Quyển 02. Chương 11 : Lời uy hiếp ôn nhu làm người nghe khiếp sợ
Thất thần trong nháy mắt.
Tim của Hiên Viên Tôn đập nhanh vài nhịp.
đợi nghĩ thêm, Bách Lý Cát Tường hất bàn tay xâm phạm nàng ra, lùi về sau ba bước, bộ ngực phập phồng, “Hoàng Thượng, xin tự trọng.”
Buồn cười.
Nữ nhân vừa thấy liền hận thể cởi sạch, cũng quay lại gọi tự trọng.
Hiên Viên Tôn có chút thích ứng.
Bất quá, Bách Lý Cát Tường cự tuyệt cũng làm khôi phục thần trí, quả nhiên là tuyệt sắc khuynh quốc khuynh thành, mà ngay cả loại Đế Vương chú trọng tu tâm như , cũng tránh được mê muội vì sắc.
Tốt, hết sức tốt, muốn chính là như vậy.
“Còn chưa tới phủ đệ của Nghị Tôn Vương gia, biết giữ mình trong sạch, thủ thân như ngọc, hừ hừ, Cát Tường à, hi vọng lần làm bộ này của nàng, Nhị đệ cũng nguyện ý cảm kích mới được.” Lời mặn lời nhạt châm chọc câu, Hiên Viên Tôn cũng mất hăng hái bàn lại.
Hô tiếng rồi đứng dậy ra ngoài, đợi đến khi có cung nhân chào đón Hiên Viên Tôn khôi phục lại thần sắc bình tĩnh thường ngày, còn xoay người lại kéo tay của quý phi nương nương, “Ái phi nhất định phải chú ý sức khỏe, trẫm còn có việc phải bận, tối nay trở lại.”
Cúi người, để ý tới Bách Lý Cát Tường chống cự, đặt nụ hôn lên mi tâm nàng, “Nhớ kỹ ước định của chúng ta nha, làm hư việc, mạng nàng tiêu, dù khuôn mặt dã đến đâu, cũng phải thành tâm tạ ơn ban ân của trời cao.”
dùng giọng tình tứ, ra lời uy hiếp làm người nghe khiếp sợ.
Chỉ tiếc các cung nhân rời khá xa, mỗi câu mỗi chữ, đều chỉ ràng rơi vào tai Linh.
Nàng muốn cho tên Hoàng đế này cái ném qua vai.
Nhịn xuống, nhịn xuống, phải lập tức rồi, lúc này, cần phải gây ra phiền toái.
Hiên Viên Tôn bị cung nô vòng vây ở chính giữa, ngồi long liễn sớm chuẩn bị ở trước Ung Hoa cung rời .