1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên không] Thuần long ký - Phong Lưu Thư Ngốc

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      Hóng tới phần đó :3

      Hy vọng mâm thịt vào tay tui :th_6::th_6::th_6:

    2. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Nửa sau khi cha nuôi Càn Long mần thịt dưỡng nữ rồi ... tăng dần đều luôn, cháu nào cũng cóa phần, ko phải vội :yoyo14:
      Haruka.Me0, Minami~, nhimxu4 others thích bài này.

    3. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 3: Tiến cung diện thánh
      Editor: OrchidsPham

      Lan Hinh nhanh chóng vùi đầu vào kế hoạch cải tạo bản thân thành tiểu quý nữ Mãn châu. May mà tiểu Lan Hinh là hậu nhân võ tướng, tố chất thân thể vốn tốt hơn so với các cùng lứa tuổi rất nhiều, bây giờ lại thay bằng linh hồn của siêu người mẫu vào, lại càng như dệt hoa gấm, như hổ thêm cánh. Làm nghề người mẫu, phải làm sao giả vờ xinh đẹp, ăn mặc ra sao, nằm thế nào ngồi kiểu nào, làm sao biến đổi từ cuồng dã, ưu nhã tới thần bí cao qúy… các loại phong cách và vẻ mặt được khắc vào xương tủy, trở thành bản năng rồi. Từ đại thế kỷ 21 chuyển đổi thành quý nữ Mãn châu cao quý ưu nhã tiến lùi phù hợp, Lan Hinh chỉ cần dùng có 4 ngày ngắn ngủi!


      Thôi ma ma lại cảm động, bà cảm thấy từ ngày tỉnh lại đó, người Cách Cách xảy ra thay đổi cực lớn, mặc dù Cách Cách hề thân cận với bà nữa, thường xuyên lôi kéo bà chuyện nhưng toàn thân dường như đều tỏa ra ánh hào quang. Thôi ma ma đọc sách nên biết phải hình dung cảm giác của mình như thế nào. Bà chỉ biết Cách Cách trở nên xinh đẹp hơn. Đúng vậy, “xinh đẹp”, từ miêu tả nữ nhân này dùng để miêu tả tiểu Cách Cách tuyệt đối hề kệch cỡm. Có lẽ gặp phải đả kích quá lớn, Cách Cách trưởng thành chỉ trong đêm, trước kia gương mặt nhắn tròn tròn chỉ có thể là đáng , trong vòng tháng gầy gò tới mức hợp với tiêu chuẩn mặt trái xoan. Đường nét gương mặt càng trở nên sắc nét ràng hơn, bây giờ tiểu Cách Cách mang gương mặt dung hòa giữa quyến rũ và hồn nhiên - hai loại cảm giác hoàn toàn đối lập với nhau, lại hoàn toàn phù hợp chút phản cảm, ngược lại còn mang theo hấp dẫn rất riêng.


      Con mắt Cách Cách sáng lên, càng thêm thủy nhuận linh động. Có đôi mắt như vậy, tại Cách Cách hoàn toàn cần lên tiếng. Chỉ cần dùng đôi mắt kia yên lặng nhìn chăm chú có thể biểu được ngàn vạn cầu xin của nàng rồi, đời này ai có thể từ chối đôi mắt như vậy cả. Cử chỉ của Cách Cách cũng trở nên ưu nhã hơn, trước kia vẫn là bé luôn nôn nôn nóng nóng, mặc dù cũng có quy củ nhưng bây giờ sao? Ngay cả tư thế lại cũng rất dễ nhìn. Cùng là bước , sao Cách Cách bước có thể ưu nhã thướt tha đến thế chứ?


      Bất kể nhìn từ góc độ nào, ma ma dạy dỗ nghi thức nghiêm khắc nhất Đại Thanh cũng thể tìm ra được nửa điểm tốt người Cách Cách. Mặc dù Cách Cách luôn bĩu môi nhíu mày khi bà trang điểm cho nàng, dường như rất ghét bỏ gương mặt của mình, nhưng dù nhìn thế nào bà cũng thấy Cách Cách nhà mình chính là tiểu mỹ nhân đệ nhất thiên hạ! Thôi ma ma an ủi, đó là ảo giác, ảo giác của bà thôi.


      Ngày hôm đó thời tiết rất tốt, giờ Mẹo Lan Hinh bị nha hoàn đánh thức, bắt đầu trang điểm thay trang phục. Đúng vậy, hôm nay chính là ngày Lan Hinh tiến cung diện thánh, cả phủ căng thẳng như gặp kẻ địch lớn, Thôi ma ma ngừng thay đổi kiểu tóc cho Lan Hinh, đồ trang sức và trang phục, cần phải làm Cách Cách chói lọi, tốt nhất là vừa vào cung nhận được thích của quý nhân trong cung! Như thế cuộc sống sau này của Cách Cách mới có lợi, Lam Tâm nữ vương, , bây giờ là bạn Lan Hinh, cảm thấy mình lại ngồi ở nơi trang điểm của sàn diễn, nàng nhắm mắt hưởng thụ cảm giác này. Chẳng qua khi Lan Hinh mở mắt ra, khỏi vạch đen đầy đầu. Trâm cài trang sức đầy đầu này là sao hả? Tính sao cũng thấy nặng tới mấy cân đúng ? Trang phục đẹp đẽ quý giá này là sao? Tuy rất đẹp mắt rất quý phái, nhưng điều này chẳng phải là quá mức đối với mồ côi ư? Đây cũng phải là đời cuối nhà Thanh, cần mang cái mũ giả cực lớn đầu, nếu chẳng phải Lan Hinh chết thêm lần nữa sao?


      Bỏ qua ánh mắt ai oán của Thôi ma ma và đám nha hoàn bên cạnh, Lan Hinh quyết đoán tháo bỏ toàn bộ trâm cài và trang sức búi tóc.


      “Ma ma, tại ta có tang người, thích hợp với cách ăn mặc thế này. Ta biết ma ma hy vọng ta có thể nhận được ưu ái của quý nhân nên mới thận trọng trang điểm như thế, nhưng a mã và ngạch nương khi còn sống ta làm tròn bổn phận của người con, họ rồi, ta cũng ngày dám quên, dù trong cung thể mặc đồ hiếu, nhưng chúng ta hãy cố gắng giảm bớt , tạm thời biểu lộ lòng hiến thảo của ta. Đại Thanh luôn dùng hiếu trị quốc, tin rằng quý nhân trong cung thông cảm thôi.” Vừa , Lan Hinh vừa nhanh chóng lựa chọn bộ sườn xám màu lam nhạt, chỉ thêu hoa linh lan ở chỗ ống tay áo tà áo và vạt áo để trang trí ở bên cạnh mặc vào người. Lại bảo Thôi ma ma vì “tấm lòng hiếu thảo” của Lan Hinh làm cảm động rưng rưng nước mắt ở bên cạnh chải cho nàng kiểu tóc hai đầu đơn giản.


      Lan Hinh nhanh chóng lau son phấn thoa mặt. Chất da của thân thể này rất tốt, trơn mềm nhẵn nhụi, màu da lại trắng nõn. Trải qua chăm sóc của Lan Hinh mấy ngày nay lại tăng thêm chút đỏ ửng tự nhiên, dùng son phấn ngược lại càng như vẽ chân cho rắn, che dấu xinh đẹp vốn có. Lan Hinh thoa chút cao mỡ mà quý nữ hay dùng bảo vệ môi vào mùa đông lên đôi môi đỏ hồng vểnh vểnh của mình, khiến đôi môi càng thêm bóng loáng và non mềm, lại chọn lấy hoa cài tua rua bằng bạc đưa ra sau tai, cài lên phần đầu bên trái là xong.


      Biến đổi ánh mắt khiến người ta vừa nhìn thương, Lan Hinh quay đầu trở lại, dùng đôi mắt to ngập nước lo lắng nhìn Thôi ma ma và đám nha hoàn xung quanh, đưa tay khẽ sờ sờ vành tai , hé đôi môi đỏ mọng, dùng giọng uyển chuyển đến mức có thể khiến người ta tê dại cả xương cốt vô tội : “Ma ma, cứ ăn mặc thế này thôi được ?”


      Trong nháy mắt, tất cả đều bị sắc đẹp của Lan Hinh giết sạch!


      Ngồi trong xe ngựa, Lan Hinh hơi thấp thỏm, vì xuyên qua, hơn nữa lại hề có trí nhớ của chủ thân thể này, mọi tin tức có thể hỏi Lan Hinh đều hỏi hết, chỉ có Hoàng Đế đương triều là ai nàng dám hỏi. Là quý tộc Mãn châu, ngay cả đứa trẻ ba tuổi cũng biết phong hào của Hoàng Đế đương triều, nếu nàng hỏi tuyệt đối khiến người ta cảm thấy kỳ quái! Lan Hinh với nguyên tắc sống nhiều chuyện bằng ít chuyện, nghe nhiều nhìn nhiều, ít làm ít lập tức quyết định chờ vào cung rồi tùy cơ ứng biến.


      Nên biết rằng trước đời Càn Long, các vương gia khác họ đều bị cha Càn Long là Ung Chính tiêu diệt sạch, Hoàng Đế cầm quyền tại rất có thể là hai vị Thuận Trị, Khang Hi, cũng có năm phần là Ung Chính. Thuận Trị dễ đối phó rồi, nhưng Hoàng thái hậu của Thuận Trị lại là bà lão Ngọc nhi khôn ngoan khéo léo, hề dễ lừa! Hai vị đế vương sau Thuận Trị lại càng khó chơi, cho nên Lan Hinh hề có chút nắm chắc nào trước khi diện thánh cả, nàng bắt đầu cảm thấy hơi lo lắng.


      suy nghĩ, xa giá chậm rãi dừng lại trước Thần Võ môn, chứng kiến cung nhân đánh xe trực tiếp dừng xe trước Thần Võ môn Lan Hinh thở phào cái. Nên biết xa giá cho phép ngừng trước Thần Võ môn, đều phải dừng lại ở xa xa, sau đó người được yết kiến phải tự bộ vào trong cung. Xa giá được dừng trước Thần Võ môn là vinh hạnh đặc biệt lớn, đến lúc này Lan Hinh mới thở phào nhõm. Đạp lên lưng tiểu thái giám, Lan Hinh đặt tay lên bàn tay dìu đỡ của Thôi ma ma, ưu nhã bước xuống xe ngựa. Đối với Lan Hinh sớm hiểu chế độ tôn ti nghiêm khắc của Thanh triều việc đạp lên lưng người khác này cũng hề có chút khó khăn nào. Cũng chẳng có cách khác, đến cái thời địa phong kiến này mà kêu gọi khẩu hiệu ngang hàng đúng là đồ đầu óc bã đậu! Tại xã hội này, thân phận và địa vị là thứ quyết định hết thảy, nếu muốn bị dẫm đạp phải chuẩn bị sẵn tâm lý mà giẫm đạp kẻ khác!


      vị công công nhìn qua cũng có phẩm cấp thấp đứng cạnh xe thấy Lan Hinh bước xuống vội vàng cúi đầu vấn an: “Cách cách cát tường, Lão Phật gia ở Từ Ninh cung chờ cách cách yết kiến, mời cách cách theo nô tài tới đó.” xong lại cung kính gập người lần nữa, sau đó cúi đầu duỗi tay ra bên trái tỏ vẻ dẫn đường. Nghe được ba chữ “Lão Phật gia” này, lòng Lan Hinh dâng lên cảm giác rất kỳ lạ, nhưng lúc này nàng còn thời gian mà nghĩ nữa, đành khách khí đáp lại câu: “Làm phiền công công” rồi lặng lẽ theo công công tới Từ Ninh cung trước.


      phút sau, cung điện trang nghiêm hoa mỹ đập vào mi mắt, xa xa chính là ba chữ Từ Ninh Cung vàng chóe chói lọi, toát ra hơi thở đặc biệt trang trọng xa hoa của hoàng thất. Công công chịu trách nhiệm dẫn kiến từ xa hắng giọng hô lên sắc nhọn: “Lan cách cách yết kiến Lão Phật gia!” Thái giám đứng canh cửa Từ Ninh cung cũng bắt đầu hắng giọng truyền vào trong, xuyên thủng qua mấy tầng cửa cung vẫn còn nghe thấy lanh lảnh. Lan Hinh nghe thế đầu đầy vạch đen, nghĩ thầm: “Cái gì gọi là phong phạm Hoàng gia, cái gì gọi là chú trọng hình thức, cái gì gọi là phô trương, cuối cùng ta cũng được mở rộng tầm mắt!”


      tới cửa cung chờ lát, lại nghe tiếng lanh lảnh: “Tuyên Lan Cách Cách vào tiếp kiến.”


      Mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, Lan Hinh bình tĩnh ung dung theo thái giám dẫn đường vào chính điện Từ Ninh cung, khó khăn lắm mới được dừng lại ở nơi cách chủ vị năm thước, dùng tư thế tiêu chuẩn nhất, vẻ mặt thành kính nhất hành đại lễ, miệng vấn an: “Nô tỳ Thư Mục Lộc Lan Hinh cung thỉnh Hoàng thái hậu thánh an!” Sau đó nâng người lên, trước mắt chỉ có thể nhìn thấy đôi guốc cao gót thủ công tinh cảo, thêu chìm tường vân màu vàng sáng.


      giọng hiền lành truyền đến: “Ừm, cần đa lễ, mau đứng lên !”


      Sau khi đứng dậy Lan Hinh mới dám nhìn về phía Thái Hậu, Thái hậu trước mắt mặt mũi hiền lành, đầu tóc pha sương nhưng được bảo dưỡng rất cẩn thận tỉ mỉ, mặc bộ triều phục đại diện cho thân phận Thái hậu màu vàng sáng hoa lệ, từ trong ra ngoài biểu lộ cảm giác áp bách tôn quý. Hiển nhiên là bà rất hài lòng với ăn mặc trong trắng thuần khiết và lễ nghi cung đình tiêu chuẩn của Lan Hinh, ánh mắt nhìn Lan Hinh cũng lộ ra chút vui vẻ.


      Thái hậu thân thiết vẫy vẫy tau gọi Lan Hinh: “Hài tử đáng thương, mau tới đây cho ai gia nhìn kỹ nào, gầy tới thế này rồi.”


      Lan Hinh mở to đôi mắt cún con ướt át, làm bộ sợ hãi di chuyển tới bên cạnh Thái hậu, hiển nhiên Thái hậu cũng chịu nổi ánh mắt cún con biết này, lập tức đau lòng ôm lấy vai nàng, nhàng vỗ lưng nàng an ủi: “Đáng thương, hơn tháng này khổ cho con rồi, gầy tới mức còn nhìn ra hình dạng gì nữa rồi! Yên tâm, sau này ai gia nhất định chăm sóc con tốt, vào cung rồi hãy coi nơi này là nhà của con nhé?”


      Lan Hinh bị ôm, vùi đầu vào trong ngực Thái hậu, mặc dù thấy được vẻ mặt của Thái hậu nhưng vẫn có thể cảm nhận được đau lòng chân thành tha thiết và quan tâm trong giọng đó. Lan Hinh ngoan ngoãn nằm trong lòng Thái Hậu, thuận theo gật đầu, rước lấy trận cười khẽ của Thái hậu, Lan Hinh cúi đầu cũng cười: “Xem ra xuyên qua cũng rất tốt đấy chứ!”


      Nhưng chuyện kế tiếp lại khiến Lan Hinh nổ tan tành thừa chút cặn bã nào, bởi vì Thái hậu lại ra câu: “Ha ha, tiểu nha đầu phải sợ, ở chỗ ta đây còn có Tình cách cách của phủ Dụ vương, tình huống của con bé cũng như con, tuổi cũng đồng dạng, con đến rồi cũng đúng dịp làm bạn với nhau.”


      Lan Hinh kinh hãi ngẩng đầu lên, vừa vặn nghiêng mắt nhìn thấy quyển kinh Phật đặt bàn, ở góc dưới của bìa dùng lối viết khải: Càn long năm… tháng… thân thể gần như hóa đá.


      Lan Hinh? Tình Cách Cách? Lão Phật gia? Càn Long? Mấy chữ này dùng tốc độ 400 km/s đập mạnh vào đại não Lan Hinh, khiến nàng mê muội. Bản thân chẳng những xuyên qua mà còn xuyên vào cuốn sách? , còn là xuyên vào vài cuốn sách, hơn nữa, bản thân nàng chính là nhân vật phản diện chân chính của mấy cuốn sách đó, bị bà nội ngược thân ngược tâm, ngược đến chết sống lại? Hừ lão giặc trời thấy ta sống quá tốt nên muốn đùa giỡn ta đấy sao? Nếu ta tới đây sớm thế này, tuyệt đối chuẩn bị sẵn sàng, chỉ có Lan Hinh ta đây ngược kẻ khác chứ ai có thể ngược ta? Quyết cho phép! Tiểu nhân trong lòng thầm nắm tay thành quyền, nữ vương Lan Hinh vô cùng vất vả cưỡng ép bản thân tiếp nhận chuyện xuyên qua điên rồ này, lại nghe thấy thái giám bên ngoài hô vang: “Hoàng Thượng, Hoàng Hậu đến!”


      Còn chưa chuẩn bị xong tâm lí lập tức phải đối mặt với tên Boss kinh khủng thiếu não số thế giới này, Lan Hinh vừa thoát khỏi trạng thái hóa đá lại trực tiếp hồn về với hành tinh mẹ luôn! Xin ngài cho ta ngày bình yên ! Tiểu nhân trong lòng Lan Hinh rơi lệ đầy mặt.



      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      Last edited: 16/11/20
      Dao hoa 1, Tuyết Nhu, minmapmap250517 others thích bài này.

    4. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 4: Lần đầu gặp mặt
      Editor: OrchidsPham


      Lan Hinh lập tức tự giác rời khỏi lòng Thái Hậu, đứng bên cạnh bà, nhận đước ánh mắt tán thưởng của Thái Hậu. Rất nhanh, bóng dáng cao lớn mặc thân triều phục màu vàng sáng xuất ở cửa đại điện, xem ra là Hoàng Đế tới trước. bước tới bên cạnh cung kính chắp tay với Thái Hậu: “Nhi thần cung thỉnh Hoàng ngạch nương thánh an.” Thái độ cung kính, cử chỉ tự nhiên tiêu sái lại chứa cảm giác uy nghiêm áp bách. Hoàng Hậu cũng mau chóng bước vào điện, ấm ức nhún mình hành lễ vạn phúc: “Nhi tức cung thỉnh hoàng ngạch nương thánh an. Nghe hôm nay Lan Hinh tới ngày yết kiến, Hoàng Thượng đặc biệt mang thần thiếp tới đây thăm.”


      Lan Hinh thừa dịp hai người hành lễ, cẩn thận xem xét con rồng bại não và đệ nhất mỹ nữ Mãn Châu trong truyền thuyết. Chỗ nào giống con rồng bại não hả? Nhìn rất ra hình ra dạng đấy chứ! Chỉ thấy nam tử mặc long bào vàng sáng trước mặt, làn da màu lúa mạch, trong con mắt người mẫu như Lan Hinh mà nhìn thân hình cũng tính là cao lớn rắn rỏi, dưới che đậy của triều phục mà vẫn có thể nhìn ra được cơ bắp chứa đàn hồi, hiển nhiên là trải qua rèn luyện nghiêm khắc, mặt như đao khắc, sống mũi cao thẳng, lông mày rậm rạp thẳng tắp, đôi mắt phượng hẹp dài mang theo quyết đoán khiếp người. Lại nhìn Hoàng Hậu, cũng là mỹ nhân hiếm thấy, màu da trắng nõn, đường nét gương mặt xinh đẹp diễm lệ, dưới hỗ trợ của triều phục quý giá vào vàng sáng càng lộ ra vẻ sắc bén và khôn khéo. Hình tượng của hai người lúc này hoàn toàn phá vỡ tưởng tượng của Lan Hinh.


      Ni mã! Con rồng bại não mà lớn lên còn được như thế này đúng là sỉ nhục với từ “nam nhân tiêu chuẩn.” Ni mã! Hoàng Hậu có đầu óc thế nào lại mang bộ dạng khôn khéo dễ lừa thế này? Tiểu nhân trong lòng Lan Hinh lại bắt cầu cắn khăn tay rơi lệ.


      Thái Hậu mỉm cười vuốt cằm miễn lế, Hoàng Đế và Hoàng Hậu tự nhiên liếc nhìn về phía Lan Hinh đứng bên. Lan Hinh tiến lên hành đại lễ quỳ lạy với Đế Hậu, dùng tiếng thanh thúy như chim hoàng oanh vẫn pha chút bập bẹ đáng vấn an: “Nô tỳ Thư Mục Lộc Lan Hinh cung thỉnh Hoàng Thượng thánh an, cung thỉnh Hoàng Hậu thánh an!”


      Hai người nhìn như phấn điêu ngọc mài hành lễ quỳ lạy ra hình ra dạng, lại dùng giọng như búp bê thỉnh an, đầu vừa ngẩng lên lại xuất đôi mắt to sũng nước tràn ngập sùng kính ngưỡng mộ chớp chớp nhìn mình, đúng là đáng chết người! Hai người khỏi giật mình sững người lại. Hoàng Hậu lập tức đưa tay kéo bé con còn quỳ lên ôm vào lòng, đau lòng vỗ về đầu của bé con chẳng khác gì búp bê : “Mau đứng lên, nhìn dáng vẻ bé này, khiến người ta đau lòng mà, sau này ở trong cung phải điều dưỡng tốt mới được.” Hai người ôm ấp như mẹ con, mọi người vui mừng nhìn xem nên vô tình bỏ qua bàn tay cũng vươn ra cùng lúc với Hoàng Hậu của Càn Long.


      Cuối cùng vẻ mặt “nước mắt lưng tròng của bé mồ côi” mà Lan Hinh chuẩn bị tìm được thời cơ phát huy tốt nhất rồi. Chỉ thấy vành mắt nàng lập tức đỏ lên, nước mắt dâng đầy hốc mắt như sắp rơi lệ nhưng lại chỉ cắn chặt cánh môi nhắn cố nén tiếng khóc thút thít, hai hàng lông mi dày giờ đây dính đầy nước mắt. Biểu cảm như thế xuất gương mặt tinh xảo như búp bê, lực sát thương lập tức tăng gấp đôi, mọi người quanh đó, ngay cả khí cũng đều trở nên đau buồn.


      Vốn dĩ Càn Long tới Từ Ninh cung chỉ muốn làm cho có lệ, an ủi con công thần chút, sau đó tùy tiện sắp đặt Lan Hinh cho quý nhân Mãn Châu có địa vị cao trong cung để nuôi dưỡng. Vương gia khác họ vẫn là cây đinh cắm trong lòng , những Vương gia khác giải quyết xong cả rồi, chỉ còn ba Vương gia khác họ là Tề Vương, Đoan Vương và Hòa Thạc Vương nữa thôi.


      Hòa Thạc Vương làm việc rất cẩn thận, rất khó nắm đuôi, muốn đối phó người này chỉ có thể từ từ mà tính.


      Đoan Vương đóng ở Kinh Châu, là người rất cuồng vọng, đàn áp dân chúng, cho dù đối phó người này sớm muộn gì cũng dấy lên bạo loạn ở Kinh Châu, lúc đó chỉ cần ra tay giải quyết là xong. Chỉ có Tề Vương, sống rất chính trực, có tài cầm quân, lại rất trung thành và tận tâm vì triều đình. Mặc dù Càn Long luôn canh cánh trong lòng về Tề Vương giống như các Vương gia khác họ khác nhưng vẫn chưa hề làm ra cử động nào để đối phó người này. Tuy giang sơn xã tắc rất quan trọng nhưng nhân tài cũng khó kiếm kém.


      Đúng vào thời điểm Càn Long khó xử vợ chồng Tề vương chiến công hiển hách lại đồng thời mất trong cuộc bình loạn. Điều này khiến Càn Long rối như tơ vò, chỉ có thể thở dài: “Ý trời khó trái.”


      Mang theo tâm trạng diễn trò và có lệ tới Từ Ninh cung, Càn Long biết rằng ngoài câu “Ý trời khó trái.” còn có câu “số mệnh định” đợi . Ở nơi này gặp phải bé con như ngọc hành lễ quy củ, vấn an bằng giọng điệu non nớt, sau đó cố tỏ vẻ bình tĩnh kiên cường, dùng đôi mắt to ướt át nhìn , Càn Long cảm thấy trái tim mình đều bị đôi mắt tràn ngập bi thương và bất lực kia làm rung động. Trực giác của rằng vẻ mặt ảm đạm bi thương kia nên xuất người bé con trước mặt . Lí trí còn chưa đưa ra quyết định hai tay vô thức vươn ra muốn ôm lấy thân hình bé kia mà an ủi.


      Nhưng đáng chết! Từ lúc nào mà Hoàng Hậu lại có dáng vẻ mẹ hiền với con người khác thế? Tự nhiên lại cướp người với trẫm? Giờ phút này vẻ mặt khiến người ta đau lòng kia lại xuất lần nữa, Càn Long mặc kệ phản ứng của mọi người, trực tiếp lôi Lan Hinh từ lòng Hoàng Hậu ra, kéo bé con tựa vào khuỷu tay mình.


      Hoàng Hậu bị cảm xúc Càn Long để lộ ra làm cho kinh hãi, theo phản xạ buông tay ra, Lan Hinh dễ dàng bị đổi sang vòng tay của người khác, mùi long tiên hương trầm mang theo cảm giác an toàn xộc vào khoang mũi nàng. Lan Hinh khỏi thoải mái khẽ híp đôi mắt hạnh lại, hiển nhiên là nàng rất hài lòng với vòng tay ôm ấp này.


      Càn Long luôn chú ý tới vẻ mặt của Lan Hinh lập tức cảm thấy thỏa mãn. nhàng lau giọt nước mắt sắp rơi xuống ở khóe mắt Lan Hinh, thời điểm ngón tay tiếp xúc với làn da trơn mềm của nàng hơi khưng lại, nhưng che dấu rất nhanh, sau đó dùng giọng dịu dàng nhất từ trước đến nay an ủi nàng: “Tiểu Lan Hinh đừng quá khổ sở, vào cung rồi, nơi này chính là nhà của con, tất cả mọi người chăm sóc con tốt, sau này con phải mình nữa, cần sợ nhé.”


      Mặc dù sau khi xuyên qua Lan Hinh luôn biểu rất kiên cường và tỉnh táo nhưng ai biết nàng chỉ là chôn sâu lo lắng sợ hãi xuống đáy lòng mà thôi. Giờ phút này khi nghe tiếng trầm thấp gợi cảm như mang theo ma lực, sợ hãi của nàng lập tức lắng dịu xuống. Nàng ngẩng đầu lên, nhìn ánh mắt mang theo dỗ dành thương của Càn Long, cuối cùng giọt nước mắt vẫn nhịn được mà lăn xuống, nhưng khóe môi lại vẽ ra nụ cười tươi sáng.


      Đây chính là nước mắt và nụ cười đẹp nhất mà Càn Long từng nhìn thấy, hai biểu này kết hợp thành vẻ mặt xinh đẹp nhất thế gian, Càn Long bị vẻ mặt này làm rung động sâu, nhất thời ngẩn ra. Thái Hậu ở bên cạnh lúc này lại kịp thời phản ứng, cười ha hả : “Như thế rất tốt, ta vừa nhìn bé con này thấy vô cùng thích, muốn đón bé con đến chăm sóc. Nếu hôm nay Hoàng Thượng mở kim khẩu, chi bằng hãy dùng danh nghĩa Hoàng Hậu, để hoàng thất nuôi dưỡng . Hoàng Đế, Hoàng Hậu, các con thấy được ?”


      Giọng của Thái Hậu đồng thời đánh thức Đế Hậu ngẩn người, Hoàng Hậu vội vàng lấy cớ : “Hoàng ngạch nương đúng lắm, thần thiếp nhìn thấy đứa bé này cũng hết sức thích, thầm nghĩ nếu là con của mình tốt quá. Hay là Thái Hậu ngài nhường cho thần thiếp , thành toàn cho mong ước trong lòng thần thiếp!” Càn Long lấy lại tinh thần, bỏ qua cảm giác quái dị trong lòng khi Lan Hinh biến thành nữ nhi của mình, ôm lấy Lan Hinh ha ha cười góp lời: “Như thế rất tốt! Truyền chỉ Lan Cách Cách làm dưỡng nữ Hoàng gia, do Hoàng Hậu nuôi dưỡng, ghi tên vào gia phả Hoàng thất!”


      Vì vậy, chỉ bằng vài ánh mắt cún con ướt át, bạn Lan Hinh giải quyết xong ba boss lớn nhất trong cung, thực được nguyện vọng đầu tiên của mình: Ôm đùi quý nhân, trải qua cuộc sống bị giẫm đạp!


      Ngày đó Lan Hinh bị Hoàng Hậu dẫn về Khôn Ninh cung, sắp tại tại thiên điện của Ninh cung. Hoàng Hậu nhắc qua về quy củ trong cung chút rồi gấp rút lo liệu cung vụ, giao Lan Hinh lại cho Dung ma ma trong truyền thuyết sắp xếp. Dung ma ma quá 50 tuổi, mặc dù hơi già nhưng rất có tinh thần, vẻ mặt nghiêm khắc câu nệ, khi đến cung quy vô cùng nghiêm nghị, cực kỳ dông dài.


      Lan Hinh như vào cõi thần tiên, vừa nghe Dung ma ma vừa gật đầu theo phản xạ, thế mà lại qua được cửa của Dung ma ma, còn nhận được lời khen “Rất ngoan ngoãn” của bà ta nữa chứ.


      Dung ma ma càu nhàu xong liền nhanh chóng sắp xếp xong xuôi cuộc sống hàng ngày của Lan Hinh. Chi phí và cung nữ Hoàng Hậu căn cứ vào phẩm cấp Hòa Thạc công chúa mà chuẩn bị cho Lan Hinh sáu cung nữ và hai ma ma. Thôi ma ma và ma ma do Hoàng Hậu sắp xếp là Kim ma ma chịu trách nhiệm quản lý, còn hai đại cung nữ là: Xuân Hoa, Thu Nguyệt.


      Nghe được tên mà các nàng cung nữ báo lên, Lan Hinh tỏ vẻ sùng bái với tài thưởng thức của Hoàng Hậu. Về phần bốn tiểu cung nữ, Lan Ninh chỉ thuận miệng hỏi nhưng cũng chẳng muốn nhớ . Nên biết trong cung cấm này, Lan Hinh chỉ là mồ côi nho , ăn nhờ ở đậu, quyền thế, căn bản cần thiết phải mua chuộc ma ma và cung nữ thân cận. Tạm thời nàng cần hại người, dĩ nhiên lúc này cũng chưa có ai có lí do để hại nàng. Tóm lại là vừa mới vào cung, nên yên tĩnh chút.


      Là người mới trong cung, còn được bề mến, vừa vào cung được Hoàng Hậu nhận làm dưỡng nữ, bây giờ biết có bao nhiêu cặp mắt nhìn chằm chằm vào Lan Hinh đâu. Xa , ít nhất là Hoàng Hậu luôn luôn chú ý rời. Lúc này lôi kéo cung nữ, làm tốt còn quan hệ với kẻ nằm vùng người khác cài vào, tự dưng dâng nhược điểm cho người ta nắm, Dù sao Lan Hinh quyền thứ, trừ Thôi ma ma quan tâm rất độc, đối với mấy mối quan hệ dưới này, Lan Hinh tỏ ra sao cả.


      Gặp qua các ma ma và cung nữ, Lan Hinh làm lễ ra mắt theo lệ cũ rồi cho bọn họ ra ngoài. Nàng cần phải tỉnh táo suy nghĩ các bước trong tương lai! Đúng thế, tiến cung chỉ là bước đầu tiên của Lan Hinh mà thôi, cũng là bước phải làm! Nếu Lan Hinh vào cung, đợi các thúc bá kế thừa tước vị Tề vương và phủ đệ xong, bước tiếp theo là tìm cách khống chế Lan Hinh để chiếm lấy đống tài sản cực lớn và các mối quan hệ do Tề vương để lại. Lan Hinh mới tới, căn bản thể chống lại được, chỉ có thể vào cung nương nhờ che chở của Hoàng thất. Dĩ nhiên, sau khi tiến cung Lan Hinh mới biết số phận định nàng phải trở thành dưỡng nữ Hoàng gia.


      tại Lan Hinh lấy được thân phận dưỡng nữ Hoàng Đế cao hơn hẳn so với Cách cách thân vương rồi, những thân thích kia muốn động tới tài sản và các mối quan hệ Tề vương để lại phải suy tính kỹ, làm thế phần coi như là báo đáp Lan Hinh dành cho nhà Tề vương dưới cửu tuyền, phần là cân nhắc vì chính tương lai của nàng. Nếu như có những băn khoăn này, Lan Hinh tuyệt đối tiến cung, nàng biết tiếng Mông Cổ, cũng chẳng biết cưỡi ngựa bắn cung viết thư pháp, trời biết Lan Hinh ra nước ngoài từ sớm, đến tiếng Trung còn biết hết chứ gì nữ công gia chánh? Lan Hinh vốn nghĩ mình được sắp xếp ở nơi ở dành cho công chúa, sau đó lén tập từ từ, ai ngờ Hoàng Hậu lại sắp xếp cho nàng ở Khôn Ninh cung, bên cạnh còn xếp đầy mật thám thế này chứ. Nghĩ đến đây Lan Hinh lại cảm thấy nhức đầu.


      Hoàng Hậu này khiến Lan Hinh cảm giác rất phức tạp. Sau vội vàng ban sáng, Hoàng Hậu bận rộn xử lý cung vụ, hơn nữa Lan Hinh cùng lúc được yết kiến Đế Hậu, có thể nhìn ra được Hoàng Hậu tại chẳng những thất sủng mà còn hơi được sủng ái, giữa lông mày xinh đẹp tràn đầy kiêu ngạo. Nhưng quan tâm thương trong ánh mắt nàng ta nhìn Lan Hinh đều là giả vờ, tận sâu trong đó chính là thăm dò soi mói của nàng ta. Mặc dù ban đầu ánh mắt Càn Long cũng như thế, nhưng sau khi bị nàng cảm hóa, đau lòng của dành cho nàng đều là lòng. Đời trước, Lan Hinh cũng rất ghét người khác dùng ánh mắt đánh giá như xem đồ vật này với mình, cho nên trực giác Lan Hinh rằng nàng phải rời ra Hoàng Hậu, nhưng con rồng bại não này lại rất tốt, quả nhiên rất giống trong sách viết, rất dễ cảm hóa.


      Suy nghĩ lại, Lan Hinh cảm thấy ở trong cung cũng chẳng phải kế hoạch lâu dài, nhưng bây giờ nàng là kẻ độc, ngoài chiếm lấy chiều của quý nhân có bất kỳ cái gì để dựa vào. Liệu có cách nào khiến nàng rời xa được Hoàng cung mà vẫn duy trì được mến của bề ? Đó là cả vấn đề!


      [​IMG]
      [​IMG]
      Last edited: 16/11/20
      Dao hoa 1, Tuyết Nhu, Anhdva19 others thích bài này.

    5. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 5: Suy tư con đường phía trước
      Editor: OrchidsPham

      Lan Hinh nằm giường, nghiêm túc nhớ lại chi tiết “mai hoa lạc” trong ký ức. Đáng tiếc từ nàng thích đọc sách, cũng thích xem ti vi, lại rời nhà ra nước ngoài lăn lộn từ sớm, có thể nhớ lại vài chi tiết lác đác mơ hồ, “Hoàn Châu Cách Cách” nàng nhớ rất nhưng tiếc là những tình tiết kia chẳng liên quan gì tới nàng, đối với Lan Hinh chút tác dụng cũng có.


      Suy nghĩ nửa canh giờ, Lan Hinh chỉ nắm bắt được vài trọng điểm: Thứ nhất, Hạo Trinh bối lặc là đồ giả mạo; thứ hai, Bạch Ngâm Sương mới là Cách Cách ; thứ ba, Công chúa tìm mọi cách hành hạ Bạch Ngâm Sương, bị Hạo Trinh bối lặc chỉnh rất thảm; thứ tư, chuyện giả bối lặc xảy ra sau khi công chúa và Hạo Trinh bối lặc cùng cách (giống ly hôn) trở lại cung đình, cũng vì bối lặc cầu xin nên mới phải bảo vệ mạng cho Hạo Trinh. Về phần những chuyện sau đó… Ti vi diễn, ai mà biết được chứ! Khoan ! Chuyện xảy ra sau khi công chúa cùng cách? Đập mạnh tay xuống giường, Lan Hinh ngồi bật dậy. Cẩn thận nhớ lại những quy định về kết hôn và cùng cách của công chúa, cuối cùng Lan Hinh cảm thấy mình tìm ra được lối rồi, đó chính là: Nhất định, nhất định phải gả cho Hạo Trinh bối lặc!


      Nếu nàng nhớ lầm việc Lan Hinh gả cho Hạo Trinh chính là nhân duyên do Càn Long làm chủ, vì thế Càn Long còn đặc biệt mở yến hội con em bát kỳ, trong ngàn người chọn trúng “thanh niên tài tuấn” Hạo Trinh này, cũng bày tỏ việc vô cùng hài lòng với Hạo Trinh bối lặc văn võ song toàn. Thử nghĩ xem, sau khi chuyện bối lặc giả xảy ra, nếu Càn Long biết hạnh phúc cả đời nữ nhi bị phá hủy vì mình, nhất định mang lòng áy náy, vậy sau khi cùng cách công chúa có muốn lẻ loi mình tụng kinh niệm Phật cả đời, hay là cao chạy xa bay kết hôn ra đại mạc chẳng phải chỉ dựa vào câu của công chúa thôi sao?


      Lan Hinh khác với những nữ nhân khác, từ đời trước nàng chẳng mơ ước gì đến tình thuần khiết, hôn nhân hạnh phúc rồi chứ đừng tới đời này. Đến Thanh triều, có thân phận Công chúa cao quý, Lan Hinh chỉ muốn tùy tiện gả cho người ta, bảo vệ tốt địa vị chính thê của mình, nhàn rỗi xem hoa nở hoa tàn, mây cuốn mây bay là đủ rồi.


      Hôm nay có lựa chọn là Hạo Trinh bối lặc, Lan Hinh cảm thấy mình thỏa mãn rồi. cần đối mặt với minh tranh ám đấu với đám tiểu thiếp, cần đau đầu lựa chọn thiếp thất thông phòng cho phu quân của mình; nhàn rỗi có thể ngắm hoa nở hoa tàn, mây cuốn may bay, còn có sinh ly tử biệt, ép người rơi lệ diễn trò cho mình xem; đợi đến khi chán cuộc sống đó, có thể ra việc Bối lặc giả, lợi dụng áy náy của Càn Long để chiếm lấy tự do nửa đời sau.


      Về vấn đề xuất cung trước mắt, rất dễ thôi, cứ nàng mơ thấy a mã và ngạch nương chịu khổ, tỉnh lại lòng khó chịu bất an, xin xuất cung đến miếu thờ Hoàng gia cầu phúc vì a mã ngạch nương và Đại Thanh thiên thu vạn đời. Càn Long vô cùng hiếu thuận, cầu như thế nhất định đồng ý, xuất cung có thể thoải mái 4 năm, trở về cân nhắc chuyện kết hôn. Đến lúc đó trực tiếp gả cho chuột là có thể ngày ngày đùa giỡn!


      Gào khóc ngao ô (≧v≦ ), nghĩ hết kế hoạch cả đời, Lan Hinh kích động, ôm áo ngủ bằng gấm lăn lộn quay cuồng giường.


      “Ha ha ha ~ tiểu nha đầu làm gì thế? Gọi con mà con cũng nghe thấy sao?”


      Bị giọng nam tính đột nhiên xuất làm cho giật mình, Lan Hinh nhìn ra cửa, chỉ thấy Càn Long chắp tay sau lưng, khóe miệng mang theo ý cười nhìn nàng đầy hứng thú, hiển nhiên là nhìn hồi lâu rồi, theo sau là Thôi ma ma sắc mặt tái nhợt, run rẩy quỳ xuống thỉnh tội: “Hoàng Thượng thứ tội! Cách Cách là suy nghĩ quá độ, tinh thần hoảng hốt chứ phải cố ý chậm trễ thánh giá đâu ạ.”


      Lúc này Lan Hinh mới phản ứng lại, lúc nàng ngẩn ngơ cung nữ thông báo Hoàng Thượng giá lâm, khiến nàng bỏ lỡ việc tiếp giá. Lan Hinh mặt đầy hắc tuyến lưu loát đẩy chăn mền sang bên, giày cũng kịp vội vàng xuống giường chuẩn bị hành lễ thỉnh tội. Đầu gối vừa mới gập 0,05 độ, Lan Hinh bé phát ra mình bị ôm vào lồng ngực quen thuộc ấm áp. Đằng sau, Thôi ma ma thấy màn như thế thở phào rồi lặng lẽ lui xuống.


      Càn Long ôm Lan Hinh ngồi xuống giường, thương sờ sờ gò má đỏ ửng vì kích động của Lan Hinh, cẩn thận vuốt ve những sợi tóc tán loạn ra sau tai cho nàng, dịu dàng : “Tiểu nha đầu, giày còn chưa bước xuống rồi, cẩn thận cảm lạnh! Con vẫn chưa trả lời câu hỏi của trẫm đâu, vừa rồi làm gì?”


      Vừa nghĩ đến việc cảnh tượng bối rối của mình bị người này bắt gặp, Lan Hinh lúng túng níu chặt vạt áo Càn Long, vùi mặt vào ngực rầu rĩ : “ có làm gì, chỉ cảm thấy áo ngủ bằng gấm rất trơn, rất thoải mái nên muốn thử xem cảm giác lăn lộn giường là thế nào thôi!” Trả lời xong Lan Hinh càng túng quẫn. Ni mã! Đây là cái cớ rách nát gì chứ? Mi coi mình là đứa bé 10 tuổi chắc? Cảm nhận được lồng ngực Càn Long rung động kịch liệt, nghe tiếng cười to đầu, mặt của Lan Hinh càng vùi sâu hơn nữa.


      Lan Hinh hề phát ra rằng bản thân nàng luôn luôn lạnh lùng xa cách, lúc nào cũng mang theo cảnh giác với người khác khi đối mặt với Càn Long lại tự nhiên trầm tĩnh lại. Chẳng lẽ vì là người đầu tiên ôm nàng an ủi cần sợ từ khi nàng tới nơi này sao? Lan Hinh cũng muốn tìm tòi nghiên cứu, nàng chỉ biết rằng: tại, người trước mặt này quan tâm nàng, làm tổn thương nàng, cho nàng chỗ dựa, che chở cho nàng, thế là đủ rồi.


      Càn Long cũng biết vì sao mình lại để tâm tới đứa bé mới gặp như vậy. Vừa rời khỏi nàng chưa tới mấy canh giờ rất nhớ. Cặp mắt to luôn chan chứa nước mắt kia thỉnh thoảng lại lên trong tâm trí . Vì thế tự chủ được mà nghĩ xem nàng làm gì, ở mình có khó chịu , đến nơi ở mới có sợ hãi ? Ngay cả với thân sinh nữ nhi của mình, Càn Long cũng chưa từng quan tâm đến thế. Hoàng tử, a ca thấy đều cung kính, thậm chí là e dè, sợ chọc giận . Mặc dù các Hoàng nữ cũng xinh đẹp như Lan Hinh, nhưng loại xinh đẹp đó là của những đứa bé bị chiều hư, đôi khi còn cảm thấy chán ghét. Hoàn toàn khác biệt với xinh đẹp khiến người ta thương xót đến tận xương của Lan Hinh.


      vất vả mới xử lý xong chính vụ, Càn Long lập tức khởi giá đến Khôn Ninh cung thăm hỏi Lan Hinh. ngờ lại vô ý thấy thêm mặt đáng của bé. biết trong cái đầu bé kia của nàng nghĩ gì, ma ma gọi nhiều lần như thế cũng có chút phản ứng nào. Càn Long thấy nàng lúc nhíu mày, bỗng nhiên mỉm cười, đột nhiên le lưỡi rồi còn nghiến răng nghiến lợi cảm thấy đáng đến cực độ, lập tức ngăn cản ma ma nhắc nhở. Nhớ lại vẻ mặt líu lưỡi của Lan Hinh khi nhìn thấy , ngón chân màu hồng phấn ngừng xoắn vào nhau, động tác tự nhiên quẫn bách vùi đầu vào lồng ngực , lý do áo ngủ quá trơn muốn lăn lộn… Càn Long nhìn cái đầu vẫn vùi vào ngực , cảm thấy lần này đáng giá. Có nữ nhi đáng như thế cũng rất tốt!


      Hai người trong phòng, người quẫn bách, người hưởng thụ, khí hòa hợp, ngoài phòng lại vang lên tiếng thông báo của cung nữ rằng Hoàng Hậu vấn an. Trực giác Càn Long muốn Hoàng Hậu được nhìn thấy mặt này của Lan Hinh, nhàng đặt Lan Hinh lên giường, dùng chăn mền che kín, cọ cọ mũi của nàng cưng chiều : “Đừng lăn lộn nữa, ngoan ngoãn tắm rửa thay quần áo, trẫm và hoàng ngạch nương của con chờ con tới cùng ăn cơm ở chính điện nhé?” xong thẳng ra ngoài chặn Hoàng Hậu lại rồi cùng ra chính điện, cũng truyền cung nữ đến hầu hạ Lan Hinh.


      Đợi Càn Long hồi lâu, Lan Hinh mới tỉnh lại khỏi giọng điệu dụ dỗ bé của Càn Long. Ni mã! Ngươi mới lăn lộn, cả nhà ngươi đều lăn lộn!


      Bữa tối vô cùng hài hòa. Lan Hinh cực kỳ đói, vì tiến cung diện thánh mà nàng bỏ lỡ đồ ăn sáng và ăn trưa. Nhìn bàn món ăn, nàng chảy nước miếng, Càn Long lại lên tiếng ra lệnh, nhìn bộ dạng tham ăn của nàng đầy thú vị. Người này lại bắt đầu bại não? Trong lòng nghĩ thế, Lan Hinh thể tự cứu lấy mình được, nàng liều mạng bắn ánh mắt cún con ướt át của mình về phía Càn Long. Cuối cùng nàng cũng phải tỏ vẻ dễ thương đến mức khiến Càn Long hài lòng, vung tay lên: “Ăn thôi!”


      Sau đó Càn Long vừa gắp đồ ăn cho Lan Hinh vừa mỉm cười nhìn tướng ăn nhanh chóng như khỉ con của Lan Hinh, cảm thấy bé con sao có thể nơi nơi đáng , chỗ chỗ dễ thương tới vậy? Sao đời lại có người đáng đến thế chứ? (Thằng nhóc này trúng độc quá sâu rồi.)


      Hoàng Hậu và đám cung nữ nhìn đến trợn mắt há mồm. Cho tới bây giờ các nàng chưa bao giờ nhìn thấy Hoàng Thượng sủng ái người nào tới mức đó! Nhưng mà Hoàng Hậu thể thừa nhận rằng gương mặt tinh xảo tới cực điểm kia của Lan Hinh khiến người ta thương, có thể có được sủng ái của Càn Long cũng chẳng phải điều gì kỳ lạ.


      Vì vậy Lan Hinh lại cảm nhận cách ràng hơn ánh mắt Hoàng Hậu đánh giá mình, điều này khiến Lan Hinh càng kiên quyết với suy nghĩ ra cung giữ đạo hiếu của mình hơn. Bị người lợi dụng, trở thành công cụ để người khác tranh giành sủng ái, còn được phép từ chối là chuyện thể chấp nhận nổi với người chỉ muốn có cuộc sống ổn định, bản thân được thoải mái vui vẻ như Lan Hinh!
      [​IMG]
      [​IMG]
      Last edited: 16/11/20
      Dao hoa 1, Dang Tap Te, Tuyết Nhu20 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :