1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Xuyên không]Sủng phi của Nhiếp chính vương-Nhược Thanh Ngôn

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 71.2 : Long Mộ Hi biết bí mật (2)



      Nhìn Long Hạo Thiên vừa lòng rời , nụ cười mặt Long Vân Thấm dần dần biến mất, nàng đưa lưng về phía Hoa phi : “Hoa phi nương nương mấy lời vừa rồi, hình như rất phấn khích?”

      Mặc kệ có phải ý của hoàng đế hay , nàng ta đích thị muốn nàng rơi đài, nàng chưa từng bỏ qua ý cười nơi đáy mắt của Hoa phi.

      Hoa phi mím môi cười, giơ lên khăn tay bồng nặc hương hoa hồng : “Công chúa điện hạ cần gì hỏi như vậy, bản cung có hay , phải kết quả vẫn như cũ sao.” Dừng chút, nàng ta tiếp tục : “Nhưng có việc, có thể công chúa điện hạ muốn nghe.”

      Long Vân Thấm chậm rãi xoay người, khuôn mặt thanh lãnh gợi lên cái độ cong, “HOa phi nương nương ngại bản cung nghe chút?”

      Hoa phi sửng sốt, bỗng nhiên khẽ cười thành tiếng, liên tục gật đầu : “Công chúa điện hạ huệ chất lan tâm, quả nhiên trí tuệ hơn người.”

      Rời khỏi Cấm Hoa cung, sắc mặt Long Vân Thấm được tốt lắm, nàng biết Hoa phi phải người đơn giản, nghĩ tới nàng ta ngay từ đầu sắp đặt hết thảy, còn đưa cho nàng túi gấm kia.

      Lúc đầu nàng còn cho rằng đó là kỉ vật của tiên hoàng hậu, giữ lại chẳng để làm gì, hóa ra nàng nghĩ sai rồi.

      “Công chúa điện hạ còn giữ túi gấm chứ?”

      “Hoa phi có ý gì?”

      “Chính là muốn tiếng với công chúa điện hạ, nếu muốn biết cái gì trong túi gấm đều có chỉ dẫn, dù sao nó là đồ chính tay Trưởng công chúa thêu nên, chắc hẳn có can hệ tới người. Người này vừa vặn ở Nam Hoàng quốc.”

      Long Vân Thấm lấy túi gấm từ trong ống tay áo ra, sắc mặt lạnh như băng ném ở bàn, nữ nhân này dám tính kế nàng!

      Túi gấm này muốn đưa cho Phong Hạ?

      Xoa mi tâm, Long Vân Thấm cảm giác trận mỏi mệt, đây rốt cuộc là chuyện gì đây? Nàng căn bản đồng ý liên quan đến chuyện của quá khứ của mấy người này, nàng chỉ là hồn trùng sinh ở thế giới này, nàng thực muốn quản những chuyện rắc tối như vậy.



      “Xuân Lan, giờ là giờ nào?”

      " Công chúa, người quên Xuân Lan tỷ tỷ sáng sớm xuất cung rồi, là người phân phó tỷ tỷ ra ngoài. " Hạ Vũ cẩn thận trả lời, công chúa nhà mình hôm nay sắc mặt tốt, giống như tức giận. phải lúc gặp mặt Hoàng thượng, công chúa điện hạ cùng Hoàng thượng chẳng lẽ cãi nhau ?

      Long Vân Thấm nhớ lại, đúng là nàng phân phó Xuân Lan ra ngoài, bên chỗ Nghiêm Cẩn có chút việc cần Xuân Lan hỗ trợ. Vốn muốn cùng người khác chuyện để giảm bớt buồn bực, thời muốn nghẹn, cả người thoải mái.

      " Công chúa, nếu người muốn tìm người chuyện, nô tỳ cũng có thể. Nô tỳ cam đoan ra ngoài cái gì, công chúa người yên tâm. " Hạ Vũ thực rất hâm mộ Xuân Lan, công chúa có chuyện gì đều tìm nàng ấy trước tiên, bên cạnh công chúa nhiều nhất cũng là Xuân Lan tỷ tỷ, mà nàng cũng chỉ biết nấu ăn cùng chọc phá, ngay cả Đông Mai cũng được việc hơn nàng nhiều.

      Trong lòng Hạ Vũ nhất thời ê ẩm, hốc mắt nhìn Long Vân Thấm có chút hồng hồng.

      Long Vân Thấm nhìn biểu cảm của Hạ Vũ, trong lòng máy động, đột nhiên có chút hiểu ra nguyên nhân. Ý muốn của nàng, ràng phải đối ba người các nàng bình đẳng như nhau, nhưng nàng đối Xuân Lan luôn luôn tín nhiệm nhiều hơn chút. Hạ Vũ cùng Đông Mai, ngoài miệng các nàng gì, trong lòng đại khái suy nghĩ ít ?

      Thở dài hơi, nàng kéo Hạ Vũ ngồi xuống cạnh mình : " Là bản cung sơ sẩy, các ngươi cùng Xuân Lan đều giống nhau. "

      " Công chúa, người cần suy nghĩ nhiều, là nô tỳ lắm chuyện. " Hạ Vũ hoảng sợ đứng lên, liên tục xua tay.

      Sắc mặt Long Vân Thấm lên chút ấm áp, lắc đầu cười : " Tính tình của ngươi vẫn như vậy, bất quá bản cũng thích ngươi cũng vì như thế. Kỳ thực có chuyện gì, nếu Xuân Lan có ở đây, ngươi thay y phục giúp bản cung, đêm nay Hoàng thượng thiết yến nghênh đón sứ thần, thể thất lễ. "

      Hạ Vũ vừa mừng vừa sợ gật đầu, chỉ hận thể đem hết tay nghề của mình thể , cuối cùng sau hai canh giờ Long Vân Thấm bị nàng ép buộc, cũng thể đem nhiệt tình của nàng quở trách, Hạ Vũ cuối cùng chỉ muốn lòng dạ nghĩ cho nàng.

      " Công chúa như vậy được chưa ? "

      Long Vân Thấm nhìn hình ảnh phản chiếu trong gương đồng, Hạ Vũ chọn cho nàng bộ cung trang màu tím cấm trù, ông tay áo cùng làn váy đều thêu khảm tơ vàng, chính là làn váy còn trang trí vào đóa tường vân nở rộ như hoa, coi như hoàn mỹ.

      Nàng gật gật đầu : " sai. "

      Hạ Vũ lập tức híp mắt đắc ý : " Công chúa điện hạ mang thêm trang sức . "

      " cần, cài giúp bản cung cây trâm mộc này được rồi. "

      Hạ Vũ nhìn trâm mộc phổ thông kia, trong lòng ngừng chê trách : ‘ Đồ trang sức vàng bạc bỏ qua sao, ngọc trâm cũng được rồi, tất cả so với cây trâm gỗ này đều tốt hơn nhiều a’

      " Công chúa, người thực muốn cài cái này ? "

      " Thế nào, tốt sao ? " Nàng từ trong tay Hạ Vũ lấy trâm mộc ra, tự mình cài lên búi tóc, đột nhiên nhớ tới mỗi lần Lăng Triệt đưa trâm cho nàng đều là đích thân cài lên cho nàng, nghĩ vậy lại nhịn được cười ôn nhu.

      Hạ Vũ nhìn hồi lâu đều hiểu nguyên nhân vì sao, càng vì sao sau khi Long Vân Thấm cài mộc trâm lên tâm tình đột nhiên chuyển biến cực tốt.

      " Thời điểm đến rồi, theo bản cung đến Thừa Đức điện . "

      Hạ nhân cùng Long Vân Thấm chỉ có mình Hạ Vũ, còn lại chỉ có số cung nhân cùng thị vệ.

      Ngoài điện Thừa Đức, thế nào ngờ nàng lại gặp phu thê Văn Nhân Mặc.

      Mấy người đều sững sờ dừng lại, Văn Nhân Mặc là người lên tiếng trước : " Công chúa điện hạ, gần đây có được ? "

      Long Vân Thấm còn chưa mở miệng, Long Mộ Hi bên cạnh cười lạnh tiếng, mặt xẹt qua ánh sáng châm chọc : " Nàng đương nhiền tốt lắm, phu quân chẳng lẽ biết công chúa điện hạ gần đây rất được phụ hoàng trọng dụng, tự mình tiếp đãi sứ thần sao. "

      Từ sau khi Long Mộ Hi trúng ngũ thạch tán, dược liệu phát tác cũng biết mình phát sinh tình với tên nam nhân nào, tuy rằng đêm động phòng hôm đó qua thân thể của nàng đều như thường, nhưng hiểu sao từ đó nàng phi thường mẫn cảm, chỉ cần động tác cũng châm ngòi dục hỏa trong người làm nàng chịu nổi. Mà Văn Nhân Mặc lúc nào cũng lấy lí do công vụ bận rộn, trú ở trong quân doanh bỏ mặc nàng mỗi đêm gian nan.

      Cuối cùng nàng chỉ có thể tự mình giải quyết, có đôi khi còn muốn tìm nam nhân đến an ủi bản thân.

      Tất cả mọi chuyện đều là nữ nhân trước mặt gây nên, Long Mộ Hi hận thể đem Long Vân Thấm rạch mặt, sau đó ném vào kỹ viện nếm đủ mọi tư vị thống khổ đó, làm cho nàng ta càng muốn càng được.

      Long Vân Thấm đối với những chuyện xảy ra người Long Mộ Hi có chút quan tâm nào, Hỏa Hồ làm cái gì nàng đều chưa từng hỏi đến, trừ khi đến thời điểm đặc thù tất yếu, nhưng mà thời gian này hiển nhiên phải.

      Long Vân Thấm trực tiếp xem khiêu khích của Long Mộ Hi, cùng Văn Nhân Mặc gật đầu xem như chào hỏi qua, mang theo Hạ Vũ vào Thừa Đức điện. Cùng với loại người có não kia phân cao thấp, chính là tự hạ thân phận mình.

      Long Mộ Hi phục cắn chặt răng, nữ nhân kia cứ như vậy liền bỏ qua nàng ! Nhìn lại phu quân của mình, Văn Nhân Mặc chỉ an ủi nàng tiếng, ngược lại còn nhìn chằm chằm bóng lưng Long Vân Thấm li khai, càng nghĩ trong lòng càng cảm thấy căm tức.

      Văn Nhân Mặc thu hồi tầm mắt, đem độc ác trong mắt Long Mộ Hi thu hết vào mắt, sắc mặt trầm xuống : " cần có tâm tư cần có. "

      " Phu quân… " Long Mộ Hi ủy khuất hô, nhưng Văn Nhân Mặc lướt qua nàng xa, chỉ còn mình nàng đứng chỗ xấu hổ.

      Có cung nữ ở phía sau mang ngoại sam đến chỗ nàng, hô với Long Mộ Hi : " Công chúa "

      Long Mộ Hi nhìn nhìn Hỏa Hồ, bình thản ứng thanh, sau đó bước nhanh vào trong, nàng muốn bị tách ra cùng với phu quân. Hỏa Hồ nhìn động tác buồn cười của Long MỘ Hi, đáy mắt tràn đầy trào phúng, nữ nhân này chỉ được cái câu nhân vào ban đêm, đầu óc chỗ nào đều thể sử dụng.

      Yến hội hôm nay phi thường long trọng, hai sứ thần hai quốc gia đều là người có thân phận, Long Hạo Thiên mang theo tứ phi tham dự, náo nhiệt thể là bình thường.

      Nhất là đại tướng quân Bắc Tề quốc Phong Hạ ở đây, các võ tướng Nam Hoàng quốc đối với tôn trọng. Văn Nhân Mặc cũng là người xuất thân từ trong quân đội, danh tiếng Phong Hạ cùng Tả Tây tướng quân đều vô cùng nổi tiếng.

      thời, Văn Nhân Mặc được coi như là nhân vật có danh tiếng, gặp được Phong Hạ đến gần tự nhiên tiến lên bắt chuyện. Hai người đối với quân đều có ý kiến độc đáo của tiêng mình, nhất thời tán gẫu khoái trá.

      Tình hình này dừng ở trong mắt các vị đại thần, tâm tư liền nổi lên, nhìn về phía đế vương thượng vị, lại phát giác sắc mặt Long Hạo Thiên phi thường tốt, cũng căn bản chú ý đến tình hình bên này. Hoặc là, căn bản đem chuyện này để vào trong mắt.

      Vì thế mọi người liền an tâm, xem ra Hoàng thượng muốn cùng Bắc Tề quốc hòa thuận mới tốt, các đại thần lại nghĩ đến tiên Hoàng Hậu chính là Trưởng công chúa Bắc Tề quốc, mà công chúa điện hạ phải là người tiếp đãi sứ thần Bắc Tề quốc sao !

      Hoàng thượng đối công chúa điện hạ vẫn nhất mực thương a !
      thienbinh2388Abby thích bài này.

    2. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 71.3: Long Mộ Hi biết bí mật



      Tả Tây ngồi ở bên mình uống rượu, híp lại đôi mắt nhìn toàn bộ đại sảnh, Văn Nhân Mặc chuyện cùng Phong Hạ tự nhiên nhìn thấy ở trong mắt, trong lòng nổi lên chút khinh thường. Tả Tây từ trước đến giờ đều tự bản thân làm việc trong quân doanh, cho dù cùng các vị Tướng quân Nam Hoàng cũng chưa bao giờ quá thân thiết, càng bao giờ chuyện quân với người ngoài. Phong Hạ là đối thủ mà tôn kính, nhưng tuyệt đối phải là bằng hữu.

      Về phần Văn Nhân Mặc, Tả Tây cười trừ, bất quá là tiểu tử hơn hai mươi mà thôi.

      “Phụ thân, người cười rất quỷ mị, cũng sợ nửa đêm có quỷ đến gặp?” Tả Vân biết ở đâu đến ngồi bên cạnh Tả Tây, tự mình động thủ cầm lấy bầu rượu rót vào chén cho mình, cười mỉm hỏi.

      Tả Vân ngồi xuống, nhìn phương hướng Tả Tây nhìn, khuôn mặt tươi cười càng thêm khoa trương, “Nga, đây phải Phong tướng quân cùng Văn tướng quân sao? Thế nào? Phụ thân sợ Văn tướng quân đoạt hết nổi bật?”

      Tả Tây mặt bất đắc dĩ lắc đầu, tại sao lại thu nhận nghĩa tử cả ngày cà lơ phất phơ như thế này chứ, vẫn sớm làm quân doanh rèn luyện hơn.

      “Ngươi bây giờ còn chưa tiến vào quân doanh của Văn Nhân mặc, chờ sau đại tế ta hạ mệnh lệnh chính thức. tại an phận chút cho lão tử, chuyện trong kinh thành tốt nhất đừng có nháo loạn cái gì, có việc gì làm đừng có chọc đến người kia.”

      Tả Vân làm bộ như hiểu: “Chọc đến người kia, người kia nào a? Phụ thân là Tam hoàng tử hay vẫn là công chúa điện hạ?”

      Tả Tây biến sắc, bàn tay khẽ động cái tát trực tiếp xuất ra, Tả Vân giống như sớm đoán được né tránh cái, phẫn nộ : “Phụ thân, sao người có thể đánh chưởng như vậy vào nghĩa tử của người chứ, sớm muộn gì ta cũng bị đánh đến choáng váng đầu óc!”

      “Choáng váng mới tốt, để ngươi tỉnh ta còn sợ bị làm mất mặt!”

      “Tả Tây tướng quân, hổ phụ có bao giờ sinh khuyển tử. Tả Vân là người có tài cán năng lực, chỉ là thích nhàn tản mà thôi. Chờ khi nhập quân danh được rèn luyện thích đáng , nhất định là tiền đồ sáng lạn.” Long Thanh Dương biết khi nào ngồi gần cạnh hai phụ tử, nhìn Tả Tây mỉm cười.

      Tả Vân nhân cơ hội trực tiếp giơ lên ngón tay cái với Long Thanh Dương, chạy nhanh rời khỏi nơi này, Tả Tây nhìn nghĩa tử mình bắt đầu nhảy nhót, bất lực tòng tâm.

      (Haha, đáng quá !)

      “Tam hoàng tử điện hạ tán thưởng.”

      Long Thanh Dương cười cười, cùng Tả Tây nâng chén vài câu chuyện, lúc này mới rời .

      Người còn chưa xa, bị lực đại vô cùng mạnh mẽ kéo lại, nhất thời ra khỏi chủ điện, Tả Vân kéo Long Thanh Dương đến góc tối, đôi mắt hoa đào lóe ánh sáng rọi: “Chúng ta có phải huynh đệ hay ?”

      Long Thanh Dương đỡ cái trán thở dài, vừa rồi nên qua giải vây làm gì, “Ta hối hận vừa rồi giải cứu ngươi.”

      Khóe miệng Tả Vân nhếch lên, vừa lòng xuất quyền qua, lại bị Long Thanh Dương chiêu tiếp được: “Được lắm Long Thanh Dương, ta với ngươi từ lớn lên, ngươi vậy mà tâm từ dấu đủ sâu, ta còn tưởng rằng ngươi có tâm tư chú ý đến nữ nhân, nguyên lai trong lòng ngươi coi trọng người, là……ngô ..ngô..”

      Long Thanh Dương trực tiếp che miệng Tả Vân, hung hăng trừng mắt nhìn cảnh cáo: “Câm miệng, biết đây là nơi nào sao? cái gì đều được chắc!”

      Tả Vân phen gỡ bàn tay của ra, khi nào quan tâm đến nơi này là đâu rồi. Tả Vân tương đối chú ý tới tình của huynh đệ mình, khó lắm mới biết được Long Thanh Dương có người trong lòng, đây chính là đại tin tức, kích thích cực kì!

      “hắc, , ngươi cùng hoàng tử Xích Viêm quốc gần đây làm cái gì?”

      Long Thanh Dương trắng mắt, để ý tới xoay người vào chủ điện, Tả Vân nhìn người kia cứ như vậy bỏ kinh ngạc tin, dám bỏ mình lại chỗ này?

      có nhân tính mà!” Tả Vân bất mãn, nhưng cũng có sinh khí.

      “Ngươi , ta tự hiểu được chắc!” Tả Vân cười đắc ý, đối với tình báo của bản thân rất hài lòng.

      “Nga? Tự hiểu được cái gì vậy?”

      Thân thể Tả Vân có chút cứng đờ, nhìn nữ tử từ trong chỗ tối ra kinh ngạc vô cùng, vừa rồi cư nhiên phát giác ra có người.

      " Công chúa điện hạ ? " Nàng sao lại ở chỗ này ?

      Long Vân Thấm cười từng bước đến gần, thành công nhìn được gương mặt bất cần đời của Tả Vân biến sắc, nàng có công phu như bọn họ, nhưng đến việc che dấu hơi thở, nàng phải làm được.

      " Tả công tử còn trả lời vấn đề của bản cung. "

      " Ha ha, vấn đề kia, có vấn đề gì sao ? " Tả Vân hận thể khâu lại cái miệng của mình, việc này làm sao có thể để Long Vân Thấm biết được, nếu để Long Thanh Dương biết bí mật của bị người tra được, phải tìm mình trả thù sao ? Nếu Long Thanh Dương xuất thủ, này là ...

      Nhất thời Tả Vân tiến được, lùi xong. thực rất muốn cho Long Vân Thấm, dù sao loại bí mật kích thích người ta như thế này mang chia sẻ làm tâm tình khoái trá vô cùng, nhất là bí mật của huynh đệ tốt của mình a, cho thân muội muội của , càng thú vị hơn nữa!

      Nhưng Long Thanh Dương là huynh đệ từ , làm như vậy có phải được tốt lắm.

      Long Vân Thấm đem nét mặt ngừng biến hóa của Tả Vân thu hết vào mắt, lát hưng phấn, lát ưu sầu, lát lại bày ra bộ mặt oán phụ, nhìn nàng hết do dự lại kiên quyết. Nam nhân này chẳng những lắm lời, biểu cảm của cũng thực phong phú.

      “Cái kia, nếu ta , công chúa điện hạ cam đoan lộ ra ngoài chứ?”
      Trái tim của Tả Vân cuối cùng vấn nhịn nổi kích thích, thực chất muốn càng nhiều người biết bí mật của Long Thanh Dương càng tốt.

      Long Vân Thấm gật đầu, xem như cam chịu.

      Tả Vân mừng , ở lúc Long Vân Thấm kinh ngạc trực tiếp kéo nàng tới địa phương hẻo lánh, sau đó thầm gì đó vào trong tai nàng, hoàn toàn chút hình tượng công tử nhà quân nào, hơn nữa chút cố kị nam nữ khác biệt đều có.

      Long Vân Thấm chưa kịp phát hỏa bị những lời của Tả Vân hấp dẫn chú ý, nàng mặt thể tin: “Ngươi cái gì?”

      , ta nhìn tận mắt ràng a, tuyệt đối sai được. Long Thanh Dương vài lần lén lút gặp hoàng tử Xích Viêm quốc kia, mấy lần ở Thiên Hương lâu ta còn nhìn thấy bọn họ kẻ qua người lại, cái gì thương, thân bất do kỉ, đây phải là có vấn đề hay sao?”

      Tả Vân vừa xong lập tức cả người buồn nản: “Ta thể tưởng tượng được a, ngươi Tam ca của ngươi tuấn tú lịch , năng lực xuất chúng, tâm tư thế nào lại sai lệch như vậy! nếu thực thích cái tiểu tử kia, phải là… chậc chậc… cần Hoàng thượng đương nhiên đồng ý, hoàng đế Xích Viêm quốc cũng ưng thuận. Nghe Thượng Quan Phược Vân là hoàng tử được sủng ái nhất a..”

      Long Vân Thấm nhìn Tả Vân, đột nhiên có loại xúc động muốn bổ đầu ra nhìn cái, não bộ của có cấu tạo khác người bình thường ở chỗ nào, lại có thể nghĩ ra việc Long Thanh Dương cùng Thượng Quan Phược Vân có quan hệ mờ ám…

      Nàng coi như từng tiếp xúc qua Thượng Quan Phược Vân, ánh mắt như độc xà kia tuyệt đối thuộc về nam tử có loại tâm tư này. Mà nàng cũng tin tưởng phẩm giá của Long Thanh Dương.

      “Tả công tử, bản cung có thể hỏi ngươi vấn đề ?”

      “Cái gì?”

      Long Vân Thấm cười : “Ngươi rốt cục được dưỡng thành như thế nào, đầu óc thực có nhiều chỗ đặc biệt...khác ngươi."

      Tả Vân kinh ngạc nghi hoặc, ý tứ của Long Vân Thấm, nhưng có cảm giác đây phải lời lẽ tốt đẹp gì. hừ tiếng : “Ta làm sao mà biết được, từ khi phụ mẫu sinh ra là như thế.”

      “May mắn ngươi mấy lời này trước mặt tam ca, bằng ta cam đoan ngươi chết rất khó coi.” Long Vân Thấm cười vỗ vỗ bả vai Tả Vân, Tam ca sai, người này nhàn tản quá đến đầu óc sắp hỏng rồi, có việc gì nên tự nhiên tìm việc đâu, vẫn nên nhập ngũ rèn luyện mới tốt.

      Nhìn Long Vân Thấm rời , Tả Vân lúc này mới hiểu ý tứ câu kia của nàng, đột nhiên giật mình đổ mồ hôi lạnh, quả là may mắn, nếu Long Thanh Dương biết những lời này, dễ mất mạng a.
      thienbinh2388Abby thích bài này.

    3. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 71.4: Long Mộ Hi biết bí mật (4)



      Long Vân Thấm trở về chủ điện, Long Hạo Thiên mang theo tứ phi rời , Thượng Quan Phược Vân cùng Long Hách Tường ngồi với nhau, Long Thanh Dương ngồi cạnh đó, Về phần Phong Hạ, cũng thấy ngồi ở trong điện.

      “Công chúa tìm người?”

      Văn Nhân mặc đứng ở sau lưng Long Vân Thấm lên tiếng hỏi. Long Vân Thấm im lặng hồi lâu, lắc đầu: “ phải ngươi vừa cùng Phong tướng quân chuyện sao?”

      Văn Nhân Mặc chỉ vào hướng thiên điện, “Phong tướng quân uống quá nhiều, thiên điện nghỉ ngơi rồi.”

      Long Vân Thấm ừ tiếng, nàng tìm ra chuyện gì để cùng Văn Nhân Mặc, cuối cùng mình trở về chỗ ngồi.

      Đúng lúc, Tả Vân có mấy lần qua chỗ ngồi của nàng, ngừng ra dấu lấy lòng, muốn nàng cần đem tình vừa rồi cho Long Thanh Dương. Nàng đối với Tả Vân cũng chán ghét, chỉ cười đáp lại . Vậy mà Tả Vân lại trực tiếp ngồi vào bên, giống như muốn chuyện.

      Nhớ lại những lời của Tả Vân, thân phận của có chút đặc thù, đuổi , mắng cũng được, cuối cùng chỉ có thể giương mắt nhìn.

      “Tả Vân, ngươi lại định nhảm cái gì.”

      “Phải ? Phụ thân cũng ra chỉ biết chứ được việc gì a, hắc hắc, lấy bản này của ta, vừa vặn làm cho công chúa điện hạ giải buồn.”

      Cảnh hai người ngừng chuyện trò vui vẻ kia dừng ở trong mắt mọi người đều có vài phần thâm ý giống bình thường. Tả Vân tuy là nghĩa tử của Tả Tây tướng quân, nhưng so với nhi tử ruột thịt khác là bao. Công chúa điện hạ cùng nghĩa tử của Tả Tây tướng quân thân thiết như thế, chẳng lẽ trong lòng công chúa điện hạ muốn chọn Tả Vân công tử?

      Nhất thời, ngay cả Tả Vân đều thấy buồn bực trong lòng, quan hệ của nhi tử của với công chúa điện hạ khi nào tốt như vậy.

      Yến hội hồi kết thúc hoàn mỹ, hai sứ thần xem như cùng quan viên đại thần Nam hoàng quốc chính thức gặp mặt, đương nhiên, trừ bỏ hai người tham dự yến tiệc này, Nhiếp Chính vương Lăng Triệt cùng quốc sư Dịch Tương.

      Lăng Triệt tham dự những loại yến hội như thế này là chuyện bình thường, đây là được cho phép của Long Hạo Thiên từ trước, về phần quốc sư Dịch Tương, càng là cần thiết.

      Long Vân Thấm luôn muốn tìm cơ hội gặp Phong Hạ lần, về túi gấm kia, nàng tin tưởng Hoa phi lời bịa đặt. Muốn gặp Phong Hạ dò hỏi phen, kết quả yến tiệc kết thúc rồi vẫn có gặp lại.

      Nhưng là thời điểm này, nàng cùng Long Mộ Hi đụng mặt nhau, hỏa hoa nhất thời vang khắp nơi.

      Long Mộ Hi ngăn lại đường của nàng, phía sau còn có thêm mấy cung nhân nữa, giống như sớm có chuẩn bị.

      Long Vân Thấm nhìn cái hướng cửa cung : “Ngũ công chúa bây giờ là con dâu của Quân đại thế gia, đêm dài, cửa cung sắp đóng đến nơi rồi, vẫn nên nhanh bước chân chút.”

      Ánh mắt Long Mộ Hi tối sầm lại, muốn đuổi nàng ? Dám đuổi Long Mộ Hi nàng ?

      “Ta muốn ở lại thăm mẫu phi lại như thế nào, hoàng cung này là địa phương ta lớn lên từ , mặc dù ra xuất giá, phụ hoàng vẫn giữ lại tẩm cung của ta như cũ, ta muốn ở liền ở.”

      “Đó là tất nhiên, bất quá dựa theo quy củ, thê tử của quan đại thần nếu muốn ở lại trong cung, còn cần cùng Nội Vụ phủ thông tri tiếng, miễn cho trong cung nhiều thêm mấy người đều biết. Ngũ công chúa xuất giá, tự nhiên đại ngộ đều dựa thân phận của người xuất giá, tổng thể giống như trước.”

      “Người ta vẫn nữ nhi gả ra ngoài như bát nước hất , Phụ hoàng thương nữ nhi cũng thể tự nhiên giữ lại con dâu của đại thế gia được, tránh cho quân thần hợp về sau, Ngũ công chúa vẫn lại ?”

      Sắc mặt Long Mộ Hi khẽ biến, hơi nghẹn lại thể phát tác, nhìn Long Vân Thấm tươi cười chỉ hận thể trực tiếp vung cái tát qua. Nhưng Lí ma ma bên cạnh lại đem nàng giữ chặt, lắc đầu: “Công chúa, đêm khuya, tướng quân còn chờ ở cửa cung.”

      Long Vân Thấm nhìn Lí ma ma, trong lòng thầm nhớ kĩ người này, lão nhân này chỉ có công phu, mà tâm tư cũng yếu.

      Nàng cười cười, nhìn bà ta : “Lí ma ma sai, nếu để Văn tướng quân chờ lâu tốt đâu, Ngũ công chúa mới thành thần, vẫn nên trở về sớm mới tốt.”

      Lời này còn chưa dứt, Long Mộ Hi lại nghĩ tới tình cảnh trống vắng khó khăn mỗi đêm mình phải trải qua, rốt cục nhịn được nữa, trực tiếp đến gần Long Vân Thấm, tựa tiếu phi tiếu hạ giọng: “Long Vân Thấm, ngươi đừng đắc ý. Ngươi cho là chuyện của ngươi người khác biết sao! Ngươi thân cận cùng Nhiếp Chính vương như vậy, đúng là vô sỉ đê tiện! Ngươi biết đến thân phận của là cái gì sao?”

      Long Vân Thấm đem người trước mặt đẩy ra, nàng chịu nổi mùi son phấn đầy tục khí người Long Mộ Hi: “Bản cung làm việc thẹn với lương tâm mình, ngươi vẫn chăm sóc chính mình tốt hơn.”

      Long Mộ Hi cười khanh khách, bất chấp Lí ma ma lôi kéo, nàng chính là muốn nhìn Long Vân Thấm phải biến sắc mới thôi. Nguyên bản nàng muốn chờ thời cơ tốt hơn công khai cho tất cả mọi người cùng biết, làm cho Long Vân Thấm nhận hết gièm pha. Nhưng Long Mộ Hi nàng rất cố kị Lăng Triệt, Nhiếp Chính vương Lăng Triệt nàng thể trêu vào.

      “Long Vân Thấm, ngươi cùng Nhiếp Chính vương ở cùng nhau, vậy ngươi có biết hay , Nhiếp Chính vương Lăng Triệt… chính là ca ca của ngươi…!”

      WTH? Bí mật động trời gì đây?
      thienbinh2388, Abbymailinh thích bài này.

    4. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 72: Đêm khuya, lưu lại



      Long Mộ Hi trong lòng tràn ngập đắc ý, nàng biết loại bí mật này tuyệt đối là chuyện gièm pha nhất thiên hạ, nàng chính là muốn nhìn Long Vân Thấm bị người ta gièm pha đến chết có chỗ chôn.

      “Long Vân Thấm, ngươi sợ sao? Người trong lòng của ngươi là thân ca ca của ngươi đấy, ngươi là đồ loạn luân, ngươi chắc chắn gặp báo ứng!”

      Long Vân Thấm lạnh mặt nhìn nữ tử trước mặt, nhìn Long Mộ Hi bởi vì đắc ý mà cả mặt đều vặn vẹo, nhưng đáy mắt nàng ta giống làm bộ chút nào.

      Nàng tin những lời này của Long Mộ Hi, nàng xác thực nàng biết thân phận của Lăng Triệt, đối với nàng giống như tờ giấy trắng.

      “Ngũ công chúa gì nên suy nghĩ trước sau tốt, ngôn luận đại nghịch bất đạo như thế nêu truyền đến tai Phụ hoàng, đơn giản định tội là xong đâu.” Cho dù nàng hoài nghi, cũng lộ chút biểu nào với Long Mộ Hi.

      Long Mộ Hi nghe nàng xong càng cười thêm lợi hại, thanh chuyện cũng càng ngày càng : “Ngươi có biết Lí ma ma ? Bà ta là cung nữ bên người Mẫu hậu ngươi đấy, chuyện tình mười mấy năm trước trong thâm cung này, bà ta đều nhất thanh nhị sở, Lí ma ma ràng cho ta biết, vị thế tử ở trong Tiêu Lan điện lúc trước, chính là Nhiếp Chính vương đại nhân giờ.”

      Nàng ta dứt lời liền vỗ tay ngừng, Long Mộ Hi tự nhiên ý thức đến giờ phải về, bất quá được nhìn bộ dáng sợ hãi của Long Vân Thấm như mong muốn có chút cam lòng!

      “Ngươi phải quan hệ với tốt lắm sao, sao, có dám tự mình đến hỏi , chừng càng thêm sung sướng đấy!”

      Long Mộ Hi mang Lí ma ma cùng đám người của nàng ta rời , Long Vân Thấm nháy mắt giống như bị rút hết khí lực, nàng dựa vào núi giả gần đó, thần sắc lạnh như băng sương. Hạ Vũ đứng ở bên nhìn mà có chút nóng nảy, vừa rồi Ngũ công chúa chuyện đến mức nàng đều nghe được cái gì, thời nhìn Long Vân Thấm thần sắc thất lạc, nàng vội vàng mở miệng hỏi: “Công chúa điện hạ, chúng ta trở về .”

      Long Vân Thấm tự nhiên hoàn hồn, bỗng nhiên nở nụ cười, nàng sao lại tin lời của Long Mộ Hi chứ? Nữ nhân kia làm gì đều nhằm đến nàng, nàng mà tin trúng kế của nàng ta rồi!

      về thôi.”

      Cả đêm, Long Vân Thấm thể nào ngủ nổi, tuy rằng nàng tin lời của Long Mộ Hi, nhưng mà ánh mắt của Lí ma ma cứ ngừng xuất trong đầu của nàng. Long Mộ Hi mọi chuyện là do Lí ma ma kia cho nàng ta, Lí ma ma biết chuyện lúc trước chứ?

      Thế tử? Lúc trước có thế tử ở trong Tiêu Lan điện sao?

      Nàng thể nhớ được chuyện lúc của mình, nhưng nếu liên quan đến Tiêu Lan điện, nàng chắc hẳn có thể hỏi Xuân Lan.

      Long Vân Thấm lập tức đứng dậy, gọi Xuân Lan vào bên trong hỏi chuyện. Xuân Lan đối với Long Vân Thấm trước nay gì nghe nấy, chuyện năm đó tự nhiên trả lời xót chữ nào.

      “Thế tử? Nếu công chúa nhắc đến Cẩm thế tử, quả thực là có.”

      “Cẩm thế tử?”

      “Vâng, Cẩm thế tử là nhi tử của Tần vương, Tần vương gia chính là huynh trưởng của đương kim Hoàng thượng, cùng mẫu phi sở sinh. Bất quá mười mấy năm trước trong lần ba quốc gia xung đột, Tần vương chết trận sa trường, Tần vương phi biết tin liền tự tử theo. Lúc đó Cẩm thế tử tuổi còn , Hoàng thượng muốn đích thân nuôi dưỡng , cũng ngờ giữa đường bị kẻ gian hãm hại, thời gian thoắt cái qua mười năm…”

      Xuân Lan nhắc lại chuyện cũ đau lòng khóc thút thít, Nam Hoàng quốc đương thời, Tần vương gia chính là nhân vật phong vân, “Lại nhắc đến Tần vương gia năm đó, là chiến thần của Nam Hoàng quốc.”

      Long Vân Thấm trực tiếp hỏi vào vấn đề mấu chốt: “Vậy tên đầy đủ của thế tử kia là gì?”

      Xuân Lan nghĩ nghĩ : “Long Vân Cẩm.”

      Long Vân Thấm cả người đột ngột ngốc lăng, qua rất lâu vẫn thể hoàn hồn chính mình, nàng nhớ Lăng Triệt từng đưa cho mình khối ngọc bài, ngọc bài đó có khắc chứ : Cẩm!

      Nghĩ đến đây, nàng bất chấp mọi thứ chạy vào trong nội thất, từ trong vách tường lấy ra cái bình, dùng sức lắc lắc, ngọc bài kia ở bên trong ngừng rung động. Nàng có cảm giác bản thân cầm tay vật vô cùng nặng nề, giống lúc trước nàng luôn nghĩ đây là vật tầm thường, tới nó làm nàng cảm thấy như vật ngàn cân.

      Nhưng nàng muốn tự mình chứng thực, phải sao!

      Mở ra nắp bình, Long Vân Thấm đổ khối ngọc bài ở bên trong ra ngoài, ngọc bài màu đen ở ban đêm càng phát ra trầm nặng nề, mà chữ Cẩm khảm sâu chính giữa khối bài đó giống như đốt cháy con ngươi của nàng, Long Vân Thấm cầm ngọc bài tay ngừng run rẩy.

      Nàng biết đây là tín vật của Lăng Triệt, tín vật có thể điều khiển Thanh Y vệ, cũng là bằng chứng có thể gặp mặt Tả Tây tướng quân. Lăng Triệt thể nào vô duyên vô cớ khắc chữ này lên ngọc bài này, chữ Cẩm này chắc chắn có thâm ý.

      Nhưng nàng chưa bao giờ nghĩ đến, đây là tên của !

      Cẩm, Long Vân Cẩm, ha ha… là buồn cười, người trong lòng của nàng vậy mà là ca ca của chính mình. Còn việc nào đủ buồn cười hơn như này !

      Long Vân Thấm nhét ngọc bài đó vào trong lòng, lúc này khôi phục sắc mặt như bình thường với Xuân Lan ở bên ngoài: “Chuyện này như vậy đủ rồi, ngươi ra ngoài .”

      Xuân Lan quên vừa rồi sắc mặt Long Vân Thấm đại biến trong nháy mắt, giống như nghe thấy điều gì làm nàng hoảng loạn, nhưng công chúa lúc này khôi phục bình thường rồi, nàng cũng hỏi nhiều nữa trực tiếp lui ra.

      Đến khi trong điện chỉ còn lại mình mình, Long Vân Thấm khẽ hô: “Ta biết ngươi ở đó, Ảnh, mau ra đây.”

      đạo bóng đen chợt lóe lên trước mắt nàng, Ảnh xuất trong nháy mắt, Long Vân Thấm nhìn thần sắc của , hỏi: “Bản cung chỉ hỏi ngươi lần, ngươi chỉ có cơ hội trả lời duy nhất.”

      Thần sắc của Ảnh lập tức cứng đờ, trầm mặc, dám trả lời nàng.

      Tất cả những thứ này làm cho lòng Long Vân Thấm càng thêm trầm trọng, nhưng nàng phải là người trách trời phụ người, cũng hối hận về những chuyện mình làm.

      “Ảnh, ngươi theo Lăng Triệt bao lâu rồi?”

      “Mười năm.”

      “Tốt lắm, ta hỏi ngươi, tên của Lăng Triệt là gì?”

      Ảnh lập tức há miệng thở dốc, cái gì cũng ra được, dưới cái nhìn chăm chú của Long Vân Thấm cảm thấy ngừng chột dạ.

      Nữ tử trước mặt lạnh lùng cười, nhìn Ảnh : “ ? Chẳng lẽ ngươi có thể che giấu được ? Cần bản cung tự mình hỏi ?”

      “Chủ tử!”

      !” Long Vân Thấm gầm lên, cảm xúc trong lòng của nàng đè nén từ tối đến giờ như muốn bùng nổ, nàng chưa bao giờ cảm thấy bản thân mình khổ sở như vậy, nàng luôn nghĩ bản thân mình có thể vượt qua tất cả mọi thứ, nhưng suy chỉ chuyện này, nàng làm được. Cho nên nàng ôm tia hi vọng, hi vọng nàng suy nghĩ như vậy là sai.

      Nhưng lời của Ảnh lập tức hủy hi vọng cuối cùng của nàng, làm cho nàng thất bại chịu nổi.

      “Tên của vương gia…Long Vân Cẩm.”

      “Ha ha..hahaha…” Long Vân Thấm đột nhiên cười rộ lên, càng cười nàng càng tài nào ngừng được. Nhưng trong lòng lại cảm giác trống trơn, mỗi chỗ rung lên nàng đều cảm thấy ngàn vạn đau đớn, người trong lòng của nàng là Long Vân cẩm, là đường ca của Long Vân Thấm nàng.

      Quan hệ buồn cười đến cỡ nào!

      “Chủ tử?”

      “Mang ta gặp Lăng Triệt. "

      Long Vân Thấm đình chỉ cười, mặt bình tĩnh nhìn Ảnh, nàng tin, nàng muốn nghe tự mình cho nàng.


      Mọi người phát huy trí tưởng tượng của mình nà hehe
      thienbinh2388, Abbymailinh thích bài này.

    5. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Giải thích chút, theo kinh nghiệm nghiền truyện cổ đại của ta ở cổ đại có thể chấp nhận được biểu ca biểu muội lấy nhau, nhưng chị Thấm là người đại, sao có thể chấp nhận được người có cùng huyết thống nhau được chứ, sinh con dễ khuyết tật ah....nên chị mới phản ứng kịch liệt như thế
      (Tiếp)

      Lăng Triệt vừa trở về đến cung Ngọc Tuyền, vừa mới gặp mặt chuyện cùng với Phong Hạ, tình phát triển hoàn toàn nằm trong dự tính của . Thực chất muốn Trọng Hoa cung nhìn Long Vân Thấm cái, nhưng lại nhớ mấy đêm gần đây nàng đều ngủ được an ổn, nghĩ nghĩ cuối cùng quấy rầy nàng nữa.

      nghĩ vừa mới bước chân vào phạm vi Ngọc Tuyền, liền nhìn thấy bóng dáng vốn nên xuất ở đây. Long Vân Thấm ngồi vị trí của , tựa hồ chờ .

      Ảnh cùng Mị đều đứng bên cạnh, thần sắc u ám.

      Tâm Lăng Triệt lập tức trầm xuống, bước đến muốn chạm vào nàng lại bị Long Vân Thấm bước tránh được.

      Trong lòng vừa động, Lăng Triệt có chút mờ mịt nhíu mày nhìn người trước mặt: “Thấm Nhi?”

      Long Vân Thấm cho Ảnh cùng Mị cái ánh mắt, hai người biết đều lập tức rời , trong phòng chỉ còn hai người nàng cùng Lăng Triệt. Nàng nỗ lực hít hơi sâu, cật lực muốn chính mình duy trì bình tĩnh.

      Nhưng nàng làm được, bởi vì nàng tâm thích Lăng Triệt, thích, ỷ lại.

      “Lăng Triệt, ta có thể hỏi ngươi chuyện được ?”

      Loại khí này quá mức quỷ dị, trong khí nhiễm loại bi thương nên lời, làm Lăng Triệt nhìn nàng cả người đều cảm thấy nàng đau lòng. Ngực đau xót, chưa từng thấy ánh mắt của nàng như vậy.

      “Thấm Nhi?”

      “Lăng Triệt, tên của ngươi là gì?”

      Nàng vừa liền đoán được đại khái có chuyện gì xảy ra, bất an trong lòng dịu xuống chút, nhưng sắc mặt vẫn như trước : “Thấm Nhi biết được cái gì?”

      “Ta chỉ muốn biết .”

      “Đó là , Thấm Nhi ngươi đoán được.”

      Cả người Long Vân Thấm chấn động, loại cảm giác tên là đau đớn lan tràn từ đỉnh đầu đến các ngón chân, nàng đoán được, nhưng nàng muốn tin dù chỉ chút. Nàng tình nguyện nàng đoán được nó.

      “Lăng Triệt, Long Vân Cẩm.”

      “Thấm Nhi!” Nam nhân trực tiếp đem nàng ôm vào trong lòng, cho dù nàng hết sức giãy dụa cũng chịu buông ta, biết phải an ủi nàng như thế nào, chỉ có thể chờ nàng bình tĩnh lại.

      “Long Vân Cẩm lại như thế nào, ta chỉ là ta, mặc dù là Long Vân Cẩm, ta vẫn thích ngươi, vẫn ngươi!”

      Long Vân Thấm đình chỉ giãy dụa, ngẩng đầu nhìn .

      “Chúng ta là thân huynh muội.”

      " Cái gì huynh muội ? Ta với ngươi vốn có quan hệ huyết thống gì cả ? "

      " Là sao ? "

      Nhìn ra kinh ngạc của Long Vân Thấm, Lăng Triệt buồn cười hôn xuống cái trán của nàng : " Ta là nghĩa tử của phụ vương. "

      Long Vân Thấm kinh ngạc, nàng vẫn nghĩ là nhi tử của Long Hạo Thiên, mặc dù nàng từng hoài nghi nàng phải con ruột của Long Hạo Thiên nhưng Lăng Triệt cùng nàng có cùng huyết thống, này là như thế nào.

      phải nhi tử của Tần vương.

      " Sao lại thế này ? " Lăng Triệt ôm nàng, khắc cũng dám lơi lỏng, trực tiếp đem người ôm vào nội điện, đem Long Vân Thấm thất thần đặt lên giường. Đem nàng vào trong ổ chăn, bản thân lập tức tiến vào, sau đó lại giang cánh tay ôm lấy nàng.

      " Muốn nghe sao ? "

      Nhìn vẻ mặt của nam nhân, nhắc đến Tần vương đáy mắt liền lên đau đớn sâu thể che giấu, đây là nỗi đau trong lòng của , nàng thế nào lại nhẫn tâm vạch trần nó ra.

      " cần thiết, ta chỉ muốn biết đáp án của ta được rồi. Đủ rồi. "

      Bọn họ có huyết thống tình thân, vậy nàng liền yên tâm, về phần cái gì quan hệ huynh muội Long Vân Thấm quan tâm, bất quá là cái danh xưng mà thôi. Ở thời đại này biểu ca biểu muội còn có thể kết hôn, đó mới là cố kị của nàng. Ở trong mắt của nàng, Long Mộ Hi dám gả cho biểu ca của mình mới là chuyện thể tiếp nhận được.

      Nàng cùng Lăng Triệt, căn bản có quan hệ huyết thống.

      " Vừa rồi, ta… " Nàng quá mức kích động, hơn nữa quan tâm bên ngoài mà chạy đến Ngọc Tuyền, lúc này nghĩ lại mới thấy bản thân quá lỗ mãng.

      thời trong lòng bình tĩnh, nàng mới phát giác bản thân giống như nổi khùng lên, nếu như bị người hữu tâm chú ý, đối với thanh danh hai người đều có gì tốt cả.

      " có việc gì ta trước đây. "

      Lăng Triệt đâu chịu thả người rời , đợi hồi lâu mới nhìn thấy được thiên hạ ngày nhớ đêm mong, còn hận thể đem nàng buộc ở cạnh, nàng đến đây còn muốn chạy ? có khả năng !

      Chính cái giường lớn này, bao nhiêu đêm đều nằm nghĩ, nếu Thấm Nhi của có thể nằm bên cạnh tốt. thời mộng đẹp trở thành , cho dù nàng cái gì cũng buông ra.

      " Đêm khuya, lưu lại . "

      Long Vân Thấm đầu óc có chút ngốc, ngây ngô nhìn Lăng Triệt, biết phải trả lời như thế nào. Lăng Triệt lập tức bắt lấy cơ hội trực tiếp đem cả người mình chui vào trong ổ chăn, quần áo bên ngoài đều chưa kịp cởi bỏ, sóng vai nằm bên cạnh nàng : " Thấm Nhi, đêm nay ở lại."
      thienbinh2388, Abbymailinh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :