1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Xuyên không]Sủng phi của Nhiếp chính vương-Nhược Thanh Ngôn

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      @Cung Trường Nguyêt xóa bài trùng, lần sau có gặp trường hợp vậy tag tên mình hoặc inbox, mình giải quyết, box này do mình quản nhé, hình như ở tr1. Còn nữa, bạn chuyển cái mục lục lên #1 dùm mình, bạn để tận #4, ko có bạn nào thấy đâu, điển hình như mình, mới check bài #1 thấy mục lục đâu, tính nhắc nhở bạn đấy, kéo xuống mới biết nằm bên #4 :dongcung2:
      Cung Trường NguyêtDion thích bài này.

    2. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 15 : Khiêu khích, trả khiêu khích!


      Việc đầu tiên Long Vân Thấm làm sau khi hồi cung là tìm hiểu tin tức về Văn Nhân Mặc, nàng tay có thế lực để dựa vào nếu có thể cùng người này liên minh, chắc chắn trong tay nàng nhiều hơn phần binh lực. Tuy rằng quân đội này nghe lệnh nàng, nhưng chắc chắn đây là thứ có tính uy hiếp vô cùng lớn.

      Mà người có thể tìm hiểu những tin tức như vậy ai thích hợp hơn Hạ Vũ, nàng sớm dặn dò qua nha đầu kia phải hỏi mọi chuyện ràng. Chờ cho Hạ Vũ thở hổn hển về đến Trọng Hoa cung, nàng ngồi nghe nữa là xong.

      “Như thế nào?”

      “Công chúa, nhân vật nổi tiếng kia chính là Trấn Bắc đại tướng quân. mười bốn tuổi nhập quân doanh,từng bước từng bước dốc sức lập công nên mới có danh tiếng như bây giờ, là hai mươi tuổi…”

      Long Vân Thấm nhíu mày, cái này ở tửu lâu kia nàng đều nghe được.

      trọng điểm.”

      “Là, là.” Hạ Vũ xấu hổ le lưỡi, “Công chúa hẳn là biết qua các gia tộc nổi tiếng, ở kinh thành này Đại gia tộc nổi tiếng nhất chính là Quân gia, lớp người Quân gia bây giờ người có tiền đồ ít nhưng chói lóa nhất chính là , Văn Nhân Mặc tướng quân. Cố tình nổi tiếng nhưng phải là nhi tử con chính thê, là Nhị phu nhân sở sinh. Cho nên…” Hạ Vũ thêm gì nữa, này đủ để người hiểu rồi.

      Bằng từng đó thông tin, Long Vân Thấm tinh tế phân tích, Văn Nhân Mặc này là con trai thứ xuất, lại bắn ra hào quang sáng chói gấp nhiều lần con vợ cả. Như vậy nếu phụ thân Văn Nhân Mặc có thích , nhưng là các trưởng bối Quân gia trong lòng chắc chắn đều có khó chịu. Này người thừa kế cả gia tộc lẽ muốn giao cho thứ xuất? Điều này trước nay chưa từng xảy ra.

      “Nhị phu nhân ở đại gia tộc kia địa vị thế nào?”

      Hạ Vũ lắc đầu : “Nhị phu nhân qua đời có lẽ mười năm rồi. Có việc công chúa hẳn là có hứng thú, Hoàng hậu nương nương cùng Nhị phu nhân kia lúc trước quan hệ rất tốt. Nhưng sau liền…” Hoàng Hậu cách thế, vị thế của Nhị phu nhân cũng tuột dốc phanh, lâu sau đó liền mắc bệnh liệt giường rồi rời xa nhân thế.

      Long Vân Thấm khỏi nhíu mày nhìn về phía Xuân Lan, việc này khẳng định Xuân Lan phải biết nhiều hơn nàng mới đúng. Bị Long Vân Thấm nhìn thẳng có chút sợ hãi, Xuân Lan nhịn được đem tất cả những gì mình biết ra : “Công chúa điện hạ, vị Nhị phu nhân Quân gia này quả lúc trước cùng Hoàng Hậu nương nương có chút quen thuộc, Hoàng Hậu nương nương cũng rất thích vị phu nhân kia, bất quá thể xem là rất thân thiết được, Hoàng Hậu nương nương đối với mọi người luôn luôn ôn hòa.”

      Long Vân Thấm sao có thể nghe được câu trả lời như vậy, mẫu thân của nàng nhưng là Bắc Tề trưởng công chúa, còn có là Chính cung Hoàng Hậu Nam Hoàng quốc, làm sao có thể là người vô hại đối nhân ôn hòa, đại thế gia như Quân gia, Hoàng Hậu nếu thích nên cùng Nhị phu nhân đó giao hảo mới đúng, thế nào cố tình lại thân thiết đây.

      “Hạ Vũ, còn có chuyện gì?”

      Hạ Vũ đột nhiên kìm xuống thanh, mặt che giấu được hưng phấn ra: “Công chúa điện hạ, Đại tướng quân kia muốn trở lại kinh thành.”

      --------

      Biên cảnh còn mối nguy hại, Văn Nhân Mặc phụ hoàng ân mà khải hoàn hồi hương, đây được xem như là việc vui a.

      Long Vân Thấm lại lần nữa nghe được cái tên này là ở chỗ Long Hạo Thiên, sáng hôm nay, Long Hạo Thiên có mang theo Tào công công đến Trọng Hoa cung.

      “Hoàng nhi gần đây làm cái gì?” Long Hạo Thiên ràng là rất vui mừng, tươi cười mặt đến nàng cũng cảm nhận được. nhìn thấy nàng lại càng cười tươi hơn trước, làm cho nàng có cảm giác rất mặc danh kì diệu a.

      Nghe vậy nàng chỉ có thể trả lời đơn giản, cũng muốn đối nhiều lời hơn cái gì. Mà Long Hạo Thiên đâu có nhận ra, vẫn như trước chuyện, chốc lát sau liền đến người Văn Mặc Nhiên.

      “Văn Nhân Mặc này có thể là người kì tài, ba năm trước bất quá chỉ là cái thiếu niên, cư nhiên chủ động biên cảnh trấn thủ. Trẫm lúc đó còn lo lắng làm việc khinh suất , thời sai biệt lắm liền khải hoàn trở về, quả thực là việc vui.”
      “Phụ hoàng chuẩn bị vì thiết yến sao?”

      “Đó là đương nhiên, Văn Nhân Mặc là nhân tài của Nam Hoàng quốc ta, trẫm chỉ vì bãi yến mà còn muốn cho địa vị , để xem Quân gia kia ai còn dám hướng khinh thường…”

      Long Hạo Thiên lưu câu như vậy liền rời , Long Vân Thấm nghe qua cũng có nhiều để tâm lắm, Phụ hoàng muốn cảnh cáo Quân gia , việc này có quan hệ với nàng. tại nàng chỉ chờ Văn Nhân Mặc trở về, làm thế nào cùng lập nên quan hệ tốt .

      …….

      Cần tay quần áo Lăng Triệt vứt lại cho nàng lúc ở trường đua ngựa, Long Vân Thấm như trước có ý tứ muốn may vá. cần đến tay nghề của nàng, cho dù Long Vân Thấm trước kia có khéo tay như thế nào, tại nàng đều động thủ.

      Xuân Lan gặp Long Vân Thấm nhìn chằm chằm quần áo kia mà ngẩn người, nhịn được giọng nhắc nhở : “Công chúa, bốn năm ngày…” Quần áo này công chúa giữ thời gian, có hay nên mang trả trở về.

      Nàng tự nhiên biết, Lăng Triệt cố ý làm vậy là muốn thăm dò nàng. Như lời , Long Vân Thấm ngay cả việc nhìn lén người tắm rửa còn làm được, thanh danh sớm còn, chỉ là giúp may lại áo rách mà thôi, chẳng lẽ còn muốn gây ra hậu quả gì xấu hơn sao. Việc này bất quá cũng chỉ là giao dịch, muốn thăm dò nàng, vậy nàng liền làm cho xem.

      “Xuân Lan, lấy kim chỉ lại đây.”

      Sau nửa canh giờ, nhìn đường kim vặn vặn vẹo vẹo mặt áo, giống như con rết dính lên vậy, Xuân Lan đứng ở đằng sau cũng dám nhìn thẳng đâu. Công chúa đây là vá áo sao, đây gọi là phá hoại mới đúng.

      “Gói lại, ngươi tự mình đưa đến Vân Tiêu điện , lúc này Nhiếp Chính vương hẳn là xử lí chính !” Long Vân Thấm ném quần áo kia cho Xuân Lan, trước khi còn quên dặn nàng : “ cho Nhiếp Chính vương, đây là bản công chúa tâm huyết, quần áo của Nhiếp Chính vương, bản cung có can đảm phá hỏng.”

      Dứt lời, nàng liền xoay xoay chút thắt lưng trở về nghỉ ngơi, giữa trưa chợp mắt chút quả là còn gì tuyệt vời hơn a.


      Vân Tiêu điện!

      Lăng Triệt tò mò lệnh cho Mị mở cái hòm Xuân Lan mang đến ra, quần áo vừa mở ra, thấy dấu vết hình con rết bên , khuôn mặt Nhiếp Chính vương có thể là biểu cảm phong phú a.

      Mị đứng bên nhịn được trừu trừu khóe miệng, tài năng như thế nào mới có thể may vá ra con rết mãnh liệt như vậy a, so với may còn muốn khoa trương hơn.

      “Vương gia?” Mị nuốt nước miếng ngẩng đầu, khí bốn phía dường như lại muốn lạnh thêm vài độ .

      Lăng Triệt nhìn chằm chằm đường chỉ kia lâu, bất quá muốn thử tâm tính nàng, nếu nha đầu kia cứ như vậy đem y phục trả cũng có thể nhận, cố tình nàng những may lại cho , hơn nữa còn chuyên tâm mãnh liệt mà may a. Quả làm cho khó lòng thích ứng. Công chúa điện hạ Nam Hoàng quốc tài năng thêu thùa nổi danh từ , nàng là được tiên Hoàng Hậu chân truyền. tay nghề như vậy, như thế nào…

      Này , đây là trần trụi trả thù .

      Nha đầu kia có bao nhiêu oán niệm mới có thể làm ra cái ‘con rết’ này đây.

      “Mị, ngươi cho rằng kĩ thuật như thế nào?” Bàn tay Lăng Triệt xét qua cái đường chỉ, lực đủ lớn a.

      Ps chắc lúc chị đâm kim qua dùng lực ghê lắm…

      Mị nhanh chóng mở miệng : “Thuộc hạ tiêu hủy.”


      “Chậm .” Lăng Triệt đặt lại quần áo vào trong hòm, sau đó đặt nó vào trong tủ quần áo của mình. Những động tác liên tiếp này khiến cho Mị nhịn được trừng lớn mắt : “ Vương gia, người muốn lưu lại sao?”

      “Có lời nhắn nào sao?”

      “Vương gia công chúa điện hạ cấp Xuân Lan mang đến, có nhắn câu, đây là toàn bộ tâm huyết của công chúa,quần áo của Nhiếp Chính vương, nàng có can đảm phá hỏng.”

      Tươi cười khóe môi Lăng Triệt ngừng khuếch đại, nha đầu kia chỉ sợ là cứng đầu bướng bỉnh, còn cái gì dám làm . Nghĩ đến bộ dáng thê thảm của nàng mấy ngày trước, Lăng Triệt đột nhiên hỏi câu : “Công chúa có từng thỉnh thái y xem qua?”

      Mị lắc đầu, đối với việc vương gia thêm lần quan tâm đến tiểu nha đầu kia khỏi dâng lên nghi hoặc, việc nàng thỉnh thái y hay vương gia cũng muốn xen vào sao.

      Mà Lăng Triệt cũng theo cái lắc đầu của Mị mà sắc mặt càng thêm trầm xuống, lúc trước thăm mạch cho nàng, ràng là khí huyết thông, thân thể hàn, nên để thân thể dính mưa, hôm nay như vậy tiện hỏi câu như vậy. Nha đầu kia ngay cả thân thể bản thân cũng quan tâm?

      Tiết lộ tiếp a tiết lộ tiếp, Chương sau nữ chủ bệnh rồi a
      Nhiên Nhiên, Abby, Vân Kibo6 others thích bài này.

    3. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Chỉ biết like ủng hộ thôi
      Thanhk nàng nhìu
      Cung Trường Nguyêt thích bài này.

    4. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Phải bệnh mới tỏa lòng thương tiếc của Nhiếp Chính Vương, thanks
      Cung Trường Nguyêthoaibt thích bài này.

    5. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Buồn thay bệnh tình của nữ chủ lại đơn giản như vậy a!



      Chương 16 : Hàn chứng phát tác

      Vân Tiêu điện, Lăng Triệt còn nghĩ như vậy. Tại Trọng Hoa cung Long Vân Thấm nằm ở giường ôm bụng đau quằn quại, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng. Nàng vừa tỉnh lại liền cảm giác chăn nệm phía dưới ướt sũng, sờ xuống dưới vậy mà lại là mảnh đỏ tươi, lập tức nghĩ đến nguyệt . Nàng chạy nhanh hô người đến thu thập, thay xong quần áo lại mệt mỏi nằm trở về. Nhưng cho dù nàng nằm lăn lộn thế nào, lọai đau đớn như kim châm này cũng khó lòng mà quên được. Kiếp trước đến ngày này nàng cũng tùy ý thấy đau bụng, nhưng chưa bao giờ thống khổ như vậy đâu, giống như có người cầm dao lần lượt đâm từng nhát vào bụng nàng.

      Hơn canh giờ cơn đau vẫn còn tiếp tục, Long Vân Thấm rốt cục thể kiên trì thêm được, nàng gọi Đông Mai tiến vào.

      Đông Mai trước kia đều theo thái y học tập y thuật, nàng xem qua mạch tượng của Long Vân Thấm đột nhiên sợ hãi tới mức trực tiếp quỳ xuống mặt đất, khiến cho Long Vân Thấm nằm giường lập tức cảm thấy có tình bất ổn.

      “Đông Mai, bản cung hỏi ngươi, vừa rồi ngươi phát có vấn đề?”

      Ánh mắt Đông Mai ngừng lóe sáng, lắc lắc đầu chịu , nhưng là sợ hãi nơi đáy mắt lại biểu ràng như vậy. Nàng làm sao ra, công chúa, công chúa nàng!

      Sắc mặt Long Vân Thấm như vậy trầm xuống, biểu cảm của Đông Mai đủ khoa trương a, làm cho bất an trong lòng nàng ngừng khuếch đại, nàng chẳng lẽ là….

      “Đông Mai, bản cung cho ngươi cơ hội cuối cùng ra, nếu ngươi vẫn cố ý im lặng, vậy bản cung cũng cho ngươi, bản cung thể tiếp tục giữ ngươi bên cạnh.” Nàng cũng có điểm mấu chốt, bất luận kẻ nào cũng thể động đến.

      Đông Mai lập tức sợ tới mức run run, lời đều như vậy đứt quãng : “Công chúa tha mạng ,công chúa…Hàn chứng… phải là…nguyệt .”

      ràng.” Thân thể Long Vân Thấm đột nhiên cảm nhận cỗ đau đớn đánh úp lại , chất lỏng trong người ngừng chảy ra, quả hợp với lẽ thường, nguyệt sao có thể xuất nhiều huyết như vậy. (Đừng ai tưởng tượng đoạn này ).

      “Công chúa điện hạ, đây phải là nguyệt của người, đây là hàn chứng phát tác. Hàn chứng, hàn chứng…”

      Giải thích hồi. Long Vân Thấm rốt cục minh bạch bản thân xảy ra chuyện gì. Cơ thể nàng có tính hàn, càng là gần tử cung càng hàn lợi hại, mỗi lần gần đến nguyệt càng thống khổ, mấy năm nay nguyệt đứt quãng, cứ như vậy nên hàn chứng càng sâu.

      Nguyệt cũng là lúc chảy máu, mỗi tháng như vậy làm thân thể nàng hao tổn, đến sắc mặt trắng bệch, thân thể nàng tùy ý đều sợ lạnh , đến mùa đông trải qua rất gian nan. Mà chuyện này Xuân Mai luôn ở cạnh nàng đều có biết qua, đơn giản là Long Vân Thấm lúc trước đều có ý giấu giếm.

      “Hàn chứng của bản cung bao lâu? Có phương pháp trị liệu ?”

      Uống xuống bát dược Đông Mai điều chế, nàng cảm thấy toàn thân chẳng còn chút sức lực nào, nằm nằm chút ở giường buồn trở mình. Trong lòng rốt cuộc vì sao Long Vân Thấm gương mặt luôn luôn trắng nõn, căn bản chính là khí huyết đủ a.

      “Công chúa điện hạ, nô tì trước tiên đến thái y viện nghiên cứu chút loại bệnh tình này, nô tì y thuật vụng về chưa tìm ra cách điều trị tận gốc, nhưng là…” Đông Mai cẩn thận nhìn nữ tử trước mắt thấy vẻ mặt nàng có gì thay đổi mới dám tiếp : “Công chúa hai năm về đây bệnh tình phát tác lợi hại, thiết nghĩ hẳn là xâm nhập vào cơ thể, nếu có biện pháp trị liệu hợp lí, chỉ sợ, chỉ sợ…”

      “Chỉ sợ cái gì?” Nàng đại khái cũng đoán được, chỉ sợ sau này vô pháp sinh dục . “Ngươi muốn thân thể này rất khó sinh hài tử phải ?”

      Phù! Phù!

      Đông Mai cắn môi ngã quỳ mặt đất, giờ phút này cả người nàng lạnh lẽo, câu nhàn nhạt của công chúa kia nhưng là nàng cảm nhận được toàn bộ đều băng hàn thấu xương. Nàng tự biết bản thân còn ở tại nơi này là vì công chúa cần điểm y thuật cần nàng , nếu công chúa lại vô tâm điều trị chỉ sợ nàng liền tránh được cái chết.

      “Công chúa tha mạng, nô tì nhất định luyện tập tốt, nghĩ ra cách điều trị dứt điểm.”

      Biện pháp? Mấy năm nay nàng đều chịu đựng hàn chứng, có biện pháp gì đây?

      Long Vân Thấm khoát tay đem Đông Mai lui ra ngoài, đầu óc nàng thời có chút loạn, chuyện này quả là đả kích rất lớn đối với nàng. Nàng nhiều để ý đến di chứng vô sinh mà Đông Mai , cái nàng để ý đó là hàn chứng này cần ít nhất năm sáu năm để hình thành, có nghĩa là thân thể nàng từ khi lên bảy lên tám có vấn đề, mà thể chất hàn ngừng tích lũy làm cho hàng tháng triệu chứng phát tác càng mãnh liệt hơn.

      Nàng quả muốn gặp tiền chủ Long vân Thấm hỏi cho ra lẽ phen, nàng ta mấy năm nay đều gạt mọi người, thái y cũng chịu thỉnh, khẳng định là trong chuyện này có quỷ a. Thiết nghĩ nguyên nhân nhiều, hàn chứng này là có người xuống tay với nàng . Mục đích là làm cho nàng đời này vô pháp có con nối dõi sao?

      Công chúa điện hạ Nam Hoàng quốc vô pháp sinh dục đời sau, nữ nhân như vậy như thế nào đảm đương nghiệp lớn, nữ đế? Nàng căn bản là có cơ hội.

      Long Vân Thấm lập tức nghĩ đến phi tần trong hậu cung, nàng chân chính hoài nghi những người đó, người có thể trăm phương ngàn kế đối phó nàng như vậy đơn giản là vì cái vị trí kia, mà khả năng lớn nhất chính là tứ phi. Cả người nàng phát lạnh, nhớ tới cuộc đối thoại nàng vô tình nghe được ở Tiêu Lan điện ngày trước, người kia đối với Hoàng Hậu hận thấu xương, có phải là nàng ra tay hay .

      Long Vân Thấm mệt mỏi xoa xoa mi tâm, trong lòng nàng giờ này càng kiên định với vị trí Thái tử Nam Hoàng quốc, bọn họ có thể hãm hại nàng, nàng càng cố tình muốn làm theo ý họ, Long Vân Thấm nàng tuyệt đối có khả năng nhường bước.

      “Tê__” Lại cơn đau nhức đánh úp lại, Long Vân Thấm ôm bụng cuộn mình ở giường, đau đớn như vậy chỉ sợ còn muốn trải qua vô số lần nữa, nàng đem khăn tay chuẩn bị cầm lấy, vạn nhất bản thân nhịn được có thể cắn nó a.

      Ba ngày sau, đau đớn dần dần lui xuống, nguyệt cũng khôi phục bình thường. Cả người Long Vân Thấm giống như mới trải qua hồi đại chiến,đều cảm giác gầy vòng, gương mặt vốn trắng nõn càng thêm tái nhợt, nhưng là đôi mắt nàng sáng ngời tràn đầy vẻ kiên định.

      Cả người nàng lười biếng dựa nhuyễn tháp tắm nắng mặt trời, nắng nóng tháng sáu nàng liền cảm thấy như đủ, cảm giác mình hấp thụ bao nhiêu ấm áp cũng đủ !

      Sắc mặt bốn cung nữ phía sau vô cùng buồn bã, mỗi lần công chúa gặp nguyệt cùng với trải qua bệnh vô cùng nặng giống nhau, sợ lạnh , huyết sắc lần lại lần thêm thiếu a.

      “Ta chế ít thuốc bổ máu cấp công chúa, các ngươi ở nơi này hầu hạ” Xuân lan để câu rồi nhanh chóng rời , bệnh tình của công chúa chỉ có bốn người thân cận các nàng biết, công chúa lại cố tình chịu thỉnh thái y, chỉ làm cho Đông Mai điều trị .

      Long Vân Thấm vừa mới ngủ dậy mở ra ánh mắt, dưới ánh mặt trời ấm áp lộ ra khuôn mặt tươi cười duy nhất mấy ngày nay, tháng này thống khổ xem như qua, bất quá nàng hiểu được mỗi lần bệnh tình phát tác thân thể nàng yếu phần. qua ba năm, chỉ sợ thành bệnh bất trị.

      Cho nên, thời gian của nàng còn nhiều.

      “Gần đây trong cung phát sinh chuyện gì?” Long Vân Thấm quay đầu tùy ý hỏi, nàng ở Trọng Hoa cung năm sáu ngày nay cũng biết tình huống bên ngoài như thế nào a.

      Hạ Vũ liền nhanh nhẹn trước tiên : “Trong cung nhưng là có cái gì đại , Hoàng thượng gần đây đều là long tâm đại duyệt, luôn để ý người chuẩn bị tiếp đãi Trấn Bắc tướng quân hồi kinh. Nghe người phụ trách việc này là Nhị hoàng tử cho nên trong cung gần đây thường hay thấy thân ảnh của Nhị hoàng tử a.”

      Long Vân Thám gật gật đầu, Long Hách Tường a, nhi tử Lệ Phi, năm nay hai mươi hai tuổi,nghe cùng lứa tuổi với Văn Nhân Mặc , còn có quan hệ hai người tương đối tốt.Long Hạo Thiên giao cho làm chuyện này chỉ sợ cũng muốn rèn luyện mà thôi.

      “Còn có tình khác sao?” nàng nhưng là cũng tương đối quan tâm Lăng Triệt bên kia nha. Vài ngày nay tin tức của chút cũng có, chẳng lẽ sau khi nghe tin nhắn kia của nàng ?

      Hạ Vũ quanh có tiếng, giọng : “Nhiếp Chính vương đại nhân có tới Trọng Hoa cung lần.

      Máu chảy lên đại não Long Vân Thấm chậm nhịp, Lăng Triệt tới Trọng Hoa cung. Khi nào ? Tại sao nàng biết.
      Nhiên Nhiên, 1012, Vân Kibo2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :