1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên Không] Tiểu bạch thỏ Vương phi: Ác bá Vương gia, cút!!!!! (C153) Hoàn

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 71

      Edit: Nấm lùn

       Beta:yunafr


      Tiến lên hai bước, Bộ Nhu Nhi  cúi đầu : "Vương gia, Tú nhi nàng cũng là vì muốn tốt cho thiếp thân, thỉnh ngài cần tức giận. Là thiếp thân quản giáo vô phương, làm cho trong vương phủ nhiễu loạn, thiếp thân biết tội, Vương gia ngài muốn phạt thì phạt thiếp thân ? Tú nhi nàng là vô tội ?" Lời này được cũng đều là .

      ", Vương gia, ngài phạt nô tỳ ? Vương phi nàng nhát gan, lại yếu đuối, là nô tỳ xem chịu được, cho nên mới làm như thế? Ngài phạt nô tỳ ?" Vội vàng ngẩng đầu, Tú nhi lớn tiếng

      "Tú nhi?" Quay đầu, Bộ Nhu Nhi rất cảm động —— chưa bao giờ biết, nha đầu ngốc lại có thể vì nàng mà nhận tất cả vậy mà nàng lại thật sự coi nhẹ nàng .

      "Vương phi." Vội vàng nhìn nàng, Tú nhi vẻ mặt kiên định —— Em hảo hảo bảo vệ người?

      "Vương gia, các nàng chủ tớ hai người cảm tình như thế quả là tốt , trong lòng ta rất cảm động. bằng, ngươi tạm tha cho các nàng lúc này ?" Rốt cục, Lí Như Phong lại mở miệng, đúng là vì các nàng chuyện?

      Hoàng Phủ Nam Ninh suy tư hồi, sau đó lại nhìn về phía Bộ Nhu Nhi: "Bộ Nhu Nhi, cho bổn vương, rốt cuộc các nàng ấy gì đó?"

      "Này..." Bộ Nhu Nhi cúi đầu.

      "Vương gia, Vương phi thiện lương, sao có thể nói nên lời, bằng để nô tỳ ?" Chạy nhanh, Tú nhi lại .

      Lúc này đây, có nguyên nhân gì khiến tâm tinh khó chịu nên khi có người xen vào nói, Hoàng Phủ Nam Ninh vuốt cằm."Hảo, ngươi ."

      "Hôm nay, Vương phi bởi vì ở trong phòng cảm thấy có chút buồn,  liền cho chúng nô tỳ đến hoa viên dạo. Nhưng ngờ lại  gặp Lam phu nhân cùng Tử phu nhân, các nàng vừa xuất liền đá Tuyết Nhi, Vương phi mất hứng, chất vấn các nàng, nhưng lại bị các nàng cười nhạo Vương phi, nàng vô năng, lưu được Vương gia, làm cho Vương gia ngài tối hôm qua mới ở bên kia nghỉ ngơi một lúc đã . Sau đó, các nàng còn ... Còn ..."

      " cái gì?"

      "Các nàng , Vương phi giả vờ giả vịt, giả bộ bộ dáng ôn nhu nhược nhược để lừa gạt Vương gia ngài. Vương gia ngài là bị Vương phi dùng bề ngoài che mắt, nhìn   Vương phi nội tâm là như thế nào..."

      "Làm càn?"

      Nghe như thế, Hoàng Phủ Nam Ninh sắc mặt đột nhiên trầm xuống?

      "Bổn vương mà dễ dàng bị người khác lừa gạt che mắt sao?"

      Đương nhiên là Bộ Nhu Nhi, Lí Như Phong, còn có Tú nhi đám người kia trong lòng đều thầm khẳng định trả lời —— tựa như tại, phải bị che mắt sao?

      Mục đích đạt tới, Tú nhi liền chuyển hoán đề tài: "Vương phi cùng các nàng tranh chấp vài câu, các nàng lại bắt đầu cười nhạo Vương phi xuất thân tốt, dung mạo tốt, là do  Vương gia ngài ân sủng mới có thể có ngày hôm nay. Vương phi lại các nàng, các nàng liền càng cười nhạo, còn tự nhận là do Hoàng Thượng ban cho Vương gia ngài, nên vương phi thể so được với họ. Nô tỳ xem được, cho nên... Cho nên mới..."

      đoạn lại một đoạn, những gì Tú nhi nói làm Bộ Nhu Nhi trong lòng thật sự bị dọa?

      Tú nhi, là ta nhìn ra ngươi a, ngươi mở to mắt dối thật lợi hại. Vội vàng đưa tay, đem tay nàng cầm chặt: "Tú nhi, cần nói thêm nữa?"

      Tú nhi vội vàng câm miệng.

      Mà này lúc, Hoàng Phủ Nam Ninh vừa giận cười liền xuất ." đúng là buồn cười, bổn vương thú ai, sủng ai, liên quan gì đến các nàng ấy? Vài cái tiện thiếp mà thôi, còn dám đứng trước chính phi của bổn vương mà kiêu ngạo?"

      "Ai, nữ nhân thôi, phải đều như vậy sao? thể được sủng nên ghen tị, được sủng ái vừa muốn nơi nơi khoe ra, ngươi tranh ta thưởng, vĩnh viễn ngày thanh tĩnh." Bên cạnh, Lí Như Phong than tiếng, nói ý trong lòng.Bộ Nhu Nhi trong lòng lộp bộp chút? Vội vàng cúi đầu:

      "Vương gia, thiếp thân có? Thiếp thân chưa từng có trước mặt các nàng mà khoe ra?"

      "Bổn vương biết. Nàng nhu thuận như vậy, làm sao có thể cùng các nàng khoe khoan." Lập tức sắc mặt trầm lại, Hoàng Phủ Nam Ninh trầm giọng .

      Hô? Nghe được lời này, Bộ Nhu Nhi vội vàng nhàng thở ra. Như thế xem ra, cửa ngày hôm này đã thoát được rồi

      "Quên , tình kia bổn vương biết rõ ràng, các ngươi đều đứng lên , các ngươi có gì sai, chính là hai nữ nhân kia nên đánh?" Vẫy vẫy tay, Hoàng Phủ Nam Ninh còn có chút nghiến răng nghiến lợi nói

      "Tạ Vương gia?" nhanh chóng tạ ơn. Mọi người đều đứng dậy.

      Sau đó, Bộ Nhu Nhi giọng hỏi câu: "Vương gia, ngài như thế nào trở lại?"

      Dựa theo kinh nghiệm trong dĩ vãng, phải mỗi lần hắn đều đến trời tối mới có thể trở về sao?

      "Có thứ để quên." Dừng một chút , Hoàng Phủ Nam Ninh bĩu môi, "Ai biết, về đến nơi chợt nghe hoa viên bên trong có việc, bổn vương liền đến xem."

      "Thiếp thân biết sai rồi." Chạy nhanh lại cúi đầu, Bộ Nhu Nhi giọng .

      "Bổn vương phải nàng đúng , sai đều là do hai nữ nhân  kia sao? Nàng cần tự trách." Lập tức mặt trầm xuống, Hoàng Phủ Nam Ninh có chút hờn giận .

      Ân, lời này nàng hoàn toàn tán thành. tình vốn do chính hai nữ nhân kia khơi mào trước. Liền gật đầu, Bộ Nhu Nhi giọng : “Dạ, thiếp thân biết."

      "Ân." Lại vuốt cằm, Hoàng Phủ Nam Ninh xoay người, "Nếu có việc gì, bổn vương đây. Như Phong, thôi?"

      "Dạ." Vội vàng gật đầu, đợi Hoàng Phủ Nam Ninh tới phía trước, Lí Như Phong ra sau vài bước đột nhiên nhìn Bộ Nhu Nhi, nhàng cười, "Vương phi, chỉ  ngài, mà a hoàn bên người, cũng đều lợi hại như vậy."

      "Đa tạ khích lệ." trong lòng thì chửi thầm, nhưng ở mặt ngoài, Bộ Nhu Nhi vẫn cười yếu ớt đáp lại.

      Lí Như Phong khóe miệng khẽ cười, cước bộ nhanh đuổi theo Hoàng Phủ Nam Ninh

      Nhìn hắn khuất, Bộ Nhu Nhi lập tức khóe miệng  khẽ tiếng hừ lạnh ——

      "Xú nam nhân, bày ra bộ dạng ngươi cái gì đều biết,bộ dáng đó là diển cho ai xem? Muốn làm ta sợ ngươi sao?"

      Lại quay đầu, cầm tay Tú Nhi,  dùng sức ôm nàng: "Tú nhi, ta em chết mất?"

      "Vương... Vương phi?" Nghiễm nhiên bị lời nói của nàng làm cho tâm tình Tú nhi có chút mờ mịt hoảng sợ

      Vội vàng buông tay, Bộ Nhu Nhi nâng mặt nàng lên khẽ nói : "Vừa rồi có em giúp.Ta có khả năng thóa được."

      "Đây là chuyện nô tỳ phải làm a?" khôi phục lại tinh thần Tú Nhi khẽ nói

      "Này cũng phải là chuyện em nên làm, em vừa rồi nói những lời này, quả thực chính là cứu ta mạng .” Lại ôm nàng một cái, Bộ Nhu Nhi hưng phấn khẽ gọi. Nếu có  nàng, chính mình đúng là chưa nghĩ ra dùng cái gì biện pháp gì để qua ải kia đâu.

      "Phải ?" Nháy mắt mấy cái, khuôn mặt nhắn của Tú Nhi rốt cục ra chút sung sướng, " như vậy, nô tỳ vừa rồi biểu , tốt lắm?"

      “Tốt? Quả thực tốt đến mức thể tốt hơn ?"

      "Vậy thì tốt rồi."  thở dài hơi, Tú Nhi vỗ vỗ ngực, "Thật sự hù chết nô tỳ, nô tỳ còn sợ những lời này sẽ bị Vương gia nhìn thấu."

      Cũng phải hắn có khả năng ? Trong lòng cười , Bộ Nhu Nhi cầm tay nàng: "Em thông minh, làm sao mà nghĩ ra cách như vậy ?"

      "Nô tỳ là theo Vương phi học a?" trợn to hai mắt, Tú nhi giọng .

      Ách...

      Khóe miệng vừa kéo, lập tức lại giơ lên cười sáng lạn, Bộ Nhu Nhi dùng sức gật đầu: "Học thật tốt? Về sau, ngừng cố gắng nha"

      "Dạ, vương phi" Được nàng khẳng định, khẩn trương trong lòng Tú nhi giảm bớt , nàng mới có thể mỉm cười

      Bộ Nhu Nhi liền cầm tay nàng, lại hướng tới chỗ các nàng khác vẫy tay cái: "Tuyết Nhi, ra? Các ngươi, thôi? Chúng ta trở về, luận công ban thưởng?"

      Các nàng dừng quên ấn quảng cáo ủng hộ web nha
      Halong-ngocbarbie1810 thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 72 : Thu phục trục lý

      Edit: Quảng Hằng


      justify;" align=" 
      Bởi vì “chân bị thương” nên vô duyên vô cớ Bộ Nhu Nhi lại được nghỉ đến vài ngày.

      Nhưng mà, là như vầy, nếu có người đến làm nàng thoải mái. những thế, chưa an nhàn được 2 ngày, liền có người đưa đến phong thiệp mời, ra tiên đế có nhiều con dâu, nhóm nhàm chán muốn tụ tập buổi. Mà thân là người vừa mới gia nhập đội ngũ của các nàng nên với lần mời này là lần đầu tiên, Bộ Nhu Nhi nàng, thể từ chối .

      nay biết là núi có hổ, nàng cũng phải hướng núi có hổ mà thôi.

      Vì thế, nàng ôn tồn thuyết phục Hoàng Phủ Nam Ninh, sau khi được đồng ý, nàng chuẩn bị đồ, cầm theo thiệp mời ngồi lên cỗ kiệu thường ngày hay , tiến đến quý phủ của Nhị Vương phi

      Đợi lúc Nhị Vương gia lâm triều, rời khỏi nhà làm việc, Nhị Vương phi dẫn theo đám đến dùng bữa sáng. Nhìn thấy nàng đến, Nhị Vương phi theo phép tắc đứng lên: “Ôi tứ muội, muội tới sớm thế, các nàng kia đều chưa tới mà!”

      Nghe như vậy, Bộ Nhu Nhi cười : “ có việc gì, muội đợi cũng được”

      hề nhắc tới thiệp mời viết là hôm nay giờ tỵ ( 9 giờ sáng), gặp mặt nhau.

      Nhị Vương phi nghe vậy gật đầu, gọi người sắp xếp bố trí cho nàng ngồi xuống, sau đó tiếp tục dùng bữa sáng cùng mấy đứa .

      Bên này, Nhị Vương phi dùng bữa cách chậm chạp, bên kia Bộ Nhu Nhi ngồi ngây ngẩn người đợi, khoảng nửa giờ sau mới có vị đến. Sau đó, lục tục thêm giờ nữa, mọi người cũng gần như đông đủ

      “Ai nha, thất muội đâu rồi? Sao nàng ấy còn chưa đến vậy?” – sau khi kiểm kê nhân số, Nhị Vương phi thấp giọng kêu lên.

      “Có lẽ nàng ấy dậy muộn. Vợ chồng bọn họ trong giai đoạn tân hôn, gắn bó như keo như sơn, âu cũng là chuyện thường” – lập tức có người giọng , làm cho mọi người bật cười.

      “A!” tới đây, đột nhiên có người hô lên, chuyển hướng đến Bộ Nhu Nhi, : “Tứ muội, ngại quá, ta có ý muội!”.

      Nếu như nàng ấy , đương nhiên vốn là có ý đấy, nhưng nay nàng ấy như vậy, có phải là càng ràng cười nàng hay ? Khóe miệng khẽ nhếch lên, Bộ Nhu Nhi lắc đầu: “ sao!”.

      Biết các nàng ấy muốn gì, nhưng đáng tiếc, các nàng ta cười sai đối tượng rồi! Nàng cũng Hoàng Phủ Nam Ninh có việc này hay , cũng cần để mọi người biết.

      Nàng đương nhiên thấy khó chịu, ngược lại có chú ý định muốn nhìn xem bọn họ muốn chơi trò gì.

      Lập tức cười gượng vài tiếng, Nhị Vương phi thân thiện : “Nếu mọi người đến đông đủ rồi, liền ! Chúng ta ra hoa viên bên trong kia tụ họp, còn thất muội ta kêu người thúc giục

      “Được!”

      Các nữ nhân ngồi chưa nóng chỗ vội vàng động dậy, ngươi lôi kéo ta, ta lôi kéo ngươi, cười cười đến sau viện. Chỉ để lại Bộ Nhu Nhi ở đằng sau, đơn lẻ bóng thong thả ở phía sau các nàng.

      “Vương phi!” . Thấy thế, Tú nhi chau mày, mặt tràn đầy bất bình.

      Bộ Nhu Nhi lắc đầu: “ cần lên tiếng, ta có đối sách!”

      “Được!”

      đám nữ nhân cười cười đến hậu viện. này sớm dọn dẹp sạch , bày hai bàn là chút dưa và trái cây.

      “Tứ muội, dựa theo thân phận mà , muội vốn nên cùng bàn với chúng ta. Nhưng mà, muội cũng là người vào trễ nhất, tuổi cũng còn trẻ, sợ rằng cùng nhóm ta chuyện e hợp. Cho nên, muội vẫn là cùng chung bàn Thất muội Bát muội ?” Đợi cho mọi người đều tìm đúng chỗ ngồi xuống, Nhị Vương phi như nhớ tới cái gì, quay đầu với Bộ Nhu Nhi.

      Bộ Nhu Nhi gật đầu: “Hết thảy đều nghe nhị tỷ an bài!”

      Muốn nhìn nàng biến sắc sao? ngại quá, nàng là người thích ứng được trong mọi tình cảnh, dù sao kết quả là gì cũng phải để ý mặt mũi của Hoàng Phủ Nam Ninh. Làm cho vừa ý, tự tìm đến các nàng ấy tính sổ?

      Kế hoạch lại thất bại lần nữa, bộ dáng nhị hoàng tẩu thoạt nhìn có chút hậm hực.

      “Được, vậy cứ như vậy ?" Chỉ có thể tiếp tục cười gượng, tự mình đưa nàng đến bên kia ngồi xuống, sau đó tự mình trở lại bàn bên kia, ai ngồi chỗ nấy.
      Halong-ngocminhminhle thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 72 : Thu phục trục lý

      Edit: Quảng Hằng


      Đều là nữ nhân thôi, tám chuyện là sở thích của mọi nữ nhân trong thiên hạ. Mông vừa mới chạm vào ghế, cũng có người bắt đầu lên tiếng, tiện đà người khác hát đệm, từ chuyện dài đến câu chuyện ngắn, ngươi liếc mắt cái ta thêm thắt lời, tán gẫu rất vui. Nhưng mà, vui là bọn họ, Bộ Nhu Nhi cái gì cũng đều . Thậm chí, nàng hoàn toàn chen được vào lời của các nàng, bởi vì  đối tượng để những người này bà tán đều là trọng thần trong triều, mà những trọng thần này , nàng ít quan tâm đến.

      Vì thế, ràng cái gì cũng , Bộ Nhu Nhi chỉ mỉm cười, nghe các nàng xả, thuận tiện ở trong lòng cảm khái câu —— quả nhiên, dù cổ đại hayhiện đại, nhà bình thường gia hay hậu duệ quý tộc, tính hóng chuyện của nữ nhân đều giống nhau. Hơn nữa, loại chuyện để bàn tán trong những chốn hào môn thế này, nghe qua còn có vài phần thú vị khác thường? Nếu  mọi chuyện vẫn suôn như thế này, hôm nay đáng buồn chán.Nhưng mà, thực hiển nhiên, làm gì có chuyện đó xảy ra, các nàng ta đương nhiên tìm đủ mọi biện pháp để lôi kéo nàng ra ngoài, mấy nữ nhân này chắc chắn bỏ qua cho nàng.

      Líu ríu hồi lâu, đem khí hồ hởi vui vẻ, Tam Vương phi dẫn đầu quay đầu: "Ai nha, tứ muội, sao lại chỉ có chúng ta nhiều như vậy, muội lại câu cũng chưa ?"

      Bộ Nhu Nhi cười khẽ: "Muội vừa mới gả lại đây, đối với chuyện của hoàng tộc thậm chí các nhà quyền quý, đều ràng lắm, nên chỉ lắng tai nghe các tỷ , tăng thêm chút kiến thức."

      "A, đúng rồi, thiếu chút nữa quên, xuất thân của tứ muội... Ha ha, giống chúng ta mà." Làm như chợt hiểu, Ngũ Vương phi gật đầu .

      Bộ Nhu Nhi vẫn là cười ôn nhu, sắc mặt   chút biến đổi.

      Thấy nàng như thế, mọi người lại có vài phần hưng trí.

      "Tứ muội à?" Đợi chút, Nhị Vương phi lại xuất mã

      Bộ Nhu Nhi lập tức mỉm cười xem qua : "Nhị tỷ, có chuyện gì?"

      "Muội... Có thể cùng chúng ta chuyện của muội  cùng Tứ đệ?" Chậm rãi uống xong hớp trà, Nhị Vương phi giống như lơ đãng hỏi.

      Lời vừa ra, tất cả các nữ nhân còn lại đều chấn động tinh thần. Hai mắt như rađa  bắn phá đến thân thể của nàng, đám cũng đều vểnh tai, hết sức chuyên chú nghe tin tức từ nàng.

      Muốn nghe sao? Bộ Nhu Nhi cười ngượng ngùng, cúi đầu: "Cũng có gì hay để , phải giống các tỷ sao?"

      "Ai nha, các ngươi vợ chồng mới cưới, thành hôn mới tháng, nên có chút chuyện gì đó mới đúng nha?" Bên cạnh, Lục Vương phi muốn nhịn được, đặt tay lên tay nàng, "Tứ hoàng tẩu, tẩu chút ? Chúng tôi đều rất thắc mắc, rốt cuộc tứ hoàng huynh khi cùng tẩu ở chung như thế nào?"

      Kỳ , các ngươi tò mò là làm nhục ta như thế nào đúng hơn?

      Trong lòng cười lạnh, Bộ Nhu Nhi ngoài mặt lại trả lời: "Kỳ cũng có gì. Vương gia bề bộn nhiều việc, sáng sớm liền vào triều, hạ triều trở về nghỉ ngơi chút, lại thường xuyên chuyện cùng với Lí tướng gia, có lúc là tướng gia lại đây tìm chàng, có lúc là chàng tìm tướng gia, hai người thích ở chung với nhau, ta tiện quấy rầy. Cho nên, suốt ngày, ta gần như đều gặp được chàng."

      Cho nên, có lỗi, làm các ngươi thất vọng rồi. Nàng cơ hồ là thực xuôi gió xuôi nước sống đến tại.

      Vì thế, mọi người thất vọng rồi.

      "Chẳng lẽ, buổi tối vương gia cùng cùng muội trò chuyện cái gì sao?"

      Bộ Nhu Nhi tiếp tục lắc đầu: "Vương gia có chỗ ở, muội dám quấy rầy."

      "Cái gì? ?" Nghe vậy, mọi người đều kinh ngạc.

      "Tứ hoàng tẩu, đừng với ta, cho tới bây giờ, tẩu và tứ hoàng huynh vẫn chung phòng?"

      Bộ Nhu Nhi vội vàng thấp đầu, nhàng gật đầu.

      "Trời!"

      Lập tức, liên tiếp hô cùng vang lên. Trong đó bao hàm cảm xúc, là vui sướng khi người gặp họa có vẻ là nhiều.

      Nhưng mà, tốt xấu đều là luyện công phu, mặt mọi người đều vẫn mang theo đồng tình sâu sắc, trong đó đặc biệt là nhị Vương phi: "Sao lại có thể như vậy? kết hôn hai tháng, sao các ngươi lại... Sao lại còn phân phòng ngủ? Tứ hoàng đệ  có ý định muốn ôm con?"

      Hẳn là muốn đúng ? muốn nhất là ôm Lí tướng gia. Bộ Nhu Nhi thầm nghĩ ở trong lòng.

      "Aizzzz!!!" Những người khác cũng đều thở dài.

      " biết tứ hoàng huynh nghĩ như thế nào. Trước kia, Hoàng Thượng ban cho hai mỹ nhân trẻ tuổi nhưng cần, tại, chính huynh ấy chọn lựa Vương phi, lẽ nào huynh ấy vẫn cần? Huynh ấy rốt cuộc như thế nào? Chẳng lẽ , huynh ấy  gặp được ai vừa lòng đẹp ý sao?"

      "Bát muội!" Lập tức, mặt Tam Vương phi trầm xuống, giống như tức giận quát khẽ

      "Ai nha?" Lập tức như là phát giác mình sai rồi, bát Vương phi vội vàng che miệng lại, "Tứ hoàng tẩu, thực xin lỗi, ta chỉ thuận miệng , tẩu đừng bao giờ để trong lòng!”

      "Ha ha, đúng vậy! Nếu Tứ đệ tự mình chọn muội, kia lên đệ ấy chính là coi trọng muội, thế nào còn có cái gì khác? tại, đệ ấy chừng là vì có nguyên nhân khác !" Nhanh chóng cũng bật cười, nhị Vương tựa hồ là ý có điều chỉ .

      Xác thực, là nguyên nhân của , nhưng mà thực kỳ lạ.  Bộ Nhu Nhi cười nhạt: "Vô phương. Ta cùng với Vương gia chưa từng cùng phòng, việc này ra, mọi người khó tránh khỏi kinh ngạc."

      Ai?

      đến , từng người từng người đều đâm vào chỗ đau của nàng, nhưng nàng chính là có bản lĩnh quan tâm hơn thua, từ đầu tới đuôi dùng biểu tình đến đối phó các nàng. Và cứ thế, hơn nửa ngày, nàng mệt mỏi, nhưng mấy vị còn lại cũng mệt mỏi.

      "Ai, sắp vào hạ rồi , nóng chết người?" Vô lực thở dài, Lục Vương phi huy động phất phất khăn tay kiếm chút gió. Vốn nóng, hôm nay còn tự tìm vài thứ buồn bực, nàng ta chịu sao đủ!

      "Lục muội, muội nóng lắm sao?" Nghe như thế, Bộ Nhu Nhi vội vàng ngẩng đầu hỏi.

      Lục Vương phi gật đầu."Đúng vậy? Mới đầu hạ, thời tiết cũng buồn thành như vậy, trong lòng đều nóng nực, mấy khối băng đặt trong phòng cũng đều tan hết. biết, qua thêm vài ngày, phải sống như thế nào đây?"

      "Đúng vậy đó?" Thân thể phúc hậu nhất, Nhị Vương phi vội vàng đồng tình, "Hàng năm cứ mỗi khi đến mùa hè khó chịu đựng. Mùa đông có thể mặc thêm vài món quần áo, còn mùa hè sao? Chỉ hận thể lột xuống mấy lớp da!"

      Buổi chuyện, đến đây mọi người đều nở nụ cười.

      Vốn hạ quyết tâm là muốn kích thích Bộ Nhu Nhi, làm cho nàng biết chừng mực, cũng thuận tiện đòi lại chút mặt mũi ở Minh vương phủ lần đó Nhưng thấy nàng ôn nhu, nhu nhược, bộ dáng nhẫn nhục chịu đựng, như vậy mọi người khi dễ qua mấy lần, cũng hiểu được có ý nghĩa, liền bỏ nàng qua bên, bắt đầu tự tìm câu chuyện mà mình ưa thích bàn tán với nhau.

      Mà đề tài  để bàn tán lần này, đương nhiên là oán thán mùa hè năm nay rồi.

      Mà nàng, chính là chờ đến lúc này

      Vội vàng ngước khuôn mặt tươi cười lên, Bộ Nhu Nhi ôn nhu : "Nếu cảm thấy nóng, vậy uống nước băng tan là được rồi?"

      "A?"

      Đám nữ nhân bàn luận sôi nổi, bỗng sửng sốt. Vội vàng quay đầu nhìn nàng. Sau đó, Ngũ Vương phi xì tiếng bật cười: "Tứ tẩu, tẩu đúng là cái gì cũng dám ? Băng cứng như thế làm sao nuốt vào bụng ? Tẩu muốn sống nữa sao?"

      "Đúng vậy? Cái thứ lạnh lẽo như vậy, dùng để giải nóng còn tạm được. Ăn vào ư ? mấy đứa nhóc nhà ta có len lén ăn lần, sau đó liền ngã bệnh mấy ngày a?" Sau đó, Lục Vương phi cũng lắc đầu như thế.

      Tam Vương phi qui tắc lại lời thấm thía : "Tứ muội, chúng ta biết, từ nhà ngươi nghèo, chỉ nghe qua loại này, chứ biết cách dùng như thế nào, chúng ta cười ngươi. Ngươi nhớ kỹ, về sau cũng thể như vậy, bằng làm mất mặt hoàng gia chúng ta!"

      " có đâu!" Bộ Nhu Nhi lại vội vàng lắc đầu, "Ta đều là !”

      xong, quay đầu: "Tú nhi, đem đồ lên?"

      "Dạ!" Lập tức, Tú nhi tiến lên đây, cầm hộp trong tayđưa đến bàn đá.

      "Tứ muội, đây là cái gì?" Tuy rằng sớm thấy mang có mang đồ vật đến, nhưng chỉ liếc xong rồi bỏ qua, cho tới bây giờ, Nhị Vương phi mới thực tâm nhìn chút.

      "Băng a?" Bộ Nhu Nhi cười, "Ta chuẩn bị, riêng mang đến cho mọi người ăn thử »

      Trời!?

      Lời vừa ra, trong đám người cơ hồ nổ tung,

      "Tứ muội, muội giỡn sao?" Ăn băng? Nàng đúng là tiểu nha đầu nhà nghèo chưa từng thấy đồ sang trọng mà !

      " có ạ?" Bộ Nhu Nhi lại lắc đầu, tự tay đem hộp thức ăn che lại, từ bên trong lấy ra cái chén bạch ngọc, "Đây là băng ta tự làm, mọi người nếm thử xem, ngon lắm đó !"

      "Đây là cái gì?"

      Halong-ngocminhminhle thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 7.3

      Edit: Quảng Hằng


      Nhìn miếng băng trước mắt, giống như những gì các nàng nghĩ. Lúc Vương phi là đứng gần nhất, chạy vội đến xem. Chỉ thấy trong cái bát nho , có ít gì đó trong suốt lấp lánh, trong đó hòa lẫn với canh đậu đỏ, chung quanh chén còn dùng táo, lê cùng số hoa quả khác xắt , thoạt nhìn bắt mắt nhưng ra rất xinh đẹp. Hơn nữa, cái chén ấy vừa đước lấy ra liền tản mát ra làn hơi mát lạnh, làm cho trong lòng mọi người ở đây mát dịu ít.

      "Đây là băng mà muội đó?" Vừa lòng nhìn thấy đám ánh mắt kinh ngạc của các nàng, Bộ Nhu Nhi lấy thìa ra, lại đem chén đưa tới trước mặt Lục Vương phi, "Lục muội, muội phải nóng sao? Muội ăn trước thử xem."

      "Này..." Tuy rằng thứ này thoạt nhìn rất ngon, nhưng mà... Có thể ăn sao? Lục Vương phi thực buồn rầu, ánh mắt nhìn xung quanh cầu cứu.

      Mọi người cũng đều lấy ánh mắt hoài nghi, tuy rằng ánh mắt của mọi người cũng đều thực thèm khát.

      "Lục muội, cần lo lắng, hay thế này, ta ăn cùng muội nhé." Bật cười, Bộ Nhu Nhi cũng tự mình lấy ra chén, cầm lấy thìa cắn ngụm, " Muội xem, ta ăn rồi!"

      Mắt thấy nàng đem ngụm băng bỏ vào trong miệng, nuốt vào bụng, sau đó thấy mặt của nàng lên chút sung sướng cười khe khẽ, dáng vẻ bị băng đông lạnh, Lục Vương phi bắt đầu động tâm.

      "Lục muội, nếu tứ muội cũng ăn, vậy muội cũng nếm thử ?" Lập tức, vài người khác cũng động tâm, Ngũ Vương phi vội vàng khuyến khích chú chuột bạch thử nghiệm kia.

      Nghe thấy các nàng như vậy, Lục Vương phi nghĩ chút, sau đó thở sâu, giống nhau là hạ quyết định, quyết tâm : "Được rồi, ta thử xem."

      Liền cố lấy dũng khí cầm lấy thìa, nho dao động chút, chậm chậm đưa đến trong miệng.

      "Thế nào?" Mọi người nhanh chóng lên tiếng hỏi.

      "Ừm... Có chút ngọt, có chút băng... Ăn rất ngon?" Mắt đột nhiên nhắm lại, sau đó lại đột nhiên mở ra, mặt Lục Vương phi lên nụ cười sáng lạn, vội vàng lớn tiếng . cho hết lời, nàng ta lại nhanh chóng múc thêm miếng đưa đến miệng ——

      "Còn có hương vị đậu đỏ ngọt ngào, ăn ngon !"

      Hô?

      Mắt thấy nàng ấy, múc muổng, rồi lại muổng cho vào miệng, hơn nữa ăn cách ngon lành, chắc chắn là ăn rất ngon. nhóm người cũng yên tâm, đồng loạt hướng ánh mắt mong chờ n hìn về phía Bộ Nhu Nhi.

      Bộ Nhu Nhi liền cười cười: "Tú nhi, mau đưa băng mời chư vị Vương phi ."

      "Dạ!" Liền đem đến từng chén cho từng người, Tú nhi nhấc hộp, đem băng đưa đến tay bốn vị Vương phi.

      Vội vàng cầm lấy thìa đưa vào miệng, vài vị Vương phi cũng đều hưởng thụ khẽ tấm tắc. “Ừm, quả nhiên! Mát lạnh, ngọt ngào, ăn ngon cực kỳ!"

      "Đúng vậy? Lạnh nhưng lại cũng phải quá lạnh, vừa vặn có thể cảm nhận được nhiệt độ. Hơn nữa, trong cái lạnh còn mang theo vị ngọt, càng tăng cường hương vị, hơn nữa đậu đỏ ở phía , cũng làm cho khẩu vị chẳng phải chỉ , ngon tuyệt vời!"

      "Đúng vậy, đúng vậy!"

      Trong khoảnh khắc, phía trước còn cười nhạo nàng, đối với nàng có thái độ hoài nghi, tại nhóm Vương phi đều vùi đầu ăn, trong thoáng chốc, lặng phắt như tờ ai lên tiếng.

      Bộ Nhu Nhi thấy thế, chỉ cười nhàng: Sao rồi? Còn dám cười nhạo nàng sao? Nàng cho tới bây giờ đều là lời giữ lời!

      Vùi đầu, đem chén bên trong đều ăn nửa, Tam Vương phi mới nhớ tới đến ngẩng đầu hỏi: "Tứ muội, thứ này được làm như thế nào?"

      "Kỳ rất đơn giản, chính là đem nước đun sôi trước, đem đường hòa vào bên trong, sau đó cho các thứ vào, đem tới hầm băng bên trong làm đông lạnh. Chờ đông lạnh xong, lại lấy ra, đem khối băng bào mỏng rắc lên , sau đó cho canh đậu đỏ vào, nếu thích có thể cho thêm chút hoa quả cắt miếng. Như vậy, vừa sạch , lại ăn ngon, đậu đỏ còn có thể dưỡng da. » Bộ Nhu Nhi chút giấu diếm đem biện pháp chế biến ra.

      "Nha, ra là thế?" Lập tức gật đầu, Ngũ Vương phi cũng vui tươi hớn hở , "Làm sao muội có thể nghĩ ra ?"

      Khẳng định phải ý tưởng của nàng, nàng tự nhận là vẫn có thông minh như vậy. Nhưng mà, ở điều kiện gian nan như cổ đại, có thể làm ra được lớp đá bào mỏng như vậy Bộ Nhu Nhi vẫn là nhịn được khẽ tự hào về mình chút.

      Nàng liền cười: "Kỳ cũng có gì, chỉ là nhàn rỗi có việc gì làm, đột phát ý tưởng, nên muội liền làm thử. nghĩ tới hương vị cũng tệ lắm, thiết nghĩ đến người vui bằng mọi người vui, liền làm nhiều mấy bát, mang lại đây cho mọi người cùng nhau nếm thử."

      Xem ! Nàng vẫn giữ dáng vẻ ung dung rộng lượng như thế, thèm quan tâm chuyện trước đó. Các nàng ta vừa dùng thế lực hợp lực chèn ép nàng, nàng còn lòng suy nghĩ cho các nàng, tư thái khoan dung như vậy, tự nhiên làm cho đám đánh chủ ý muốn tới khi dễ nàng thêm xấu hổ.

      "Ha ha, ra tứ muội khéo tay như vậy."

      Vội vàng nở nụ cười, Nhị Vương phi cảm thấy xấu hổ trong lòng.

      Bộ Nhu Nhi cười yếu ớt: "Nhị tẩu quá khen. Nhưng mà, thứ này cũng chính là thứ muội mới vừa nghiên cứu ra gần đây, nếu mọi người thích, về sau muội đổi chút phương pháp. Bằng , mùa hè dài như vậy, mỗi ngày chỉ ăn vị, khó tránh khỏi cảm giác ngấy, các ngươi đúng ?"

      tốt quá!

      Nghe như thế, trong lòng mọi người đều nở hoa

      "Tứ tẩu, tẩu là quá tốt?" Gật đầu lia lịa, Bát Vương phi khen Bộ Nhu Nhi hết lời.

      Mới biết nàng tốt sao? Bộ Nhu Nhi cười cười."Nếu mọi người nhớ lời muội chỉ dẫn, vậy cũng thành vấn đề, lát nữa muội đem phương thức viết xuống, mọi người mang về, kêu nô tỳ trong nhà làm thử."

      Vậy là quá tốt rồi! Mấy vị Vương phi đều nhanh chóng gật đầu.

      "Tốt tốt? Tứ tẩu, tẩu là người tốt!"

      Cảm động đến muốn khóc, Lục Vương phi cũng bắt đầu cảm thấy hối hận ban nãy kết bè kết phái đến khi dễ nàng.

      Bộ Nhu Nhi tiếp tục cười : " có gì. Mọi người đều là chị em, cũng chính là người nhà, có cái gì tốt cùng chung hưởng cũng là đương nhiên."

      Thoáng chút, như là nhớ tới cái gì, nàng lại : "Đúng rồi, cái đó đều là muội gần đây mới nghĩ ra được, trừ muội cùng nha hoàn bên người thử ăn qua, người khác chưa được thử bao giờ. Nếu mọi người thích cũng thử làm cho mọi người trong nhà ăn !

      Ý chính là: Nàng cũng độc quyền phát minh, các nàng ấy có thể tự mình là tự nghĩ ra. Cho nên, nhóm phu nhân, hoan hô , nhảy nhót ? Cảm thấy danh dự được nâng lên rồi đúng  ?

      Đổi lại, ánh mắt của đám người đều bắt đầu lòe lòe tỏa sáng.

      "Tứ muội, ngươi tốt!"

      Ngoài chữ tốt, các nàng biết nên dùng từ gì để biểu đạt đối thích cùng sùng kính đối với Bộ Nhu Nhi.

      Bộ Nhu Nhi vẫn cười bình thản: "Có gì đâu! Mọi người nhanh ăn ! Nếu để băng tan có thể ăn ngon!"

      "Được!"
      Halong-ngoc, barbie1810minhminhle thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 72

      Edit: Quảng Hằng

           Beta : Tiểu Thiên

       
      Nhanh chóng cúi đầu, mọi người mang theo lòng cảm kích đem đá bào trong chén nuốt xuống, băng cứng trong lòng đối với Bộ Nhu Nhi cũng dần dần hòa tan, bắt đầu rộng mở tiếp nhận nàng.

      Ha ha, đúng là như thế này. Kỳ , giữa ghét cùng thích, chưa từng có bao nhiêu khoảng cách. Nhất là nữ nhân, thường thường chỉ cần bộ y phục xinh đẹp, câu dễ nghe là có thể mua chuộc, huống chi nàng lập tức xuất ra nhiều điều kiện có lợi như vậy, các nàng ấy đương nhiên càng thêm có hảo cảm đối với nàng! Trong lòng cười khẽ, Bộ Nhu Nhi cũng cúi đầu, ăn đá bào trong chén của mình.

      "Ai nha, các tỷ đùa cái gì đó? Sao lại đợi ta?"

      chén băng vừa ăn xong, mới lại bắt đầu chuyện, rồi đột nhiên tiếng cười cao vút, Thất Vương phi đến muộn hồi lâu rốt cục đến.

      "Thất muội, muội tới vừa đúng lúc. Tứ muội nàng ấy tự tay làm chén băng, giải nhiệt, ăn ngon vô cùng, muội mau tới nếm thử !"

      Nghiễm nhiên muốn cải biến thái độ đối địch đối với Bộ Nhu Nhi, Nhị Vương phi đứng dậy, vui tươi hớn hở .

      "Phải ?" Cũng là khóe miệng nhếch lên, Thất Vương phi cười lạnh lùng, "Thân thể muội yếu đuối, ăn được băng lạnh."

      Ách...

      Thân thể nàng ta yếu đuối sao? Nhìn xem vị này dáng người đẫy đà, Bộ Nhu Nhi cũng cười: "Cũng tốt. Thất muội muội tới quá muộn, băng trong bát muội cũng tan, tại chỉ có nước đá có thể uống. Nếu ăn vô, vậy uống ?"

      Ăn được có phải hay ? Vậy ngươi đừng ăn, ai cầu ngươi !

      "Ai, đừng nha? Tuy tan, nhưng tan cũng nhiều, lão đại ở nhà ta ở thư phòng đọc sách, khẳng định cũng nóng, ta gọi người đưa đến cho chàng nếm thử. Chàng nóng như vậy, thứ mát mẻ thế này đúng ý chàng?"

      Nhanh chóng tới, Nhị Vương phi cầm lấy chén .

      "Chỉ cần nhị tỷ chê, vậy cầm !" đợi Thất Vương phi chuyện, Bộ Nhu Nhi dẫn đầu đưa ra quyết định

      "Vậy được!" Lập tức gật đầu, Nhị Vương phi bưng bát lên xoay người, "Ninh nhi, mau đưa bát băng này đến trong thư phòng thế tử, bảo chàng ăn từ từ, ăn xong tiếp tục đọc sách."

      "Dạ!" Cầm lấy bát, nha hoàn xoay người bước .

      loạt hành động, trong vòng phút hoàn thành. Thất Vương phi trơ mắt nhìn bát băng đáng lẽ thuộc về mình bị nha hoàn đem .

      "Ai, thất muội muội có lộc ăn. Hương vị chén băng này rất ngon, ta ăn chén còn muốn ăn thêm chén nữa, muội lại cần? Sớm biết thế, ban nãy ta ăn!" Cùng bàn Lục Vương phi vẫn còn thòm thèm, lẩm bẩm.

      "Phải ?"

      Nghe như thế, trong lòng mơ hồ có chút hối hận. Nhưng mà, việc đến nước này, để giữ mặt mũi, Thất Vương phi chỉ có thể trưng ra nụ cười lạnh, đoan trang ngồi xuống: "Cũng phải cái gì, cùng lắm chỉ là thứ gì đó, ăn cũng có sao!"

      "Như thế xem ra, phương thức chế biến món này, ta có thể viết thiếu phần, dù sao thất muội cũng ăn, phải ?" Lập tức, Bộ Nhu Nhi cũng cười hỏi.

      "Ta..."

      ra còn có cái này? Sửng sốt, Thất Vương phi cắn răng : "Tùy tiện." chén băng mà thôi, có gì đặc biệt hơn người ?

      "Ai, tại xem ra, chỉ có thất muội có lộc ăn, liền ngay cả thất đệ, còn tiểu nha đầu nhà các ngươi cũng có có lộc ăn, là đáng tiếc!" Lập tức lắc đầu, Ngũ Vương phi cũng giọng thở dài .

      A a a!!!!! Còn thế nữa? Vốn trong lòng có chút hối hận, nhưng mà, như các nàng vừa , dường như thứ này là cao lương mỹ vị gì đó, làm cho nàng trong lòng hối hận sâu sắc, từ hối sinh hận, đều sắp chịu nổi !

      "Vậy cũng có gì đâu chứ! phải chỉ là ăn ít ngụm mà thôi sao." Mặt mũi vẫn là hết, Thất Vương phi tiếp tục sống chết chống đỡ.

      Chống đỡ , chống đỡ , đến lúc đó có người thèm thuồng nha.

      Trong lòng cười lạnh, Bộ Nhu Nhi vẫn giọng êm ái: "Kỳ , Thất muội làm như vậy rất tốt. Nếu cơ thể nàng khỏe nên ăn, như vậy thất đệ cùng nàng, còn có đứa của bọn họ, người nhà đồng tâm hiệp lực, coi như là hoà thuận vui vẻ, có cảm giác hạnh phúc khác biệt đó."

      "Ha ha, tứ tỷ cao kiến? Lời này rất có lý!" Lập tức giơ ngón tay cái lên, Bát Vương phi lớn tiếng khen.

      Những người khác cũng cười hì hì gật đầu.

      "Các ngươi..."

      Lập tức, Thất Vương phi phát có điều thích hợp —— nàng mới đến muộn chút, sao các nữ nhân này liền bị xúi giục ? đám còn thoải mái nhàng như vậy, nữ nhân kia làm gì?

      Lập tức thể tin nhìn về phía Bộ Nhu Nhi. Bộ Nhu Nhi lại chỉ cười nhìn nàng ta Cười cái rắm!!!! Nàng ta chỉ mong  thấy nàng khóc? Như vậy nữ nhân xuất thân hèn mọn trà trộn vào các nàng , ngồi  ăn cùng các nàng, quả thực chính là sỉ nhục các nàng!

      Kêu to trong lòng, Thất Vương phi đột nhiên cười: "Tứ tỷ, tỷ được tốt như vậy. Như vậy, tỷ cùng tứ hoàng huynh có được như thế hay ?"

      "Ai? Vương gia hầu như cũng có đặt chân ở vương phủ bao lâu, suốt ngày lời chàng với ta hầu như chỉ đếm đầu ngón tay, ta làm sao có thể để cho chàng cùng đồng cam cộng khổ với ta? Hơn nữa, ta cũng thực có lá gan này." Nhún vai, Bộ Nhu Nhi nhàng.

      Phốc?

      Lập tức, đám Vương phi—— Ngoại trừ Thất Vương phi—— Đều phì cười.

      "Tứ muội, kỳ , muội cũng rất tốt. Tứ đệ quý trọng muội, đó là tổn thất của đệ ấy." Vội vàng, Tam Vương phi tình thực lòng.

      Đa tạ khích lệ, nhưng là, quý trọng nàng đúng là cầu còn được. Vội vàng cười yếu ớt: "Tam tỷ quá khen, Vương gia chàng có chuyện phải làm việc, ta hiểu mà. Ta chỉ muốn sắp xếp vương phủ, làm cho chàng có mái ấm thanh tĩnh, trở về có thể nghỉ ngơi hồi phục, như thế cũng đủ."

      "Ây, tứ muội nghĩ thông suốt như vậy cũng tốt." Gật gật đầu, Tam Vương phi lại tỏ vẻ khẳng định với nàng.

      Xoay chuyển ánh mắt, phát bên trong ánh mắt của mọi người đều hàm chứa ý cười, hầu như còn chút vẻ khinh thường nào khi vừa mới đến, trong lòng Thất Vương phi kinh ngạc thôi. Nhưng mà, mặc kệ các nàng kia bị xúi giục như thế nào, dù sao nàng cũng tuyệt đối để như thế! Cười lạnh trong lòng, nàng lại nhìn về hướng Bộ Nhu Nhi: "Tứ tỷ, vậy chăng? Nhưng mà, sao ta lại nghe , từ khi tỷ gia nhập Minh vương phủ, trong phủ mới gà chó yên?"

      "Có sao?" Mọi người sửng sốt, đều đem ánh mắt chuyển về hướng Bộ Nhu Nhi.
      Halong-ngocminhminhle thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :