1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên không] Thuần long ký - Phong Lưu Thư Ngốc

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Phản diện có bàn tay vàng bảo kê sợ gì nhỉ.....hồi hộp chờ xem cách tỷ ôm đùi nào........
      Chó ĐiênOrchidsPham thích bài này.

    2. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Cái truyện này may còn giữ đc Tử Vi tốt tốt tí với Nhĩ Thái mờ nhạt đấy, chứ cái truyện Đam mỹ nhá, 1 lũ teo não hết trơn :yoyo14:
      stella2412, Haruka.Me0, quỳnhpinky3 others thích bài này.

    3. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 6: Xuất cung giữ đạo hiếu.
      Editor: OrchidsPham


      Lan Hinh tạm thời an ổn sống trong Khôn Ninh cung, nàng kêu Thôi ma ma lập cho mình Phật đường ở hậu viện, mỗi ngày ru rú trong nhà, ngoài việc thỉnh an Hoàng Hậu và Thái Hậu chỉ thành kính tụng niệm kinh Phật cho nhà ba người Tề Vương. có cách nào, chiếm giữ thân thể nữ nhi nhà người ta, nàng chột dạ! Trong thời gian ngắn, danh tiếng tốt về tấm lòng hiếu thuận tinh thuần của Lan Hinh lan khắp hậu cung, dĩ nhiên trong đó cũng chẳng thiếu kẻ phụ họa nịnh nọt Thái Hậu và Hoàng Đế. Ai bảo người ta nhận được sủng ái chứ? thấy Hoàng Thượng ba ngày hai bữa chạy tới thăm, vật phẩm tinh xảo quý giá chồng chất chảy vào Khôn Ninh cung tùy người chọn lựa hay sao? là khiến người ta ghen tị muốn chết mà. Hoàng Hậu đúng là nhìn xa, sớm túm lấy người thần kỳ này vào tay!


      Mặc kệ lời đồn bay múa khắp bầu trời nội cung, Lan Hinh vẫn kiên trì ăn chay niệm Phật hàng ngày. Chẳng còn cách nào, vì đại kế xuất cung của nàng, bước đệm này rất cần thiết.


      “Sao vẫn còn ở Phật đường niệm kinh? phải trẫm quy định mỗi ngày phải nghỉ ngơi hai canh giờ, giờ Tỵ và giờ Mùi hay sao? Sao con lại ngoan như vậy chứ?” Càn Long tức giận tới Phật đường, tay ôm lấy Lan Hinh quỳ.


      Lan Hinh lập tức thở phào nhõm, ngoan ngoãn nằm sấp vai Càn Long, dùng giọng tinh tế vô lực : “Lan Hinh vừa nghĩ tới việc mình còn sống là do cống hiến quên mình của a mã và ngạch nương đổi lấy có cách nào ngừng lại được.” Nàng kiên trì bảy ngày, mỗi ngày đều quỳ niệm kinh lâu như vậy, thân thể bé này sắp chịu nổi rồi. Nhưng vì cái cớ xuất cung càng thêm thuyết phục, Lan Hinh lại cắn răng kiên trì. Nàng cứ chấp nhất như thế khiến Thái Hậu và Càn Long cực kỳ đau lòng, búp bê như vậy, phải ôm bao nhiêu hiếu tâm với cha mẹ mới có thể làm được đến thế? Hình tượng của Lan Hinh trong lòng Thái Hậu và Càn Long lại tăng thêm mảng lớn, cho tới nay hai người chưa từng nhìn thấy bé cưng hiểu chuyện tới mức khiến người ta đau lòng đến vậy.


      Càn Long nghe thanh suy yếu vô lực của nàng, trong lòng chua xót. Nhất thời đau lòng, chỉ muốn ôm chặt bé cưng vào ngực mà an ủi rồi lại muốn đặt nàng đùi hung hăng tét mông, bảo nàng phải quý bản thân. cũng được mà hung ác càng xong. Chỉ có thể yên lặng ôm ấp vỗ về sống lưng càng thêm gầy của nàng.


      “Hoàng Thượng, Lan Hinh lại thấy giấc mộng kia.”


      Thân thể Càn Long cứng đờ, sang chuyện khác: “Sao lại quên nữa rồi, phải đổi giọng gọi Hoàng a mã!”


      Lan Hinh ngẩng đầu nhìn chằm chằm Càn Long, đôi mắt mang đầy cầu xin: “Hoàng a mã, Lan Hinh lại thấy giấc mộng kia, trong mộng a mã ngạch nương đều rất đau đớn, rất nhớ Lan Hinh. Lan Hinh cũng muốn họ. Lan Hinh muốn họ đau nhức nữa. Vì nơi này của Lan Hinh còn đau hơn!” xong nắm lấy bàn tay Càn Long đặt lên trái tim mình, trong đôi mắt càng lớn càng sâu vì gương mặt gầy gò của nàng lúc này mang theo thống khổ và cầu xin. Vành mắt nàng cũng nổi lên quầng thâm dày đặc vì thiếu ngủ, thoạt nhìn gầy yếu tới mức gió thổi cũng biến mất.


      Nghĩ đến bé cưng trước mặt rồi biến mất theo gió, đáy lòng Càn Long cực kỳ đau đớn. cực kỳ muốn bảo vệ chặt chẽ búp bê yếu ớt này dưới cánh chim của mình, mỗi giây mỗi phút đều nhìn nàng, đem tất cả mọi thứ tốt nhất thế gian chất chồng trước mắt nàng để nàng lựa chọn, chỉ mong đổi lấy nụ cười của nàng.


      Ban đầu, phần bao dung và đau lòng này có xen kẽ chút áy náy. Mặc dù có ra tay tiêu diệt Tề vương phủ, nhưng cấp báo thỉnh cầu tiếp viện của Tề Vương khi bình loạn lại bị bí mật sai tâm phúc chặn ở nửa đường. Lúc ấy Càn Long nghĩ chỉ là bình loạn nho , quân đội Tề vương dù được triều đình tiếp viện cùng lắm cũng chỉ hao binh tổn tướng, suy giảm thế lực, cần hao hết tâm sức để đối phó nữa. ngờ ý trời định, Tề Vương lại bị thuộc hạ bán đứng, Tề vương phi cũng tự tử vì tình. Đối mặt với đứa bé này, ban đầu chỉ làm dáng tỏ vẻ, sau lại mang theo ý muốn đền bù tổn thất, tới nay là quan tâm lòng, Càn Long nghĩ, đây có lẽ chính là cảm giác của người làm cha?


      Cho nên ngày đó ở Từ Ninh cung nghe Thái Hậu chuyện Lan Hinh thỉnh cầu tới tông miếu Hoàng gia chúc phúc giữ đạo hiếu với cha mẹ, lòng dâng lên cảm giác nỡ cực kỳ mãnh liệt khiến thẳng thừng từ chối. Lúc ấy Càn Long nghĩ dù sao nàng vẫn là đứa trẻ, có kiên nhẫn, chỉ là bị giấc mơ ám ảnh thôi, nhanh chóng quên ý định này. Nhưng đánh giá thấp cố chấp của Lan Hinh. Sau khi từ chối, bé con cũng chẳng làm khó, mỗi ngày càng thêm cố gắng tụng niệm kinh Phật vì cha mẹ. Trong mấy ngày ngắn ngủi thân thể trở nên cực kỳ gầy yếu.


      Dùng hết mọi cách cũng chẳng thể làm Lan Hinh vui lên, Càn Long hết cách, cũng chống đỡ nổi, nhìn Lan Hinh như vậy cũng sắp đau lòng muốn chết rồi. Nha đầu này sao có thể hiếu thuận đến thế, hiểu chuyện đến thế được chứ? tại ta mới là a mã của nàng, muốn hiếu thuận hãy hiếu thuận với ta trước ? Cha và con chúng ta mới ở chung vài ngày, sao có thể bỏ lại a mã ta đây mà liền mấy năm chứ? Được rồi, Càn Long gia vô sỉ lại so đo với người chết!


      Vì thế, cuối cùng Càn Long chịu thua: “Tiểu Hinh, a mã thua con, . Nhưng mà con phải đảm bảo với a mã, phải ngoan ngoãn dùng bữa, ngoan ngoãn ngủ, mỗi tháng phải ngoan ngoãn viết thư báo bình an cho a mã… blablabla…” Lan Hinh lồi mắt, xin hỏi đây là Hoàng Đế Càn Long của Đại Thanh sao? phải là mẹ già nào đó giả trang đấy chứ?


      Càn Long làm a mã rất xứng chức, chưa tới việc mỗi ngày đều tới thăm Lan Hinh, của ngon vật lạ ngừng nhét vào Khôn Ninh cung. Lan Hinh thấy cũng để tâm tới Thập Nhị a ca cũng ở Khôn Ninh cung như mình đến vậy. Lòng người cũng là xương thịt, cảm động là dối, nhưng Lan Hinh vì chút cảm động này mà buông tha cho cuộc sống của mình. Nàng chỉ muốn ở trong phạm vi năng lực của mình, cố gắng sống thoải mái chút, ung dung chút. Mà ở nơi kẻ trước đổ máu kẻ sau giẫm đạp như hoàng cung này, muốn sống ung dung thoải mái chính là mơ ước xa vời. tại nàng vẫn trong hiếu kỳ mà còn ngăn được từng đợt dò xét và những kẻ lôi kéo chứ gì sau khi đoạn tang? Nếu còn tiếp tục ở trong cung, chẳng thể thuận lợi yên ổn đến khi xuất giá được. Lan Hinh sợ bị người ta tính kế, chỉ sợ người ta mỗi giây mỗi phút đều nhớ thương mình, như thế chẳng phải mệt chết sao? Đời trước phải sống trong cạnh tranh mỗi ngày, thậm chí cuối cùng còn bị người ta hãm hại lìa đời, đời này Lan Hinh muốn đổi cách sống khác.


      Thuận lợi lấy được ủng hộ của ba đại Boss trong cung, cuối cùng Lan Hinh cũng chuẩn bị xuất phát Ngũ Đài Sơn cầu phúc. nên hỏi vì sao nàng tới miếu tự Hoàng gia ở núi Tĩnh Hạ, đây là con bà nó tiểu thuyết đấy, chẳng có đạo lý gì mà hết, ok?


      Khâm Thiên Giám chọn được ngày hoàng đạo để khởi hành, Càn Long tự mình đốc thúc phủ Nội Vụ xử lý tốt việc xuất cung của Lan công chúa, cuối cùng Lan Hinh của chúng ta cũng chạy về phía tự do. Nhìn cánh cửa cung lùi xa rồi biến mất, chỉ có Hoàng Hậu và Thái Hậu đưa mình lên xe rời , bóng dáng Càn Long vẫn thấy đâu. Lan Hinh muồn bã ỉu xìu nằm sấp ở cửa sổ xe ngựa, oán niệm nhìn về phía Càn Thanh cung, ngón tay hung hăng chọc chọc vách xe, miệng lẩm bẩm: “Bại hoại! Thế mà tới tiễn ta!”



      Nửa canh giờ sau khi Lan Hinh lên đường, Càn Long có vẻ nghiêm túc ngồi ở Dưỡng Tâm điện phê duyệt tấu chương, chỉ cần bỏ qua việc cả nửa canh giờ chỉ xem đúng bản tấu chương, hơn nữa còn cầm ngược. Ngô Thư Lai ở bên cạnh cúi đầu, mắt xem mũi, mũi nhìn tâm, tỏ vẻ hề thấy gì khác.


      “Ngô Thư Lai, bao lâu rồi?”


      “Hồi bầm Hoàng Thượng, nửa canh giờ.”


      “Có tin mới ?”


      “Hồi bẩm Hoàng Thượng, có.” Vừa dứt lời, nhiệt độ trong điện lập tức giảm xuống hai độ. Ngô Thư Lai co đầu rụt cổ, lòng oán thầm, đây là lần hỏi thứ 108 của ngài.


      “Hồi bẩm Hoàng Thượng, Đệ Nhất hồi tấu.”


      Trong điện đột nhiên xuất nam nhân mặc đồ đen cứu vớt Ngô công công bị khí lạnh xâm nhập, người tới chính là ám vệ trong truyền thuyết.


      “Mau đưa tới!”


      Hấp tấp mở ra tờ giấy mỏng ghi chép tin tức, Càn Long gia lập tức xì ra nụ cười đầu tiên của mấy ngày nay: “Bé con, thế mà dám mắng ta là bại hoại!”


      khí trong điện trở lại ấm áp, chiếc cổ rụt vào của Ngô Thư Lai lại vươn thẳng ra.


      [​IMG]
      [​IMG]
      Last edited: 16/11/20

    4. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 7: Năm tháng trong núi
      Editor: OrchidsPham

      Lan Hinh và mấy ma ma cung nữ, thị vệ tốn hơn nửa tháng tới được Linh Thứu Tự. Linh Thứu Tự là do Hán Minh Đế thành lập, là miếu tự có lịch sử lâu dài nhất Ngũ Đài Sơn, mà miếu tự Hoàng gia mấy đời, Linh Thứu Tự đứng sừng sững giữa dãy núi, lầu các chuông cổ, diện tích rộng lớn, tự thân tản ra khí độ Hoàng gia. Lan Hinh vốn nhìn quen bê tông cốt thép và những tòa nhà cao chọc trời lập tức chỗ này.


      Bởi vì là phận nữ, lại còn là Công chúa hoàng thất, Lan Hinh được chủ trì sắp xếp ở nơi bí nhất hậu viện. Đây là viện thông ba hướng, tới chính điện, thiên điện và hậu viện sau núi đều cực kỳ thuận tiện. Ra khỏi cửa mấy bước còn có mảnh đất trống trồng rau, đó trồng vài thứ rau dưa trái cây khá quý hiếm, trái cây và dưa chuột màu đen bóng vàng vàng nhìn vào vô cùng vui mắt, hẳn là do tăng nhân trong tự trồng để cung cấp thêm cho tăng nhân trong tự và khách nhân vào ăn. Hít sâu luồng khí tươi mát mang theo mùi thơm cây cỏ và mùi núi non đất trời. Bên tai khi truyền đến tiếng chuông cổ từ miếu tự khi nghe tiếng chim chóc hót vang. Tiểu viện cũng đủ rộng rãi, giữa viện là hoa viên nho đầy mô hình dã thú, trồng cây kinh sa và cây hạch đào thường thấy Ngũ Đài Sơn cùng số cây cỏ vùng núi cao.


      Tựa vào bậu cửa bằng gỗ hoàng lê ở sương phòng, Lan Hinh lẳng lặng ngắm nhìn miếu tự hình tháp thánh khiết dưới ánh trăng mỉm cười.


      giờ tâm trạng Cách Cách thoải mái hơn chưa? Buổi tối còn mơ thấy vương gia và vương phi nữa ạ?” Thôi ma ma nhìn vẻ mặt Lan Hinh, dè dặt hỏi.


      Nghe được lời hỏi thăm của Thôi ma ma, lòng Lan Hinh hơi áy náy, nhanh chóng an ủi: “Ma ma cần lo lắng, sau khi vào chùa ta liền cảm thấy trong lòng thanh tĩnh và vui sướng, nơi này phật quang phổ chiếu, khắp nơi có người tụng niệm gia tăng sức mạnh Phật pháp, ở chỗ này vì a mã ngạch nương chép kinh cầu phúc, họ nhất định có thể sớm ngày siêu thoát, rời khỏi khổ hải, chỉ là làm khổ ma ma theo ta xuất cung chịu khổ.”


      Thôi ma ma lại bị làm cảm động nước mắt giàn giụa: “Ta chỉ thương Cách Cách, trước kia ta còn ngài hiểu chuyện, hôm nay ngài lại quá hiểu chuyện, ma ma nhìn thấy đau lòng! Vương gia, vương phi dưới cửu tuyền có linh nhất định rất vui mừng!”


      Lan Hinh bất đắc dĩ nắm lấy bàn tay Thôi ma ma lôi kéo bàn tay bé của mình, bà lại bắt đầu nhớ lại quá khứ. Nhưng nàng cũng cảm thấy phiền phức với thói quen thích nhớ lại quá khứ này của Thôi ma ma, vì như thế Lan Hinh chẳng cần mở miệng nhiều cũng có thể nhận được rất nhiều tin tức về Tề vương phủ, khiến nàng thuận tiện hơn rất nhiều.


      Vì xuất cung, Lan Hinh giả vờ ngày ngày mình mơ thấy Tề vương và Tề vương phi ở dưới địa phủ chịu khổ. Thường ngụy trang nửa đêm kinh hoàng, kêu ré lên đầy sợ hãi đánh thức cung nhân, hoặc là ban ngày quỳ gối ở Phật đường như vào cõi thần tiên, quên ăn quên uống. Lan Hinh nhìn mọi người bị lừa dối của nàng mà cuống quýt, đôi khi còn thấy vui mừng. Chỉ riêng đối với Thái Hậu, Càn Long và Thôi ma ma là cảm thấy cực kỳ áy náy. Cung nhân khác lo lắng cho nàng là vì bản thân họ, chỉ có ba người này lo cho nàng, trong đó Thôi ma ma là người thân thiết nhất với Lan Hinh, cũng là người Lan Hinh có tình cảm nhất. Bà thấy ban đêm Lan Hinh ngủ được, liền trải chăn đệm xuống mặt đất dưới giường nàng để chăm sóc nửa đêm, khiến Lan Hinh ê ẩm chóp mũi, nhưng vì cuộc sống nhàng tự do, dù đau lòng hơn nữa Lan Hinh cũng cố nhẫn nại.


      Về phần Càn Long ư? Lan Hinh tự động bỏ quên. có biện pháp, ti vi hại người nha, Lan Hinh xem ti vi thấy Càn Long cũng chăm sóc lo lắng với Hoàn Châu Cách Cách như thế, mấy lần mắc tội chết đều buông tha rất nhàng. Cho nên dù Lan Hinh có cảm động cũng chỉ cảm thấy đó là hành động bại não bình thường của Càn Long mà thôi, chẳng có cảm giác đặc biệt gì lắm. Vì thế Càn Long lập chí hướng con đường khống chế nữ nhi còn chưa bước được bước nào bị Lan Hinh vơ đũa cả nắm, đòn đánh gẫy rồi. là bi kịch.


      Gấp gáp xuất cung như thế cũng là có nguyên nhân, Lan Hinh có thể tự hiểu ràng, nhưng lại thể cho Thôi ma ma ở bên cạnh hiểu được. Nàng biết nên giải thích ra sao về việc từ Cách Cách đơn giản thuần khiết lại có thể trở nên hiểu biết thông suốt trong thời gian ngắn như vậy được, chỉ có thể tự nỗ lực trong yên lặng mà thôi. Đối với họ, nội cung tại là nơi cực kỳ nguy hiểm, đặc biệt là với Thôi ma ma. ra Lan Hinh và Thôi ma ma luôn theo Tề vương sống tại Đông Bắc, Tề vương lại thủy chung với Tề vương phi, nhân trong phủ rất đơn giản. Nếu cũng có việc chỉ có Tề vương phi sinh được mình Lan Hinh, ngoài ra còn đứa con nối dòng nào khác. Lan Hinh trước kia và Thôi ma ma chưa từng trải qua tranh đấu, suy nghĩ rất đơn thuần. Đó chính là cảm giác của Lan Hinh trong thời gian tiếp xúc với Thôi ma ma. Nàng biết trong nguyên tác Lan Hinh và Thôi ma ma làm thế nào để an toàn sống tới khi xuất giá, vì dù sao đó cũng là tiểu thuyết, có thể bỏ qua. Nhưng nàng tới đây, nàng hiểu nơi này chỉ là cuốn tiểu thuyết nữa mà là cuộc sống , cần họ cùng cố gắng tính toán, thể bỏ qua cách đại khái được. Lan Hinh có thân phận công chúa, lại nhận được sủng ái của Hoàng Đế, ai dám công khai làm khó nàng, mà với tâm kế của nàng cũng chẳng để ai lợi dụng mình được. Nhưng thể tính tới chuyện người khác ra tay với tâm phúc bên cạnh nàng được. Đặc biệt là Thôi ma ma đơn thuần, càng khiến Lan Hinh khó lòng đề phòng, cho nên nhất thiết phải đổi lại hoàn cảnh sống, từ từ thay đổi Thôi ma ma.


      Lan Hinh có đặc điểm, đó chính là bao che khuyết điểm. Có lẽ là vị trí và hoàn cảnh của Lan Hinh quá phức tạp, quá lạnh lùng, có rất ít người bước được vào trái tim Lan Hinh, nhưng khi vào được bị Lan Hinh coi là đồ của riêng mình, dùng toàn lực để bảo vệ. khi sinh hận phải tận diệt.


      tại, Lan Hinh cảm thấy may mắn với quyết định của mình. Ngũ Đài sơn hổ là thánh địa Phật gia, địa linh nhân kiệt, từng nhánh cây ngọn cỏ đều mang linh khí. Gần sát thiên nhiên và Phật quang như vậy khiến linh hồn con người cũng được tẩy rửa, Lan Hinh cũng có cảm giác như vậy. Kể từ khi đến đây, tâm trạng buồn bực lo lắng đều trở nên bình tĩnh hơn. Đời trước tranh cãi lục đục cả đời, đời này Lan Hinh chỉ muốn bình tĩnh hưởng thụ cuộc sống mà thôi. Mỗi buổi sáng nàng đều dành ra hai canh giờ tụng kinh niệm phật vì gia đình Tề vương, sau đó là ở khoảng đất sau núi trồng vô số rau dưa hoa cỏ. Sau khi ăn trưa, Lan Hinh nhìn bảng chữ mẫu rèn luyện chữ viết. Chẳng còn cách nào, Càn Long dặn dò mỗi tháng đều phải viết thư cho , mấy phong thư đầu còn có thể nhờ người khác viết thay nhưng cứ thế mãi khiến người ta nghi ngờ. Lan Hinh chỉ có thể cố gắng luyện viết chữ trong thời gian nhanh nhất. Về phần vẽ tranh, đối với người bắt đầu với nghề người mẫu, nhưng lại bị ghẻ lạnh chuyển hướng sang thiết kế thời trang như Lan Hinh mà đó chỉ là việc dễ hơn ăn bữa cơm. (Có lẽ đây là khoảng thời gian làm người mẫu trong nước, bị ghẻ lạnh.)


      Thời gian sau bữa tối chính là thời gian làm đẹp của Lan Hinh. Đây chính là bệnh nghề nghiệp khi làm người mẫu của Lan Hinh, đời này, gương mặt cũng rất quan trọng, vì thế Lan Hinh vẫn duy trì thói quen này. Dùng trái cây và dưa leo tạo thành mặt nạ thiên nhiên; thảo luận qua vài phương thuốc và món ăn để làm đẹp với Thôi ma ma, thuận tiện học hỏi chút trù nghệ từ bà ( ngờ Thôi ma ma lại là cao thủ nấu nướng.); trước khi ngủ chạy hai vòng quanh tiểu viện; giờ Tuất (7-9 tối) ngủ, vì vẫn ôm ý nghĩ cố chấp với vóc dáng người mẫu, trước khi ngủ Lan Hinh kiên trì uống chén lớn sữa trâu. Càng thêm vui mừng là Lan Hinh phát sau núi có suối nước nóng. Suối nước nóng này tản ra mùi trứng thối, vì thế tăng nhân và cư dân trong núi đều cho rằng suối này có độc, dám tới gần. Đúng là có lời cho Lan Hinh, người khác biết nhưng Lan Hinh hiểu biết về làm đẹp lại mừng như điên. Suối nước nóng phát ra mùi trứng thối là hương vị đặc biệt của lưu huỳnh, loại suối nước nóng có mùi này hàm chứa rất nhiều nguyên tố khoáng vật, có thể trừ độc dưỡng nhan, nếu tắm lâu, màu da trở nên trắng nõn, chất da cũng trở nên trơn nhẵn. Trước kia Lan Hinh theo con đường làm mỹ nữ, làn da màu lúa mạch chính là nhãn hiệu của nàng, ra nàng thèm thuồng trở thành công chúa Bạch Tuyết lâu rồi. Hôm nay được thay đổi thân thể, trở thành mỹ nữ xinh đẹp, Lan Hinh cũng phải bảo vệ cho tốt. biết khi còn bé mà bảo vệ giữ gìn, lớn lên có nguy hiểm sao? biết? Xem mấy diễn viên đóng Harry Potter biết.


      Lan Hinh tìm tất cả những điều thú vị làm cho cuộc sống của mình trở nên phong phú hơn. Ngoài lúc học nấu ăn với Thôi ma ma, Lan Hinh còn theo thầy thuốc trong chùa học y thuật. Xung quanh đây đều là hòa thượng, ngã bệnh muốn xem đại phu rất phiền phức, cũng rất lúng túng, Lan Hinh luôn thờ phụng câu : “Nhờ người bằng tự mình làm.”


      Lúc rảnh rỗi, thỉnh thoảng Lan Hinh viết thư cho Càn Long coi như nghịch chơi đỡ buồn. Miêu tả cuộc sống làm ruộng thú vị và những cảnh sắc xinh đẹp trong núi cho Càn Long, đôi khi còn có thể kèm theo vài bức tranh tiện tay vẽ xấu của nàng nữa.


      Vào thu, cây cối trong núi dần dần đổi sắc, toàn bộ núi Linh Thứu dường như trở nên vui mắt hơn, hồng vàng trắng tím… muôn màu muôn vẻ.


      Lan Hinh chưa bao giờ biết rằng ra thế giới vẫn còn nhiều màu sắc khác ngoài đen và trắng đến thế. Trải giấy, tinh tế vẽ lên cảnh sắc bên ngoài, nhìn xung quanh chút, tính trẻ con đột nhiên nổi lên, nàng điểm thêm giữa khung cảnh núi rừng hai thân ảnh be bé, nam nhân cao lớn mặc thường phục màu vàng sáng, xinh xắn mặc quần áo trắng kiều bĩu môi nắm lấy vạt áo nam nhân, dường như lẩm bẩm gì đó, cả bức tranh lên vẻ sống động ấm áp, còn có thêm chút hứng thú trẻ thơ. Lan Hinh nhìn lại, bày tỏ hài lòng.


      đêm này, rảnh rỗi, Lan Hinh lại bắt đầu viết thư cho Càn Long, cẩn thận báo cáo bản thân túng quẫn như thế nào khi giúp tăng nhân thu hái quả rồi càng giúp lại càng rối rắm như thế nào; khoe khoang miêu tả cảnh đẹp mùa thu của Ngũ Đài Sơn; cuối bức thư lại theo lệ cũ dặn dò ông chú già Càn Long chú ý nghỉ ngơi, bảo trọng thân thể. Hazz, lớn tuổi, lại có sinh hoạt cá nhân thối nát, chú ý dưỡng sinh tốt lắm nha! Lan Hinh bày tỏ lo lắng sâu sắc về vấn đề này. Lại đọc lại bức thư từ xuống dưới, cảm thấy dường như vẫn thiếu gì đó, Lan Hinh sờ sờ cằm. A! Tay phải nắm thành quyền đập vào bàn tay trái, lấy ra bức tranh cảnh thu hôm nay mới vẽ, cẩn thận gấp lại nhét vào phong thư.


      - Dưỡng Tâm điện -


      “Ngô Thư Lai, thư về chưa?”


      “Hồi bẩm Hoàng Thượng, còn chưa tới!” Nhiệt độ giảm mạnh, Ngô công công co đầu rụt cổ theo thói quen.


      “Nô tài Đệ Nhất hồi tấu!” Trong điện đột nhiên xuất người áo đen, vì thế tiểu nhân trong lòng Ngô Thư Lai cắn khăn tay lệ: “Đệ Nhất, chúng ta biết ngươi luôn luôn cứu chúng ta vào lúc này mà, chúng ta ngươi!”


      “Mau đưa tới!” Ngô Thư Lai dám chậm trễ, vội vàng đoạt lấy phong thư trong tay Đệ Nhất dâng lên cho Càn Long. Đệ Nhất thầm bĩu môi oán trách “Ngô công công lấy thư luôn luôn thiếu dịu dàng như vậy!” Sau đó xoẹt tiếng biến mất. Hai người trong điện hiển nhiên là quen với xuất quỷ nhập thần này rồi.


      Cẩn thận ước lượng bức thư, cảm thấy nặng hơn bình thường, Càn Long cảm thấy hài lòng. Xem thư xong, tâm trạng vốn bị kiện tiết lộ quân cơ của Quân Cơ xứ làm cho u ám của Càn Long liền chuyển sang trong sáng ấm áp. Dè dặt trải bức tranh của Lan Hinh như đối xử với vật báu, Càn Long nhộn nhạo. Ngón tay dịu dàng vuốt ve hai bóng dáng be bé trong tranh, đáy mắt Càn Long đong đầy niềm vui.


      Nhiệt độ trong điện liên tục tăng lên, Ngô Thư Lai vén tà áo thầm bày tỏ, hình như hôm nay mặc nhiều áo quá rồi. Tiểu nhân trong lòng hướng về phía Ngũ Đài Sơn phất cờ reo hò: “Công chúa, thư báo bình an của ngài nhất định phải tăng cường nha! Các nô tài ở đây mỗi tháng chỉ trông vào thư ngài mà sống thôi đó!”


      [​IMG]
      [​IMG]
      Last edited: 16/11/20
      Dao hoa 1, Dang Tap Te, Tuyết Nhu20 others thích bài này.

    5. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Khụ........Khụ.........hình như có hình ảnh luyến đồng ko hề nhẹ đâu đây phải hem ta......,.,:hoho:
      OrchidsPham thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :