1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Xuyên không] Thứ nữ đương gả: Nhất đẳng thế tử phi - Phong Tây Tiễn Tiễn

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 5
      Edit: voi còi



      Hạ Thính Ngưng xem bàn nguyên liệu nấu ăn cùng các loại hương liệu gật gật đầu, phía trước thời điểm nghĩ thực đơn nàng mới đột nhiên nhớ tới ở Nghi Hưng thành nơi này cũng có khoai tây cùng cà chua các loại nguyên liệu nấu ăn khác, rau thơm, hương liệu các loại gia vị cũng rất là thiếu thốn.

      Nàng đành phải để Quan bá tìm người ra roi thúc ngựa đuổi tới Vân Châu, nơi đó là nơi giao giới buôn bán của Thiên Kỳ quốc cùng nước khác. Mỗi ngày đều có thương nhân ở các nước khác xa tới mang theo hàng hóa đến đầu cơ trục lợi.
      Nước khác, chỉ chính là cacd quốc gia khác bên ngoài Thiên Kỳ quốc.

      Từ trước đến nay đến các triều đại biết tên sau này, Hạ Thính Ngưng từng xem bộ sách ghi lại phong thổ của các quốc gia. Nếu nàng đoán sai, ở Vân Châu thương nhân nước khác ở nơi đó có nguyên liệu nấu ăn cùng các loại nguyên liệu mà nàng muốn.

      Xem bàn nguyên liệu nấu ăn cùng hương liệu nhiều vô số, luôn có hơn mười loại. Lập tức trong lòng Hạ Thính Ngưng liền có so đo, nàng quyết định lại mua xuống thôn trang gieo trồng những loại nguyên liệu nấu ăn cùng rau thơm, hương liệu.

      Vừa hay, tửu lâu của mình cũng cần.

      Thứ hai, từ sau khi tửu lâu khai hỏa danh khí, những nguyên liệu nấu ăn cùng hương liệu này chắc chắn nhận đến hoan nghênh lớn. Đến lúc đó nàng lại mở gian cửa hàng, chuyên môn cung ứng những nguyên liệu nấu ăn này, rau thơm, các loại hương liệu gia vị. Này đối nàng mà thế nhưng lại là con đường kiếm tiền.

      Thứ ba, vẫn là vì tửu lâu, công việc làm ăn của Ấm Yên lâu vô cùng tốt, tại cơ hồ mỗi ngày đều là còn chỗ ngồi. Khó bảo toàn tửu lâu khác đỏ mắt, ngầm sử ngáng chân.

      Bởi vậy Hạ Thính Ngưng quyết định đem ít gia vị đặc biệt cần dùng đến cùng nguyên liệu nấu ăn món ăn bán giá cao cho mấy nhà tửu lâu khác, tuy rằng mất phần khách ban đầu. Nhưng bọn nếu muốn làm những món ăn này nhất định phải dùng đến nguyên liệu nấu ăn cùng hương liệu tân tiến của nàng, cuối cùng hay là muốn đến chính cửa hàng mới khai trương của mình đặt hàng, tiền này phải lại trở lại sao, vừa khéo lần đếm hết.

      Mấy nhà tửu lâu này trở thành nhóm khách nhân đầu tiên của cửa hàng nàng mới mở.

      Hạ Thính Ngưng quyết định ý tưởng, liền để Quan bá làm. Mau chóng xem xét thôn trang cùng cửa hàng thích hợp, lại theo thương nhân nước khác mua thêm mấy túi mầm giống các loại nguyên liệu nấu ăn cùng hương liệu, cuối cùng hướng bọn họ khẩn cấp đặt ít hàng sẵn có.

      Giải quyết xong chuyện này, Quan bá lại hướng nàng báo cáo chuyện vài cái thôn trang: “Trước đó vài ngày mới mua vài cái thôn trang có hai cái dựa theo tiểu thư phân phó trồng các loại hoa cỏ, cái khác tính toán chăn nuôi súc vật cũng dựng được sai biệt lắm. Về phần tiểu thư nhà ấm, nhóm công nhân cũng dựa theo bản vẽ của ngài mà xây dựng.”

      Bởi vì sản phẩm của Mỹ Nhân đường cần dùng đến lượng lớn các loại hoa cỏ, trừ bỏ làm cho người ta hái núi, Hạ Thính Ngưng còn tính toán chính mình trồng. Hoa là có mùa, cùng loại hoa muốn năm bốn mùa đều có thể dùng đến, nàng phải dựng nhà ấm bồi dưỡng mới được.

      Sau khi nghe xong Hạ Thính Ngưng liền ra vài câu: “ tại sinh ý của tửu lâu vô cùng tốt, chuyện của thôn trang muốn gia tăng chút mới được.”

      tại tay nàng luôn có năm thôn trang. Ba cái là mới mua, dùng để gieo trồng hoa cỏ cùng chăn nuôi súc vật. Hai cái còn lại là ngoại tổ phụ lưu lại, từ sau khi nàng tiếp nhận liền gieo trồng các loại dưa và trái cây rau dưa.

      Sau lần Hạ Thính Ngưng quyết định mở tửu lâu, các loại rau dưa ở thôn trang nàng đều ngừng bán cho người bên ngoài, ngược lại chuyên môn cung ứng tửu lâu nhà mình.

      Bởi vì thôn trang chăn nuôi súc vật còn chưa có sản xuất, cho nên nay các loại nguyên liệu thịt trong tửu lâu đều là từ bên ngoài cung ứng.

      Cho nên bởi vì quan hệ mở tửu lâu cùng hương liệu, còn lại mua cái thôn trang cùng cửa hàng.

      Chuyện mà Hạ Thính Ngưng cần xử lý nhiều lắm, may mắn Quan bá làm việc thập phần lưu loát, tại đại bộ phận sinh ý đều vào quỹ đạo.

      lúc nghiệp của Hạ Thính Ngưng phát triển ngừng, khi mỗi ngày đều có bó lớn bó lớn bạc tiến vào, lại truyền đến cái tin tức tốt làm người ta phấn chấn: Hạ Tử Vân thông qua thi viện, trở thành tú tài trẻ nhất khóa này.

      Thủy thị vừa nghe đến tin tức này, cao hứng đến mức rơi nước mắt. Hạ Thính Ngưng cũng rất là vui mừng, người nhà hòa thuận vui vẻ vây quanh ở cùng nhau chúc mừng phen.

      Phúc hề họa sở phục(kề với may mắn luôn có họa bên cạnh). Muốn chuyện khác khiến người ta quá cao hứng, phải là tiện nghi phụ thân của Hạ Thính Ngưng thu được tin tức Thủy thị gửi , biết nhi tử thông qua đồng tử thử khảo trúng tú tài. Vui sướng dị thường, lập tức liền trả lời thư, báo cáo tổ mẫu của đứa , qua mấy ngày tự mình phái người đến đón ba mẫu tử Thủy thị trở về.

      Hạ Thính Ngưng ngồi ở đại sảnh, xem thư hồi mà tiện nghi phụ thân gửi đến. Ở trong lòng hừ lạnh tiếng: được là dễ nghe, nếu phải là xem Vân Nhi còn tuổi mới mười tuổi trở thành tú tài. Ngày sau có khả năng có tiền đồ lớn, sáng rọi cửa nhà. Này “Khí quản viêm” Dám đụng tiếp chúng ta trở về tâm tư sao.

      Thủy thị ngồi ở bên nhìn mặt nữ nhi tình bất định, trong lòng khỏi có chút bồn chồn: Ngưng Nhi thoạt nhìn tựa hồ quá cao hứng, xưa nay nó là đứa có chủ ý, tự bản thân mình làm nương cũng luôn luôn có thói quen nghe nó, cũng biết nó có chịu trở về hay .

      Chần chờ mãi, Thủy thị mới cẩn thận hỏi câu: “Ngưng Nhi, con xem... Như thế nào?”

      Hạ Thính Ngưng ngẩng đầu nhìn mẫu thân liếc mắt cái, chậm rãi : “Nữ nhi có ý kiến gì.” Dù sao quả là nàng có tính toán phải rời khỏi Nghi Hưng thành, nơi này sinh ý đều bước lên quỹ đạo, nàng định đến địa phương khác mở chi nhánh.

      Kinh đô lựa chọn tệ, còn có người cung cấp chỗ ở miễn phí, cớ sao mà làm đây.

      Chẳng qua, Hạ Thính Ngưng vốn muốn báo cho mẫu thân biết nàng mở cửa hàng có lợi nhuận ít, nay thế nhưng thể . Tránh cho tiện nghi phụ thân bên kia đem chủ ý đánh tới người nàng.

      Thủy thị vừa nghe đến nữ nhi trả lời, có thế này mới yên tâm, vội phân phó tỳ nữ bên người thu thập bọc hành lý.

      Hạ Thính Ngưng trở lại trong phòng gọi Quan bá tới, Quan bá vừa nghe đến Hạ Thính Ngưng cùng Thủy thị muốn chuyển đến kinh đô. Đầu tiên là ngẩn người, sau lại lập tức mở miệng : “Tiểu thư như tin được lão nô, tòa nhà này cùng mấy nhà cửa hàng lão nô ổn thỏa vì tiểu thư quản lý thỏa đáng.”

      Hạ Thính Ngưng gật gật đầu: “Tất nhiên là ta tin được Quan bá, sinh ý của Nghi Hưng thành này cùng vài cái thành bên cạnh liền giao cho ông chiếu khán. Nếu có chuyện gì, để cho người truyền tin đến kinh đô cho ta. Còn có, lần này ta kinh đô, sợ là cần ít nhân thủ, ông tinh tế chọn mấy người trung thành tin cậy, ta mang qua.”

      Những năm gần đây Quan bá quả là trung tâm tin cậy. Thế nhưng ông ấy là gia nô, khế bán mình của nhà già trẻ đều ở trong tay nàng, tất nhiên là cần lo lắng ông ta dám phản bội nàng.

      Quan bá vội vàng lên tiếng trả lời xuống an bày nhân thủ. Hạ Thính Ngưng lại để Vãn Ngọc gọi Linh Nhi cùng Thiên Hạnh, nàng quyết định phải rời khỏi Nghi Hưng thành, vậy cung cấp hàng tháng cho Cẩm Đoạn phường giao cho các nàng.

      May mà trải qua trong khoảng thời gian này dạy dỗ, các nàng làm túi hương cùng hầu bao thập phần xuất sắc.

      Giữa tháng mười , thu thập xong các loại chăn màn, mang theo gã sai vặt cùng tỳ nữ. Hạ Thính Ngưng cùng mẫu thân còn có đệ đệ ba người ngồi xe ngựa trước kinh đô.

      đường xóc nảy, khiến Hạ Thính Ngưng choáng váng đầu hoa mắt, thẳng tới ghê tởm, liên tục nuốt hơn mười khỏa ô mai.

      Thủy thị xem khuôn mặt nhắn của nữ nhi trắng bệch thảm đạm, đau lòng cực kỳ, vội vàng đem nàng ôm vào trong lòng, giọng : “Ngưng Nhi, con dựa vào nương ngủ chút .”

      Hạ Thính Ngưng nghiêng qua trong lòng Thủy thị, vô lực gật gật đầu. Nàng quả là mệt mỏi, ngày hôm qua vội vàng giao các hạng công việc quản lý cửa hàng cho Quan bá, còn có bởi vì sinh ý của tửu lâu cùng mấy gian cửa hàng vô cùng tốt, cho nên nàng quyết định đề cao phúc lợi cho người làm.

      Phía trước nàng cấp tiểu nhị tiền tiêu vặt hàng tháng liền so với nhà khác cao hơn năm văn tiền, nay nàng lại quyết định ở tiền tiêu vặt hàng tháng ban đầu giữ nguyên, theo trong lợi nhuận hàng tháng rút ra 0.1% làm tiền thưởng, chia đều cho quản cùng tiểu nhị.

      Có chính sách này, tất nhiên là có thể điều động nhân viên tích cực, chỉ cần sinh ý của cửa hàng càng tốt, tiền tiêu vặt hàng tháng bọn họ đương nhiên cũng lại càng nhiều.

      Mà mặt khác Quan bá thay nàng chọn người nhân thủ nàng cũng làm cho bọn họ trực tiếp theo nàng cùng nhau . Mà là phân phó từ hai gã quản trước bước, tới kinh đô mua xuống thôn trang, lại thông tri người còn lại xuất phát. Bằng mười mấy người đến chỗ nào đều rất là chọc tai mắt người.

      Trải qua cuộc sống mấy ngày lắc lư, cuối cùng ở buổi chiều ngày thứ năm sau khi xuất phát đoàn người Hạ Thính Ngưng cũng tới kinh đô.

      Tiện nghi phụ thân kia của nàng sớm để ma ma tù nữ tới đón các nàng về Hạ phủ. Xem ma ma đứng đầu này ăn mặc chi phí cũng tầm thường, nghĩ đến ở Hạ phủ phải làm là có chút phân lượng. Chính là vẻ mặt cùng thái độ này, khiến Hạ Thính Ngưng chỉnh khuôn mặt đều lạnh xuống dưới.
      Tôm Thỏthuyt thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 6
      Edit: voi còi



      Chỉ thấy vẻ mặt Vương ma ma kia kiêu căng, cằm nâng được cao cao, kỳ quái : “Di nương cùng tiểu thư thiếu gia có thể xem như đến, bảo ta đợi lâu như vậy.”

      Lại thẳng thắt lưng, khi bà đến phu nhân nhưng là dặn dò nhất định phải ra oai phủ đầu với bọn họ, dễ dạy các nàng biết ai mới là chủ tử đứng đắn của Hạ phủ.

      Cá tính của Thủy thị là mềm , vội cười làm lành giải thích : “Ngưng Nhi có thói quen ngồi xe ngựa, dọc theo đường cũng thoải mái, có thế này tới trễ chút.”

      Bà tử kia thấy thế càng phát gan lớn đứng lên, lại hừ lạnh tiếng, tà liếc Hạ Thính Ngưng liếc mắt cái: “Thân mình tiểu thư đúng là quý giá.”

      Dọc theo đường Hạ Thính Ngưng bị xe ngựa lay lay đến mức đầu cháng váng não trướng, vốn định chạy nhanh đến Hạ phủ ngủ giấc nghỉ ngơi cho tốt, nghỉ tạm chút.

      Lại nghĩ rằng ma ma này chỉ có thần sắc ngạo mạn, ngay lễ đều được. Còn muốn nghe bà ta tam dạy tứ, trì hoãn thời gian của chính mình.

      Vốn nàng là người đại, cũng có quan niệm phân tôn ti gì cả. Nhưng mà ma ma này lại cứ biết thu liễm, trong lời giữa các hàng những câu mang dao, nửa điểm cũng đem mẫu thân nàng để vào mắt. là cái này đều có thể nhịn lại còn gì thể nhịn.
      Ánh mắt Hạ Thính Ngưng rùng mình, chậm rãi qua nâng tay liền quăng cho ma ma kia cái tát, lực đạo lớn đem người đánh cho lảo đảo té ngã đất.

      Vài tiểu tỳ nữ theo từ Hạ phủ đến đều bị biến cố bất thình lình sợ tới mức đổ hút ngụm khí lạnh, hai mặt nhìn nhau.

      Thủy thị cũng bị hành động của nữ nhi dọa cho cả kinh hoa dung thất sắc, thất thanh hô: “Ngưng Nhi, con...” Lập tức liền vội vàng muốn đem ma ma kia nâng dậy, lại bị Hạ Thính Ngưng ngăn cản: “Nương, việc này người cần phải xen vào, con tự có chừng mực.”

      ràng ma ma này muốn hạ mã uy đối với các nàng, cần nghĩ đều biết đến nhất định là chính thất của tiện nghi phụ thân gợi ý. Nếu nàng phản kích, đợi đến Hạ phủ, còn phải bị người coi thành quả hồng mềm mà nắn bóp.

      Hạ Thính Ngưng tao nhã xoay người, cao nhìn xuống Vương ma ma ngã ngồi mặt đất, ôm hai gò má sưng đỏ vẻ mặt thể tin, giọng lãnh : “ cái tát này là cho ngươi, hạ nhân có bộ dáng của hạ nhân, đừng vọng tưởng có thể cưỡi lên đầu chủ tử tác uy tác phúc. Nếu ngươi ngươi hiểu quy củ, hôm nay ta đây dạy ngươi cho tốt.”

      Lập tức quay đầu với Vãn Ngọc: “Gọi người đem bà ta trói lại, nhốt ở sau xe ngựa.” Hôm nay, nàng mượn ma ma này giết gà dọa khỉ.

      “Vâng, tiểu thư.” Vãn Ngọc phúc thân, cười tủm tỉm trả lời, cũng đợi Vương ma ma ra tiếng biện giải vài câu, trước hết nàng dùng vải ngăn chặn miệng bà ta. Xong rồi mới gọi vài gã sai vặt lấy dây thừng.

      Thỉnh thoảng Vãn Ngọc lại trừng mắt hướng Vương ma ma kia, sớm nhìn bà ta vừa mắt, dám năng lỗ mãng đối với tiểu thư cùng phu nhân, thực đem chính mình là chủ tử. Còn phải chính là cái hạ nhân, kiêu ngạo cái gì đây.

      Thủy thị lại lôi kéo ống tay áo của nữ nhi, vẻ mặt lo lắng: “Ngưng Nhi, như vậy tốt ,
      [​IMG]


      Chương 7:


      Hạ Thính Ngưng mở to mắt, sắc bén trợn trừng nhìn qua “Phụ thân, đúng là lâu gặp a. Thế nào, ngay cả giáo huấn cái bà tử ta cũng phải xin chỉ thị của của phụ thân trước phải ?”

      Lí thị này? Vậy còn mẫu thân, nàng tính kế mẫu thân tính là cái gì?. chuyện cũng sợ gió lớn cắt đầu lưỡi. Quả nhiên là kẻ bất lực, đầu bị lừa đá .

      Hạ lão gia bị nữ nhi nhà mình trừng đến cảm thấy run lên, hơn nữa câu “ lâu gặp” kia phải ám chỉ bản thân bao nhiêu năm qua bạc đãi ba mẫu tử các nàng sao!.

      Hạ lão gia nghĩ vậy, lại nhìn về phía Thủy thị hai mắt đỏ hốc, nhu nhược động lòng người.

      Trong lòng căng thẳng, tuy rằng Ngưng Nhi mạnh mẽ, nhưng từ trước tới nay luôn rất có chừng mực , nhất định tùy tiện oan uổng Vương ma ma. Nghĩ đến lão bà tử kia xác thực quy củ, phạm đến đầu nàng, mới có thể khiến Ngưng Nhi nổi giận.

      Sau khi Hạ lão gia trải qua phen suy nghĩ, giọng điệu liền mềm nhũn ra, “Nhưng Vương ma ma này quy củ, con cũng phải đợi sau khi trở về, bẩm báo cho mẫu thân con. Để nàng xử lý, về sau được như vậy nữa biết ? ”

      như vậy, chính là muốn đem việc này bỏ qua .
      Lí thị vừa nghe, lập tức bất mãn đứng lên, đến cùng lão gia vẫn là che chở tiện nhân Thủy thị kia. Nàng có cái gì tốt, phải chỉ là có nhi tử thi đỗ trung tú tài thôi sao?, có cái gì mà đắc ý .

      Lão gia vừa thu được tin tức liền vội vàng trở về bẩm báo với lão thái thái là muốn đón các nàng hồi phủ, còn chỉ cần hảo hảo bồi dưỡng nhi tử của Thủy thị , ngày sau định có thể làm rạng rỡ tổ tông, lão thái thái thế nhưng lại cho phép.

      tức chết nàng , nhưng cho dù có tiền đồ vẫn là con của thiếp thất, thế nào cũng đánh lại Vũ nhi nàng sinh.

      Tuy rằng trong lòng nàng đồng ý vạn ngàn lần, nhưng vì Liên nhi, nàng tuyệt thể để Hạ Thính Ngưng . tại cũng chỉ có thể thầm nuốt xuống cục tức này.

      Hạ lão gia vừa thấy phu nhân làm khó dễ, liền vội vàng rèn sắt khi còn nóng “Người tới, mang Thủy di nương Lê Viện an trí”

      Thủy thị ở bên xem nữ nhi cứ như vậy cùng phu nhân đấu nhau , sớm bị dọa đến hết hồn, lúc này nghe thấy Hạ lão gia lên tiếng để cho người ta đưa ba mẫu tử các nàng lui xuống an trí, nàng vội vàng kéo nữ nhi và nhi tử, thi lễ cái rồi lui ra.

      Khi Hạ Thính Ngưng xoay người ra ngoài, lúc qua trước mặt Vương ma ma, bước chân nàng khẽ nâng, phen hung hăng dẫm vào tay nàng ta.

      Nhất thời bên tai vang lên tiếng hét như tiếng sói tru. Hạ Thính Ngưng hơi hơi nhíu mày, chỉ làm như nghe thấy, tâm tình cực tốt đỡ Thủy thị chân tướng ra khỏi Thanh Hoa Đường. Vài cái tỳ nữ dẫn bọn họ tới Lê Viện.
      Tay của Vương ma ma, tĩnh dưỡng mười ngày nửa tháng , sợ là tốt lên.

      Hành động lúc cuối trước khi Hạ Thính Ngưng thể nghi ngờ là tát vào mặt của Lý thị.

      Lí thị chỉ có thể nhìn bóng lưng của các nàng hận đến nghiến răng nghiến lợi, ở trong lòng hung hăng : Hừ, cứ chờ xem, ai biết nhi tử của tiện nhân kia sang năm “Thi Hương” Có thể thi qua hay , đến lúc đó còn phải mặc cho ta làm thịt.

      đến Lê Viện, Hạ Thính Ngưng nghĩ lại nghe mẫu thân nàng thao thao bất tuyệt. đến chính là muốn nàng có quy củ, cái gì mà thể cùng tiện nghi phụ thân chuyện như vậy, cũng thể chống đối chính thất phu nhân vân vân.,...

      Từ lúc ở Thanh Hoa Đường về nàng liền niệm liên tục, niệm đến đầu nàng vô cùng đau. Nên nàng thể làm gì khác hơn là phất phất tay, để cho nha hoàn Bích Phục bên người mẫu thân nhanh chóng đỡ nàng trở về phòng nghỉ ngơi, lại nghiêng đầu với đệ đệ Hạ Tử Vân “Vân Nhi, đệ cũng mệt , trước nghỉ ngơi chút, đừng để mệt .”

      Hạ Tử Vân nhu thuận gật đầu, trải qua chuyện vừa rồi, cũng biết đích mẫu (mẹ cả) danh nghĩa thích các nàng.

      lại thể giúp tỷ tỷ cái gì, chỉ có thể thầm để chính mình: Nhất định phải hảo hảo đọc sách, sớm ngày thi đỗ công danh, mới có thể giúp tỷ tỷ. Vi thế mang theo gã sai vặt trở về phòng của mình.

      Hạ Thính Ngưng chỉ huy nhóm tỳ nữ và người sai vặt đem bọc hành lý cất vào đúng chỗ cẩn thận.

      Lần này đến kinh thành, nàng tất nhiên là mang theo nhân thủ. Tỳ nữ bên người Hạ Thính Ngưng trừ bỏ Vãn Ngọc, nàng còn dẫn theo Lục Vu. Mẫu thân Thủy thị quen dùng tỳ nữ là Bích Phục và Lam Thu, các nàng đều là người từ Nghi Hưng Thành mang tới.

      Lo lắng Hạ lão gia dù sao cũng là đại quan chính tứ phẩm mà bên người nàng và mẫu thân giống như chỉ có hai tỳ nữ hầu hạ , khỏi rất khó coi.

      Cho nên trước khi đến kinh thành, Hạ Thính Ngưng lại từ người môi giới chọn mua bốn tỳ nữ cùng hai nha đầu vẩy nước quét tường, ký đều là khế ước bán đứt.

      Cứ như vậy, nàng và mẫu thân vừa vặn mỗi người có bốn nha hoàn hầu hạ , đệ đệ Hạ Tử Vân bên kia cũng có hai gã sai vặt cùng ra cùng vào. Phòng bếp đầu bếp nữ cùng vài bà tử, sân có tiểu nha đầu quét dọn. Lí thị cũng liền có cơ hội xếp nhân thu vào bên người nàng.

      Về phần vài tỳ nữ và nha đầu mới mua kia có phải bị tiền bạc làm hoa mắt làm ra chuyện sau lưng chủ hay , điểm ấy có Vãn Ngọc và Bích Phục các nàng xem trừng, hơn nữa khế ước bán mình của các nàng ở trong tay Hạ Thính Ngưng nàng, cho nên nàng tất nhiên cũng cần lo lắng.

      Thẳng đến buổi tối sau khi dùng qua cơm, Hạ Thính Ngưng mới mệt đến nằm lên giường. Dựa vào gối mềm mại, cả người đều mềm nhũn ra. Nàng muốn hảo hảo ngủ giấc, ngày mai còn phải thỉnh an mẫu thân của tiện nghi phụ thân Hạ lão kia.

      Nay Hạ lão phu nhân biết nàng tới, nghe mẫu thân , phu nhân chính thất Lý thị của tiện nghi phụ thân đó là người nhà
      [​IMG]
      Tôm Thỏthuyt thích bài này.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 8
      Edit: voi còi



      Hạ lão phu nhân lại lườm bà ta liếc mắt cái, : “Con cũng đừng cao hứng quá sớm, ta xem nhị nha đầu này cũng phải là cái kẻ dễ bắt nạt. Đợi chuyện này qua , nếu như nàng bị tuyển, vậy tất nhiên là vô cùng tốt. Nếu là bị tuyển, ngày sau thế nào cũng đắn đo ở trong tay con. Con chính là xem các nàng lại thuận mắt, mấy ngày này cũng phải nhẫn nhẫn, đừng có việc gì tìm việc trêu chọc các nàng.”

      Lí thị chỉ phải thưa dạ ứng vài câu.

      Hạ Liên mặt ngoài nhàn tĩnh ngồi ở bên nghe, trong lòng kì thực thầm vui mừng. Chuyện này nàng cũng biết đến. Mấy ngày trước đây trong cung truyền đến tin tức, là muốn thay Tĩnh vương thế tử Bách Lí Dung Cẩn chọn lựa người có bát tự xứng đôi thành thân xung hỉ, hoàng hậu hạ chỉ quan viên từ ngũ phẩm trở lên muốn báo ngày sinh tháng đẻ của nữ nhi có độ tuổi vừa đủ ít nhất người tiến cung.

      Bách Lí Dung Cẩn là đứa bé sinh non, nhiều bệnh tật, thân thể gầy yếu, ăn bao nhiêu dược liệu quý báu cũng thấy tốt lên. Bây giờ hai mươi tuổi vẫn chưa lập gia đình thân.

      Nghe nửa năm qua thân mình càng ngày càng suy yếu. Tĩnh vương phi gấp đến độ còn cách nào khác, mới nghĩ ra biện pháp cho con đón dâu xung hỉ.

      Tuy rằng Bách Lí Dung Cẩn này thân là Tĩnh vương thế tử, thân phận tôn quý. Nhưng từ xưa đến nay phàm là vốn sinh ra kém cỏi phần lớn đều sống quá hai mươi tuổi. Những phu nhân quan lớn này có người nào nguyện ý đem đích nữ chính mình gả cho người bệnh sắp chết. Mà chức quan thấp hoặc là nữ nhi nhà thương nhân, Tĩnh vương phi lại cảm thấy xứng với con của chính mình.

      Bởi vậy, muốn cưới chịu gả, muốn gả lại chịu cưới. Tĩnh vương phi đành phải cầu đến tỷ tỷ ruột thịt của bà, cũng chính là đương kim hoàng hậu nương nương.

      Tất nhiên Hoàng hậu là đau lòng thân muội muội của mình cùng cháu ngoại trai, cùng hoàng thượng cầu ân điển, hạ chỉ để những quan viên từ ngũ phẩm trở lên ít nhất muốn báo lên ngày sinh tháng đẻ của nữ nhi vừa độ tuổi tiến cung tham tuyển.

      Trùng hợp Hạ phủ chỉ có tuổi của Hạ Liên thích hợp, Lí thị là trăm ngàn lần đồng ý nữ nhi của mình bị tuyển, gả cho ma ốm Tĩnh vương thế tử kia. Sốt ruột mấy ngày mới nghĩ ra kế thay mận đổi đào, đem ngày sinh tháng đẻ của Hạ Thính Ngưng có tuổi xấp xỉ báo tiến cung, để nàng thay thế Hạ Liên tham tuyển.

      Hạ Liên cuối cùng chính tai nghe được tổ mẫu đáp ứng cầu của mẫu thân, cho nàng tham tuyển. Mặt mày đều có vui sướng, cuối cùng thoát khỏi khả năng gả cho ma ốm. Về phần Hạ Thính Ngưng kia, chỉ có thể mệnh nàng
      tốt. Nhưng mà có thể có cơ hội vì chính mình chắn họa, coi như là phúc phận của nàng.

      Hạ Dung ở bên nghe xong cũng thầm ở trong lòng cao hứng: Tĩnh vương thế tử kia bệnh lợi hại như vậy, Hạ Thính Ngưng muốn là bị lựa chọn gả qua, chỉ sợ nếu bao lâu phải thủ tiết. Ông trời phù hộ, tốt nhất để nàng ta bị lựa chọn. Ai bảo nàng cái thứ nữ nhưng lại sinh mỹ mạo được như vậy, chưa chừng ngày sau cùng nàng thưởng hôn phu. nay có cái cơ hội tốt như vậy trừ bỏ nàng ta, có thể nào cho nàng tâm động.

      Bên này viện, Hạ Thính Ngưng còn biết chính mình bị người theo dõi, cùng mẫu thân cùng đệ đệ cùng nhau trở lại Lê viện, vừa vặn nhanh đến thời gian dùng bữa.

      Nàng liền tự mình đến phòng bếp, tính toán tự tay làm vài món ăn, cho mẫu thân cùng đệ đệ điều dưỡng thân thể.

      Cẩn thận nhìn xem nguyên liệu nấu ăn hôm nay đưa tới, trong lòng có tính toán. Trước chọn con cá trích màu mỡ, chặt
      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 9
      Edit: voi còi



      Sáng sớm, từng đợt từng đợt ánh mặt trời xuyên thấu qua cửa sổ ôn nhu chiếu vào bên khuôn mặt nhắn tinh xảo xinh đẹp của Hạ Thính Ngưng.

      Cửa khẽ khàng bị đẩy ra, Vãn Ngọc bưng nước rửa mặt đến. đến bên giường buông chậu đồng xuống, nhàng mà gọi Hạ Thính Ngưng: “Tiểu thư, nên đứng dậy thỉnh an.”

      Nghe được giọng Vãn Ngọc kêu to, lông mi Hạ Thính Ngưng giật giật, chuyển tỉnh. Nằm nghiêng ở giường tỉnh thần, mới ngồi dậy thanh tú ngáp cái, còn buồn ngủ xoa xoa ánh mắt.

      Tùy tay xốc chăn mềm mại lên, ở dưới hầu hạ của Vãn Ngọc chậm rì rì đứng lên rửa mặt chải đầu. Sau khi dùng xong đồ ăn sáng phong phú mới mang theo vẻ mặt lạnh nhạt đến Xuân Hi cư cấp Hạ lão phu nhân kia thỉnh an.

      Lí thị thân là con dâu, ấn quy củ mỗi ngày sáng sớm cũng muốn đến trước mặt Hạ lão phu nhân thỉnh an. Cái này tiết kiệm thời gian Hạ Thính Ngưng lại chuyến Thanh Hoa đường.

      Bởi vì muốn gặp, sau khi Hạ Thính Ngưng thỉnh an xong Hạ lão phu nhân trực tiếp liền lên tiếng để nàng trở về. Nàng cũng vui vẻ được tự tại, vừa cần luôn luôn đứng khổ thân, cũng cần xem ánh mắt tốt của hai tỷ muội Hạ Liên cùng Hạ Dung kia.

      Trở lại Lê viện, Hạ Thính Ngưng đến trước bàn học tay cầm ngọn bút, thập phần thành thạo đem công việc chuẩn bị khai chi nhánh nhất nhất viết xuống dưới.

      Phía trước hai vị quản Cho thúc cùng Thường thúc xuất phát từ Nghi Hưng thành trước để cho người ta mang đến lời nhắn, là thôn trang mua xong, những người khác cũng theo Nghi Hưng thành đến rồi, hôm nay tất cả mọi người ở tạm trong thôn trang. chờ nàng phân phó.

      Hạ Thính Ngưng cần phải chạy nhanh đem công việc muốn chuẩn bị đều an bày xuống, cũng may có kinh nghiệm phía trước, những thứ này đối với nàng cũng tính việc khó.

      Đợi nét mực giấy Tuyên Thành khô, Hạ Thính Ngưng đem giấy gập tốt cất vào phong thư. Gọi Vãn Ngọc, để nàng ấy đem thư giao cho gã sai vặt Thường Nặc bên người Hạ Tử Vân. Lại dặn dò nàng làm việc cần phải cẩn thận chút, đừng làm cho người ta nhìn đến.

      Thường Nặc là nhi tử của Thường thúc trong hai vị quản , thư này từ cầm giao cho phụ thân của mới là tương đối vững chắc.

      Vãn Ngọc cầm thư ra sau cửa phòng, Hạ Thính Ngưng miễn cưỡng nằm nghiêng ghế nằm. Trong lòng nghĩ đến công tác tuyên truyền trước khi Mỹ Nhân đường và Noãn Yên lâu khai trương. Ở kinh đô phần nhiều là quan to quý nhân cùng nhà giàu có danh tiếng, nếu như nàng muốn để Mỹ Nhân đường và Noãn Yên lâu quảng bá làm người biết, nhất định thể dùng phương pháp tuyên truyền bình thường. Tốt nhất là có thể lần oanh động kinh đô mới được.

      Nhưng nàng muốn dùng biện pháp gì tương đối tốt bây giờ đây? Hạ Thính Ngưng ngưng mi suy nghĩ sâu xa. Vãn Ngọc cũng xong việc trở lại, giọng : “Tiểu thư, thư giao cho Thường Nặc rồi, giờ này hẳn là ra cửa đến thôn trang.”

      Hạ Thính Ngưng nhàng trả lời, lại quay đầu hỏi nàng: “Qua mấy ngày, Quan Nguyên cũng muốn tới thôi.” Vãn Ngọc nghĩ nghĩ: “Tính tính ngày, đại khái ngày mai có thể đến.”

      Quan Nguyên là tiểu nhi tử của Quan bá, cũng là chưởng quầy của Mỹ Nhân đường. Mỗi tháng Nghi Hưng thành cần phái người đem sổ sách cùng ngân phiếu của tháng đưa tới. Quan bá đối người khác quá yên tâm, liền để chính nhi tử của mình tự mình đưa tới.

      Hạ Thính Ngưng nghĩ nghĩ lại với Vãn Ngọc: “Đợi lát nữa em cử người hỏi thăm xem Lí phu nhân khi nào xuất môn.” Nàng cần ra cửa gặp quản thôn trang cùng Quan Nguyên, nhưng phải tránh cho Lí thị biết mới được.

      Đến buổi chiều, sau khi dùng xong bữa tối, Vãn Ngọc trở lại bẩm báo: “Tiểu thư, nô tì nghe được qua mấy ngày nữa Lí phu nhân mang theo Tam tiểu thư cùng Ngũ tiểu thư tham gia yến hội của phu nhân Bình Nam hầu. Hơn nữa mấy ngày trước đây cũng cho người làm cho hai vị tiểu thư đánh trang sức mới và làm thêm vài bộ y phục mới, xem ra rất là coi trọng đâu. Nghe , lần này phu nhân của Bình Nam hầu đưa thiếp mời chỉ mời phu nhân của
      [​IMG]
      Tôm Thỏthuyt thích bài này.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 10
      Edit: voi còi



      Bận hết chuyện ở Nghi Hưng thành, Hạ Thính Ngưng mới rảnh nghe hai vị quản báo chuyện nàng giao cho bọn họ lần trước.

      nay trong lòng Cho thúc cùng Thường thúc đều cảm thấy dị thường kích động, mới vừa nghe Hạ Thính Ngưng cùng Quan Nguyên chuyện. Bọn họ liền biết tiểu thư nhà mình là người có năng lực, đối xử với thủ hạ cũng vô cùng tốt.

      Ngay cái chưởng quầy tiền tiêu vặt hàng tháng còn có bảy lượng, đây chính là chuyện lúc trước bọn họ nghĩ cũng dám nghĩ.

      Thoáng điều chỉnh tốt tâm tình, Thường thúc dẫn đầu mở miệng : “Tiểu thư, dựa theo lúc trước ngài phân phó lão nô nhìn vài chỗ thôn trang, nay ở thương lượng, chính là, có mấy cái thôn trang giá... được thấp lắm.”

      Sau khi Hạ Thính Ngưng nghe xong cũng cảm thấy ngoài ý muốn, nàng cần hỏi chỉ biết. Ở kinh đô nhất định là tấc đất tấc vàng, giá tự nhiên thấp đến thế nào . “ ngại, ông chỉ để ý cùng bọn họ đàm phán cái giá tháp nhất là được, quý chút liền quý chút, ngày sau tổng có thể kiếm trở về.”

      Thường thúc gật đầu trả lời, tiểu thư quả nhiên có ý nghĩ kinh thương, biết luyến tiếc đứa bộ thấy sói.
      Cho thúc lấy ra bản vẽ, trình lên: “Tiểu thư, lão nô cũng nhìn trong kinh đô các cửa hàng muốn bán ra, có mấy gian đều phù hợp với cầu của tiểu thư, dựa theo ngài đều ghi nhớ xuống.”

      Hạ Thính Ngưng tiếp nhận bản vẽ, cẩn thận xem. Cuối cùng vươn ngón tay mảnh khảnh chỉ ra mấy gian nàng cảm thấy tệ, với Cho thúc: “ mua mấy gian này , sau khi mua xong dựa theo bản vẽ ta đưa lúc trước trang hoàng phen.”

      Tiếp đó nàng lại chỉ gian cửa hàng khác bản vẽ hỏi: “Cửa hàng trang sức này là chuyện gì xảy ra?”

      Cho thúc nhìn thoáng qua, mở miệng : “Hồi tiểu thư, gian cửa hàng này sinh ý thảm đạm, xem ra đều nhanh đóng cửa. Lão nô nhìn mặt tiền cửa hiệu rất lớn, còn có hai tầng lầu, cũng liền ghi nhớ vào.”

      Hạ Thính Ngưng khẽ gõ mặt bàn suy nghĩ, cửa hàng trang sức sao, cũng có thể lo lắng mở gian.

      Nàng lại ngẩng đầu tiếp tục hỏi: “Vì sao sinh ý của gian cửa hàng này tốt?”

      Cho thúc nhớ lại : “Gian cửa hàng kia kim sức đa dạng nhiều lắm, có gì mới. Nhưng phân lượng lại có đủ, cho nên thuận tiện. Người gia đình bình thường phần lớn đều mua nổi, mà người nhà giàu lại chướng mắt những dạng kia. Như vậy nhạp vào bán ra được, đóng cửa còn có thể như thế nào.
      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :