1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Xuyên không]Sủng phi của Nhiếp chính vương-Nhược Thanh Ngôn

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 14 : Vậy may lại áo cho bản vương


      Lăng Triệt nhíu mày nhìn nữ tử trước mặt, cả người dính đầy bùn đất , tóc tai tán loạn dính đầy mặt, còn ngừng rớt xuống giọt nước. Nếu phải đối với đôi mắt trong sáng của Long Vân Thấm khắc sâu, chỉ sợ người trước mắt là ai cũng dễ dàng nhận thức được.

      nhướng mày, nhìn nàng tiếng nào.

      Long Vân Thấm thực cảm nhận được tức giận, nàng suy nghĩ hồi mới lên tiếng : “Nhiếp Chính vương nể mặt đưa lời mời, bản cung vốn nên nhanh chóng đến nơi mới đúng, thời tình như vậy phát sinh, đây là sai lầm của bản cung, mong Nhiếp Chính vương thứ lỗi.”

      Dứt lời nàng liền ngẩng đầu, cả người ẩm ướt phát run lại như trước bóng lưng thẳng tắp nhìn lại đối phương... Nàng biết lúc này tình trở nên phức tạp, nàng cùng Lăng Triệt hợp đối với nàng có điều gì tốt . Lúc này nàng chỉ hi vọng, Lăng Triệt vì chuyện này mà thay đổi chủ ý liên minh, vậy là tốt rồi.

      hồi lâu qua , Lăng Triệt đều lời nào, Long Vân Thấm đợi như vậy đều nhận được phản hồi của . Đột nhiên nàng cảm thấy trận gió thổi qua, tay nàng bị người nhấc lên, Lăng Triệt biết khi nào đứng ở trước người nàng , cầm lấy cổ tay nàng, đưa hai ngón tay đặt mạch đập .

      “Công chúa nhiễm phong hàn nên trước chút thay ra y phục, đợi chút uống canh gừng giải hàn.” trầm giọng .

      Nhưng là liền xoay người muốn ra bên ngoài, trong lòng Long Vân Thấm quýnh lên, nhịn được giữ chặt ống tay áo của , ánh mắt Lăng Triệt tự chủ dừng lại ở bàn tay nắm lấy y phục của mình, bàn tay bé kia nhưng là túm rất chặt a. Bị nhìn như vậy, Long Vân Thấm biết bản thân quá đáng , nhưng lúc này nàng bất chấp cái gọi là xấu hổ : “Nhiếp Chính vương, tình này?”

      “Trước tiên vẫn nên thay y phục .”

      Khuôn mặt đáng thương!

      --------------

      “Công chúa, người thế nào lại ra bộ dạng này! Công chúa sao chứ?”

      “Mau, nô tì đưa người thay y phục, cứ như vậy nhiễm phong hàn mất.”

      Xuân Lan cùng Đông Mai lôi kéo Long Vân Thấm thất thần ở trong phòng ra, bên bỏ quần áo bẩn bên quên nhắc tới : “Nô tì đáng chết, công chúa là nữ nhi của Hoàng thượng sao có thể để mắc mưa, nếu người bị bệnh chúng nô tì phải làm như thế nào?”

      “Nhiếp Chính vương khi nào đến nơi?” Đầu óc của nàng ngừng ra biểu cảm lạnh lùng của Lăng Triệt, tâm tình nặng nề lợi hại.

      Xuân Lan nghe vậy động tác hơi ngừng chút, thanh mang theo chút run rẩy sợ hãi :

      “Nhiếp Chính vương sáng sớm đến rồi, nghe là sau khi bãi triều xử lí xong chính liền qua…”

      Long Vân Thấm mím môi chuyện, nàng có thể suy nghĩ gì để cho đường đường Nhiếp Chính vương đại nhân đợi cả ngày là kiện oanh động cỡ nào a. Lăng Triệt tức giận trực tiếp rời quả thực là cho nàng mặt mũi.

      Sau khắc chung, Long Vân Thấm được sửa soạn xong, uống bát canh gừng liền chạy nhanh tìm Lăng Triệt. đường chạy vòng vòng bên ngoài bãi cỏ liền nhìn thấy nam tử theo gió mà đến, thân y phục bó sát người làm cho nàng sửng sốt.

      Tựa hồ phát ra tiếng bước chân, Lăng Triệt quay đầu nhìn về phía sau, nhìn bộ dạng Long Vân Thấm lúc này rốt cục lộ ra tia mỉm cười.

      Oh my god, a hết giận rồi à?

      “Công chúa thích hợp mặc trang phục như vậy!”

      Nàng lúc này mới thấy bản thân mặc chính là trang bị cưỡi ngựa, lúc này Mị đột nhiên dắt hai con ngựa tới : “Vương gia, chuẩn bị tốt..”

      “Công chúa tự chọn con, đến trường đua ngựa mà chạy thử vòng thể nổi!”

      Long Vân Thấm lúc này có chút nhìn thấu nam tử trước mắt, giống như rất tức giận lại làm như bình tĩnh, có thể bình tâm hòa khí như vậy kêu nàng chọn ngựa trong lòng nghĩ cái gì a?

      thích?”

      Long Vân Thấm lập tức lắc đầu, nhanh lựa con ngựa rồi cưỡi lên : “Nhiếp Chính vương mời, bản cung tự nhiên tiếp đến cùng.”

      Khóe miệng Lăng Triệt hơi hơi giơ lên, giơ lên roi ngựa phi , Long Vân Thấm thấy vậy liền theo sát phía sau. Hai người chạy vòng qua rất nhiều con đường vô bờ rộng lớn ở mã tràng…Cảm nhận từng cơn gió lùa qua làn tóc, cộng với quét qua từng sợi tơ gương mặt ..mãi cho đến kh mặt trời bắt đầu lặn ở phía tây, ánh chiều tà đem bầu trời nhuộm thành màu đỏ tươi theo tầng mây di động. Xa xa núi non xanh biếc, mùi hoa cỏ thuần khiết kéo tới từng trận….

      Long Vân Thấm ngồi lưng ngựa, trong đầu như quên hết tất cả lo lắng cùng toan tính, tiếng cười thanh thúy của nàng ngừng vang vọng khắp nơi trường đua….

      Đợi đến khi hai người xuống ngựa, trời là chạng vạng.

      Long Vân Thấm đến trước mặt Lăng Triệt, chân thành cười : “Lúc trước bản cung tới trễ làm cho Nhiếp Chính vương đợi ngày, Nhiếp Chính vương chấp cùng bản cung cưỡi ngựa, quả thực là vinh hạnh của bản cung.”

      biết sai lầm, tính bồi thường sao?” Lăng Triệt đem roi ngựa đưa cho người trông coi ngựa, chậm rãi cở bỏ cổ tay áo tùy ý với Long Vân Thấm.

      Long Vân Thấm lập tức ngơ ngác a ngơ ngác, bồi thường?

      Nhìn nàng ngây ngốc, tâm tình Lăng Triệt dường như tốt hơn rất nhiều, tiếp tục : “Công chúa điện hạ cho rằng câu xin lỗi liền xong? Bản vương chờ đợi ngày chẳng lẽ đủ để công chúa bồi thường? Vẫn là chúa chưa từng nghĩ đến việc này .”

      Này nàng quả thực chưa có nghĩ tới, Nhiếp Chính vương như muốn nàng bồi thương cho cái gì nha, nàng chỉ là cái công chúa điện hạ nho có thể bồi cho cái gì? Bồi tiền? so với nàng có vẻ nhiều tiền hơn a! Bồi địa vị? nhưng là dưới người vạn người a!

      Nàng vòng suy nghĩ xuống dưới, càng nghĩ càng cảm thấy bản thân giốnh như rất nghèo. Cái gì cũng bồi thường nổi.

      “Nhiếp Chính vương muốn bồi thường như thế nào, bản cung nếu có năng lực nhất định bồi ngươi.” Trong lòng Long Vân Thấm bồn chồn, nàng như thế nào cảm nhận Nhiếp Chính vương cười có hảo ý nha.

      Quả nhiên, lời Lăng Triệt ra khỏi miệng nàng liền cảm thấy thể nào.

      “Nghe công chúa điện hạ thêu thùa rất khá, bản vương vừa cưỡi ngựa cần thận nên y phục bị cắt rách, chẳng biết có hay phiền công chúa hỗ trợ!”

      Long Vân Thấm kinh ngạc ngẩng đầu, Lăng Triệt chỉ vào cổ tay áo phía dưới của , nơi đó quả nhiên có vật cắt qua. Nhưng là….Nhiếp Chính vương, người này có phải là Nhiếp Chính vương a? có quần áo mặc sao! có tú nương chuyên môn vì may vá các thứ sao! Vì sao lại muốn nàng?

      Thêu! Nàng biết! Liền tính Long Vân Thấm trước kia cũng biết nha!

      Long Vân Thấm hít hơi sâu ngăn chặn bản thân xúc động, nỗ lực để cho mình duy trì nụ cười “Y phục Nhiếp Chính vương chân quý, tay nghề bản cung nào dám tu sửa, còn nữa việc này nhưng là thỏa đáng.”

      Lăng Triệt hoàn toàn dể ý, tiếp nhận áo choàng từ Mị, trực tiếp đem áo kia giao cho nàng, “Thế nào tính là thỏa đáng? Dựa theo ý tứ của công chúa, ngày trước mỗi đêm công chúa đều đến Ngọc Tuyền chính là có ý tứ? Bản vương thấy so với chuyện đó, loại tình bé này thực đáng kể, công chúa thấy sao?”

      Long Vân Thấm cắn răng trừng mắt nhìn người phía xa kia, hận thể đem quần áo tên tay mình ném xuống đất mà giày vò, đúng là được tấc lại muốn tiến thêm thước! Nàng nhìn trưng ra tươi cười vô hại, nhưng là đôi mắt nghiệt kia viết tính kế khiêu khích nàng. cố ý muốn xem nàng như thế nào xử lí .

      “Công chúa, người trở lại! Sắc trời cũng còn sớm, chúng ta nên hồi cung.”

      Long Vân Thấm nghe vậy miễn cưỡng đáp lời, sau đó cầm y phục kia giao cho Xuân Lan : “Ngươi cất giữ man về cung .”

      Xuân Lan sau khi tiếp nhận y phục kia sắc mặt trắng bệch, này ràng là y phục của nam nhân, hơn nữa, hơn nữa…nàng nhớ hình như là của Nhiếp Chính vương đại nhân sáng nay a.

      “Công chúa, cái này?”

      Long Vân Thấm xoay quay đầu lại : “Ngươi nghĩ sai, là của Nhiếp Chính vương…”
      Nhiên Nhiên, AnAn, Abby6 others thích bài này.

    2. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Cung Truong Nguyet yeu dau, trung chuong kia, thanks Nang
      Cung Trường Nguyêt thích bài này.

    3. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      nhờ xóa hai chương trùng hộ đây hehe, lỡ tay f5 nhiều quá ahihi
      Haruka.Me0, Bờm xinhsusu thích bài này.

    4. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Cứ ngỡ là đọc dc liền 3c chơ
      Thanhk nàng nhìu nhé
      Cung Trường Nguyêt thích bài này.

    5. Khánh Ly

      Khánh Ly Well-Known Member

      Bài viết:
      300
      Được thích:
      340
      Bị trùng chương rồi nàng ơi..nhanh quá đc đọc chương mới..thanks nàng nhiều nhé :))
      Cung Trường Nguyêt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :