1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Xuyên không] Thứ nữ đương gả: Nhất đẳng thế tử phi - Phong Tây Tiễn Tiễn

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 16
      Edit: voi còi



      vị y phục tầm thường nhìn có vẻ mập, xem như là ma ma quản , mang theo vài vị lão nam nhân cõng cái hòm thuốc ở tiểu nhị chỉ dẫn vội vội vàng vàng đến.

      Hạ Thính Ngưng theo bản năng đứng lên đến bên nhường đường. Chỉ thấy vài người kia vừa mới tiến vào phòng ào ào vây quanh phía trước giường.

      Hạ Thính Ngưng thấy thế mỉm cười, nghĩ đến đối phương là phủ y trong phủ đến. tại phương thuốc khai tốt, chuyện nên chú ý cũng đều nhất nhất dặn qua. Nơi này hẳn là có chuyện của nàng, Hạ Thính Ngưng lập tức gật đầu ý bảo Vãn Ngọc theo nàng cùng nhau rời .

      Chậm rãi ra cửa lớn của ‘Túy hương lâu’, đường rộng lớn, hai chiếc xe ngựa đỗ song song ở cửa tửu lâu khiến cho Hạ Thính Ngưng chú ý. Trong đó chiếc xe ngựa thập phần tinh xảo đẹp đẽ quý giá cũng có người giữ.

      Nghĩ đến mới vừa rồi gã sai vặt đánh ngựa sau này lên lầu, nàng lập tức giật mình, vậy chiếc xe ngựa này chính là của nam tử thanh nhã thoát tục lầu .

      Thị vệ bên người và gã sai vặt đánh ngựa đều gọi là “Thế tử”, xe ngựa như vậy, cũng quả chỉ người có thân phận tôn quý mới có threr ngồi được.

      Giương mắt nhìn, thùng xe có dấu hiệu Tĩnh vương phủ bắt mắt rơi vào trong mắt của Hạ Thính Ngưng, ra là thế tử Tĩnh vương phủ.

      Hạ Thính Ngưng vừa cười vừa lắc đầu, chính mình khi nào cũng bắt đầu chú ý loại chuyện này. là vị thế tử nào lại liên quan đến chuyện của nàng, biết những chuyện này có thể làm cái gì?

      Dứt bỏ tạp niệm trong đầu, Hạ Thính Ngưng mang theo Vãn Ngọc lên xe ngựa của Hạ phủ vẫn luôn yên lặng chờ sau cửa, dẹp đường hồi phủ.

      Sau khi lên xe ngựa, tay trái dẫn theo thực hộp, tay phải Vãn Ngọc mang theo vài cái bao giấy dầu, cẩn thận đem hơn mười món ăn của ‘Túy hương lâu’ đóng gói đặt ở bên bàn trà, miễn cho cẩn thận bị đụng chạm vào.

      Sau khi ngồi xuống lại cầm lấy quạt hương bồ, nhàng mà vì Hạ Thính Ngưng quạt gió. Vừa phe phẩy quạt hương bồ vừa nghĩ lại ở ‘Túy hương lâu’ gặp được vị thiên kim dã man kia, nhất thời vẻ mặt tức giận: “Tiểu thư, ngài vừa rồi cứ để cho Vương Ngọc Kiều dã man lại vô lễ kia rời khỏi như vậy, là rất tiện nghi nàng ta. Nàng thiếu chút nữa làm hại ngài bị thương, như thế nào cũng nên giáo huấn nàng ta chút mới được.”

      Hạ Thính Ngưng nghe vậy khẽ cười tiếng: “Ngươi mang thù.”

      Vãn Ngọc mở to hai mắt nhìn vội vàng phản bác : “Điều này sao là nô tì mang thù đâu, ràng chính là Vương Ngọc Kiều kia khinh người quá đáng. Đẩy tiểu thư , còn xuất ngôn tốt.”

      hiểu bọn họ Vương gia là dạy dỗ thế nào, bốn chữ ‘Lễ nghĩa liêm sỉ’ này, thế mà Vương tiểu thư ngay cả cái này cũng chưa học được.

      Hạ Thính Ngưng làm sao biết trong lòng Vãn Ngọc phẫn uất, cười dí dí trán của nàng: “Yên tâm, ta cũng cứ như vậy bỏ qua cho nàng, thiếu ta, luôn muốn trả lại.”

      Vương Ngọc Kiều kia phải là ỷ vào gia cảnh giàu có, mới dám coi ai ra gì như vậy, làm việc quái đản sao.

      Nếu có ngày, nàng ta mất hết thảy có khả năng cậy vào, còn có thể giống tại kiêu ngạo cuồng vọng như vậy sao.

      Thay lời khác , chờ đến khi công việc làm ăn của Vương gia bị nàng đả kích đến xuống dốc phanh, nữ tử này từ cẩm y ngọc thực được nuông chiều còn biết được nghèo túng thành cái dạng gì. Đến lúc đó, nàng ta cũng có tư bản hoành hành ngang ngược kiêng nể gì.

      Vương gia này, là cái thứ nhất nàng ở thương trường lấy ra khai đao.

      Cũng chỉ trách, Vương Ngọc Kiều khéo khéo, cố tình đắc tội nàng. Đối đãi địch nhân, nàng Hạ Thính Ngưng hướng đến hiểu được khoan dung là cái gì.

      Bên này, trong Túy Hương lâu. tuốt đàng trước quản Lý ma ma vội vã bước nhanh đến trước giường, vẻ mặt khẩn trương nhìn Bách Lí Dung Cẩn: “Thế tử, ngài có việc gì chứ, là hù chết ma ma ta .”

      Vốn bà êm đẹp đứng ở trong phủ xử lý ít việc vặt vương phi giao cho xuống dưới.

      Ai biết có tỳ nữ chạy tiến vào thông báo, ngoài cửa có người ăn mặc giống tiểu nhị, tự xưng là tiểu nhị của ‘Túy hương lâu’. là thế tử té xỉu ở trong tửu lâu của bọn họ. Khách nhân riêng gọi đến đem phủ
      [​IMG]
      Tôm Thỏthuyt thích bài này.

    2. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      cho mai moi thay nam chinh len san

    3. elpulga94

      elpulga94 Well-Known Member

      Bài viết:
      779
      Được thích:
      1,167
      Chương 18
      Edit: voi còi



      Mùa đông giá lạnh, gió lạnh lạnh run.

      Thời gian thoáng có chút muộn Hạ Thính Ngưng đến thiên sảnh Lê viện bồi mẫu thân Thủy thị cùng đệ đệ Hạ Tử Vân dùng bữa.

      nhiều ngày thời tiết càng ngày càng lạnh, Hạ lão phu nhân đến cùng là người già, xương cốt tốt lắm. Hôm nay liền miễn các chủ tử trong phủ qua thỉnh an.

      Hạ Thính Ngưng cũng bởi vậy ngủ nhiều thêm canh giờ. Thủy thị cũng gọi nàng, mà là cực có nhẫn nại theo Hạ Tử Vân đường chờ nàng ngủ dậy lại cùng nhau dùng bữa.

      bước tiến đại sảnh, cảm giác rét lạnh liền nhất thời rời xa, chỉ thấy vài chậu than có thứ tự bày biện ở các góc, nhảy lên ngọn lửa màu đỏ cuồn cuộn ngừng mà tản ra nhiệt khí, làm cho người ta cảm thấy trận ấm áp.

      Bước đến bàn ăn, Hạ Thính Ngưng giống thường lui tới ngồi vào bên cạnh Thủy thị.

      Thủy thị nhìn về phía nữ nhi của mình, thân thiết : “Ngưng Nhi, trời lạnh như vậy, con nên mặc thêm nhiều y phục vào, chớ để sinh bệnh.”

      Hạ Thính Ngưng cười gật đầu: “Con biết, nương. Ngài cùng Vân Nhi cũng phải chú ý giữ ấm.”

      Vừa vừa thay Thủy thị cùng Hạ Tử Vân múc bát cháo.
      Thủy thị cao hứng uống ngụm cháo, sau lại đột nhiên nhớ tới chuyện, quay đầu với Hạ Thính Ngưng: “Qua mấy ngày chính là hội hoa đăng, đến lúc đó con cũng ra cửa nhìn xem. Hội hoa đăng ở kinh đô khẳng định náo nhiệt hơn so với Nghi Hưng thành đấy.”

      Nghe vậy, Hạ Thính Ngưng vươn chiếc đũa gắp thức ăn dừng chút. ra mấy ngày nữa liền đến hội hoa đăng sao? Trong khoảng thời gian này nàng bận trước bận sau, nhưng lại cũng biết sắp đến hội hoa đăng.

      Thoáng chốc, Hạ Thính Ngưng mâu quang chợt lóe. Bộ dáng như là nghĩ tới cái gì, nhàng gợi lên khóe miệng. Hội hoa đăng sao, quả ngày vô cùng tốt.

      Thời gian năm ngày trôi qua nhanh chóng.

      ngày này, Thiên Kỳ quốc nghênh đón mỗi năm lần hội hoa đăng.

      Ban đêm tại ngày này, cơ hồ nam nữ tuổi trẻ đều ra đường ngắm đèn du ngoạn. đường nơi nơi gấm hoa rực rỡ, ngọn đèn lay động.

      Năm rồi khi ở Nghi Hưng thành, Hạ Thính Ngưng cũng ở đường tham gia hội hoa đăng, giống như cùng nhóm người nhóm dung nhập đến náo nhiệt, vui mừng trong ngày hội. Nhưng năm nay hội hoa đăng đối với Hạ Thính Ngưng mà , ý nghĩa trọng đại khác.

      phải là nàng sắp sửa ở trong đêm hội hoa vì cửa hàng cùng tửu lâu của mình mà tuyên truyền tạo thế.

      Mấy ngày trước đây lúc bồi mẫu thân dùng bữa, trong lúc vô tình nghe bà lên năm nay hội hoa đăng đến. Điều này khỏi làm Hạ Thính Ngưng linh quang chợt lóe, nhất thời có ý tưởng.

      Nàng nghĩ ở hội hoa đăng cho ‘Khổng Minh đăng’ (đềm khổng minh) cất cánh, lấy đến đây vì chính cửa hàng cùng tửu lâu của mình làm tuyên truyền, tin tưởng đến lúc đó hoa đăng bay đầy trời nhất định có thể làm cho cả kinh đô đều sôi trào hừng hực.

      Việc này nên chậm trễ, lúc này Hạ Thính Ngưng liền khêu đèn đến đêm, vẽ vài hình thức đèn hoa đăng, phân phó Vãn Ngọc đem giao cho Thường Nặc, đẻ mang cho phụ thân của , đem đèn này gấp gáp chế tạo cần phải xong trước hội hoa đăng diễn ra.

      Bởi vì lo lắng khả năng đèn ở nửa đường thiêu cháy, Hạ Thính Ngưng riêng ở chung quanh ngọn nến bỏ thêm tầng phòng hộ, từng cái hoa đăng chỉ để đặt ngọn nến , hạn định thời gian bay. Bảo đảm bị thiêu cháy.

      Nàng đem đèn Khổng Minh thiết kế tạo hình thành khéo léo đáng , dán các loại giấy màu sắc rực rỡ. Ở phía dưới đeng có gắn tờ tuyên truyền, lại khống chế tốt sức nặng bản thân của đèn, đến mức để nó bay quá cao.

      Chỉ còn chờ ngày hội hoa đăng này đến, làm cho Mỹ nhân đường và Noãn Yên lâu của nàng được người của toàn kinh đô biết.

      Đêm nay, sau khi Hạ Thính Ngưng báo cho Thủy thị biết tiếng, liền mang theo Vãn Ngọc vội vàng ra phủ, tiến đến cùng Thường thúc và Cho thúc hội hợp.

      Về phần Lí thị, sớm liền mang theo hai nữ nhi xuất môn tham gia hội hoa đăng rồi.

      đường nơi nơi giăng đèn kết hoa, náo nhiệt. Rất nhiều công tử tiểu thư trẻ tuổi chút ngừng chúy, cười thôi.

      Hạ Thính Ngưng đến địa điểm gặp mặt, hai người Thường thúc cùng Cho thúc sớm lẳng lặng chờ ở bên kia.

      Nơi này là viện phía sau Noãn Yên lâu, vị trí tương đối kín đáo, dễ bị người phát , cho nên nàng lựa chọn ở trong này châm lửa hoa đăng.

      Giữa sân bày biện hai cái bàn lớn ngay ngắn. Phía xếp chỉnh tề mấy chúc cái đèn hoa đaeng nhiều màu rực rỡ khéo léo, phía dưới từng cái hoa đăng đều có cái giá tốt, bên cạnh còn phóng mấy căn hỏa chiết tử (kiểu như bật lửa bây giờ đấy, mọi người xem phim cổ trang Trung Quốc thấy họ hay có cây nho giấu trong người, khi cần lấy ra thổi mấy cái là có lửa cháy ngay đấy.).

      Hạ Thính Ngưng cũng thêm cái gì, trực tiếp liền với Thường thúc và Cho thúc “Đốt đèn.” Hội hoa đăng sớm bắt đầu, tại đúng là thời cơ tốt nhất phóng hoa đăng.

      Bốn người mỗi người cầm căn hỏa chiết tử, từng cái từng cái châm vào ngọn nến trong hoa đăng.

      Thường thúc cùng Cho thúc tuy rằng gặp Hạ Thính Ngưng vẻ mặt lạnh nhạt châm hoa đăng, nhưng trong lòng vẫn còn bồn chồn: Đèn này có thể bay lên sao, sao tiểu thư có thể nhĩ được những chuyện cổ quái ngạc nhiên thế.

      bao lâu, cái hoa đăng đặt tại bàn bên cạnh có dấu hiệu bay lên. Theo ngọn nến cháy mà ngừng sinh ra khí nóng, hoa đăng màu lam nhạt xinh đẹp cuối cùng cũng bay lên, thuận thế bay cao lên trong trời đêm.

      Vẻ mặt Vãn Ngọc kinh hỉ chỉ vào hoa đăng hô lớn: “Tiểu thư, mau nhìn, bay bay, bay.”

      Thường thúc cùng Cho thúc cũng là vẻ mặt kinh dị: Trời ạ, bay. Hoa đăng như vậy, tiểu thư đến cùng là nghĩ như thế nào xuất ra, quả nhiên là thiên hạ kỳ văn.

      Hạ Thính Ngưng nhìn hoa đăng bay lên bầu trời đêm, trong lòng khó nén hưng phấn cùng vui sướng. Có lẽ là nhận đến cổ vũ từ chiếc đèn này, bàn lại có mấy chiếc hoa dăng khác cũng thuận lợi bay lên.

      Thường thúc cùng Cho thúc càng ra sức châm cái lại cái hoa đăng. Đợi đến khi toàn bộ hoa đăng bàn châm lửa xong, có hơn phân nửa hoa đăng đều bay lên bầu trời đêm.

      Mắt thấy hoa đăng bàn bay hơn phân nửa. Vãn Ngọc vội vàng đến hoa đăng chất đống cạnh tường, tới tới lui lui đem hoa đăng nhất nhất vận chuyển phóng tới bàn. Bốn người phân công hợp tác, lục tục đem ba trăm chiếc hoa đăng châm lửa xong.

      Chỉ chốc lát, bầu trời đêm tối đen liền bay đầy hoa đăng các màu xinh đẹp.

      Mà trong kinh đô đường náo nhiệt phi phàm, nơi nơi đèn đuốc sáng trưng. Tiếng tiểu thương rao hàng, tiếng đoán hoa đăng náo nhiệt cùng với tiếng cười của nhóm hài đồng cầm theo hoa đăng chơi đùa chạy nhảy đường xen lẫn ở cùng nhau.

      Ban đêm quanh kinh đô phồn hoa giống như gấm.

      Trong đám người rộn ràng nhốn nháo, biết là ai chỉ vào bầu trời đêm hô to tiếng: “Mau nhìn, đó là cái gì?”

      Mọi người nghe tiếng ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy trong trời đêm bồng bềnh hoa đăng các màu xinh đẹp.

      đoàn vầng sáng theo dòng hoa đăng lộ ra, xa xa nhìn lại, liền như những ngôi sao đầy màu sắc tỏa sáng trong màn đêm. Xinh đẹp cực kỳ.

      Cảnh tượng kỳ lạ lại xinh đẹp này rung động tất cả nam và nữ trong kinh đô, mỗi người đều kinh hãi chỉ vào hoa đăng nghị luận lên.

      Lúc này, hoa đăng bồng bềnh có chút bởi vì ngọn nến sắp cháy hết, chậm rãi từ trung bay xuống, ít người lá gan lớn chịu nổi tò mò vươn tay tiếp. Sau khi thu vào tay liền thấy được phía dưới hoa đăng có tờ truyền đơn, lại dẫn tới thảo luận càng thêm kịch liệt.

      Người trong toàn bộ kinh đô đều bởi vậy mà sôi trào hừng hực, ào ào vươn tay tiếp hoa đăng hạ xuống.

      Có chút hoa đăng nửa đường hạ xuống phiêu tán đến trong phủ đệ các nhà, dẫn tới phu nhân các phủ cùng tỳ nữ gã sai vặt ngạc nhiên nghị luận.

      Mặt khác ít hoa đăng bay được xa hơn liền thuận thế bay tới bên trong hoàng cung, liền đem cung nữ gác đêm cả kinh trợn mắt há hốc mồm, đợi sau khi phục hồi tinh thần lại vội vội vàng vàng chạy tới bẩm báo nương nương nhà mình.

      Hội hoa đăng ngày này, Hạ Thính Ngưng tỉ mỉ thiết kế hoa đăng bay múa đầy trời thành công oanh động toàn bộ kinh đô. Mỗi người trà dư tửu hậu cũng quên tán gẫu vài câu, càng ngày càng có xu thế nghiêm trọng.

      Phóng xong hoa đăng, Hạ Thính Ngưng cũng có lưu lại lâu ở dưới quan khán cảnh đẹp, mà là mang theo Vãn Ngọc về tới Hạ phủ.

      Vừa vào cửa, nhìn đến đó là tỳ nữ toàn bộ Hạ phủ, gã sai vặt đều là tốp năm tốp ba tụ ở cùng nhau, cầm trong tay tờ tuyên truyền hoa đăng ngừng.

      Lúc trở lại Lê viện, chỉ thấy mẫu thân Thủy thị của nàng cũng cầm cái hoa đăng cùng tỳ nữ Bích Phục bên người thỉnh thoảng lại cái gì, đệ đệ Hạ Tử Vân ngồi ở bên trong tay cũng cầm hoa đăng thưởng thức .

      Hạ Thính Ngưng vào trong phòng, Thủy thị vừa nhấc đầu nhìn đến nữ nhi trở lại, vội vàng vẫy tay để nàng lại ngồi.

      Chỉ vào hoa đăng với nữ nhi: “Ngưng Nhi, con xem, hoa đăng này nhưng lại bay đấy, vừa rồi cảnh tượng kia là rất kinh người .”

      Lại cầm hai tờ tuyên truyền đưa tới trước mặt Hạ Thính Ngưng: “ giấy này sắp tới ‘Mỹ nhân đường’ cùng 'Noãn Yên lâu’ khai trương, giới thiệu được tốt như vậy, nương nhìn đều tâm động đâu.” xong lại là phen tán thưởng.

      Vẻ mặt Hạ Thính Ngưng trấn định tự nhiên: “Nương thích, vậy chờ đến lúc đó cùng nhìn xem .”

      Thủy thị nghe xong có chút do dự: “Như vậy được ? Cũng biết phu nhân có phải đồng ý hay .”

      Hạ Thính Ngưng nhíu nhíu mày: “Cũng phải nô tì của bà ta, xuất môn vì sao phải đợi bà ta đồng ý. Liền quyết định như vậy, đợi đến lúc đó con liền mang người cùng đệ đệ cùng nhìn xem.”

      Tiếp đó lại hỏi Thủy thị vài câu, mới vừa có chút mỏi mệt trở về phòng của mình.

      Phía sau Vãn Ngọc theo vào phòng, vẻ mặt hưng phấn cộng thêm say mê : “Tiểu thư, ngài là quá lợi hại, cảnh tượng buổi tối này quả thực là đẹp.”

      Hạ Thính Ngưng nhàng “Hư” tiếng: “ tiếng chút, chẳng lẽ ngươi muốn cho người toàn bộ Hạ phủ đều biết đến là ta làm.”

      Vãn Ngọc vội vàng bưng kín miệng mình, cẩn thận gật gật đầu.

      Hạ Thính Ngưng có thế này phất phất tay, : “Trở về ngủ , mệt mỏi cả đêm.” Vãn Ngọc nhu thuận làm cái lễ lui ra.

      giường mềm mại, Hạ Thính Ngưng khóe miệng treo cười: Từ giờ đến lúc khai trương, đúng là làm cho người ta chờ mong đâu.

      Chương 19
      Edit:..Lam Thiên..


      Tại Tĩnh vương phủ, bên trong nội viện tinh xảo hoa mỹ.

      Bách Lí Dung Cẩn ngồi ở bàn đá cẩm thạch, người khoác áo choàng lông cáo màu ngân bạch ấm áp .

      nhàng lay chuyển chiếc đèn hoa đăng màu tím nhạt xinh xắn trong tay. Ánh trăng vừa sáng tỏ lại vừa nhu hòa chiếu vào người , khiến cả người được phủ lên tầng ánh sáng nhàn nhạt.

      lâu sau mới nhàng mở miệng “Thanh Vũ, ngươi đèn hoa đăng này, là do ai làm đây?” Lại có tâm tư linh lung nhanh nhẹn như vậy.

      Thanh Vũ chậm rãi lắc đầu tỏ vẻ biết, hôm nay khó có được buổi tối có gió, thế tử liền nghĩ muốn ra bên ngoài ngồi chút, ngắm ánh trăng trong viện.

      Ai biết lại được ngắm đèn hoa đăng bay đầy trời, chỉ thấy bầu trời đêm có rất nhiều đèn hoa đăng, xa xa nhìn lại, tựa như đoàn ánh sáng nhiều màu sắc trôi lơ lửng .

      Kỳ cảnh giống như vậy , từ trước tới nay chưa từng thấy qua nên lập tức liền chấn động ,si ngốc nhìn hồi lâu.

      lúc sau đèn hoa đăng trung liền bắt đầu chậm rãi rơi xuống dưới. Có vài cái thuận thế rơi xuống trong viện, kiềm chế được hiều kỳ trong lòng, nên liền thuận tay nhặt lên cái.

      Chỉ thấy bên dưới đèn buộc tờ giấy, vừa nhìn mới biết được, ‘Mỹ Nhân Đường’và ‘ Noãn Yên Lâu’ sắp sửa khai trương tại kinh thành. giấy viết mời khách nhân khắp nơi quang lâm.

      Đây là loại giấy mời giống như thiếp mời, nhưng so với thiệp mời nội dung khác nhau rất nhiều. giấy chỉ có lời mời, mà còn đem cửa hàng và tửu lâu sắp khai trương đều giới thiệu lần.

      Khiến khỏi hiếu kỳ, đến cùng là người như thế nào mới có thể nghĩ ra được biện pháp như vậy, cũng làm ra loại đèn đặc biệt như vậy.

      Bách Lí Dung Cẩn cười yếu ớt “Có thể làm ra cái đèn như vậy , nhất định phải là người bình thường.” Chỉ cần nhìn thiết kế của đèn này, cũng đủ khiến mọi người tâm phục .

      Thanh Vũ đồng ý gật đầu, chợt trận gió lạnh thổi qua, khiến cho người ta khỏi rùng mình cái.

      “Thế tử, gió nổi lên , thân thể ngài vừa có khởi sắc, vẫn nên trở về phòng nghỉ ngơi .” Thanh Vũ lay lay bả vai , mở miệng khuyên nhủ.

      Từ lúc thế tử bắt đầu dùng lọ mật, lại thêm mỗi ngày ăn nhiều thêm chút hoa quả, nên nhiều ngày bệnh tình cũng tái phát , cả người khí sắc thoạt nhìn tốt lên ít.

      Làm cho Thanh Vũ cảm thấy vui vẻ rất nhiều nên càng khẩn trương thúc giục trù phòng, vừa đến thời gian dùng bữa cần phải đem dược thiện bưng lên trước.

      Thế tử kết hợp ăn vài ngày, tại chỉ hy vọng dược thiện này cũng có thể giống như lọ mật và hoa quả kia đều có hữu hiệu như vậy.

      Bách Lí Dung Cẩn thản nhiên gật đầu, cầm đèn hoa đăng đứng dậy, chậm rãi trở về trong phòng. Quả mấy nay tốt lên rất nhiều, sau khi ăn chút đồ ngọt và mật mỗi ngày, liền còn cảm thấy choáng váng cùng vô lực như trước, giống như chưa bao giờ bị bệnh này.

      Mỗi lần nhìn lọ mật, thưởng thức dược thiện trong miệng, tổng lơ đãng nhớ đến nữ tử thanh linh như lan kia.

      --Truyện chỉ được đăng tải tại Diễn Đàn Lê Qúy Đôn - ..Lam Thiên..—

      Ngày thứ ba, trời vừa sáng.

      Hạ Thính Ngưng khó được ngày tự động dậy sớm, Vãn Ngọc ở bên cạnh hầu hạ nàng rửa mặt chải đầu mặc y phục.

      Dùng xong đồ ăn sáng, tâm tình nàng tốt mang theo Thủy thị và Hạ Tử Vân lên xe ngựa, tới Mỹ Nhân Đường.

      Từ sau khi Thủy thị tới kinh thành, đây vẫn là lần đầu tiên xuất môn, mặt có vẻ có chút vui mừng. Hạ Tử Vân cũng vén màn xe ló đầu nhìn ra ngoài, tuy rằng bình thường đều phải xuất môn đến trường học, nhưng phụ thân quản rất chặt, nên cũng cơ hội xem đường lớn.

      đường bình ổn tới trước cửa Mỹ Nhân Đường , Hạ Thính Ngưng vừa mới xuống xe, liền nhìn thấy đường lớn ngựa xe như nước, thỉnh thoảng lại có xe ngựa chạy đến, vài vị phu nhân nhân hoặc thiên kim tiểu thư từ bên trong ra. Lục tục hướng tới Mỹ Nhân Đường.

      Rất nhiều xe ngựa cứng rắn đem ‘Mỹ Nhân Đường’ và ‘Noãn Yên Lâu’ đối diện vây quanh chật như nêm cối.

      Thủy thị thấy thế cũng thập phần kinh ngạc, thế nhưng lại náo nhiệt như vậy, bà khỏi có chút chần chờ “Ngưng Nhi, nơi này nhiều người như vậy, chúng ta còn muốn vào sao?”

      Hạ Thính Ngưng trừng mắt nhìn, tràng diện này đúng là có chút đồ sộ. Nàng nhàng kéo tay mẫu thân Thủy thị và đệ đệ Hạ Tử Vân qua có việc gì, chúng ta cũng vào thôi. Chỉ là hơi nhiều người, nên phải nắm chặt tay ta mới được.”

      Sau đó Hạ Thính Ngưng lôi kéo tay mẫu thân cùng đệ đệ , cẩn thận tránh đám người, Vãn Ngọc lại phía sau ba người, phòng ngừa có người nào cẩn thận đụng phải chủ tử từ phía sau.

      Đoàn người Hạ Thính Ngưng theo đám người thuận lợi bước vào Mỹ Nhân Đường.

      Liếc mắt nhìn qua, chỉ thấy toàn bộ chưởng quầy và bọn tiểu nhị nơi này đều bận đến sứt đầu mẻ trán, hận thể người tách thành hai người. Nửa khắc cũng dám dừng tiếp đón các vị phu nhân và tiểu thư lục tục vào ngừng

      Chưởng quầy Mỹ Nhân Đường lơ đãng quay đầu đúng lúc nhìn thấy Hạ Thính Ngưng, nhất thời ánh mắt sáng lên, muốn qua, lại bị vài phu nhân y phục xinh đẹp quý giá cấp làm vướng chân. Bất đắc dĩ đành phải tươi cười giới thiệu sản phẩm của Mỹ Nhân Đường cho các nàng.

      Hạ Thính Ngưng hướng chưởng quầy nhàng gật đầu cái, dùng ánh mắt ý bảo chiếu cố tốt khách nhân là được, còn nàng bước chân nhàng, mang theo mẫu thân và đệ đệ lập tức lên lầu hai.

      tới lầu hai rộng rãi, nơi này xếp chỉnh tề loạt bàn ghế, hôm nay khách nhân đến đây chọn mua gần như đều đem tất cả vị trí ở nơi này ngồi hết.

      Hạ Thính Ngưng nhìn quét qua hồi, mới phát góc phía đông có cái bàn trống , nàng mang theo mẫu thân và đệ đệ qua ngồi xuống.

      Sau đó liền kiểm tra tình huống ở lầu hai. Mỗi bàn, bên cạch khách nhân đều có thị nữ trong cửa hàng đứng phụng vụ.

      Những phu nhân quý tộc và thiên kim tiểu thư vừa lật quyển sách bàn, vừa nghe thị nữ giải thích và giới thiệu cho các nàng.

      Thính thoảng lại có khách nhân sau khi thử dùng ít sản phẩm liền vừa lòng hạ giá, sảng khoái trả bạc cầm hàng rời . Thường thường cứ bàn khách nhân chân trước vừa mới rời , sau lưng liền lại có người lên lầu.

      Chừng mười thị nữ thỉnh thoảng lại tới lui, vội vàng giúp khách nhân giới thiệu và giải thích, hoặc là lấy ít sản phẩm dùng thử cho đối phương thử dùng ,hoặc là xuống lầu lấy hàng hóa khách nhân muốn mua.

      Toàn bộ lầu hai có vẻ vô cùng náo nhiệt. Khiến cho Hạ Thính Ngưng vui vẻ giơ lên khóe miệng.

      Thủy thị vừa vừa ngồi xuống, liền có chút ngạc nhiên quan xát chung quanh, chỉ thấy người ngồi nơi này đều là phụ nhân và tiểu thư trẻ tuổi thân lăng la tơ lụa,. Vừa thấy liền biết là người quyền quý hoặc gia đình giàu có, khiến bà có chút lo lắng đứng lên.

      Hạ Thính Ngưng lại nghĩ nhiều như vậy, chỉ là đem quyển sách bàn đẩy tới trước mặt mẫu thân Thủy thị “Nương, người xem sách , xem có nhìn trúng cái gì .”

      Trong sách đều có ghi lại tất cả sản phẩm của Mỹ Nhân Đường, ấn theo giá từ thấp đến cao mà sắp xếp, cũng có tranh vẽ phụ họa và giải thích. Này là do nàng mất rất nhiều thời gian mới làm ra đước quyển, lại để cho người ta vẽ ra thêm hai mươi mấy bản, đặt ở Mỹ Nhân Đường để cho khách hàng có thể thuận tiện chọn mua.

      Lúc này, tiểu nha đầu mặc y phục màu hồng sắc, nhìn thập phần lanh lợi bước nhanh tới chỗ Hạ Thính Ngưng.

      Hạ Thính Ngưng nhận ra đối phương, nàng là nữ nhi của chưởng quầy Mỹ Nhân Đường, tên là Hồng , năm nay mười hai tuổi, là nữ hài tử vừa lanh lợi lại thông minh, nên phụ thân nàng liền đem nàng an bày cho nàng làm việc ở Mỹ Nhân Đường.

      Xem bộ dáng nàng vội vàng tới , hiển nhiên là nhận ra Hạ Thính Ngưng.

      Hạ Thính Ngưng nhàng hướng nàng lắc lắc đầu, Hồng lập tức hiểu được, tiểu thư muốn bại lộ thân phận, nên nàng lập tức thả chậm bước chân, chậm rãi tới, thi lễ cái sau liền cười ngọt ngào hỏi “ biết phu nhân và tiểu thư muốn mua gì? Hồng có thể giúp các vị lấy.”

      Hạ Thính Ngưng cười dịu dàng “Ngươi trước đợi chút, đợi sau khi nương ta xem quyết định.”

      Hồng vội vàng gật đầu, thối lui đứng sang bên.

      Thủy thị nghe vậy liền mở ra quyển sách ra, chỉ nhìn chút, liền kinh ngạc “Ngưng Nhi, thế nào mà son và tuyết hoa cao ( kem dưỡng da) con đưa cho ta dùng lại giống với đồ của Mỹ Nhân Đường vậy ?. Còn có xà phòng, trong viện chúng ta cũng phải dùng sao?”

      Hạ Tử Vân cũng hiếu kỳ nhìn vào quyển sách.

      “ Cửa hàng này ở Nghi Hưng Thành cũng có, là con mua ở đó . Có lẽ chủ nhân của cửa hàng kia cũng đến kinh thành mở thêm phân nhánh .” Hạ Thính Ngưng mặt đỏ khí suyễn dối .

      Thủy thị nghe xong, bừng tỉnh đại ngộ “ ra là như vậy. Trách được mấy thứ này nhìn quen mắt.”

      Mắt thấy Thủy thị còn muốn lật sách, Hạ Thính Ngưng liền trực tiếp với Hồng lấy mấy hộp tuyết hoa cao có hương hoa lài và hoa mai hương đến. Phấn nhạt, phấn hồng, son đỏ mỗi thứ lấy hộp. Mặt khác, tuyết hoa cao mùi trúc cũng lấy hai hộp tới đây. Về phần xà phòng cần ”

      Nàng còn nhớ xà phòng trong viện nàng mới lấy thêm mấy ngày hôm trước, mẫu thân chỉ cần thêm mấy hộp son và tuyết hoa cao là được. Về phần đệ đệ, tuyết hoa cao mùi trúc đó là do nàng phân phó người làm làm riêng cho .
      Chỉ vì lúc ở Nghi Hưng Thành, nàng từng muốn lấy tuyết hoa cao cho đệ đệ dùng, nhưng lại ngại mùi này có vẻ nữ khí, nên thế nào cũng chịu dùng. Cho nên Hạ Thính Ngưng ở lúc nghiên cứu chế tạo sản phẩm mới bỏ thêm mùi trúc cho tuyết hoa cao.

      Hạ Thính Ngưng vừa dứt lời, Hồng liền hơi phúc thân, sau đó xuống dưới lầu lấy đồ tiểu thư muốn mang lên.

      bên Thủy thị vừa nghe xong liền mở to hai mắt, gấp giọng cho .”
      Tôm Thỏthuyt thích bài này.

    4. elpulga94

      elpulga94 Well-Known Member

      Bài viết:
      779
      Được thích:
      1,167
      Chương 20
      Edit: voi còi



      Hồng bị giọng của Thủy thị làm bước chân dừng lại, dừng lại xoay người chần chờ nhìn phía Hạ Thính Ngưng, trong mắt mang theo ý hỏi ràng.

      Hạ Thính Ngưng cũng sợ run chút, có chút hiểu tình huống nhìn về phía mẫu thân của mình: “Nương, ngài như thế nào? Con mua mấy thứ son cùng kem bảo vệ da này phải đều là mấy thứ ngài luôn luôn thích dùng nhất sao?”

      Sao tại cũng đồng ý để cho người ta lấy? Nàng ràng nhớ được lúc trước đưa cho nương thử dùng, bà thích nhất vài loại màu sắc cùng mùi này, tại mỗi ngày dùng cũng đều là mấy thứ này nha.

      Hạ Thính Ngưng hơi hơi nhăn mày, chẳng lẽ mẫu thân là dùng lâu thích, muốn đổi thành vài loại khác?

      Thủy thị đương nhiên biết nữ nhi của mình chọn đều là mấy thứ mình thích nhất ở nhà trong ngày thường vẫn luôn dùng.

      Nhưng mà, bà vừa mới lật mấy trang sách ảnh (chắc kiểu catalog) trong tay, phát mặt có mấy thứ son cùng kem bảo vệ da cùng với loại xưa nay bà hay dùng giống nhau như đúc. Giống nhau về màu sắc, giống nhau về mùi, ngay cả hoa văn hộp cũng vô cùng giống nhau.

      Nhưng đây cũng phải điều khiến Thủy thị cảm thấy kinh ngạc. Dù sao Hạ Thính Ngưng mới vừa , son mua cho bà đều là mua ở ‘Mỹ nhân đường’ trong Nghi Hưng thành, ở trong này nhìn đến son cùng kem bảo vệ da giống nhau như đúc cũng là chuyện bình thường.

      Nhưng vấn đề là, mấy thứ son cùng kem bảo vệ da này có giá là xa xa vượt qua tưởng tượng của Thủy thị.

      Bà mới vội vàng gọi Hồng lại, chỉ vào tờ trong quyển sách hướng Hạ Thính Ngưng chứng thực : “Ngưng Nhi, con mua cho nương mấy loại son và kem bảo vệ da là loại này sao?”

      Xem vẻ mặt của Thủy thị có chút vội vàng, Hạ Thính Ngưng cảm thấy rất là kỳ quái, vừa nhìn vào trang sách, màu sắc, mùi, vẻ ngoài đều cùng mấy loại trong phòng mẫu thân giống nhau, liền ngay cả bên cạnh giải thích giới thiệu vẫn là nàng tự mình viết lên mà.

      Hạ Thính Ngưng gật gật đầu “Vâng, chính là mấy thứ này, phải nương dùng cảm thấy được hay sao.”

      Mấy thứ đồ trang điểm này chính là trong ngày thường mẫu thân hay dùng, cũng là vài loại nàng vừa mới khiến Hồng xuống lầu mang tới.

      Thủy thị vừa nghe, chỉ cảm thấy tâm thần rung chút, vừa vội vội la lên “Vậy lúc trước con mua cho nương dùng cũng là vài loại này sao?”

      Thủy thị nhiều hi vọng nghe được nữ nhi của mình phải, cho bà trong ngày thường dùng son cùng kem bảo vệ da chính là trùng hợp cùng vài loại này có chút tương tự thôi.

      Nhưng Hạ Thính Ngưng lại cứ gật gật đầu: “Đúng vậy, có vấn đề gì sao? Vẫn là nương muốn đổi loại khác thử xem.”

      Thủy thị nhất thời cảm thấy trong lòng bị hung hăng đánh cái, có chút thở nổi. hộp có thế này nhưng có giá tận sáu trăm lượng nha, trong phòng để bốn hộp, hơn nữa mấy ngày trước đây dùng hết hai hộp, cộng lại tất cả chính là ba ngàn sáu trăm lượng.

      Ba ngàn sáu trăm lượng, Thủy thị bị con số này dọa cả kinh đổ hít vào hơi. khỏi vươn tay chạm vào mặt, nhiều ngày thời tiết rét lạnh, làn da có vẻ có chút khô ráo. Cho nên buổi sáng khi xuất môn khi bà còn bôi thêm chút kem bảo vệ da nhiều hơn so với ngày xưa.

      tại ngẫm lại, liền buổi sáng bà bôi chút kia, chỉ sợ mấy chục lượng bạc thôi.

      Cứ nghĩ đến điều này, Thủy thị liền cảm thấy trận ngực buồn, khuôn mặt này của bà, là dùng bạc xếp thành cũng đủ thôi.

      Hạ Thính Ngưng xem Thủy thị hay thay đổi mặt, mặc dù kỳ quái nhưng cũng nghĩ nhiều, chỉ : “Nương, ngài nếu nghĩ đổi khác, con khiến cho Hồng xuống lầu mang vài loại ngày thường người hay dùng.”

      Thủy thị có thế này mới hồi thần, vừa nghe đến nữ nhi còn muốn tiêu tốn mấy ngàn lượng mua son cùng kem bảo vệ da mày cho bà, vội vàng ra tiếng cự tuyệt : “, cần. Nương cần vài loại kia.”

      Loại này giá gì đó, làm sao bà còn dám lại hướng mặt mà bôi đây.

      Vừa nghe Thủy thị cần dùng vài loại ngày xưa, Hạ Thính Ngưng chỉ coi như là bà coi trọng thứ khác, nhân tiện : “Vậy nương muốn đổi thành mấy loại thế nào? Con để Hồng mang đến cho người.”

      Thủy thị lật lật trang sách, chỉ vào mấy thứ ở đầu trang sách : “ vài loại này , nhan sắc cùng mùi liền dựa theo vừa rồi Ngưng Nhi mới .”

      Hạ Thính Ngưng quay đầu vừa thấy, chỉ cảm thấy có chút dở khóc dở cười, mẫu thân của nàng muốn đúng là mấy thứ rẻ nhất của Mỹ Nhân đường, ngũ lượng bạc hộp gì đó.

      Lại liên tưởng đến sắc mặt vừa rồi của mẫu thân, Hạ Thính Ngưng liền biết được nguyên nhân ở đâu, chắc là nương của nàng ngại mấy loại son cùng kem bảo vệ da này rất quý, mới cần.

      Hạ Thính Ngưng vươn tay khép tập tranh lại, trực tiếp với Hồng : “Dựa theo vừa rồi ta , đem mấy thứ lấy đến. Cũng đem ít sản phẩm thượng đẳng mới chế lấy lại cho nương ta thử xem.”

      Hồng cười gật gật đầu, vội vàng xuống lầu.

      Thủy thị vừa nghe nóng nảy, tưởng mở miệng ngăn cản. Lại bị Hạ Thính Ngưng đánh gãy “Nương, có phải người ngại vài thứ kia quý giá hay , sợ con trả nổi bạc?”

      Xem ánh mắtnữ nhi, giọng của Thủy thị tự giác liền có chút thưa dạ: “Vài thứ kia là rất quý, nương biết con hiếu thuận, nhưng nương nên dùng thứ gì tốt như vậy. hộp muốn sáu trăm lượng đâu.”

      Cái này đều vượt qua năm chi tiêu của mẫu tử bà ở Nghi Hưng thành.

      Hạ Thính Ngưng thở dài: “Nương, thứ tốt tại sao lại quý đâu, con cũng phải người đúng mực. Nếu như kiếm được cũng đủ bạc, nữ nhi sao dám cho người mua đồ xa xỉ như vậy. Chẳng qua chỉ là chuyện mấy ngàn lượng bạc, khó được người dùng cũng liền thích. Chuyện bạc cần lo lắng, chính là xây nhà vàng cẩm y cho người cũng là dư dả, đừng đau lòng điểm ấy bạc.”

      Thủy thị lại mở to đôi mắt, có chút thể tin “ vậy chăng, Ngưng Nhi con bao lâu lại có nhiều bạc như vậy?”

      Hạ Tử Vân nhu thuận ngồi ở bên nghe, cũng giống mẫu thân Thủy thị hoàn toàn biết gì cả, đối với của cải của tỷ tỷ vẫn là biết được. Lần trước ở trong phòng của tủ tỷ liền nhìn đến cái hòm gỗ, biết chứa được cái gì. Tỷ tỷ cũng tránh , trực tiếp mở ra cho xem, bên trong là vài vạn lượng ngân phiếu.

      , ngoại tổ phụ lưu lại thôn trang cùng ruộng đất, con luôn luôn quản lý.” Hạ Thính Ngưng có chút bất đắc dĩ , nàng bây giờ còn thể cùng mẫu thân , bởi vì phải thời điểm. Chỉ có thể qua loa cho xong.

      Thủy thị cũng tin, phụ thân của bà để lại tài sản trong đó có vài cái thôn trang cùng vài mẫu ruộng đất bà rất sớm trước kia liền giao cho Ngưng Nhi, chỉ biết là hàng năm sản xuất đều tệ, nhưng biết cụ thể có thể kiếm thu tiền bạc là bao nhiêu.

      tại Ngưng Nhi như vậy, là thôn trang cùng ruộng đất ở trong tay nàng đều phát triển được vô cùng tốt. Nghĩ đến điều này, Thủy thị cũng liền thoáng bình thường trở lại.

      Lại đối nữ nhi dặn dò buôn bán lời ít bạc, vậy con cũng nên cất giữ chút. Tương lai cũng có lúc dùng đến.”

      Hạ Thính Ngưng thản nhiên cười “ biết, nương. Nữ nhi có chừng mự . Nhưng là người cũng đừng luyến tiếc chút bạc này, con hiếu thuận người đó là thiên kinh địa nghĩa, điểm ấy bạc con còn kiếm lại được.”

      Thủy thị hé miệng giả bộ oán trách Hạ Thính Ngưng liếc mắt cái, trong lòng cũng thập phần vui mừng hưởng thụ, dù sao người nào làm nương cũng đối nữ nhi hiếu thuận cảm thấy vui sướng: “Vậy nghe con, nhưng mà đừng mua hơn.”

      Hạ Thính Ngưng gật đầu ứng Thủy thị tiếng, lúc lơ đãng lại nhìn đến dưới lầu đến vài vị y phục đều là thượng phẩm, nhưng thoạt nhìn khách nhân lại giống như chủ tử bình thường.

      Nàng thầm suy tư về thân phận mấy người này. Qua hồi lâu, mới với Thủy thị: “Nương, người cùng đệ đệ ở trong này chọn, con Noãn Yên lâu đối diện đaẹt phòng, chúng ta dùng xong cơm trưa lại trở về.”

      Thủy thị còn chưa mở miệng, Hạ Tử Vân liền vội : “Tỷ tỷ, Vân Nhi cũng .”

      được, đệ ở tại chỗ này cùng nương, tỷ rất nhanh trở lại. Đừng quyệt miệng, đợi lát nữa mang đệ ăn ngon.” Hạ Thính Ngưng nhìn bộ dáng của đệ đệ cao hứng lắm, chỉ phải giọng dụ dỗ .

      Hạ Tử Vân có thế này miễn cưỡng gật gật đầu. phải nghĩ cùng mẫu thân, chính là nơi này còn nhiều nữ tử, người tiểu nam hài ngồi ở chỗ này có vẻ rất là kỳ quái.

      Thủy thị lại dặn câu cẩn thận chút, sớm chút trở về.

      Hạ Thính Ngưng mang theo Vãn Ngọc đến dưới lầu, liếc mắt cái liền nhìn đến Hồng . Quay đầu đối với Vãn Ngọc thầm vài câu.

      Để nàng ấy gọi Hồng , kêu phụ thân của nàng tự mình lại tiếp đón vài vị khách nhân mới tiến đến kia, chỉ để ý chọn sản phẩm tốt nhất quý nhất của cửa hàng bán cho các nàng.

      Cũng kêu Hồng tìm Cho thúc, để ông ấy ở thôn trang, đem những tiểu nhị chuẩn bị cho những cửa hàng chưa khai trương trước mang lại hỗ trợ. Nơi này xem ra rất thiếu nhân thủ
      Cho thúc quản vài cái cửa hàng, hôm nay mỹ nhân đường khai trương, cũng định là tới, vậy lúc này hẳn là đợi ở nơi nào đó trong cửa hàng.

      Về phần vài vị khách nhân vừa mới tiến môn kia, nếu như nàng đoán sai, mấy người này đều là cung nữ theo trong cung xuất ra.

      Hội hoa đăng tối hôm đó, nàng làm riêng mấy cái hoa đăng có thể bay rất xa, vì muốn khiến cho nhóm nương nương trong cung chú ý.

      Nữ nhân trong hoàng cung hướng đến lấy sắc thị quân, lo lắng nhất chính là dung nhan chính mình già , rốt cuộc chiếm được ân sủng. Mà hoa đăng mang tờ tuyên truyền vậy làm các nàng tâm động thôi.

      Mắt thấy ở sau khi Hồng thông báo, chưởng quầy Mỹ Nhân đường thoát khỏi mấy phu nhân khác, đón nhận vài vị khách nhân theo trong cung đến. Còn lại liền nhìn làm như thế nào .

      ra cửa lớn Mỹ Nhân đường, Hạ Thính Ngưng khỏi cảm thấy tâm tình cực tốt. Chiếu tình hình hôm nay đến xem, chỉ sợ rất nhanh bán hết hàng, phải phân phó xuống để nhóm công nhân gia tăng sản xuất mới được.

      Hạ Thính Ngưng lại nhàng hướng Noãn Yên Lâu đối diện đến. Vãn Ngọc cũng vẻ mặt cao hứng theo ở phía sau.

      Chương 21
      Edit: voi còi



      ngang qua ngã tư đường, Hạ Thính Ngưng mang theo Vãn Ngọc đến bên trong Noãn Yên lâu.

      Tình huống nơi này hiển nhiên cũng tốt sánh bằng Mỹ Nhân đường bao nhiêu.

      Trong phòng lầu lầu dưới rộng mở so ban đầu nhiều hơn hơn mười cái bàn, lại còn có rất nhiều khách nhân cẩm y ngọc phục đứng ở bên, tựa hồ vị trí có thể ngồi. ở cùng tiểu nhị khuôn mặt tươi cười xong gì đó.

      Mà trong lâu bọn tiểu nhị khác người người dưới chân sinh gió, chạy lên lầu xuống lầu, vội vàng mang đồ ăn, ghi nhớ món.

      Chưởng quầy của Noãn Yên lâu cũng bận đến đầu óc choáng váng, vừa thấy Hạ Thính Ngưng đến liền vội vàng đón lên.

      Hạ Thính Ngưng dùng ánh mắt ý bảo trước đừng chuyện, sau đó lên lầu đến sương phòng chỉ mở cho riêng nàng.

      Chưởng quầy mới vội vàng mở miệng : “Tiểu thư, ngài tới. Trong lâu này phía trước phía sau đều bỏ thêm hơn mười cái bàn, còn nơi nào có thể lại dọn ra. Nhưng bên ngoài còn có nhiều khách nhân có nơi mà ngồi đâu, bên trong đều là ít quan to quý nhân trong kinh đô, chúng ta nên tội dậy nổi nha.”

      Hạ Thính Ngưng hơi đau đầu đưa tay vuốt vuốt trán, nàng là biết sinh ý phải làm rất tốt, nhưng là nghĩ tới hỏa bạo đến loại tình trạng này.

      Bất đắc dĩ “Thường thúc đâu? tìm ông ấy đến đây.”

      Chưởng quầy gật gật đầu “Thường quản ở phía sau trong phòng bếp nhìn chằm chằm, tiểu nhân phải đem người gọi tới.” xong liền ra cửa phòng bước nhanh xuống lâu.

      bao lâu, Thường thúc liền cùng chưởng quầy vội vàng lên lầu. Vào cửa sau, trước hành lễ với Hạ Thính Ngưng.

      Hạ Thính Ngưng vẫy vẫy tay, thẳng “Thường thúc, ông đem ‘Ngọc nhan lâu’ cách vách mở, đem khách nhân chờ ở bên ngoài đều mời vào.”

      ‘Ngọc nhan lâu’ là gần đây nàng trù bị lâu hàng hóa khác, chuyên môn hướng nữ tử cung cấp dưỡng nhan dược thiện, còn muốn qua chút thời gian mới có thể khai trương. tại có biện pháp, chỉ có thể trước mở cửa cung cấp nơi dừng chân sân khẩn cấp, cũng thể đuổi khách nhân này hoặc làm cho người ta luôn luôn chờ.

      Thường thúc vội vàng trả lời, xuống lầu an bày.

      Hạ Thính Ngưng lại với chưởng quầy: “Dựa theo tình hinhg như vậy, nguyên liệu nấu ăn trong lâu chỉ sợ đủ, ngươi chạy nhanh kêu vài người lại vận chút nguyên liệu nấu ăn tươi mới lại đây. Nhưng đừng để xuất trường hợp có khách lại làm ra đồ ăn. Còn có, gọi tiểu nhị thêm nước trà cho những khách nhân, đừng để người ta ngồi ở chỗ kia chờ vô ích.”

      Chưởng quầy liên tục gật đầu, cái này đúng nghĩ tới. Chạy nhanh an bày phen mới được.

      “Thuận tiện phân phó phòng bếp chuẩn bị bàn đồ ăn ngon, ta tiếp mẫu thân cùng đệ đệ lại dùng bữa. có chuyện khác ngươi xuống bận việc .” Hạ Thính Ngưng tiếp tục bổ sung thêm.

      Có thế này chưởng quầy mới hành lễ cáo lui, xuống lầu thẳng đến phòng bếp mà .

      thôi, chúng ta Mỹ Nhân đường dón nương cùng đệ đệ.” Hạ Thính Ngưng quay đầu đối Vãn Ngọc .

      Trước sau thời gian chẳng qua chỉ chén trà , Hạ Thính Ngưng liền về tới Mỹ Nhân đường.

      Sau khi lên lầu nhìn đến mẫu thân cùng đệ đệ vẫn ngồi trong góc như trước, Hồng đứng ở bên thỉnh thoảng lại cái gì đó. Xem ra là giải thích ít gì đó cho mẫu thân.

      Hạ Thính Ngưng mang theo Vãn Ngọc lập tức qua.

      Thủy thị chỉ chớp mắt nhìn đến nữ nhi nhà mình, vui mừng “Ngưng Nhi, con về rồi.”

      Hạ Thính Ngưng gật gật đầu, liếc mắt nhìn cái bàn, chỉ thấy mặt bày các loại son cùng kem bảo vệ da, cũng có Thủy thị lúc trước luôn luôn dùng, cũng có gần nhất mới nghiên cứu chế tạo, đều là ít hàng hóa tốt nhất Mỹ Nhân đường.

      Vừa lòng quay đầu với Hồng : “Đem những thứ này đều gói lại.”

      Thủy thị kinh ngạc “Ngưng Nhi, nương còn chưa có quyết định muốn chọn thứ nào bên trong đâu.”

      cần chọn, liền đều này đó . Con đính nhã gian xong xuôi, lại chọn xuống liền trì hoãn thời gian dùng bữa.” Hạ Thính Ngưng nâng Thủy thị dậy, kéo qua đệ đệ hướng dưới lầu đến.

      Hồng nhanh chóng đem các loại son cùng kem bảo vệ da bàn bỏ vào trong khay, hai tay cầm lấy khay theo Hạ Thính Ngưng phía sau xuống lầu.

      Đợi Hồng đem các thứ đóng gói cẩn thận, Vãn Ngọc liền tiến lên tiếp nhận.

      Thủy thị được nữ nhi đỡ, vừa vừa “Ngưng Nhi, chúng ta còn chưa có trả bạc đâu.”

      Hạ Thính Ngưng bất đắc dĩ có lệ “Vừa rồi lúc trở về con liền trả tiền rồi.”

      Hồng theo phía sau đưa Hạ Thính Ngưng xuất môn nghe xong chỉ cảm thấy có chút buồn cười, tiểu thư lấy của cuinhs mình thứ gì đó, lại còn muốn bị phu nhân liên tục truy vấn có trả bạc hay . Thực tại làm cho người ta có chút buồn cười.

      Khi ra đến cửa, Hạ Thính Ngưng nhìn thấy ở cửa Mỹ Nhân đường lại chạy đến chiếc xe ngựa tinh mỹ hoa lệ, vị phu nhân xinh đẹp tao nhã theo xe ngựa xuống dưới.

      Khiến Hạ Thính Ngưng chú ý tới, cũng là xe ngựa đánh dấu Tĩnh vương phủ, lại vừa thấy vị tao nhã phu nhân kia từ ma ma đỡ, mặt mày hình như có vài phần quen thuộc.

      Liên tưởng đến ở ‘Túy hương lâu’ gặp thế tử Tĩnh vương phủ, mặt mày phải cùng phu nhân này có chút tương tự. Vậy bà chẳng phải chính là Tĩnh vương phi .

      Hạ Thính Ngưng hơi hơi rũ xuống rèm mắt, đem mẫu thân cùng đệ đệ phù lên xe ngựa. Quay đầu hạ giọng phân phó Hồng “Ngươi tự mình tiếp đón vị phu nhân tao nhã y phục hoa lệ kia, bà ấy là Tĩnh vương phi, cẩn thận chút, đừng chậm trễ .”

      Hồng mở to hai mắt vội vàng gật gật đầu. Đợi Hạ Thính Ngưng lên xe, nàng vội vàng nghiêng thân mình tới tiếp đón Tĩnh vương phi.

      Lộ ra khuôn mặt mỉm cười ngọt ngào “Vị phu nhân này, mời bên trong.”

      Tĩnh vương phi khẽ lên tiếng, cảm thấy Mỹ Nhân đường này phục vụ chu đáo, cảm thấy khỏi vừa lòng mấy phần.

      Hồng cẩn thận dẫn đường ở phía trước, dẫn Tĩnh vương phi trực tiếp đến lầu hai ngồi xuống, hai tay nhàng mà đem sách tranh bàn chuyển qua trước mặt đối phương.

      Lại có chút khẩn trương mở miệng “Vị phu nhân này, đây là Mỹ Nhân đường chúng ta tỉ mỉ chế tác sách tranh, bên đều là hàng mẫu của cửa hàng, văn hay tranh đẹp. Cung cấp khách nhân tuyển chọn, mời ngài nhìn xem.”

      Hồng có vẻ có chút khẩn trương, dù sao đối phương là vương phi, nàng còn chưa bao giờ cùng quý nhân có thân phận cao như vậy chuyện qua đâu.

      Tĩnh vương phi có chút tò mò mở ra sách tranh, chỉ thấy mặt quả có bản vẽ rất tinh xảo, bên cạnh còn có văn tự giới thiệu giải thích.

      Vừa nhìn vừa nhàng gật đầu sai, các thứ ở Mỹ Nhân đường của các ngươi đúng ít.”

      Gặp đối phương tựa hồ có chút vừa lòng, Hồng thầm nhàng thở ra, tiếp tục “Tiểu điếm còn cung cấp sản phẩm dùng thử, từng vị son cùng kem bảo vệ da đều có sản phẩm tương ứng dùng thử. Về phần xà phòng liền có, dù sao kia dùng được đều là sai biệt lắm .”

      Tĩnh vương phi nghe xong nhất thời thấy hứng thú “Còn có sản phẩm dùng thử? Cái này đổ tươi mới. Vậy dựa theo ngươi như vậy, như muốn mua 50 hộp son các loại, các ngươi lấy 50 loại sản phẩm này cho người ta thử dùng. Như mua 100 hộp, lâyd 100 hộp thử dùng sao.”

      Hồng gật gật đầu “Đúng vậy. Bởi vì giá những thứ này của chúng ta theo thấp đến cao đều có, giá càng cao, hiệu quả sử dụng tự nhiên càng tốt. Khách nhân muốn mua loại nào đó, chúng ta liền cấp sản phẩm loại đó dùng thử.”

      Tĩnh vương phi rất có hưng trí lật sách, càng về sau vượt qua kinh ngạc, có chút cao làm cho người ta táp lưỡi. rất khó tưởng tượng hộp son nho có thể đưa ra giá này. Nhất là kem bảo vệ da này, tốt nhất hộp nhưng lại muốn sáu trăm lượng.

      Bà cũng muốn nhìn, này đến cùng là cái dạng gì gì đó, có bao nhiêu tốt dùng được, có thể ra giá được như vậy.

      Tĩnh vương phi khép lại sách “Đem son quý nhất cùng kem bảo vệ da dùng thử lấy tới ta thử xem, như dùng là tốt, ta đây liền mua.”

      Hồng gật đầu giọng dò hỏi “ biết phu nhân ngài muốn thử son màu gì?”

      Tĩnh vương phi suy tư chút, màu đỏ cùng hồng nhạt.”

      “Tốt, xin phu nhân chờ.” Hồng làm lễ sau đó mới xoay người xuống lầu lấy đồ dùng thử.

      Chỉ chốc lát, liền nâng khay lên đây. đến trước mặt Tĩnh vương phi đặt khay xuống, chỉ thấy bên trong bày biện ba hộp dùng thử, cái gương, cái khăn ẩm sạch cùng bát nước.

      Hồng cầm lấy hộp trong đó, nhàng mở nắp hộp sau đó đưa cho Tĩnh vương phi “Phu nhân, đây là son màu đỏ. Đồ dùng thử cũng có thêm mùi, chờ khi phu nhân xác định muốn mua, lại chọn lựa mùi mà ngài thích.”

      Tĩnh vương phi nhàn nhạt gật đầu, cái này cũng có gì. Chờ cuối cùng muốn mua, chọn mùi bà thích là được.

      Vươn tay cầm cái hộp , Tĩnh vương phi thập phần kinh ngạc nhìn son bên trong, chỉ thấy màu sắc cự kỳ xinh đẹp, hồng được chói mắt. Bằng vào màu sắc này, liền so với ngày xưa bà dùng biết tốt hơn bao nhiêu lần.

      Ma ma đúng phía sau cũng rất là kinh ngạc nhìn hộp son này, màu sắc lại tươi đẹp như vậy.

      Tỳ nữ bên cạnh muốn lấy ra son đánh lên cho vương phi, lại bị bà ngăn lại, lắc đầu “Bản cung tự mình làm.”

      Hồng nghe Tĩnh vương phi tự xưng xong, mặc dù sớm biết, nhưng đáy lòng vẫn chấn động. Tiểu thư quả nhiên chưa sai, vị phu nhân này là Tĩnh vương phi.

      Tỳ nữ nghe vậy chỉ có thể lui ra. Hồng lấy gương qua đưa cho ma ma đứng ở bên.

      Ma ma tiếp nhận đem gương đặt ở trước mặt Tĩnh vương phi. Chỉ thấy Tĩnh vương phi nhàng dính chút son, quẹt lên môi. Mặc dù nhiều lắm, nhưng cũng đủ .

      Sau khi quẹt xong, sắc môi có vẻ tiên diễm dị thường, càng phiếm nhàn nhạt sáng bóng, cực kì xinh đẹp.

      Tĩnh vương phi nhìn rất là vừa lòng, giống son khác như vậy, màu sắc nhìn thâm, đánh lên lại tối rất nhiều.

      Bà lại đem ngón tay còn dính chút son nhúng vào trong bát nước, tán ra ở lòng bàn tay, nhàng xoa má. Màu hồng nổi lên tựa như theo màu da lộ ra, cực kỳ tự nhiên đẹp mắt.

      Nhìn trang dung trong kính (khuôn mặt trang điểm), Tĩnh vương phi vừa lòng thể vừa lòng hơn.

      Cười với Hồng : “ tệ, son này bản cung muốn .”

      Hồng cao hứng đưa lên khăn ẩm, lại “Phu nhân còn phải thử chút kem bảo vệ da. Cái này chỉ cần xoa lên mu bàn tay để thử xem là được, để tránh làm hỏng lớp trang điểm. Ngày sau khi dùng, trước bôi kem bảo vệ da, mà sau mới dùng son.”

      “Nghe ngươi như vậy, giống như bản cung nhất định mua vậy.” Tĩnh vương phi mở miệng trêu đùa, nhưng vẫn vươn tay tiếp nhận kem bảo vệ da. Bà rất là tò mò, vừa rồi sau khi thử son, cũng có khiến bà thất vọng, chỉ cảm thấy vật có sở trị (vật tốt có giá tốt).

      Sáu trăm lượng hộp kem bảo vệ da cũng biết gây cho bà cái dạng kinh hỉ gì.

      Kem màu trắng như tuyết, sau khi thoa lên mu bàn tay, rất nhanh liền biến mất thấy, thập phần tinh tế trơn trụi.

      Hồng giải thích “Thường dùng kem bảo vệ da này, làn da trở nên tinh tế trắng nõn, lại khô ráo. Công hiệu này kem bảo vệ da giá thấp có. Hơn nữa tại thời tiết lạnh, mỗi ngày thoa lên, còn có thể phòng ngừa làn da khô nứt.”

      Tĩnh vương phi kinh hỉ “Lại có tốt như vậy?” Nếu như thực có công hiệu như vậy, bán sáu trăm lượng quả đủ .

      Hồng cực kì khẳng định gật đầu “Đương nhiên, nếu có công hiệu này, chúng ta lại làm sao dám bán giá này.”

      Tĩnh vương phi cực kì vui sướng khi như vậy, vậy son này cùng kem bảo vệ da bản cung đều phải mua. Son màu đỏ cùng hồng nhạt muốn bốn hộp. Kem bảo vệ da cũng đến bốn hộp. lấy loại tốt nhất.”

      Hồng cười “Vậy biết phu nhân nghĩ muốn loại mùi nào? Có các loại mùi hoa để lựa chọn. Mặt khác, còn có kem bảo vệ da mùi trúc, hương vị nữ khí, vừa khéo có thể cho nam tử dùng.”

      Tĩnh vương phi lật lật trang sách sau đó “Vậy muốn hương hoa nhài, lại lấy thêm năm hộp kem bảo vệ da hương trúc, cũng muốn tốt nhất.”

      Hồng nghe xong kích động vội vàng xuống lầu lấy hàng. Tĩnh vương phi là hào phóng , chút liền mua nhiều như vậy.

      Sau khi ma ma phía sau nhân gói đồ Hồng đưa tới, Tĩnh vương phi thống khoái để cho người ta thanh toán bạc, mới mang theo ma ma cùng nhất chúng tỳ nữ rời .
      Tôm Thỏthuyt thích bài này.

    5. elpulga94

      elpulga94 Well-Known Member

      Bài viết:
      779
      Được thích:
      1,167
      Chương 22
      Edit: voi còi



      Bên này, sau khi Hạ Thính Ngưng lên xe ngựa, xa phu thành thạo chạy xe ngựa linh hoạt vòng vo vòng, bỗng chốc liền theo cửa ‘Mỹ Nhân đường’ đến cửa 'Noãn Yên lâu’ đối diện.

      Hạ Thính Ngưng đỡ Thủy thị cùng Hạ Tử Vân xuống xe ngựa vào bên trong, vào bên trong Noãn Yên lâu, nàng phát trong phòng còn khách nhân lại đứng chờ vô ích vì đủ chỗ.

      Nhưng mà ít tiểu nhị trong tay giơ khay thức ăn nóng hổi, bước chân vội vàng chạy ra bên ngoài. Chắc là mang đồ ăn đến ‘Ngọc nhan lâu’ cách vách cho khách vì có thêm chỗ ngồi mà bày ra.

      Nhìn thấy Hạ Thính Ngưng vào chưởng quầy Noãn Yên lâu sớm tươi cười đầy mặt tiến lên đón: “Tiểu thư, phu nhân, thiếu gia, mời lên lầu.”

      Hạ Thính Ngưng gật đầu nhàng lên tiếng, mang theo mẫu thân cùng đệ đệ bước lên thang lầu thông hướng lầu hai. Dưới ân cần dẫn đường của chưởng quầy lên nhã gian Noan Yên lâu chỉ mở dành riêng cho nàng.

      Chưởng quầy tự mình mở cửa, còn chữ “Mời”, nhìn đến Hạ Thính Ngưng gật đầu đồng ý, mới được cái lễ lui ra.

      Trong nhã gian sớm chuẩn bị bàn thức ăn ngon, trong mâm đều còn nóng hầm hập tỏa nhiệt. Xem ra hẳn là vừa rồi mới mang đồ ăn.

      Phần cẩn thận này khiến Hạ Thính Ngưng cảm thấy rất là vừa lòng. Nàng lập tức tiếp đón mẫu thân cùng đệ đệ chạy nhanh ngồi xuống dùng bữa, Vãn Ngọc lại giữ quy củ đứng ở phía sau chuẩn bị vì các nàng chia thức ăn.

      Thủy thị vừa vừa ngồi xuống, nhân tiện “Ngưng Nhi, tửu lâu này bố trí được tệ, vừa hào phóng lại lịch tao nhã, khó trách sinh ý tốt như vậy.” Bà theo nữ nhi từ dưới lầu đến lầu, chứng kiến đều là còn chỗ ngồi. Vẫn là Ngưng Nhi thấy xa, trước qua đặt chỗ, bằng tại mẫu tử bà sao có thể ngồi ở đây.

      Chưởng quầy kia cũng rất là nhiệt tình, tự mình tiếp đãi họ, phục vụ được chu đáo như vậy.

      Hạ Tử Vân cũng chú ý tới tửu lâu này rất được hoan nghênh, nhưng đồng thời cũng còn chú ý tới cái khác. Tựa như tại, chính mở to mắt to nhìn Hạ Thính Ngưng : “Tỷ, tỷ xem. Nơi này cũng có thịt gà hầm hạt dẻ cùng thịt nấu mơ chua mà trước đây tỷ làm cho Vân Nhi ăn này.”

      Thủy thị vừa nghe, cũng hướng bàn nhìn lại, quả gặp được hai món ăn mà tiểu nhi tử . Bà cũng có ăn qua, bởi vì hương vị vô cùng tốt, đến bây giờ bà vẫn còn có ấn tượng.

      Thủy thị vẻ mặt nghi hoặc nhìn về phía Hạ Thính Ngưng, nữ nhi làm đồ ăn làm sao có thể xuất tại nơi này. Bà ràng nhớ được những món ăn này đều là Ngưng Nhi chính mình nghiên cứu ra, phải cùng sư phụ nào, học nữ đầu bếp nào nha.

      Chống lại ánh mắt Thủy thị, Hạ Thính Ngưng hoảng hốt loạn “Lúc trước con đem vài công thức nấu ăn bán cho chủ nhân tửu lâu này, thịt nấu mơ cùng gà hầm hạt dẻ là hai món trong đó.”

      Thủy thị nghe xong lập tức thoải mái, nhưng nghĩ lại lại có chút lo lắng “Ngưng Nhi, con là nữ hài tử gia xuất đầu lộ mặt cùng người ta bàn chuyện làm ăn, nếu truyền ra đối với thanh danh của con cũng tốt.”

      Nữ hài tử gia, thanh danh là quan trọng nhất, bà còn nghĩ muốn lão gia lưu tâm cẩn thận nhìn xem, chọn cho Ngưng Nhi phu gia tốt đấy.

      Hạ Thính Ngưng cười an ủi “Nương, ngài yên tâm. Chủ nhân tửu lâu này đấp ứng con đem việc này tuyên dương ra ngoài. Hơn nữa, con cũng chỉ là đề bút viết phương pháp nấu ăn cho , lại phải tay cầm tay đưa, có thể truyền ra nhàn thoại gì đến.”

      Nghe xong Hạ Thính Ngưng giải thích, có thế này Thủy thị mới yên lòng, vỗ tay nàng “Vậy là tốt rồi.”

      Hạ Tử Vân lại giơ chiếc đũa lên nhìn chằm chằm kia hai món ăn kia bộ dạng nóng lòng muốn thử: “Con muốn nếm thử hai món ăn này có ngon như tỷ tỷ làm hay a.”

      Vãn Ngọc nghe xong vội vàng qua vì gắp đồ ăn đặt vào trong bát. Hạ Tử Vân gắp đồ ăn ngụm nhét vào miệng ăn, sau khi nuốt xuống cau mày quyệt miệng : “Đều có ngon như tỷ tỷ làm cho con ăn.”

      Thủy thị nghe vậy cả cười đứng lên. chút cơm trưa trong bầu khí hòa hợp liên tực tiếng cười cứ như vậy trôi qua.

      Mọi người ăn uống no đủ, ra cửa sau Noãn Yên lâu, Hạ Thính Ngưng mang theo Thủy thị cùng Hạ Tử Vân lên xe ngựa về phủ.

      Dọc theo đường bốn người đều là tươi cười đầy mặt, bộ tâm tình tốt. Trở lại Hạ phủ, ở cửa xuống xe ngựa, đoàn người liền hướng Lê viện đến.

      Mới vừa vào Lê viện, liền nghe được trong đại đường truyền đến tiếng đồ sứ vỡ vụn “Ầm” tiếng.

      Ngay sau đó giọng Hạ lão gia nổi giận đùng đùng liền theo bên trong truyền ra: “Ngươi là cái tỳ nữ nho , dám nghe lời của lão gia ta. Lại đem này nọ lấy đến, ta liền làm cho người ta đem ngươi bán ra ngoài.”

      Hạ Thính Ngưng nghe vậy nhất thời nhíu mày, tiện nghi phụ thân kia của nàng lại chạy tới Lê viện làm cái gì.

      Thủy thị bị giật nảy mình, e sợ xảy ra đại gì, vội vàng nâng chân nhanh vào trong phòng, Hạ Tử Vân cũng tò mò theo vào.

      Vừa bước tiến trong đại đường, Thủy thị liền thấy lão gia nhà mình ngồi ở chủ vị, vẻ mặt tức giận.

      Hạ lão gia vừa thấy Thủy thị trở lại, liền chỉ vào Bích Phục đứng ở bên cạnh “Lam nhi, nàng trở về vừa vặn. Tiện tì này có tôn ti, nửa điểm quy củ cũng đều hiểu. Ta đường đường người đứng đầu nhà, thế nhưng còn sai sử được nàng, lập tức để cho người ta đem người môi giới buôn người gọi tới, đem nàng bán ra ngoài.” Hạ lão gia càng càng tức, xong lời cuối cùng ngực càng phập phồng lợi hại.

      Thủy thị bước sen nhàng, mau vài bước đến trước mặt Hạ lão gia vươn tay nhàng vuốt vuốt ngực giúp ông thuận khí, biểu cảm mặt vừa kinh ngạc vừa nghi hoặc “Lão gia, ngài trước xin bớt giận. Đến cùng phát sinh chuyện gì, chọc ngài phát hỏa lớn như vậy?”

      Bích Phục đối với bà luôn luôn hầu hạ chu đáo, là người đắc lực nhất bên người bà, làm sao có thể đột nhiên liền chọc giận lão gia đâu.

      Hạ lão gia hừ lạnh tiếng “Ta chẳng qua là kêu nàng đem hạt dưa mang tới, bao trước lấy mười phần, ta mang . Ai biết nàng dám ra sức khước từ, chịu lấy. là nửa điểm cũng đem ta để vào mắt.”

      Bích Phục ủy ủy khuất khuất biện giải “Phu nhân, đều phải nô tì đem lão gia để vào mắt, chính là tiểu thư dặn dò qua, trừ bỏ phu nhân cùng thiếu gia mỗi ngày dùng, những người khác nếu như có trải qua tiểu thư đồng ý, cũng phải lấy hạt dưa. Nô tì cũng có biện pháp nha.”

      Thủy thị nghe xong nhàng thở ra, ôn nhu “Lão gia, chính là việc , làm gì muốn biến thành nghiêm trọng muốn đem người bán như vậy. Ngài cũng đừng tức giận, để thiếp bảo nàng lấy hạt dưa đến.”

      cho .” Lúc này Hạ Thính Ngưng theo ngoài cửa đến, trầm giọng . Nàng nghĩ sao lúc này ông ta lại tới đây, ra lại đánh chủ ý lên hạt dưa. Còn muốn lại theo từ chỗ này của nàng đào hai gói to hay sao.

      đôi mắt xinh đẹp càng lạnh lùng nhìn chằm chằm Hạ lão gia, nhìn thắng khiến đối phương khỏi rùng mình cái.

      Thủy thị gặp nữ nhi phản đối, liền khuyên nhủ “Ngưng Nhi, chính là chút hạt dưa, nếu phụ thân con mở miệng muốn, để cho ông ấy mang .”

      được. Ông ta muốn, dựa vào cái gì con phải cấp. Đem con trở thành cái gì .” Ngữ khí của Hạ Thính Ngưng thương lượng. Thực đem nàng này trở thành cửa hàng tiện lợi hay sao, vẫn là cái loại cần tiền như vậy.

      Lại quay đầu u nhìn chằm chằm Hạ lão gia “Vừa rồi ông ồn ào muốn bán ai. Khẩu khí a, tỳ nữ của ta bao lâu đến phiên ông tới giáo huấn.”

      Nàng bỏ bạc thuê tỳ nữ, nghe người khác làm chi.

      Hạ lão gia vừa thấy nữ nhi đến, chỉ biết hạt dưa này tám chín phần mười là lấy được. Lại thấy nữ nhi vẻ mặt trầm theo dõi mình, nhìn xem trong lòng ông thẳng nhút nhát, chỉ có thể thầm cấp chính mình bơm hơi, nhất định phải xuất ra uy nghi người làm phụ thân.

      Khẽ thanh thanh cổ họng “Nàng là tỳ nữ bán mình, ăn mặc đều dùng của Hạ phủ ta, lại còn dám cãi lại lời ta , phụ thân ta đương nhiên muốn đem nàng bán ra ngoài, Hạ phủ ta cũng dưỡng nô tài như vậy.”

      xong còn thầm đắc ý chút, xem thế này xem nữ nhi còn có cái gì để .

      Hạ Thính Ngưng ‘Phách’ tiếng vỗ bàn mạnh, sợ tới mức thân mình Hạ lão gia run lên chút.

      “Ông nuôi nô tài? Hừ. Hạ nhân trong Lê viên hết thảy đều là ta theo bên ngoài mua đến, khế bán mình ở trong tay ta, hàng tháng cũng là theo ta nơi này lĩnh nguyệt ngân (lương tháng, tiền công), ăn mặc chi phí nửa điểm cũng dùng của Hạ phủ. Các nàng còn tới phiên ông tới sai sử, càng đừng lời ngu xuẩn muốn bán ra ngoài.”

      Người của nàng, chỉ cần trung thành với mẫu tử ba người các nàng là đủ rồi, người khác, đều gặp quỷ thôi.

      Hạ lão gia bị phản bác được xấu hổ cực kỳ, nỗ lực muốn lấy lại chút mặt “Ta nhưng là phụ thân của con, tuy rằng là con mua đến tỳ nữ, nhưng cũng hẳn là nghe ta lời .”

      Hạ Thính Ngưng đối với ông ta lại là trận pháo oanh “Ông còn biết ông là phụ thân của ta a, mấy ngày trước đây là ai đem hai túi hạt dưa to ta rang cho mẫu thân cùng đệ đệ ăn đều láy hết sạch, hôm nay lại đến đây lấy, còn lần bao trước mười phần. Ông cho ta biết sao, cầm ta gì đó nơi nơi làm nhân tình. Có người làm phụ thân như vậy sao, ngày ngày nhớ thương gì đó của nữ nhi mình, ông cũng ngại mất mặt.”

      Nàng tìm ông ta tính sổ, ông ta nên vui mừng. tại cư nhiên còn dám tìm tới cửa.

      Hạ lão gia bị được vẻ mặt đỏ bừng, mới mấy câu liền triệt để bại trận. Nếu như ông bị người khác biết, còn biết được bị cười thành bộ dáng gì nữa, chỉ có thể giả ngu sung lăng có chuyện quan trọng khác, liền xám xịt mang theo đuôi rồi.

      Hạ Thính Ngưng uống ngụm trà, vừa trừng mắt nhìn bóng lưng Hạ lão gia rời liếc mắt cái, mỗi lần nhìn đến ông ta, nàng liền có bụng cơn tức.

      Thủy thị gặp vẻ mặt nữ nhi tức giận chưa tiêu, cũng dám lên rủi ro, chỉ phải bất đắc dĩ mà dẫn dắt Bích Phục vào trong phòng.

      Hạ Tử Vân lại là bộ dáng rung đùi đắc ý, chỉ biết, phụ thân mỗi lần chống lại tỷ tỷ, cũng chưa có trái cây tốt để ăn.

      Chương 23
      Edit:..Lam Thiên..


      Ban đêm, tầng mây dầy đặc, che khuất nửa ánh trăng.

      Thủy thị xách theo cái rổ tinh xảo bước còn đường lát đá cuội , trong rổ có khoảng chừng mười túi hạt dưa.

      Thủy thị bước vô cùng nhàng, rất cẩn thận vừa nhìn trái nhìn phải, vừa .

      Đêm nay bà cố ý đợi Bích Phục nghỉ , sau đó bà lén lút đến phòng để hạt dưa và ít đồ vật vụn vặt, muốn vụng trộm lấy chút hạt dưa. Cũng may mắn là gian phòng có khóa lại, bà mới có thể thuận lợi mở cửa vào.

      Thủy thị khẩn trương lại có chút hoảng loạn gói kỹ khoảng mười túi hạt dưa, sau đó vội vã bỏ vào trong rổ, tính toán suốt đêm đem qua đưa cho Hạ lão gia.

      dám phát ra tiếng vang, sợ bị nữ nhi biết, chỉ có thể vừa vừa cẩn thận nhìn quanh bốn phía.

      Bà lại biết, tất cả hành động của mình sớm rơi vào trong mắt Hạ Thính Ngưng đứng ở cách đó xa, chính là Thủy thị vẫn còn hồn nhiên phát giác mà thôi.

      Vãn Ngọc ở bên cạnh có chút chần chờ giọng “Tiểu thư, chúng ta ngăn cản phu nhân sao?” Ban ngày , lúc lão gia qua muốn lấy hạt dưa, tiểu thư phải rất tức giận, tuyên bố được đem hạt dưa đưa cho lão gia sao? Thế nào tại, mắt thấy hơn nửa đêm phu nhân lấy hạt dưa đem cho lão gia, nàng lại tính toán lên tiếng ngăn cản đây?

      Mắt thấy bóng dáng Thủy thị càng chạy càng xa, Hạ Thính Ngưng thu hồi ánh mắt, nhàng lắc đầu cần, để bà thôi. Ta ngăn cản được lần này, nhưng có thể ngăn cản được lần hai, lần ba sao?”

      Tâm của mẫu thân nàng ràng là ở người tiện nghi phụ thân. Hơn nữa, vì tính toán lâu dài về sau cho mẫu thân, nàng cũng thể đem tình làm tới cùng . Tương lai bản thân nàng hơn phân nửa là phải ra phủ khác để ở , nhưng còn mẫu thân nàng sao? Triều đại nơi này lấy phu làm đầu , tư tưởng sớm ăn sâu bén rễ, sợ là phá được khuôn mẫu này .

      Lúc trước nàng nghĩ muốn mang mẫu thân ra khỏi phủ nhưng bây giờ nghĩ lại là thể thực được. Nếu tương lai chính mình ra khỏi phủ , mà mẫu thân lại cố tình muốn ở lại đây. Vậy ít nhất tại nàng cũng nên vì mẫu thân tính toán trước chút.

      Vừa vặn có thể mượn việc ngày hôm nay, để tiện nghi phụ thân kia biết mẫu thân nàng đối với rất tốt, khiến tâm cảm động. Cũng chỉ có như vậy, sủng ái của dành cho mẫu thân mới có thể càng thêm kéo dài.

      Tuy rằng nàng rất muốn thừa nhận, nhưng cũng thể hướng thực cúi đầu, nếu mẫu thân của nàng muốn sống tốt trong Hạ Phủ, nhất định phải được đương gia chủ tử sủng ái, mà tổ mẫu danh nghĩa của nàng thể trông cậy vào , như vậy cũng chỉ có thể dựa vào tiện nghi phụ thân của nàng.

      Vãn Ngọc giống như nhận thấy tiểu thư nhà mình có tính toán khác , nên cũng thức thời hỏi nhiều.

      Hạ Thính Ngưng đứng lúc lâu, mới tiếp tục thôi, trở về phòng. Hôm nay Bích Phục biểu rất tốt, quay về cho nàng biết, bạc tháng này của nàng tăng lên gấp bội.” Người trung thành với nàng, nàng luôn tiếc khen thưởng. Nhưng số hạt dưa này là nàng vừa sai người mang từ Nghi Hưng Thành đến , lại cứ như vậy cho tiện nghi phụ thân kia, ngẫm lại đúng là khiến người ta nổi giận.

      Vãn Ngọc gật đầu, theo phía sau tiểu thư nhà mình chậm rãi trở về phòng.

      Mà Thủy thị bên kia, sau khi ra khỏi Lê Viện, lại xuyên qua cái hành lang dài mới tới thư phòng làm việc của Hạ lão gia. Bên ngoài thư phòng cũng có người canh giữ , nhưng bên trong đèn vẫn còn sáng , hiển nhiên Hạ lão gia vẫn chưa hồi Thanh Hoa Đường nghỉ ngơi.

      Thủy thị vui mừng tiến lên gõ cửa, sau đó bà liền nghe thấy thanh của Hạ lão gia từ bên trong truyền ra “Ai vậy? Vào .”

      Sau khi được cho phép, Thủy thị vội vàng nhàng đẩy cửa tiến vào, Hạ lão gia mắt thấy người vào đúng là thiếp thất Thủy Lam của chính mình, mặt có vẻ thập phần kinh ngạc “Lam nhi, trễ thế này, sao nàng còn tới đây?”

      Thủy thị nhàng đem chiếc rổ để lên mặt bàn, sau đó xốc mảnh vải màu trắng che ở bên lên, cười “Lão gia, ban ngày phải người muốn lấy hạt dưa sao? Thiếp thân nghĩ, chỉ sợ lần này cũng giống như lần trước, lão gia định dùng hạt dưa này để làm lễ vật . Nếu tình bị trì hoãn như vậy tốt , nên thiếp thân liền tự mình gói chút đem qua cho người.”

      Hạ lão gia nhìn thấy trong rổ có khoảng mười gói hạt dưa béo mập, vẻ mặt liền kinh hỉ, nhưng trong chớp mắt lại nghĩ đến nữ nhi nhà mình, mặt nhất thời có chút ngượng ngùng “Vậy Ngưng Nhi ....” Trong lời tiềm ý tứ cần cũng biết.

      Thủy thị cũng biết lão gia lo lắng tới phản ứng của nữ nhi sau khi nàng biết, bà liền an ủi “Cái này là do thiếp thân vụng trộm lấy , Ngưng Nhi còn chưa biết. Bất quá có quan hệ, chờ thêm mấy ngày nữa, thiếp liền với nàng là thiếp tự mình ăn , nàng cũng cái gì nữa .”

      Nữ nhi luôn rất hiếu thuận, chỉ cần để nàng biết hạt dưa này là đưa cho lão gia, vậy nàng tuyệt đối vì chút hạt dưa này mà so đo với người làm mẫu thân là bà .

      Trong lòng Hạ lão gia nhất thời rất cảm động, Lam nhi quả nhiên là người lương thiện nhất, năm đó có nạp sai nàng.

      vốn còn thầm phiền não, ngày mai có hạt dưa đưa cho các đại thần và quan lớn, cũng biết nghiệp của có chịu ảnh hưởng hay , chính lúc biết nên làm sao bây giờ , Lam Nhi liền lập tức đem hạt dưa đưa qua giải quyết cấp bách trước mắt cho . Lúc này ánh mắt Hạ lão gia nhìn về phía Thủy thị lại càng bộc phát ra dịu dàng.

      Thủy thị mắt thấy Hạ lão gia cao hứng, mới tiếp tục “Lão gia, thiếp thân biết lời hôm nay của Ngưng Nhi quả có chút mạo phạm tới lão gia, nhưng thiếp thân hi vọng ngài có thể vì thiếp thân, đừng so đo với nàng. Những năm gần đây, sau khi người trở lại kinh, trong ngày thường, tuy rằng ba mẫu tử chúng ta phải ăn uống khổ sở, nhưng lại luôn bị người khác xem thường và cười nhạo. Tính tình Ngưng Nhi lại mạnh mẽ như vây, cho nên trong lòng mới nảy sinh oán khí, hi vọng lão gia nhìn đến tuổi nàng còn , đừng so đo với nàng...”

      xong, Thủy thị lại bởi vì lời của mình mà nghẹn ngào lên.

      Hạ lão gia vừa thấy hốc mắt Thủy thị đỏ lên, bộ dáng vừa thấy thương , nhất thời tâm đều mềm nhũn , vội vàng đem nàng ôm vào trong lòng, giọng dỗ “Lam Nhi chớ khóc, đều là do ta tốt, năm đó có đem nàng đón trở về, mới khiến nàng chịu nhiều ủy khuất như vậy, trong lòng Ngưng Nhi có oán hận cũng là chuyện bình thường. Nàng yên tâm, Ngưng Nhi cũng là nữ nhi của ta, ta nhất định so đo với nàng .”

      Tuy rằng việc hôm nay quả khiến mất hết thể diện, nhưng nhìn đến bộ dáng thiếp thất sủng ái nhất rơi lệ , lại nghĩ đến những năm gần đây quả bạc đãi ba mẫu tử nàng. Trong lòng tích góp từng tí , buồn bực vui nhất thời cũng liền tan thành mây khói .

      Thủy thị nghe xong mới nín khóc mỉm cười “Đa tạ lão gia. Lão gia còn phải xử lý công văn , thiếp thân giúp người mài mực.”

      Hạ lão gia lại cười lớn “Tốt, ban đêm ngoài trời rất lạnh, nàng cũng đừng trở về nữa. Buổi tối bồi ta ngủ ở thư phòng là được.”

      Thủy thị tất nhiên là đỏ ửng cả mặt gật gật đầu.

      Trong Thanh Hoa Đường , Lí thị ngồi ở ghế tròn trông trái trông phải , thỉnh thoảng lại nhìn ra cửa , nhưng vẫn thấy bóng dáng lão gia nhà mình trở về phòng nghỉ ngơi.

      Trong lòng buồn bực , nàng ta nhìn thấy xa xa có gã sai vặt vội vội vàng vàng chạy tới đây, Lí thị nhận ra , là người hầu hạ ở bên cạnh Hạ lão gia, cũng là người nàng dùng bạc thu mua, lúc này lại vội vàng chạy tới đây như vậy, nhất định là có chuyện quan trọng muốn báo.

      Quả nhiên, sau khi gã sai vặt vào cửa, liền có chút thở hổn hển “Phu nhân, tốt . Đêm nay lão gia muốn ngủ lại ở thư phòng, trở về Thanh Hoa Đường . Thủy di nương ở trong thư phòng cùng lão gia.”

      “Cái gì?” Lí thị kinh hãi.

      Nhất thời vỗ bàn đứng lên “Tốt , đúng là hồ mị tử, dám nửa đêm chạy tới thư phòng quyến rũ lão gia, xem ta có tới lột da nàng ta hay .”

      Lí thị nhất thời nổi trận lôi đình muốn chạy tới thư phòng. Nàng làm sao tới giờ này, lão gia còn chưa có từ thư phòng trở về, ra là bị tiện nhân Thủy thị quyến rũ mất hồn .

      Tiễn ma ma hầu hạ bên cạnh liền thấy tốt. Tiễn ma ma này là ma ma hồi môn của Lí thị , nhìn nàng ta từ lớn lên, nên trong lòng hiểu rất tính tình của Lí thị .

      Biết lúc này nều là để cho nàng nổi giận đùng đùng chạy tới, chỉ sợ cùng Thủy di nương đánh nhau tại chỗ . Cái này cũng phải là chuyện tốt, chắc chắn chọc lão gia mất hứng .

      Tiễn ma ma vội vàng kéo Lí thị lại, khuyên nhủ “Phu nhân, tại người thể qua.”
      thuyt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :