1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên không] Thuần long ký - Phong Lưu Thư Ngốc

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Từn hừn là hè tới rồi, máy tính nóng quá, ta ngâm vào nc đá cho mát cháu nó đòi nghỉ hè luôn :-( :-( :-( duy tu bảo dưỡng bảo trì máy tính, các từn thông cảm chờ đợi vài hôm nữa có máy ta máy ta làm và post c mới nhé :yoyo59::yoyo59::yoyo59:
      Haruka.Me0, quỳnhpinky, linhdiep172 others thích bài này.

    2. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      tưởng có chương mới chớ :v orch cứ từ từ, t hông có hối đâu ah :3
      quỳnhpinkyOrchidsPham thích bài này.

    3. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 13: Việc vặt khi hồi cung
      Editor: OrchidsPham


      Khi Lan Hinh theo Càn Long về đến trong cung, Ngô công công đợi ở cửa cung từ lâu liền tiến lên bẩm báo: Đệ nhất có bản tấu, ở Càn Thanh Cung chờ thánh giá hơn hai canh giờ; mặt khác, Ngũ A Ca quỳ chờ ở ngoài Dưỡng Tâm điện theo ý chỉ của Càn Long.


      “Hừ, ngươi cho Đệ nhất, bảo mang theo bản tấu về chỗ của mình !” Lan Hinh ở bên cạnh nhún vai, le lưỡi ôm cánh tay Càn Long lay lay nịnh nọt, “A mã, ngài ngàn vạn lần đừng phạt nhé, đều là do con đau khổ cầu xin ! Hơn nữa có sắp xếp Đệ Nhị, Đệ Tam, Đệ Tứ bảo vệ con tốt rồi!”


      Càn Long bất đắc dĩ, vốn định ra hình thức trừng phạt lại nuốt ngược xuống, đành khoát tay với Ngô Thư Lai: “ cho biết, cách cách xin tha cho , lần nay coi như bỏ qua, nhưng được phép có lần sau!” Sau đó thầm thở dài trong lòng: Vì sao bản thân luôn thể từ chối Lan Hinh được?


      Nghe Càn Long những lời này, Lan Hinh nũng nịu ôm lấy cánh tay Càn Long mà cọ cọ, rước lấy tràng cười khe khẽ của Càn Long, Lan Hinh biết cố ý thế để thuộc hạ biết ơn lấy lòng mình, càng làm họ tận tâm bảo vệ mình hơn. ra nếu lọt được vào mắt Càn Long, đúng là người cha tốt chân chính!


      - Trước Dưỡng Tâm Điện –


      Vĩnh Kỳ, huynh đệ Phúc gia và Tiểu Yến Tử tức giận bất bình quỳ chờ chất vấn của Càn Long.


      “Vĩnh Kỳ, cách cách này chắc là Lan cách cách ở Ngũ Đài Sơn giữ đạo hiếu bốn năm qua. Nghe năm đó nàng ta vừa tiến cung được Thái Hậu và Hoàng Thượng vô cùng sủng ái. ngờ nàng ta lại thầm trở lại!”


      “Hả? Là nàng ta? Chẳng phải huynh hộ tống Hoàng mã ma và Tình Nhi đến Ngũ Đài Sơn sao? Sao hôm nay lại nhận ra nàng ta chứ?” Ngũ A Ca kinh ngạc hỏi Phúc Nhĩ Khanh.


      “Vĩnh Kỳ, có chuyện huynh biết rồi. Lan Cách Cách này là người vô cùng thanh cao kiêu căng, khi ở Ngũ Đài Sơn, ngoài Thái Hậu ra nàng ta đối với mọi người đều là vẻ mặt cứng ngắc chút thay đổi. Ta ở Ngũ Đài Sơn lâu như thế mà cũng gặp được nàng ta dù chỉ lần, cho nên hôm nay mới nhận ra.” Phúc Nhĩ Khang hơi lúng túng lại phẫn uất .


      “Vĩnh Kỳ, Lan Hinh này cũng là nữ nhi của Hoàng A mã sao? Sao lại biết lý thế chứ?! Động chút là muốn lấy đầu người khác như Hoàng Hậu nương nương vậy! Đều là lỗi của nàng ta, vì cái gì mà Hoàng A Mã lại phạt chúng ta phải quỳ chứ?” Tiểu Yến Tử vẫn ghi hận.


      “Tiểu Yến Tử, Lan Hinh này đâu có phải là nữ nhi của Hoàng A mã, chẳng qua là do phụ mẫu đều mất, triều đình nghĩ đến chiến công của cha mẹ nàng ta, thương hại mà đón nàng ta vào cung nhận làm dưỡng nữ dưới danh nghĩa Hoàng Hậu mà thôi!”


      “Nàng ta là dưỡng nữ nho mà dám kiêu ngạo như thế?! Quả nhiên là giống hệt Hoàng Hậu! Vĩnh Kỳ, hôm nay vì nàng ta mà ngay cả huynh cũng bị Hoàng A mã mắng! Giờ còn bị phạt quỳ nữa!” Tiểu Yến Tử làm như vô tình thêm dầu vào lửa.


      “Tiểu Yến Tử, có điều muội chưa biết! Trong cung này, phải cứ có xuất thân cao quý là có thể sống tốt đâu. Trong cung, chỉ có người được Hoàng A Mã cưng chiều mới là kẻ bề . Lan Hinh cách cách này dù chỉ là dưỡng nữ, nhưng lại được Hoàng A Mã vô cùng sủng ái. Cho nên lát nữa Hoàng A Mã tới đây, muội ngàn vạn lần nên chuyện kiểu này nữa, nếu Hoàng A Mã truy cứu việc chúng ta lén ra khỏi cung cũng bị moi ra xử phạt!” Mặc dù Vĩnh Kỳ bị lời của Tiểu Yến Tử kích thích khiến vô cùng căm tức Lan Hinh, nhưng vẫn chưa mất lí trí. biết việc hôm nay Hoàng A Mã chứng kiến được bao nhiêu, mặc dù chuyện lần này là do thái độ của Lan Hinh quá ngang ngược nhưng Tiểu Yến Tử lại đẩy người trước, nếu so ra, ai đúng ai sai còn chưa biết; hơn nữa, mang theo Tiểu Yến Tử cải trang thành thái giám lén xuất cung, lại xảy ra chuyện cách cách giả kia, chỉ có thể dứt khoát nhận sai, khiến chuyện này mau chóng qua mới là thượng sách!


      Tiểu Yến Tử cũng là kẻ biết thời thế, co được giãn được. Suy nghĩ cẩn thận lời Vĩnh Kỳ sai. Nếu còn tiếp tục dây dưa, cẩn thận lộ cả chuyện Tử Vi ra ổn! Vì thế bĩu môi, tình nguyện mà gật đầu, đổi lại được ánh mắt sủng ái của Vĩnh Kỳ.


      Đứng bên cạnh họ, nhìn hành động mờ ám giữa họ cách ràng, ánh mắt của huynh đệ Phúc gia lóe lên, hai người tự trao đổi ánh mắt với nhau.


      biết vì cái gì, mà khi nhìn Lan Hinh kia Tiểu Yến Tử cảm thấy cực kỳ khó chịu. Cùng là nhi, dựa vào cái gì mà nàng ta phải sống bằng trộm cắp lừa gạt, xin xỏ làm xiếc còn Lan Hinh kia có thể sống vinh hoa phú quý, cẩm y ngọc thực (ăn ngon mặc đẹp)? Cùng là cách cách, vì sao nàng ta phải dựa vào việc giả ngây giả dại, khoe mẽ xấu mặt mới có được sủng ái của Càn Long, còn Lan Hinh kia chỉ cần hơi há mồm, hé ra nụ cười là chiếm được toàn bộ chú ý của Càn Long? Đáng hận nhất là ánh mắt Lan Hinh kia nhìn nàng ta, giọng điệu mỉa mai mang theo vẻ hứng thú khi nhìn thấu tất cả, giống như chờ xem nàng ta còn có thể làm ra trò gì thú vị nữa? Điều này khiến Tiểu Yến Tử cảm thấy sợ hãi theo bản năng, đồng thời cũng bừng bừng lửa giận vì cảm thấy bị đùa cợt. Bởi vậy Tiểu Yến Tử hận Lan Hinh sâu. thể , làm ma thú số của Hoàn Châu, quả nhiên là Tiểu Yến Tử có được loại trực giác vô cùng chính xác của loài dã thú. Lan Hinh còn chậm rãi thong thả tránh xa thiếu não, muốn xem trò vui, vô tình bị ghi hận.


      Thấy Tiểu Yến Tử nhíu mày, Vĩnh Kỳ cho rằng nàng vẫn băn khoăn về lời của mình, cũng lo lắng lát nữa bị Càn Long trách phạt, nên dịu dàng an ủi: “Tiểu Yến Tử, đừng lo lắng. Lan Hinh này được sủng ái chẳng qua vì nàng ta biết ăn , giỏi nịnh nọt khoe mẽ. Trước kia trong cung cũng có cách cách nào như thế, nữ nhi của Hoàng A Mã đều là người quy củ, chưa từng được thấy người như nàng ta, dĩ nhiên ngài phải cảm thấy mới mẻ rồi. Nhưng nay muội đến, mọi chuyện khác. Muội xem, muội còn khiến người khác vui vẻ hơn nàng ta, hơn nữa trong mắt Hoàng A mã muội còn là nữ nhi ruột thịt, hơn nàng ta rồi. Còn nữa, Hoàng A Mã thích nhất là tâm với muội, khi nghe muội chuyện đều vui vẻ cười to, muội là quả vui vẻ của ngài, còn cho muội đến Thượng thư phòng – nơi chỉ có hoàng tử a ca mới có thể đến đọc sách, có thể thấy Hoàng A Mã vô cùng sủng ái muội. Chỉ cần sau này muội thân cận với Hoàng A Mã nhiều hơn cách cách được sủng ái nhất hậu cung này là ai cũng chưa biết được đâu!”


      Tiểu Yến Tử hừng hực oán hận, nghe thấy Vĩnh Kỳ thế, lửa giận trong lòng lập tức biến mất, mỉm cười gật đầu với , đồng thời cũng thầm quyết định sau này càng thêm cố gắng nịnh nọt Càn Long, củng cố địa vị của nàng ta, hung hăng dẫm nát Lan Hinh cách cách đột nhiên xuất này dưới lòng bàn chân! Hơn nữa, đến khi Càn Long càng thêm thích nàng ta, cho dù chuyện cách cách giả có bị lộ, chắc hẳn Càn Long cũng nỡ trách phạt nàng ta. Nếu như nàng ta nghĩ đến Lan Hinh, gạt bỏ suy nghĩ về Lan Hinh tưởng tưởng của Tiểu Yến Tử về tương lai đúng là thành , nhưng tiếc là lòng dạ nàng ta quá hẹp hòi, trở thành thứ hại chính mình.


      Càn Long và Lan Hinh bước song song vào Dưỡng Tâm Điện, mọi người vội vàng dập đầu hành lễ, Lan Hinh nghiêng người tránh thoát, sau đó cũng vạn phúc với Vĩnh Kỳ, vuốt cằm mỉm cười với Tiểu Yến Tử. Tiểu Yến Tử cứng ngắc cười với nàng, Lan Hinh trợn to hai mắt, vô cùng ngạc nhiên.


      Càn Long khoát khoát tay với họ, hừ lạnh tiếng, sau đó ý bảo Ngô Thư Lai chuyển chiếc ghế đặt ngay cạnh ngự án để Lan Hinh ngồi nghỉ. Thấy có cơ hội xum xoe với Lan công chúa, Ngô công công thí điên thí điên chạy .


      Sau khi hai người ngồi xuống, đợi Càn Long bắt đầu hỏi, Vĩnh Kỳ lôi kéo Tiểu Yến Tử cùng huynh đệ Phúc gia dập đầu thỉnh tội. Mặc dù Tiểu Yến Tử tình nguyện, cũng vẫn liên tục nhận tội, còn hơi lễ phép xin lỗi với Lan Hinh. Lan Hinh lại ngạc nhiên nhướn mày lần nữa.


      Càn Long nhìn họ sắc mặt cam lòng, Tiểu Yến Tử còn mặc bộ đồ của Thái Giám cực kỳ chói mắt lông mày nhíu chặt lại. Nhưng Lan Hinh vừa trở về, còn muốn bồi dưỡng tình cảm cha con với nàng tốt, có thời gian rảnh má lãnh phí với mấy việc vặt này, hơn nữa dù có Tiểu Yến Tử cũng hiểu được lời , cuối cùng người tức chết vẫn là bản thân mình. Nếu họ nhận tội nhanh như thế, Càn Long cũng lười dây dưa, dứt khoát tuyên bố ý chỉ trừng phạt.


      “Cấm túc Ngũ A Ca ở A Ca sở tháng, sao chép 100 lần cung quy. Phúc Nhĩ Khang, Phúc Nhĩ Thái, phạt bổng lộc nửa năm, bỏ thân phận thư đồng của Phúc Nhĩ Thái, cấm túc ở nhà hai tháng, Phúc Nhĩ Khang hạ xuống làm thị vệ Tam đẳng, có truyền gọi được vào cung. Về phần Tiểu Yến Tử, ngươi liền ở yên trong Diên Hy cung học quy củ từ chỗ Lệnh phi, ma ma dạy dỗ do Hoàng Hậu chọn lựa ma ma nghiêm khắc tới giám sát, khi nào chưa học được quy củ cho phép ra khỏi cửa cung dù chỉ bước! Các ngươi quỳ an !”


      Tuyên bố xong ý chỉ, Càn Long đợi được mà lập tức nắm lấy bàn tay bé của Lan Hinh, tới nội điện tâm .


      Tiểu Yến Tử giận dữ đứng lên, vô cùng hài lòng với trừng phạt của Càn Long. Nàng ta cho rằng mình biết điều xin lỗi rồi, Càn Long nhàng cho qua như trước. ngờ lần này lại phạt nặng như thế, cho nàng ta ra khỏi cửa, mỗi ngày còn phải học quy củ, quả là còn khó chịu hơn giết nàng ta !


      Mọi người ra khỏi cung điện, đường mòn trong Ngự Hoa Viên.


      “Tiểu Yến Tử, đừng vui, trừng phạt của Hoàng A mã dành cho chúng ta là rất rồi, Cách Cách giả dạng thái giám xuất cung, nhất cũng là đánh đòn. Hoàng A mã chỉ bắt muội học chút quy củ là trừng phạt nhất rồi, điều đó cũng là vì tốt cho muội. Hoàng mã ma sắp trở lại rồi, lão nhân gia thích nhất là người quy củ, trong hậu cung này, ngoài Hoàng A mã lão nhân gia chính là người lớn nhất, nếu muội được người thích coi như xác nhận địa vị vững chắc trong cung rồi! Cho nên việc học quy củ là rất cần thiết!” Vĩnh Kỳ vừa an ủi vừa giải thích, rất nhanh là cho Tiểu Yến Tử nở nụ cười.


      Nhìn khí hài hòa mập mờ của hai người, huynh đệ Phúc gia nháy mắt với nhau, sau đó lặng lẽ rẽ vào đường tới Diên Hi cung.


      - Trong Diên Hi cung -


      thế Hoàn Châu Cách Cách này là kẻ giả mạo? Vậy Cách Cách ở đâu?” Lệnh phi chống tay lên trán tự hỏi lát mới quay sang hỏi huynh đệ Phúc gia.


      “Cách cách bị nàng ta giấu trong tạp viện ở ngõ . Nàng ta tên Tử Vi, là người rất đơn thuần, bị Tiểu Yến Tử mạo danh cưới thân phận, thế mà Tiểu Yến Tử bịa chuyện hồi lừa gạt được, khiến nàng ta dễ dàng tha tứ Tiểu Yến Tử.”


      “Ồ?” Nghe đến đó, Lệnh Phi hứng thú cau mày, “Vĩnh Kỳ biết nhưng vẫn giúp Tiểu Yến Tử giấu diếm? Thái độ của Vĩnh Kỳ rất thú vị!” Lệnh Phi lổ là cao thủ cung đấu từ cung nữ rửa chân leo lên vị trí đứng đầu cung, lập tức nắm bắt được trọng điểm.


      “Đúng vậy, nương nương! Theo huynh đệ chúng ta quan sát có đến 9 phần là Ngũ A Ca có ý với Tiểu Yến Tử. Ngay cả em ruột của mình cũng có thể bất chấp mà vứt bỏ. Nương Nương, ngài xem lúc này chúng ta nên làm gì?” Phúc Nhĩ Khang cung kính . Phúc gia là do gần bên Lệnh phi, được bà ta chỉ điểm mới có địa vị như tại, cho nên Phúc Nhĩ Khang rất tin phục quyết định của Lệnh Phi.


      Lệnh Phi mang vẻ mặt tự đắc xoa xoa bụng mình, cười thèm quan tâm: “ phải quan tâm đến Tiểu Yến Tử và Vĩnh Kỳ, kệ họ quậy . Nhưng mà Tử Vi kia phải tóm chặt trong tay chúng ta. Ngươi đến tạp viện kia đón Tử Vi về Phúc gia chăm sóc, khống chế lại, đừng để nàng ta chạy lung tung, cũng đừng để nàng ta nhận ra mang mối, dĩ nhiên tốt nhất là có thể lung lạc được nàng ta, làm nàng ta trở thành người đứng về phía chúng ta!”


      Lệnh Phi giơ tay chỉ chỉ Phúc Nhĩ Khang liếc khẽ cái, Phúc Nhĩ Khang hiểu ý gật đầu.


      “Nếu Ngũ a ca nghiêm túc với Tiểu Yến Tử chuyện thân phận của Tiểu Yến Tử ta nghĩ cách giải quyết, các ngươi cứ qua loa cho xong, nhưng phải tránh đừng dính vào. Cái thai này của bản cung còn chưa biết là nam hay nữ, chỉ cần Tử Vi nằm trong tay bản cung quyền chủ động vẫn nằm trong tay. Đến lúc đó mỗi người họ đều có vị trí của mình hay là giết sạch hủy chứng cớ phải xem Vĩnh Kỳ chọn lựa như thế nào!” đến đây, bà ta trầm cười: “Ha ha! Tóm lại, mặc kệ chọn như thế nào, nhược điểm của cũng bị bản cung nắm chặt trong tay, là tiếp tục lợi dụng hay đạp xuống đáy cốc phải xem cái thai này của bản cung là nam hay nữ!”


      “Nương nương đúng là mưu tính sâu xa! Điệt nhi bội phục!” Huynh đệ Phúc gia bội phục dập đầu trước mưu kế và tàn nhẫn của Lệnh Phi.


      “Nghe Lan cách cách kia hồi kinh? Các ngươi thấy nàng ta thế nào?”


      “Bẩm nương nương, Lan cách cách kia quả nhiên là được sủng ái như lời đồn, nàng ta vừa xuất trong mắt Hoàng Thượng căn bản có người khác. Hôm nay, vì nàng ta mà ngay cả Vĩnh Kỳ cũng bị quở trách, xử phạt cấm túc. Hơn nữa điệt nhi cảm thấy Lan Cách Cách này đơn giản, tâm tư rất sâu, làm việc giọt nước lọt được. Lần trước khi Nghĩ Đài Sơn, mặc kệ điệt nhi dò hỏi Tình Nhi kiểu gì cũng moi được tin tức có ích về nàng ta, từ đầu đến cuối nàng ta hề lộ mặt. Hơn nữa khi ở Ngũ Đài Sơn còn cả ngày dính lấy Thái Hậu như hình với bóng, Thái Hậu cũng rất cưng chiều nàng ta. Theo điệt nhi thấy trước mắt Thái Hậu, Lan công chúa còn quan được coi trọng hơn Tình Cách Cách vài phần!”


      ngờ ở ngoài cung cũng có thể nuôi ra được kẻ tinh ranh như thế, Lan Cách Cách này sâu cạn thế nào bản cung tự mình dò xét. Các ngươi về , nhớ kỹ làm tốt chuyện bản cung giao!”


      “Xin nương nương yên tâm, điệt nhi làm thỏa đáng!” Huynh đệ Phúc gia cung kính quỳ an, sau đó xuất cung làm việc.


      - Khôn Ninh Cung –


      Dung ma ma : “Hồi bẩm nương nương, nô tài hỏi , Lan Hinh công chúa đúng là do Hoàng Thượng đưa về Càn Thanh cung. Ở bên trong trò truyện với Hoàng Thượng nửa canh giờ, sau khi dùng qua bữa tối được Ngô Thư Lai công công tự chọn lựa cung nhân hầu hạ, sắp xếp tại Tây Viện lớn nhất trong Công chúa sở.”


      “A? Hoàng Thượng thế mà lại trực tiếp vượt qua ta, sắp xếp chỗ ở và cung nhân cho nàng ta? Trở về trong cung thế mà cũng tới thỉnh an? Dung ma ma, ngươi có hỏi thăm ràng ? Nàng ta chỉ gặp Hoàng Thượng rồi trực tiếp về chỗ ở của Công chúa, chưa hề gặp những người khác chứ?” Hoàng Hậu nhíu mày bất mãn.


      “Bẩm nương nương, nô tài hỏi ràng, sau khi dùng qua bữa tối, Lan công chúa trực tiếp quay về chỗ ở, gặp bất kỳ kẻ nào, đường cũng đụng phải bất kỳ kẻ nào. Còn nữa, vừa rồi tiểu thái giám của Càn Thanh Cung có tới đây truyền khẩu dụ của Hoàng Thượng rằng: Lan công chúa bôn ba đường xá, thân thể khó chịu, Hoàng Thượng ra lệnh lập tức quay về nghỉ ngơi, ngày mai lại đến thỉnh an ngài sau.”


      “Hừ, chẳng qua chỉ là dưỡng nữ, thế mà lại tỉ mỉ che chở, hỏi han ân cần như vậy, còn Thập Nhị của ta lại coi như thấy, hở ra là khiển trách! Bản cung hiểu, cuối cùng ai mới là ruột thịt của Hoàng Thượng? Đáng tiếc bản cung phải vì tương lai của Thập Nhị, đường đường là Quốc mẫu Đại Thanh, lại phải bỏ qua thân phận mà lấy lòng công chúa nho . Còn cả Tiểu Yến Tử kia nữa, dáng vẻ thô bỉ, ở trong cung hống hách lộng hành, sao có thể là huyết mạch của Hoàng gia được chứ? Nếu như bản cung phụ trách quản lý cung vụ tuyệt đối cho phép dã chủng lai lịch giương oai trong cung như vậy!”



      Dung ma ma thấy Hoàng Hậu vừa kích động vừa giận dữ đứng bật dậy vội vàng khuyên giải: “Nương nương, vì Thập Nhị A ca, ngài hãy tạm thời nhẫn nại . Ngài nhìn Lệnh Phi đó, Hoàng Thượng thích gì nàng ta liền thích cái đó, từ cung nữ rửa chân hôm nay leo lên thành chủ nhân đứng đầu cung. Nương Nương ngài cũng mềm mại chút, để nhận lại sủng ái của Hoàng Thượng, thu hồi Phượng Ấn mới là việc nên làm! Có Phượng Ấn rồi đối phó với đám nhãi nhép kia chẳng phải quá dễ dàng sao?”


      Hoàng Hậu đồng ý gật đầu: “Lời ma ma bản cung cũng nghĩ đến từ lâu. Lệnh Phi dựa vào việc Tiểu Yến Tử được cưng chiều, bản cung chẳng phải cũng có Lan Hinh đó sao? Dù gì Lan Hinh cũng ghi dưới danh nghĩa bản cung, mặc dù sống ở Khôn Ninh cung lâu nhưng vẫn có vài phần tình cảm. Huống chi Lan Hinh vừa mới về, Tiểu Yến Tử bị phạt, ai được sủng ai vừa nhìn hiểu, Lệnh Phi cho là bản thân nhặt được đồ tốt sao? Lần này bản cung nhất định phải suy xét cho tốt, trải đường thuận lợi cho Thập Nhị của bản cung. Đúng rồi ma ma, sáng mai bản cung phái người tới Diên Hi cung giám sát Tiểu Yến Tử học quy củ, đến Diên Hi cung rồi, ma ma phải nhìn kỹ cho bản cung!” Dung ma ma cung kính đáp lời, bắt đầu suy nghĩ phải dạy dỗ con chim yến hoang dã kia thế nào.


      - Công chúa sở -


      Trở lại nơi ở của Công chúa, tâm trạng của Lan Hinh cũng bình tĩnh. Hôm nay, sau khi chính thức gặp qua đám người Tiểu Yến Tử, Lan Hinh lại càng nhận thức sâu sắc rằng mình sống ở thế giới chứ phải trong cuốn sách.


      Mặc dù Tiểu Yến Tử vẫn giống trong sách là hành vi thô bỉ, vô cùng tuy tiện nhưng lại là kẻ co được giãn được, rất biết xem thời thế. Ngũ A ca dù cao ngạo nhưng lại biết ăn , rất có khí chất. Huynh đệ Phúc gia cũng rất biết tiến thoái, trong mắt che dấu khôn khéo.


      Xoa xoa chiếc cằm nhọn của mình, Lan Hinh thầm nghĩ: “Cũng đúng, nếu có chỗ hơn người sao có thể như cá gặp nước trong chốn thâm cung này chứ? Nếu họ ngu ngốc thiếu não như sách viết biết chết mấy trăm lần rồi! Xem ra lần này hồi cung đúng là quyết định cực kỳ chính xác! Đợi Tử Vi cực kỳ thông minh kia tiến cung, hậu cung này càng thêm thú vị rồi!”


      [​IMG]
      [​IMG]
      Last edited: 16/11/20

    4. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Haruka.Me0, Ishtar, linhdiep172 others thích bài này.

    5. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 14: Việc vặt khi hồi cung 2
      Editor: OrchidsPham


      đến trong nội cung mọi người có tính toán ra sao, ngoài cung cũng vô cùng náo nhiệt.


      Sau khi huynh đệ Phúc gia xuất cung lập tức chia làm hai đường, Phúc Nhĩ Thái trở về Phúc phủ bẩm báo việc ngày hôm nay cho cha mẹ, cũng là để họ chuẩn bị chào đón Tử Vi vào phủ. Phúc Nhĩ Khang lại đến đại tạp viện đón chủ tớ Tử Vi.


      - đại tạp viện –


      Sau khi mọi người giải tán, Tử Vi và Kim Tỏa mang theo suy nghĩ nặng nề quay lại đại tạp viện, cùng nhau vào phòng bàn bạc chuyện xảy ra hôm nay.


      “Kim Tỏa, em xem sau này chúng ta nên làm sao cho phải?” Khuôn mặt Tử Vi đầy u sầu thương lượng với Kim Tỏa.


      “Tiểu thư, em thấy chúng ta thể hoàn toàn dựa vào Tiểu Yến Tử được. Mặc dù nàng ta giúp đỡ chúng ta trong thời điểm gặp khó khăn, nhưng tại nàng ta thay thế người trở thành cách cách cũng là ! Nàng ta từng cưỡng từ đoạt lý, ai biết mấy chuyện nàng ta kể với chúng ta là hay giả chứ? Tiểu thư, hay là chúng ta hãy nghĩ cách khách ?” đến Tiểu Yến Tử, Kim Tỏa lộ ra vẻ mặt khinh bỉ.


      “Ta thấy lúc nàng ta bản thân suýt bị bắn chết gương mặt Ngũ A ca lên vẻ đau lòng và áy náy, chắc chuyện này là . Tiểu Yến Tử trở thành Cách Cách có thể là do thần xui quỷ khiến, phải cố ý. Còn chuyện sau này nàng ta có thể vì ham vinh hoa phú quý mà hại chúng ta hay bây giờ còn khó chính xác được. Dù sao nàng ta cũng suýt toi mạng vì chúng ta, chúng ta hãy vì chuyện này mà tính sau vậy.” xong Tử Vi bất đắc dĩ thở dài.


      Đúng lúc chủ tớ hai người ưu sầu, ngoài phòng lại vang lên giọng lanh lảnh quen thuộc của nam nhân: “Xin hỏi Tử Vi nương có ở đây ?”


      Chủ tớ Tử Vi vừa ra cửa nhìn, ra là Phúc đại nhân vừa gặp hôm nay. Chỉ thấy vóc người Phúc Nhĩ Khang cao ráo, tướng mạo tuấn, lúc này lại chắp hai tay sau lưng, eo thẳng tắp, cười ríu rít nhìn hai nàng, mang theo hăng hái.


      Tử Vi vốn là thiếu nữ khuê các bước chân khỏi nhà bước, bình thường trừ mẫu thân và nha hoàn ít tiếp xúc với người ngoài. Nhìn thấy thiến niên tuấn mỉm cười với mình như thế, gương mặt Tử Vi vừa xanh vừa đỏ, mau chóng hỏi khách sáo: “ ra là Phúc đại nhân. Xin hỏi ngài đến tìm Tử Vi có chuyện gì? Hay là Tiểu Yến Tử có chuyện gì cần với ta?”


      , , . Đến tìm nương hoàn toàn là chủ ý của ta, mong nương bỏ quá cho.” Phúc Nhĩ Khang cố làm ra vẻ thẹn thùng .


      “Vừa rồi ta cẩn thận suy nghĩ rất lâu, cảm thấy nương nay hoàn toàn độc, tỷ muội kết bái duy nhất lại tiến cung, càng thêm có người chăm sóc. Đại tạp viện này lại quá phức tạp, ra ra vào vào hoàn toàn có chút đề phòng nào. Hơn nữa khí chất và tướng mạo của nương lại hơn người, ở nơi này khó tránh khỏi bị những kẻ ra gì nhằm vào, rất nguy hiểm, cho nên ta đặc biệt tới hỏi nương xem nương có người thân nào khác, hoặc là có chỗ nào an toàn hơn để ở lại ? Ta hộ tống chủ tớ nương tới đó, cũng để cho Tiểu Yến Tử và Vĩnh Kỳ yên tâm hơn.”


      Lời này của Phúc Nhĩ Khang rất huyền diệu, vừa biểu đạt lo lắng của bản thân dành cho chủ tớ Tử Vi, lại biểu đạt ca ngợi Tử Vi, cuối cùng lại gián tiếp hỏi Tử Vi còn thân nhân nào khác , để ta có thể xử lý sớm.


      chưa từng trải đời như Tử Vi, mặc dù có thông minh nhưng sao có thể so với kẻ quen lăn lộn chốn quan trường như Phúc Nhĩ Khang chứ, nàng dĩ nhiên là nghe được huyền cơ trong câu hỏi của rồi, lúc này này chỉ cảm động vì quan tâm của Phúc Nhĩ Khang mà thôi: “làm phiền Phúc đại nhân quan tâm. Chẳng dối gạt ngài, người thân vốn thừa nhận mẹ con chúng tôi, sớm đuổi mẹ con ta ra khỏi tông tộc. Hôm nay mẫu thân chẳng còn, Tử Vi cũng chỉ cùng Kim Tỏa nương tựa nhau mà sống, ngoài tỷ muội kết bái là Tiểu Yến Tử ra làm gì còn tộc nhân mà dựa vào chứ?”


      Phúc Nhĩ Khang nghe vậy cảm thấy hài lòng, cố ra vẻ chần chừ : “Nếu là như vậy, tại hạ có đề nghị, biết nương có đồng ý ?”


      Tử Vi mỉm cười vuốt cằm: “Mời Phúc đại nhân cứ .”


      nương thấy tới Phúc gia ở tạm thời gian thế nào?A mã và ngạch nương tại hạ đều là người rất tốt, nhiệt tình hiếu khách, chắc chắn sắp xếp thỏa đáng cho nương. Như thế nương vừa được chăm sóc tốt hơn mà an toàn cũng được đảm bảo. Tiểu Yến Tử và Vĩnh Kỳ xuất cung thăm cũng dễ hơn, dù sao nơi này nhiều người, bí mật cũng khó giữ. nương thấy như vậy có được ?”


      Chủ tớ Tử Vi lén bàn bạc lát, cảm thấy Phúc Nhĩ Khang có lý liền đồng ý nghe theo. Hai nàng vốn hài lòng với hoàn cảnh dơ bẩn huyên náo ở đại tạp viện này rồi nhưng bất đắc dĩ là thân độc, có nơi nào tốt hơn để , chỉ có thể miễn cưỡng ở lại. Hôm nay Phúc Nhĩ Khang đề nghị như thế đúng là ngày hạn gặp mưa, cứu hai người khỏi cơn nước lửa, Tử Vi cảm động đến rơi nước mắt, ánh mắt nhìn cũng trở nên dịu dàng hơn. Ba người nhất trí xong liền từ biệt Liễu Thanh, Liễu Hồng, mang theo hành lý rời .


      Ba người rồi, sương phòng của chủ tớ Tử Vi bỏ trống, lại có đôi cha con họ Bạch sống nương tựa vào nhau, đến kinh thành làm xiếc mưu sinh chuyển vào ở.


      - Ngày thứ hai sau khi Lan Hinh trở lại,trong Khôn Ninh cung –


      Hôm đó Lan Hinh rời giường sớm đến Khôn Ninh cung thỉnh an Hoàng Hậu. Từ sớm, trong cung Hoàng Hậu tập trung ít phi tần tới trước để thỉnh an.


      Chúng phi tần chỉ thấy thiếu nữ mặc sườn sám màu tím nhạt bước từng bước từ ngoài điện vào, ngoài thướt tha ra giữa những bước chân còn chứa ưu nhã, khi nàng bước vào, nhìn kỹ được dung mạo của nàng lòng người lập tức chìm tận xuống đáy cốc. bóng dáng khiến người ta quên trần tục, dung mạo kia lại càng hoàn mỹ đến vô cùng, trong nội cung xuất tiểu chủ xuất sắc như thế? Có để người ta sống nữa hay chứ? Vì thế, đủ loại ánh mắt có hâm mộ, có ghen ghét bắn thẳng về phía Lan Hinh. Loại ánh mắt này, đời trước Lan Hinh thấy nhiều rồi, nàng hoàn toàn lờ , ung dung thi lễ vạn phúc với chúng phi rồi đứng chờ bên.


      trận mùi hương nồng nặc vô cùng đặc biệt đột nhiên tiến gần tới chỗ Lan Hinh, Lan Hinh quay đầu, thấy vị mỹ nhân ăn vận thanh lịch, mặt mày thanh tú, mang theo khí chất ưu nhã như hoa lan về phía nàng. Mỹ nhân có nước da trắng nõn, hai lông mày mỏng manh cong cong như mang theo gầy yếu, vừa thấy thương. Khí chất tươi mát và cách ăn mặc trong trắng thuần khiết của nàng ta đặt giữa đám nữ nhân trang điểm dày đặc ăn vận xa hoa, đúng là như hạc giữa bầy gà.


      Đó là nữ nhân rất biết trang điểm, hiểu cách làm nổi bật ưu điểm của mình lên nhưng lại đủ che giấu hết tâm cơ của bản thân. Giám định xong, Lan Hinh còn gật gù khẳng định với phán đoán của bản thân. Nhưng mỹ nhân kia lại hiểu lầm nàng gật gù chào hỏi nàng ta, vì vậy lập tức lộ ra nụ cười, tiến lên thân thiết đáp lời: “Con chính là Lan Hinh công chúa đúng ? Vừa ra cung giữ đạo hiếu liền 4 năm, là chịu khổ! Ta là Lệnh mẫu phi của con!”


      ra đây chính là Lệnh tiên tử? Quả nhiên là danh bất hư truyền! Lan Hinh vừa nghĩ vừa làm bộ luống cuống hành lễ với Lệnh Phi: “Lan Hinh thỉnh an Lệnh Phi nương nương. Lan Hinh vừa trở về, còn chưa gặp qua nhiều người trong cung, nếu có chậm trễ mong Lệnh phi nương nương thứ tội.” Ni mã, cố ý chạy tới nhảm câu, ngươi cố ý đòi ta cho ngươi cái khom eo nhún gối thỉnh an phải ? Tiểu nhân trong lòng Lan Hinh ngừng cắn khăn tay oán hận.


      “Thỉnh an Hoàng hậu nương nương, nương nương cát tường!” , Hoàng Hậu ra, chúng phi tần vội vàng quỳ lạy.


      “Miễn lễ!” Hoàng Hậu ngồi lên ghế chủ tọa, uy nghi khoát tay cho mọi người đứng lên. Trông thấy Lan Hinh đứng cùng chỗ với Lệnh Phi ánh mắt lóe lên, lại giật giật khóe môi lộ ra nụ cười, vẫy tay về phía nàng : “Lan Hinh mau tới đây, hôm nay Hoàng ngạch nương chỉ cho con tiếp kiến các vị nương nương trong cung, sau này con còn ở nội cung lâu dài, thể biết ai được.”


      Nhìn thấy ánh mắt nghi kỵ chợt lóe rồi biến mất của Hoàng Hậu, Lan Hinh nghĩ thầm, chẳng biết là tới chào hỏi hay ngồi đây đợi ta nữa? Quả nhiên những kẻ trong cung này đều đơn giản. Chỉ là các ngươi thích đấu mặc các ngươi, nếu dám liên lụy tới Bản công chúa cũng đừng trách Bản công chúa khách khí!


      Lan Hinh mỉm cười tới trước mặt Hoàng Hậu, Hoàng Hậu thân mật kéo bàn tay bé của Lan Hinh, với chúng phi tần: “Mọi người nhìn chút, đây là Lan Hinh công chúa, là bảo bối trong lòng Hoàng Thượng, dưỡng nữ của Bản cung. Bốn năm trước nàng vì a mã ngạch nương quá cố mà tới Ngũ Đài Sơn giữ đạo hiếu, ngày hôm qua vừa mới hồi cung. tại các ngươi cũng biết, sau này phải chăm sóc nàng nhiều hơn đấy!”


      ra phải là tiểu chủ mới nhập cung! Mọi người thở phào rồi rối rít vây quanh chào hỏi. Mắt thấy Lan Hinh sắp đỡ nổi nhiệt tình của chúng phi, Hoàng Hậu quyết đoán kết thúc buổi thỉnh an, chỉ để Lan Hinh và Lệnh phi lại.


      “Lệnh phi, hôm qua Hoàng Thượng có khẩu dụ, lệnh cho ta tuyển ra ma ma nghiêm khắc tỉ mỉ đến giám sát việc học quy của của Tiểu Yến Tử, đợi lát nữa ngươi hãy đưa Dung ma ma cùng về Diên Hi cung , nhớ kỹ, Thái Hậu sắp quay trở lại, phải dạy dỗ quy củ cho Tiểu Yến Tử tốt.”


      Lệnh Phi cung kính khẽ đáp: “Thần thiếp cẩn tuân ý chỉ của nương nương!”


      Chờ Lệnh phi lui rồi, Hoàng Hậu thân mật gọi Lan Hinh ngồi xuống bên chiếc ghế ngay kề mình : “Lan Hinh, trở về quen chưa? Có thấy thiếu thốn gì ? Cần gì cứ với Hoàng ngạch nương, Hoàng ngạch nương chuẩn bị thêm cho con.”


      Lan Hinh lộ ra ánh mắt cảm động, mỉm cười : “Lan Hinh đa tạ Hoành ngạch nương quan tâm, Lan Hinh rất tốt, rất quen, cũng thiếu thốn gì, Hoàng ngạch nương cứ yên tâm.”


      “Như thế cũng tốt, sau này hãy đến chỗ Hoàng ngạch nương nhiều hơn, hai mẹ con ta chung đụng ít mà xa cách nhiều, sau này phải lại thân mật hơn mới phải.”


      Lan Hinh lại ngoan ngoãn gật đầu, liên tục dạ vâng. Vấn vả lắm mới xong mớ lời khách sáo với Hoàng Hậu, Lan Hinh mang tâm trạng được giải thoát ra khỏi Khôn Ninh cung, lúc tới ngã rẽ liền trông thấy thiếu niên tầm tuổi như nàng đứng ở xa xa cau mày nhìn về phía nàng, vừa trông thấy nàng nhìn tới lại quay đầu chạy mất.


      “Xem tuổi của , lại xuất ở Khôn Ninh cung, vậy hẳn là Thập Nhị A ca Vĩnh Cơ. Nhưng mà, mình chưa từng gặp mặt , theo lý quen biết nhau, sao trong ánh mắt lại lộ ra vẻ ghét hận nhỉ?” Nghĩ bể đầu cũng hiểu được vì sao, Lan Hinh nhún vai, tùy thôi.


      Hôm nay Dung ma ma được Hoàng Hậu sai dạy Tiểu Yến Tử quy củ, vậy chẳng phải xảy ra màn diễn Tiểu Yến Tử lực áp quần hùng, tay đấm cung nữ chân đá Dung ma ma hay sao? Ừ, phải mượn cớ kéo Hoàng A mã xem trò vui mới được. Để biết nữ nhi của dũng mãnh như thế, chắc chắn nét mặt rất thú vị nha! Khẽ đấm tay vào nhau, Lan Hinh quyết định lập tức hành động. Vì thế, Càn Long liền bi thống trở thành công cụ để nữ nhi của mình tìm kiếm niềm vui.


      - Trong Dưỡng Tâm điện –


      “Ngô Thư Lai, tại Lan công chúa ở chỗ nào” Ném quyển tấu chương xuống, Càn Long hỏi.


      “Hồi bẩm Hoàng Thượng, lúc này Lan công chúa thỉnh an Hoàng Hậu xong, có lẽ là ở Công chúa sở…” Ngô Thư Lai mang vẻ mặt thần côn “Chúng ta biết ngài hỏi thế mà” cung kính đáp.


      “A!” Miễng cưỡng trả lời tỏ ý biết, Càn Long thầm u oán. Thế nào mà thỉnh an xong Hoàng Hậu liền trở về ngay chứ? biết đến thỉnh an Hoàng A mã của con sao? Đúng là bất hiếu mà!


      “Khởi bẩm Hoàng Thượng, ngoài điện có Lan công chúa cầu kiến!” Càn Long oán hận lập tức được chữa lành.


      “Mau tuyên công chúa tiến vào!”


      “Lan Hinh cung thỉnh Hoàng A mã thánh an!” Lan Hinh cười khanh khách, định quỳ xuống hành lễ, đầu gối còn chưa khom bị Càn Long nóng vội đứng lên đỡ lấy. Cọ cọ cánh mũi xinh của nàng, Càn Long sủng ái : “ phải với con rồi sao? có ai cần đa lễ với A mã như vậy!”


      “Lễ thể bỏ mà, Lan Hinh thể để người ta Lan Hinh xuất cung liền quên hết quy củ được, là công chúa hoàng thất, lời như thế chẳng phải làm Hoàng gia, làm A mã mất mặt sao?”


      Nghe thấy câu trả lời của Lan Hinh, Càn Long vô cùng cảm động. Gặp thánh giá cần hành lễ là vinh hạnh đặc biệt cỡ nào chứ? Đáng để người ta khoe khoang khắp nơi. Cũng chỉ có bé con này khác , luôn luôn lo lắng đến trẫm và uy nghiêm hoàng thất, nữ nhi tri kỷ như vậy, đâu mà tìm được chứ?


      “Hoàng A mã, hôm qua Lan Hinh xảy ra xung đột với Hoàn Châu cách cách đường, hôm nay cố ý chuẩn bị chút lễ vật để bồi tội với nàng, Hoàng A mã cùng Lan Hinh đến thăm nàng chút ?” Lan Hinh trợn to mắt hạnh,vẻ mặt mong đợi nhìn Càn Long. Càn Long có thể đọc được bốn chữ “Mau đồng ý ! Mau đồng ý !” trong mắt nàng.


      Mặc dù Càn Long cảm thấy Lan Hinh hề sai, phạt nặng Tiểu Yến Tử là nhân từ hiếm có rồi, căn bản muốn để Lan Hinh hạ mình xin lỗi Tiểu Yến Tử. Nhưng đối với dáng vẻ đáng đến cực điểm của Lan Hinh, Càn Long thể từ chối được bất kỳ cầu nào của nàng. Vì thế, mang theo tậm trạng tự hào rằng “Lan Hinh của trẫm là ngoan ngoãn nhất! Thiện lương nhất! Đại lượng nhất!” mà vung tay lên, mang theo nhóm người rồng rắn di chuyển đến Diên Hi cung thăm Tiểu Yến Tử.


      - Trong Diên Hi cung –


      Tiểu Yến Tử sống trong nước sôi lửa bỏng. có Càn Long, ma ma giáo tập và Dung ma ma có thể nhiệt tình ép nàng ta học quy củ.


      Tiểu Yến Tử vốn là kẻ thích bay nhảy, thể yên tĩnh nổi, ở ngoài cung tự do quen rồi, sao có thể chịu nổi cảnh này được chứ. Lửa giận bị đè nén quá lâu, gân xanh trán Tiểu Yến Tử cũng như sắp nổ tung.


      Cuối cùng, khi Dung ma ma cầu Tiểu Yến Tử quỳ xuống học lễ dập đầu lần thứ 438, Tiểu Yến Tử xù lông. Vọt đứng lên muốn xông ra khỏi cung giữa rừng thị vệ cung nữ bao vây ngăn chặn. Kinh động đến cả Hoàng Hậu và Lệnh phi dưỡng thai cũng phải xuất , hai người khoa chân múa tay, cả đoàn người rối ren. Tiểu Yến Tử thấy vòng vây ngăn chặn mình càng lúc càng lớn vung quyền đấm thẳng vào cung nữ đứng trước mặt nàng ta, cưới đá văng Dung ma ma kéo vạt áo nàng ta, cởi đôi guốc cao gót vướng víu ra ném thẳng về phía thị vệ ngoài cửa.


      Càn Long mang theo Lan Hinh tới, thấy cửa chính Diên Hi cung rộng mở lại chẳng có thái giám cung nữ nào canh vô cùng nghi ngờ, trực tiếp thẳng vào nội điện. Lan Hinh sớm có chuẩn bị, xem ra trò hay mở màn rồi! Nhìn thấy vật thể bay thẳng đến trước mặt Càn Long, Lan Hinh hô to tiếng: “A mã coi chừng!” cũng nhanh tay lẹ mắt đẩy Càn Long ra, “rầm” tiếng, guốc cao gót như cục gạch chút lưu tình mà nện thẳng xuống trán Lan Hinh. Khiến cho những kẻ ầm ĩ cũng lập tức sững người.



      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      Last edited: 16/11/20
      Dang Tap Te, Tuyết Nhu, Anhdva20 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :