1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên không] Thuần long ký - Phong Lưu Thư Ngốc

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Chó Điên

      Chó Điên Well-Known Member

      Bài viết:
      4,012
      Được thích:
      12,975
      rước máy tính về rồi ư :yoyo12: , tui lượn 1 vòng rồi lại học bài típ đây :10:
      IshtarOrchidsPham thích bài này.

    2. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      @OrchidsPham tại bà nu9 này từ hđ xuyên qua mà, để mẹ nó, cũng đâu sai, trừ phi con rồng bại não chửi, hay đệ nhất mỹ nhân mãn châu chửi, mới có vấn đề :pheo:

      P/S: tui ko biết thím Lan Hinh :015: coi phim ko có thím :057: làm sao đây :026: đọc 1 hùi bối rối :039:

    3. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Lan Hinh này là nhân vật phụ của phụ của phụ... trong HCCC
      Là nhân vật phản diện trong tiểu thuyết Mai Hoa Lạc của Quỳnh Dao, nhưng mà xin lỗi, thấy xì poi chuối quá tui ko dám nhai truyện luôn :021:

    4. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      @OrchidsPham truyện của quỳnh dao, toàn lâm ly bi đát, còn SE mới đau :020: đời tốt nhất đừng đọc, muốn tự tử cứ việc đọc :yoyo38: mẹ tui cấm tui rớ tới truyện quỳnh dao luôn, nghe đâu có người đọc xong, ko dứt ra đc, tự tử luôn :yoyo38::yoyo38::yoyo38:
      Haruka.Me0, Chó Điên, Ishtar2 others thích bài này.

    5. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 15: Việc vặt khi hồi cung 3
      Editor: OrchidsPham


      Càn Long kịp nhìn xem có chuyện gì xảy ra bị Lan Hinh đột ngột đẩy từ phía sau, nghe tiếng “rầm” từ phía sau truyền đến, mọi người câm như hến, nghệt mặt nhìn sau lưng mình, Càn Long lập tức quay đầu lại nhìn thấy màn khiến khóe mắt như rách toạc.


      Chỉ thấy Lan Hinh đưa tay che trán, giữa những ngón tay trắng nõn là dòng máu đỏ tươi tuôn trào. Khi máu chảy qua mí mắt, Lan Hinh chỉ còn thấy mảnh màu hồng mơ hồ, cảm giác đầu óc quay cuồng, toàn thân lập tức lảo đảo muốn ngã.


      Càn Long hồi phục tinh thần, vội vàng vọt tới bên cạnh Lan Hinh, dè dặt ôm lấy thiếu nữ lung lay sắp đổ vào trong ngực, hô to với Ngô Thư Lai vẫn ngẩn ngơ: “Còn ngẩn người ra đó làm gì! Mau truyền Thái y!”


      để ý tới những kẻ khác, Càn Long ôm Lan Hinh bước nhanh vào gian phòng trống của Diên Hi cung, nhàng đặt nàng xuống giường như che chở món đồ quý dễ vỡ, cẩn thận dém chăn mền, đẩy bàn tay vẫn che trán của Lan Hinh ra, lấy khăn tay màu vàng sáng của mình che cho nàng, tay còn lại ngừng run rẩy: “Hinh Nhi, kiên nhẫn chút, Thái y tới rất nhanh thôi. A mã ở đây với Hinh Nhi, Hinh Như đừng sợ nhé!”


      Mặc dù Lan Hinh cảm thấy đầu óc vô cùng đau đớn nhưng vẫn tỉnh táo, thấy Càn Long hoảng loạn đến toàn thân run rẩy, ngay cả thanh ra cũng mang theo rung động, trong mắt tràn ngập đau lòng sợ hãi. Từ trước tới giờ, Lan Hinh chỉ thấy Càn Long sát phạt quyết đoán, thâm tàng bất lộ chứ chưa từng thấy mặt luống cuống này của , nàng vô cùng kinh ngạc vì tình nghĩa thân thành tha thiết lại sâu đậm mà dành cho mình, vô cùng cảm động đồng thời cũng càng thêm hối hận vì đẩy ra. Trong mắt Lan Hinh, chỉ có chân tình mới có thể đổi được chân tình. Mà Càn Long, Lan Hinh quan sát 4 năm, cảm thấy đáng giá để được mình đối xử như vậy!


      Lan Hinh vươn tay, mềm mại cầm lấy bàn tay khác vẫn run rẩy của Càn Long, miễn cưỡng nở nụ cười với : “A mã cần lo lắng, Lan Hinh đau, chỉ hơi choáng váng thôi, rất nhanh khỏe lại!”


      Càn Long thấy thái dương nàng ướt đẫm mồ hôi lạnh, sắc mặt tái nhợt, đôi mắt híp lại vì đau đớn mà vẫn còn sợ lo lắng, an ủi ngược lại khiến vừa cảm thấy đau lòng lại cảm động, đồng thời cũng chua xót. Đủ loại cảm giác trộn lẫn trong trái tim Càn Long khiến cảm thấy có luồng hơi nóng bỏng liên tục tràn ra khắp toàn thân, hốc mắt cũng kiềm được mà nóng lên.


      Viện trưởng của Thái Y viện thấy tổng quản thái giám bên cạnh Càn Long là Ngô Thư Lai công công tự mình đến gọi dám chậm trễ, vội vàng mang theo hòm thuốc mà chạy theo Ngô Thư Lai đầy đầu mồ hôi quay về Diên Hi cung, lòng thầm rên rỉ: “Xong rồi! Xong rồi! phải là vạn tuế gia xảy ra điều gì bất trắc đấy chứ?”


      Đợi đến khi Vương Thái Y bước vào trong phòng, thấy Vạn tuế gia ngồi thẳng lưng, người cũng thấy có ngoại thương mắt thường nhìn thấy được, chỉ có hốc mắt hơi ửng đỏ khỏi sững sờ.


      Càn Long thấy ông ta chỉ đứng ngẩn ra đó, dường như còn định quỳ hành lễ gân xanh trán lồi lên quát: “Còn ngẩn ra đó làm gì? thấy Lan công chúa bị thương rất nặng hay sao? Còn mau cút tới đây chữa trị ?”


      Lúc này Vương Thái y mới nhìn Lan Hinh vốn bị Càn Long che tựa giường, vội vàng bê hòm thuốc chạy tới. Vương Thái y là Thái y chuyên dùng của Càn Long, ngoài chữa bệnh cho Càn Long bình thường chỉ nghiên cứu thuốc, ngay cả Thái Hậu cũng cần ông ta phải ngó đến. Hôm nay bị Càn Long gọi tới chữa trị cho thiếu nữ lạ mặt, lại thấy Càn Long tự mình che miệng vết thương cho thiếu nữ bất chấp ngón tay và ống tay áo dính đầy máu tươi, vẻ mặt đầy đau lòng và giận dữ thể đè nén, ngón tay còn hơi run rẩy vì lo lắng khiến ông cảm thấy vô cùng ngạc nhiên về địa vị của thiếu nữa này trong lòng Càn Long. Nên biết dù là Thái Hậu bị bệnh ông cũng chưa từng bị Càn Long gấp gáp truyền tới chữa trị như vậy, Vương Thái y dám chậm trễ. Đợi cung nữ nhàng đặt tấm khăn tay bằng lụa trắng lên cổ tay Lan Hinh xong, Vương thái y lập tức đặt tay lên, cẩn thận bắt mạch.


      Càn Long nhìn chằm chằm vào sắc mặt của Vương Thái y, rất sợ nhìn thấy chút biến hóa dự báo điềm xấu nào mặt ông. Vương Thái y cảm thấy cực kỳ áp lực, cố gắng duy trì vẻ mặt bình tĩnh, chỉ sợ bản thân vừa nhăn mày Càn Long lập tức đánh mình chết tươi!


      lát sau, Vương Thái y rời tay khỏi cổ tay Lan Hinh, bình tĩnh chắp tay với Càn Long: “Hồi bẩm hoàng thượng, mạch tượng của công chúa rất vững vàng, có gì đáng ngại, chỉ là mất máu quá nhiều nên cảm thấy hơi choáng váng thôi. Đợi nô tài xử lý xong miệng vết thương kê chút thuốc bổ máu, uống năm ba ngày có thể khỏi hẳn.”


      “Vết thương trán có thể để lại sẹo ?” Càn Long nhíu mày hỏi tiếp. Lan Hinh của hoàn mỹ như thế, cho phép bất kỳ dấu vết xấu xí nào dù chỉ là nhất xuất người Lan Hinh.


      “Hồi bẩm Hoàng Thượng, nô tài xem qua, mặc dù miệng vết thương có vẻ lớn nhưng cũng chỉ là tổn lại bề mặt da bên ngoài, để lại dấu vết quá lớn, nô tài điều chế Ngọc Lộ hoàn để công chúa hòa tan vào nước bôi lên vết thương, nửa tháng sau mất hết dấu vết!”


      thế sao còn mau băng bó vết thương cho Công chúa ? Nhỡ kỹ, tay chút, đừng làm đau Công chúa!” Càn Long nghe Lan Hinh có chuyện gì thở phào nhõm. Xoay người dè dặt tránh miệng vết thương của Lan Hinh, nhàng xoa bên tóc mai của nàng : “Hinh Nhi đừng sợ, y thuật của Vương Thái y rất tốt, trẫm bảo băng bó tay, đau. Bây giờ A mã phải ra ngoài xử lý chút chuyện rồi quay lại ngay, nhé?”


      Lan Hinh biết luôn đè nén lửa giận, giờ biết nàng sao, nhất định là muốn ra ngoài xử lý đám người kia, vì thế ngoan ngoãn gật đầu.


      Càn Long thấy nàng ngoan ngoãn như thế lửa giận càng tăng lên, vừa xoay người, vẻ mặt biến thành nghiến răng nghiến lợi, vội vã bước ra ngoài. Ngô Thư Lai thấy vẻ mặt Vạn tuế gia dữ tợn như thế kinh hãi sờ sờ trái tim trong lồng ngực của mình, sau đó cũng vội vã chạy đuổi theo.


      - Thiên điện của Diên Hi cung -


      Thấy Càn Long chỉ lo sắp xếp cho Lan Hinh công chúa bị thương, thái độ cực kỳ lo lắng, hoàn toàn thèm để ý tới bọn họ, tất cả người trong điện dừng động tác, thấp thỏm chờ đợi.


      Tiểu Yến Tử thấy bản thân thế mà suýt nữa đập vào Càn Long, lại thấy Lan Hinh vì đẩy Càn Long ra mà bị đập vào trán đến đầu rơi máu chảy nàng ta biết bản thân mình gây ra họa lớn rồi, lúc này nàng ta lẩm bẩm biện giải với Lệnh phi vẫn dịu dịu dàng dàng ngồi trước mặt mình: “Nương nương, phải ta cố ý, là những ma ma xấu xa kia cứ ngừng hành hạ ta, Vinh ma ma còn dùng tay nhéo ta! Ta chịu nổi mới chạy. Ta vốn là ném về những thị vệ kia, ai bảo họ cản đường của bản cách cách chứ. Các người còn ngừng bảo họ bắt ta, ta cực kỳ sợ hãi. Hoàng A mã lại đột nhiên chạy tới, ta cũng đâu có muốn, ta cố ý đâu.”


      Tiểu Yến Tử ý là: do các người cố ý ngược đãi ta, sau đó lại hô đám người tới bắt ta nên mới gây ra trận hỗn loạn này, cho cùng, Tiểu Yến Tử ta đây chính là người bị hại!


      Lệnh phi nghe nàng ta giải thích, mắt lóe lên ánh sáng lạnh: Ai kẻ này rất tùy tiện, là con ranh có đầu óc chứ? Nghe những lời này xem, kéo cả ta và Hoàng Hậu vào, tự biến mình thành kẻ bị hại! Xem ra đây đúng là kẻ phiền toái, nếu còn ở Diên Hi cung sớm muộn gì cũng liên lụy đến ta, phải nghĩ cách đẩy Tôn đại phật này mới được!


      Tôn đại phật: Ý chỉ kẻ ngang ngược, chuyên gây chuyện như Tôn Ngộ


      Hoàng Hậu nghe nàng ta giải thích cực kỳ giận dữ. Vốn thấy Dung ma ma bị nàng ta đá mạnh đá trật eo, lại thấy nàng ta suýt nữa hại Hoàng Thượng, Hoàng Hậu lửa giận ngập đầu rồi. Nhưng thấy Hoàng Thượng ở đây, bảo bối của ngài lại vì hộ giá mà bị thương nặng, Hoàng Thượng nhất định tự mình xử lý con chim hoang này nên bà chỉ có thể cố gắng kiềm chế, chờ Hoàng Thượng ra.


      Hừ, Lệnh Phi, ở trong cung của ngươi để Tiểu Yến Tử náo loạn ra chuyện lớn như thế, ta muốn xem lần này ngươi định giải thích với Hoàng Thượng thế nào? Nghĩ đến lần này Lệnh phi xui xẻo, Hoàng Hậu lại thầm cảm thấy sung sướng.


      Càn Long chắp tay sau lưng, mặt đen thui ra từ nội thất, trực tiếp tới thượng vị ngồi xuống, nâng chén trà Ngô Thư Lai dâng lên, thong thả uống ngụm. Mọi người hành lễ, thấy Hoàng Thượng kêu đứng dậy mà ngược lại còn nhàn nhã uống trà trong lòng càng thêm thấp thỏm lo âu. Lệnh phi như vô tình đưa bàn tay thon thả lên đỡ sau lưng, tay bảo vệ bụng, gầy yếu nhíu mày, nhưng mà ngay cả ánh mắt Càn Long cũng thèm bố thí cho nàng ta.


      Cuối cùng Càn Long nặng nề đặt chén trà xuống, mở miệng: “ ! Là ai làm? Có chuyện gì xảy ra?”


      Mọi người rối rít hướng ánh mắt khiển trách về phía Tiểu Yến Tử. Tiểu Yến Tử thấy giấu được, vội mở miệng biện giải cho mình: “Hoàng A mã, phải Tiểu Yến Tử cố ý đâu, là bọn họ hành hạ con, còn muốn bắt giam con lại nên con mới muốn chạy, ai biết Lan Hinh lại đột nhiên xuất chứ, con vốn muốn đập thị vệ, phải đập nàng ta đâu!” Tiểu Yến Tử cố ý lờ chuyện kẻ vốn nên bị đập giày vào trán là Càn Long!


      “A? Nếu theo ngươi Lan Hinh là xúi quẩy, đáng đời đúng ?” Giọng Càn Long cực kỳ đè nén, đôi phượng nhãn hẹp dài cũng nheo lại đầy nguy hiểm.


      , Tiểu Yến Tử có ý này, Tiểu Yến Tử chỉ là Tiểu Yến Tử phải cố ý!”


      đợi Tiểu Yến Tử thêm gì nữa, Càn Long nhịn được mà cầm chén trà bàn ném mạnh về phía Tiểu Yến Tử, chén trà chính xác đập thẳng vào trán Tiểu Yến Tử khiến trán nàng ta lập tức rách ra, máu chảy thành dòng. Hoàng Hậu và Lệnh phi bên cạnh cũng bị mảnh sứ vỡ của chén trà bắn vào, nhịn được mà khẽ rụt cổ.


      “Ngươi cố ý có thể làm tổn thương người khác sao? Hôm nay trẫm cũng muốn cho ngươi nếm thử cảm giác bị làm tổn thương! Người đâu! Kéo nó xuống, đánh 20 đại bản, do Ngô Thư Lai tự mình giám sát, toàn bộ các ngươi ra ngoài nhìn kỹ cho trẫm!”


      Mặc kệ Tiểu Yến Tử hô to gọi kêu oan, Càn Long kiên nhẫn đứng lên chạy vội về thăm Lan Hinh.


      “A mã, con nghe thấy tiếng kêu của Hoàn Châu cách cách, người làm gì nàng ta vậy?” Lan Hinh tỏ vẻ vô cùng lo lắng, ra chỉ vì nàng tò mò nên mới hỏi thôi.


      Phất tay để Vương thái y vừa xử lý miệng vết thương và kê thuốc xong lui xuống, Càn Long dịu dàng vuốt khuôn mặt nhắn tái nhợt của Lan Hinh, “ có chuyện gì, chỉ là để nó nếm thử nỗi khổ gấp bội của con thôi. Từ bé nó lớn lên ở dân gian, chẳng phân biệt được thị phi, sau khi tiến cung lại bị xa hoa của Hoàng thất làm đầu óc mụ mị, phải là Tiểu Yến Tử đơn thuần trước kia nữa. Vốn dĩ trẫm còn nể tình mẹ con nó vì trẫm mà chịu nhiều đau khổ nên vô cùng khoan dung với nó, thế mà nó ngược lại biết quý trọng, ỷ vào khoan dung của trẫm, làm việc biết kiêng nể gì! Ngay cả ý chỉ của trẫm cũng dám cãi lời, ma ma dạy dỗ cũng dám đánh, động chút là la hét muốn xuất cung! Nếu trẫm còn dạy dỗ quy củ tốt nữ nhi này của trẫm sớm muộn gì cũng là đồ bỏ !”


      Thấy Càn Long chỉ có áy náy và dễ dàng tha thứ cho Tiểu Yến Tử, cũng phải đặc biệt thích gì, Lan Hinh khá hài lòng. Nếu ngươi đứt gân não, vậy bản công chúa liền tốt bụng chỉ điểm cho ngươi chút vậy!


      “A mã khẳng định Tiểu Yến Tử này là nữ nhi của ngài sao? Nhà họ Hạ ở Tế Nam cũng là gia tộc lớn lâu đời, Hạ Vũ Hà cũng là tiểu thư khuê các có tài, đáng lý ra con của bà cũng nên có tri thức, hiểu lễ nghĩa mới đúng chứ. Tiểu Yến Tử như vậy rất đáng nghi, nếu trong chuyện này có gian trá, A mã gặp nguy hiểm!” Lan Hinh căng thẳng níu lấy tay áo Càn Long như vô cùng lo lắng .


      Càn Long cầm lấy bàn tay bé của nàng nắm vào lòng bàn tay to lớn của mình, mỉm cười : “Hinh Nhi yên tâm, lúc trước trẫm chỉ nhận nó làm nghĩa nữ, có phải nữ nhi của trẫm hay cũng quan trọng. Trẫm sớm phái người đến Tế Nam điều tra, qua hai ngày nữa có thể nhận được kết quả, Hinh Nhi yên tâm, trẫm tự có tính toán.”


      “Vậy Hinh Nhi an tâm, Hinh Nhi chỉ sợ A mã gặp nguy hiểm.” Lan Hinh rất yên tâm với sắp xếp của Càn Long, nàng cố gắng cười cười với , sau đó cũng nhịn được mà chìm vào giấc ngủ mê man.


      Càn Long thấy Lan Hinh ngủ say, nắm lấy bàn tay bé của nàng, kinh ngạc ngắm nhìn dung nhan tái nhợt của nàng đến ngẩn người. Hinh Nhi của trẫm, ai cũng chú ý đến sủng ái của trẫm, đều tính toán phải lợi dụng áy náy của trẫm dành cho Tiểu Yến Tử như thế nào để đạt lợi ích lớn nhất. Chỉ có con, lòng nghĩ đến an nguy của trẫm, chưa từng cân nhắc vì bản thân mình. Con như vậy, đúng là bảo bối của trẫm, là nữ nhi quý giá nhất mà trời cao đưa tới bên trẫm!


      Bỏ qua rung động khác thường trong lòng, Càn Long nắm bàn tay bé của Lan Hinh kề sát vào gương mặt mình, nở nụ cười tinh tế.


      Ngô Thư Lai đứng sau lưng nổi da gà tỏ vẻ: Vạn tuế gia! Ngài có thể đừng buồn nôn như thế được ?


      [​IMG]
      [​IMG]
      Last edited: 16/11/20
      Dang Tap Te, Tuyết Nhu, Anhdva18 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :