mãn tâm đại nam tử của . Hoàng Phủ Nam Ninh cười sảng khoái: "Mới như vậy nàng sợ? Về sau bổn vương làm sao có thể đưa nàng chơi vui hơn nữa?"

      vậy chăng? tốt quá? Trong lòng thầm vỗ tay, Bộ Nhu Nhi thầm cầu nguyện, hy vọng trước khi nàng rời được tham gia vào chuyện đó. tại, nàng lại ôm lên cánh tay Hoàng Phủ Nam Ninh, khuôn mặt nhắn ngước lên mong chờ nhìn : "Vương gia, thiếp thân chân run, ngài có thể hay giúp thiếp thân chút?"

      "Tốt?" Sảng khoái đáp ứng, Hoàng Phủ Nam Ninh ôm thắt lưng nàng lên " thôi?"

      "Tạ Vương gia."

      Thân thể lập tức cứng đờ? Bộ Nhu Nhi mắt mở to nhìn hồi, mới nho vừa ra câu.

      Hỗn đản? Ai cho ngươi giúp ta như vậy ? Trong lòng, nàng lại điên cuồng hét lên. Cần ngươi đỡ cánh tay của ta, ai cho ngươi chạm vào thắt lưng ta chứ. Nhưng dù thích nàng cũng chỉ có thể điên cuồng hét lên trong lòng. Chính vì thế, Bộ Nhu Nhi buồn bực đến mức muốn nội thương?

      "Ách, Vương gia..." Thấy thế, quản gia cũng nhịn được cũng bị dọa đến. Mồm há hốc, trong lòng càng thêm xác định: Minh vương phi Bộ Nhu Nhi này, Hoàng Phủ Nam Ninh là chọn đúng rồi?

      "A, các vị  sao thế? Lại cưỡi con ngựa cao to của ngài đường hù dọa dân chúng?"

      Hai người song song qua cửa, bỗng nhiên lại nghe được tiếng cười từ sau truyền đến.

      Lí Như Phong? lại tới nữa?
      Halong-ngoc, Lady87barbie1810 thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 75: Đầu đường rong ruổi

      Edit: Người Lạ

       Beta: Tuyết



      Trong lòng cả kinh, Bộ Nhu Nhi thực muốn cười —— hai người bọn họ thực thể rời nhau được chút sao? Vào triều vừa mới gặp qua ? Mới được lúc, nhanh chóng tìm đến tận nhà để gặp mặt? Bọn họ đúng là mười năm như ngày a, tình cảm làm cho nàng cảm động quá .

      Vừa thấy người này đến, Hoàng Phủ Nam Ninh, lập tức liền buông lỏng tay ra, ra nghênh đón: "Như Phong, ngươi đến rồi sao?"

      "Đúng vậy?" Vội vàng nở nụ cười sáng lạn, Lí Như Phong lớn tiếng trả lời.

      Hai nam nhân đứng ngang nhau, mặt đều mang theo ý cười tình  yếu ớt, kia bốn mắt nhìn nhau, lại trao tình, thẳng tắp nhìn chằm chằm đối phương, giây đều luyến tiếc dời .

      A a a?

      Bộ Nhu Nhi hảo gì. Làm ơn, đại ca, ngài cho dù muốn bỏ ta ra, cũng trước hết chào nhau được ? Liền như vậy bỏ lại nàng mình, vội vàng cùng nam nhân muốn gặp của , lại biết nàng chính là đem trọng lượng toàn thân đều dựa vào người của . liền như vậy buông tay, làm hại nàng dưới chân xong, thiếu chút nữa ngã sấp xuống ? Nếu có quản gia ở bên cạnh, nàng chỉ sợ liền cùng với mặt đất thân mật tiếp xúc.

      Tất nhiên Hoàng Phủ Nam Ninh biết nàng đến oán niệm trong lòng nàng. Hai nam nhân đối diện nhau hồi lâu, mặt Lí Như Phong nụ cười càng thêm sáng lạng: "Vương gia, hôm nay có vẻ hứng trí, còn cùng Vương phi cưỡi ngựa?"

      "Hưng trí mới là lạ? biết là ta tâm tình tốt mới có thể như thế sao?" hờn giận bĩu môi, Hoàng Phủ Nam Ninh thấp giọng quát.

      Lí Như Phong liền nhíu mày: "Làm sao vậy?"

      "Ai, quên , đều qua rồi." Lại lắc đầu, Hoàng Phủ Nam Ninh cầm lấy tay : " thôi, chúng ta vào bên trong tán gẫu."

      "Kia, thế còn Vương phi?" Ngay lập tức, Lí Như Phong nhìn Bộ Nhu Nhi bên kia hỏi.

      "Nàng có việc gì, phải bình thường rồi sao? Tự nàng cũng biết nên thế nào chứ." Lơ đễnh xong, Hoàng Phủ Nam Ninh lôi kéo , " thôi?"

      "Nga, được rồi?" Liền gật đầu, Lí Như Phong quay đầu nhìn nàng. Khóe miệng nhếch lên, trong mắt chút ý cười, chắc chắn là như vậy.

      Thiết, tiểu dạng, thấy trước mắt ra để ý ngươi, ngươi liền dào dạt đắc ý như vậy sao? Bộ Nhu Nhi vô lực nhún vai.

      "Vương phi." Bên cạnh, quản gia lại khẽ gọi.

      Bộ Nhu Nhi quay đầu: "Chuyện gì?"

      "Vương gia... Ngài cần đối với Vương gia sinh khí, từ trước đều như thế này, biết thương tiếc nữ tử. Ngài kiên nhẫn chút, qua thời gian, chắc chắn hiểu được."

      Ha, nghĩ nàng ai oán sao? Bộ Nhu Nhi lập tức lắc đầu: " có việc gì. Vương gia như vậy tốt lắm rồi."

      "A?" Quản gia thốt lên kinh ngạc.

      Bộ Nhu Nhi lại nhún nhún vai, nhìn cửa vương phủ kia thấy con tuấn mã vẫn còn con tuấn mã, nhàng vuốt cằm: quả nhiên là hảo mã. Về sau, nàng cũng muốn có con như vậy ?





      Lady87, barbie1810minhminhle thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 76:  Tướng gia tới chuyện

      Edit: Mai Mai
       

      Thoáng đứng thẳng hồi tại cửa, Hoàng Phủ Nam Ninh cùng Lí Như Phong thấy bóng dáng đâu.



      Bộ Nhu Nhi nhún vai, nha hoàn theo sau nhận mệnh đến đỡ nàng vào vương phủ. Đại hội nhiều lắm, theo nàng tiến cung, Tú nhi vẫn canh giữ ở bên cạnh cỗ kiệu trở lại.



      Đối mặt với những chất vấn ngừng của Tú Nhi, Bộ Nhu Nhi lười trả lời, liền kéo nàng cùng ra hoa viên dạo chút. Bởi vì, đột nhiên nàng cảm thấy chính mình nhàm chán.



      Nhưng mà, chưa được xa, thân ảnh thon dài dĩ nhiên lại ngăn trở đường của các nàng-----------



      “ Tình hình thân thể thất vương phi sai. Theo vương gia ở ngựa rong ruổi rất lâu, cũng có sợ tới mức mềm nhũn chân”

      so với nữ nhân còn xinh đẹp hơn, mặt mang theo nụ cười nhợt nhạt, hai mắt nhìn nàng từ xuống dưới, ánh măt sắc bén, giống như muốn nhìn thấu lục phủ ngũ tạng của nàng, đem mọi thứ người nàng hảo hảo tra xét phen.

      Người này, ràng là bạn tốt của Hoàng Phủ Nam Ninh, đương kim tướng gia——Lí Như Phong.

      Bộ Nhu Nhi nghe được cười yếu ớt: “ Đa tạ tướng gia quan tâm. Thiếp thân là con của võ tướng, từ quen với đánh ngã, loại chuyện này cũng chẳng có gì lạ.”

      ra là thế.” Gật gật đầu, Lí Như Phong xong, vô tình đến trước mặt nàng. Nhưng đôi mắt kia, lại sắc bén hơn?

      Bộ Nhu Nhi ngẩng đầu lên, kiêu ngạo, siểm nịnh nhìn thẳng vào .

      Lí Như Phong thực rất sửng sốt, lập tức phản ứng lại, khóe môi liền nhếch lên, trong mắt tăng lên lạnh lẽo như băng.

      Bộ Nhu Nhi như trước đem cằm nâng cao lên, trong mắt còn mang theo chút cười nhợt nhạt.

      Tư tư……Tư tư

      Bọn họ đối diện nhau, hai người đều gì. Nhưng Tú Nhi bên cạnh lại ngó lom lom? Hơn nữa, biết có phải là ảo giác của nàng nữa, nàng tựa hồ nhìn thấy ánh mắt giao nhau của hai người, khơi ra từng đợt tia lửa điện, giống như chỉ cần có ngọn lửa, hoặc bị người ngoài kích thích, ngọn lửa giữa bọn họ ầm ầm bùng nổ a.

      Cả người tự giác phát run, tâm cũng bang bang nhảy loạn, vội vàng chạy tới, đem Bộ Nhu Nhi ngăn ở phía sau: “ Vương phi.”

      “ Tú Nhi, muội đứng qua bên.” Nhưng tay Bộ Nhu Nhi túm nàng đứng sang bên.

      Tú Nhi lòng nóng như lửa đốt. “ Vương phi”

      Tinh huống giữa bọn họ, nàng nhìn cũng thấy kinh hồn bạt vía, nàng rất sợ hãi a.

      “ Ta lạnh, muội trở về lấy áo choàng lại đây cho ta.” Nhìn bộ dạng của nàng, Bộ Nhu Nhi liền tạm thời buông tha cho Lí Như Phong, quay đầu thấp giọng .

      Tú Nhi chần chờ chút. Bội Nhu Nhi liền hối thúc nàng: “ Nhanh chút ? nhanh về nhanh, ta sắp bị đông chết?” xong còn xoa xoa cánh tay tượng trưng.

      “ Vâng…. Được rồi” Thế này mới bất đắc dĩ gật đầu, Tú Nhi lại lặng lẽ liếc nhìn Lí Như Phong cái, xoay người chạy nhanh .

      “ Nha đầu này đối với vương phi thập phần trung thành”. Thanh Lí Như Phong vang lên bên tai

      Bộ Nhu Nhi quay đầu cười khẽ: “ Nàng là nha hoàn ta coi trọng nhất”

      “ Có thể có được nha hoàn như thế, cuộc đời vương phi may mắn” Gật gật đầu, Lí Như Phong thấp giọng .

      Lúc chuyện, miệng của bất giác cong lên, đôi mắt đúng là chớp cũng chớp cứ nhìn chằm chằm vào nàng, giống như muốn từ trong mắt nàng tìm ra nguyên nhân.

      Nhưng nàng Bộ Nhu Nhi cũng phải dễ chọc a? Muốn nhìn có phải ? Tốt, vậy ngươi nhìn cứ nhìn.

      Liền đem cằm dương lên rất cao, ý cười mặt cũng nhu hòa dễ thân hơn: “ Tướng gia quá khen. Có thể có bằng hữu như tướng gia, cuộc đời này của vương gia cũng may mắn.”

      “ Đó là đương nhiên” Lập tức gật đầu cái, Lí Như Phong trả lời rất đắc ý.

      Nàng phát ra người này là cái tự kỷ cuồng.

      Nhịn được ở lòng chủi rủa phen, Bộ Nhu Nhi lại giơ khuôn mặt tươi cười lên: “ Tướng gia, thiếp cảm thấy đứng như vậy có chút mệt, chúng ta đến lương đình bên kia ngồi xuống, tướng gia thấy thế nào?”

      “ Tốt. Hết thảy đều nghe theo phân phó của vương phi.” Liền gật đầu, Lí Như Phong biểu lễ độ nho nhã.

      Bộ Nhu Nhi cười cười: “ Tốt lắm, thôi.”

      Mang theo , hai người vào bên trong lương đình cách nủi giả thượng xa. Nàng dẫn đầu ngồi xuống, quan sát chung quanh phen, phát có nhân vật khả nghi nào trong phạm vi, Bộ Nhu Nhi rốt cuộc thu hồi khuôn mặt tươi cười: “ Tốt lắm, người sáng mắt tiếng lóng (người quang minh chính đại), tướng gia có cái gì ? cần phải che che dấu dấu.”

      “ Hảo” Lập tức vổ tay, Lí Như phong cất cao giọng : “ Hạ quan cũng muốn như vậy? Xem ra, vương phi cùng hạ quan đều là hùng suy nghĩ giống nhau.”

      “ Ha ha, thiếp chỉ là tiểu nữ tử, như thế nào có thể đánh đồng cùng người hùng tài vĩ lược như tướng gia ngài? Kia làm thiếp ngại chết” Vội vàng cúi đầu, Bộ Nhu Nhi giọng .

      Lí Như Phong cũng cười: “ Vương phi khiêm tốn làm gì? Mấy ngày ở đây, biểu của người ở trong vương phủ ta đều xem ở trong mắt. Có thể làm vương gia thương tiếc với người như thế, còn làm cho rất nhiều người ở trong vương phủ đều kính sợ, năng lực của người giống người thường.”

      Quả nhiên, nam nhân này đến là có mục đích. Mấy ngày nay hẳn  nhìn được hành động việc làm của nàng. Xem ra, trong nhà còn có mật thám ngầm.

      Bộ Nhu Nhi cười lạnh nhạt, đầu nghiêng nghiêng: “ Chút tài mọn, những điều tướng gia nhìn đáng nhắc đến.”

      “ Đâu có đâu có. Mỗi người đều quan trường hiểm ác, thực biết, nữ nhân ở cùng nữ nhân mới đúng là sóng ngầm mãnh liệt nhất. Vương phi người có thể yên ổn ở trong vương phủ, ngay từ đầu còn có thể đem những người ở khắp nơi nhắm vào vị trí vương phi thu phục, liền ngay cả Vương thái hậu cũng dần dần thay đổi cách nhìn về người. Nữ tử tầm thường giống người.”  Lí Như Phong lắc đầu, chậm rãi cách tinh tế.

      Ha ha, quan sát mọi việc đều tỉ mỉ a?

      khi như vậy, nàng cũng cần phải giả bộ.

      Thân thể buộc chặt đột nhiên thả lỏng, tay nàng đặt bàn màu xanh, liếc mắt nhìn : “ tính sao? Tướng gia có cái gì bằng lòng, thẳng ? Người đều biết, cần gì phải ở bên này dò xét ta.”

      “ Này phải cần vương phi người phối hợp sao? Nếu phải hạ quan nhiều như vậy, chỉ sợ người cũng thừa nhận .” Tiếp tục cười, đắc ý trong mắt Li Như Phong càng thêm .

      “ Mà tại, ta thừa nhận.” tay chống cằm, Bộ Nhu Nhi gật gật đầu.

      Lí Như Phong cũng vừa long gật đầu: “ Tốt lắm. Hạ quan chính là hi vọng như thế.”

      “ Như vậy. Sau đó sao” Bộ Nhu Nhi ôn nhu hỏi: “ Ta thừa nhận, điều này có gì tốt đối với tướng gia?”

      “ Đối với ta đương nhiên có chỗ tốt. Nhưng đối với vương gia khác.”

      Ha ha ha.

      Nghe đến đó, thiếu chút nữa Bộ Nhu Nhi cất ra tiếng cười to.

      Quả nhiên a? Người này là vì Hoàng Phủ Nam Ninh mà đến? Quả là bằng hữu tốt, cảm tình khẳng định so với tưởng tượng của nàng còn sâu hơn.

      Khóe miệng nhếch lên cao, nàng liền : “ biết tướng gia có gì chỉ giáo?”

      “ Rất đơn giản. Nhớ ngày đó, vương gia muốn kết hôn là vương phi ôn nhu nghe lời, can thiệp vào chuyện của , tùy tiện muốn làm gì làm” Nhìn vào mắt nàng, Lí Phủ Nam gằn từng chữ .

      Bộ Nhu Nhi gật đầu “ Điểm này, ta cho rằng ta làm được.”

      “ Xác thực, trước mặt vương gia, ngươi thực ôn nhu nghe lời. Nhưng là ——" đột nhiên thay đổi câu chuyện, điệu Lí Như Phong như chậm lại “ Vương phi ngươi biết là ngươi cũng quá ôn nhu nghe lời sao? Ngay từ lúc đầu, ta liền nhận thấy có chút thích hợp.”

      Xin hỏi, chất vấn nàng sao?

      Bộ Nhu Nhi cười khẽ “ tính sao? Vương gia thích sao? phải hi vọng nữ tử như vậy sao?”

      muốn là nữ tử trước sau như . Mà phải như nàng vậy, mặt ngoài dịu ngoan như thỏ, nội tâm lại giả dối như hổ”

      Bộ Nhu Nhi nháy mắt mấy cái “ Cho nên?”

      Lí Như Phong nhìn nàng.

      Bộ Nhu Nhi cười cười “ Tướng gia muốn sang bên chỗ vương gia tố cáo ta sao?”

      tin sao?” Lí Như Phong hỏi lại

      Nhu Nhi cười đến ngọt ngào: “ Nếu là người khác , chắc chắn tin. Nhưng nếu là ngươi , thế nào cũng tin năm, sáu phần ?”

      như vậy, nhưng đó là chuyện khác. Theo quan điểm của , cho tới bây giờ nữ nhân đều tượng trưng cho ngu ngốc, mỗi ngày liền chỉ biết tranh thủ tình cảm, đố kị lẫn nhau. Cho nên, nếu ta chi tiết cho , quả tin. Huống chi, ngươi lại làm bộ làm tịch lâu như vậy, cũng sớm đem ngươi nhận định .” Lí Như Phong lắc đầu, khẽ.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 76:  Tướng gia tới chuyện

      Edit: Mai Mai

      beta: yunafr


      Nguyên lai còn có thể như vậy?  Bộ Nhu Nhi biết , thành kiến của tên kia với nữ nhân đúng là rất kinh khủng. Bất quá, điều này cũng càng hỗ trợ cho hành động của nàng.

      Nàng nghiêng đầu: “ Như vậy, ngài định việc này với vương gia như thế nào?”

      “ Chính là bởi vì khó có thể giải thích , cho nên ta mới tới tìm vương phi .” Nếu chuyện tình đều , Lí Như Phong cũng cần khiêm tốn, trực tiếp xưng ta.

      Điều này cũng chứng minh, tính toán lật bài  ra với nàng.

      Tốt lắm.

      Nhu Nhi nháy mắt mấy cái. “ Còn thỉnh tướng gia chỉ

      “ Ta tại ở đây, cũng tìm cách hiểu xem vương phi tới cùng là cái dạng người gì.” Nhìn vào mắt nàng, tiếng Lí Như Phong chậm lại “ Ngay từ đầu, ta nghĩ nàng chỉ là tiểu nha đầu có điểm tâm cơ, dễ dàng thấy người sang bắt quàng làm họ, lại xu nịnh chung quanh, làm mọi người thích, cũng dễ dàng ngồi yên ngôi vị vương phi của nàng. Nhưng về sau ta phát , nàng chỉ đơn giản như vậy. Hơn nữa, thời điểm ta phát nàng đối phó với Tuyết Y tiểu thư cùng những hạ nhân trong phủ của nàng, nàng quả là nữ nhân đơn giản.”

      “ Đa tạ khen ngợi” Nếu như thế Bộ Nhu Nhi cũng giấu diếm nữa, bị động nghe .

      Lí Như Phong tiếp tục nhìn chằm chằm vào mắt nàng “ Nhưng, ta rất tò mò.Những thủ đoạn này của nàng là học được từ đâu? Mấy thứ khẩu phật tâm xà, mượn đao giết người này, trong nhà cũng ai dạy cho nàng những thứ này ?”

      Muốn biết sao, Bộ Nhu Nhi cười: “ Đây là bí mật, thứ ta thể

      Nghe nàng như vậy, Lí Như Phong ràng sững sờ phen. Sau đó mới thể gật đầu “ Được rồi. khi như vậy, chúng ta trực tiếp vào đề tài chính nào. Vương phi, ta chỉ muốn biết, nàng gả cho vương gia tới cùng là vì cái gì?”

      “ A, tướng gia, lời này của ngài rất có ý đùa a. Lúc trước, phải vương gia chọn ta sao? Ta xuất thân hèn mọn, căn bản có quyền cự tuyệt, cũng chỉ có thể gả cho . Bây giờ, ngài như thế nào lại hỏi ta vấn đề này?” Cười nhợt nhạt, Bộ Nhu Nhi cung phá vỡ cục diện.

      Nàng phá vỡ tình thế, Lí Như Phong cũng tính bồi nàng: “ Lời tuy như vậy, nhưng cho tới bây giờ biểu của nàng đều lấy lòng vương gia nhưng lại nguyện ý cho sủng hạnh, loại biểu này, thập phần rất kì quái”

      “ Kì quái ở đâu?”

      “ Nếu nàng muốn củng cố địa vị của mình ở đây, biểu tốt nhất là để vương gia sủng hạnh. Huống chi, nếu để vương gia sủng hạnh, may mắn mang thai, sinh hạ tiểu thế tử đầu tiên cực kì có lợi cho nàng. lần kia là cơ hội lớn lại bị nàng phá hỏng như vậy. Chỉ điểm này, cũng lên mục đích của nàng khẳng định phải như vậy.”

      lần kia ——“



      “ Nàng đừng với ta đó là do nàng cẩn thận đạp phảivương gia, hại lăn từ giường xuống. Loại lời này, nàng có thể lừa gạt được người khác nhưng người lớn như lai bị tiểu nữ tử vô ý đạp phải. Phản ứng của nàng lại như là vô tình, ràng ngươi sớm có kế hoạch.” Lúc nàng muốn mở miệng, nháy mắt liền ngắt lời nàng, Lí Như Phong đem những lời nàng sắp giải tích áp chế trở về.



      Giỏi , phân tích đúng là TMD đúng.



      Khóe miệng giật , Bội Nhu Nhi cũng chẳng muốn cùng vòng qua vòng lại.



      “ Đúng thế nào, Ta sớm tính kế, ta thích cùng người khác dùng chung giường, có vấn đề gì sao?”



      thành vấn đề. Vương phi người làm như vậy tốt, cực kì thông minh. Đối với trí tuệ của ngươi ta bội phục sát đất.” Gật đầu, Li Như Phong càng thêm thâm trầm nhìn vào mắt của nàng “ tại, ta muốn biết, nàng ở trong này nghĩ tất cả các biện pháp như thế, tới cùng là vì cái gì?”



      Đột nhiên trong lòng nhíu chặt,Bộ Nhu Nhi lặng lẽ mở to mắt “ cái này ta thể .”



      Mâu quang Lí Như Phong tối sầm lại “ Vương phi nàng tốt nhất nên thành khẩn khai báo. Nếu , đến lúc đó nếu để ta tra xét ra, nàng nên coi chừng”



      thăm dò, điều tra . Tùy ngài.” Nhu Nhi vuốt vuốt tay, vân đạm phong khinh (chỉ tính cách màng đến những điều gì khác, đạm (nhàn nhạt) như mây trôi, nhàng như gió thổi)



      Lí Như Phong sửng sốt: “ Nàng sợ?”



      “ Có gì phải sợ? Ta cũng làm chuyện gì ám muộn?” Bội Nhu Nhi nhàng cười, điều chỉnh tốt tâm tình, tiếp tục đối diện với “ Lí tướng gia, ngài cực kì thông minh, ý tứ trong mọi nhất cử nhất động của ta đều bị ngài đoán trúng. Nhưng, ta dám khẳng định, mục đích cuối cùng của ta, ngài đoán được.”



      Lông mi Lí Như Phong dần dần rũ xuống “ Mục đích cuối cùng của nàng là gì.”



      cho ngài” Bộ Nhu Nhi cười, ngữ điệu nhàng, .



      “ Minh vương phi?”  Thanh Lí Như Phong lập tức trầm xuống, lạnh giọng quát lớn.



      Bội Nhu Nhi vẫn cười: “ Chuyện này, đối với ngài có biết hay cũng quan trong. Dù sao, ngài chỉ cần biết rằng, bất luận ta làm cái gì cũng gây bất kì điều gì có hại cho vương gia, vậy .”



      vậy chăng?”   , thời điểm phát ra nữ nhân này rất giảo hoạt, cũng thập phần cẩn thận rồi. Mà tại, cùng nàng chuyện phen, lại càng phát tâm tư của nàng so với tưởng tượng của còn giả dối hơn? Trong lòng Lí Như Phong bất giác càng thêm cẩn thận, vẻ mặt cũng nghiêm túc hơn khi nhìn vào mắt nàng.



      Bội Nhu Nhi vội vàng gật đầu: “ . Nếu ngài cứ việc điều tra . Nếu tra ra, kia cũng là bản lĩnh của ngài?”



      Xem biểu tình của nàng tràn đầy tự tin như vậy……… tâm Lí Như Phong trầm xuống: gần như có thể khẳng định, chính mình tra được.



      khi như vậy, thở sâu, ánh mắt thâm trầm tiếp tục nhìn nàng: “ Nàng , như vậy, ta có chút lời muốn cùng nàng.”



      “ Xin mời”



      “ Ta mặc kệ nàng  gả cho vương gia có mục đích gì? Nhưng, nàng   danh chính ngôn thuận làm Minh vương phi, ta hi vọng nàng có thể làm vương phi tốt, biết cách cư sử đsung mực. Ngoài ra, động tác của nàng trong mỗi việc đều bị ta theo dõi. khi để cho ta phát nàng có bất cứ cử nào đúng, nhất là với vương gia, làm hại với Phượng Tướng vương triều, ta dễ dãi như thế đâu?”



      “ Kỳ , ngài chính là lo lắng vương gia của ngài bị ta lừa, bị ta hại, đúng ?”  Đơn giản suy nghĩ phen lời của , Bội Nhu Nhi nhàn nhạt cười hỏi.



      Lời này của nàng, vì cái gì nghe có chút kỳ quái a? Bất quá, suy nghĩ chút, Lí Như Phong vẫn gật đầu.



      “ Ha ha” Bội Nhu Nhi lập tức nở nụ cười. Chủ động vươn tay ra, vỗ vỗ tay , nàng nhợt nhạt cười “ Yên tâm . Vương gia của ngàivĩnh viễn là vương gia của ngài, ta vĩnh viễn thương tổn , lại càng phá hoại tình cảm của hai vị”



      “ Lời này của nàng là có ý tứ gì?” Trong lòng Lí Như Phong lập tức run lên. loại dự cảm tốt kéo tới làm nhíu mày



      “ Liền là ý tứ này ” Bội Nhu Nhi cười, cặp mắt trong sáng, trong con ngươi tràn đầy ý cười “ Ngài yên tâm, việc làm của ta tự có chừng mực, vương gia cung cấp điều kiện tốt cho ta như vậy, ta làm sao có thể thương tổn ? Ta nhất định hảo hảo nịnh hót , là vương phi tốt của . Sau cùng, ta nhất định đem còn nguyên vẹn trả lại cho ngài.”

      “ Tới cùng là nàng cái gì?” Lí  Như Phong nhíu chặt mày lại. Vì cái gì cảm thấy càng ngày càng nghe hiểu lời của nàng?

      “ Ha ha, nếu ra, ngài liền nhất định phải giấu diếm nữa? Ngươi cùng vương gia, chuyện tình hai người các người trong lúc đó, hẳn là nhiều người biết ? Ta biết ngươi thích , đau lòng vì , đành lòng nhìn ta lừa gạt . Cho nên, ta cùng ngươi , cái này ngươi nhất định phải lo lắng, nam nhân của ngươi, ít nhiều ta cũng có hứng thú. Ta gả cho , liền giống như cưới ta, đều theo nhu cầu của mọi người, hỗ trợ lẫn nhau, hơn.”

      “ Nàngđang cái gì vậy?”  Nghe được hai câu sau của nàng, Lí Như Phong rốt cục cũng hiểu , ngay lập tức sắc mặt lại trầm   “ Vương gia phải là nam nhân của ta, chúng ta cũng phải cái loại quan hệ này?”

      “ Ai nha, yên tâm a. Ta kì thị các người”, Bộ Nhu Nhi khoát tay, vui tươi hớn hở .

      Trong lòng Lí Như Phong bắt đầu sốt ruột “ Minh vương phi, nàng ít bậy .”

      “ Là ta bậy sao? Nhiều người thấy hai người các ngươi thường xuyên nắm tay nhau, lại còn đóng cửa lại cùng nhau ở trong phòng hồi lâu như thế, các ngươi thất chuyện sao? Hay làm cái chuyện khác, ai biết được?”

      “ Nàng…….”

      “ Ha ha, đừng nhìn ta như vậy. Ta ta kì thị các ngươi. Hơn nữa, vương gia chưa bao giờ đem nữ nhân để ở trong mắt, mà ngài, bộ dạng lại đẹp như vậy, so với mỹ nhân còn đẹp hơn nhiều, lại suốt ngày ở cùng chỗ với vương gia, năm rộng tháng dài, làm cho người ta khỏi hoài nghi là rất khó ?” Ha ha cười, Bộ Nhu Nhi chậm rãi .

      “ Bốp” Lí Như Phong vỗ bàn cái, đứng lên “ Nàng đừng lấy lòng tiểu nhân đo lòng quân tử? Ta cùng vương gia…………”

      “ Như Phong, ngươi ở trong này làm gì? Hai người các ngươi làm cái gì?”

      Mới kích động đứng tại chỗ, chợt nghe tiếng hét lớn truyền đến.

      Trong lòng cả kinh, vội vang quay đầu, cư nhiên phát là Hoàng Phủ Nam Ninh tới đây.

      theo phía sau là Tú Nhi, tay nàng cầm áo choàng.

      “ Vương gia” Hai người đều khẩn trương, nhao nhao hành lễ.
      Lady87, barbie1810minhminhle thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :