1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Xuyên không]Sủng phi của Nhiếp chính vương-Nhược Thanh Ngôn

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Có ah.. tiếp , thanks
      Cung Trường Nguyêt thích bài này.

    2. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Mới đọc Văn án,là muốn nhảy hố rồi
      Mong. Bạn ra chương thường xuyên
      Thank bạn edit
      Cung Trường Nguyêt thích bài này.

    3. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      thks các nàng nhá hihi....ta chăm ra chương :v :v

    4. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 9 :Người kia là ai?

      “Khụ..khụ…” Long Vân Thấm đành lòng đem tưởng tượng kia quên , đem nam tử trong hoàn cảnh kia cùng người trước mắt liên hệ với nhau, càng nghĩ càng thấy bấn loạn a.

      Vì sao Nhiếp Chính vương luôn lạnh lùng bất cẩu ngôn tiếu (tiết kiệm lời ), vì sao Nhiếp Chính vương đối với nữ sắc đạm bạc như nước?


      Bởi vì trong nội tâm luôn có con qúai thú bị vây hãm ngừng kêu gào, mỗi hành động đều là tiếng hò hét dưới đáy lòng vọng lại, đám nữ nhân kia muốn đến gần đều bị hơi thở hàn băng của đông chết! (Lời tác giả nha, tỉ chưa biết cái này đâu a)

      Long Vân Thấm cười có chút khoa trương , ánh mắt quỷ dị đánh giá Lăng Triệt : “Nghe Nhiếp Chính vương năm nay là hai mươi sáu tuổi.”

      Lăng Triệt bị Long Vân Thấm nhìn mặc danh kì diệu, vẫn như trước bình đạm trả lời : “ sai.”

      Sau đó liền thêm gì nữa.



      Lăng Triệt trong lòng nghi hoặc nhìn bóng dáng Long Vân Thấm rời , tay nàng cầm chính là bình hoa đào nhưỡng của . Như lúc trước đứng ở nơi bí mật gần đó, lúc nàng đến như thế nào làm bộ nữ tử trấn định đều nhìn được, mà tại mình con đường nàng cười run rẩy hết cả người. Thi thoảng nàng còn quay đầu lại xem xét tình huống, mím môi cười làm cho ‘sợ hãi’ thôi. ( đừng nghĩ chị có vấn đề nha).

      cúi đầu nhìn lại y phục của mình, y bào đỏ tươi vô cùng chỉnh tề , cổ tay áo thêu chút mẫu đơn nở rộ phi thường hoàn mĩ. Y phục có vấn đề lẽ nào bởi vì..tuổi của .

      Lăng Triệt ở bên trong nội điện qua lại, Long Vân Thấm phải là ám chỉ tuổi quá lớn chứ? Nhưng mà như vậy biểu thị cho việc gì?

      Trong Vân Tiêu điện, Nhiếp Chính vương nghĩ mãi ra.

      Trong nội điện Trọng Hoa cung, Long Vân Thấm đem hoa đào nhưỡng đặt thạch bích, an tâm hưởng thụ giờ khắc yên tĩnh này. lát sau ánh mắt nàng nhìn về phía xa xăm, nàng đến nơi này lâu như vậy hình như có việc chưa bao giờ hỏi , cung điện của Hoàng Hậu nương nương nhưng là ở nơi nào a?

      Nàng nghĩ phải mau mau xem xét chuyến, đáy lòng nàng bỗnh nhiên hò hét như vậy, Long Vân Thấm luôn tin tưởng vào nội tâm của mình.

      “Công chúa điện hạ muốn đến Tiêu Lan điện?” Xuân Lan trong lòng ngỡ ngàng , mặt biểu bộ dáng thể tin, công chúa điện hạ chưa bao giờ đề cập đến Tiêu Lan điện. Từ khi Hoàng Hậu cách thế đến bây gờ, công chúa đều có lại bước vào đó dù chỉ lần. Xuân Lan từng nghĩ, công chúa sợ hãi nhớ lại thời gian trước kia nên dám , sau này nàng biết đó phải là nguyên nhân nhưng cũng dám tự mình hỏi công chúa.

      tại công chúa đột nhiên tự thân nhắc tới, Xuân Lan nhịn được muốn hỏi nguyên nhân vì sao, nhưng cuối cùng cũng nhịn xuống

      “Thế nào? được?”

      Xuân Lan lập tức lắc đầu, đến khóe mắt đều mang theo vui sướng, “Công chúa điện hạ nguyện ý đến Tiêu Lan điện, nô tì lập tức vì người dẫn đường, Tiêu Lan điện từ đó đến nay đều để trống dùng, tuy rằng có người quét dọn nhưng là cũng có chút…” Người trà lạnh, mặc dù sinh tiền Hoàng hậu được Hoàng thượng vô cùng sủng ái, nhưng là Hoàng Hậu tạ thế cũng qua mười năm, có thể tồn tại cái Tiêu Lan điện là vô cùng khó. Hoa Lan nhớ đến Hoàng Hậu trong lòng khỏi thổn thức, trong hoàng cung này thiếu nhất chính là nữ nhân.

      Lonh Vân Thấm lần này ai cũng mang theo, nàng để Xuân Lan dẫn đường, hai người cứ như vậy đến Tiêu Lan điện.

      đường xuyên qua Ngự hoa viên, lại qua rất nhiều đường hướng về Tây hoàng cung, hai bên đường quả nhiên kiến trúc ngày càng tiêu điều, dọc đường đều tồn tại từng trận gió thổi mạnh, làm tâm người ta tự nhiên sinh ra cảm gíc nặng nề.

      Nơi này từng là cung điện của Chính cung Hoàng Hậu nắm giữ lục cung, tự nhiên Hoàng Hậu cách thế , nơi này đều còn lại bao nhiêu người, thạch bích lát đường có chút trơn, thậm chí có từng mảng rêu xanh kéo dài.

      “Công chúa, đường này ít người lui tới, công chúa chú ý dưới chân.” Xuân Lan quay đầu lại nhắc nhở, sau đó tiếp tục ở phía trước dẫn đường cho nàng.

      Long Vân Thấm đáp tiếng, nàng nhìn cung điện trước mắt, đâu còn chút đẹp đẽ quý giá hay như thời huy hoàng kia, cây cối người cắt tỉa sinh trưởng thác loạn. Trước đại điện chống lên hai cây ngô đồng cao ngất, nhánh cây lớn còn xuyên thấu qua tường bao lưu ly, còn nửa điểm sắc thái.

      từng là cung điện của tiên Hoàng Hậu a, tại là lãnh cung đều sai biệt lắm.

      Long Vân Thấm trong ngực có chút buồn, biết cỗ cảm xúc này là từ đâu tới đây, nó đè nặng làm nàng hít thở có chút nổi, bước chân chịu khống chế về phía trước, nàng lưu Xuân Lan đứng tại bên ngoài, bản thân người đẩy ra cửa điện.

      Đứng ở chính giữa Tiêu Lan điện, nhìn mỗi chỗ bài trí trong điện, Long Hạo Thiên cho cung nhân di động nửa phần, tại bất quá là có thêm tầng bụi dày mà thôi. Xoay người hướng ra phía ngoài, nàng nhìn thấy hồ bên cạnh con đường đến đây, hồng liên sớm héo rũ chìm sâu xuống đất bùn, mà này nước bùng cũng sai biệt khô cạn. Bên cạnh chỗ núi giả còn có ít nước chảy qua, nhưng lại ít đến đáng thương.

      chút nhìn quanh nơi này, Long Vân Thấm đều là theo tiếng gọi của nội tâm mà , theo chính điện chuyển qua thiên điện, đầu óc ngừng mà ra ít mảnh kí ức, mơ hồ hỗn loạn, tựa như có điều gì rất trịnh yếu nhưng càng cố nhớ đến, đầu nàng lại đau càng lợi hại.

      Quên , dù sao cũng chỉ là đến xem qua, xem như giải quyết xong tâm nguyện của chủ nhân thân thể này, nàng cảm nhận được cổ cảm giác mãnh liệt trong nội tâm tiêu tan , Long Vân Thấm tính toán trở về. Nhưng là chưa được mấy bước chợt nghe đến ít thanh vụn . Hướng tới nơi phát thanh tới, Long Vân Thấm chạy nhanh tìm thấy địa phương u, nội tâm nàng nghi hoặc thôi : “Cung điện của Tiên Hậu , còn có ai tới?”

      Tiếng bước chân cuối cùng dừng lại, ngay tại nơi cách nàng khoảng chừng hơn mười thước.Long Vân Thấm có thể cảm nhận được người kia, người, hơn nữa đó là nữ nhân.

      Thân ảnh đó lâu động.

      “Chủ tử, nơi này phải địa phương người nên đến.”

      Long Vân Thấm cả kinh, lại nhìn hướng kia , nơi đó nhưng nhiều ra cái bóng, mà thanh kia là của cái lão nhân : “Nàng chết mười năm, người còn muốn tìm ai báo thù nữa? Cái gì gọi là có cừu tất báo, chủ tử người còn muốn tìm nữ nhi nàng trả thù sao, đương kim hoàng thượng nhưng là đối với nữ oa kia sủng ái…”

      ----------

      Hơn canh giờ trôi qua, thẳng đến khi nàng xác định hai ngươi kia rời mới từ chỗ tối ra, những lời vừa rồi làm cho nàng khiếp sợ thôi. Nàng chưa bao giờ nghĩ tới hôm nay nhất thời muốn nhìn cung điện đổ nát của Hoàng hậu, cư nhiên hội ngộ việc này.

      Nghe những lời lão nhân kia , người luôn im lặng mở lời kia đối với Hoàng Hậu có cừu oán, hơn nữa thù này rất sâu, Hoàng Hậu chết quá mười ănm, người này tâm lí vẫn còn thống hận, tính tìm nàng xuống tay sao?

      Lòng bàn tay Long Vân Thấm đổ tầng mồ hôi lạnh, cảm giác bản thân ở trong tình cảnh ngày càng nguy hiểm. Người kia từ đầu đến cuối đều tiếng, nàng căn bản vô phương biết là ai, thời nàng thậm chí biết người mình cần đề phòng là ai a.

      Nhưng là nàng tin tưởng điểm, nữ nhân kia hẳn là người trong cung, hơn nữa còn vô cùng có khả năng là phi tần của Long Hạo Thiên.

      Long Vân Thấm ngẩng đầu nhìn trời cao, vội vàng rời , nàng tại muốn biết số việc năm đó, ví dư Hoàng Hậu năm đó quan hệ với ai tốt, với ai căng thẳng… Tránh cho nàng chưa kịp đề phòng vô duyên bị người ám toán. vất vả mới trọng sinh, nàng nghĩ đến mình chết cách minh bạch.

      Mà ngay tại thời điểm Long Vân Thấm rời Tiêu Lan điện, ở sườn điện khác cũng có ảo ảnh rời , yên tĩnh tiếng động.

      PS : Mỗi người trong lòng đều có bí mật.

      Các nàng thấy sôi động chưa, nữ chủ nguy hiểm a.đừng bảo người kia là nam chủ nhá,,,,die ta…
      Hale205, Nhiên Nhiên, AnAn13 others thích bài này.

    5. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 10 : Bản cung muốn Ngọc Tuyền

      Ù uây, mở màn thấy đề tên chương liền muốn đọc ngay rồi í.Ngọc Tuyền của Lăng ca a.

      “Hoàng nhi, ba tháng sau là sinh thần ngươi mười lăm tuổi, cũng là cập kê, trẫm tổ chức thịnh yến trong cung cho ngươi.”

      Mí mắt Long Vân Thấm nhảy dựng , biết nên biểu lộ cảm xúc như thế nào mới tốt, cuối cùng nàng mỉm cười : “Tùy vào sắp xếp của Phụ hoàng.”

      Đây là lần đầu tiên Long Vân Thấm đối với lễ cập kê hề phản bác cũng tỏ thái độ thờ ơ lạnh nhạt. Long Hạo Thiên long tâm đại duyệt (sung sướng thoải mái) liệt tục gật đầu rồi rời Trọng Hoa cung.

      Chờ Long Hạo Thiên ra ngoài, Long Vân Thấm liền đem hơi thở vui sướng kia thu liễm, nàng chỉ còn thời gian ba tháng. Phải tìm được biện pháp ngăn cản Long Hạo Thiên kén phò mã cho nàng.

      “Xuân Lan!”

      Long Vân Thấm gọi Xuân Lan tiến vào nội thất, cho lui hết mọi người rồi cẩn thận hỏi chút về tình Hoàng Hậu trước kia.

      Xuân Lan tự nhiên chút giấu diếm, nàng cho rằng Công chúa điện hạ tưởng nhớ Hoàng Hậu, nên càng càng thấy chưa đủ : “Công chúa, Hoàng Hậu nương nương nguyên lai là Bắc Tề trưởng công chúa, năm đó tam quốc chiến tranh Bắc Tề đại bại nên lấy đám hỏi mang trưởng công chúa hòa thân để được bình yên. Bắc Tề những đem trưởng công chúa hòa thân Nam Hoàng quốc, thậm chí còn mang theo non nửa giang sơn làm đồ cưới, lúc ấy việc kia quả là tuyệt vô cận hữu (tuyệt đường còn cách nào khác)….”

      Xuân Lan xong trong lòng nổi lên trận hoảng hốt, nhới tới tỉnh cảnh năm đó tam quốc có ít mỹ nhân nổi danh, Hoàng Hậu chính là người văn thải tinh thông, là hòn ngọc trân quý tay hoàng đế Bắc Tề quốc, lại ai ngờ rằng thiên hạ nâng niu trong lòng bàn tay cứ thế mang hòa thân, dùng bản hạnh phúc cả đời nàng đổi lấy thái bình cho Bắc Tề.

      “Công chúa, nô tì là tại biên cảnh Bắc Tề được công chúa cứu giúp, sau đó đường theo tới Nam Hoàng quốc, nô tì chính mắt mình nhìn thấy dân chúng Bắc Tề tới tiễn đưa Hoàng Hậu..người ta tấp nập…”

      Long Vân Thấm khỏi kinh ngạc, nguyên lai còn có đoạn thời gian như vậy, người đứng đầu lục cung…mẫu thân của nàng là Trưởng công chúa Bắc Tề, năm đó vì Bắc Tề chiến bại mà gả đến Nam Hoàng quốc hòa thân.

      “Xuân Lan, thân thế của tứ phi ngươi có hay ràng chút?”
      Xuân Lan gật đầu, theo chính cung Hoàng Hậu bao nhiêu năm như vậy, việc nàng biết cũng ít , “Công chúa,Uyển phi cùng Dung Phi đều là người Nam Hoàng quốc, Uyển Phi nương nương chính là muội muội của Thừa tướng Tống Bồi Tiên, mà Dung phi lại là nữ nhi của Đoan Vương gia, nàng chính là người có gia thế hiển hách nhất a, Vinh Lan quận chúa… Về Lệ phi nương nương, nô tì nghe nàng là công chúa Xích Viên quốc. Lại cái Hoa phi nương nương…”

      Long Vân Thấm ghé mắt, nhìn đến bộ dáng muốn lại thôi của Xuân Lan, chẳng lẽ thân phận Hoa phi có gì đặc thù?

      “Tiếp tục !”

      Xuân Lan giật giật cánh môi, này mới : “Hoa phi nương nương cũng là người Bắc Tề, là Chiêu Hoa quận chúa Bắc Tề quốc, nghe năm đó quan hệ giữa trưởng công chúa và Chiêu Hoa quận chúa tương đối tốt…..” Về phần tại, thể hiểu biết a.



      Long Vân Thấm nghe lần này, trong lòng đại khái có kết luận đại khái, việc càng ngày càng phức tạp a. Bốn phi tử của Long Hạo Thiên, mỗi người đều có bối cảnh cùng gia thế hiển hách, là hoàng thân quốc thích cũng chính là xuất thân trong gia tộc trọng thần. Khó trách mười mấy năm trôi qua cũng có người dám động.

      Nhưng Long Vân Thấm cũng minh bạch điểm, chính là bởi vì bốn người này thân phận đặc thù, nên Phụ Hoàng mới có thể duy trì lục cung vô chủ, khi đánh vỡ lọai cân bằng này chừng hậu cung xảy ra biến động lớn.

      Mà biến động này, chính là mở màn của kiện khác trọng yếu hơn -----Vị trí Thái tử Nam Hoàng quốc.

      Long Vân Thấm đột nhiên thấy châm chọc, nàng cứ như vậy lần lượt phân tích , cuối cùng lại phát ra tình buồn cười như vậy. Phụ Hoàng đối với nàng vô ngàn sủng ái , nghi ngờ gì là đem nàng lên đầu sóng ngọn gió, thế lực tứ phi như thế kia, nàng bất quá chỉ là tiểu nha đầu có thế lực gia tộc chống lưng, như thế nào chống lại bọn họ.

      Long Hạo Thiên chấp niệm Hoàng Hậu tạ thế?


      Long Vân Thấm cười lạnh cả người, chỉ sợ đây là thủ đoạn che mắt tứ phương mà thôi. cái đế vương, nàng mới tin Long Hạo Thiên lòng đối với bất kì ai, Bắc Tề trưởng công chúa nhưng là cái quốc gia chiến bại cầu thân, Long Hạo Thiên đối nàng có phòng bị?.

      Như vậy nàng phải làm sao?

      Long Vân Thấm thong thả đến trước cửa sổ, nhìn trước mắt tán loạn hoa đào, dấu vết mỉm cười. Nàng chỉ có mình a…. cái Phụ Hoàng tưởng như sủng ái nàng căn bản chút đáng tin, nàng trừ bỏ bản thân cũng thể dựa vào bất cứ ai.

      A!...

      Trong lòng cười khẽ, Long Vân Thấm nháy mắt khôi phục tâm tình , mê mang cùng bi thường bất quá cũng chỉ trong nháy mắt. Nguyên bản nàng chỉ muốn sống yên phận trong Hoàng cung này, tại mới phát cũng phải nàng cứ muốn liền được thỏa mãn, muốn tự tại sống ở trong này chỉ có con đường, kế thừa vị trí Thái tử.

      Dưới người, vạn người, chỉ như vậy nàng mới có thể sống càng lâu.

      Sau khi nàng hạ quyết tâm, tâm tình nguyên bản mù mịt bế tắc liền mở rộng ra trong sáng, nhìn rừng hoa đào trước mắt cũng là thuận mắt nha. Trước kia nàng vẫn nghĩ Nhiếp Chính vương là độc xà mãnh thú nên tiếp xúc, nhưng nay lại nghĩ khác, ở trong cung này người nàng có thể kết giao liên minh, chỉ sợ tại chính là duy nhất nam tử nghiệt kia.

      Nàng chính là muốn Nhiếp Chính vương làm thế lực chống lưng của nàng, như vậy nàng mới có năng lực cùng những người khác cạnh tranh!


      “Người tới, thay quần áo, bản cung muốn Ngọc Tuyền.”


      Hạ Vũ cùng Thu Cúc ở ngoài nghe được mệnh lệnh kia, mặt lập tức biểu biểu cảm vô cùng khó coi, khó chịu giống như ăn phải ruồi bọ vậy, công chúa điện hạ ban ngày ban mặt cư nhiên muốn Ngọc Tuyền?

      Trước kia công chúa điện hạ chỉ dám lén lút nhìn chút ban đêm, lá gan thời cư nhiên lớn như vậy, nhưng nếu làm cho Nhiếp Chính vương đại nhân tức giận làm sao bây giờ? Công chúa điện hạ phải muốn tiếp thêm chưởng nữa chứ?

      “Công chúa điện hạ, ngài muốn Ngọc Tuyền sao?” Thú Cúc bên sửa soạn y phục vừa giọng hỏi , tựa hồ như muốn xác nhận thêm lần xem có phải mình vừa nghe lầm hay . Chỉ tiếc mặt Long Vân Thấm giờ này đều là nghiêm túc, Thu Cúc chỉ có thể im lặng cúi đầu.

      Hạ Vũ chịu nổi, nàng thích công chúa điện hạ mạo hiểm. Kia nhưng là đến Ngọc Tuyền a, công chúa điện hạ vạn vạn thể .

      “Công chúa điện hạ, người thể đến Ngọc Tuyền được, đó là cung điện của Nhiếp Chính vương, đừng đến người, đến Hoàng thượng bên kia cũng cần phải được Nhiếp Chính vương cho phép mới được tiến vào.” Có thể dễ dàng nhận ra, Ngọc Tuyền là cấm địa, cũng là tử địa a.

      Long Vân Thấm nhường Thu Cúc vì mình mặc lên y phục, nhìn nhìn chút vài bộ y phục mà tím nhạt đặt đầy giường , nhàn nhạt : “Nếu ngươi muốn trở về Ngự Thiện phòng làm việc, cứ tiếp tục.”

      Ánh mắt Long Vân Thấm đảo qua Hạ Vũ hơi hơi cảnh cáo, thiên chân hồn nhiên nàng liền có thể chấp nhận, nhưng tuyệt thể tùy tiện múa may trước mắt nàng.

      Bản tính Hạ Vũ vốn xấu, cũng còn thời gian dạy dỗ, nhưng là mở miệng đều chú ý chừng mực, nàng muốn dùng người như vậy. Thu Cúc ngược lại, trừ bỏ thăm dò câu liền có ý kiến, làm việc đúng bổ phận của mình mới là tốt nhất. Mặc dù biết Thu Cúc có tâm hướng về mình hay , nhưng cung nữ như vậy mới là người có thể dùng.

      Hết thảy chuẩn bị hòan hảo, nàng mang theo đám thị vệ cùng Xuân Lan ra khỏi Trọng Hoa cung, lúc này đây nàng cố ý phô trương thanh thế, cũng sợ hoàng cung này biết nàng muốn Ngọc Tuyền. Bởi vì trong lòng nàng có niềm tin vững chắc, Lăng Triệt nhất định cho nàng vào.


      Cất chứa a cất chứa a…bình tĩnh bình tĩnh đợi chap tiếp theo nào…Nữ chủ kết minh với nam chủ nha. Hóng a
      Iluvkiwi, Hale205, Nhiên Nhiên8 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :