1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên không] Thuần long ký - Phong Lưu Thư Ngốc

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 16: Việc vặt khi hồi cung 4
      Editor: OrchidsPham


      Bên này Càn Long buồn nôn bên điện ngoài lại vang lên tiếng thông báo cầu kiến của Lệnh phi và Hoàng Hậu. Nhíu mày kiên nhẫn, Càn Long cẩn thận nhét bàn tay bé của Lan Hinh vào trong chăn, ra hiệu cho cung nữ coi chừng cẩn thận rồi mới rón rén ra ngoài.


      Hoàng Hậu và Lệnh phi quỳ song song trong điện, ngoài điện là từng đợt tiếng kêu rên của Tiểu Yến Tử bị đánh, mặt mũi Càn Long tràn đầy chán ghét, gọi thị vệ tiến lên: “Bảo họ chặn miệng lại cho trẫm!” Kêu gào khó nghe như thế, làm ầm ĩ đến việc nghỉ ngơi của Lan Hinh tốt!


      Thấy vẻ mặt chán ghét đè nén của Càn Long, Hoàng Hậu thầm đắc ý, Lệnh phi càng chắc chắn với quyết định đưa củ khoai bỏng tay này ra ngoài.


      Hai người bình thân xong, Lệnh Phi cố tỏ vẻ dùng giọng mảnh mai lo lắng của mình tiếp tục thỉnh tội: “Đều do thần thiếp quả giáo tốt nên mới để Tiểu Yến Tử gây ra họa lớn như vậy, thần thiếp khó chối tội này, xin Hoàng Thượng trách phạt! Chỉ là nay thần thiếp có mang, vừa phải phụ trách quản lý cung vụ, lại phải chăm sóc Thất Cách cách, Cửu cách cách và tiểu Thập Tứ, đặc biệt là Thập Tứ thân thể vốn yếu ớt từ khi sinh ra, động chút là bị bệnh. Thần thiếp cũng muốn quản giáo Tiểu Yến Tử tốt nhưng thần thiếp hữu tâm vô lực!”


      Lúc đến thân thể suy yếu của tiểu Thập Tứ, Lệnh phi như vô cùng đau buồn, móc khăn tay trắng ra cúi đầu, lặng yên lau nước mắt.


      Càn Long thấy gương mặt Lệnh phi vô cùng đau buồn khi nhắc đến tiểu Thập Tứ mềm lòng. Lại suy nghĩ lời nàng, thấy Lệnh phi cũng đúng, hoàn cảnh tại của nàng thích hợp dạy dỗ Tiểu Yến Tử, cũng có thời gian khiến cho nó trở nên kiêu ngạo ương ngạnh như thế. Vì vậy gật đầu đồng ý: “Ái phi cần tự trách, trẫm hiểu. Ái phi có nhiều việc quấn thân, nay lại mang thai, hãy cứ ở yên trong nội cung điều dưỡng, tranh thủ sớm ngày vì trẫm mà sinh ra Lân nhi khỏe mạnh. Cung vụ cũng cần ái phi quan tâm, đem Phượng ấn trả lại cho Hoàng Hậu, để Hoàng Hậu xử lý. Tiểu Yến Tử cung do Hoàng Hậu đưa về Khôn Ninh cung dạy dỗ.”


      Quay đầu nhìn Hoàng Hậu, Càn Long lại dùng giọng điệu bàn bạc hỏi bà: “Ý Hoàng Hậu thế nào?”


      Hoàng Hậu bị cái bánh thịt rớt xuống đầu vô cùng mừng rỡ, gấp rút trả lời: “Hoàng Thượng đúng lắm, Lệnh Phi muội muội đúng là lên nghỉ ngơi tốt, thần thiếp quản giáo tốt Tiểu Yến Tử, xin Hoàng Thượng yên tâm!”


      “Vậy tốt.” Xử lý xong tất cả việc vặt, cỗ kiệu thoải mái Càn Long sai người chuẩn bị cũng đến. Cẩn thận dùng chăn bông bao quanh người Lan Hinh, Càn Long dịu dàng ôm nàng lên, đưa nàng trở về nơi ở của công chúa.


      Hoàng Hậu theo sát phía sau, nắm Phượng Ấn hăng hái mà .


      Hừ! Ngu xuẩn! Nghĩ tới vẻ mặt đắc ý khiêu khích của Hoàng Hậu trước khi rời , Lệnh Phi nâng cằm của mình thầm khinh bỉ. Mặc dù Càn Long đột nhiên ra lệnh khiến nàng ta trở tay kịp nhưng chỉ hơi suy nghĩ chút, Lệnh Phi lại cảm thấy thoải mái. Hôm nay rước tai tinh, sau này nếu có chuyện cũng là Hoàng Hậu quản lý hậu cung nghiêm, phải chịu trách nhiệm, chẳng liên quan gì đến nàng ta. Nàng ta chẳng những có thể phủi sạch hai tay, thời điểm thích hợp còn có thể đẩy cái, làm Hoàng Hậu rơi xuống tận đáy cốc. Đến lúc đó chuyện đoạtlại Phượng ấn là chuyện quá đơn giản! Chỉ buồn cười cho Hoàng Hậu, rước họa vào thân mà còn mang vẻ mặt chiếm được món hời lớn. Càng nghĩ càng thấy châm chọc, Lệnh phi nhịn được mà dùng khăn lụa che miệng cười ha hả.


      - Thiên điện Khôn Ninh cung –


      Thấy Tiểu Yến Tử chịu phạt đánh xong, Hoàng Hậu vốn chán ghét nàng ta cũng để ý tới thương thế của nàng ta mà trực tiếp sai người xách nàng ta mang tới thiên điện của Khôn Ninh cung.


      Tiểu Yến Tử nằm sấp giường, vài cung nữ cẩn thận bôi kim sang dược cho nàng ta. Dù sao cũng là máu thịt của mình, Càn Long cũng thể để nàng ta chết được, sai Thái y chữa trị tốt để nàng ta sớm lành vết thương, tiếp tục học quy củ.


      Vì Hoàng Thượng tự mình hạ lệnh, Ngô công công đích thân giám hình nên thái giám hành hình cũng dám tay, đánh nặng vô cùng, còn chưa đánh được nửa Tiểu Yến Tử chịu nổi mà ngất . Quần của nàng ta cũng bị cung nữ cẩn thận cắt bỏ, cái mông bị đánh đến máu thịt mơ hồ, nhìn vào vô cùng kinh khủng.


      Biết cách cách đây bị Hoàng Thượng đích thân ra lệnh đánh, còn để mọi người chứng kiến! Trong cung, đối với cung nữ thái giám đây trừng phạt cực kỳ nghiêm trọng rồi chứ đừng là cách cách Hoàng gia có thân phận cao quý. Trừng phạt cách cách hoàng thất như vậy đúng là trước nay chưa từng có. Người trong cung quen đạp thấp nịnh cao, cung nữ xác định vị cách cách này tương lai khó mà được sủng ái nữa nên động tác cũng thô lỗ mất kiên nhẫn hơn.


      “Đặt bàn tay của ngươi ra chỗ khác cho ta!” Bị động tác thô lỗ làm đau đến tỉnh lại, Tiểu Yến Tử lập tức ngăn chặn hành vi khiến nàng đau đớn đến chịu nổi của cung nữ kia.


      “Cách cách, ngài cố chịu chút , Hoàng Thượng phân phó, thời gian chữa trị vết thương ngài hãy suy nghĩ cho kỹ, đợi vết thương lành rồi ngài còn phải tiếp tục học tập quy củ nữa.”


      “Cái gì? đánh ta thành thế này mà vẫn còn muốn ta học những quy củ chết tiệt kia?” Tiểu Yến Tử nghe lời của cung nữ gào thét như phát điên.


      Tiểu Yến Tử luôn ở ngoài cung hãm hại lừa gạt, vơ vét tài sản bao giờ phải chịu đau đớn thân xác thế này chứ. Hôm nay chỉ vì cẩn thận đá giày vào trán Lan Hinh, khiến nàng ta xước da chảy máu chút bị Càn Long phạt đánh. Thấy Càn Long thèm nghe thỉnh cầu của mình mà trừng phạt nương tay, Tiểu Yến Tử vốn mọn thầm oán hận, dám có suy nghĩ bất kính với Càn Long nhưng oán hận dành cho Lan Hinh càng sâu đậm hơn.


      Nhớ đến lúc trước Vĩnh Kỳ , ở trong cung này, muốn sống tốt, sống cao cao tại thượng phải dựa vào sủng ái của Càn Long, hôm nay coi như Tiểu Yến Tử đích thân cảm nhận được ý nghĩa những lời này. Trước đây muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, nhưng khi xuất Lan Hinh được sủng ái hơn mọi thứ lập tức thay đổi. Tiểu Yến Tử hiểu mình bị Càn Long ghét bỏ, thầm quyết định: hùng vì cái thiệt thòi trước mắt! Tiểu Yến Tử ta nhịn!


      Hai tay nắm chặt ga giường dưới thân, nghiến răng nghiến lợi chịu đựng đau đớn sau lưng, lòng Tiểu Yến Tử bốc lên ngọn lửa oán hận, thầm thề: Lan Hinh, ngươi chờ đó cho ta, đau khổ mà Tiểu Yến Tử ta phải chịu ngày hôm nay, có lúc ta trả về cho ngươi gấp bội!


      - Dưỡng Tâm điện –


      Dùng xong bữa tối với Lan Hinh, lại dụ dỗ Lan Hinh uống thuốc xong, nhìn nàng chìm sâu vào giấc ngủ rồi Càn Long mới trở về Dưỡng Tâm điện.


      Mở ra bản tấu mà thám tử vừa Tế Nam điều tra dâng lên, Càn Long nhíu mày.


      Tiểu Yến Tử này thế mà lại là đồ giả. Nữ nhi thân sinh của tên là Tử Vi. Nghĩ đến nàng ta bình thường tỏ ra ngu ngốc tùy tiện, ra đều là giả vờ ngây dại, có lẽ trong lòng còn thầm cười nhạo trẫm đường đường là vua nước mà cũng bị nàng ta xoay vòng! Càn Long vô cùng tức giận vỗ mạnh ngự án.


      Nhưng nàng ta chỉ là nữ tử, thể nào biết trước mà nửa đường bắt cóc dấu nữ nhi của được, cũng thể sắp xếp chuyện xông vào bãi săn Mộc Lan trở thành vô tình để lộ chút dấu vết nào! Phía sau chuyện này nhất định còn che dấu mưu lớn!


      Qua tưởng tượng, Càn Long vốn chán ghét Tiểu Yến Tử càng hoàn toàn định tội cho nàng ta. Vừa nghĩ đến chuyện ngay cả cũng nỡ làm tổn thương đầu ngón tay của Lan Hinh, thế mà hôm nay vì nàng ta bé cưng phải chịu tổn thương lớn như thế, Càn Long càng khó mà nhịn được lửa giận trong lòng, chỉ hận thể lập tức chém đầu Tiểu Yến Tử. Nhưng thân là đế vương, thể vì đại cục của triều đình mà cân nhắc, thế nên đành cố gắng nhịn xuống.


      Suy nghĩ lát, Càn Long quyết định án binh bất động, giả bộ tiếp tục sủng ái Tiểu Yến Tử để nàng ta thả lỏng phòng bị, lộ ra chân tướng phía sau! Sau đó gọi ám vệ ra, để họ chia làm hai đường, ngày đêm giám thị Tiểu Yến Tử, bên lập tức điều tra lai lịch Tiểu Yến Tử, tìm ra nữ nhi ruột thịt của mình, cũng chuẩn bị hốt gọn thế lực phía sau Tiểu Yến Tử.


      - Trong Khôn Ninh cung –


      “Ma ma, vết thương ở eo có tốt chút nào , còn đau ?” Dù sao cũng là nhũ mẫu chăm sóc mình từ , Hoàng Hậu hơi lo lắng cho Dung ma ma. Cau mày nhìn cung nữ tâm phúc bôi thuốc xoa bóp cho Dung ma ma.


      Dung ma ma đau đến đổ mồ hôi lạnh, thấy Hoàng Hậu lo lắng cho mình như thế cảm động : “Nương nương đừng quá lo, nô tài sao! Chỉ là việc hôm nay đối với nương nương đúng là niềm vui ngoài ý muốn! Còn lấy lại được Phượng Ấn, nay Phượng ấn về lại tay nương nương! Chúc mừng nương nương!”


      “Bản cung cũng hết cả hồn! ngờ Lan Hinh này lại được sủng ái như thế! Tiểu Yến Tử còn chưa đối mặt với nó bại trận! Bản cung theo Vạn tuế gia nhiều năm như vậy mà rất hiếm thấy cảm xúc của Gia mất khống chế như vậy! Chỉ là chút vết thương, vẫn còn đứng được thế mà Vạn tuế gia vô cùng hoảng loạn! Bản cung mới chỉ thấy Vạn tuế gia như vậy lần, chính là khi Cao thị băng hà!”


      xong, Hoàng Hậu đột nhiên cảm thấy có gì đó khác thường, nhưng nghĩ kỹ lại cũng thấy có gì ổn, liền trực tiếp mặc kệ, sau đó bàn bạc chuyện phải đối phó với Tiểu Yến Tử phiền phức kia như thế nào.


      “Lệnh phia kia vô cùng thông minh! Thấy Lan Hinh trở lại liền thay đổi ý định. Hai người đều có danh phận là dưỡng nữ Hoàng gia. cái ung dung rộng nượng, kẻ lại dã man vô lý. Có đối lập hoàn mỹ như thế, việc Tiểu Yến Tử thất sủng quả thực là ván đóng thuyền. Nàng ta lập tức rụt tay đẩy củ khoai nóng này cho bản cung! Đáng tiếc nàng ta sơ ý, ngờ ngay cả Phượng Ấn cũng theo ra cùng! Ma ma thấy được vẻ mặt như bê đá đập vào chân mình của nàng ta đâu, đúng là khiến người ta vô cùng thoải mái mà!”


      “Đúng vậy nương nương! Hôm nay Phượng Ấn nằm trong tay, chúng ta làm việc cũng tiện hơn rất nhiều.” Dung ma ma lập tức cười phụ họa, “Chỉ tiếc là biết nên xử lý Tiểu Yến Tử phiền phức này thế nào?” Nhớ đến Tiểu Yến Tử, Dung ma ma liền tức đến nghiến răng nghiến lợi, chỉ hận thể rút xương róc thịt nàng ta!


      “Ma ma nên gấp, bản cung báo thù cho ngươi. Chỉ là trước khi Thái Hậu trở lại, tốt nhất là chúng ta nên theo ý Hoàng Thượng, điều dưỡng nàng ta cho tốt, dạy nàng ta quy củ. Còn việc nàng ta có chịu học hay chẳng phải là vấn đề của bản cung! Đức hạnh nàng ta thế nào Hoàng Thượng cũng biết rồi, cũng chẳng thể trách bản cung được. Đến lúc đó, Thái Hậu thấy cách cách đặc biệt như thế, dĩ nhiên thích. Đợi nàng ta hoàn toàn thất sủng chúng ta động thủ cũng muộn!”


      Dung ma ma bội phục với mưu tính sâu xa của nương nương nhà mình, bày tỏ hoàn toàn nghe theo ý tứ của Hoàng Hậu.


      [​IMG]
      [​IMG]
      Last edited: 16/11/20

    2. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Ko coi kỹ phim TYT, nhưng sao đọc truyện thấy YT điêu điêu sao ấy, cứ tự nhiên cướp vai của TV à......:yoyo38:
      OrchidsPham thích bài này.

    3. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      Ta kiến cá nhân là ta chả ưa j nàng TYT Và TV này tưf khi xem phim điên khùng tưng tửng
      Haiz
      OrchidsPham thích bài này.

    4. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 17: Chim hoang lại được cưng chiều
      Editor: OrchidsPham


      Càn Long là người thuộc phái hành động, quyết định kế hoạch xong, ngay ngàu hôm sau liền chuẩn bị áp dụng.


      - Nội viện của Lan Hinh tại công chúa sở -


      Càn Long nhìn chằm chằm động tác đổi thuốc của Vương Thái y, Vương Thái y nơm nớp lo sợ, tay suýt run lên: Vạn tuế gia à, nô tài là chữa trị cho công chúa chứ phải mưu hại công chúa. Ngài cứ dùng ánh mắt hung ác như thế nhìn chằm chằm vào nô tài, nô tài chịu nổi đâu!


      Ngô Thư Lai vẻ mặt đầy thương cảm nhìn Vương Thái y cố tỏ vẻ trấn định nhưng thực ra hai chân run lên rồi, bày tỏ cảm thông: Vương Thái y, ngài nhất định phải ổn định nha! tại tay của ngài phải chỉ là của mình ngài nữa đâu, làm đau công chúa tất cả chúng ta đều bị liên lụy theo!


      Cảm nhận được ủng hộ tinh thần mạnh mẽ của mọi người, cuối cùng Vương Thái y cũng chịu đựng được mà thuận lợi thay xong thuốc cho Lan Hinh. Mọi người hầu hạ xung quanh tỏ vẻ: hổ là viện trưởng Thái y viện! Y thuật quá cao!


      Lan Hinh nhìn Càn Long mang vẻ mặt đầy uy hiếp nhìn chằm chằm Vương Thái y đổ thuốc cho mình khỏi hắc tuyến đầy đầu! Chẳng qua chỉ là xước da chút thôi! Có cần khoa trương thế ?


      Thay thuốc xong, nhìn Lan Hinh khoa trương hít sâu hơi, uống từng ngụm thuốc đắng xong liền mở cái miệng nhắn phun đầu lưỡi phấn hồng ra hít hà, mặt còn nhăn nhó như hoa cúc . Tâm trạng Càn Long vô cùng tốt, cười ha hả, tiện tay bốc miếng mứt quả nhét vào miệng nàng. Chỉ là khi đụng vào đôi môi mềm mại của nàng, Càn Long hơi ngẩn ra. Thấy Lan Hinh lập tức ngậm lấy mứt quả, Càn Long lưu luyến thu ngón tay của mình về, vòng vo: “Hinh Nhi, nếu vì nguyên nhân nào đó mà A mã đối xử rất tốt với người từng gây tổn thương cho con con có trách A mã ?:


      Lan Hinh kinh ngạc nhướn mày: đây là nhận được mật tấu từ Tế Nam rồi? Xem ra Càn Long coi chuyện này như mưu, chuẩn bị thả dây dài câu cá lớn? Nghĩ đến chỉ vì vài câu mơ hồ của mình mà khiến Càn Long làm ra loạt hành động ngu ngốc vô ích, Lan Hinh cảm thấy vô cùng vui mừng, nàng cười càng ngọt ngào hơn


      “A mã là Hoàng đế Đại Thanh, phải là của riêng mình Hinh Nhi, A mã có chuyện phải làm, Hinh Nhi ích kỷ mà cầu A mã phải luôn nghĩ cho con. A mã cần lo cho Hinh Nhi! Hinh Nhi biết A mã thấy khó xử, giúp được A mã con còn áy náy kịp, sao có thể trách A mã được chứ?”


      Càn Long sớm đoán được câu trả lời của Lan Hinh nhưng vẫn tránh được chấn động, dịu dàng ôm Lan Hinh vào trong ngực thở dài: “Hinh Nhi của trẫm quá hiểu chuyện, thấu hiểu đến mức lòng A mã cũng phát đau! Hinh Nhi yên tâm, A mã bảo vệ Hinh Nhi tốt. Trẫm để chuyện ngày hôm qua xảy ra người bảo bối của trẫm nữa, về phần những kẻ to gan dám làm tổn thương Hinh Nhi, sau này nhất định trẫm bắt chúng hoàn lại gấp trăm lần!” Vì thế Càn Long ấy à, quả hổ là có duyên phận cha con với Tiểu Yến Tử, ngay cả lời thề cũng giống nhau như vậy!


      Lan Hinh vùi đầu vào lồng ngực Càn Long, theo thói quen mà dùng gò má non mềm cọ xát, cảm thấy trong lòng vô cùng bình yên.





      Thăm Lan Hinh xong, Càn Long cố gắng đè nén chán ghét trong lòng mà dẫn theo thái y và chút dược liệu quý báu, cố bày ra vẻ mặt hối hận tự trách mà vào Khôn Ninh cung thăm Tiểu Yến Tử.


      Lúc này Tiểu Yến Tử bôi thuốc, bị cung nữ thô lô bôi quẹt đau đến mức khiến nàng ta kêu ầm lên, mi lệch mắt nghiêng.


      Càn Long để tên thái giám vào thông báo, nghe tiếng chửi rủa khó nghe của Tiểu Yến Tử sắc mặt lập tức xanh mét. Hạng người thế này mà mình lại nhận làm nghĩa nữ! Đây đúng là vết bẩn lớn nhất trong cuộc đời minh của trẫm! Nhưng nghĩ đến thế lực thần bí sau lưng Tiểu Yến Tử, Càn Long chỉ có thể cố gắng điều chỉnh sắc mặt của mình.


      Lúc này Hoàng Hậu nghe Càn Long tới cũng vội vàng chạy đến, “Thần thiếp cung thỉnh Hoàng Thượng thánh an!” Sau khi thỉnh an, Hoàng Hậu thầm quan sát sắc mặt của Hoàng Thượng, thấy mặt ngài là ảo não mang theo hối hận và tự trách khỏi kinh sợ: đây là thế nào? Hôm qua còn oán hận Tiểu Yến Tử, sáng sớm hôm nay hối hận tới thăm? Trong lòng Hoàng Thượng, địa vị của Tiểu Yến Tử nặng đến thế rồi sao?


      Trong phòng, Tiểu Yến Tử nghe thấy thông báo Càn Long đến thăm mình cũng rất kinh ngạc, hôm qua vừa chứng kiến Càn Long vô tình cỡ nào, nàng ta còn nghĩ sau này phải mất rất nhiều sức lực nịnh nọt mới có thể nhận lại được ưu ái của Càn Long, ngờ ông ta lại chạy tới thăm nàng ta nhanh như thế. Cung nữ lập tức dùng áo ngủ bằng gấm che kín nửa thân dưới của Tiểu Yến Tử lại, quỳ gối nghênh giá, để lại Tiểu Yến Tử nằm giường thấp thỏm chờ đợi, biết mục đích Càn Long đến đây là gì?


      Tiểu Thái giám ra hồi bẩm trong phòng chuẩn bị thỏa đáng, Càng Long bước vào, ngồi bên cạnh giường của Tiểu Yến Tử, vẻ mặt ảo não tự trách: “Tiểu Yến Tử, sao lại ra nông nỗi này? Ngày hôm qua trẫm quá xúc động. Từ con lớn lên bên cạnh trẫm, dĩ nhiên là biết quy củ, Hoàng A mã nên phạt con như thế! Chỉ là con phải hiểu, có câu rằng ‘ái chi thâm, trách chi thiết’! Hoàng A mã cũng chỉ vì muốn tốt cho con!”


      Ái chi thâm, trách chi thiết: càng sâu đậm trách phạt càng nặng; ý nghĩa là khi người mình thương phạm lỗi phải phạt càng nghiêm khắc, giống câu cho roi cho vọt của VN


      Nhận ra Càn Long áy náy, đến để xin lỗi mình, trong lòng Tiểu Yến Tử có chút đắc ý lại hơi sợ hãi, nghĩ đến cảnh bị đánh hôm qua vô cùng ấm mức. Mặc dù nghe hiểu câu của Càn Long nhưng cũng đại khái biết là Càn Long đến xin lỗi, vì thế Tiểu Yến Tử ấm ức khóc lóc kể lể: “Cái gì , cái gì cắt chứ! Hoàng A mã, người phải cắt con sao? Vậy sau này Tiểu Yến Tử dám để Hoàng A mã thích Tiểu Yến Tử nữa, quá đau đớn!”

      Thiết còn có nghĩa là cắt, Tiểu Yến Tử vô học nên hiểu được thành ngữ Càn Long sử dụng


      Nghe được câu trả lời của Tiểu Yến Tử, cho rằng nàng ta lại giả ngây giả dại trêu đùa mình, Càn Long thầm oán hận: Nữ tặc này, tài giả ngu đúng là hạng nhất, khó trách ban đầu lại né tránh được tra hỏi của trẫm. Đợi trẫm điều tra được lai lịch của ngươi, nhất định bầm thây vạn đoạn lũ phản tặc các ngươi!


      Cố gắng khống chế vẻ mặt của mình, Càn Long làm như sủng ái : “Con đó, đứa bé ngốc này, bảo con cố gắng đọc sách con chịu, vào thượng thư phòng chỉ biết quấy rối, hôm nay ngay cả lời bình thường cũng hiểu. Thôi bỏ , những sách vở kia, quy củ kia, con vừa muốn cũng học vào, thấy Hoàng A mã cũng cần hành lễ. Trẫm nên để những quy củ cứng ngắc trong cung này trói buộc con, bóp chết hồn nhiên vốn có của con. Nếu trở thành Cách cách quy củ cũng còn là Tiểu Yến Tử mà trẫm thích nữa!” xong ngoắc tay ý bảo Thái y chẩn trị cho Tiểu Yến Tử.


      Lúc này Tiểu Yến Tử coi như hiểu lời Càn Long : Hoàng A mã đây là đồng ý cho nàng ta cần học quy củ? Sau này thấy Hoàng A mã cũng cần phải quỳ? Ngay cả Lan Hinh kia khi thấy Hoàng A mã cũng phải quy củ quỳ xuống, đây chẳng phải bày tỏ là Hoàng A mã thích mình hơn sao?


      Nghĩ tới đây, cuối cùng Tiểu Yến Tử cũng kiềm chế được, vừa đắc ý vừa sung sướng hoan hô, miệng la hét Càn Long là Hoàng A mã tốt nhất đời.


      Nghĩ đến phản ứng của Lan Hinh khi bản thân bảo nàng cần hành lễ với mình, lại đối lập với vẻ mặt kiêu căng khó nén nay của Tiểu Yến Tử, Càn Long càng thêm căm thù đến tận xương tủy, vì thế bê chén thuốc lên cố gắng tỏ vẻ thân thiết bón thuốc cho Tiểu Yến Tử, nhìn vẻ mặt ràng đắng muốn chết nhưng vẫn phải cố nhịn nuốt xuống từng ngụm của Tiểu Yến Tử, lửa giận của Càn Long mới hơi bình phục: dám bắt nạt Lan Hinh! Dám lừa gạt trẫm! Trẫm từ từ bón, đắng chết ngươi!


      Hoàng Hậu đứng bên làm nền lúc này trợn to mắt nhìn hành vi sủng ái của Càn Long, vạn phần kinh ngạc: thậm chí cả hành lễ Vạn tuế gia cũng miễn cho Tiểu Yến Tử! Còn tự tay bón thuốc! Đây chính là vinh hạnh đặc biệt Càn Long chưa từng ban cho ai! Xem ra hôn nữ vẫn quan trọng hơn dưỡng nữ chút. Sở dĩ hôm qua nghiêm khắc như thế, giống như Vạn tuế gia , chính là ái chi thâm, trách chi thiết! May mà bà còn chưa ra tay trừng trị Tiểu Yến Tử. Hôm nay Tiểu Yến Tử đến Khôn Ninh cung của ta, nó lại có tính tình nóng nảy, lại có bụng dạ, chỉ cần đối xử tốt với nó chút có thể dễ dàng lung lạc nó hơn Lan Hinh có lòng dạ thâm sâu kia nhiều. Hôm nay nó lại còn được sủng ái hơn cả Lan Hinh, chẳng lẽ ông trời mở mắt, quyết định trao cơ hội cho mẹ con chúng ta? Sao mà mọi chuyện tốt đều rơi xuống chỗ bản cung cùng lúc thế này?


      Càng nghĩ càng thấy tương lai tươi sáng, Hoàng Hậu lập tức quyết định bỏ qua Lan Hinh, chuyển hướng lôi kéo Tiểu Yến Tử được sủng ái nhiều hơn kia. Nghĩ đến Lệnh phi tự cho là thông minh, coi bảo bối như củ khoai bỏng ném đến cung của mình tâm trạng Hoàng Hậu trở nên vô cùng sảng khoái.


      - Trong A ca sở -


      Vĩnh Kỳ nghe Tiểu Yến Tử bị Càn Long phạt đánh 20 gậy lòng như lửa đốt, chưa được bao lâu lại nghe Hoàng Thượng tự mình đến Khôn Ninh cung thăm Tiểu Yến Tử, còn cho phép nàng cần hành lễ, học quy củ lập tức mừng đến hớn hở mặt mày.


      Xem ra Tiểu Yến Tử được Hoàng A mã sủng ái! Cũng đúng thôi, nội cung hiếm thấy được người đáng kỳ diệu như thế, ai cũng thích! Nhưng biết thương thế của nàng ra sao, ta nhất định phải nghĩ cách ra ngoài tự mình thăm hỏi mới có thể yên tâm được.


      Nay Vĩnh Kỳ đối với Tiểu Yến Tử tình cảm sâu đậm, ngày gặp vô cùng nhớ thương, huống chi giờ phút này người trong lòng lại còn bị thương nặng, càng khiến lo lắng đến đứng ngồi yên. thầm suy tính lát, dằn lòng cắn nát đầu ngón tay, viết phong huyết thư dạt dào tình cảm để thỉnh tội, gọi cung nhân đưa tới Dưỡng Tâm điện.


      - Trong Dưỡng Tâm điện -


      Mở bức thư thỉnh tội Vĩnh Kỳ phái người đưa tới ra, mùi máu tanh lập tức đập vào mặt. Càn Long kinh ngạc chay mày, cẩn thận đọc. Thấy trong thư Vĩnh Kỳ dùng từ vô cùng khẩn thiết, vô cùng chân thành. Bản thân lại sủng ái nhiều năm như thế, dĩ nhiên là cũng thân cận hơn so với hoàng tử A ca bình thường. Càn Long lập tức mềm lòng.


      “Nếu như Vĩnh Kỳ nhận sai chân thành tha thiết như thế, truyền chỉ: lập tức giải trừ cấm túc cho Ngũ a ca, tiếp tục đến Thượng thư phòng học tập!”


      Thái giám trong điện cung kính dập đầu bày tỏ tiếp nhận ý chỉ của Hoàng Thượng, sau đó xoay người đến A ca sở tuyên chỉ.


      Sau khi Vĩnh Kỳ lĩnh chỉ, lập tức tắm rửa thay quần áo đến Dưỡng Tâm điện tạ ơn.


      “Nhi thần tạ ơn Hoàng A mã khoan dung, sau này nhi thần nhất định năng làm việc thận trọng, nghiêm khắc tiết chế!” Vĩnh Kỳ quỳ xuống, dùng thái độ thành khẩn đảm bảo với Càn Long.


      Càn Long hài lòng gật đầu, ôn hòa : “Miễn lễ !”


      Vĩnh Kỳ tạ ơn lần nữa, sau đó lùi ra sau, vừa rời khỏi Dưỡng Tâm điện liền thể đợi nổi mà tới Khôn Ninh cung thăm hỏi Tiếu Yến Tử ngày nhớ đêm mong.


      Nghe cung nhân bẩm báo Ngũ A ca đến thăm mình, Tiểu Yến Tử cực kỳ vui vẻ: “Mau để huynh ấy vào!”


      Vĩnh Kỳ chút e dè đuổi hết cung nhân hầu hạ ra ngoài, đóng cửa lại, kéo kéo bàn tay Tiểu Yến Tử nắm vào tay mình, đau lòng hỏi: “Tiểu Yến Tử, sao lại ra thế này? Lúc ta nghe được tin muội bị thương đau lòng muốn chết! Lập tức nghĩ cách ra thăm muội. Trời ạ, đều tại ta vô dụng, thể bảo vệ được muội! Nếu như muội có chuyện gì, ta tự trách cả đời.”


      Thấy Vĩnh Kỳ tuấn tiêu sái, thân phận cao quý lại nặng tình với mình như thế, Tiểu Yến Tử vốn vẫn muốn lợi dụng cũng khỏi nhộn nhạo trong lòng, mặt lộ ra chút đỏ ửng thẹn thùng khiến Vĩnh Kỳ nhìn đến ngẩn người.


      “Vĩnh Kỳ, muội sao. Hoàng A mã mang rất nhiều thuốc quý đến cho muội, còn tự tay bón thuốc cho muội! Còn nữa, ngài còn xin lỗi muội! cái gì mà cái gì mà cắt, còn miễn quy củ cho muội!”


      Sờ sờ đầu Tiểu Yến Tử, Vĩnh Kỳ sủng ái cười: “Nha đầu ngốc! Là ái chi thâm, trách chi thiết! Ý là càng càng phải cầu nghiêm khắc. Xem ra Hoàng A mã rất thích muội! Nên biết ở trong hoàng cung này, người nhìn thấy Hoàng A mã mà cần hành lễ cũng chỉ có mình muội và Hoàng mã ma mà thôi!”


      Tiểu Yến Tử nghe bản thân thế mà lại được sủng ái ngang với Hoàng Thái Hậu càn thêm kiêu ngạo tự đắc. Lan Hinh, đợi Tiểu Yến Tử ta khỏe lại, nhất định làm ngươi đẹp mặt! Bỗng nhiên nghĩ đến vẫn còn Tử Vi có thể uy hiếp đến địa vị của mình ở ngoài cung lại bắt đầu thương lượng đối sách với Vĩnh Kỳ.
      Last edited: 16/11/20
      Dao hoa 1, Tuyết Nhu, Anhdva20 others thích bài này.

    5. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      PHẢI CÔNG NHẬN TRONG TRUYỆN NÀY TYT ĐÚNG LÀ MƯU MÔ.............
      THANK
      hannahnguyen2003OrchidsPham thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :