1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên không] Thuần long ký - Phong Lưu Thư Ngốc

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 23: Cải trang vi hành 2
      Editor: OrchidsPham


      Xe ngựa từ từ di chuyển, sau hai ba canh giờ cũng ra khỏi địa phận kinh thành, tiến vào vùng rừng núi.


      Đoàn xe từ từ chậm rãi chạy đường trong ánh mặt trời nhàn nhạt, xung quanh là tiếng chim hót véo von cùng mùi thơm của hoa cỏ. Lan Hinh nằm sấp cửa sổ ngắm nhìn cảnh sắc trước mắt, ngửi ngửi mùi thơm quen thuộc lại nhớ tới bốn năm sống ở chốn núi non. Mặc dù nhàm chán nhưng so với cuộc sống trong cung có vẻ rất bình an hạnh phúc. Khi nào bản thân mới có thể bỏ gông xiềng người, sống cuộc sống tự do tự tại, đơn giản yên tĩnh như trước đây?


      Càn Long nhìn Lan Hinh nằm úp sấp dưới ánh mặt trời, mí mắt híp lại như chú mèo lười, ánh mặt trời biến ảo thành các vết lốm đốm mặt nàng theo từng nhịp lắc lư của xe ngựa, làn da trong suốt của nàng cũng trở nên hư ảo dần. Lan Hinh hơi híp mắt, gương mặt mang theo hồi ức và thỏa mãn như thể sắp biến thành điểm sáng, chạm tay vào tiêu tan mất.


      Trong lòng Càn Long dâng lên cảm giác sợ hãi thể kiềm nén. nhịn được mà vươn tay, mạnh mẽ kéo Lan Hinh cách xa khỏi cửa sổ.


      Lan Hinh liếc kỳ quái hỏi: “A mã? Ngài làm gì thế?”


      có gì, bên ngoài gió mát, đừng có thò đầu ra ngoài mãi thế, coi chừng ngã bệnh!” Càn Long thuận miệng kiếm cớ.


      sao đâu, cũng lạnh mà. Trước kia con ở Ngũ Đài Sơn, núi cao như thế, vừa tới tháng mười thôi mà buổi tối ngủ phải đắp chăn bông dầy rồi, lạnh hơn nơi này nhiều con cũng quen rồi, cảnh sắc lúc này là giống ở Ngũ Đài Sơn!”


      “Công chúa Ngũ Đài Sơm làm gì thế? Sao lại ở trong cung?” Tử Vi quen thuộc với Lan Hinh cảm thấy tò mò hỏi.


      “Vì giữ đạo hiếu với A mã và ngạch nương của ta.” Lan Hình cười với nàng cái .


      Tử Vi nghe thấy câu trả lời của Lan Hinh thương tiếc trong lòng như thủy triều dâng lên, cảm thấy mình hỏi tới nỗi đau trong lòng nàng liền trở nên luống cuống lúng túng.


      Lan Hinh lại cười tiếng với nàng: “ sao, ta để ý tới nữa rồi, đều là chuyện qua.” Nàng thèm để ý nữa, Lan Hinh còn chưa từng gặp mặt vợ chồng Tề vương lấy lần, hề có chút cảm giác vào với việc họ qua đời. Nếu đó chính là chút áy náy vì chiếm lấy thân thể nữ nhi của họ mà thôi. Nhưng bốn năm dốc lòng niệm Phật đủ để đền bù áy náy của nàng. Dù sao cũng do nữ nhi của họ lựa chọn rời theo cha mẹ mà.


      Càn Long và Tử Vi thấy vẻ mặt thèm để ý của nàng đều cho rằng trong lòng nàng rất khổ sở, chẳng qua là cố tỏ vẻ kiên cường mà thôi, thế nên càng thêm đau lòng. Lan Hinh thấy vẻ mặt của họ như thế cũng biết họ càng nghĩ càng sai lệch, khỏi đen mặt. Để làm khí sinh động hơn, nàng nhào vào trong ngực Càn Long, mềm mại làm nũng: “A mã, đừng có dùng vẻ mặt này nhìn con, làm Hinh Nhi cực kỳ sợ hãi. tại Hinh Nhi có A mã, rất vui vẻ, rất hạnh phúc!”


      Ôn hương trong ngực, lại nghe Lan Hinh mềm mại mình rất hạnh phúc, cho nên lấy Càn Long làm trung tâm, khí bi thương trong xe lập tức bị quét sạch còn mảnh, chớp mắt lại như toát ra rất nhiều bọt khí màu hồng...


      Tử Vi hâm mộ nhìn hai cha con chung đụng, thầm nghĩ: Nếu ta có thể như Lan Hinh, quang minh chính đại gọi người tiếng A mã tốt biết bao?


      khí trong xe rất tốt, ngoài xe cũng kém.


      Vĩnh Kỳ ôm Tiểu Yến Tử ngồi ngựa, dọc theo đường nghe Tiểu Yến Tử giới thiệu cây này tên gì, thứ kia là hoa gì, trái cây kia có thể ăn... cảm thấy giây phút này đúng là giây phút hạnh phúc nhất xinh đẹp nhất cuộc đời mình, hận thể khiến quãng đường dưới chân dài ra chút, lâu thêm chút, tốt nhất là cả đời cũng hết.


      Phúc Nhĩ Khang cưỡi ngựa, tầm mắt ngừng nhìn thoáng qua xa giá của Càn Long, hi vọng Tử Vi có thể duỗi đầu ra để nhìn ngắm lát. Sau khi Tử Vi tiến cung mới biết được ra tình cảm của mình đối với Tử Vi sâu đậm đến thế, mỗi ngày đứng ở nơi Tử Vi từng ở nhìn những vật nàng để lại mà ngày nhớ đêm mong, lo lắng cuộc sống trong cung của nàng. Nghe lần này Tử Vi cũng theo, vui vẻ. Từng phút từng giây đều trông mong có thể nhìn thấy nàng cái, chỉ tiếc Tử Vi ngồi xa giá của Càn Long, dám làm càn. Nhưng mà Tử Vi, chẳng lẽ nàng nghĩ tới ta sao? Vì sao liếc nhìn ta lấy lần?


      Dĩ nhiên là Tử Vi cũng rất nhớ Phúc Nhĩ Khang, chỉ là sau khi tiến cung, nàng cũng hiểu quy củ trong cung. Nay nàng là cung nữ, cung nữ và thị vệ được phép có tình cảm riêng tư. Hơn nữa có Lan Hinh để so sánh, nàng cảm thấy cực kỳ xấu hổ với việc việc bản thân sinh ra tình cảm với người nam nhân ngay trong hiếu kỳ của mẫu thân. Nếu như Hoàng a mã biết được, có thể chán ghét nữ nhi bất hiếu như nàng hay ? Cho nên dù Tử Vi rất khó dừng lại tình cảm của mình dành cho Phúc Nhĩ Khang nhưng trước mặt Càn Long, nàng chỉ có thể cố gắng khắc chế bản thân được nhìn , nghe tiếng .


      Nhĩ Khang, vì tình của chúng ta, vì tương lai của chúng ta, xin huynh hãy tạm thời nhẫn nại! Tử Vi chỉ có thể thầm truyền đạt tâm ý với Phúc Nhĩ Khang ở trong lòng mà thôi.


      Ngay tại thời điểm mỗi người tâm tư này, thời gian thầm trôi nhanh. Xem ngựa tới bên dòng suối , lúc này đến giờ dùng cơm trưa, Ngô Thư Lai đến gõ cửa xe Càn Long: “Lão gia, đến giờ dùng cơm trưa, mời ngài cùng tiểu thư xuống nghỉ ngơi chút, chúng nô tài lập tức chuẩn bị bữa trưa.”


      Lan Hinh ngồi xe cảm thấy nhàm chán từ lâu, lập tức lôi kéo tay Tử Vi nhảy xuống xe, chạy tới bên cạnh dùng suối. Thấy hai người vui vẻ chạy đến bên dòng suối lấy tay múc nước chơi, Càn Long sủng ái cười : “Xem ra là sống trong núi quen, con trở thành nha đầu hoang dã rồi.”


      Bởi vì cải trang nên ngoài ám vệ ra Càn Long cũng mang quá nhiều cung nhân hầu hạ mà chỉ dẫn theo mấy thị vệ võ công cao cường. Mấy thị vệ tự giác mắt đầu đắp lò nhóm lửa chuẩn bị cơm trưa. Mấy đại thần nhìn thấy người làm đủ, bản thân lại sợ đói, chờ đến phiên họ được ăn chỉ e là cũng muộn lắm rồi nên đều tiến lên cùng làm. Còn ba người Tiểu Yến Tử, Vĩnh Kỳ và Phúc Nhĩ Khang sớm mất dạng.


      Mọi người ai bận việc nấy ba người đột nhiên chạy ra khỏi rừng, hưng phấn kêu to: “Lão gia, lão gia, phía trước có thôn , chúng con tới đó mua chút đồ ăn và thịt tới đây! Người mau nhìn nè!” Quả nhiên tay ba người xách rất nhiều đồ, có gà vịt còn có cả rau cỏ.


      Càn Long cảm thấy mấy người này cuối cùng cũng làm được chuyện tốt! Lúc bắt đầu vốn có ý định dừng lại ở ven đường, tính tới thẳng thành trấn tiếp theo nên cung nhân chuẩn bị rau dưa và thịt mang theo để ăn, chỉ có chút lương khô mà thôi. ngờ đoàn xe lại nhầm ngã ba, lại còn dạo đường nữa.


      Lan Hinh và Tử Vi nghe tiếng cũng vui vẻ chạy tới, Tử Vi muốn biểu tốt trước mặt Càn Long nên : “Lão gia, lúc ta còn ở quê nhà thường xuyên tự mình làm cơm, những vật này cứ giao cho ta làm ?”


      Lan Hinh cực kỳ si mê những món ăn ngon cũng là cao thủ nấu nướng, sau khi hồi cung lại hề làm, cũng cảm thấy hơi ngứa nghề nên lập tức hưng phấn phụ họa: “Tử Vi, ta cũng biết làm, để ta góp tay làm cùng ngươi !”


      Càn Long rất kinh ngạc khi nghe ngoan ngoãn nhìn có vẻ mềm mại yếu ớt này của cũng biết nấu cơm? Vừa nghĩ đến chuyện có thể thưởng thức món ăn Lan Hinh tự tay làm tâm thần Càn Long liền nhộn nhạo, vô cùng vui vẻ : “Tốt! Đều giao cho các ngươi!”


      Tiểu Yến Tử thấy mình chỉ cùng Vĩnh Kỳ ra ngoài lát mà Lan Hinh và Tử Vi thân mật như thế cực kỳ vui. Mang theo tâm lý chiếm đoạt đồ chơi của trẻ con, nàng ta cũng muốn nhúng tay vào làm. Nhưng nàng ta vốn chỉ là kẻ chuyên làm những nghề sống tạm bợ, sao mà biết làm cơm chứ? phải là làm rơi cái này lại đập vỡ cái kia khiến Càn Long hao hết kiên nhẫn lên tiếng đuổi nàng ta chỗ khác. Nàng ta vốn dĩ cũng chẳng có hứng thú với mấy chuyện này, dứt khoát chạy chơi cùng Vĩnh Kỳ luôn.


      Tử Vi vốn nghĩ tinh xảo như tượng luôn được cưng nhiều như Lan Hinh dù biết làm cũng chỉ biến xào nấu qua loa chút món ăn mà thôi, đến khi Lan Hinh xắn tay vào làm thức ăn Tử Vi liền biết mình quá xem thường nàng rồi.


      Chỉ thấy tay Lan Hinh giữ chặt khoai tay, tay cầm dao nhanh chóng tung bay lên xuống, vài củ khoai tây lập tức biến thành đống sợi khoai tây đều đặn, khiến Càn Long đứng xem bên cạnh kiêu ngạo khen ngợi con mình khéo tay.


      Hai người, rửa nồi thêm dầu đặt lên bếp đun, xắt thức ăn, hợp tác vô cùng ăn ý. Càn Long thấy các nàng làm đâu ra đó cũng yên tâm rời , chuẩn bị tìm Kỷ Hiểu Lam đánh mấy ván cờ giết thời gian.


      Phúc Nhĩ Khang thấy Càn Long nơi khác, vội vàng tiến lên phía trước. Đúng lúc này Lan Hinh giúp Tử Vi đổ nguyên liệu vào nồi, giọt dầu sôi bắn lên mu bàn tay Tử Vi, Tử Vi bị phỏng hốt hoảng kêu tiếng.


      Phúc Nhĩ Khang nghe tiếng kêu hốt hoảng của Tử Vi chạy tới nhanh, nắm chặt tay Tử Vi chút e dè vừa xem vừa thổi, vẻ mặt cực kỳ đau lòng. Tử Vi đỏ bừng hai má. Lan Hinh nhìn hành động của hai người liền nhíu mày.


      Lan Hinh cũng muốn Tử Vi và Phúc Nhĩ Khang đến với nhau, mặc kệ là từ thân phận hay từ ý đồ riêng Phúc Nhĩ Khang đều phải là phu quân tốt dành cho Tử Vi.


      Trải qua ngày ở chung, Lan Hinh rất thích Tử Vi hay , cởi mở, nhiệt tình lại hơi nhạy cảm này. thể Tử Vi hổ là nữ nhi của Càn Long, bỏ qua tất cả tâm sang bên Tử Vi có khí chất mạnh mẽ ung dung của Mãn Châu, trước kia biểu ra ngoài chẳng qua là vì thiếu kinh nghiệm sống mà thôi. Phúc Nhĩ Khang xuất tại thời điểm Tử Vi yếu ớt nhất nên mới chiếm được tâm hồn thiếu nữ của Tử Vi, thể công nhận rằng ta gặp may mắn, mà Lan Hinh muốn ta chiếm được cái may mắn này.


      “Tử Vi, nếu ngươi còn đến món ăn của ngươi cháy đấy! Phúc thị vệ, ngươi có thể giúp ta mang con gà này đến bên dòng suối xử lý chút ?”


      Hai người nghe Lan Hinh gọi nhanh chóng tách ra, mặc dù Phúc Nhĩ Khang cực kỳ tình nguyện nhưng người ta đường đường là công chúa sai khiến thị vệ như , có cách nào từ chối được, đành tình nguyện mang gà .


      Tử Vi phát mình thất thố rất lúng túng, xấu hổ đỏ mặt chạy tới xào rau.


      “Tử Vi, biết có phải cảm giác của ta sai hay nhưng hình như quan hệ giữa ngươi và Phúc thị vệ hề đơn giản?”


      “A! có, chỉ là trước khi ta được Tiểu Yến Tử đưa vào cung Tiểu Yến Tử có nhờ chăm sóc ta thời gian, chúng ta chỉ là quen biết thôi, có quan hệ gì khác.” Tử Vi sợ Lan Hinh vô tình cho Càn Long biết nên vội vàng phủ nhận.


      tốt, Phúc thị vệ và ngươi thể cùng nhau được, ngươi cũng đừng nên suy nghĩ nhiều.” Lan Hinh nghiêm giọng cảnh cáo.


      Tử Vi nghe lời nàng , nhíu mày: “Vì sao? Ngươi cảm thấy thân phận của ta xứng với sao?”


      “Chẳng biết ngươi suy nghĩ gì nữa? bao y kỳ tịch như cung nữ như ngươi, so về địa vị đúng là như nhau, sao ngươi lại là ngươi xứng với ?” Lan Hinh cố tỏ vẻ mơ hồ.


      “Ta chỉ là cung nữ nho , làm sao có thể so với Phúc đại nhân xuất thân cao quý được chứ?” Tử Vi mơ hồ nhớ tới trước kia Phúc Nhĩ Khang tự với nàng rằng sinh ra tôn quý, thể tự làm chủ hôn nhân của được mà phải do Hoàng Thượng chỉ hôn.


      “Đứa ngốc, ngươi biết sao? Phúc gia chỉ là Bao y kỳ tịch, Bao y kỳ tịch chỉ là nô tài của Bát kỳ mà thôi, xuất thân còn bằng rất nhiều cung nữ trong cung nữa, cao quý gì chứ? Nhà bọn họ chỉ là do dựa vào quan hệ thân thiết với Lệnh phi nên mới có địa vị ngày hôm nay thôi. Ý của ta là, cả nhà bọn họ chỉ dựa vào nịnh bợ mới bò được tới vị trí bây giờ, Phúc Nhĩ Khang lại càng là kẻ giỏi luồn cúi, luôn muốn thượng chủ để sĩ kỳ, cho dù có lòng với ngươi cũng thể cho ngươi địa vị chính thê được. Còn nữa, bây giờ ngươi là cung nữ, đợi đến khi 25 tuổi ngươi có thể xuất cung thành hôn sớm qua lứa tuổi tươi đẹp nhất rồi, sao còn có thể chung tình với ngươi được chứ? chừng sớm có thê thiếp thành đàn, con cái đống rồi. Ta chỉ muốn nhìn ngươi đau lòng mà thôi.”


      Khiếp sợ tiêu hóa lời Lan Hinh , tâm trạng Tử Vi rất phức tạp, nàng muốn tin lời Lan Hinh nhưng trực giác lại với nàng rằng người có tâm tính cao ngạo như Lan Hinh thèm dối, huống chi chia rẽ bọn họ cũng chẳng mang lại gì tốt cho Lan Hinh cả. Nếu như nàng phải là cách cách , Nhĩ Khang có thể nàng sao? Tử Vi mê man nghĩ.


      Thấy vẻ mặt Tử Vi buông lỏng, Lan Hinh tiếp tục: “ đối xử tốt với ngươi hay ta biết, nhưng đối tốt với Tình Nhi ta lại chính mắt nhìn thấy. Tâm đêm trăng, tặng thơ từ tín vật cho nhau, chỉ vài ngày ngắn ngủi mà Tình Nhi khen dứt miệng, tâm hồn thiếu nữ thầm trao gửi rồi. Tình Nhi là cách cách của Dự vương phủ, cũng là con cháu công thần như ta, do chính Thái Hậu tự mình nuôi dưỡng, ngươi thử nghĩ xem có Tình Nhi rồi còn có thể nghiêm túc với ngươi sao? Chỉ là ham của lạ thôi, ta khuyên ngươi hãy nhìn cho ràng, sớm lui về cho thỏa đáng!”


      Lan Hinh ra đòn mạnh chút thương tiếc, kỳ vọng có thể gậy đánh tỉnh Tử Vi – vốn là người thông minh. Chẳng còn cách nào, nàng thể nào thích ứng được với việc Phúc Nhĩ Khang lắc lư cái mũi to tỏ vẻ tình tháng trước mặt mình!


      Tử Vi liên tục nghĩ đến lời Lan Hinh , cũng chẳng còn tâm trạng nấu ăn. Lan Hinh thấy nàng bần thần suy nghĩ bất đắc dĩ tiếp nhận công việc của Tử Vi để nàng cẩn thận suy nghĩ.

    2. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Mẹ bỉm sữa quay trở về sai......iu....iu.... nhớ quá à
      OrchidsPham thích bài này.

    3. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chào các nàng, ta tu về, suýt nữa tu thành chính quả mà thăng luôn :014::014::014:
      Cơ mà phật bảo còn thèm thịt quá, ko thăng được... :061::061::061:
      PS: làm Pic chữ to thấy quen tự nhiên post text nhìn chữ nho thấy lạ ghê....:full::full::full:
      linhdiep17Phong Vũ Yên thích bài này.

    4. Phong Vũ Yên

      Phong Vũ Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      675
      Được thích:
      809
      Nhớ nàng quá trời luôn... Bà thịt về!!! Hô hô
      OrchidsPham thích bài này.

    5. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :